1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hái Hồng - Giá Oản Chúc (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      @love_is_blue317 ta vô cùng đồng ý với nàng JQ nặng nữa cơ, nhưng chắc VT đơn phương YY Tiểu Đẩu Đẩu.
      Sấu Dầmquỳnhpinky thích bài này.

    2. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 59
      Edit: Linh
      Về tới làng Vĩnh Cát, là buổi trưa, qua cửa nhà họ Chu, Trình Ý thả Chu Hồng Hồng xuống xe. giúp đem hành lý xách vào xong liền chuẩn bị trở về nhà họ Trình.

      Chu Hồng Hồng có chút lo lắng, liệu Trình Hạo trở về có phát sinh chuyện gì .

      Trình Ý cười nhạt , " sao đâu, em cứ gặp mẹ em, hàn huyên trước ." Sau đó giọng của hơi trầm xuống, "Nếu em nhớ đến thế vậy buổi tối lại đây phục vụ em?"

      " cần." oán giận , "Tối hôm qua cắt đến giờ còn đau." Trước kia cũng từng chơi như vậy với đám lông của , nhưng đa số đều là nhàng chải vuốt, thỉnh thoảng nổi lên ý xấu nhổ vài cái, nhưng cực kỳ có khống chế. Tối hôm qua để ý đến tốc độ của , khiến rất đau. May mà cũng chỉ kéo có lúc, sau đó liền buông lỏng ra.

      " sao?" Trình Ý nhíu mày, "Vậy sao lúc ấy em ."

      chu miệng lên, "Về sau đừng có làm rộn nữa."

      "Sau này nhàng hơn." cúi người dán lên má hôn cái, " về nhà trước, ngày mai lên núi tảo mộ."

      vội dặn dò, "Nếu có chuyện gì cũng phải với em."

      " biết rồi, em nghỉ ngơi cho tốt ."

      Lúc lái xe chạy qua hậu viện của nhà họ Trình, nhìn vào bên trong thấy có chiếc Land Rover màu đen lịch lãm.

      Đại khái chắc là xe của Trình Hạo.

      Trình Ý dụi thuốc, ngồi xe nhìn chiếc xe kia, thấy biển số xe là Thiểm Tây. Ngón trỏ trái nhàng gõ theo quy luật nhất định tay lái lát, sau đó lấy điện thoại cầm tay ra chụp lại biển số và nhãn hiệu chiếc xe.

      trong làn mưa bụi mong manh bước vào nhà lớn, đến bên mái hiên, tóc ướt mất nửa. Vào đến đại sảnh, nhìn thấy Bà Hai ngồi ngay ngắn ghế gỗ, dường như là chờ trở về. mỉm cười tiến lên gọi "Mẹ."

      Bà Hai đứng lên đón , nhìn quần áo đơn bạc, , "Hôm nay lạnh như thế, sao con lại mặc ít vậy?"

      "Con lạnh."

      "Nhanh thay quần áo. Đội mưa như thế rất dễ cảm lạnh."

      "Vâng."

      Trình Ý vào, gửi ảnh chụp biển số xe cho Trịnh Hậu Loan. Dặn dò Trịnh Hậu Loan xong liền vào phòng tắm tùy tiện dội nước, lúc thoảng qua gương, nhìn vết cào cánh tay nhếch miệng cười.

      Vết thương này là vết thương rất vui vẻ chịu đựng. Vợ bình thường đúng là vô cùng quy củ, khi lên đến giường lại nhiệt tình như lửa.

      Trình Ý tùy tiện thay bộ quần áo, lúc trở ra vẫn chỉ nhìn thấy Bà Hai.

      Nhưng ánh mắt của bà có vẻ vui vẻ sung sướng.

      Lão thái gia là người cố chấp cứng nhắc, phong kiến truyền thống, ông khinh thường Bà Hai, liền thích cả đứa con bà cố gắng sinh ra. Từ trước đến giờ ông luôn thiên vị Trình Hạo, cho dù Trình Hạo có học vấn nghề nghiệp, hoang dâm vô độ.

      Việc Trình Hạo xâm phạm Chu Hồng Hồng khiến cho lòng lão thái gia cảm thấy rất áy náy, vì thế vội vàng tìm biện pháp đối tốt với Chu Hồng Hồng, hy vọng có thể giảm bớt tội nghiệt của cháu trai lớn. Sau khi đứa cháu trai này chạy trốn thấy bóng dáng, cũng chỉ đành kéo cháu trai đến thế tội.

      Đứa cháu này, phải là cái dạng dễ nghe lời. Lúc ông gần , sợ mình vừa buông tay, Trình Ý liền vứt bỏ Chu Hồng Hồng, vì thế buộc Trình Ý phải lập lời thề độc, cuộc đời này nhất định được phụ Chu Hồng Hồng, nếu đoạn tử tuyệt tôn.

      Khi ông bị bệnh, trong lòng biết thời gian của mình còn nhiều, vì thế liền sang tay sản nghiệp của Trình gia cho người khác. Nhà họ Trình là thương nhân lâu đời, ông thấy Trình Ý vẫn thoải mái vùng vẫy ở thành phố lớn, cũng muốn níu chân ở cái thị trấn này. Huống hồ, những cửa hàng buôn bán truyền thống nay rất khó cạnh tranh trong thời buổi khoa học kỹ thuật phát triển này.

      Cuối cùng, lão thái gia chỉ còn lại có năm cửa hàng tạp hóa, là thuộc về Trình Hạo. Ông vẫn luôn nghĩ rằng, ngày nào đó cháu trai lớn trở về, nếu vẫn có tiền đồ như trước, ít nhất cũng còn có những thứ này có thể duy trì cuộc sống, tình trạng cũng đến nỗi thê thảm.

      Số tiền còn lại, lão thái gia chia làm hai phần. Điều kiện trước kia ông hứa cho Trình Ý nửa, ông vẫn hết lòng tuân thủ hứa hẹn. Chỉ có điều, trong di chúc ông còn thêm điều kiện —— Trình Ý nhất định phải đăng ký với Chu Hồng Hồng, mới có thể chân chính lấy được phần tài sản này.

      nửa khác, lão thái gia chia cho Trình Hạo. Ngay cả ngày Lão thái gia qua đời, vẫn còn ngóng trông cháu trai lớn có thể trở về, đáng tiếc ông có đợi được.

      Ngoài tiền tài phân chia 5:5, Trình Hạo còn có ngôi nhà lớn của nhà họ Trình. Trước kia, khi vẫn chưa trở về, Bà Cả và Bà Hai chung sống hoà bình mấy năm. Mà nay, chủ nhân ngôi nhà xuất , vì thế có quyền quyết định.

      chỉ có như thế, lão thái gia còn có phần di chúc bổ sung, lưu riêng cho Trình Hạo.

      Bà Hai sợ nhất là phần di chúc phụ này phủ nhận danh phận của bà.

      Nửa đêm hôm qua, Trình Hạo bỗng nhiên trở về, khiến mọi người trong nhà họ Trình vô cùng kinh hãi.

      Bà Cả nước mắt chảy ròng ròng, ôm con khóc lớn.

      Bà Hai ngoài việc khiếp sợ ra, còn có nỗi bất an yên. Bà cảm giác được Trình Hạo bây giờ, hề giống với trước kia.

      ----

      Bà Hai ngồi chuyện với Trình Ý ở đại sảnh, dưới miêu tả của bà, Trình Hạo lần này trở về trở nên thành , trưởng thành và hàm hậu. Cuối cùng bà , "Bà Cả dẫn Trình Hạo vào buồng trong quỳ lạy tổ tiên."

      "Ừm." Trình Ý là điển hình của loại người binh đến tướng chặn, nước dâng đất chặn, vô cùng thanh thản, tư thái thản nhiên.

      Khi Bà Cả và Trình Hạo trở lại đại sảnh, mặt hai người đều mang theo vẻ đau thương, hơn nữa, ánh mắt đều đỏ hồng, chắc là khóc trước liệt tổ liệt tông trận.

      Trình Hạo nhìn thấy Trình Ý, biểu ra loại vô thần sắc vô cùng nan giải phức tạp. Sau đó, ánh mắt của sáng ngời, thẳng đến trước mặt Trình Ý, kêu lên cách xưng hô mà từ trước đến nay chưa từng có. "Chú Hai, lâu gặp."

      "Ừ." Trình Ý lạnh nhạt như thường.

      Trình Hạo thấy thái độ của Trình Ý cảm thấy mình bị sỉ nhục, than tiếng, , "Chuyện của em dâu, là lỗi của , vẫn luôn rất hối hận, vấy bẩn ấy."

      Trình Ý như bị quả đấm bỗng nhiên đánh tới, trong đáy mắt mảnh lạnh lẽo." ?"

      Tối hôm Trình Hạo bỏ nhà trốn , đoạn đối thoại ngắn giữa hai người luôn khắc sâu trong trí nhớ của Trình Ý. Nhưng còn bởi vì chuyện đó mà giận lây sang Chu Hồng Hồng. , cũng thương , hi vọng về sau cứ như vậy cùng trải qua suốt đời. Cho nên, chuyện trước kia, nếu thể vãn hồi, liền ràng thèm nghĩ nữa.

      Nhưng vẻ mặt đầy tự trách của Trình Hạo và hai câu này liền khiến như đạp phải bãi mìn.

      Trình Hạo khom người sâu , "Chú Hai, xin lỗi."

      Trình Ý níu Trình Hạo lên, sát gần , "Nghe đổi nghề làm người tốt?"

      Trình Hạo sửng sốt, sau đó lại là hổ thẹn thôi, "... Trước kia phải là người."

      " biết là tốt rồi." Trình Ý nhếch môi nở nụ cười lạnh, cũng đợi Trình Hạo phản ứng kịp, cước tàn nhẫn đạp đến.

      Trình Hạo ở bên ngoài dốc sức làm nhiều năm như vậy, cũng luyện được hình thể cường tráng, nhưng vẫn bị đá lăn vài vòng.

      "Vì sao đánh người!" Bà Cả hét tiếng chói tai, chạy qua đỡ con trai của mình. Bà nhìn mặt Trình Ý đầy vẻ trầm, : "Trình Hạo là thực lòng xin lỗi con. Nó vừa sám hối lâu trước mặt liệt tổ liệt tông. Con xem , khấu đầu đụng đến trán cũng trầy da rồi."

      "Xước tí da làm sao? ta cũng phải dựa vào bản mặt để kiếm cơm." Trình Ý bước lên phía trước, khí thế của làm cho người ta phải sợ hãi, thái độ ràng là còn muốn đánh tiếp.

      Bà Cả ôm Trình Hạo vào trong ngực ra vẻ bảo vệ, "Trình Ý, Hồng Hồng cũng vào cửa nhiều năm như thế rồi, con vẫn chưa hết giận hay sao?"

      Trình Ý cưới châm biếm.

      Trình Hạo tránh khỏi vòng bảo vệ của Bà Cả, chậm rãi bò lên, "Là lỗi của con, để con tự gánh vác."

      Vừa nghe ra câu này, Trình Ý cảm thấy cần phải khách sáo nữa. kéo áo Trình Hạo, đánh mấy đấm nặng.

      Trình Hạo ngoài việc kêu đau cũng chỉ biết rên la, xen giữa là những tiếng la khóc của Bà Cả.

      Bà Hai lẳng lặng đợi ở bên, chờ đến khi thấy Trình Hạo sắp chịu nổi, mới mở miệng khuyên con trai mình.

      Trình Ý ngừng tay.

      Bà Hai vẫn ưu nhã ngồi ghế gỗ, "Hồng Hồng và Trình Hạo trước kia từng có quan hệ gì, ta biết. Nhưng bây giờ nó là con dâu của ta. Năm đó nó bị ủy khuất, con ta chưa kịp giúp nó đòi công bằng, hôm nay lại nghe con nhắc đến việc này, khó tránh khỏi có chút nóng vội. Chị Cả, Trình Hạo, là xin lỗi."

      Bà cúi người xuống, giọng chuyển thành khiêm tốn, "Các người cũng biết, con tôi có văn hóa gì. Còn tôi đây, tuổi còn trẻ làm mẹ, phương pháp dạy dỗ cũng có vấn đề, cuối cùng khiến cho tính tình nó quen thói lỗ mãng, mong rằng các người thứ lỗi."

      Trong lúc Bà Hai chuyện, Trình Hạo ho khan vài cái, đến lúc thuận khí , " sao, năm đó con đúng là cầm thú. Trình Ý dạy dỗ con là phải."

      Thấy luôn tỏ thái độ tự trách, nhận lỗi, Bà Cả cũng tiện giúp , chỉ đành khóc nức nở giúp lau vết máu. "Mẹ mời bác sĩ.”

      Trình Hạo muốn đứng lên, lại ngã xuống.

      Bà Cả chua xót đỡ lấy .

      suy yếu cầm tay bà, mượn lực đứng lên.

      Nhìn tình cảnh này, hai mẹ con giống như người bị hại đáng thương.

      Bác sĩ đến rất nhanh, nhưng kết quả chẩn đoán cũng lạc quan lắm. "Xương bắp chân gãy rồi."

      Lời này khiến cho Trình Hạo rất kích thích, la hét còn muốn lên núi tảo mộ, muốn tảo mộ ông nội.

      Bà Cả vất vả trấn an xong, sau đó liền chạy tìm tên đầu sỏ gây nên chuyện là Trình Ý.

      "Gãy xương?" Trình Ý hiển nhiên là cảm thấy rất hứng thú.

      Bà Cả cảm thấy rất là bất đắc dĩ, "Những chuyện cũ năm xưa, cũng đừng truy cứu nữa. Nếu muốn bới móc chuyện xưa, mẹ của con chẳng phải là phải kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc của ta và Trình Hạo hay sao. nhiều năm như vậy, ta cũng bỏ qua hết rồi."

      "Được a, Mẹ Cả có thể ra như thế tốt rồi." khoác áo khoác, cong khóe miệng, "Con xem thương thế của ta như thế nào."

      Phòng của Trình Hạo, mấy năm nay quản gia vẫn luôn dọn dẹp mỗi ngày , bởi vì Lão thái gia căn dặn, tất cả vật dụng phải giữ nguyên như cũ.

      Trình Ý vào phòng, dường như có thể cảm nhận được phần thương của lão thái gia đối với cháu trai lớn.

      nhìn về phía Trình Hạo nửa nằm nửa ngồi ở giường.

      Trước kia Trình Hạo luôn gầy yếu, mà nay có vẻ bền chắc, bày ra tư thế còn lấm la lấm lét như trước nữa.

      Nhưng câu tiếp theo của , khiến cho Trình Ý ngăn nổi sát ý.

      Trình Hạo mới vài câu, lại kéo đến việc hư hỏng năm đó. "Chú Hai, trước kia dám chịu trách nhiệm nên trốn tránh, thiếu sót. Cũng may em dâu mang thai đứa của , nếu đúng là nghiệp chướng."
      Last edited by a moderator: 10/6/15
      Tiểu Ly 1111, tart_trung, Yên Hoa21 others thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      tên này còn bẩn miệng hơn TY, đạp gãy xương còn nhẹ, cho nó liệt là vừa, ta khinh......:fromabove:
      Chó Điên, KhaiDoanh_347Linh Sờ Tinh thích bài này.

    4. ngocanh

      ngocanh Active Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      230
      Đánh chết .
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    5. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 60
      Edit: Linh

      ra Trình Hạo chỉ là ôm hy vọng thăm dò mà thôi. Chuyện buổi tối đó, chỉ có hai đương biết . Hoặc là, Trình Ý và Chu Hồng Hồng cũng từng phát sinh quan hệ, vậy hẳn là cũng ràng.

      Trình Hạo cố ý đến chuyện này, thấy Trình Ý tức giận. Vì thế Trình Hạo liền cho rằng, có lẽ Chu Hồng Hồng thể chứng minh mình trong sạch. Nếu như thế, vậy cũng chỉ có thể ta xui xẻo.

      Trình Hạo thầm hả hê trong lòng, nhưng biểu tình ngược lại giống như sám hối.

      Trình Ý cảm thấy trong lòng có cỗ cảm xúc muốn tuôn ra, lãnh đạm , " biết ấy là em dâu của tốt rồi. Trình Hạo, nếu dám nhắc lại việc này, đừng là gãy xương, ngay cả suốt đời nằm giường cũng xứng đáng."

      Trình Hạo nao núng chút . " hiểu, em và em dâu sống rất tốt."

      Trình Ý bắt lấy bắp chân trái của Trình Hạo, dùng sức bóp chặt. Thấy sắc mặt Trình Hạo trắng bệch, Trình Ý cười cười, "Là chân này sao?"

      "Cậu muốn đánh chết , cũng hề oán hận." Trình Hạo cắn răng, mồ hôi lạnh ứa ra khác đau bụng sinh là mấy.

      "Vậy tôi đây khách sáo." Trình Ý kéo ống quần xuống, nhìn kỹ miệng vết thương.

      Trình Hạo cũng nhịn được nữa, lắc chân kêu đau đớn.

      Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng kêu chói tai bén nhọn."Chồng, làm sao rồi?"

      Trình Ý buông tay, nghiêng người liếc về phía người phụ nữ kia.

      Người kia vịn vào khung cửa, sau khi nhìn thấy , lập tức hóa đá.

      Trình Hạo ho khan hai cái, ngoắc ngoắc tay, "Thúy Bình, lại đây."

      Đặng Thúy Bình khóe mắt ngắm Trình Hạo chút, sau đó vẫn nhìn về phía Trình Ý.

      "Thúy Bình, lại đây." Trình Hạo giữ vững vẻ tươi cười.

      Lúc này Đặng Thúy Bình mới chậm rãi về bên Trình Hạo."Ông xã, làm sao vậy?"

      " cẩn thận té cái, bị gãy xương."

      "Hả?" ta ‘Hả’ xong cũng thêm câu nào, lại quay lại nhìn Trình Ý, "Đây là?"

      Trình Hạo giới thiệu, "Đây là em trai của , trước kia từng nhắc đến với em rồi đó."

      Đặng Thúy Bình hai mắt phát sáng lấp lánh, cười đến run rẩy cả người. "A, là chú hai sao, đúng là rất tuấn tú."

      Trình Ý lười phản ứng lại với đôi vợ chồng này, cũng thèm chào hỏi cái người gọi là chị dâu kia, trực tiếp phủi mông chạy lấy người.

      Tầm mắt nóng hừng hực của Đặng Thúy Bình chạy theo bóng lưng của , cho đến khi còn nhìn thấy thân hình cao lớn đó nữa, ta liền oán giận với Trình Hạo, "So với em trai của đúng là vừa lùn vừa xấu."

      Trình Hạo vẫn rất dịu dàng trả lời, "Nhưng mà lòng em."

      ----

      Vào lúc chuẩn bị ăn cơm, Trình Hạo chống nạn ra.

      Trình Ý thấy thế, châm chọc cười tiếng, "Cái trang bị này ở đâu mà có đúng lúc thế."

      Trình Hạo nhức đầu, "Mẹ vừa mới thuê phòng khám."

      Trình Ý đáp lời.

      Lúc mọi người tề tựu đủ bàn cơm, Trình Hạo chính thức giới thiệu vợ của , cũng thuận tiện kể lại việc mấy năm nay vất vả gây dựng nghiệp ra sao.

      Theo lời kể của Trình Hạo, năm đó sau khi rời khỏi làng Vĩnh Cát, u mê hồ đồ leo lên chiếc xe đen. Mới đầu, mấy gã thanh niên xe đều rất có vẻ cương trực, Trình Hạo lúc ấy còn cảm thấy lần đầu tiên trong đời gặp được tri kỷ. Sau này, chiếc xe chạy thẳng đến Thiểm Tây, đường có mười mấy người lên xe, đều là những người còn trẻ, mọi người hào hứng muốn ra ngoài xông xáo xây dựng nghiệp.

      ngờ cuối cùng, Trình Hạo và những người đó bị lừa đến khu mỏ, làm mỏ nô.

      * mỏ nô = những người làm việc như nô lệ tại các mỏ khai thác

      Khu vực khai thác mỏ đó bị hai tầng tường cao vây quanh, di động hoàn toàn có tín hiệu. Bọn họ mỗi ngày phải làm việc mười sáu giờ trở lên, lót bụng đều là chút cơm thừa canh cặn. Những ngày tháng đó thực thấy ánh mặt trời, còn thiên lý nữa.

      Lão thái gia mất, Trình Hạo hoàn toàn biết gì cả. Dù biết được cũng vô dụng, bởi vì thể trốn thoát khỏi đó.

      Bà Cả nhìn khuôn mặt đầy vẻ tang thương của , sớm lệ rơi đầy mặt khóc thành tiếng.

      Trình Hạo an ủi, "Mẹ, tất cả đều qua."

      "Lão thái gia ở dưới suối vàng có biết, cũng đau lòng cho con."

      Trình Hạo ảm đạm, "Con đây đúng là bất hiếu, ngay cả nhìn mặt ông nội lần cuối cũng nhìn được, dám xin ông tha thứ."

      Bà Hai thấy con nhà mình hề tỏ lòng thương hại, chỉ vùi đầu ăn cơm, bà cũng đành vài câu khách sáo chút, "Mấy năm nay con cũng vất vả nhiều rồi, lão thái gia sao nỡ trách con nữa."

      "Cũng may bây giờ thời kỳ vất vả qua, cuộc sống an nhàn tới." Trình Hạo hướng về phía vợ mình, ôn nhu tâm tình như nước. "Là Thúy Bình cứu vớt con."

      Đặng Thúy Bình là thiên kim bảo bối của ông chủ mỏ đá tại Sơn Tây, hôm ta theo cha đến mỏ Thiểm Tây, trùng hợp bắt gặp Trình Hạo. Hai người cứ như vậy, chỉ qua ánh nhìn nhau.

      Trình Ý nghe đến đó, rốt cục cũng có chút phản ứng, giương mắt nhìn về phía đôi vợ chồng bị tiếng sét ái tình, thấy tầm mắt Đặng Thúy Bình lại hướng thẳng vào .

      hơi kéo khóe miệng, tiếp tục cúi đầu ăn cơm.

      Lúc trước nhìn thấy biển số xe kia là Thiểm Tây, còn sai Trịnh Hậu Loan thăm dò. tại cũng tốt, tự Trình Hạo thẳng thắn ra mối quan hệ giữa Thiểm Tây và Sơn Tây.

      Dưới khí ôn chuyện xưa cũ, bữa cơm trưa cũng coi như yên ả trôi qua. ngờ, Đặng Thúy Bình đột nhiên thọc câu, "Sao thấy em dâu từng bị cường bạo kia vậy?"

      Thoáng chốc, khí như sóng cuộn nổi lên.

      Sắc mặt Trình Ý đen đến mức đáng sợ.

      Bà Cả và Bà Hai cũng cứng người.

      Trình Hạo lo lắng chụp tay Đặng Thúy Bình, nghiêm khắc răn dạy. "Ăn cơm ăn cơm , hỏi linh tinh làm gì."

      ta vui , "Kéo em làm gì, em tò mò hỏi chút có sao đâu."

      "Về sau được mấy lời như thế nữa!"

      "Biết rồi." Đặng Thúy Bình rướm lệ trả lời, gắp miếng thịt heo lớn nhét vào trong miệng.

      "Tôi phải trấn chỉnh lại chút." Trình Ý đứng lên, liếc xéo về phía Đặng Thúy Bình, "Người phụ nữ của tôi là trong sạch. Đừng có nhầm lẫn nữa."

      xong liền ra khỏi phòng.

      Bà Hai biết con mình tức giận, cũng khuyên giải. Vì thế bà chuyển hướng sang Trình Hạo, nghiêm mặt , "Những chuyện ra gì như thế, con lại biết xấu hổ luôn treo cửa miệng ."

      "Mẹ Hai, xin lỗi." Trình Hạo cuống quít xin lỗi, "Thúy Bình chỉ là nhanh mồm nhanh miệng."

      "Ngày hôm nay ta ràng lần cuối. Tránh khiến cho sau này lại khó chịu, đâm bị thóc, chọc bị gạo, bịa đặt sinh ." Lúc những lời này, đuôi mắt bà quét qua Đặng Thúy Bình chút, "Con trai ta, năm đó sinh lòng ngưỡng mộ với con dâu ta, nó thanh niên trai tráng huyết khí phương cương, làm chút chuyện bằng cầm thú. Lão thái gia biết, liền để nó chịu trách nhiệm với Hồng Hồng. giờ bọn chúng chung sức kéo lộc xe, sát cánh liền cành, coi như là hoàn thành tâm nguyện của lão thái gia. hiểu chưa?"

      Trình Hạo liên tục gật đầu. "Dạ con hiểu."

      Bà Hai nhàng cười tiếng, "Vậy tốt."

      ----

      Trình Ý đến nhà họ Chu, Chu Hồng Hồng lau nhà. Khi mở cửa nhìn thấy , rất kinh ngạc, "Tại sao tới rồi, cũng báo em tiếng."

      Trình Ý tự giác mở tủ giầy tìm dép lê, sau khi đóng cửa lại, chỉ câu, "Chu Hồng Hồng, muốn nhìn em của em."

      "..." Chu Hồng Hồng cầm lấy cây lau, đẩy sang phía bên kia, "Cút ngay."

      Trình Ý cố chấp, đột nhiên níu tay lại.

      muốn mắng , lại phát trong mắt của vẻ thanh đạm lạnh lẽo, hoàn toàn thấy ham muốn sắc dục thường có. Trong lòng trở nên căng thẳng, " sao vậy?"

      đoạt lấy cây lau nhà tay , tiện tay ném , sau đó lôi kéo vào phòng .

      Chu Hồng Hồng hoảng sợ , " xảy ra chuyện gì vậy?"

      vẫn trầm mặc, vừa vào phòng là muốn lột quần áo của .

      "Trình Ý..." bị động tác của đẩy ngã lên giường, "Rốt cuộc làm sao vậy?"

      Trình Ý gọn gàng gạt quần của xuống, đẩy hai chân của ra, lấn thân vào đè lên. Nụ hôn của , những vuốt ve đều mang theo ý chiếm đoạt dã man.

      Chu Hồng Hồng cảm nhận được cảm xúc táo bạo bùng nổ của , hoàn toàn biết tại sao lại thế này. Bởi vì trong lòng lo lắng cho , nên phản kháng, ngược lại vỗ vào lưng của , tựa như muốn trấn an.

      Ngón tay tìm đến đúng địa phương liền len lỏi vào, động tác liên tiếp khiến rên khẽ.

      lại càng thêm phiền muộn khi thấy phản ứng của .

      Chu Hồng Hồng chính là điển hình của người phụ nữ giường là dâm phụ, xuống giường là hiền phụ, chỉ mới tùy tiện làm trong chốc lát, cái miệng phía dưới của tràn nước.

      Trình Ý nhìn chằm chằm vào vết bớt hình chiếc lá màu phấn hồng của kia, bàn tay rảnh liền mò vào trong túi tìm di động.

      Chu Hồng Hồng mê mê mang mang, thấy động tác của nhất thời phản ứng kịp, đợi cho đến khi phát ý đồ của , liền thanh tỉnh. đưa tay che, muốn né tránh màn ảnh của chiếc di động. "Đừng như vậy."

      lấy chân đè lại, lấy di động ghi lại quá trình mình dùng tay ra vào bới móc đào động.

      Chu Hồng Hồng xoay tới xoay lui, đưa tay muốn chụp điện thoại của , lại với tay tới. "Trình Ý, đừng có quay."

      "Chu Hồng Hồng, em cũng dâm đãng." đem điện thoại đến gần sát giữa hai chân , muốn chụp cái bớt màu hồng kia.

      "Đừng mà... Trình Ý, cầu xin , đừng làm như vậy." rất xấu hổ, tránh cũng tránh được, bởi vậy chẳng biết làm thế nào chỉ đành che mặt khóc.

      Trình Ý nghe thấy tiếng khóc của , lại nhìn dáng vẻ đáng thương của , ngay lập tức mềm lòng. Hơi thở phì phò, rút ngón tay ra, vứt điện thoại xuống tủ đầu giường, sau đó cúi người ôm lấy , "Vợ, đừng khóc. Là tốt, quay nữa."

      Hai mắt Chu Hồng Hồng đẫm lệ nhìn , "Tối hôm qua còn em..."

      "Ừ, em, em nhất." lau nước mắt của .

      ô ô khóc, đấm , "Chán ghét nhất."

      "Vợ, sai rồi. Chúng ta quay nữa." ôm chặt, tiếng lại tiếng dỗ . "Ngoan, đừng khóc."

      níu lấy áo của lau nước mắt, chậm rãi hít thở thông khí, vẫn lại câu kia, " là đồ đáng ghét nhất."

      "Vợ, là lỗi của ."

      hít hít mũi, "Trình Ý, đừng làm như thế. Em... được." có thể cùng giường lăn lộn, nhưng nếu độ vô sỉ quá lớn, làm nổi.

      "Ừ." Trình Ý lại cầm điện thoại lên, xóa sạch đoạn video vừa quay, "Về sau cũng quay nữa."

      Mắt Chu Hồng Hồng dám nhìn hình ảnh màn nhìn, vẫn rất xấu hổ khi nhìn những hình ảnh đó.

      nhìn khuôn mặt đỏ hồng đầy vẻ xấu hổ của cười, "Ngay cả khi nhắm mắt lại cũng biết ràng hình dáng nơi đó của em."

      dựa sát vào lồng ngực của , hỏi, "Có phải là... Trình Hạo trở về xảy ra chuyện gì ?" Trừ điều này ra, nghĩ ra vì sao lại đột nhiên trở nên như thế.

      Nụ cười của phai nhạt rất nhiều. "Gặp phải chuyện chán ghét."

      "Sao thế?"

      Trình Ý lại ở mông xoa nắn trong chốc lát, rốt cục mở miệng hỏi, "Chu Hồng Hồng, ngoài ra, còn có người đàn ông khác từng làm em ?"

      Chu Hồng Hồng sửng sốt. " cái gì đó?"

      " có gì." buông ra, đứng dậy chuẩn bị xuống giường rời .

      Trong phút chốc ngồi dậy, cầm lấy gối đầu đánh , " chính là người đàn ông duy nhất của em, còn có người khác gì chứ hả?"

      Trong nháy mắt suy nghĩ của hoàn toàn trống rỗng, sau đó cảm thấy có cái gì đó sáng lạn nở rộ, từng vòng từng vòng chiếu rọi quanh .

      Chuyện trước kia ra sao, cứ để như vậy. Kể cả bị Trình Hạo biến thành có cảm giác, đó chỉ có thể thân thể của quá mẫn cảm. Trình Ý vẫn luôn tự an ủi mình như thế.

      Đương nhiên, nếu có thể, hi vọng mình là người đàn ông đầu tiên, cũng là người cuối cùng của . Ừ, chính là giống như bây giờ vậy – là người duy nhất.

      Cái từ này, là dễ nghe.

      Trình Ý chậm rãi quay đầu. "Vợ, hình như lỗ tai có chút vấn đề."

      "Có mà là tật xấu của đấy!" Chu Hồng Hồng mất hứng trừng .

      nhanh chóng ôm gọn vào lòng, trong giọng vội vàng hiếm có. "Chu Hồng Hồng, em vừa mới cái gì? Hả?"

      "Em có tật xấu."

      " câu đó cơ, lại cho nghe chút."

      Trong nháy mắt, biết vì sao, bỗng nhiên Chu Hồng Hồng hiểu ra. kinh ngạc nhìn , ra lời.

      đều giống nhau, chính là luôn thích giấu mọi việc ở trong lòng. Bây giờ suy nghĩ lại, tính tình này tốt. rất hối hận, tại sao mình lại ngu dốt đến thế, để cho điều hiểu lầm này tồn tại lâu như vậy.

      "Chu Hồng Hồng!" Trình Ý thấy ngây ngốc, cắn lên môi cái.

      phục hồi lại tinh thần, chợt ôm cổ của , câu từ ra có chút lộn xộn. " có, ta có. Trình Ý, em chỉ có mình ."
      Last edited by a moderator: 10/6/15
      Tiểu Ly 1111, tart_trung, Yên Hoa22 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :