1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hôn Miên - Lục Xu (Full 52 Chương Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 10:

      Giang Thiếu Thành hành động rất nhanh, ngày hôm sau liền thẳng tới Thịnh Quang quốc tế, cũng lấy thân phận thay mặt tổng giám độc Thẩm Diệc Đình xử lý tài liệu, mặc dù trước khi Thẩm Diệc Đình mất tích cũng sắp xếp xong nhiều chuyện trong công ty, nhưng đều là các định hướng chung ở công ty, vẫn cần ai đó ra quyết định.

      Thẩm Tâm Duy nhận được điện thoại của Mạnh Hạo ăn với Diệp Thục Phương, nghe như vậy, lập tức để đũa xuống, Giang Thiếu Thành hành động nhanh, bảo với Mạnh Hạo đừng để Giang Thiếu Thành được như ý, muốn làm tổng giám đốc Thịnh Quang quốc tế, cũng phải xem người ở dưới có đồng ý hay , vừa xong, Mạnh Hạo liền cho biết, Giang Thiếu Thành vừa đến công ty, lập tức liền giết gà dọa khỉ, bãi nhiệm phó tổng, có bản tuyên bố của Thẩm Diệc Đình, có thể sử dụng mọi quyền lợi của Thẩm Diệc Đình, bao gồm việc đuổi nhân viên.

      Thẩm Tâm Duy nghe thấy vậy nổi giận, rồi lại thể làm gì. Đợi trở lại bàn ăn lần nữa phát Diệp Thục Phương cũng ăn cơm, mà cười với , “Có phải con cãi nhau với Diệp Thành đúng ?”

      câu vô cùng đơn giản, lại như phép lạ làm tan biến những phiền não hoang mang trong lòng , mẹ ở đây, trai tốt, với Giang Thiếu Thành cũng tốt, tất cả chuyện xấu đều chưa từng xảy ra, nụ cười trong sáng của mẹ, vẻ mặt dịu dàng, hiểu sao cũng cảm hóa được .

      có đâu, mẹ đừng nghĩ vậy.”

      “Chắc là vậy rồi, nếu làm sao Thiếu Thành lâu tới thăm mẹ như vậy?” Diệp Thục Phương tự mình suy đoán, sau đó gật đầu cái, tựa hồ kiên định với suy đoán của bà.

      phải, ấy chỉ quá bận rộn thôi.” Qúa bận rộn, bận ở nhà họ Giang rồi, còn bận ở nhà họ Thẩm, đó là người đàn ông có dã tâm, nhưng chưa bao giờ nhìn thấu , chỉ có thể bị nắm mũi dẫn .

      Diệp Thục Phương biểu có tin hay , sau khi ăn cơm xong, lại loay hoay với hoa cỏ rồi. nhìn mẹ, đột nhiên lại có chút nhớ nhưng, trong lòng bây giờ rất lộn xộn, quá nhiều chuyện ở trong đầu, cảm giác bực bội này khiến muốn cầm viên gạch đập vào đầu mình cho bất tỉnh, như vậy có thể cần đối mặt với những phiền toái.

      Nhưng được, phải đối mặt.

      bao tài xế đưa tới Thịnh Quang quốc tế, ngồi ở trong xe, rất muốn mình có năng lực đặc biệt, có thể làm được những chuyện mình muốn, suy nghĩ này xuất nhiều lần rồi, nhưng chưa bao giờ thực được. Hồi học trung học cơ sở, có tranh tài bóng đá giữa các lớp với nhau, học lớp 5, đối thủ là lớp 6, nhìn sân bóng thấy các bạn nam lớp mình thua, nghĩ rằng nếu có phép thuật, nhất định để các bạn trở nên dũng vô địch, khiến bên lớp 6 bị thua, đáng tiếc có phép thuật, lớp thua, hơn nữa còn thua rất thảm. Sau đó lên cấp ba, mỗi lần có cuộc thi gì, đều hi vọng xuất kì tích, mình có thể trở về năm đầu, sau đó có thể thoải mái cho người khác biết, ai cẩn thận chỉ được năm đầu, vậy mà thực tế chỉ thi qua năm đầu, ngay cả lớp học đầu cũng thi…. Mà bây giờ, hi vọng mình trở này người phụ nữ thiên phú thương trường, xem những số liệu kia lập tức có thể hiểu, sau đó ra quyết định chính xác nhất, vì công ty mà mang những lợi ích lớn, nhưng ngay cả chính cũng biết, chẳng qua chỉ là ảo tưởng mà thôi, đừng có thể ra quyết định gì, căn bản nhìn hiểu những số liệu kia, chỉ xem hiểu, ngay cả người khác giảng cho , cũng hiểu.

      sống nhiều năm như vậy, đột nhiên phát ra, trong những điều hy vọng, vậy mà chỉ có cái thực được, đó chính là Giang Thiếu Thành trở thành chồng . cũng từng mơ mộng qua, ngày, đột nhiên thích mình, sau đó chỉ mình, bọn họ hạnh phúc ở chung chỗ, suy nghĩ này từng có nhiều lần, vì vậy Giang Thiếu Thành đồng ý hẹn hò với cũng cho là nằm mơ, cho đến khi trở thành chồng của , mới bắt đầu tiếp nhận này.

      ra , bây giờ muốn, ngay cả chuyện này cũng là thất bại, Giang Thiếu Thành ở đây lâu, có lẽ rất nhanh, cũng là chồng nữa. Xem ra, cuộc đời hai mươi mấy năm của , đúng là thất bại hoàn toàn.

      tới công ty, tới phòng làm việc trước kia của Thẩm Diệc Đình, Giang Thiếu Thành trực tiếp chiếm lãnh phòng làm việc của Thẩm Diệc Đình, có cảm giác xấu hổ, hơn nữa vẫn thoải mái xử lý tài liệu, vừa rồi giết gà dọa khỉ, đầu tiên là thu hồi chức vị vị phó tổng, nữa là phê bình loạt mấy trợ lý ở đây, vì vậy những người dưới dám ở trước mặt Giang Thiếu Thành bằng mặt mà bằng lòng rồi, mà Giang Thiếu Thành làm những việc này, chỉ tốn tiếng mà thôi.

      Bên ngoài phòng làm việc, mọi người nghiêm túc chăm chỉ làm việc, hình nhu sợ người là mình, hoặc là bị vị tổng giám đốc mới này phê bình phen.

      Thẩm Tâm Duy đẩy cửa vào, đồ trong phòng làm việc, vẫn như trước lúc Thẩm Diệc Đình , bây giờ người đàn ông này đàng hoàng tiến vào đây, cũng sử dụng những thứ đó.

      hiểu tại sao có thể thản nhiên như thế, lúc ở Cẩm Thành, mặt đổi sắc, ở Thịnh Quang quốc tế cũng vậy. Có lẽ người như với người như khác nhau, mãi làm được như thế, cho nên là người đàn ông có dã tâm, chiếm đoạt tất cả của nhà vợ mà bình tĩnh như thế, mà chỉ có thể bị ức hiếp thế.

      “Giang Thiếu Thành, có vẻ hơi quá rồi đấy.” nhìn người đàn ông trước mắt, sau khi vào, cũng ngẩng đầu lên, phải phát vào, chỉ là khinh thường, dùng hành động cho thấy thái độ của với , căn bản đặt ở trong mắt.

      Cho dù những lời này, ngẩng đầu, mắt quét vào chút tài liệu thỉnh thoảng cau mày, thỉnh thoảng suy tư, lại dùng bút viết.

      nhích tới gần chút, cầm phần tài liệu lên, ném xuống bàn tài liệu, “Giang Thiếu Thành.”

      ngẩng đầu nhìn cái, quan tâm . " ra ngoài.”

      phẫn nộ biết mình nên lên tiếng thế nào, đối với người như vậy, có thể những gì? Chẳng lẽ lý luận thực tế nếu như nghe những điều đó, giờ phút này cũng ngồi ở vị trí của trai .

      “Giang Thiếu Thành, đừng quá đáng, đây là vị trí của tôi, có tư cách ngồi.”

      Bút trong tay Giang Thiếu Thành dừng lại, chậm rãi ngẩng đầu lên liếc nhìn cái, “Muốn gây chuyển sang thời gian khác , bây giờ tôi rất bận.”

      “A… đúng tà rất bận vội vàng xử lý nhà họ Thẩm tôi, phải tôi nên cám ơn sao?”

      “Cám ơn cần rồi, chỉ cần đừng thêm phiền phức gì nữa.” dừng chút.

      “Hay Ià Thẩm tiểu thư muốn tự xử lý những điều này? Cũng đúng, dù sao Thịnh Quang quốc tế cũng là của hai em nhà họ Thẩm các người, tôi là người ngoài ở chỗ này làm, vừa tội gì, chỉ là em xác định muốn Thịnh Quang quốc tế chắp tay nhường người ta….”

      ngừng run rẩy.

      Mạnh Hạo phân tích qua cho , coi như Thẩm Diệc Đình chuẩn bị trước, nhưng nhiều việc cần có người xử lý, căn bản Thịnh Quang quốc tế bị nhiều công ty nhìn chằm chằm như hổ đói, giờ Thẩm Diệc Đình ở đây, Thịnh Quang quốc tế như Quần Long Vô Thủ ( ví với đám đông có người chỉ huy), các công ty khác coi là miếng mồi ngon, còn cả nội bộ tập đoàn cũng rời rạc, sau đó bị chia năm xẻ bảy. Giang Thiếu Thành xuất lúc này, chưa chắc là chuyện xấu, nếu như có Giang Thiếu Thanh ở chỗ này, dựa vào uy danh nhà họ Giang với năng lực của , có thể cản trở ít người dòm ngó tới, chỉ là bây giờ bọn họ lắm Giang ThiếuThành muốn làm gì…..

      Nếu như Giang Thiếu Thành có thể chống được tới lúc Thẩm Diệc Đình trở lại, đây là chuyện tốt.

      khống chế được tâm tình của mình, để cho mình hề tức giận như thế nữa, thể chọc giận , bây giờ Thịnh Quang quốc tế còn cần .

      từng đề nghị rằng, bọn họ có thể thuê vị Tổng giám đốc, nhưng ý tưởng này bị Mạnh Hạo hủy bỏ, bây giờ thuê, nhưng quen thuộc với nghiệp vụ cần rất nhiều thời gian, hơn nữa hành động làm bên ngoài suy đoán tình huống của Thịnh Quang quốc tế, từ đó suy đoán về hành tung của Thẩm Diệc Đình, điều này đẩy công tử hồn tới hoàn cảnh xấu.

      “Tôi có năng lực làm những việc này, chỉ là Giang Thiếu Thành hơi quá đáng rồi đấy, vừa lên chức liền cách chức nhân viên kỳ cựu nhiều năm ở công ty, đây phải là ra oai phũ đầu cho chúng tôi sao?”

      “Hơn năm chỉ lãnh lương làm tốt phần việc của mình còn đối nghịch với các nhân viên, nguời như vậy, giữ lại làm ký sinh trùng sao?” nhìn nâng khóe miệng lên.

      Ánh mắt kia khiến có cảm giác, trong mắt , chỉ sợ cũng là ký sinh trùng.

      “Ai biết vì nguyên nhân nào mà loại bỏ Lý phó tổng…. tôi cũng là đại cổ đông trong công tử hồn, công ty còn chưa tới phiên mình định đoạt.”

      Coi như tạm thời phải có 23% cổ phần củ Thẩm Diệc Đình, cũng phải có 23% cổ phần, mới có quyền thao túng tuyệt đối.

      Giang Thiếu Thành cười, “Tôi có 7% cổ phần của Thịnh Quang quốc tế.”

      “Cái gì?” trợn to hai mắt nhìn , hoàn toàn tin.

      “Tôi thu mua 7% cổ phiếu lẻ của Thịnh Quang quốc tế, còn cần tôi chứng minh sao?”

      lùi tại bước, nếu như trước có thể kiếm cớ lần lại lần cho , chứng minh vì nguyên nhân khác, cái này toàn bộ những lý do này bị vứt bỏ.

      Nếu như có mưu đồ, làm sao có thể lén lút thu mua cổ phần của Thịnh Quang quốc tế, hơn nữa có thể thu mua đến tận 7%, đó chính là trước kia sớm ra kế hoạch, phải chiếm Thịnh Quang quốc tế.
      Last edited: 10/9/14
      Tôm Thỏ thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 11:

      Lương Nguyệt Lăng ngồi sofa trong phòng khách, xem phim hoạt hình, sở thích xem phim hoạt hình này là do mấy năm nay mà thành, khi tất cả phim truyền hình đều tiêu hao tâm sức, phim hoạt hình biến thành thứ để khiến tâm tình thoải mái hơn, cần phải suy nghĩ, còn được chọc cười, mà thích xem phim hoạt hình cậu bé bút chì nhất, mỗi lần xem cả người vui vẻ, chỉ là thích cười phá lên, thấy buồn cười cũng chỉ cười .

      Bên ngoài truyền đến tiếng động cơ xe, yên lặng tắt TV, nhìn quanh phòng khách, thầm thở dài. Phong cách bài trí nơi này phải như thế, nhưng bốn năm trước, Lương Huy khư khư cố chấp, xếp thành như bây giờ, căn phòng thanh lịch tao nhã, luôn có cảm giác lạnh nhàn nhạt.

      Người thích phong cách này phải là Lương Huy, mà là người phụ nữ khác.

      Lương Huy lảo đảo nghiêng ngã tới, Lương Nguyệt Lăng lập tức đứng dậy, tới đỡ Lương Huy, “Lại uống rượu?”

      Lương Huy đau đầu, gật cái, chạm thấy tay của Lương Nguyệt Lăng, sau đó mắt lộ ra vài phần kinh ngạc, “Tại sao em còn chưa ngủ?”

      Thấy cả người mùi rượu nhưng vẫn chưa say, Lương Nguyệt Lăng cũng đỡ lo lắng hơn, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn trai mình, “Em chờ .”

      Lương Huy cởi áo khoác, nghe như vậy, hành động lên tầng về phòng của mình dừng lại, xoay người nhìn em mình, “Xảy ra chuyện gì?”

      trai, Giang Thiếu Thành đảm nhiệm chức vụ Tổng giám đốc của Thịnh Quang quốc tế, chuyện này phải là vì sao?” Lương Nguyệt Lăng biết lắm, vì sao Giang Thiếu Thành lại liên lạc với trai , hơn nữa còn gặp nhau nhiều lần, hiểu trai mình, là người luôn nghĩ tới lợi ích, trừ khi bọn họ có hợp tác gì, mà hợp tác có thể đem lại lợi ích cho trai, nếu với tính cách của Lương Huy, thể nào liên lạc với người như thế.

      cái gì vô nghĩa vậy!” Lương Huy nghĩ tới điều gì, “Đúng rồi, gần đây Thiếu Thành rất bận, em cũng ít quấy rầy ta thôi, bọn em trong tương lai có nhiều thời gian, cũng cần phải gấp trong thời gian này.”

      trai, truyền thông rằng Thẩm Diệc Đình ra nước ngoài xử lý công việc, đem việc trong nước giao cho Giang Thiếu Thành. Thẩm Diệc Đình ra nước ngoài sao?”

      “Nguyệt Lăng, hôm nay em sao vậy, sao cứ hỏi những chuyện giải thích được vậy. Báo chí viết như thế, làm sao biết giả thế nào.”

      .” Lương Nguyệt Lăng nhíu mày, cũng thay đổi giọng, “Làm sao Thẩm Diệc Đình đột nhiên ra nước ngoài…. Có phải làm gì hay ?”

      “Nguyệt Lăng, sao em dám vậy với .” Lương Huy cũng thay đổi sắc mặt.

      , em cố ý. Chỉ là nhiều năm như vậy, cứ nhằm vào Thẩm Diệc Đình, em sợ vì muốn đối chọi với ta mà làm ra chuyện đáng sợ, em biết hận Thẩm Diệc Đình, nhưng làm chuyện trái phép như thế, em sợ……”

      Lương Huy dừng mấy giây, “Lời như vậy, muốn nghe thấy nữa.”

      “Em rất sợ…… mực nhằm vào Thẩm Diệc Đình, bây giờ Thẩm Diệc Đình mất tích, Giang Thiếu Thành lại trở thành tổng giám đốc thay cho Thịnh Quang quốc tế, mà trong khoảng thời gian hai người lại liên lạc với nhau… em…. Em đây mới…….”

      , muốn nghe những lời thế này nữa. Về chuyện của với Thiếu Thành, chuyện của đàn ông, phụ nữ bớt can thiệp vào .”

      “Chuyện đàn ông…. Vậy xem, tất cả xảy ra gần đây, phải là vì Đường Tâm Vũ sao?”

      Nghe được tên Đường Tâm Vũ, sắc mặt Lương Huy trầm hẳn xuống, nhìn em mình, “Nếu em còn coi trai em, cần lời như thế nữa.”

      Lần này quay đầu rời .

      Thiết kế biệt thự với sân, tất cả đều là phong cách mà Đường Tâm Vũ thích, cũng bởi vì Đường Tâm Vũ thích, Lương Huy tốn rất nhiều tiền của để bày trí lần, nhưng Đường Tâm Vũ thích phong cách này, chưa bao giờ nhìn thấy nơi này, cũng biết có người đàn ông tên là Lương Huy như thế.

      Lương Nguyệt Lăng xoa đầu, hi vọng tất cả đều do mình suy nghĩ nhiều, tất cả liên quan tới trai mình. Chỉ là hành động của Giang Thiếu Thành, vui, cũng thấy thất vọng, chỉ có thể tôn trọng lựa chọn của , người đàn ông có dã tâm, nếu lựa chọn dùng cách này để mở rộng quyền lực của , vậy tôn trọng cách làm của .

      Mặc dù Giang Thiếu Thành trực tiếp tiến vào Thịnh Quang quốc tế, hơn nữa còn năm giữ quyền hạn chức vị tổng giám độc ở đây, ngay từ đầu giết gà dọa khỉ thực có chút công hiệu, ít nhất là có chút nhân viên dám đối nghịch với nữa, chỉ dám, còn cẩn trọng cố gắng làm việc giao, vậy mà chút…khác, những nhân viên làm lâu năm ở đây chưa chắc nể mặt, mặc dù ở ngoài mặt đối nghịch với Giang Thiếu Thành, cũng lén lút làm chuyện xấu, Giang Thiếu Thành vừa tới, phần lớn các hạng mục thể hiểu hết được, chỉ cần bọn họ giấu diếm chút, có thể khiến Giang Thiếu Thành bất ngờ. Nhưng bởi vì Giang Thiếu Thành là Thẩm Diệc Đình tự mình dâng tính mạng lên, những người này dám làm quá lên, nhưng khi người dẫn đầu bọn họ lại là Thẩm Tâm Duy, thế lại khác.

      Thẩm Tâm Duy là em Thẩm Diệc Đình, cũng là đại cổ đông của Thịnh Quang quốc tế, giờ phút bị đẩy ra ngoài, cũng xem ra giằng co sơ qua với Giang Thiếu Thành rồi.

      Thẩm Tâm Duy nghĩ nhiều lắm, chỉ muốn Giang Thiếu Thành sảng khoái như vậy, muốn làm cái Iàm cái đó, cái gì đều bị nắm chặt trong tay, điều này làm cho tức giận. thích lại càng thích, bọn họ ở chung chỗ mấy câu cũng có, muốn hẹn hò với , lập tức đồng ý hơn nữa còn thấy rất vui, phát phải là người con có ước định với , muốn ly hôn lập tức muốn ly hôn, bây giờ lại muốn đoạt Thịnh Quang quốc tế..... là quá đáng.

      Cho nên suy nghĩ nhiều, liền lật tức gia nhập với những nhân viên kia. Mà điều hiểu nhất chính là, những người này chưa chắc muốn đối nghịch với Giang Thiếu Thành, chỉ là Giang Thiếu Thành xuất , tất nhiên là ảnh hưởng xấu tới ích lợi của bọn họ, nhưng bọn họ lại dám đối phó với Giang Thiếu Thành, như vậy mới đẩy Thẩm Tâm Duy, chính là cách làm tốt nhất. Xảy ra chuyện, có Thẩm Tâm Duy tham dự vào, thành công, đương nhiên bọn họ có phần tốt.

      Mạnh Hạo biết Thẩm Tâm Duy làm chuyện như vậy, cũng chỉ là mắt nhắm mắt mở, giả vờ nhìn thấy, bây giờ điều cần chính là phát tiết.

      Mà nguyên nhân Mạnh Hạo ngăn cản chính là, muốn xem năng lực của Giang Thiếu Thành, nếu như Thẩm Diệc Đình ủy thác công ty cho Giang Thiếu Thành, vậy Thẩm Diệc Đình cũng nghĩ tới tình trạng hôm nay, thế mà, Thẩm Diệc Đình vẫn làm, đó chính là Thẩm Diệc Đình tin rằng Giang Thiếu Thành tuyệt đối có năng lực xử lý. Mạnh Hạo theo Thẩm Diệc Đình nhiều năm, giờ Thẩm Diệc Đình mất tích, Giang Thiếu Thành chiếm vị trí của Thẩm Diệc Đình, Mạnh Hạo cũng thừa nhận nhưng tờ hiệp nghị của Giang Thiếu Thành ghi vậy, dù phủ nhận, bây giờ chỉ yên lặng theo dõi.

      Vì vậy hai cuộc họp mở ở Thịnh Quang quốc tế, Thẩm Tâm Duy cũng xuất , mà nhiệm vụ của chính là phản đối, chỉ cần Giang Thiếu Thành ra kế hoạch, tất cả đều phản đối, khi phản đối, trong cuộc họp lập tức có thanh bất đồng, thậm chí hơn nửa đứng bên Thẩm Tâm Duy.

      Nhiều người phản đối như vậy, dù là người trong thử thách vượt qua, cũng thấy khó chịu ! hi vọng nổi giận tại chỗ, hoặc trực tiếp đối chọi với , vậy mà chỉ liếc cái, rằng hạng mục này tồn tại tranh cãi, vậy tạm ngừng trước, sau lập tức giải tán.

      Lúc tan họp, Thẩm Tâm Duy bị nhiều người "hỏi thăm", khi hạng mục này gác lại, gian đoạn trước chuẩn bị liền trôi theo nước chảy, đây phải là trọng điểm, trọng điểm chính là những người chờ làm hạng mục này lập tức ở rồi, nếu những người này ở , hẳn có lý do ở lại công ty này, nếu như Giang Thiếu Thành lấy Iý do này để bọn họ chủ động từ chức, bọn họ bị thiệt thòi lớn.

      chỉ cảm thấy phiền, làm khó cũng là chủ ý của bọn họ, bây giờ có kết quả bọn họ lại ở trước mặt phân tích hậu quả, giống như tất cả đều là lỗi của , thậm chí lấy chuyện vợ chồng bất hòa của với Giang Thiếu Thành ra , nên vì chút chuyện mà lấy lợi ích công ty ra làm trò đùa.

      bị bức tới mức bất đắc dĩ, Iúc này mới muốn chuyện chút với Giang Thiếu Thành.

      Thẩm Tâm Duy ở công ty có phòng làm việc , vẫn đổi được thói quen từ lâu, thích chỗ , như vậy khiến có cảm giác an toàn, trừ chuyện thấy chỗ đấy ấm áp, còn có nguyên nhân khác. Trước đây rất lâu, từng xem qua bộ phim kinh dị, người xấu bị nhốt trong góc tủ, từ đó về sau, trước khi ngủ mở tủ ra nhìn chút, như vậy mới có thể yên tâm ngủ, mà cố chấp cho rằng, chỗ chút, chỗ giấu người cũng giảm bớt .

      Mở tủ nhìn bên trong, hành động như vậy, lâu làm, kể từ khi Giang Thiếu Thành chủ động hẹn hò với , làm hành động ngu ngốc này nữa. Mỗi ngày trong lòng đều tràn đầy vui vẻ, nằm ở giường nhớ gương mặt cười của , làm thế nào còn thời gian suy nghĩ có kẻ xấu trong tủ hay , cũng từng tới chuyện mở tủ ra.

      Thói quen là điều rất đáng sợ, thậm chí có mình, có thể thay đổi thói quen như vậy, người này ảnh hưởng tới thế nào hẳn là đáng sợ ra sao.

      ly hôn vào buổi tối đó, điều muốn làm nhất phải là cãi với , cũng phải Ià hỏi nguyên nhân, điều muốn làm nhất, tự tay giết , sau đó mình tự sát, như vậy mãi mãi là chồng mình, mà vĩnh viễn là vợ , như vậy bọn họ mãi là cặp vợ chồng thương nhau.

      chuẩn bị thuốc độc rồi, thậm chí còn nghĩ để cho người khác phát , nhưng khi gặp đột nhiên phát ra, xuống tay được, để chết trước mặt được, để biến mất khỏi thế giới này được, vì vậy từ bỏ.
      Last edited: 17/9/14
      Tôm Thỏbornthisway011091 thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 12:

      căn bản có chưa nghĩ ra nên gì, cũng có kĩ năng, chỉ cứng nhắc ra khỏi phòng làm việc của mình. biết nên vận số xấu hay thế nào, mới ra, lại thấy được Lương Nguyệt Lăng. Nếu như phải biết ở lại Thịnh Quang quốc tế, nhất định cho rằng mình ở chỗ khác, ở Cẩm Thành. Hình ảnh lặp lại giống cỡ nào, cũng ra ngoài thế này, sau đó nhìn thấy Lương Nguyệt Lăng.

      Đối với Lăng Nguyệt Lăng, ra cảm giác gì, là đoạt Giang Thiếu Thành, nhưng bây giờ tất cả của , cũng bởi vì ban đầu làm điều này, vì vậy cảm giác áy náy, trở nên ảm đạm, phải vị thánh, coi như ban đầu làm sai, cũng có ý định trả giá nặng nề mà về sau còn phải cảm giác cực kì áy náy.

      Lương Nguyệt Lăng hiển nhiên cũng nhìn thấy , cười với , chủ động tới trước mặt , “Có mấy tài liệu cần Giang tổng kí tên, mạn phép tới Thịnh Quang quốc tế, xin lỗi.”

      Thẩm Tâm Duy mấp máy môi, hi vọng Lương Nguyệt Lăng cứ có vẻ mặt lạnh đảm như thế, hi vọng Lương Nguyệt Lăng tới thấy mình lúc ngang ngược càn rỡ, tự cho mình là người phụ nữ của Giang Thiếu Thành, còn vênh váo tự đắc với mình, như vậy ở trong có thể châm chọc đây chính là người phụ nữ trong lòng Giang Thiếu Thành đây, cũng chỉ như vậy thôi. Nhưng Lương Nguyệt Lăng hiển nhiên là được dạy dỗ, chỉ được dạy dỗ, lại còn xinh đẹp, có năng lực, người phụ nữ như thế, Thẩm Tâm Duy cũng phải thừa nhận, đây chính là người phụ nữ hoàn mỹ nhất trong lòng đàn ông rồi.

      suy nghĩ về Lương Nguyệt Lăng, có phải Giang Thiếu Thành cũng nghĩ như thế hay . Nếu như Lương Nguyệt Lăng phải người phụ nữ hoàn hảo, có lẽ Giang Thiếu Thành cũng tiếc nuối nhiều, nhưng lại là tốt đẹp như thế, chính vì Thẩm Tâm Duy , mà bọn họ bỏ lỡ nhau, có phải vì nguyên nhân này, Giang Thiếu Thành lại càng hận hơn, dù sao là người ngăn cách hoàng tử và công chúa, trong truyện là phải xuống Địa ngục.

      Sắc mặt Thẩm Tâm Duy chắc chắn đẹp mắt, cười được như Lương Nguyệt Lăng, “Giang Thiếu Thành là vĩ đại, vì công ty Thẩm gia chúng tôi, mà tài liệu quan trọng của công ty mình kịp xử lý. Làm phiền giúp tôi tiếng, bảo ấy chú ý tới sức khỏe, đừng mệt mỏi quá.”

      Nếu làm người lương thiện được, vậy làm hướng ngược lại thôi!

      “Giang tổng luôn như thế, ấy thế cũng quen rồi, cũng cần người khác cảm kích. Tôi trước, thấy Giang tổng rồi.” Lương Nguyệt Lăng ôm tài liệu, qua Thẩm Tâm Duy.

      nhìn bóng lưng của Lương Nguyệt Lăng, cũng phải thừa nhận, ngay cả bóng lưng của Lương Nguyệt Lăng cũng hoàn mỹ thế kia, muốn để người khác nhìn tướng mạo của , mà tướng mạo của chắc hẳn khiến người thất vọng, đây mới là mỹ nữ, bóng lưng và dung mạo có ma lực thế này.

      Lương Nguyệt Lăng đứng sau Giang Thiếu Thành, làm người trợ lý, có năng lực, hoàn toàn vì Giang Thiếu Thành mà sống, vừa có thể làm bình hoa, có thể làm người hiền nội trợ. hỏi mình, Thẩm Tâm Duy làm được những gì, chỉ nhớ là mỗi ngày về làm cho mấy món ăn món canh, còn quấn sau khi đón về nhà, thậm chí mặc kệ làm về có mệt hay .

      đôi như vậy, cảm thấy mình quả mảnh vụn.

      Mạnh Hạo là người Thẩm Diệc Đình rất tin tưởng, ở trong Thịnh Quang quốc tế, chức vụ của Mạnh Hạo cao, nhưng cũng nắm giữ ít bí mật của Thịnh Quang quốc tế, mà Thẩm Diệc Đình cũng tin Mạnh Hạo là người có năng lực, dù sao Mạnh Hạo từng cùng Thẩm Diệc Đình vào sinh ra tử. Thẩm Diệc Đình tin tưởng Mạnh Hạo nhiều thế nào, Giang Thiếu Thành cũng tin tưởng Phùng Khải như thế, lúc Giang Thiếu Thành quyết định tới Thịnh Quang quốc tế xử lý cục diện rối rắm thuận tiện lấy được vật Giang Thiếu Thành muốn trước, sắp xếp xong chuyện ở Cẩm Thành, nếu có gì ngoài ý muốn, Cẩm Thành mà bị người khác lợi dụng sơ hở, hơn nữa coi như Cẩm Thành xảy ra chuyện lớn gì, người xuất trước mặt Giang Thiếu Thành cũng chỉ là Phùng Khải.

      Vì vậy, Giang Thiếu Thành thấy Lương Nguyệt Lăng đứng trước mặt mình cũng biết, có lời muốn với mình.

      Trước tiến nhận lấy tài liệu đem tới, ý bảo ngồi xuống.

      ít khi lộ ra vẻ mệt mỏi với phiền não, dĩ nhiên điều kiện tiên quyết là lúc công tác, nhưng Lương Nguyệt Lăng vẫn nhìn thấy có chút phiền muộn, dù che giấu rất tốt.

      “Có nhiều chuyện cần xử lý đúng ? Thẩm Diệc Đình vừa rời , liền ném cục diện rối rắm này cho , chỉ phải xử lý nhiều chuyện như vậy, còn phải đề phòng người phía dưới, nhất định là mệt lắm rồi.” Lương Nguyệt Lăng có mấy phần lo lắng nhìn .

      Tay Giang Thiếu Thành ký tên, hơi dừng chút, có chút mệt và phiền muộn, bây giờ phải là thần, cũng mệt mỏi, cũng thấy phiền, nhưng phiền với mệt mỏi, trước kia Thẩm Tâm Duy chưa bao giờ cảm thấy, chỉ lần lại lần cầu làm như vậy, còn thử vật ly kỳ cổ quái của .

      Mà Lương Nguyệt Lăng lại nhìn thấy.

      ký xong, biết lần này tới đây, tuyệt đối phải muốn cái này, “Có chút mệt mỏi thôi.”

      “Phải chú ý giữ gìn sức khỏe.” nghĩ tới vừa rồi gặp Thẩm Tâm Duy, Thẩm Tâm Duy , trầm tư mấy giây, vẫn cười , “Vợ bảo em thay ấy lời hỏi thăm .”

      Lúc này Giang Thiếu Thành cười, Thẩm Tâm Duy chắc chắn như vậy, chỉ là muốn tìm hiểu, bình thản, “ ấy có chút ngây thơ, như đứa trẻ.”

      Gặp chuyện chỉ biết cãi lộn.

      Lương Nguyệt Lăng cười, “Có người trai như Thẩm Diệc Đình cưng chiều, tính tình giống đứa trẻ cũng khó.” ngược lại rất hiểu, “Nghe và Thẩm Diệc Đình cũng là bạn tốt nhiều năm, quan hệ cũng rất thân thiết……”

      ám hiệu ràng như vậy, nếu như Giang Thiếu Thành còn ra vẻ biết ý của , đó cũng là quá dối trá, gõ bàn cái, “Điều kiện tiên quyết để sinh tồn phải là quan hệ, mà là cạnh tranh, muốn trở thành bất khả chiến bại, vậy chỉ có thể đứng ở đỉnh núi.”

      giống người như vậy.” Đây chính là chỗ Lương Nguyệt Lăng hiểu, nếu Thẩm Diệc Đình từng là bạn tốt, vì sao có thể trở mặt liền trở mặt, còn muốn thông qua lần này Thẩm Diệc Đình mất tích mà trắng trọn lấy lợi ích về mình.

      “Vậy em cảm thấy tôi là dạng người gì?” tức giận, “Đối người trung thực, thành giữ chữ tín….. đó là phẩm cách được dạy hồi học tiểu học, mà tôi ở thương trường nhiều năm, sớm thích ứng với quy tắc khác.”

      Lương Nguyệt Lăng nghĩ là, đây là mặt khác của , “Xin lỗi, em phải có ý này. Chỉ là kinh doanh ở Cẩm Thành rất tốt, căn bản tội gì…….”

      “Như vậy là tôi có dã tâm, khiến em thất vọng sao?”

      chỉ có dã tâm,còn phải nhẫn lâu như vậy, bạn tốt nhất cũng rơi vào bẫy. Nhìn như vậy, những năm này, cũng để Cẩm Thành kiên cố, tìm cơ hội ra sức đánh đối thủ. Có lẽ đối thủ của , cũng phải Thẩm Diệc Đình, ai có thể khiến Thẩm Diệc Đình lừa gạt lâu như vậy.

      Lương Nguyệt Lăng lắc đầu cái, “ phải, mỗi người đều có lựa chọn của mình, em tôn trọng lựa chọn của , cũng hi vọng thành công.”

      Thế giới này, có tuyệt đối hoàn mỹ, có khuyết điểm, nhìn qua, ngược lại càng thêm chân hơn.

      Giang Thiếu Thành như có điều suy nghĩ, nhìn , cười, “Tin em, em lòng, em quan tâm là hạng người gì, em chỉ sợ, chuyện này liên quan tới trai em, ấy vừa gặp phải chuyện về nhà họ Thẩm, làm chuyện khiến người ta khó có thể tiếp nhận, em chỉ muốn kiểm chứng chút.”

      Giang Thiếu Thành nhìn, sau hồi mới lắc đầu, “Em tới đây như vậy, cũng chỉ vì trai em…..”

      chỉ nhàng ra câu, Lương Nguyệt Lăng lại cảm giác mặt mình sắp nóng lên rồi.

      Lương Nguyệt Lăng ra khỏi phòng làm việc của Giang Thiếu Thành, liền phát Thẩm Tâm Duy cũng từ căn phòng khác ra, đó là phòng làm việc của Thẩm Tâm Duy. đời này căn bản có nhiều điều tình cờ như thế, Lương Nguyệt Lăng cũng tin, mình vừa ra khỏi phòng làm việc của Giang Thiếu Thành, sao có thể đụng Thẩm Tâm Duy đúng lúc như thế. Môi trường làm việc ở đây có chút khác với Cẩm Thành, vị trí văn phòng cao hơn tầng, cũng yên tĩnh hơn nhiều, lại càng có nhiều người tới nhiều. Nếu như trái với hoàn cảnh của nhiều người, người khác nhìn với Thẩm Tâm Duy đứng ở đây, biết nghĩ tới cái gì.

      Lương Nguyệt Lăng nhìn Thẩm Tâm Duy, mà Thẩm Tâm Duy cũng nhìn Lương Nguyệt Lăng.

      Lương Nguyệt Lăng nhìn người phụ nữ trước mắt này, thể hận với Thẩm Tâm Duy, dù sao có thể lý giải. Nhưng cũng cảm giác thân phận của mình có phần xấu hổ gì, dù

      bây giờ Thẩm Tâm Duy với Giang Thiếu Thành vẫn là vợ chồng, thân phận của giờ cũng tốt lắm. Nhưng đối với những người như , chỉ cần cho rằng, cái gì coi là đạo đức, căn bản đáng nhắc tới, huống chi những chuyện này có đúng hay sai hoàn toàn.

      Thẩm Tâm Duy cũng che giấu chờ Lương Nguyệt Lăng, về phía Lương Nguyệt Lăng, “Chúng ta chuyện chút !”

      “Được.”Lương Nguyệt Lăng đồng ý, có chút ngạc nhiên, rốt cuộc Thẩm Tâm Duy muốn gì với mình.

      Vừa mới vào phòng làm việc của Thẩm Tâm Duy, Lương Nguyệt Lăng cảm giác có chút buồn cười, cái này giống phòng làm việc, nhưng rất thích hợp với phong cách của Thẩm Tâm Duy. Thẩm Tâm Duy cho Lương Nguyệt Lăng cảm giác rằng, mặc dù phải là đại tiểu thư yếu đuối, nhưng khá hơn bao nhiêu, những điều này đại biểu nghĩa xấu, cho tới bây giờ Lương Nguyệt Lăng nghĩ rằng mọi người có lựa chọn riêng của mình, mặc kệ tốt hay xấu, người khác có thể khinh thường, nhưng ai có tư cách can thiệp và áp đặt quan điểm của mình lên người khác, vì vậy cố gắng tôn trọng lựa chọn của người khác.

      “Ngồi !”Thẩm Tâm Duy hề khách sáo, đồng thời người khác ngồi, cũng ngồi xuống, “ và Giang Thiếu Thành ở cùng chỗ?”

      ra cũng biết mình muốn nghe đáp án hay , là hy vọng nghe được đáp án , nếu như đáp án là đúng vậy, cảm thấy mình căn bản muốn làm cái nghi lễ gì mà Dương Hi Lạc , làm nghi thức lần này, hoàn toàn thoát khỏi quan hệ với Giang Thiếu Thành, sau đó Giang Thiếu Thành thay đổi thành kẻ thù của .

      .” Lương Nguyệt Lăng cười, cho dù Thẩm Tâm Duy náo loạn trước mặt Giang Thiếu Thành, vẫn canh cánh trong lòng Giang Thiếu Thành với người phụ nữ khác, phụ nữ căn bản đều là vậy , vừa cần có bất kì quan hệ với người đàn ông này, lại vừa bỏ được, làm ra rất nhiều chuyện điên cuồng khiến người đàn ông này chú ý, “Tạm thời .”

      Thẩm Tâm Duy cũng bởi vì đáp án này mà sắc mặt tốt hơn, cúi thấp đầu, sau đó lại ngẩng đầu lên, “Có phải cảm thấy tôi rất đáng ghét, chịu ly hôn với Giang Thiếu Thành, để các người ở chung chỗ làm đôi kim đồng ngọc nữ đúng ?”

      “Nếu như vậy là muốn, đó cũng là lựa chọn của chính , tôi có quyền đánh giá cái gì.”Lương Nguyệt Lăng nhàng ra những lời này, xong côcũng cười, bộ dáng chuyện như vậy, đại khái người khác cảm thấy dối trá, nhưng nghĩ như vậy.

      Thẩm Tâm Duy vốn cho rằng mình phải nhận được rất nhiều giảng đạo, ví dụ như dây dưa ly hôn, có lợi ích gì cho ấy, dù sao Giang Thiếu Thành cũng cần , làm như vậy, cũng chỉ để cho mình khó chịu… ngờ, Lương Nguyệt Lăng liền những lời này cũng khinh thường.

      Điều này làm cho khó chịu nở nụ cười theo Lương Nguyệt Lăng, “Tôi độ lượng như , nếu như tôi là , chắc hẳn hận người như tôi xuống địa ngục !”Người với người so sánh, mới biết mình ác độc cỡ nào, trầm lặng trong chốc lát, “ làm sao biết Giang Thiếu Thành là người chờ đợi?”

      tay ấy có vết sẹo, đó là khi chúng tôi còn bé chạy trốn bị thương, trong lúc vô tình tôi thấy được, thử điều tra, mới biết ấy chính là cậu bé năm đó.” Lương Nguyệt Lăng hời hợt, nhưng biết, mấy câu đơn giản, lại mang gây ảnh hưởng lớn tới Thẩm Tâm Duy, “Thẩm Tâm Duy, Giang Thiếu Thành là người đàn ông có ước định với tôi, tôi mực chờ đợi, bởi vì ban đầu chúng tôi có ước định. Mà bây giờ, là vợ Giang Thiếu Thành, có muốn ly hôn hay , cũng là chuyện của , tôi can thiệp cái gì. Giống nhau cả, còn cơ hội lấy tráitim ấy, đây là chuyện của . Mà chỉ cần Giang Thiếu Thành ly hôn với , tôi tin ấy ở với tôi, nếu là vậy đó là thiếu tôn trọng với tôi, căn bản cũng là làm bẩn ước định của chúng tôi. Chỉ là tôi cho biết, nếu tôi tìm được ấy, tôi có ý định buông tha ấy, tôi chờ lâu như vậy, từ bỏ.Về , tôi hận, nhưng tác thành, tôi tin rằng là của tôi là của tôi.Đây chính là thái độ của tôi.”

      Lương Nguyệt Lăng xong, mới đứng lên, gật đầu với Thẩm Tâm Duy, “Tôi còn phải làm việc, quấy rầy nữa.”

      Lương Nguyệt Lăng xoay người, ra khỏi phòng làm việc .

      ràng Lương Nguyệt Lăng nặng nề, Thẩm Tâm Duy lại cảm thấy bất lực, cảm giác như lúc đối mặt Giang Thiếu Thành, ầm ĩ khóc, có ảnh hưởng gì với Giang Thiếu Thành.

      Bất lực như thế, bất lực đến mức muốn đối phương hung hăng chửi mình dừng lại, cảm giác đó tựa như mình tự diễn trò, người xem thấy vui buồn lẫn lộn chỉ là trò cười.
      Last edited: 18/9/14
      Tôm Thỏbornthisway011091 thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 13:

      Thẩm Tâm Duy mở cửa phòng làm việc của Giang Thiếu Thành, nửa tháng trước, đây là chỗ ngồi của , bây giờ phát ra người ngồi ở đây là chồng , biết nên lấy tâm tình gì để đối diện tất cả. cố gắng suy nghĩ, trừ kinh nghiệm mấy lần trước ầm ĩ với ở văn phòng, thời gian với chung sống tệ, ở với thế nào. thực tế, số lần đến phòng làm việc của có thể đếm đầu ngón tay, nhớ nhất là lần, dạy học sinh, có nam sinh chụp lén , còn đăng lên mạng, tấm ảnh đó nhanh chóng được đăng tải, cũng được đánh giá là giáo xinh đẹp nhất, rất nhiều cư dân mạng còn , có giáo xinh đẹp như , căn bản trốn tiết được.

      Khi biết chuyện, lại kích động chạy tới Cẩm Thành, trực tiếp tới phòng làm việc của , để ý xử lý công việc, liền ôm . Hơn nữa, khi cho rằng có chuyện lớn gì để chỉ ôm , “Em cho biết, em rất có giá, cũng có nhiều người theo đuổi, em cho mà biết, phải giữ em chặt, nếu ngày nào đó em bị ai đấy đoạt .”

      nhớ nét mặt lúc đó, buồn cười, lại sợ cười khó chịu, vì vậy cố nhịn, ra vẻ nhức đầu, “Làm thế nào có khả năng giữ lại được người vợ tuyệt vời như vậy đây!”

      Làm thế nào có khả năng giữ được người vợ tuyệt vời như vậy? mạng có rất nhiều giáo xinh đẹp, mà trở thành quá khứ, câu kia cũng trở thành quá khứ. cần nhức đầu phải nghĩ xem nên giữ lại thế nào, mà là nhức đầu nghĩ xem vứt bỏ thế nào.

      gõ cửa, vì vậy với suy nghĩ của Giang Thiếu Thành, đương nhiên biết người tiến vào là . Khi sa thải nhân viên nào đấy cứng cổ nghe lời, người còn dám ở trước mặt càn rỡ căn bản cũng chỉ có mình !

      bước lại bước về phía , cắn môi, mới chậm rãi mở miệng, “Giang Thiếu Thành, rốt cuộc muốn cái gì?” dừng mấy giây, “Hay là, mục đích của là gì?”

      suy nghĩ rất lâu, luôn cảm giác mình hoàn toàn hiểu người đàn ông này, nhưng làm ra loạt chuyện, tóm lại có mục đích của .

      Quan trọng hơn, tìm được Thẩm Diệc Đình, nhưng tin, Giang Thiếu Thành biết, coi như Giang Thiếu Thành biết, Giang Thiếu Thành cũng phái người tìm Thẩm Diệc Đình, chỉ để cho Thẩm Diệc Đình trở lại Thịnh Quang quốc tế, cũng phải biết hành tung của Thẩm Diệc Đình, dù sao cũng coi Thẩm Diệc Đình là uy hiếp, Giang Thiếu Thành là người tuyết đối để Thẩm Diệc Đình trở thành quả bom mìn dễ nổ. Cho nên, Giang Thiếu Thành chắc chắn phái người tìm Thẩm Diệc Đình, hơn nữa còn có thể cầu phải là người đầu tiên biết hành tung của Thẩm Diệc Đình trước tất cả mọi người.

      Nếu như suy đoán của đúng, có lẽ dựa vào đây tìm được trai .

      “Mục đích của tôi, em cần phải biết.” nhìn , rút ra tờ tài liệu bàn.

      cũng thấy hành động của , “Cái này của là tờ thỏa thuận ly hôn để tôi ký?”

      Động tác cầm văn kiện còn đẹp như vậy, sau đó triển khai, chăm chú nhìn, hình như dùng bút ghi chú cái gì, sau đó cầm điện thoại lên, dùng giọng điệu công kích bảo đối phương đưa ra phương án loại bỏ, hơn nữa lần sau mà tái có thể , bởi vì kiễn nhẫn để xử lý lỗi sai này.

      nhìn Giang Thiếu Thành như vậy, cảm thấy rất xa lạ, sau đó lại bỏ suy nghĩ này, có lẽ vốn là bộ dạng này, giờ mới bằng lòng để thấy chút, mà thanh chuyện chẳng hề nghiêm nghị, nhưng lại vô tình khiến người ta thấy sợ hãi, cũng là mặt của .

      cúp điện thoại, lúc này mới liếc nhìn cái, “Em ký sao?”

      Hình như nếu ký, cũng phí công vô ích làm gì.

      “Chắc chắn .” từ từ thở ra hơi, để mình bình tĩnh, cười với , “Chỉ là tôi nghĩ, bây giờ muốn ly dị với tôi đúng ?”

      Lúc trước muốn ly hôn với , căn bản cũng bị kích thích rồi, biết lừa bao lâu, vì vậy nhịn được, mới hành động thô bỉ như thế. Mà trước, cũng bình tĩnh lại rồi, nếu như tính giành lấy Thịnh Quang quốc tế về tay mình, phải với thân phận chồng của Thẩm Tâm Duy mới hợp tình hợp lý, nếu cho dù có chữ kí của Thẩm Diệc Đình trong tờ giấy đó thế nào, danh tiếng bên ngoài của chắc chắn tốt, hơn nữa còn bị người xỉ vả, cũng làm xấu danh dự nhà họ Giang.

      Nhưng nếu vẫn duy trì thân phận con rể nhà họ Thẩm, cái này giống, Thẩm Diệc Đình rời , chỉ phải quản lý Cẩm Thành tốt, còn phải xử lý các chuyện của nhà họ Thẩm, đây chính là có tình có nghĩa, trợ giúp lớn cho nhà họ Thẩm, coi như về sau làm ra chuyện gì, mọi người cũng nhớ làm những chuyện này.

      Khi đứng vững ở Thịnh Quang quốc tế, ly dị với , người ta cũng nghĩ là lỗi của . Bây giờ chỉ cần nhẫn nại thời gian, có thể được nhiều lợi ích như vậy, cần gì phải nóng lòng đòi ly hôn với đây?

      Giang Thiếu Thành căn bản muốn vòng vèo với , cũng lười qua loa, “Ngược lại em cũng biết rồi.”

      Đó chính là thừa nhận, bây giờ chính xác là muốn mượn thân phận chồng của để làm lót chân ổn định ở nơi này.

      ra cứ nghĩ mà xem, tôi cũng lỗ, phải xử lý thêm cục diện rối rắm nào ở Thịnh Quang quốc tế, chừng còn phải cám ơn tôi.”

      Lúc này mới chăm chú nhìn , hình như hoàn toàn ngờ như vậy, cười nhạt, trước kia cảm thấy nụ cười như vậy là gió thổi vào mặt, nhưng giờ thấy đây chỉ là nụ cười giễu cợt, tự dưng khiến người ta thoải mái, “Nếu như tỉnh ngộ, đừng làm phiền tôi nữa.”

      “Sau này nữa. Chỉ là đồng thời dọn dẹp cục diện rối rắm của Thịnh Quang quốc tế, chắc chắn quên lấy lợi ích, xin xuống tay lưu tình, đừng làm quá.”

      “Em cảm thấy có khả năng sao?” lắc đầu cái, “Thẩm Tâm Duy, em phải thương nhân, đừng miễn cưỡng mình.”

      thử lần, làm sao biết mình thích hợp?” đến gần , cách rất gần, “ ra chúng ta có thể hợp tác, tôi có thể làm chướng ngại vật với , ngay cả có thể diễn màn vợ chồng thân ái với ….. chỉ cần biết tôi ở đâu, phiền lòng cho tôi tiếng.”

      Giang Thiếu Thành thu lại vẻ mặt của mình, “Tôi rồi, tôi biết trai em ở đâu, việc hợp tác này, em thua thiệt.”

      thử lần, làm sao biết?” kiên định nhìn , “ phải cũng muốn tìm tôi sao, tìm được, cũng biết, rốt cuộc có tư cách ngồi ở vị trí này hay .”

      “Nếu như là vậy, tôi chỉ có thể , tôi cố hết sức.”

      Thẩm Diệc Đình rất nhiều lần, nhưng sắc mặt của hề có chút lo lắng nào, đồng thời cũng có vẻ xấu hổ, là biết che giấu quá tốt, hay là có bản lĩnh nhìn mặt mà chuyện giống ?

      vẫn lấy được vật muốn, nhưng cũng nhận thức được với Giang Thiếu Thành, căn bản bọn họ còn duy trì danh nghĩa vợ chồng, cho dù là hữu danh vô thực, Giang Thiếu Thành cần thân phận này, mà cũng cần.

      Thẩm Tâm Duy ở trong phòng làm việc, bắt đầu học tập phần dễ hiểu, coi như có tài năng gì, thể trở thành tinh trong giới thương trường, cũng trở thành người thiên phú gì, nhưng học nhiều chút, biết nhiều hơn chút, vẫn có lợi ích.

      vốn định bảo Mạnh Hạo dạy , vì quan hệ của Mạnh Hạo với Thẩm Diệc Đình, cũng rất tin tưởng Mạnh Hạo.

      Nhưng Mạnh Hạo cũng rất bận, muốn Mạnh Hạo trễ việc, chỉ có thể tự mình ngồi nghiên cứu, từ từ xem.

      thu hồi vẻ khó nhịn của mình, từ từ nhìn những thứ đó, bảng báo cáo, kế hoạch, mua…. ép mình từ từ học, chỗ hiểu, phải hỏi những thư kí, những người này cũng là những người có năng lực trình độ học vấn cao, bởi vì thân phận của , cho dù hỏi vấn đề ngu ngốc, bọn họ cũng nhẫn nại cho ra đáp án.

      Chỉ là càng học được những điều này, lại càng thấy trai vất vả, hi vọng trai quay về nhanh, trở về bên cạnh , như vậy cảm thấy chỉ có mình mình. Thời điểm rất bận rộn, Mạnh Hạo nhận được điện thoại nội bộ, Giang Thiếu Thành bảo lập tức tới ngay.

      Mạnh Hạo cũng thấy bất ngờ, người mà Thẩm Diệc Đình trước kia tin tưởng, giờ lần lượt sang bên Giang Thiếu Thành, cách khác, coi như những người đó trong lòng phục, cũng dựa theo lời Giang Thiếu Thành mà làm, mà thân phận Mạnh Hạo đặc biệt, Giang Thiếu Thành xử lý sau cùng, cũng dễ hiểu.

      Mạnh Hạo đứng trước phòng làm việc, cũng nghĩ tới Giang Thiếu Thành tính đối phó mình ra sao, thầm nhớ lại công việc vài ngày này của mình, rất cẩn thận, có gì may, ở phương diện này, Giang Thiếu Thành bắt được nhược điểm gì.

      suy tư lần, lúc này mới gõ cửa phòng làm việc, Giang Thiếu Thành biết là , vì vậy để cho vào.

      Mạnh Hạo thản nhiên tới trước bạn làm việc của Giang Thiếu Thành.

      Giang Thiếu Thành cũng tài liệu với bút tay xuống, Mạnh Hạo cẩn thận đứng cách xa, lời nào, Mạnh Hạo vẫn đứng.

      Năm phút sau, Giang Thiếu Thành gõ bàn cái, khóe miệng lộ ra tia cười, tiếp đứng lên, tới trước mặt Mạnh Hạo.

      cười vô tư, nhưng với khí thế mạnh mẽ và phong cách tự tin lạnh nhạt, khiến Mạnh Hạo thoáng lui về sau bước.

      Giang Thiếu Thành vươn tay, tay có tờ giấy, tờ giấy có lẽ là sai, bởi vì đó là trang giấy, những hình dáng gấp quái dị.

      Mạnh Hạo thấy tờ giấy này xong, sắc mặt thay đổi, thận trọng cầm tờ giấy lên, sau đó mở ra, giấy chỉ có câu.

      Mạnh Hạo nhìn nội dung giấy, lại nhìn ánh mắt Giang Thiếu Thành có biến hóa lớn, lâu mới bật cười, “Tôi biết nên làm thế nào rồi.”

      Lúc này Giang Thiếu Thành mới thỏa mãn mà gật đầu.
      Tôm Thỏbornthisway011091 thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 14:

      Thẩm Tâm Duy nhận được điện thoại của Nam Ngưng đúng lúc hỏi đồng nghiệp vấn đề sâu xa nào đấy, vấn đề này quấy nhiễu lâu rồi, vẫn tìm được cách giải quyết, cũng đúng lúc này, Nam Ngưng gọi tới. Gần đây cố gắng học hiểu phương diện kinh doanh, cũng liên lạc với Nam Ngưng, cũng biết sức khỏe Nam Ngưng ra sao, tâm tình bây giờ thế nào. Thẩm Diệc Đình là trai , lo lắng rồi, Nam Ngưng là vợ Thẩm Diệc Đình, hẳn còn lo lắng hơn.

      Nam Ngưng trong điện thoại đứt quãng, hơn nữa rất gấp gáp, Thẩm Tâm Duy đành phải ra hai tin tức hữu dụng, đột nhiên Nam Ngưng phát cái gì đó, có liên quan tới Thẩm Diệc Đình.

      “Được, em lập tức tới đây.” cúp điện thoại, cầm túi, vội vã chạy vào thang máy, chuẩn bị chạy tới chỗ nam Ngưng.

      Kể từ khi Thẩm Diệc Đình và Nam Ngưng kết hôn, bọn họ liền dọn ra ngoài ở, thỉnh thoảng mới trở về biệt thự nhà họ Thẩm. Lúc mới bắt đầu, Thẩm Tâm Duy hiểu sao bọn họ lại muốn dọn ra ngoài ở, cho đến lúc, có lần, Thẩm Diệc Đình và Nam Ngưng trở về thăm mẹ cuối tuần, trong lúc vô tình thấy bọn họ cãi vã, từ đó về sau,Thẩm Tâm Duy hỏi sao trai lại dọn ra ngoài ở.

      Giữa chị dâu và trai, có vấn đề của bọn họ, hai người có vấn đề, nếu như vẫn ở trong nhà, bọn họ chắc chắn ngừng che giấu, đồng thời cẩn thận bị bại lộ, làm người nhà lo lắng, huống chi bọn họ muốn ảnh hưởng tới Diệp Thục Phương lớn tuổi.

      Thẩm Tâm Duy ra khỏi thang máy, vội vã ra ngoài công ty, chạy quá nhanh, tiếng giày cao gót vang lên, mà cũng vì quá vội, giẫm hụt bậc thềm, trong nháy mắt thấy rất đau. cúi người xuống, vuốt vuốt chân trái bị đau của mình, rất đau, nhưng có gì to tát cả, khập khiễng, đến ven đường, gọi xe taxi, tới chỗ Nam Ngưng.

      Chân đau lắm, lát sau đau nữa. Nhưng lúc ngồi trong xe trong đầu lại nhớ ra kỉ niệm trước kia. nhớ lần đầu giầy mười phân, dám xuống tầng, chỉ có thể lấy tay nắm chặt vào lan can, từng bước từng bước xuống. Hơn nữa bình thường ở trong phòng ngủ, còn giày cao gót tới lui, vì luyện tập giày cao gót, với Dương Hi Lạc, hi vọng rằng có mọt ngày giày cao gót có thể bước như bay, Dương Hi Lạc cứ thích làm khổ mình, cũng chỉ cười, quá lùn, có cách nào, chỉ có thể làm vậy.

      Sau đó vẫn thủy chung với giày cao gót, ngay cả Dương Hi Lạc cũng thói quen tự làm khổ của , bởi vì có thể giày cao gót mà như giầy đế bằng, mà giầy đế bằng cũng quen. quen với việc giầy cao gót, bởi vì phát ra, giầy đế bằng đứng chung với Giang Thiếu Thành hợp lắm, vì vậy liều mạng cố giầy cao gót, nhưng trong lòng , muốn cho người khác biết, khi đó vẫn chỉ thầm mến , yên lặng làm tất cả, sợ người khác biết, chỉ coi đây là chuyện cười bình thường.

      ngồi ở trong xe taxi, nhưng rất muốn vứt bỏ đôi giầy chân mình, mà chỉ suy nghĩ chút thôi.

      tới chung cư mà sau khi Thẩm Diệc Đình cưới chuyển ra, môi trường xung quanh đây rất tốt, hơn nữa đằng sau còn có trung tâm mua sắm, nhưng còn có khu vườn ở đây, cơ sở vật chất tốt. nhớ lần đầu tiên tới đây còn muốn thử máy tập thể hình ở đây, khi đó Thẩm Diệc Đình trẻ con, bởi vì câu này, tới đây nữa, chỉ vì chứng minh giờ phải là đứa trẻ, mà là người phụ nữ, còn là người kết hôn.

      thang máy lên tầng, ra ngoài thang máy, lập tức tìm Nam Ngưng.

      Cửa cũng khóa, trực tiếp vào. Bên trong nhà rất yên tĩnh, phòng khách cũng có ai, kêu tiếng, về phía phòng ngủ của trai chị dâu.

      Nam Ngưng ngồi ở bên giường, đưa lưng về phía Thẩm Tâm Duy, dáng vẻ như vậy khiến Thẩm Tâm Duy thấy sợ hãi, hình như ngồi ở đó phải là người, mà là pho tượng.

      “Chị dâu?” cũng gọi lớn tiếng.

      Nam Ngưng vẫn xoay người nhìn , mà ngồi như cũ. Rèm cửa sổ trong phòng ngủ cũng kéo ra, ánh mặt trời ngoài cửa sổ cũng chiếu vào đây, ngược lại khiến nhà càng lạnh lẽo, màu vàng trong nhà càng khiến Thẩm Tâm Duy phát sợ. tới, phát Nam Ngưng nắm trong tay chiếc điện thoại di động, mặt đều là nước mắt.

      Nam Ngưng cũng nhìn thấy Thẩm Tâm Duy, lúc này nhịn được khóc ra tiếng, ôm Thẩm Tâm Duy.

      Trong khoảng thời gian này Nam Ngưng vẫn ở nhà bố mẹ, mẹ của cũng chăm sóc cho , nhưng nửa quần áo của đều ở đây, vì vậy muốn tới đây lấy quần áo, thuận tiện lấy điện thoại. Kể từ khi sinh non, ở trong bệnh viện, chưa lấy điện thoại, bởi vì điện thoại ở căn phòng này.

      dọn dẹp quần áo, lấy điện thoại từ dưới gối của mình, vô tình mở ra xem, phát có rất nhiều cuộc gọi nhỡ, đều là từ đồng nghiệp và bạn bè của , còn có rất nhiều tin nhắn, mà tuyệt ngờ tới, Thẩm Diệc Đình cũng nhắn tin cho .

      Nội dung tin nhắn rất ngắn gọn: Bây giờ rất tốt, đừnglo lắng.

      Thời gian gửi tin, chính là sau khi Thẩm Diệc Đình xảy ra tai nạn xe, nhưng trước khi mất tích.

      Nam Ngưng nhanh chóng lau nước mắt mặt mình, “Tâm Duy, em xem có phải trai gửi tin cho chúng ta bên ngoài, mà cho chúng ta giờ ấy rất an toàn, chúng ta đừng lo lắng quá. Mà ấy chỉ vì chút nguyên nhân, mới chưa trở về được, nhưng nguyên nhân này quá bí khiến ấy liên lạc được với chúng ta.”

      Thời gian gửi tin, nếu như sau khi Thẩm Diệc Đình mất tích, suy đoán của Nam Ngưng có khả năng cao, nhưng đây lại là trước khi mất tích, cũng đại diện cho cái gì.

      Nhưng Thẩm Tâm Duy, nghĩ tới gì đó, chị dâu cũng nghĩ đến, chị dâu chỉ muốn cho mình chút lý do khuyên mình tin tưởng, Thẩm Diệc Đình còn sống, Thẩm Diệc Đình chỉ ở nơi mà họ biết thôi.

      Thẩm Tâm Duy gật đầu cái, “Nhất định là như vậy, trai nhất định là bận gì, sợ chúng ta làm phiền ấy, cho nên mới nhắn tin như vậy, để chúng ta đừng hoảng hốt vội.”

      mặt an ủi chị dâu, mặt an ủi mình.

      “Đúng vậy, ấy thông minh, làm sao có thể để cho mình gặp chuyện may. ấy chắc chắn để mình thiệt thòi…” mặt Nam Ngưng vẫn còn nước mắt, nhưng lại nở nụ cười, “An hem là đáng ghét quá, ấy nhất định thấy với chị cãi nhau, khiến ấy khó chịu, cho nên cũng muốn chị khó chịu theo, bây giờ ấy làm được, làm được rồi, bây giờ chị rất khó chịu.”

      “An hem keo kiệt như vậy đâu!” Thẩm Tâm Duy phản bác.

      “Em phải bênh an hem là đúng rồi.” Nam Ngưng làm bộ có chút bất mãn, “Chờ em trở về, chị nhất định khiến ấy khó chịu.”

      Thẩm Tâm Duy cười “Thôi , đến lúc đó chắc chắn chị làm được.”

      Phụ nữ, cứ nhiều lời độc như vậy, chuyện ác như thế, nhưng hơn nửa là làm được.

      Lúc này Nam Ngưng mới nở nụ cười, “Ai chị làm được… ấy đối với chị như vậy, chị làm.”

      “Được được được, chị dâu nhịn nhịn…”

      Nam Ngưng nghe như vậy, vẫn thấy lạ lạ nhưng tâm tình khá hơn rồi.

      Thẩm Tâm Duy rất nhiều lời với Nam Ngưng, mà cũng tới thư phòng của Thẩm Diệc Đình lòng vòng, đột nhiên rất muốn tìm ra đồ gì đó, hoàn toàn chứng minh Thẩm Diệc Đình vẫn sống, nhưng thất vọng, Thẩm Diệc Đình giữ lại thứ gì, có chút thất vọng, nhưng sâu trong nội tâm vẫn hy vọng trai xử lý chuyện gì lớn mà thôi, ấy trở lại.

      Thẩm Tâm Duy đưa Nam Ngưng về nhà bố mẹ, lúc này mới rời .

      Thẩm Tâm Duy trở lại công ty, gặp Nam Ngưng xong, khiến thấy kích động muốn học tốt về việc kinh doanh này, hi vọng sau khi trai trở lại, công ty đến nỗi rối loạn. Sau đó Thẩm Diệc Đình trở lại, phát công ty kinh doanh tốt, chị dâu cũng rất ổn, mà cũng tốt, hình ảnh đó, là động lực để cố gắng.

      Nhưng còn chưa vào phòng làm việc của mình, phát Mạnh Hạo ôm chồng tài liệu lớn vào phòng làm việc của Giang Thiếu Thành, đứng tại chỗ nhúc nhích, chỉ nhíu mày. Mấy ngày nay cảm thấy ràng, số lần Mạnh Hạo vào phòng làm việc của Giang Thiếu Thành tăng lên, chỉ như vậy, Mạnh Hạo ở trong phòng của Giang Thiếu Thành, hình như hai người thảo luận cái gì.

      Mấy ngày ngắn ngủi mà thôi, tại sao Mạnh Hạo lại thay đổi như vậy? hơn nữa Mạnh Hạo cũng cho , bây giờ đàm phán cái gì với Giang Thiếu Thành.

      đợi chút, chờ Mạnh Hạo ra khỏi phòng làm việc của Giang Thiếu Thành, muốn biết, rốt cuộc là vì cái gì, đột nhiên thái độ của Mạnh Hạo đối với Giang Thiếu Thành lại thay đổi.

      Nửa giờ sau, Mạnh Hạo ra ngoài, thấy Thẩm Tâm Duy, rất sững sờ, nhưng vẫn cười tới, “Tiểu thư.”

      Thẩm Tâm Duy câu môi, hơi dò xét nhìn chằm chằm Mạnh Hạo.

      Mạnh Hạo vẫn bình thản, bị Thẩm Tâm Duy nhìn như vậy, đứng tại chỗ cười, cảm thấy xấu hổ, cũng có bất kỳ khó chịu nào.

      “Giang Thiếu Thành nhanh thu phục như vậy rồi sao?” Tốc độ thế giới này biến hóa quá nhanh, chỉ mới lung lay, lập tức phát nhận thức của mình khác nhau.

      “Giang tổng luôn là người có năng lực quyết định.” Mạnh Hạo tự động loại bỏ chút mỉa mai của .

      “Cho nên?” nâng cằm.

      “Giang tổng xử lý các việc ở Thịnh Quang quốc tế rất tốt, tôi tin tưởng năng lực của Giang tổng, đại tiểu thư cũng có thể thử tin tưởng.”

      Thẩm Tâm Duy cười hừ tiếng, “ biết tôi tới cái này.”

      Mạnh Hạo cười, “Vậy đại tiểu thư muốn điều gì?”

      Hàm ý của Thẩm Tâm Duy tới cổ họng, rồi lại nuốt , Mạnh Hạo biểu như vậy, cho biết, giải thích cho , bất kể ép buộc cái gì. Mạnh Hạo là người, chắc hẳn thêm gì.

      trợn mắt nhìn Mạnh Hạo cái, lúc này mới giày cao gót trở lại phòng làm việc của mình.
      Last edited: 27/9/14
      Tôm Thỏbornthisway011091 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :