1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hôn nhân bá đạo: Chinh phục cô vợ nhỏ quật cường - Tình Phi Duyên Thiển (c4)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 4: Khẩu vị nặng như vậy?.

      Edit: Mèo Siêu Lười


      vào trong Tứ Hải Yến, nhìn thấy trong đại sảnh có rất nhiều người, tuy rằng bây giờ quá giờ cơm, nhưng nơi này vẫn đông nghịt như cũ, nếu phải vì Mẫn Tuấn là người của Mẫn gia sợ là bọn họ chuyến tay rồi

      Mẫn gia có phòng bao ở chỗ này. Chỉ cần phải tình huống đặc biệt, gian phòng này bị chiếm dụng

      Quản lý nhìn thấy Mẫn Tuấn, vội vã tiến lên chào hỏi: “Lâu rồi gặp Mẫn thiếu gia, ngài mới trở về?”

      Mẫn Tuấn gật đầu: “Đem những món ăn ngon của người lên đây”

      Quản lý là người phụ nữ hơn 30 tuổi, nhìn qua hết sức giỏi giang,
      Cả người mặc bộ đồng phục màu đen, thể , vóc người của người phụ nữ rất đẹp, trước sau lồi lõm, vô cùng đẹp mắt

      “Vâng, xin mời hai vị lên lầu”

      vào phòng bao, Thành Hiểu Thi đem túi đặt ở bên, nhìn Mẫn Tuấn ngồi ở đối diện mình:

      “Có phải nhà các khi nào đến cũng có chỗ đặt trước?”

      “Ừm, sai”

      Kỳ , Thành Hiểu Thi biết giám đốc của nhà hàng này là bạn của ba . Khi còn sống, ông từng giúp đỡ người đó, cho nên lúc ông ta có khả năng mở nhà hàng Tứ Hải Yến, quên ân của Mẫn gia với mình

      lợi hại, bằng cho em 2 phiếu giảm giá , chờ hôm nào em muốn ăn cũng có thể đến ăn bữa cho thỏa thích”

      “Xem em đúng là có tiền đồ về điểm này, khi nào ăn đến tìm , bảo đảm hễ kêu là tới”
      Nha đầu chết tiệt này, còn muốn dùng phiếu giảm giá?.

      cảm thấy mất mặt sao?” Vẻ mặt của ta là sao?. Ghét bỏ sao?

      “Haha, có”

      Nếu dám đúng, nha đầu này đảm bảo đứng dậy rời khỏi, tháng sau còn thèm để ý đến

      từng thấy lúc tức giận, cho nên bây giờ dám trêu chọc

      Thành Hiểu Thi liếc nhìn cái: “Mặc kệ , em toilet”

      Khóe miệng Mẫn Tuấn mang theo ý cười nhìn ra ngoài. Khi ở bên , luôn cảm thấy thoải cái, gượng gập giống như ở bên những người phụ nữ khác, cảm giác này dễ chịu

      Thành Hiểu Thi ra cửa, thời điểm ngang qua phòng cách vách, lại nhìn thấy bóng lưng quen thuộc, hơn nữa cảnh tượng bên trong còn làm người ta giật mình

      Chỉ thấy Thành Mẫn ngồi ở đùi người đàn ông, tay đặt ở trong quần áo ngừng sờ soạng, Thành Hiểu Thi nghĩ nếu như cảnh tượng này để cho Thang Duy nhìn thấy, biết ta có biểu cảm như thế nào?.

      Khi ngây người, người phía sau chú ý đụng phải chút, mà có đề phòng cho nên cả người bổ nhào về phía trước, đụng vào cánh cửa

      Bị người ta quấy rầy trong lúc này, sắc mặt người đàn ông có chút vui, hung hăng trừng mắt nhìn Thành Hiểu Thi:

      “Mẹ kiếp, muốn chết rồi sao?. Còn mau cút ra ngoài cho tôi”

      Thành Mẫn có quay đầu, tiếp tục hôn lên mặt của người đàn ông, dường như phát có người tiến vào

      “Ngược lại, tôi muốn hỏi chút, trong tủ lạnh nhà chứa mấy thi thể đông lạnh rồi?. hù dọa ai vậy?”

      Nghe thấy lời của , người đàn ông hơi sửng sờ, mà Thành Mẫn cũng bỗng nhiên quay đầu lại, nhìn thoáng qua Thành Hiểu Thi đứng ở cửa, mặt lại có chút xấu hổ nào

      “Ồ, tới đây tìm tôi sao?”

      nghĩ tôi có rảnh rỗi như vậy ?”

      Thành Hiểu Thi liếc mắt nhìn ta cái, xoay người muốn rời khỏi

      Người đàn ông nhìn thoáng qua Thành Mẫn ngồi đùi mình: “Em quen ta sao?”

      “Em của em, thế nào, Vu gia có hứng thú?”

      Thành Mẫn nghiền ngẫm cười, nhìn người đàn ông trước mặt

      Người đàn ông này gọi là Vu Minh, là đại ca, cũng được xem là người có thế lực ở thành phố A, ngoài số nhân vật thể trêu chọc, lời của ta cũng xem như có chút trọng lượng

      Thành Hiểu Thi nghe lời của Thành Mẫn, khóe miệng lạnh lùng co rúm chút, ngờ lại có người phụ nữ hạ lưu như thế, ban ngày ban mặt làm tình với đàn ông ở chỗ này?.

      Nhưng, những điều đó liên can đến , cho nên muốn xen vào, cũng ko muốn tự rước thêm phiền toái

      Trong lúc Thành Hiểu Thi quyết định rời , giọng gọi lại:

      “Đứng lại!”

      Thành Hiểu Thi đứng ở cửa, xoay người nhìn lại: “Thế nào?. Còn có việc gì sao?”

      “Quấy rầy hứng thú của tôi, còn muốn dễ dàng bỏ như vậy?”

      Thành Hiểu Thi nhìn lướt qua người đàn ông ngồi ở ghế, chỉ thấy vóc người của ông ta hơi mập, khoảng 40 tuổi, chỉ nhìn thôi thấy muốn buồn nôn, vậy mà Thành Mẫn… ngờ khẩu vị của ta lại nặng như vậy…..Thích người đàn ông như thế?

      “Ông cho rằng đây là giường lớn của khách sạn sao?. Cho dù muốn động dục cũng phải tùy thời điểm?. Ông có phải ?”

      Vu Minh tinh tế đánh giá Thành Hiểu Thi chút, này nhìn qua có vẻ trắng noãn nà, có vẻ mị hoặc như Thành Mẫn, thế nhưng có vẻ hấp dẫn người khác hơn

      Nếu như chính tự mình đưa đến cửa, ông còn khách khí gì nữa?.

      “Nếu thích ở chỗ này, vậy chúng ta đổi lên giường, thế nào?”

      xong, Vu Minh nháy mắt với Thành Mẫn, ý bảo ta có thể rồi, bây giờ ông còn hứng thú với ta

      Thành Mẫn nhìn thoáng qua Thành Hiểu Thi, vẻ mặt vui sướng như người ta gặp họa, người phụ nữ được Vu Minh để ý, sợ là muốn trốn cũng được!

      Chỉ có điều, muốn nhìn xem, sau khi Thành Hiểu Thi bị người ta chà đạp, còn có thể đắc ý nữa ?.

      Thành Hiểu Thi nhìn thoáng qua Vu Minh. Người đàn ông này có phải quá càn rỡ hay ?. Ban ngày ban mặt mà ông ta muốn giở trò uy hiếp?.
      “Tôi nghĩ chị tìm nhầm người rồi, đối với loại đàn ông dơ bẩn này, tôi có hứng thú”

      Nghe thấy lời của , Vu Minh cầm bát ở bàn ném về phía Thành Hiểu Thi, tiếp tục mắng:

      “Tiện nhân, cho mặt mũi mà còn dám lên mặt”

      Thấy động tác của ông ta, Thành Hiểu Thi hơi nghiêng người về phía sau, chiếc bát bay qua cửa, rớt xuống mặt đất

      “Mẹ kiếp, cẩn thận bộ phận dưới của ông, coi chừng có ngày còn hoạt động được nữa đấy”

      Lúc này, Thành Hiểu Thi thở gấp, người đàn ông ném đồ đạc về phía phụ nữ, có bản lĩnh gì?.

      “Ồ, xem ra biết tôi lợi hại đến mức nào, nếu như hôm nay để mở mang kiến thức, tôi đây lăn lộn trong giới giang hồ nữa”

      xong, chân đá bay ghế, về phía Thành Hiểu Thi

      Khi ông ta tới, Thành Hiểu Thi nhanh chóng xoay người, cầm lấy mảnh vỡ bát ở bàn, hung dữ, ông ta cho rằng là người dễ bắt nạt sao?.

      Lúc tay Vu Minh muốn duỗi về phía , Thành Hiểu Thi dùng sức, chỉ nghe Vu Minh ôi tiếng, cánh tay vết thương sâu

      “Ôi, ôi….Con đà bà thối này, hôm nay mày đừng mơ có thể rời khỏi đây”

      Vu Minh nhìn canh tay mình chảy máu, trong mắt lên tia ngoan lệ, ở trong thành phố A này, chưa có ai dám đối xử với ông như vậy. Hôm nay nếu như thu thập con này, sau này làm sao ông còn chỗ đứng ở A thị?.

      Thành Mẫn đứng ở bên, nửa ngày mới hồi phục tinh thần lại, nhìn thấy cánh tay Vu Minh chảy máu, bắt đầu hét lên:

      “Giết người….Giết người….”

      Thành Hiểu Thi liếc mắt nhìn Vu Minh: “ phải tôi giúp chị sao?. Lúc này cho dù chị bất động, cũng cảm thấy thoải mái rồi”

      xong, cầm chén trong tay bỏ vào túi, mẹ kiếp, đây chính là hung khí đả thương người khác, cho nên phải giấu

      Mẫn Tuấn ngồi ở trong phòng, thấy Thành Hiểu Thi lúc lâu vẫn chưa trở về, bởi vì yên tâm nên định ra ngoài nhìn xem, ngờ mới ra nghe thấy có người kêu giết người, giết người….

      Mẫn Tuấn nhanh chóng tiêu sái đến, tay ôm lấy Thành Hiểu Thi vào trong người, khẩn trương hỏi:

      “Sao lại thế này?. Em có bị thương ?”

      Nhìn Mẫn Tuấn xuất , trong ánh mắt của Thành Mẫn giấu được vẻ kinh ngạc….

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :