1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hôn ước hào môn: Vợ yêu bé nhỏ của đại thúc – Tần Tích (44)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 73 - trở lại làm phiền cuộc sống của em
      Edit: Sun520

      Cố Mộ Nghiêm thấy TriệuTử Diên ho khan, nên với ta: "Để tôi, bên cạnh nghỉ ngơi chút."

      Triệu Tử Diên lắc đầu: " sao, em có thể giúp ."

      Cố Mộ Nghiêm gì nữa, mà tới bên người Tần Tích: "Sao thế? Cũng chút tinh thần nào, phải em muốn đến đó chơi sao?"

      "Tôi chỉ muốn ngủ chút mà thôi, cần phải để ý đến tôi."

      Tần Tích thể phủ nhận, vừa mới nhìn thấy bọn họ người chuyển đồ, người sắp xếp đồ, trong lòng đặc biệt khó chịu, cho nên lúc Cố Mộ Nghiêm tới hỏi , giọng điệu của có chút lạnh nhạt.

      Cố Mộ Nghiêm nhìn Tần Tích, thở dài cái, sau đó lại tiếp tục sắp xếp hành lý, chẳng bao lâu sắp xếp xong, mở cửa xe ghế trước ra rồi với Tần Tích: "Lên xe thôi."

      " Mộ Nghiêm, em có thể ngồi ghế trước , ngồi phía sau em say xe." Triệu Tử Diên nhanh tới.

      Tần Tích cũng lười tranh giành với Triệu Tử Diên, ngồi phía sau vừa đúng lúc có thể ngủ, cho nên liền mở cửa phía sau ngồi lên.

      Cố Mộ Nghiêm khẽ nhíu mày, hình như đồng ý việc làm của Tần Tích, nhưng cuối cùng vẫn gì, Triệu Tử Diên ngồi kế bên người lái, lúc nịt dây nịt an toàn trong mắt xẹt qua nụ cười hiểm.

      Ghế trước là dành cho bà xã ngồi, Tần Tích làm gì có tư cách ngồi ở đây.

      Thỉnh thoảng Cố Mộ Nghiêm xuyên qua kính chiếu hậu nhìn về phía Tần Tích, phát chân mày của nhíu lại, cho nên dừng xe quay đầu lại hỏi : "Có chỗ nào khỏe hay ?"

      Tần Tích ngượng ngùng : " phải, chính là cảm thấy ngồi quá thoải mái, cần quan tâm tôi, lái xe ."

      Cố Mộ Nghiêm nhìn về phía Triệu Tử Diên, Triệu Tử Diên vội vàng : " Mộ Nghiêm, em ngồi phía sau say xe."

      "Vậy em kiên trì chút, đến nơi rất nhanh thôi." Cố Mộ Nghiêm quay đầu với Tần Tích.

      "Ừ." Tần Tích gật đầu cái, sau đó tìm vị trí, từ từ nhắm mắt lại, gần đây sao thế, trước đây điều kiện khó khăn như vậy, vẫn sống được, còn bây giờ trôi qua rất thoải mái, lại cảm thấy khó chịu, quả nhiên, người vừa bắt đầu hưởng thụ trở nên hư hỏng mà.

      Triệu Tử Diên ngồi ở vị trí kế bên tài xế, thỉnh thoảng quan tâm: " Mộ Nghiêm, muốn uống nước hay ?"

      Cố Mộ Nghiêm lịch từ chối: " cần, cám ơn."

      "Vậy có muốn ăn gì , em có mang theo chút thức ăn trong túi xách."

      "Tử Diên, cần."

      Trong lòng Triệu Tử Diên có chút khó chịu, phải bởi vì từ chối của , mà bởi vì khách sáo và lạnh nhạt, bao giờ cám ơn với Tần Tích, chênh lệch này như vướng mắc và sinh trưởng ở trong lòng Triệu Tử Diên, ta bỏ qua, ngày nào đó, Mộ Nghiêm phát ta tốt hơn gấp trăm lần so với Tần Tích, ta mới thích hợp với nhất.

      Đến nơi, bên ngoài rơi xuống từng giọt mưa , bầu trời che lên lớp sương mù, nơi này đều là nhà trệt, cho nên phòng ốc phân bố rất rộng rãi, từ bãi đậu xe đến nơi dừng chân mất hai phút đồng hồ.

      Cố Mộ Nghiêm cầm hai cái ô, đưa cái cho Triệu Tử Diên, Triệu Tử Diên chính là muốn vui mừng cảm ơn lại phát Cố Mộ Nghiêm mở cái ô khác đưa cho Tần Tích, còn bản
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 74 - Em làm quá thất vọng
      Edit: Sun520

      Tần Tích nhìn ta, lạnh lùng cười: " có tư cách gì mà những lời này với tôi, cút ra ngoài!"

      "Người nên cút ra ngoài là ." Triệu Tử Diên tức giận đứng lên.

      " cút hay cút!" Tần Tích cầm cái gạt tàn thuốc tủ, bộ nếu ném tới.

      Triệu Tử Diên cắn môi dưới, giận đến cả người run rẩy, lúc xoay người muốn ra ngoài, nhưng mắt thấy trong gương cửa được mở ra từ bên ngoài, mặt ta là nụ cười khinh bỉ, hạ thấp giọng: "Tôi ra có thể làm gì tôi, tôi chính là Cố thiếu phu nhân tương lai, nếu dám làm tổn thương tôi, Mộ Nghiêm chắc chắn bỏ qua cho , mà , chẳng qua là người có thói quen biết xấu hổ! Chỉ là người phụ nữ quấn lấy đàn ông!"

      Tần Tích rất tức giận, ném cái gạt tàn thuốc trong tay về phía ta, ra chỉ muốn hù dọa Triệu Tử Diên chút, hơn nữa cũng có người ngốc nghếch như vậy, đứng ở đó chờ bị đánh, biết Triệu Tử Diên chắc chắn tránh, nhưng ngghĩ rằng mình đoán sai, cái gạt tàn thuốc trúng ngay trán Triệu Tử Diên, sau đó rơi xuống mặt đất.

      "A ——!" Triệu Tử Diên kêu thảm thiết, tay của ta che cái trán, máu chảy xuống qua kẽ hở ngón tay.

      Cố Mộ Nghiêm đặt phòng ở bên cạnh, muốn tới đây lấy quần áo tắm, vừa mới mở cửa ra mơ hồ nghe được trong phòng ngủ có người chuyện, tới cửa phòng ngủ nhìn thấy gạt tàn thuốc nện trúng cái trán của Triệu Tử Diên, mặt dính đầy máu.

      "Tử Diên!" Nhìn thấy thân thể Triệu Tử Diên ngã xuống, Cố Mộ Nghiêm chạy tới tiếp được, ngẩng đầu nhìn Tần Tích ngồi ở giường, nhíu mày : " biết chuyện gì xảy ra giữa các người, nhưng cho dù xảy ra chuyện gì, em cũng nên dùng gạt tàn thuốc đập người, Tần Tích, em làm quá thất vọng!”

      xong, Cố Mộ Nghiêm ôm Triệu Tử Diên nhanh chóng rời phòng.

      Tần Tích ngổi ngẩn ngơ giường, hình như còn có chút phản ứng kịp, ghét Triệu Tử Diên, nhưng chưa từng nghĩ tới gây tổn thương ta bằng cách này, mình phải cố ý, hơn nữa tại sao Triệu Tử Diên lại tránh, ta ràng có thể né tránh mà.

      Lời sau cùng mà Cố Mộ Nghiêm vẫn còn lượn lờ bên tai , thủy chung xua được.

      —— Tần Tích, em làm quá thất vọng!

      Lúc này Tần Tích mới hiểu được tại sao Triệu Tử Diên tránh, bởi vì ta chính là muốn Cố Mộ Nghiêm thấy màn như vậy, để cho Cố Mộ Nghiêm hiểu lầm , Tần Tích cảm thấy cả người rất lạnh, giống như rơi vào trong hầm băng.

      làm cho thất vọng, mang theo Triệu Tử Diên rồi, để lại mình ở đây.

      Đúng vậy, Triệu Tử Diên tuỳ hứng, mà dù sao biết Cố Mộ Nghiêm lâu như vậy, Triệu Tử Diên có vị trí ở Cố Mộ Nghiêm, hơn nữa bây giờ và Cố Mộ Nghiêm có bất kỳ quan hệ gì rồi, qua hủy bỏ hôn ước, tại sao có thể bỏ mặc , thay vì ngồi ở đây chờ bị đuổi , bằng tự giác chút, chủ động rời , ít nhất còn có thể giữ chút tự trọng cuối cùng.

      Đồ của phần lớn là còn ở trong trang viên, chỉ mang theo mấy bộ quần áo đến đây, nhưng nếu muốn trở về nước, nhất định phải lấy được hộ chiếu, Tần Tích nhanh chóng xuống giường, sắp xếp đơn giản ít đồ vật rồi ra bên ngoài.

      Bác
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 75 - Người đàn ông cọc gỗ
      Edit: Sun520

      lát sau, Hàn Thành Nghiêu mở mắt, bên trong rất trong suốt, nghiêng đầu liếc mắt nhìn Tần Tích làm tổ ngủ bên cạnh, cho nên thấy được khoé miệng cong lên.

      Nhưng giấc ngủ này Tần Tích cũng thoải mái, luôn nằm mơ thấy lời của Cố Mộ Nghiêm, trong lòng giống như kim châm vậy.

      Tần Tích, em làm quá thất vọng!

      Những lời này giống như là điệp khúc của bài hát vậy.

      **

      Mặc dù người Cố Mộ Nghiêm ở trong bệnh viện, nhưng trong lòng vẫn luôn lo lắng cho Tần Tích, hận được lập tức trở về tìm , nhưng tình hình Triệu Tử Diên tốt lắm, giống như não chấn thương , bây giờ chụp phim kiểm tra, đau khổ đứng trong hành lang, hi vọng nhanh chóng xác nhận Triệu Tử Diên có việc gì.

      Bác sĩ đẩy Triệu Tử Diên ra ngoài, Cố Mộ Nghiêm tiến lên hỏi, bác sĩ chấn thương sọ não , cần nằm viện quan sát chút.

      Triệu Tử Diên vào ở trong phòng bệnh, Cố Mộ Nghiêm nộp tiền xong, lấy điện thoại di động ra vừa nhìn, rời khỏi làng du lịch ba tiếng đồng hồ rồi, bây giờ muốn rời , nhưng khi nhìn thấy Triệu Tử Diên hôn mê nằm giường bệnh, lại có chút do dự, nhưng luôn lo lắng cho Tần Tích, muốn bản thân về xem chút.

      Đúng rồi, bây giờ tên nhóc Hà Diệc kia ở đây phải sao?

      Cố Mộ Nghiêm lập tức lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Hà Diệc, đoán chừng là hôm qua tên nhóc chơi suốt đêm, lúc nhận điện thoại lười biếng: "Alô. . ."

      "Bây giờ cậu ở đâu?"

      Hà Diệc lật người, mơ mơ màng màng : "Khách sạn."

      Cố Mộ Nghiêm nhíu nhíu mày: "Cậu lập tức lái xe tới bệnh viện nằm, Triệu Tử Diên nhập viện rồi, cậu tới giúp tôi chăm sóc ta."

      Hà Diệc sững sờ, lập tức tỉnh táo: "Triệu Tử Diên nhập viện rồi sao?"

      "Ừ."

      "Nghiêm trọng ?"

      "Chấn thương sọ não , cái trán chảy máu, cần nhập viện quan sát."

      Hà Diệc lập tức ôm chăn cười đến vui vẻ: "Ha ha, cuối cùng ông trời mở mắt, thu nhặt ta."

      "Hà Diệc!"

      " họ, em với , muốn em chăm sóc Triệu Tử Diên đó là điều thể, đoán chừng em trực tiếp bỏ thuốc cho ta, đưa ta sớm lên đường chút." Hà Diệc ôm chăn ngồi ở giường: " họ, bởi vì Triệu Tử Diên, lại để chị dâu cậu mình ."

      Cố Mộ Nghiêm trả lời: " ấy ở mình trong khu du lịch."

      " họ, đúng rồi, mỗi lần đều bởi vì Triệu Tử Diên mà bỏ lại chị dâu mình, có suy nghĩ đến cảm nhận của chị dâu hay ? Em cho biết, khi còn bé Triệu Tử Diên thích chơi chiêu này, ta luôn giả vờ bệnh đáng thương, ta là người vì đạt được mục đích, đó là bằng mọi giá, vì vậy nên tin tưởng ta." Trước kia Hà Diệc luôn yên lặng chịu thiệt thòi trước Triệu Tử Diên, cho nên từ đó về sau, thấy bộ mặt của Triệu Tử Diên: " xem và chị dâu chân trước tới chỗ này, Triệu Tử Diên chân sau an vị máy bay tới, ta tồn tại tâm tư gì, ràng chính là muốn phá hỏng tình cảm của và chị dâu, họ, ngàn vạn lần được trúng kế đâu đấy!"

      "Cậu rốt cuộc có đến !" Chuyện Hà Diệc đều biết hết, nhưng dù sao Triệu Tử Diên
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 76 – Em biết rất bản thân
      Edit: Sun520

      Lúc Tần Tích ăn vui vẻ, nên thấy Hàn Thành Nghiêu từ từ đưa mắt rơi vào người của , khóe miệng hơi cong chút.

      "Ăn ngon ?" Đột nhiên bên cạnh truyền đến ba chữ.

      Tần Tích sững sờ, ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt của Hàn Thành Nghiêu, nghĩ tới đột nhiên như vậy, càng gây sốc hơn so với việc đột nhiên con chó mở miệng chuyện được vậy, nhất thời nhịn được, bỗng nhiên phun nước trà từ trong miệng ra ngoài, nước trà màu hổ phách dính người của , áp lực vô hình đánh tới, vội vã bịt miệng, nhấc lên tròng mắt nhìn lần nữa, rất đẹp trai, tuy nhiên nó đẹp theo kiểu lạnh lùng, nếu như lời nào, quả giống như tác phẩm điêu khắc bằng đá ra ngoài vậy.

      Mặc dù Cố Mộ Nghiêm cũng rất lãnh khốc, nhưng ấy là người có tình cảm hơn (HTN) nhiều.

      "Tôi. . . phải cố ý. . . Ai bảo đột nhiên lời. . ." Tần Tích sinh lòng sợ hãi, lắp ba lắp bắp mở miệng.

      Người đàn ông này quá sâu lường được, hoàn toàn biết chọc giận hậu quả là gì.

      "Ăn ngon ?" nhìn lúc, sau đó mở miệng lần nữa, lần này giọng vẫn lạnh nhạt như cũ, chút cũng nghe ra hỏi câu này rốt cuộc muốn biểu đạt ý gì.

      Tần Tích khe khẽ gật đầu.

      "Tiếp tục ăn!" Trong giọng chút ra lệnh.

      Tần Tích đều có chút hoài nghi đến cùng có phải nghe nhầm hay , có tức giận lại cho phép tiếp tục ăn, thấy nhìn chằm chằm mình, nhanh chóng cầm lên miếng điểm tâm, ăn từng ngụm từng ngụm, ăn chưa có no.

      hoàn toàn biết người đàn ông này bắt mình đến đây rốt cuộc là muốn làm gì, chừng đây là bữa ăn cuối cùng, chết cũng phải làm con ma ăn no mới được, được, được, tại sao có thể chết, mẹ ở nhà chờ trở về, phải ăn no mới chạy tốt được.

      Hàn Thành Nghiêu thấy rất là thức thời, sau đó ánh mắt dời sang chỗ khác, vốn là muốn bưng tách trà lên uống, nhưng khi nhìn đến bã vụn điểm tâm ở bên trong, cho nên vẫy tay gọi người giúp việc đổi cái tách khác.

      **

      Trong bệnh viện Cố Mộ Nghiêm luôn cảm thấy lo lắng trong lòng, giống như là xảy ra chuyện gì vậy, lo lắng cho Tần Tích, cho nên gọi điện thoại cho Hà Diệc, nhưng biết là xảy ra chuyện gì với thằng nhóc đó, mà đường dây điện thoại luôn bận, cuối cùng ở trong hành lang do dự chút, Cố Mộ Nghiêm rốt cuộc vẫn phải nhịn được gọi điện thoại cho Tần Tích, nhưng điện thoại di động lại truyền đến lời nhắc nhở tắt máy.

      Có phải muốn nhận điện thoại của , cho nên tắt máy.

      Mặc dù trong lòng luôn mơ hồ khó chịu, nhưng tự với mình, Tần Tích ở trong khách sạn có việc gì, biết tiếng , người lại có chứng minh lại tiền, chỉ có thể ở lại khách sạn chờ trở lại thôi.

      Cố Mộ Nghiêm vốn còn muốn gọi điện thoại trước cho quầy lễ tân khách sạn, để cho bọn họ phái người xem chút, nhưng còn chưa có bấm, y tá đến thông báo Triệu Tử Diên tỉnh, ngắt điện thoại, nhanh về phía phòng bệnh.

      mặt, bây giờ muốn biết tình hình của Triệu Tử Diên, cho dù Tần Tích là cố ý hay vô ý,
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 77 – Lần sau tôi đốt căn nhà này
      Edit: Sun520

      Nghe giọng của người đàn ông này, giống như có ý định để cho , chẳng lẽ muốn nhốt ở đây sao?

      Giữa hai người lại tiếp tục yên lặng, Tần Tích gãi đầu nghĩ tới bước tiếp theo nên làm cái gì, thể ngồi chờ chết được, lúc này nhất định phải nghĩ cách rời mới được.

      "Ai da!" Đột nhiên Tần Tích ôm bụng kêu rên tiếng, Hàn Thành Nghiêu nghiêng đầu nhìn : "Em làm sao vậy?"

      Tần Tích vẫn ôm bụng kêu đau: "A! Bụng của tôi là đau, có thể là viêm ruột thừa cấp tính, mau tìm người đưa tôi bệnh viện, là đau! rất đau!"

      Viêm ruột thừa cần phải đưa đến bệnh viện làm phẫu thuật, chỉ cần xe vừa chạy đến nội thành, có thể nghĩ cách chạy trốn, vì muốn chiếm được tin tưởng của Hàn Thành Nghiêu, Tần Tích càng thêm ra sức.

      Hàn Thành Nghiêu nhìn mấy giây, sau đó khép lại tạp chí, với Lysa bên cạnh: "Gọi bác sĩ chuẩn bị, lập tức làm phẫu thuật cho ấy."

      Tần Tích sững sờ, ngẩng đầu nhìn : " đưa tôi bệnh viện?"

      Hàn Thành Nghiêu trả lời: "Ở đây có phòng phẫu thuật, viêm ruột thừa, cần đưa đến bệnh viện phiền phức như vậy."

      Lysa nghĩ rằng cần phải phẫu thuật cho Tần Tích, vội vàng muốn gọi bác sĩ, Tần Tích thấy tình cảnh này, bệnh viện, còn làm cái rắm gì chứ, cũng muốn để cho bác sĩ quỷ quái cắt dao bụng của mình, gọi Lysa lại: " . . . cần. . . Giống như còn đau nữa. . . Có thể chỉ là ăn quá no mà thôi. . ."

      mới vừa xong, đột nhiên bắn tới ánh mắt lạnh lẽo về phía , tim Tần Tích run lên khi thấy ánh mắt kia, cười to: "Ha ha. . ."

      "Em chính là muốn rời ." Giọng Hàn Thành Nghiêu rất ngắn gọn, gần như là chắc chắc.

      Tần Tích cứng rắn nhấn mạnh: "Tôi mới vừa rồi bụng đau. . ."

      "Lần sau đừng chơi trò lừa bịp này nữa.” xong, Hàn Thành Nghiêu đứng lên chuẩn bị rời .

      biết mới vừa rồi đều là giả bộ? Người đàn ông này ra sớm nhìn thấu tất cả, là quá đáng sợ, thay vì chơi mưu kế với người khủng khiếp này, còn bằng cho ràng.

      Bỗng dưng Tần Tích đuổi theo, giang hai cánh tay chắn đường , mặt có nghiêm túc: "Hàn tiên sinh, tại sao để cho tôi rời khỏi, tôi giống như có đắc tội với ?"

      "Để cho em ở lại em ở lại !" Hàn Thành Nghiêu vòng qua .

      Tần Tích xoay người nhìn bóng lưng của quát: "Nhưng tôi muốn ở lại, tôi muốn rời , tôi muốn rời ngay lúc này, có nghe ?"

      Hàn Thành Nghiêu dừng bước lại, hơi nghiêng đầu nhìn , trong mắt có lạnh lùng: " muốn ở lại cũng phải ở lại."

      Tần Tích chán nản, ngã chết mười tám đời mới gặp phải , đúng là bệnh thần kinh.

      Hàn Thành Nghiêu vừa vào phòng khách, ngay sau đó người đàn ông vào từ cánh cửa khác, nhìn Hàn Thành Nghiêu mặt có cung kính: "Hàn tiên sinh, lão quỷ Hán Hưng đến Luân Đôn rồi, hơn nữa còn tổ chức buổi đấu giá, muốn mời ngài tham dự vào ngày mai, có cần từ chối ?"

      Chu Sâm biết Hàn tiên sinh cũng muốn hợp tác với lão quỷ Hán Hưng, vì người rất là *, như lạm dụng tinh dục với trẻ em, vì mục đích chừa thủ đoạn nào, thậm chí tiếc hy sinh vợ của mình, trước kia gởi lời mời nhiều lần cho Hàn tiên sinh, nhưng đều bị từ chối.

      Hàn Thành Nghiêu suy nghĩ chút : ", tôi ."

      "Hàn tiên sinh?" Chu Sâm bất ngờ.

      mặt của lạnh lùng: "Nếu lão quỷ tự mình đến đây, nhất định đoán được tôi chắc chắn tham dự, cho dù lần này tôi , ông ta cũng nghĩ cách để cho tôi ."

      "Vậy cần giúp ngài chuẩn bị bạn sao?" Chu
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :