1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hôn nhân ngọt ngào - Đam Nhĩ Man Hoa

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 5: Nghi thức tiến hành hôn lễ (1)

      Hạ Nhã cắn bả vai Lãnh Dương tha, cũng gặm nhắm xương quai xanh khiêu gợi cùng làn da mềm mại của . tôi lại, giống như là tình thú giữa tình nhân.

      Hạ Nhã vừa thẹn vừa tức, trong giọng nôn nóng để lộ ra loại tỉnh táo cực đoan: “Lãnh Dương! Đây là cái gọi là “ em” sao?”

      Đáy lòng Lãnh Dương hung hăng nhéo cái, tự chủ nắm chặt tay , may mắn tâm tình bình tĩnh ít: “Nếu phải em muốn cùng chỗ với người đàn ông kia, cho dù có nhịn chết cũng ép buộc em. tại hai người lại muốn kết hôn, em bao nhiêu tuổi rồi còn biết nặng hay sao? Kết hôn là chuyện lớn em quyết định liền quyết định?”

      Hạ Nhã muốn dùng lý lẽ bảo vệ quyền lợi của mình. “Vậy sao trực tiếp đến hỏi ba em? Kết hôn là chuyện lớn chẳng lẽ ông biết? Ông ấy vắt óc an bày cuộc hôn nhân này là có ý gì…. Vì sao ông ấy lại tìm ?”

      Lãnh Dương vốn định đáp trả Hạ Nhã câu” cần đẩy vấn đề cho bác Hạ.” Nhưng nghe thấy mấy chữ cuối cùng của nhất thời trố mắt.

      Là bởi vì Hạ Đô Trạch đủ tin tưởng , hay là điều kiện của đủ tư cách?

      "Vậy còn em? Trong lòng em rốt cuộc nghĩ như thế nào?” Lãnh Dương bám riết tha hỏi: “Em chê có văn hóa bằng người đàn ông kia? Hay là chê có bản lĩnh bằng ta?”

      "Em muốn đánh cuộc lần! Nhưng em muốn đánh cuộc người của .”

      Từ đầu đến cuối, Hạ Nhã đều giấu chút lòng riêng.

      Lãnh Dương nhúc nhích ngưng mắt nhìn đôi mắt đong đầy nước mắt của Hạ Nhã, sóng mắt dao động, làm rung động lòng người.

      "Em muốn cả đời chăm sóc em. . . . . . Giống như người nhà. . . . . ."

      Bởi vì là người thân, mới có ràng buộc mãi mãi thay đổi.

      "Vậy tại sao em đánh cược…. đối tốt với em cả đời?” Lãnh Dương hề cưỡng chế nắm lấy tay của Hạ Nhã. nhàng buông tay ra, trong giọng mang đầy thất vọng: “Người đàn ông kia so với đáng giá để em giao phó?”

      Hạ Nhã hít sâu hơi, từng chữ như là dao đâm về phía Lãnh Dương: “Bởi vì, ta là loại đàn ông tuyệt đối làm ra loại hành động này với em.”

      Đúng, ra “Hạ Phàm” phải là lý do duy nhất đồng ý kết hôn với Thương Ngao Liệt.

      Người đàn ông nhìn như bảo thủ kia, người có tính tự kềm chế cao. Hạ Nhã hiếu kỳ hiểu vì sao trong cơ thể có “bóng mờ”, trói buộc biết bao nhiêu năm……

      Hai người trầm mặc giây lát, Lãnh Dương đứng dậy, cũng đỡ Hạ Nhã đứng lên. vội vàng sửa lại áo khoác, vẫn là bụng oán giận ngẩng đầu lên trừng . Lãnh Dương trong gian tối tăm ngượng ngùng cười cười, biết xin lỗi cũng làm nên chuyện gì. Tình cảm bị đè nén cùng ghen tỵ trong lòng của suýt chút nữa phạm phải sai lầm cách nào bù đắp được.

      đột nhiên cảm thấy mình là người rất cặn bã. “Tiểu Nhã, trước kia khi làm việc em cũng như vậy, khi quyết định rồi chuyện gì cũng ngăn cản được….. Hôm nay, xin lỗi em. là đồ khốn khiếp, xúc động là ma quỷ, từ nay về sau sửa.”

      Hạ Nhã gì, trong nội tâm có chút nghĩ lại mà sợ, vẫn lùi lại mấy bước.

      Lãnh Dương cũng sợ bản thân lại dọa sợ, quay đầu lại về phía sô pha trong phòng khách, cầm lấy áo khoác vắt cánh tay, “Tắm rửa rồi ngủ sớm chút, về trước…. Ngày khác lại đến nhà thỉnh tội với em.”

      "Lãnh Dương” Hạ Nhã do dự gọi tên , “Em cảm thấy đôi khi nghĩ quá nhiều ngược lại bỏ qua rất nhiều thứ.”

      Vẻ mặt Lãnh Dương tràn đầy cam lòng và u ám. Trước kia phải là dám nghĩ quá nhiều, mới mực dám ra lời trong lòng với hay sao?

      Trở về phòng tắm xong, Hạ Nhã nằm giường ngủ được. cầm lấy điện thoại di động đầu giường, lục tìm trong danh bạ, lướt qua những cái tên: Quan San San, Lãnh Dương, Thương Ngao Liệt…..

      Cũng trễ thế này, mình tại sao lại đột nhiên muốn tìm chuyện chứ?

      Hạ Nhã nhìn cái tên dưới phím ấn trong tay, cuối cùng ấn tắt, đơn giản chui đầu vào trong ổ chăn ngủ, suy nghĩ thêm nữa.

      biết thế nào, bị Lãnh Dương náo loạn như vậy, ngược lại thôi thúc ý niệm muốn nhanh chóng tiến hành hôn lễ với Thương Ngao Liệt trong đầu Hạ Nhã. Hôm nay tìm tới người đàn ông nào đó gọi cuộc điện thoại.

      giọng của Thương Ngao Liệt nghe rất động lòng người. Mỗi thuật ngữ chuyên ngành từ trong miệng ra, luôn luôn tạo ra cảm giác thuần phát cho người khác.

      "Ừ."

      Bàn tay bé của Hạ Nhã duỗi ra, đặt hộp gấm mặt có thêu hoa văn đôi uyên ương trước mặt . Bình thường đều khí thế ngẩng cao đầu, tại mặt khó có được tia ngượng ngùng.

      Thương Ngao Liệt cúp điện thoại, tầm mắt bị hấp dẫn. Nhưng mà Hạ Nhã có chú ý đến tầm mắt của , chỉ là phối hợp xoay người lại buộc dây giày.

      Hôm nay mặc chiếc áo len màu xanh da trời, cổ áo cũng tính là quá rộng, kiểu dáng mới lạ. Nhưng bởi vì quần áo bó sát, từ góc độ của Thương Ngao liệt nhìn sang, có mảng lớn mềm mại trắng nõn rơi vào trong mắt của ….

      Ánh mắt Thương Ngao Liệt rét lạnh, nhìn thấy chỗ ngực dấu vết màu đỏ mập mờ ràng. ràng, đây là dấu răng do đàn ông lưu lại.

      Đầu lông mày toát ra vài tia lạnh lùng cùng với tức giận dễ bị người phát giác.

      Hạ Nhã còn chưa kịp suy nghĩ hàm nghĩa trong ánh mắt của , lại nghĩ tới chuyện khác. Động tác lanh lợi lấy ra sấp giấy A4 được kẹp thành tập từ trong túi xách.

      Sau khi Thương Ngao Liệt nhận lấy lật qua vài tờ, lập tức đặt đồ đạc của lên bàn, mở miệng câu: “ được.”

      Điều kiện của Hạ Nhã rất ưu việt, từ đến lớn, đàn ông nhìn thấy đều tranh trước giành sau nâng niu trong lòng bàn tay. Hết lần này tới lần khác, vỏ quýt dày có móng tay nhọn, hôm nay rốt cuộc để gặp Thương Ngao Liệt.

      Người đàn ông đọc sách đọc đến thành đá, tính tình đơn độc cấm dục, lạnh nhạt hình như càng diễn càng mạnh rồi.

      "Tại sao được?"

      Tập
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      ☆ Chương 6: Nghi thức tiến hành hôn lễ (2)

      Chớp mắt cái qua mấy ngày, Hạ Nhã hề như trước hễ có việc gì đến trường học tìm Thương Ngao Liệt giải đề, đấu võ mồm. Mới đầu Thương Ngao Liệt còn cảm thấy thiên hạ thái bình là tốt, tại nhìn dụng cụ thí nghiệm đặt bốn phía trong phòng thí nghiệm cùng những con chuột bạch bị nhốt trong lồng, ngược lại ràng có chút lạnh lẽo.

      Những ngày qua trường học cân nhắc đến trong tay nắm giữ nhiều đầu đề quan trọng của quốc gia, cố ý sắp xếp cho phòng thí nghiệm mới tinh, dụng cụ đầy đủ, thiết bị tiên tiến. Thương Ngao Liệt nghĩ nếu thông báo tin tức cho kia, có thể chạy sai chỗ ngồi hay .

      Cửa phòng thí nghiệm mở, chỉ chốc lát giáo viên nữ cầm cà-mên trong tay tới.

      "Thầy Thương, thầy còn chưa ăn cơm trưa sao?”

      "Tôi còn có chút việc.” lễ phép cười nhạt.

      Bình thường ở trường học Thương Ngao Liệt ăn mặc rất là quê mùa, năm bốn mùa ước chừng chỉ có mấy bộ quần áo. Nhưng lại có khí chất xuất chúng, là người đàn ông có sức quyến rũ. Cho nên rất được nữ sinh và các giáo viên nữ hoan nghênh.

      Huống chi, người trẻ tuổi như trở thành phó giáo sư rất hiếm có, tuy hành động có chút bất tiện, nhưng gia thế lại hơn người.

      Giáo viên nữ tràn đầy nhiệt tình đưa cà-mên đựng thức ăn nóng hổi qua, “Vừa rồi tôi đến căn tin lấy phần giúp thầy, cũng biết thầy thích ăn cái gì, liền tự chọn vài món, thầy nên ăn nhân lúc còn nóng, để lạnh ăn tốt cho dạ dày.”

      Thương Ngao Liệt vẫn như cũ mặn nhạt đáp lời: “Cảm ơn, làm phiền rồi.”

      Sau khi giáo viên nữ nhộn nhạo ra khỏi cửa, hành lang gặp thoáng qua trẻ tuổi xinh đẹp, nhìn thấy trẻ gõ cừa phòng thí nghiệm của Thương Ngao Liệt, khỏi nhìn nhiều thêm vài lần.

      "Mời vào." Thương Ngao Liệt xong ngẩng đầu lên.

      trẻ cúi người chào, “Thầy Thương, xin chào, em là…..”

      "Bạn học của Hạ Nhã.” .

      Quan San San cao hơn Hạ Nhã chút, đầu tóc đen bóng mượt, dưới ánh đèn đen mun như mực nhuộm. “Sao thầy Thương lại biết?”

      "Tôi từng gặp hai em chuyện trong trường học.”

      Quan San San ngượng ngùng cười cười, hỏi thăm: “Bây giờ thầy Thương có thời gian ?”

      Thương Ngao Liệt đứng lên, chuyển cái ghế cho Quan San San. Quan San San cũng chú ý tới cái chân bên trái của .

      "Em tới là vì chuyện của Hạ Nhã, nghe hai người muốn kết hôn…… A, thầy yên tâm, em làm bạn với cậu ấy nhiều năm rồi, việc này em lung tung khắp nơi. Chính là cậu ấy có đồ để ở chỗ em lâu rồi, vốn em định trực tiếp trả lại cho cậu ấy, bây giờ suy nghĩ chút giao cho “chú rể” cũng tốt.”

      Quan San San thấy Thương Ngao Liệt lắng nghe cũng có biểu phản cảm gì, tranh thủ thời gian giao cả tập gấy cắt dán dày cho .

      Quyển tập này nhìn xem có cảm giác vài năm lịch sử, bìa màu hồng nhạt, bên vẽ bé mặc váy múa ba-lê kiểu Âu Châu.

      Trong bụng Trương Ngao Liệt cảm thấy khó hiểu, lật vài tờ phát , mỗi trang đều dán đầy các loại hình “hôn lễ”. Có rất nhiều tờ là cắt dán từ sách báo cũ, có cái thuộc về tạp chí dâu mới nhất.

      chỉ có như thế, ở bên cạnh rất nhiều mẫu cắt dán còn có người dùng bút màu khác nhau ghi chú. nhận ra nét chữ kia.

      Những ghi chú này được viết xuống tại thời gian khác nhau, giống như từ từ lớn lên, từ bé ngây thơ ban đầu, trưởng thành, trở thành xinh đẹp lộng lẫy.

      ——"Nếu như dùng hoa hướng dương làm chủ đề, hội trường có thể đặt ở bên ngoài, đồng hành cùng ánh mặt trời.”

      ——"Sử dụng nhạc cổ điển có thể chọn Tchaikovsky 《 Hồ đào Giáp Tử 》, vũ khúc Russia《 Đỗ Mạt Khắc 》, Mozart 《 Vũ khúc bước 》."

      ——"Tôi thích trong hôn lễ tương lai, phải có những chú mèo đeo linh , chúng nó trong hội trường, phát ra thanh đinh đinh vui tai.”

      Mọi việc như thế, le que mấy câu cũng che lấp được vui mừng.

      Thương Ngao Liệt đưa tay day day huyệt Thái Dương.

      Quan San San , "Trước kia Tiểu Nhã từng nhắc qua với em, từ cậu ấy ảo tưởng hôn lễ vừa ý của chính mình. Cậu ấy có thể vòng tay ba mình, gả cho người đàn ông mà mình nhất.”

      muốn hôn lễ trọng đại, căn bản phải để thỏa mãn lòng hư vinh.

      Hôn nhân, là bước vào cuộc sống khác.

      Thương Ngao Liệt nhìn chằm chằm quyển tập giấy trong tay, sau nửa ngày, lại lật lại từng tờ, tỉ mỉ xem.

      Quan San San từ khi vào cửa đến bây giờ, cơ bản chỉ nhin thấy Thương Ngao Liệt bảo trì biểu tình, nhiều. Chỉ là giờ phút này, môi mỏng khẽ mím, lông mày nhíu chặt, hai đầu lông mày tạo ra cảm giác nghiêm túc.

      "Thầy Thương

      Thương ngao
      [​IMG]

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :