1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hôn Sủng, hôn Nhân Giá Ngàn Vàng - Cẩm Tố Lưu Niên (Q5 C19.2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển ☆☆☆Thủy Tinh Kim Cương Tranh Đấu
      Chương 10.2 Xé Ra Nuốt Vào Bụng

      Editor: tamthuonglac

      nhắm mắt nghỉ dưỡng Cận Tử Kỳ chỉ cảm thấy mặt nước vốn yên ả đột nhiên dao động.

      Hình tròn trong bồn tắm lớn, giống như có mộtvật nặng thể tích khổng lồ lọt vào.

      Cận Tử Kỳ đột nhiên mở mắt ra, phản ứng đầutiên chính là kéo áo choàng tắm bên cạnh qua, muốn bọc lại cơ thể mình.

      Áo choàng tắm màu trắng trong nước ướt đẫm,nhưng cũng che chắn được thân thể lõa lồ củacô trong nước.

      Đôi má đỏ hồng do hơi nước nóng phủ qua, bởivì giật mình mà đôi mắt đẹp trợn to, hai cánh tay nhắn mềm mại che ở trước ngực, xươngquai xanh xinh đẹp và bờ vai chém gọt như ẩnnhư trong sương mù.

      Dưới vầng sáng nhu hòa, đặc biệt càng kíchthích loại tuyến hoóc-môn thận trong cơ thể đàn ông xung động.

      Trong con ngươi căng lớn của Cận Tử Kỳ, phản chiếu bóng dáng mời tự vào của Tống Kỳ Diễn.

      người như nhau thân khôngmột vật, cùng mặt đối mặt ngồi trong bồntắm, từ góc độ này của , có thể thấy bờ vai xinh đẹp cùng lồng ngực tráng kiện của .

      Đầu óc Cận Tử Kỳ hồi choáng váng, nghĩ tới sức ngấm về sau của Rainbow mãnh liệt như vậy, cảm thấy miệng đắng lưỡi khô kịch liệt, muốn ra ngoài lại phát ánh sáng nguy hiểm lớn.

      Cuối cùng, chỉ có thể ngồi trong bồn tắm cùng Tống Kỳ Diễn mắt to trừng mắt , nếu nóiđịch động ta động.

      Khác với Cận Tử Kỳ hoảng hốt lo sợ, khóemiệng Tống Kỳ Diễn chứa đựng ý cười, vẻ mặtlà chuyện đương nhiên.

      giương cao cánh tay trái của mình, giọngnói mị hoặc mà trầm thấp: "Tay của bị thương, tự mình tắm rửa được."

      Cận Tử Kỳ co quắp mắt dời chỗ khác, khôngdám nhìn cánh tay tinh tráng của , mặt vớicổ của ửng hồng loạt.

      ——làm sao ta lại đột nhiên xuất ở nơi này? Còn có, lời này là có ý gì? Chẳng lẽ còn muốn phụ nữ giúp tắm rửa sao?

      Cận Tử Kỳ nỗ lực ức chế lấy cảm xúc hỗn loạn dâng trào trong lòng, dùng sức vén lại áo choàng tắm người, khi cười ngớt nhìnchăm chăm, bỗng nhiên đứng dậy dắt áo choàng tắm, muốn nhảy ra khỏi bồn tắm.

      Hầu như có phát giác lực lượng saulưng tiếp cận như thế nào, chỉ nghe được mộttrận tiếng nước xôn xao, sau đó cố quay đầu rồi thể kìm nén mà thối lui đến bức tường gạch men lạnh như băng.

      đôi cánh tay dài màu lúa mạch đặt trêntường vây hai bên thân thể , dưới mái tóc đenẩm ướt, đôi con ngươi đen lóe ra ánh sáng lấplánh bình tĩnh nhìn xuống .

      Cận Tử Kỳ co lại ở trong góc, thân thể rời khỏinước nóng ngừng run rẩy, lông mi khôngngừng chớp, xuống bọt nước ngưng kết lông mi hơi vểnh lên như cánh bướm.

      đứng ở trước mặt , dùng hormone cườngđại quanh người trêu chọc lý trí của .

      Trái tim của dường như phải nhảy ra khỏingực, đối diện với thân thể đàn ông hoàn mỹ giống như tượng điêu khắc Hy Lạp.

      Cận Tử Kỳ đột nhiên cảm giác được có chút xấuhổ, bởi vì rất nhanh phát , chính lại diễn sinh ra cái tâm quý khát vọng, lúcTống Kỳ Diễn thử dò xét ôm eo của , lạiphục tùng có phản kháng.

      Khi đôi môi mỏng hơi lạnh của ấn lên khóemôi mềm mại của mình, ngoại trừ hô hấp dồn dập cũng có bất kỳ khó chịu.

      Dường như, giữa bọn họ sớm nên như thế!

      biết lực hấp dẫn giữa nam nữ khác nhau như thế nào .

      Nhưng biết , đối với mình mà , muốn kháng cự quyến rũ mê người của Tống Kỳ Diễn quả thực quá khó khăn.

      Giống như loại chấp niệm nào đó chôn sâu ở đáy lòng, tại, bất quá là được khai quật ra mà thôi.

      ôn nhu liếm láp bờ môi của , cánh tay đặttại bên eo càng buộc chặt.

      Hai hàng mi Cận Tử Kỳ khẽ run , hai tay túm chặt áo choàng tắm trước ngực.

      Tống Kỳ Diễn ngửi thấy mùi thơm người sau khi tắm rửa tản mát ra nhàn nhạt, nhất thờiđược voi đòi tiên, dựa vào bản năng cúi đầu đôi môi mỏng khêu gợi chụp lên bờ môi đỏ mọng của .

      Bốn môi giao tiếp, nội tâm Tống Kỳ Diễn sôi trào kịch liệt, biết vì cái gì, nhưng màchỉ là càng hôn môi vụng về càng thêm dùng sức ôm chặt .

      Vòi hoa sen đỉnh đầu biết như thếnào bị chạm đến, nước ấm theo đó chảy xuốngtí tách.

      Mắt Cận Tử Kỳ cảm thấy đau do bị nước trôi rửa chua xót, được hơi nước ấm áp bao phủquanh người, thân thể vốn run rẩy từ từ gần như buông lỏng, tay lực nắm chặt áo choàngtắm có chút dãn ra.

      Môi mỏng khi hôn môi của lục lọi tìmkiếm, Tống Kỳ Diễn nâng mặt , đem bờ môiđỏ mọng của bao lấy trong miệng của mình,lúc mút lấy lúc liếm láp, hơi thở ấm áp phun lên chóp mũi của .

      Nước ấm chảy đỉnh đầu dừng lại, bọt nước trải rộng da thịt màu lúa mạch của Tống KỳDiễn, động tác cẩn thận lướt qua chiếctrán ẩm ướt, lộ ra hai vành mắt ửng đỏ, nhẹnhàng hôn lên hàng lông mi .

      chống lên chiếc trán của , sóng mũi cao thẳng ma sát lên chóp mũi , "Tiểu Kỳ, TiểuKỳ..."

      lần lại lần kêu nhũ danh của khắpnơi.

      Giọng của trầm thấp, khàn khàn, ônnhu, dường như sâu sắc, thậtnồng đậm.

      cỗ tình cảm trước nay từng chưa có xông lên đại não Cận Tử Kỳ, cảm giác tựa như điệngiật tê tê dại dại từ từ ăn mòn khắp xương cốt tứchi của , trong phút chốc hút hết khí lực toàn thân ..

      Cận Tử Kỳ từ từ mở mắt ra, nhìn sang vẻ mặt vì nhịn mà khó chịu, hai tay giữ ngực từ từ buông ra, áo choàng tắm ướt nước thấm đẫm tiếng động rơi xuống nền gạch, đỏ mặt chủ động vòng lên cổ của .

      Cuối cùng có ngày phải như thế, sớm ngày hay muộn ngày có cái gì khác nhauchớ?

      Huống chi, thể phủ nhận, cổ thân thểnày quen thuộc với Tống Kỳ Diễn, điểm này, như vậy đủ rồi——

      Rèm cửa trước cửa sổ sát đất lững lờ tiếng động, ánh trăng vẩy đầy sàn như sóngnước lóng lánh.

      Bên trong phòng tắm mờ mịt kiều diễm, tiếngthâu ngâm rung động lòng người, nhất định là đêm ngủ...

      Vào lúc nửa đêm về sáng, Cận Tử Kỳ từ trongmộng tỉnh lại, gắng gượng mở lên mí mắt nhập nhèm nặng nề, nhìn thấy gần trong gang tấc hé ra khuôn mặt tuấn tú, mà mặt của côđang gối lên cánh tay.
      Tay kia của Tống Kỳ Diễn lại đặt eo của ,giống như loại gông xiềng kiên cố.

      Đầu của nửa vùi trong gối trắng, mái tóc đen nhánh tán loạn thái dương.

      Vầng sáng đèn tường rơi xuống phác hoạ đườngviền mặt bên của , càng làm nổi bật lên sóng mũi càng thêm cao thẳng mê người.

      Mày rậm giương cao cũng bởi vì ngủ say mà làm cho sức mạnh chìm lặn xuống.

      Tâm thần khẽ nhúc nhích, Cận Tử Kỳ kéo chăn lên trước ngực, nhàng tới gần, hôn từngchút lên chân mày .

      Chẳng qua là thân thể thoáng giật giật, cơ thểdưới chăn lại eo mỏi lưng đau, nhất là nơi nàođó giữa hai chân mơ hồ truyền đến sưng đau, mặc dù phải là lần đầu tiên, nhưng so với cách bốn năm trước khác biệt lắm.

      Cận Tử Kỳ hít sâu cái xoa dịu thân thể khó chịu, nghĩ đến tối hôm qua vui vẻ quên mình,đôi má khỏi nóng bừng.

      Bàn tay vốn đặt tại thắt lưng lại bắt đầurục rịch, từ từ dời tới chỗ bụng bằng phẳng của .

      Con ngươi bỗng dưng co rụt lại, Cận Tử Kỳ đưa tay muốn chống cự, muốn tiếp tục bị giày vò lần nữa, chỉ là đợi lên tiếng ngăn lại, người bên cạnh vốn ngủ say đột nhiên xoay người lên.

      Lòng bàn tay thô ráp dọc theo thân thể củatrượt xuống, cúi đầu ngậm lấy vành tai mềmmại của , nơi nào đó thân thể biến hóa khiến Cận Tử Kỳ nhịn được thấp giọngthan .

      "Tống Kỳ Diễn, em muốn ngủ ."

      Cận Tử Kỳ cố gắng đẩy cái đầu tròn anphận này ra, nhưng nhắm hai mắt lại giả vờ nghe thấy kháng nghị, nên làm cái gì làm cái đó, đến tận đem xé ra ăn vàobụng.

      Cận Tử Kỳ trước khi mất ý thức trong đầu chỉ có ý niệm: đàn ông cho dù là thoạt nhìnthành hiền lành, ở giường đầu trămphần trăm cũng là cầm thú!

      Tống Kỳ Diễn thoả mãn no nê trong đầu cũngcó ý niệm: trở thành hòa thượng nhiều nămnhư vậy cuối cùng hoàn tục , về sau mỗi ngàychay mặn phối hợp, sợ đầy đủdinh dưỡng nữa !
      ---------------

      Khi Cận Tử Kỳ lần nữa mở mắt ra, ra ngay trước mắt là ga giường màu trắng.

      dường như chợt nhớ tới cái gì, đột nhiên từtrên giường ngồi dậy, cầm lấy di động tủgiường khởi động.

      nhìn đến thời gian hiển thị màn hình là bảy giờ bốn mươi, Cận Tử Kỳ lập tức lúng ta lúng túng ngồi dậy.

      vội vàng vén chăn lên, sau khi nhìn thấy bảnthân mình quần áo cuống quít dùng ga giường bao lấy mình.

      Từng bức ảnh phóng túng tối hôm qua bắt đầu cưỡi ngựa xem hoa trong đầu.

      Sắc mặt Cận Tử Kỳ cũng có ngượng ngùng chuyển biến thành tức giận, con sói đuôi dài Tống Kỳ Diễn ăn tươi nuốt sống!

      lúc ngồi ở giường hết sức xấu hổ,cửa phòng tắm bị đẩy ra, theo tiếng quayđầu lại, nhìn qua chính là Tống Kỳ Diễn mangmột gương mặt muốn ăn đòn, thoạt nhìn mặt mày phơi phới!

      Song khi Cận Tử Kỳ thấy cách ăn mặc cảngười , khóe mắt giựt giựt, ngay sau đókhuôn mặt trong nháy mắt đỏ lên, vội vàng quayđầu, ánh mắt chạy bốn phía, thầm ảo não: tại sao cứ như vậy mà ra ngoài rồi?

      Tống Kỳ Diễn sau khi tắm xong bọc mộtchiếc khăn lông lớn màu trắng bên hông, cứ nhưvậy chân ướt nhẹp từ trong phòng tắm đira, đầu tóc vẫn còn nước giọt, như pho tượng thần thánh tôn kính gợi cảm đắm chìmtrong thuỷ quang.

      " giúp em xin nghỉ! Tối hôm qua mệt mỏi như vậy, em hẳn là nên ngủ nhiều hơn nữa ."

      Tống Kỳ Diễn hồn nhiên cảm giác lờimình ra có nhiều mờ ám, nhưng mặt Cận TửKỳ lại càng đỏ bừng giống như máu, xấu hổ và giận dữ khó nhịn, rốt cuộc thấy buồn ngủ chút xíu nào.

      bọc cái chăn lớn, lướt qua vào phòng tắm, nhìn qua người phụ nữ trong gươngtoàn thân dấu vết màu đỏ hồng trải rộng, hiếmkhi quan tâm hình tượng mà cào cào mái tóc dài rối tung.

      Cận Tử Kỳ, đều phụ nữ tự chủ so với đànông mạnh, vì cái gì mày cũng là đóa hoatuyệt thế?

      -------

      Đợi đến lúc tắm rửa xong từ trong phòng tắmđi ra, thấy Tống Kỳ Diễn đứng trước gương thử quần áo xử lý bề ngoài của mình đâu vào đấy, vuốt vuốt tóc của mình, ở trong gương thấy ra, động tác tay dừng lại.

      "Tắm xong hả?" quay đầu lại nhìn sang còn quấn ga giường, híp mắt cười tươi, tâm tìnhvui sướng.

      Cận Tử Kỳ để ý đến , vẫn chưa dự định cứ như vậy mà dễ dàng tha thứ cho ngườiđàn ông này!

      Xoay người đến trước tủ quần áo lấy đồ, khichứng kiến bên trong mảnh hỗn độn lôngmày đen xinh đẹp nhíu lên, đặc biệt là khi nhìnthấy bên trong ngăn để nội y có cái quần lótnam, vất vả bình phục cảm xúc lần nữa bắt đầu khởi động.

      "Tống Kỳ Diễn!" Công chúa Cận gia lần đầutiên thất thố mà gầm lên giận dữ, trong tay giơ lên cái quần lót nam.

      Chẳng qua vì ngại nhân tố xấu hổ, chỉ vào quần lót lại lên câu hoàn chỉnh.

      Bàn tay Tống Kỳ Diễn thắt cà vạt run lên, biết còn cố giả bộ ngu mà hỏi, "Làm sao vậy?"

      Chạm đến mặt là cái quần lót màu đen, chuẩn xác đập vào mặt , sau đó, chậm rãi, rơi rơi mặt đất, vang lên bên tai là tiếng cửaphòng tắm nặng nề khép lại.

      Cận Tử Kỳ cầm quần áo trốn vào phòng tắm, ngồi ở nắp bồn cầu buồn bực, biết làgiận chính mình hay là giận .

      ra tối hôm qua mình bị ăn hết sạch , cũng phải là kiện tình cờ, mà là sớm có dự mưu!

      Thay quần áo chuẩn bị cho mình xong xuôi ra phòng tắm, lại lần nữa bị vẻ mặt mang nụ cười"Lỗ mãng" của Tống Kỳ Diễn chọc cho tức giận, trừng mắt liếc cái, từ giá áo cầm lấy túi xách lập tức xoay người ra cửa.

      Tống Kỳ Diễn thoải mái nhàn nhã mặc tây trang lên, lại ở trước gương nhìn vòng mới hài lòng theo xuống lầu.

      Ngồi ở trong phòng ăn, khi Tô Ngưng Tuyết vàCận Chiêu Đông nghe thấy tiếng bước chân từ thang lầu truyền đến hẹn mà cùng nhìnsang.

      Gò má Cận Tử Kỳ đỏ lên vội vã chạy xuống,thậm chí ngay cả theo chân bọn họ chào hỏicũng mà trực tiếp chạy thẳng ra ngoài.

      Nhưng mà càng khiến cho họ nghẹn họng nhìntrân trối chính là Tống Kỳ Diễn theo sát Cận Tử Kỳ xuống lầu.

      Tinh thần phơi phới từng bước đixuống, tự nhiên giống như từ trong phòng của mình ra.

      Nắp chén trà trong tay Cận Chiêu Đôngtrượt ra ngoài, lăn vòng thảm trải sànmới yên lặng dừng lại.

      "Phu nhân, ngài có sao ?"

      Dì Hồng vội vàng rút đống lớn khăn giấy tiến lên thay Tô Ngưng Tuyết lau bộ quần áo bị sữa đậu nành văng tung toé, phu nhân chưa từng thất thố qua như vậy, thế mà đem sandwich trong tay ném vào trong sữa đậu nành? !

      Đầu sỏ gây nên chuyện vẫn khí định thần nhàn vào trong phòng ăn, ở nơi này dưới ánh mắt kinh ngạc của cha mẹ, cầm lấy ly sữa đậu nành và cái bánh bao bên bàn ra ngoài.

      Mà trong khí còn lưu lại lời của hắnlúc rời , "Tiểu Kỳ vẫn chưa ăn điểm tâm, con đưa qua cho ấy, cha, mẹ, có con ở đây, các người yên tâm ."

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển ☆☆☆Thủy Tinh Kim Cương Tranh Đấu
      Chương 11.1 Tôi Là Người Đàn Ông Của CôẤy! Là Cha Của Con Ấy!


      Editor: tamthuonglac


      Đến lúc Tống Kỳ Diễn phát tình thế có đơn giản như trong tưởng tượng của khi đó là chuyện rồi.

      đánh giá thấp tính cách đại tiểu thư cố chấptrong xương cốt khó lay chuyển của công chúa Cận gia.

      Chờ khi cầm lấy bữa sáng tự nhiên ngờingời ra, Cận Tử Kỳ ngồi xuống điều khiển xechạy như bay qua trước mắt .

      Cúi đầu nhìn sữa đậu nành còn bốc khói trong tay chút, lại ngẩng đầu ngó ngó chiếc xe xa thành điểm đen.

      Đột nhiên giống như gặp phải sấm sét phá nổ kinh hoàng, bất ngờ nhanh chân bỏ chạy vào ga-ra nhà mình.

      Có đôi khi đắc ý quá mức kết quả chính là bi kịch* (bôi cụ)

      (Tác giả dùng 杯具 (bôi cụ: dụng cụ uống trà như chén, tách, ly, cốc) ở đây với lối chơi chữlà 悲剧 (bi kịch) vì cả hai đều được phiên là bēi jù. Nên 杯具 (bôi cụ) được lưu hành trêninternet thường được chơi chữ thay cho "bikịch", vì họ ví cuộc sống như khay trà mà phía bày đầy "bôi cụ"="bi kịch.)

      Nhưng Tống Kỳ Diễn cho rằng dù là chén tách, cũng muốn được sản xuất từ lò nung chínhgốc, đủ để xứng đôi với chén sứ Thanh Hoa cao cấp: công chúa Cận gia!

      Đến lúc Tô Ngưng Tuyết và Cận Chiêu Đông từtrong cơn sững sờ kịp phản ứng, bỏ mất bữasáng trong tay, từ trong biệt thự đuổi theo muốnbắt được Tống Kỳ Diễn hỏi đến tột cùng, kếtquả chỉ nghe được tiếng xe hơi gầm thét rời .

      ------------------

      Tống Kỳ Diễn đường đuổi sát mãnh liệtchạy tới Phong Kỳ, biết vượt bao nhiêu cái đèn xanh đèn đỏ.

      Sau khi nhìn thấy Cận Tử Kỳ xuống xe chạy chậm tiến vào công ty, vội vàng tháo dây an toàn xuống xe.

      Nhưng mà bị bảo an ở cửa cản lại, hàng lôngmày tuấn khẽ nhíu, bực bội nhìn vẻ mặt chính trực của bảo an.

      " có biết tôi là ai ?" Lời lẽ thoáng mang tính uy hiếp.

      Bảo an nhìn Tống Kỳ Diễn chằm chằm ba giây,gật gật đầu: "Vốn là biết, nhưng bây giờđã nhìn ra."

      "Nhìn ra?" Tống Kỳ Diễn híp nửa mắt quansát tên bảo an phá hư chuyện của này, "Vậyanh còn cản đường của tôi?"

      Tống Kỳ Diễn đưa tay muốn đẩy bảo an ra, lại phát ta lù lù bất động, còn cầm lấy bộđàm chuyện: "Ở cửa có người đến gây chuyện, phái thêm vài người tới đây, tôi sợ mình đối phó được."

      Lời nửa câu sau là lời rất , nếu nhưthực bắt đầu động vũ lực, ta đánh lạiTống Kỳ Diễn thân thủ nhanh nhẹn.

      Nhưng nửa câu đầu chỉ do lung tung!

      Gây chuyện? Có người nào ăn mặc Âu phụcmang giầy Tây như mà đến gây chuyện ?

      Tống Kỳ Diễn ngại vì nơi này là công ty của vợmình, cưỡng chế đè xuống cơn tức, hướng bảo an ngoắc ngoắc ngón tay.

      Chẳng qua bảu an mờ mịt và đề phòng theo dõi , chịu tiến lên bước.

      Tống Kỳ Diễn muốn , Tô Hành Phong có phảiđầu óc bị lừa đá hay , mời tên bảo an nguxuẩn như vậy giữ cửa?

      vất vả thắt đẹp cái cà vạt lại bị nớira lung tung, ta chịu qua đây vậy tới được chưa!

      Dưới ánh mắt mười phần cảnh giác của bảo an, Tống Kỳ Diễn chịu đựng trận xúc độngđánh tơi bời, giọng thả mềm: "Tôi hỏi , Cận sản xuất phải biết chứ?"

      Bảo an gật đầu,mngay cả thím quét dọn cũng biết Cận sản xuất, ta làm sao có thể biết!

      Mới vừa rồi còn vô cùng lo lắng yên từ trước mặt ta qua đây.

      Nhìn ta gật đầu thừa nhận, trong lòng TốngKỳ Diễn vui mừng, thanh thanh cổ họng tiếp tụcnói: "Tôi là chồng của ấy, ấy sáng nay làm quá gấp quên mang văn kiện, tôi cố ý đưa tới cho ấy."

      Ai ngờ bảo an lại cười lạnh tiếng, "Đưa văn kiện? Loại người lừa bịp người khác như tôixem rất nhiều, trước tự xưng là người củaCận sản xuất đưa văn kiện cho Cận sản xuấtxếp hàng từ cửa đến quán cà phê đối diện đấy——"

      Sắc mặt Tống Kỳ Diễn trầm xuống, phảilà bởi vì bảo an xem thường mà là câu kia "Trước tự xưng là người của Cận sản xuất đưa văn kiện cho Cận sản xuất xếp hàng từ cửađến quán cà phê đối diện" chạm đến ranh giớicuối cùng của .

      Cái người nào sợ chết lại dám dưới mí mắt của làm ra chuyện vô liêm sỉ như vậy?!

      Mặt Tống Kỳ Diễn đen lại đứng ở cửa, chiếc xe có rèm che dừng lại phía sau , thanh niên ra.

      Dáng vẻ chỉnh chu, trọng điểm là, trong tay còn cầm phần văn kiện.

      ta đến trước mặt bảo an, mặt mang cười lí do: "Chào , tôi là tới đưa vănkiện cho nhà sản xuất Cận Tử Kỳ."

      câu mới ra khỏi miệng, bảo an vẫn chưatrả lời tương ứng, bả vai của người thanh niên bị người ta vỗ vỗ.

      Người thanh niên hiểu quay đầu, nhìnthấy Tống Kỳ Diễn bên cạnh mặt biểu tình.

      Tống Kỳ Diễn chỉ chỉ văn kiện trong tay ta, " vội tới đưa văn kiện cho Cận Tử Kỳ?"

      Người thanh niên hiểu Tống Kỳ Diễn vìcái gì hỏi như vậy, nhưng xuất phát từ lễ phépnên thành thực gật đầu.

      Kết quả sắc mặt Tống Kỳ Diễn càng thêm đen, hướng người thanh niên : " qua đây chút, tôi có việc với ."

      Người thanh niên nhìn xem Tống Kỳ Diễn hiểu ra sao, "Tiên sinh, chúng ta biếtnhau sao?"

      "A, biết sao, bởi vì sau này anhbạn nhớ tôi."

      Người thanh niên mặc dù hiểu Tống KỳDiễn vì sao nghiêm mặt, nhưng nhìn quần áo sáng sủa hẳn phải là phần tử gì nguy hiểm, lập tức theo Tống Kỳ Diễn đến chỗ rẽ cao ốc công ty.

      Chưa tới hai phút, chỗ rẽ truyền đến tiếng kêu thảm thiết kinh thiên địa quỷ thầnkhiếp ...

      --------------

      Cửa phòng làm việc được đột nhiên đẩy ra.

      Cận Tử Kỳ vừa nhấc mắt lên lại chứng kiến Tiêu Tiêu vội vã vào, "Chị Tử Kỳ, tài vụ đoàn phim《Mắt Mù》ở dưới lầu bị người ta đánh."

      "Cái gì?" Cận Tử Kỳ đặt bữa sáng trong tayxuống lập tức đuổi ra ngoài xem xét tình hình.

      Mới ra thang máy, Cận Tử Kỳ nhìn thấy tài vụ đoàn phim《Mắt Mù》phái tới ngồi ở trongkhu nghỉ ngơi.

      Khuôn mặt sưng lên giống như cái đầu heo, vô cùng thê thảm, quần áo còn có chút dơ dáy bẩnthỉu.

      "Cận sản xuất, ngài tới." Người phụ trách bộphận bảo an nhìn lên thấy Cận Tử Kỳ liền vộivàng tiến lên phía trước ân cần chào hỏi.

      Cận Tử Kỳ vừa bước nhanh đến khu nghỉ ngơi vừa hỏi thăm tình hình, "Chuyện gì xảy ra?"

      Nếp uốn giữa hai hàng lông mày xinh đẹp của Cận Tử Kỳ càng thêm sâu, khi thấy bộ dáng tài vụ kia mặt mũi bầm dập.

      Người phụ trách bộ phận bảo an khai báo đạikhái lần, cuối cùng chỉ vào góc khu nghỉ ngơi, "Người gây ra họa ở đó."

      Cận Tử Kỳ theo phương hướng ngón tay ngườiphụ trách nhìn qua, nhìn thấy Tống Kỳ Diễnngồi ở ghế sofa.

      dường như đợi tới đây, thấy nhìn sang, lập tức nhếch miệng lộ ra tám chiếc răngtrắng, nở nụ cười hoàn mỹ.

      Nhưng Cận Tử Kỳ lại bị bộ dạng "Cà lơ phấtphơ" này của làm cho tức giận, xoay người rời .

      Nữ vương nhàn nhạt vừa dứt câu : "Chuyệnnày tôi nhường trợ lý của tôi xuống xử lý."

      Chẳng qua còn chưa ra khu nghỉ ngơi, Tống Kỳ Diễn vội vàng đuổi theo, tính tình tốtxoay chung quanh : "Buổi sáng có ăn điểm tâm, đói bụng a?"

      Cận Tử Kỳ dừng bước lại, nghiêng đầu nhìn qua vẻ mặt ân cần của , vừa nhìn về phía khu nghỉ ngơi nhân viên tài vụ bị đánh thành đầu heo, chịu đựng bụng khí chất vấn, "Vì sao tự nhiên đánh người?"

      "Cái gì?"

      " đừng giả ngu với em, gương mặt đó chẳng lẽ phải đánh sao?"

      Nhìn thấy thở hổn hển trừng mắt nhìn, Tống Kỳ Diễn cảm thấy vô cùng đáng , so với cái bộ dạng công chúa lạnh nhạt dễ nhìn hơn biết bao nhiêu lần.

      Cận Tử Kỳ phát Tống Kỳ Diễn nhìn mình "Mê đắm" , đôi tay thành đưa qua.

      Dưới lúc hổn hển, tiện tay cầm lấy chậu cây xương rồng tròn bên cạnh che ở trướcngười.

      Lòng bàn tay Tống Kỳ Diễn vừa tiếp xúc với gai cây xương rồng tròn, lòng vẫn còn sợ hãi nhảylui về phía sau bước.

      Lần trước chậu cây xương rồng kia chính làmuốn phế cái tay của !

      Tay này phải phế, về sau còn thế nào ôm bà xã—

      Nhưng đôi mắt Tống Kỳ Diễn lại nhảy vào bộ ngực Cận Tử Kỳ bởi vì tức giận mà khẽ phậpphồng, sau đó nhìn chớp mắt.

      Cận Tử Kỳ nhìn ánh mắt sáng quắc nghiêng lệch dừng ở ngực mình, vộivàng hơi nghiêng người vòng cánh tay che chắn,có chút thẹn quá hoá giận quay về trừng mắtTống Kỳ Diễn.

      ——trong cái đầu kia biết lại suynghĩ cái chuyện bất lương gì !

      "Quên , chuyện đánh người em xử lý tốt, , em phải làm."

      Cận Tử Kỳ xong lại nhấn xuống nút thang máy, chuẩn bị lên lầu trở về làm việc.

      Tống Kỳ Diễn thấy vẫn chưa nguôi giận, vội vàng đến bên cạnh giải thích, "Gương mặt đóthật đánh, mới vừa vung tay muốn đánh tới, tự ta sợ tới mức chạy trốn cẩn thận ngã xuống đem mặt dập đầu."

      Kết quả là Cận Tử Kỳ đưa tới ánh mắt ác hung tợn khinh khỉnh.

      Dường như gặp gỡ Tống Kỳ Diễn Cận Tử Kỳ càng ngày càng thục nữ, cuộc sống cũngcàng ngày càng biến đổi.

      "Cái kia... Hôm nay khi nào lĩnh chứng?"

      —ngược lại chuyện này nhớ rất chắc chắn !

      Nhớ đến tối hôm qua mình bị lừa xé ra ăn vào bụng, hơi thở của Cận Tử Kỳ lập tức bịngăn ở ngực thở ra được.

      thuận miệng qua loa, " có cầm hộ khẩu gốc, đến lúc nào lại có thời gian ."

      " biết trí nhớ em tốt, cho nên tối hôm qua giúp em cất vào trong túi xách rồi". cólòng tốt nhắc nhở.

      Cận Tử Kỳ nghi ngờ nên theo dõi , phát hiệnánh mắt của thản nhiên, giống như là láo, thiếu chút nữa tức đến chấnthương bên trong.

      để mắt đến vẻ mặt tha thiết của , saukhi thang máy mở ra, giọng điệu Cận Tử Kỳbình thản với , " ở dưới đây chờ em, em lấy bản hộ khẩu gốc."

      Tống Kỳ Diễn vừa nghe thực đồng ý đăng ký, hai lời lập tức đẩy vào thang máy, sau đó chính mình cũng muốn vào theo, lại bị hai tay Cận Tử Kỳ đẩy ra.

      " thế nào nhân viên tài vụ kia cũng là bởi vì mà bị thương, ở dưới đây xem như câutrả lời thỏa đáng."

      Người đàn ông cao hứng đến tìm thấyhướng nam hướng bắc sao có thể nghe bà xã ?

      Ngoan ngoãn ra thang máy vẫn quên giúp ấn lên cửa thang máy, sau đó ở trướccửa thang máy chờ Cận Tử Kỳ xuống

      Chẳng qua chính là đợi hai mươi phút.

      Thang máy khép khép mở mở, vô số người ra ra vào vào, mà lại có người phụ nữ tên là Cận Tử Kỳ.

      Khi trong giây phút tỉnh ngộ, sau đó pháthiện đây là kế hoãn binh của Cận Tử Kỳ, sắcmặt cũng từ xuân phong đắc ý lúc ban đầu biếnthành khói mù trải rộng.

      Muốn xông thẳng lên lầu bắt bớ dạy dỗ mộttrận, lại phát mình bị bảo an mời racửa.

      "Các biết tôi là ai ?" Tống Kỳ Diễn tức giận rống tiếng.

      Người phụ trách bộ phận Bảo an gật đầu, "Cậnsản xuất , ấy mua bảo hiểm, để cho chúng tôi đưa ra ngoài."

      Tống Kỳ Diễn: ".........." Quả đấm buộc phảirung động khanh khách.

      ——Cận Tử Kỳ người phụ nữ này!

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển ☆☆☆Thủy Tinh Kim Cương Tranh Đấu
      Chương 11.2 Tôi Là Người Đàn Ông Của CôẤy! Là Cha Của Con Ấy!

      Editor: tamthuonglac

      Tống Kỳ Diễn chở thân tức giận bị Tống Chi Nhậm triệu hồi về tổng công ty.

      Chỉ là vừa vào công ty liền bắt đầu bới móc bốn phía, dùng để trút ra cơn giận của mình ở chỗ Cận Tử Kỳ.

      Chẳng hạn như trong thang máy vô tình gặp gỡquản lý bộ phận PR, thẳng đối phương mặt mũi trang điểm dày đậm vô cùng xấu xí, lời ra ác độc khó lọt tai, cửa thang máy mở ra, mọi người chứng kiến mỹ nữ bộ phận quan hệ xã hội che mặt khóc chạy ra.

      Chẳng hạn như điềm nhiên như từbên trong chầm chậm ra, ngang qua nhân viên lấm lét nhìn sang, mặt lập tức trầmchỉ vào người nọ chất vấn: "Trừng cái gì trừng,trừng nữa ngày mai tôi cho quét nhà cầu!"

      Vị nhân viên vô tội kia bị mắng còn chưa kịp hiểu, Tống Kỳ Diễn cũng chỉ vào quản lý bộ phận PR mới từ trong toilet tẩy trang ra ngoàikhiển trách: "Lớn lên như vậy còn dám đem mặt ra ngoài, hình tượng công ty đều phải bị làm nhơ nhuốc rồi!"

      Quản lý bộ phận PR thể nhịn được nữa,rơi nước mắt chạy vào phòng làm việc của mình, ầm tiếng khép cửa lại, mơ hồ truyềnđến tiếng nức nở thấp.

      Tống Kỳ Diễn nhìn thấy tiếng than ôi chở khắp cao ốc văn phòng, lúc này tâm tình của bản thânmới thoáng dãn ra.

      ——tục ngữ , người khác tốt mới thậtlà tốt!

      Tống Kỳ Diễn trở lại phòng làm việc của mình, Trâu Hướng cũng có chút lo lắng chạy vào.

      nhìn đến Trâu Hướng tinh thần đầu lĩnhthật tốt, sinh lòng ghen ghét, lại bắt đầu làm khó dễ, " biết gõ cửa sao?"

      Trâu Hướng sửng sốt chút, trong ngày thường Tống Kỳ Diễn thích nhất gõ cửa,thỉnh thoảng gõ lên cửa còn chê mình ầm ĩ.

      Hôm nay sao lại thế này?

      Có vẻ như vừa rồi cùng nhau tới còn ngheđược ít tiếng oán hận, đối tượng đều làBOSS của ta.

      Trâu Hướng sững sờ xoay người ra ngoài, lần nữa gõ cửa, sau đó lại tới.

      "Tôi cho cậu vào sao? được đối phương cho phép vào cửa, cùng với gõ cửa mà vào khác nhau sao? Cậu nghĩ rằng tôi lắp cánh cửa như vậy chính là trang trí sao?"

      ——BOSS ngày hôm nay ràng có cái gìkhông đúng, tính khí so với mọi ngày còn lớn hơn.

      Trâu Hướng rất tủi thân, phải là báo cáo việc, lại bị giày vò nhiều lần để yên.

      Nhưng cuối cùng vẫn là ngoan ngoãn lầnnữa ra ngoài, nghiêm túc gõ cửa, sau đó đứngở cửa bất động thanh sắc.

      Yên lặng chờ BOSS sau khi ra câu "Mờivào" mới vào.

      "Vào vào , đứng ở cửa làm gì? Chẳng lẽcòn muốn tôi mang kiệu tám người nâng mời cậu vào sao?"

      Khóe mắt Trâu Hướng co rút mãnh liệt, nhưngTống Kỳ Diễn vẫn siêng năng chỉa họng súng vào ta mà dạy dỗ.

      "Lần sau chú ý chút là được, cậu cậu lần lại lần, ở trước mắt tôi lướt qua rồi lướt lại, cậu cho rằng là quay phim NG a?"

      (NG trong điện ảnh nghĩa là Not Good, chỉ những cảnh quay hỏng, phải quay lại.)

      "Tôi đây phải là có việc gấp sao?" Trâu Hướng phục thầm.

      "Có việc gấp cậu còn có thái độ NG? !" Giọngnam cao làm tài liệu trong phòng làm việc chấn động rung lên hai trận.

      Trâu Hướng chỉ cảm thấy đau đầu, cũng khôngdám chống đối Tống Kỳ Diễn nữa, yên lặng chịuđựng dạy dỗ tiếp.

      —— ta sớm phải biết BOSS của là đóahoa tuyệt thế ngàn năm trong giới thương nghiệp !

      Nếu phải bình thường đối với bọn thuộchạ coi như rộng lượng, ai nguyện ý đứng ở chỗnày bị chỉ vào mũi chửi loạn trận?

      Mặc dù đứng trước là người mặc vào tây trang ngược lại là chó bắt chước người ——dáng vẻ chỉnh chu .

      Có lẽ có rất nhiều người hiếu kỳ, hạng ngườitính tình nóng nảy như vậy tại sao có thể trở thành tinh thương giới?

      ngay cả Trâu Hướng cũng tò mò, nhưng thực tế BOSS của đúng là càng ngày càng có tiền.

      Giáo huấn gần giống như lửa đuốc hạ xuống, Tống Kỳ Diễn mới hài lòng cầm lấy ly nướcuống hớp thấm giọng.

      "Có chuyện gì ." BOSS mãn nguyện ngồi ở ghế xoay, nhắm mắt dưỡng thần.

      Trâu Hướng ở trong lòng cẩn thận bắn ra bấtmãn uất ức, sau đó mới đem tư liệu trong tay đặt qua bên bàn làm việc.

      "Đây là tư liệu để cho tôi lấy thân phậnngười thừa kế Tống gia điều tra ra được, mời xem qua."

      Tống Kỳ Diễn mở mắt ra liếc về phía những tàiliệu thu thập được thông tin về Cận Tử Kỳ từ khi ra đời đến bây giờ.

      Trâu Hướng vừa chú ý thần sắc Tống Kỳ Diễnvừa sắp xếp ngôn từ tận lực ôn hòa giải thích: "Cận tiểu thư lúc mười bảy tuổi từng có người bạn trai, so với ấy lớn hơn năm tuổi, nhưng về sau bởi vì người đàn ông kia ra nướcngoài học đoạn cảm tình này cũng theo đó bệnh mà chết, về sau Cận tiểu thư chính mình cũng Mỹ du học."

      Tống Kỳ Diễn nhíu mày, tầm mắt dừng lại ở mấy tấm hình có chút cũ kỹ.

      Cảnh tượng trong hình có phần quen thuộc,bởi vì Cận Tử Kỳ từng nằm ở trong ngực nhắc qua.

      Cây dù, đàn violin, quà sinh nhật bờ sông......

      Trâu Hướng thấy Tống Kỳ Diễn có chútnào phản ứng, chần chờ ra cái tên đó, "Người đàn ông kia tên gọi Tần Viễn, nếu nhưtôi nhớ lầm, chắc cũng là bạn học củaanh lúc đến học tại Oxford."

      Tống Kỳ Diễn nhìn qua ảnh chụp sắc con ngươi mắt dần dần sâu, Tần Viễn, lại là Tần Viễn...

      Trâu Hướng cho là mất hứng, vội vàng bổ sung, "Bất quá đừng lo lắng, Tần Viễn tuyên bố với bên ngoài muốn kết hôn cùng thiên kim nhà Giáo nổi tiếng kiêm bạn học đại học của ta tại thành phố B Phương Tình Vân ."

      "Cậu bảo ai đừng lo lắng?" Tống Kỳ Diễn quéttới cái mắt lạnh, "Lập lại lần nữa."

      Cổ Trâu Hướng chợt lạnh, biết Tống Kỳ Diễn mang thù, gấp rút sửa chữa sai lầm của mình, "Cận tiểu thư lúc trước lựa chọn Tần Viễn đó là bởi vì có gặp gỡ BOSS, tại Cận tiểuthư cùng BOSS ở cùng chỗ, làm sao còn có thể liếc mắt đến Tần Viễn."

      Tống Kỳ Diễn mím khóe môi, ngẫm nghĩ mộtlát, thái độ nghiêm túc gật đầu, "Cậu khôngsai."

      Trâu Hướng ngầm thở phào nhõm, bên kia Tống Kỳ Diễn dường như lại lọt vào bên trong cảm xúc gay go.

      Dưới bàn làm việc hai cái chân hơi lo nghĩ nên rung, biết vì sao trong lòng có chút hơi thấp thỏm bất an.

      Ngồi ở ghế, cũng cảm thấy chân mình vì tức giận có phần như nhũn ra.

      ——hiển nhiên là Tần Viễn, người đầu tiêncủa người phụ nữ của lại là bạn học thời đạihọc của !

      Làm tức giận nhất chính là Cận Tử Kỳ cònđem trở thành Tần Viễn kia còn lưu lại trong ký ức của !

      "Mối tình đầu là dùng để nhớ lại , người chồng mới là dùng để quý trọng ! Cho nên, BOSS mới là người Cận tiểu thư đời này muốn cầm taycùng nhau chung sống đến già, nếu như bởi vìmột cái mối tình đầu tức giận phá hư bản thân mình có lời."

      Mắt Tống Kỳ Diễn đột nhiên trừng lớn, "Có ràng như vậy sao?"

      Cầm lấy gương soi bên cạnh bàn nhìn qua, quảnhiên thấy được gương mặt đen hung thần ác sát.

      "Bộp" tiếng, Tống Kỳ Diễn tức giận đè mặt gương xuống, sau đó lấy điện thoại bànnhanh chóng bấm số điện thoại di động quen thuộc kia ghi ở trong lòng.

      "Thực xin lỗi, người sử dụng ngài gọi bận, xin ngài sau đó gọi lại..."

      Lung tung vứt điện thoại, Tống Kỳ Diễn đứng dậy mặc áo khoác tây trang, cầm chìa khóa xe muốn xông ra ngoài.

      "BOSS. . . . . ."

      "Làm gì?" Giọng điệu kiên nhẫn, hắnkhông nên gọi Tống Kỳ Diễn, cần phải gọi Tốnglão hổ.

      Trâu Hướng từ trong cánh tay mình rút ra mộtcặp hồ sơ đưa tới, "Đây là vừa rồi đứa ởcổng thay đậu xe phát trong xe ,cho là văn kiện quan trọng nên đưa lên đây."

      Tống Kỳ Diễn háy cái rồi phối hợp mở túi văn kiện ra, nhưng mà khi nhìn thấy nội dung bên trong sửng sốt, cái túi văn kiện này hìnhnhư là buổi sáng ở cửa Phong Kỳ lúc gặp phảicái đầu heo kia.

      Về phần nội dung văn kiện, chính là liênquan số liệu kết toán tài vụ của đoàn phim《Mắt Mù 》

      lần nữa nhét tài liệu trở về trong túi, TốngKỳ Diễn nhìn về phía Trâu Hướng: "Người Sản xuất phim bình thường là chịu trách nhiệm cái gì?"

      Trâu Hướng khó hiểu tại sao BOSS lại cuống cuồng hỏi loại vấn đề này của giới giải trí, nhưnganh vẫn tận tình cho ra đáp án có thể biết, "Hìnhnhư là người đại diện nhà đầu tư hoặc là nhà tưsản phim truyền hình hoặc phim nhựa."

      Tống Kỳ Diễn cầm túi văn kiện ở trong tay cân nhắc, "Vậy tài vụ hẳn là vấn đề rất quan trọng của đoàn phim chứ?"

      Trâu Hướng gật đầu, "Có thể như vậy."

      Đuôi lông mày Tống Kỳ Diễn nhảy lên, khóemiệng gợi lên đường vòng cung, cầm lấy túi văn kiện cũng chầm chậm khoan thai bước thong thả ra phòng làm việc, nhưng lập tức quaytrở lại, phân phó với Trâu Hướng: "Nếu có người tìm tôi bảo ấy gọi điện thoại cho tôi."

      "BOSS đâu vậy?" Tống thị đúng là có xác nhận thời gian làm nha.

      Bên ngoài phòng làm việc Tống Kỳ Diễn trả lời có vẻ xa xôi mà sung sướng, " đón đứa con bảo bối của tôi!"

      Trâu Hướng lại nghe được hiểu ra sao, BOSS lúc nào có con trai, tại sao cũngkhông biết.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển ☆☆☆Thủy Tinh Kim Cương Tranh Đấu
      Chương 11.3 Tôi Là Người Đàn Ông Của CôẤy! Là Cha Của Con Ấy!

      Editor: tamthuonglac

      Tống Kỳ Diễn cơ bản phí bao nhiêu sức đem Cận Mỗ Mỗ từ trong nhà trẻ ra ngoài.

      chỉ bởi vì giáo viên chủ nhiệm trông thấyhắn đỏ mặt thẹn thùng ngoan ngoãn bảo sao làm vậy, hẳn là bởi vì bộ dáng hai cha con giống nhau.

      Đáp ứng cầu của Cận Mỗ Mỗ, bữa trưa dẫnnó KFC ăn Hamburger.

      "Thục thử quái dị, Mỗ Mỗ muốn khăn giấy lau tay!" Liên tục đưa qua bàn tay bé trắng mập dính đầy dầu mỡ.

      Nhìn thấy khuôn mặt nhắn của Cận Mỗ Mỗ xem ra mê đảo hàng vạn hàng nghìn ,Tống Kỳ Diễn liền nhịn được tâm tình tốt muốn cười ha ha, hổ là gien di truyền của , dáng dấp đẹp trai!

      Đem bàn tay trắng nõn kia giữ trong lòng bàn tay, móc khăn giấy trong góc nhàng lau,Tống Kỳ Diễn thương dịu dàng với MỗMỗ: "Mỗ Mỗ, ba phải là chú, là ba ba, cho nên về sau phải gọi ba ba biết ?"

      Tiểu tử kia trở mặt liếc cái, bàn tay nhỏbé cầm lấy Hamburger hung hăng cắn xuống,mồm miệng rầm rì : "Mỗ Mỗ có ba, Mỗ Mỗ chỉ cần Kỳ Kỳ là được rồi!"

      Tống Kỳ Diễn chợt cảm thấy đau đầu, đứa này giống ai , tính tình bướng bỉnh như vậy?!

      Nhưng mà ép quá gấp tốt, tránh chohoàn toàn ngược lại.

      Cùng lắm sau này mỗi ngày đều đến vườn trẻ đón nó ra ngoài ăn KFC gắn kết tình cảm chút là được rồi.

      Ở trong lòng Tống Kỳ Diễn lặng lẽ ra quyết định rồi đuổi theo kế hoạch này, khỏi càngthêm nịnh nọt lấy lòng con trai, bưng ly sữa trước mặt thổi tan hơi nóng đưa tới: "Coi chừng bị phỏng, ba... Chú giúp con thổi chút."

      Mỗ Mỗ nhai đùi gà, ngón tay mập mạp chỉ chỉgiấy quảng cáo kem Sundaes: "Muốn cái này."
      Kem Sundaes


      Tống Kỳ Diễn hai lời bỏ chạy đến phía sau hàng ngũ xếp hàng, kéo dài cổ, thỉnh thoảng thúc giục người phía trước.

      Về phần người bạn Cận Mỗ Mỗ ngồi ởtrên ghế yên tâm thoải mái hưởng thụ cấp phụcvụ của BOSS, đung đưa hai cái chân củ cải đỏ, quả thực muốn phải gọi Tống Kỳ Diễnngười chen ngang cùng tranh đấu tiếng "Ba ba" .

      --------------

      đường đưa Cận Mỗ Mỗ trở về vườn trẻ, vô tình gặp được đôi tình nhân trẻ tuổi.

      biết người con trai đưa cho người nữ quàtặng gì, người nữ lập tức cảm động ôm chầmngười con trai rồi hôn lên môi.

      Tống Kỳ Diễn nhìn chằm chằm đôi trai kia hôn đến nồng nhiệt, khỏi đổi nhân vật thành mình và Cận Tử Kỳ.

      Dường như Cận Tử Kỳ vẫn chưa từng chủ động hôn mình nhiệt tình như vậy...

      Trong lòng có chút ngứa ngáy, Tống Kỳ Diễnliếc nhìn Cận Mỗ Mỗ ghé vào cửa kính xe bênghế phụ, lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Trâu Hướng, ngay câu đầu tiên chính là"Phụ nữ đều thích quà tặng gì?" .

      Trâu Hướng sửng sốt giây, lập tức liền thao thao bất tuyệt trình bày, "Thông thường mà ,chú trọng là hợp ý, phụ nữ khác nhau nên thích khác nhau, nếu như tặng sai lễ vậtchẳng những bắt đầu được hiệu quả tích cực còn có thể rước lấy tức giận của nhà ..."

      Tống Kỳ Diễn thỉnh thoảng gật gật đầu, chờTrâu Hướng miệng đắng lưỡi khô xong, cuối cùng tổng kết câu: "Vậy cậu Cận Tử Kỳ thích lễ vật gì?"

      Đầu bên kia điện thoại vang lên tiếng vật nặngngã xuống đất, lát sau, mới truyền đến giọng khó xử của Trâu Hướng, "Cái này, BOSS, tốt nhất tự mình hỏi Cận tiểu thư, có ai có thể so với bản thân mình hiểu mình hơn."

      "Đây phải là cậu nhảm sao?"Tống Kỳ Diễn lần nữa mất khống chế mà phátcáu, gầm tiếng kết quả cúp điện thoại.

      Đầu kia Trâu Hướng bị cúp điện thoại cách vô tình, chỉ có thể run run rẩy rẩy mà kêu rên, ra cũng có lỗi sao?

      Tống Kỳ Diễn phiền não mà đem điện thoại diđộng ném vào ngăn chứa đồ, muốn nổ máyxe, Cận Mỗ Mỗ ở bên cạnh lại đột nhiên nghiêng đầu sang chỗ khác, thân thể nho nhỏtựa lưng ghế ngồi, đôi mắt to đen tò mò xoay tròn: "Thục thử quái dị muốn tặng quà cho Kỳ Kỳ?"

      Tống Kỳ Diễn chợt nhíu mày, phủ nhậnnhưng cũng thừa nhận, chỉ là ánh mắtnhịn được lại bị đôi tình nhân đầu đườngôm hôn hấp dẫn, trong lòng lại càng phát ra ngứa ngáy khó nhịn.

      "Mỗ Mỗ biết Kỳ Kỳ thích gì nha."

      Tống Kỳ Diễn nghe tiếng quay đầu nhìn về phía Cận Mỗ Mỗ bên cạnh cúi đầu loay hoay lấy ra món đồ chơi trong KFC, bộ dạngkhông thèm đếm xỉa tới, con ngươi đen nhíu lại,"Con biết ?"

      Mỗ Mỗ ngẩng đầu lên, ngồi ngay ngắn, nặng nề gật đầu, "Chắc chắn."

      --------------

      Trong siêu thị dưới tầng ngầm của trung tâmmua sắm, tiểu tử mập mạp phấn nộn trắngnõn ngồi trong xe đẩy chỉ huy.

      "Bên kia bên kia, Kỳ Kỳ rất thích ăn chocolate."

      Lời vừa rơi xuống đất, xe đẩy nhanh chóng chạy nhanh đến trước kệ chuyên bày chocolate, cánh tay dài của Tống Kỳ Diễn duỗira, ba bốn hộp chocolate giá đắt tiền ném vàotrong xe đẩy.

      Bàn tay bé của Cận Mỗ Mỗ cầm lấy chocolate lật xem xuôi ngược xong, sau khi xác định sai nhãn hiệu mới hài lòng gật đầu.

      "Qua bên kia, Kỳ Kỳ còn thích uống sữa Vượng Tử."

      Xe đẩy nhoáng cái lại đến trước kệ sữaVượng Tử, vừa ra tay chính là mười mấy lon bỏ vào trong xe.
      Sữa Vượng Tử....hắc hắc nghĩ sao cho Kỳ Kỳ uống cái này a~


      "Bánh bích quy Oreo cũng muốn, Kỳ Kỳ thườngxuyên ăn trước khi ngủ nha!"

      "Thục thử quái dị, nhanh lên nhanh lên mộtchút, nếu qua, sơn tra cũng bị người khác đoạt hết a!"

      "Còn có French fries (khoai tây sợi), Kỳ Kỳ đặc biệt thích ăn French fries lúc xem phim hoạt hình."

      Tống Kỳ Diễn dừng lại động tác đẩy xe, mà CậnMỗ Mỗ vẫn hưng phấn đứng ở trong xe đẩy chỉ vào hàng lớn French fries phía trước kêu la, "Kỳ Kỳ thích ăn vị cà chua và vị dưa xanh !"

      ——phim hoạt hình? Cận Tử Kỳ cũng sắp haimươi chín tuổi vượt quá số tuổi còn xem phim hoạt hình?

      Theo biết, Cận Tử Kỳ trước khi ngủ hình như chưa từng ăn đồ vặt, ít nhất có tạithời điểm ở với .

      Tống Kỳ Diễn dừng lại ở trước hàng Frenchfries, nhìn qua bóng dáng nhắn trong xe xách French fries như lang như hổ, chỉ cảm thấybên trán huyệt thái dương mình đập thình thịch.

      ——mặc dù muốn phải thừa nhận, nhưng chính là, người đàn ông ba mươi bốn tuổi bị đứa nhóc bốn tuổi đùagiỡn xoay vòng vòng!

      Vuốt vuốt cái đầu dưa hấu mềm mại, ôn nhu hỏingược lại: "Vậy có phải Kỳ Kỳ thích nhất gà con lông vàng hay ?"

      Cận Mỗ Mỗ vừa nghe đến gà con lông vàng, buông French fries trong tay ra, đôi mắt đen láy lóe ra ánh sáng long lanh, theo bản năng trả lời: "Dạ dạ, gà con lông vàng, Mỗ Mỗ thích nhất gàcon lông vàng..."

      Tựa hồ ý thức được mình sai, đôi bàn tay bé lật đật che đôi môi tinh bột của mình.

      -----------

      Con trai ở nơi đó ngậm bồ hòn, Tống Kỳ Diễn chỉ có thể làm mất tác phong mà nuốt răng vàobụng.

      Ai kêu đó là nhân chủng của , đánh cáitrên người nó đau nhức, chẳng thà trực tiếpđánh chính mình còn thuận tiện hơn.

      Xe mới vừa lái ra khỏi vườn trẻ, chuông điệnthoại di động liền vang lên, điện thoại gọi đếnhiển thị "Bà xã" .

      Đầu lông mày giương lên, bây giờ sốt ruột, biết tìm đến rồi sao?

      Tống Kỳ Diễn liếc mắt nhìn túi văn kiện được đặt chỗ ngồi phía sau, nhanh khôngchậm đè xuống nút trả lời.

      Trong tai nghe lập tức truyền đến giọng nữ êm tai của Cận Tử Kỳ, "Tống Kỳ Diễn, em biếtbảng báo cáo tài vụ cầm , đó là của đoàn phim chúng em, hi vọng mau sớm trả lại cho em."

      Tống Kỳ Diễn dừng xe ở ven đường, dựa ở ghế, bĩu môi, " họp đây? Ở đâu ra thờigian đưa bảng báo cáo, hơn nữa, nhìn ở lậptrường kinh doanh, làm như vậy đối với có ích lợi gì?"

      Giọng điệu quá lưu tâm, ở bên kia CậnTử Kỳ ký tên dừng lại, quả nghe trong lỗ tai gần như là giáo huấn.

      nghe thấy uy hiếp trong lời của , hình tượng lãnh diễm ưu nhã tạm thời đặt bên, "Người ta là bởi vì mới bị thương, cũng vì vậy mà vứt bỏ bảng báo cáo tài vụ, cho nên chính gây ra tình huống, tại cần anhhợp tác chút, còn muốn cò kè mặc cả với em sao?"

      "Hắc!" Tống Kỳ Diễn nhướng mày, "Nghe chút cách dùng từ của em, quả thực như bôi nhọ người lão luyện lọc lõi lăn lộn vài chụcnăm ở trong thương trường, thấy tính khícủa em là càng ngày càng tệ ."

      Cận Tử Kỳ im lặng, chuẩn bị chuyện với kéo đề tài đến phương diện tính tình.

      Tống Kỳ Diễn thấy trầm mặc ,ngượng ngùng tự bào chữa: "Được rồi, em dùng từ như con buôn, đương nhiên cũngkhông thể thua thiệt, có lợi mới phối hợp,nếu , rất bận rộn."

      "Nhưng mà việc này do dựng lên!" Cận Tử Kỳ nghiến răng giống như nhấn từng chữ .

      "Có liên quan tới sao? Tại sao khôngbiết? Được rồi, phải họp, tạm biệt."

      xong muốn tắt điện thoại, đầu kiaCận Tử Kỳ nổi cáu, "Muốn thế nào mớibằng lòng trả lại cho em?"

      "Có lợi mới đáp ứng."

      Cận Tử Kỳ nhịn xuống tính tình của mình phát cáu, " muốn lợi ích gì?"

      "Cái này sao." Tống Kỳ Diễn cầm lấy điệnthoại, híp mắt nhìn qua người đến người trướcxe, "Buổi trưa đến vùng lân cận công ty của anhcùng dùng cơm , chúng ta thương lượng tốt chút, nhớ , mang theo túi xách."

      xong, để cho Cận Tử Kỳ cơ hội cự tuyệt, lập tức cúp điện thoại.

      Thuận tiện còn nhấn xuống nút tắt máy, tim còn có chút đập nhanh.

      Đầu kia Cận Tử Kỳ thấy di động vang tiếng túttút, muốn xem nó như Tống Kỳ Diễn đạpcho cước.

      Sau đó Cận Tử Kỳ lần nữa phát giác, ở trướcmặt người đàn ông Tống Kỳ Diễn này, thậtsự sắp biến thành người khác.

      Cái gì ưu nhã bình tĩnh tất cả đều thấy.

      Mà Tống Kỳ Diễn, khi mới gặp gỡ những thứ tao nhã, quý ông ga lăng, căn bản tất cả đều làngụy trang!

      Cần phải để cho tất cả mọi người biết đến mộtchút về gương mặt của người đàn ông xấu xa này!


      P/S: Mỗ Mỗ đáng iu quá ! Dù giảo hoạt cỡ nàosói con cũng qua được sói cha a~

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển ☆☆☆Thủy Tinh Kim Cương Tranh Đấu
      Chương 11.4 Tôi Là Người Đàn Ông Của CôẤy! Là Cha Của Con Ấy!

      Editor: tamthuonglac

      Lúc Tống Kỳ Diễn lần nữa trở lại công ty, tâm trạng tốt hệt như là nông nô nổi dậy tự làm chủ.

      Nhìn thấy bác ở cửa nhà vệ sinh quét dọntrong mắt cũng là từ nương bán lão (nữtrung niên xinh đẹp), vẫn còn bộ dạng mỹ nhânthướt tha.

      Khoảng cách buổi ăn cơm trưa thời gian còn tiếng đồng hồ.

      Trở lại phòng làm việc, buồn chán gần chết nằm sấp ở bàn làm việc xoay xoay cái ghế chơi.

      Thỉnh thoảng lại cười khúc khích, nhìn chằm chằm thời gian ở bên phải phía dưới máy tính,đếm qua từng giây từng giây .

      Có đôi khi thầm hối tiếc, nên định thờigian ăn cơm trưa trước giờ.

      Cuối cùng cũng đến thời gian ăn cơm, Tống KỳDiễn lại cảm giác mình đợi dài như thế kỷ vậy.

      Cả người chờ cũng sắp sửa muốn rớt ở đó.

      Nhìn sang tốp năm tốp ba bóng người ngangqua bên ngoài cửa sổ, muốn chạy đến nhà hàng ăn cơm.

      lần nữa khởi động máy, điện thoại vừa kết nối qua, cũng phải Cận Tử Kỳ nhận.

      lại lần nữa kiên nhẫn đợi hai mươi phút, gọiqua lại, đón nhận vẫn phải là Cận Tử Kỳ.

      ghìm mình nổi có chút tức giận, "Tôi để cho Cận Tử Kỳ nghe điện thoại, nghe thấy ? Bây giờ, lập tức, ngay lập tức!"

      Đầu kia trợ lý bị rống như vậy, bị kinh hãi ít, "Đối với... Thực xin lỗi, vị tiên sinh này, Cận sản xuất họp, chỉ sợ có thời gian nghe điện thoại, ngài nửa giờ sau gọi lại đây ."

      "Bây giờ để cho ấy nghe điện thoại!" Bá đạongang ngược đạo lý giống như đứa trẻcon.

      "Tiên sinh... tiện......"

      " là heo hả, nghe hiểu lời của tôi sao? Để cho Cận Tử Kỳ tự nghe điện thoại!"

      nàng trợ lý nhìn xem cửa phòng họp đóng chặt, khó xử muốn khóc ra ngoài, "Tiênsinh......."

      "Tôi là chồng của Cận Tử Kỳ, người đàn ông của ấy, cha của con trai ấy! Để cho ấynghe điện thoại!"

      Đầu bên kia điện thoại còn thanh,nhưng có tiếng giày cao gót giẫm đất, bước chân bước có chút dồn dập.

      Tống Kỳ Diễn lúc này mới hài lòng gục xuống bàn xoay xoay ghế.

      Cầm điện thoại di động dán sát lỗ tai thời gian lâu dài tới tay cánh tay đều mỏi nhừ, trong ốngnghe mới truyền đến giọng của Cận Tử Kỳ:"Đợi chút, bây giờ em họp, chốc látnữa gọi cho ."

      Sau đó điện thoại bị cắt đứt, quanh quẩn bên tai thanh "tút tút".

      Tống Kỳ Diễn tức giận đến mức đem di độnghung hăng gõ vài cái mặt bàn, nhưng lập tức lại lo lắng nhìn xem có phải bị đập bể hay , bởi vì chợt nhớ tới Cận Tử Kỳ mớivừa muốn gọi điện thoại cho .

      Chẳng qua chờ hồi lại là hơn nửa giờ, cảngười tinh thần suy sụp đứng dậy nổi.

      Thư ký Trâu Hướng lặng lẽ mở cửa vào, đặtvăn kiện xuống lại lặng lẽ lui ra ngoài.

      Bất đắc dĩ lắc đầu thở dài: "Hỏi thế gian tình làgì, vỏ quýt dày có móng tay nhọn a!"

      Tống Kỳ Diễn vì chờ đợi ăn cơm trưađúng giờ, cho tới cuối cùng dạ dày lại có chút ítđau lâm râm.

      vô cùng buồn chán lật xem phần báo cáo tài vụ kia, cuối cùng bị tiện tay ném tới góc tường.

      Sau đó nằm ở chỗ này "Tiểu Kỳ Tiểu Kỳ TiểuKỳ" đau đớn khó chịu kêu ngâm.

      Sau đó chợt nghe thấy tràng tiếng gõ cửa, rất tao nhã, rất nhàng khéo léo, tựa như tácphong làm việc của người phụ nữ kia.

      Tống Kỳ Diễn lại khỏi lập tức hưng phấn lên.

      biết là ai đến đây!

      Bên trong vội vàng đứng dậy muốn chạy tới mở cửa, nhưng do dự chút, vẫn là lần nữangồi trở lại ghế xoay.

      Thò người ra sửa sang lại bảng tên bàn — Giám đốc bộ phận phòng khai thác nước ngoàiTống Kỳ Diễn.

      Sau đó lại nhanh chóng sửa sang lại đầu tóc và quần áo chút, thanh thanh cổ họng, tận lực đè thấp tiếng ra vẻ mình chững chạc tự chủ, "Vào... Vào ." Đáng tiếc vừa mở miệng lộ ra nguyên hình.

      Vậy mà cà lăm rồi? muốn cho mình cái tát tốt, lại dám tại thời khắc mấu chốt mắcxích này rơi rụng!

      vất vả bắt đầu tạo nên hình tượng cao lớnlại trong nháy mắt thấp bé vài phần.

      Cửa phòng làm việc từ từ mở ra, nữ vương lấy loại dáng vẻ ưu nhã xinh đẹp xuất ở trong tầm mắt của .

      Tống Kỳ Diễn khống chế lại nhịp tim của mình, đứng dậy, bước chân trầm ổn tới.

      —— nội tâm của vô cùng khát vọng thoáng cái liền nhào tới.

      "Đến đây, Cận tiểu thư, mời ngồi." Lời mở đầu rất thương nghiệp hóa.

      Hàng lông mày đen xinh đẹp của Cận Tử Kỳ giương , nếu phải là hiểu bảntính của , e rằng bị lừa.

      Cả người mặc tây trang làm bằng thủ công màu tối, phối hợp áo sơ mi xanh đậm còn có cà vạt màu đỏ sọc đen, làm nổi bật lên loạiquyến rũ thành thục tinh của phái nam.

      Cận Tử Kỳ để lại dấu vết bỏ tầm mắt qua bên, ở ghế sofa khu vực tiếp kháchngồi xuống, "Em chỉ có nửa giờ, sau đó em cònphải lập tức trở về công ty mở cuộc họp kếtiếp."

      Tống Kỳ Diễn thông cảm gật đầu, nhưng lại kéo ra ngoài, "Vậy chúng ta đánh nhanh thắng nhanh !"

      "Có ý gì?" Cận Tử Kỳ kinh ngạc đôi mắt đẹp hơi trợn to, nhưng bước chân vẫn theo .

      lại liều chết mím môi lời nào, đira thang máy, buông lỏng tay của , ở cửa công ty đón xe taxi.

      " cục dân chính." lời ít mà ý nhiều nóivới tài xế, bàn tay vẫn luôn nắm chặt tay Cận Tử Kỳ.

      "Đăng ký?" Lái xe quay đầu lại, nhìn sang hai người mười ngón tay đan chặt.

      Tống Kỳ Diễn gật đầu, " đúng rồi."

      tuyệt đối để cho có danh phận ông xã và cha của đứa !

      -----------

      Cửa chính cục dân chính, Cận Tử Kỳ ngơ ngẩn nhìn những đôi nam nữ xếp hàng chờ đợi.

      đứng ở bên, ngón tay chỉ đôi namnữ từ bên trong ra ngoài cầm công văn màu đỏtrong tay, có chút phản ứng kịp, cuối cùng là đối với kết hôn có chuẩn bị tâmlý đầy đủ.

      "Cận Tử Kỳ, em muốn kết hôn với ?"

      ngẩng đầu nhìn qua vẻ mặt nghiêm túc của người đàn ông, lại biết nên mở miệng trả lời như thế nào.

      biết hôm nay đúng là ngày tốt gì, người đến đây đăng ký kết hôn càng ngày càng nhiều.

      "Em lời nào, coi như em chấpnhận." Tống Kỳ Diễn chẳng biết xấu hổ thay trả lời.

      Trong lúc còn thẫn thờ nhìn chằm chằm cácđôi tình nhân mặt tràn đầy hành phúc, hắnđã chuyển đến trước mặt của .

      rất thông thạo từ trong túi xách của lấyra bản hộ khẩu gốc, lại từ trong túi tiền của mình móc ra vài tờ giấy nhăn dúm, giống như mỗingày đều mang theo bên mình.

      "Trời đất chứng giám, vừa rồi hỏi em emkhông có bất kỳ phản ứng là muốn, chonên chúng ta đăng ký , đăng ký , Cận Tử Kỳ,đừng cự tuyệt mà!"

      xong ngay tại mặt đất xi-măng trống trải ở cửa cục dân chính cửa quỳ xuống.

      Các đôi trai xếp hàng ở xung quanh đều tòmò nhìn sang, cuối đầu kề tai mang ý cười nóinhỏ.

      Cận Tử Kỳ bị nhiều ánh mắt vây quanh như vậy, bất quá vẫn có chút chuyển biến.

      —— cứ như vậy mà kết hôn sao?

      Tống Kỳ Diễn lại đột nhiên đứng lên, lôi kéo hoang mang bối rối đến xếp hàng ở đội ngũcuối cùng.

      Đối mặt những ánh mắt quan sát nghi hoặc bốn phía, càng ôm sát thắt lưng Cận Tử Kỳ hơn, vì để biểu quyền chiếm hữu, thỉnh thoảngkhông ngừng cúi đầu hôn trộm cái môi thơm.

      Sau đó khiêu khích trừng lại những ánh mắtdừng thân thể xinh đẹp của Cận Tử Kỳ.

      Về phần Cận Tử Kỳ, ở tại đó vẫn thể tin được, nhưng cũng bị hôn phải đỏ mặt.

      Tốc độ đăng ký rất nhanh, trừ thời gian xếphàng chụp hình, chỉ dùng phút, sáu mươi giây.

      Khi tay Cận Tử Kỳ cầm quyển sổ màu đỏ ra cửa chính cục dân chính vẫn còn hoang mangbối rối ở nơi đó.

      Có chút thể tin nổi, tại là vợcủa người ta .

      Ảnh chụp giấy hôn thú là ở phòng chụpảnh.

      mặt Cận Tử Kỳ cũng có biểu tình gì,vẫn xinh đẹp ưu nhã giống như công chúa quýtộc, nhìn qua xinh đẹp đoan trang.

      Tống Kỳ Diễn là bởi vì quá mức khẩn trương,toàn bộ quá trình vẻ mặt đều nghiêm túc, cònphải kinh hồn bạt vía sợ Cận Tử Kỳ nửa đườngsẽ chạy trốn, làm cho hình của nhìn qua cực kỳ giống phạm nhân chụp hình sau khi bị cảnhsát bắt về đồn.

      Trâu Hướng lái xe đến đây, cho nên khôngcần đón xe nữa.

      "Chúng ta nhà ba người phải ở cùng mộtchỗ." đường trở về Tống Kỳ Diễn độtnhiên mở miệng.

      Cận Tử Kỳ nghiêng đầu nhìn , " phải là chuyển đến rồi sao?" Giọng có chút châm biếm .

      Tống Kỳ Diễn quyết định so đo với lòng dạ hẹp hòi của phụ nữ, "Chỉ gọi là ở tạm, chúng ta phải có nhà của mình, ý kiến sao?"

      Lúc này đây Cận Tử Kỳ gật gật đầu, bày tỏđồng ý.

      Lúc lái xe đến ngã tư đường, lại đột nhiên dừng lại ở ven đường, "Em trước tự mìnhthuê xe trở về công ty, buổi tối qua đón em tan tầm."

      bây giờ là đuổi xuống xe sao?

      Cận Tử Kỳ nhìn cái, trong lòng có chútbất mãn, nhưng cũng ra miệng, mà là phối hợp mở cửa xe, sau đó ưu nhã xoay hai chân ra, xuống.

      Tống Kỳ Diễn đưa mắt nhìn xuống rồi đóng cửa xe lại.

      đợi quay đầu lại gì, xe cũng lập tức chạy khỏi tầm mắt của .

      Bất giác lòng có chút muộn phiền, người đànông này, quả nhiên là hiểu được cách chăm sóc!

      Đúng là, ai kêu chính mình hết lần này tới lần khác coi trọng chứ, còn đơn giản nhưvậy mà lĩnh chứng!

      Cận Tử Kỳ khẽ thở dài, có chút bất đắc dĩ, có chút hoang mang đến trạm đứng đón xe taxi.

      Nhưng ngờ, mây đen vốn giăng đầy trờithế nhưng màn mưa kéo đến lớn .

      Khoảng cách của đến trạm đón xe taxi trạmcòn có đoạn xa gần, muốn qua nhất định phải dính mưa.

      Cận Tử Kỳ nhíu nhíu mày, cúi đầu lật xem trongtúi xách lần, nhưng thấy cái ô dựbị trước đó.

      Cúi đầu nhìn đồng hồ tay chút, cách thời gian hội nghị buổi chiều còn có mười phút.

      Nếu chạy trở về, chỉ sợ là bị muộn rồi , mà cái hội nghị này đối với công ty Phong Kỳ mà , là hạng mục hiệp đàm quan trọng hợptác cùng công ty điện ảnh và truyền hình nước ngoài.

      Cận Tử Kỳ đứng ở dưới mái hiên nhà ven đường, hơi do dự lát, phát mưa rơi có chiều hướng lại, đem túi xách ở trong tay giơ lên đỉnh đầu, đạp giày cao gót vọt vào trongmưa.

      Nhưng mà ông trời giống như mở ra trò đùavới , vừa chạy ra ngoài, cơn mưa liền bỗng nhiên tới xối xả.

      Túi xách đỉnh đầu căn bản dùngđược, Cận Tử Kỳ chạy mười mấy thước thìkhông ngăn được mưa to xông tới mặt, híp mắt nhìn cửa hàng tiện lợi bên lề đường, qua mặtđất đọng đầy nước trú mưa.

      Nước mưa từng giọt tí tách rả rích tụ ở mái hiên,áo sơ mi người Cận Tử Kỳ ướt đẫm.

      vừa đưa tay xem xét mưa rơi lớn vừa móc khăn giấy ra lau nước mưa mặ.

      Đỉnh đầu lại đột nhiên xuất mảnh bóng tối màu nâu, lòng bàn tay bị nước mưa vỗ vào trong phút chốc cũng cảm thấy biến mất, chỉcó thanh vài giọt mưa buồn rơi dù lặp lặp lại vang lên ở chung quanh.

      Nhịp tim Cận Tử Kỳ khỏi lỡ nhịp đập, kinh ngạc nhìn cây dù màu nâu tinh khiết kia, ánh mắt từ cán dù dời xuống, thấy được đứng ở sau lưng , người đàn ông che dù.

      Dáng người cao to tuấn, cả người mặc đồthể thao màu trắng, lấp lánh trong vầng sáng phản chiếu ra từ cửa hàng tiện lợi.

      Người đường ra ra vào vào ở cửa cửa hàngtiện lợi, khoảnh khắc ấy cũng bất quá là mộtphông nền màu xám lưu động mà thôi.

      đứng vững vàng bên cạnh cửa, tay cầm lấy dù che phía , như phong cảnhđẹp mắt, hấp dẫn ánh mắt người qua đường.

      -------------

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :