1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hôn Miên - Lục Xu (Full 52 Chương Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 5:

      Cay, thể cho sảng khoái, ngay cả phương diện nghiên cứu, cũng khôngthừa nhận vị giác cay, mà coi cay là mộtcảm giác đau.

      Thẩm Tâm Duy ngồi đối mặt với Dương Hi Lạc, bàn ăn là lẩu ớt cay bàn, bàn bày đầy các loại món ăn. ThẩmTâm Duy nhìn chằm chằm vào nồi lẩu ở giữa, chứng kiến nước đỏ sôi trào lên, bưngtừng đĩa , cho thức ăn vào bên trong nồi lẩu.

      bàn ăn còn hai chai bia, là Thẩm Tâm Duy gọi, hai người bọn họ mỗi người chai.

      Chỉ bằng việc Thẩm Tâm Duy gọi thúc ăn, Dương Hi Lạc cũng biết, ấy làm vậy đangphát tiết hay là trong lòng quyết định gì rồi. Thẩm Tâm Duy làm việc gì, cảm giác mười phần, nhất định phải làm chút gì đó trước khi làm việc gì lớn, hình như chỉcó như vậy, mới có thể quyết định được.

      Ví dụ cách đây rất lâu,Thẩm Tâm Duy quyết định giảm cân, quyết định trước, phải là lên kế hoạch mỗi ngày chạy bộ ở đâu hay chạy bao lâu, cũng khống chế ăn uống thế nào, mà mua socola dovevề, thích ăn nhất là socola của hãng này,mua ba thanh về ăn. Cách làm của hoàn toàn giống như người muốn giảm cân, ngay cả Dương Hi Lạc trong lòng thầm than thở, đây chính là “Ăn no mới có sức giảm cân” nổi tiếng hay sao? Nhưng Thẩm Tâm Duy làm được, bắt đầu ngày hôm sau, giảm, cần bất kì thức ăn có hàm lượng chất cao, mỗi tối đều chạybộ, sau đó năm đấy từ người mậpbiến thành nhắn động lòng người.

      Hay như là, lúc Thẩm Tâm Duy quyết định hoàn toàn kết thúc tình cảm thầm mến củacô đối với Giang Thiếu Thành lấy ra nhật kí mà mình viết nhiều năm nay, trong nhật kí chỉ ghi về người, đó chính là Giang Thiếu Thành. Thẩm Tâm Duy còn dám ở trước mặt Dương Hi Lạc kể ra nhữngđiều trong đó, những câu đó quá chua, hoặc là nghiêng đầu 45 độ lên nhìn bầu trời, khiếnDương Hi Lạc cười thể kiềm được.Sau đó Thẩm Tâm Duy nhìn nhật kí mình viết, chôn ở chỗ nào đó, cũng quyếtđịnh, từ đó về sau bao giờ tiếp tục Giang Thiếu Thành. Từ ngày đó bắt đầu, mỗi lần cùng Dương Hi Lạc làm gì, vốn là mười câu chín câu tới GiangThiếu Thành, giờ Thẩm Tâm Duy tới tên Giang Thiếu Thành nữa.

      Thẩm Tâm Duy, làm việc dựa mười phần cảm giác, nhưng sau khi làm xong, cũng khó tuân thủ.

      Mà bây giờ, Thẩm Tâm Duy vốn uốngrượu, nhưng giờ có bình rượu bàn, căn bản vừa quyết định làm mộtchút….chuyện khác.

      Món ăn nấu xong, Thẩm Tâm Duy chuẩnbị ăn.

      Cay, nóng, mùi vị lại rất ngon.

      “Hi Lạc, bây giờ tớ có công việc, có chồng, trai…. Bữa tiệc này, cậu phải mời tớ.” Thẩm Tâm Duy ăn được lúc lâu rồi, lúc này mới nhớ ra nên suy tính tới việc trả tiền.

      “Cũng được.” Dương Hi Lạc biểu rấtthoải mái, “Nhưng phải giải thích cho tớ trước, , hồi đó vì sao cậu muốn giảmcân?”

      Thẩm Tâm Duy ban đầu quyết định giảmcân, khiến người đứng xem cũng thấy đủ,mỗi ngày chỉ ăn chút, hơn nữa mỗi tốicòn ở sân tập chạy 20 vòng, phải biết đó là chạy 400m. Nhất là người biết Thẩm Tâm Duy, trước kia tham ăn hơn kém, đối với đồ ăn vặt cự tuyệt, uống nước cũng uống nước suối, nhất luật phải là đồ uống lượng calo cao.

      Vì vậy ban đầu có người đoán, Thẩm TâmDuy bị cái gì kích thích vậy.

      Thẩm Tâm Duy vừa ăn vừa nhìn Dương Hi Lạc, lại lấy cốc bia, sau khi uống xongmới chậm rãi mở miệng.

      Chuyện rất đơn giản, chỉ vì theo ThẩmDiệc Đình xuất ở các buổi tụ họp, mỗi lần tụ họp, mỗi người chơi trò , có người hỏi Giang Thiếu Thành, ấy ràng muốn hỏi chuyện khác, nhưng mộtngười khác ngừng trêu đùa, cuối cùngcô ý tùy tiện hỏi vài vấn đề: thích con như thế nào, cao thấp hay là mập gầy…..

      Đáp án khác biết, nhưng nhớGiang Thiếu Thành câu: Gầy mộtchút thôi……

      Cũng bởi vì câu này, quyết định ném toàn bộ đồ ăn vặt của mình vào thùng rác, sau đó quyết định giảm cân nghiêm túc. Côđi mua ba thanh socola về, lúc ăn suy nghĩ, phải nhớ kĩ mùi vị này, bởi vì về sau đụng tới nữa…… sau đó mỗi ngày giảm bớt thức ăn, thời điểm mới bắt đầu, hay dậy lúc ba bốn giờ sáng, chỉ vì bị đóimà tỉnh, sau khi tỉnh lại, ngừng ảo tượng hình dáng gầy của mình, hi vọngmình có thể xuất xinh đẹp trước mặt Giang Thiếu Thành….. sau đó vì mỗingày ăn ít mà dạ dày cũng quen dần, cuốicùng, ăn nhiều nữa, thể trọng cũng chầm chậm giảm xuống.

      Dương Hi Lạc chỉ có cảm giác, vẫn là vì Giang Thiếu Thành, rất nhiều lần đầu tiên của Thẩm Tâm Duy đều là vì Giang Thiếu Thành mà ra.

      Dương Hi Lạc uống với Thẩm Tâm Duy,“Bây giờ chuẩn bị làm gì đây?”

      Thẩm Tâm Duy lắc đầu cái, “ bước nhìn bước, kể cả trời sập xuống,cũng mặc kệ người đàn ông cao lớn đó.”

      “Cậu sợ tớ lựa chọn xoay người đisao?”

      “Vậy tớ liền ngồi.” Thẩm Tâm Duy cười.

      quyết định rồi, chỉ là quyết định này là hi vọng mình kiên cường, có lẽ chống đỡ nổi cả nhà, nhưng cố hết sức, bằng tất cả sức lực của mình, kiêncường đối mặt tất cả. Bây giờ khôngdựa vào người khác, cũng chỉ có thể dựa vàochính mình, thời điểm người cùng đường,chỉ có thể chịu khó tiến lên.

      Dương Hi Lạc thở dài, “Giang Thiếu Thànhthật có ước định với ta màlàm như vậy với cậu? quả thể tinnổi, cậu là vợ ta, sống với ta lâu nhưvậy…. cho dù có ước định, đó cũng là chuyện rất lâu rồi, như thế nào lại có thể….Có phải các cậu còn có mâu thuẫn gì nữa ?”

      Người khác lý giải được, ra ngay cả Thẩm Tâm Duy cũng hiểu,nhưng sau có thể hiểu, “Có lẽ chính là vì thế,tớ có thể vì câu của Giang Thiếu Thành mà làm nhiều như vậy, tại sao ấy thể vì ước định mà vứt bỏ tớ?”

      Cũng có thể hiểu.

      Có thể lý giải.

      Dương Hi Lạc nhìn mặt , tất cả đều là đau lòng, Thẩm Tâm Duy ngược lại nở nụ cười,“Cậu đừng lo cho tớ, ra cũng tốt, ítnhất ấy vứt bỏ tớ lúc tớ già….. bây giờ tớ vẫn còn trẻ, còn có thể gặp người đàn ông tốt……, uống .”

      Thẩm Tâm Duy có tửu lượng kém, bình rượu đến nỗi say, nhưng đỏ cả mặt rồi.

      Lúc họ ăn xong Thẩm Tâm Duy bướcnhanh dưới góc cây, ngừng nôn lên nôn xuống, nước mắt cũng chảy theo.

      Dương Hi Lạc nhanh đưa giấy ăn ra.

      Thẩm Tâm Duy lau miệng, “ xin lỗi cậu, khó được lần cậu mời, tớ nể mặt mũi như vậy, lại nôn ra…..” còn chưa xong, lại cúi người nôn.

      Rất kì quái, nôn như điên, cũng say, vẫn tỉnh táo, bởi vì còn nhớ phải đitới siêu thị, mua hai thanh socola Dove.

      ăn socola, từ từ mở miệng, “Trước kia thấy quảng cáo của Dove, ăn Dove chính là hạnh phúc, từ đó về sau, tớ cảm thấy chỉcần được ăn Dove, tớ cảm thấy hạnh phúc. Vẫn nhận định nhu thế, giống nhau.”

      “Cậu nhật định hạnh phúc.”

      Dương Hi Lạc cùng với , gió đêm thổitới, rất lạnh, nhưng vẫn . Thẩm Tâm Duy ngừng , sắp đặt Giang Thiếu Thành ra sao, Giang Thiếu Thành tìmđược mỹ nhân ngư chân chính của ra sao, bây giờ cái gì cũng có, vừanói, vừa cười.

      Dương Hi Lạc yên lặng nhìn , Thẩm Tâm Duy phải đại mỹ nữ gì, nhưng có điểm đặc biệt của mình, tựa như đóahoa ven đường, có lẽ nhìn chói mắt, nhưng có ma lực đặc biệt, nhất là lúc cườilên má lúm đồng tiền ra, nhìn rất đáng , hơn hẳn tất cả kích thích từ chính ngũ quan mà ra.

      “Gọi tớ tiếng, được ?” Đột nhiêncô cầu.

      “Tiểu Duy.” Dương Hi Lạc phối hợp.

      Tóc của được gió thổi loạn lên, nhưng vẫn cười, “Bây giờ đột nhiên tớ thích cậu cứ gọi tớ như vậy.”

      thích người khác gọi là TiểuDuy, và Dương Hi Lạc cùng xem mộtbộ phim tên < Mặt nạ >, thích Bội Dung, mà Dương Hi Lạc thích Tiểu Duy, xem phim xong, Dương Hi Lạc nếu như vua gặp Tiểu Duy sớm chút, nhất định sẽhạnh phúc với Tiểu Duy, mà Thẩm Tâm Duy chỉ kiên trì rằng nhà vua Bội Dung, đối với Tiểu Duy chỉ là có cảm tình mà thôi, hai người bọn họ vì thể tranh cãi ở rạp chiếu phim, thiếu chút nữa là kêu tuyệtgiao.

      Đến bây giờ, Thẩm Tâm Duy đột nhiên thích Tiểu Duy, nếu như là Tiểu Duy, có phép thuật, có thể tìm được trai về, cũng có thể biết trai chuyển nhượng cổ phần ra sao……..

      nhìn Dương Hi Lạc, “Nếu nhu tớ giốngTiểu Duy, tớ nhất định dùng phép tìm cho cậu mỹ nam, giống nam chính trong tiểuthuyết mà cậu thích, thương cậu cậu,đời này có cậu được, đời này chỉ mình cậu.”

      Dương Hi Lạc đột nhiên cười, ôm lấy Thẩm Tâm Duy, “Ừ, được, cậu nhanh tu luyện , tu luyện xong, ban cho tớ mỹ nam.”

      Thẩm Tâm Duy cười, “Được, tớ tu luyện,biến biến biến, ra đại mỹ nam……”

      Họ đường, đủ thứ chuyện, vừa , vừa cười lên. Thẩm Tâm Duy xoay vòng tại chỗ, “Biến biến biến, Thẩm TâmDuy sau này, nhất định kiên cường vôđịch.”
      Tôm Thỏ thích bài này.

    2. 2709hangda

      2709hangda Well-Known Member

      Bài viết:
      140
      Được thích:
      388
      Chương 6:

      Thẩm Tâm Duy cùng Dương Hi Lạc điên khùng náo loạn đêm xong, ngày hôm sau tới đại học Đông Giang làm số thủ tục, bởi vì rất nhiều thứ chưa làm xong, căn bản còn phải trở về trường mấy lần nữa. Khi trở lại trường, đồng nghiệp vừa cảm thán vừa khuyên nên suy nghĩ thêm chút, lắc đầu cái, rất kiên định. Mà ra ngờ những sinh viên dạy, cũng tới khuyên , thấy những học sinh này, cảm động là giả, vì vậy đồng ý với bọn họ ăn bữa chia tay.

      Căn bản Thẩm Tâm Duy cùng với những học sinh này cũng cùng lứa, mặc dù luôn điểm danh khiến nhiều học sinh thích, người thích cũng ít, rất dễ chuyện, trừ phi biểu quá đáng, dưới tình huống bình thường là nợ môn. Nhất là có chút nam sinh, cười bảo học nhàm chán, nhưng bọn họ thấy giáo dạy tiếng xinh đẹp cũng là chuyện tốt.

      muốn rời , những lớp từng dạy học sinh cũng tới đông đủ, trực tiếp bao hết nhà hàng, thế này là quá hoành tráng, cũng có chút xúc động. Các học sinh cũng biểu lộ muốn từ chức, cũng hỏi nguyên nhân rời , cũng chỉ hời hợt, dám , giáo của bọn họ chỉ là người hèn nhát, bỏ việc cũng bởi vì muốn thoát khỏi vết tích của người đàn ông.

      ăn nhiều lắm, hôm qua mới cùng Dương Hi Lạc ăn bữa cay, hôm nay lại ăn lẩu tiếp, sợ bản thân chịu nổi.

      Ăn xong, lại tới bệnh viện, hôm nay Nam Ngưng xuất viện. Nam Ngưng sinh non xong, vẫn ở lại bệnh viện, tình trạng thân thể khỏe, cộng thêm cảm xúc bất ổn, ở lại bệnh viện nửa tháng. Nam Ngưng ở đây nửa tháng, đồng nghĩa với việc Thẩm Diệc Đình mất tích nửa tháng. Trước kia Thẩm Tâm Duy cho rằng,nếu như mình gặp phải chuyện như vậy, nhất định khóc lớn lên, xảy ra , phát chỉ có thể ép mình chấp nhận nó, có ý định khóc.

      Lúc tới, Nam Ngưng cũng thu dọn xong đồ, nhìn qua có vẻ ổn định.

      “Chị dâu, chị đừng lo lắng, trai nhất định có việc gì.” cười với Nam Ngưng, hi vọng chị dâu buồn quá, Dương Hi Lạc hay , bình thường trong tiểu thuyết, người mất tích là làm chuyện lớn, sau đó ngày nào đấy xuất làm mọi người bất ngờ.

      Sắc mặt Nam Ngưng cũng chưa tốt lắm, gật đầu cái, sau đó nhìn Thẩm Tâm Duy chút, “Tâm Duy, chị tin trai em có việc gì, ấy là người thông minh kiên cường dũng cảm, ấy nhất định ổn thôi.”

      Hai người phụ nữ cũng hiểu, họ suy nghĩ tích cực về việc Thẩm Diệc Đình mất tích, chỉ làm việc lớn nào đấy, hơn nữa thể cho họ biết, như vậy họ chờ, chờ ngày trở về.

      Lần này Nam Ngưng quay về bên bố mẹ ấy, bây giờ Thẩm Diệc Đình chưa về, Nam Ngưng biết thân thể mình chưa hồi phục, bố mẹ cũng muốn về đây, mẹ cũng muốn chăm sóc cho . Đối với quyết định của bố mẹ Nam Ngưng, Thẩm Tâm Duy bày tỏ tôn trọng.

      Trước kia, Thẩm Tâm Duy vẫn nghi ngờ quan hệ của trai và chị dâu, mặc dù bọn họ ở trước mặt người khác ra vẻ thân mật, nhưng càng thân mật càng biểu lộ tính cách hai người bọn họ, Thẩm Diệc Đình phải loại đàn ông mập mờ với phụ nữ, mà Nam Ngưng trầm tĩnh cũng mập mờ, vì vậy mọi người nhìn, thấy bọn họ là vợ chồng rất thương nhau.

      Chỉ là càng nhìn gần, Thẩm Tâm Duy cảm thấy trai và chị dâu mình thuộc dạng mặt ngoài bình an vô , nhưng lần này chị dâu lộ ra vẻ bị thương, khiến cảm giác như mình sai rồi, có lẽ trai với chị dâu cách nào quên được hiểu lầm, nhưng giữa bọn họ tuyêt đối có tình cảm.

      Nam Ngưng vẫn là trầm tĩnh, tính là rất đẹp, nhưng nhìn kĩ, phát ra ấy là mỹ nữ, chỉ là tính tình của Nam Ngưng rất tốt, vì vậy khiến mọi người luôn khen ngợi có chút như tiên nữ, mà cảm thấy mỹ nữ.

      Lần đầu tiên Thẩm Diệc Đình đưa Nam Ngưng về nhà Thẩm Tâm Duy cảm giác đàu tiên chính là này giống như tiên nữ dính khói bụi trần gian, làm cho người ta trong nháy mắt nghĩ đến tiểu Long Nữ trong Thần Điêu Đại Hiệp, Thanh Nhã Tiên Linh, giống như từ trong cốc sau ra ngoài, mà phải trong thành phố lớn.

      Bởi vì Nam Ngưng xuất , Thẩm Tâm Duy thấy vui vẻ, hi vọng người con này xuất , có thể làm tan biến lo lắng trong lòng trai, kể từ khi trai cùng với bạn chia tay, cười nhiều nữa. Nhưng Thẩm Tâm Duy vẫn có chút thất vọng, tính tình chị dâu quá trầm, mà trai lại vội vàng, quan hệ của hai người nóng lạnh.

      Bây giờ Thẩm Tâm Duy lại suy nghĩ về mình, cho rằng trai với chị dâu quan hệ tốt lắm, nhưng ra có tình cảm, mà cho rằng mình với Giang Thiếu Thành tình cảm rất sâu, có thể vượt qua tất cả mọi thứ, nhưng hôn nhân của , chỉ gặp cơn bão lớn, liền nhanh chóng tan rã.

      quả nhiên vẫn luôn tự cho mình là đúng.

      nhìn chị dâu rời , đứng ở cửa bệnh viện, có chút mơ hồ, biết mình phải làm gì. Đúng lúc đấy, Mạnh Hạo gọi điện thoại tới, bởi vì đột nhiên Giang Thiếu Thành xuất ở Thịnh Quang quốc tế, tất cả mọi người hề chuẩn bị gì cầu tham gia cuộc họp nội bộ trong tòa nhà Thịnh Quang quốc tế.

      Thẩm Tâm Duy nghe được tin như vậy, lập tức chạy tới Thịnh Quang quốc tế , ngờ, Giang Thiếu Thành hành động nhanh như thế. ngồi trong taxi, cảm giác mình rất mệt mỏi. Bởi vì bắt đầu hoài nghi, Giang Thiếu Thành bởi vì phải ước định khi còn bé, lập tức vứt bỏ sao? cảm thấy đây như là lấy cớ, mà Giang Thiếu Thành có mưu , ví dụ như chiếm đoạt Thịnh Quang quốc tế. có chút hối hận, vì sao lúc kết hôn rồi, chưa bao giờ hỏi tới phương diện công việc của Giang Thiếu Thành, đồng thời cũng nắm phương diện thương trường của Giang Thiếu Thành.

      sống quá thất bại.

      Có lẽ Giang Thiếu Thành chưa bao giờ ra vẻ hứng thú với thương trường trước mặt , vì vậy chưa bao giờ nghĩ tới phương diện đó, ví dụ như Giang Thiếu Thành cũng thỏa mãn với vị trí bây giờ, hay mục tiêu chính của Giang Thiếu Thành là địa vị vương giả tại thành phố Đông Giang này, đánh vỡ kết cục thế vững chắc của các công ty, có lẽ chỉ trong kế hoạch của dùng để thử nước mà thôi.

      càng nghĩ càng phiền lòng, có ý nghĩ Giang Thiếu Thành xấu thế kia, chỉ là muốn có bất kì ảo tưởng nào trong lòng với nữa, có lẽ nghĩ như thế, ngừng muốn phản bác mình.

      Cuối cùng đến Thịnh Quang quốc tế, Mạnh Hạo ở dưới công ty đợi . Trước kia tới đây mấy lần, người trong công ty biết căn bản nhiều, nếu như vào mình, có lẽ vào được.

      Mạnh Hạo là người của Thẩm Diệc Đình, mực giúp Thẩm Diệc Đình làm việc, cũng là người Thẩm Diệc Đình tự mình bồi dưỡng, vì vậy Thẩm Tâm Duy cũng tin tưởng.

      Ban đầu Thẩm Diệc Đình mất tích, Thẩm Tâm Duy biết tin này, hoàn toàn hoảng loạn, liên lạc được với Thẩm Diệc Đình, hoàn toàn biết ở đâu, muốn báo cảnh sát, nhờ cảnh sát tìm Thẩm Diệc Đình, là chính Mạnh Hạo bảo đừng báo cảnh sát.

      Mạnh Hạo , trước khi Thẩm Diệc Đình xảy ra tai nạn xe, có vẻ dự liệu sắp xảy ra chuyện gì, vậy vẫn đối với chuyện trong công ty cũng ra kế hoạch trước, thậm chí còn làm thêm giờ năm nay, cũng cho Mạnh Hạo biết, nếu như xảy ra chuyện gì, vạn lần đừng hốt hoảng, chỉ cần yên lặng theo dõi thay đổi là được rồi.

      Lời này là kim châm mạnh mẽ, khiến Thẩm Tâm Duy tin tưởng, có lẽ trai gặp phiền toái lớn, nhất định nghĩ tới việc trở lại bên cạnh bọn họ, cho nên mới bảo bọn họ chớ hành động thiếu suy nghĩ, nếu quả làm cái gì, có lẽ làm hỏng kế hoạch của .

      Trong thang máy, Mạnh Hạo đơn giản mục đích của Giang Thiếu Thành tới đây, muốn tham dự tất cả quyết định sách lược lớn của công ty, bây giờ trong tay chỉ có đơn quyền chuyển nhượng cổ phần của Thẩm Diệc Đình, hơn nữa còn có chữ ký của Thẩm Diệc Đình, khi Thẩm Diệc Đình có chuyện xuất trong công ty được nửa tháng, Giang Thiếu Thành toàn quyền xử lý chuyện của công ty, bất kì ai cũng dị nghị gì được.

      Mạnh Hạo xong, Thẩm Tâm Duy nhìn chằm chằm, Thẩm Diệc Đình làm sao có thể ký vào hiệp nghị này?

      Mạnh Hạo cũng rất kinh ngạc, Thẩm Diệc Đình tuyệt đối giống người làm ra chuyện nhu vậy.

      Vẫn còn tiến hành cuộc họp, vốn bên trong công ty chia làm mấy phía, trước kia có Thẩm Diệc Đình trấn giữ, bọn họ còn biết thu lại, bây giờ Thẩm Diệc Đình xuất , những người bảo thủ này cũng che giấu bản tính nữa. Mà đột nhiên Giang Thiếu Thành xuất , càng làm cho tình huống thêm phần phức tạp, mọi người bắt đầu chất vấn Giang Thiếu Thành cái gọi là thanh minh cho Thẩm Diệc Đình, mà đối với các chất vấn này, Giang Thiếu Thành chỉ tỏ , bây giờ Thẩm Diệc Đình ở nước ngoài xử lý rất nhiều việc, rỗi chú ý tới Thịnh Quang quốc tế, mới ủy thác tới xử lý, nếu như mọi người tin, có thể kiểm tra tính chân của tờ quyển chuyển nhượng cổ phần và quyền này.

      Vốn họp tiếng đồng hồ, giờ hơn hai tiếng, hơn nữa có ý định chấm dứt.

      Cuộc họp còn tiến hành, Thẩm Tâm Duy đẩy cửa mà vào. Mạnh Hạo nhanh chóng giới thiệu thân phận của Thẩm Tâm Duy, là đại cổ đông lớn nhất của công ty này, đương nhiên có tư cách xuất trong hội nghị lần này.

      ngồi xuống, hoàn toàn nghe hiểu bọn họ với nhau những cái gì, nhưng thấy Giang Thiếu Thành ngồi ở vị trí chủ, vẫn như cũ nhàn nhạ tự đắc, hình như tất cả đều đoán trước.

      Thẩm Diệc Đình chuyển nhượng 23% cổ phần của mình sang người khác, Mạnh Hạo chất vấn, tin Thẩm Diệc Đình làm ra chuyện như vậy, vì vậy luật sư của Giang Thiếu Thành, trước mặt mọi người công bố thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần này, trong đó nội dung ghi rằng tạm thời Thẩm Diệc Đình đem cổ phần sang cho Giang Thiếu Thành đảm bảo, sau khi Thẩm Diệc Đình về, thỏa thuận này mất hiệu lực.

      Nếu như tăng thêm thời gian, như vậy Thẩm Diệc Đình chỉ tạm thời ủy thác công ty cho Giang Thiếu Thành, như vậy hoàn toàn thanh minh cho Giang Thiếu Thành.

      Họp rất lâu, mà từ đầu tới cuối chỉ nhìn về phía Giang Thiếu Thành.

      mưu, có lẽ đây thực mưu, Thẩm Diệc Đình là bạn bè và em tốt nhất của Giang Thiếu Thành, nếu như Giang Thiếu Thành thực thủ đoạn lừa Thẩm Diệc Đình, điều này hoàn toàn có thể.

      Chỉ cần Thẩm Diệc Đình trở lại, phần hiệp nghị thỏa thuận này vẫn có hiệu lực.
      Hình như Giang Thiếu Thành quan tâm tới nội dung buổi họp, ít khi lên tiếng, bởi vì mục đích của đạt được, chỉ tới tuyên bố địa vị của trong Thịnh Quang quốc tế mà thôi, hơn nữa có quyền quyết định.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 7:

      Cuộc họp dài cuối cùng kết thúc, tin rằng mọi người đối với nội dung cuộc họp quan tâm lắm, có lẽ do Giang Thiếu Thành đột ngột xuất .

      Thẩm Tâm Duy chờ người khác rồi mới gọi Giang Thiếu Thành lại, cũng bảo Mạnh Họp đóng lại cửa phòng họp. Phòng họp rất lớn, vừa rồi có nhiều người, chưa thấy trống trải, mọi người nối đuôi ra ngoài mới phát ra nó trống trải thế nào, vẻ mặt lạnh nhạt tới hướng Giang Thiếu Thành, “ ấy ở nước ngoài xử lý chuyện?”

      Ban đầu Thẩm Diệc Đình xảy ra tai nạn xe, vốn muốn ảnh hưởng hoạt động công ty với tránh khỏi mọi người bàng hoàng, cũng tiết lộ ra ngoài. Bây giờ Thẩm Diệc Đình mất tích, Giang Thiếu Thành lại dám ở trước mặt nhiều người lừa gạt như vậy, hơn nữa sắc mặt nghiêm túc như vậy, nhìn ra là dối, người đàn ông này lại là chồng của , cũng là người nhiều năm nay.

      Giang Thiếu Thành vẫn ngồi, thậm chí rất tự nhiên, “Em hi vọng tất cả mọi người biết Thẩm Diệc Đình mất tích, khiến nhân viên trong công ty ai cũng bàng hoàng chạy sang chỗ khác, sau đó giá cổ phiếu của Thịnh Quang quốc tế nhanh chóng trượt xuống sao?”

      làm như vậy, lại còn vì Thịnh Quang quốc tế sao, được lắm, vẫn cho rằng tiếng phẫn nộ mới coi như là phát tiết, nhưng bây giờ phát ra, tức tới cực điểm, đều nổi phẫn nộ, “ như vậy, tôi còn phải cám ơn .”

      cần, em chúng ta là vợ chồng thời gian, vẫn còn có chút tình ý.” ngoắc ngoắc môi, giống như biết, lời này châm chọc nhiều bao nhiêu.

      còn khí khái hào hùng như thế, trong lúc phất tay lộ ra khí chất cao quý, trong đôi mắt có vẻ lạnh lẽo xa cách, còn là , là Giang Thiếu Thành, nhưng càng nhìn càng thấy xa lạ. Người này, là người nhiều năm đó ư, người đàn ông này là chồng của sao?

      “Giang Thiếu Thành, phải lời châm chọc tôi, cũng đừng cho rằng chọc giận tôi…. Tôi lập tức ly hôn với .”

      rời cũng được, dù sao đối với tôi cũng chẳng có gì xấu, làm em rể Thẩm Diệc Đình, ngồi ở vị trí này, hình như càng thuyết phục hơn, phải ?”

      cắn môi, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào buộc ly hôn, buộc có quan hệ gì với nữa. siết chặt tay của mình, vết móng tay hết trong thịt, mới để cho tìm về cảm giác chân , “ cần kích tôi, vô dụng mà thôi.”

      đến mức này rồi…… Thẩm Tâm Duy, chẳng lẽ, em còn bỏ được?”

      chỉ hơi ngước mắt, gương mặt còn mê người như vậy, buông tay mình ra, “Tôi , cần kích tôi, vô dụng thôi.” có biện pháp khác khiến thấy khó chịu, suy nghĩ kĩ, có thể tìm ra gì để vui, như vậy dây dưa đến cùng, ly hôn , lại đối xử với như thế, cũng cho được như ý, lúc này mới coi là công bằng. “Giang Thiếu Thành, tôi muốn kiểm tra nét chữ.”

      hoài nghi, tài liệu do Giang Thiếu Thành làm giả.

      “Được thôi, cầu này cũng sai.” Giang Thiếu Thành ngoắc tay, hình như sớm biết ra những lời này, sau đó chuẩn bị người ở trước mặt kiểm tra bút tích của Thẩm Diệc Đình, chỉ là vừa mới ngoắc tay, vừa bảo ý người bên cạnh cái gì đó, nhìn lại , “Vẫn là người của em tốt hơn.”

      biết bây giờ rất tỉnh táo, nếu như đưa người tới, coi như kết quả là nét bút của Thẩm Diệc Đình, cũng cho rằng làm giả.

      quả bảo Mạnh Hạo tìm người, mực ở trong công ty đợi lệnh, chính là chờ Giang Thiếu Thành tự mình đến Thịnh Quang quốc tế lúc tiến hành kiểm chứng.
      Mạnh Hạo gọi người vào, bây giờ bọn họ kiểm tra, hơn nữa có rất nhiều chữ ký trước kia của Thẩm Diệc Đình làm mẫu tham khảo.

      Thẩm Tâm Duy lo lắng chờ kết quả, lại phát Giang Thiếu Thành rảnh rang ngồi, thậm chí còn chơi điện thoại di động. nhìn bộ dạng của , thấy chua xót, rất ít khi nhắn tin, có lúc muốn gửi lời tâm tình cho , bình thường cũng như mong muốn.

      Vậy bây giờ sao? cầm điện thoại, có phải kiên nhẫn nhắn chữ, sau đó gửi cho Lương Nguyệt Lăng?

      vậy, chưa từng được đối xử thế, lại làm với người khác.

      quay đầu, chờ bọn họ kiểm tra, “Đừng chỉ kiểm tra hình chữ, còn có đường cong bút họa và trọng độ chữ.” nhắc nhở câu, Thẩm Diệc Đình có thói quen dùng bút, là chiếc bút mang bên người, hơn nữa viết tên chỉ cần nét bút là xong.

      Nhưng chuyên gia kiểm chứng xong, nhìn , gật đầu cái, “Đúng là chữ kí của Thẩm tổng.”

      lập tức xông tới, cầm lấy phần kí, Thẩm Diệc Đình kí có gì đặc biệt, chỉ là sau khi kí đằng sau tên có dừng lại điểm , có điểm giống dấu phẩy, rồi lại phải dấu phẩy, bởi vì đó là đuôi có hướng chếch phải.

      Điểm ở đây, hơn nữa hướng đều chính xác.

      Kết luận xong, Giang Thiếu Thành từ từ thu lại điện thoại, cũng đứng lên, chỉ nhìn Thẩm Tâm Duy, “Nếu ra kết quả rồi, như vậy công khai kết quả kiểm tra, cũng có vấn đề gì chứ?”

      dùng cái này kiểm tra có phải chữ kí của Thẩm Diệc Đình hay , kết quả chính xác có thể công bố ra ngoài chặn những người bảo thủ kia.

      Mạnh Hạo mang theo những người gọi là chuyên gia ra ngoài, thấy Giang Thiếu Thành cười, sớm tính toán cẩn thận, tất cả đều được đoán trước.

      “Có phải tôi trở lại, phần hiệp nghị vẫn hữu hiệu ?” cắn môi, phát tay của mình ở đây ngừng run rẩy.

      “Đúng”. Giang Thiếu Thành cười, bây giờ là chủ nhân của Thịnh Quang quốc tế.

      “Tôi muốn trai trở về, nếu như ấy trở về, tôi nguyện ý giao 23% cổ phần cho , phải tạm thời, mà là vĩnh viễn.”

      Nếu như Thẩm Diệc Đình bị Giang Thiếu Thành đưa , vì cái gọi là tạm thời, người thông minh cũng biết, Thẩm Diệc Đình quay về được.

      hấp dẫn.” Giang Thiếu Thành thở dài, “ đáng tiếc tôi biết trai em ở đâu, nếu như mà biết, có thể……”

      cười rất tinh tế.

      lại nhấn mạnh, “Tôi rất nghiêm túc, phải trò đùa.”

      Giang Thiếu Thành thu lại vẻ mặt, sắc mặt nghiêm túc, “Tôi cũng nghiêm túc lại lần, tôi biết Thẩm Diệc Đình ở đâu, này bao giờ thay đổi.”

      Giang Thiếu Thành chỉnh sửa quần áo của mình, từ phòng họp ra ngoài. Thẩm Tâm Duy đứng, giờ phút này lại ngã xuống.

      trai, bây giờ ở đâu?” Ai có thể cho biết, bây giờ phải nên làm thế nào, người mình từng , bây giờ lại cướp vị trí của trai, mà lại có cách nào, mà Thẩm Diệc Đình lại biến mất.

      Giang Thiếu Thành ra khỏi Thịnh Quang quốc tế, liền lên xe quay lại Cẩm Thành, trở lại, Lương Nguyệt Lăng liền mang xấp tài liệu vào, những tài liệu này đều cần ký tên, mà sáng hôm nay xuất , còn tưởng rằng buổi chiều cũng xuất trong công ty.

      Lương Nguyệt Lăng để tài liệu bàn làm việc của , giải thích cặn kẽ những tài liệu này. lấy rồi ký tên, sau đó lại nhìn , nở nụ cười, “Hôm nay tan việc xong là !”.

      “Hả?” Lương Nguyệt Lăng hiểu, cặp mắt xinh đẹp chỉ nhìn , có ý hỏi.

      “Hôm nay em trở về.” như vô tình ra những lời này.

      gật đầu cái, cũng rất kiên trì, “ ấy trở về, cùng với việc em làm việc xong liên quan tới nhau.” nhìn , cảm giác mình nên nhắc nhở lần, “Em hi vọng quên em là em của Lương Huy, em chỉ là em, Lương Nguyệt Lăng mà thôi.”

      Giang Thiếu Thành như có vẻ đăm chiêu nhìn , nở nụ cười, “Em độc nhất vô nhị?”

      Đó là từ lúc trốn ra khỏi những tên bắt cóc kia câu đó. hỏi tên của , cho biết, tên của độc nhất vô nhị. Từ lúc sinh ra, chính là trăng rằm, vì vậy mẹ đặt cho cái tên này, trăng sáng chính là độc nhất vô nhị, mà cũng phải là độc nhất vô nhị.

      Lương Nguyệt Lăng cũng nghĩ tới quá khứ của bọn họ, thậm chí có chút hối hận, nếu như ban đầu như vậy, có lẽ cũng nhận nhầm người, nếu nhu cho biết tên là Lương Nguyệt Lăng, có phải cũng gặp Thẩm Tâm Duy kia hay ?

      Nhưng tất cả đều qua rồi, bọn họ bỏ lỡ nhiều năm như vậy, hôm nay cũng tìm được đối phương.

      “Em thực là độc nhất vô nhị!” cười, “ xem, bầu trời vĩnh viễn chỉ có mặt trăng.”

      cười, “Đúng vậy.”

      ký xong, vốn định ôm tài liệu chuẩn bị ra ngoài, nhưng dừng lại, “ đối với vợ ….. hình như có vẻ hơi quá mức.”

      Lương Nguyệt Lăng qua hận Thẩm Tâm Duy, là hận . Mặc dù đợi Giang Thiếu Thành lâu như vậy, nhưng khi phát Giang Thiếu Thành là kiểu mẫu thích trong lòng càng vui sướng hơn, người đàn ông ưu tú như vậy, khiến phụ nữ động lòng quá dễ dàng, cho nên có thể hiểu chuyện Thẩm Tâm Duy làm. Mà điều kiện tiên quyết để hiểu được, là biết, là người Giang Thiếu Thành chờ đợi nhiều năm.

      Sắc mặt Giang Thiếu Thành có chút thay đổi , dù nụ cười bên khóe miệng vẫn còn, nhưng Lương Nguyệt Lăng vẫn bắt được, “ ấy chịu ly hôn….. có chút….phiền.”

      giống loại người có kiễn nhẫn.”

      “Kiên nhẫn cũng phải xem là đối với người nào.” nhìn , “ gặp em sao?”

      ấy trở về, em lúc nào cũng có thể gặp, cần phải lúc này.” Giờ mới chuẩn bị ra ngoài, “ lái xe cẩn thận chút.”

      là người phụ nữ thông minh, biết thích nhắc tới Thẩm Tâm Duy, bất kể chuẩn bị làm gì, đều thuộc về quyết định của .

      Mà Giang Thiếu Thành cũng biết , gặp Lương Huy, phải rất coi trọng công việc của mình, nhưng biết, và Lương Huy có chuyện cần, mà ở đó ít nhiều cũng bất tiện.

      Lương Nguyệt Lăng ra ngoài, Giang Thiếu Thành còn nhìn cánh cửa kia ngẩn người.

      Khi mà người ta ở cái tuổi hẹn hò đương làm chuyện, chỉ là đợi có ước định kia, khiến cũng thấy bất ngờ, chưa bao giờ nghĩ tới từ bỏ, từ lúc hứa tìm ấy quyết định đợi .

      Người khác cũng biết vì sao lại thủy chung như thế, chỉ có biết, chờ người phụ nư xứng đôi với nhất.

      từng nghĩ tới hình dáng của , xinh đẹp, đáng , trong sáng….. nhưng biết, người phụ nữ này, trong mắt có thần thái kiên nghị, tựa như lúc bọn họ trốn được, cả người bẩn thỉu, nhưng ánh mắt rất kiên định, điều này làm cho tin tưởng, bất kể mình rơi vào hoàn cảnh nào, bọn họ nhất định có thể thoát khỏi nó.

      Nghĩ tới đó, hơi mất hồn.

      Lương Nguyệt Lăng, so với tưởng tượng của , còn tốt hơn, xinh đẹp, thông minh, có thể làm việc tốt, vẫn là khéo hiểu lòng người như thế.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 8:
      Giang Thiếu Thành lái xe tới “Dạ Sắc Lan San”, vừa qua hoàng hôn, bên ngoài câu lạc bộ loạt hàng xe sang trọng để ở đấy, đều “Dạ Sắc Lan San” là ổ đốt tiền, lời này cũng sai, ở đây từng có lời đồn, bồi bàn cẩn thận làm vỡ bình rượu, giá tiền quá cao, ta chịu nổi, trực tiếp nhảy lầu tự sát. Đối với người bình thường mà , chuyện đó quá xa với cuộc sống của mình, đối với những người giàu có ngồi ở chỗ này, chuyện như vậy, chỉ thấy buồn cười.
      Giang Thiếu Thành vào phòng Lương Huy vừa mới đến, thời gian cũng tính là vừa đúng.
      Giang Thiếu Thành tới Lương Huy híp mắt, vốn cho là mình trở về, Giang Thiếu Thành đến nhận điện thoại, nhưng Giang Thiếu Thành có, đây là Giang Thiếu Thành ám chỉ, quan hệ giữa bọn họ, đến mức giữ lại chút độ nào.
      Giang Thiếu Thành ngồi đối diện Lương Huy, sắc mặt Lương Huy có chút mệt mỏi, ánh mắt sáng quan sát Giang Thiếu Thành, “Nguyệt Lăng vẫn tốt chứ?”
      tệ.” Giang Thiếu Thành thuận tay cầm lên ly rượu, tư thái tùy ý, khí chất cao quý, cùng với căn phòng thanh cao này rất hợp.
      Lương Huy nâng ly rượu lên, “Cám ơn cậu chăm sóc cho em tôi.”
      Giang Thiếu Thành cười, nâng lên nhưng chưa uống, “ ấy là ấy, .”
      Lương Huy sững sờ, lập tức hiểu, lời này ta là tự với mình, thái độ của Giang Thiếu Thành đối với Lương Nguyệt Lăng, liên quan tới chuyện Lương Nguyệt Lăng là em Lương Huy, hơn nữa Lương Nguyệt Lăng cũng liên quan tới nhà họ Lương, mà Lương Nguyệt Lăng cũng liên lụy tới hợp tác giữa bọn họ.
      “Nhưng em ấy vẫn mãi là em tôi, trai quan tâm em , điều này sai.” Lương Huy cười cười, vẫn ra hiệu cho Giang Thiếu Thành, cuối cùng vẫn uống rượu.
      Giang Thiếu Thành thấy hành động của Lương Huy, lúc này mới uống hớp , “Thực sai. Ngồi máy bay lâu như vậy, sắc mặt tệ, ở nước Mĩ chơi vui sao?”
      Lương Huy nghe được, thể nín cười, “Được rồi, cũng đừng thế, cậu phải biết tôi nơi nào chứ.”
      Lương Huy tuyên bố nước Mĩ, đó cũng chỉ là thế mà thôi, nơi thực là Thụy Sĩ, nơi Thẩm Diệc Đình mất tích. Lương Huy điều tra nhiều lần, lúc đấy Thẩm Diệc Đình lên máy bay, hơn nữa cũng đến Thụy Sĩ, nhưng chỉ mình như thế, mất tích, hơn nữa ở Thụy Sĩ có bất kì ghi chép về cuộc sống nào ở Thụy Sĩ, điều này làm cho Lương Huy cảm thấy kỳ quái, vì vậy mới tự mình Thụy Sĩ điều tra, nhưng vẫn như cũ điều tra được gì, nên lập tức trở về nước.
      Giang Thiếu Thành nâng khóe miệng, “Tôi thông minh như trong tưởng tượng cúa Lương tổng, Lương tổng nếu Mỹ, tôi sao dám nghi ngờ chứ?” chơi với ly rượu trong tay, “Huống chi tôi vẫn cho là, tin tưởng là tiền đề hợp tác, xem ra Lương tổng cũng cho tôi như vậy.”
      Sắc mặt Lương Huy khẽ cứng lại, sau đó cười, “Nhiều năm qua rồi, tôi cẩn thận quá mức rồi, xin đừng chê bai. Quan hệ của Thẩm Diệc Đình với cậu, khiến cho tôi thể hoài nghi, huống chi hai người các cậu là bạn học nhiều năm với bạn tốt….. cuối cùng tôi nên đề phòng việc gì bất ngờ mới đúng.”
      Thẩm Diệc Đình mất tích, đương nhiên Lương Huy cũng nghi ngờ Giang Thiếu Thành liên quan tới việc này, thể nào kể chuyện này ra cho Giang Thiếu Thành biết.
      “Ý tôi là câu kia, tin tưởng là tiền đề hợp tác, nếu như làm được….” Giang Thiếu Thành híp mắt, thanh trầm xuống, “Chúng ta có thể giữ vững quan hệ giờ.”
      Quan hệ giờ, nước giếng phạm nước sông. Lương Huy suy tư mấy phần, coi như xếp người, thế nào cũng tiến vào trung tâm chính thức được, nhưng Giang Thiếu Thành khác , Giang Thiếu Thành có cổ phần của Thịnh Quang quốc tế, cùng với chữ kí của Thẩm Diệc Đình, cách khác, Giang Thiếu Thành có thể đường đường chính chính tiến vào Thịnh Quang quốc tế. Hơn nữa dã tâm bây giờ của Giang Thiếu Thành, mặt quản lý tốt Cẩm Thành, mặt dọn dẹp xong cổ đông ở Thịnh Quang quốc tế, như vậy trước kia Lương Huy xếp người, chính là phí công nhọc sức.
      Nhà họ Thẩm đúng là miếng mồi ngon, vậy mà toàn bộ hiến cho Giang Thiếu Thành, vậy trong tương lai hơn mười năm, nhà họ Giang thống trị, về sau ai là đối thủ nhà họ Giang, mà Lương thị cũng bởi vì điều này mà gặp nguy hiểm.
      “Chuyện này đúng là tôi làm chưa thỏa đáng.” Lương Huy tự rót đầy cho mình ly rượu, “Tự tôi phạt tôi ly, xin đừng để tâm quá.”
      Giang Thiếu Thành chỉ lạnh lùng hừ tiếng, “Thẩm Diệc Đình là bạn học nhiều năm với tôi, lại lên kế hoạch lừa tôi, cảm thấy tôi có thể chung sống hòa bình với cậu ta sao? Hai em nhà bọn họ, quả coi tôi như kẻ ngu mà đối xử….. dưới tình huống này, cảm thấy tôi cùng Thẩm Diệc Đình kết hợp, cảm giác đây là chuyện cười sao?”
      Lương Huy cười khan hai tiếng, lại đảo ly rượu, coi như trừng phạt bản thân mình. Nhưng mà Lương Huy cũng phải là vậy, người như bọn họ, ước định cái gì, tình cảm gì, là giả. Lương Huy cũng thăm dò về Giang Thiếu Thành, biết lúc Giang Thiếu Thành học trung học có rất nhiều nữ sinh ta say đắm, nhưng ta có bạn , sau nhiều năm, mới từ miệng Giang Thiếu Thành biết được, mực chờ đợi người phụ nữ.
      Nếu như đây chỉ thăm dò mà ra tin tức, theo như Lương Huy nghĩ, vẫn nghi ngờ như cũ. Nhưng khi kia chính là em Lương Huy Lương Nguyệt Lăng Lương Huy bắt đầu do dự, chính mắt chứng kiến em cự tuyệt người nhiều năm như vậy, chỉ vì người đàn ông năm đó của em .
      Lương Huy lại nghĩ tới mình, đều người như căn bản liên quan tới tình , nhưng chẳng những dính tới, còn hãm sâu trong đó, như vậy mới tin chuyện của Giang Thiếu Thành.
      Giang Thiếu Thành cùng Thẩm Tâm Duy ở cùng nhau, rất bất ngờ, xem ra Giang Thiếu Thành ban đầu bị Thẩm Diệc Đình lừa, mà Thẩm Diệc Đình rất thương em , làm ra chuyện như vậy, cũng hợp tình hợp lý. Nếu như phải Lương Nguyệt Lăng trở thành thư kí cho Giang Thiếu Thành, trong quá trình làm việc chung, Lương Nguyệt Lăng phát ra chính là người đàn ông mình ước định từ bé, sợ rằng bí mật này cũng cách nào vạch trần.
      Lương Huy tính, Nguyệt Lăng làm việc bên Cẩm Thành, bởi vì Nguyệt Lăng muốn ở lại Lương thị, hơn nữa cho tới bây giờ Nguyệt Lăng đều hi vọng vì họ Lương mà người ta đối xử với khác biệt, lúc này mới ứng tuyển cho vị trí thư kí ở Cẩm Thành, với tính của Nguyệt Lăng mà , tuyệt đối ra thân phận của , đồng thời cũng chính là Nguyệt Lăng phát Giang Thiếu Thành chính là người chờ đợi.
      Vì vậy, chuyện của Nguyệt Lăng, thể nào bị người mưu hại. Mà nhà họ Giang với nhà họ Lương cũng có thù sâu hận lớn gì, Giang Thiếu Thành thể vì mưu, huống chi vẫn cự tuyệt khác. Như vậy, chuyện của Giang Thiếu Thành cùng với Nguyệt Lăng, là xảy ra …. mà chuyện Thẩm Diệc Đình lừa gạt Giang Thiếu Thành, cũng tuyệt đối mà , người bị lừa nhiều năm như thế, còn từng là bạn bè tốt nhất, Giang Thiếu Thành tức giận thế, cũng hợp tình hợp lý.
      Nhất là, khi Giang Thiếu Thành phát được lợi ích của Thịnh Quang quốc tế, tự nhiên ……
      Lương Huy phân tích loạt các kiện này lần, lúc này mới khỏi cảm thán, ông trời giúp , Thẩm Diệc Đình thế lại đặc tội với Giang Thiếu Thành, quả thực là trời cũng giúp ta.
      Lương Huy lắc đầu cái, “Người nhà họ Thẩm, từ trước đến giờ rất ích kỉ, làm ra chuyện như vậy, cũng ngoài ý. Nhưng mà tôi nghe , cậu chuyện ly hôn với Thẩm Tâm Duy, phải giống loại người kiên nhẫn, lần này thế nào lại thiếu kiên nhẫn vậy?”
      Giang Thiếu Thành gõ bàn hồi, “Chẳng lẽ muốn tôi với Thẩm Tâm Duy tiếp tục diễn vợ chồng thân mật…. nếu đây là cuộc hôn nhân được dàn xếp, vậy phải đưa nó trở lại lúc ban đầu.”
      Lương Huy mở to mắt, sao Giang Thiếu Thành có thể làm như vậy, căn bản có thể hiểu, người phụ nữ lừa gạt mình lâu như vậy, dĩ nhiên là sớm giải quyết tốt hơn.
      “Nếu như là vì Nguyệt Lăng…..” Lương Huy do dự mấy giây, “Nguyệt Lăng là em tôi, tôi muốn có bất kì vết bẩn gì người em ấy. Hơn nữa cậu nên biết, cho dù cậu có văn kiện do Thẩm Diệc Đình kí tên, cứ tiến vào Thịnh Quang quốc tế cũng khiến tất cả mọi người chấp thuận hết, nhưng nếu như là chồng của Thẩm Tâm Duy, như vậy tất cả liền…..”
      cần Lương Huy thêm cái gì, Giang Thiếu Thành tự nhiên hiểu. Nếu như bây giờ lập tức ly hôn với Thẩm Tâm Duy, ở chung với Lương Nguyệt Lăng, như vậy Lương Nguyệt Lăng mang thân phận người thứ ba, người biết suy nghĩ có nội tình gì bên trong.
      Hơn nữa ở Thịnh Quang quốc tế, quả dừng chân tốt lắm, nhưng có Thẩm Tâm Duy, giống vậy. Mặc dù Thẩm Diệc Đình nắm trong tay Thịnh Quang quốc tế nhiều năm, nhưng Thẩm Tâm Duy là người thừa kế hợp pháp, giờ Thẩm Diệc Đình có ở đây, Thẩm Tâm Duy chính là lực thuyết phục lớn nhất…..
      Giang Thiếu Thành suy tính hồi, “Chuyện của tôi, tự tôi xử lý.”
      Lương Huy cười cười, lời nên rồi, với tính tình của Giang Thiếu Thành, nhất định theo tình hình chung, “Nguyệt Lăng tuyệt đối phải dạng phụ nữ bình thường, con bé hiểu…….”
      Giang Thiếu Thành lắc đầu cái, “Phải xử lý chuyện này trước, tôi cùng Nguyệt Lăng tiến thêm bước nào.”
      Lương Huy hơi sững sờ, nhưng cũng hiểu thoáng qua, Giang Thiếu Thành tôn trọng Nguyệt Lăng, chỉ là Nguyệt Lăng lại muốn chờ thêm thời gian, chờ Giang Thiếu Thành hoàn toàn thâu tóm được Thịnh Quang quốc tế, tất cả đều làm xong, về sau suy nghĩ tới chuyện này. Khi đó chỉ giải quyết xong Thịnh Quang quốc tế, hôn nhân của Giang Thiếu Thành với Thẩm Tâm Duy, cũng được giải quyết, chính xác là lựa chọn tốt nhất với Nguyệt Lăng.
      ta suy nghĩ vì Nguyệt Lăng như vậy, khiến vẻ mặt Lương Huy ôn hòa thêm chút, “Em tôi xứng đáng được đối xử như thế.”
      Giang Thiếu Thành cười cười, cạn chén với Lương Huy.
      Tôm Thỏ thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 9:

      đời này, điều ngoài ý muốn rất nhiều, nhưng những điều đó đều do con người tạo ra.

      Mà chuyện của Thẩm Diệc Đình cũng khá đơn giản. Chỉ là Giang Thiếu Thành hẹn uống rượu, thừa dịp Thẩm Diệc Đình say rượu, bảo Thẩm Diệc Đình ký những tài liệu kia, mà sau này Thẩm Diệc Đình tỉnh rượu, sớm quên mất điều này, mà trong mắt Thẩm Diệc Đình, Giang Thiếu Thành vẫn là em và là người bạn tốt nhất, đương nhiên nghi ngờ Giang Thiếu Thành có ý đồ khác.

      Những tài liệu này, chỉ cần Thẩm Diệc Đình vẫn còn, cách nào thực , vậy cách tốt nhất chính là khiến Thẩm Diệc Đình biến mất, vì vậy xảy ra tai nạn, đó cũng phải tình cờ, mà là trước đó Lương Huy an bài xong, đây cũng là kết quả sau khi thương lượng của Lương Huy với Giang Thiếu Thành, đây là cách nhanh nhất để Giang Thiếu Thành lấy được Thịnh Quang quốc tế.

      Nhưng mà bọn họ ngờ Thẩm Diệc Đình chưa chết, chẳng những chưa chết, lại còn muốn tới Thụy Sĩ, bây giờ lại mất tích, đây là cục diện Giang Thiếu Thành với Lương Huy muốn thấy.

      Bọn họ nghĩ rằng sau khi Thẩm Diệc Đình xảy ra tai nạn phát ra cái gì, vì vậy tìm chỗ núp vào, Thẩm Diệc Đình cố tình chọn mất tích ở nước ngoài, cái này tăng độ khó lên. Lương Huy quyết định phái người ở các hãng hàng tìm kiếm, khi phát tung tích của Thẩm Diệc Đình, lập tức thông báo cho bọn họ.

      Nếu như Thẩm Diệc Đình dám trở lại, cũng đỡ phiền cho bọn họ, vì vậy đạt tới thỏa thuận, chuyện của Thẩm Diệc Đình, Giang Thiếu Thành với Lương Huy đều có trách nhiệm, là người chung thuyền, khi gặp chuyện may, hai người cũng ai thoát khỏi được.

      Lương Nguyệt Lăng ngờ, Giang Thiếu Thành ăn cơm mình với , phải nên làm chuyện như thế, mà là từ khi biết năm đó, ở trong công ty, thái độ của với vẫn giữ vững khoảng cách nhất định, nhất là khi nào đòi ly hôn, cũng thoáng xa cách với . Cảnh tượng này, cũng khiến thấy khổ sở, ngược lại rất cảm động, đây là bảo vệ trá hình chứ sao nữa! khi hôn nhân của Giang Thiếu Thành và Thẩm Tâm Duy tan vỡ , chắc chắn truyền thông bám rời, có thể vào lúc này bị đồn ra ngoài, người khác đánh giá chắc chắn êm tai, từ Tiểu Tam còn được coi là lịch .

      còn cho rằng, thái độ của luôn khách khí mà cứ xa cách thế.

      lo thích mình, từ lúc cùng xuất ở các bữa tiệc cũng thấy được, ánh mắt nhìn tràn đầy thích.

      Bọn họ tới nhà hàng Trung quốc, đây là trong lúc vô tình qua, chỉ thích đồ ăn Trung Quốc, dù phải ăn được đồ tây, nhưng cảm giác ăn đồ Trung Quốc mới cảm thấy đây là ăn, phải là hình thức.

      Nhà hàng hơi lớn, thiết kế treo số ngọc lên, khiến khung cảnh giàu có lãng mạn của nhà hàng cũng lộ vẻ trống. Bọn họ tùy ý lựa chọn chỗ, ngồi xuống Giang Thiếu Thành đẩy thực đơn tới trước mặt Lương Nguyệt Lăng.

      Lương Nguyệt Lăng chọn vài món, lại đẩy thực đơn về. Giang Thiếu Thành cũng chọn vài món, lúc này mới gọi phục vụ tới gọi món.

      Lương Nguyệt Lăng cười thầm, món chọn là món thích ăn, mà món chọn cũng là món thích ăn. Bọn họ tham dự với nhau mấy bữa tiệc rồi, ở bữa tiệc phần lớn đều trò chuyện với người khác, nhưng ngờ vẫn nhớ món thích, điều này khiến rất cảm động.

      “Trong tưởng tượng của , em thế nào?” muốn tới đề tài này, có lẽ hành động gọi thức ăn vừa rồi khiến lòng ấm áp, vì vậy tự nhiên hỏi tới vấn đề này.
      Giang Thiếu Thành gõ bàn, hình như suy nghĩ nghiêm túc rồi trả lời, “Em tốt hơn so với tưởng tượng.”

      nghĩ tới đáp án này, “A…. Vậy tưởng tượng em là hình dáng gì?”

      Lúc bọn họ gặp nhau, tuổi cũng lớn, mười tuổi, tám tuổi, bây giờ cũng 27 tuổi, mà cũng 25 tuổi rồi, thoáng qua 17 năm rồi, khi đó hình dáng lúc đó với bây giờ có khác biệt. Chính cũng từng tưởng tượng qua như thế nào, có phải cũng chờ đợi giống như chờ hay , bọn họ nên lấy cách nào để gặp nhau đây. Mà cũng so với tưởng tượng của , tốt hơn nhiều.

      Lương Nguyệt Lăng phải thừa nhận chút, nếu như tốt như vậy, có lẽ cảm thấy chán nản vì chờ nhiều năm, huống chi còn kết hôn với người khác, cho dù là tiết mục cẩu huyết nhận lầm người này.

      “Ừ, chỉ nghĩ là, chỉ cần quá khó để người ta tiếp nhận, chấp nhận được.”

      sững sờ, “ chỉ cầu thấp với em như vậy sao?”

      nghĩ, “Khi đó mặt em rất bẩn, nghĩ, có khi sau này là xấu.”

      thế cũng giống như những người đàn ông khác.”

      Giang Thiếu Thành phủ nhận, “Phải có thể chấp nhận với vẻ bề ngoài.”

      Nhiều năm như vậy, bên cạnh xuất rất nhiều trẻ đẹp, nhưng có người nào ở lại, tất cả chỉ vì vẫn nhớ ước định giữa bọn họ, đợi đối phương.

      Lời này của khiến thấy thương cảm, “Nếu như nhận lầm người, là tốt biết bao.”

      Nếu như nhận lầm người, bọn họ gặp nhau lần nữa, nhận ra đối phương, hẹn hò, kết hôn, sống chết cùng nhau, cả đời quả hoàn mỹ giống như truyện cổ tích, bây giờ bọn họ gặp nhau, thậm chí nhầm hiểu sau này ở cùng nhau, nhưng thế này, vẫn dính chút vết nhơ.

      Giang Thiếu Thành cũng cười nổi, thở dài, “ phải nhận lầm người, là bị…..” lắc đầu cái, cũng muốn tới đề tài này nữa.

      Là Thẩm Diệc Đình, cố ý hướng tin rằng Thẩm Tâm Duy chính là có ước định hồi bé.

      Lương Nguyệt Lăng cũng biết tới chuyện này, chỉ cảm thán, cũng biểu rằng buông tha.

      Người phục vụ đưa món ăn lên, cười rạng rỡ, “Để những chuyện vui qua, bây giờ chúng ta ăn ngon bữa này là tốt rồi.”

      Giang Thiếu Thành cũng cầm đũa lên. Thói quen của bọn họ cũng khác biệt lắm, chỉ cần phải xuất ở bữa tiệc, lúc ăn cơm, cũng chuyện khác.

      Ăn xong, lúc này Giang Thiếu Thành mới nhìn về phía , “Về sau giảm bớt thời gian ở công ty, lúc em bận rộn làm việc cũng đừng quên ăn cơm.”

      hơi sững sờ, thế mới biết vì sao mới ăn mình với , bây giờ mới chuẩn bị đón lấy Thịnh Quang quốc tế, nhất định sử dụng tất cả thời gian xử lý cục diện rối rắm bên kia, thời gian về công ty giảm bớt.

      Thỉnh thoảng công việc của lu bù lên, quả quên ăn, rất lâu nhìn nổi, liền bảo thư kí gọi đồ ăn cho .

      “Em biết rồi.”

      Thẩm Tâm Duy bước tới bên cạnh xe, mở cửa xe, chui vào. Tài xế thấy sắc mặt tốt lắm, cũng hỏi nhiều, theo chỉ dẫn của , lái xe về. vốn định Cẩm Thành gặp Giang Thiếu Thành, nhưng vừa thấy lái xe ra ngoài, vì vậy theo đuôi mà tới.

      Sau đó nhìn thấy Giang Thiếu Thành cùng Lương Nguyệt Lăng ăn với nhau, đứng ở chỗ xa, nhưng xa như vậy, nhìn hai người kia, vẫn cảm thấy bọn họ rất xứng đôi. Điều này làm cho cảm thấy mình là kẻ tội lỗi, nếu như phải do ham muốn cá nhân của , Giang Thiếu Thành với Lương Nguyệt Lăng gặp cục diện này, mà cũng khiến Giang Thiếu Thành tức giận, có phải như thế tất cả những điều xảy ra bây giờ đều chưa từng xảy ra hay ?

      Xa như vậy, thấy nét mặt hai người kia, nhưng cảm thấy rằng, bọn họ nhất định vui vẻ, cho nhau những lời ấm áp.

      ra lúc hai người ăn cơm, phải là bộ dạng này.

      đối xử với Giang Thiếu Thành, nhưng vẫn là phương thức của . Cưới xong, bắt đầu học nấu ăn, tài nấu nướng của tốt lắm, mùi vị món ăn rất kì quặc, có thể chiên khoai tây thành đoàn, hơn nữa còn có vị ngọt, có thể làm trứng chiên cà chua thành nồi canh, nhưng đối diện với mấy món ăn thất bại này, có chút tự giác nào, vẫn đây tràn đầy tình cảm của khiến Giang Thiếu Thành ăn hết tất cả.

      Về sau tài nấu nướng của khá hơn nhiều, nhưng làm được cao lương mỹ vị, mà lúc nấu ăn, rất ít khi nghĩ Giang Thiếu Thành thích ăn gì.

      Giờ phút này mới phát mình thất bại cỡ nào, đáng tiệc quá muộn.

      đều quên mất, tìm Giang Thiếu Thành vì cái gì, là muốn tiếp tục hỏi về vị trí của , hay là hỏi tính đối phó với nhà họ Thẩm thế nào.

      Vừa rồi đứng ở nơi đó, chuyện duy nhất muốn làm, chỉ muốn xông vào, hỏi cái, hôn nhân hai năm của bọn họ, có phải chỉ là giả vờ?

      Nếu như có nửa phần tình cảm, làm sao có thể dứt khoát rời khỏi như thế.
      Tôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :