1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Hãy chờ em đánh răng xong nhé - Hồng Cửu (68 chương)

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lâm lang

      lâm lang Active Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      165
      Chương 67 : Báo Ứng


      Cuối cùng Hứa Đồng hiểu được, vì sao nhiều năm qua, Chương Thực Đồng luôn luôn chấp nhất muốn đối phó với mình. Chẳng quản tránh xa, Chương nữ cũng vẫn xông đến cửa, giương cung bạt kiếm thô bạo mà chống đỡ.

      Chắc hẳn ta sớm biết từ mẹ mình, chính mình phải là cốt nhục của Chương Khang Năm, chỉ có Hứa Đồng là con duy nhất đời này của ông ta mà thôi.

      Chương nữ nhất định sợ hãi bí mật này có ngày bị phát , hoặc là bị Chương Khang Năm phát hiên. Cho nên, trước khi việc còn chưa bị bại lộ, ta luôn nghĩ biện pháp đẩy vào chỗ chết mới vui lòng.

      Hứa Đồng hỏi thư kí Trịnh: “Chuyện này sao lại phát được?”

      Dương Dương giành trước đáp: “Cái này ta biết ta biết! Tất nhiên là người ngươi làm! Để có thể lật đổ Nghiêm Xương Thạch cùng mẹ con Tiền Như Vân Chương Thực Đồng, ta quật ba thước tư liệu lên để điều tra, buông tha bất kì dấu vết nào. Kết quả chính là, cái gì bí mật đều tóm được hết!”

      Hứa Đồng sợ hãi cười, “Ngươi là biết cách trả lời!”

      Trong lòng khỏi cảm động. hề biết rằng, lại vì làm nhiều việc như vậy.

      Lúc này Dương Dương ở bên tiếp tục: “Hứa Đồng, bằng ngươi cho rằng ba ngươi trước đó sao lại bị trúng gió? Ngươi nghĩ là ông ta vì ngươi sao? Ha ha! Đừng choáng váng, ba ngươi a, trừ bỏ năm đó cung cấp cái tinh trùng, đối với ngươi ngay cả người xa lạ cũng bằng đâu! Ngươi nghĩ xem bằng mức độ quan tâm của ông ta với ngươi, cho dù cầu của ông ta bị mẹ con Chương Thực Đồng cự tuyệt, bi phẫn đến trúng gió sao? Nhất định là nha! Ông ta kì là gặp đả kích trí mạng mới có thể thành ra như vậy! Đả kích này cần phải , ngươi tại rất ràng. Ông ta biết Chương Thực Đồng phải là con mình. là châm chọc, che chở như trân châu bao lâu nay lại là con của người khác, coi thường như bùn như đất, lại chính là cốt nhục của mình. Hừ, cái này chính là ông trời báo ứng a!”

      Đường Tráng ở bên lấy tay chỉ Dương Dương, “Em câm miệng, bớt , chưa đủ huyên náo sao?”

      Dương Dương hung hăng chụp tay , thở hồng hộc : “Em tức giận quá thôi!”

      Thư kí Trịnh cười tủm tỉm với Hứa Đồng giải thích: “Cụ thể việc là thế này. họ tôi tìm Chương tiên sinh, hi vọng ông ta nể tình cốt nhục tình thân mà nhân nhượng, khuyên bảo Chương Thực Đồng cùng Nghiêm Xương Thạch thu tay. Kết quả chỉ Chương Thực Đồng đồng ý mà mẹ ta, Tiền Như Vân cũng sang sảng theo phản đối ý kiến. Bà ta thậm chí còn dùng mồm mép thành công thuyết phục Chương Khang Năm!

      Tiền Như Vân với Chương Khang Năm: “Người làm sai ắt phải bị trừng phạt. Hứa Đồng từ được dạy dỗ cẩn thận, rốt cục tới hôm nay gây ra đại họa, mà người làm ba như ông cũng theo đó mất hết mặt mũi! Ông ta là con ông, nhưng ta đâu có nhận ông là ba? Ông sinh ra ta, còn ta, ta báo đáp được ông cái gì? phải mỗi lần nhìn thấy ông đều là cuồng ngôn loạn ngữ? ta đối với ông có chút gì gọi là tôn trọng? Ông à, xin ông tin tưởng tôi, tôi cùng Thực Thực quyết định như vậy, cũng vì tốt cho ta. Chúng ta thể để ta cứ vậy tiếp tục phạm sai lầm. Làm cho ta chịu khổ chút, chịu dạy dỗ chút, tính tình thuần hóa , đối với tương lai của ta tốt hơn! Ông có phải hay ?”

      Tiền Như Vân xong những lời này, Chương Khang Năm lại cảm thấy có lí. Vì thế ông ta trả lời Cố Thần, “Chuyện như vậy cứ để thuận theo tự nhiên . Con bé Hứa Đồng kia tính tình bất trị, làm cho nó chịu khổ chút để thuần tính thuần nết cũng phải là chuyện tốt!”

      Cố Thần vừa nghe qua liền hiểu được Chương Khang Năm nhất định bị mẹ con Tiền Như Vân xúi giục. ta có ý định thuyết phục Chương Khang Năm hồi tâm chuyển ý, kết quả là ông ta lại coi những lời ta như nghe thấy. Cố Thần khỏi tức giận, bắt đầu điều tra lại tất cả những việc có liên quan đến Tiền Như Vân. Nếu bà ta cho người phụ nữ của sống yên ổn, vậy đừng trách ra tay ngoan độc.

      Kết quả là trong quá trình điều tra, thu hoạch lại thể tưởng tượng nổi. ra Tiền Như Hải phải là em họ của Tiền Như Vân mà chính là tình nhân của bà ta. Hai mươi mấy năm trước, bà ta có thai với Tiền Như Hải. Bởi vì Tiền Như Hải lúc đó vừa phạm tội xong thể lo được cho bà ta, bà ta liền tìm cơ hội chạy đến bên cạnh Hứa Yến, lợi dụng giúp đỡ của Hứa Yên thầm quyến rũ Chương Khang Năm. Sau bà ta sinh ra Chương Thực Đồng, lại nghĩ biện pháp thay đổi thân phận cho Tiền Như Hải. Lợi dụng những mối quan hệ của Chương Khang Năm, đưa ông ta trở về bên cạnh.

      Lúc trước Cố Thần còn cảm thấy kì lạ, Tiền Như Hải chẳng qua là tên lưu manh có nhân tính, lại có thể vì Chương Thực Đồng làm những chuyện như vậy. Bây giờ rốt cuộc cũng hiểu được – vì đó là cốt nhục của ông ta!

      Chương Khang Năm thể tưởng tượng được mình đầu bị chụp mũ xanh(1), hai mươi mấy năm trời mà hề hay biết”

      ●]3]●

      Cố Thần tìm được Chương Khang Năm, đem tất cả những gì điều tra được ra.

      Chương Khang Năm khiếp sợ thôi, tức khắc đưa Cố Thần đến tìm mẹ con Tiền Như Vân đối chất. Hai mẹ con kia còn vô liêm sỉ đến cực hạn, mặc dù chuyện rành rành trước mắt, cũng quên giả bộ quanh co, thậm chí còn có ý đồ đem tất cả những việc này đổ lên đầu Hứa Đồng.

      Bọn họ chỉ vào Cố Thần trúng tà của nữ, vô luận Hứa Đồng cái gì cũng đều mù quáng tin tưởng, quả là nghiệp chướng.

      Cố Thần giận đến mức khỏi cười rộ lên.

      may mắn có thể đúng lúc hủy bỏ cuộc hôn ước vớ vẩn kia. Chương Thực Đồng dối trá xấu xa lời nào có thể hết, người phụ nữ như vậy, ai phải kết hôn cùng thực có thể là bất hạnh nhất đời.

      Tùy hai mẹ con kia giơ chân chỉ tay biện bạch, cũng chỉ bên thờ ơ lạnh nhạt.

      Chờ bọn họ ầm ĩ đủ, nghĩ rốt cuộc cũng nên lấy lại lòng tin của Chương Khang Năm, đem xét nghiệm ADN lạnh lùng đưa ra – báo cáo cho thấy, Chương Khang Năm cùng Chương Thực Đồng hoàn toàn có quan hệ huyết thống. Mặt khác cũng cho thấy, Chương Thực Đồng cùng Tiền Như Hải xác thực chung dòng máu.

      Hai mẹ con kia xem xong báo cáo, đợi Chương Khang Năm lấy qua xem, liền vội vã xé rách. Bọn họ nhìn Cố Thần giận dữ cười, hỏi: “Nhìn xem còn có thể dùng cái gì bịa đặt!” Cố Thần thể vô liêm sỉ của mẹ con họ mà cảm thấy thán phục. liền từ trong túi giấy tờ lấy ra vô số các báo cáo xét nghiệm, giơ tay ném ra khắp nơi.

      Làm ăn lâu như vậy, có dạng người gì chưa gặp qua? Làm sao lại có thể giống mẹ con họ ngu ngốc như vậy, phòng đến hoàn cảnh này?

      Rốt cuộc họ thể ngăn cản Chương Khang Năm xem hai báo cáo xét nghiệm kia!

      ●]3]●

      Khi Chương Khang Năm nhìn thấy kết quả Chương Thực Đồng chính xác phải là thân sinh của mình, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, cả thế giới như sụp xuống.

      Nhưng cho đến lúc này, hai mẹ con kia vẫn như cũ cảm thấy ăn năn hối hận, chậm chí Chương Thực Đồng vẫn còn dày mặt cấu “Ba!” để xin Chương Khang Năm rủ lòng thương “Con gọi ba là ba nhiều năm như vậy, tất cả tình cảm đều là thực! Ba, con cầu xin ba tha thứ cho con cùng mẹ được ? Người con cùng mẹ thương và kính trọng là ba! Đều là ba! Tiền Như Hải kia mới phải là ba con, ông ta xứng, ba mới là ba của con! ba ba, ba đừng bỏ con cùng mẹ, con và mẹ thể có ba!”

      Chương Khang Năm nhìn ta, lại nhìn mẹ ta, trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy như có hàng vạn mũi kiếm đâm qua tim, làm ông ta vô cùng đau khổ.

      Ông ta vừa khóc vừa cười chỉ vào Chương Thực Đồng hỏi: “ ra sớm biết rằng tôi phải ba ? Thế nhưng luôn luôn hãm hại Hứa Đồng, hãm hại con của tôi! Uổng công tôi thương như vậy! Vì tôi tiếc vất bỏ nó! Vì đứa lạc loài như , tôi lại bỏ rơi chính đứa con của mình! Báo ứng, đây là báo ứng!” Sau đó Chương Khang Năm lập tức muốn tìm luật sư sửa di chúc, Chương Thực Đồng liền chạy đến ôm chân ông ta kêu gào thảm thiết.

      Chương Khang Năm nhìn con người trước mắt mà nâng niu hai mươi mấy năm qua, nhất thời cảm thấy xa lạ. Ông nhịn được rơi lệ, nghẹn ngào vài tiếng xong, liền ngã mặt đất.

      Sau khi đưa đến bệnh viện, ông ta được bác sĩ chuẩn đoán là trúng gió. Trong lúc nằm việc, mẹ con Tiền Như Vân hoành hành khắp nơi, vô pháp vô thiên. Cũng may bọn họ tuy vô sỉ nhưng cũng ngu ngốc, cuối cùng Cố Thần dùng mưu, lấy Chương thị về tay, tập trung tài chính đem Nghiêm Xương Thạch tiêu trừ tận gốc.

      Cố Thần rất muốn nhìn xem Chương Khang Năm sau khi trải qua việc này làm như thế nào. Vì vậy, đem toàn bộ gia sản Chương thị trả về vô điều kiện.

      Thư kí Trịnh với Hứa Đồng: “Lúc này đại hận của chúng ta được báo! Vài trọng tội của Nghiêm Xương Thạch, mười lần tử hình cũng đáng! Mẹ con Chương Thực Đồng thông đồng giết người, vu oan hãm hại, tử hình cũng thẹn. Mà tên thủ phạm thực kia cùng Tiểu Đồ, Cố tổng vì có có thể để làm cho chúng trận khó sống, cũng nhọc lòng tìm được ít chứng cứ phạm tội. Thế giới còn lũ cặn bã này, làm người ta thoải mái!”

      Dương Dương ở bên phụ họa: “Cũng phải! Cái này kêu là thiện giả thiện báo, ác giả ác báo! Bọn họ xứng đáng có kết cục ngày hôm nay, báo ứng!” Dừng lại, với Hứa Đồng, “Hứa Đồng, ngươi biết , trình độ vô sỉ của mẹ kế cùng em kia của ngươi, ngay cả ta đều lấy làm bái phục! Ba ngươi phải đều bị bọn họ làm cho tức giận đến trúng gió nằm viện? Sau khi ông ta tỉnh lại, hai ngươi kia còn có mặt mũi xin xỏ a – phải là cầu khẩn! Cầu khẩn ông ta niệm tình xưa, cứu giúp mẹ con họ, bọn họ muốn vào tù! Ta phỉ nhổ! Bọn họ muốn, thế ai muốn? Huống hồ bọn họ xứng đáng có ngày hôm nay, đây là tự làm tự chịu! – Bọn họ xong cậu vô sỉ này, ba ngươi tức đến nỗi sùi cả bọt mép! Ta cảm thấy, là thán phục, tuyệt đối thán phục a!”

      Hứa Đồng chỉ thản nhiên cười cười, lắc đầu. Rất kì lạ, giống như nghe chuyện của ai đó, hoàn toàn có cảm giác liên quan đến mình. Trải qua tai kiếp, xem thường rất nhiều thứ. Chỉ nhớ người kia, hôm qua còn dỗi với , hôm nay lại ở trong nhà tù, đợi ngày mai ra, lại nghĩ thời gian trôi qua nhanh như vậy. ra đời người ngắn ngủi, chẳng qua là ngày hôm qua, ngày hôm nay, cùng ngày mai mà thôi. số việc quý trọng còn kịp, làm sao có thời gian lãng phí căm giận người khác.

      ●]3]●

      Bàng Mông lấy từ trong túi hồ sơ ra tập đưa cho Hứa Đồng, với : “ bệnh viện thăm Chương lão gia- ông ấy gọi , số chuyện.”

      Chương Khang Năm tìm Bàng Mông đến bệnh viện. Ông ta muốn chỉnh sửa di chúc của mình.

      Ông ta thực hối hận, ngừng tự trách mình ngu xuẩn, để con ruột của mình lưu lạc bên ngoài, nhiều năm như vậy chẳng hề mảy may quan tâm, để tự sinh tự diệt. Mà đứa con cho đến hôm nay ông ta cưng chiều nâng niu, ông ta thể nào nghĩ đến lại là con của người khác! Mỗi khi nghĩ đến kết quả châm chọc như vậy, ông ta đều kìm được nước mắt mà khóc lớn rằng báo ứng.

      Ông ta tâm với Bàng Mông, “Năm đó tôi thực cùng đường, nhưng lại muốn tiếp tục học lên, Hứa Yến – mẹ Hứa Đồng, tôi biết bà ấy có chút tiền để dành, tôi cũng biết bà ấy có thiện cảm với mình, còn biết được kì mình cũng thích bà ấy, nhưng vì tiền đồ, vì cam lòng đầu hàng số phận, tôi đồng ý cùng với bà ấy chỗ, dùng số tiền của bà ấy học xong đại học. Tôi cũng phải Trần Thế Mĩ(2), hề vong ân phụ nghĩa, biết phải báo đáp lại bà ấy. Dù sao bà ấy cũng hi sinh cho tôi nhiều như vậy, nên sau khi tốt nghiệp xong liền trở về A thị làm đám cưới.

      lâu sau khi kết hôn, chúng tôi có con, chính là Hứa Đồng. Tôi vốn tưởng, cứ cả đời tiếp tục như vậy, có vợ có con có nghề nghiệp, còn cái gì đủ đâu? Nhưng rồi ngày tôi tự hỏi vì cái gì lại cảm thấy vui? Lòng của tôi có đáp án. Vì tôi căn bản mẹ của Hứa Đồng.

      Tôi cùng với bà ấy hoàn toàn là vì báo ân. Ở trước mặt bà ấy, tôi luôn có cảm giác thấp hơn cái đầu. Dù sao cũng là dùng tiền của bà ấy để học xong đại học. người đàn ông, ở trước mặt vợ mình lại vĩnh viễn ngẩng nổi đầu, có biết cảm giác này đau khổ thế nào ? Cho dù có thể kiếm được nhiều tiền nhưng tôi cảm thấy cuộc sống tẻ nhạt. Sau khi có Hứa Đồng, tôi nghĩ phải thương nó, nhưng từ diện mạo đến tính tình nó hoàn toàn giống mẹ, đối mặt với bản sao của Hứa Yên, tôi thực ... có cách nào tiếp tục. Sau đó, tôi lại gặp được Tiền Như Vân. Bà ta tuy rằng cái gì cũng biết, nhưng sùng bái tôi, ngoan ngoãn phục tùng, gì nghe nấy, luôn luôn nghĩ cách làm tôi vui vẻ! Cùng với bà ta, tôi cảm thấy mình mới thực người đàn ông chân chính.

      Tôi rât nhanh Tiền Như Vân, vừa nhanh chóng lại vừa mạnh mẽ, quả thực thể tự kiềm chế. Sau đó cùng bà ta sinh con, tôi vẫn nghĩ đó là cốt nhục của mình! Trước khi đứa đó học tiểu học, bà ta lấy lí do vì hộ khẩu của nó, buộc tôi ly hôn với Hứa Yến lấy bà ta. Đây là lần đầu tiên bà ta đưa ra cầu với tôi, tôi có cách nào từ chối.

      Nhưng là, ai có thể nghĩ đến, tất cả đến cuối cùng kết quả lại thành ra như vậy! Tôi nuôi con của mình, lại nuôi trong nhà con của người khác suốt hai mấy năm ròng! Báo ứng, đây là ông trời cho tôi báo ứng!

      Tôi biết, cho tới hôm nay tôi nợ Hứa Đồng nhiều lắm. Tôi muốn đem toàn bộ tài sản của mình, trừ số tiền dưỡng già, còn lại toàn bộ cho Hứa Đồng, coi như là bồi thường những gì tôi nợ con bé bao nhiêu năm qua! Hi vọng khi tôi còn sống, có thể đợi đến ngày được con bé bằng lòng tha thứ.”

      ---------------

      (1) Bị cắm sừng.

      (2) Ngày xưa xem Bao Công nhớ nôm na là thế này. Trần Thế Mĩ có vợ ở dưới quê là Tần Hương Liên. Sau khi ông này đỗ Trạng Nguyên, vừa mắt Thái Hậu nên được tuyển làm phò mã, vì ham vinh hoa nên bỏ người vợ ở nhà. Sau Tần Hương Liên dẫn theo hai con lên kinh thành để tìm chồng, được Bao Công
      Sô Cô la Đắng thích bài này.

    2. lâm lang

      lâm lang Active Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      165
      Chương 68 : Hãy Chờ Em Đánh Răng Xong Nhé


      Nghe Bàng Mông xong, Hứa Đồng khỏi cười lạnh.Người đàn ông này dù trúng gió nằm giường cũng biết tự kiểm điểm bản thân mình, vẫn như cũ tìm lí do để lấp liếm. Nhưng cuộc sống cũng bạc đãi ông ta như vậy, tất cả những việc ông ta làm đều là bất đắc dĩ, ông ta cũng phải là có nỗi khổ, tất cả những niềm vui mà ông ta có được cũng thể sánh với kết quả bất hạnh cuối cùng này.Đây là ba ruột của , Chương Khang Năm Chương lão tiên sinh. thể tưởng tượng, mẹ thiện lương là thế, đến cuối cùng lại bị ông ta phụ bạc. Mà ông ta lại có thể coi việc vô liêm sỉ này thành hợp tình hợp lí, ai động lòng người như vậy, quá mức buồn cười.

      Bàng Mông với : “Văn kiện này là toàn bộ giấy tờ tài sản của ông ấy, ông ấy đem đại bộ phận tài sản chuyển đến dưới danh nghĩa của em, chỉ lưu lại số đợi sau khi xuất viện tìm nơi tĩnh dưỡng. Ông ấy lúc sinh thời, nếu em có thể tha thứ cho ông ấy có thể tìm đến nơi đó.Hứa Đồng nghe xong những lời này chút nghĩ ngợi trả lại Bàng Mông: “Giúp em đem tất cả chuyển đến danh nghĩa chú Đường. Chú Đường nuôi dạy em nhiều năm như vậy, mọi chuyện đều lo lắng cho em, lúc nào cũng phải vì em mà nghĩ ngợi. Những thứ này theo lẽ thường phải là do chú ấy sở hữu!”. quay đầu ngăn lại vẻ mặt kích động muốn cự tuyệt của Đường Hưng Bang, nhàng kêu ông tiếng: “Ba!”, lại tiếp: “Con gọi chú tiếng ba, chú phải đem những thứ này nhận lấy, cũng là nhận đứa con này. Nếu chú cự tuyệt, chính là cần con!”Khi xong, nước mắt lưng tròng.Đường Hưng Bang hai mắt phiếm hồng, đem mặt quay sang bên, đưa tay lau nước mắt thở dài, “Con bé ngốc này! Cũng tốt, cho dù trở thành của ba, ba cũng giữ lại làm của hồi môn cho con!”Hứa Đồng bật cười, làm nước mắt chảy xuống, trong lòng lại vô cùng hạnh phúc.

      Bàng Mông ở bên hỏi : “Việc sang tên tài sản giúp em xử lí. Còn... địa chỉ này? Em muốn giữ lại sao?”Hứa Đồng lắc đầu với :“Vẫn còn hận ông ta sao?” Bàng Mông thử hỏi.Hứa Đồng cười rộ lên:“Hận ông ta có nghĩa là còn nhớ ông ta. , em hận ông ta, nhưng hận có nghĩa là tha thứ. Ông ta bỏ rơi em bao nhiêu năm, cũng thể lần trúng gió là đem nó lau sạch. Hại ông ta trúng gió là Chương Thực Đồng. Em chưa bao giờ làm chuyện gì có lỗi với ông ta, ông ta trúng gió xong nên tìm em để xin thuốc. ngày nào đó, nếu em quyết định tha thứ cho ông ta, đến lúc đó xin lại địa chỉ này cũng được. tại nếu để vào tay em, em chỉ sợ tùy tay liền vất mất.”Hứa Đồng chỉ là người bình thường, phải là thánh nữ. Bị người khác làm tổn thương, lần lại lần đau, rồi ngày đau đến chết lặng.Đáy lòng ai cũng có phần khoan dung, nhưng đau đớn kéo dài ăn mòn phần khoan dung đó, thậm chí là còn.Ông ta muốn được tha thứ, có lỗi, cầu này thể lập tức đáp ứng. thời gian dài yên lặng chờ đợi tình thương của người cha. Nhưng ông ta vĩnh viễn hề quay đầu lại cho . Qua kiếp nạn, mới hiểu được điều đó hề quan trong như vậy. Cái gọi là tha thứ, cái gọi là oán trách, cái gọi là trân trọng, chẳng qua cũng chỉ là thất tình lục dục, chung quy cũng ngày cùng lời tạm biệt.Tiếp tục liệu có ích lợi gì? Đến cuối cùng phải con người ta ai cũng chết sao.

      Hứa Đồng trở nên thoải mái. cho Bàng Mông: “Đừng tiếp tục quan tâm đến việc này nữa. Cái gì tha thứ, tha thứ, tùy nó thôi. Làm người nên thuận theo tự nhiên!”

      ●]3]●

      Mọi người cảm thấy dường như việc cần cũng xong. Lúc này Hứa Đồng rốt cuộc nhịn được mà ra lời giấu ở trong lòng rất lâu, “ ấy ... tại sao còn chưa đến?”Mọi người bỗng chốc đều trở nên trầm mặc, ánh mắt né tránh, vẻ mặt bối rối.Sắc mặt Hứa Đồng trở nên tái nhợt, “Mọi người mau cho tôi biết, xảy ra chuyện gì? Vì cái gì vừa hỏi đến ấy ai chịu mở miệng? ấy làm sao vậy? Có phải hay có chuyện gì?” Hỏi đến câu cuối cùng vô cùng lo lắng.Mọi người lại vẫn như cũ ai cũng chịu lên tiếng, người nọ nhìn người kia, giao nhau ánh mắt như thế “Ngươi ! Ngươi !”

      Thấy bọn họ như vậy, Hứa Đồng gấp gáp trực tiếp chỉ định, “Thư kí Trịnh, ấy là họ , lại là giám đốc của , được, , ấy rốt cuộc làm sao?”Thư kí Trịnh rụt cổ, lúng ta lúng túng đáp: “ ấy ... ấy kì ... kì cũng có gì, chính là ... chính là .. bị thương... ở đầu .. tại ở bệnh viện ...”.Sắc mặt Hứa Đồng trắng bệch, “ ấy có sao ? Có nghiêm trọng hay ? Rốt cuộc tại sao bị thương?!”Thư kí Trịnh thấy cả người run lên, nhanh chóng an ủi: “ đừng nóng vội, có nguy hiểm đến tính mạng! Chính là đầu bị thương, bác sĩ cầu ấy nằm viện theo dõi xem có ảnh hướng đến não hay !”Hứa Đồng truy vấn: “Là ai đả thương ấy?” người nổi lên trận khí lạnh, lạnh đến thấu xương. Chỉ có tình sâu đậm mới khiến người có thể vì người kia tản mát ra loại khi chất như vậy.

      Dương Dương lúc này lại : “Trừ bỏ Nghiêm Xương Thạch kia còn có thể là ai? Lão ta quả thực độc ác, sau khi bị truy nã, vài lần bị bắt đều đào tẩu được. Sau Cố Thần chủ động làm mồi nhử Nghiêm Xương Thạch xuất . Họ Nghiêm kia đối với Cố Thần quả thực hận thấu xương, hận thể lột da, rút gân! Cho nên lập tức bị mắc mưu. Sau biết chính mình bị lừa, nghĩ cùng Cố Thần liều mạng. Trong lúc đó, Cố Thần bị lão ta dùng ống túyp giáng mạnh vào đầu. Lại Hứa Đồng a, người của ngươi lớn lên ăn cái gì vậy? trúng đòn mạnh như vậy cũng lập tức gục! ta cư nhiên còn có thể bắt lấy họ Nghiêm buông tay cho đến khi cảnh sát đến. Hứa Đồng, người của ngươi oách a! Lần này ta, họ Nghiêm kia nhất định lại lần nữa chạy thoát!”

      Hứa Đồng nghe xong trong lòng trân kích động dội lên, vừa lo lắng lại vừa kiêu ngạo, dương cằm cho Dương Dương: “ ấy từng tham gia quân ngũ!”Dương Dương lập tức sợ hãi than lên tiếng :“Trách được thể lực tốt như vậy, ra là tham gia quân đội! Hứa Đồng, ngươi xong rồi, cẩn thận về sau bạo lực gia đình xảy ra, ngươi đánh lại ta!”Hứa Đồng kiên định lắc đầu: “ ấy !” lời này, đáy lòng giống như có thứ gì đó lấp đầy. biết, cả đời này đánh , rất thương , cho dù miệng chịu , nhưng biết, nhất định như vậy.

      ●]3]●

      Thư kí Trịnh cho Hứa Đồng: “ họ tôi hôm nay rất muốn tới gặp ! Nhưng ta lại bị lão gia bức nằm ở bệnh viện. Lão gia , nếu họ tôi dám chạy khỏi bệnh viện ông ấy liền dao đâm chết ấy giường bệnh!”Hứa Đồng nghe xong đứng lên, “Tôi phải gặp ấy!”

      Vừa liền bước ra ngoài. được hai bước, Bàng Mông gọi lại, “Hứa Đồng, em giờ thể đến bệnh viện!”

      Hứa Đồng dừng lại, chậm rãi quay người, trở về lần nữa ngồi xuống.

      xúc động, ba ở đó, ông ấy dường như đối với vẫn có thành kiến. Ông ấy cho đến gặp sao có thể đồng ý cho vào gặp .Thư kí Trịnh ho hai tiếng, muốn lại thôi. Do dự mãi sau, rốt cuộc vẫn quyết định ăn ngay : “Ách ... Hứa Tiểu thư, sai, tại thể đến bệnh viện, bời vì ... lão gia thấy bây giờ, nhất định hận thể dùng gậy đánh chết mới hả ...”

      Dương Dương ở bên lè lưỡi, “Vị lão gia kia giờ giống như khối thuốc nổ! Hứa Đồng, người có nghe đến a! Ông ấy ở bệnh viện biết con mình vì ngươi mà bị thương, liền rống to kêu ngươi là hồng nhan họa thủy, hồ li tinh chuyển thế, dụ dỗ con ông ấy, làm hại đến tính mạng bảo bối của dòng họ nhà ông ấy. Oa! Nhìn bộ dáng Cố lão gia lúc đó, ta xem thiếu chút nữa muốn thay ông ta nhồi máu!”

      Đường Tráng phụ họa Dương Dương, “Đúng vậy nha đầu, cũng nghĩ em cần bệnh viện, chờ ngày mai Cố Thần có lẽ có thể trốn ra ngoài. Cho dù ta may mắn chạy được, chúng ta cũng có thể nghĩ biện pháp đánh lạc hướng Cố lão gia, tạo cơ hội cho em vào. tại em bộ dáng thế này, mặt mũi tèm lem , người còn mang theo vận xui, tốt nhất nên đâu cả!”

      Ngay cả Bàng Mông cũng : “ cũng nghĩ như vậy. Mọi người, chúng ta chuyện cũng lâu rồi, giờ cũng nên giải tán, bằng cứ về nhà để cho Hứa Đồng tắm rửa nghỉ ngơi chút, ngày mai chúng ta lại đến, cùng nghĩ biện pháp làm cách nào đến bệnh viện đánh lạc hướng Cố lão gia!”

      xong, mọi người đồng loạt gật đầu.

      Hứa Đồng nghĩ nghĩ, cuối cùng cũng gật đầu : “Trước cũng chỉ có thể tính như vậy thôi!”

      ●]3]●

      Những người khác nhanh chóng rời . Dương Dương cùng Đường Tráng cũng theo Đường Hưng Bang ra ngoài mua đồ ăn, làm bữa tối thịnh soạn chiêu đãi Hứa Đồng.

      Trong nhà chỉ còn mình . pha nước nóng cùng lá mầm thủy ngâm mình, thay quần áo xong mới vào trong sân đánh răng. Đây là từ ở cùng Đường Tráng thành thói quen. Tắm rửa ở trong phòng tắm, sau đó mới vào sân ngồi xổm đánh răng.Lúc đánh răng, đột nhiên cảm thấy có người sau lưng nhìn mình. Tim bỗng nhiên đập thình thịch, chậm rãi quay đầu.

      nhìn thấy Cố Thần ỷ ở bên cửa nghiêng đầu nhìn , khóe miệng khẽ nhếch, tựa tiếu phi tiếu.

      đầu quấn đầy băng vải, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm, hề chớp mắt.

      cũng nhìn lại , ánh mắt cũng chệch nửa phân.Ánh mắt hai người, quấn quýt si mê cũng chỗ lâu.Đáy mắt Hứa Đồng ứa lệ. nhìn , nhàng hỏi: “ sao lại chạy đến đây? phải ở viện quan sát sao? Ba phát thấy , dao đâm chết cũng lo lắng sao?”Cố Thần tựa ở bên cửa, kiềm chế được chớp mắt, khẽ nhún vai : “Ông ấy còn sức đâu!” nhìn , vẻ mặt bình tĩnh , “ cẩn thận làm rơi viên thuốc ngủ trong chén nước của ông ấy. tại ông ấy nằm ở giường ngáy khò khò, cái gì cũng biết!”

      Hứa Đồng phì cười, nhưng nước mắt từng giọt từng giọt lại lăn xuống.

      Thu lại nụ cười, nhìn có chút oán hận : “Em thiếu chút nữa liền ra được, có khi bị thủ tiêu cũng chừng, vậy mà lần cũng đến thăm!”

      Cố Thần hướng phía cười: “ sao, nếu em thực bị thủ tiêu, cùng em!”

      Nghe những lời này trong lòng Hứa Đồng kích động. Những lời này , giống như là lời tâm tình.Dừng lại, ho tiếng, giọng kiên nhẫn, lại có chút hờn giận: “Chỉ biết trách thăm em, tại sao trách chính mình tự dưng độc!”

      cái gì mà lần sau gặp mặt nếu có gì để với , coi như cả đời này hai người có duyên.

      “Trại tạm giam là cái nơi quỷ quái, cho dù ở trong đó với em cái gì, chẳng lẽ em thấy là thực lãng phí sao?”Cho dù ra suy nghĩ của mình, cũng phải chờ sau khi thoát khỏi nơi quỷ quái đó.

      “Cho nên, gặp em!”Hứa Đồng nghe xong , lời, tiếp tục gục đầu xuống đánh răng.Nước mắt lại ngừng từng giọt từng giọt rơi xuống. Chỉ sợ cả đời cũng lãng phí lời ngọt ngào ...

      Mặc dù ác thanh ác khí như vậy, vẫn kìm chế được xúc động. muốn nhìn thấy bộ dáng mình khóc lóc túng quẫn, cúi đầu ngừng vô thức đánh răng. bỗng nhiên nhàng mở miệng: “Nghe em nhờ Dương Dương nhắn với , em thua!”

      Hứa Đồng vẫn ngậm bàn chải đánh răng, hàm hồ trả lời câu, “Hả? Cái kia a, đó là em cảm thấy mình trụ được, bằng trước khi chết làm việc thiện, cho nửa đời sau của được sống vui vẻ, phải đeo cái tâm bệnh!”

      Nghe mạnh miệng như vậy, Cố Thần vẫn bất động, giống như tin tưởng lời :“À, ra là thế!” rời cửa, hướng tới, đến phía sau , cũng ngồi xuống, nhàng dang cánh tay ôm lấy .Tư thế này, làm hai người thoải mái.

      Nhưng lúc này, ai để ý?

      đem chiếc hộp đến trước mặt , mở ra, bên trong là chiếc nhẫn sáng lấp lánh.

      hắng giọng tiếng, lúng ta lúng túng mở miệng: “Hôm nay thời tiết rất tốt, thích hợp cái gì đó, em thấy có phải hay ? Ân, cái gì bây giờ? bằng, em gả cho !”

      cố ý thản nhiên chút để ý, những trời biết đến tột cùng có bao nhiêu căng thẳng. Từ trước tới giờ nghĩ mình là cao thủ tình trường, bách hoa tùng trung quá, phiến hiệp dính thân(1). Nhưng cho đến hôm nay mới biết được, ở trước mặt , cũng chỉ là mối tình đầu.

      nhìn chiếc nhẫn trước mặt, khóe mắt lại nóng lên, tầm mắt lại trở nên mơ hồ.

      “Được!” cũng mạnh miệng làm bộ như có việc gì, “Nhưng mà, hãy chờ em đánh răng xong nhé”

      xong câu đó, nghe được tiếng cười từ phía sau lưng, vì thế cũng lau nước mặt, cùng nở nụ cười.

      Bầu trời xanh thăm thẳm, gợn mây.

      nghĩ, thời tiết này đáng là tốt để gì đó. Tùy rằng kia phải câu “ em”, nhưng có hề gì?

      Trải qua nhiều chuyện như vậy, hai người bọn họ còn vì câu mà chi li tính toán. đem người kia khắc sâu trong lòng, cho dù gì, những thương kia cũng mãi mãi bao giờ phai nhạt.

      ●]3]●

      Cả đời này đều nhớ câu chuyện ngày hôm đó.

      ngày đẹp trời, hai người họ bộ dáng chật vật – đầu cột băng vải, mặc đồ bệnh viện, tóc ướt nhẹp, ngay cả răng đều chưa đánh xong. với : bằng em gả cho . Mà đáp lại : Được! Nhưng mà, hãy chờ em đánh răng xong nhé!

      --------------------------

      (1) Bách hoa tùng trung quá, phiến hiệp dính thân: Ở giữa ngàn hoa mà dính phấn hoa. Ý Cố Thần bên cạnh có nhiều phụ nữ những bao giờ thực lòng.

      HẾT
      Sô Cô la Đắng thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :