1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hôn Sủng, hôn Nhân Giá Ngàn Vàng - Cẩm Tố Lưu Niên (Q5 C19.2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. bibo1912

      bibo1912 New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0
      khi nao tiep tuc vay

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 33.1 Ngấp nghé người phụ nữ của , muốn chết!

      Editor: Tâm Thường Lạc

      "Tới đây, thừa dịp vào lúc này đụng phải, cho tôi nghe thử xem."

      Cận Tử Kỳ nghe được thanh quen thuộc, xoay người lại, lập tức nhìn thấy Tống Kỳ Diễn thong thả bước tới đây.

      nhìn qua còn rất thanh nhàn, nhưng ánh mắt lại mang theo mấy phần hung ác nham hiểm, dưới những ánh mắt đầy kinh ngạc thấp thỏm kia, tới bên cạnh , sau đó tươi cười rạng rỡ mà quét mắt qua nhìn từng quan viên.

      Chỉ cần là những cán bộ viên chức mới vừa rồi cùng bí thư Hồng ăn cơm chung trong phòng bao đều ăn ý hoặc cúi đầu hoặc quay đầu , dám cùng Tống Kỳ Diễn nhìn thẳng vào mắt nhau, cũng có vị quyền cao chức trọng, vội ho tiếng, tiến lên hoà giải.

      " ra là Tống thiếu đổng cũng ở đây, là cùng phu nhân ăn cơm sao?"

      Nhưng Tống Kỳ Diễn ngay cả khóe mắt cũng liếc nhìn cái, tiếp tục kéo bờ eo của Cận Tử Kỳ qua, cúi đầu dịu dàng : "Chờ đến sốt ruột sao? Trễ nãi mấy giây, may là em còn đứng ở nơi này, nếu để cho tìm ở đâu đây?"

      xong, nhận lấy túi xách trong tay của Cận Tử Kỳ, vắt lên cánh tay của mình, nghiễm nhiên là 1dáng vẻ của người đàn ông vợ như mạng, nhưng cũng để cho những người ở chỗ này nhìn ra đối với Cận Tử Kỳ quan tâm và sủng ái.

      "Được rồi, được rồi, đừng nóng giận, thôi, lần sau để cho em ra ngoài mình nữa!"

      Ngữ điệu ăn khép nép như vậy, lộ ra dịu dàng vô tận, thậm chí ngay cả Cận Tử Kỳ khi nghe cũng thấy tóc gáy dựng lên.

      Tối nay Tống Kỳ Diễn dường như có chút đặc biệt. . . . .

      mấp máy khóe môi, gật gật đầu, thực tế cũng muốn ở chỗ này lâu.

      Nụ cười bên khoé miệng của Tống Kỳ Diễn tràn đến đuôi mắt, nhéo nhéo bàn tay của Cận Tử Kỳ, cái động tác này nhìn ở trong mắt người khác thân mật cách nào miêu tả, dĩ nhiên cũng có người mắt lạnh nhìn sang, có người mặt đỏ lên.

      Tên bí thư Hồng say khướt kia thế nào cũng là người quen được như sao vây quanh trăng, tính khí hiển nhiên , bây giờ đột nhiên xuất người đàn ông xem thường như vậy, trong lồng ngực tựa như có khối đá lớn chận ngang khiến bực tức!

      lần nữa lại làm càn đẩy mấy người đồng nghiệp mới vừa rồi giữ chặt mình ra, say bí tỉ mà chỉ vào mũi của Tống Kỳ Diễn, cố gắng mở cái mí mắt nặng nề, mồm miệng mà kêu gào lên: "Mày là ai a? Vẫn còn tránh ra cho tao!"

      Bí thư Hồng đánh ợ hơi rượu, vóc dáng 1m6 ở trước mặt Tống Kỳ Diễn, giống như học sinh tiểu học gặp được tiến sĩ, điều này cũng làm cho bí thư Hồng càng nhìn Tống Kỳ Diễn vừa mắt, điều kiện tiên quyết là do uống say nên nhận ra người.

      "Ở đâu ra người thức thời như vậy?" Bí thư Hồng càng càng căm tức, vung mạnh tay áo chống lên cái eo béo phệ như thùng nước của mình, ưỡn cái bụng to, lỗ mũi hướng Tống Kỳ Diễn hừ : "Tao muốn chuyện với người đàn bà ở phía sau mày!"

      Khi những lời này, đôi mắt hỗn độn tỉnh táo mà lướt qua thân hình cao ngất của Tống Kỳ Diễn, nhìn sang Cận Tử Kỳ được Tống Kỳ Diễn hơi đẩy ra sau lưng, ý dâm trong mắt lưu luyến ngũ quan khéo léo thanh nhã kia, ngừng nuốt nước miếng.

      Bốn phía sớm yên lặng như tờ, có vài người ngờ giao du với kẻ xấu chỉ đành phải dời thân chỗ khác, nhìn tới cũng làm bộ nghe thấy.

      Lúc này, chỉ biết chạy lấy người càng thêm bị người ta chú ý, chẳng thà làm diễn viên quần chúng.... .....

      Cận Tử Kỳ hiển nhiên chú ý tới cái tên bí thư Hồng đó tóc trọc như Địa Trung Hải, say mê mà quan sát mình đắm đuối, vẻ mặt đó, ánh mắt đó, quả thực khiến cho trận buồn nôn ghê tởm, chân mày cũng khỏi xiết chặt.

      "Mỗ Mỗ vẫn còn ở trong phòng bao, chúng ta trở về thôi." cố gắng áp chế chán ghét của mình.

      Tống Kỳ Diễn mang ánh mắt nhàn nhạt mà nhìn chằm chằm tên bí thư Hồng kia, nhất là phát tên bí thư Hồng dùng ánh mắt dâm loạn mà nhìn Cận Tử Kỳ, từ mặt của rồi nhìn về phía chiếc cổ trắng nõn của rồi xuống chút xíu nữa là ngực. . . . . .

      Nhìn sang ảnh ngược trong con ngươi của tên bí thư Hồng, tròng mắt đen của nheo lại đầy nguy hiểm, quanh thân cũng tản ra khí lạnh.

      Vậy mà, nghe được Cận Tử Kỳ muốn gây chuyện nhắc nhở, nên Tống Kỳ Diễn thoáng khôi phục lý trí, tạm thời khống chế lại lệ sôi trào trong máu, quay đầu nhìn , đuôi lông mày khẽ nhướng: "Được."

      Kéo Cận Tử Kỳ xoay người muốn , nhưng tên bí thư Hồng cũng muốn bỏ qua, "Đừng, chú em! phải là người đàn bà thôi sao, làm thế nào mà hẹp hòi như vậy, ra ngoài chơi đừng cố chấp so kè như vậy chứ."

      Hầu như khi ta chút kiêng dè mà phun ra nhữn ngôn từ như vậy, toàn bộ trong hành lang đứng trước loại yên tĩnh chết chóc.

      ràng có mở hệ thống sưởi ấm, nhưng mọi người lại đều cảm thấy sau lưng có trận gió rét u lạnh lẽo thổi qua buốt đến tận xương.

      Cận Tử Kỳ bị ôm vào trong ngực Tống Kỳ Diễn, bàn tay vai lực độ tăng lên cứng ngắc, dựa vào trải qua chung đụng mấy ngày nay giữa hai người mà lý giải, biết, Tống Kỳ Diễn giờ phút này tâm tình quả thực hỏng bét cực độ.

      Dưới ánh đèn vàng nhạt, ngũ quan của lại đặc biệt lãnh cứng, nhưng mặt lại có bất kỳ biểu lộ này.

      Nhưng mà, rất nhiều khi, người thâm tàng bất lộ dù sao vẫn thích che giấu tâm tình của mình, phía sau chiếc mặt nạ nhìn như bình tĩnh cũng là kinh đào sóng lớn làm cho người ta sợ hãi, giờ phút này, thể nghi ngờ Tống Kỳ Diễn thuộc loại tình huống như thế.

      Tên bí thư Hồng kia lại bởi vì Tống Kỳ Diễn dừng chân lại mà trong lòng vui vẻ, cho là mình quan chức nên trấn trụ được người đàn ông biết trời cao đất rộng này, vội ho tiếng tạo ra dáng vẻ kiêu ngạo.

      Bên cạnh có đồng nghiệp quăng cho ánh mắt, ngầm dùng sức kéo tay áo của ta, nhưng lại bị sao lãng khinh thường.

      "Ha ha, chú em a!" Bí thư Hồng nghênh ngang mà tới, tay vỗ vỗ lên đầu vai Tống Kỳ Diễn, mặt mày hồng hào mà cười, ánh mắt lại thể rời bỏ Cận Tử Kỳ: "Bình thủy tương phùng cũng là loại duyên phận, người như tôi đây cũng hiểu nghĩa khí, chưa bao giờ cùng em tốt tranh giành cái gì, cho nên đây. . . . . ."

      ý vị sâu xa mà liếc về phía Cận Tử Kỳ, hô hấp cũng thay đổi đến thô thiển và nặng nề, điển hình giống như bị cơn động dục thúc đẩy, yết hầu chấn động dồn dập, chỉ thiếu chút nữa chảy nước miếng xuống.

      "Nếu như ngại, chúng ta cùng nhau , qua tối nay, chúng ta cũng coi là em tốt chiến đấu ở cùng chiến hào rồi, xem, thế nào?"

      Cận Tử Kỳ cũng phải là chưa biết mùi đời, bị tên đàn ông già nua xa lạ còn dài hơn phun ra những lời bỉ ổi như thế quấy rầy, đâu nào có thể bất động nổi cáu, mặt mày cũng hoàn toàn u ám xuống.

      muốn gì đó, người đàn ông bên cạnh lại bỗng dưng nắm chặt bả vai của , ngăn mở miệng.

      Tống Kỳ Diễn khẽ híp mắt cái, cũng là ngoài cười nhưng trong cười mà nhìn tên bí thư Hồng hun đúc tư tưởng ***, rất ít ở trước mặt Cận Tử Kỳ mà toát ra nghiêm túc thậm chí lộ ra vẻ mặt lãnh khốc.

      tay kéo bàn tay của tên bí thư Hồng vỗ vào ngực quấy rối ra, giữa mày cũng là loại thần thái viễn sơn viễn thuỷ mơ hồ, chẳng qua là nhàn nhạt mở miệng: "Nếu như tôi để ý thế nào?"

      Nụ cười dâm đãng của tên bí thư Hồng trở nên cứng đờ, nghĩ tới người đàn ông này cho mặt mũi như vậy, vẫn là ở ngay trước mặt nhiều ánh mắt như vậy, lập tức nghiêm mặt lạnh nhạt lên tiếng : "Đừng thấy cho chút mặt mũi mà lên mặt, mày coi là thứ gì?"

      Lời vẫn chưa dừng, tứ phía cũng đầy căm giận khiếp sợ, các quan viên vốn ở sau lưng xem cuộc vui đều vội vàng tiến lên đây kéo bí thư Hồng, chỉ sợ ta lại tiếp tục làm ra chuyện gì đó đắc tội với người ta.

      nhìn thấy vị Tống thiếu gia này mặt mày đều xanh lên rồi sao?

      Cái lão Hồng này cũng là, thích mỹ nhân sai, nhưng mà thể tùy tiện động vào phụ nữ có chồng!

      Hơn nữa, người phụ nữ có chồng này còn là cấp bậc kim cương, là thiên nga trắng bảo bối được nâng ở trong lòng bàn tay.

      Lão Hồng này như con cóc làm thế nào có ý muốn ăn thịt thiên nga mạ vàng này?

      người đàn ông trung niên nhìn qua khôn khéo ngăn ở trước mặt bí thư Hồng, khẽ khiển trách: "Uống nhiều rượu như vậy, biết mình cái gì ? Vẫn còn theo chúng tôi quay lại phòng bao , cũng xem thử chút đó là người ông có thể động vào sao?"

      Bí thư Hồng rượu điên quá trớn, đâu nào lắng nghe người bên cạnh nhắc nhở, vung tay lên, hồ đồ vô tình hừ : "Cái gì có thể động hay động, ở thành phố S có phụ nữ nào là tôi động được tới?"

      xong, cố làm thần bí dừng lại, kề sát vào quan viên trung niên đó, dâm đãng mà cười xấu xa: " cũng phải biết, con người của tôi

      Ưu điểm lớn nhất chính là thương hương tiếc ngọc, hắc hắc.”

      “A a? Thương hương tiếc ngọc, vậy làm mẫu lần cho tôi xem, thế nào là tiêu chuẩn thương hương tiếc ngọc.”

      Tiếng cười lạnh trầm từ phía sau truyền tới, cả người thịt mỡ của tên bí thư Hồng run lên, động tác quay đầu hơi chậm lại, thấy là Tống Kỳ Diễn yên lặng nhìn mình, cảm xúc trong lòng vốn run sợ mới từ từ chuyển thành phách lối.

      Chẳng qua là, vẫn chưa đến lúc bí thư Hồng ra thêm vài lời quá đáng, cục trưởng cụ xây dựng giành trước bước, mặt kéo thân thể to béo của lại mặt vội vàng giải vây: “Tôi lão Hồng nè, đây là thế nào? Uống nhiều rượu rồi, thị lực cũng được tốt! Mau cùng tôi trở về, chúng ta mới vừa rồi phải muốn đánh bài sao?”

      Cục trưởng vừa với ta xong, xoay người nhìn Tống Kỳ Diễn cười làm lành: “Tống thiếu đổng à, đây là hiểu lầm, hiểu lầm, cũng đừng để ở trong lòng, đừng chấp nhặt với lão Hồng, ông ta gần đây trong công việc có chút hài lòng, tối nay mới có thể uống nhiều rượu như vậy, chuyện cũng có chừng có mực, nếu nào dám vô lễ với phu nhân như vậy?”

      Tống Kỳ Diễn từ chối cho ý kiến mà cười : Cục trưởng Cung, ông quá lời.”

      khí vốn giương cung bạt kiếm bởi vì có đoạn đối thoại tới này hơi hơi dịu lại, vậy mà, hòa hoãn như vậy lại làm lòng người hoảng sợ, tựa hồ là yên bình ngắn ngủi trước bão táp.

      Cận Tử Kỳ nghiêng mắt liếc nhìn Tống Diễn Kỳ.

      Qua loa mà liếc qua, cũng cho là rất ngiêm túc, hơi thở bình tĩnh, khí định thần nhàn, nhưng cẩn thận chu đáo phen, phát nụ cười nơi khóe miệng cực kỳ cẩn thận, hẳn là bàn tay dắt buông lỏng rồi siết lại thành nắm đấm.

      lúc này chỉ sợ là giận quá thành cười, nhưng mà, lại che giấu rất khá.

      Nếu cứ ở lại nơi này, khong thể bảo đảm lát nữa phát sinh chuyện gì!

      Mà bí thư Hồng bị xong sửng sửng sốt sốt, nhất thời cũng quên mất phản kháng, chẳng qua là đỏ từ mặt đến cổ, lúc nhìn về phía Tống kỳ Diễn ánh mắt cực kỳ tốt đẹp, nhưng thoáng nhìn thất Cận Tử Kỳ lặp tức hai chân như nhũn ra đứng nổi.

      quan viên bên cạnh đỡ lấy phòng ngừa quỳ xuống, thế nhưng trong đôi mắt lóe sáng sớm bán đứng ta về chút ý định này, nhìn Cận Tử Kỳ chằm chặp : “Cái gì say hay say, tôi thanh tỉnh đây! Nếu , sao có thể nhìn thấy em có dáng vẻ giống như tiên trời vậy.”

      đến sau, lại tự mình nhịn được mà cười khanh khách.

      Nhìn chằm chằm Cận Tử Kỳ nháy cũng nháy mắt, hoàn toàn biết mình làm chuyện ngu xuẩn gì.

      Có đồng nghiệp nhìn nổi lôi , muốn dùng sức kéo , bí thư Hồng lại lưng hổ chấn động, đẩy mấy người phá hư chuyện tốt của mình ra, hai chân giống như đạp vải bông mất hồn mất vía mà lảo đảo về phía Cận Tử Kỳ.

      Miệng phun ra đầy hơi rượu ngừng thầm: “ xinh đẹp….Vẫn chưa ăn nằm qua với người xinh đẹp như vậy….”

      Chẳng qua là, mới vừa sáp vào, bàn tay giơ lên vẫn chưa đụng được vạt áo Cận Tử Kỳ, chỉ cảm thấy đỉnh đầu có trận mây đen thổi qua, chậm nhưng xảy ra rất nhanh, mới vừa ngẩn đầu, cái trán bị đập cái nặng nề.

      ai nhìn thấy Tống Diễn Kỳ ra tay thế nào, mặt lạnh lùng mím môi căng, trong tay mang theo bình hoa sứ thanh hoa, giờ phút này, dười ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, tiện tay ném bình hòa lên thảm.

      hành lang ánh đèn tính là sáng, nhưng tất cả mọi người phải mắt mù, hiển nhiên đều nhìn thất bình hoa có mảng vết máu đỏ tươi diêm dúa lẳng lơ, thậm chí, ngay cả trong khí cũng bao phủ lên cỗ mùi máu tươi giống như sắt gỉ.

      Mọi người vây xem cũng phản ứng theo bản năng mà siết chặt chân mày, lấy tay che miệng mũi của mình, qua bên cạnh luui lại mấy bước.

      Bí thư Hồng đột nhiên bị tập kích, ngây ngốc mà đâm tại nơi đó, chớp chớp đôi mắt mình mơ hồ, cho đến khi có dòng ấm áp từ trán chảy xuống, rơi vào mí mắt , sau đó chỉ cảm thấy tầm mắt có màng đỏ tươi.

      Giơ tay lên nhìn chút, lòng bàn tay đầy máu, đỏ đỏ, nóng nóng, theo khẽ ngón tay xuống dưới.

      “Lách tách”, “Lách tách”, tiếng động mà tụ thành quầng máu đỏ ở chiếc thảm lông cừu màu trắng.

      Nhất là khi cúi đầu nhìn đến, thậm chí cảm giác được máu của mình tràu ra ào ạt ở đây, sau đó giống như suối phun, nhanh chóng, phốc phốc phun ra ngoài rơi vãi khắp nơi.
      Last edited by a moderator: 20/3/15
      dunggg, SoRi, laula 1 thành viên khác thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 33.2 Ngấp nghé người phụ nữ của , muốn chết!

      Editor: Tâm Thường Lạc

      Cận Tử Kỳ nhìn bí thư Hồng cả mặt máu bê bết, cũng có phần bị dọa.

      Mới vừa rồi khi bí thư Hồng sắp đụng phải tay của , Tống Kỳ Diễn đột nhiên biết từ nơi nào lấy ra cái bình hoa, ánh mắt nhìn lom lom thẳng tay nhắm ngay trán của bí thư Hồng mà đập tới.

      Cho dù là giờ phút này, nhìn bí thư Hồng cả khuôn mặt đầy máu dữ tợn kinh khủng, Tống Kỳ Diễn cũng có chút nào sợ hãi.

      chỉ lạnh lùng nhìn máu chảy ngừng, vẻ mặt rung động, "Như thế nào? Bây giờ thanh tỉnh chưa? Bất quá đầu của chất lượng quả thực ra gì, ngay cả cái bình hoa cũng đập bể, vậy phải thay đổi thành là cây gậy bóng chày, đập cái lên trán , có phải óc đều phải tuôn ra đây hay ?"

      Tống Kỳ Diễn nhấn từng chữ , lời tuy , lại đủ để đánh vào lòng người.

      Ánh mắt lạnh thấu xương như vậy khiến người ta sợ hãi, trong hành lang cứ thế có ai vì bí thư Hồng ra mặt.

      Bọn họ cũng đều chính mắt thấy thủ đoạn của vị nhị thế tổ nhà họ Tống này, ngay cả quan viên chính phủ cũng dám đánh, còn có chuyện gì dám làm, lời mới vừa rồi ràng chính là cảnh cáo cộng thêm uy hiếp, nghe thấy người rợn cả tóc gáy.

      Huống chi, chuyện này, đích xác là lỗi của bí thư Hồng, ai bảo ta đùa giỡn phụ nữ có chồng làm chi?

      Bí thư Hồng hậu tri hậu giác phát mình bị đánh, còn bị đánh cho bể đầu chảy máu, lập tức ức chế được mà kinh hô lên, khuôn mặt sợ hãi, sợ mình mất máu quá nhiều mà mạng để lại ở nơi này.

      "A! A! Ai làm, ai làm ! Còn mau gọi xe cứu thương cho tôi!"

      ta vừa la hét vừa cố gắng tìm cái gì đó có thể lấp lại cái trán rách lỗ, đôi bàn tay, bị máu tươi nhuộm đỏ bừng, mười ngón tay run rẩy, giống như con châu chấu nhảy lên nhảy xuống.

      Người đàn ông trung niên trước đó khiển trách bí thư Hồng, sắc mặt cũng là khó coi, trước công chúng, đồng nghiệp bị đánh thành bộ dáng như vậy, ông ta dường như có chút nhìn nổi, xé miếng vải đưa cho bí thư Hồng cầm máu.

      Sau đó, nhìn sang Tống Kỳ Diễn ở đối diện sắc mặt vẫn bình tĩn, cau mày : "Tống thiếu đổng. . . . . ."

      " người nào chơi trò uy hiếp chứ?" Tống Kỳ Diễn lại cắt đứt ông, lạnh lùng nhếch mày, ánh mắt khiếp người: "Cơ quan chánh phủ có châu chấu làm hư hại nếp sống như vậy, thị trưởng Hoàng chẳng lẽ quan tâm trông nom sao? Lần này là vợ của tôi, lần sau, nếu như đối phương là bình thường quyền thế, có phải còn có thể chạy trốn khỏi nah vuốt ma quỷ hay ?"

      Vị thị trưởng Hoàng kia bị xong gương mặt từ đỏ dần dần thay đổi thành trắng, Tống Kỳ Diễn lại vẫn bình tĩnh mà tiếp: "Mùa xuân năm nay, ông ta còn có thể cùng thị trưởng Hoàng ngồi chung chỗ mà ăn cơm, sang năm, thị trưởng Hoàng coi chừng phải đến nông trường cùng ông ta cách cửa sổ mà nhìn nhau rồi, bất quá, cũng có thể cần cách cánh cửa sổ. . . . . ."

      "Tống thiếu đổng, dựa vào lời này của , tôi mà có thể trị tội uy hiếp quan viên chánh phủ."

      Thị trưởng Hoàng cũng phải là quả hồng mềm, bị mấy câu của Tống Kỳ Diễn trong sáng trong tối hiếp bức, mặt mũi đâu nào còn ngẩng cao được, ràng cũng sầm mặt, cứng đối cứng mà cùng Tống Kỳ Diễn bức bách nhau.

      Cận Tử Kỳ nhìn cục diện giằng co, khẽ kéo ống tay áo của Tống Kỳ Diễn xuống, dù sao, dân cùng quan đấu, đại đa số tình huống thua thiệt đều là dân, mặc dù đây là người dân rất có tiền.

      Tống Kỳ Diễn lại vẫn ung dung mà nhìn vào mắt thị trưởng Hoàng, sau đó nhìn bí thư Hồng sợ hãi che vết thương.

      "Tôi cái gì sao? Thị trưởng Hoàng, thói quen trông gà hóa cuốc cũng tốt, à, tôi quên cho ông biết, trước mắt mà , tôi còn coi như là người Úc gốc Hoa, cùng đại sứ Australia trú tại Trung Quốc có quan hệ cũng tồi..."

      Tống Kỳ Diễn thêm gì nữa, nhưng người thông minh cũng biết ý tứ trong lời của , hăn gây áp lực cho thị trưởng Hoàng, mà bên kia bí thư Hồng cuối cùng tỉnh táo lại, từ trong miệng đồng nghiệp bên cạnh đại khái biết được chuyện.

      Bí thư Hồng tự biết mình đâm bổ đại họa, máu nhuộm đỏ xuống dưới gương mặt tái nhợt được ra hình dáng gì, sợ tới mức hai chân mềm nhũn, ngã nhào đất, hoảng hốt lo sợ mà nhìn về phía Tống Kỳ Diễn và Cận Tử Kỳ.

      Thị trưởng Hoàng giằng co mà nhìn Tống Kỳ Diễn, lúc này có chút xuống đài được, mặt có phần lúng túng, ngược lại Tần Viễn vốn đứng ở sau lưng Phó thị trưởng Từ sau chút do dự, mới đứng ra giải vây.

      cười tủm tỉm vỗ vỗ vai thị trưởng Hoàng, quay qua nhìn sang Tống Kỳ Diễn: "Tống thiếu đổng, hôm nay vốn nên là ngày tiếp nhận Tống thị vui, tại sao có thể bởi vì chút ít chuyện này mà huyên náo vui? Nếu như bí thư Hồng có chỗ nào làm đúng, chúng tôi đây những đồng nghiệp tỉnh táo này thay mặt ta xin lỗi, ngày khác để ông ta tự mình tới cửa nhận lỗi với phu nhân được ?"

      Cục trưởng cục xây dựng cũng nhân cơ hội cùng bồi lễ: "Đúng vậy a, Tống thiếu đổng, thành phố S cũng chỉ lớn như vậy, mọi người cúi đầu thấy ngẩng đầu cũng thấy, cần gì phải thắt chặt làm cho nghiêm mặt như vậy? Tối nay, mọi người nụ cười xóa hết thù hận, làm bạn bè. Giống như Từ thị , đến lúc bí thư Hồng tỉnh rượu để cho ông ta tự đến vườn Kỳ Lân xin lỗi với phu nhân."

      Lời cũng đến mức này, nếu như lại để ý buông tha người, sợ rằng chỉ biết rơi vào tình huống lưỡng bại câu thương, Cận Tử Kỳ am hiểu sâu đạo này, Tống Kỳ Diễn hiển nhiên cũng nắm được hơn thiệt trong này.

      cười như cười liếc mắt nhìn bí thư Hồng bám đất: "Chỉ cần bí thư Hồng nghĩ bà xã tôi như vậy, tôi hiển nhiên cũng so đo cái gì nữa, bí thư Hồng, xem có đúng hả?"

      Bí thư Hồng giật mình cái, vội vàng gật đầu: "Tống thiếu đổng đúng lắm, đúng lắm, là tôi say rượu bậy xằng đụng đến phu nhân, hết thảy đều là lỗi của tôi, xin các vị chớ trách, chớ trách!"

      viên chức hơn năm mươi tuổi, ưỡn nghiêm mặt, cúi đầu khòm người xin lỗi, cũng coi là con đường làm quan bị làm nhục!

      Nhưng mà, trừ giả bộ uất ức còn có thể thế nào?

      Nhiều ánh mắt như vậy đều nhìn thấy đối với vợ nhà người ta vô lễ, nếu như nhận lỗi, quậy lớn chuyện rồi, rước lấy chú ý của Ban Kỷ Luật Thanh tra, phải chỉ xin lỗi đơn giản như vậy...

      Chỉ cần là nghĩ như vậy, bí thư Hồng cả người run rẩy đến vững, trong lúc nhất thời quên mất cái trán đau đớn, cả trái tim cũng bị treo cao lên, bị đôi mắt sâu thẳm của Tống Kỳ Diễn nhìn mà cả người bất an lay động.

      Thị trưởng Hoàng tự biết chỗ này thể ở lại lâu nữa, quay qua đồng nghiệp nháy mắt cái, hai người lập tức dìu đỡ bí thư Hồng từ đất lên, kéo ra ngoài.

      "Tống thiếu đổng, thương thế của ông ta phải , chúng tôi phải đưa ông ấy đến bệnh viện, chuyện tối nay, đem đên cho Tống thiếu đổng và phu nhân mất hứng xin các vị quên ! Ra khởi cửa Phúc Hạ Lâu, chúng ta liền đem nó ném ra sau đầu, vẫn là bạn tốt, như thế nào?"

      Đôi mắt Thị trưởng Hoàng nhìn chằm chằm Tống Kỳ Diễn chứ, thế tất yếu phải đưa ra câu trả lời yên tâm.

      "Chuyện này tôi sợ là làm chủ được, bí thư Hồng mạo phạm chính là bà nhà tôi, chỉ cần ấy vui, tôi dù có trăm vừa ý cũng chỉ có thể tự mình nuốt Hoàng Liên, nếu ấy cao hứng, tôi dù hứa với ông cũng chỉ là qua loa cho xong chuyện, ông phải , thị trưởng Hoàng?"

      Tống Kỳ Diễn cười lộ răng, mấy câu lại đem câu chuyện vòng trở về, sắc mặt thị trưởng Hoàng cứng đờ, nhưng cũng có cách nào, chỉ đành phải hỏi ý mà nhìn về phía Cận Tử Kỳ: "Phu nhân xem chuyện này..."

      Trong lòng Cận Tử Kỳ chưa hết tức giận, nhưng biết nặng , lãnh đạm mà gật đầu: "Tới cửa nhận lỗi cũng cần rồi, nếu như thị trưởng Hoàng có thể để cho bí thư Hồng sau này nên xuất ở trước mặt tôi nữa, tôi nghĩ tôi cảm kích ít."
      Last edited by a moderator: 22/3/15
      dunggg, susuSoRi thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 33.3 Ngấp nghé người phụ nữ của , muốn chết!

      Editor: Tâm Thường Lạc

      "Người phụ nữ của , để cho ấy bị bất kỳ tổn thương nào, cũng để cho ấy gặp phải bất kỳ khổ nạn gì. Chúng ta là thể , rất thích đối với bất kỳ người nào giúp đỡ em đều cám ơn, cho dù. . . . . . Người kia là Tần Viễn."

      Đối mặt kinh ngạc, khẽ mỉm cười, nắm tay của chặt hơn.

      "Nếu như cậu ta là lòng giúp em, có cái gì mà cao hứng."

      Giọng của khàn khàn, phảng phất nén sâu trong cổ họng mà ra, nhưng lại mang theo cỗ lực lượng kì dị, làm cho lòng người sinh ra ấm áp, vành mắt Cận Tử Kỳ lại căn nguyên mà ướt át.

      hiểu ngầm mà cười lên, Tống Kỳ Diễn thế nhưng cũng mặt đại độ như vậy, lúc trướ đối với phương diện tình cảm, cho rằng, sở trường của chính là cường thủ hào đoạt, mà phải dịu dàng thông cảm như vậy.

      "Có phải rất cảm động hay ?" dường như có chút đắc ý, ho tiếng, đáy mắt nổi lên ý cười.

      Cận Tử Kỳ mấp máy môi, nhưng khóe miệng cũng xao động nhàn nhạt đưa lên độ cong.

      Tay của hai người nắm chặt, bốn mắt lơ đãng giao nhau, nhìn thẳng vào mắt nhau hồi lâu.

      Ánh mắt của Tống Kỳ Diễn rất sâu, cũng rất mê người, Cận Tử Kỳ chỉ cảm thấy tim rối loạn nửa nhịp, muốn mở miệng chuyện, cửa phòng bao bên cạnh lại bị kéo ra, bóng dáng nho ghé vào ở giữa khe cửa.

      "Khụ khụ, khụ khụ, Kỳ Kỳ, có thể giúp Mỗ Mỗ gọi con tôm hùm hay ?"

      Cận Tử Kỳ dấu vết mà buông tay Tống Kỳ Diễn ra, đem bàn tay có lớp mồ hôi mỏng giấu ở sau lưng.

      Đối mặt Mỗ Mỗ với đôi mắt to đầy nước thỉnh cầu, cười mỉm: "Được!"

      Tống Kỳ Diễn lại mắt lạnh quét qua: "Ăn cái gì? Cũng mập thành như vậy, cho phép ăn, về nhà!"

      Đối mặt kẻ phá hoại mình dụ dỗ bà xã, bất kể là con ruột vẫn là cha già, đều là cấp bậc quân địch của !

      Cận Mỗ Mỗ bắt đầu bẹt cái miệng nhắn, căng lên căng lên, mắt thấy liền muốn lệ rơi thành sông, Tống Kỳ Diễn lên phía trước nhảy qua bước lớn, xốc cổ áo của nó lên, hướng đến cái mông có mười phần co dãn vỗ cái: "Đánh đủ!"

      "Con muốn tố cáo với ông nội, ba ngược đãi nhi đồng. . . . . . A!"

      Lại là cái chụp nặng nề!

      Cận Tử Kỳ nhìn sang hai cha con lại nháo thành đoàn, bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng cũng là vô cùng thỏa mãn và hạnh phúc.

      --- ------ -----

      Khí trời càng ngày càng lạnh, mỗi ngày ra cửa gió Bắc xông tới mặt thổi vào khiến da khô nứt đau buốt.

      Cận Tử Kỳ cảm thấy áo khoác ngoài hoàn toàn chịu nổi dòng khí rét lạnh kia, thêm nữa trong thời kì mang thai thân thể càng yếu hơn, mỗi ngày dường như áo lông đều rời khỏi người, chỉ có như vậy mới có thể cảm nhận được chút ấm áp.

      biết có phải do từng mang thai lần rồi hay , lần này có thai phản ứng ràng như vậy.

      So với tòa nhà lầu phía đông mỗi ngày để cho người giúp việc bận rộn đầu óc choáng váng vị kia, Cận Tử Kỳ quả thực là làm cho người ta ít bận tâm lo nghĩ, bụng của từ từ nhô lên, nhưng hành động vẫn tự nhiên, cho nên vẫn đến Phong Kỳ làm.

      Qua năm chính thức nghỉ việc, y theo lời Tô Ngưng Tuyết , chờ sanh xong đứa bé trở về Cận thị.

      Cách đêm ăn cơm ở Phúc Hạ Lâu là ba ngày sau, web lại phơi bày bài viết, là về con trai của quan viên ở thành phố S ngang ngược càn rỡ hoành hành, bằng lái chạy chiếc Audi A6, đụng người đường lên cao ngã bại liệt.

      Khi Cận Tử Kỳ nhìn thấy mấy chữ to màu đỏ và tấm hình bài viết sửng sốt, bởi vì người đàn ông trung niên với bộ mặt hung ác trong tấm hình kia chính là vị bí thư Hồng kia!

      Quan nhị đại trong bài viết chính là con độc nhất của bí thư Hồng, thiếu niên tràn sức sống gần mười bảy tuổi.

      Ngày xảy ra tai nạn xe này là năm trước, nhưng vẫn bị đè lại phơi bày ra ánh sáng, hôm nay lại bị bêu ra ngoài như vậy, lập tức trở thành đề tài nóng nhất trong bảng xếp hạng Top mười của Bách Khoa.

      Người bị hại cuối cùng cứu chữa được mà bỏ mình, thân nhân cầm di ảnh ở cửa thị chính, kêu muốn lấy lại công đạo, vô luận cảnh vệ làm thế nào xua đuổi đều , cuối cùng còn gây thành cuộc tranh cãi ẩu đả tập thể.

      Cả câu chuyện cũng vì vậy càng thể cứu vãn, bí thư Hồng bị đông đảo bạn đọc mạng vây quanh, trở thành tâm điểm internet.

      --- ------ ----

      Cận Tử Kỳ ngồi ở trong phòng làm việc, xem qua tin tức của báo chí, thậm chí có loại cảm xúc vui sướng khi người gặp họa.

      Cửa bị gõ vang, Cận Tử Kỳ thu hồi tờ báo, sau khi tiếng " vào", cửa mới bị mở ra.

      Tiêu Tiêu mang vẻ mặt tươi cười mà cầm phần văn kiện vào để cho Cận Tử Kỳ ký.

      Nhân lúc Cận Tử Kỳ cúi đầu xem văn kiện. Tiêu Tiêu liếc đến tờ báo bàn, hiển nhiên cũng nhìn thấy tin tức về bí thư Hồng, lập tức kích động, "Chị Tử Kỳ, chị cũng chú ý cái ông tham quan này hả!"

      Tham quan? Cận Tử Kỳ giương lông mày lên, xưng hô này tuyệt đối phù hợp với điệu bộ của bí thư Hồng!

      "Vừa lúc có tin tức của ông ta xem chút." Cận Tử Kỳ nhàng bâng quơ mà tóm lược.

      Hôm đó chuyện phát sinh ở Phúc Hạ Lâu với người khác, cũng truyền ra ở trong giới, biết là người nào ở sau lưng điều khiển, bất quá vẫn thể cảm thán năng lực quyền thế quả nhiên to lớn!

      Tiêu Tiêu cũng là vừa nhắc tới bí thư Hồng giống như là bắt đầu nhảm, thao thao bất tuyệt tiếp.

      "Chị Tử Kỳ, đúng rồi, sáng nay mới vừa lan ra video clip chị xem hay chưa?"

      "Video clip gì?"

      "Chính là về bí thư Hồng đó mà! Chúng em mới vừa rồi còn ở phòng giải khát thảo luận, thiếu chút nữa cười phun, sáng nay ông bí thư Hồng đó phải vì chuyện kia của con trai ông ta mà tổ chức buổi họp báo sao? Truyền thông như mây, quan viên chính phủ quan trọng của thành phố S cũng đến đó ít, hình như là vì lên tiếng ủng hộ ông ta, trắng ra là gây áp lực cho truyền thông."

      "Vừa mới bắt đầu bí thư Hồng này còn bộ dáng con người khuôn mẫu , phen nước mắt phen nước mũi mà giải thích lại trận tai nạn xe năm đó, là chịu tổ chức phê bình và giáo huấn gì đó, đống lớn lời đường hoàng, thái độ nhận sai cũng được truyền thông chấp nhận, đến sau lại từng trận nghẹn ngào, còn đứng lên hướng mọi người gập người xuống chín mươi độ. Ha ha, bất quá, chị Tử Kỳ, chị tuyệt đối đoán được kế tiếp xảy ra chuyện gì."

      Cận Tử Kỳ tò mò mắt đẹp híp cái, Tiêu Tiêu cố làm ra vẻ thần bí cười tiếng, tiếp tục : "Sau khi ông ta ngồi xuống, có thể là nước mũi nước mắt dính mặt khó chịu, muốn từ trong túi tiền móc khăn tay ra, kết quả là, móc ra cái tất lưới, ha ha, là vải ren màu đen, cực kỳ khêu gợi!"

      "Lúc ấy phóng viên ngồi ở phía dưới trợn trắng mắt, cũng dám thở mạnh lần, quan viên ngồi ở bên cạnh ông ta sắc mặt cũng trắng bệch, bản thân ông ta cũng sợ choáng váng, nhìn chằm chằm tất lưới trong tay, nóng đến đỏ mặt tía tai. Nhưng mà, ông ta càng khẩn trương càng nắm tất lưới buông, giống như là thể tin được người mình có vật này."

      Cận Tử Kỳ chớp chớp mắt, bí thư Hồng đó nhìn qua hơn năm mươi tuổi, vợ ông ta cũng phải bốn mươi năm mười mấy rồi, còn có thể mặc tất lưới ôm gợi cảm như vậy sao?

      Tiêu Tiêu cười đến chảy nước mắt, "Truyền thông rất nhanh giựt mình tỉnh lại, cầm máy chụp hình lên liều mạng mà nhấn phím chụp, bùm bùm lốp bốp, cũng biết lúc ấy người điều khiển truyền tin trực tiếp của đài truyền hình biết có phải cùng bí thư Hồng có thù oán, sau khi phát tình huống đúng, thế nhưng lập tức xử lý, mặc cho tình huống trường toàn bộ truyền lên ti vi."

      "Bây giờ, em đoán chừng web sớm huyên náo sôi sùng sục rồi, lúc mới vừa rồi em mở trang web ra, còn nhìn thấy có nhiều bạn bè mạng qua chuyện này đặt cho bí thư Hồng cái tên, gọi là 'đảng tất lưới’."

      Đảng tất lưới. . . . . . Cận Tử Kỳ theo bản năng liền nghĩ đến trước đó đảng minh tinh hình khiêu dâm.

      Bất quá, lúc này chuyện của bí thư Hồng có thể quá mức trùng hợp hay , đầu tiên là con trai ông ta, bây giờ là chính ông ta, chuyện xui xẻo cứ từng chuyện nối tiếp từng chuyện, Cận Tử Kỳ thể hoài nghi, là có người cố ý nhằm vào ông ta.

      "Vậy sau đó thế nào?" đột nhiên cũng thể chờ đợi mà muốn biết đến phát triển phần sau.

      Tiêu Tiêu qua bên cạnh xê dịch qua lại, vui cười ra chi mà : "Chuyện đến mức độ này, còn có thể có cái gì sau đó nữa chứ! Cái ông bí thư Hồng này cũng gần sáu mươi tuổi rồi, bà xã cũng là bà bác năm mươi mấy tuổi, tấm ảnh mạng rất ràng, bà ấy ăn mặc cũng đều là quần áo kín đáo của người lớn tuổi, ở đâu mặc tất lưới màu đen lẳng lơ như vậy?"

      "Mọi người mặc dù cũng toạc ra, nhưng trong lòng biết , cũng đoán được tối hôm qua ông ta có thể đâu đó với hồng nhan tri kỉ hoa tiền nguyệt hạ (chỉ chuyện ân ái), Thiên Lôi câu địa hỏa, trong lúc nhất thời chuyện khó tự động kiềm chế . . . . . . Khụ khụ, từ vậy tất lưới phong cách đến thăm, đây tuyệt đối là đủ tao bao em, nhưng mà, có tại chỗ bắt gian tại trận, cũng có thể bên ngoài nuôi dưỡng tình nhân a! Nhiều lắm là. . . . . . Nhiều lắm là thích thu tập người phụ nữ tất lưới, còn thích đút ở trong túi thỉnh thoảng lấy ra thưởng thức."

      " lúc ấy cả người đều cúi xuống, vẻ mặt màu tro tàn, buổi họp báo chỉ có tạm thời ngưng hẳn, liền đứng lên khí lực cũng bị mất, là bị thư ký cẩn thận từng li từng tí nâng xuống , nghe vừa vào thang máy tê liệt ngã xuống mặt đất có tri giác, còn gọi 120 gọi xe cứu thương đây! Báo cáo lúc này mẩu tin tức ký giả còn đem kiện lần này khái quát vì ‘ cái màu đen tất lưới dẫn phát oan án ’."

      "Nghe , web kêu gọi cầu chống tham nhũng rất cao, bộ kiểm tra kỷ luật bắt đầu điều tra ông ta, có tin đồn , đứa con trai này của bí thư Hồng này ra là đứa con riêng, phải do vợ cả của ông ta sinh, em đoán rất nhanh thành phố S có nhân vật bí thư Hồng như thế nữa rồi."

      Tiêu Tiêu đến sau lại khỏi thổn thức, Cận Tử Kỳ lọt vào trong suy nghĩ của mình.

      "Chị Tử Kỳ. . . . ."

      Cận Tử Kỳ lấy lại tinh thần: "Chuyện gì?"

      Tiêu Tiêu bĩu môi: "Em gọi chị mấy tiếng rồi mà chị cũng phản ứng, có tâm sao?"

      Cận Tử Kỳ cười cười, " có gì, chỉ là có chút tò mò cái số phận sau này của bí thư Hồng."

      Tiêu Tiêu hỏi tới nữa, cầm văn kiện được ký tên xong nhưng lập tức rời , trù trừ mà đứng yên tại chỗ, cắn cánh môi chần chờ hồi, mới : "Chị Tử Kỳ, ngày mai em muốn xin nghỉ."

      Cận Tử Kỳ ngẩng đầu nhìn , Tiêu Tiêu ngượng ngùng mà cười, gãi gãi tóc của mình: "Ngày mai là sinh nhật của em, bạn trai em vẫn còn ở thành phố S chưa , em muốn. . . . . . Muốn cùng ấy ăn mừng."

      Nếu như là trước kia Cận Tử Kỳ có lẽ phân vân, nhưng bây giờ Cận Tử Kỳ lại chút do dự mà gật đầu.

      đến bạn trai của Tiêu Tiêu, Cận Tử Kỳ khỏi có chút ngạc nhiên, Tiêu Tiêu ở bên cạnh sai biệt lắm bảy năm rồi, nhưng rất ít nghe nàng tới tình cảm của mình, "Bạn trai em là người thành phố A sao?"

      Chẳng biết tại sao, Cận Tử Kỳ mơ hồ cảm thấy là lạ ở chỗ nào đó, rồi lại ra.
      Tiêu Tiêu đến bạn trai của mình cầm được hạnh phúc ngọt ngào, "Đúng nha, chúng em từ đều lớn lên ở nhi viện, ba của ấy là quản đốc, bởi vì ngoài ý muốn qua đời, mẹ của cũng tái giá, trong nhà có những người thân khác nên tới nhi viện, bất quá ấy so với em tốt mệnh hơn, lúc mười lăm tuổi ấy được mẹ của mình nhận rồi, nghe điều kiện gia đình của cha dượng ấy tệ, bất quá ấy vẫn luôn cố gắng dựa vào chính mình, sau đó chúng em lại học cùng trường đại học, theo cách tự nhiên . . . . . ."

      Tiếng chuông di động cắt đứt lời của , liếc nhìn dãy số màn hình, gương mặt có chút hồng, Cận Tử Kỳ lại đoán được là ai gọi điện thoại tới, phất tay để cho ra ngoài.

      Giây phút cửa phòng làm việc khép lại, Tiêu Tiêu cũng tiếp điện thoại, " Hạo. . . . . ."

      Bàn tay Cận Tử Kỳ lấy văn kiện khựng lại, nhưng ngay sau đó lại hiểu được, rất nhiều đôi tình nhân lúc ở nhà đều gọi nhà trai là , Tiêu Tiêu gọi bạn trai là "" cũng có gì kỳ quái!
      dunggg, susu, laula2 others thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 34. Gặp lại nơi đường hẹp, dũng sĩ thắng!

      Editor: Tâm Thường Lạc

      Gần tối tan việc, Cận Tử Kỳ chờ xe của Tống Kỳ Diễn đến, xuống xe thân sĩ mà giúp mở cửa xe, tay chống đầu tay trống đỡ eo của , cẩn thận từng li từng tí che chở ngồi vào trong xe.

      Săn sóc mà thay buộc chặt dây an toàn, cong lấy khóe miệng cười thỏa mãn, nhưng có chút nóng má.

      Tống Kỳ Diễn đối với mình, luôn giống như làm tùy tùng theo tỉ mỉ, chiếu cố như vậy làm cho thẹn thùng.

      Chờ lên xe, Cận Tử Kỳ mới quay đầu hết lần này đến lần khác quan sát , phát giữa lông mày cổ mệt mỏi nhàn nhạt, cũng như trước kia khí phách dạt dào, thử dò xét mà hỏi: "Có phải mệt lắm hay ?"

      mỉm cười nhìn cái, tựa hồ rất hưởng thụ quan tâm của , " đống chuyện ngổn ngang."

      xong lời này, còn ngáp cái, đáy mắt tựa hồ có ánh nước ánh khẽ gợn.

      Mặc dù chỉ có câu , nhưng Cận Tử Kỳ lại nghe ra giọng của khi chuyện là giọng mũi quá ràng.

      " bị cảm sao?" khỏi từ đầu đến chân tử tế tường tận bắt đầu bộ dáng của .

      gương mặt tuấn tú của quả thần sắc có vẻ bệnh, tinh thần coi như ổn, đại khái vẫn còn là giai đoạn trước cảm cúm.

      Nghe được khẩn trương ân cần, đáy mắt chứa đầy ý cười, quay đầu liếc cái, gì.

      Khoé mắt Cận Tử Kỳ liếc nhìn chiếc xe ngoài cửa sổ thoáng qua và đèn xanh đèn đỏ phía trước cách đó xa, nơi này đến gần nội thành, đường người đường cũng từ từ tăng nhiều, yên tâm đưa tay đè xuống bàn tay khoác lên tay lái.

      "Em điều khiển cho." Dù sao người bị ốm lái xe vẫn chứa vài nguy hiểm, dễ dàng xảy ra giao thông ngoài ý muốn.

      Tống Kỳ Diễn hầu như giây kế tiếp cởi dây an toàn, cúi người ở gò má mổ xuống cái.

      "Mặc dù rất muốn hôn miệng, nhưng mà lại sợ đem bệnh cảm lây cho em. . . . . . hôn. . . . . . Lại nhịn được, cho nên. . . . . . Chỉ có thể như vậy." Giọng mũi của trở nên nồng đậm, xong lại chưa thỏa mãn mà hôn cái lên mặt của .

      Cận Tử Kỳ bị làm cho có chút quẫn, cười tủm tỉm buông ra, xuống xe cùng đổi vị trí, làm cái tư thế mời, mím môi, khi đưa mắt nhìn chằm chằm xuống cố kiên trì khởi động xe.

      Nhớ tới tin tức buổi chiều ở chỗ Tiêu Tiêu nghe được, trong lòng Cận Tử Kỳ có nghi ngờ, do dự chút, vẫn là hỏi ra miệng: "Hôm nay qua báo chí em thấy được tin tức về bí thư Hồng."

      Hai cái chân thon dài của Tống Kỳ Diễn đặt ở trong xe hơi, luôn là thể ra cái tư thế thoải mái dễ chịu.

      nghe tiếng nhìn sang , mở trừng hai mắt: "Bí thư Hồng nào?"

      Cận Tử Kỳ ở trong kính chiếu hậu nhìn thấy ánh mắt thản nhiên mà tránh né, có chút bất đắc dĩ, lại cũng ép hỏi nữa, nhàng mà lắc đầu: "Chính là người lần trước ở Phúc Hạ Lâu gặp phải đó, có gì, nhắm mắt nghỉ ngơi lát ."

      Tống Kỳ Diễn vểnh vểnh khóe miệng lên, nghe lời mà tựa vào lưng ghế dựa nhắm mắt dưỡng thần, cái tên bí thư Hồng này, dường như giây cũng lưu lại trong đầu , bộ dáng bình yên nhàn nhã.

      Cận Tử Kỳ lại liếc cái, quấy rầy nữa, chuyên tâm mà lái xe.

      --- ------

      Xe lái vào cửa lớn Tống trạch, tắt máy, nhìn vẻ mặt ngủ say, đột nhiên nỡ đánh thức , lẳng lặng cùng ngồi ở trong xe, tựa vào tay lái quay đầu nhìn chằm chằm.

      cách nào mà nghi ngờ, là người đàn ông đẹp trai, có chút dấu vết của năm tháng càng tăng thêm phần thành thục.

      Tóc ngắn gọn gàng, môi mỏng mím chặt, hàng mày thanh tú, mặt mũi, lông mi cũng rất dài, nhắm hai mắt lạnh lùng, cho dù là ngủ thiếp , người cũng tản ra liều lĩnh mà lại mang theo khí tràng tôn quý cường thế.

      "Có phải rất đẹp mắt hay hả?"

      biết từ lúc nào mở mắt ra, Cận Tử Kỳ hoảng hốt, bị bắt quả tang có chút ngượng ngập, Tống Kỳ Diễn chau chau mày, lông mi dài chớp hai cái, mặt còn mang theo mơ màng mới tỉnh và vẻ lười biếng.

      Cận Tử Kỳ khô khốc mà ho tiếng, lập tức cởi dây an toàn: "Xuống xe ."

      nhìn bên tai hồng hồng, khóe miệng nghiêng nghiêng, tay xoa trán, tay cũng cởi dây an toàn, khẽ kêu : "Tử Kỳ. . . . . ."

      "Cái gì?" Cận Tử Kỳ giống như là bị dòng điện đánh trúng, lập tức quay đầu nhìn .

      Chẳng qua là, vẫn chưa nhìn đến gương mặt tuấn tú của , người bị chộp vào trong ngực, hung hăng mà hôn hồi.

      trằn trọc lưu luyến mà khẽ cắn môi của , cuối cùng thể buông ra, quên mình còn cảm mạo, nếu như tinh thần chừa mống, đem bệnh khuẩn lây bệnh cho , nhưng mà hôn. . . . . . Lại kìm nén đến khó chịu.

      Nhìn sang hai tròng mắt mơ màng, dáng vẻ có chút đờ đẫn, đâu nào còn có tư thế khôn khéo của nữ thương nhân, nhìn chút, trong phút chốc loại bỏ mệt mỏi mới vừa rồi, nhịn được nhếch khóe miệng lên.

      muốn gì, chợt nhảy mũi cái vang dội, tuyệt đối phá hư bầu khí màu hồng lúc này.

      Cận Tử Kỳ vì nhảy mũi mà bừng tỉnh, trợn mắt nhìn , câu "Tốt tính " rồi trước mở cửa xuống xe.

      Tống Kỳ Diễn hít hít cái mũi của mình, bị nghẹt đúng là khó chịu, tiếp đó xuống xe đuổi theo .

      Hai người mới vừa bước vào tòa nhà lầu chính, quản Minh tiến lên truyền lời: "Chủ tịch ở thư phòng đợi hai vị."

      Phản ứng đầu tiên trong đầu Cận Tử Kỳ chính là gương mặt thô tục của bí thư Hồng, nhìn thần thái của quản Minh, cũng thấy được là chuyện gì đáng vui, ngược lại, dường như tình có phần nghiêm trọng.

      Còn Tống Kỳ Diễn chỉ là nhàn nhạt gật đầu, trước khi dắt tay của lên lầu, lại quay đầu hỏi quản Minh câu: "Sắc mặt của cha tôi như thế nào, là đỏ hay trắng , hoặc là xanh?"

      Quản Minh nghe mà ngẩn ra, ngay sau đó lại khôi phục bộ dáng tĩnh táo, "Hẳn là màu đen."

      Tống Kỳ Diễn hiểu , gật gật đầu, giữa lúc sải bước lên thang lầu, quản Minh bổ sung thêm: "Chủ tịch xem báo cáo của thư ký khu vực Lưu Dương, lúc chiều có người ở phủ thị chính gọi điện thoại tới đây."

      Ánh mắt Cận Tử Kỳ chợt lóe, Tống Chi Nhậm vào lúc này gọi họ đến là khởi binh vấn tội sao?

      Nghĩ đến ánh mắt bỉ ổi của bí thư Hồng nhìn , Cận Tử Kỳ lại ức chế được mà buồn nôn trận, vậy mà tiếp theo lại là hồi hoang mang, dường như vụ việc tất lưới có rất nhiều người đều đem đầu giáo nhọn nhắm ngay Tống Kỳ Diễn.

      Ôm ấp nghi ngờ nặng trĩu, Cận Tử Kỳ bị Tống Kỳ Diễn lôi kéo cùng nhau đến thư phòng.

      Số lần đến thư phòng của Tống Chi Nhậm, Cận Tử Kỳ cũng tới hai lần, hai lần mục đích đều cùng dạng, muốn thông qua mà khuyên Tống Kỳ Diễn tiếp nhận đứa con riêng lưu lạc bên ngoài của ông.

      tới đứa con riêng, Cận Tử Kỳ tự chủ được lại liên tưởng đến Tần Viễn, vậy mà cũng chỉ là chợt lóe lên, có nắm được tia luồng tin tức, cũng thấy tung tích từ trong đầu .

      Cửa thư phòng mở ra, bên trong chỉ bật lên cái đèn sàn, kiểu dáng Âu châu cổ điển, ánh sáng đèn nhu hòa.

      Tống Chi Nhậm ngồi ở ghế sofa, cầm điện thoại trong tay, khí sắc tĩnh mịch, mím môi, biết cùng người nào trò chuyện, nhưng từ vẻ lo lắng trải rộng khắp mặt ông mà thấy, đây tuyệt đối phải là cuộc trò chuyện vui vẻ.


      "Chuyện gì? còn dám hỏi ta, bản thân làm mà biết ta chỉ cái gì sao?"

      Tống Chi Nhậm cầm tờ báo từ khay trà lên, ném sang chỗ Tống Kỳ Diễn, "Bốp" tiếng, văng ở ngực của , sau đó trượt xuống rớt thảm trải sàn, dưới ánh đèn, qua báo chí ảnh chân dung của bí thư Hồng rất dữ tợn.

      Tống Kỳ Diễn nhìn lướt qua dưới đất, "Ông vội vội vàng vàng gọi chúng tôi qua như vậy, chính là vì ta?"

      Giọng điệu thờ ơ của hiển nhiên chọc giận Tống Chi Nhậm, mặt mày Tống Chi Nhậm đột nhiên đỏ lên, bàn tay chống quải trượng giữ chặt gắt gao, hoàn toàn ngấm ngầm chịu đựng, tức tối mà mở miệng.

      "Mấy ngày trước, cùng Tử Kỳ và Mỗ Mỗ đến Phúc Hạ Lâu ăn cơm, có phải cùng cái tên họ Hồng này xảy ra xung đột hay ? Có người cho ta biết, còn đập vỡ đầu ta, chuyện lớn như vậy, làm thế nào xin phép ta tiếng? Hay là, cho rằng Tống thị bây giờ là mình định đoạt?"

      "Tôi nào dám tự đại như vậy, bất kể là Tống thị hay là nhà họ Tống, có ngài vị hoàng đế ở đè ép, tôi cùng lắm bất quá là thái tử gia, cái gì làm chuyện gì cũng phải nghe ngài."

      xong, Tống Kỳ Diễn giang tay, bày tỏ nuối tiếc đối với việc mình có thực quyền nắm giữ.

      Động tác này từ làm ra, lại thêm mấy phần vô lại, Cận Tử Kỳ nhịn được cúi đầu che giấu cái ý cười, khi nhận ra được Tống Chi Nhậm bị những lời này của làm cho giận đến xương cốt hơi hơi run rẩy.

      " đây là trách ta chiếm cứ Tống thị buông đúng ?" Tống Chi Nhậm lạnh lùng nhìn .

      Tống Kỳ Diễn trầm ngâm lát, : "Tôi ngại việc ngài trao lại quyền kinh doanh cho kẻ dưới này."

      " ——" Tống Chi Nhậm hận ném cái quải trượng trong tay qua, lồng ngực lên xuống phập phồng kịch liệt, khóe mắt liếc nhìn Cận Tử Kỳ, lại từ từ thở bình thường bình ổn lửa giận của mình, lý trí chiến thắng xung động.

      " rốt cuộc gạt ta làm bao nhiêu chuyện? Mới vừa rồi có người bạn làm việc ở toà thị chính gọi điện thoại cho ta, lúc này bí thư Hồng tự mình nhận tội, hai ngày trước lúc đầu của ta bị đánh thương nằm ở bệnh viện, nửa đêm có trẻ tuổi gõ mở cửa của ra, nhất thời vượt qua được hấp dẫn nên để cho ta ở bên trong qua đêm."

      Tống Chi Nhậm xong, liếc nhìn Tống Kỳ Diễn, "Bây giờ Ban Kỷ Luật Thanh tra tìm được đó, nghe là nữ ca sĩ hát ở quán rượu, hôm sau ngày ta tìm bí thư Hồng, trong tài khoản ta xuất thêm năm mươi vạn, bây giờ Ban Kỷ Luật Thanh tra hoài nghi là quăng tiền mướn người chỉnh bí thư Hồng vì báo thù cho Tử Kỳ. . . . . ."

      "Vậy bọn họ có chứng cớ gì?" Tống Kỳ Diễn lại bình tĩnh mà hỏi ngược lại câu.

      Tống Chi Nhậm lập tức bị chận phải á khẩu trả lời được, ông chết đứng ở nơi đó, chẳng qua là đôi môi lúng túng ậm ừ hai cái.

      Đúng nha, có chứng cớ gì, đây hết thảy cũng bất quá là bên kia suy đoán mà thôi.

      " đừng lấy cái kiểu lừa gạt người khác kia lừa dối ta, mới vừa rồi khi ta đến chuyện này, mặt thậm chí chút ngoài ý muốn, chuyện bí thư Hồng này chính là làm, cũng cần ở trước mặt ta giả bộ."
      Last edited: 1/4/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :