Chương 194: Có lạnh lùng hay ?
Quay đầu , chị chủ tiệm ho tiếng, mặt khẽ đỏ lên.
Tuy từng gặp qua ít các cặp thân mật với nhau, nhưng những cặp nhìn đẹp mắt thế này nhiều, chị ta nhàng vuốt vuốt món đồ ở trong tay, lúc ngoái đầu lại nhìn hai người họ tách ra, mặt ửng đỏ, bước lùi về sau, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh.
"Tôi muốn hỏi là, cậu muốn xăm ở đâu?" Chị chủ tiệm cầm khăn ướt lau năm ngón tay, ánh mắt xinh đẹp lướt nhìn Lan suối Khê.
Mộ Tến Thần ngồi thẳng lên, trong ánh mắt lúc sáng lúc tối: "Chỗ này."
Ngón tay thon dài của cởi nút cổ áo ra, vạch ngực ra, ánh mắt trong trẻo của Lan Khê có chút đề phòng
Chị chủ tiệm dừng chút, vừa bắt tay vào làm vừa ngước mắt lên với : "Ở chỗ này của chồng tôi cũng có khắc tên của tôi nữa."
Lan Khê liền giật mình.
vất vả lý giải câu của chị ta, liền hiểu được ánh mắt của mình quả nóng rực lên, người ta còn phải cố ý vô tình thanh minh để tránh điể ăn giấm chua nữa. Mặt Lan Khê tự nhiên đỏ lên, nhưng sau đó lại nhanh chóng nghi ngờ.
—— Xăm tên người có gì lạ, nhưng lạ ở chỗ, chính là xăm ở chỗ nào?
Sau đó chị chủ tiệm vén tóc ra sau tai, quay sang nhìn Lan Khê, dùng giọng rất chỉ để hai người nghe được: "Nè . . . . . Ở đây nè. . . . . ."
Ánh mắt xinh đẹp mà ướt át, đầy phong tình, làm cho người ta có thể hiểu được ý của chị ta là ở chỗ nào.
Cả người Lan Khê bắt đầu run rẩy, mặt thiếu chút nữa hồng đến bể mất! !
Nơi đó.
Chị ta lại dám xăm tên chồng mình ở đó! ! !
Động tác thuần thục đủ để chứng minh kinh nghiệm của chị
ta, khóe miệng nở ra nụ cười nhạt, trong ánh mắt đầy mênh mông: “Xăm ở đó cũng tốt lắm, cả đời này ta đừng hòng mà vụng trộm, trừ khi ta có thể nghĩ ra cách giải thích với người phụ nữ khác như thế nào, người kia chắc chắn cũng hiểu cái này mang ý nghĩa gì.”
Lan Khê kinh ngạc!
Ánh đèn nổi bật lên làn da trắng nõn nà của , nhịn được hỏi: “Nếu như như vậy, mà vẫn thể ngăn ta ra ngoài trăng hoa sao?”
Chị chủ tiệm cười cười, chỉnh sang tư thế thoải mái để làm việc.
“Nếu là của , cần phải gì nó vẫn thuộc về ; còn nếu thuộc về , dù cho có xăm hết cả người ta ta cũng thuộc về , là phụ nữ, cần phải nghĩ thoáng chút, hy vọng có cuộc sống tốt đẹp?”
Hai mắt Lan Khê khẽ run, hình như suy nghĩ gì đó.
Mộ Yến Thần nằm ở giường nắm lấy cổ tay chị ta, môi mỏng lãnh đạm phát ra bốn chữ: “ nhiều quá.”
Giữa phụ nữ với nhau, càng về tình lại càng thể giải thích được, càng càng thái quá.
Chị chủ tiệm im lặng cười, nháy mắt mấy cái.
Nửa giờ sau, sau khi xong mọi việc, chị chủ tiệm bắt đầu dặn dò, đưa danh thiếp cho , mong lần sau ghé qua nữa, Lan Khê hơi tò mò muốn xem hoa văn bên trong như thế nào, ánh mắt khỏi dừng lại ngực , sau khi Mộ Yến Thần trả tiền xong liền ôm vào lòng, : “Về nhà cho em xem đời.”
Lan Khê đỏ mặt, tay mò vào trong tây trang của nhéo hông cái.
“Đói bụng ?”
cúi đầu hỏi khẽ.
Lan Khê gật đầu cái, chờ lâu như vậy quả có hơi đói rồi.
Hai người cùng nhau xuống bãi xe lấy xe, Lan Khê có chút nghi ngờ: “Mộ Yến Thần, tại sao hôm nay lại đột ngột muốn xăm?”
Trong ánh mắt sâu thẳm của Mộ Yến Thần thoáng qua tia sáng, nắm lấy tay , dắt qua con đường đông đúc: “Là vì muốn để cho em lo lắng chút, nếu sau này, ngày nào đó em ở bên cạnh nữa, phải giải thích với người phụ nữ khác như thế nào, về cái tên ở ngực này, là mang ý nghĩa gì?”
Giọng rất , nhưng lại rất nghiêm túc, giống như giỡn chút nào.
Lan Khê chợt run lên, vẻ mặt từ kinh ngạc dần dần chuyển thành đơn.
đúng lắm, có ngày còn ở cạnh nữa, nhưng mối quan hệ này đến cuối cùng ai bỏ rơi ai, ngay cả ông trời chắc cũng biết trước được.
Những chuyện này, Lan Khê hề muốn nghĩ đến nữa, nhưng tại sao tất cả mọi người lại cứ như nhắc nhở vậy.
Sau khi ăn cơm xong, cả trung tâm thành phố hề có ngôi sao nào hết, Lan Khê chui vào trong xe, nhìn thuần thục lái xe, tự nhiên lại cảm thấy bụng cồn cào, đột nhiên xông qua, nhàng hôn lên mặt cái, Mộ Yến Thần cứng đờ, lại càng lúc càng quấn lấy hơn, tiếp tục hôn lên trán của , môi êm ái rà xuống cổ áo của , sau đó hôn lên cổ cái.
“ trai.” nhàng gọi tiếng.
Trong mắt Mộ Yến Thần chợt thoáng qua tia khát vọng, tay ôm chặt hông của , vuốt tóc của , muốn có thể an phận chờ về đến nhà rồi lại hôn tiếp, nhưng lại ngờ được là bàn tay của lại để ở nút áo sơ mi của , cởi nút áo ra, sau đó cánh tay mềm mại vào, chạm vào phần da thịt căng cứng của .
Mộ Yến Thần cảm thấy mình muốn điên lên rồi.
Giữ chặt lấy eo của nhấn vào trong ngực mình, nghe câu cố ý của . Chỉ tiếng “ trai” thôi làm cho cả người mềm nhũn, Mộ Yến Thần hôn , giống như là muốn cắn nát môi vậy, hạ thân căng cứng đau đến sắp nổ tung.
Giờ này đường phố rất đông đúc, Mộ Yến Thần hạ ghế xuống, đè dưới thân mình, rồi nặng nề nắn bóp.
Nặng nề thở dốc, trong lúc nhắm mắt lại hưởng thụ chủ động của , ép mình được suy nghĩ nhiều, khuôn mặt của Kiều Khải Dương lúc đứng trước cửa công ty ngừng lên trong đầu, tay cầm tay lái côn đồ loại cười, cậu ta cười lưu manh, trong mắt tràn đầy tình cảm, chút ngại ngùng mà .
Kiều Khải Dương : “Trong tình , ngu xuẩn, phải mới biết lần đầu, cứ nhìn vẻ mặt người bên cạnh biết. Mộ Yến Thần, cho rằng em của là thiên sứ sao? Vậy có biết thiên sứ của với người đàn ông trước, ngay cả em bé cũng có rồi?” (Cái này có phải là cái thể loại ăn được đạp đổ trời >”<, mềnh là mềnh ghét cái dụ này nhất á grr grr)
Last edited by a moderator: 22/12/14