1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hôn ước hào môn: Vợ yêu bé nhỏ của đại thúc – Tần Tích (44)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 58: Còn chưa kết hôn em muốn ly hôn, ngứa da có phải ?

      Editor: VinJR

      Cố Mộ Nghiêm nhận lấy hành lý của , dẫn ra khỏi sân bay, nghiêng đầu nhìn , cười , "Gấp gáp tới tìm tôi như vậy, như thế nào, sợ tôi bị người phụ nữ khác cướp mất sao?"

      Có trời mới sợ, bị cướp mất càng tốt.

      Tần Tích muốn trả lời vấn đề này, đúng lúc lại cảm thấy khát nước, "Cố Mộ Nghiêm, tôi muốn uống nước."

      máy bay ngủ giấc đến tận lúc xuống, đường uống ngụm nước nào, bây giờ cảm thấy miệng khô khốc.

      Cố Mộ Nghiêm dẫn đến cửa hàng đồ uống bên cạnh, Tần Tích ôm cánh tay của , dùng giọng ngọt ngấy , " Mộ Nghiêm, em muốn uống nước đá."

      Cố Mộ Nghiêm bị giọng ngọt ngấy của làm run rẩy cái, bị nóng đầu sao?

      " Mộ Nghiêm, bên ngoài nóng quá, mua cho em nước đá được ?" Tần Tích thấy sững sờ, lay động càng thêm mạnh.

      nhanh chóng hoàn hồn, thể chiêu này rất có tác dụng đối với , vốn là muốn mua nhiệt độ bình thường cho , cuối cùng đổi giọng bảo nhân viên phục vụ thêm chút đá, lúc đưa cho , còn thêm câu, "Phụ nữ phải ăn ít đồ lạnh chút, tốt cho thân thể."

      Tần Tích cắn ống hút trả lời, "Tôi biết rồi, thỉnh thoảng lần thôi."

      "Ăn cơm chưa?" Cố Mộ Nghiêm nhìn , cười hỏi.

      "Chưa." Tần Tích lắc đầu.

      "Tại sao chưa ăn?"

      "Tôi ngủ quên."

      Quả nhiên là do làm ra chuyện.

      Đầu Cố Mộ Nghiêm đầy hắc tuyến, dắt tới bãi đậu xe, Tần Tích ở phía sau , nhìn bàn tay lớn của gắt gao nắm lấy bàn tay của mình, lông mày nhàng nhíu cái, tên đàn ông này lại nhân cơ hội đụng chạm .

      Xe chạy đường, Tần Tích nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, đôi mắt sáng long lanh, trong lòng mang kích động cùng mong đợi, Cố Mộ Nghiêm đặc biệt giảm tốc độ xe chậm lại.

      Chỉ là bao lâu, bụng Tần Tích liền bắt đầu kêu lên ùng ục, lúc này Cố Mộ Nghiêm mới đạp chân ga, tăng tốc độ xe lên, mười mấy phút sau, xe dừng ở cửa nhà hàng, vách tường quấn đầy cây dây leo màu xanh lá, cửa sổ treo mô hình vườn hoa hỏ, cực kỳ mang phong cách nước .

      Sau khi Cố Mộ Nghiêm xuống xe, tay ôm lấy eo của , vào nhà hàng.

      Tần Tích nhìn cánh tay ôm ngang eo mình, tên đàn ông này bắt đầu được voi đòi tiên.

      Nhà hàng này cũng phải là nhà hàng Tây sang trọng cần mặc lễ phục mới có thể vào, ở đây mang phong cách ấm áp và lãng mạn, cho nên mọi người đến đây dùng cơm ăn mặc cũng vô cùng tùy ý.

      Chủ yếu là Tần Tích chỉ mặc áo T-shirt cao eo cùng với quần ngắn, vốn bộ dáng của người châu Á trẻ trung chút, Tần Tích càng trẻ hơn, ở trong mắt những người ngoại quốc quả thực giống như trẻ vị thành niên, Cố Mộ Nghiêm cũng muốn dẫn đến mấy nhà hàng Tây quá câu nệ, chắc chắn người khác
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 59: Tìm bạn trai quả nhiên vẫn là phải tìm đại thúc mới được

      Editor: thanh huyền

      Cùng nha đầu kia cùng chỗ, tế bào não đều muốn hù chết ít, biết muốn sống thiếu vài năm.

      cũng có rút về tay mình, tùy ý cầm lấy chính mình, bởi vì cả người đều hết sức hưng phấn, cho nên cùng Cố Mộ Nghiêm tính toán chi li , dù sao dắt tý cũng thiếu khối thịt.

      Cố Mộ Nghiêm ở chỗ này chính là khách sạn, gian phòng rất rộng mở, cái nhân đúng là xa xỉ, đứng ở sân thượng có thể chứng kiến London, buổi tối đặc biệt xinh đẹp.

      Tần Tích lần đầu tiên tới khách sạn nước ngoài, đối với mỗi vật đều hết sức cảm thấy hứng thú, bên cạnh quán rượu này chính là chỗ vui chơi nước, chu môi , "Sớm biết tôi liền mang áo tắm !"

      Cố Mộ Nghiêm nghe được lời của , mặt nhuộm vui vẻ, "Đứa ngốc, ở đây lại phải là có bán áo tắm."

      "Nhưng là khẳng định đều hết sức quý!"

      Cố Mộ Nghiêm đến phía sau của , ấn xuống cái đầu của , "Chút tiền kia tôi còn xuất nổi."

      Tần Tích quệt mồm , sờ sờ đầu, "Đây phải là vấn đề xuất nổi, mà là cùng loại áo tắm, trong nước mới bán vài chục, ở đây lại muốn hơn mấy trăm ngàn, ngẫm lại cảm thấy có lời!"

      " tại liền bắt đầu tiết kiệm tiền cho tôi a, hiểu chuyện như vậy!"

      Tần Tích gò má đỏ bừng, "Mới phải đâu! Đúng vậy, tôi làm sao phải tiết kiệm tiền cho , đợi chút nữa xuống mua ngay, tiếng đồng hồ đổi bộ, tôi muốn mua bẩy bộ!"

      Cố Mộ Nghiêm nén cười, đến vô cùng tự nhiên, " nếu là đem áo tắm đổi thành nội y, đừng bẩy bộ, trăm bộ đều mua cho ."

      Tần Tích ngẩng đầu liền chống lại ánh mắt tà tứ, làm cho bỗng chốc liền mặt đỏ tới mang tai , xấu hổ và giận dữ , "Nghĩ hay lắm!"

      Nam nhân quả nhiên đều dùng nửa người dưới suy tư vấn đề.

      Cố Mộ Nghiêm thấy hồng đến đỉnh đầu đều muốn bốc khói , cuối cùng trêu chọc , "Nhanh đổi bộ y phục, tôi dẫn nước chỗ vui chơi."

      Tần Tích cầm y phục vào phòng tắm, đem đầu tóc rối bù buộc lên cao, mặc áo ba lỗ, bên ngoài mặc áo khoác mỏng, cùng quần ngắn, chân dép, tỏ ra thanh xuân bức người, toàn thân đầy hơi thở thiếu nữ.

      Cố Mộ Nghiêm cũng thay tây trang, đổi lại y phục, biết thời gian nữ sinh ra cửa qua đều phiền toái, cho nên cầm lấy tạp chí ngồi ở sân thượng lật xem, cũng thúc giục Tần Tích, lát sau, nghe được tiếng bước chân, ngẩng đầu lên nhìn sang, lúc thấy mặc đồ này, hơi có chút thất thần, kỳ cũng béo, vóc người cân xứng, hơn nữa tỷ lệ rất tốt, cho nên tỏ ra chân đặc biệt thon dài, chân dép màu đen , càng lộ vẻ đôi chân ngọc bạch, đầy nắm tay, cổ chân nhắn.

      "Xong chưa?" Cố Mộ Nghiêm khép tạp chí.

      "Tốt lắm." Tần Tích có chút ít thể chờ đợi được, chạy tới đem từ ghế salon kéo lên, " nhanh !"

      Cố Mộ Nghiêm thuận thế bị kéo lên, tùy ý kéo chính mình ra phía ngoài, đáy mắt ra vui vẻ, nhớ ra được lần trước thời điểm buông lỏng như vậy là bao nhiêu năm trước kia, quá khứ nữ nhân đối với là cái có cũng được mà có cũng sao, chưa bao giờ nghĩ tới ngày kia, tiểu nha đầu, dễ dàng nhiễu loạn tâm trí của .

      Bởi vì Cố Mộ Nghiêm cố ý kéo bước chân , cho nên rất chậm, hiển nhiên rất là hưởng thụ cảm giác có người
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 60: Chế tạo lãng mạn

      Editor: VinJR

      Tần Tích sững sờ lát, nghiêng đầu nhìn thoáng qua người đàn ông ở bên cạnh, trong mắt Cố Mộ Nghiêm chứa vui vẻ, giống như , nhìn thấy chưa, người khác cũng hâm mộ em đấy.

      Hừ, cái rắm.

      Hai người trở lại phòng, Tần Tích cảm thấy hơi mệt, liền nằm lên giường, Cố Mộ Nghiêm cũng vào theo, thấy ánh mắt của vẫn nhìn mình chằm chằm, cả người được tự nhiên, giống như bị con sói già để mắt tới bé quàng khăn đỏ, nhanh chóng ngồi dậy, "Cái kia. . . Tôi ra ngoài ngồi lát."

      "Ở đây cũng có thể ngồi." Cố Mộ Nghiêm ngồi bên mép giường, vỗ vỗ vị trí bên cạnh.

      " cần đâu. . ." Chống lại ánh mắt có chút tà tứ của Cố Mộ Nghiêm, Tần Tích kìm lòng được mặt liền đỏ lên.

      Cố Mộ Nghiêm trông thấy mặt ửng đỏ, lại trêu chọc , "Mặt em làm sao lại đỏ như vậy? Rất nóng sao?"

      "Đúng vậy, hơi nóng." Tần Tích làm bộ dùng tay vẫy vẫy, " ngồi đây , tôi ra ngoài."

      "Tôi cũng cảm thấy hơi nóng." Cố Mộ Nghiêm đứng dậy, bắt đầu cởi áo khoác, Tần Tích giống như gặp quỷ, nhanh chóng lao ra khỏi phòng ngủ, Cố Mộ Nghiêm thấy vẻ mặt của thú vị như vậy, ******************* như thế nào lại chịu bỏ qua cho , thấy ngồi sô pha, ném áo khoác trong tay về phía , Tần Tích sợ hết hồn, ". . . làm gì vậy?"

      Mặt Cố Mộ Nghiêm nhiễm nét vui vẻ, động tác tay cũng dừng lại, hết sức thong thả, nhưng lại hết sức dụ hoặc, Tần Tích cố gắng ép mình nên nhìn , nhưng càng như vậy, ánh mắt lại càng thể khống chế được nhìn về phía .

      chưa từng biết, người đàn ông vậy mà có thể gợi cảm đến mức này. Càng nhìn càng cảm thấy tim đập càng nhanh, miệng đắng lưỡi khô.

      Tại sao ta lại cởi quần áo trước mặt chứ, người đàn ông này đáng ghét.

      Tần Tích nhanh chóng dùng tay che mắt lại, hét lớn, "Cố Mộ Nghiêm, được cởi nữa."

      Mắt nhìn thấy gì, thính giác liền nhạy cảm, có thể cảm nhận được từng bước từng bước về phía mình, rụt người lại, lại dám để tay xuống, vì sợ nhìn thấy thứ nên thấy.

      "Cố Mộ Nghiêm, được đến đây."

      giây sau, mùi vị mát lạnh của người đàn ông bao trùm lấy , có thể cảm giác được hô hấp của phun đầu mình, toàn thân cứng đờ dám động, rút người lại.

      "Cố Mộ Nghiêm, rốt cuộc muốn làm gì?"

      trả lời, tay chống ở hai bên người , từ từ áp lại gần, cuối cùng Tần Tích chịu nổi áp lực chết người này, lấy tay ra, mở mắt ra liền nhìn thấy Cố Mộ Nghiêm cách mình đến 5cm, tim giống như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, hề chớp mắt nhìn , ràng rất muốn dời mắt , nhưng thể, giống như bị khống chế.

      khom lưng chống đỡ trước mặt , ánh mắt của kìm lòng được nhìn xuống, lồng ngực rắn chắc, bụng bằng phẳng...

      đột nhiên ái muội mở miệng, "Em thấy hài lòng ?"

      Tần Tích hoảng loạn dời mắt , liều mạng đẩy ra, "Cố Mộ Nghiêm, trêu cợt tôi chơi rất vui sao?"

      "Rất thú vị ." Cố Mộ Nghiêm nhìn , cười ra tiếng, trả lời rất nghiêm túc.

      ". . . Đáng ghét. . ."Tần Tích nghiến răng nghiến lợi.

      Cố Mộ Nghiêm chậm rãi đứng thẳng lên, trêu chọc nữa,
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 61: Nếu như thay đổi, như vậy cũng phải là Cố Mộ Nghiêm

      Editor: thanh huyền

      Cố Mộ Nghiêm nghẹn thở ra hơi, suy nghĩ chút , "Như vậy quá giả tạo, có thể bình thường chút ?"

      Thân ái, cảm thấy viên kim cương này chỉ có em mới xứng...

      nhìn thấy bộ quần áo này liền nghĩ đến em...

      Mấy câu chán ghét này, biết tại sao Hà Diệc có thể tùy tiện ra khỏi miệng như vậy, hơn nữa nếu như với Tần Tích những lời này, cho rằng đầu có vấn đề.

      Hà Diệc vừa nghe lời này, đôi mắt liền sáng lên, hưng phấn bừng bừng hỏi, " họ, , có phải chọc chị dâu tức giận hay , cho nên mới dự định dụ dỗ chị dâu vui vẻ?"

      Cố Mộ Nghiêm nhíu nhíu mày, ấp a ấp úng , "Ừ, cứ xem như thế ."

      Ai da, quả là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, xem ra sau này phải nịnh bợ người chị dâu từng gặp mặt lần này tốt, thế nhưng có thể bắt được họ vào tay, trời ạ, đến cùng là thần thánh phương nào vậy?

      "
      họ, yên tâm, em cho mấy chiêu, bảo đảm dụ dỗ chị dâu thành con mèo ngoan biết nghe lời, tạo lãng mạn với chị dâu cũng thể làm quá, phải thực tế chút mới được, tỷ như chị ấy xuống bếp giúp đỡ những chuyện nhặt, *************** chị ấy giặt quần áo xong phơi, điểm quan trọng nhất, nếu dẫn chị ấy ra ngoài mua quần áo, nhất định phải khen chị ấy mặc cái gì cũng hợp, tuyệt đối thể chê..."

      Hà Diệc thao thao bất tuyệt , trời ạ, giống như tận mắt nhìn họ theo đuổi chị dâu thế nào, đây quả là hình ảnh khó gặp hơn cả Sao Hỏa đụng trúng Trái Đất, thấy được là có lỗi với bản thân.

      Mặc dù gặp họ rất nguy hiểm, nhưng vào hang cọp làm sao bắt được cọp con, hơn nữa bây giờ có chị dâu, chỉ cần dụ chị dâu đứng về phía mình, liền có chỗ dựa vững chắc rồi.

      Cố Mộ Nghiêm thấy Hà Diệc hoài chưa hết, nhíu nhíu mày, "Được rồi, tôi biết rồi, cứ như vậy , cúp đây.

      Hà Diệc quá say mê, chờ đến khi kịp phản ứng, trong điện thoại truyền đến tiếng tút tút, họ cũng quá có lễ phép, hơn nửa đêm hôm gọi người gia thức dậy, ngay cả câu cám ơn cũng .

      Hừ, chờ gặp chị dâu, ở trước mặt chị dâu xấu họ trận được, quân tử báo thù mười năm muộn.


      Tần Tích tỉnh lại là ở phòng ngủ, còn nhớ tối hôm qua mình ngủ ghế sa lon, vậy hẳn là Cố Mộ Nghiêm ôm vào phòng, dạ dày còn khó chịu nữa, tinh thần cũng tốt lên, ngồi dậy duỗi cái lưng mệt mỏi.

      Cố Mộ Nghiêm nghe được tiếng động đẩy cửa vào, "Còn khó chịu ?"

      " có." Tần Tích lắc lắc đầu.

      "Vệ sinh chút rồi ra dùng điểm tâm." Cố Mộ Nghiêm lấy quần áo từ trong va li ra đưa cho , Tần Tích nhận lấy, suy nghĩ chút vẫn là câu, "Cám ơn."

      còn
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 62: Tôi đàn ông, giành bà xã với

      Editor: VinJR

      Chẳng qua khi nhìn vẻ mặt của Cố Mộ Nghiêm, như thế nào lại cảm thấy ta giống như đoán được suy nghĩ cái gì.

      Tần Tích có chút chột dạ, dám nhìn Cố Mộ Nghiêm nữa.

      Buổi trưa, tùy tiện tìm nhà hàng ăn cơm, buổi chiều Tần Tích gọi Cố Mộ Nghiêm dẫn mình đến bar, từ sớm muốn , đáng tiếc cũng có gan vào, thay vì trốn Cố Mộ Nghiêm , còn bằng quang minh chính đại kéo cùng.

      Cố Mộ Nghiêm thấy khuôn mặt nhắn của đầy khát vọng, lòng hiếu kỳ của những lúc nào cũng rất mạnh, càng áp chế sau này càng chống lại, thà có theo, cũng làm ra chuyện gì nguy hiểm, cho nên liền đáp ứng dẫn đến quán bar chơi chút.

      Quán bar này rất lành mạnh sạch , có loại khí u, nhưng vẫn có DJ nóng bỏng nhảy múa, ánh sáng cuồng loạn như cũ, lần đầu tiên nên Tần Tích vẫn chưa quen với ánh sáng như vậy, nắm chặt tay Cố Mộ Nghiêm.

      Hai người chọn nơi trong góc ngồi xuống, Cố Mộ Nghiêm gọi cho ly cốc tai, mà lại gọi cho mình ly Whisky.

      Ban đầu Tần Tích vẫn rất vui vẻ, đầy vẻ tò mò nhìn khắp nơi, nhưng lúc nào cũng có số người to gan đến gần Cố Mộ Nghiêm, sóng lớn mãnh liệt, mấu chốt là Cố Mộ Nghiêm vậy mà còn cười với bọn họ.

      Tần Tích tức giận trừng Cố Mộ Nghiêm cái, buổi sáng còn khen ta bay bướm, kết quả phát lầm, đàn ông đều giống nhau, nhìn thấy mấy xinh đẹp liền bị cuốn hút.

      Đến bắt chuyện đều là mấy ngoại quốc, hai người bô bô chuyện Tần Tích nghe hiểu, lần đầu tiên Tần Tích hận bản thân mình giỏi tiếng như vậy.

      cảm thấy câu câu tam đáp tứ này dùng ở người mới là chính xác nhất, hừ. Trêu hoa ghẹo nguyệt.

      biết Cố Mộ Nghiêm cái gì, chọc cho kia cười rộ lên, Tần Tích tức giận thôi, đứng dậy, nhìn kia, dùng trình độ tiếng trôi chảy của mình câu, "Tôi là vợ của ấy."

      Vốn Tần Tích cho rằng sau khi như vậy, người phụ nữ kia cần phải mới đúng, nhưng nghĩ tới ta vẫn nhìn mình, lại với Cố Mộ Nghiêm, "Vợ của đáng , hơn nữa xem ra ấy rất ."

      Nụ cười mặt của Cố Mộ Nghiêm càng sâu hơn, "Đúng vậy, ấy rất đáng , hay xấu hổ, e là thể tán gẫu với nữa rồi, ấy ghen."

      "Đâu là lần đầu tiên tôi nhìn thấy người đàn ông đến quán bar, mà còn dẫn vợ theo, làm cho tôi mở mang tầm mắt, rất hân hạnh được biết ." xong, đứng dậy rời .

      Ban đầu nhìn trúng người đàn ông rất ưu tú và đặc biệt này, nếu như có thể phát sinh tình đêm cũng tồi, cho rằng bé kia chỉ là bạn của , hoặc là cấp dưới, bởi vì có người đàn ông nào đến quán rượu mà còn dắt theo vợ, như vậy còn thú vị gì nữa, nhưng khi mới vừa đến gần, liền với , bên cạnh này là vợ của , cho nên rất lịch từ chối lời mời của .

      Lúc ấy hết sức kinh ngạc liền ngồi xuống tán gẫu với hai câu, nhưng mà phát , lúc người đàn ông này chuyện,
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :