1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hôn trộm 55 lần - Diệp Phi Dạ (Full 973c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      【Chương 112】
      Tối nay tôi có nhu cầu (6)

      Editor : Mèo WĩWĩ

      "Ừ." Kiều An Hảo trở về liền giải thích: "Hồi chiều làm thẻ căn cước, quên gọi điện cho cậu."

      "Ừ." Lục Cẩn Niên bắt chước theo cũng ừ tiếng. lát sau, trong điện thoại, : "Cũng trễ rồi, ngủ sớm chút, con nên thức khuya."

      Những lời này tuy rất bình thường, nhưng nghe ra hương vị quan tâm nho . Khi cúp máy, càng chắc chắn rằng Lục Cẩn Niên thích , sau đó suy nghĩ cả đêm, liền nghĩ ra cách viết thư tình cho Lục Cẩn Niên.

      Lúc đó tính toán khá tốt, viết xong thư tình, lần tới đến Hàng Châu, hẹn Lục Cẩn Niên ăn, thừa dịp lúc Lục Cẩn Niên vào nhà vệ sinh, len lén nhét bức thư vào trong túi áo khoác của .

      Đó là bức thư tình tiêu tốn gần hết tất cả các tế bào nơ-ron của . dành ra hơn tuần, chỉ để viết ra bức thư tình 800 chữ.

      lâu lắm rồi, nhớ nội dung trong thư viết cụ thể những gì, chỉ nhớ là viết rất thương tâm, rất xúc động, hơn nữa còn mượn lời bài hát trong "Bí mật thể ra" của Châu Kiệt Luân: rằng đẹp nhất vẫn phải là ngày mưa, mà là khi trời mưa từng cùng trú mưa dưới mái hiên.

      A, đúng rồi, còn có câu tám chữ, đến bây giờ vẫn còn nhớ như in. Đó là phần kết cho bức thư tình, mà vắt óc suy nghĩ trong vài giờ mới ra được tám chữ này : Suốt cuộc đời này, em chỉ .

      Lúc đầu tính viết "Suốt cuộc đời này, em nhất ", sợ sau khi đọc xong thư, tưởng còn thích người khác nữa. Vì vậy liền sửa chữ "nhất" thành "chỉ". Sau khi sửa xong, kiểm tra lần cuối, còn đặc biệt đưa Hứa Gia Mộc, bắt ta đọc lượt giám định cho mình.

      Sau khi giành được lời khen ngợi của Hứa Gia Mộc, chạy đến cửa hàng văn phòng phẩm theo phong cách Hàn Quốc, cố tình chọn phong bì và giấy viết thư đẹp. Giấy viết thư màu hồng nhạt, phủ bên với những hình tim đỏ thẫm. Phong bì màu lam nhạt, chính giữa có trái tim đỏ rực. Sau đó quay về trường, cầm bút nắn nót viết lại từng chữ, gấp bỏ vào phong bì, ******************* xịt lên ít nước hoa.

      Vào lúc đó, vẽ ra những viễn cảnh rất tốt đẹp. Thế nhưng, bức thư tình của lại có cơ hội được gửi , bởi vì khi đến Hàng Châu lần nữa, Lục Cẩn Niên chịu gặp .

      Bạn xem, ràng cảm nhận được Lục Cẩn Niên thích . Chuyến lần trước, Lục Cẩn Niên trả cho vài tờ 100 đồng, rồi cái gì mà rời xa liền rời xa chứ?
      Last edited: 21/12/15
      Chris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      【Chương 113】
      Tối nay tôi cần (7)

      Editor : Mèo WĩWĩ

      Kiều An Hảo càng nghĩ lòng càng chua xót, viền mắt nhịn được đỏ ửng lên. sợ mình ngồi xe ngay trước mặt Lục Cẩn Niên chợt òa khóc, nên vẫn cúi gầm mặt, cố nén xuống cảm xúc cuồn cuộn nơi đáy lòng, mãi cho đến khi xe đột nhiên dừng lại, mới ngẩng đầu. Nhìn qua cửa sổ xe tới cổng chính biệt thự Cẩm Tú Viên, Kiều An Hảo dám chần chừ liền đẩy cửa xe, bước xuống.

      Lục Cẩn Niên kịp phản ứng với hành động của . Giây phút xe vừa dừng cũng ra khỏi xe.

      Lục Cẩn Niên cau mày, nhớ lúc dừng xe trước mặt , và đẩy lên xe, cũng đứng lo lắng bất động tại chỗ, bây giờ vừa tới Cẩm Tú Viên, muốn chờ thêm phút giây nào liền nhảy xuống xe.

      Lục Cẩn Niên mím chặt môi, rũ mi che mất mát nơi đáy mắt. tính khởi động xe rời thấy túi của Kiều An Hảo vẫn còn ở chỗ ghế phụ, do dự giây lát, liền nhấn còi xe.

      Kiều An Hảo nghe thấy tiếng bóp còi đằng sau, hơi giật mình chút, sau đó quay đầu lại, nhưng chỉ vội vã nhìn thoáng qua Lục Cẩn Niên rồi liền thõng mi mắt xuống. sợ thấy khóe mắt đỏ hồng của , cố gắng giữ giọng điệu nhàng hỏi câu: "Sao vậy?"

      Lục Cẩn Niên giơ tay chỉ chỗ ghế phụ, thấy Kiều An Hảo vẫn cúi thấp đầu, cũng nhìn . kềm được thở hắt ra, rồi với lấy túi xách của , trực tiếp đẩy cửa xuống xe, tới trước mặt giao lại túi, chỉ chữ: "Túi."

      Kiều An Hảo lúc này mới nhận ra mình bỏ quên túi xách trong xe. Lục Cẩn Niên đứng khá gần với . nhanh chóng nhận lấy túi, lui về phía sau bước , nhưng vẫn cúi đầu, tiếng: "Cám ơn."

      xong, Kiều An Hảo liền qua quýt câu: "Tôi vào trước."

      Lục Cẩn Niên gì, sắc mặt nháy mắt như đóng băng, hoàn toàn lạnh đến cùng cực.

      Kết hôn với lâu như vậy, mỗi khi đối mặt , luôn cúi thấp đầu muốn nhìn , và sau đó tìm đủ loại lý do lý trấu để nhanh chóng thoát thân.

      Kiều An Hảo mực cúi đầu, nhìn đôi giày da của người đàn ông trước mặt có ý muốn rời , nên lại lên tiếng hỏi câu: "... Tối nay cũng về nhà chứ?"

      "Em..." Lục Cẩn Niên chỉ từ, liền chợt khựng lại di-ễn đan le qu-ý đon, đáy mắt lên tia trào phúng.

      ra muốn hỏi: em muốn về nhà sao?

      Tuy nhiên, vừa mở miệng, lại cảm thấy bản thân tự rước lấy nhục... làm sao có thể muốn về nhà chứ?

      Lục Cẩn Niên siết chặt bàn tay, liền đổi sang giọng lạnh cứng: "Tối nay tôi có nhu cầu."

      Tối nay tôi có nhu cầu... Ý của là, chỉ khi nào có nhu cầu về khía cạnh kia mới về nhà sao?

      Kiều An Hảo cũng biết mình bị làm sao. Trước đây cũng phải mấy lời khó nghe. Thế nhưng giây phút tuôn ra lời ấy, cơ thể thoáng lung lay, mặt trắng bệch, nước mắt trong tích tắc liền trào ra.
      Last edited by a moderator: 23/12/15
      Chris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      【Chương 114】
      Tối nay tôi có nhu cầu (8-)

      Editor : Phượng Vỹ

      Tối nay tôi có nhu cầu… Ý là chỉ khi nào có nhu cầu về khía cạnh kia mới về nhà sao?

      Kiều An Hảo cũng biết mình bị làm sao. Trước kia cũng phải chưa từng mấy lời khó nghe. Thế như giây phút tuôn ra lời ấy, cơ thể thoáng lung lay, mặt trắng bệch, nước mắt trong tích tắc liền trào ra.

      Giọt lệ ấm nóng rơi đúng ngón tay của Kiều An Hảo, ngón tay của khẽ run run, liền ra sức kìm hãm nước mắt bắt đầu chảy ra dừng lại, nhưng càng nín nhịn, nước mắt càng điều tiết nhiều, cuối cùng như những hạt chân trâu bị đứt dây, viên tiếp viên, gián đoạn mà rơi xuống, Kiều An Hảo đành phải đưa tay lên lau lung tung.

      Lục Cẩn Niên sau khi dứt lời, vốn là muốn xoay người dời tầm mắt khỏi Kiều An Hảo. Nhưng khi định quay đầu , mắt tinh tường nhìn thấy giọt nước trong suốt rơi lên ngón tay . Lục Cẩn Niên bất chợt như người bị điểm huyệt , đứng tại chỗ chút nhúc nhích. Sau đó ràng thấy nước mắt của càng rơi càng nhiều, từ từ siết chặt tay thành quyền. Mãi cho đến khi nâng tay lên lau nước mắt, đột nhiên vươn tay ra, giành trước bước cầm lấy cổ tay , kéo cả người tới trước mặt mình, sau đó tay kia nâng cằm lên.

      Khuôn mặt nhắn của Kiều An Hảo giàn giụa nước mắt như hoa lê trong mưa, lêe quy đôon cứ như vậy mà đập vào mắt .

      Đôi mắt to tròn của ngập trong nước mắt. ra sức cắn môi dưới để bản thân có thể nín khóc, chóp mũi hồng hồng, thoạt nhìn có vài phần đáng thương, vài phần oan ức.

      Đáy mắt Lục Cẩn Niên thoáng chốc dậy song. cầm lấy cổ tay , nhịn kiềm chế tang thêm sức, nội tâm như giãy dụa, tay nâng cằm của , nhiều lần muốn đưa lên lau nước mắt của , nhưng cuối cùng lại chỉ dùng sức gạt bỏ, sau đó lại nắm chặt lấy cằm của .

      Khi Lục Cẩn Niên vẫn nhìn chăm chăm, nước mắt Kiều An Hảo chảy càng mãnh liệt. Cách tầng nước mắt, nhìn vẻ mặt của người đàn ông vào lúc này, chỉ có thể dựa vào trực giác cảm thấy được cảm xúc của có chút ổn định, như là muốn tức giận, lại như giống.

      Ngay tại lúc đáy lòng Kiều An Hảo vì thế mà giãy dụa thôi, nước mắt mặt theo hai gò má liền chảy xuống ngón tay Lục Cẩn Niên nắm lấy cằm , sau đó theo ngón tay dài xinh đẹp của , trượt vào trong lòng bàn tay.

      Giọt lệ lành lạnh, lại theo lòng bàn tay , đường làm nóng đến đáy lòng , nóng đến khiến cả người trở nên bối rối. giây tiếp theo, lại thả hai tay nắm lấy cổ tay cùng nâng cằm của ra, câu đều liền đột nhiên xoay người, đến chiếc xe hơi ở phía trước, mở cửa xe, rất nhanh ngồi lên, sau đó dùng lực dẫm lên chân ga, xe liền mạnh mẽ phóng .
      Last edited by a moderator: 23/12/15
      Chris thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 115: Trong và ngoài phim (1)

      Vì vừa rồi trời mưa to, mặt đường còn đọng lại nhiều vũng nước, Lục Cẩn Niên lái xe với tốc độ cực nhanh, khiến cho nước bắn ra tứ phía, có vài giọt bắn lên cánh tay để trần của Kiều An Hảo.

      Xe của Lục Cẩn Niên rời , đường phố bên ngoài Cẩm Tú Viên, trong nháy mắt liền trở nên trống rỗng, quạnh, chỉ còn mình Kiều An Hảo đứng đó.

      Đèn cao áp ở ngã tư đường mang thứ ánh sáng thản nhiên, chiếu vào thân thể gầy yếu vẫn run rẩy của Kiều An Hảo, đượm chút bất lực và đơn khó thành lời.

      Kiều An Hảo đứng tại chỗ hồi lâu, dần dần cũng ngừng rơi lệ, mở túi xách ra, lấy chiếc khăn tay ở bên trong lau nước mắt rồi mới xoay người, vào biệt thự.

      Kiều An Hảo cầm lấy chìa khóa mở cửa vào nhà, lúc đứng bên cạnh giá để giày, má Trần từ trong phòng ngủ ra, chào hỏi Kiều An Hảo trở về như thường lệ, ngoài ý muốn lại :

      “Bà chủ, tôi vừa chuẩn bị cơm chiều cho bà, bà có muốn ăn luôn hay ?”

      Kiều An Hảo vừa khóc xong, tâm tình cũng vơi ít nhiều, cũng để ý tới tại sao má Trần lại biết đêm nay mình trở về, cho nên chỉ lắc lắc đầu, giọng câu:“ cần, tôi ăn ở bên ngoài rồi.”

      Dừng chút, lại với má Trần câu: “Tôi hơi mệt, muốn lên lầu trước.”

      “Tôi giúp bà chủ pha nước tắm, bà hãy nghỉ ngơi trước .”

      Má Trần xong, liền muốn lên lầu, Kiều An Hảo khẽ cười chút, ra tiếng cự tuyệt: “ cần, tự tôi làm được rồi, má nghỉ ngơi sớm chút .”

      “Tốt lắm, bà chủ ngủ ngon.”

      “Ngủ ngon.” Kiều An Hảo lại hướng về phía má Trần hơi nở nụ cười rồi lên lầu.

      Trở lại phòng ngủ, Kiều An Hảo tùy ý ném túi xách ghế sa lon, sau đó tắm nước ấm sạch , thay bộ quần áo ngủ khô ráo ra, ngoài ý muốn lại cảm thấy buồn ngủ chút nào, liền vào phòng thay đồ đem va li hành lý mình mang đến Cẩm Tú Viên lúc đầu ra , sau đó nhập mật mã mở ra, tìm kiếm chiếc hộp bên trong, ngồi vào tấm thảm trải sàn nhà, mở chiếc hộp ra.

      Bên trong rất hỗn độn, đôi vé máy bay, vé xe lửa, còn kèm theo mấy tờ trăm nhân dân tệ màu đỏ chói mắt.

      Kiều An Hảo nhìn chằm chằm những thứ kia trong chốc lát, mới đưa tay khuấy đảo chút, lấy ra phong thư màu lam.

      Ngón tay Kiều An Hảo nhàng dien dan lqd vuốt ve phong thư kia, sau đó cầm phong thư đứng lên.

      Mặt sau phong thư có dính keo, lại chưa từng bị ai mở ra, qua rất nhiều năm, độ dính càng thêm chắc chắn.

      Chẳng qua bởi vì thời gian trôi qua cũng lâu, màu sắc của nó có vẻ cũ , màu sắc ngôi sao ở giữa kia cũng sắp rơi rụng gần hết, lộ ra từng mảnh từng mảnh trắng trắng.

      Má Trần chờ Kiều An Hảo lên lầu, mới trở về phòng ngủ của , sau đó cầm lấy điện thoai, gọi cuộc ra bên ngoài.
      Last edited: 31/12/15
      Chris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      【Chương 116】Trong phim và ngoài đời (2)
      Editor : Mèo WĩWĩ


      Thời điểm di động reo, xe Lục Cẩn Niên gần tới đường Vành đai 3. Vì trận mưa to vừa qua nên đường phố khá vắng, xe trơn tru bắn với tốc độ nhanh. Khi nghe thấy tiếng chuông, cũng chẳng thèm giảm tốc độ, chỉ nghiêng đầu nhìn thoáng qua số người gọi, là của biệt thự Cẩm Tú viên.

      Lục Cẩn Niên do dự chút, sau đó ở lối thoát trước mặt, tách khỏi đường Vành đai 3, từ từ đỗ lại ven đường, cầm di động lên.

      Đoàn phim nghỉ ngơi ba ngày, biết quay về nội thành, chắc chắn về nhà, cho nên gọi điện cho má Trần trước, để bà chuẩn bị cơm tối, đồng thời má Trần, khi Kiều An Hảo vào nhà gọi cho .

      Má Trần cũng biết là Lục Cẩn Niên đưa Kiều An Hảo về nhà, cho nên đợi đến khi Lục Cẩn Niên bắt máy, liền lịch trực tiếp : "Ông Lục, bà chủ trở về rồi, nhưng ấy bảo là ăn tối ở ngoài, nên ăn, liền lên lầu, là mệt."

      Lục Cẩn Niên nhạt nhẽo "Ừ" tiếng, định cúp máy, chợt nhớ tới lúc Kiều An Hảo đứng ở ven đường cầm dù bắt taxi, quần áo tóc tai hơi ướt. Vì thế liền dừng động tác tắt cuộc gọi lại, thấp giọng, lạnh nhạt căn dặn má Trần: "Dì nấu canh gừng chống cảm, rồi đưa lên cho bà chủ."

      #Mèo: Ây da, nên xưng với má Trần là "bà" hay "dì" đây?!?

      "Bà chủ muốn nghỉ ngơi..."

      "Canh gừng nấu tốn mấy phút. Nếu bà chủ ngủ đánh thức ấy, cho ấy uống rồi ngủ tiếp." Lục Cẩn Niên chờ má Trần hết câu, liền trực tiếp cắt ngang lời bà, dừng chút, lại bổ sung thêm câu: "Nhớ chỉnh điều hòa trong nhà cao chút. Bà chủ hôm nay mắc mưa, đừng để bị cảm."

      "Tôi biết rồi, ông Lục."

      Lục Cẩn Niên suy nghĩ lát, thấy còn gì dặn dò, sau đó trầm mặc vài giây, lại câu: "Đừng cho bà chủ biết là tôi dặn dì chuẩn bị."

      Sau đó liền tắt máy.

      Cúp điện thoại, lúc chuẩn bị khởi động xe, Lục Cẩn Niên chợt nhớ ra vấn đề rất muốn hỏi, nhưng lại quên mất.

      Bà chủ về nhà tâm tình có tốt ? Còn khóc ?

      nhấc điện thoại, tính nhấn số gọi lại, nhưng do dự hồi, lại nhét di động vào trong túi. Ngồi ghế lái, tay tùy ý đặt vô lăng, trong đầu đột nhiên ra bộ dạng Kiều An Hảo lệ rơi đầy mặt. Thẳng thắn mà , quen hơn mười năm, đa số thấy , nếu phải cười mỉm chi xinh đẹp, là cúi thấp đầu buồn bực năng, thỉnh thoảng có lúc mất hứng, cũng chỉ mím chặt môi. Khóc như tối nay, là lần đầu tiên.

      Lục Cẩn Niên nghĩ tới nghĩ lui, liền cảm thấy nước mắt trượt xuống lòng bàn tay lại dậy lên nỗi đau, đường đau thẳng đến con tim, đau đến ruột gan rối bời. Sau đó liền khởi động xe, ngay tại giao lộ phía trước, đánh vòng cua hướng về Cẩm Tú Viên.
      Last edited by a moderator: 31/12/15
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :