1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hôn Miên - Lục Xu (Full 52 Chương Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. bornthisway011091

      bornthisway011091 Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      531
      Cốt truyện lạ nha, mình ko bt liệu GTT có phải nam9 ko no rất mong có 1 nam phụ làm ghen chết luốn3:)3:)3:):yoyo66::yoyo66::yoyo66:

    2. bornthisway011091

      bornthisway011091 Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      531
      Truyện hay thế này mà chưa thấy bùng nổ comt nha. @phuthuykembong17 vào đây đọc vs bình luận thử xem nào^_^

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 18:

      Ngày hôm sau tâm tình của Thẩm Tâm Duy cũng tốt lên, suy nghĩ về nhiều thứ, kết quả là cái gì cũng hiểu, chỉ làm được những điều cơ bản nhất, khi cao hứng viết phương án trước kia, mặc dù đối phương nhận được tài liệu gửi, nhưng dám ở trước mặt , viết được, phải thay đổi từ đầu đến cuối, điều này khiến thấy thất bại chưa từng có.

      Khi tìm Mạnh Hạo, hi vọng Mạnh Hạo có thể đưa ra cho chút ý kiến, tìm được rồi phát Mạnh Hạo bận việc mà Giang Thiếu Thành giao phó cho . Việc này khiến rất tức giận, trở thành cái bóng với Mạnh Hạo, bây giờ Mạnh Hạo lại bị Giang Thiếu Thành thu phục nhanh như vậy, khiến cảm thấy mình bị phản bội, vì vậy mỉa mai Mạnh Hạo xong mới rời khỏi.

      cảm thấy tại sao mình lại thất bại như thế, Giang Thiếu Thành phải chịu trách nhiệm chủ yếu, mặc dù cái gì cũng làm được, nhưng khiến Giang Thiếu Thành thoải mái là có thể làm được, liền muốn làm phiền Giang Thiếu Thành. Nhưng còn chưa kịp tới phòng làm việc của Giang Thiếu Thành, được thông báo, hôm nay Giang Thiếu Thành tới công ty.

      Mặc dù nhiều khi rất tùy hứng, nhưng thể tìm người thoải mái để đuổi kịp người ta trong công ty, cái này với chuyện ghét người,giống như ta xuất đúng lúc phát điên lên, còn ra vẻ ban đầu, nhưng nếu vì ghét người mà chạy tới nhà người ta mà mắng, đây chính là vấn đề của mình rồi.

      Vì vậy rất khó chịu vì có chỗ phát tiết, sau đó lại gọi điện thoại hẹn với Dương Hi Lạc. Thời gian làm việc của Dương Hi Lạc rất tự do, bởi vì sau khi Dương Hi Lạc tốt nghiệp đại học, vinh quang con đường viết lách toàn thời gian, với cách của Dương Hi Lạc là làm vậy bị lãnh đạo mắng, cũng cần nhìn sắc mặt đồng nghiệp, hơn nữa còn có thể ngày ngày ở nhà đọc tiểu thuyết, bất lợi cũng có, nhưng đáng kể.

      Dương Hi Lạc từng bày tỏ nhiều lần, Thẩm Tâm Duy xuất đề tài thực tế tốt, bất kể là tả thành câu chuyện thầm mến đơn phương hay là câu chuyện mỹ nhân ngư hay ngược luyến tình thâm cũng tệ, nhưng Dương Hi Lạc vẫn chưa cầm bút viết, ý của là để xem chuyện này được đặt, chờ ngày cảm hứng cạn kiệt liền lấy nữ chính thành Thẩm Tâm Duy mà viết. Vì muốn biến thành nữ chính đáng thương dưới ngòi bút của Dương Hi Lạc, hàng năm Thẩm Tâm Duy chỉ luôn với Dương Hi Lạc là, chúc đời này cảm hứng của Dương Hi Lạc có liên tục ngừng.

      Dương Hi Lạc vừa nhận được điện thoại của Thẩm Tâm Duy, lập tức thay quần áo ra cửa.

      Thẩm Tâm Duy thấy Dương Hi Lạc xong, cảm thấy rất xúc động. “Cậu là hoàn hảo nhất, hễ kêu là tới, để cho tớ cảm thấy mình phải quan trọng, ít nhất cậu vẫn quan tâm tới tớ.”

      “Tớ chỉ là mắc kẹt viết được gì thôi…..” Dương Hi Lạc rất thành thực, “Nhưng tớ phát ra mỗi lần ở cùng với cậu, tớ đều có thể tìm được hướng để viết. Có phải cậu là khó chịu ? sao, tớ là thùng rác để cậu trút.”

      Thẩm Tâm Duy quả chỉ muốn đập bạn này phát, Dương Hi Lạc từng bày tỏ, mình viết nổi tiểu thuyết nhàng tình cảm được, viết nam nữ chính cãi nhau cả người khó chịu, vì vậy tiểu thuyết của Dương Hi Lạc, mỗi bộ đều có nhãn là ngược luyến tình thâm.

      Thẩm Tâm Duy đuổi theo Dương Hi Lạc, Dương Hi Lạc chạy nhiệt tình, sau đó hai chạy mệt, Thẩm Tâm Duy nhớ tới chuyện, “Ai, cậu viết tớ ở trong truyện của cậu chứ?”

      “Sao có thể chứ! Đề tài này, tớ phải giữ lại, sau này cậu viết cuốn tiểu sử, người việc , sau đó gửi bản thảo, đảm bảo kiếm được ối tiền.”

      “………………..”

      cần phải nghĩ xem nên cám ơn tớ thế nào, mặc dù nhiều người cầu xin tớ viết truyện của các ấy, nhưng chúng ta quan hệ thân thiết nha, cậu phải tốn chút nào đâu.”

      “……………..”

      “Đúng rồi, tiểu Duy, rốt cuộc cậu có chuyện gì mà khó chịu?”

      ra cậu lại phấn khích đúng ?”

      , tớ muốn chuẩn bị cảm xúc cho truyện, làm sao có thể khiến nữ chính hận chết nam chính, tốt nhất là để cho lúc độc giả đọc được, khóc ngừng.”

      “Biến thái.” Thẩm Tâm Duy bày tỏ suy nghĩ của mình.
      Dương Hi Lạc cười hì hì, hoàn toàn coi khinh bỉ của Thẩm Tâm Duy là vấn đề lớn.

      Thẩm Tâm Duy quyết định ở bên cạnh tên biến thái này chịu chút kích động xem, vì vậy liền nhà ma trước,

      sau lại chơi trượt đường ray tốc độ cao ( roller coaster ), nếu như còn thấy thiếu kích thích, tìm thêm chút để kích thích mình.

      Đối với đề nghị của Thẩm Tâm Duy, Dương Hi Lạc rất thích, vì vậy vui vẻ mua vé, sau đó vào nhà ma, bởi vì phải là chủ nhật, nhiều người lắm.

      Chỉ là sau khi Thẩm Tâm Duy ra khỏi nhà ma, liền bị Dương Hi Lạc mắng ngừng, các nhà ma tìm kích thích, kết quả từ đầu tới cuối Thẩm Tâm Duy nhắm mắt lại, tay túm chặt vào vạt áo Dương Hi Lạc, cứ đường như thế. Dương Hi Lạc vất vả tìm được cảm giác, kết quả Thẩm Tâm Duy ở phía sau, dọc đường cứ : Cậu đừng kéo tớ được ? Mở mắt ra xem chút ?

      Phản ứng của Thẩm Tâm Duy là buông tay, kiên quyết mở mắt.

      Bị Dương Hi Lạc mắng quả là hơi thảm, Thẩm Tâm Duy chỉ có thể , “Tớ sợ lắm!”

      “Cậu sợ còn chơi nhà ma.”

      phải là cùng cậu sao!” Thẩm Tâm Duy cười hì hì an ủi bạn tốt, “Có phải có cảm hứng rồi ? Nam chính đưa nữ chính nhà ma, nữ chính giật mình, vì thế mà khóc, cảm thấy quá mất mặt, hận nam chính.”

      “Cái loại đường bướng bỉnh thối nát này, chị đây khinh. Như , nữ chính hẹp hòi như vậy, nam chính thế nào mà mới coi trọng được…”

      “…”

      Mặc dù Thẩm Tâm Duy bị Dương Hi Lạc xem thường, nhưng vẫn rủ Dương Hi Lạc chơi trượt đường ray nhiệt tình. Thẩm Tâm Duy tự nhiên , sau lúc, mới phát Dương Hi Lạc chưa lên cùng, được về, “Cậu xem cũng vô dụng thôi, phải mua vé mới ngồi được.”

      phải, Tiểu Duy… Cái đó…” Dương Hi Lạc xong, cảm thấy thích hợp, kéo Thẩm Tâm Duy, “, chúng ta mua vé, cậu vạn lần đừng quay đầu lại, vạn lần đừng quay đầu lại.”

      Thẩm Tâm Duy vốn định quay đầu lại, nhưng nghe bạn tốt hai lần, cảm thấy quay đầu lại đúng với cường điệu của bạn, vì vậy quay đầu lại nhìn. Xe trược bên kia mới dừng lại, người chơi xong từ xuống. Giang Thiếu Thành đứng ở bên cạnh, cười vui vẻ nhìn Lương Nguyệt Lăng chỉnh lại tóc của mình. Giang Thiếu Thành mặc áo len màu xám, dưới mặc chiếc quần thường, mặc như vậy, nhìn quả rất trẻ, hơn nữa tinh thần phấn chấn mạnh mẽ, nếu như quá quen với gương mặt đó, có lẽ cảm giác mình nhận lầm người. đứng bên cạnh Lương Nguyệt Lăng như vậy, có vẻ tỏ vẻ bạn trai hoàn mỹ ra ngoài chơi với bạn , hơn nữa còn trốn việc ra ngoài.

      Thẩm Tâm Duy đứng tại chỗ, thế nào cũng chịu . Dương Hi Lạc kéo , kéo vẫn , “Tớ bảo cậu đừng quay đầu lại, cậu lại quay đầu.”

      “Cũng phải chuyện ám muội gì, tớ xong rồi sao thể quay đầu chứ.” nhìn bạn mình, nhún nhún vai ra vẻ sao. “Cậu cho rằng tớ đau khổ sao, đâu. Mặc dù tớ với Giang Thiếu Thành còn chưa ly hôn, nhưng cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi, bây giờ ta chỉ là chồng danh nghĩa của tớ thôi, ta làm chuyện gì, liên quan tới tớ. Hơn nữa ấy với Lương Nguyệt Lăng là cặp trai tàu sắc, rất xứng đôi. phải cậu thích tuấn nam mỹ nữ sao, vừa rồi thấy đôi này, có cảm thấy đây là hình tượng nam nữ chính trong tiểu thuyết của cậu ?”

      Dương Hi Lạc gật đầu cái, lại nhanh chóng lắc đầu, “ phải, tuyệt đối phải, hai người hoàn mỹ ở chung chỗ là khoa học rồi, rất khoa học.”

      thôi, chúng ta chơi xe trượt thôi.”

      Lần này họ thành công mua vé, chơi xe trượt. Nhưng từ đầu tới cuối, Thẩm Tâm Duy cũng thét chói tai như những người khác, Dương Hi Lạc cũng chỉ cố quan sát cảm xúc của , lần này ngồi lên xe, Dương Hi Lạc cảm giác đây là kỉ niệm cả đời khó quên rồi, bởi vì thấy Thẩm Tâm Duy cười, chỉ ngừng than thở xe, có cảm giác thú vị như người chơi khác.

      Xuống xe, Dương Hi Lạc liền kéo tay bạn tốt, “Cậu muốn khóc chứ?”

      “Tớ làm sao mà phải khóc? Tớ khó chịu, cậu thấy vừa rồi tớ cười sao?”

      Ngồi sau các , ấy nghe được lời của Thẩm Tâm Duy cũng gật đầu phụ họa, “ là dũng cảm, còn cười. Con bị dọa tới mức khóc, phải học tập chị này chút rồi.”

      Thẩm Tâm Duy hất cằm lên. “Đúng vậy, cháu rất dũng cảm đấy.”

      Dương Hi Lạc lại than thở.

      Trước kia Dương Hi Lạc từng dụ dỗ Thẩm Tâm Duy ngồi lên xe trượt cao tốc nhiều lần, có lần mua vé. Thẩm Tâm Duy lên tới đó rồi, Thẩm Tâm Duy cũng muốn xuống, vội, muốn toilet. Thẩm Tâm Duy xong cũng quay lại, Dương Hi Lạc cứ cho rằng lần này Thẩm Tâm Duy cũng thể ngồi lên xe, nhưng lại ngồi.

      Dương Hi Lạc dụ dỗ nhiều lần như vậy thành công, nhưng chỉ vì thấy Giang Thiếu Thành với khác cùng với nhau, lập tức bằng lòng ngồi lên xe, Dương Hi Lạc cũng biết nên gì mới phải.
      Last edited by a moderator: 11/10/14
      Tôm Thỏbornthisway011091 thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 19:

      Thẩm Tâm Duy chơi trượt đường ray xong, lại cảm thấy chưa , lại kéo Dương Hi Lạc chơi trò kích thích hơn, hơn nữa toàn bộ quá trình chơi đều cười, chơi xong còn cho Dương Hi Lạc biết, “Chỉ thường thôi, chẳng kích thích chút nào cả.”

      “Vâng vâng vâng, kích thích.” Dương Hi Lạc cảm thấy sợ lời này của Thẩm Tâm Duy, chơi trò cao như vậy, mình cũng sợ muộn chết, Thẩm Tâm Duy còn kích thích. Lần này họ chơi trò từ cao xuống, phía dưới đều là các thiết bị ở khu vui chơi, ngộ nhỡ rơi xuống, mạng này còn nữa, “Thẩm tiểu thư dũng cảm ơi, tớ là loại người phàm mệt chết được, có thể ăn được ?”di»ễn♡đàn♡l«ê♡quý♡đ»ôn.

      Thẩm Tâm Duy suy nghĩ chút, mới gật đầu, thái độ khinh thường Dương Hi Lạc, “Thể lực yếu quá, sớm với cậu, cả ngày lẫn đêm đừng ở nhà nữa, ra ngoài nhiều chút, cậu xem tớ , cả người chả làm sao cả.”

      Dương Hi Lạc bĩu môi, nghĩ thầm người này là bị đánh máu gà, kích thích, tớ bị đâu.

      Nhưng vào nhà hàng gần đó, Thẩm Tâm Duy biểu rất tích cực, cầm thực đơn gọi thức ăn ngừng, Dương Hi Lạc nghe được chỉ muốn khóc, “Cậu đừng như vậy, lần trước cùng cậu ăn lẩu cay, tớ đau bụng ba ngày đấy.”

      “Trước kia cậu thế này mà, bây giờ sao dạ dày yếu thế. Vậy cậu nên ăn nhiều hơn, ăn thêm mấy lần, dạ dày cứng hơn, cậu xem tớ đây, ăn cũng bị gì. Ông chủ, lại thêm ……”

      Dương Hi Lạc đỡ trán, nghe dạ dày có thể thu và mở rộng, còn có cách cứng hơn sao?

      Phục vụ bưng lên món Thẩm Tâm Duy gọi, bàn đều là màu đỏ của ớt, mặc kệ món ăn có chút thức ăn, cũng phủ lớp đầy ớt, quả chính là bữa tiệc ớt. Dương Hi Lạc nhìn lên bàn, ngay lập tức cảm giác dạ dày mình bắt đầu đau, quả thực muốn mạng người đây mà.

      Thẩm Tâm Duy lại còn có chút tự giác nào, còn cầm đũa lên gắp, lắc đầu cái, “Tớ rồi, Đông Giang thành phố ớt, căn bản cũng cay, chỉ là hương thôi, mà những người đó còn bình luận mạng là người nơi này như chúng ta rất tham ăn cay, ớt ở đây, cầm ra quả rất mất mặt.”

      Lời của Thẩm Tâm Duy, khiến dạ dày của Dương Hi Lạc càng khó chịu rồi.

      Phục vụ hỏi các có muốn đồ uống hay , Thẩm Tâm Duy ngoắc tay, “Cho tôi hai chai bia.”

      “Tiểu Duy……..” Dương Hi Lạc cắn răng nghiến lợi, “Phục vụ, cho tôi hai cốc nước thôi là được rồi.”di»ễn♡đàn♡l«ê♡quý♡đ»ôn.

      Thẩm Tâm Duy nhìn chằm chằm Dương Hi Lạc, “Rượu, lấy cả bia tới, bữa này tớ mời.”

      Dương Hi Lạc nghĩ tới tiền nhuận bút thảm đạm tháng này, chịu đựng bụng đau, “Vậy hai chai bia.”

      Lúc này Thẩm Tâm Duy mới hài lòng, còn chủ động gắp thức ăn cho Dương Hi Lạc, “Cậu cũng ăn , nhiều món như vậy, chẳng lẽ cậu để mình tớ ăn hay sao?”

      Phục vụ đưa bia tới, còn mở ra. Thẩm Tâm Duy cầm cốc cũng muốn, trực tiếp cầm chai lên uống, “Khó uống muốn chết, cậu xem tại sao nhiều người thích uống thứ này vậy?”

      “Khó uống đừng uống.” Dương Hi Lạc tuyệt muốn uống rượu, “Huống chi cậu cũng uống được rượu, đừng uống nữa, uống lại khó chịu.”

      Thẩm Tâm Duy uống chia bia có thể khiến người mình lả , Dương Hi Lạc cũng sợ .

      “Tại sao uống? gọi rồi, uống lãng phí. Tiểu Lạc, làm người thể lãng phí như vậy, đầu năm nay kiếm được nhiều tiền, cậu xem tiền nhuận bút của cậu , tháng cũng chỉ đủ tiền thuê phòng, tiền sinh hoạt cũng là vấn đề. Cậu xem tớ , bây giờ công việc cũng có. Người như chúng ta, có tư cách để lãng phí. Cậu uống cho tớ….., để tớ lãng phí, tớ tuyệt giao với cậu……”

      Dương Hi Lạc than thở, vẫn cầm chai bia lên, học bộ dạng của Thẩm Tâm Duy uống hớp. Lúc này Thẩm Tâm Duy mới nở nụ cười, mình cũng cầm chai bia lên uống, càng uống lại càng tỉnh táo, vì vậy hình ảnh Giang Thiếu Thành chung với Lương Nguyệt Lăng lại càng ra ràng, tựa như màn hình tv tinh thể lỏng từ từ phóng to ra.

      “Tiểu Lạc, cậu cũng nhìn thấy, phải ?” trừng mắt nhìn Dương Hi Lạc, đột nhiên cười lên, “Giang Thiếu Thành chung với Lương Nguyệt Lăng, ấy thế lại chịu ngồi chơi xe trượt với ấy, trước kia tớ cầu xin ấy bao nhiều lần, ấy cũng chịu , nhiều như vậy rất phiền tới ấy, nhưng bây giờ ấy lại cùng với người khác, chơi với ấy…….”

      cầm chai bia gõ gõ lên bàn, thanh chấn động, ít người nhìn sang phía bọn họ, còn biết, “Nhìn cái gì, chẳng lẽ tôi uống nổi chai bia sao?”

      Vì thế những người nhìn các , lại quay đầu .

      phải cậu cậu còn quan hệ gì với Giang Thiếu Thành sao? Coi như bây giờ các cậu còn là vợ chồng danh nghĩa, nhưng sớm muộn cũng phải ly hôn, cậu trước sau gì cũng có quan hệ gì với ta, vậy đừng để ý quá. Huống chi cậu rồi, bọn họ rất xứng với nhau……”

      Thẩm Tâm Duy uống hớp bia, “Tớ chỉ mà thôi, làm sao cậu lại tin?”

      Chai bia trong tay Thẩm Tâm Duy uống cạn, Dương Hi Lạc đưa chai mới tới, Thẩm Tâm Duy nhận lấy, uống hớp lớn, “Tớ chỉ mà thôi. Tiểu Lạc, ấy công viên chơi với tớ, mình tớ dám chơi xe trượt, giống như nếu ấy cùng tớ, chỉ cần ấy , tớ nhất định sợ như thế. Mà mỗi lần tớ , ấy đều coi tớ như đứa trẻ, bảo tớ đừng tùy hứng vậy. Đến sinh nhật tớ, muốn ấy chơi công viên với tớ, nhưng ấy lại công tác…… nhưng ấy bây giờ, lại chơi với người phụ nữ khác, kể cả trong lúc làm, ấy chưa bao giờ làm như vậy với tớ, cho tới bây giờ chưa từng có.”

      xong, nước mắt rơi xuống.

      Dương Hi Lạc bình tĩnh nghe, muốn an ủi ….., nhưng biết nên thế nào cho phải.

      ra tớ biết bọn họ nên ở chung với nhau, nhưng biết là chuyện, bây giờ nhìn thấy bọn họ chung với nhau, tớ mới phát mình khó chịu như vậy. Tớ cho rằng tớ có thể coi như lòng chết, coi ấy là kẻ thù của mình, cố gắng hận ấy, cố gắng nghĩ ấy rất xấu xa. Nhưng thấy bọn họ chung, tớ có cách nào lừa gạt mình, tớ rất khổ sở. Tớ dũng cảm như trong tưởng tượng của mình, có thể để ấy tự do, tác thành cho ấy với người phụ nữ khác.”di»ễn♡đàn♡l«ê♡quý♡đ»ôn.

      Dương Hi Lạc yên lặng đưa khăn giấy cho .

      Thẩm Tâm Duy cười cười, “Có cảm giác tớ rất ghê tởm , chỉ biết liêm sỉ, còn hết thuốc chữa rồi. Có lẽ trai tớ mất tích là do ấy làm, tớ chả trả thù gì ấy, ngược lại vì ấy chung với người phụ nữ khác mà ghen. Hơn nữa chính năm đó, là tớ đoạt thân phận của ấy, chẳng những tớ cảm thấy mình ghê tởm, cũng có ý thành toàn….. tiểu Lạc, có phải tớ trở nên vô cùng ghê tởm đúng ? Người phụ nữ như tớ, có lẽ luôn thất bại , cũng xứng có người thương tớ.”

      Dương Hi Lạc hít mũi cái, kiềm chế nước mắt sắp chảy ra, “Thẩm Tâm Duy, cậu muốn bị ghét, tớ chỉ muốn có chút cảm hứng để viết truyện, cũng để cậu sắm vai nhân vật phụ….. chớ con đường này, cậu giả bộ cũng giống.”

      mặt Thẩm Tâm Duy vẫn còn nước mắt, lúc này cũng cười, “Đúng vậy, tớ chỉ giả bộ mà thôi, vì để cho cậu có cảm hứng, có phải tớ rất vĩ đại khong?”

      “Ừ, rất vĩ đại, vĩ đại nhất đời.”

      “Đúng vậy, ra tớ thấy Giang Thiếu Thành và Lương Nguyệt Lăng chung, có chút khổ sở, khó chịu, tớ chỉ giả vờ mà thôi.” Thẩm Tâm Duy uống cạn chai thứ hai, cũng lấy chai tới đây, mà uống rượu cũng cạn sạch, “Cậu xem, tớ uống hai chai rượu, đây là lần tớ uống nhiều nhất, trước kia tớ uống có chai.”

      Dương Hi Lạc ngừng gật đầu cái.

      Thẩm Tâm Duy cười cười, “Tớ uống hai chai nên tớ say rồi, lời tớ vừa chỉ là lời say, chỉ là lời say, cậu lập tức quên , cho nhớ lại.”

      Dương Hi Lạc tới đỡ , “Ừ, tớ biết rồi, cậu chỉ uống say thôi, tất cả đều chỉ là lời say, tớ biết cậu vừa những thứ gì.”

      “Vậy tốt, ra tớ cũng chưa gì cả.”

      Thẩm Tâm Duy để cho Dương Hi Lạc đỡ, ngoắc gọi phục vụ tới đây tính tiền, mặt đỏ bừng, giống như uống say , nhưng biết, rất tỉnh, tửu lượng kém, cũng phải là kém, căn bản có tửu lượng gì. Nhưng kì quái, say quá, có lẽ uống chưa tới mức say !

      Dương Hi Lạc đỡ ra khỏi nhà hàng, còn nhớ vừa rồi uống hết hai chai rượu, “Cậu xem hôm nay giọt rượu tớ cũng lãng phí.”

      Dương Hi Lạc chỉ có thể than thở, “Thẩm Tâm Duy, cậu , cậu ghét nhất là người có tâm tình tốt hay là thất tình mà chỉ uống rượu cho say đấy.”

      “Đúng vậy, tớ rất ghét, cho nên tâm tình tớ rất tốt, cũng thất tình!”

      Dương Hi Lạc lắc đầu, “Được rồi, cậu có, tinh thần cậu rất tốt, cũng thất tình.”

      Thẩm Tâm Duy còn muốn chút gì, nhưng dạ dày quá đau, lập tức chạy tới thùng rác, ngừng nôn mửa. vừa nôn, vừa nghĩ, mình chính là người dối, bây giờ còn chật vật như vậy, hơn nữa, cả người đầy mùi hôi…………

      như vậy, cũng cho rằng là, điểm mình so giống được với nữ thần như Lương Nguyệt Lăng.

      Thẩm Tâm Duy, mày trừ đem mình càng trở nên ghê tởm, cái gì cũng làm được. Giang Thiếu Thành chỉ nhìn sai lần, mới nhận lầm mày, bây giờ mắt bình thường, vì vậy mày chật vật như thế, hẳn nên bị loại .

      chỉ cảm thấy dạ dày mình ngày càng khó chịu, cảm giác khó chịu này khiến thấy sảng khoái, tựa như báo ứng vậy. Chỉ là hai chai bia, có thể thành bộ dạng này, ở trong mắt người khác căn bản chính là câu chuyện cười !

      Dạ dày trống rỗng, nhưng vẫn có cảm giác buồn nôn, cái gì cũng nôn ra được. Dương Hi Lạc đưa cho chai nước suối, nhận lấy, uống vào lại nôn ra.

      “Tớ lại tăng thêm gánh nặng cho nhân viên vệ sinh rồi!” tự giễu cười cười.

      “Biết là tốt rồi.” Dương Hi Lạc nâng dậy, nhét vào miệng viên socola, “Tiểu Duy, cậu còn nhớ lúc tớ kéo cậu uống rượu hồi đại học ? Cậu hỏi tớ vì sao, tớ tớ chỉ muốn uống rượu, cho nên nửa đêm cậu theo tớ làm ầm ĩ bên ngoài. ra ngày ấy, có nam sinh tớ thầm mến tuyên bố ấy có bạn , cho nên tớ khó chịu. Nhưng cậu với tớ, Tomorrow is an another day, tớ tin cậu, cho nên tớ buồn nữa, giờ tớ đem lời này trả lại cho cậu, Tiểu Duy, tomorrow is an another day – ngày mai lại là ngày khác biệt.”

      Thẩm Tâm Duy nhìn bạn mình đột nhiên nở nụ cười.

      Dương Hi Lạc vỗ vỗ bả vai , “Cậu hỏi tớ, tại sao lại lựa chọn con đường viết truyện, tiền nhuận bút ít, lại bị dồn ép rất khổ, còn có chút bảo đảm nào, chỉ cần độc giả đọc, vậy chờ đói chết. Nhưng tớ rất vui, mỗi lần viết câu chuyện, giống như xây dựng ước mơ, coi như đền bù tiếc nuối trong lòng, sau đó có nơi chứa đựng những mong đợi của tớ, kể cả cuộc sống hoàn mỹ, tớ vẫn cảm thấy mong đợi lúc đầu của tớ còn ở đó. Tiểu Duy, cậu còn nhớ ước nguyện ban đầu của cậu ?”


      vốn chỉ Giang Thiếu Thành, chỉ vì Giang Thiếu Thành mà vui vẻ thôi.
      Tôm Thỏbornthisway011091 thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 20

      Buổi tối hôm đó Thẩm Tâm Duy ở trong nhà Dương Hi Lạc, đầu hỗn loạn, cũng biết là say hay , vẫn tỉnh táo, biết mình làm cái gì, cũng biết mình nghĩ gì, chỉ là đầu nặng, có vẻ như bị cảm, nhưng lại ngủ được. Dương Hi Lạc vừa chăm sóc , vừa cầm laptop nhanh gõ chữ. Thẩm Tâm Duy híp mắt nhìn bạn mình, có chút áy náy, “Về sau tớ ép cậu nữa, kiếm tiền dễ dàng, nhất là người như cậu.”

      “Cám ơn cậu thông cảm.” Dương Hi Lạc ngừng gõ, “Chỉ là cần đâu, cậu quan tâm bản thân mình được rồi, chớ suy nghĩ lung tung, biết ?”

      “Ai, cậu thầm mến người lâu rồi sao?”

      “Đúng vậy.” Dương Hi Lạc dừng lại động tác, “Thích lâu, sau đó dám cho ấy biết, sau đó còn sau đó nữa……” suy nghĩ trong chốc lát, “Cũng phải thế, ra về sau tớ có gặp lại ấy, so với trước kia cường tráng hơn, càng chững chạc. Khi đó tớ cũng khó chịu vì sao thổ lộ, cũng thấy tiếc vì sao có cơ hội với ấy, mà cảm thấy ánh mắt tớ tệ, cho dù qua vài năm, ấy vẫn ưu tú như trong trí nhớ của tớ thế.”

      Thẩm Tâm Duy trầm mặc, kèm theo tiếng Dương Hi Lạc gõ bàn phím mà ngủ thiếp .

      Ngày hôm sau tỉnh lại, Dương Hi Lạc vẫn còn ngủ say, sớm rời giường, gọi Dương Hi Lạc dậy, chỉ để lại tờ giấy mình trước. Mặc dù Dương Hi Lạc ngủ lúc nào, nhưng biết, Dương Hi Lạc chắc hẳn bận rộn đến đêm khuya. nhớ Dương Hi Lạc từng qua, lúc bắt đầu làm số truyện có chút khó khăn, đăng rất nhiều, cũng chỉ kiếm được 200 đồng, tiền thuê phòng cũng đủ, từ đó về sau, Dương Hi Lạc sợ lại tiếp dẫn nên mất cảm hứng sáng tác, giờ toàn viết bản thảo, cho nên Dương Hi Lạc chắc rất bận, mà ban ngày phải nghỉ ngơi cho tốt.

      Thẩm Tâm Duy thu thập lại những thứ của mình, trước về nhà thay quần áo ,sau đó cho Diệp Thục Phương ăn sáng, sau khi làm xong tất cả, mới quay lại công ty. Lúc tỉnh lại vào sáng sớm, ánh mặt trời chiếu vào trong nhà, nghĩ tomorrow is an another day( đây là trong bản gốc viết tiếng nhé chứ phải tớ dịch đâu, dịch phía ), mỗi ngày là ngày mới, mà mỗi ngày xuất có nghĩa là thay đổi của ngày hôm qua.

      Nhưng ngờ, vừa tới Thịnh Quang quốc tế, liền thấy Giang Thiếu Thành từ xe xuống. mặc tây trang màu xám, từ đầu tới đuôi đều thể vẻ sắc sảo, giống như từ truyện cổ tích ra, lộ ra mấy phần chân thực.

      Giang Thiếu Thành chính là như vậy.

      Đột nhiên nghĩ tới, nam sinh năm xưa tiểu Lạc thầm mến khiến ấy thất vọng, vậy Giang Thiếu Thành như vậy, có thất vọng ? ra bây giờ Giang Thiếu Thành cùng với mấy năm trước có thay đổi, phải là đẹp trai hơn, mà là trở nên có mùi vị, tựa như rượu đắt giá, đặt trong hầm, mùi vị càng thanh mát hơn.

      Giang Thiếu Thành như vậy, đương nhiên phải có người phụ nữ hoàn mỹ đứng bên cạnh.

      thu lại vẻ mặt, cười nhạo mình, đảm đương nổi vị trí nữ chính thiện lương, bởi vì biết nhiều đạo lý, nhưng làm được, làm được như tiểu Lạc nhắc tới đối tượng ấy thầm mến. Bởi vì thể làm được chuyện ở bên cạnh Giang Thiếu Thành có lúc chia tay, sau đó chúc phúc sống tốt.

      Trước kia nghe , người phụ nữ trong nhiều chuyện phân nặng , khi đó chỉ muốn cười nhạo chủ nghĩa của đấng mày râu, bây giờ hiểu được mấy phần, bởi vì chính là người phân tình. Lúc biết Giang Thiếu Thành muốn ly hôn với mình tức giận, hoài nghi Giang Thiếu Thành hại trai khổ sở điên cuồng, nhưng sau phát tiết có thể chịu được, thậm chí có thể khuyên mình vì chuyện lớn thỏa hiệp, nhưng khi thấy với Lương Nguyệt Lăng chung, thế nào cũng khuyên can được mình.

      Những chuyện làm cho , lại làm cho người phụ nữ khác, hơn nữa cười với người phụ nữ khác, đối với ấy bao dung mà cưng chiều. Mà với Lương Nguyệt Lăng còn có chung bí mật, Lương Nguyệt Lăng biết tay vết sẹo, còn biết vết sạo kia vì sao mà có. Những điều này, tất cả đều liên quan tới , là điều xa lạ với .

      cũng có rất nhiều bí mật, nhưng những bí mật này, tất cả đều chỉ mình gánh chịu. Lúc giảm cân, phải bắt đầu áp dụng phương thức vừa chạy bộ và ăn uống điều độ, mà là nôn toàn bộ thức ăn ra, biết cách này tốt, ăn vào trong dạ dày thứ gì đó rồi lại nôn ra, làm hỏng phần axit dạ dày(axit trào ngược lên và gây hại cho thực quản và gây sâu răng, dễ dẫn tới chứng rối loạn tiêu hóa), nhưng ngừng được. Chỉ cần ăn gì lại nôn, hình như có thể thỏa mãn việc muốn ăn gì ăn cái đó, chỉ cần nôn ra, phải cũng giống như ăn gì cả sao? Sức hấp dẫn lớn mức nào.

      Nhưng chỉ mấy ngày ngắn ngủi, liền tạm ngừng phương thức này. dùng cách này, đầu tiên cảm thấy họng khô, sau đó lại bị cảm, vì vậy loại bỏ cách này. Nhưng lúc muốn giảm cân và quyết tâm, đối lập với thực tế, chỉ có thất bại, cũng tìm được người để chia sẻ khổ sở.

      Tất cả đều chỉ vì, mong có ngày, có thể xinh đẹp đứng ở đó gọi Giang Thiếu Thành, để thay đổi mà mừng, hi vọng có ngày có tư cách đứng bên cạnh .

      Nhưng ngờ, và Giang Thiếu Thành, lại có ngày biến thành thế vậy. ra rất hâm mộ Dương Hi Lạc, nếu như Giang Thiếu Thành chấp nhận , có lẽ cũng chỉ biết giống như Dương Hi Lạc, nhiều năm về sau nhìn thấy đối tượng mình từng lần nữa, ánh mắt khen ngợi, sau đó liền tạm biệt.

      Có lẽ còn có thể cám ơn , bởi vì có , khiến mình càng trở nên tốt hơn.

      Thế giới này có nếu như, vì vậy bây giờ cách nào tha thứ với người đàn ông trước mắt này. về phía , thậm chí cười, “Chào buổi sáng!”

      “Chào buổi sáng.” Giang Thiếu Thành hoàn toàn bỏ qua thái độ thù địch của .

      “Giang Thiếu Thành, dạy tôi chút , thủ đoạn gì làm cho người ta tâm phục khẩu phục mình nhanh nhất, tôi muốn lâu rồi, nhưng tìm được cách.” Mấy ngày ngắn ngủi mà thôi, liền biến Mạnh Hạo thành người của , bản lĩnh nhu vậy, phải người bình thường mà có được.

      “Em cảm thấy, tôi lãng phí thời gian làm chuyện như vậy sao?” Giang Thiếu Thành liếc nhìn cái, tiến vào tòa nhà của Thịnh Quang quốc tế, căn bản chú ý tới .
      Thái độ này của , khiến thấy khó chịu, giày cao gót đuổi theo, hơn nữa sau khi tiến vào thang máy, cũng nhanh vào. bước nhanh hơn , chạy vào thang máy, sau khi tiến vào vẫn còn thở hổn hển. giận dữ nhìn , mà Giang Thiếu Thành chuyên chú nhìn con số tầng lầu.

      “Có phải sớm cấu kết với Mạnh Hạo ?”

      Lúc này Giang Thiếu Thành mới nhìn , “Tự cho là đúng phải là thói quen tốt.”

      cau mày, “ có phải tới nơi này sau đó mua chuộc ta ?”

      Giang Thiếu Thành lắc đầu cái, “Lý luận của em rất kỳ
      quái, bây giời tôi là lãnh đạo, Mạnh Hạo là nhân viên, ta dựa theo phân phối của tôi mà làm việc, đây phải là chuyện hiển nhiên sao? Vì sao trong mắt em, liền biến thành chuyện thể tưởng tượng nổi”

      biết ý tôi là…”

      Lúc này Giang Thiếu Thành ra khỏi thang máy, cũng nhanh ra đuổi theo .

      Giang Thiếu Thành dừng bước lại, “ Thẩm Tâm Duy, nếu như em đem cố chấp này của mình lên phần em muốn học, nhất định được”.

      “Giang Thiếu Thành, tạm thời cầm những thứ này lấy làm lệ với tôi. đoạt gì đó của trai tôi, còn hùng hồn châm chọc tôi như thế…tôi rất muốn biết, rốt cuộc tim làm bằng gì. ngày làm sao có thể vô liêm sỉ đến trình độ này, quả là điều mới lạ với tôi” diễn-đàn-lê-quý-đôn

      “ Cũng vậy, biết vợ mình là người lừa gạt rồi tôi cũng cảm thấy có điều mới lạ rồi”.

      cũng biết, bất kể gì, đều thua,chỉ câu này, lại xuống, hơn nữa cách nào lật lại. nghe được mặt trắng xanh. Đây là tử huyệt của , nhiều lần đều có thể khiến nộp vũ khí đầu hàng, có lực phản kích nào.

      dám gọi cho Dương Hi Lạc sợ thường xuyên gọi cho ấy làm hỏng việc Dương Di Lạc làm, vì vậy mình lung tung đường.

      Nếu như thượng đế cho cơ hội lựa chọn, rốt cuộc có dám kết hôn với Giang Thiếu Thành ?

      còn nhớ đó là năm thứ hai đại học, bởi vì trận cảm cúm, mà nằn giường ba ngày liên tục. Kể từ khi giảm cân được, tình trạng thân thể tốt lắm, dễ ngã bệnh. cảm thấy đỡ hơn chút, xuống giường rót nước uống. Nước sôi rất nóng thổi, muốn nước lạnh . diễn-đàn-lê-quý-đôn

      Đúng lúc này, bạn cùng phòng trở về, vừa chạy vừa kêu tên , “ Tâm Duy, ở dưới tầng có người tìm, là trai đẹp, đại soái ca… tóm lại, trường học của chúng ta chắc chắn có trai đẹp như vậy, quá xuất sắc lại có khí chất. Trai đẹp đó tìm cậu, cậu nhanh chút, tại sao cậu lại biết người có khí chất như vậy?”

      Thẩm Tâm Duy chỉ cảm thấy giải thích được, sau đó bị bạn cùng phòng đẩy thay quần áo nhanh, xuống dưới, đừng để ấy chờ lâu. Cho đến khi bị bạn cùng phòng đẩy vào toilet, vẫn cảm thấy giải thích được, hơn nữa suy nghĩ đầu tiên phải là đoán ai tìm , mà là bạn củng phòng rất quan tâm , biết chỉ ở toilet thay quần áo. Phòng ngủ bốn người trừ thay quần áo ở toilet, ba người kia đều thay ở phòng ngủ. thay ở trong toilet, phải muốn biểu mình đặt biệt. vốn là thói quen rồi, cũng khó để người ta chấp nhận được thoái quen này của .

      vừa ra, liền bị bạn cùng phòng đẩy ra mau, điều này làm cho tò mò, thẩm mỹ của bạn cùng phòng và có giống nhau vậy? diễn-đàn-lê-quý-đôn

      Đây cũng là chuyện cổ, ngôi sao Hàn Quôc nào đấy bị cả đám nữ sinh gọi là trai đẹp, nhưng, thấy thế nào cũng đẹp trai, khiến bắt dầu hoài nghi thẫm mỹ của mình, nhiều nữ sinh thích ngôi sao Hàn Quốc đó, mà vừa nhìn thấy xong té xỉu. Chuyện này khiến hiểu điều, thẩm mỹ nhìn đàn ông của , khác hẳn với quần chúng, trai đẹp từ miệng người khác ra, thấ thế nào cũng đẹp.

      Nhưng côn ngờ, người đứng dưới phải là ngưởi khác ,mà là người luôn nghĩ tới.

      Giang Thiếu Thành đứng đó, cũng mình, ít nữ sinh đến gần , chuyện lễ độ, nhưng lại để người ta biết , muốn nhiều.

      Thấy Giang Thiếu Thành trong khoảng khắc đó, tới, nghi ngờ, người tìm , là sao? tìm mình vì cái gì? cần nghĩ nhiều, tìm , nhất định là có nguyên nhân. Nhưng Thẩm Tâm Duy, sao mình lại căng thẳng vậy? diễn-đàn-lê-quý-đôn

      Giang Thiếu thành nhìn thấy , nhìn đám nữ sinh, trực tiếp về phía , hơn nữa còn vươn tay sờ trán , “ Nghe bạn cùng phòng cảu em em bị ốm, sao lại chăm sóc mình như vậy?”

      hành động tự ý như vậy, khiến phát ra có gì ổn.

      “Sao vậy?” diễn-đàn-lê-quý-đôn

      có phản ứng, lại dùng tay quơ quơ trước mặt .

      tìm em?” cảm thấy mình hỏi quá dư thừa, vì vậy lại thêm câu, “ em mấy ngày nay ở nhà, hình như bận chuyện gì đó, nếu như tìm ấy…”

      tìm em” Giang Thiếu Thành cười cười, nhìn đồng hồ đeo tay “ Em chưa ăn cơm phải ? mời em” diễn-đàn-lê-quý-đôn

      hiểu ra sao bị đưa rồi.

      Cho đến khi bọn họ kết hôn rồi, trong lúc vô tình nhắc tới chuyện ngày đó, còn cười , biểu ngây ngô như vậy, khiến hoài nghi, có phải bị dọa cho sợ . diễn-đàn-lê-quý-đôn

      hiểu, khi ảo tưởng bao nhiêu lần cảnh tượng đó xảy ra trước mắt mình, phải cần bao nhiêu hơi sức, mới có thể để mình biết được, đây phải là ảo giác.
      Last edited by a moderator: 19/10/14
      Tôm Thỏbornthisway011091 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :