1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hôn trộm 55 lần - Diệp Phi Dạ (Full 973c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      【Chương 83】
      là thẳng thắn (7)


      Editor : Mèo WĩWĩ

      Kiều An Hảo nhìn Lâm Thi Ý rời khỏi, cũng muốn lên tiếng chào hỏi Tôn tổng rồi luôn. Kết quả còn chưa kịp mở miệng, bầu Tôn ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm , cười tít mắt mở miệng: "Tiểu Kiều, lát nữa có muốn vào phòng vip ngồi ? ít người bên đoàn phim đều ở đấy."

      Mèo: Có ai thắc mắc rằng, 2 nàng ấy trong toilet nữ, sao cha bầu này từ đâu chui ra mà vô tư thế lày ?

      Kiều An Hảo cong khóe môi, từ chối khéo: "Tôn tổng, rất xin lỗi, tôi có hẹn với chị Dương đánh bài, chắc là ấy đợi tôi."

      "Đánh bài? Nhắc tới, cũng hơi ngứa tay đây. Đợi lát nữa cũng qua so tài với các em." Bầu Tôn dừng chút, còn : "Đúng lúc chuẩn bị đầu tư cho phim mới, cuối năm mới quay, đến lúc đó chắc bộ Khuynh Thành Thời Gian cũng quay xong, chúng ta vừa đánh bài vừa bàn xem em có hứng thú với bộ mới hay ."

      Bầu Tôn đến vậy, Kiều An Hảo muốn từ chối cũng khó, chỉ có thể miễn cưỡng cười đồng ý.

      -

      Lúc Lâm Thi Ý vừa khóc vừa chạy ra khỏi phòng karaoke, Lục Cẩn Niên liền đứng dậy xách áo khoác, vẻ mặt lạnh lẽo để lại câu: "Mọi người chơi vui , tôi còn có việc", liền xoay người ra cửa.

      Trợ lý của Lục Cẩn Niên vội vã hướng phía mọi người trong phòng cười "xin lỗi", rồi nhanh chóng đuổi theo.

      Lục Cẩn Niên bước rất nhanh, trợ lý theo sát phía sau, nhưng lại dám tới gần, luôn duy trì khoảng cách. Mãi đến tới gần thang máy, trợ lý mới tiến lên hai bước, vượt qua Lục Cẩn Niên, nhấn nút thang máy.

      Cửa thang máy mở, Lục Cẩn Niên nét mặt đổi bước vào, trợ lý vội vàng đuổi theo, lúc nhấn nút đóng cửa thang máy, mới đưa lưng về phía Lục Cẩn Niên, thầm thở dài hơi.

      ta theo ông Lục bảy tám năm, đương nhiên biết tâm trạng ông Lục lúc này được tốt.

      Cụ thể vì sao cũng biết, chỉ biết là, lúc ông Lục mặc quần áo ướt nhẹp vừa về tới khách sạn, câu đầu tiên là kêu lấy băng ghi hình lúc quay để điều tra ngay. vội vã làm theo lệnh. Sau khi cầm băng ghi hình trở về, ông Lục xem xong, mặt mày càng trở nên đáng sợ hơn.

      Trong đoàn phim có hoạt động gì, đều đến hỏi ông Lục câu. Tối nay cũng ngoại lệ, đạo diễn chiêu đãi mấy nhà đầu tư tới phòng karaoke dưới lầu, đặc biệt tới hỏi ông Lục có . thực tế, biết ông Lục đâu, bởi vì ấy từ trước đến nay có hứng đối với loại hoạt động ăn chơi này. Thế nhưng biết chuyện gì xảy ra, khi đạo diễn nhận điện thoại của Lâm Thi Ý xong, ông Lục lần đầu tiên chờ chút ấy xuống ngay.

      Tuy rằng rất ngạc nhiên sao ông Lục chợt có ý định tham gia vào các hoạt động giải trí như vậy, nhưng vì chức trách trợ lý tốt, cùng với ông Lục.
      Last edited: 23/11/15
      Cố Huân NhiênChris thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      【Chương 84】 là thẳng thắn (8-)

      Editor : Nguyệt Vỹ
      Beta-er : Mèo WĩWĩ

      Ông Lục đâu cần phải cùng mọi người chơi, quả thực là phá hỏng cuộc vui. Sau khi tiến về phía ghế lô rồi ngồi xuống, câu cũng thôi , còn bày ra sắc mặt lạnh lùng, làm cho khí cả phòng, đều trở nên cảm thấy áp lực ít.

      Trong giới, ít nữ minh tinh muốn tiếp cận ông Lục, về sau mọi người đều thầm lưu truyền rằng, ai có thể cưa được ông Lục, người đó có thể làm vua trong giới giải trí.

      Chẳng qua ông Lục khiến cho người khác cảm thấy rất khó tiếp xúc, những nữ minh tinh nhát gan đều sao dám đến gần. Tất nhiên cũng có những người lớn gan, nhưng bởi vì ngoại việc quay phim, le quy don, ông Lục rất ít khi gặp riêng vui đùa, cho nên mấy nàng táo bạo cũng chả có cơ hội để đến tiếp cận. Nhưng đêm nay, ông Lục xuất , lại tạo cơ hội cho nữ diễn viên lớn mật.

      biết có phải Lâm Thi Ý uống nhiều rượu nên lá gan cũng lớn lên hay , thế nhưng lại chọn bài hát, đến trước mặt ông Lục, dung mạo xinh đẹp quyến rũ nhìn ông Lục, mời ông Lục cùng hát song ca với .

      giây trước đó còn là khuôn mặt lạnh lẽo im lặng tiếng động, giây tiếp theo ông Lục chợt liền tức giận mắng Lâm Thi Ý cho máu chó đầy đầu.

      #Nguyệt Vỹ: (=v:)/ edit đến đây tự nhiên thấy happy

      Lúc ấy tình hình thay đổi quá nhanh, mọi người trong phòng đều choáng váng, chỉ có bài hát trong phòng karaoke vẫn chạy, điệu nhạc êm tai vẫn vang lên bên trong, ngay cả Lâm Thi Ý vừa bị mắng xong cũng mất lúc lâu sau, hốc mắt mới đỏ lên, chạy ra khỏi phòng vip.

      Trợ lý nhớ lại, khi cửa thang máy mở ra, trợ lý đứng bên giữ cửa, chờ Lục Cẩn Niên ra, mới chạy theo.

      Sau khi trở lại phòng khách sạn, trợ lý nhớ tới ban ngày Lục Cẩn Niên có nhảy vào bể bơi, sợ bị cảm làm ảnh hưởng đến việc quay phim, liền dặn dò nhân viên trong khách sạn nấu bát canh gừng chống cảm.

      Trợ lý bưng bát canh gừng nhân viên vừa đưa tới, gõ lên cửa phòng ngủ đóng chặt của Lục Cẩn Niên, qua khoảng chừng phút đồng hồ, bên trong mới truyền đến tiếng mời nhạt "Vào ".

      Trợ lý đẩy cửa ra, liền ngửi thấy mùi thuốc lá nồng nặc đến gay mũi, nhíu nhíu mày, le quy don, nhìn thoáng qua Lục Cẩn Niên đứng ở cửa sổ sát đất, tay cầm điếu thuốc, trầm mặc nhìn ra ngoài cửa sổ , hoàn toàn có chút giận dữ nào khi ở trong phòng vip karaoke.

      Trợ lý thấy Lục Cẩn Niên như vậy rất nhiều lần, thường xuyên là vào lúc nửa đêm, nhìn thấy mình hút thuốc ngẩn người, như suy nghĩ chuyện gì, giống hơn như suy nghĩ đến ai đó. Mặc dù trông thoạt nhìn rất bình tĩnh, nhưng vẫn như cũ vây quanh đơn và đau khổ dày đặc.

      Trợ lý tuy rằng thấy nhưng , chỉ là đáy lòng vẫn có chút tò mò, rốt cuộc là vì dạng người nào chuyện gì, mà có thể làm cho ông Lục tính tình luôn lạnh nhạt qua 5 năm mà vẫn bỏ xuống được.

      Song dù trợ lý rất tò mò, nhưng cũng dám mở miệng hỏi, chỉ là bưng bát canh gừng vào, giọng mở miệng đánh vỡ im lặng: "Ông Lục, hôm nay bị rơi xuống nước, uống chút canh gừng, chống cảm, để khỏi bị ốm."
      Last edited: 26/11/15
      Meoconkissu2Chris thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 85: Trong mắt , tôi là cái gì (1)

      Editor: xẩm xẩm
      Beta-er : Mèo WĩWĩ

      Lục Cẩn Niên có phản ứng gì.

      Trợ lý cũng lên tiếng làm phiền , chỉ nhàng đặt canh gừng ở bàn.

      Động tác của trợ lý rất , nhưng bát sứ chạm vào mặt bàn, vẫn phát ra tiếng động, dù nhưng lại rất vang.

      Lục Cẩn Niên xoay đầu lại, theo thanh vừa phát ra nhìn lạị, đưa điếu thuốc trong tay lên miệng hút hơi dài. Sau đó lại nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ sát đất lúc lâu mới đem dập điếu thuốc vào gạt tàn rồi xoay người đến trước bàn, tay bưng bát canh gừng lên uống ngụm, hương vị cay nồng của gừng lan tràn trong miệng. Đột nhiên, như là nhớ tới điều gì, nhìn trợ lý lặng lẽ lui ra gần đến cửa, ra tiếng hỏi: “Vẫn còn sao?”

      Trợ lý dừng lại chút, rất nhanh liền phản ứng lại câu hỏi của , nghĩ đến còn muốn uống canh gừng, lập tức gật đầu : “Tôi lấy cho ông.”

      Lục Cẩn Niên giọng “Được” tiếng, sau đó cúi đầu thổi thổi cho bớt nóng, lại uống thêm ngụm, ngữ điệu thoáng có vẻ mơ hồ : “Mang cho phòng 5231 bát.”

      Trợ lý ngay lập tức trố mắt tại chỗ, ai ở phòng 5231?

      Lục Cẩn Niên thấy trợ lý mãi có phản ứng gì, liền ngẩng đầu, ánh mắt lạnh nhạt hướng về phía trợ lý, sau đó lại bổ sung câu: “ là đoàn làm phim sắp xếp.”

      Trợ lý hiểu ý của Lục Cẩn Niên, lấy canh gừng đưa qua bên đó rồi là do đoàn làm phim chuẩn bị chứ phải do dặn mang đến, liền vội vàng gật đầu, “a” tiếng rồi nhanh chóng rời khỏi phòng.

      Trợ lý chỉ mất tầm năm phút đưa canh gừng xong rồi quay lại.

      Lục Cẩn Niên ngồi ghế, tay cầm bát canh gừng vẫn còn hơi nóng nghi ngút bốc lên, nghe được tiếng đẩy cửa, điềm nhiên giương mắt lên quét về phía trợ lý, lạnh nhạt hỏi câu: “Đưa xong rồi.”

      “Vâng” Trợ lý do dự chút, rồi đem tình hình chi tiết báo lại: “Thực ra Kiều có trong phòng, là trợ lý Triệu Manh của ấy ra nhận.

      Ấn đường Lục Cẩn Niên hơi nhăn lại, cúi đầu, cầm bát canh lên chậm rãi uống ngụm, còn chưa kịp nuốt xuống, lại nghe trợ lý tiếp:

      Triệu , Kiều ở dưới lầu cùng bầu Tôn đánh bài, là bầu Tôn muốn cùng ấy bàn luận thêm về diễn xuất.”

      Động tác của Lục Cẩn Niên ngay lập tức dừng lại, bàn tay dùng sức nắm chặt chiếc bát, ánh mắt đầy vẻ lạnh nhạt, ước chừng qua hai giây, Lục Cẩn Niên mới đem nước canh trong miệng nuốt xuống, giống như việc liên quan đến mình, thản nhiên gật đầu cái: “Biết rồi.”

      Dừng chút, Lục Cẩn Niên lại mở miệng : “Đêm nay còn việc gì nữa, cậu có thể về phòng.”

      Trợ lý yên lặng rời khỏi phòng được lúc, Lục Cẩn Niên mới đem bát đặt lại bàn, sắc mặt lạnh lẽo quan sát khung cảnh bên ngoài cửa sổ, sau đó liền lấy di động của mình ra, ngón tay lướt nhanh màn hình, gửi tin nhắn.
      Last edited: 26/11/15
      Meoconkissu2Chris thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 86 : Trong mắt , tôi là cái gì? [2]

      Editor : Nhạc Lam
      Beta-er : Mèo WĩWĩ

      Lục Cẩn Niên đợi đến khi màn hình điện thoại di động dòng ‘Tin nhắn gửi” mới thuận tay đặt điện thoại di động ở bên.

      Tối nay là vận may của Kiều An Hảo, bốn người chơi mạt chược, chỉ có mình thắng, mà mỗi lần cho nã pháo* đều là bầu Tôn ngồi ở đối diện , hai người kia chỉ giả vờ chơi để làm nền.

      (Trong chơi mạt chược, nã pháo thắng nhà dưới trăm nhưng lại bại bởi trung pháo ba mươi lần. => ra hiểu với rành mấy cái quy luật của mạt chược lắm T__T)

      ít diễn viên có thể được vai diễn tốt nhờ lấy lòng đạo diễn hoặc nhà sản xuất. Lúc chơi mạt chược, cố ý thua nhường nhà sản xuất hoặc đạo diễn, làm cho bọn họ vui vẻ, có thể đổi lấy vai diễn. Mà Kiều An Hảo thắng liên tục hơn mười lần, thắng được số tiền trong túi của bầu Tôn cũng muốn chơi nữa.

      Bầu Tôn cũng cưỡng ép tiếp tục chơi, ngược lại giơ cổ tay, nhìn thời gian, : “Chơi lâu như vậy cũng mệt rồi, nếu ngại tôi mời mọi người ra ngoài ăn khuya chút?”

      Kiều An Hảo còn chưa lên tiếng, ngược lại hai nữ diễn viên kia lại rất phấn khởi luôn miệng “Được”.

      “Tôi biết gần đây có quán bán hải sản tệ, đến đó .” Bầu Tôn bên ra quyết định, bên cầm lấy di động, gọi điện cho trợ lý của mình.

      Kiều An Hảo thừa dịp lúc bầu Tôn gọi điện thoại, suy nghĩ tìm cớ gì để từ chối, kết quả di động lại đột nhiên rung lên, cầm lên vừa thấy, là Lục Cẩn Niên gửi tin nhắn, chỉ có mấy chữ đơn giản: “ cầm kịch bản đến đây.”

      Tuy rằng Kiều An Hảo đoán được êm đẹp vì sao Lục Cẩn Niên lại muốn cầm kịch bản tìm , nhưng vẫn cảm ơn bất ngờ gửi tin nhắn đến.

      Vì thế, Kiều An Hảo đợi bầu Tôn cúp điện thoại xong liền đưa di động tới trước mặt của bầu Tôn, giọng có phần áy náy : “Tôn tổng, ngại quá, ông Lục muốn tôi cầm kịch bản tìm ấy, có thể là muốn về vấn đề quay phim ngày mai, cho nên tôi thể ăn khuya cùng mọi người rồi, xin lỗi.”

      Bầu Tôn mời mọi người ăn khuya, ra mục đích là mời Kiều An Hảo. Lúc ông ta lần đầu tiên thấy , hai mắt sáng rực, cho nên mấy ngày nay, ông ta mới quan tâm như vậy, đương nhiên ông ta làm vậy là có mục đích, rất đơn giản, chính là muốn Kiều An Hảo.

      Nào biết lần đầu lấy việc làm người phát ngôn cho hợp đồng quảng cáo mỹ phẩm để dụ dỗ, kết quả Truyền thông Hoàn Ảnh lại cho nhận hợp đồng quảng cáo, minh tinh thể cùng lúc làm đại diện nhiều thương hiệu, cho nên chỉ có thể từ bỏ.

      tại ông ta muốn diễn trò – mê hoặc , vốn tưởng rằng ra ngoài ăn khuya, uống chút rượu, sau đó suôn sẻ phát sinh chuyện gì đó, rồi tiếp theo cho vai nữ chính, người phụ nữ này cũng là của ông rồi, bây giờ được nửa đường lại nhảy ra Lục Cẩn Niên tìm có việc muốn .

      Hai lần liên tục đều bị phá hủy, đáy lòng bầu Tôn có chút bực bội, nhưng lại dám trêu chọc Lục Cẩn Niên, cho nên đành phải cố gắng cười trừ, bộ dạng giả bộ như có việc gì, tiện thể sờ tay Kiều An Hảo, : “Tiểu Kiều, em có việc trước , lần sau chúng ta ăn khuya, lần sau.”
      Last edited: 26/11/15
      Meoconkissu2Chris thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      【Chương 87】
      Trong mắt , tôi là cái gì? (3)

      Editor : LemonPhan
      Beta-er : Mèo WĩWĩ

      Từ khi kết hôn cho đến nay, Lục Cẩn Niên chưa bao giờ chủ động tìm Kiều An Hảo

      Đây chính là lần đầu tiên.

      Trực giác của phụ nữ cho biết rằng Lục Cẩn Niên tìm căn bản liên quan gì đến kịch bản, nhưng nghĩ mãi cũng nghĩ ra được nguyên nhân muốn tìm mình.

      Kiều An Hảo mang theo tâm tình phức tạp trở lại phòng khách sạn của mình, cầm kịch bản lên rồi bước vào thang máy, nhìn những con số màu đỏ ngừng tăng lên phía cửa thang máy. Nhớ tới cảnh tượng lần trước đến phòng Lục Cẩn Niên đưa kịch bản, liều mạng giày vò ép buộc , Kiều An Hảo nhịn được rùng mình, tận đáy lòng càng thêm lo lắng.

      Cửa thang máy mở ra, Kiều An Hảo bước ra, bên ngoài hành lang vắng lặng người, tạm dừng bước, dùng sức nắm chặt kịch bản trong tay, về phía phòng Lục Cẩn Niên.

      Đứng trước cánh cửa phòng 1001, Kiều An Hảo hít sâu vài hơi, mới run rẩy nhấn chuông cửa.

      -

      Lục Cẩn Niên nghe được tiếng chuông cửa vang lên, nhưng lập tức đứng dậy ra mở, mà ngược lại đến trước bàn đọc sách, cầm lấy xấp kịch bản của mình vào phòng tắm, sau đó hề do dự xé kịch bản làm thành từng mảnh , ném vào trong bồn cầu rồi xả nước.

      Chờ đến khi dòng nước trong bồn cầu cuốn trôi những mảnh giấy thoát xuống sạch , Lục Cẩn Niên mới ra khỏi phòng tắm và mở cửa cho Kiều An Hảo.

      -

      Chuông cửa vang lên lúc lâu mà thấy ai ra mở, ngay lúc Kiều An Hảo cho rằng Lục Cẩn Niên có trong phòng, vừa định thở phào nhõm bất chợt cánh cửa trước mắt bị người bên trong giật mạnh mở ra.

      Thân thể chợt cứng đờ, sau đó nín thở, ngước mắt, liếc nhanh nhìn qua Lục Cẩn Niên, thậm chí chưa thấy gương mặt vội cúi thấp đầu xuống, giọng hỏi câu: “ Lục, gọi tôi mang kịch bản lên đây có việc gì ?”

      Lục Cẩn Niên để ý đến lời của Kiều An Hảo, chỉ hơi nghiêng người qua bên tạo thành lối bên cạnh cho , giọng trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên: “Vào .”

      Ngay khi Kiều An Hảo vừa qua người Lục Cẩn Niên cánh cửa phía sau lưng bị nhàng đóng lại, vang lên tiếng “rắc”. nhịn được khẽ run run, dừng bước chân, xoay người lại đối diện với Lục Cẩn Niên ở sau lưng và đem vấn đề vừa mới hỏi hỏi lại lần nữa: “ Lục, tìm tôi có chuyện gì ?”

      Như lúc nãy, Lục Cẩn Niên vẫn trả lời câu hỏi của , nhưng lần này hề mở miệng lời nào cả.

      Lục Cẩn Niên trầm mặc khiến cho Kiều An Hảo cảm giác càng áp lực hơn, thậm chí còn có thể cảm nhận được mùi vị vui của .

      Kiều An Hảo nhất thời sợ tới nỗi toàn thân căng thẳng, tưởng rằng lại lên cơn như lần trước.

      Khoảng nửa phút sau, Lục Cẩn Niên chợt mở miệng, giọng bình tĩnh: “Tôi thấy kịch bản của mình, cho tôi mượn kịch bản của để copy.”
      Last edited: 26/11/15
      Meoconkissu2Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :