Chương 14.2: Tự gây nghiệt, thể sống!
Editor: Hoàng Dung.
Lời này vừa ra, lần này dân chúng cười cũng cười nổi, đồng loạt chửi thề tiếng về phía Dạ Tử Mộng: "Phi! Tiện nhân, khó trách vương gia nhìn trúng!" Nữ nhân hạ tiện như vậy, chính bọn họ cũng cần, càng đừng đến nhiếp chính vương phong hoa tuyệt đại của bọn họ!
Dạ Tử Mộng giận đến đỏ bừng cả mặt, ngón tay ngọc thon dài hung hăng chỉ vào đám dân chúng kia: "Ta muốn để cho hoàng huynh ta giết chết hết các ngươi! Giết hết các ngươi!" Thời gian nàng ở trong hoàng cung, dù phòng bị Dạ Tử Y khi dễ cũng chưa từng chịu qua vũ nhục bực này, tất nhiên nhịn được mà nổi điên lên!
Dân chúng vừa nghe, lập tức an tĩnh. là... dù tốt đến thế nào, nàng ta cũng là công chúa, phải người mà dân chúng bọn họ có thể mắng! Mà trong đám người, biết là ai câu: "Nữ nhân như vậy, xứng đáng bị rau quả ném chết! Chẳng lẽ hoàng thượng còn có thể vì nàng mà giết chết hết dân chúng trong kinh thành sao? Dạ Mị đế quốc chúng ta có công chúa như vậy!"
"Đúng! Dạ Mị đế quốc chúng ta có công chúa biết liêm sỉ như vậy!" Trong đám người biết là người nào trả lời câu.
Lập tức tinh thần quần chúng bị kích động, dưới ánh mắt hoảng sợ của Dạ Tử Mộng, vội vàng về nhà cầm rau quả và hột gà thúi ném lên người nàng ta! Dân chúng giận đến sắc mặt đỏ bừng, rối rít quên mất bọn họ ném rau quả và trứng thối lên cửa phủ nhiếp chính vương! Kỳ lạ chính là cũng có ai trong phủ Nhiếp Chính vương ngăn cản bọn họ, sau khi mọi người ném xong, trở về đều bị dọa đến mồ hôi lạnh giọt, buổi tối ngủ ngon, vô cùng may mắn cộng thêm kinh ngạc mình ném đồ lên cửa phủ nhiếp chính vương, lại có thể có chuyện gì!
Dạ Tử Mộng hoang mang lo sợ muốn chạy vào trong vương phủ, nhưng chưa chạy được mấy bước liền bị thị vệ của vương phủ ngăn lại: "Mộng công chúa, vương phi phân phó, ngài quét cửa sạch thể rời khỏi nơi này!"
Quét cửa sạch ? Sợ là nàng vừa ra, lập tức lại bị đám dân đen kia ném đồ dơ bẩn liền ấy chứ? Hung hăng cắn răng, mặc cho rau quả và hột gà thúi ném lên người của mình, hung hăng đè nén nước mắt nơi đáy mắt, tiện nhân đó nhất định là cố ý! Cố ý để nàng quét cửa chính vương phủ, sau đó chuyện đó ra, chính vì để cho nàng chịu hết lăng nhục! Dạ Tử Mộng ta khóc, tuyệt đối khóc! Bởi vì ngày nào đó, ta đem những thứ này trả lại gấp mười gấp trăm lần lên người của ngươi!
Nhưng nàng ta lại biết, đời này nàng ta bao giờ có cơ hội đó nữa, bàn tay đại biểu cho tử vong chậm rãi đưa về phía nàng ta. . . . . .
Mà trong đám dân chúng kia, hai người dẫn đầu kích động ném trứng gà về phía Dạ Tử mộng, để lại dấu vết thối lui ra khỏi đội ngũ, nhanh chóng vào cửa sau vương phủ. Chiêu này của vương phi là quá độc ác!
. . . . . .
"Mẫu thân, nếu chúng ta cũng hại luôn Thiên Mộ Tuyết ?" khuôn mặt nho của Hiên Viên Sở Cuồng đều là vẻ kích động.
Khoé miệng Vũ Văn Tiểu Tam giật giật, tại hãm hại người khác là chuyện rất quang vinh rồi sao? Nàng có thể cẩn thận dạy hư hai đứa bé rồi ? Hiên Viên Vô Thương cũng cười như cười đứng ở bên, ánh mắt nhìn tiểu Sở cuồng đều là tán thưởng, nhanh chóng đuổi những nữ nhân kia ra ngoài , nhìn cũng chướng mắt!
"Mẫu thân, chúng ta có thể như vậy, như vậy. . . . . . Sau đó cho Thiên Mộ Tuyết cơ hội, nếu nàng ta như vậy, chúng ta liền thả nàng, để cho nàng còn sống về nhà, nhưng nếu nàng ta như vậy. . . . . . chúng ta liền. . . . . ." Hiên Viên Lạc Thần nhìn Vũ Văn Tiểu Tam có chút do dự, liền chủ ý của mình ra.
Chủ ý này, cũng phải là hại Thiên Mộ Tuyết, mà là thử dò xét nàng ta. Nếu nàng ta có lòng hại người liền thả nàng ta mạng. Nếu là có, cũng chỉ có thể để cho nàng ta tìm chết thôi!
Vũ Văn Tiểu Tam sờ lên cằm suy tư chút, biện pháp này có thể dùng! ngờ hai đứa con trai của nàng lại lợi hại như vậy, theo mức độ nào đó vượt qua nàng rồi! "Được rồi, vậy trước đó các con trốn cho kĩ!"
"Dạ!" Hai đứa bé cùng nhau gật đầu cái, Hiên Viên Vô Thương cũng ngoan ngoãn gật đầu cái.
. . . . . .
"Thiên tiểu thư, vương phi mời ngài dạo hồ Bích Ngọc, có chuyện muốn ." người làm vội vàng chạy về phía Tây Uyển nhắn nhủ ý của Vũ Văn Tiểu Tam.
Thiên Mộ Tuyết do dự chút, liền để cây chổi xuống, theo người làm cùng hồ Bích Ngọc.
Dọc đường cảnh tượng náo nhiệt, cảnh sắc tuyệt đẹp, ánh sáng mặt trời chói mắt chiếu lên mặt của nàng, tâm tình cảm thấy tốt hơn nhiều. Chẳng lẽ là người vương phi kia chuẩn bị bỏ qua cho nàng rồi sao?
Xa xa, nhìn thấy bên hồ, nữ nhân thân y phục màu đỏ đón gió mà đứng, gió nâng lên vạt áo màu đỏ như lửa kia, cao quý tươi đẹp nên lời. Nhìn lại mình, quần áo lam lũ, tóc còn buộc tuỳ ý, xốc xếch chịu nổi, tức giận trong lòng cứ như vậy khỏi dâng lên.
Chân thành tiêu sái đến bên cạnh Vũ Văn Tiểu Tam, khom lưng hành lễ: "Tiện thiếp bái kiến vương phi tỷ tỷ!"
"Đứng lên !" Phất phất tay, cũng chưa từng quay đầu lại nhìn nàng ta.
Rồi sau đó, cánh tay ngọc dài chỉ hoa sen trong hồ: "Muội muội, ngươi hoa sen này có đẹp hay ?"
Thiên Mộ Tuyết ngẩn ra, quay đầu nhìn hoa sen, mở miệng cười: "Đẹp!" Đồng thời cũng nhìn thấy bóng mình trong nước, khuôn mặt như hoa sen, thế nhưng lúc này lại dơ dấy bẩn thỉu, hề có chút xinh đẹp đáng .
"Tỷ tỷ nhìn ra được, muội muội giống như hoa sen này, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, hoa sen trong trắng kiên cường mà xinh đẹp động lòng người." Vũ Văn Tiểu Tam cố nén cảm giác buồn nôn, ra những từ ca ngợi trong lòng mình.
Thiên Mộ Tuyết vừa nghe, lúc này mở miệng cười: "Vương phi tỷ tỷ tài tình! Chỉ sợ tỷ tỷ khen trật rồi, muội muội liễu yếu đào tơ như thế, làm sao có thể được như tỷ tỷ khen!" Trong lòng lại có chút hiểu, nữ nhân này rốt cuộc muốn gì với mình?
Vũ Văn Tiểu Tam quay đầu cười dịu dàng với nàng ta tiếng: "Muội muội, tỷ tỷ cũng có sai. Mấy ngày nay, tỷ tỷ cũng nghĩ tới, dù gì vương gia cũng là Nhiếp Chính vương nước, bên cạnh có thiếp thị hầu hạ, ra cũng khó tránh khỏi bị người ta chê cười. Mộng muội muội sợ là được rồi, dù vương gia , đáy mắt tỷ tỷ cũng chấp nhận được hạt cát, bên người vương gia tuyệt đối thể có loại người bỉ ổi như thế. Cho nên tỷ tỷ muốn cho muội muội và tỷ tỷ cùng nhau hầu hạ vương gia, biết muội muội nghĩ như thế nào?"
Thiên Mộ Tuyết vừa nghe, đúng là hung hăng bị nàng cảm động phen: "Tỷ tỷ, chuyện này là ?"
"Dĩ nhiên là ! Nhìn muội muội chút, mấy ngày nay ngược lại chịu khổ, gầy ít, là tỷ tỷ phải!" Vũ Văn Tiểu Tam giống như đau lòng sờ sờ mặt của nàng ta.
Thiên Mộ Tuyết nghe xong lời này, đáy lòng uất ức cứ như vậy thể ngăn cản mà bùng lên. Nước mắt như hạt châu lả tả rơi xuống. ra tuy nàng ái mộ vương gia, cũng hận muốn nữ nhân trước mặt này chết . Nhưng nàng cũng biết, có Hiên Viên Lạc Thần và Hiên Viên Sở Cuồng, dù nữ nhân trước mặt này chết rồi, mình cũng thành người đứng đầu trong lòng vương gia. Cũng phải là chưa từng nghĩ qua việc diệt trừ hai đứa bé, nhưng nhìn kết cục của Dạ Tử Y hôm qua, nàng làm sao còn dám có nửa phần ý tưởng như vậy chứ!
Lại thấy nữ nhân này lợi hại như thế, hôm qua ba người các nàng vừa vào cửa, chết, bị thương, chỉ có mình nàng là bình yên vô , sao mình có thể đấu thắng nàng ta đây? Cho nên hôm nay vừa nghe Vũ Văn Tiểu Tam như thế, giống như thấy tỷ muội ruột thịt, nắm tay Vũ Văn Tiểu Tam khóc lóc kể lể: "Đại ân của tỷ tỷ, trong lòng muội muội tự nhiên muốn báo đáp lại, xin tỷ tỷ nhận lạy của muội muội!"
xong liền quỳ xuống. . . . . .
Vũ Văn Tiểu Tam vội vàng đỡ nàng ta dậy, trong lòng vẫn còn cảm thán, chẳng lẽ Thiên Mộ Tuyết này vẫn còn có thể cứu chữa được sao? Aizz. . . . . . Hi vọng nàng ta có thể vượt qua được cửa khảo nghiệm cuối cùng! "Muội muội mau đứng dậy, đây phải là làm tỷ tỷ ngại chết sao? Sau này hai tỷ muội chúng ta phải hầu hạ vương gia tốt mới phải, được cho những con thiêu thân bên ngoài lợi dụng thời cơ!"
Thiên Mộ Tuyết nhanh gật đầu cái: "Ừm! Ừm!" Nước mắt như hạt châu kia vẫn nhịn được mà rơi xuống.
"Được rồi, được rồi, đừng khóc. Nếu còn khóc, đợi lát nữa vương gia tới lại tỷ tỷ khi dễ muội muội, nhanh lau nước mắt , tỷ muội ta chút lời riêng tư !" Mỗ nữ đạo lý ràng.
Vương gia sắp tới đây? Trong lòng Thiên Mộ Tuyết ngẩn ra, nếu như lát nữa vương gia tới, vậy có phải mình có thể nghĩ biện pháp đảo ngược nữ nhân này ? Vừa lúc bây giờ ở bờ hồ!
Nhìn Vũ Văn Tiểu Tam cười tự nhiên bên cạnh mình, cười cười giống như tỷ muội ruột, trong lòng Thiên Mộ Tuyết ngược lại có chút do dự. Trong lòng do dự hồi lâu, rốt cuộc quyết định được chủ ý, tỷ muội ruột như thế nào? Ở Thiên phủ, tỷ muội ruột phải cũng hãm hại lẫn nhau sao, huống chi nữ nhân trước mặt này cũng phải tỷ muội ruột của mình, mà là người giành phu quân với mình!
Last edited by a moderator: 29/3/15