1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hôn Miên - Lục Xu (Full 52 Chương Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. bornthisway011091

      bornthisway011091 Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      531
      Truyện hay quá, no mà mình vẫn hơi phân vân nam9. P/s: nàng đung dùng phông chữ nghiêng trong pic này, mình đọc bằng đt nên gần như ko đoc đk

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      bornthisway011091 thích bài này.

    3. bornthisway011091

      bornthisway011091 Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      531
      Truyện này hay lắm, cố lên nhé @vulinh

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 15
      Sắp tan việc, có người gõ cửa phòng làm việc của , suy nghĩ đầu tiên của Thẩm Tâm Duy chính là người ta gõ nhầm cửa, cũng được tính là nhân viên chính thức ở đây, cũng chỉ lấy danh em Thẩm Diệc Đình ở chỗ này mượn phòng làm việc, đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất mà có thể ở đây là có cổ phần, những người có cổ phần kia ai dám đuổi .
      sững sờ nhìn về phía đó, lúc này mới gọi tiếng mời vào.
      Vì thế lúc nhìn thấy Giang Thiếu Thành xuất , cảm thấy rất bất ngờ, lâu cũng chưa hồi hồn lại, thấy Giang Thiếu Thành cười, hình như bộ dạng ngơ ngác này của hoàn toàn khiến thấy hài hước. Nhận thức được khiến thấy vui, nhìn thẳng , rất hoan nghênh tới đây.
      “Có phải cảm thấy tôi lễ phép hơn em, cho nên tự ti mặc cảm hay ?” Hai tay ôm ngực, tựa vào cửa, mặc chỉnh trang, động tác lười biếng này, vốn khác lạ, lại khiến người ta tìm được chỗ khó chịu.
      Ý của hiểu, vào phòng làm việc của cũng bao giờ gõ cửa trước mà trực tiếp đẩy cửa vào, mà tiến vào phòng làm việc của , còn gõ cửa, so sánh xem, là người đàn ông cao nhã được dạy dỗ, mà được giáo dục.
      cười hừ tiếng, “Có gì muốn làm?”
      Lúc này mới phát điểm xấu của phòng làm việc này rồi, quá , đứng cửa với vào cũng khác gì, tất cả của đều trong tầm mắt của . Tầm mắt của Giang Thiếu Thành cũng dừng ở đống tài liệu lớn bàn làm việc của , bỗng dưng chăm chỉ học hỏi, nở nụ cười.
      “Cần em xuất bữa tiệc.”
      nhíu mày cái, chẳng qua cảm thấy có chút buồn cười, khi là vợ , chưa từng bảo xuất ở bữa tiệc nào, bây giờ còn quan hệ gì với , lại bảo xuất cùng bữa tiệc.
      “Tôi có thể từ chối sao?” hơi khiêu khích nhìn .
      “Có thể.” xong, giống như tôn trọng ý kiến của . “ để cho người ngoài thấy quan hệ vợ chồng chúng ta bất hòa , cũng tổn thất lớn gì với chúng ta.”
      Chính là vậy, nhàn nhạt ra câu, liền thay thế ra lựa chọn. Giống hết lúc học cấp ba, những thầy kia lúc học thêm, mặt đây là tự nguyện, mặt lại trực tiếp thời gian ra, thay đổi tính chất ép buộc, cố tình tìm ra sai lầm gì.
      trợn mắt nhìn lúc lâu mới , “ muốn tôi từ chối, tôi hết lần này tới lần khác từ chối, vừa đúng lâu rồi tôi xuất ở mấy bữa tiệc này, có thể xem giao lưu thế nào, thuận tiện học chút, tránh ngày nào đấy bị người bán, còn thay người kiếm tiền.”
      cong khóe miệng, “Bây giờ mới biết cần lo trước tính sau, chậm rồi.”
      biết những điều học hay chỉ lời vừa , nhưng cầm túi lên, theo xuống tầng. giày cao gót, cùng tiến vào trong thang máy, nhìn bộ dạng bọn họ với nhau trong kính, theo bản năng đứng cách xa chút. bất kể lúc nào, đều có khí chất như thế, mà lại có, chỉ như cây cỏ dại, dù dung mạo của cũng là nước gỗ tốt hơn nước sơn, nhưng so với người như , người phụ nữ rất bình thường.
      giày cao gót mười phân, bởi vì cao 1m58, mà cao 1m83, nếu như tăng thêm mười phân cao gót, biến đổi thành 1m68, trước kia nghe rằng, nam nữ kém nhau 15 phân, nhìn qua rất hoàn mỹ, vì vậy nếu đó là hoàn mỹ, quen giầy mười phân.
      cúi đầu nhìn giày mình, đột nhiên nghĩ tới, chiều cao của Lương Nguyệt Lăng căn bản cần giày cao gót cũng có thể chiều cao hoàn mỹ kém với !.
      Xem , giả vẫn là giả, đồ giả mạo chính là đồ giả mạo.
      Đột nhiên như đưa đám.
      Giang Thiếu Thành đưa chọn y phục, dù sao chỉ mình , cách nào xuất ở bữa tiệc như vậy, cũng có ý kiến. ra rất thích dạ phục, nhất là nhìn những người có dáng người đẹp mặc dạ phục, đều lấy ánh mắt tán thưởng quan sát , cảm giác họ xinh đẹp lại có phong cách.
      Bây giờ, được Giang Thiếu Thành đưa tới mua lễ phục, đáng buồn, bọn họ kết hôn lâu như vậy, còn chưa bao giờ cùng ra ngoài mua quần áo, bây giờ dưới quan hệ ác liệt như vậy, lại cùng .
      Tâm tình của căn bản tốt, nhìn dáng vẻ quen thuộc của , học bộ dạng ngoắc ngoắc môi của , “Quen như vậy, cùng với bao nhiều người rồi?”
      sờ cằm, có vẻ suy tư , “Quá nhiều, quên rồi.”
      Mấy từ đơn giản, lại khiến tâm tình tệ hơn.
      Sau khi Giang Thiếu Thành đưa vào, liền ném cho những nhân viên tư vấn bán hàng kia, mà ngồi ở đó, hiển nhiên chọn quần áo phải trách nhiệm đàn ông.
      có tâm tình thử quần áo, nhân viên bán hàng đưa thử cái gì, liền thử cái đó. Khi thay bộ ra ngoài, nhân viên để cho đứng trước gương để nhìn mình, mà trực tiếp đẩy đến trước mặt Giang Thiếu Thành, để Giang Thiếu Thành nhìn bộ dạng mặc dạ phục. bán hàng này còn ngừng khen da đẹp, bộ dạ phục này rất hợp với .
      nghe nhân viên bán hàng này những gì, nhìn về phía , bỗng dưng có phần khó chịu.
      Giang Thiếu Thành vốn ngồi, giờ phút này đứng lên, cười với nhân viên bán hàng, hình như nhiều quá. nhân viên đó hơi sững sờ, liền ra, hình như tiếp tục ở đây quấy rầy bọn họ.
      Giang Thiếu Thành đến gần , tay kéo , kịp hoài nghi, kéo đến trước gương. Sau đó tay giơ lên, kéo chun buộc tóc của xuống, trong nháy mắt tóc rủ xuống bên hai vai. Mà bị buộc vào, tạo thành nếp gấp, giống như vòng sóng lớn, dùng tay vuốt vuốt tóc , tóc rối nhưng loạn, lại khiến ra mấy phần gợi cảm hấp dẫn của mình.
      Giang Thiếu Thành lui về phía sau bước, ánh mắt từ gương mặt xuống. Khi ánh mắt của dừng ở phần nào đó mặt nóng lên. Đêm bọn họ kết hôn, bị uống rất nhiều rượu, lúc ôm , lại dùng tay chạm vào ngực , hành động trực tiếp, khiến kịp phản ứng, sau đó thấy nở nụ cười : Bọn họ , ngờ thân hình em lại đẹp thế.
      ngắn gọn, ra là về ngực , biết, bộ ngực mình lớn, chỉ là quá gầy, cộng thêm tỷ lệ tệ, vì vậy chỉ cần ăn mặc hợp, nhìn qua rất có dáng, nhưng lớn .
      bỗng dưng nghĩ tới, nhanh chóng dời ánh mắt, mà Giang Thiếu Thành đứng ở sau lưng biết rời từ lúc nào, sau khi trở lại, tay cầm sợi dây chuyền đeo cổ .
      sợi dây chuyền rất đẹp, thiết kế rất đơn giản, nhưng vẫn hấp dẫn.
      đeo dây chuyền cho , đứng bên người , nhàng cười, lúc này mới kéo quẹt thẻ.
      Giữa bọn họ hình thành điều gì đó mập mờ, khiến khó tưởng tượng, bọn họ cặp vợ chồng sắp ly hôn sao? dùng tay phải của mình bấm vào tay trái, đau, vì thế cho mình, tại sao lại bị lừa rồi, người như , hơi dịu dàng mà thôi, lập tức chịu nổi rồi, chỉ là diễn trò. đưa tới đây, chỉ để làm mất mặt, cũng phải, là để diễn trò với , khiến mọi người biết, vợ chồng bọn họ là cặp hòa hợp, phu xướng phụ tùy*, mà lại xử lý công việc thay Thẩm Diệc Đình, cũng là hợp tình hợp lý.
      *: chồng việc gì, vợ đều nghe và làm theo.
      Đại sảnh bữa tiệc nguy nga lỗng lẫy, dám cam đoan, chỗ như vậy, nếu được đưa tin, nhất định mạng có lượng view lớn, mà cũng có vô số người tức giận bày tỏ khinh bỉ đối với những người có tiền, nhiều tiền như vậy, thà rằng xây dựng những nơi xa hoa lãnh phí này, cũng chịu góp tiền xây dựng những trường học trong vùng núi cho trẻ em khó khăn.
      Trong bữa tiệc toàn những người phụ nữ quý tộc và quý ông nổi tiếng, tay Thẩm Tâm Duy vòng qua cánh tay Giang Thiếu Thành, giống như mình cũng trở nên xa hoa, những người quần áo chỉnh tề, mặt đều có nụ cười nhạt nhẽo, biết hay giả vờ. Nơi như vậy, ra cũng xa lạ, mặc dù rất ít khi xuất , cũng phải hoàn toàn xuất , bên cạnh Giang Thiếu Thành, cười ngọt ngào, biến mình thành tượng gỗ, chỉ cười là tốt rồi.
      nhìn Giang Thiếu Thành chuyện, cười khéo léo, người chuyện, cũng quá xa cách, cũng thân mật quá, rất chừng mực, mà chính là đại danh từ quý ông.
      ra chính là bộ dạng này.
      Cũng thất vọng, trước kia trai xuất ở nơi như vậy, biểu của cũng khác lắm, chỉ là ngờ, chồng mình cũng như thế. Bọn họ mang mặt nạ như vậy, đeo lâu, đương nhiên có thể dễ dàng lừa những người ngu như rồi.
      “Đây là em của Thẩm thiếu- Thẩm tiểu thư đúng ? Mấy năm gặp, càng ngày càng đẹp.”
      Có người tới trước mặt bọn họ, nhưng lần chuyện này, lại dừng người . Thẩm Tâm Duy ngẩng đầu cười gật đầu cái, sau đó quan sát đối phương chú, ăn mặc chỉnh tề, nhìn qua có vẻ rất “giàu có”, chỉ là biết là ai, chỉ có thể cười chào hỏi, dịu dàng .
      Người đàn ông rất thoải mái giới thiệu mình, nhíu mày cái, “Trước kia rất hay ra ngoài cùng Thẩm thiếu câu cá, biết gần đây Thẩm thiếu có thời gian hay .”
      “Xem ra chưa biết tin rồi, bây giờ ấy ở nước ngoài xử lý chút chuyện, ở trong nước.”
      “Vậy sao, hóa ra tôi kiến thức nông cạn rồi, khi nào Thẩm thiếu trở lại, nhất định phải cho tôi biết. Kỹ thuật thả câu của Thẩm thiếu rất tốt, vẫn muốn học hỏi chút.”
      “Khi nào tôi trở về, tôi nhất định chuyển lời với ấy.”
      “Thế này thể tốt hơn.”
      Người đàn ông do dự mấy giây, hình như vẫn có ý định rời . Thẩm Tâm Duy cảm thấy ổn, nếu như người này quen với trai như vậy, làm sao còn cần chuyển lời. nhìn Giang Thiếu Thành, cười ngọt ngào, chỉ vào bên rượu, “Đó chính là rượu mùi vị rất tuyệt mà lần trước với em sao? Chúng ta qua kia thử chút, xem mùi vị có giống như lời hay .”
      Giang Thiếu Thành vẫn đứng xem mang theo áy náy nhìn về người đàn ông kia, “ xin lỗi, chúng tôi qua bên đó chút.”
      Thẩm Tâm Duy mặt cười, nháy mắt thấy, kéo ống tay áo , hơi có sức, “ cố ý dẫn tôi tới đây, phải ?”
      Để cho biết chút, bây giờ có bao nhiêu người thử dò xét trai , nếu như để cho người ta biết tung tích bây giờ của trai , những người này chắc chắn bỏ đá xuống giếng(thừa cơ hãm hại), lập tức đưa Thịnh Quang quốc tế vào cảnh khó khăn. Mà đó là chuyện thể xảy ra, phải dựa vào , dù sao thân phận nhà họ Giang còn đó, ánh mắt của người khác cũng quá mò mẫm.
      “Đúng.” lại thừa nhận, có nửa phần khó xử, “Ai bảo em luôn cản trở? Thói quen này tốt lắm, tôi sửa giúp em chút.”
      nhiệt tình sắp xếp mọi thứ, chợt bỏ tay , nhưng làm như vậy về sau lại cảm thấy mình quá dễ dàng để khống chế, tâm tình đều ảnh hưởng bởi .
      Chương 16
      Bởi vì câu đó, Thẩm Tâm Duy thế nào cũng cùng Giang Thiếu Thành, ngược lại Giang Thiếu Thành ép buộc , liền đứng ở bên, nhìn bị số người quây lại hỏi vấn đề, chống đỡ nổi mới chậm rãi bước thong thả qua đó, cứu khỏi “vòng vây”. Bây giờ Thẩm Tâm Duy mới biết được lợi hại của những người này, luôn cười hỏi thăm bạn, vấn đề sâu hơn, bọn họ cũng có thể hỏi kín đáo, để cho bạn thể trả lời, sau đó mỗi lần trả lời, là tiến vào cạm bẫy đối phương bày ra.
      Sắc mặt của càng khó coi hơn.
      Đối với tâm tình xấu của , tâm tình của hiển nhiên tệ, lại còn trêu đùa , “Giang phu nhân, tiếng cám ơn cũng hại tới cái mạng của em đâu.”
      ngẩng đầu trừng mắt liếc nhìn cái, “Xin coi tôi như là khí .” “ khí quan trọng như thế, em…..” quan sát cái, vẻ mặt kia, giống như chê cười tự nâng giá trị con người.
      hiểu, căn bản tâm tình xấu khiến tâm tình tốt lên, vì vậy có ý định để ý tới , mình tới chỗ vắng vẻ. Giang Thiếu Thành nhìn hướng , cũng theo sâu, mà xoay người, hướng ngược lại.
      Lương Huy ngồi ở đó, tùy ý quan sát bốn phía, có cảm giác nhìn từ cao xuống, nhất là ánh mắt của , có vẻ để ý, nhưng tất cả đều trong lòng bàn tay. Lúc Giang Thiếu Thành đến gần nâng ly rượu lên, nụ cười giãn ra, ánh mắt nghiền ngẫm nhìn Giang Thiếu Thành.
      Giang Thiếu Thành biết , Lương Huy thấy với Thẩm Tâm Duy cùng với nhau, mới có thể lộ ra vẻ mặt như thế. nâng ly rượu lên, chạm vào ly của Lương Huy, sau đó hai người uống ly của mình.
      “Đây mới là người thông minh.” Lương Huy để ly rượu xuống, rót vào trong ly, thuận tiện đổ vào cho Giang Thiếu Thành.
      Nếu như chỉ vì tình cảm mà quên mất chuyện lớn, đây phải là người đàn ông thông minh biết làm, Lương Huy sớm , Giang Thiếu Thành chọn tách ra với Thẩm Tâm Duy là chuyện lý trí, coi như mình rất tức giận vì người phụ nữ kia lừa gạt, cũng phải ổn định được Thịnh Quang quốc tế rồi hẵng , bây giờ nhìn Giang Thiếu Thành cùng Thẩm Tâm Duy, Lương Huy hiểu, Giang Thiếu Thành lựa chọn tốt, tiếp tục diễn màn vợ chồng thân mật với Thẩm Tâm Duy, đây mới là người thông minh.
      Giang Thiếu Thành nâng ly rượu được rót đầy, nghe như vậy, cười, “Người bị lừa gạt phải .”
      phải người trong cuộc, người đứng xem có thể mở miệng . Lương Huy nghe, nở nụ cười, dùng tay vỗ vai Giang Thiếu Thành, “Làm chuyện lớn, cần quan tâm tới chuyện như thế.”
      Giang Thiếu Thành lắc đầu cái, bày tỏ suy nghĩ của bọn họ giống nhau, “ cần phải lời này dọa tôi.”
      “Thôi , nếu lựa chọn, đừng già mồm thêm nữa.” Lương Huy hừ tiếng, “ lại, bản lĩnh cậu lớn, mấy ngày mà thôi, mà có thể dụ dỗ Thẩm Tâm Duy, hơn nữa còn sụp đổ hy vọng của em tôi đối với cậu. Tôi thể bái phục thủ đoạn của cậu.”
      “Bớt chế nhạo , cái loại ngồi hưởng Tề Nhân Chi Phúc*, tôi muốn.”
      *: ý chỉ cuộc sống giàu sang sung sướng, nhiều vợ.
      Lương Huy lắc đầu cái, “Được rồi, cậu uất ức, vậy được chưa!”
      Giang Thiếu Thành nửa tựa vào bàn rượu bên cạnh, ngón tay ở bàn gật cái, “ lời suông vô dụng thôi, phải lấy được chút thực tế tốt mới đền bù được điểm uất ức này, cảm thấy thế nào?”
      Lương Huy duỗi ngón tay ra, hơn so với vài.
      Giang Thiếu Thành dựa nữa, khóe miệng cười từ từ thu lại, “Đừng giỡn.” Số này có thể để thỏa hiệp, nhưng hình như cũng quá mức chút.
      Lương Huy nheo mắt, tăng thêm ngón tay.
      Giang Thiếu Thành vẫn bất động, sau mọt hồi, duỗi ra ngón tay giá vài, “Phải như vậy.”
      Lương Huy nghiêng đầu nhìn về phía , “Tâm quá lớn cũng hay.”
      “Coi người như lao động giá rẻ cũng tốt.”
      Lương Huy híp mắt, nhìn dáng vẻ này, Giang Thiếu Thành tính thỏa hiệp, vì vậy cười, “Có lẽ vậy…. chỉ là, Giang thiếu gia, cậu đắt giá.”
      “Cho nên mới làm chuyện lớn được, phải sao?”
      Bọn họ lại nâng rượu, uống hớp . Lương Huy ngước mắt nhìn nam nữ trong phòng, giờ phút này ánh đèn tối, thiếu những cặp có hành động mập mờ, khuôn mặt của nam nữ bắt đầu có phần cám dỗ, Lương Huy khỏi cười lạnh, liếc mắt nhìn những người này cũng biết tương lai của bọn họ, đều là những kẻ bất tài.
      Giang Thiếu Thành cũng nhìn mọi người trong phòng khách, đàn bà cười duyên, đàn ông hành động nhanh nhẹn, thấy thế nào cũng giống như hòa hợp êm thấm, chỉ là những điều này cười cười sau lưng, hoặc là tính toán, hoặc lục đục đấu đá. Giang Thiếu Thành uống hơi cạn ly rượu trong tay, uống xong, bóp ly theo hình dạng tay, nhiều bị làm to ra, có lúc vẫn giữ vững hình dáng, vì vậy nhìn qua thấy hơi quái dị.
      “Hình như rất hy vọng tôi và Thẩm Tâm Duy tiếp tục giữ vũng quan hệ vợ chồng.” Giang Thiếu Thành từ từ ra nghi ngờ của mình, “ nên vậy, hơn nữa, là cái loại suy nghĩ vì người khác sao? Vạn lần đừng thừa nhận.”
      Tất cả hợp tác đều lấy lợi ích làm chủ mà thôi, Giang Thiếu Thành có thể thuận lợi tiến vào Thịnh Quang quốc tế hay , những thứ này đều là chuyện của , Lương Huy tuyệt đối thể nào suy nghĩ xem tình cảnh khó khăn hay , bị người khác chất vấn hay . Lương Huy cố tình hi vọng và Thẩm Tâm Duy giữ vững quan hệ vợ chồng như cũ, thế này quá kì quái rồi, phải sao?
      Huống chi, Lương Nguyệt Lăng còn là em Lương Huy.
      “Cũng phải là bí mật gì, đột nhiên tôi nghĩ, chuyện Thẩm Diệc Đình có điểm kì lạ.”
      “Hả?” Giang Thiếu Thành ra vẻ mấy phần hứng thú, “ phải cậu ta ở Thụy Sĩ sao?”
      “Tôi cho là cậu ta ở Thụy Sĩ, dù sao cậu ta lên máy bay rồi, nhưng có thể có khả năng, cậu ta căn bản lên mà để người khác thế thân cậu ta Thụy Sĩ sao?”
      “Có ý gì?”
      “Ý của tôi là, có lẽ Thẩm Diệc Đình nhận ra gì đó, cho nên chuẩn bị trước, mà cậu ta núp trong bóng tối. Với người như Thẩm Diệc Đình, sao có thể làm như vậy, tuyết để người ta thấy kì quái. Tôi thiên hướng về phía Thẩm Diệc Đình còn ở trong nước, có lẽ dùng cách nào đấy, mật thiết để chú ý tới tình phát triển.”
      Sắc mặt Giang Thiếu Thành khó coi, chân mày nhíu lại, hình như tin này nghiêm trọng ngoài dự đoán của , “ là Thẩm Diệc Đình phòng bị trước…. dùng cách này, để chúng ta tự động xuất , sau đó cậu ta……..”
      Lương Huy cười ha ha mấy tiếng, “ ra cậu vẫn nhàn nhã tự do, bởi vì cho rằng Thẩm Diệc Đình ở Thụy Sĩ, mà cậu ta chắc chắn dám trở lại bất ngờ, cho nên địa vị của cậu vẫn ổn. Đừng lo lắng, đây chỉ là suy đoán của tôi mà thôi.”
      Giang Thiếu Thành vẫn chưa vì lời này của Lương Huy mà thấy nhõm chút nào, “ hi vọng tôi và Thẩm Tâm Duy giữ vững quan hệ như cũ, là bởi vì cho rằng Thẩm Diệc Đình nghĩ cách liên lạc với ta, chỉ cần Thẩm Diệc Đình liên lạc với Thẩm Tâm Duy, như vậy chúng ta có thể biết hành tung của cậu ta rồi……”
      Lương Huy gật đầu cái, “Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của tôi, nhưng cẩn thận chút cũng sao.”
      Giang Thiếu Thành cười cười gì.
      Lương Huy lại nghiêng mắt nhìn thấy Thẩm Tâm Duy tiến vào đại sảnh, vỗ vỗ vai Giang Thiếu Thành, “Cậu có thể diễn vai người chồng tuyệt vời được rồi, cứ giữ vững tâm tình vui vẻ nhé.”
      cần phải thêm nửa câu sau, tôi nghĩ tôi rất vui vẻ.”
      Lương Huy cười ha ha ngừng, đưa mắt nhìn Giang Thiếu Thành tới bên cạnh Thẩm Tâm Duy. Lương Huy chớp mắt, thể , cũng thừa nhận mình quá đa nghi, ba lần bốn lượt thử thăm dò Giang Thiếu Thành, bởi vì tin tưởng rất ít người, tin tưởng người nào phải thử dò xét nhiều phen. Mà bộ dạng của Giang Thiếu Thành, quả giống như dối….. nhất là người như Giang Thiếu Thành, vừa bắt đầu liền muốn lập tức ly hôn với Thẩm Tâm Duy, quá kích động, dù Giang Thiếu Thành rất nhanh điều chỉnh trở lại, nhưng như vậy mới chứng minh, Giang Thiếu Thành rất tức giận bị hai em nhà họ Thẩm này lừa gạt. Từ thái độ hôm nay của Giang Thiếu Thành mà , xem ra cho rằng Thẩm Diệc Đình ở Thụy Sĩ, hơn nữa muốn Thẩm Diệc Đình xuất …..
      Có lẽ lo lắng quá, nếu như có Giang Thiếu Thành trợ giúp, kế hoạch của nhanh thành công, huống chi có thể lợi dụng người nhà họ Giang, còn có thể lợi dụng người nhà họ Thẩm, chỉ tưởng tượng thôi khiến hưng phấn, về sau ở thành phố Đông Giang này, ai còn là đối thủ của Lương Huy . Chỉ là Giang Thiếu Thành, khẩu vị , nhưng sao, phần cho ra này, ở chỗ Giang Thiếu Thành thu hồi lại.
      Thẩm Tâm Duy cảm giác mình rất kì quái, đại sảnh này rất lớn, người cũng nhiều, tuấn nam mỹ nữ cũng thiếu, nhưng chỉ cần nhìn lướt qua, liền dừng trực tiếp người Giang Thiếu Thành, cần nhìn lần hai. Lúc và Dương Hi Lạc học, Dương Hi Lạc ở trong lớp toàn để tiểu thuyết dưới sách vở, chẳng phân biệt giờ lên lớp và giờ tan học mà đọc đủ các loại tiểu thuyết. Khi đó Dương Hi Lạc vẫn đương thuần, đều đọc tiểu thuyết vườn trường, Dương Hi Lạc từng với câu mà ấy rất thích trong tiểu thuyết – Thích người chính là ở trong dòng người có thể thấy người ấy, người khác chỉ là cảnh nền mà thôi.
      Lời kia vừa đau vừa lỗi thời, để vào lúc này như lúc buồn ngẩng đầu lên nhìn trời, nhưng bây giờ chỉ cần, chỉ cảm thấy muốn cười, phải buồn cười vì câu đó, chỉ muốn cười bản thân mình.
      cũng chỉ ngây người mấy giây, Giang Thiếu Thành tới trước mặt , “Quan hệ của với Lương tổng tệ chút nào.”
      Trước cùng , cũng chỉ là chào hỏi cùng người, nhiều nhất dừng lại phiếm vài câu, mà với Lương tổng lại cùng uống rượu thoải mái tán gẫu, chắc hẳn quan hệ lén lút rất tốt, nếu với tính cách như thế sao có thể làm chuyện như vậy.
      “Tạm được.”
      Tác phong vẫn thế, trực tiếp đưa ra câu trả lời, luôn luôn giống mà là giả.
      ta hẳn là bị lừa rất lâu rồi chứ?”
      “Cái gì?”
      ta khoe khoang coi là bạn tốt của ta, mà bạn bè rất nhiều, mà thậm chí trai tôi còn phải trong số đó.”
      “Em muốn trai em rất ngu ngốc, dễ dàng bị lừa sao?”
      nhìn chằm chằm, “Giang Thiếu Thành, đừng quá đáng.”
      “Tôi vậy chỉ vì ý này của em.”
      “Ý của tôi là lòng dạ sâu khó lường, độc ác, mưu ma chước quỷ……”
      Giang Thiếu Thành mỉm cười nghe ra chuỗi, “Vậy tại sao em còn ? đến mức giấy thỏa thuận ly hôn cũng dám ký.”
      nhìn , hiểu , biết luôn .
      Tôm Thỏbornthisway011091 thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 17:

      Cho đến khi bữa tiệc kết thúc, Thẩm Tâm Duy ngừng tự kiểm điểm bản thân mình, bởi vì câu của Giang Thiếu Thành mà thẹn quá thành giận, mà còn phản bác, bị người mình nhiều năm lời như thế, ngay cả phản ứng thế nào cũng biết, nhưng biết mình rất khó chịu, hơn nữa vô cùng thảm hại, tựa như có cái gì khiến mình ngứa chút, nhưng dùng tay bỏ được, vốn muốn chờ cảm giác ngứa này qua , mà sao cứ đối nghịch với người.

      Dương Hi Lạc , điểm ngốc nhất của phụ nữ phải là quá si tình, mà chỉ nhớ là người đàn ông này tốt, quên phần xấu của người đàn ông đó, vì vậy càng nhớ mãi quên, mà đàn ông thông minh hơn, khi chia tay, nghĩ tới phụ nữ có bao nhiêu phần chán ghét, ghê tởm thế nào, vì vậy lúc rời bỏ quay đầu lại, quyết định đời này bao giờ gặp lại nữa.

      Bây giờ Thẩm Tâm Duy cảm thấy những lời này đúng, giờ vẫn nhớ Giang Thiếu Thành đối “tốt” với . Khi nào người vẫn tròn vo, cẩn thận bị đau chân, rất đau, cố gắng chịu khóc, sau đó gặp , là bạn của Thẩm Diệc Đình, vì vậy cũng gặp vài lần. Lúc đó cõng bệnh viện, xử lý vết thương ở chân . Đó là vào mùa hè, nhớ phải vì lúc đó trời rất nóng, mà là tầng mồ hôi mỏng người . Cho dù sau nhiều năm rồi, vẫn cố chấp cho rằng, bởi vì quá béo, cho nên mới đổ nhiều mồ hôi như thế.

      Nhất là lần tụ hội đó, thích gầy chút càng vừa xấu hổ vừa khó chịu, giống như mập khiến bị ám ảnh vậy.

      Nhưng trí nhớ của có lựa chọn, rất ít suy nghĩ của mình là khó chịu với xấu hổ, nghĩ nhiều nhất là lúc bị thương ở chân, là cõng bệnh viện.

      căn bản chính là loại phụ nữ ngu ngốc nhất mà Dương Hi Lạc .

      Nếu như là trước kia, nhất định cùng Giang Thiếu Thành, nhưng hiểu , cố ý khích giận, để được như ý, ngồi lên xe , phải giả bộ sao, vậy cứ giả bộ , diễn hình tượng người chồng tốt.

      Lên xe, gian chỉ có hai người bọn họ, lại cảm thấy khí này kì lạ khiến người khó chịu, khí sờ được thấy được, khiến giờ phút này sao khó chịu thế, cảm thấy mình phải là đần, mà nên cộng thêm n lần bên phải chữ ‘đần’ mới đúng.

      càng ngày càng thấy bị đè nén, vì vậy lựa chọn để mình kiềm chế lần.

      “Giang Thiếu Thành, Lương Nguyệt Lăng là loại phụ nữ thích sao?”

      Chợt có ánh đèn chiếu vào trong xe, lúc sáng lúc tối, tựa như mắt lúc này, hi vọng lấy được đáp án, vừa sợ có được đáp án, nhìn lát, lại quay đầu nhìn ra ngoài. Thỉnh thoảng đèn đường chiếu vào mặt , có thể đoán mấy giây chiếc đèn đường, tối được bao lâu, sau đó khi có ánh đèn chiếu vào trong xe nhanh chóng quay đầu nhìn vẻ mặt .

      có biểu cảm gì, thậm chí cũng nhìn , “Lời nghe tốt như vậy, nhất định em cần tới đáp án sao?”

      gật đầu, sợ thấy, lại tiếp tục gật đầu, “Đúng.”

      Giang Thiếu Thành cười, “Đáp án của tôi cũng như em nghĩ thôi.”

      cứng lại mấy giây, mới chịu đựng cười lên, quả nhiên là như vậy, Lương Nguyệt Lăng là loại thích, cho nên nhìn thấy thích bị người khác giả mạo, biết chân tướng xong, mới tức giận như thế, chút đo dự muốn ly hôn với . Cũng dễ lý giải, cần thất vọng, nếu là đàn ông, cũng suy nghĩ như thế.

      ấy rất đẹp, ra là lúc còn mắt tinh tường như vậy. Đến khi trưởng thành ánh mắt vẫn tốt, nhưng coi tôi là ấy…. ra cũng có trách nhiệm, thể nhìn cái là ra có ước định cùng.” thừa nhận, hả hê, người làm chuyện xấu hả hê, cũng nghĩ, cũng muốn làm người tốt, nhưng bây giờ khó chịu, cho nên hi vọng có người khó chịu như .

      trai em em còn bé bị người ta bắt cóc, mình chạy thoát được….. ánh mắt của tôi đúng là tốt lắm, nếu làm sao lại tin được chiều chuộng như em có thể trốn thoát mình.”

      “Nhưng vẫn tin còn gì!” tựa vào ghế, nghiêng đầu nhìn , “Giang Thiếu Thành, nếu như tôi tôi cảm giác rất tự hào, phá hỏng các người, tin rằng đời này các người cũng quên tôi…. Liệu có ném tôi xuống xe hay ?”

      Giang Thiếu Thành giẫm mạnh phanh xe, kịp chuẩn bị nhào đầu về phía trước, cũng may có dây an toàn kéo lại, người trong nháy mắt thấy khó chịu, đột nhiên nghĩ tới, tốt, cuối cùng tâm tình với thân thể đồng nhất với nhau.

      Giang Thiếu Thành lại nghiêng người sang, ung dung nhìn , “Mấy ngày trước ở chỗ này xảy ra tai nạn xe, nhà ba người tử vong tại chỗ, đầu bảy còn chưa qua, căn bản hồn phách vẫn còn ở gần đây, em xuống vừa đúng lúc có thể tâm cùng bọn họ.”

      Toàn thân Thẩm Tâm Duy cứng đờ, nhưng lại run lên, thậm chí cảm thấy khí xung quanh trở nên lạnh,bốn phía đồng thời trầm xuống, giống như có gì đó qua từ hướng này. cái gì cũng quan tâm, kéo tay Giang Thiếu Thành, thế nào cũng chịu buông ra, cần xuống xe, cần.

      cố chấp nắm tay thả. nhìn vào tay mình bị nắm kia, bởi vì người nghiêng về phía này, tư thế tốt chút nào. để tay phải của mình xuống, dùng tay trái lái xe.

      cho rằng còn nghe lời khó chịu của , ngờ vẫn lái xe, về chuyện lúc nãy, len lén quan sát vẻ mặt của , phát chân mày nhíu lại, hình như cảm xúc tốt lắm. yên lặng thu hồi lại tay mình, phát vẫn nhúc nhích.

      muốn chút gì đó, nhớ lại chuyện vừa rồi, cảm thấy rất mất thể diện, vì vậy cúi thấp đầu, hối hận.

      Lúc Thẩm Tâm Duy và Dương Hi Lạc thành bạn bè tốt nhất, đề tài được bàn luận nhiều nhất chính là bạn bè giữa nữ sinh thể tin tưởng được, bình thường chỉ cần nam sinh xuất , tình bạn nhanh chóng tan rã. Khi đó Thẩm Tâm Duy con đường thầm mến Giang Thiếu Thành, hơn nữa tính trở lại. Dương Hi Lạc nghe thấy vậy, kéo áo hỏi Thẩm Tâm Duy, “Nếu như tớ cũng thích Giang Thiếu Thành, có phải cậu cũng định tuyệt giao với tớ hay ?”

      Trả lời Dương Hi Lạc là Thẩm Tâm Duy ngừng lắc đầu, “Hai chúng ta là ngoại lệ, nếu như , chúng ta trở nên tốt hơn, bởi vì Giang Thiếu Thành chắc chắn thuộc về chúng ta, vì vậy chúng ta còn có thể vì thầm mến thành công mà khóc lớn với nhau, đồng thời thầm mến người thất bại, điều này cảm động biết nhường nào.”

      Nghe câu trả lời như vậy, Dương Hi Lạc bày tỏ nửa hài lòng, nửa xót xa, vì thế an ủi Thẩm Tâm Duy, “Chớ nhục chí, chắc ngày Giang Thiếu Thành thuộc về cậu đấy?

      Sao chổi còn rơi xuống trái đất tại sao Giang Thiếu Thành thể trở thành người đàn ông của cậu chứ!”

      câu thành sấm, sao chổi còn chưa rơi xuống trái đất, Giang Thiếu Thành trở thành người đàn ông của Thẩm Tâm Duy, vì vậy vào ngày Thẩm Tâm Duy kết hôn, Dương Hi Lạc làm phù dâu, hơn nữa còn cám ơn Dương Hi Lạc từ đáy lòng, cám ơn lời chúc của Dương Hi Lạc, khi đó Dương Hi Lạc sớm quên mình cái gì, nhưng tình bạn của hai vẫn vững vàng.

      Tâm tình Thẩm Tâm Duy tốt, Dương Hi Lạc đương nhiên tiếp cùng, chỉ là tần số lần tâm tình tốt của Dương Hi Lạc nhiều hơn Thẩm Tâm Duy, bởi vì Dương Hi Lạc mỗi lần đọc xong bộ tiểu thuyết bi kịch, phải gọi điện cho Thẩm Tâm Duy bày tỏ nỗi đau của mình, thuận tiện thể căm ghét đối với tác giả kia.

      Họ cùng nhau dạo phố, Thẩm Tâm Duy vẫn buồn bã, khiến Dương Hi Lạc cũng vui được, “Ai, cậu đừng như vậy, tích cực chút, phải cậu người tích cực đối mặt với cuộc sống, tỷ lệ hạnh phúc cao hơn rất nhiều à.”

      “Tích cực phải là lên được.” Thẩm Tâm Duy phồng mặt, đem cục tức trong miệng nhổ ra, lại phồng mắt, lại nhổ ra, làm như thế nhiều lần, mới bắt đầu ngại hỏi người dưới, “Trong tiểu thuyết, người như tớ như thế nào?”

      “Người thế này gặp người đàn ông cặn bã, người phụ nữ phải chết sống lại, bị người đàn ông cặn bã hành hạ chết , rồi mới trải qua cuộc sống hạnh phúc vui vẻ…”

      Mặc dù Thẩm Tâm Duy rất buồn, nhưng vẫn nghe được điểm chính, “ ra tớ còn phải chết lần?”

      “…”

      Họ dọc khu mua sắm, thử quần áo, xem đồ trang sức, chỉ . Dương Hi Lạc đột nhiên kéo tay Thẩm Tâm Duy. “Người kia… người kia giống như chị dâu cậu, tớ có nhìn nhầm ?”

      “Quả cậu có đôi mắt tinh như chó…” Thẩm Tâm Duy nhìn sang, phát đúng là chị dâu , sững sốt, “Đúng là…”

      “Trí nhớ của tớ cũng tệ đấy chứ, gặp lần trong hôn lễ của cậu , lập tức nhớ…”

      Chỉ là Nam Ngưng ngồi ở quán café mình, đối diện Nam Ngưng còn có người đàn ông, dáng dấp người đó rất tuấn, hơn nữa khí chất phi phàm, nếu như Thẩm Tâm Duy biết đó là chị dâu , nhất định cho là đôi tình nhân rất đẹp, vô cùng xứng đôi.

      Khi người đàn ông kia nắm tay Nam Ngưng Thẩm Tâm Duy với Dương Hi Lạc đồng thời nhìn về phía đối phương, cảm thấy cảnh tượng này hơi kỳ lạ. Thẩm Tâm Duy lúc này kéo Dương Hi Lạc bước nhanh rời khỏi chỗ này.

      Dương Hi Lạc hiểu, “ phải cậu nên tới đó chào hỏi sao? lại, người đàn ông đó có quan hệ gì với chị dâu cậu vậy?”

      Thẩm Tâm Duy lắc đầu cái, cũng biết.

      “Mẹ kiếp, chị dâu cậu chẳng lẽ cho rằng trai cậu xảy ra chuyện, nên nhanh chóng tìm lốp dự phòng sao?”

      “Cậu đừng thế, chị dâu tớ phải người như vậy.”

      phải loại như vậy, vì sao… Cậu cũng vừa thấy rồi đấy, bọn họ tuyệt đối giống như bạn bè đơn thuần đâu.” Dương Hi Lạc còn chậc chậc mấy tiếng, “Quả , con người thể nhìn vẻ bề ngoài, tính tình tốt như vậy, thế nhưng lại…”

      Thẩm Tâm Duy cau mày, “Chớ đoán lung tung, chúng ta cũng biết xảy ra chuyện gì, chớ chị dâu tớ như vậy, công bằng.”

      “Làm trò. Thẩm Tâm Duy, cậu dám cậu hoài nghi ?”

      “…|”

      ra Thẩm Tâm Duy thấy cảnh này, phải căm phẫn với vui, chỉ là cảm thấy khổ sở. tin tình cảm chị dâu đối với , lần trước chị dâu chỉ vì trai gửi tin nhắn mà đau lòng như vậy, khóc thành như thế kia. Nhưng cảnh vừa rồi, cũng hơi khó chịu, vì vậy chị dâu có hất tay người đàn ông kia ra cũng muốn xem, sợ mình thất vọng. Nếu như chị dâu hất tay người đàn ông đó, biết mình nên thuyết phục bản thân thế nào, nhất là với tình huống trai ở đây…

      Cho nên kéo Dương Hi Lạc , như vậy mà có thể với mình, tin chị dâu nhất định hất tay người đàn ông đó ra.

      Dương Hi Lạc còn ngừng chậc chậc, “ đời có nhiều chuyện cẩu huyết kì lạ , tớ vẫn cho nó chỉ có trong tiểu thuyết mà thôi.”

      “Dương Hi Lạc, tớ thấy cuộc đời của tớ, thấy nó càng cẩu huyết và bi kịch hơn tiểu thuyết sao?”

      Dương Hi Lạc ngừng lắc đầu, “Lần trước tớ đọc cuốn, bố chết, 2 nhân vật nam nữ là bạn thân, đứa bé chết, trai còn trúng độc… tớ cảm thấy tác giả đó quá ác, cứ như vậy, kết cục còn là HE. Đây mới gọi là cẩu huyết đúng ?”

      “…”

      “Cậu đừng buồn, theo quy luật của tiểu thuyết, thường người mất tích là làm chuyện lớn, sau đó xuất thuận lợi, trai cậu cũng rất tốt, về phần chị dâu cậu, ở trong tiểu thuyết đó là hiểu lầm mà thôi…”

      “Ừ, cám ơn lời chúc của cậu.” Chỉ hy vọng như thế.
      Last edited: 8/10/14
      Tôm Thỏbornthisway011091 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :