1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hôm Nay A Kiều Đầu Thai Sao - Hoài Tố - Chương 2

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mei_or_Mel

      Mei_or_Mel Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      65
      em cảm ơn ad nhắc nhở . Ad cứ chuyển sang mục sưu tầm cũng được ạ

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      chuyển, chúc hố bạn đông khách
      Mei_or_Mel thích bài này.

    3. Mei_or_Mel

      Mei_or_Mel Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      65
      CHƯƠNG 1 : Nghiệt Kính Đài
      A Kiều làm quỷ ở thành Phong Đô này rất nhiều năm rồi , cụ thể là bao nhiêu năm chính nàng cũng ràng lắm .

      Phong Đô chính là nơi tụ họp quỷ hồn sau khi chết , chỉ chờ thời điểm thích hợp , sau khi uống xong chén mạnh bà quên hết buồn đau nhân thế ở kiếp trước , những quỷ hồn này được quỷ sai ở Phong Đô dẫn đầu thai .

      A Kiều chờ rồi lại chờ , sao mãi vẫn chưa đến lượt nàng đầu thai vậy !!!

      Nàng ngủ giấc này bèn ngủ đến tận trời tối , trở mình giường , bàn tay tinh tế trắng như bạch ngọc khẽ che miệng đánh cái ngáp dài , khẽ cựa mình nằm nghiêng giường . Suy nghĩ nửa ngày cũng nghĩ ra hôm nay nên làm gì .

      Haizz ~~ làm quỷ thú vị .

      Khi nàng chết , cậu chôn cái tượng mộc làm thị nữ bầu bạn với nàng , tượng mộc này cũng khéo , có thể biết được chút tâm tư của chủ nhân là nàng , cần gương nó bê gương , cần chải đầu chải đầu , giúp A Kiều ăn diện tốt

      A Kiều buồn chán lắc lắc lục lạc bằng bạc đeo chân , khiến nó phát ra thanh "Ling ling "vui nhộn , nhàm chán hỏi : " Sở Phục từ sáng đến giờ đâu vậy ? "

      Tượng mộc rốt cuộc chỉ cũng chỉ là tượng mộc, tuy nghe hiểu ý chủ nhân nhưng nhiều năm qua vẫn thể , A Kiều hỏi cũng như , nhàm chán trở mình .

      Tượng gỗ cũng thú vị chút nào .

      " Nương nương , tiện nhân Vệ Tử Phu xuống dưới này rồi " .

      Sở Phục từ bên ngoài lảo đảo chạy vào thưa . A Kiều cảm giác nhàm chán , nghiêng người giường ngọc lại có chút buồn ngủ , định bụng ngủ tiếp tháng nữa , nghe thấy lời này liền ngồi dậy .

      Môi đỏ nhếch lên , đôi mắt đen láy mang theo vài tia hứng thú : " sao ? " .

      Sở phục chạy nhanh vì dừng lại đột ngột nên suýt chút nữa là ngã xuống , nghe nàng hỏi bèn gật đầu như giã tỏi đáp : '' Nàng ta có hóa thành tro nô tỳ cũng nhận ra , tuyệt đối thể sai được " .

      Rốt cuộc cũng có việc để làm !

      A Kiều tức khắc liền trở lên tỉnh táo , mặt mày hớn hở , vươn chân từ giường ngọc nhảy xuống : " nhanh , chúng ta phải xem náo nhiệt chút " .

      Ở Phong Đô mấy năm gần đây , A Kiều rất lâu gặp người quen nào , càng nghĩ tới lại gặp nàng ta .

      Xem náo nhiệt của người khác làm sao vui băng náo nhiệt của Vệ Tử Phu cơ chứ .

      Bên trong quỷ thành đều là những quỷ hồn chưa đến giờ đầu thai , từng người từng người đều có chuyện tiền kiếp . Mà đám quỷ hồn chờ đầu thai có chuyện gì để làm cơ chứ ? , nên đành mang chuyện lúc trước ra làm chủ đề buôn dưa lê , A Kiều khi nào có hứng thú liền theo để nghe ngóng , còn hứng thú nàng quay về ngủ giấc .

      Những lúc nhàm chán đến cùng cực nàng chạy đến Nghiệt Kính Đài để xem, nhìn xem từng nhóm hồn phách bị quỷ hồn kéo đến trước gương soi , chiếu lên cả đời thiện ác của người đó ở kiếp trước .

      Lưu Triệt phải thích nàng ta sao , A Kiều lại muốn đến nhìn xem Vệ Tử Phu này rốt cuộc làm những gì .

      Ai ngờ nàng những thấy Vệ Tử Phu , mà còn thấy cả Lưu Cứ , A Kiều mừng rỡ , vỗ tay cười . Sở Phục ở bên cạnh nàng duỗi cổ ra xem , thấy cảnh này bèn vui đến mức nhảy cả nên , nhảy đến mức , đầu lăn xuống dưới chân nàng .

      A Kiều duỗi tay đem đầu Sở Phục cầm lên rồi đặt vào thân thể Sở Phù , rồi tiếp tục nhìn việc dưới đài .

      vách đá màu đen lúc này ra tám chữ to : " luật vô tư , Nghiệt Kinh hình " .

      Dưới ty có câu tục ngữ : "Tám trăm dặm hoàng tuyền lộ hào tẩu

      Nghiệp cảnh trước đài quỷ khổ sở "

      Đứng trước gương toàn bộ nhưng điều ác ta làm kiếp trước đều lên .

      A Kiều "Hì hì "cười hai tiếng , từ eo cởi xuống túi thơm , lấy chút dược liệu ăn , cùng coi náo nhiệt .

      Người vừa tới phủ , tam hồn còn chưa tan , phần lớn đều u u mê mê . Lại mới qua Qủy Môn Quan , ranh giới dương , đường là cả trời tiếng quỷ khóc chấn động , chẳng trách Vệ Tử Phu nhận ra nàng đến .

      A Kiều lôi kéo Sở Phục ở gần đấy , trước mắt vách đá lóe ra ánh sáng chiếu vào là gương mặt Vệ Tử Phu .

      A Kiều bị dọa tiếng lui ra phía sau hai bước , chỉ vào bóng dáng Vệ Tử Phu hỏi : " Người này …. là Vệ Tử Phu sao ? "

      Sở Phục thần sắc nghiêm túc gật gật , A Kiều nâng má nhíu mày thầm nghĩ sao giờ lại già thành như vậy .

      A Kiều lắc đầu , Vệ Tử Phu cùng người trong kí ức của nàng sớm bất đồng .

      Lưu Triệt phải rất thích dáng vẻ nàng ta rũ mi cười nhạt sao , sao giờ cười .

      Lúc A Kiều mới xuống hoàng tuyền , Nghiệt Kính Đài chỉ chiếu chút hình ảnh lúc nàng mười năm mười sáu tuổi , sau đó liền tối đen .

      Từ đó đến nay nàng vẫn luôn mang dáng vẻ này ở Phong Đô chờ đầu thai , đột nhiên thấy Vệ Tử Phu cùng tuổi nay lại già hơn mình mấy chục tuổi , liền có chút quen .

      " Ta biết tất cả là do tiện nhân này hại nương nương ! " Sở Phục gầm lên tiếng .

      A Kiều liền nhìn lên , Nghiệp Kính Đài là hình ảnh Vệ Tử Phu khép mi nhu thuận ở trước mặt Lưu Triệt ,kể tội nàng , nửa tố khổ nửa làm nũng , cuối cùng Lưu Triệt xót nàng ta liền bế vào phòng .

      Sở Phục nàng giận điên lên được , liền hé miệng định nhào lên cắn xé hồn phách Vệ Tử Phu.

      Thấy vậy Hắc Bạch Vô Thường bèn duỗi gươm ra ngăn cản quát : " Có gì oan khuất tìm Diêm Vương cáo trạng , trước Nghiệt Kính Đài được ồn ào " .

      Nghe tiếng quát Sở Phục liền chạy đến phía sau A Kiều , nàng tuy giống quỷ bình thường nhưng dù vậy cũng làm sao đầu lại với Hắc Bạch Vô Thường cơ chứ , nên chỉ có thể chốn sau A Kiều hướng răng nanh về phía Vệ Tử Phu , chỉ hận được xé xác nàng ta ra .

      Vệ Tử Phu sửng sốt , chậm rãi quay đầu lại hai mắt dại ra liền có chút thanh tỉnh , nàng ở đây rồi mới nhận ra mình chết .

      A Kiều cảm thấy thú vị , so đo nhiều với nàng ta , trực tiếp hỏi : "Ngươi cũng đến rồi , còn Lưu Triệt khi nào tới ? " .

      Vừa trong gương lại lên hình ảnh Lưu Triệt già nua giống như đoạn gỗ mục , chờ tới A Kiều nhất định phải đến trước mặt đoạn gỗ mục này , tặng cái tát ! .

      Thằng nhãi này đến cuối cùng đều có chút lương tâm , nàng chết cho nàng chôn ở lăng mộ Lưu Gia thôi chứ , lại còn đem nàng hạ táng qua loa , nếu có cậu đem xe tới đón thi thể nàng , chỉ sợ giờ này A Kiều liền trở thành con quỷ lang thang nơi rừng núi hoang vu , mộ phần ai chông nom .

      Đúng là tức thể tả mà !!! nàng chết cũng muốn thành quỷ để dọa Lưu Triệt . Nhưng chốn U Minh vào dễ ra mới khó , vả lại Lưu Triệt thân mang vương khí , quỷ mị khó gần , nên nàng chỉ có thể chờ ngày chết mới có thể báo thủ .

      Tam hồn của Vệ Tử Phu trở về , liền mới biết mình chết , lại thấy A Kiều bay tới bay lui sợ tới mức ngã mặt đất , A Kiều nâng cằm nàng ta lên nhìn , giọng có chút chế giễu : " Ngươi trước kia cũng sợ ta như vậy ".

      Mặc kệ nàng ta ngã đất , nàng lại vòng qua xem Lưu Cứ, dáng dấp lớn lên chút đều giống Lưu Triệt , lông mày đậm bằng , mắt cũng đẹp bằng . hiểu Lưu Triệt sao lại nhìn trúng thắng nhóc này làm thái tử .

      Mẫu tử hai người này là tự sát , kỳ căn bản phải như vậy . A Kiều biết hai người đó bị giết còn thảm hơn so với chính mình năm đó , trong lòng có chút khoái trá , nhưng vẫn cảm thấy vô vị .

      Lưu Triệt trước kia đối với Lưu Cứ là xem trọng , coi đứa con trai này như châu báu , sau này nhi tử nhiều , liền có mấy quan tâm .

      lại nam nhân này chính là có chút lương tâm nào .

      Đột nhiên tâm tình lại có chút chán nản , trận náo nhiệt này xem ra cũng thú vị như nàng tưởng .

      Trong tay nhéo miếng dược thảo mua chỗ Mạnh bà , vốn dĩ ban đầu vị rất ngon nhưng lúc này cho vào miệng lại ra vị gì , A Kiều quay đầu định rời , bỗng nhiên Vệ Tử Phu lại cất tiếng gọi nàng lại .

      "Trần nương nương xin dừng bước " Nàng ta vẫn dùng xưng hộ lúc trước để gọi nàng . mặt biểu tình phức tạp như khóc lại như cười , chất chứa thiên ngôn vạn ngữ , nhưng cuối cùng chỉ thốt nên câu : " ngờ còn có thể gặp lại Trần nương nương " .

      Vệ Tử Phu chết cháy nên dáng vẻ lúc này của nàng hai mắt đỏ đậm , váy áo dính tro tàn , dáng vẻ chật vật .Bi ai cứ nghĩ bản thân thắng , kết quả vẫn là thua đến thê thảm .

      A Kiều cảm thấy nàng ta có chút đáng thương . Lại nghĩ đến thời điểm nàng còn là hoàng hậu , chịu được phu quân tam thê tứ thiếp nên hay giận đâu .

      Lưu Triệt phải là có nữ nhân khác , nhưng đâu có ai dám ở trước mặt nàng tác quai tác quái . Nàng muốn ai cười người đó phải cười , muốn người đó khóc phải khóc , Vệ Tử Phu khi đó phải cũng chỉ dám xấu sau lưng nàng thôi sao ? .

      Nếu tiếp tục làm hoàng hậu như vậy đến nay là bốn mươi năm có gì thú vị .

      A Kiều lại tự nghĩ từ sau khi thành quỷ , phải nhẫn đủ điều , đều là ma quỷ bị phủ quản thúc . Vệ Tử Phu cùng Lưu Cư vẫn là chết uổng , nên phải chờ đến khi oan khuất được rửa sạch , kẻ thù chết mới có thể đầu thai . Nếu ngày ngày đêm đêm đều phải chịu dày vò .

      Nàng vẫy tay hai cái "Tạm biệt " A Kiều đến đây chỉ muốn xem náo nhiệt chút , cũng định làm khó dễ gì tới Vệ Tử Phu , nàng ta sau này cũng dễ sống .

      Tục ngữ rất đúng , chỉ cần có tiền đến ma quỷ cũng có thể sai khiến , dưới phủ cũng dùng tiền , A Kiều mình ở trong cung mấy năm , phụ mẫu mất hết , huynh đệ lại chỉ biết đấu đá nhau tranh gia sản , may mắn là bên người còn có chút vàng bạc mới có thể ứng phó đến bây giờ .

      Vệ Tử Phu khẽ biến sắc , hai mắt ửng đỏ , nàng ta còn có điều muốn với A Kiều , nhưng lại mãi cất lời được , bèn lần nữa cáo biệt A Kiều . tới gần Hắc Bạch Vô Thường chào hỏi , rút chiếc trâm vàng đầu xuống : "Ta chỉ có chút quà mọn mong đại nhân chê , cuộc sống sau này của mẹ con quỷ nữ chỉ mong có thể thuận lợi đầu thai " .

      Vệ Tử Phu biết khi mình chết quyền thế phú quý chỉ là mây bay , nàng xuất thân ti tiện . Nàng chết tử tế , vật duy nhất có giá trị là chiếc trâm vàng này .

      A Kiều còn chưa xa liếc cái liền thấy cảnh này . Quả là lanh lợi , bảo sao có thể khiến Lưu Triệt thích nàng ta như vậy .

      Nàng lại nhìn từ đầu đến chân Vệ Tử Phu thấy người nàng ta quả có những thứ khác , lắc đầu ,đây mới là cửa thứ nhất , tiếp theo qua cầu Nại Hà cũng cần tiền đấy .

      Sở Phục vẫn còn bất bình , vẻ mặt oán hận : " Nương nương sao tìm Diêm Vương để đòi lại công bằng ! " .

      A kiều vươn tay vỗ vỗ đầu Sở Phục còn tức giận thở phì phò : " Nghiệp Kính Đài cũng chiếu tới , nàng ta chỉ là cái bình phong , kẻ đầu sỏ phải là nàng " .

      Nếu tố cáo , Vệ Tử Phu cùng lắm chỉ là bị mượn tay hại người thôi .

      A Kiều ngẩng đầu hướng tầm mắt ra gian mù mịt vô định , thở dài , nhiều năm như vậy , còn biết kẻ thủ đến cùng là ai , làm quỷ quả thú vị chút nào .

      HẾT CHƯƠNG 1 .​
      ——————————————————————-

      Mei : edit chương 1 thôi mà dài bá cháy luôn :v
      Last edited: 8/6/19
      1012, duyenktn1, B.Cat12 others thích bài này.

    4. Huỳnh Thượng Hỷ

      Huỳnh Thượng Hỷ Active Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      204
      Lọt hố rồi editor ơi, mở đầu quá hay rồi.
      Mei_or_Mel thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Mới đọc chương 1 mà thấy thú vị rồi edit ơi
      Mei_or_Mel thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :