1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hôn ước hào môn: Vợ yêu bé nhỏ của đại thúc – Tần Tích (44)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 25: Vỏ quýt dày có móng tay nhọn

      Editor: VinJR

      "Hiểu lầm?" Cố Chấn Đình chỉ chỉ lỗ tai của mình, "Cái tai này để ở đây là để trang trí sao. Con nghĩ rằng đầu của cha cũng giống con, bên trong đều là bã đậu sao?"

      "Cha. . ."

      "." Cố Chấn Đình vỗ mạnh tay vịn ghế sô pha cái, Cố Đình Dự cầu cứu nhìn về phía Hàn Thu, nhưng Hàn Thu lại nhìn về hường khác, bà cũng là lực bất tòng tâm, ông xã tự cầu phúc cho mình .

      "Xế chiều hôm nay ba có thời gian, con từng cái từng cái ra, hết được ."

      Trong lòng Cố Đình Dự biết tính tình của Cố Chấn Đình, nếu như thực ra hết, ba còn lột da của ông mới lạ, lúc khó xử, Cố Mộ Nghiêm và Tần Tích tới, bầu khí giữa hai người rất kỳ lạ, đều để ý đến người bên cạnh, đặc biệt là Cố Mộ Nghiêm, sắc mặt hết sức trầm.

      Vốn là Hàn Thu muốn bước lên chào hỏi với con dâu tương lai, thấy bọn họ như vậy, cũng hơi do dự, thấp giọng hỏi Cố Đình Dự, "Bọn nó làm sao vậy?"

      "Chắc là giận nhau." Cố Đình Dự trả lời.

      Tần Tích vừa bước vào nhìn thấy mọi người trong phòng khách nhìn mình, tới cũng được, ra ngoài cũng xong, trong lúc nhất thời đứng ở chỗ đó, trong ba người có ánh mắt vô cùng nóng bỏng, nhìn theo đó, là người phụ nữ xinh đẹp ưu nhã, thấy bà ngồi ở bên cạnh Cố Đình Dự, chắc là mẹ Cố Mộ Nghiêm, Hàn Thu thấy Tần Tích nhìn mình, bà vội vã cười cười.

      Bà đúng là mẹ chồng tốt.

      Tần Tích có chút lúng túng, cũng liền vội cười cười, nhưng giây sau, Cố Mộ Nghiêm xoay người cầm lấy cánh tay của , như muốn kéo lên lầu.

      " thả tôi ra. . ." Tần Tích thấy có trưởng bối ở đây, cho nên chỉ dám len lén giãy giụa.

      tuần lễ gặp, Hàn Thu nhìn thấy Cố Mộ Nghiêm đếm xỉa đến người mẹ này, trực tiếp lên lầu, liền đứng dậy, "Mộ Nghiêm."

      Cố Mộ Nghiêm dừng chân lại, đứng bậc thang nhìn mẹ mình, lông mày cau lại, "Chuyện gì?"

      Hàn Thu còn chưa mở miệng, Cố Đình Dự tức giận bừng bừng đứng lên, "Thằng nhãi, con ai như con chuyện với mẹ mình như vậy ? tuần nay mẹ con gặp con, qua đây cho mẹ con nhìn chút." xong, nhìn Hàn Thu, trong mắt tràn đầy ý tứ 'Mau khen mau khen ', Hàn Thu bất đắc dĩ.

      Ở trước mặt bà xã, Cố Đình Dự luôn muốn bày chút khí phách đàn ông mới được.

      Hàn Thu đến đầu bậc thang, mặt rất hiền hòa nhìn Tần Tích, "Con tên Tần Tích đúng , bác là mẹ của Mộ Nghiêm."

      Tần Tích đẩy tay Cố Mộ Nghiêm ra, xuống cầu thang, "Chào bác ."

      Hàn Thu vừa thấy bộ dáng lễ phép của Tần Tích, rất thích, dắt tay đến phòng khách, mắt thoáng nhìn Cố Mộ Nghiêm mặc dù tình nguyện, nhưng vẫn cùng theo.

      Trong lòng rất kinh ngạc, con nhà mình chưa bao giờ như vậy, xem ra đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.

      Trong phòng khách, mặt Cố Mộ Nghiêm chút thay đổi ngồi đằng kia, nghe bọn họ bảy miệng tám lời, chút cũng muốn tham dự, chỉ dùng ánh mắt có chút hứng thú nhìn vẻ mặt Tần Tích gấp đến độ đổ mồ hôi lạnh.

      Tần Tích nghe bọn họ thảo luận chuyện hôn , trong lòng bồn chồn, Cố Đình Dự muốn năm sau kết hôn, là thời gian sung túc, có thể tổ chức hôn lễ long trọng kỹ càng, Cố Chấn Đình hết lần này tới lần khác muốn cuối năm kết hôn, Cố Chấn Đình gật gật đầu, với tính tình của thằng nhóc kia, chừng ngày đó liền làm cho cháu dâu tức giận bỏ , vẫn là quyết định trước mới yên tâm.

      Kết quả chính là hai phe giằng co nhường nhịn.
      Last edited: 6/5/16
      thuytChris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 26: Kinh diễm

      Editor: VinJR

      Ý của Cố Chấn Đình là ông là chủ gia đình, ông gì phải nghe nấy, nhưng ý Cố Đình Dự lại là ông chính là ba của Cố Mộ Nghiêm, nên cũng chịu lui bước chút nào, Hàn Thu ở bên cạnh cũng biết nên cái gì, bên là ba chồng mình phải tôn trọng, bên lại là ông xã của mình, giúp bên kia cũng được, đột nhiên bà nở nụ cười, nhìn về phía Tần Tích, "Tiểu Tích, hôn này là của con, con cũng có quyền lên tiếng, con muốn khi nào kết hôn, chúng ta tôn trọng quyết định của con."

      "Con. . ." muốn kết hôn, nhưng khi thấy mọi người nhiệt tình như vậy, bộ dáng lại dễ gần gũi, lời này liền nghẹn ở cổ họng, nên lời, "Con. . ."

      ước gì hôn này có thể kéo bao lâu liền kéo dài bấy lâu, như vậy mới có thể nghĩ cách để Cố Mộ Nghiêm hủy bỏ hôn lễ hoang đường này.

      Cố Đình Dự thấy con mình lạnh nhạt ngồi ở bên cạnh, tức giận đến chịu nỗi, chỉ mũi nhọn qua, "Mộ Nghiêm, con ."

      Cố Mộ Nghiêm nhìn Cố Đình Dự cái, nhàn nhạt trả lời, "Năm trước, năm sau đều được."

      Cố Đình Dự nổi cáu, đây coi là trả lời cái gì, thằng nhóc này lại còn học đòi ném bóng cao su.

      Hai gia trưỡng tuổi năm mươi ai cũng chịu lui bước, thực có biện pháp, vẻ mặt Cố Mộ Nghiêm lãnh nhạt ngồi ở bên cạnh, cuối cùng vẫn là Hàn Thu đứng ra giảng hòa, quyết định cuối năm kết hôn.

      "Nếu cuối năm kết hôn , mượn hôn lễ, vừa dịp để tụ họp họ hàng bạn bè, cũng náo nhiệt." Hàn Thu nhìn Tần Tích, "Tiểu Tích, con cảm thấy thế nào?"

      "Dạ, được." Tần Tích miễn cưỡng cười cười, cũng đến nước này, còn có thể cái gì.

      Tin tức trưởng nam Cố Mộ Nghiêm nhà họ Cố cuối năm kết hôn liền truyền ra rất nhanh, họ hàng bạn bè đều rất hiếu kỳ với dâu trưởng tương lai này, vì vậy cuối tuần, nhà họ Cố tổ chức bữa tiệc, xem như chính thức giới thiệu Tần Tích cho mọi người biết.

      Vốn Tần Tích cho rằng người đến nhiều, nhưng lúc chạng vạng, lén lút từ cửa sổ nhìn xuống, đoàn người ùn ùn kéo vào, mặc dù ngày thường rất tùy tiện, nhưng rất ít gặp qua loại tình cảnh thế này, cho nên thể tránh khỏi vẫn có chút căng thẳng, dù sao những người đến đây phú cũng quý.

      Hơn nữa đám người kia còn là tới xem xét , vừa nghĩ tới, ánh mắt của mọi người đều rơi vào người , nhìn như nghiên cứu quái vật, trong lòng liền sợ hãi, quá căng thẳng lúng túng, vậy xấu hổ.

      Cho dù Cố Mộ Nghiêm giết , cũng tự tán mình hai cái.

      Cố Mộ Nghiêm là nhân vật chính, đương nhiên sớm tinh mơ liền tiếp khách xã giao, chỉ là xã giao nửa ngày, vẫn thấy Tần Tích xuống, lông mày nhăn lại, xoay người lên lầu, đứng trước cửa gõ gõ, "Thùng, thùng, thùng."

      Tần Tích tự động viên mình, vừa nghe thấy tiếng đập cửa, vội vàng hỏi, "Ai vậy?"

      "Tôi, mở cửa." Giọng Cố Mộ Nghiêm tốt lắm.

      Cửa vừa mở ra, Cố Mộ Nghiêm rất khó chịu , "Phụ nữ là phiền phức, chậm rì rì..." Lời còn chưa hết, nhìn thấy Tần Tích đứng ở bên cạnh, bộ váy liền màu lam nhạt, tóc xoăn được kẹp lại bằng kẹp pha lê, trang điểm đậm ngược lại rất thanh tú đáng , lập tức trong mắt của chợt lóe lên tia kinh diễm, cổ họng khô khốc, trong lúc nhất thời thế nhưng mắt rời.

      " thôi." Tần Tích có chút khẩn trương, cho nên phát được ánh mắt của Cố Mộ Nghiêm.
      Last edited: 6/5/16
      thuytChris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 27: Trời cao, thượng đế xa

      Editor: VinJR

      Ánh mắt Cố Mộ Nghiêm dấu vết thu hồi lại, nhướng mày nhìn , " phải là sợ chứ? Ngày thường hung hãn như vậy, chỉ chuyện như vậy liền làm sợ rồi sao?"

      "Ai sợ, nhanh thôi." Tần Tích hất cằm lên.

      Cho dù trong lòng có chút sợ hãi, cũng tuyệt đối ở trước mặt Cố Mộ Nghiêm biểu ra ngoài, bởi vì như vậy chỉ nhận lấy châm chọc khiêu khích từ người đàn ông này thôi.

      " sợ tốt." Cố Mộ Nghiêm giương môi cười cái, "Bà xã của tôi cũng thể vô dụng như vậy, thôi." duỗi cánh tay về phía , Tần Tích có chút chần chừ.

      Cảm giác được tự nhiên.

      Cố Mộ Nghiêm thấy vẻ mặt tình nguyện, lại trừng mắt nhìn , vừa muốn chuyện, điện thoại di động lại vang lên, vừa nhìn thấy số điện thoại này, Cố Mộ Nghiêm khẽ nhíu mày, qua bên nhận điện thoại, vốn Tần Tích muốn đợi cùng , nhưng thấy chuyện liên tục, suy nghĩ chút vẫn là quyết định xuống trước xem chút.

      thấy trước, vốn muốn chờ chút, nhưng muốn lại thôi, thiên kim điêu ngoa Triệu Tử Diên kia cũng tới, là viên ngọc trong nhà, cũng quen hoành hành ngang ngược, vốn có chút bận tâm, nhưng nghĩ đến Tần Tích ngày đó cước đạp Tần mạnh mẽ kia, cũng phải là người dễ khi dễ, cho nên cho dù hai người đụng phải, Triệu Tử Diên cũng chiếm được tiện nghi.

      Hơn nữa sớm muộn gì cũng phải gặp những chuyện này, mượn chuyện này rèn luyện chút cũng tệ, hơn nữa cũng muốn xem xem đến cùng nhóc này có thể lợi hại tới trình độ nào.

      Hà Diệc lớn giọng lên án , "Em gọi điện thoại cho , liền gọi điện thoại cho em, xứng đáng với tình cảm của em sao? Em hận , em hận ."

      "Cậu thử nhảm thêm câu nữa thử xem." Đầu Cố Mộ Nghiêm đầy hắc tuyến, tên nhóc này tưởng mình là nữ chính ngôn tình sao?

      "Ha ha, họ, chỉ đùa chút với thôi, làm sao lại tưởng như vậy chứ?"

      Hà Diệc là điển hình của thích ức hiếp kẻ yếu sợ kẻ mạnh, khi Cố Mộ Nghiêm thu thập cậu ta, lá gan của cậu ta chính là gặp gió liền lớn, nếu Cố Mộ Nghiêm dữ lên, Hà Diệc lập tức ngoan ngoãn giống như chú chó , đứng ở bên cạnh ngừng vẫy đuôi với Cố Mộ Nghiêm.

      Lần trước chọc tới Cố Mộ Nghiêm, bị hung hăng giáo huấn trận, hơn nửa năm dám đến nhà họ Cố, bây giờ vết thương lành quên đau, lại biết chữ chết viết như thế nào.

      "Tôi cúp máy đây." Cố Mộ Nghiêm kiên nhẫn tiếp tục ở chỗ này lãng phí thời gian với cậu ta.

      " họ, đừng mà, chuyện chút với em , bây giờ em rất nhàm chán, đúng rồi, xem cũng lớn tuổi rồi, như thế nào còn mau chút tìm vợ cho mình, bị Lý Mặc làm cong chứ, nếu như thực như vậy, ông nhà bên ấy cầm dép đuổi theo đánh mới lạ. Ha ha."

      "Hà Diệc." Giọng Cố Mộ Nghiêm trầm xuống.

      " họ, dù gì em cũng là em họ của , đừng có mỗi lần đều hù dọa em, em sợ, bây giờ tâm tư rối bời, hơn nữa thường xuyên tức giận dễ táo bón, mặt nhiều vết đốm, thế đáng sợ nha."

      Hà Diệc cảm thấy trời cao thượng đế xa, cho nên lại cà lơ phất phơ vùng lên.

      Cố Mộ Nghiêm mới vừa muốn chuyện, đột nhiên nghe được bên kia điện thoại giống như có người ở gõ cửa, rồi sau đó là giọng oán hận, "Người ở bên trong ra đây nhanh, đừng ở trong nhà vệ sinh mà . Nhanh ra đây."

      "Trời ạ, phiền chết, vất vả mới có chút gian riêng, vệ sinh cũng yên ổn. vệ sinh mà thúc giục có thể thúc giục nó ra sao? họ, đúng ?" Hà Diệc vẫn còn oán hận ở bên kia điện thoại.

      "Cậu vệ sinh còn gọi điện thoại cho tôi?" Cố Mộ Nghiêm nheo mắt lại.

      Hà Diệc trả lời như chuyện hiển nhiên, "Đúng vậy, vệ sinh trong lúc ngồi xổm rất nhàm chán, cho nên em liền muốn liên lạc với tý, xem em có tốt với , vệ sinh mà trong lòng vẫn luôn nhớ đến ."
      Last edited: 6/5/16
      thuytChris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 28: là người xấu

      Editor: VinJR

      Hà Diệc trả lời như chuyện hiển nhiên, "Đúng vậy, trong lúc vệ sinh phải ngồi xổm rất nhàm chán, cho nên em liền muốn chuyện với chút, xem em có tốt với , vệ sinh mà trong lòng vẫn luôn nhớ đến ."

      "Hà Diệc, sau này thằng nhãi cậu tốt nhất đừng xuất ở trước mặt của tôi, nếu tôi cho cậu biết quả đấm của tôi nhớ cậu thế nào đấy." Quẳng xuống câu cảnh cáo, lập tức cúp điện thoại.

      Nghe tiếng cắt điện thoại, Hà Diệc để di động xuống, thở dài , "Lại tức giận, như vậy thực vô cùng dễ bị táo bón, chao ôi."

      "Đến cùng xong chưa, nhanh ra đây. Nếu ra tôi đạp cửa." Jiển nhiên người ở bên ngoài đợi đến mất hết kiên nhẫn.

      Mặc kệ bên ngoài thúc giục như thế nào, Hà Diệc vẫn chậm như cũ, dựa theo tiết tấu của mình, thong thả ung dung đẩy cửa ra, khi người ở bên ngoài phát Hà Diệc là người mình ngưỡng mộ, lời cứng rắn ở cửa miệng liền nuốt xuống, tự giác giơ tay lên lau mồ hôi trán cái.

      Mắt Hà Diệc nhìn xuống ta, ta bị ánh mắt của Hà Diệc làm cho lui về sau bước, lúc này Hà Diệc mới hài lòng cười tiếng, nghênh ngang ra khỏi nhà vệ sinh, tư thế phong độ.

      **

      Tần Tích nằm sấp ở khung cửa, dè dặt nhìn về phía vườn hoa, cắn môi cái, chút cũng nhận ra, sớm biết như vậy vẫn là chờ Cố Mộ Nghiêm cùng nhau xuống, ít ra có thể dùng ta làm bia đỡ đạn.

      Đột nhiên, có cánh tay liên tục vỗ vào vai của , Tần Tích cho là Cố Mộ Nghiêm, xoay người nhìn sang, lại ngoài ý muốn nhìn thấy xa lạ rất xinh đẹp, "..."

      " chính là Tần Tích?" Hai tay bé kia vòng trước ngực, đánh giá dưới lần, trong mắt tràn đầy khinh thường.

      "Là tôi." Tần Tích gật gật đầu, như thế nào lại cảm thấy người này có thiện ý chứ?

      Triệu Tử Diên hừ tiếng, hai tay chống nạnh, rất ngang tàng , "Tôi biết dùng thủ đoạn gì để Mộ Nghiêm đồng ý cưới , nhưng tôi cho biết, hôm nay tôi tới là để tuyên chiến với , tôi tuyệt đối cho phép Mộ Nghiêm cưới , tôi mới là người thích hợp với Mộ Nghiêm, nếu biết điều mau rời khỏi." mặt tràn đầy kiêu ngạo.

      Từ liền có mục tiêu muốn gả cho Mộ Nghiêm, đời này, sống là người của Mộ Nghiêm, chết cũng là quỷ của Mộ Nghiêm, tuyệt đối cho phép người khác cướp Mộ Nghiêm của .

      Ánh mắt Tần Tích sáng lên, cầm tay của , " ? Nếu như có thế làm Cố Mộ Nghiêm muốn cưới tôi nữa, tôi vô cùng cảm kích ."

      Tần Tích đều là , hiển nhiên Triệu Tử Diên tin, hất tay của ra, trừng mắt nhìn , " khoe khoang với tôi sao? Có phải cảm thấy ngồi vững vào vị trí con dâu của nhà họ Cố rồi phải ?"

      Người khác đều liều mạng muốn gả vào nhà họ Cố, lại bộ ước gì thoát khỏi, nhất định là giả bộ, này đúng là có thủ đoạn, khó trách có thể mê hoặc được Mộ Nghiêm.

      "Tôi có ý này." Tay Tần Tích liền để xuống, thấy Triệu Tử Diên còn trừng mắt nhìn mình, Tần Tích nhún nhún vai, " tin vậy quên ."

      Triệu Tử Diên rất tức giận, sau đó đột nhiên ngồi chồm hổm mặt đất, bắt đầu khóc ầm lên.

      Tần Tích đoán được ta như vậy, sợ hết hồn, nhìn chung quanh chút, "Này, khóc cái gì, mau đứng lên, nếu người khác còn tưởng rằng tôi bắt nạt đấy." Vậy rất oan uổng nha.

      Triệu Tử Diên thấy sợ hãi, khóc đến hăng say, " chính là bắt nạt tôi, đoạt Mộ Nghiêm, là người xấu, tôi ghét , tôi ghét ."








      Last edited: 6/5/16
      thuytChris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 29: ta có tin ?

      Editor: VinJR

      Tần Tích nổi cáu, hai tay khoanh trước ngực, từ cao nhìn xuống ta, "Này, tôi quá đạo lý rồi đấy. Mặc dù con ngẫu nhiên gây là đáng , nhưng đáng tiếc tôi phải là bạn trai của ."

      " là người xấu, tôi cần đạo lý với , oa oa oa..." Triệu Tử Diên còn ngắt cánh tay của mình vài cái ngay trước mặt Tần Tích, làn da mềm mại của ta rất nhanh liền hồng mấy chỗ, sau đó dương dương đắc ý nhìn Tần Tích, "Tôi phải cho Mộ Nghiêm biết đánh tôi, đây là chứng cớ. Nếu Mộ Nghiêm biết độc ác như vậy, nhất định thích nữa."

      Cuối cùng Tần Tích cũng biết cái gì gọi là trợn mắt dối, cho rằng Cố Mộ Nghiêm là cực phẩm, nghĩ tới hôm nay còn đụng phải người sáng lập ra cực phẩm.

      Vốn Tần Tích ước gì có thể thoát khỏi Cố Mộ Nghiêm, nhưng bị ta quấy rối như vậy, hết lần này tới lần khác muốn để dễ chịu, cố ý kích thích .

      "Tôi cho biết, Cố Mộ Nghiêm tuyệt đối cưới , bởi vì. . ." Tần Tích cố ý kéo dài, quả nhiên Triệu Tử Diên sốt ruột khó nhịn mà hỏi, "Bởi vì cái gì? Chẳng lẽ biết thuật?"

      "Bởi vì. . ." Tần Tích dịu dàng sờ sờ bụng, "Nơi này có dòng máu nhà họ Cố, cho rằng nhà họ Cố để con cháu ruột của mình lưu lạc bên ngoài, để vào cửa sao?"

      " thể nào, Mộ Nghiêm chạm vào phụ nữ." Triệu Tử Diên chút suy nghĩ liền bật thốt ra, "Lúc trước tôi dùng các loại biện pháp, Mộ Nghiêm cũng chạm vào tôi, làm sao ấy có thể chạm vào ."

      xong, đột nhiên Triệu Tử Diên liền hối hận, hận thể cắn rớt đầu lưỡi của mình, Tần Tích cũng rất kinh ngạc, phải chứ, Cố Mộ Nghiêm thế nhưng làm Liễu Hạ Huệ, người đẹp trước mặt, thế nhưng hề bị lay động, chẳng lẽ ta có bệnh khó ?

      Cố Mộ Nghiêm từ cầu thang xuống, vừa mới nghe được đoạn chuyện của hai người, bước chân dừng chút, sau đó sắc mặt hơi có chút u ám.

      Gò má của Triệu Tử Diên đỏ bừng, cảm thấy mất mặt, nhưng thấy Tần Tích sửng sốt, lập tức lại dương dương đắc ý , " gạt tôi có phải , trong bụng của hoàn toàn có đứa bé, còn phải dùng chiêu này để lừa Mộ Nghiêm cưới , hừ, tôi phải vạch trần ra."

      Tần Tích cũng ngăn cản, mà là nhìn ta , " xác định muốn tự rước nhục nhã?"

      "Lời này của là có ý gì?" Triệu Tử Diên dừng bước lại.

      "Cố Mộ Nghiêm phải chạm vào phụ nữ, chỉ là muốn chạm vào mà thôi. Như vậy hiểu chưa?"

      Triệu Tử Diên cực kỳ giận dữ, quát về phía , " bậy, bậy."

      Tần Tích thấy hốc mắt của ta cũng hồng lên, bộ dáng uất ức muốn khóc, cảm thấy cũng kích thích ta sai biệt lắm, đột nhiên, ánh mắt của rơi vào hình dáng sau lưng Triệu Tử Diên, Cố Mộ Nghiêm? Khi nào ta xuống đây, lời mới vừa rồi ta nghe được bao nhiêu?

      Theo lời của Triệu Tử Diên, ta rất quen thuộc với Cố Mộ Nghiêm, Cố Mộ Nghiêm có thể cho rằng bắt nạt Triệu Tử Diên hay , giúp Triệu Tử Diên trút giận?

      Triệu Tử Diên cũng cảm nhận được ánh mắt của Tần Tích, xoay người liền nhìn thấy Cố Mộ Nghiêm, bỗng chốc nước mắt liền vỡ òa, nhào vào ngực Cố Mộ Nghiêm, giọng vô cùng uất ức, " Mộ Nghiêm. . ."

      Cố Mộ Nghiêm nhanh chóng tránh qua bên cạnh, cả người Triệu Tử Diên bổ nhào đến bên tường, mũi đụng vào tường, nước mắt lại mãnh liệt chảy ra, "Oa oa oa, đau quá. . ."

      "Em sao chứ." Cố Mộ Nghiêm khẽ nhíu mày.

      Triệu Tử Diên khóc đến nức nở ngừng, " Mộ Nghiêm, được cưới ta, ta là người xấu." xong liền vung tay áo lên, " xem, vừa rồi ta thừa dịp có ở đây, còn lén nhéo em nữa."

      xong, ánh mắt còn đắc ý nhìn Tần Tích cái, Tần Tích vội vàng nhìn về phía Cố Mộ Nghiêm, ta tin tưởng Triệu Tử Diên sao?
      Last edited: 6/5/16
      thuytChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :