1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hôn ước hào môn: Vợ yêu bé nhỏ của đại thúc – Tần Tích (44)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 10: Năm mươi vạn

      Editor: VinJR

      "Tối hôm qua tôi nên ném ra ngoài, chừng bây giờ ở trong ổ của tên ăn mày nào đó làm ăn mày phu nhân rồi." Chết tiệt, vậy mà có hảo tâm để ở đây ngủ đêm.

      Tần Tích nổi cáu, họng máu nghẹn trong cổ họng, lập tức chất vấn , "Tại sao lại ở trong phòng của thầy Phạm, còn nữa, dựa vào cái gì với người khác tôi là vợ tương lai của , có biết như vậy hủy hoại danh tiếng của tôi hay hả?"

      vất vả mượn rượu thêm can đảm để đến tỏ tình, kết quả bị phá rối, là siêu cấp buồn bực mà.

      "Buổi tối uống rượu say đến khách sạn tỏ tình, còn thanh danh sao? phải hy vọng được bước vào căn phòng này sao?" Cố Mộ Nghiêm chút khách khí châm chọc, lập tức cầm lấy bức thư bên cạnh, xem lướt qua, lập tức cười nhạo, "Bây giờ là năm nào rồi, thế nhưng còn dùng cách quê mùa như vậy, hơn nữa còn viết văn cẩu thả, dùng từ nông cạn."

      "Đáng ghét, trả lại cho tôi." Tần Tích thấy xem thư tỏ tình của mình, vừa thẹn vừa cáu, xông tới muốn cướp về, nhưng Cố Mộ Nghiêm nhàng tránh né, liền trốn thoát, lập tức đông đưa theo bức thư, "Nhìn dáng vẻ của chắc phải chưa từng chuyện đương chứ?"

      Tần Tích trừng mắt nhìn , "Mắc mớ gì tới . Nhanh trả lại cho tôi."

      Cố Mộ Nghiêm trêu chọc , "Trả lại cho cũng có thể, bất quá phải đáp ứng tôi điều kiện?"

      " thể nào." Ai biết người đàn ông này lại nghĩ ra biện pháp gì hành hạ chứ.

      "Vậy tôi liền đăng thư tỏ tình này lên mạng." Cố Mộ Nghiêm cười tà tiếng.

      "." Tần Tích tức giận đến phát run, "Vô sỉ."

      "Tùy , như thế nào cũng được." Cố Mộ Nghiêm cầm lấy điện thoại di động, chụp ảnh bức thư, "Nếu đồng ý, tôi lập tức liền đăng lên mạng."

      " được đăng." Tần Tích căng thẳng nhìn , lập tức tự với mình phải tỉnh táo, hít sâu hai cái, " muốn cái gì?"

      thư đến cùng còn có tên của , nếu như bị bạn học thấy được, còn xấu hổ chết sao, hơn nữa cũng mang đến phiền phức cho thầy Phạm, cho nên tuyệt đúng thể đăng lên mạng.

      Cố Mộ Nghiêm lại rót chén nước cho mình, chậm chạp uống ngụm, "Đầu tiên, phải bồi thường tổn thất tinh thần lẫn da thịt cho tôi, so giá trị con người tôi, như thế nào cũng phải trăm tám mươi vạn, bất quá tôi biết có tiền, tôi liền giảm giá cho , trả tôi năm mươi vạn là được rồi."

      Tần Tích trợn to hai mắt, quả thực thể tin được, "Năm mươi vạn? Vì sao cướp , hơn nữa, dựa vào cái gì tôi phải bồi thường cho . Cần tiền đến điên rồi sao?"

      Cố Mộ Nghiêm cây ngay sợ chết đứng : "Tối hôm qua say rượu được đồng ý của tôi, cưỡng chế hôn tôi. Hơn nữa còn chỉ lần, đây chính là nụ hôn đầu của tôi, số tiền này có đáng giá chứ?"

      "Tôi cường hôn ? Làm sao có thể."

      Vóc dáng cao 1m8, có thể cưỡng bức được sao? Người đàn ông này là muốn lừa hả?

      "Con uống rượu say, phát điên lên hết sức đáng sợ, đặc biệt là ." Cố Mộ Nghiêm mặt đỏ hơi thở gấp : "Nụ hôn đầu của tôi là để dành cho bà xã tương lai, bây giờ cướp nó , đương nhiên phải bồi thường cho tôi chứ."

      "Nụ hôn đầu tiên của ?" Lúc này Tần Tích giận rống lên, " có biết xấu hổ hả."

      Tần Tích hoàn toàn tin Cố Mộ Nghiêm còn nụ hôn đầu tiên, loại đàn ông này, cho dù phải là chú rể hàng đêm, vậy cũng thể nào sạch đến như vậy .

      "Tùy có tin hay , dù sao phải bồi thường cho tôi, năm mươi vạn, tôi chấp nhận tiền chuyển khoản."

      "Năm mươi vạn có khả năng." Tần Tích móc móc trong túi, sau đó nhét vào trong ngực của , "Chỉ có năm mươi đồng, có được ?"

      Cố Mộ Nghiêm vuốt vuốt nếp nhăn trong tay, " đuổi ăn mày sao. Vốn có hảo tâm giảm giá cho , nhưng nhìn thái độ này của , cần bớt nữa, giá cuối cùng trăm vạn, trả tôi liền kiện ."

      " làm từ vàng sao? Chỉ người liền trăm vạn."

      "Tôi còn đắt hơn so với vàng, biết tôi là ai ?"

      Tần Tích lắc lắc đầu, vừa rồi chỉ mơ hồ nghe được đám người kia gọi là Cố đại thiếu.

      "Nhìn miệng của tôi, nghe ràng, tôi gọi là Cố - Mộ - Nghiêm! Cố Mộ Nghiêm, biết hả?"

      Tần Tích sững sờ tý, Cố Mộ Nghiêm liền cho rằng Tần Tích bị tên dọa sợ, lại nghe được lời của , mặt đen tại chỗ.

      " biết."

      Cố Mộ Nghiêm quát về phía , " là từ sao Hỏa đến sao? Ngay cả tôi cũng biết."

      Tần Tích nhún nhún vai, "Ngay cả tôi cũng biết , có thể thấy được cũng phải đặc biệt nổi tiếng."

      "Tôi quản có biết hay , tóm lại, trăm vạn trả nhanh lên, nếu chúng ta liền gặp mặt ở toà án." Cố Mộ Nghiêm láo, tối hôm qua chính là nụ hôn đầu của , từ trước, chưa từng hôn nào, cũng có hứng thú hôn môi với phụ nữ. Nhưng ngày hôm qua u mê hồ đồ, kịp phòng bị liền bị Tần Tích hung hăng này tập kích.

      Con khi thường mơ mộng lần đầu tiên của mình cho ai, con trai cũng ngoại lệ, cũng nghĩ tới đầu tiên hôn mình là ai, nhưng Cố Mộ Nghiêm như thế nào cũng nghĩ tới . Muốn vóc người có vóc người, muốn khuôn mặt, mặt mũi trứng tròn, hơn nữa còn là tiểu quỷ thích uống rượu.

      Cố Mộ Nghiêm có loại tâm tình cải trắng xinh đẹp bị lợn vây quanh.

      " nổi tiếng như vậy, như thế nào lại thiếu trăm vạn chứ?" Khuôn mặt của Tần Tích tức giận đến đỏ bừng, giận trừng trừng người đàn ông trước mắt, "Hơn nữa đừng trăm vạn, tôi tại vạn cũng có, chỉ có năm mươi đồng. Cho dù kiện tôi lên tòa án, ta cũng vẫn có."

      Người đàn ông này ràng là cố ý bắt nạt mà.
      Last edited: 6/5/16
      thuyt, Phong Vũ YênChris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 11: Vợ chưa cưới

      Editor: VinJR

      "Nếu có tiền, vậy dùng thứ khác gán nợ, nụ hôn đầu của tôi là để cho vợ tương lai của tôi, cướp nụ hôn đầu của tôi, như vậy cách khác phải chịu trách nhiệm với tôi, mặc dù chênh lệch với tôi , nhưng tôi liền chịu thua thiệt chút, bất đắc dĩ chấp nhận ." Mặt Cố Mộ Nghiêm bày ra vẻ vô cùng khó khăn, "Từ giờ trở , chính là vợ chưa cưới của Cố Mộ Nghiêm tôi. Nghe cho , đừng thừa dịp tôi chú ý chạy loạn ở bên ngoài."

      Tuổi của còn , cũng đến tuổi kết hôn rồi, cho dù bây giờ cưới, sớm muộn gì cũng phải cưới, trước mắt này, mặc dù hung dữ, cũng có tư vị của phụ nữ, nhưng cơ thể mềm mại, mặc dù lấy về còn kém xa với bình hoa, nhưng làm cái đệm cũng tệ.

      Hơn nữa lấy vị hôn thê chận miệng cha và ông nội lại, chừng lần sau gây ra chuyện điên cuồng hơn, thiệt thòi cho bọn họ phải suy nghĩ nhiều, sắp xếp phóng viên giả đến chụp , nếu như xử lý tốt, chuyện này trở thành vụ tai tiếng, nếu như muốn mọi chuyện im xuôi phải cho này thân phận, đây là mưu kế của cha và ông nội.

      "Vợ chưa cưới? Đừng có nằm mơ, tôi tuyệt đối gả cho ." Mặt Tần Tích tức giận đến đỏ bừng, người đàn ông này ác liệt như vậy, nếu như kết hôn, ngày ngày đánh nhau mới là lạ.

      Cố Mộ Nghiêm thấy Tần Tích kháng cự, tia sắc bén trong mắt chợt lóe thoáng cái vui vẻ, "Tôi tắm, ở bên ngoài chờ tôi. Đợi lát nữa cùng nhau ăn cơm."

      "Tôi . . ." Tần Tích vừa định cự tuyệt, Cố Mộ Nghiêm liền trừng mắt nhìn , ý đại khái là , dám thêm chữ nữa thử xem.

      Cơ trí như Tần Tích, nếu hết sức tình nguyện, vẫn phải , "Phiền nhanh lên."

      Cố Mộ Nghiêm hài lòng gật đầu, sau đó xoay người vào phòng tắm.

      Trời mới chờ .

      ta cho rằng mình là ai chứ, con vua sao? ta lấy liền lấy sao?

      Tần Tích thấy cửa phòng tắm đóng kín, vội vàng mặc quần áo vào, lấy đồ vật của mình, chạy ra ngoài cửa, kết quả bởi vì chạy quá nhanh, đồ rớt ở hành lang, xoay người nhặt lên, sau đó nhanh chóng biến mất. Giống như chạy trối chết.


      Tần Tích vừa mới vào thang máy, cửa căn phòng khác liền mở ra, Cố Chấn Đình gấp đến độ giậm chân, "Ai nha, Mộ Nghiêm là thế nào, thế nhưng để cháu dâu của ta chạy mất."

      Cố Chấn Đình vội vàng vào phòng Cố Mộ Nghiêm, nghe được tiếng nước chảy trong phòng tắm, vỗ vỗ cửa, "Mộ Nghiêm, mau đừng tắm nữa, vợ của con chạy mất rồi, con tắm sạch như vậy có ích lợi gì chứ?"

      Mặc dù tối hôm qua ông ở trước mặt Cố Đình Dự khoe khoang khoác lác, tên thằng nhóc Mộ Nghiêm này nhất định chui vào trong bẫy, kỳ trong lòng ông chút nắm chắc cũng có, Mộ Nghiêm ra bài theo lẽ thường, có đôi khi người ta cho rằng Cố Mộ Nghiêm làm như vậy, nhưng thực tế, Cố Mộ Nghiêm hoàn toàn làm như vậy, ngay cả ông cũng nhìn thấu đứa cháu này, nhưng hôm nay khi nghe được Cố Mộ Nghiêm bé kia là vợ tương lai của nó, lòng ông mới tính là để xuống, chuyện của cháu trai xem như có hướng giải quyết.

      Nếu thằng nhóc này tình nguyện, coi như chém đầu, nó muốn chính là muốn, ai cũng đừng mong bức bách nó.

      bao lâu, cửa phòng tắm mở ra, Cố Mộ Nghiêm vây khăn tắm ra, thấy Tần Tích, ngược lại nhiều hơn hai lão già, để ý cũng để ý, qua chậm rãi mặc quần áo.

      "Ông này Mộ Nghiêm, con nên nhanh chút, vợ của con chạy mất rồi, con nóng nảy sao?"

      Cố Đình Dự đứng bên, trơ mắt nhìn cha của mình đuổi theo sau mông con trai của mình, mà mấu chốt nhất chính là, thằng nhóc kia chút cũng để ý đến cha của mình, thực chịu thua kém ông chút nào.

      Trong nhà này cũng chỉ có tiểu tử Cố Mộ Nghiêm này mới dám đối với lời của Cố Chấn Đình để từ tai trái ra tai phải, mà bị Cố Chấn Đình cầm gậy đuổi theo đánh, nếu là mình, chỉ sợ chân cũng bị ông đánh gãy.

      Cố Chấn Đình tức giận đến dựng râu trừng mắt, đến bên cạnh Cố Đình Dự, cái gậy lại đập vào trán Cố Đình Dự, "Con dạy con kiểu gì, cũng tôn trọng ông nội của mình chút."

      Cố Đình Dự bị đánh vô cớ, tâm tình rất kích động, "Chuyện này liên quan gì tới con. Nó lời nào, như thế nào ba lại đánh nó."

      "Con dạy dỗ tốt là lỗi của người làm cha." Cố Chấn Đình trừng mắt nhìn ông.

      "Con là do ba nhặt được sao?"

      Cố Chấn Đình kích động hơn so với ông, "Ba cũng vậy hy vọng con là nhặt được, khí khái hùng của ba, con chút cũng học được."

      Mà Cố Mộ Nghiêm giống như sớm thành thói quen, tự nhiên thu xếp, sau đó ưu nhã ra khỏi phòng, chờ đến khi Cố Chấn Đình kịp phản ứng, Cố Mộ Nghiêm sớm thấy bóng dáng.

      Cố Mộ Nghiêm đứng ở cửa thang máy, lấy điện thoại di động ra gọi cú điện thoại, cưới đầu tiên là vì để lỗ tai được thanh tịnh, thứ hai là phát chỉ có cưới , mới có thể dạy dỗ tốt nhất, đến lúc đó làm biết cái gì gọi là ‘Dĩ phu vi tôn’ Nghe theo lời chồng.

      Bồi dưỡng thành tam tòng tứ đức, mỗi ngày ở nhà hầu hạ , vẫn thể có câu oán hận nào, nghĩ tới đó trong lòng cảm thấy thoải mái, thu thập được.

      **

      Sau khi Tần Tích ra khỏi khách sạn liền trực tiếp về nhà, may mắn tối hôm qua với mẹ muốn ở chỗ Diệp Thập Nhất đêm, nếu biết mẹ lo lắng thành bộ dáng gì rồi.

      vào trong sân, Tần Tích liền bắt đầu hô vào bên trong, "Mẹ, con về, mẹ."

      Kỳ quái, như thế nào chút phản ứng cũng có, Tần Tích nhíu mày, đẩy cửa ra liền ngây ngẩn cả người.

      Trong phòng khách hẹp, đặt đầy các loại quà tặng, còn hàng người mặt đồ đen đứng ở bên cạnh, đứng thẳng tắp, khi nhìn thấy Tần Tích đến, toàn bộ khom lưng, đồng nhất hô, "Hoan nghênh Tần tiểu thư trở lại."

      "Các người. . . Là ai?" Đầu Tần Tích đầy nghi vấn.

      "Chúng tôi làm theo lời Cố đại thiếu, sang đây thăm bác chút." người thanh niên về phía trước bước, mặt cương nghị, tinh xảo giống Cố Mộ Nghiêm, nhưng cũng nổi bật.

      Lại là Cố Mộ Nghiêm, hồn của ta như thế nào lại tiêu tan vậy.

      Tiếu Nghệ ràng là bị màn này dọa sợ, băn khoăn bất an ngồi sô pha, Tần Tích vội vàng tới, Tiếu Nghệ cầm tay của , "Tiểu Tích, đây là có chuyện gì, bọn họ Cố đại thiếu là chồng chưa cưới của con?"

      "Mẹ. . . Con giải thích. . ." Tần Tích vỗ vỗ bả vai của bà, sau đó với Vạn Kiệt, " ra đây với tôi chút."

      Ngoài sân, Tần Tích giận trừng mắt nhìn , "Nhanh mang theo người của , còn có những món đồ kia ra khỏi nhà tôi."

      "Tần tiểu thư, ngại quá, nếu như hài lòng, kính xin tự mình với thiếu gia, chúng tôi tự tiện mang về, chúng tôi chỉ sợ. . ." Mặt Vạn Kiệt đầy vẻ khó xử.

      "Tên khốn kiếp Cố Mộ Nghiêm này. ta đến cùng muốn làm gì chứ."

      Vạn Kiệt kinh ngạc nhìn , đây vẫn là lần đầu tiên có người dám mắng thiếu gia như vậy, hơn nữa nhìn nét mặt của , hận thể rút gân lột da thiếu gia ra, trước kia nhiều đều nịnh nọt, khó trách trước kia cũng có người nào có thể chinh phục được thiếu gia, ra thiếu gia thích trái ớt hiểm cay nồng này.

      Thấy thiếu phu nhân tương lai phải dễ chọc, Vạn Kiệt kiên trì , "Tần tiểu thư, thiếu gia còn nhắn tôi câu với , nếu như tiểu thư ở trước mặt bác giải thích ràng, thiếu gia để ý tự mình đến giải thích với bác ."

      Làm sao Tần Tích nghe được uy hiếp trong lời này chứ, nếu như dám ở trước mặt mẹ thừa nhận quan hệ của bọn họ, như vậy Cố Mộ Nghiêm liền đích thân đến ra chuyện tối ngày hôm qua, nếu như mẹ biết tối hôm qua ngủ chung giường với người đàn ông ở khách sạn, chặt chân , ít nhất cũng tức giận, hơn nữa còn để ý tới nữa.

      Vạn Kiệt dè dặt nhìn Tần Tích, hạ quyết tâm muốn tạo mối quan hệ tốt với thiếu phu nhân tương lai này, bởi vì sau này chừng còn chưa biết ai có quyền định đoạt.
      Last edited: 6/5/16
      thuyt, Phong Vũ YênChris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 12: Cố gia gia

      Editor: VinJR

      "Bây giờ ta ở đâu?" Tần Tích thở phì phì hỏi.

      Tên khốn kiếp này còn muốn cường đoạt con nhà người ta hay sao?

      Vạn Kiệt liền vội vàng gật đầu, "Thiếu gia , nếu như muốn gặp thiếu gia, xin mời theo chúng tôi chuyến."

      Tần Tích liền nổi cáu, khó trách hôm nay ở khách sạn, làm sao lại yên tâm tắm rửa như vậy chứ, hóa ra ta sớm biết mình tìm ta, người đàn ông này đúng là ranh mãnh.

      Tần Tích trấn an Tiếu Nghệ, sau đó liền cùng Vạn Kiệt tìm Cố Mộ Nghiêm, xe chạy mạch, vốn có con đường truy xét tội phạm trốn thoát, mỗi chiếc xe ngang đều phải kiểm tra, nhưng Tần Tích ngồi chiếc xe này, cảnh sát giao thông nhìn thấy bảng số xe trực tiếp cho , tư thế còn đặc biệt cung kính.

      Cố Mộ Nghiêm này đến cùng có bao nhiêu lợi hại chứ?

      Bây giờ người ngựa tìm Cố Mộ Nghiêm, trong lòng đúng là có chút nắm chắc, ai nha, nghĩ nữa, tóm lại tuyệt đối gả cho Cố Mộ Nghiêm.

      hiểu nổi Cố Mộ Nghiêm suy nghĩ thế nào, ban đầu phải vô cùng chán ghét sao? Kết quả lại giải thích được muốn cưới , ta có chứng tự ngược sao?

      Bất quá nếu Tần Tích biết ý tưởng chân chính của Cố Mộ Nghiêm, đoán chừng tức giận hộc máu, lập tức xách dao chém .

      Sau hơn nửa giờ, xe chầm chậm lái vào sân ngôi biệt thự, xung quanh đủ loại hoa tươi, chim hót hoa thơm, bên cạnh còn có suối nước róc rách, là nơi vô cùng xinh đẹp.

      Sau khi Vạn Kiệt xuống liền mở cửa xe, "Tần tiểu thư, đến rồi, vào liền có thể tìm được thiếu gia."

      Tần Tích nhìn xung quanh, so với nhìn trong xe còn chân thực hơn, chầm chậm tới, vào phòng khách, còn chưa kịp thấy , đột nhiên liền nghe được giọng chỉnh tề vang dội, "Chào Tần tiểu thư."

      Bởi vì chưa chuẩn bị tâm lý, Tần Tích sợ hết hồn, lui về sau bước, cẩn thận mới phát người giúp việc đứng bên cạnh, khuôn mặt mỗi người đều là tươi cười dịu dàng, nhưng lại chứa đầy tò mò nhìn , hết sức cảm thấy hứng thú đối với thiếu phu nhân tương lai này.

      Tần Tích nhíu chặt mày, làm sao mỗi người đều biết ? Chẳng lẽ tất cả mọi người biết tối hôm qua ở cùng với Cố Mộ Nghiêm sao? Trời ạ! Mất mặt quá, vứt xuống biển Thái Bình cho rồi.

      "Tần tiểu thư, mau ngồi, có muốn uống chút gì ? thích nước trái cây ?" Người giúp việc dẫn Tần Tích đến khu nghỉ ngơi.

      " cần , Cố Mộ Nghiêm đâu?"

      "Thiếu gia vẫn chưa về." Người giúp việc .

      Tần Tích tức giận, "Khi nào ta trở lại?"

      "Cái này tôi lắm." Người giúp việc lắc lắc đầu, vô tội nhìn , "Tần tiểu thư, nếu ngồi đây chút , buổi trưa thiếu gia trở lại, nếu như cảm thấy quá mệt mỏi, có thể đến phòng của thiếu gia nghỉ ngơi chút."

      " cần, làm việc của , cần phải để ý đến tôi." Tần Tích miễn cưỡng cười cười, sau khi thấy người giúp việc khỏi, có chút đứng ngồi yên, kiên nhẫn dần dần giảm xuống.

      Đột nhiên, nghe thấy bên cạnh truyền đến tiếng bước chân, Tần Tích nhìn sang, thấy ông lão tóc trắng xoá, chống gậy đến, nhìn thấy trưởng bối, Tần Tích vội vàng đứng dậy, mặc dù biết thân phận, nhưng vẫn lễ phép ân cần hỏi thăm, "Chào ông."

      "Cháu đến tìm tên tiểu tử Mộ Nghiêm kia sao?" Cố Chấn Đình hiền lành hỏi thăm. Khó trách sáng sớm hôm nay thằng nhóc chút cũng sốt ruột, hóa ra đều tính kế xong cả rồi, hổ là cháu của ông.

      Tần Tích sững sờ chút, kịp phản ứng gật gật đầu, "Dạ, xin hỏi ông là….?"

      Cố Chấn Đình ngồi ghế so pha, "Ông là ông nội của thằng nhóc kia, cháu cũng có thể gọi ông tiếng ông nội." xong, mong đợi nhìn .

      Khoảng cách quan sát Tần Tích gần như vậy, trong lòng ông có chút hài lòng, đôi mắt trắng đen ràng, hết sức sạch , vừa nhìn cũng biết sống cuộc ngày thường rất đơn thuần, khó trách Mộ Nghiêm nguyện ý nhảy vào bẫy mà ông thiết kế.

      "Cái này. . ." Tần Tích có chút do dự, nhưng ngẩng đầu nhìn thấy ánh mắt của ông tha thiết, mấp máy môi, giọng gọi, "Ông nội."

      Chỉ lễ phép, vừa rồi có ý dư thừa gì.

      Mắt Cố Chấn Đình chợt lóe tia tán thưởng, đứa bé này thông minh.
      Last edited: 6/5/16
      thuyt, Chrisngkh8599110 thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 13: Chuyện như vậy thể bồi thường tiền

      Editor: VinJR

      "Cháu tới tìm Mộ Nghiêm có chuyện gì ?" Cố Chấn Đình giả vờ biết hỏi thăm, "Nếu như thằng nhóc kia khi dễ cháu, cháu yên tâm cứ cho ông biết, ông nhất định làm chủ cho con."

      Tần Tích vừa nhìn thấy khí chất của Cố Chấn Đình cũng biết ông nhất định là chủ chốt của gia đình, gia phong nhà giàu có luôn nghiêm khắc, khẳng định việc tìm vợ cũng môn đăng hộ đối, nếu như ông biết chuyện Cố Mộ Nghiêm bức hôn hoang đường, chừng đứng về phía , đến lúc đó cần ra mặt, dĩ nhiên có người giải quyết thay .

      Hạ quyết tâm, Tần Tích liền bắt đầu lên án tội ác của Cố Mộ Nghiêm, kể sơ lược chuyện tối ngày hôm qua lần, nhưng nhắc tới chuyện cường hôn Cố Mộ Nghiêm, đánh chết cũng thừa nhận, lúc ấy uống rượu say, ta muốn cái gì cũng có thể.

      "Cố gia gia, chuyện này ông nhất định phải làm chủ cho cháu, cháu tuổi còn , muốn kết hôn, nhưng cháu trai của ông vẫn cứ bức hôn, sáng sớm còn cho người đuổi đến nhà cháu, ông cũng biết dưa hái lúc còn xanh ngọt, cho dù cháu bị buộc gả cho ta, vậy sau khi cưới khẳng định cũng cãi nhau ngừng, đến lúc đó ông cũng bận lòng, phải ?"

      Cố Chấn Đình nghe xong, mặt tức giận bừng bừng, lập tức trấn an , " là thằng nhóc hồ đồ, làm sao có thể làm như vậy chứ, cháu yên tâm, ông nội đứng về phía cháu."

      Mắt Tần Tích sáng lên, kích động thiếu chút nữa rơi lệ, "Cháu liền biết ông nội thâm minh đại nghĩa." Trong lòng bỗng dưng thở phào nhõm, bây giờ có ông nội làm chủ cho , muốn xem xem Cố Mộ Nghiêm có thể làm gì .

      Tần Tích cần phải biết, hết thảy chuyện trong khách sạn tối hôm qua, đều là do ông lão trước mặt này thiết kế, mà biết được, đoán chừng tức giận mà nhảy xuống sông.

      Mắt Cố Chấn Đình lóe lên tia giảo hoạt, người khác hận thể gả vào nhà họ Cố, mà bé này hết lần này tới lần khác xem nhà họ Cố như hang độc, chút quan hệ cũng muốn dính vào, khó có được, vừa vặn xứng với thằng nhóc Mộ Nghiêm kia.

      Lão gia tử tính toán vô cùng hăng hái.

      "Cháu ngồi xuống trước , ông liền cho người gọi điện thoại bảo Mộ Nghiêm trở lại." Cố Chấn Đình mới vừa xong, liền có người giúp việc đến báo, "Lão gia, thiếu gia trở về rồi."

      Tần Tích đứng dậy.

      Cố Mộ Nghiêm và Cố Đình Dự cùng vào, Tần Tích vội vàng tới, chắn trước mặt của , nhưng Cố Mộ Nghiêm lại vòng qua lên lầu, Tần Tích tức giận, trong lúc nhất thời quên rằng mình đứng địa bàn nhà họ Cố, quát về phía bóng lưng của , "Vô liêm sỉ, đứng lại đó cho tôi."

      Rống xong, phòng khách đột nhiên lặng ngắt như tờ, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung ở người Tần Tích, mặt bỗng dưng xấu hổ, đỏ lên.

      Cố Chấn Đình vừa nghe tiếng hô này, thiếu chút nữa vỗ tay trầm trồ khen ngợi, đứa bé này có dũng khí.

      Cố Đình Dự chứng kiến vẻ mặt của ba mình là bộ xem kịch vui, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, lập tức với người giúp việc bên cạnh, "Mang chén nước cho tôi."

      Cố Mộ Nghiêm quay đầu lại nhìn cái, bên trong mắt có ý khiêu khích, giống như , có bản lĩnh đến đây.

      Tần Tích bị kích thích, đầu nóng lên, nện bước theo lên lầu, mấy giây sau, lầu truyền đến tiếng đùng đùng, giống như là phòng bị đập, theo sau là tiếng rống giận của Tần Tích, "Khốn kiếp, tại sao thay quần áo mà đóng cửa?"

      Sau đó bậc thang truyền tới tiếng bước chân vội vàng, mọi người thấy mặt Tần Tích xấu hổ chạy xuống, trực tiếp liền muốn chạy ra bên ngoài, Cố Chấn Đình liếc mắt cái, người giúp việc liền vội vàng tiến lên ngăn, "Tần tiểu thư."

      Cố Đình Dự đứng dậy tới, nét mặt hòa ái, "Nếu đến đây ngồi chút , phải con đến tìm Mộ Nghiêm sao? Chờ nó thay quần áo xong, chúng ta chuyện chút, người lớn cũng ở đây, thằng nhóc kia làm con ủy khuất, chúng ta nhất định làm chủ thay con."

      Lúc này Tần Tích mới tỉnh táo lại, đúng vậy, tới là hy vọng Cố Mộ Nghiêm nên dây dưa với , nếu như chạy , vậy tới đây làm gì chứ.

      Mọi người ngồi sô pha, ly trà lài đặt trước mặt Tần Tích, bưng lên uống ngụm, Cố Đình Dự cầm lấy tờ báo xem, hiển nhiên là muốn tạo áp lực lớn cho Tần Tích, Cố Chấn Đình ngồi ở bên kia.

      bao lâu, Cố Mộ Nghiêm xuống lầu, thay bộ quần áo thoải mái, cả người hết sức đẹp trai, ngoại trừ mặt có vết cắt lờ mờ, hẳn là do sách đập phải, trang sách quẹt làm bị thương, cũng ràng, chỉ là xử lý vết thương, đường máu , lấy khăn giấy, tiện tay lau chút, sau đó ngồi sô pha, thần thái lạnh lùng, lập tức nghiêng đầu nhìn Tần Tích cái, vẻ mặt có chút lạnh nhạt.

      Cố Chấn Đình ho tiếng, sau đó mở miệng , "Nếu mọi người đến đông đủ, vậy bắt đầu , Mộ Nghiêm, con người ta muốn gả cho cháu, cháu có lời gì muốn ?"

      Cố Mộ Nghiêm cười lạnh cái, " muốn gả, vậy bồi thường tiền, trăm vạn xu cũng thể thiếu. Trong vòng ba ngày, tôi muốn nhìn thấy trong tài khoản của tôi có số tiền này, nếu liền khởi tố."

      Giọng nghiêm túc, chút cũng giống như là giỡn.

      Tần Tích tức giận chịu được, “Lúc đó tôi uống rượu say, hoàn toàn biết xảy ra chuyện gì, bậy cũng chừng, ông nội à, cho dù con uống say, cẩn thận hôn ta cái, cũng cần phải bồi thường trăm vạn mà, ta ràng chính là lừa cháu."

      Cố Chấn Đình đồng ý, "Thằng nhóc này, loại chuyện như vậy làm sao có thể bồi thường tiền chứ."

      Tần Tích liền vội vàng gật đầu, may mà Cố gia còn có lý trí, nhưng lời tiếp theo của Cố Chấn Đình, liền đánh Tần Tích rơi vào vực sâu nghìn mét.

      "So với danh dự của con , hôn cháu cái tính là cái gì, hai người nam quả nữ ở khách sạn, truyền , trong sạch của con người ta làm sao bây giờ? được lấy tiền, thế nhưng nhà họ Cố chúng ta là người dám làm dám chịu, nếu thằng nhóc này làm ra loại chuyện như vậy, vậy nhất định phải chịu trách nhiệm mới được, chọn ngày tốt, chúng ta đến nhà họ Tần cầu hôn."
      Last edited: 6/5/16
      thuytChris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 14: cần chịu trách nhiệm

      Editor: VinJR

      Cầu hôn?

      Bỗng chốc Tần Tích ngây ngẩn cả người, sau khi hoàn hồn có chút vội vàng , "Cố gia gia, phải như thế, cháu muốn kết hôn..."

      "Cháu phải sợ." Cố Chấn Đình vỗ vỗ ngực, "Ông làm chủ cho cháu, nếu tên tiểu tử này dám làm dám chịu, ông đập gãy chân nó."

      Tần Tích nóng nảy, "Ông nội, cháu cần ta chịu trách nhiệm."

      Chuyện này cuối cùng làm sao đây, muốn kết hôn.

      "Cái này sao có thể được, danh dự của con rất quan trọng. Chúng ta làm người lớn, tuyệt đối phóng túng cháu của mình làm càn, chuyện làm nhất định phải chịu trách nhiệm." Cố Chấn Đình hung dữ với , "Mộ Nghiêm, có nghe chưa."

      Tần Tích bối rối.

      Cố Mộ Nghiêm liếc nhìn Tần Tích phát ngốc, là ngu ngốc, bị người ta bán vẫn còn thay người khác kiếm tiền, ngẩng đầu lên nhìn Cố Chấn Đình, sau đó vụng trộm nháy mắt với ông, Cố Mộ Nghiêm lập tức mặt đầy hắc tuyến, dời mắt để ý đến.

      "Cố gia gia, con có việc gì, cần chịu trách nhiệm." Tần Tích vội vàng khoát tay, "Cố đại thiếu ưu tú tài giỏi như vậy, oai phong lẫm liệt, con như thế nào xứng với ấy, diễễnđàànlêêquýýđôôn cho nên hôn này vẫn phải nghĩ lại, chúng ta coi như chưa từng xảy ra, cũng xin ông đừng để ở trong lòng, đó." xong, thấy tất cả mọi người nhìn , khỏi cười khan vài tiếng.

      Cố Mộ Nghiêm nheo mắt lại nhìn , sắc mặt trầm xuống vài phần.

      Tần Tích vụng trộm liếc qua Cố Mộ Nghiêm, mặt chút thay đổi, nhìn mặt cực kỳ đen, nửa đêm thức dậy muốn toilet còn tưởng rằng mình nhìn thấy thần mặt đen đó, mới cần kết hôn với loại đàn ông này.

      Cố Chấn Đình thấy Cố Đình Dự cầm lấy tờ báo, bộ dạng làm bộ nhiệt tình, cố ý ho khan tiếng, diễễnđàànlêêquýýđôôn thấy Cố Đình Dự có phản ứng gì, Cố Chấn Đình lại ho khan tiếng, rút tờ báo từ tay Cố Đình Dự ra, "Con có lời gì muốn ?"

      Cố Đình Dự chống lại ánh mắt của Cố Chấn Đình, bên trong chính là uy hiếp sáng ngời, ý chính là, nếu như giữ được cháu dâu này, ba liền đá con ra ngoài.

      Cố Đình Dự thấy có biện pháp trốn tránh, tay nắm lại ho khan tiếng, hết sức chân thành nhìn Tần Tích, "Tần tiểu thư, chuyện hai người ở chung bị phóng viên tìm tới, nếu như Cố gia chúng ta đưa ra lý do hợp lý, đến lúc đó chỉ ảnh hưởng đến danh tiếng của Tần tiểu thư, chỉ sợ Cố gia chúng ta cũng bị đẩy đến nơi đầu sóng ngọn gió, phải chặn lại những lời đồn đãi này, diễễnđàànlêêquýýđôôn cho nên cuộc hôn nhân này nhất định phải tiến hành. Kỳ việc này cũng trách Mộ Nghiêm cẩn thận, nhưng Tần tiểu thư à, trong khoảng thời gian này kính xin phối hợp với Mộ Nghiêm chút, Tần tiểu thư cũng hy vọng cha mẹ của mình chứng kiến những tin tức này phải , nhưng nếu như hợp lý hoá quan hệ với Mộ Nghiêm, chuyện này liền khác . Chuyện này từ vụ tai tiếng biến thành chuyện vui, cho nên kính xin Tần tiểu thư suy nghĩ kỹ chút."

      Cố Chấn Đình gấp rút, ngừng gật đầu ở bên cạnh, chiêu này dùng tốt, giữ người trước rồi tính sau.

      Cố Mộ Nghiêm nhìn bọn họ kẻ tung người hứng, vẻ mặt nhàn nhạt, cũng mở miệng chuyện.

      So với hai ông già này, nha đầu kia ràng còn non tay nhiều lắm, hoàn toàn phải là đối thủ.

      Tần Tích ngồi ở bên, mày nhăn lại, mặt có như có điều suy nghĩ, những tin tức này đương nhiên thể để mẹ nghe được, nếu liền xong đời.

      Trời ạ, làm sao chuyện lại phát triển trở thành như vậy chứ? Đều do tên Cố Mộ Nghiêm kia, nếu phải đến khách sạn chặn , hết thảy cũng xảy ra, người đàn ông đáng ghét, quả thực là xui xẻo tám đời.

      Mắt Cố Mộ Nghiêm lườm Tần Tích, chỉ cần nhìn cái, là biết trong lòng nha đầu kia mắng , lập tức sắc mặt lại tối xuống.

      Nha đầu kia đúng là thiếu dạy dỗ! Bất quá vội, sớm muộn gì làm cho tâm phục khẩu phục.
      Last edited: 6/5/16
      thuytChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :