1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hái Hồng - Giá Oản Chúc (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 22 (sửa)
      Edit: Linh



      Dù thế nào nữa may mắn có bác này, cuối cùng cũng có tin tức của Đẩu Bái.

      Sau khi Đẩu Bái được cậu cả đưa trở về, rất bình tĩnh, chỉ kính sát tròng rơi mất, nhìn thấy đường, di động lại hết pin.

      Mọi người tuy có thầm oán thoán, nhưng cũng ai dám ra. Huống hồ, đầu tóc, quần áo của cậu ta đều ướt hết, có thể thấy được là đội mưa rất lâu khi ở trong rừng cạnh bờ sông.

      Nhốn nháo ầm ĩ hồi, Chu Hồng Hồng liền chuẩn bị đồ ăn nóng cho Đẩu Bái, cứ nghĩ rằng, cậu ta vẫn ăn.

      Ai ngờ, lần này cậu ta lại động đũa.

      Chu Hồng Hồng cũng có gì để với cậu ta, chuẩn bị đồ ăn xong quay về ngồi ở quầy thu tiền. Nhưng hiểu sao Đẩu Bái lại cất tiếng, "Chị họ, hoàng hôn bên sông Lâm Giang rất đẹp."

      hơi sửng sốt, sau đó trả lời, "Đúng. Tôi cũng thích nơi đó nhất."

      Màu sắc sông Lâm Giang vốn khá mờ nhạt, nhưng lúc chạng vạng, ánh chiều tà đỏ như huyết lệ, lại làm nó trở nên vô cùng rạng rỡ.

      vô cùng thích dòng sông yên tĩnh đó. Lúc vừa tới làng Hoàng Khê, thường xuyên ngồi ở bên bờ sông, nghĩ đến mối dây dưa nhiều năm của mình và Trình Ý. Tuy rằng nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ như vậy thôi, nhưng mỗi khi nghĩ xong trong lòng bình tĩnh lại đôi chút. Hơn nữa nghĩ, có lẽ qua thời gian, được như con sông kia, lững lờ chảy tìm nơi an tĩnh cho riêng mình.

      Đẩu Bái ngẩng đầu nhìn , khẽ cười. Vẻ mặt đạm mạc nhờ nụ cười đó mà giãn ra, ngay tức khắc cậu ta chuyển từ chàng cao ngạo sang thành thiếu niên toả sáng như ánh mặt trời.

      Lòng Chu Hồng Hồng thoáng run lên, ngay sau đó cười tiếng.

      trong tuổi thanh xuân, tỏ vẻ thâm trầm làm gì chứ, cứ cười như vậy mới là đẹp nhất.

      ----

      Ngày hôm sau Đẩu Bái vẫn là người đầu tiên xuống lầu, mình ra ngoài. Chu Hồng Hồng nhìn bóng lưng của cậu ta, nghĩ mong là đừng có rớt kính mắt nữa tốt hơn.

      Buổi chiều, liền cảm giác mình là đồ có miệng quạ đen.

      Đúng thế, kính mắt của cậu ta lại rơi.

      Lại vẫn bị rơi ở ven rừng cạnh bờ sông, cũg vẫn là bác bên kia đường báo tin. Có điều bác hôm nay nhớ rất , nghe là Đẩu Bái cho bác ấy tiến thù lao gấp đôi.

      Lúc Bác chạy đến báo tin, dù vẫn chưa tới giờ ăn cơm tối, cậu cả tính tiền với đầu mối cung cấp thực phẩm cho quán, được, liền sai Chu Hồng Hồng đón Đẩu Bái về.

      Chu Hồng Hồng nhìn trời đoán hôm nay vẫn muốn mưa, cầm hai cái ô về phía sông Lâm Giang. Vẫn chưa tới nơi thấy xa xa có mấy người vây quanh nhìn cái gì đó. Đến khi tới gần, mới biết được ra bọn họ nhìn Đẩu Bái vẽ tranh.

      Chỗ đứng nhìn thấy tranh vẽ, chỉ nhìn thấy Đẩu Bái. ngồi ở thềm đá, bản vẽ để đầu gối, cúi đầu chăm chú nhìn tác phẩm của mình.

      Tuy rằng bởi vì nguyên nhân của thời tiết, cảnh sông so với bình thường ảm đạm hơn, nhưng Đẩu Bái kết hợp cùng sông Lâm Giang, theo Chu Hồng Hồng thấy đây bức tranh đẹp rồi. Trước kia cảm thấy nam sinh khối nghệ thuật đặc biệt có khí chất, Đẩu Bái này lại càng có phong cách riêng.

      về phía trước gọi cậu ta. "Này bạn."

      Đẩu Bái ngẩng đầu về phía , vẫn là ánh mắt xa xăm kia.

      Chu Hồng Hồng chống lại ánh mắt cậu ta, mới nhớ tới mình quên mang kính mắt của cậu ta tới, thầm kêu hỏng bét.

      Đẩu Bái chờ đám người ngoài tán , mới mở miệng, "Chào Chị họ."

      "Chúng ta trở về thôi." Chu Hồng Hồng chú ý tới ngữ khí của so với lúc ban đầu đến ôn hoà hơn chút.


      "Được." buông bàn vẽ, nhìn thẳng vào , "Chị họ, kính mắt của tôi đâu?"

      "Tôi gấp, quên mất rồi." Chu Hồng Hồng giải thích xong, chỉ thấy Đẩu Bái nghe xong lời này lại nhếch khóe miệng, nhưng ngay lập tức che giấu , nhanh đến nỗi khiến cho rằng đó là ảo giác.

      " có kính mắt ngay cả đường dưới chân cũng thấy ."

      cũng ảo não chính mình chu toàn, "Vậy cậu ở đây đợi chút, tôi trở về lấy. Cũng xa."

      "Bây giờ hả?" Cậu ta hí mắt nhìn bầu trời chút, "Trời sắp mưa rồi."

      "Đúng, ô này cho cậu, tôi trở về lấy kính." Trong nháy mắt lúc đưa ô qua, Chu Hồng Hồng đột nhiên xuất ý niệm trong đầu, bật thốt, "Nếu tôi dắt cậu về cũng được."

      Lời này vừa thốt lên, Đẩu Bái đột nhiên trở nên lạnh nhạt. "Tôi tuỳ tiện nắm tay người khác."

      "Bạn này, chúng ta dùng ô, mỗi người nắm đầu là được.” vội vã xua tay làm sáng tỏ. tại cũng biết lời vừa rồi vô cùng thiếu sót. Với điều kiện của cậu ta, các theo đuổi nhất định là xếp thành hàng dài, chừng cậu ta cho rằng muốn cắn cả cỏ non là cậu ta ấy chứ.

      "Như vậy được." Đẩu Bái lúc này vui vẻ chấp nhận, ̉khom người xuống, nhặt bàn vẽ lên, lại đem cất cẩn thận tranh và cọ vẽ.

      Chu Hồng Hồng nhìn động tác của cậu ta, muốn giúp tay, nhưng vẫn dừng lại, sợ cậu ta lại hiểu lầm.


      Đợi cậu ta chậm rãi thu dọn xong công cụ, đưa chuôi ô nhàng đụng tay cậu ta chút.

      Cậu ta hiểu ngay, dùng ngón tay trỏ ôm lấy cán dù.

      Chu Hồng Hồng xoay người cầm chắc ô, nhắc nhở cậu ta, "Này bạn, chỗ này có ba bậc thang, cậu chậm chút."

      Đẩu Bái ở sau lưng cười cười tiếng động.

      Lúc Chu Hồng Hồng lôi kéo cậu ta , cảm giác mình rất giống dẫn người mù, vì thế nhịn được bèn hỏi, "Bạn học, cậu bị cận thị nghiêm trọng như thế, tại sao làm phẫu thuật?"

      hí mắt, nhìn bóng lưng của , "Tôi cũng có bạn từng làm phẫu thuật."

      "Hả? Hiệu quả được tốt sao?"

      "Quả tốt, hậu quả rất nghiêm trọng."

      Chu Hồng Hồng nghi ngờ quay đầu, "Tôi cũng có bạn học làm qua, khôi phục rất tốt đó."

      "Bạn tôi trước khi làm phẫu thuật coi như đẹp trai. Sau này tuy rằng khôi phục thị lực, nhưng dung mạo giảm bớt nhiều."

      "..."

      ----

      Cho đến khi Chu Hồng Hồng đưa Đẩu Bái về đến phòng của , mới biết được, trận đại chiến lúc rạng sáng ngày hôm qua là do người khác. Bởi vì Đẩu Bái đổi phòng. Hơn nữa người đổi phòng với , phải là ai khác, chính là em họ Lưu Nhất Trác của .

      Chu Hồng Hồng sau khi nghe được hóa đá tại chỗ.

      Đẩu Bái tới gần , muốn sờ mặt , mới tỉnh lại, "Cậu ... Hai ngày nay ngủ ở kia là Lưu Nhất Trác?"

      Cậu ta thả tay xuống, cười , "Chị họ, có lời gì cũng chờ tôi đeo kính xong rồi hỏi."

      vội vàng đến bên cạnh bàn, nơi đó vẫn như cũ để đống đồ sặc sỡ. nắm lấy hộp kính mắt đưa cho cậu ta, "Lưu Nhất Trác cậu ấy..."

      Đẩu Bái đeo kính mắt, trực tiếp trả lời, "Ở cách vách chính là cậu ta."

      Chu Hồng Hồng thể đoán được là Lưu Nhất Trác. Tuy rằng chính lúc học lớp mười hai bị ép buộc cùng Trình Ý xảy ra quan hệ, nhưng mà trong lúc nhất thời vẫn tiếp thụ nổi hành vi của em họ mình. lại rất muốn tự mình an ủi, em họ cũng là sinh viên đại học, có bạn là điều bình thường. Bình thường thôi.

      Đẩu Bái nhìn bộ dáng có chút thất thố của , trong lòng trỗi dậy chút nghiền ngẫm cười . "Chị họ buổi sáng ngủ dậy là rất sớm."

      Chu Hồng Hồng cứng đờ. bây giờ biết là có cảm giác gì. ràng phải là mình hoan ái bị nghe lén, nhưng lại có cảm giác thẹn thùng.

      "Nếu , tôi lại đổi phòng cho cậu." xị mặt, thể với Lưu Nhất Trác là động tác của cậu ấy ầm ĩ đến bạn học, muốn chuyển chỗ cho Đẩu Bái.

      "Vậy cũng cần." Đẩu Bái đẩy đẩy kính mắt, vẫn là bộ dạng cười cười kia, "Đều là người trưởng thành rồi, những chuyện như vậy này thấy nhưng thể trách."

      Trái ngược với thản nhiên của cậu ta, Chu Hồng Hồng vẫn cảm thấy rất khó xử. Nhưng nghĩ lại, chàng này cònvứt loạn đống áo mưa bàn, đoán chừng cũng là người có tính cách lang thang. Cậu ta tuy là kẻ soi mói đủ thứ từ ăn mặc đến lại, nhưng nghĩ đến về phương diện quan hệ nam nữ, đàn ông ai cũng đều giống nhau thôi.

      Lại , Chu Hồng Hồng có thói xấu. khi gặp được chuyện bát quái gì đó, phải với Trình Ý.

      tại, vừa mới ra khỏi phòng Đẩu Bái, muốn với Trình Ý chuyện của Lưu Nhất Trác.

      Em họ có bạn , hơn nữa còn lên giường với người ta rồi.

      ----

      Năm đó khi Trình Ý và Chu Hồng Hồng bày tiệc rượu, cha của mợ thân thể tốt, cậu cả và mợ đều ở bệnh viện chăm sóc, vì thế để cho con lớn nhất cùng và đứa nhấtđến uống rượu mừng.

      Lưu Nhất Trác rất là sùng bái đối với việc Trình Ý thay traihắntiếp nhận chị dâu.

      Chu Hồng Hồng thấy thế, liền lén dặn dò Trình Ý, " đừng cólàm hư em họ của tôi đấy."

      Trình Ý cười nhạo tiếng, "Kêu em họ tự quản tốt cái đồ của ."

      bắt bẻ : "Chính cũng quản được, có tư cách gì đến người khác."

      bắt lấy ngực của vuốt ve trận, "Nếu tôi muốn quản, còn có thể thi đại học?"

      Côđành yên lặng.

      ----

      Chu Hồng Hồng tại rất xúc động muốn gửi tin nhắn cho Trình Ý.

      vẫn rất nhớ , nhưng trong nỗi nhớ mongvẫn mang theo chút cam lòng.

      Lúc muốn gửi tin nhắn cho , đột nhiên tiếng "Chị Hồng" vang lên, khiến giật mình hoảng sợ. Di động cầm chắc, cứ như vậy rơi mặt đất.

      Lưu Nhất Trác cũng bị dọa, nhanh chóng giúp tay nhặt di động lên, "Chị Hồng, chị nghĩ gì thế?"

      "... Các em đều về rồi hả?" Chu Hồng Hồng nhìn thấy Lưu Nhất Trác có chút xấu hổ, nhận lại di động, liền muốn xuống lầu.

      "Ừ, trời mưa, đành trở lại." Lưu Nhất Trác ngáp cái, "Em tắm trước , đợi lát nữa ăn cơm gọi em nhé."

      "Ừ."

      Chu Hồng Hồng xuống vài bậc thang gỗ, đột nhiên quay đầu, vừa khéo nhìn thấy Lưu Nhất Trác vào căn phòng thứ hai bên phải. Sau đó tiếp tục xuống, lại gặp được hai lên lầu. Hai bạn này mỗi lần nhìn thấy Chu Hồng Hồng đều ngọt ngào gọi chị.

      Chu Hồng Hồng cười đáp lại.

      Hôm nay, là lần đầu tiên Đẩu Bái cùng mọi người ăn cơm tối.

      biết có phải vì cậu cả thay đổi chất lượng đồ ăn hay , cậu ta lần này tốt xấu thế nào cũng ăn chén cơm. Nhưng tướng ăn của cậu ta quá mức tao nhã, ngược lại khiến cho người khác càng trở nên thận trọng.

      Chu Hồng Hồng ở bàn cơm nhìn Lưu Nhất Trác cùng hai bạn nữ kia chuyện với nhau, suy đoán xem nào là bạn của em họ.

      Đẩu Bái tựa như vô tình, nhìn Chu Hồng Hồng, sau đó quét mắt về phía hai bạn nữ, mang theo chút khinh thường.

      Sau bữa cơm chiều, Chu Hồng Hồng dọn dẹp phòng bếp xong, chuẩn bị trở về phòng lấy quần áo, mới vừa lên đến lầu hai, liền nhìn đến Đẩu Bái cúi đầu, đứng ở trước cửa phòng.

      Cậu ta tay bụm mặt, tay vịn chặt tường.

      Chu Hồng Hồng chần chờ kêu: "Này Bạn?"

      Đẩu Bái hơi hơi ngẩng đầu về phía .

      Nhìn dáng vẻ của có vẻ đúng lắm, liền vội vàng hỏi, "Làm sao vậy?"

      chậm rãi đến gần , "Chị họ..."

      Chu Hồng Hồng mượn ánh đèn, khi nhìn thấy mắt trái của cậu ta, vô cùng hoảng sợ.

      Mắt trái của cậu ta...

      mảnh đỏ bừng.

      Thành xin lỗi cả nhà, ta dính công tác đột xuất, mang theo đống edit, tưởng là tối qua là được về ngờ phải hết cuối tuần. Ta mò mẫm edit lại ở máy của khách sạn . Cả nhà thông cảm, ta về đến nhà nhất định bù lỗ cho cả nhà:yoyo51::yoyo51::yoyo51:
      Last edited by a moderator: 5/6/15

    2. love_is_blue317

      love_is_blue317 Well-Known Member

      Bài viết:
      113
      Được thích:
      394
      tôi nghịp nàng phải edit lại, gặp ta chắc hẹn lại quá :)
      vậy chứ thanks nàng nhìu lắm :-*
      lananhtran51Linh Sờ Tinh thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Kho cuc the nay.........van nho den bon nay la mung lem chu, mong moi chuyen suon se mau ve nang nhe
      lananhtran51Linh Sờ Tinh thích bài này.

    4. ngocanh

      ngocanh Active Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      230
      hem sao nàng ạ!! đợi đến cuối tuần vậy.hihi
      lananhtran51Linh Sờ Tinh thích bài này.

    5. ngocanh

      ngocanh Active Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      230
      hem sao nàng ạ!! đợi đến cuối tuần vậy.hihi
      lananhtran51 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :