1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hái Hồng - Giá Oản Chúc (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngocanh

      ngocanh Active Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      230
      Ta vẫn mún đọc nữa. :) :)
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      tất cả bộ truyện..........ngọt ngào nhất iu nhất là chương này aaaaaaaaaaa........ Chân thành thanks @Linh đả tới hết. .......Ôm hun cái nào...........chụt.....chụtttttttt......
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Sắp chia tay TY ròi, buồn quá đuê :'(. Tks nàng nhiều nhoé, đây là bộ đọc đầu từ ghét nam 9 tới thích đấy =D
      Còn 2C nữa thôi à :-( biết bao giờ mới gặp a nam chính như thế này = )))~
      Chậc tới giờ ta vẫn thắc mắc về lần đầu của chị Hồng :v
      Linh Sờ Tinh, quỳnhpinkylinhdiep17 thích bài này.

    4. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      CHƯƠNG68. CHUYỆN CŨ CHỈ CÓ THỂ TRỞ VỀ CHỖ CŨ (THƯỢNG)
      Edit: Linh

      Chu Hồng Hồng thi đỗ đại học năm ấy, Làng Vĩnh Cát cũng có mấy người được làm sinh viên. Mẹ Chu vui mừng vô cùng, chuẩn bị đến huyện thành , đưa con nhập học.

      Trước khi vài ngày, bà mở tiệc chiêu đãi bà con họ hàng, bạn bè gần xa.

      Lão thái gia ngồi ghế chủ tọa cười khép miệng, luôn khoe rằng ông có cháu dâu là sinh viên.

      Trình Ý ngồi ở bên cạnh Chu Hồng Hồng, nghe tỏ vẻ nho nhã cám ơn mọi người, trong lòng thoải mái lắm.

      Ăn uống no say rồi, Chu Hồng Hồng theo mẹ Chu trở về nhà.

      Trình Ý được thoải mái trong lòng, liền hẹn vài em uống rượu.

      Mấy thanh niên ở cùng nhau, thoải mái đùa giỡn, trêu Trình Ý gặp may mắn, lượm được vợ có bằng cấp. Cuối cùng, người trong đó hỏi, " Trình, cũng chưa tốt nghiệp trung học nhỉ?"

      "Vậy làm sao?" Trình Ý ngần ngại chút nào, "Kể cả ấy có thi đậu tiến sĩ, cũng vẫn là vợ của ."

      Đúng - chính là như vậy, cần biết tương lai Chu Hồng Hồng có thể có được thành tựu như thế nào, đều là người của .

      Đến hôm sau gặp lại Chu Hồng Hồng, Trình Ý liền , "Chu Hồng Hồng, nhớ kỹ cho tôi, chạy ra khỏi cái làng này, đừng tưởng rằng có thể đá tôi ."

      Ngày chia tay học, Chu Hồng Hồng mang vẻ mặt phức tạp, nhàng hỏi, "Về sau vẫn ở làng Vĩnh Cát chứ?"

      "Đại khái vậy ." tùy tiện trả lời.

      "Ừ." nghĩ, có bằng cấp, nếu đến thành phố lớn cũng dễ tìm việc làm. Vốn nhất nhất muốn thi lên đại học, là để được rời khỏi , nhưng khi đến thời điểm này, lại có cảm giác nỡ.

      Hình như Trình Ý phát ra điều gì đó, tiến lên bước ôm lấy , "Tôi đến gặp ."

      kiềm chế bản thân, sau đó lại bất động, giương mắt nhìn , " tự mình ở nhà tìm việc trước ."

      Trình Ý lên tiếng.

      Trong lòng thầm oán học vấn, nghề nghiệp, , " cũng thể cứ nhàn rỗi làm gì mãi như thế."

      " sau ." cúi đầu hôn lên trán , "Vợ, tôi đưa em học đại học, được ?"

      Chu Hồng Hồng sửng sốt.

      "Hành lý của em nhiều như thế, em và mẹ em khiêng cũng rất vất vả. Dù sao tôi cũng có thời gian, giúp hai người mang đồ."

      kịp phân tích niềm vui sướng trong lòng lúc này có là vì sao, liền bật thốt lên, "Lão thái gia đồng ý sao?"

      cho là đúng, "Chuyện này có là gì, em cũng vào cửa nhà họ Trình, tôi đưa vợ mình xa nhà, ai dám ."

      Quả , lão thái gia chẳng những trách Trình Ý, ngược lại, ông lạivỗ tay tán thành. "Nếu chỉ hai mẹ con , ta cũng yên tâm lắm, bây giờ có Trình Ý theo, còn gì tốt hơn nữa. Mấy đồ nặng gì đó đều cho nómang."

      Mẹ Chu bị say xe, cho nên hai mẹ con mua vé xe lửa. Trước mùa tựu trường, vé xe đều khá khó mua, Trình Ý là bất thình lình muốn , nên mua được vé. nhờ vào quan hệ của người bạn, mới mua được vé đứng.

      Từ thị trấn đến thành phố S, ngồi lửa xe, đại khái phải mất hơn bảy giờ. Chu Hồng Hồng vừa biết là vé đứng, trong lòng đành, liền khuyên Trình Ý, "Nếu đừng nữa, tôi và mẹ có thể tự xách đồ."

      Trình Ý nghiêng mặt liếc , "Tôi vất vả lắm mới mua được vé, tại sao có thể lãng phí."

      "Nhưng mà..."

      cười ôm , "Được rồi, có gì, chẳng qua chỉ là phải đứng thôi mà. Coi như là đứng bán hàng."

      Chu Hồng Hồng khuyên được, liền dự định cùng thay phiên đứng.

      Nhưng ngờ, cuối cùng Trình Ý tự mình đem theo cái ghế nhựa nho , chiếm chỗ bên cạnh chỗ ngồi của Chu Hồng Hồng.

      Chu Hồng Hồng muốn cùng đổi chỗ, liền kề bên tai thầm, "Bình thường trông rất quê mùa, nếu tư thế ngồi khó coi hơn nữa, vậy còn gì để ."

      thầm trừng .

      ha ha cười với tiếng.

      ----

      Xuống xe lửa, ba người ngồi xe đến khách sạn. Nhưng ngờ chỉ đoạn đường ngắn ngủi như thế, mẹ Chu cũng bị say xe. Đến được khách sạn, sắc mặt của bà thực tốt, ói lên ói xuống trong nhà vệ sinh.

      Chu Hồng Hồng lo lắng, vội vàng đỡ mẹ mình nghỉ ngơi.

      Lịch nhập học của Chu Hồng Hồng là sáng hôm sau.

      Ngày hôm sau, mẹ Chu thức dậy sớm, nhưng vừa thấy xe taxi, bà bịt mũi, trong bụng cồn cào, cảm thấy mùi ô tô rất khó chịu. Rơi vào đường cùng, bà chỉ đành tiếp tục nghỉ ngơi, sau đó để cho Trình Ý đưa con đến trường nhập học.

      đường, Chu Hồng Hồng nhìn nhà cao tầng trong thành phố, níu chặt cánh tay Trình Ý, có chút bất an, "Trình Ý, tôi nghe hiểu giọng nơi này."


      "Tôi cũng nghe hiểu." tỏ vẻ sao cả, " có chuyện gì, Chu Hồng Hồng, học giỏi tiếng phổ thông là được rồi."

      " biết bạn cùng phòng có dễ ở chung ?" Dù sao cũng chưa từng rời khỏi làng Vĩnh Cát, mọi người đều từ các nơi khác đến, khó tránh khỏi quen.

      "Chắc chắn bạn cùng phòng của em cũng lo lắng điều này."

      Chu Hồng Hồng ngẫm lại, cũng đúng, chỉ cần chính mình giữ vững thái độ thoải mái dễ chịu là được rồi.

      Lúc sắp tới trường học, có bạn học nam nhờ chỉ đường, lắc đầu trả lời mình cũng mới tới.

      Sắc mặt Trình Ý bắt đầu có biến.

      đến cửa trường học, Chu Hồng Hồng rất vui vẻ. "Trình Ý, trường học này ghê gớm đó."

      "Ừ." khiêng đống lớn hành lý của , nhịn được. "Này Chu Hồng Hồng, cái ký túc xá của rốt cuộc ở đâu?"

      "Tôi còn chưa biết, để tôi đến trước khu thông tin, ở đây đợi chút." cũng biết tại sao lại bực bội, vừa rồi vẫn còn rất tốt mà.

      Nhưng đợi đến khi Chu Hồng Hồng rồi, liền đến phiên được bình thường.

      Trình Ý đứng ở dưới gốc cây, tay kẹp điếu thuốc. Bên cạnh có hai bạn học nữ cùng cái gì đó. cười như cười, biểu tình cợt nhả khó coi.

      Chu Hồng Hồng nhìn thấy màn này, rất thoải mái.

      Trình Ý thấy , lại hít hơi thuốc, bình tĩnh nhìn .

      chậm rãi đến bên cạnh , cười, "Vợ."

      Hai bạn học kia lộ ra ánh mắt kinh dị, gì nữa liền bỏ .

      Chu Hồng Hồng đợi bọn họ xa, liền hỏi, "Các ấy là ai?"

      "Sinh viên năm thứ ba, hỏi tôi có phải bị lạc đường hay ."

      "Sao cho các ấy biết, mới tốt nghiệp cấp hai thôi."

      vặn rơi điếu thuốc trong tay, lông mày nhăn thành đỉnh núi, "Tốt nghiệp cấp hai sao? Về sau cũng phải là thể nuôi nổi em."

      Chu Hồng Hồng cũng biết, người như Trình Ý, căn bản coi bằng cấp thấp là quan trọng.

      ----

      Ký túc xá cho sinh viên mới, náo nhiệt vô cùng, các phụ huynh chạy lên chạy xuống chuyển đồ đạc, các sinh viên líu ríu.

      Chu Hồng Hồng tìm được phòng ký túc xá của mình, để Trình Ý đem đồ vào, khách sáo chào hỏi với các bạn cùng phòng, sau đó sửa sang lại chút liền cùng Trình Ý ra ngoài ăn cơm.

      Nhớ đến sức ăn của Trình Ý lớn, gọi ba phần đồ ăn, chia cho hai phần. Thấy mồ hôi ướt đẫm, liền đưa khăn tay cho lau mồ hôi, "Hôm nay rất mệt đúng ?"

      "Cũng thường thôi." nhìn đồ ăn, nhíu mày, "Đống đồ ăn này chẳng có mùi vị gì cả."

      "Nhà ăn đều như vậy cả thôi."

      "Em được ăn bốn năm cái đống đồ này nhỉ?" Trình Ý lại bật thuốc, vừa mới để lên môi, bị trừng mắt, liền lấy xuống, "Chu Hồng Hồng, em dọn dẹp ký túc xá xong, dạo xung quanh với tôi. Trước cửa trường học nhất định là có nhà hàng, em đừng vì tiết kiệm tiền mà mỗi ngày đều ăn những thứ này."

      "Ừ." Chu Hồng Hồng ngoài miệng trả lời, nhưng trong lòng đúng là tính toán ăn mặc tiết kiệm, tuy rằng năm nay học phí doTrình Ý đóng, nhưng tiền là cái gì chứ, đương nhiên có thể bớt tiêu sài bớt.

      Buổi chiều, Chu Hồng Hồng dọn xong ký túc xá, lại cùng Trình Ý trở về khách sạn.

      Mẹ Chu nghỉ ngơi ngày, cảm thấy đỡ hơn rất nhiều. Sáng hôm sau bà và Trình Ý phải ngồi xe lửa về nhà. Chu Hồng Hồng vốn muốn tiễn bọn họ, nhưng mẹ Chu đồng ý, "Hồng nhi, con mới đến còn chưa quen ở đây, cứ ở trong trường học là được rồi, đến lễ quốc khánh hãy về nhà."

      Chu Hồng Hồng gật đầu, nước mắt cũng rơi xuống. Đây là lần đầu tiên cách xa mẹ như vậy.

      Lúc gần , Trình Ý nhânlúc mẹ Chu toilet, hôn Chu Hồng Hồng ngụm, sau đó đưa cho xấp tiền, "Vợ, ăn uống tử tế vào."

      đùn đẩy tiền của , " giữ lại mà dùng."

      "Đây là tiền tôi nuôi vợ." xoa ngực của , "Đợi Quốc Khánh em về, chúng ta thoải mái chơi đùa."

      chụp tay , sau đó nghe thấy tiếng cửa mở, nhanh chóng đứng cách vài thước.

      Đường ra nhà ga, ngoài giao thông công cộng là taxi, mẹ Chu đành phải uống thuốc chống say xe.

      Chu Hồng Hồng thấy lần này mẹ mình vất vả, vội dặn dò Trình Ý , " nhất định phải chăm sóc mẹ cẩn thận."

      "Biết rồi."

      "Trình Ý..." có chút do dự.

      "Ừ."

      "... Về đến nhà, gọi điện thoại cho tôi." ra muốn , phải thường gọi điện thoại cho .

      "Ừ." lười nhìn , trực tiếp xốc hành lý của mẹ Chu lên thẳng.

      Đợi cho mẹ Chu và Trình Ý ngồi xe taxi xa, Chu Hồng Hồng vẫn còn đứng tại chỗ. Côvẫn muốn thừa nhận, ngoài việc bỏ được mẹ ra, còn nhớ cả cái tên lưu manh kia nữa.

      ----

      Trong phòng của Chu Hồng Hồng, ngoài ra, đều là người sống trong thành phố. có tính tình khá tốt, cho nên trong quá trình ở chung, tạm thời coi như vấn đề gì.

      Trình Ý thường thường gọi điện thoại cho , nhưng chính là điển hình của loại người miệng chó thể khạc ra ngà voi, khiến cho Chu Hồng Hồng thường xuyên bị chọc tức mà cắt điện thoại. Cúp máy xong lại đợi gọi điện tới.

      Đến khi huấn luyện quân , mọi người kêu khổ thấu trời. Các bạn cùng phòng trước khi ra cửa cũng phải chuẩn bị chống nắng, nhưng Chu Hồng Hồng lại hề ý thức đến việc này, thế cho nên sau đợt huấn luyện quân , mặt của đen tựa như than.

      Đến kỳ nghỉ lễ Quốc Khánh, nhà trường có tổ chức đặt vé tập thể, Chu Hồng Hồng hỏi thăm giá vé, về nhà chỉ cần chừng ba mươi tệ, vì thế vội báo danh.

      Kết quả lại vô cùng bi thống.

      Chuyến xe lửa này từ ba giờ chiều xuất phát, được đoạn lại phải tạm dừng xe, chẳng biết đến lúc nào mới thông xe. Vốn dự tính mười giờ có thể tới thị trấn, nhưng đến đó rồi, xe mới nửa lộ trình.

      Chu Hồng Hồng vừa đói vừa mệt, gọi điện thoại về nhà, kêumẹ Chu đừng chờ, nghỉ ngơi sớm chút.

      Mẹ Chu buồn khi thấy con vất vả đường dài, cũng lập tức thông báo cho Trình Ý.

      Trình Ý vốn ở nhà chờ tin tức của Chu Hồng Hồng, nhưng mãi đến hơn chín giờ tối, Chu Hồng Hồng mới trả lời biết bao giờ mới có thể về đến. lo lắng quá muộn có xe chịu chạy lên thị trấn, liền lập tức chạy tới.

      ngồi chờ trong tiệm ăn nhanh gần nhà ga, lúc mẹ Chu gọi điện tới, trực tiếp , "Dì à, dì nghỉ ngơi trước . Con ở nhà ga đợi ấy."

      Mẹ Chu lo lắng."Cái gì mà xe lửa giảm giá, sao lại đáng tin đến thế."

      "Dì à, có chuyện gì." Trình Ý ôn tồn , "Cũng chỉ là thời gian lâu chút, bọn con đợi là được. Dì cũng bận rộn cả ngày, nghỉ ngơi trước ."

      Mẹ Chu làm sao ngủ được, nhưng cũng có biện pháp, chỉ đành chờ thôi.

      Chu Hồng Hồng về đến nhà ga hơn ba giờ sáng, nhưng ở nhà ga lại có khá nhiều người chờ người nhà. ra được đoạn, nhìn thấy Trình Ý.

      Gần như là chạy chậm về phía .

      Trình Ý nhìn chằm chằm bóng dáng càng ngày càng gần, biểu tình rất cổ quái, câu đầu tiên lại là, "Chu Hồng Hồng, sao em lại đen thành như vậy?"
      Last edited by a moderator: 12/6/15
      Tiểu Ly 1111, tart_trung, Yên Hoa24 others thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      bi h la giai doan ngot ngao hay sao a...........bu lo cho khoang thoi gian lat ban hui truoc.....haizzzzz zzzaaa
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :