1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hôn ước hào môn: Vợ yêu bé nhỏ của đại thúc – Tần Tích (44)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 15: Tôi kết hôn với .

      Editor: VinJR

      Cố Chấn Đình thấy Tần Tích trầm mặc , cũng biết Cố Đình Dự trúng nhược điểm của , như vậy chuyện kế tiếp liền giao cho Mộ Nghiêm, thằng nhóc này là tuýp người, trừ phi là nó muốn, nếu tuyệt đối có bất kỳ người nào, bất cứ chuyện gì có thể thoát khỏi tay thằng nhóc này.

      Nháy mắt với Cố Đình Dự cái, hai người trước sau rời , người giúp việc xung quanh cũng ra, lập tức, trong phòng khách chỉ còn lại hai người bọn họ.

      Cố Mộ Nghiêm nhàn nhã ngồi ở bên cạnh thưởng thức trà, giống như nhìn thấy Tần Tích, có ý quan tâm đến , hoàn toàn đếm xỉa.

      Tần Tích tức giận đến đến nghiến răng, "Cố Mộ Nghiêm, tôi gả cho , mau gọi người của cút ra khỏi nhà tôi."

      Lúc này Cố Mộ Nghiêm mới nghiêng đầu nhìn , mặt bỗng nhiên nở nụ cười, "Được, lấy trăm vạn ra, tôi lập tức cho người của tôi khỏi."

      " biết tôi hoàn toàn trăm vạn, ràng chính là cố ý ép tôi."

      "Vậy tôi mặc kệ, có lá gan cường hôn tôi, cũng phải có lá gan nhận hậu quả lớn." Cố Mộ Nghiêm chầm chậm đứng dậy, sửa sang lại cổ áo, từ cao nhìn xuống, "Làm Cố thiếu phu nhân nhà họ Cố, hay là ngủ đầu đường với mẹ , tự nghĩ kỹ chút, trước mười hai giờ, nếu như có câu trả lời thuyết phục, tôi tự thay lựa chọn trả trăm vạn, luật sư của tôi đích thân đến cửa tìm chuyện, đến lúc đó tôi có tâm tình bận tâm đến mẹ của hay tôi cũng biết."

      xong, Cố Mộ Nghiêm liền cất bước tới cửa, hiển nhiên là muốn lại tiếp tục thảo luận đề tài này, nhìn bóng lưng của , Tần Tích bỗng dưng đứng lên, cắn cắn môi , "Đợi chút."

      Tần Tích là người thông minh, bây giờ còn đường lui, nếu như đáp ứng kết hôn với , ít nhất còn có thời gian hòa hoãn chút, thừa dịp trong khoảng thời gian này, có lẽ còn có thể nghĩ cách khác, nếu đáp ứng, lấy thế lực và thủ đoạn của , hoàn toàn có sức mạnh phản kháng.

      Cố Mộ Nghiêm nhanh nhẹn xoay người nhìn , giống như chờ lời tiếp theo của .

      "Được, tôi kết hôn với , nhưng chuyện tối ngày hôm qua, tuyệt đối thể để cho mẹ tôi biết, cũng tuyệt đối được đăng báo."

      Mặt Cố Mộ Nghiêm cũng ngoài ý muốn, giống như sớm đoán được, chỉ hơi hất mày, "Được."

      "…" Tần Tích suy nghĩ chút hỏi, " dự định bao lâu ly hôn với tôi?"

      cho rằng Cố Mộ Nghiêm cùng cả đời.

      "Thứ nên từ bỏ từ bỏ, thứ muốn rời mãi mãi rời." Cố Mộ Nghiêm trả lời lập lờ.

      " được, chúng ta phải ký thỏa thuận." Tần Tích tìm thấy giấy, liền lấy hai tờ giấy ăn ở bàn trà, lấy cây viết trong túi xách ra, nhanh chóng viết vài chữ khăn giấy, sau đó ký tên phía dưới, đến trước mặt Cố Mộ Nghiêm, dán lên ngực , nhìn thẳng mắt của , "Trong vòng năm nhất định phải ly hôn. Ký tên."

      Ngộ nhỡ đấu lại , kết hôn với , đứng địa bàn của , đến lúc đó muốn thế nào đều được, đàn ông càng già càng phong lưu, phụ nữ như vậy, càng già càng mất giá, đến lúc đó ở bên ngoài tìm con mười bảy mười tám tuổi chơi đùa khoái hoạt, thành có chồng quá lứa, ngay cả hương vị đương cũng chưa hưởng qua, cả đời cứ trôi qua như vậy, muốn nha.

      Cố Mộ Nghiêm hạ mắt, nhìn khăn giấy dán lồng ngực, nhận lấy, nhấc đôi mắt lên nhìn , lời.

      Tần Tích bị ánh mắt của nhìn như vậy cảm thấy khiếp sợ, tỏ ra mạnh mẽ đứng trước mặt của , cố gắng trừng to mắt, gia tăng khí thế, "Nhanh ký tên."

      "Bây giờ có tư cách gì cò kè mặc cả với tôi chứ." Cố Mộ Nghiêm nhướng mày hỏi ngược lại, " tình nguyện như vậy, tôi cũng làm khó , hôn này bàn nữa, vẫn là trả trăm vạn , nếu có tiền, dtôi có thể miễn phí giúp giới thiệu hai công ty cho vay, bất quá tôi sợ chỉ có thể gặm bánh mì với mẹ , bị bệnh cũng thể đến bệnh viện, hơn nữa ở trong thời gian quy định, nếu như trả tiền, cũng từng thấy cảnh đòi nợ trong ti vi rồi, chậc chậc chậc, là đáng thương."

      Cố Mộ Nghiêm nhìn Tần Tích trừng to mắt, tức giận đến gò má đỏ bừng, câu cũng nên lời, trong nháy mắt cảm thấy tâm tình cực thoải mái. này chỉ nôn lên người , còn vừa già vừa xấu, về sau mỗi ngày đều phải chọc tức , tin rằng cuộc sống nhàm chán tăng thêm rất nhiều thú vị.
      Last edited: 6/5/16
      thuytChris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 16: dạo phố

      Editor: VinJR

      Tần Tích giận dữ nhìn người đàn ông trước mắt này, hận thể phanh thây ra, chỉ cẩn thận nôn lên người mà thôi, lại muốn đáp trả đời hôn nhân, cam lòng mà.

      Sớm muộn có ngày, phải nổi dậy, dạy dỗ người đàn ông vô cùng xấu xa bá đạo này thỏa đáng.

      "Còn có chuyện, rất quan trọng, về sau có lệnh của tôi, cho phép uống rượu ở bên ngoài, lại càng cho phép sau khi uống rượu say câu tam đáp tứ. Có nghe chưa? Làm bất cứ chuyện gì cũng phải xin phép tôi, được phép tự mình hành động, nếu xử trí theo quy định." này có tiền án, nếu lần sau uống say nữa, lại chạy sai chỗ làm sao bây giờ.

      phát chỉ là sâu rượu, hơn nữa còn là ngôi sao gây rối. đề phòng được.

      ". . . Tránh lo quá nhiều chuyện chút ." Tần Tích tức giận, cũng bá đạo mà.

      " cần tôi lo có phải , vậy được, trả tiền." Bộ dáng Cố Mộ Nghiêm như muốn xơi tái .

      "..." Hàm răng Tần Tích cắn kêu ken két, lâu, mới nghẹn ra câu, "Tôi biết rồi."

      Bộ dáng vô cùng tình nguyện.

      Cố Mộ Nghiêm đếm xỉa tới, mở miệng, "Trở về lấy đồ vật thường dùng đến đây, sau này liền ở chỗ này."

      Tần Tích đồng ý, ". Tôi ở nhà tôi là được rồi."

      Có thể ít gặp liền ít gặp, ngày ngày gặp mặt, sợ tiêu hóa tiêu.

      " phải thương lượng với ." Ý đây là mệnh lệnh, nhất định phải phục tùng.

      Kế hoạch của Cố Mộ Nghiêm là, bắt đầu từ bây giờ, bồi dưỡng Tần Tích tam tòng tứ đức, ở chung, bồi dưỡng thế nào, ngộ nhỡ để ý, lại mang đến đống tai họa cho , phải tốn thời gian xử lý cho , cho nên vẫn phải đặt ở dưới mí mắt là tốt nhất.

      Tần Tích giận trừng mắt nhìn , "Thân thể mẹ tôi tốt, tôi muốn chăm sóc mẹ tôi."

      Cố Mộ Nghiêm nhìn cái, "Nếu chúng ta sắp kết hôn, mẹ chính là mẹ tôi, tôi sắp xếp người chăm lo ăn uống, cuộc sống thường ngày, cần lo lắng. Tuyệt đối so với chăm sóc tốt hơn gấp vạn lần."

      thấy chăm sóc là giả, giám thị mới là , đoán chừng là sợ chạy trốn, nhưng nếu như mẹ ở trong tay của , liền giống như bị bóp nghẹt, hề có sức đánh trả, người đàn ông này tính toán như vậy, đúng là giảo hoạt.

      Nếu như ở chung với , vây hoàn toàn có tự do còn có thể, mọi chuyện đều bại lộ ở trước mắt , vậy phải làm sao mới tốt bây giờ.

      là xui tám đời, đời này mới có thể bị người đàn ông đáng ghét Cố Mộ Nghiêm này dây dưa.

      vội vã bức bách như vậy, từ thủ đoạn nào để cưới mình, chẳng lẽ có bệnh gì tiện ra, xong ánh mắt rơi vào bộ phận nào đó của .

      "Chẳng lẽ tên phóng viên kia đúng, hoàn toàn được, cho nên người mới gặp liền lấy làm vợ."

      Tần Tích chút suy nghĩ ra, xong, đột nhiên hối hận, vấn đề này đối với đàn ông là nhạy cảm cỡ nào, nếu như được, bị hỏi như vậy, lòng tự trọng khẳng định tổn thương, hậu quả nghiêm trọng, nếu như được, mình ra, lại là tổn thương lòng tự trọng, hậu quả cũng rất nghiêm trọng.

      Dù sao cũng phải , vấn đề này hoàn toàn thể hỏi.

      Trời ạ, ngốc sao? được hay lên quan gì đến , lắm miệng hỏi cái gì.

      Tần Tích dè dặt ngẩng đầu lên, sau khi nhìn thấy mặt trầm, lập tức rụt cổ lại, cười khan vài tiếng, "Tôi còn có việc, trước."

      Lúc này , còn đợi khi nào.

      xong, liền muốn chạy, nhưng lại lần nữa, sau cổ của bị bắt được, giống như xách con thỏ, bất luận giãy giụa thế nào cũng tránh thoát được, hồi lâu, mệt mỏi rồi, thở phì phò, đầu hàng , "Tôi xin lỗi với được chưa, Cố đại thiếu, tôi sai rồi, xin lỗi."

      Cố Mộ Nghiêm trầm mặt, nhìn cái, chờ sau khi kết hôn mới thu thập tốt, đến lúc đó xem còn dám cợt nhả như vậy với hay .

      Tần Tích cảm giác được tay của buông ra, vội vàng xoay người lui về sau bước, vừa rồi cổ bị siết, thiếu chút nữa thở nổi, xem ra, cứng đối cứng là được, người đàn ông này dùng hai đầu ngón tay cũng có thể dễ dàng giết chết , nhất định phải dùng trí mới được.

      "Về sau chuyện lại dùng não, tôi để ý giúp uốn nắn tý." Tay Cố Mộ Nghiêm đặt trong túi quần, trong nhàn nhã lại cất giấu chút bén nhọn.

      Tần Tích sờ sờ cổ, cười làm lành , "Dạ dạ dạ."

      Tình trạng này gió chiều nào phải che chiều ấy mới được, đặc biệt là đối phó với loại tiểu nhân hèn hạ như Cố Mộ Nghiêm này, phải lời ‘Nghĩ đằng nẻo’, là vì bảo vệ cái mạng , mạng còn mới có thể đấu với địa chủ.

      Lát sau, Tần Tích chuẩn bị trực tiếp về nhà, nhưng biết thế nào bị Cố Mộ Nghiêm mạnh mẽ đẩy vào trong xe, cho là muốn đưa về nhà, kết quả mới phát , dĩ nhiên là bị áp tải dạo phố.

      "Tôi mua đồ, tôi phải về nhà." Tần Tích kháng nghị nhìn .

      Cố Mộ Nghiêm nhìn cái, , " mua cũng xuống xe cho tôi, nhanh lên."

      Tần Tích trừng mắt nhìn , tình nguyện theo, Cố Mộ Nghiêm về phía trước vài bước, thấy theo tới, hô, "Đứng ngốc ở đó làm gì? Đến đây." xong, kiên nhẫn vẫy vẫy tay.

      Cái rắm, phải là chó con. Ngoắt tay em .

      Tuy như thế, Tần Tích vẫn tới, hai tay chống nạnh, " đến đây làm gì?"
      Last edited: 6/5/16
      thuytChris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 17: Đụng vào đầu

      Editor: VinJR

      Cố Mộ Nghiêm quét mắt nhìn cái, trả lời, mà chỉ tiếp tục lên phía trước, Tần Tích tức giận giậm chân, người đàn ông này lúc nào cũng dễ dàng có biện pháp đả kích lòng tự trọng của người khác, xem ra tố chất của còn cần phải tăng cường thêm chút nữa, nếu bị tức giận đến hộc máu.

      Khi bất bất mãn, ánh mắt sắc bén lần nữa quét tới, đành phải thu liễm tâm tư đuổi theo.

      Con đường này bán các loại đồ trang sức đeo tay, có cửa tiệm đá quý xa hoa, cũng có tiệm bên đường mười đồng tiền chiếc chiếc nhẫn, nhưng hơn phân nửa đều là nơi các thích dạo đùa giỡn, ta người đàn ông tới nơi này làm gì, Tần Tích nghĩ ra, nhưng lại muốn hỏi , mà trong lòng cũng biết, hỏi cũng chỉ vô ích, khi người đàn ông này muốn trả lời, miệng giống như dính keo.

      Dọc theo đường , cũng lời nào, thẳng tắp lên phía trước, giống như là rất quen thuộc với con đường này, mục tiêu ràng, hoặc giống như chưa quen thuộc với con đường này, cho nên mới tỉ mỉ nhìn xung quanh, phòng ngừa nhầm đường.

      Tần Tích đối với nơi này chút cũng quen thuộc, hơn nữa là dân mù đường, cho nên phân hướng , chỉ có thể theo sát bên cạnh , chút, thấy vẫn chưa có ý muốn ngừng lại, lặng lẽ nhìn thoáng qua người đàn ông bên cạnh, gò má lãnh khốc lại mất kiên nghị, khuôn mặt tinh xảo, môi mỏng khẽ mím, lại mang theo vài phần quyến rũ người, mặc dù mặc quần áo giản dị, nhưng loại khí chất từ trong xương lại mơ hồ xoay quanh , làm cho người ta mơ hồ cảm thấy an toàn.

      "Cẩn thận." Đột nhiên, Cố Mộ Nghiêm nghiêng đầu nhìn .

      Tần Tích còn chưa hiểu ý tứ trong lời của , khi còn kịp thu hồi ánh mắt, chạm vào cái, mạnh mẽ đụng phải cột đèn đường, người chung quanh đột nhiên sợ hãi kêu lên, Tần Tích che lấy cái trán lui về phía sau mấy bước, nước mắt lởn vởn ở trong hốc mắt.

      Đau quá. cảm thấy đầu cũng rung chuyển trận.

      Cố Mộ Nghiêm khẽ nhíu mày, đến bên cạnh , trong mắt có chút bất đắc dĩ, sớm nhận ra ánh mắt của , chỉ là lên tiếng mà thôi, nhưng mà ai ngờ, thế nhưng nhìn đường, thẳng tắp đụng phải, muốn kéo cũng kịp.

      Thấy bị đụng , Cố Mộ Nghiêm khom lưng xuống, "Buông tay ra, tôi xem chút."

      Tần Tích bị đụng đến choáng váng, tay bị đẩy ra, cái trán có vết sưng rất ràng, hồng hồng đỏ đỏ, Cố Mộ Nghiêm đụng cái, Tần Tích đau đến hít vào hơi, đau đến giậm chân, " muốn giết người à, chút."

      Vừa nghe chất giọng này, mười phần hung hăng, vậy hẳn là có gì đáng ngại.

      Bất quá vì phòng ngừa ngộ nhỡ, sợ bị đụng đến phát ngốc, Cố Mộ Nghiêm vẫn đưa đến bệnh viện gần đó, kiểm tra chút, não bị chấn động, cầm chút rượu thuốc, mỗi ngày bôi, tiêu sưng được rồi.

      Tần Tích hành lang bệnh viện, tự nhủ, "Người xui xẻo, uống nước cũng bị kẹt kẽ răng."

      Kể từ khi gặp phải Cố Mộ Nghiêm, vận rủi đến từng trận từng trận.

      Cố Mộ Nghiêm cầm thuốc trong tay, thấy than thở ở bên cạnh, trong mắt chợt lóe lên ý cười, chút lưu tình trêu ghẹo , "Ai kêu đường nhìn đường, mặc dù bộ dạng của tôi rất đẹp, nhưng còn nhiều thời gian, cần gấp gáp như vậy."

      thế nhưng biết nhìn .

      Tần Tích vô cùng bối rối, Cố Mộ Nghiêm biết , là vì nhìn lén mới thiếu chút nữa chấn thương não, trời ơi, chuyện này là mất mặt vứt xuống sông mà, hận thể lập tức đào hố chôn sống mình.

      "Ai nhìn , đừng tự mình đa tình, hừ." Miệng cứng rắn thừa nhận, còn hừ tiếng, bày tỏ hết sức khinh thường, nhưng ra là vì che dấu chột dạ.








      Last edited: 6/5/16
      thuytChris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 18: Mười đồng chiếc

      Editor: VinJR

      Dọc theo đường , Tần Tích nhìn Cố Mộ Nghiêm, trán bởi vì bôi thuốc, bầm bầm tím tím, nhìn thấy mà giật mình, làm cho người chung quanh ghé mắt, bộ dạng này vẫn là khó coi, Tần Tích cố gắng cúi đầu, nhìn ở trong mắt người khác, lại giống như là bị bạo ngược theo sau lưng Cố Mộ Nghiêm, tỏ ra vô cùng ủy khuất.

      Bên cạnh truyền đến lời đồn đãi to , phần lớn đều là lên án Cố Mộ Nghiêm, vì Tần Tích mà bất bình.

      Tần Tích vụng trộm nhìn Cố Mộ Nghiêm cái, sắc mặt nhìn như bình tĩnh, nhưng lông mày như nhíu lại, cũng biết nhất định là nghe được, trong lòng trộm vui vẻ chút, ai bảo buộc đến dạo phố, cái này thú vị nha.

      Tần Tích vụng trộm nhéo mình cái, lần nữa nước mắt lởn vởn ở trong hốc mắt, ngẩng đầu lên nhìn bên cạnh cái, sau đó vừa nhanh chóng cúi đầu, cái nhìn này liền thu hút vô số bác vốn cũng vui liền hoàn toàn bị chọc giận, vài bác tiến lên ngăn cản đường của Cố Mộ Nghiêm.

      Cố Mộ Nghiêm dừng bước lại, nhìn nhóm bác hiểu gì lao ra, lời.

      Những bác kia vẫn có chút sợ hãi khí thế của Cố Mộ Nghiêm, ai cũng mở miệng, Tần Tích đứng sau lưng Cố Mộ Nghiêm, lại ngẩng đầu lên, ở nơi Cố Mộ Nghiêm nhìn thấy được, dùng ánh mắt đáng thương nhìn mọi người, còn kéo tay áo lên, cánh tay có vết đỏ ràng, là ngày hôm qua uống say cẩn thận đụng vào, nhưng khi nhóm bác nhìn thấy, lại tràn đầy các loại dũng khí, phẫn nộ trong lòng bỗng chốc liền chiến thắng sợ hãi.

      Trong đó bác dẫn đầu nổi lên dũng khí , "Chàng trai trẻ, bây giờ là xã hội pháp trị, nếu như cậu vợ mình nữa, các người có thể ly hôn, nhưng cậu có quyền động tay đánh ấy, hành vi của cậu vi phạm luật pháp, vợ của cậu có quyền kiện cậu."

      Cố Mộ Nghiêm dùng dư quang liếc qua Tần Tích, đúng lúc nhìn thấy lén lút, Tần Tích vội vàng dời đầu , làm bộ xem vật gì đó.

      Có người dẫn đầu, những bác khác cũng bắt đầu giáo dục Cố Mộ Nghiêm, vô cùng có khí phách, sang sảng có lực, răng rắc ngừng, hơn nữa còn hoàn toàn để cho Cố Mộ Nghiêm có cơ hội chuyện, chỉ cần há miệng, liền cho rằng muốn ngụy biện, càng hăng hái.

      Tần Tích nhìn lông mày Cố Mộ Nghiêm nhăn càng ngày càng chặt, thiếu chút nữa nhịn được cười ra tiếng, buồn bực trong lòng bỗng chốc biến mất ít.

      " đủ chưa." Giọng lạnh lùng của Cố Mộ Nghiêm vang lên, bỗng chốc các vị bác liền kinh hãi, rối rít ngậm miệng.

      Tần Tích cũng sợ hãi kêu lên.

      "." Cố Mộ Nghiêm đưa tay bắt lấy tay Tần Tích, kéo bước nhanh lên phía trước, Tần Tích theo kịp , "Cố Mộ Nghiêm, chậm chút."

      Cố Mộ Nghiêm dẫn đến con hẻm , vung tay lên, lưng của đụng vào tường, Tần Tích nghĩ thầm phải ở chỗ này đánh trận chứ, vội vàng bày ra trạng thái phòng bị, "Cố Mộ Nghiêm. . . tỉnh táo chút. . . . Ngàn vạn đừng xúc động. . . "

      " rất vui?" Cố Mộ Nghiêm nhìn chằm chằm .

      "Cái gì?" Tần Tích chột dạ sờ sờ mũi.

      "Ngây thơ."

      Mắt Tần Tích liếc qua liếc lại, liền nghe giọng cảnh báo của , "Lần sau còn dám làm như vậy, cẩn thận tôi đánh đấy."

      Tần Tích trợn to hai mắt, "Này này này, đừng làm loạn, bạo lực gia đình là phạm pháp. bị bắt ngồi tù đấy."

      Cố Mộ Nghiêm lườm cái, nhưng sau đó xoay người ra ngoài, Tần Tích ở phía sau, làm cái mặt quỷ, người đàn ông đáng ghét, chỉ biết uy hiếp , hừ.

      chịu thua, sớm muộn gì có ngày, nhất định hoàn toàn thoát khỏi người đàn ông này.

      Vốn Cố Mộ Nghiêm chuẩn bị dẫn Tần Tích đến mua nhẫn cưới, nhưng hành động vừa rồi của chọc tức giận , tùy tiện đến cửa hàng ‘Mười đồng chiếc’, tiện tay mua chiếc nhẫn, ra liền ném cho Tần Tích, ba chân bốn cẳng tiếp nhận, "Đây là cái gì?"

      "Nhẫn cưới." Cố Mộ Nghiêm thuận miệng , tay đặt trong túi quần.

      Vẻ mặt Tần Tích giống như là nuốt phải ruồi, gian nan mở miệng, "Nhẫn. . . cưới. . . ?"

      Mua trong tiệm ‘Mười đống chiếc’? biết là ny lon hay là nhẫn cái quáy gì?

      " biết nó rất xứng với sao?" Cố Mộ Nghiêm đùa giỡn nhìn .

      Tần Tích nuốt ngụm nước miếng, mặt cười nhưng cười, giữ chặt tay của , đặt chiếc nhẫn ở trong lòng bàn tay , " rất cám ơn, thế nhưng vẫn mời Cố đại thiếu tự mình lấy về cất giữ ."

      xong, tức giận thẳng về phía trước.

      Mẹ kiếp. Chỉ xem như tên ăn mày sao?

      Cố Mộ Nghiêm vài bước liền đuổi theo , bắt tay của , cưỡng chế đeo vào ngón giữa của , " cho phép lấy xuống."

      " bệnh thần kinh." Tần Tích muốn lấy nhẫn xuống, nhưng biết như thế nào, tựa như chôn chặt ở tay, lấy như thế nào cũng ra, cuối cùng, ngón tay trở nên hồng, chiếc nhẫn vẫn nhúc nhích đeo ngón giữa tay , "Cố Mộ Nghiêm, tôi giết ."

      Cố Mộ Nghiêm nở nụ cười, "Tháo ra đừng lấy nữa, thực rất thích hợp với ."

      ". . ." Tần Tích nhìn chiếc nhẫn tay, tức giận chịu nổi, cuối cùng chạy vào cửa tiệm, mua chiếc nhẫn phi thường khoa trương như trong phim hoạt hình, phát bắt được tay Cố Mộ Nghiêm đeo lên, sau đó vẻ mặt nghiêm túc , "Cố Mộ Nghiêm, cho phép lấy xuống, phải. . . phải. . . Tôi lấy chồng. Hừ."

      Cuối cùng chút sức uy hiếp cũng có.

      ***
      Last edited: 6/5/16
      thuytChris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 19: Khốn kiếp, thả tôi ra.

      Editor: VinJR

      Tần Tích chỉ thấy khóe miệng Cố Mộ Nghiêm mất tự nhiên co quắp cái, sau đó liếc nhìn , giống như ngây thơ, chứng tỏ đối với uy hiếp của chút cũng để vào mắt.

      Ở phía sau cũng biết Cố Mộ Nghiêm có tháo chiếc nhẫn ra hay , bởi vì tay luôn để trong túi quần, lại thể lấy ra ngoài xem.

      , di động của Cố Mộ Nghiêm vang lên, nhìn cái liền nhận, bên kia truyền đến giọng mang theo ý cười của Lý Mặc, "Cố đại thiếu, làm gì vậy? ra ngoài cùng nhau ăn bữa cơm nhé."

      Cố Mộ Nghiêm quét mắt nhìn Tần Tích cái, sau đó qua bên cạnh vài bước, giống như muốn để nghe được, Tần Tích thấy đề phòng mình giống như đề phòng cướp, trong lòng nghẹn ngụm uất ức, con bà nó, đừng tưởng rằng rất muốn nghe, nhìn thấy bên cạnh có tiệm bán quần áo, Tần Tích sải bước tới.

      "Lý Mặc, tôi hỏi cậu, chuyện tối ngày hôm qua, có phải cậu báo cho ông nội tôi biết phải ?"

      Lý Mặc cười mỉm mở miệng, "Hắc hắc, Cố đại thiếu, tôi đơn thuần là có ý tốt, cậu xem cậu những năm này, bên cạnh ngay cả phụ nữ cũng có, ông cụ rất lo lắng, thiếu chút nữa cho rằng hai chúng ta léng phéng, còn lén cảnh cáo tôi ít với cậu, tôi chỉ muốn làm ông cụ yên tâm, đúng rồi, tối hôm qua cậu đuổi theo xảy ra chuyện gì? Hai người có phải ‘Ra vào’ rồi hay , kia như thế nào, mặc dù gầy chút, nhưng vẫn có ngực, làn da lại trắng, chân lại dài..."

      Lý Mặc còn chưa dứt, Cố Mộ Nghiêm liền lạnh lùng ngắt lời cậu ta, "Lý Mặc, cậu lau miệng sạch cho tôi chút."

      Cố Mộ Nghiêm đột nhiên tức giận làm Lý Mặc giật mình, trước kia hai người cũng cười giỡn chút cũng ảnh hưởng gì, chuyện hạ lưu cũng phải có, hôm nay là thế nào, uống lộn thuốc.

      "Tôi sai cái gì, cậu lại phát hỏa lớn như vậy?" Mặt Lý Mặc tràn đầy vô tội.

      Cố Mộ Nghiêm giống như cũng cảm thấy mình luống cuống, thu hồi tâm tình, "Tóm lại sau này chuyện phải suy nghĩ, đừng miệng chó phun ra ngà voi."

      "Như thế nào tôi miệng chó phun ra ngà voi? Cậu rất kỳ lạ nha. . ." Bên này Lý Mặc còn chưa hết, Cố Mộ Nghiêm trực tiếp cúp điện thoại, mặt Lý Mặc buồn bực nhìn di động, "Cái rắm, tôi trêu ai ghẹo ai chứ, có ý tốt gọi cậu tới ăn cơm, kết quả giải thích được liền nhận trận mắng."

      Cố Mộ Nghiêm vào tiệm bán quần áo, liền nghe được giọng cười của Tần Tích, "Hóa đơn đưa cho ta là được."

      Sáng sớm bị bức ép hôn, Cố Mộ Nghiêm lại mua chiếc nhẫn mười đồng nhục mạ , trong lòng Tần Tích kìm nén bực bội, lại phát tiết được, trong lòng nén giận, cho nên muốn hung hăng làm thịt Cố Mộ Nghiêm khoản.

      Nhân viên bán hàng giống như nhìn thấy thần tài tới, con mắt sáng lóa, trong tay là hóa đơn, Cố Mộ Nghiêm lấy đến nhìn, thoáng nhíu mày, nhóc này đúng là khách khí, chỉ nhận điện thoại năm phút, thế nhưng lại mua mười mấy vạn.

      Mặc dù chút tiền kia để ở trong mắt, nhưng thể tâm tư nhóc này đen.

      Cố Mộ Nghiêm nghĩ nghĩ, mua mua , sau khi kết hôn nhất định phải gặp người thân họ hàng, bà xã của mình cũng thể ăn mặc quá khó coi, vốn hôm nay dẫn ra ngoài chính là vì muốn mua quần áo còn có nhẫn cưới, chỉ là khi chuẩn bị quét thẻ, ánh mắt lơ đãng quét mắt nhìn quần áo đóng gói, lập tức động tác ngừng lại, mặt đen.

      Váy ngắn, lộ lưng, vất vả mới thấy cái quần bò, kết quả đằng sau còn khoét hai cái lỗ lớn phía dưới mông, biết nó hở sao?

      Vừa nghĩ tới bà xã của mình ăn măc thiếu vải như vậy tản bộ ở ngoài, trong lòng liền khó chịu.

      Tay của nhân viên bán hàng đưa đến giữa trung, đột nhiên thấy dừng lại, nghĩ thầm, chẳng lẽ mua sao? Đừng nha, đây chính là thần tài lớn, nếu mua bán xong, đạt chỉ tiêu bán hàng rất nhanh.

      Mặt Cố Mộ Nghiêm trầm, nhân viên bán hàng tình huống lắm, cũng dám lên tiếng, dè dặt quan sát.

      "Những bộ quần áo này, toàn bộ đều cần."

      Mặt nhân viên bán hàng lập tức liền đen xuống, con vịt nấu chín bay rồi.

      "Vì sao cần?" Tần Tích vội vàng tới, "Cố Mộ Nghiêm, như thế nào lại keo kiệt như vậy?"

      Kỳ vừa rồi khi thấy chuẩn bị quét thẻ, Tần Tích có chút do dự có nên ngăn cản hay , dù sao cũng chỉ giận dỗi, chứ phải muốn mua những món đồ này, nhưng thấy đột nhiên thay đổi sắc mặt, bộ dáng keo kiệt, bỗng chốc trong lòng liền khó chịu.

      Chưa kết hôn keo kiệt thành như vậy, sau khi kết hôn, còn bị ngược đãi đến chết sao.

      Cố Mộ Nghiêm chau mày, "Đây phải là vấn đề hẹp hòi, những bộ quần áo này hoàn toàn thích hợp với ." xong, cầm bộ khoét eo, khoa tay múa chân ở người của , vẻ mặt ghét bỏ. "Eo lớn như vậy, lộ ra cho ai xem chứ."

      Tần Tích nổi cáu, eo to? Diệp Thập Nhất hâm mộ nhất chính là eo của . Ánh mắt ta có phải có vấn đề rồi hay ?

      Bên này còn chưa kịp phản ứng, Cố Mộ Nghiêm lại cầm cái váy, chút lưu tình , "Chân lại trắng, mua váy ngắn như vậy làm gì?"

      Tần Tích biết mình phải cực kỳ xinh đẹp, nhưng cũng cảm thấy mình rất xấu, bị như vậy, đương nhiên lòng tự trọng bị làm nhục, hàm răng mài kêu răng rắc, "Cố Mộ Nghiêm, lập lại lần nữa."

      Cố Mộ Nghiêm từ bên cạnh lấy ra bộ quần áo, váy suông, chút đường cong cũng có, từ cổ áo bao đến cổ tay, đánh giá , "Tôi cảm thấy cái này dường như thích hợp với hơn."

      " tự mình giữ lại mặc ." Tần Tích rống tiếng, đẩy Cố Mộ Nghiêm cái, sau đó tức giận ra ngoài, liều mạng muốn tháo chiếc nhẫn tay xuống, vừa vừa chửi bới, "Cố Mộ Nghiêm, là tên khốn kiếp, đầu tôi bị nước vào mới có thể gả cho . Cái rắm, ngay cả chiếc nhẫn cũng bắt nạt tôi. Tôi tìm ông nội ."

      Bây giờ Tần Tích thực sắp làm đứt đầu ngón tay.

      Cố Mộ Nghiêm bị Tần Tích rống như vậy hơi sững sờ chút, kịp phản ứng vội vàng đuổi theo, thấy sải bước ở phía trước, tiến lên phát bắt được cánh tay của , "Này. . . nhóc kia. . ."

      "Khốn kiếp, thả tôi ra." Tâm tình của Tần Tích hết sức kích động, xoay người đá Cố Mộ Nghiêm cước, ở giữa đầu gối, thừa dịp buông tay, Tần Tích nhanh chóng chạy về phía trước.

      Cố Mộ Nghiêm cúi đầu nhìn dấu chân in ràng quần, nhìn lại Tần Tích nhanh biến mất trong đám người, cũng bất chấp mọi thứ, nhanh đuổi theo .
      Last edited: 6/5/16
      thuytChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :