1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hôn trộm 55 lần - Diệp Phi Dạ (Full 973c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 8 : Rước về ông xã nổi tiếng (8-)


      "Ba tháng?!" Triệu Manh mở to hai mắt, vẻ mặt bất khả tư nghị : " Kiều An Hảo, rốt cuộc là vợ ta, hay ta nuôi vợ bé? là vợ bé cũng là coi trọng lắm rồi. Vợ bé bồi kim chủ ngủ giấc, còn có thể mò được ít chỗ tốt, mà sao? Thân là vợ ta, xem từ đầu tới chân, ăn với mặc, có cái nào giá trị vượt qua năm con số đâu? Còn nữa, ta trong giới showbiz hô mưa gọi gió, muốn đưa lên thành ngôi sao sáng chói là việc dễ như trở bàn tay, nhưng lại khăng khăng chỉ cấp cho vai phụ trong Địa lão thiên hoang..."

      ([kim chủ] kim: tiền, chủ: chủ nhân; kiểu như là ông chủ giả tiền cho em ấy.)

      Kiều An Hảo bất cứ điều gì, nhưng đáy lòng lại bởi vì lời quyết liệt của Triệu Manh mà khẽ run. Triệu Manh đúng, đích xác ngay cả vợ bé cũng bằng, tuy rằng cũng đều là bồi ngủ, nhưng vợ bé tốt xấu gì cũng có khả năng khiến kim chủ ưa thích, mà bồi ngủ, ngược lại còn chọc phẫn nộ cùng chán ghét.

      Kiều An Hảo bưng lên cà phê hung hăng nuốt ngụm, áp chế đáy lòng quằn quại cay đắng, ngữ điệu nhàng như thể đến chuyện tình của người khác : " cũng phải biết, tôi và ấy là bất đắc dĩ mới kết hôn, hai người có tình cảm, liên lạc cũng là bình thường."

      Triệu Manh và Kiều An Hảo quen nhau từ thời tiểu học, tuy rằng sở thích của hai người khác nhau trời vực, nhưng quan hệ luôn rất tốt, cho nên về số chuyện cũ, Triệu Manh cũng biết. nghe Kiều An Hảo những lời này, trầm mặc lúc lâu, tầm mắt nhiều lần nhìn chằm chằm vào vẻ mặt Kiều An Hảo thủy chung vẫn duy trì bình tĩnh, rốt cuộc nhịn được thở dài hơi, lên tiếng : "Kiều Kiều, hồi trung học cơ sở, trong trường nữ sinh có thể chuyện với ta nhiều, có thể đếm đầu ngón tay, mà nằm trong số đó, hơn nữa lúc ấy ta đối với cũng tệ, còn nhiều lần chơi với . Sau khi lên đại học, như thế nào đột nhiên hai người các người ai cũng liên lạc với đối phương? Cho dù là gặp mặt, cũng xem như người xa lạ, như thể chưa bao giờ gặp trước đây, thậm chí đôi khi ta nhịn được những câu khó nghe. Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra giữa hai người?"

      Xảy ra chuyện gì? Trong nháy mắt Kiều An Hảo trở nên có chút hoảng, nhìn chằm chằm tách cà phê truớc mặt hồi lâu, mới chậm rãi lắc đầu, giọng : "Tôi biết, mấy năm nay, tôi còn muốn biết hơn , năm đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì chứ?"

      -

      Khi Lục Cẩn Niên lần nữa ra từ Beijing Grand Hotel, trợ lý đỗ xe trước cửa chính chờ.

      Trợ lý thấy Lục Cẩn Niên, lập tức từ xe bước xuống, mở ra cửa sau xe.

      Lục Cẩn Niên tiếng nào khom người lên xe. Lúc trợ lý đóng cửa xe, thuận thế ngẩng đầu, liếc nhìn Lục Cẩn Niên, phát khuôn mặt tuấn mỹ của người đàn ông tỏa sáng, khóe môi căng chặt.

      Trợ lý bị vẻ mặt như thế của Lục Cẩn Niên dọa sợ tới mức đáy lòng trận chột dạ, vội vã đóng cửa sau xe, ngồi chỗ điều khiển, phát động động cơ, quay vô lăng lái xe rời .





      Chương 9 : Rước về ông xã nổi tiếng (9)


      Trợ lý theo Lục Cẩn Niên rất nhiều năm, Lục Cẩn Niên chỉ cần có cử chỉ vẻ mặt thôi, liền có thể đoán được tâm tình của .

      Khi căng khóe môi, tám chín phần mười là biểu tâm tình tốt.

      Chỉ là ràng sau bữa tối, tâm tình vẫn bình thường nóng lạnh, như thế nào mình người lên lầu chuyến, trở ra liền biến thành như vậy?

      Trợ lý đáy lòng tuy rằng nghi hoặc, nhưng cũng có can đảm hỏi Lục Cẩn Niên rốt cuộc xảy ra chuyện gì, chỉ khi xe ra đến đường chính mới mở miệng xử lý việc công : "Ông Lục, bây giờ chúng ta ra thẳng sân bay chứ ạ?"

      Lục Cẩn Niên lên tiếng.

      Bên trong xe càng trở nên tĩnh lặng.

      Lục Cẩn Niên tính tình vốn là thiên lãnh, làm cho người ta loại cảm giác rất khó tiếp cận, nhưng lúc này hơi thở lạnh băng xen lẫn cỗ cảm giác áp bách từ người tỏa ra lan tràn, khiến khí bên trong xe bị đè ép mà lạnh lẽo.

      Trợ lý nhìn thẳng mặt đường, mở miệng chuyện nữa, chỉ chuyên chú lái xe, nhưng đáy lòng cậu càng ngày càng căng thẳng.

      Khi xe từ đường vành đai 2 chạy đến vành đai 3 (đường cao tốc của Bắc Kinh có 7 đường vành đai), tiết trời êm đẹp đột ngột chuyển mưa.

      Để làm dịu lại căng thẳng của bản thân, trợ lý lần nữa lên tiếng : "Trời mưa rồi."

      Lời vừa dứt, mưa càng nặng hạt hơn, bên trong thủy chung tiếng của Lục Cẩn Niên, chỉ có thanh mưa rơi lạch tạch đập vào mạn xe.

      Trợ lý liên tục hai lần chuyện, đều nhận được trả lời, lần này hoàn toàn hết hy vọng liền im bặt.

      Mưa càng lúc càng lớn, tầm nhìn tốt, tốc độ xe cũng chậm lại. Vào lúc xe chuẩn bị quẹo vào hướng ra sân bay, Lục Cẩn Niên luôn trầm mặc bỗng nhiên lên tiếng : "Dừng xe!"

      Lục Cẩn Niên thanh lớn, nhưng cũng đủ để trợ lý có thể hoàn toàn nghe thấy, liền lập tức thắng cả hai phanh lại.

      Trợ lý quay đầu, nhìn về phía Lục Cẩn Niên : "Ông Lục, làm sao vậy?"

      Lục Cẩn Niên rất lâu lên tiếng, đôi mắt nhìn thẳng ra ngoài cửa sổ xe. đôi nam nữ mặc đồng phục học sinh vội vội vàng vàng chạy dưới cơn mưa như trút, cuối cùng cũng núp được dưới mái hiên tòa nhà bên lề đường, hai em trú được khoảng hai phút, chiếc taxi đến mở cửa, hai người liền chui vào trong xe rời . Nhưng tầm mắt Lục Cẩn Niên lại vẫn như cũ dừng lại ở nơi mái hiên mà hai em học sinh ấy vừa tránh mưa.

      Trợ lý cũng hiểu được Lục Cẩn Niên nhìn cái gì, thấy hô dừng xe, chậm chạp có gì phân phó, nhịn được lại ra tiếng: "Ông Lục?"

      Lục Cẩn Niên vẫn chuyện, dường như thất thần, việc nhiều năm về trước bỗng nhiên ùa về trong đầu . Hôm đó cũng là ngày mưa to như vậy, và Kiều An Hảo cùng chạy vào ngôi nhà cũ nát tránh mưa, đó là nơi gặp nhau lần đầu tiên, hai người ai cũng lên tiếng, cứ thế im lặng nhìn nhau, sau đó thấy đồng phục người đối phương mới biết là cả hai học cùng trường.

      "Ông Lục?"

      biết qua bao lâu, bên trong xe lại vang lên tiếng của trợ lý, Lục Cẩn Niên mi tâm hơi hơi giật, nhàn nhạt quay đầu, đáy mắt tối đen thâm thúy, bình thản có bất kỳ sắc thái và cảm xúc nào.
      Nhược Vân, AnAnChris thích bài này.

    2. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 10 : Rước về ông xã nổi tiếng (10)


      "Ông Lục, chưa đến hai tiếng nữa là tới giờ máy bay cất cánh, chúng ta cần phải làm thủ tục. . . . . ."

      Trợ lý còn chưa hết, Lục Cẩn Niên giọng đánh gãy lời cậu : "Cậu xuống xe ở trạm taxi gần nhất ."

      "A?" Trợ lý kinh ngạc, vừa định tiếp tục , Lục Cẩn Niên giọng điệu thăng trầm mở miệng : "Hôm nay Rome, cậu hãy đổi vé máy bay thành sáng mai."

      Đợi cho trợ lý xuống xe, Lục Cẩn Niên ngồi ở ghế lái, tay đặt vô lăng, ngón tay gõ lên nhịp như quyết định điều gì, phiền não vặn chìa khóa, thuần thục lái xe, ngoặt vòng tại giao lộ phía trước hướng vào thành phố.

      -

      Tiệc mừng công phim "Địa lão thiên hoang" kết thúc, Triệu Manh lái xe đưa Kiều An Hảo quay về Cẩm Tú Viên.

      Cẩm Tú Viên là khu dân cư cao cấp ở Bắc Kinh, ba mặt núi vây quanh, tấc đất tấc vàng, mà phòng cưới của Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo nằm ở khu biệt thự Cẩm Tú Viên.

      Triệu Manh vững vàng đỗ xe trước cổng biệt thự Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo sinh sống. Lúc này mưa tạnh, con đường được cọ rửa đặc biệt sạch , đèn đường mờ nhạt vẩy lên những giọt nước mặt đất, phản chiếu ánh sáng rực rỡ.

      Kiều An Hảo chào tạm biệt Triệu Manh, chờ sau khi Triệu Manh đem xe quay đầu rời , mới từ trong túi lấy ra chìa khóa, mở cổng biệt thự.

      Trời vừa đổ cơn mưa, vốn trong sân hoa nở ngập tràn, giờ sân lác đác vài cánh hoa rơi, những hạt mưa đọng lại những đóa còn trụ vững nhàng từng giọt từng giọt tí tách trôi.

      Lối vào biệt thự tuy xa, nhưng Kiều An Hảo lại từng bước chậm rãi.

      Lục Cẩn Niên từ Rome trở về Bắc Kinh, biết tối nay có quay lại Cẩm Tú Viên hay ? Hoặc là, bây giờ, ở Cẩm Tú Viên rồi?

      Chuyện xảy ra ba tháng trước kia, Kiều An Hảo biết nên đối mặt với Lục Cẩn Niên như thế nào, vừa nghĩ tới có thể chạm mặt Lục Cẩn Niên, toàn thân Kiều An Hảo liền vô thức trở nên căng thẳng luống cuống lên.

      Kiều An Hảo đứng trước cửa ra vào ngôi biệt thự, nhắm mắt lại, hít hơi sâu, mới cầm chìa khóa mở cửa.

      Trong biệt thự có gì ngoài người giúp việc cứ mỗi ngày hai lần đến quét tước vệ sinh ở bên ngoài, cũng có người hầu ở lâu dài, cho nên cực kỳ yên tĩnh.

      Kiều An Hảo đứng ở lối vào phòng khác, hướng mắt xung quanh, thấy bóng người mới thay giày, từ từ lên lầu, nhìn đến lầu cũng trống rỗng, Kiều An Hảo lúc này mới thầm nhõm thở dài hơi.

      có ở Cẩm Tú Viên... Chỉ là biết liệu đêm nay có tới?

      Ngoài ba tháng gặp mặt, hai tháng đầu khi kết hôn, cũng chỉ thỉnh thoảng mới ở lại Cẩm Tú Viên lần, tuy rằng mỗi lần tới thời gian cố định, nhưng cũng muộn quá nửa đêm.

      Lúc này là mười giờ khuya, cách khác, đợi thêm tiếng nữa, nếu như vẫn chưa đến, có nghĩa là đêm nay tới.

      Trong suốt khoảng thời gian này, Kiều An Hảo luôn thấp thỏm yên, thời gian chậm rãi trôi, kim đồng hồ vách tường phòng ngủ chỉ giờ. Kiều An Hảo thân thể căng thẳng suốt đêm, rốt cuộc cũng được thả lỏng, cả người vô lực nằm ghế sô pha.

      giờ sáng rồi, đêm nay chắc chắn xuất .





      Chương 11 : Lại muốn dụ dỗ tôi? (1)


      Kiều An Hảo đợi cho tâm tình hoàn toàn bình lặng xuống, mới từ sô pha đứng lên, cầm bộ đồ ngủ, vào phòng tắm. Kiều An Hảo vặn nước vào bồn tắm trước, mới đứng trước bồn rửa mặt tháo trang sức, sau khi tẩy trang xong xuôi, cầm bàn chải đánh răng chuẩn bị bôi kem, nhưng xuyên qua thanh nước chảy róc rách lại truyền đến đạo tiếng bước chân.

      Kiều An Hảo động tác trong nháy mắt cứng đờ, nắm chặt bàn chải đánh răng trong tay, bất động trước bồn rửa mặt hồi, sau đó đẩy cửa phòng tắm ra, kết quả liền thấy Lục Cẩn Niên đứng trước ghế sô pha trong phòng ngủ.

      Kiều An Hảo lo lắng đề phòng hơn nửa đêm Lục Cẩn Niên có thể hay trở về, thẳng đến khi thấy sắc trời quá muộn, nghĩ rằng tới tâm tình mới buông lỏng xuống, lúc này hề chuẩn bị tâm lý gặp Lục Cẩn Niên, Kiều An Hảo đáy lòng rùng mình, sợ hãi và căng thẳng này thua gì khi toàn bộ trái tim bị chôn vùi.

      Lục Cẩn Niên như là nghe thấy tiếng đẩy cửa, hơi nghiêng đầu, hướng ánh mắt về phía Kiều An Hảo ôn hoà nhưng có chút cảm xúc nào quét qua.

      Kiều An Hảo bị ánh mắt của Lục Cẩn Niên làm cho toàn thân run lên, theo bản năng thu lại tầm mắt nhìn Lục Cẩn Niên, rất nhanh cúi đầu, mặc dù biết mở miệng chuyện với , tám chín phần đều bàng quang bỏ mặc, nhưng xét lại vẫn là chần chờ chút, ôn thanh ôn khí mở miệng, hỏi câu: " trở lại?"

      đưa đỉnh đầu về phía . . . Thậm chí bận tâm nhìn cái. . . . . . Lục Cẩn Niên nhếch khóe môi lên chặt, ánh mắt hờ hững rời khỏi người Kiều An Hảo, căn bản có quan tâm Kiều An Hảo gì, chỉ là điềm nhiên như giơ tay lên, cởi từng chiếc cúc áo tây trang của mình.

      Kiều An Hảo sớm quen bị Lục Cẩn Niên lơ lời của mình, nhưng lúc này đây, biết có phải vì chuyện ba tháng trước hay , Kiều An Hảo lại mẫn cảm nhận ra từ thời khắc sống chung, người đàn ông này có tấm kén lạnh lẽo băng giá, càng khiến khẩn trương cùng sợ hãi và muốn chạy trốn. nắm chặt bàn chải đánh răng, rốt cuộc cũng chịu nổi đành tìm đại cho mình cái cớ tạm thời né tránh : "Cái kia... Bồn tắm có thể đầy rồi, tôi tắm trước."

      Lục Cẩn Niên vẫn như cũ chút phản ứng ý tứ Kiều An Hảo đều có, chỉ là hai ba lần kéo áo khoác tây trang, tiện tay ném vào bên sô pha, trực tiếp cất bước, hướng về cửa phòng ngủ ra ngoài.

      Lục Cẩn Niên rời hồi lâu, Kiều An Hảo mới hồi phục lại tinh thần, nhắm mắt lại hít hơi sâu, lần nữa xoay người vào phòng tắm.

      Nếu có thể, Kiều An Hảo muốn ở trong phòng tắm trốn cho đến khi Lục Cẩn Niên rời khỏi Cẩm Tú Viên, nhưng là, mặc kệ cố gắng chậm chạp như thế nào, vẫn phải chui ra khỏi phòng tắm.

      Kiều An Hảo vừa mở cửa phòng tắm, liền thấy Lục Cẩn Niên từ căn phòng cách vách tắm rửa xong quay lại, mặc áo ngủ, ngồi ở giường - nơi vị trí thường hay nằm, hai tay khoanh sau đầu, nhắm mắt lại ngủ.
      Nhược Vân, AnAnChris thích bài này.

    3. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 12 : Lại muốn dụ dỗ tôi? (2)


      Kiều An Hảo vừa mở cửa phòng tắm, liền thấy Lục Cẩn Niên từ căn phòng cách vách tắm rửa xong quay lại, mặc áo ngủ, ngồi ở giường - nơi vị trí thường hay nằm, hai tay khoanh sau đầu, nhắm mắt lại ngủ.

      Kiều An Hảo ngay cả vẻ mặt Lục Cẩn Niên đều thấy , liền vội vội vàng vàng thu hồi tầm mắt của mình, rũ mi mắt tới trước bàn trang điểm ngồi xuống.

      Tấm gương nơi bàn trang điểm đối diện với chiếc giường lớn của hai người, vì thế mỗi lần soi gương, Kiều An Hảo đều lén quan sát Lục Cẩn Niên xuyên qua tấm gương kỳ diệu này.

      Ban đầu, Kiều An Hảo chỉ dám vội vã liếc mắt nhìn người đàn ông, cứ lén la lén lút như thế cho đến khi phát giác luôn nhắm mắt như thể ngủ. Lúc này Kiều An Hảo mới dám đụng đến đống mỹ phẫm làm công việc dưỡng da, vừa tranh thủ lặng lẽ nhìn qua gương.

      Khuôn mặt đó của , Kiều An Hảo có nhắm mắt lại vẫn có thể hình dung ra đầy đủ từng đường nét, thế nhưng, từ mười ba năm trước, khi lần đầu tiên gặp , đến tận bây giờ, chỉ cần nhìn vào gương mặt đó, cứ mỗi lần đều có loại cảm xúc kinh diễm.

      biết có phải là do nhắm mắt lại, ít thờ ơ lạnh nhạt nơi đáy mắt, người có dòng khí lạnh cũng tiêu tán rất nhiều, khiến cho đường nét khuôn mặt cũng nhu hòa rất nhiều.

      Kiều An Hảo nhìn có chút xuất thần mê mẩn, thế cho nên cứ để y nguyên sữa dưỡng thể mặt mà quên mất phân tán ra.

      Mặc dù đây chỉ là đơn phương thầm thương trộm nhớ, nhưng có thể an tĩnh như vậy mà nhìn, đáy lòng cũng bắt đầu nảy sinh ra loại ấm áp và hạnh phúc thể diễn tả.

      Nếu lúc mở mắt thức giấc, tuyệt đối dám nhìn thẳng vào như vậy. Vì nếu cẩn thận luôn nhìn thất thần, với ánh mắt sâu sắc của , bí mật giấu sâu dưới đáy lòng bị phanh phui mất.

      Kiều An Hảo mặt mày đều trở nên dịu dàng ôn nhu, kìm lòng được nâng tay lên, nhàng mà chạm vào ảnh phản chiếu Lục Cẩn Niên trong gương, rồi thể cưỡng lại ngón tay di chuyển theo đường nét miêu tả hình dáng , sau đó vuốt ve lên gương mặt này, cánh mũi phập phòng này, và dừng lại đôi môi hồng nhạt của .

      Tâm trí ngay lập tức ra đêm hôm đó ba tháng trước, chính chủ động hôn lên đôi môi này.

      Cho dù qua ba tháng, vẫn còn nhớ mồn cánh môi mềm mại ấm áp.

      Nhịp tim nhịn được đập dồn dập càng lúc càng nhanh, ngón tay vẫn mân mê đôi môi phản chiếu trong gương.

      ( Meo>> cơm ngay trước mặt mà dám ăn, tội chưa! )

      Ngay tại thời điểm Kiều An Hảo sắp hoàn toàn chìm đắm trong thế giới tình vụng trộm của mình, đột nhiên di động vang lên thanh tin nhắn nhắc nhở, sau đó Lục Cẩn Niên nằm giường như là bị làm ồn đến nơi, hơi cau mày. Kiều An Hảo nhất thời bị kinh hãi, theo phản xạ có điều kiện rút nhanh tay về, vội vàng quýnh lên cầm miếng bông lau đống kem dưỡng bị bôi bôi trét trét lung tung mặt.



      Chương 13 : Lại muốn dụ dỗ tôi? (3)


      Có thể là bởi vì hành động nhìn lén Lục Cẩn Niên suýt nữa bị bắt tại trận, Kiều An Hảo dám xuyên qua gương liếc mắt đến bên giường nơi Lục Cẩn Niên nằm nữa, chỉ là thân thể cứng đơ, mắt chớp nhìn chằm chằm mặt mình, bôi bôi trét trét.

      Kiều An Hảo đáy lòng cho rằng dù tại Lục Cẩn Niên tỉnh lại, nhưng với tính toán nhặt của mình chỉ cần từ từ trang điểm lại ngủ tiếp thôi, thành ra cố gắng đem hết sức lực từ lúc sinh ra tới nay đem từng động tác làm cách chậm rãi từ tốn nhất, đừng rùa, mà ngay cả ốc sên cũng phải chào thua.

      Kiều An Hảo dưỡng da xong, nương theo động tác đứng lên, xuyên qua gương trộm nhìn Lục Cẩn Niên cái, phát nằm giường, cầm trong tay điện thoại di động chẳng biết nhìn cái gì.

      Kiều An Hảo vừa nhìn thấy Lục Cẩn Niên tỉnh lại, cả người càng lo lắng hơn, động thái lặng lẽ đến bên, đầu tiên tắt đèn phòng ngủ, sau đó mới lê chầm chậm tới bên giường, ngay lúc chuẩn bị xốc lên chăn định nằm xuống, bất chợt như là suy nghĩ cái gì, xoay người, tới phòng thay quần áo, từ bên trong bế ra chú gấu bông to bằng người.

      Khi Kiều An Hảo ôm con gấu lần nữa tới bên giường, Lục Cẩn Niên dửng dưng ngẩng đầu lên, nhìn lướt qua Kiều An Hảo, ánh mắt lộ ra có chút lãnh. Kiều An Hảo sợ đến kinh hồn táng đảm, dám thở hơi, chỉ ôm con gấu vội vàng nằm xuống, sau đó đem con gấu đặt ở giữa và Lục Cẩn Niên, hoàn toàn ngăn cách hai người.

      Kiều An Hảo lúc này mới thầm thở dài nhõm hơi, nhưng là thân thể lại nằm ngay ngắn, dám cử động.

      Con gấu bông này là sau khi kết hôn, hai người nằm chung giường hai lần rồi quyết định mua.

      Bởi vì , cứ mỗi khi gần sát Lục Cẩn Niên, tim đập dồn dập và hồi hộp vô cớ, cho nên ban đầu khi nằm giường, tư thế rất ư quy tắc, dám di chuyển, thế nhưng đợi cho đến khi ngủ thiếp , tinh thần khó tránh khỏi thư giãn, tư thế ngủ cũng trở nên tùy ý, do ý thức được mình ở dưới tình huống nào, có khả năng đụng trúng . Vào đêm đầu tiên, chỉ dùng lực đẩy ra, nhưng khi đêm thứ hai, trực tiếp xách lên từ giường ném xuống dưới đất, sau đó đứng dậy mặc quần áo và ra khỏi phòng.

      Khi đó, chỉ biết là thích đụng chạm vào , thậm chí là buổi tối ngủ cũng cho phép vô ý đụng chạm.

      Vì để tránh cho về sau phát sinh tình huống tương tự, ngày thứ hai cố ý mua chú gấu bông cao to thước tám, sau đó cứ mỗi lần cùng ngủ chung giường liền đem bé bự đặt ở giữa hai người, thứ nhất có thể phòng ngừa chính mình buổi tối lại đụng đến , mà vừa có thể che chắn người của . Cứ mỗi lần thế, cũng ngủ trước, bởi vì có sát bên, hồi hộp hơn nửa đêm mới có thể ngủ.

      Bên trong phòng ngủ chỉ là ánh sáng mờ nhạt của đèn ngủ, tầm nhìn được tốt lắm, làm cho thính giác con người trở nên nhạy bén khác thường.

      Kiều An Hảo nằm bên gấu, nhắm mắt lại, nhưng có nửa điểm buồn ngủ, người mùi hương dễ chịu nhàng, chậm rãi bay vào mũi , khiến đáy lòng trở nên xao động.
      Nhược Vân, AnAnChris thích bài này.

    4. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 14 : Lại muốn dụ dỗ tôi? (4)


      Edit : Nhi1911
      Beta : Meo WiWi

      Quanh quẩn bên tai là tiếng bíp bíp nho Lục Cẩn Niên thỉnh thoảng gõ màn hình di động.

      biết qua bao lâu, Lục Cẩn Niên khóa màn hình di động, toàn bộ phòng ngủ hoàn toàn yên tĩnh trở lại, yên tĩnh đến nỗi Kiều An Hảo có thể nghe thấy được hơi thở của Lục Cẩn Niên.

      Kiều An Hảo nằm xuống quá nhanh nên tư thế có chút thoải mái. dám cử động mạnh nhưng cẩn thận mà thay đổi tư thế nằm chút. Thế nhưng cho dù thế, vẫn gây động tĩnh đến Lục Cẩn Niên bên kia bé bự, lập tức mạnh mẽ xoay người, động tác có chút mạnh, Kiều An Hảo sợ đến mức hoàn toàn dám cử động .

      Có vẻ tâm tình Lục Cẩn Niên được tốt lắm, chắc là có chuyện phiền não. Toàn bộ chú ý của Kiều An Hảo đều đặt lên người Lục Cẩn Niên nên cũng ngủ được.

      Đột nhiên, Lục Cẩn Niên xốc chăn đứng lên, động tác có chút mãnh liệt, Kiều An Hảo sợ tới nỗi muốn run cũng chẳng dám.

      Kiều An Hảo dám mở mắt nhìn Lục Cẩn Niên, chỉ nhắm mắt lại, nghe thấy tiếng bước chân của Lục Cẩn Niên, sau đó là tiếng bật lửa vang lên, theo sau là thoang thoảng mùi thuốc lá lan ra khắp phòng.

      Kiều An Hảo luôn nghĩ rằng Lục Cẩn Niên hút thuốc, bởi đây là lần đầu tiên từ lúc kết hôn tới nay hút thuốc trước mặt . Đáy lòng Kiều An Hảo có chút nghi hoặc, Lục Cẩn Niên rốt cuộc là từ khi nào học được và bắt đầu hút thuốc?

      Lục Cẩn Niên hút hai ngụm rồi nhìn lướt qua giường nơi Kiều An Hảo nằm và con gấu bên cạnh còn lớn hơn cả , sau đó liền hờ hững quay đầu tới ban công, mở cửa sổ ra.

      Sau khi hút xong, đợi cho mùi thuốc lá trong phòng tản dần , Lục Cẩn Niên mới đóng cửa sổ, quay về giường ngủ.

      Lần này Lục Cẩn Niên nằm xuống, liền động đậy.

      có Lục Cẩn Niên hết lần này tới lần khác gây ảnh hưởng, tuy rằng Kiều An Hảo trong lòng lo lắng nhưng vì có bé bự ngăn cách ở giữa, hơn nữa cũng có chút mệt, cả người dần dần buông lỏng cảnh giác, sau đó chậm rãi tiến vào giấc mộng.

      Kiều An Hảo cũng biết mình rốt cuộc ngủ bao lâu, đột nhiên cổ tay của bị người khác hung hăng nắm lấy, trong nháy mắt cơn đau buốt truyền khắp toàn thân . Kiều An Hảo mơ ngủ khẽ nhíu mi, từ từ mở mắt, sau đó liền nhìn thấy Lục Cẩn Niên ngồi phía bên kia con gấu với ánh mắt lạnh như băng mà nhìn chằm chằm . dùng điệu chút ấm áp chuyện với : "Lại muốn thừa dịp lúc tôi ngủ, mà quyến rũ tôi ?"

      Kiều An Hảo chợt tỉnh ngủ, nghi hoặc trừng mắt nhìn, sau đó cúi đầu mới phát biết từ khi nào mà bàn tay lại xuyên qua bé bự, đưa tới bên cạnh Lục Cẩn Niên.

      Kiều An Hảo theo bản năng muốn rụt tay về, lại bị Lục Cẩn Niên càng dùng sức giữ lấy, giọng điệu ràng mang theo ý giễu cợt : "Như thế nào? Vừa diễn xong bộ phim thứ nhất, tại thể chờ đợi lại muốn dùng thân đổi lấy bộ phim thứ hai sao?"





      Chương 15 : Lại muốn dụ dỗ tôi (5)


      Edit : Nhi1911
      Beta : Meo WiWi


      Kiều An Hảo bị Lục Cẩn Niên châm chọc, sắc mặt trở nên tái nhợt. Trớ trêu thay, chuyện đêm hôm ấy hình thành định kiến trong , cho dù giải thích, cũng tin, áp chế đáy lòng bi thương, giọng : "Tôi có ý đó ."

      " có?" Lục Cẩn Niên trào phúng cười nhạo tiếng, mặt lúc đó lạnh như băng, lời sắc bén chút lưu tình : " nghĩ tới, Kiều chỉ có giậu đổ bìm leo, mà ngay cả kỹ năng khẩu thị tâm phi đều là số ! Trước đây biết là ai, thừa dịp tôi uống say liền liền bò lên giường tôi? Nếu tôi nhớ lầm, đêm kia đều là chủ động, hơn nữa miệng còn luôn cầu xin tôi, muốn tôi ngủ cùng !"

      Lời của Lục Cẩn Niên như dao găm, từng nhát từng nhát cứa vào tim gan khiến lòng Kiều An Hảo rỉ máu đỏ tươi đến chói mắt.

      Đêm đó, đúng là cầu , bất quá lúc đó là vì uống rượu, đầu óc tỉnh táo, tưởng rằng đó chỉ là giấc mơ, cho nên mới thầm vào tai : "Hãy để em làm người phụ nữ của ?"

      Kiều An Hảo nghĩ tới Lục Cẩn Niên lấy chuyện tình đêm đó mang ra chế nhạo , ngay lập tức sắc mặt của trở nên đỏ ửng vì nhục nhã hổ thẹn và cũng thảm hại. lấy tay nhéo chính mình, muốn dùng đau đớn này để át nỗi đau mà lời Lục Cẩn Niên gây ra, mới giọng điệu bình tĩnh hướng Lục Cẩn Niên tiếp tục mở miệng giải thích : "Tôi có ý muốn quyến rũ , tôi chỉ là ngủ, biết sao tay lại đụng trúng ."

      "Tốt nhất là như , tuy nhiên, cho biết, mặc dù trò chơi là do bắt đầu, nhưng chơi tiếp như thế nào là do tôi quyết định. dùng thân thể thực có thể chiếm được chỗ tốt ở chỗ tôi, nhưng điều kiện tiên quyết là phải muốn chỗ tốt liền có thể đạt được, cũng phải nhìn xem tôi có hứng thú muốn ngủ với hay ." Lục Cẩn Niên dừng chút, giọng điệu mang theo cao ngạo lạnh lẽo, tiếp tục bạc bẽo : "Nếu tôi có hứng thú, cho dù cố sống cố chết cầu xin tôi như lần trước, tôi cũng chẳng them chạm vào ngón tay !"

      Nghe những lời Lục Cẩn Niên vừa , huyết sắc mặt Kiều An Hảo từng chút từng chút biến mất gần như còn giọt.

      Khi Lục Cẩn Niên những lời này, vẫn luôn duy trì tư thế cúi đầu, từ đầu đến cuối có can đảm ngẩng đầu nhìn nét mặt .

      Lục Cẩn Niên xong những lời này, liền lạnh nhạt hất cổ tay ra, xoay người xuống giường, vào phòng thay quần áo.

      Thời điểm Lục Cẩn Niên ăn mặc chỉnh ra khỏi phòng thay đồ, Kiều An Hảo vẫn duy trì tư thế từ lúc trước khi rời giường, bóng dáng mỏng manh, hơn nữa còn cúi đầu, giống như học sinh tiểu học vì làm sai mà bị người lớn khiển trách, trong ánh đèn lờ mờ chiếu xuống trông có vẻ cực kỳ vô tội.

      Lục Cẩn Niên đứng ở cửa phòng thay đồ, lặng lẽ nhìn chằm chằm vào Kiều An Hảo lát, sau đó ánh mắt trầm xuống, liền xoay người, mở cửa phòng ngủ, rời .
      Nhược VânChris thích bài này.

    5. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 16 : Lại muốn dụ dỗ tôi? (6)


      Edit : Nhi1911
      Beta : Meo WiWi


      lâu sau khi Lục Cẩn Niên rời , Kiều An Hảo mới chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào nửa giường lớn nơi Lục Cẩn Niên vừa mới nằm trong chốc lát, sau đó đặt bé bự qua bên, chúi mặt vào nơi mà Lục Cẩn Niên vừa nằm ấy, bên còn vương lại chút hơi thở ấm áp của .

      Kiều An Hảo tham lam hít hơi ấm còn lưu lại chăn của , sau đó mặt cọ cọ mặt vào chăn, nơi mang theo nhiệt độ cơ thể của , đáy lòng bắt đầu dâng lên chút chua sót.

      Ngay cả khi với những lời tàn nhẫn độc ác như vậy, nhưng lại có khí khái mà vẫn .

      Ở buổi tiệc mừng công phim "Địa lão thiên hoang" tối qua, Triệu Manh sai, lúc trước kia giữa phải như thế này.

      Những năm ở trường học, có quan hệ tốt với nam sinh là điều bình thường, nhưng đối với nữ sinh nếu có thể tránh liền tránh , mà quả là khác với những nữ sinh khác vì có thể chuyện cùng .

      Đương nhiên, có thể cùng chuyện, phải bởi vì đối với có chút để ý, mà là vì Hứa Gia Mộc.

      Hứa gia cùng Kiều gia có thâm giao, cho nên và Hứa Gia Mộc từ cùng nhau lớn lên, quan hệ rất tốt. Mà Lục Cẩn Niên là cùng cha khác mẹ với Hứa Gia Mộc, cách khác, Lục Cẩn Niên cũng là người của Hứa gia, nhưng chỉ là con riêng.

      Lục Cẩn Niên cùng Hứa Gia Mộc, hai người vì bậc cha chú mà xuất vấn đề gì ngăn cách, ngược lại cảm tình của bọn đặc biệt tốt.

      Kiều An Hảo chính là thông qua Hứa Gia Mộc mà quen biết, có thể cùng Lục Cẩn Niên chuyện nhiều hơn so với các nữ sinh khác.

      Nhưng là, cũng chỉ là xã giao mà thôi, hơn nữa tuyệt đại đa số đều là "Xin chào" , "Hi" , "Tạm biệt", toàn những câu khách sáo quan trọng.

      Thời điểm còn trẻ có nhiều cố kỵ như bây giờ, tim rung động liền chủ động tấn công. Khi đó tuy rằng táo bạo giống các nữ sinh khác dám thổ lộ với , viết thư tình cho , ở lễ tình nhân trao tặng chocolate. Nhưng luôn yên lặng mà quan sát từng động thái của , ngẫu nhiên ở trường học, sân thể dục hay bất ngờ gặp đường về nhà, sau đó cố gắng kiềm chế kích động đặc thù của thiếu nữ, ra vẻ trùng hợp rồi chờ lên tiếng gọi, có đôi khi đáp lại , có đôi khi chỉ gật đầu, cho dù khô khan đoạn đối thoại thú vị như thế, vẫn hạnh phúc mà nhảy nhót lâu.

      phải chưa từng ảo tưởng được ở cùng , nhưng lại có dũng khí mà thổ lộ, mối quan hệ của bọn họ cứ như vậy ôn hoà, duy trì khoảng cách xa gần. Nhưng thích, từng ngày từng ngày khắc sâu, đến cuối cùng liền biến thành sâu đậm khắc cốt ghi tâm.

      Sau này lên đại học, cũng biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, thái độ Lục Cẩn Niên đối với trở nên lạnh nhạt và cực kỳ chán ghét.

      Ban đầu, chỉ nghĩ mình quá nhạy cảm, bởi vì nên mới xuất ảo tưởng.
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :