1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hãn phi bổn vương giết chết ngươi - Mê Loạn Giang Sơn (Full Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      @all : 1 ngày 1 chương bạn ạ ^^

      Chương 25 : Ta chọn ai mới tốt đây?


      là giữa trưa, trong phòng mỗ nữ vẫn còn ánh sáng nến lấp lánh...

      “Ha ha....” Hôm nay đây là lần thứ ngàn lẻ ba lần cười ngây ngô, Tiểu Nguyệt rốt cục nhịn được, mấy bước đến trước mặt, nhìn tiểu thư nhà bọn họ cầm hai cái bình sứ tinh xảo kia mà ngẩn người, đau muốn mở miệng....

      “Ài.....” Bên tai lại truyền đến tiếng thở dài lần thứ ba ngàn lẻ ba của tiểu thư nhà bọn họ!

      Nhất thời hắc tuyến rơi xuống, Tiểu Nguyệt im lặng đến cực độ hỏi: “Tiểu thư, sao ngài lại cứ ngây ngô cười, lại thở dài, tới cùng là làm sao vậy?”

      Tối muộn hôm qua, Vô Thương vương gia sai người mang tới bình Phù Dung lộ này, tiểu thư các nàng liền cầm bình sứ này mà vui sướng, tiếp theo lại cầm cái Ngọc lộ cao Hoàng thượng đưa tới cầm trong tay....

      Rồi sau đó, cứ nhìn hai cái bình sứ kia nhìn nhìn lại, nhìn xong lại ngẩng đầu nhìn nóc nhà....

      Sau cùng liền cứ như vậy trải qua đêm, lại đến cả sáng sớm nữa ! Cứ ngây ngô cười rồi thở dài, sau đó lại cười ngốc nghếch, rồi lại thở dài....

      Nghe thấy giọng Tiểu Nguyệt, Vũ Văn Tiểu Tam quay đầu, nhìn nhìn mặt nàng, khi Hiên Viên Mặc sai người đưa Ngọc lộ cao tới, chỉ cần lúc, tốt hơn rất nhiều, đứng lên, duỗi thắt lưng: “Tốt lắm, tiểu thư nhà các ngươi có việc gì, thời gian còn sớm, chúng ta nhanh ngủ thôi!”

      ngủ? còn sớm nữa?” Tiểu Nguyệt trừng mắt dám tin nhìn tiểu thư nhà nàng, “Tiểu thư, giờ này là giờ nào rồi? Vương gia cũng sắp hạ triều rồi, tại là giữa trưa đấy!”

      “Cái gì, giữa trưa rồi hả?” Mỗ nữ dám tin khóe miệng giật giật, quay đầu nhìn nhìn ngoài cửa sổ, vỗ lên trán mình cái, khó trách ngủ được, ra nàng buồn bực cả đêm?

      Ngay lúc các nàng chuyện, Hiên Viên Ngạo hạ triều trở về....

      Bước vào Vương phủ, định thư phòng xử lý công vụ, trong lúc vô ý quay đầu, nhìn thấy trong phòng nữ nhân kia đèn đuốc vẫn sáng trưng, cảm thấy có chút buồn bực, là giữa trưa như thế nào vẫn còn đốt nến? Nghĩ nghĩ, tiện thể bước qua xem tiện nhân kia đag làm cái quỷ gì! ( và rồi hối hận =D~ )
      Tiểu Nguyệt thản nhiên lên phía trước, rót cho tiểu thư nhà nàng chén trà, mở miệng hỏi: “Tiểu thư, người cả đêm suy nghĩ cái gì vậy?”

      Nghe thấy giọng Tiểu Nguyệt, Hiên Viên Ngạo dừng bước, đứng ở cửa, suy nghĩ cả đêm? Tuấn mi nhíu lại, suy nghĩ sâu xa.... rồi sau đó nghe thanh bên trong truyền tới....

      “Ngươi muốn biết?” Vũ Văn Tiểu Tam nghiêng mặt nhìn nàng, nàng cũng nhận ra cái cổ nhân Tiểu Nguyệt này có thể hiểu được tư tưởng của nàng.

      Tiểu Nguyệt gật đầu rất nhanh, nàng làm sao lại muốn biết, biểu của tiểu thư là quá kỳ quái rồi!

      “Tiểu Nguyệt, ra Hoàng thượng đối với ta rất tốt !” Mỗ nữ mở miệng rồi thở dài.

      Tiểu Nguyệt gật gật đầu, nhìn ngày hôm qua , quả Hoàng thượng đối với Tiểu thư rất tốt.

      "Mà còn cực kỳ ôn nhu!" Vũ Văn Tiểu Tam tiếp theo lại . . . . . .Tiểu thư nhà bọn họ hẳn là muốn hồng hạnh vượt tường ? Mà còn là thông đồng với huynh trưởng của phu quân?

      Rồi sau đó, tại Tiểu Nguyệt thần tình hoảng sợ chăm chú nhìn nàng, mỗ nữ mở miệng: "Cho nên ta cực kỳ thích . . . . . ."

      Thích hoàng huynh của ? Mỗ Vương gia cắn răng, nhẫn tức giận đứng ở cửa phòng, nhưng vẫn là nhịn xuống, muốn nghe xem tiện nhân này còn cái gì nữa....

      Tiểu Nguyệt vẻ mặt cầu xin nhìn tiểu thư nhà bọn họ , như nàng đoán, điều này sao có thể? Tiếp theo, bên tai lại truyền đến tiếng tiểu thư nhà nàng "Nhưng mà . . . . ."

      Tiểu Nguyệt vỗ vỗ ngực, may mắn còn có “Nhưng mà”, đến lúc đó chỉ có tiểu thư nhà bọn họ bị nhốt vào lồng heo dìm sông, nàng là người của tiểu thư cũng có khả năng bị trói lên cột ở đường mà chịu chết cháy!

      "Thương Thương đối với ta cũng rất tốt." Mỗ nữ nhìn sắc mặt Tiểu Nguyệt rồi mới tiếp nửa câu.

      Tiểu Nguyệt như bị sét đánh! Vô Thương Vương gia đối tiểu thư cũng rất tốt? Đây là ý tứ gì?

      "Mà còn rất nhiều tiền!" Lại miêu tả.


      Tiểu Nguyệt co rúm lại mở miệng: “Cho nên là?” Cầu trời vạn lần phải là điều ta nghĩ....

      "Cho nên ta cũng cực kỳ thích !" Mỗ nữ giọng điệu là điều đương nhiên

      Khuôn mặt của mỗ vương gia sắc lạnh cùng đen như đáy nồi! đánh chủ ý lên Hoàng huynh lại còn muốn đánh chủ ý lên cả Hoàng thúc ?

      “Tiểu thư....” Tiểu Nguyệt cuống quít mở miệng, nàng nhất đinh phải khuyên bảo tiểu thư nhà nàng, nếu là vượt tường, bị phát bị nhốt lồng heo dìm chết à!

      Định mở miệng, chỉ thấy mi Vũ Văn Tiểu Tam nhăn lại: "Nhưng mà a. . . . . ."

      "Nhưng mà" ? Còn có"Nhưng mà" tốt, Tiểu Nguyệt tràn ngập chờ mong nhìn nàng, tiểu thư nhất định là muốn nhưng mà nàng gả cho Vương gia , hoàng thượng cùng Vô Thương Vương gia, cũng chỉ có thể bỏ lỡ.

      nghĩ tới. . . . . .

      “Cái tên tiểu tử Hiên Viên Triệt kia cũng cực kỳ đáng !” Mỗ nữ nhớ tới gương mặt trẻ con như thiên sứ kia. Hiên Viên Triệt ngọt ngào gọi nàng là “Hoàng tẩu”, lúc đó bộ dáng khả ái kia, kích động làm trái tim nàng đập nhanh!

      Tuấn nhan đèn xì thành mặt xanh....Tiện nhân này, ngay cả Hoàng đệ cũng buông tha!

      Giờ bộ dạng Tiểu Nguyệt cũng là bị đả kích nặng nề, cảm tình của tiểu thư nhà bọn hạ suốt ngày suy nghĩ đễn mỹ nam nhà người ta? Cũng may là nàng chỉ nghĩ đến !

      Dù muốn hay cũng phải chút với tiểu thư nhà nàng, kỳ Vương gia cũng là xấu. Ách...nghĩ đến Vương gia nhà mình, có vẻ có điều gì để ca ngợi. ánh mắt sáng lên, Vương gia bị tiểu thư nhà bọn làm cho tức giận như vậy, dù tức chết cũng bóp chết tiểu thư, đây phải là rất độ lượng sap? Mà Vương gia bọn học còn là “Chiền thần” nổi danh đại lục!

      muốn mở miệng vài lời hay cho Hiên Viên Ngạo, để cho tiểu tư nhà bọn có chút tự giác là vợ người, lại nghe Vũ Văn Tiểu Tam mở miệng lần nữa : “Tiểu Nguyệt, ngươi noi ta chọn ai mới tốt?”

      Còn muốn chọn ai ? Nam nhân tay trái nắm chặt thành quyền, nghĩ lại có nên hay vào chém tiện nhân kia mấy cái!

      Nghe xong lời này của tuyệt, Tiểu Nguyệt qua đầu, im lặng nhìn trần nhà, nàng vốn cho rằng tiểu thư nhà bọn họ chỉ là đánh giá mấy mỹ nam tử cực kỳ mê người mà thôi, nghĩ tới tiểu thư nghĩ đến nên chọn ai rồi!

      Khóe miệng giật giật, xem ra nàng phải nhắc nhở tiểu thư nhà nàng : “Tiểu thư......Vương phi, người tại là Tam vương phi, vào gia phả Hoàng thất, phu quân người là Tam Vương gia, người nghĩ đến mấy người Hoàng thượng làm gì?”

      Biết ngay nha đầu kia có loại phản ứng này !

      Mỗ nữ kiên nhẫn trợn trừng mắt: "Ngu dốt! Để cho Hiên Viên ngạo hưu ta được sao?"

      A? Tiểu Nguyệt run rẩy phen, vươn tay, muốn sờ trán tiểu thư nhà bọn họ....Tiểu thư có phải phát sốt rồi hay ? Như thế nào lại có chút mê sảng như vậy?

      Vũ Văn Tiểu Tam vung tay nàng xuống: “Tiểu thư nhà các ngươi có bệnh! Sớm thoát khỏi tên phải nam nhân Hiên Viên Ngạo kia, bản tiểu thư ra ngoài tìm cho mình mùa xuân thứ hai tốt!”

      phải nam nhân?” “Mùa xuân thứ hai?” Người đứng ở cửa suýt nữa cắn nát môi!

      “Tiểu thư, nếu là bị hưu rồi...” Người vẫn thể đạt được nguyện vọng đâu ! Vẫn là còn chưa xong, bị cắt ngang....

      “Ngươi phải tin tưởng sức quyến rũ của tiểu thư nhà ngươi, chỉ cần ta đứng nơi nào, lập tức đám nam nhân chen lấn muốn kết hôn với ta!” mỗ nữ ngẩng đầu lên câu cực kì rắm thối.

      Sau đầu mỗ Vương gia đứng ở cửa đầy hắc tuyến, tiện nhân này là quá tự tin ! Nhìn thanh danh tại của nàng, các nam nhân nhìn thấy nàng mà chạy mới là bị điên, lại còn muốn chen lấn kết hôn với nàng!
      Phiên Nhiên thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 26: Đệ nhất hoàng hậu —— Vũ Văn Tiểu Tam!


      Nghe Vũ Văn Tiểu Tam bàn về xếp hàng cầu hôn xong, khóe miệng Tiểu Nguyệt giật điên cuồng....

      Nàng rất muốn cho tiểu thư nhà các nàng, chuyện tình hôm qua nàng ẩu đả trắc phi gây xôn xao dư luận, tại toàn bộ kinh thành đều biết điều là Tam Vương phi hung hãn vô cùng, mà Tam vương gia Hiên Viên Ngạo là đối tượng được đồng tình số Hiên Viên đế quốc !

      Bên ngoài tại còn thịnh hành truyền bài vè “ Thà cưới kẻ xấu như La Sát, cưới vợ hung hãn Phách Vương ( Bá v ư ơng ngạnh thượng cung ) !Phong thần tuấn lãng khiến trời ghen ghét, nhân duyên phối sai cưới người đàn bà đanh đá!” ( xin thứ lỗi ko thể edit bài này nó vần đc.)

      Vế chính là Tiểu thư nhà bọn họ, vế dưới là đồng tình đích thị Vương gia nhà bọn họ...

      Tiểu thư còn thể có thể tự tin...Khụ khụ... như vậy! khiến nàng khâm phục.

      “Tiểu thư, Hoàng thượng có rất nhiều phi tử rồi mà từ xưa đến nay, Hoàng đế đều là tam cung lục viện 72 phi t ần, còn có vô số tiểu chủ nhân khác, ngài tính gả cho , có lẽ qua được bao lâu liền quên mất ngài!

      Đến lúc đó ngài cũng chỉ có thể ở trong thâm cung đại viện sống độc suốt quãng đời còn lại!

      nay người còn là Vương phi, tuy là còn có trắc phi, nhưng người cũng là chính thất, thân phận tôn quý, so với gả nhập hoàng cung tốt hơn nhiều!” Tiểu Nguyệt lại nhắc nhở tiểu thư nhà các nàng chỉ làm phi tử nho còn bằng làm Vương phi tam vương phủ.

      Tuy là nàng cực kỳ đơn thuần, nhưng là “Cửa cung sâu như biển.” lời này nàng cũng nghe qua.

      Mỗ nữ nghênh ngang mở miệng : “ sao, phải còn chưa có Hoàng hậu sao? Từ xưa đến nay Hoàng đế đều là Tam cung lục viện? Chờ tiểu tư nhà ngươi làm Hoàng hậu, khiến cho đem hậu cung phế , khai sáng thời đại Đế vương độc sủng nữ nhân, đến lúc đó tiểu thư nhà các ngươi, cũng chính là ta... trở thành người được hâm mộ nhất trong lịch đệ nhất Hoàng hậu – Vũ Văn Tiểu Tam!”
      tới đây, Vũ Văn Tiểu Tam làm bộ dạng Tây Thi trung tâm khí phách, nhìn nóc nhà....Đây là cái cơ hội danh thùy thanh sử ( ghi danh sách sử) tốt bao nhiêu ! Sao trước kia nàng nghĩ tới nhỉ?

      Ở cửa Hiên Viên Ngạo suýt nữa nga qu ỵ, nữ nhân này đâu phải là tự tin, hoàn toàn là tự kỷ , đệ nhất Hoàng hậu - Vũ Văn Tiểu Tam? Nàng sao? Nhớ tới câu của Tiểu Nguyệt “Ngài cả đêm suy nghĩ cái gì?”, đại khái biết đáp án, nữ nhân ngay cả ban ngày cũng nằm mơ!

      Tiểu Nguyệt gì day trán, xem ra bệnh điên của tiểu thư nhà n àng tốt hơn, lại ngày càng phát bệnh nghiêm trọng rồi.

      “Tiểu thư, ngài tưởng tượng rất tốt đẹp, nhưng mà phù hợp thực tế. Dù Hoàng thượng nguyện ý, Thái hậu cũng quyết đồng ý!” Tiểu Nguyệt nhắc nhở tàn khốc cho tiểu thư nhà bọn họ.

      “Có gì đâu, chờ thêm vài năm nữa Thái hậu chết, lúc đó là mùa xuân của ta tới rồi!” Mỗ nữ ngẫm lại về việc mình ‘mang thai’, lúc ấy tuy tìm được lý do, nhưng là Thái hậu chưa chắc buông tha nàng, cho nên, cầu mong cho Thái hậu vẫn là cưỡi hạc về tây ph ương sớm đến miền cực lạc là tốt.

      Hắc tuyến... Muốn đợi Thái hậu chết? Tiểu thư nhà bọn là dám nghĩ !

      Mỗ Vương gia lại càng tức giận đến nỗi sắc mặt tím lại, tiện nhân này, còm dám rủa mẫu hậu của chết!

      “Vậy người chuẩn bị hưu Vương gia...Ách... phải là để Vương gia hưu người, rồi sau đó gả cho Hoàng thượng sao? Tiểu Nguyệt vẻ mặt vô cảm hỏi ý đồ của nàng.

      Mỹ nhân nhíu mày lại, bộ dáng suy nghĩ, rồi sau đó ngẩng đầu hỏi: “Thương Thương cưới phi chưa?”

      Hắc tuyến, Tiểu tư nhà bọn họ ngay c ả Vô Thương Vương gia cưới phi cũng biết, vậy sao còn đánh chủ ý lên người ta??

      Tiểu Nguyệt rất muốn gì, nhưng vẫn mở miệng: “Vô Thương Vương gia có cưới phi, mà còn gần nữ sắc.” Nàng lại nhắc nhở tiểu thư nhà nàng, Vô Thương vương gia đối với nữ nhân có hứng thú, người chết tâm !

      Măt mỗ nữ sáng lên! Nàng còn tưởng rằng nam nhân Hoàng gia đến tuổi này đều trải qua rồi. nghĩ tới Thương Thương vẫn còn trong sạch??
      “Cái này được! Cái này được! Ta thèm làm Hoàng hậu, làm Hi vương phi !” Mỗ nữ rất nhanh gật đầu.

      Hắc tuyến lại xẹt qua.....Tiểu thư nhà bọn họ có phải là nghe hiểu lời nàng đúng : “Tiểu thư, Vô Thương Vương gia gần nữ sắc.”

      “Chẳng lẽ gần nam sắc?” phải đâu, Thương Thương là pha l ê ( chỉ mấy bạn gay )? giống nha !

      Khóe miệng giật giật: "Cũng gần nam sắc."

      “Này đúng rồi, động thân chờ được giải phóng, chờ tiểu thư nhà các ng ư ời là ta đấy!” Mỗ nữ vui sướng mở miệng giống như là Hiên Viên Vô Thương vì nàng mới thủ thân như ngọc.

      Hiên Viên Ngạo cực kỳ cố gắng trấn áp lúc, mới ngã quỵ xuống, nữ nhân này.....Sao lại biết liêm sỉ chút?

      Mỗ nữ lại tiếp tục khi Tiểu Nguyệt cũng chưa kịp gì, nhăn mi: “Hình như cái tên Hiên Viên Triệt kia cũng có lập gia đình, ây, ai, nhiều mỹ nam như vậy đều chờ tiểu thư nhà ngươi tới giải cứu, thực khó để ta lựa chọn.....”

      Hiên Viên Ngạo nghe đến đó, đỉnh đầu đầy hắc tuyết.... Dừng chút, muốn rời khỏi, nữ nhân này căn bản chính là bị bệnh thần kinh ! mà cùng nàng so đo đúng là não có vấn đề ! Suốt ngày nằm mơ!

      chưa được mấy bước, liền nghe thấy tiếng Tiểu Nguyệt truyền đến. . . . . .

      “Mà này, Tiểu thư, người có nghĩ tới hay , nếu Vương gia chịu hưu người làm sao bây giờ?” Xem ra chiến lược mấy người bọn Hoàng thượng thích hợp với tiểu thư hiệu quả, Tiểu Nguyệt chỉ có thể đổi sang con đường khuyên giải tiểu thư nhà nàng.

      Tuy nhiên trong lòng nàng cũng biết khả năng Vương gia nguyện ý hưu tiểu thư là cực kỳ cao, nhưng mà vì tương lai tiểu thư nhà bọn họ, nàng vẫn muốn đề cho tiểu thư nhận thức tái giá khó khăn thế nào, tốt nhất đem những thứ tâm tư vớ vẩn này bóp chết ở trong nôi!

      Lời này lại khiến bước chân Hiên Viên Ngạo dừng lại, nếu hưu nàng, cũng muốn biết nữ nhân này định làm như thế nào ! ( và xin chúc mừng lại hối hận )!

      Vũ Văn Tiểu Tam cười khẽ mở miệng : “Tiểu thư nhà các ngươi ưu tú như vậy, nỡ hưu cũng là bình thường ! Nhưng mà...nếu chịu hưu ta...Ta hưu !”

      Mỗ Vương gia nào đó đó đứng ở cửa ngực như bị thắt chặt, tức giận suýt nữa ngất ! Tiện nhân này, nàng mà ưu tú? nỡ hưu? Vậy mà còn muốn hưu ?

      Cái gì? Tiểu Nguyệt hoảng sợ trừng mắt to, hưu Vương gia? Tiểu thư nhà nàng phải bị bệnh, đây căn bản là bị điên rồi!

      “Tiểu thư, người có phải bị điên rồi hay ? Nào có nữ tử hưu nam tử? Kỳ Tiểu Nguyệt cảm thấy Vương gia cũng tệ lắm, dáng vẻ cũng c ực kỳ tuấn, lại còn l à Chiến thần của Hiên Viên đế quốc chúng ta mà còn...” Tiểu Nguyệt lại cố gắng tốt giúp Hiên Viên Ngạo, làm cho tiểu như nhà bọn họ suy nghĩ chút, cần nhớ tới chuyện tại.

      Kết quả được nửa, lại bị cắt ngang. . . . . .

      “Cái gì ? Con heo Hiên Viên Ngạo kia? cũng tệ lắm? Nhân phẩm ngang ngược, cá tính cực kỳ quái đản, tố chất thấp đến mức bi thảm ! Suốt ngày mắng bản tiểu thư là ‘tiện nhân’, mở miệng là gầm thét khiến cho ta thường xuyên nghĩ lần sau lúc thấy có nên lấy cây dù tới để chống đỡ tang vật phun tới. Lại còn hơi tí muốn động thủ với nữ nhân ! Đồ bỏ như vậy, sớm làm ta phát điên là tốt rồi!” Vũ Văn Tiểu Tam cực kì kích động đem từng việc ác Hiên Viên Ngạo làm liệt kê, hung hăng phỉ nhổ phen!

      “Tiếng vừa dứt, “Ầm” tiếng, cửa phòng hung hăng đị đá văng, cửa mở ra tuấn nhan tức giận đến ngũ thải tân phân ( sắc mặt 5 màu : xạnh, đỏ, trắng, đen, vàng) xuất trước mặt các nàng, nam nhân từng bước từng bước thong dong vào trong phòng, ngữ điệu lạnh le õ làm cho người ta như rơi xuống hầm băng: “Vũ Văn Tiểu Tam!”

      Nhìn sắc mặt người trước mặt xanh m ét, còn có cái giọng điệu khủng bố kia, mỗ nữ hoảng sợ che miệng lại, trái tim run rẩy, thôi xong đời, xong đời rồi! Tên này khẳng định nghe hết những điều vừa xong, làm sao bây giờ?

      . . . . . .
      Chương 27: Vương gia, người đáng ghét!


      Hiên Viên Ngạo từng bước tiêu sái lại gần, mỗ nữ khẩn trương đứng lên, sang chuyện khác: "Vương gia, còn chưa tới giờ ăn cơm trưa , người làm sao tới rồi?"


      Ăn cơm trưa? Tiện nhân này lúc này còn có tâm tình nhớ đến chuyện ăn cơm?


      "Ăn cơm?" Ngữ điệu lạnh như băng , để cho Vũ Văn Tiểu Tam nhàng run lên cái.


      Mỗ nữ lúm đồng tiền như hoa: "Vương gia đến đây sớm như vậy , phải là vì gọi người ta cùng dùng cơm trưa sao?"


      "Vũ Văn Tiểu Tam, bổn vương có phải đối với ngươi tốt quá hay , mới khiến cho ngươi có sợ hãi như vậy ?" Ngữ điệu lạnh lẽo đều là sát khí, nữ nhân này lại lần nữa đánh bạo chọc giận , phải là nhìn đem nàng làm thế nào sao?


      Ta phi! Chết tiệt suốt ngày mắng lão nương là tiện nhân, lại vẫn động tí liền uy hiếp sinh mệnh an toàn của lão nương , ngươi tồi ý tứ là ta tốt quá?


      Mỗ nữ ở trong lòng đem hung hăng phỉ nhổ trận xong , ra vẻ khó xử che đậy mặt: "Vương gia quả đối với người ta rất tốt , người ta gả vào cửa mấy ngày nay, Vương gia thường xuyên đối với cổ của bản vương phi quan tâm đầy đủ, đối nô tì xưng hô cũng là cực kỳ ‘ thân mật ’, thời điểm bổn vương phi đánh người , Vương gia cũng dũng cảm đúng lúc ra mặt ngăn lại. Biết gặp chuyện, Vương gia liền đem bổn vương phi để tại cửa cung. Ngay cả chuyện ăn cơm, Vương gia cũng lo lắng bổn vương phi chịu nổi việc tranh cãi ầm ĩ , để cho bổn vương phi về chính phòng mình ăn, tất cả những chuyện này đều làm cho người ta vô cùng cảm động!"


      Hai từ "thân mật" và "cảm động" cắn rất nặng!


      Mỗi câu mà nàng , khóe miệng Tiểu Nguyệt liền giật lần , tiểu thư nhà bọn họ đều đem tất cả việc ác của Vương gia đều ra rồi !


      Nghe nàng xong, mặt Hiên Viên Ngạo cũng nhiễm lên chút xấu hổ , có vẻ như mình quả có chút quá phận, nhưng là ngay sau đó, mắt lạnh nheo lại. . . . . . Thiếu chút nữa bị tiện nhân này hù qua ! Tất cả mọi chuyện làm đều phải bị tiện nhân này làm cho tức giận?


      muốn mở miệng, thấy nữ nhân kia lại bắt đầu sang chuyện khác: "Ai nha, Vương gia, chuyện quá khứ chúng ta cũng được ra, thôi, chúng ta vẫn là ăn cơm trước , đói chết ta rồi !"


      Xem ra nữ nhân này tựa hồ hoàn toàn đem những lời nàng vừa rồi với Tiểu Nguyệt đều quên sau đầu , Hiên Viên Ngạo thâm sâu cho rằng tất yếu phải nhắc nhở nàng phen: "Mới vừa rồi bổn vương ở ngoài cửa, nghe đánh giá của vương phi đối bản vương, hoàng huynh, hoàng thúc còn có hoàng đệ , có thể thu hoạch phải là ít, vương phi vừa mới là chữ chữ châu ngọc, bổn vương nên như thế nào ‘ cảm tạ ’ vương phi ?"


      Hai chữ "cảm tạ" giống như từ trong kẽ răng nặn ra !


      Vũ Văn Tiểu Tam ra vẻ kinh ngạc nhìn , rồi sau đó khuôn mặt nhắn đỏ lên, khó xử bụm mặt mở miệng: "Vương gia, người đáng ghét! Vậy mà nghe lén chuyện riêng của nữ nhân , người như vậy làm cho người ta xấu hổ!"


      Nhìn bộ dáng làm làm ra vẻ của nàng kia , lại nghe chút hồ ngôn loạn ngữ của nàng, mỗ Vương gia suýt nữa tức giận đến ngất lịm!


      "Vương phi những lời này, chẳng lẽ cần giải thích chút sao?" Hiên Viên Ngạo đen mặt nhìn nàng.


      "Vương gia là câu nào ?" Mỗ nữ vẻ mặt mê võng nhìn , vẫn là chờ hỏi chính mình , cũng ràng tới cùng là nghe được bao nhiều, mình vẫn là muốn chưa đánh tự khai mới là tốt.


      "Ví như, cảm tưởng của vương phi đối hoàng huynh, hoàng thúc cùng hoàng đệ ." Mỗ Vương gia thanh vô cùng nguy hiểm.


      Ngữ khí kia , ngay cả Tiểu Nguyệt vừa nghe cũng vì tiểu thư nhà bọn họ ra thân mồ hôi lạnh.


      Gặp quỷ! Đều nghe được! Mỗ nữ con mắt xoay xoay, cười tít mắt mở miệng: "Ây da, đó là người ta vì giúp Tiểu Nguyệt nhà chúng ta tìm được như ý lang quân, cho nên mới a."


      Tiểu Nguyệt dám tin há to mồm, cái gì? Chuyện này có quan hệ gì tới ta?


      Thấy Hiên Viên Ngạo ràng tin, mỗ nữ lập tức bổ sung: "Người xem, người ta phải vẫn tới ưu điểm của hoàng huynh, hoàng thúc cùng hoàng đệ sao, chính là vì để cho Tiểu Nguyệt cẩn thận suy nghĩ, tới cùng nên chọn người nào! Tiểu Nguyệt nhà chúng ta kia có tâm muốn gả a, để cho bổn vương phi đồng tình, cho nên thân là chủ tử của nàng , quan tâm tới chuyện hôn nhân của nàng cũng là việc nên làm !"


      Tâm muốn gả ? Tiểu Nguyệt như bị sét đánh. . . . . .


      "Vương phi vừa mới phải chính mình cực kỳ thích ba người bọn họ sao?" Hiên Viên Ngạo lạnh lùng mở miệng, tiện nhân này thực xem là ngốc tử?


      "Ây da, bọn đều là thân thích của Vương gia , bổn vương phi gả cho Vương gia, đó chính là người của Vương gia , chẳng lẽ nên thích bọn sao? Chỉ cần là quan hệ với Vương gia tốt , bổn vương phi đều thích, Vương gia cũng cần vì thế cảm động, những thứ này đều là việc nên làm !" Vũ Văn Tiểu Tam biết nghe lời phải.


      Mỗ Vương gia khóe môi cứng đờ, suýt nữa đứng vững, vẫn còn vì thế cảm động?


      Nghĩ nghĩ ngụy biện của nàng , đúng là phản bác được! Rồi sau đó cắn răng mở miệng: "Vương phi phải vẫn là cực kỳ kinh ngạc hỏi chọn người nào mới được chứ?"


      "Bổn vương phi kia phải hỏi Tiểu Nguyệt sao, nguyên thoại là ‘ Tiểu Nguyệt, ngươi ta chọn người nào a? ’, bổn vương phi là hỏi Tiểu Nguyệt, nên chọn người nào giới thiệu cho nàng!" Mỗ nữ cười hì hì xong, lại vẫn che miệng khẽ nở nụ cười, ở trong lòng vì năng lực ứng biến của chính mình hung hăng đắc ý phen!


      Tiểu Nguyệt trợn mắt há hốc mồm nhìn tiểu thư nhà nàng bịa đặt lung tung , tiểu thư của ta a, ngay cả ông trời cũng có thể xả thôi?


      "Vậy ‘ đệ nhất hoàng hậu —— Vũ Văn Tiểu Tam! ’ là có ý tứ gì?" Hiên Viên Ngạo xanh mặt, cũng tin nữ nhân này có thể đem đen đều thành trắng !


      Ặc. . . . . . Cái này. . . . . . Não đại của Vũ Văn Tiểu Tam ngắn ngủi bị đơ phen. . . . . . Vấn đề này có phần phức tạp a!


      Nhìn nhìn mỗ Vương gia tay trái từ từ nâng lên, có vẻ như đối nàng bất lợi, mỗ nữ khẩn trương kéo dài thời gian: "Vương gia, cái kia tình là như vậy. . . . . ."


      Hiên Viên Ngạo mặt vậy mà xuất tươi cười khó có được , để sát vào nàng: " tình là như thế nào ?" Bổn vương đúng là tin ngươi cái gì đều có thể bậy bạ a!


      Nâng lên tay trái, vận đủ nội lực chuẩn bị đem nữ nhân này chưởng đập bay. . . . . .


      Mỗ nữ hoảng sợ nhìn cái tay kia càng ngày càng gần mình , trái tim căng lên, trong đầu nguồn điện " ầm " tiếng. . . . . . Có rồi !


      lúc bàn tay kia cách mình chỉ có centimet , mỗ nữ bắt lấy cánh tay của , rồi sau đó rất nhanh mở miệng: "Bổn vương phi là thấy Tiểu Nguyệt ra nhiều khuyết điểm của hoàng thượng , có vẻ như thích hoàng thượng, nhưng là hôm qua hoàng thượng đem những thứ trân quý gì đó đều ban cho nàng , cho nên bổn vương phi thâm sâu cho rằng hoàng thượng là lương phối của Tiểu Nguyệt!"


      Nhìn nữ nhân này bắt được tay mình, lại vẫn còn đống chuyện đâu vào đâu , Hiên Viên Ngạo khóe miệng giật giật, dùng lực đem tay mình rút về tới, rồi sau đó mở miệng: "Cho nên a?" Nàng những cái này cùng "Đệ nhất hoàng hậu —— Vũ Văn Tiểu Tam" có gì quan hệ?


      "Cho nên người ta liền cố ý lấy chính mình so sánh , xem Tiểu Nguyệt có ghen hay ! Thuận tiện cho Tiểu Nguyệt kỳ gả cho hoàng thượng là có rất nhiều chỗ tốt , vô cùng có khả năng để cho nàng trở thành đệ nhất hoàng hậu, ghi danh sử sách ! Bổn vương phi chính mình, chẳng qua là vì bắt chước chút , lời và việc làm đều là mẫu mực, để cho Tiểu Nguyệt có thể càng thêm khắc sâu nhận thức đến những thứ này ưu đãi!" Mỗ nữ mặt đỏ khí thở gấp hưu vượn.


      Tiểu Nguyệt vô tội trúng đạn gì ngẩng đầu nhìn trần nhà , nàng đây là tạo ra nghiệt gì a, hầu hạ vị tiểu thư như vậy, cư nhiên đem việc này đều đá qua cho nàng!


      Hiên Viên Ngạo nghe nàng khéo như rót mật vào tai , tức giận kìm nén tại ngực, là phát cũng phát ra, nuốt cũng nuốt trôi, sắc mặt đến mức xanh mét!


      "Vậy vương phi muốn ngừng bổn vương , còn có những đánh giá đối bản vương là sao?" Nếu những lời này đều có thể đến người Tiểu Nguyệt , vậy nên suy xét ài nàng mà xây tòa thần điện, để cúng bái rồi !


      Nhưng là. . . . . .


      Lập tức bên tai liền vang lên giọng thanh thúy lại mất đẹp ngọt ngào, lại vẫn mang theo chút tự mãn . . . . .

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 28: Người tới, vả miệng cho bổn vương phi !



      "Bởi vì thời điểm mà bổn vương phi những ưu điểm của hoàng thượng Tiểu Nguyệt cho bổn vương phi rằng Vương gia cũng sai, tuy nhiên Tiểu Nguyệt và bổn vương phi quan hệ rất tốt , nhưng vẫn là muốn phòng bị nàng cũng thích Vương gia, muốn tranh cùng với bổn vương phi .



      Cho nên , bổn vương phi trước hết để cho Vương gia ngừng bổn vương phi, cùng với việc bổn vương phi ngừng Vương gia mà chính là để dò xét nàng phen. Xem biểu của nàng , tựa hồ hề tán thành nô tì cùng Vương gia chia ly, cho nên nô tì hơi hơi yên tâm.


      Nhưng lại sợ nha đầu kia khẩu thị tâm phi, cho nên cố ý chút bậy bạ về Vương gia , để cho nàng đối Vương gia hiểu lầm, như vậy bổn vương phi có thể tránh cho tỷ muội thân thích cùng người ta cướp đoạt phu quân rồi !" Mỗ nữ xong lại vẫn khó xử nhìn Hiên Viên Ngạo. . . . . .


      Thấy như bị sét đánh. . . . . .


      Nàng lại đỏ mặt, ưỡn ẹo mở miệng: "Kỳ người ta cực kỳ để ý Vương gia !"


      Tiểu Nguyệt miệng há thành hình chữ o , biết gì nhìn tiểu thư nhà nàng , láo quá thể thôi?


      Trong lòng Hiên Viên Ngạo cảm xúc ngổn ngang phức tạp thể dùng ngôn ngữ để diễn tả! Tiện nhân này, tới cùng còn có chuyện gì là nàng thể ?


      Nhớ tới quyết định mới vừa rồi trong lòng mình . . . . . . Nếu là chuyện này cũng có thể đến người Tiểu Nguyệt , suy xét nên xây tòa miếu thờ cho nữ nhân này lấy cúng bái để bày tỏ , mặt liền vô cùng xấu hổ. . . . . .


      Vũ Văn Tiểu Tam nhìn vẻ mặt xấu hổ , cảm thấy vừa động, tính mở miệng thăm dò : "Vương gia có phải người suy nghĩ tính xây điện thờ cho bổn vương phi hay . . . . .
      ."


      "Bổn vương làm sao có thể suy xét xây điện thờ cho ngươi !" Đáp rất nhanh, lại làm cho người ta thấy được giấu đầu hở đuôi .


      Mỗ nữ che miệng cười: "Người ta biết Vương gia cân nhắc xây thần điện, bởi vì Vương gia chuẩn bị xây miếu thờ !"


      Mỗ Vương gia nghe nàng vừa như vậy, tức giận đến suýt nữa phun ra búng máu tươi!


      Rồi sau đó gắt gao trừng mắt nàng , sau lúc lâu trong lòng rất nhanh loại bỏ lần đá văng cửa, nữ nhân này già mồm át lẽ phải . Trong đầu cư nhiên câu có thể lấy ra phản bác!


      Vũ Văn Tiểu Tam lên mặt ngồi trở lại ghế , bắt chéo hai chân nhìn , ha ha. . . . . . Cùng bản tiểu thư giảng đạo lý, hoàn toàn là biết lượng sức!


      Tuy là phản bác được, nhưng sửa chữa tiện nhân này lại cảm thấy tức giận khó mà nhịn !


      Nhìn nhìn dáng ngồi bất nhã cùa nàng kia , lại gầm lên: "Vũ Văn Tiểu Tam, ngươi có thể có bộ dáng làm vương phi hay , ngồi có tướng , phủ tướng quân dạy bảo ngươi như vậy sao?"


      Ta ! Chết tiệt tại ngay cả lão tử ngồi như thế nào ngươi cũng quản? Nhà ngươi ở trong cầu Hoàng hà à ? Quản rộng như vậy!


      Mỗ nữ cười hì hì mở miệng: "Vương gia, người cũng biết đó là phủ tướng quân, nô tì đúng là tướng môn hổ nữ, đương nhiên phải hào sảng hơn so với những nữ tử bình thường chút !"


      xong còn đứng đứng dậy vỗ vỗ bộ ngực chính mình , não đại nghiêng 75 độ nhìn phía , bộ dáng dương dương đắc ý . . . . . .


      Thấy nữ nhân này nửa điểm cũng xấu hổ, lại vẫn dương dương tự đắc, Hiên Viên Ngạo vận đủ bẩy phần nội lực mới cưỡng chế kích thíc chưởng chụp chết nàng ! Đầu Tiểu Nguyệt lại càng đầy hắc tuyến nhìn tư thế của tiểu thư nhà nàng , gì nhìn ngoài cửa sổ. . . . . .


      "Vương gia, trắc vương phi mang theo các phu nhân tới thỉnh an vương phi !" Hạ nhân tiến vào thông báo.


      Các phu nhân? Vũ Văn Tiểu Tam kinh ngạc nhìn Hiên Viên Ngạo liếc mắt cái, này nha diễm phúc ít a, còn có các phu nhân?


      Nhìn ánh mắt kỳ dị của nữ nhân này , Hiên Viên Ngạo lại buồn bực, đây là ánh mắt gì? có mấy thị thiếp bình thường sao?


      Vũ Văn Tiểu Tam có phản ứng đến , bộ dáng ung dung đắt tiền như hoa đến chỗ của chủ vị , ngồi xuống, rồi sau đó môi son khẽ mở: "Để cho các nàng tiến vào."


      Nếu là con heo này còn có thị thiếp , dựa theo lễ tiết, hôm qua sau khi các nàng từ hoàng cung trở về nên tới bái kiến nàng. Vậy mà kéo dài tới hôm nay mới đến, xem ra là muốn ra oai phủ đầu với nàng , vậy để cho chúng ta nhìn xem, là ai ra oai phủ đầu với ai rồi !

      Hiên Viên Ngạo nhanh sải bước ngồi xuống ở vị trí chủ tọa, miễn cho nữ nhân này lại bắt nạt người khác!


      Chỉ chốc lát sau, Nguyệt Vô Hạ liền dắt đám nữ quyến tiến vào, nhìn xem khuôn mặt xanh tím của nàng kia , Hiên Viên Ngạo cùng Tiểu Nguyệt đều có chút đành lòng xem quay đầu . . . . . .


      Vũ Văn Tiểu Tam nhưng lại nhìn nhóm người thị thiếp , ngầm hạ suy xét, các nữ nhân đồng loạt khom lưng: "Bái kiến vương phi!"


      Miệng cung kính , ánh mắt lại quấn ở người Hiên Viên Ngạo , Nguyệt Vô Hạ cũng là có chút kinh ngạc, Ngạo ca ca làm sao có thể ở trong này?


      Sau lúc lâu. . . . . .


      Mãi đến lúc các nữ nhân thắt lưng đều nhanh mỏi muốn gãy, cũng có nghe thấy thanh của người ngồi chủ vị để cho các nàng đứng dậy , cảm thấy vô cùng buồn bực, vị vương phi này có phải đầu óc có bệnh hay ? Biết rành rành Vương gia thích nàng, nàng lại vẫn ở trước mặt vương gia làm khó dễ các nàng, này phải tự chui đầu vào rọ sao?


      Hiên Viên Ngạo ở bên lên tiếng, nhìn xem nữ nhân này nghĩ muốn làm cái quỷ gì!


      Vũ Văn Tiểu Tam nâng ly trà lên, nhàng uống hớp, rồi sau đó mở miệng : "Tiểu Nguyệt, hồ sen hoa nở như thế nào?"


      A? Tiểu thư đột nhiên hỏi cái này làm cái gì? Tuy là khó hiểu, nhưng là ngoan ngoãn đáp lời: "Tiểu thư, bây giờ còn là đầu hè, cho nên cũng chỉ là chút nụ hoa."


      "Uh`m!" nhàng lên tiếng, sau đó lại mở miệng, "Hôm qua, bản cung trong lúc vô ý thấy được câu, rằng: trưởng ấu hữu tự, tôn ti hữu thứ. Nề hà bổn vương phi tài sơ học thiển, nhìn lâu sau, đúng là thể hiểu thấu đáo hàm nghĩa này , nghe trắc phi muội muội là đệ nhất tài nữ của Hiên Viên đế quốc ta , liền do muội muội tới giải đáp phen như thế nào?"


      Lời này để cho chúng cơ thiếp cảm thấy cả kinh, vốn tưởng rằng nàng năm lần bảy lượt chọc giận Vương gia, lại vẫn động tí liền ra tay đánh người, bất quá là người đàn bà đanh đá ngốc nghếch thôi, nhưng là nàng lại ra lời này. . . . . . Xem ra vị vương phi này hề dễ đối phó giống như các nàng tưởng tượng !


      "Tỷ tỷ, những lời này là ý , già, trẻ, lớn bé đều có thứ tự , câu này nhắc nhở mọi người phải chú ý lễ nghĩa!" Nguyệt Vô Hạ cam nguyện đáp lời, Vũ Văn Tiểu Tam đây chính là vì nhắc nhở nàng, nàng mới đúng chính thất sao?


      Tiếng của Nguyệt Vô Hạ vừa dứt, cái chén của Vũ Văn Tiểu Tam liền ném vào bàn: "Vậy bọn muội muội có thể cho tỷ tỷ hay , vì sao ngày hôm trước bổn vương phi vào cửa, các ngươi lại kéo dài tới hôm nay mới đến?"


      tiếng này vang lên, để cho mấy cơ thiếp nhát gan chân mềm nhũn, trực tiếp quỳ gối xuống. . . . . .


      Hiên Viên Ngạo tuấn mi cũng hơi hơi vặn lên, đám nữ nhân này khi nào trở nên có đúng mực như vậy ? Bất luận Vũ Văn Tiểu Tam có làm thích hay , chính thất, chung quy là chính thất!


      "Vương phi tỷ tỷ, hôm qua nô tì thân thể khoẻ, cho nên có đến!" người mặc quần áo mầu hồng , cực kỳ mị mở miệng, đáy mắt nhưng đều là khinh thường đối Vũ Văn Tiểu Tam .


      Ánh mắt của nàng, tự nhiên để cho Vũ Văn Tiểu Tam thu nhập đáy mắt, cảm thấy cười thầm tiếng, nàng lo chọn người nào để ra tay đây , có đưa lên cửa là tốt!


      "Muội muội tên gọi là gì?" tiếng hỏi này cực kỳ ôn hòa, để cho các nữ nhân đều có chút phản ứng kịp.


      Nữ tử áo đỏ xinh đẹp cười: "Bẩm vương phi tỷ tỷ, nô tì là nữ nhi của Binh Bộ Thượng Thư , Hoa Mị Ảnh."


      Nàng là hòn ngọc quý tay Binh Bộ Thượng Thư , trong bữa tiệc bách hoa , nàng liền đối với Vương gia vừa gặp thương, hoàng thượng đem nàng tứ hôn cho Vương gia, Vương gia lại trực tiếp cự tuyệt !


      Vì thế nàng liền đối với hoàng thượng chỉ cần có thể gả cho Vương gia, kể cả làm thị thiếp nàng cũng cam nguyện, về sau Vương gia mới thu nàng, về sau đối nàng cũng là đặc biệt chiều, trước khi Nguyệt Vô Hạ vào cửa , nàng liền là nữ chủ nhân thực quyền ở vương phủ .


      Vương phi lại như thế nào, phải có thể đối nàng ấm giọng lời ?


      Chợt , vị trí chủ thượng nữ tử vẻ mặt ôn hoà tử biến sắc, tiếng gầm lên: "Người tới, vả miệng cho bổn vương phi !"

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 29: Tỷ tỷ đánh là muốn tốt cho muội!


      Mọi người nghe xong lời của nàng mắt trừng to dám to, đều vừa chuyện tốt, như thế nào lại đột nhiên muốn đánh?

      Vũ Văn Tiểu Tam nhìn thị tì bên cạnh đứng ngây người: “Bổn vương phi chuyện, ngươi nghe thây sao?”

      Thị tì run lên, cuống quít quỳ xuống, mở miệng: : "Nô tỳ đáng chết! Nô tỳ đáng chết! Nô tỳ. . . . . ."

      Cảm thấy sốt ruột thôi, chuyện hôm qua vị tân vương phi này, đánh trắc vương phi cùng hai ma ma biết, nàng vừa rồi đứng ngẩn người, đem lời Vương phi như gió thoảng bên tai, hôm nay nàng hẳn vậy ....

      “Tốt lắm, lần sau bổn vương phi chuyện, tỉnh táo chút là được.!” Người chân chính đắc tội với nàng, nàng cũng làm khó dễ.

      Thị tì kia nghe vậy, kích động mở miệng: “Tạ ( tạ ơn) Vương phi!” Trong mắt đều là cảm kích, nàng làm sai mà Vương phi cũng chỉ trích, Vương phi là người tốt!

      Nhìn ánh mắt cảm kích của nàng, ngay cả da mặt Vũ Văn Tiểu Tam từ trước đến nay dày hơn so với Nam Sơn, cũng có chút xấu gổ quay đầu ...

      Thị tì đứng lên, rồi sau qua chỗ Hoa Mi Ảnh, giơ tay lên chuẩn bị đánh....

      “Vương phi tỷ tỷ, thần thiếp làm sai điều gì? Người vì sao phải đánh thiếp?” Hoa Mị Ảnh tránh tay của thị tì, vẻ mặt phục nhìn nàng.

      Mày kiếm Hiên Viên Ngạo cũng nhăn lại, có chút hờn giận nhìn Vũ Văn Tiểu Tam, vốn cho rằng nàng chỉ đùa chút mà thôi, nghĩ tới muốn đánh ! cũng thấy trong mắt Hoa Mị Ảnh có chút khinh thường, chỉ là nữ nhân này hề có lý do cũng đánh người, cũng thể nào nổi!

      Vũ Văn Tiểu Tam đứng lên, từng bước tới, khóe môi nhếch lên nụ cười ôn nhã, tư thái cũng cực kỳ tao nhã, giống như từng bước từng bước giẫm lên hoa sen, khiến cho nhóm cơ thiếp câm như ve mùa đông...

      Bước đến trước mặt nàng, bộ dạng duyên dáng quý phái: “Vậy để tỷ tỷ cho muội muội, muội làm sai điều gì.”

      “Muội muội có thể biết thân phận của mình?” Vẻ mặt Vũ Văn Tiểu Tam khinh thường nhìn nàng, dám lấy ánh mắt khinh thị nhìn lão nương, chỉnh chết ngươi ta sống uổng phí rồi!

      Đôi mắt hoa đào của Hoa Mị ẢNh nhíu lại, lên chút ý tứ cam lòng, rồi sau đó mở miệng: “Muội muội chỉ là thị thiếp nho , tự biết thân phận thấp kém.”

      Đôi mắt đẹp kia có chút di chuyển lướt qua Hiên Viên Ngạo, Hiên Viên Ngạo cũng có chút bất đắc dĩ, Hoàng huynh tứ hôn cho cùng Hoa Mị Ảnh, cũng tiện từ chối, đúng là Vũ Văn Tiểu Tam muốn Hoàng huynh hạ đạo thánh chỉ đưa cho , cự tuyệt cũng hông được!

      Sau này thấy Hoa Mị Ảnh đối với mảnh chân tình, xuất phát từ cảm động, đối với nàng cũng tệ, cũng phải nghĩ tìm cơ hội đưa nàng lên làm trắc phi, còn có làm kịp, Vũ Văn Tiểu Tam cùng Nguyệt Vô Hạ vào cửa rồi. tại nhìn ánh mắt Hoa Mị Ảnh, trong lòng cũng có chút áy náy!

      “A...? Thị thiếp? Nếu bồn Vương phi nhớ làm, tại Hiên Viên đế quốc ta, bất luận là tiểu thiếp hoặc là thị thiếp địa vị hèn mọn, đều chỉ có thêt tự xưng ta, nô tỳ, thiếp thân hoặc tiện thiếp, là ai cho muội muội gan, dám tự xưng thần thiếp? Có phải trong lòng ngươi, có ý muốn ngồi lên vị trí Vương phi?” Câu hỏi sau cùng, lời mau lẹ, thần sắc nghiêm nghị!

      Này....thân thể Hoa Mị Ảnh run lên, nàng vẫn chú ý đến những chi tiết này, dĩ vãng vẫn đều tự xưng là “thần thiếp”, cái này...

      Thân thể Nguyệt Vô Hạ bên cạnh nàng cũng run lên, nàng cũng tự xưng là “thần thiếp”, may mắn hôm nay đụng vào họng súng phải nàng! Về sau xưng hô này nhất định phải thay đổi, nếu ....

      “Đây là điều thứ nhất!” Vũ Văn Tiểu Tam lạnh lùng dứt lời, nàng tới vài bước, mấy người vây quanh đều vì Hoa Mị Ảnh đổ mồ hôi lạnh sau lưng, mở miệng lần nữa: “Thứ hai, màu đỏ này, từ trước đến nay chỉ có chính thất mặc, ngay cả trắc phi phi muội muội cũng biết quy tắc tự chuyển qua mà hồng, là ai cho muội muội lá gan dám mặc màu đỏ?”

      Tất cả mọi người đều nhìn xiêm y đỏ rực kia của Hoa Mị Ảnh, tại Vương phủ ba bốn năm qua, Hoa Mị Ảnh vẫn đều là mặc y phục mày đỏ, Vương phủ cũng có nữ chủ tử chính thất, nên tất cả mọi người đều xem vấn đề này!

      Kỳ bọn biết là, đây là mỗ nữ có ý muốn bới móc, nàng muốn phiền toái, mặc kệ là mặc y phục màu gì ta có thể đều lựa chọn để chỉ trích ngươi!

      “Vương phi tỷ tỷ, thần thiếp.... nô tỳ phải là có ý mạo phạm Vương phi tỷ tỷ!” Hoa Mị Ảnh vội vàng mở mieengh, bởi vì hai tội danh này quá lớn! tôn trọng chính , hoặc có lòng riêng, trong Vương thất quý tộc, ít nhất cũng là bốn mươi hình trượng (40 trượng ), đánh bốn mươi đại bản kia, nàng còn có đường sống sao?

      “Đây là thứ hai!” Mỗ nữ phản trước lời cầu xin tha thứ của nàng, lại mở miệng.

      Tiếp theo từng bước tiêu sái từ từ về phía ghế chủ vị, xoay người ngồi xuống, lại bưng cố trà kia lên, nhàng nhấp chút, nước trà có chút hơi lạnh, uống được...Tao nhã để cái chén xuống, đôi mắt nhìn chúng cơ thiếp trong đại sảnh vẫn duy trì trạng thái hành lễ, thấy mọi người trong lòng đều đổ mồ hôi lạnh, lại mở miệng với Hoa Mị Ảnh...

      “Thứ ba, bổn vương phi sai người vả miệng, vậy mà còn dám trốn, hoàn toàn đem bổn vương phi để vào mắt! Trong lòng muội, có vị trí của bổn Vương phi?” Nới tới đây, Vũ Văn Tiểu Tam khỏi bắt đầu cảm tạ kiếp trước xem những vở kịch cung đấu, tiểu thuyết cung đấu, hôm nay là đại ân giúp nàng! Nhìn , nàng sắm vai Vương phi chuẩn!

      Riêng ba tội lớn này, tại Hiên Viên đế quốc là phạm vào nữ giới, có trục xuất nàng khỏi Vương phủ cũng đền hết tội!

      Hoa Mị Ảnh vội vội vàng vàng ngẩng đầu nhìn về phía Hiên Viên Ngạo, hi vọng có thể giúp mình, nhưng nhìn mặt biểu cảm, đành phải mở miệng tự cứu: “Là nhà muội muội dạy chưa đúng, làm việc thất đức, là muội muội phải, muội muội đa tạ tỷ tỷ dạy bảo ! Tỷ tỷ là đương gia chủ mẫu, nhất định khoan hồng độ lượng, vậy so đo cùng muội muội mới đúng!”

      xong lời này, nét mặt hồ ly có chút tự mãn, ta cũng tin ta tâng bốc ngươi như vậy, ngươi còn có thể đánh ta, nếu ngươi vẫn đánh, vậy chứng minh Vũ Văn Tiểu Tam ngươi là kẻ lòng dạ hẹp hỏi, có lòng bao dung!

      Nếu nàng gặp người khác, có lẽ hôm nay nàng có thể tránh được kiếp, nhưng mà hết lần này đến lần khác, nàng lại gặp phải đúng Vũ Văn Tiểu Tam....

      Chỉ thấy vị chủ tọa kia khẽ cười tiếng, rồi sau đó mở miệng, : “Muội muội biết chính mình là nhà dạy tốt, còn có thể thẳng thắn thành khẩn như vậy, làm cho tỷ tỷ có chút khâm phục.”

      Lời này thốt ra, khuôn mặt vẻ đắc ý của Hoa Mị Ảnh nháy mắt trở nên cứng ngắc...

      Tuy là chế nhạo, nhưng so với việc bị đánh tốt hơn ! Đây là tiếng lòng của mọi người, nhưng mà....

      thấy người nọ mở miệng lần nữ: “Muội muội sai, tỷ tỷ nên khoang dung độ lượng, theo lẽ thường hẳn nên cùng muội muội so đo, nhưng mà nếu cho muội muội nhớ kỹ chút, tỷ tỷ sợ...”

      Trong lòng mọi người vì lời ra mà dâng lên, chờ đoạn dưới của nàng...

      Thu hồi đủ vẻ mặt của mọi người, mỗ nữ lại mở miệng lần nữa: “Ài, hôm nay tại vương phủ sao, nếu ngày kia muội muội nhìn thấy thiên nhan ( mặt Hoàng thượng), hoặc là may mắn được thái hậu triệu kiến, cũng bất kính như vậy đối với Hoàng thượng mẫu hậu, kia tuyệt đối phải là chỉ mấy cái bạt tai đơn giản như vậy đâu! mất đầu, nặng liên lụy cả nhà! Vì muốn tốt cho muội muội, tỷ tỷ hôm nay quyết định cho muội muội chút giáo huấn, để tránh tương lai muội muội lại phảm phại sai lầm lớn thể cứu vãn ! Muội muội cũng nên quá cảm kích tỷ tỷ ! Người tới, đánh cho ta!”

      Khóe miệng Hiên Viên Ngạo giật giật, quay đầu nhìn nàng....Cái nữ nhân này, tình gì trong miệng nàn mà ra, cũng đều là vì tốt cho người khác?

      Thị tì nghe lời tiến lên, đối với mặt xinh đẹp của Hoa Mị Ảnh kia cái tát lại cái tiết liên tiếp giáng xuống....

      Hiên Viên Ngạo lên tiếng, thờ ơ lạnh nhạt. . . . . .

      Tiểu Nguyệt nuốt nước miếng, vừa sùng bái vừa sợ hãi nhìn tiểu thư nhà nàng...May mắn nàng cùng tiểu thư là phe ! May mắn!

      Vũ Văn Tiểu Tam mặt đổi nhìn người bị đánh, chỉ bằng ngươi cũng dám dùng ánh mắt khinh thị nhìn lão nương? cho ngươi chút giáo huấn ngươi biết vì sao hoa lại đỏ như thế!

      "Bốp" !"Bốp" !"Bốp" ! . . . . . . đại điện yên tĩnh tiếng động vô cùng ràng. . . . . .
      bội phục chị nữ 9 này, chuyện gì cũng đc, mà sao nam 9 mờ nhạt vậy ta? thanks :icecream: :icecream: :icecream:

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      @Dạ Hàn Nguyệt: e đâu rồi? :cry: ss ko liên lạc được với em nên đành post lên nhé :secret:

      Chương 30: Chim gõ kiến, sống lâu!

      Edit: Dạ Hàn Nguyệt


      Khóe mắt Nguyệt Vô Hạ có chút hả hê , Hoa Mị Ảnh này , luôn tự cho mình là nữ chủ nhân của vương phủ, ngay cả trắc phi như nàng cũng để ở trong mắt. Hôm nay Vũ Văn Tiểu Tam giúp nàng dạy dỗ đúng lúc!


      Đỉnh đầu của các cơ thiếp khác đều là mồ hôi hột cũng dám động đậy, tư thế hành lễ cứng đờ, sợ lại làm ra sai lầm, lại chịu kết cục bi thảm như Mị phu nhân!


      Các nàng biết, nếu Vũ Văn Tiểu Tam có tâm chọn chỗ sai, toàn thân các nàng đều là lỗi! Ở đâu còn cần đợi các nàng lộ ra sơ hở!


      Khuôn mặt xinh đẹp của Hoa Mị Ảnh bị đánh xưng lên, dưới lớp tay áo bào rộng lớn kia, móng tay đâm sâu vào thịt, máu dọc theo ngón tay trắng noãn chảy xuống.........


      Nàng tuyệt đối nhớ cái nhục ngày hôm nay! Mắt thâm độc quét về phía Vũ Văn Tiểu Tam, mối thù này, Hoa Mị Ảnh ta nhất định đền gấp trăm ngàn lần!


      Mỗ nữ bưng chén lên, nhàng mân mê, đem ánh mắt của nàng thu về đáy mắt, xem ra Hoa Mị Ảnh này học ngoan tí nào, chúng ta còn nhiều thời gian, tỷ tỷ từ từ giáo huấn ngươi!


      Vẫn là đánh cho trong mắt Hoa Mị Ảnh chỉ còn thảm hại và nước mắt, Vũ Văn Tiểu Tam mới hài lòng mở miệng: "Tốt lắm, dạy dỗ vậy là đủ rồi, trừng phạt quá nặng, người khác bổn vương phi thấu tình đạt lý!".


      Gì? Đánh thành như vậy, còn "Dạy dỗ "? Ngay cả khóe miệng Hiên Viên Ngạo cũng hơi co quắp chút.


      Lúc này ánh mắt mọi người nhìn lại vị vương phi này, đây mới là thay đổi, nữ nhân này quá kinh khủng!


      Nhìn chút tình trạng khom lưng hành lễ của mọi người, Vũ Văn Tiểu Tam nhàng mở miệng:" Tốt lắm, đứng lên trước !".


      Chúng cơ thiếp như nhặt được đại xá, nếu vương gia ở nơi này, các nàng muốn xoa xoa cái thắt lưng đau của mình!


      Tiếp theo, chính là kính trà vị vương phi này!


      Hạ Vô Nguyệt lên, chỉ thấy nàng hé ra mặt sưng lên giống như đầu heo, từng bước từng bước bưng trà, cung kính quỳ xuống, nhưng vẻ mặt cam lòng: "Mời vương phi tỷ tỷ uống trà!".


      A!............. Quả nhiên là vợ cả có khác! Hiên Viên Mặc kia tệ, nhỡ để nàng làm vương phi, nếu để cho Nguyệt Vô Hạ kia làm vương phi, quỳ gối nơi này chính là nàng!


      Nhận lấy trà, uống hớp, rồi sau đó để xuống: "Hôm qua muội muội vì sao chưa đến chào bổn vương phi ? lẽ cũng giống Mị Ảnh muội muội thân thế khó chịu?".


      Nàng đây là chặn đường lui, người khác vừa rồi thân thể khó chịu, bị đánh, xem ngươi còn dám hay cũng thân thể khó chịu!


      Quả nhiên, đôi mi thanh tú Nguyệt Vô Hạ nhíu lại, biết đáp lại như thế nào........


      Ở bên Hiên Viên Ngạo mở miệng: " Hạ nhi hôm qua phải bị vương phi đánh sao? Thân thể khó chịu cũng là bình thường!".

      Mỗ nữ căm tức nhìn con chim gõ kiến này cái, ngươi đặc biệt nhiều chuyện! Lão nương cái gì ngươi cũng phải chen miệng!


      Nhìn thấy ảnh mắt của nàng, Hiên Viên Ngạo giả vờ quay đầu , đây là giảng đạo lý có được hay ?


      "Nếu vương gia vì muội muội mở miệng, tỷ tỷ cũng chỉ trích muội muội, nhưng mà muội muội phải nhớ, có số là của ngươi, tỷ tỷ giành, mà số là thuộc về tỷ tỷ, muội muội cần phải tranh!"Vũ Văn Tiểu Tam có thâm ý câu, cành ô-liu là ta ném, có tiếp hay là ở ngươi.


      Con ngươi Nguyệt Vô Hạ trợn to, dám tin nhìn nàng, ý của nàng ta là, nàng ta cùng nàng giành Ngạo ca ca sao? Con ngươi thanh khiết thoáng qua có chút do dự, rồi sau đó nháy mắt kiên định, hừ, ngồi lên vị trí vương phi, ý tứ hoàn hảo cùng nàng tranh Ngạo ca ca!


      Nhìn Nguyệt Vô Hạ chút, Vũ Văn Tiểu Tam thú vị nhếch miệng, bầy cổ nhân này là ngoan cố!


      Hiên Viên Ngạo cũng nhíu mày suy nghĩ sâu xa, suy nghĩ ý tứ của những lời này.........


      "Tốt lắm, đứng lên !".


      Nguyệt Vô Hạ vừa nghe, lập tức đứng lên, ngoan ngoãn lui ra.............


      Tiếp theo nữ nhân quần áo màu vàng tiến lên, mặt cũng là kiêu ngạo và ngang ngược, đánh Hoa Mị Ảnh như thế nào, vương gia thích, nàng cũng phải là gì, hơn nữa nàng tự nhận thể bị nàng ta tìm ra lỗi!

      "Thiếp thân Mục Điệp Y, mời vương phi tỷ tỷ uống trà!" chén trà giơ lên ở trước mặt Vũ Văn Tiểu Tam.


      Sắc mặt ương ngạnh và đầy kiêu ngạo này, ảnh hương nghiêm trọng tâm tình của Vũ Văn Tiểu tam, đặc biệt sao, thị thiếp nho cũng dám trước mặt lão nương phách lối?


      Nhận lấy cái ly, tay của Mục Y Điệp cố ý run lên, nước trà hướng Vũ Văn Tiểu Tam hất , cũng may nàng sớm có phòng bị, giơ chân nhanh, chín mươi độ xoay tròn, thánh thoát kiếp.........


      " xin lỗi, tỷ tỷ, muội muội cũng phải cố ý!" Thấy có thành công hất lên người nàng, Mục Y Điệp mặc dù cảm thấy đáng tiếc, nhưng mà bộ dáng còn giả vờ sợ hãi.


      phải cố ý? Ngươi tưởng mẫu thân đại nhân ngươi là đứa trẻ ba tuổi sao?


      Vũ Văn Tiểu Tam theo lời của nàng, : "Nếu muội muội phải cố ý, tỷ tỷ cũng thêm gì...........".


      Nghe nàng đến chỗ này, Hiên Viên Ngạo rất kinh ngạc nhìn nàng, nữ nhân này hôm nay chuyện tốt như vậy?


      Chỉ thấy mỗ nữ dừng lát, con ngươi chợt trợn to lên, hình như có chút kinh dị nhìn y phục của nàng, mở miệng lần nữa: "Muội muội hôm nay mặc y phục, bộ m àu vàng , khiến bổn vương phi vừa nhìn, còn tưởng rằng thấy được Hoàng hậu đây!".


      A? Này..........

      Mục Y Điệp mặt méo thành đoàn, đây phải là hãm hại sao?



      Hiên Viên Ngạo khóe mắt kéo lên, mặc dù sớm đoán được nữ nhân này phải tốt như vậy, nhưng mà thời điểm phát sinh chuyện, sâu sắc gì!



      Tiểu Nguyệt khó khăn nuốt ngụm nước miếng, đồng tình nhìn Mục Điệp Y...........


      "Tỷ tỷ, Hoàng hậu là mẫu nghi thiên hạ, muội muội mặc bộ y phục há có thể bắt chước, kính xin tỷ tỷ nên chế nhạo muội muội" Ở vương phủ nhiều năm như vậy, nàng há có thể dễ dàng bị đánh sụp đổ !


      Mỗ nữ khẽ cười tiếng: "Phong thái Hoàng hậu, đương nhiên người bình thường như muội muội sao có thể bắt chước. Chẳng qua là muội muội hôm nay ngay cả hoàng y cũng mặc, là đối với Hoàng tẩu tương lai đại bất kính, cho nên.........".


      "Tỷ tỷ, muội muội chẳng qua là mặc hoàng y, làm sao đối với hoàng hậu.........." Mục Điệp Y cố gắng để ý.


      "Mặc hoàng y cũng phải đại g ì, chẳng qua là màu vàng, từ trước đến nay đều chỉ có hoàng gia chính thống mới có thể dùng màu sắc này, tỷ tỷ rất sợ muội muội hôm nay mặc hoàng y, ngày mai liền đánh bạo mặc hoàng bào! Tỷ tỷ mới giúp d ạy d ỗ Mị Ảnh phu nhân , bây giờ cũng thể thiên vị, người đâu, lôi ra, đánh hai mươi trượng" Ta đánh ngươi! Ta đánh ngươi! Ngươi đánh ta thử coi! Ngu ngốc!


      Hiên Viên Ngạo cũng lên tiếng, sớm dự liệu loại kết quả này, hơn nữa biết , nếu như bây giờ mở miệng giúp, nữ nhân kia có thể kéo người ủng hộ Mục Điệp Y đối với Hoàng hậu bất kính! Vì vậy......... Mọi người cùng nhau nhìn thấy Mục Điệp Y bị bắt ra ngoài..........


      Từng tiếng kêu thảm thiết truyền vào, làm cho mọi người lạnh cả người..........


      Từ trước đến nay cùng Mục Điệp Y quan hệ tệ, Ngọc Vân Hà từ bên cạnh mở miệng: "vương phi tỷ tỷ, y phục Điệp Y phu nhân chẳng qua là.........".


      Vậy mà Vũ Văn Tiểu Tam căn bản cùng nàng , mà là kinh ngạc mở miệng: "Y phục muội muội hôm nay cũng kỳ, bổn vương phi vừa nhìn.........".


      Ngọc Vân Hà vừa nghe, vội vàng quỳ xuống: "Vương phi tỷ tỷ, nô tì sai lầm rồi, nô tì bao giờ, hồ ngôn loạn ngữ nữa!" Giúp người khác ra mặt, chính là liên lụy đến mình.


      Thấy nàng có lòng hối cải, Vũ Văn Tiểu Tam hài lòng gật đầu cái, hề gây khó khăn nữa: "Muội muội biết mình sai lầm là tốt rồi, bổn vương phi bình sinh ghét nhất chính là chim gõ kiến, miệng dài vô cùng, còn vui vẻ với thuyết tam đạo tứ, người như vậy, bình thường mệnh được lâu!".


      Vừa thâm ý liếc nhìn Hiên Viên Ngạo, ánh mắt viết: Chim gõ kiến, sống lâu!


      Hiên Viên Ngạo nghe nàng chỉ gà mắng chó, lại nhìn thấy mắt nàng tràn đầy ám chỉ, giận suýt nữa hơi lên..........
      Ôi chị Tam oai quá ....ngưỡng mộ ghê nha.... :blahblah: :blahblah: :blahblah:
      THANKS :iou:
      Chương 31: Lại là tên ngắn dương thọ kia giở trò quỷ!


      "Được rồi , hôm nay đến đây , bổn vương phi mệt mỏi, các ngươi cũng cần mỗi ngày tới thỉnh an nữa. " Vũ Văn Tiểu Tam bày ra bộ dáng mệt mỏi , nhưng thấy thế nào cũng cảm thấy được đây là bộ dáng của người tiều tụy vì bệnh tật.


      Tiểu Nguyệt gì xem xét tiểu thư nhà nàng , tiểu thư, người giả vờ quá mắc rồi ! Bộ dáng của người phải mệt mỏi, là bị bệnh!


      "Thiếp thân cáo lui!" Chúng cơ thiếp cúi chào xong, mỗi người lại bày ra tư thế tự nhận là đẹp nhất, tự nhận là tao nhã nhất cất bước ra ngoài, hi vọng ở trước mặt vương gia lưu lại ấn tượng tốt.


      Chỉ có Hoa Mị Ảnh là bị đỡ trở về , mà Mục Điệp Y tức bị nâng trở về !


      "Vương gia, các nàng đều , người còn sao?" Mỗ nữ sắc mặt bất thiện nhìn !


      Vừa mới muốn tìm Nguyệt Vô Hạ gây , bị ngăn cản, con chim gõ kiến lắm miệng này ! Tên dương thọ ngắn ngày này ! Cút xa cho lão nương !


      Nhìn nữ nhân này trong mắt ràng là ghét , mỗ Vương gia hơi ngăn lại ở ngực, suýt nữa khống chế được!


      "Vương phủ này là cuả bổn vương , vương phi đây là hạ lệnh đuổi khách sao?" Hiên Viên Ngạo nổi giận đùng đùng trừng mắt nàng, ngày nào đó bị tiện nhân này làm cho tức chết!


      Mỗ nữ con mắt xoay xoay, nghĩ muốn ? Bổn vương phi có biện pháp để cho cút !


      Vũ Văn Tiểu Tam đến bên cạnh , giả vờ đứng vững , hướng người ngã vào , Hiên Viên Ngạo khẩn trương đứng lên, rồi sau đó tránh . . . . . .


      Tiếp theo mỗ nữ lại qua, làm bộ vừa muốn . . . . . .


      Mỗ Vương gia đỉnh đầu đầy hắc tuyến: "Vũ Văn Tiểu Tam, tới cùng muốn làm gì?"


      Mỗ nữ khó xử che mặt: "Vương gia phải vương phủ này là của người sao? Vậy bổn vương phi tự nhiên cũng là của !"


      Dứt lời xoắn xoắn vạt áo, vẻ mặt mê say ngẩng đầu: "Vương gia hãy để người ta tựa vào , an ủi chút tâm hồn tịch mịch ?" xong sắc mặt xấu hổ đến đỏ bừng, mà thân thể lại vẫn giống như xấu hổ xoay vặn a xoay vặn. . . . . .


      Nhìn đức hạnh của nàng kia , Hiên Viên Ngạo hôm qua ăn cơm chiều đều suýt nữa thổ ra! Nữ nhân này , thấy ghê tởm chút nào sao?


      Tiểu Nguyệt lại càng cảm thấy vô cùng mất mặt, ôm trán của chính mình , trời ạ, bệnh điên của tiểu thư nhà bọn họ . . . . . . Lại tới nữa!


      Vũ Văn Tiểu Tam cúi đầu cười trộm, đáy mắt lướt qua chút giảo hoạt, tôi tin còn !


      "Vương phi! Người tới cùng có biết cảm thấy thẹn là gì hay ?" biện sĩ cấp lão phu tử nào đấy cưỡi mây xuất .


      Chỉ thấy mỗ nữ chậm rãi ngẩng đầu, chậm rãi khoan thai tiến vào , rồi sau đó chậm rãi mở miệng: "Vì Vương gia, người ta nguyện ý biết. . . . . ."


      Tiếp theo giống như phim hành động quay chậm , mỗ nữ giang rộng hai tay ra, làm bộ muốn ôm Hiên Viên Ngạo. . . . . .


      Khuôn mặt Hiên Viên Ngạo đủ mọi màu sắc rực rỡ như cầu vồng xem xét nàng, rồi sau đó hơi hơi nghiêng người, tránh thoát ôm ấp của mỗ nữ , vội vội vàng vàng mở miệng: "Vương phi đêm chưa ngủ, vẫn là nghỉ ngơi , bổn vương trước!"


      xong giống như chạy mất dép , xoay người rất nhanh rời , chưa được mấy bước , liền nghe thấy giọng của mỗ nữ từ phía sau truyền đến: "Vương gia, người quan tâm người ta như vậy, có những lời này của người , nô tì định ngủ an ổn, cũng nhất định mơ tới Vương gia !"


      Mỗ Vương gia cước bộ ngừng lát , quay đầu, muốn để cho nữ nhân kia thu liễm chút , kết quả quay đầu lại liền thấy nữ nhân kia đối với làm cái tư thế hết sức kỳ quái lại ghê tởm . . . . . .


      Mặt cứng đờ, quay đầu, tăng nhanh cước bộ. . . . . .


      Nhìn bóng lưng hốt hoảng chạy trốn của , mỗ nữ vui sướng hài lòng trở lại trong phòng. Bay lên cước đem cửa phòng đóng lại, năng lực thừa nhận của kém, mới có mấy cái hôn gió mà bị dọa thành như vậy!


      Nhìn nhìn Tiểu Nguyệt trợn mắt há hốc mồm , vươn tay quơ quơ trước mắt nàng: "Hoàn hồn , hoàn hồn !"


      "Tiểu thư, người vừa mới. . . . . ." Tiểu Nguyệt cảm giác mình giống như nuốt phải quả trứng chim, mắc kẹt tại yết hầu khó chịu cực kỳ!


      "Ta vừa mới rất tốt a! Biểu sai ?" Mỗ nữ vui sướng hài lòng mở miệng.


      Tiểu Nguyệt giật giật khóe miệng: "Tiểu thư, người phải thích Vương gia sao? Vừa mới. . . . . ."


      "Vì là thích , cho nên mới muốn cút ! Cứng rắn được, ta liền mềm ! Tên ngắn dương thọ rốt cục cút , nay bổn vương phi tâm tình rất sung sướng!" Mỗ nữ xong đối với giường lớn của nàng tới. . . . . . Mệt chết rồi. . . . . .


      Để lại Tiểu Nguyệt ngơ ngác mở to mắt, trong đầu loại bỏ tình hình vừa mới nhìn thấy , rồi sau đó ánh mắt đờ đẫn bước ra khỏi phòng . . . . . .


      Hiên Viên Ngạo trở lại thư phòng, người vẫn là lãnh ý ức chế nổi , ngẫm lại bộ dáng vừa mới rồi của nữ nhân kia , toàn thân nổi da gà! Loại cảm giác này so với lúc chiến trường mình người đối mặt thiên quân vạn mã vẫn còn khủng bố hơn!


      "Vương gia!" Ám dạ báo lại.


      "Tiến vào." Tiếng lạnh lẽo nghe ra chút cảm xúc nào.


      "Thuộc hạ điều tra quá, ngày trước khi vương phi gả vào vương phủ tự sát, vốn là cứu được , nhưng đột nhiên sống lại, rồi sau đó tính tình thay đổi ." Trở thành bộ dáng người đàn bà đanh đá như bây giờ. . . . . . câu sau cùng giấu ở trong lòng chưa ra.


      Đôi mi nhăn lại, tay trái gõ ở bàn bắt đầu suy nghĩ sâu xa, tính thời gian , ngày ấy là chính mình làm cho nàng tự sát.


      Tính tình thay đổi ? Nữ nhân này tới cùng là vì che dấu cái gì, hay vẫn là có ý đồ gì thể để cho ai biết ?


      "Vương gia, Phùng tướng quân và Úy Trì tướng quân trở lại, dự tính là chiều hôm nay tới kinh thành." Ám ảnh báo lại.


      Nghe tin tức này, tâm tình Hiên Viên Ngạo ràng là tốt trở lại , mặc dù vẫn là gương mặt lạnh lùng kia , nhưng lãnh ý trong mắt biến mất ít. . . . . .


      "Bãi yến, buổi tối mời hai người bọn tới đây !" Giọng lạnh như băng mang theo chút lo lắng.


      Ám ảnh mở miệng hỏi: "Vương gia, có mời Phong công tử và Mộ công tử đến cùng ?"


      Trước đây, Vương gia mở tiệc rượu, đều thiếu hai người kia .


      Nào biết lần này mỗ Vương gia vừa nghe, biến sắc, nhớ tới đức hạnh của hai người vui sướng khi người gặp họa trong tiệc cưới ngày ấy , tức giận mở miệng: " cần, bổn vương nghĩ muốn thấy bọn !"


      Sặc. . . . . . Ám ảnh khóe miệng rụt rụt, có chút gì thối lui ra ngoài. . . . . . phát từ ngày vương phi nhà bọn họ vào cửa, Vương gia càng ngày càng. . . . . . Khụ khụ. . . . . . Ngây thơ rồi !


      Trong giấc ngủ Vũ Văn Tiểu Tam mơ chính mình đuổi theo soái ca chạy. . . . . . Cực kì lên mặt chảy nước miếng, xong còn mớ: "Mĩ nam, đợi ta với. . . . . ."


      Tiểu Nguyệt ở sau đầu xẹt qua đường hắc tuyến. . . . . . Tiểu thư ơi tiểu thư, nằm mơ cũng quên mĩ nam. . . . . .


      Chợt trong nội viện vương phủ vang lên tiếng đàn sáo . . . . . . Mỗ nữ phiền muộn trở mình cái, đem chăn che kín đầu. . . . . .


      Nhưng là thanh kia lại xuyên qua chăn truyền vào ! Oán hận lại trở mình cái. . . . . .

      Vẫn còn có thể nghe được giọng đáng chết kia!


      cước đá văng chăn, ngồi xuống, đầy mặt lửa giận: "Người nào lại thổi địch lúc lão nương ngủ thế , muốn chết a!"


      Khóe miệng Tiểu Nguyệt giật giật: "Tiểu thư, đó là tiếng tiêu "


      "Giống nhau thôi !" mặt mỗ nữ ràng viết mấy chữ to"Lão nương rất cao hứng!"


      Nghe ngóng thanh kia , là từ trong viện của con heo Hiên Viên Ngạo truyền đến , mỗ nữ nổi giận đùng đùng đứng lên: "Lại là tên ngắn dương thọ kia giở trò quỷ! Lão nương muốn đẹp mặt!"


      Dứt lời, đứng lên, cắn răng, đen mặt, hấp tấp đối với phương hướng mà thanh truyền đến chạy vội mà . . . . . .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :