1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hái Hồng - Giá Oản Chúc (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngocanh

      ngocanh Active Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      230
      bị chị hành dã man :)
      lananhtran51, Linh Sờ TinhKatKat thích bài này.

    2. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      Ngược tnay ăn thua j chứ. ...ta muốn nữa cơ
      Thank nàng
      lananhtran51Linh Sờ Tinh thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Thong cam di, ta thay cho TY an chay la tham lam roi, keke..........nguoc thit TY moi so.......may cau nguoc tam....nguoc than lam thê nô ko an thua gi voi mat vo si cua a y dau.
      lananhtran51Linh Sờ Tinh thích bài này.

    4. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Ta cũng thấy cho TY ăn chay là trừng phạt xứng đáng , ha ha ha @linhdiep17

    5. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 51
      Edit: Linh

      Nếu là trước kia, nhớ tới chuyện này, trong lòng Chu Hồng Hồng oán hận chính mình, chỉ vì Trình Ý thích mà nhàng quyết định chuyện lớn liên quan đến cả đời người. Nay những trả giá đó có hồi báo. lấy lại chút thăng bằng, ít nhất tại có thể rằng mình , mà phải tương tư đơn phương nữa.

      Xe đến khách sạn, Chu Hồng Hồng mới phát hình như nơi này rất quen. Đến khi nhìn thấy thẻ khách sạn, liền khẳng định, mấy năm trước từng đến con đường này.

      Công tác lần này sớm sắp xếp lịch trình, buổi chiều bọn bắt đầu công việc khá sớm, Chu Hồng Hồng và Phó quản lý vội vàng ăn cơm trưa liền trước đến vùng ngoại thành mới phát triển để bàn việc, để vị nữ đồng nghiệp kia mình ở lại chờ tin tức của Đẩu Bái.

      Lần này phòng thị trường của là tới làm việc với cửa hàng chủ lực của thành phố D, bao gồm phong cách của cửa hàng, quy mô, quy định vân vân. Các hạng mục của công ty kia đa số đều ở trong nội thành, vì thế Phó quản lý liền đề nghị, ngày hôm sau thăm quan công ty trong nội thành.

      Đối phương vui vẻ đồng ý.

      Sau khi hai bên làm xong việc, liền gọi xe taxi. Bởi vì Phó quản lý có hẹn với bạn học cũ cũng sống ở thành phố này, nhưng nơi hẹn lại cùng đường với nhà khách mà bọn họ ở, vì thế ấy để Chu Hồng Hồng ở ngã ba đón chiếc xe khác.

      Chu Hồng Hồng đợi gần mười phút cũng thấy có xe đón khách qua, xem xét hoàn cảnh nơi này chút, đây là khu mới khai phá, cơ bản đều là xe riêng lui tới.

      vừa về phía nội thành vừa nhìn quanh coi có xe taxi nào qua , hoặc là, kể cả có cái trạm xe buýt cũng tốt.

      tới lui, sắc trời bắt đầu tối sẫm. Ngẩng đầu nhìn trời, cảm giác sắp có mưa to, liền cất nhanh bước chân, chỉ ngóng trông có thể gọi được xe về.

      Mây đen càng ngày càng nhiều, chỉ chốc lát sau, giọt mưa lớn như hạt đậu rơi xuống.

      Nhìn thấy cách đó xa có khu văn phòng, muốn chạy đến đó, lại bị đèn đỏ cắt ngang. Rơi vào đường cùng, chỉ có thể tới dưới mái che của cửa hàng gần đó tránh mưa. Bởi vì sợ cản trở mặt tiền cửa hàng, cho nên cố gắng thu mình đứng ở góc. Mưa to và gió lớn tà tà thổi đến, Chu Hồng Hồng bị dính ướt cả nửa người. thấy hối hận khi tin tưởng dự báo thời tiết.

      Lúc này, vừa vặn có chiếc xe dừng trước cửa tiệm, người đàn ông mang theo hộp bánh ngọt, che dù xuống xe. liếc nhìn Chu Hồng Hồng đứng đó tránh mưa, liền vào trong tiệm, hô: "Bà Hạ?"

      Bên trong truyền đến tiếng trả lời, "Có đây."

      Chị Hạ nghỉ ngơi ra, thấy người đàn ông, rất kinh ngạc. ấy nhìn mưa lớn ở bên ngoài , "Mưa lớn, tôi còn tưởng đến."

      " có việc gì, có xe mà." Người đàn ông hiền lành cười, "Ông Hạ chuyển lời, hôm nay ông ấy phải họp, tan việc sớm được, sai tôi đem chút điểm tâm cho chị trước."

      "Cảm ơn." ấy đón lấy chiếc hộp bánh ngọt từ trong tay người đàn ông.

      Thấy nhiệm vụ hoàn thành, ta , "Bà Hạ, vậy tôi về trước."

      Chị Hạ cất xong bánh ngọt, ra muốn tiễn người. đến cửa tiệm, nhìn thấy Chu Hồng Hồng đứng trong góc, có chút sửng sốt, sau đó phản ứng lại, mới , "Chị đứng ở đó cũng bị mưa tạt ướt."

      Chu Hồng Hồng ngơ ngẩn.

      Chị Hạ liếc nhìn Chu Hồng Hồng bị ướt nửa mái tóc, hơi mím môi, ngại ngùng mà : "Chị... Có muốn vào tránh mưa ?"

      Chu Hồng Hồng thở ra, "Vậy xin cảm ơn." vốn sợ chủ tiệm muốn đến xua đuổi.

      " cần khách sáo." Chị Hạ cười, sau đó vẫy tay chào người đàn ông kia.

      Chu Hồng Hồng tuy rằng vào cửa hàng, nhưng vẫn có vẻ rất thận trọng. Trong lòng tính toán mua chậu hoa để biểu lộ lòng biết ơn.

      Chị Hạ vào khu ghế ngồi nghỉ, đưa cho Chu Hồng Hồng cái ghế, sau đó lại rót cốc nước sôi, đưa đến, "Mấy ngày nay, thường xuyên có mưa lớn."

      "Cảm ơn." Chu Hồng Hồng tiếp nhận ly nước. vừa mới ở bên ngoài bị gió lạnh mưa phùn thổi lúc, ướt hết cả nửa cái quần, rất lạnh. Nhưng mà đây là người quen biết, lại có chút cảnh giác.

      " cần khách sáo." Chị Hạ vẫn câu đó, ấy thấy Chu Hồng Hồng nắm cái ly nhưng uống, lại , "Chị phải nhiều uống nước ấm, nếu bị cảm lạnh."

      Chu Hồng Hồng nhìn quanh cửa tiệm, cuối cùng nếm ngụm . Là nước đun sôi, quả chẳng phải nước lạnh. lại uống vài ngụm, sau đó nhìn về phía Chị Hạ, mỉm cười hỏi, "Xin chào, xin hỏi chung quanh đây có trạm xe bus nào ?"

      "Có." Chị Hạ đầu tiên là gật đầu, sau đó lại , "Nhưng mà tôi biết ở nơi nào. Tiểu Lục đưa hoa rồi, đợi ấy trở về mới biết được ."

      Nghe vậy, Chu Hồng Hồng hơi chút an tâm, lại lời cảm ơn.

      Chị Hạ cười cười, sau đó nhớ đến bánh ngọt, liền mở hộp ra, lấy miếng cho Chu Hồng Hồng.

      Chu Hồng Hồng trong lòng thầm nghi ngờ nhiệt tình này.

      "Ăn rất ngon." Chị Hạ tiếp tục , "Chông tôi sợ tôi đói bụng, mới mua cho tôi ăn."

      "Chồng chị đối với chị tốt."

      Chu Hồng Hồng vốn dĩ chỉ lời khách sáo, nhưng ngờ Chị Hạ lại gật đầu đồng ý, vui vẻ hân hoan . "Chồng tôi rất tốt."

      Nghe Chị Hạ chuyện có loại cảm giác rất kỳ quái, nhưng lúc này Chu Hồng Hồng dần tin tưởng, đây phải là người xấu.

      Chu Hồng Hồng nếm thử miếng bánh ngọt, mỉm cười : " rất ngon."

      "Chị thích ăn thêm chút nữa ." Chị Hạ rất vui vẻ, cũng đến ngồi ghế dựa, thân mình ấy ngồi thẳng tắp đoan chính, trông hệt như học trò ngoan, "Tôi là Phó Tự Hỉ."

      "Tôi là Chu Hồng Hồng." Có lẽ là bị nét hồn nhiên tươi cười của Phó Tự Hỉ lây sang, Chu Hồng Hồng cuối cùng cũng cảm thấy trận mưa to này coi như tính là vận xui. thấy Phó Tự Hỉcòn khá trẻ, liền mở miệng hỏi tuổi.

      ngờ đáp án là, chỉ lớn hơn so với Phó Tự Hỉ có tuổi. khỏi cảm khái, biết vài năm nay mình luôn vì Trình Ý lao tâm lao lực, già nhanh quá.

      Bình thường Chu Hồng Hồng thích chuyện phiếm, nhưng hôm nay gặp được Chị Hạ này, biết vì sao, lại có hứng thú tán gẫu. nhìn chiếc nhẫn ở ngón áp út của đối phương, che dấu tâm tình trong lòng, "Chị Hạ, chị thế cũng coi là kết hôn sớm nha."

      Phó Tự Hỉ ngây người, "Chồng tôi kết hôn, vậy là kết hôn thôi."

      Chu Hồng Hồng mỉm cười với câu trả lời hơi ngốc ngếch đó.

      "Nhưng mà, rất nhiều người biết chúng tôi kết hôn. Hạ Khuynh... Chồng tôi, ấy về sau muốn làm hôn lễ. À..." Phó Tự Hỉ nghĩ nghĩ tìm từ ngữ hình dung, bổ sung, "Là hôn lễ rất long trọng, làm lớn, như vậy ai cũng biết chúng tôi kết hôn."

      "Chúc mừng chị."

      "Cảm ơn." Phó Tự Hỉ cười rất tươi.

      Hôn lễ.

      Chu Hồng Hồng nhớ đến mình và Trình Ý cũng có bày tiệc rượu, bởi vì qua hệ của Lão thái gia, tiệc rượu được làm rất long trọng, đều theo phong tục trong trấn Vĩnh Cát.

      Lão thái gia rất cổ hủ, nên lễ tiết vô cùng rườm rà.

      Đại phu nhân cũng từng khuyên, xã hội bây giờ thịnh hành kiểu xưa nữa.

      Cuối cùng lão thái gia đồng ý, nhưng vẫn cầu Trình Ý nhất định phải cõng Chu Hồng Hồng vào cửa nhà họ Trình, sau đó mới có thể mở tiệc.

      Trình Ý vâng lời làm theo.

      Nhưng mà đến khi tiệc rượu chấm dứt, lại vô cùng khó chịu. Bởi vì lão thái gia nghĩ tới tất cả những tập tục cổ hủ rắc rối, nhưng lại để lọt mất giai đoạn "Đưa vào động phòng".

      Sở dĩ Trình Ý đồng ý đống chuyện phía trước, đơn giản chỉ vì muốn có được bước cuối cùng, muốn quang minh chính đại cùng Chu Hồng Hồng sinh hoạt vợ chồng. Ai ngờ, Lão thái gia lại cho được như ý.

      Phó Tự Hỉ thấy Chu Hồng Hồng như nghĩ tới gì đó, vì thế yên lặng nhìn ra màn mưa bên ngoài.

      Chu Hồng Hồng sau khi lấy lại tinh thần, bỗng nhiên mở miệng, "Rất nhiều người đều biết tôi kết hôn, nhưng ra lại phải."

      Phó Tự Hỉ sửng sốt.

      Chu Hồng Hồng bèn giải thích, "Chúng tôi đãi tiệc, mời rất nhiều người đến, nhưng chúng tôi có giấy đăng ký kết hôn."

      "Vì sao có giấy kết hôn?" Phó Tự Hỉ càng nghi ngờ. "Thủ tục rất nhanh, trong chốc lát, ta biến thành vợ chồng hợp pháp."

      "Cái này phải hỏi ta mới biết được." Thực ra trước kia Chu Hồng Hồng luôn ngóng trông có thể lấy ra tờ giấy đó để chứng minh quan hệ của và Trình Ý.

      "A, vậy chị phải hỏi ." Phó Tự Hỉ mở to hai mắt, "Trước kia cái gì tôi cũng hiểu, nhưng tôi có hỏi ba mẹ, còn hỏi em tôi, sau này cũng có hỏi chồng tôi, giờ hiểu rồi."

      "Ừ." Chu Hồng Hồng cười. phải muốn có được đáp án từ trong miệng Phó Tự Hỉ, chẳng qua là chưa bao giờ ra hết, mà nay gặp được người nghe rất đơn thuần, khiến cho nhịn được muốn tâm . " ra, bạn trai tôi tốt."

      "Hả?" Phó Tự Hỉ lại ngây người.

      Chu Hồng Hồng vẫn cười, thẳng thắn ra những chuyện luôn để trong lòng. "Trước kia khi nhớ tới ấy, trong lòng tôi đau. Nhưng cho dù có đau bao nhiêu, tôi cũng vẫn để ấy trong lòng."

      Phó Tự Hỉ mù mờ ngỡ ngàng. "Mỗi khi nghĩ đến chồng tôi, tôi rất vui vẻ."

      "Như vậy chứng minh chồng đối với rất tốt."

      "Chồng tôi rất tốt." Phó Tự Hỉ gật đầu. "Ừm... Bạn trai chị đối với chị tốt sao?"

      " ấy dùng phương thức của mình đối xử rất tốt với tôi, nhưng mà ấy chưa bao giờ biết tôi muốn cái gì." Chu Hồng Hồng cười có chút bất đắc dĩ.

      Phó Tự Hỉ hiểu những lời này lắm, ấy cau mày lại nghĩ ngợi, vậy bạn trai kia rốt cuộc là tốt hay tốt.

      "Tôi rất thương ấy, ấy cũng tôi."

      Chu Hồng Hồng thào câu như thế, Phó Tự Hỉ lại nghe rất . "Vậy hai người chính là thương nhau."

      "Ừ. Bọn tôi, ấy tôi... Tôi đợi lâu mới nghe được câu đó."

      " sao cả." Phó Tự Hỉ cười, "Trước kia chồng tôi cũng tốt, nhưng giờ ấy rất tôi. Mẹ tôi , tại mới là quan trọng nhất."

      "Ừ."

      Chu Hồng Hồng lại kể về phong cảnh làng Vĩnh Cát vớiPhó Tự Hỉ, ấy nghe cách say sưa ngon lành, thỉnh thoảng hỏi vài câu kỳ kỳ quái quái, Chu Hồng Hồng đều giải đáp tất cả.

      Trận mưa ở thành phố D, tới cũng nhanh, cũng nhanh. bé phụ giúp cửa hàng bán hoa trở về, sau đó chỉ đường cho Chu Hồng Hồng.

      Lúc gần , Chu Hồng Hồng muốn mua chậu hoa, Phó Tự Hỉ lại chủ động đưa tới, "Tặng cho chị."

      Chu Hồng Hồng kinh ngạc vô cùng.

      "Hoa đắt lắm." Phó Tự Hỉ sợ Chu Hồng Hồng ghét bỏ, có chút xấu hổ, "Chúc chị sớm cùng bạn trai kết hôn."

      Chu Hồng Hồng đưa hai tay tiếp nhận, "Cảm ơn chị."

      Tuy rằng Chị Hạ này giống người bình thường, nhưng dù chỉ trải qua thời gian ngắn ngủi ở chung, Chu Hồng Hồng cảm thấy, tấm lòng trong sáng thuần tuý hề phủ bụi, so cái gì đều quý giá hơn.

      Chu Hồng Hồng mang theo chậu hoa về hướng bến xe buýt, trong lòng có chút xúc động, vội gọi cú điện thoại cho Trình Ý.

      Trình Ý lắng nghe bài hát "Nếu như có em" vang lên trong chốc lát, mới nhận máy, "Vợ, em nhớ hả?"

      Vẫn là giọng đùa cợt vô lại thường ngày, nhưng lúc này trong tai Chu Hồng Hồng lại có tia cảm giác ngọt ngào."Ừ."

      dừng lại chút, "Chu Hồng Hồng, làm sao vậy? Có phải là bị ai ức hiếp hả?"

      " có ý gì?" Chu Hồng Hồng lại cảm thấy buồn bực, phải chỉ khi có việc mới nhớ tới .

      "... Em nhớ ?" rất xác định hỏi.

      "Ừ." Giọng của kéo dài.

      Trình Ý cười đầy vẻ tà khí, "Còn chưa đến buổi tối đâu. Lâu lắm rồi làm, tịch mịch ư?"

      "..." Chu Hồng Hồng muốn đánh trận, vất vả lắm mới muốn cùng thẳng thắn, ai ngờ bị quấy rối, khí ngọt ngào khó khăn lắm mới tạo ra lại bị làm cho tức giận mà tan biến mất.

      "Vợ, có muốn buổi tối qua đó phục vụ em vui thích ?"

      " cút , tôi phải lên xe rồi." Chu Hồng Hồng rống xong câu liền cúp máy.

      Ngồi xe buýt, lục lọi trong ký ức tìm kiếm mong vớt ra vài câu có chút tình cảm lãng mạn mà mình từng , nhưng vô ích.

      chưa từng có rằng thương
      Last edited by a moderator: 11/6/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :