1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hãy ở bên anh - Giảo Xuân Bính

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Hay quá! Hay quá! Hay quá! Chuyện quan trọng phải 3 lần. :yoyo40:. Nam chính của chúng ta bên ngoài nhạnh nhùng bên trong nóng cháy, đúng style được thích. Mới có chương 1 mà t phát cuồng rồi, phải làm sao đây????:ex10:. Thank editor nhiều ạ.
      sarah9x thích bài này.

    2. nhimxu

      nhimxu Active Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      158
      cho hỏi mấy năm kia nam 9 biến đâu thế?
      sarah9x thích bài này.

    3. sarah9x

      sarah9x Well-Known Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      336
      @nhimxu truyện này tác giả viết nên mình spoil được gì đâu
      Chương 2.1: Đường Kỳ Sâm.
      Edit: Sarah.

      Mạnh Trạch duỗi đầu ra khỏi cửa xe, ra sức nhìn, chắc chắn mình có nhìn lầm mới đập vào phía cửa xe cái.

      sai, là em! Haizz bảo này, em đúng là phúc hậu, trở về sao lại gọi tiếng vậy?”

      phải là em muốn kiểm tra bất ngờ sao.” Nghênh Thân vừa cười vừa nghiêng người lên trước dò xét, thẳng thắn : “A, ghế trước có bạn ngồi à?”

      Động tác thò người ra làm cho khoảng cách giữa hai người ngắn lại, hương thơm nhè tập kích đến, Lệ Khôn ngồi yên bất động, mày nhíu lại.

      Mạnh Trạch cất tiếng cười, “Em trở lại, bên cạnh nào dám để người khác ngồi.” Sau đó ta lại : “ thay em làm chủ, đêm nay gọi bọn Triệu Triệu đến, biết em trở về, mấy người trong nhóm chắc chắn vui vẻ đến phát điên.”

      Lệ Khôn vẫn im lặng, đột nhiên chuyện: “Có ngồi yên hay ? Cách xa chút! thấy ngăn cản đường rồi hả?”

      Mạnh Trạch nhìn thoáng qua cửa lớn, biểu lộ chân tình rất thành : “Phía sau có xe mà.”

      Lúc này sắc mặt Lệ Khôn trầm xuống.

      Nghênh Thần nghe ra được trong lời của có ý tứ hàm xúc chỉ cây dâu mắng cây hòe, gì cả, mở cửa tự giác xuống xe. đến chỗ Mạnh Trạch, “Thay đổi thời gian , buổi sáng em vừa xuống máy bay liền đến công ty luôn, em cảm thấy mệt mỏi.”

      mới được nửa, “Cạch” tiếng, chiếc xe Jeep màu đen của Lệ Khôn hung hãn qua, làm cho miệng Nghênh Thần đầy bụi.

      Mạnh Trạch nhìn xe ngày càng xa với ý vị thâm trường. Sau đó dời mắt nhìn Nghênh Thần, cẩn thận quan sát phản ứng của .

      Từ bọn họ cùng nhau lớn lên trong viện quân khu, là chiến sĩ hàng giá , có thể hiểu nhau cần đến tính cách, ngay cả buổi tối nhà ai ăn thịt kho tàu, đều biết rất là ràng.

      Lại càng miễn đến chuyện Nghênh Thần và Lệ Khôn quá oanh liệt rồi.

      Mạnh Trạch làm buôn bán, ứng xử rất khéo léo nhưng lúc này, cũng cẩn thận dám hỏi nhiều chữ.

      May mà Nghênh Thần làm như có việc gì, cười cười : “Vậy em trước, hôm nào ăn cơm, em báo cáo để ‘Làm việc’.”

      Mạnh Trạch ở phía sau kêu lên: “ đâu thế? đưa em .”

      Nghênh Thần quay đầu lại, giơ tay lên vẫy vẫy, “Em về nhà gặp lão gia tử.”

      Đúng rồi, mọi người quay về đại viện chắc chắn là về nhà rồi.

      Mạnh Trạch cũng cùng nữa.

      Nhìn xe chạy nhìn thấy nữa, Nghênh Thần mới dừng bước lại, xoay người thay đổi chỗ .

      chưa về nhà, mà đến nhà trọ ở đường Quỳnh Ngọc.

      Nhà trọ này là do công ty sắp xếp, gọn gàng sạch , Nghênh Thần thu dọn hành lý được mang đến ngày trước, làm xong mọi việc lúc nhìn đồng hồ còn chưa đến tám giờ.

      lúc nhàn rỗi, Mạnh Trạch lại gọi điện thoại đến, bên kia điện thoại tiếng ca hát rung trời.

      gọi mọi người giúp em rồi, báo địa chỉ, 20 phút sau đến đón em.”

      Tiếng quá lớn, Nghênh Thần phải để điện thoại ra xa, cau mày : “ phải em là thay đổi thời gian rồi sao?”

      “Em chỉ là thay đổi ngày ăn cơm mà thôi, đây là ca hát, ngại chứ.”

      Đúng vậy, có lý.

      Buổi tối Mạnh Trạch đổi xe, BMW siêu nhanh, rất phù hợp với khí chất táo bạo vốn có của ta. Thấy Nghênh Thần, Mạnh Trạch cười ha ha mở cửa xe cho , vẫn còn thân sĩ khoa trương hành lễ:

      “Hoàng hậu nương nương, mời ngài lên xe.”

      Nghe xưng hô quen thuộc, Nghênh Thần nở nụ cười.

      Khi còn , nhóm người bọn họ thích nhất là ra sau thao trường của đội cảnh vệ ở đại viện mà chơi đùa. đám người nghịch ngợm, vì tranh nhau làm hoàng đế mà thiếu chút nữa là đánh nhau. Sau đó tiểu Nghênh Thần to, “Tôi muốn làm hoàng hậu!”

      Hiệu suất đó á, bọn họ đánh nhau nữa, hai tay thành để ở phía sau, điên cuồng lắc đầu, cùng kêu to lên: “Tôi thích làm hoàng đế nữa!”

      Tiểu Nghênh Thần kinh ngạc đến ngây người, trái tim bị thương, miệng méo lại khóc rống lên.

      Mọi người bắt đầu luống cuống tay chân dỗ , sau cùng vẫn là Mạnh Trạch lanh trí, biết lấy từ đâu ra người đàn ông trẻ tuổi mặc quân phục đến cạnh , hỏi: “Thần nhi! Để ta làm hoàng đế có được ?”

      Oa, vóc dáng người đàn ông này rất cao vẻ mặt hiểu ra sao, mặt lạnh lùng “ phải là tôi rất muốn”.

      Chuyện sau đó cũng nhớ nữa, chỉ biết là tiểu Nghênh Thần bị chọc cho cười vang.

      Hoàn hồn từ trong chuyện cũ ra, Mạnh Trạch vui vẻ, ngón tay theo tiết tấu nhạc gõ lên tay lái, “Em nhớ đáp lại chuyện sắp xếp người đấy, nhớ ?”

      Nghênh Thần: “Em nhớ mà, tiên sinh thái giám tổng quản.”

      Mạnh Trạch: “…”

      Đến quán Bạch Băng, Mạnh Trạch vừa đỗ xe vừa hỏi: “Em khẩn trương à?”

      “Cẩn thận bên trái có tảng đá đấy.” Ánh mắt Nghênh Thần từ kính chiếu hậu nhìn trở về, mới đáp: “Em khẩn trương mà.”

      Mạnh Trạch đánh tay lái: “Đợi em gặp được người nào đó cũng khẩn trương chứ?”

      Nghênh Thần ghét bỏ liếc nhìn ta cái, đẩy cửa xuống xe.

      Quán Bạch Băng rất là nổi tiếng, khác với những quán khác, bên trong có mấy gian phòng thuê khảm tên, là lãnh địa do người ta nắm giữ. Trong đó có hai phòng đều là của Mạnh Trạch.

      Ra khỏi thang máy, ánh đèn bắt đầu huyền ảo, từng tầng ánh sáng chậm rãi chồng lên nhau, chiếu lên tường rồi lại sàn nhà. Nghênh Thần bước vào chỗ sáng, cảm thấy có phần choáng váng, đứng yên tại chỗ, nheo mắt lúc.

      Mạnh Trạch đứng trước người , vặn tay cầm mở cửa phòng, lại cười ngụ ý hỏi: “Thực khẩn trương à? Nhìn thấy hoàng đế cũng khẩn trương sao?”

      Cửa bị đẩy ra.

      thanh náo nhiệt tranh nhau chui ra ngoài.

      Những người ở bên trong đều quay đầu, thanh vui mừng, thanh thét to, tiếng huýt gió.

      Nhưng Nghênh Thần liếc nhìn bóng dáng người nào đó ngồi ở quầy bar.

      Phát động tĩnh, Lệ Khôn xoay tròn cả người lại từ cái ghế tròn . nghịch cái bật lửa kim loại ở trong tay, hai tay để lên quầy bar, động tác này làm cho ngực giãn ra.

      Hai người đối diện nhau.

      Nghênh Thần rời mắt, Lệ Khôn cũng chịu thiệt thòi.

      Mãi cho đến khi người khác vây quanh Nghênh Thần, vừa ôm vừa mời rượu, mới phá vỡ bầu khí giằng co này.

      Vẫn náo nhiệt như trước.

      Lệ Khôn lại đứng dậy chuẩn bị rời .

      “Ai ai ai!” Mạnh Trạch kéo người lại, “Cho chút mặt mũi mà người em!”

      quen cậu.” Sắc mặt Lệ Khôn hòa nhã.

      Mạnh Trạch vừa nghe, đau khổ đưa tay ôm ngực, “ làm em rất đau lòng.”

      Lệ Khôn sắp chạy mất rồi, Mạnh Trạch kéo được, đành phải dùng tuyệt chiêu: “ , có phải sợ rồi ?”

      Quả nhiên dừng lại.

      “Nhìn thấy Tiểu Thần nhi trở về, liền…”

      Ánh mắt sắc bén của Lệ Khôn quét tới, Mạnh Trạch thức thời ngậm miệng lại, giơ tay lên đầu hàng, “Được rồi được rồi.” Sau đó lại : “Bên trong đều là ông bạn già cả, ở Afghanistan hai tháng, cùng nhau hẹn gặp sai chứ.”

      Lệ Khôn nể tình, gọn gàng dứt khoát, “Tên của bọn họ tôi còn biết được mấy người. Tiểu tử cậu, đừng cho là mình thông minh, lần tới lại dùng lý do mang ví tiền lừa gạt tôi ra ngoài, cậu cứ thử xem.”

      Khuôn mặt Mạnh Trạch tươi cười, ôm bả vai , hai người về phía trước, “Dạ, dạ, dạ, a… A… thử thử đâu.”
      saoxoay, heoconchuayeu, thư hồ17 others thích bài này.

    4. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Đào móng,xây tường thôi

    5. sarah9x

      sarah9x Well-Known Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      336
      Chương 2.2:
      Edit: Sarah.

      đến toilet, Mạnh Trạch đưa cho Lệ Khôn điếu thuốc, Lệ Khôn đốt điếu thuốc, lại ném bật lửa lại cho ta.

      Khói bay lên.

      Mạnh Trạch hỏi: “Nghênh Thần mới trở về, sao buổi chiều lại ngồi xe cậu vậy?”

      Lệ Khôn hừ lạnh, lúc lâu sau mới trầm giọng , “Gây chuyện.”

      Mạnh Trạch nghe , “Cái gì? Bột giặt? Em hiểu rồi, lúc mua bột giặt ở siêu thị hai người gặp nhau phải ? Chuyện này cũng khéo quá rồi! Haizz ngờ đấy, có việc gì mua bột giặt làm gì?”

      Lệ Khôn: “…”

      Mạnh Trạch suy nghĩ mãi, mới để sát người vào , “Em nghe , lần này Nghênh Thần về là do tập đoàn gọi về, sau này chắc là nữa. Sau này ấy ngẩng đầu thấy cúi đầu là gặp.”

      Mạnh Trạch nhìn chăm chú sắc mặt , mới cẩn thận tiếp tục , “Cho dù trước kia từng có chuyện gì, nhưng mà đều là người quen, cần phải biến thành kẻ thù với nhau như vậy, đúng ?”

      Lệ Khôn im lặng hút thuốc, hơi, hai hơi, khói vòng quanh mặt .

      Ngay lúc Mạnh Trạch cho rằng trả lời.

      “Trước kia tôi và ấy từng có cái gì? Hửm? Cậu xem.” Giọng của Lệ Khôn trong veo mà lạnh lùng, đột nhiên hỏi.

      Thái độ này làm cho Mạnh Trạch phải cẩn thận.

      Giọng của Lệ Khôn thu liễm lại, bình tĩnh kết luận, “Trước kia có, sau này có nữa, tại, có khả năng, cho phép.”

      Tạm dừng ngắn ngủi.

      “Nhóm người của cậu toàn là thằng nhóc, đủ để tôi giày vò.” Lệ Khôn hút hơi cuối cùng, ra ngoài.

      Mạnh Trạch thở dài theo sau .

      “Được rồi, dù sao từ em coi như là hoàng đế. là lão đại nên do định đoạt hết.” Mạnh Trạch dùng chuyện trước đây để buông lỏng bầu khí.

      Kết quả là vừa được nửa ta liền im lặng.

      Bên ngoài toilet, hành lang, lưng Nghênh Thần nhàng dựa vào tường, đứng đối diện hai người bọn họ.

      Tình huống này, đúng là đến đây được lúc lâu rồi.

      Vừa rồi ta và Lệ Khôn chuyện…

      Trái tim Mạnh Trạch nhất thời lại kinh sợ.

      Nghênh Thần cười đến sáng lạn, làm như là ngẫu nhiên gặp, chào hỏi lần lượt từng người, “ Lệ, Mạnh.”

      Lời của Mạnh Trạch bị treo ở cổ họng, khóe mắt liếc trộm Lệ Khôn bên cạnh.

      Cừ , còn diễn Bao Thanh Thiên nữa.

      Nghênh Thần hào phóng nhìn bọn họ, “Hai người cứ chơi đùa trước, em toilet chuyến.”

      Sau đó dừng lại, nhàng vào toilet.

      Quay lưng lại, Nghênh Thần có thể cảm nhận được ràng miệng Mạnh Trạch thở phào ra hơi.

      Toilet có ai, Nghênh Thần hất nước lạnh vào mặt, hai tay chống lên bồn rửa tay.

      nhìn mình trong gương, rốt cuộc còn tươi cười được nữa rồi.

      Trở lại gian phòng, khí xao động.

      Vài năm gặp, nhóm người cực kỳ nhiệt tình, vung quyền, ca hát, chơi xúc xắc, Nghênh Thần vốn rất thoải mái, rất nhanh tiến vào trong đó, có chút nào gọi là ngăn cách vì quen.

      Mà Lệ Khôn cũng được Mạnh Trạch khuyên bảo, im lặng ở lại.

      bị hai bạn thân Quân Nghiên Sở Thượng quấn lấy, vui vẻ giải đáp số vấn đề thực tiễn chuyên nghiệp. Chẳng qua ánh mắt vẫn ngừng nhìn nơi náo nhiệt.

      Nghênh Thần cười tươi như hoa, bưng chén rượu lên, dũng cảm uống hơi cạn sạch.

      A, ở bên ngoài quá lâu, uống rượu có thể giống như uống nước.

      Nghênh Thần lắc xúc xắc, đặt ở gần tai nghe tiếng xúc xắc va chạm nhau.

      Vài năm ở Hàng Châu, chơi ở sòng bạc sao?

      Nghênh Thần đứng dậy, bước chân nhàng hơn, được người bên cạnh may mắn đỡ lấy.

      A, người này biết, trước kia từng theo đuổi Nghênh Thần.

      Nghênh Thần đứng dậy để nghe điện thoại, vừa nhận điện thoại vừa ra ngoài cửa.

      Lệ Khôn thay đổi sắc mặt thu hồi ánh mắt.

      hành lang hơi yên tĩnh chút, Nghênh Thần để di động sát vào tai, “Được, … Hả? Số liệu đúng sao? Gía trị tôi chỉnh là đến tháng trước mà… Được rồi, tôi đến đó.”

      Vẻ mặt vụt tắt, nhìn đồng hồ, “Nhưng mà có khả năng là phải đợi tôi lúc, tôi ở cùng bạn, đúng rồi, uống chút rượu… ở gần đây sao?”

      Nghe đối phương xong, Nghênh Thần nghĩ, dám làm chậm trễ công việc, vì thế mở miệng : “Được, tôi gửi địa chỉ cho , đến đây.”

      - - -

      Lúc Đường Kỳ Sâm đến, bọn họ vừa đúng lúc tan cuộc.

      Tất cả em trong đại viện tửu lượng kém, trạng thái tụ hội tốt nhất là vui vẻ, nhưng mà say.

      Mạnh Trạch lại sắp xếp: “Lão Triệu, cậu ngồi xe của Cẩu Đản. Ninh Hòa Tiểu Nghiêu còn có người đó, đúng rồi, các cậu cùng nhau.” Sau cùng, ta dừng lại gọi Nghênh Thần, “Tiểu Thần nhi, em và xe an toàn màu đen.”

      Chủ nhân của chiếc xe Jeep màu đen, lại là vẻ mặt “Tôi làm gì mẹ cậu chắc”.

      Mạnh Trạch ôm vai Lệ Khôn, cười ha ha trêu đùa: “Bọn em đều uống rượu, uống rượu thể lái xe được, xin thương xót.”

      Nghênh Thần cúi đầu gửi tin nhắn, gửi tin nhắn xong mới ngẩng đầu : “A… cần, hai người cùng nhau thôi, em có người đến đón rồi.”

      Tay cầm chìa khóa của Lệ Khôn hơi dao động.

      Mạnh Trạch bám vai Lệ Khôn, hơi có men say, hỏi : “Ai đón em vậy?”

      Mới vừa xong, có ánh đèn chiếu sáng, chiếc xe Land Rover màu trắng rẽ đến.

      Xe dừng lại, cửa kính xe từ từ hạ xuống.

      Đường Kỳ Sâm vừa mới họp xong, tây trang màu đen còn chưa kịp thay, cổ áo buông lỏng hai nút, hầu kết nổi lên.

      “Người này ạ.” Nghênh Thân giơ tay phải lên chỉ, sau đó cười chạy đến, vừa chạy vừa với Mạnh Trạch: “Em trước nhé.”

      Nghênh Thần đến cạnh chiếc xe Land Rover, cúi người xuống, chuyện với Đường Kỳ Sâm qua cửa kính xe: “Ngại quá, để phải đến đây chuyến.”

      Đường Kỳ Sâm vịn vào tay lái, biểu tình khiêm tốn, cười: “Người ngại là tôi mới đúng, quấy rầy tụ hội.”

      có việc gì, tan cuộc rồi.” Nghênh Thần hỏi: “Số liệu có nghi vấn sao? có mang theo báo cáo ? Để tôi nhìn thử xem.”

      “Có mang theo đây.” Đường Kỳ Sâm chỉ vào công văn ghế trước.

      “Được.” Nghênh Thần gật đầu.

      Bên này, Mạnh Trạch nhìn Nghênh Thần lên xe, vẻ mặt ngạc nhiên, “Ai ôi này, xin lỗi Lệ.”

      Lệ Khôn đứng bên cạnh biết ngậm điếu thuốc lúc nào, ngắm nhìn cái bật lửa.

      “Là em đa tâm, còn muốn làm người tốt.” Mạnh Trạch chậc tiếng, “Sao em lại nghĩ đến chuyện này nhỉ, dù sao Tiểu Thần nhi ở Hàng Châu nhiều năm như vậy, có tình cũng là bình thường, đúng ?”

      Lệ Khôn câu.

      Trong xe, Đường Kỳ Sâm chuyển tay lái, quay đầu xe.

      Khuôn mặt ta rất tuấn tú, mặt là tươi cười lễ phép, cười gật đầu với bọn họ xem như là chào hỏi.

      giây sau, xe Land Rover bá đạo chạy , rất nhanh, biến mất ở trong bóng đêm.

      Lệ Khôn rời mắt.

      lấy điếu thuốc từ trong miệng ra, mặt nhăn lại, nắm chặt trong tay.

      Mạnh Trạch vẫn đứng ở bên lẩm bẩm.

      Lệ Khôn xoay người : “Cậu có ?”

      Mạnh Trạch bị dọa, nhìn bóng lưng mà hậm hực, nghĩ thầm - -

      phải là chỉ thuận đường đưa em về nhà à, hung dữ như vậy làm gì.”
      saoxoay, heoconchuayeu, thư hồ18 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :