1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hôn ước hào môn: Vợ yêu bé nhỏ của đại thúc – Tần Tích (44)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 20: Cậu hỏi tôi vì cái gì ở chỗ này?

      Editor: VinJR

      Tần Tích bắt chiếc taxi ngồi xuống, Cố Mộ Nghiêm nhìn thoáng qua, lái xe theo sau, thấy hướng xe taxi chạy, hình như là hướng nhà .

      Khi sắp đến cửa nhà , Cố Mộ Nghiêm nhìn thấy xe taxi còn chưa dừng hẳn, Tần Tích liền nhanh chóng lao xuống, nghĩ thầm chắc gặp phải tài xế giở trò, vội vàng ngừng xe, cởi giây an toàn ra đuổi theo ngay lập tức, nhưng mới được hai bước nhìn thấy Tần Tích xông lên ngăn cản đôi nam nữ trẻ tuổi, vẻ mặt nghiêm túc mà chưa bao giờ trông thấy, nhưng bên trong cặp mắt to kia lại hừng hực lửa, giống như bọn họ càng về phía trước bước, liền liều mạng với bọn họ.

      Tần Tích nhìn hai người trước mắt, mặt cười lạnh, "Các người tới làm gì? Nhanh , ở đây hoan nghênh các người."

      "Tiểu Tích, hung dữ như vậy làm gì, chúng ta xong chuyện muốn , tự nhiên , bây giờ tôi lấy thân phận chủ cho thuê nhà cho biết, trước ngày mai, lập tức thu dọn đồ đạc cút ra ngoài, nếu đừng trách tôi khách khí." mặt Tần tùy ý cười, "Người chủ cho các người thuê nhà bán căn nhà này cho tôi, mà bây giờ tôi cho phép hai người lại ở đây, nghe chưa?"

      Tần Tích ngẩn ra, đoán được Tần mua căn nhà này.

      Nhìn thấy vẻ mặt của Tần Tích, người thanh niên trẻ đứng bên cạnh cười cười, nhưng trong mắt lại tràn đầy lãnh ý, "Tiểu Tích, đừng trách chúng ta ác độc, muốn trách trách mẹ biết xấu hổ, thế mà chưa từ bỏ ý định còn muốn dẫn trở về nhà họ Tần, cũng nhìn lại mình chút, các người có tư cách gì trở về nhà họ Tần, chỉ làm cho nhà họ Tần thêm mất mặt."

      ", đừng nhảm với nó nữa." Tần nhìn thoáng qua Tần Kiệt, sau đó với Tần Tích, "Tóm lại, hai người nhanh biến , vĩnh viễn được phép xuất , nếu mẹ thiếu cánh tay hay cái chân, cũng đừng quá kinh ngạc."

      Tần Kiệt thấy Tần Tích nhìn bọn họ chằm chằm, ánh mắt kia làm ta xót xa, giơ tay lên liền vung xuống, "Tiện nhân, cũng dám trừng tao, muốn sống có phải ?"

      Ai ngờ, tay Tần Kiệt bị Tần Tích bắt lấy, sau đó chút lưu tình há miệng cắn lấy bàn tay của , giống như cắn khối thịt, Tần thấy thế cầm lấy túi xách đập xuống đầu Tần Tích, "Tiện nhân, buông ra, đánh chết mày."

      Tần Tích cũng sợ hãi, nhấc chân lên đá về phía Tần , Tần thiên kim tiểu thư, cước này, Tần Tích xuống tay độc ác, lập tức liền bị đá ta lật mặt đất, bộ dáng vô cùng chật vật, mặt dính đất, nửa ngày bò dậy nổi, nữa ngồi ở đàng kia kêu rên.

      Tần Tích buông miệng ra, răng đều là máu tươi, phun bãi nước miếng, vẻ mặt chút cũng sợ, giống như sư tử tức giận.

      Vừa nhìn liền biết cũng phải là người bị bắt nạt sau đó tìm chỗ trốn để khóc nhè.

      Tay Tần Kiệt máu tươi đầm đìa, nhanh chóng lui về sau bước, cũng bị chọc giận, nhìn thấy cục đá bên cạnh, khom lưng nhặt lên khối lớn, hung dữ , "Hôm nay tao giết chết mày."

      Nhưng Tần Kiệt mới về phía trước hai bước, bờ vai của liền bị người nắm lấy, mặt Tần Kiệt tức giận xoay người, "Con mẹ nó, ai dám ngăn chặn. . ." Chữ ‘Tao’ còn chưa hết, sắc mặt của liền thay đổi, đổi lại khuôn mặt tươi cười, "Cố đại thiếu, như thế nào lại ở chỗ này?"

      Bộ dáng kia miễn bàn bộ dạng chân chó.

      Mặt Cố Mộ Nghiêm tràn đầy hung ác nham hiểm, toàn thân tồn tại sát khí bừng bừng, nhìn chằm chằm Tần Kiệt từng chữ từng câu hỏi, "Cậu muốn giết chết bà xã của tôi, cậu hỏi tôi vì cái gì ở chỗ này?"
      Last edited: 6/5/16
      thuytChris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 21: Tu hú chiếm tổ chim khách

      Editor: VinJR

      Mặt Cố Mộ Nghiêm tràn đầy hung ác nham hiểm, toàn thân tồn tại sát khí bừng bừng, nhìn chằm chằm Tần Kiệt từng chữ từng câu hỏi, "Cậu muốn giết chết bà xã của tôi, cậu hỏi tôi vì cái gì ở chỗ này?"

      Lời này vừa ra, Tần Kiệt lập tức chấn động tại chỗ, lập tức nịnh hót cười cười, "Cố đại thiếu, đùa với tôi sao, cho dù cho tôi mười lá gan, tôi cũng dám ra tay với Cố thiếu phu nhân."

      "Tôi chính tai nghe được, chẳng lẽ còn oan uổng cậu." Cố Mộ Nghiêm chán ghét nhìn cái, đến bên cạnh Tần Tích, vốn muốn lấy khăn giấy, nhưng sờ soạng toàn thân lần, tìm thấy, cuối cùng dứt khoát dùng tay áo giúp lau vết máu bên khóe miệng.

      Hai em vừa nhìn thấy hành động của Cố Mộ Nghiêm, liếc mắt nhìn nhau cái, Tần Kiệt dám tin hỏi, "Cố đại thiếu, và Tiểu Tích. . . ?"

      Cố Mộ Nghiêm lạnh giọng cảnh cáo , "Tần Tích là vợ của Cố Mộ Nghiêm tôi, phải loại chó mèo nào cũng có thể chạm vào, tốt nhất các người nên nhớ kỹ."

      Tần Kiệt bị dọa buông nắm tay ra, đá rơi xuống, đột nhiên đập lên ngón chân của , đau đớn làm nhe răng trợn mắt, vừa định kêu lên, bị Cố Mộ Nghiêm trừng mắt cái, che miệng sít sao, sắc mặt cũng trắng bệch, mồ hôi rơi như mưa.

      Sắc mặt của Tần cũng hết sức khó coi, trong lòng vừa ghen tị vừa sợ hãi, Cố Mộ Nghiêm cũng phải là người lương thiện, bình thường chủ động thêu dệt chuyện, nếu có người chọc phải ta, chờ bị ta hung hăng trả thù .

      Ngay cả người lớn nhà họ Tần nhìn thấy, cũng còn phải cung kính gọi tiếng Cố đại thiếu, huống chi bọn họ, nếu như đối nghịch với Cố Mộ Nghiêm, chỉ sợ người lớn nhà họ Tần cũng bảo vệ được bọn họ.

      Vốn hôm nay bọn họ tới là muốn ra oai phủ đầu với Tần Tích, lại nghĩ tới con này thế nhưng là người của Cố Mộ Nghiêm.

      Tần kịp phản ứng, nét mặt thoáng nở nụ cười, "Cố đại thiếu, vừa rồi toàn bộ đều là hiểu lầm, chúng tôi đến là muốn mời Tiểu Tích trở về nhà họ Tần, các trưởng bối rất nhớ Tiểu Tích, hai ngày trước còn nhắc tới, cho nên tôi và tôi mới đến đây thăm Tiểu Tích chút."

      Tần Kiệt vội vàng gật đầu phụ họa ở bên cạnh, "Đúng vậy, chúng tôi là đến thămTiểu Tích."

      "Bản thân là loại người gì, tất cả mọi người đều ràng, đừng làm bộ với tôi." Tần Tích trông thấy màn này, chỉ cảm thấy buồn cười, giơ tay lên mạnh bạo lau khóe miệng , "Trước ngày mai tôi chuyển ra ngoài, nếu như các người dám tổn thương mẹ tôi cái gì, tôi liền đốt toàn bộ hang ổ của nhà họ Tần, tôi được là làm được."

      xong, Tần Tích xoay người vào nhà, mắt Cố Mộ Nghiêm quét cái, hai người bọn họ xấu hổ cười cười.

      Cố Mộ Nghiêm tới chỗ Tần Tích, thấy đứng ở cửa, đầu rũ xuống, bóng lưng gầy gò, phải len lén khóc chứ.

      Vừa định có nên tiến lên an ủi tý hay , tai lại nghe được…..

      "Cái rắm, Cố Mộ Nghiêm chết tiệt, sau khi gặp được , có chuyện gì tốt, đúng là sao chổi. Đáng ghét."

      Mặt Cố Mộ Nghiêm lập tức đen lại, còn tưởng rằng khóc chứ, kết quả là chửi , nhưng cũng phải, vừa rồi lấy chọi hai, hung hãn vô cùng, làm sao có thể vụng trộm trốn khóc.

      Xem ra lo lắng hơi nhiều, nhóc kia là tiểu cường đánh chết, chút cản trở, làm sao có thể đánh ngã được .

      Tần Tích hít sâu hơi, sau đó lại thở ra, sau khi mắng trận, tâm tình khá hơn nhiều, xoay người vào nhà, nhưng mới được hai bước, phát Cố Mộ Nghiêm cũng theo, giọng thân thiện, "Đây là nhà tôi, vào làm gì?"

      Cố Mộ Nghiêm trả lời, vòng qua vào bên trong, Tần Tích nhìn bóng lưng của , "Này, tên khốn kiếp."

      Tiếu Nghệ ở bên trong nghe được giọng của Tần Tích, mở cửa ra, "Tiểu Tích, con về rồi."

      Nhìn thấy Tiếu Nghệ, Tần Tích vội vàng thu liễm tâm tình, nhanh bước qua, "Mẹ."

      Tiếu Nghệ nhìn thấy Cố Mộ Nghiêm, nét mặt lên nụ cười, "Tiểu Tích, vị này chính là Cố thiếu gia sao?"

      "Mẹ, làm sao mẹ biết..." Tần Tích kinh ngạc, làm sao Tiếu Nghệ biết Cố Mộ Nghiêm.

      "Trước khi con chưa về, bọn họ đều chuyện giữa con và Cố thiếu gia cho mẹ biết."

      Tần Tích lập tức trợn to hai mắt, chẳng lẽ mẹ biết chuyện tối ngày hôm qua, nhưng giây sau, lại nghe Tiếu Nghệ , "Tiểu Tích, con nhìn lại con xem, qua lại với Cố thiếu gia lâu như vậy, như thế nào tiếng với mẹ, thiệt là."

      Qua lại? trong lúc nhất thời đầu Tần Tích đầy nghi vấn, Cố Mộ Nghiêm này loạn với mẹ cái gì vậy.

      "Mẹ, gọi con là Mộ Nghiêm là được rồi." Mặt Cố Mộ Nghiêm mỉm cười.

      Tần Tích lén liếc cái, nếu như biết, sau khi , mọi người dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào khen Cố Mộ Nghiêm trước mặt Tiếu Nghệ, chỉ sợ tức giận hộc máu mà chết.

      Sau đó, Tần Tích liền trơ mắt nhìn Cố Mộ Nghiêm tu hú chiếm tổ chim khách, nghênh ngang ngồi ghế sô pha nhà , tận lực nhẫn nhịn.

      Tỉnh táo chút, mẹ vẫn còn ở đây, thể nể mặt.

      Nhưng hít sâu vô số lần, cơn tức này vẫn nghẹn xuống, đến cùng Cố Mộ Nghiêm này để thủ hạ của ta làm cái gì, vì cái gì mới nửa ngày ngắn ngủi, có thể làm cho mẹ thích ta như vậy.
      Last edited: 6/5/16
      thuytChris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 22: Bộ dáng con rể ngoan

      Editor: VinJR

      Tiếu Nghệ thấy đứng ở cửa, tới vỗ đầu cái, "Tiểu Tích, đứng ngốc ở đó làm gì, nhìn thấy Mộ Nghiêm ngồi ở đàng kia sao? Nhanh rửa chút trái cây mang ra. Con cũng lớn như vậy, như thế nào còn hiểu chuyện." Lời tràn đầy bất đắc dĩ.

      Tần Tích sờ sờ chỗ bị đánh, giọng lầm bầm, "Mẹ, mẹ nể mặt tí được , còn có người ngoài ở đây mà. Mẹ để con chừa mặt ở đâu." xong, thấy Cố Mộ Nghiêm nhìn mình, trong mắt chứa nghiền ngẫm, giống như cười nhạo, vội vã thả tay xuống, liếc cái, sau đó tình nguyện vào phòng bếp gọt trái cây.

      Tần Tích ra nhìn thấy Cố Mộ Nghiêm trò chuyện với Tiếu Nghệ, mặt đầy kiên nhẫn, bộ dáng con rể ngoan, khỏi khinh bỉ ở trong lòng, muốn nôn mấy trăm lần, người đàn ông này đúng là diễn quá tốt. muốn nhìn Tiếu Nghệ thích Cố Mộ Nghiêm, lại cái gì được, tìm cớ trốn về phòng.

      Người đàn ông này đến cùng dùng thủ đoạn gì, ngay cả mẹ cũng phản bội .

      Dù cho như thế nào, nhất định phải nghĩ biện pháp, để Cố Mộ Nghiêm bỏ ý nghĩ muốn cưới mới được.

      Nhìn trần nhà, suy nghĩ hồi lâu cũng nghĩ ra biện pháp, ngược lại lại mơ mơ màng màng ngủ mất, chỉ là trong lúc nửa ngủ nửa mơ, Tần Tích cảm thấy giường trầm xuống, bởi vì quá mệt, cho nên cũng để ý, trở mình tiếp tục ngủ.

      Nhưng cảm thấy mặt hơi ngứa, đưa tay gãi gãi, sau đó lại đổi tư thế.

      Ngủ giấc đến tận lúc trời tối, Tần Tích mở mắt ra, duỗi cái lưng mệt mỏi, chỉ là khuỷu tay giống như đụng vào cái gì, nhíu mày nghiêng đầu, lại nhìn thấy gương mặt tuấn tú trước mắt, mà tay chạm vào lồng ngực của .

      giây sau, cả người Tần Tích bắn dậy, níu lấy chăn mền, như người bệnh quát, "Cố Mộ Nghiêm."

      Lúc nào ta vào đây, chết tiệt, như thế nào chút cảm giác cũng có, nhanh chóng vén chăn lên, khi nhìn thấy quần áo đầy đủ sứt mẻ, mới thở phào nhõm, may.

      Tần Tích quỳ gối giường, thấy Cố Mộ Nghiêm dửng dưng chiếm hết hơn phân nữa giường của , hai tay níu lấy cổ áo Cố Mộ Nghiêm, thấy vẫn mở mắt ra, dùng sức lắc lắc dưới, "Cố Mộ Nghiêm, đứng lên cho tôi, nhanh lên chút."

      Cố Mộ Nghiêm bị quấy rầy, hơi hơi mở mắt, mặt còn chút lười biếng chưa tỉnh ngủ, " nổi điên làm gì?"

      "Tôi nổi điên làm gì sao?" Tần Tích nổi cáu, cắn răng nghiến lợi hỏi, "Vì sao lại ở giường của tôi. Khốn kiếp, dựa vào cái gì vào phòng của tôi."

      Đối với cơn giận của , Cố Mộ Nghiêm vẫn đếm xỉa tới, ngáp cái , " là của tôi, phòng của đương nhiên cũng là của tôi, tôi vào phòng của mình, cần lý do sao? Ngược lại là , mỗi lần như vậy có thể cần ngạc nhiên hay , có sức lực để gọi như vậy, bằng để giành đến đêm tân hôn, tôi bảo đảm để kêu gào đến nghiện."

      Gò má Tần Tích nỗi lên trận xấu hổ, nện vào lồng ngực của cái, cả giận , " lại hươu vượn, tôi. . . Tôi. . ."

      " như thế nào?" Trong mắt Cố Mộ Nghiêm tràn đầy xem thường, hiển nhiên rất khinh bỉ uy hiếp của .

      cũng tin, nhóc này ở trong lòng bàn tay còn có thể làm càn.

      ". . ." Tần Tích tức giận đến toàn thân phát run, cuối cùng nghẹn ra câu , "Cố Mộ Nghiêm, tôi đội trời chung với ."

      "À, là câu này, tôi còn tưởng rằng có thể ra câu gì kinh thiên động địa quỷ khóc thần sầu chứ." Cố Mộ Nghiêm chống đỡ cơ thể lên, tùy ý dựa vào đầu giường, nút áo sơ mi áo cũng bị cởi bỏ, lộ ra ngực hơi gầy, xuống cuối cơ bụng, cất giấu vườn hoa màu đen, quần rộng lùng thùng, mang theo nét gợi cảm.

      Tần Tích vội vàng quay đầu ra, hai bên tai đều phiếm hồng, nắm chăn lên trùm lại, tức giận quát, "Khốn kiếp, nhanh mặc quần áo vào."

      là kiếp trước nợ ta mà.

      Lại chung đụng vài ngày, cảm thấy máu não cũng muốn xuất huyết.
      Last edited: 6/5/16
      thuytChris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 23: bị ra rìa

      Editor: VinJR

      Cố Mộ Nghiêm gạt chăn ra, sau đó lười biếng đứng dậy, Tần Tích cho là muốn ra ngoài, lại nghĩ đến bắt đầu cởi quần áo, áo sơ mi còn cố ý ném ở trước mặt , trợn to hai mắt, nhìn quần của tuột xuống, lộ ra vóc người hoàn mỹ.

      Tần Tích hoảng sợ, vội vàng đưa tay che mắt, hổn hển quát, "Vì sao lại cởi quần áo, muốn làm gì?"

      " tắm, tắm cởi quần áo sao?" Giọng của có chút vô tội, chút ý xấu cũng có, ngược lại như vậy lại làm Tần Tích ngạc nhiên.

      " tắm?" Tần Tích sững sờ chút, sau đó bắt tay lại, lại nhìn thấy ánh mắt Cố Mộ Nghiêm xem thường nhìn , " tắm còn có thể làm gì? cho rằng hai lạng thịt trước ngực rất có sức hấp dẫn sao?"

      Tần Tích tức giận cầm gối đầu đánh tới phía , "Cút."

      Cố Mộ Nghiêm dễ dàng tránh thoát, tâm tình sung sướng vào phòng tắm, cửa đóng lại, Tần Tích cúi đầu nhìn chút, hình như là rất , lập tức kịp phản ứng, đưa tay gõ đầu cái, nghĩ gì thế.

      Động tác vừa rồi của ta mập mờ như vậy, người bình thường cũng hiểu lầm.

      Tần Tích xoay người muốn ra ngoài, lại ngoài ý muốn nhìn thấy sấp tài liệu bàn, cầm lên nhìn, dĩ nhiên là giấy chứng nhận quyền sở hữu đất, mà người đứng tên dĩ nhiên là tên của .

      trợn to hai mắt, chuyện này. . . Chuyện gì xảy ra? Nơi này phải bị Tần mua lại rồi sao?

      Cố Mộ Nghiêm tắm rửa ra, quấn khăn nửa người dưới, Tần Tích giơ giơ giấy chứng nhận tay, " làm?"

      " đừng nghĩ nhiều, chỉ là người trong nhà của Cố Mộ Nghiêm tôi, sao có thể ở nhà thuê chứ, truyền ra mất thể diện. biết còn tưởng rằng tôi ngược đãi đấy." Cố Mộ Nghiêm cầm khăn lau tóc ướt nhẹp.

      Mặc kệ ta xuất phát từ nguyên nhân gì, ít ra cũng cần phải dọn nhà, ở đây yên tĩnh, mẹ rất thích, đặc biệt là trong sân, mẹ trồng đủ loại rau, vừa rồi cũng còn do dự, rốt cuộc phải làm thế nào chuyện dọn nhà với mẹ.

      Vốn Tần Tích muốn câu cám ơn, nhưng khi trông thấy chiếc khăn quấn nửa người của , lời liền thay đổi, ngón tay chỉ chiếc khăn quát, "Cố Mộ Nghiêm, đó là khăn tôi dùng để rửa mặt đấy."

      "Mượn dùng trước chút, tôi tìm được khăn tắm." Cố Mộ Nghiêm cúi đầu nhìn thoáng qua.

      " tìm được cũng thể dùng cái này."

      "Dữ như vậy làm gì, trả lại cho là được." Cố Mộ Nghiêm ném khăn lông cho , Tần Tích nhận lấy, nhưng nhớ tới vừa rồi dùng để vây bên hông, liền giống như đồ vật bị dính độc, vội vàng ném qua bên, sau đó xông vào phòng tắm, liều mạng rửa tay.

      Cố Mộ Nghiêm lập tức đen mặt.

      Tiếu Nghệ mua thức ăn trở lại, chuẩn bị ngừng trong phòng bếp, Tần Tích vào , "Mẹ, tùy tiện làm hai món là được, đừng phiền toái."

      "Như vậy sao được, đây là lần đầu Mộ Nghiêm tới."

      " ta là mời mà tới, đuổi ta ra ngoài là nể tình lắm rồi." Tần Tích thổi tóc mái .

      "Tiểu Tích, con cãi nhua với Mộ Nghiêm?" Tiếu Nghệ thả đồ vật trong tay ra, xoay người nhìn , "Mộ Nghiêm là người tốt, con đừng đùa giỡn như con nít, nếu như bỏ lỡ, con hối hận."

      "Con hối hận? Mẹ đừng đùa." Tần Tích trợn mắt lên cái.

      "Đừng khi tức giận." Tiếu nghệ vỗ đầu Tần Tích cái, thở dài hơi.

      Tần Tích thấy Tiếu Nghệ cái gì cũng bảo vệ Cố Mộ Nghiêm, trong lòng buồn bực, bị ra rìa. Chỉ có thể Cố Mộ Nghiêm rất giảo hoạt, ràng là ta vô lý vô sỉ bức hôn, ngược lại bây giờ còn biến thành hiểu chuyện.

      Sau khi cơm nước xong, Cố Mộ Nghiêm chuẩn bị rời , Tần Tích ở trong lòng hoan hô, nhưng giây sau, Cố Mộ Nghiêm thế nhưng kéo ra ngoài, đương nhiên có chết cũng chịu, nắm lấy khung cửa buông tay.

      Vốn Tần Tích còn muốn xin Tiếu Nghệ giúp đỡ, nhưng biết Cố Mộ Nghiêm gì với Tiếu Nghệ, Tiếu Nghệ hoàn toàn đứng về phía Cố Mộ Nghiêm, còn thúc nhanh, Tần Tích trợn to hai mắt, "Mẹ, mẹ cần con nữa sao?"
      Last edited: 6/5/16
      thuytChris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 24: Bên trong là bã đậu

      Editor: VinJR

      Tiếu Nghệ liếc Tần Tích cái, " gì vậy, nhanh , đừng để ba mẹ Mộ Nghiêm đợi lâu."

      Bị Cố Mộ Nghiêm dụ dỗ đe dọa, hơn nữa dưới thúc giục của Tiếu Nghệ, Tần Tích tình nguyện buông tay ra, từng bước chậm rì rì, chu môi, "Mẹ. . ."

      Tiếu nghệ đứng ở cửa, phất tay về phía , mặt mỉm cười, " thôi thôi."

      Ngồi xe, Tần Tích chất vấn, "Rốt cục gì với mẹ tôi?"

      " có gì, chỉ ba mẹ tôi muốn gặp , còn đêm nay trở lại." Cố Mộ Nghiêm nổ máy xe rời .

      "Tại sao có thể tự quyết định."

      Cố Mộ Nghiêm lạnh nhạt quét mắt nhìn cái, vừa mới chuẩn bị mở miệng, Tần Tích vội vàng trước , "Được, được, được, là người quyết định, cái gì chính là cái đó."

      Câu kế tiếp của , cũng có thể đoán được, đơn giản lại là uy hiếp.

      Hừ, phụ nữ dịu dàng đấu với đàn ông hung hãn. Còn có câu gọi là ‘Quân tử báo thù mười năm muộn’ ngày nào đó, cũng muốn dùng đầu ngón tay đè đến chết.

      **

      Giờ phút này, trong phòng khách nhà họ Cố, hai người ngồi, người là Cố Đình Dự, còn người đương nhiên là bà xã bảo bối của ông - Hàn Thu, vừa nghe Cố Mộ Nghiêm dẫn kia về nhà, vốn Hàn Thu du lịch ở Hàn quốc, ngay lập tức liền bỏ qua diễn viên nghiệp dư, vội vàng bay trở về, vừa vào nhà liền thể chờ đợi được hỏi thăm, "Người đâu?"

      "Bọn họ ra ngoài, tối trở lại, em gấp gáp trở về như vậy làm gì? Con dâu cũng chạy mất." Cố Đình Dự cầm lấy cái ly đưa cho bà, "Đến đây, uống nước trước ."

      Hàn Thu uống nước xong trả lời, " em làm sao có thể nóng nảy, dựa vào tính nết của Mộ Nghiêm, có mấy người chịu nỗi. Nếu còn chưa kịp liếc mắt nhìn, con dâu liền chạy, vậy em thiệt thòi rồi."

      Cố Đình Dự có chút cảm khái , "Chao ôi, nếu sớm biết Mộ Nghiêm biến thành cái dạng này,úc trước nên giao Mộ Nghiêm cho cha giáo dục, kết quả dạy dỗ ra kẻ ngang ngược, lúc trước góp ý với cha thể giáo dục Mộ Nghiêm như vậy, nhưng cha nghe. . ."

      Hàn Thu đột nhiên ho khan tiếng, Cố Đình Dự đến chỗ uất ức, hoàn toàn dừng lại được, muốn ra toàn bộ lời cất giấu ở trong lòng, cho nên đương nhiên cũng thấy ám hiệu của Hàn Thu.

      "Cha luôn cảm thấy bản thân ông ấy cái gì cũng có đạo lý, kỳ có đôi khi hoàn toàn sai trái, lại muốn ở trước mặt, tránh cho ông ấy cảm thấy nét mặt già nua của mình nhịn được, thẳng ra, bây giờ Mộ Nghiêm biến thành như vậy, đều do cha, nếu giáo dục Mộ Nghiêm, khẳng định mạnh hơn bây giờ nhiều. . ."

      Hàn Thu nhìn thấy cha đứng sau lưng Cố Đình Dự, cúi đầu uống nước, ông xã là ngu ngốc, bà nháy mắt như vậy, thế nhưng ông cũng phát , khó trách cha luôn dạy dỗ ông.

      "Con giống như hết sức có ý kiến đối với cha sao?" giọng phát ra đỉnh đầu của Cố Đình Dự, Cố Đình Dự hơi sững sờ, lập tức với Hàn Thu, "Bà xã, như thế nào lại nghe được giọng của cha? Là nghe lầm sao?"

      Hàn Thu thả cốc nước trong tay ra, đứng lên cười chào hỏi Cố Chấn Đình, "Cha, cha trở lại."

      Sắc mặt Cố Đình Dự thay đổi lớn, quả thực dám quay đầu lại.

      Cố Chấn Đình từ từ đến sofa ngồi xuống, trừng mắt nhìn Cố Đình Dự, "Cha thấy con giống như hết sức có ý kiến với cha, bây giờ cha đến rồi, con , cha nghe."


      "Cha, con làm sao có thể có ý kiến với cha." Cố Đình Dự cười khan tý, "Nhất định là cha hiểu lầm."

      "Hiểu lầm?" Cố Chấn Đình chỉ chỉ lỗ tai của mình, "Cái tai này để ở đây là để trang trí sao. Con nghĩ rằng đầu của cha cũng giống con, bên trong đều là bã đậu sao?"
      Last edited: 6/5/16
      thuytChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :