1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hào Môn Thịnh Sủng: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 87: chủ động lấy lòng (7)

      Editor : Huyền Tô (Tô Huyền Ann)

      Beta: Mèo Hoang

      Lăng Mạt Mạt tự nhiên liên tục mở miệng, giọng mềm mại lấy lòng: "Xem ra thầy có vẻ rất bận rộn, vậy em cất những món ăn kia vào hộp giữ nhiệt trước, thầy làm xong rồi ăn."

      Lý Tình Thâm dừng bận rộn trong tay, nghiêng đầu, ánh mắt lạnh nhạt quét tới Lăng Mạt Mạt.

      Lăng Mạt Mạt lập tức híp mắt cười với Lý Tình Thâm, lông mi dài hơi run rẩy da thịt trắng noãn, giống như cánh bướm, "Thầy, phải ăn cơm đúng giờ, như vậy thân thể mới khỏe mạnh! Thân thể là tiền vốn làm cách mạng, nếu như thầy mệt muốn chết, em rất khổ sở ."

      Lý Tình Thâm chỉ yên lặng nhìn ra ngoài hồi, vẻ mặt có biến hóa quá lớn, đặt bút trong tay xuống, chậm rãi đứng lên, cuối cùng mở miệng.

      "Ngày hôm qua, sao lại tới đây?"

      Lăng Mạt Mạt thấy cuối cùng Lý Tình Thâm cũng chịu mở miệng, trong lòng nhịn được giãn ra mấy phần.

      Giọng Lăng Mạt Mạt càng mềm nhũn : "Ngày hôm qua có chút việc, cho nên tới."

      Lý Tình Thâm lại trầm mặc.

      đôi mắt nhìn chằm chằm vào Lăng Mạt Mạt.

      Ánh mắt bình tĩnh.

      Bình tĩnh đến doạ người.

      Trong lòng Lăng Mạt Mạt có chút hốt hoảng, nhìn Lý Tình Thâm, nhận lỗi trước: "Thầy, em sai rồi, về sau nếu như có chuyện em thể tới, em gọi điện trước cho ."

      Lý Tình Thâm hơi nhíu lông mày, mở miệng chuyện, chỉ vẫn nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt như cũ.

      Ánh mặt trời vàng óng ngoài cửa sổ chiếu lên dung mạo tuấn của , lưu lại ánh hào quang nho . màn như vậy, cực kỳ giống giấc mơ của mỗi thiếu nữ thời trung học, đẹp thể tưởng tượng nổi.

      Trong khí tràn đầy mùi thơm nhàn nhạt, là hương sữa tắm, nhàng khoan khoái và sạch , sâu sắc và nhàn nhạt.

      Lăng Mạt Mạt phân biệt được vè mặt lúc này của , là tức giận, hay là bình tĩnh.

      Suy nghĩ chút, lại tiếp tục giọng giải thích: "Thầy, ngày hôm trước em làm xấu mặt thầy, cho nên ngày hôm qua hổ thẹn dám gặp thầy, ở nhà viết kiểm điểm."

      Lăng Mạt Mạt vừa , vừa đưa bản kiểm điểm ra.

      Đương nhiên, cho biết, nguyên nhân chủ yếu ngày hôm qua tới biệt thự là vì tìm Lục Niệm Ca, xử lý phần chướng ngại cuối cùng trong tim mình.

      Lý Tình Thâm chỉ là thầy của , cũng phải bạn bè hay người thân thiết. Những vết thương kia cùng đau, cũng cho người có quan hệ biết!

      Lý Tình Thâm nhìn chằm chằm tờ giấy trong tay Lăng Mạt Mạt, lại nghĩ tới cảnh tượng ti vi, chỗ sâu trong mắt bốc cháy tầng tức giận.

      lừa ! (Trời ơi đọc đoạn này bực cả 2 người luôn -_-)

      ràng tìm Lục Niệm Ca, lại với ở nhà viết kiểm điểm!

      Bóng dáng thon dài của Lý Tình Thâm chậm rãi về phía Lăng Mạt Mạt. Thân thể lạnh nhạt và ưu nhã, toàn thân cao thấp tản mát ra khí chất tinh mỹ, làm cho người khác khó có thể nhìn thẳng.

      tới trước mặt Lăng Mạt Mạt, con người nhàn nhạt hơi giễu cợt quét qua bản kiểm điểm trong tay , mở miệng, " cho em cơ hội, nhưng em lại nắm lấy, em . Sau này được tới nữa!"

      Lăng Mạt Mạt nghĩ tới, kết quả nghiêm trọng như thế.

      Lý Tình Thâm lại đuổi , để cho làm học trò của .

      Trong mắt Lăng Mạt Mạt có vẻ hốt hoảng ràng, mở to miệng theo bản năng, muốn gì đó, mà Lý Tình Thâm hung hăng đóng cửa.

      Lăng Mạt Mạt rời , vẫn đứng trước cửa phòng Lý Tình Thâm, biết lần này Lý Tình Thâm tức giận!









      Chương 88: chủ động lấy lòng (8-)

      Edit : Huyền Tô (Tô Huyền Ann)

      Beta: Mèo Hoang

      ngờ, Lý Tình Thâm tức giận lại có hậu quả nghiêm trọng như vậy!

      Lăng Mạt Mạt biết làm thế nào để Lý Tình Thâm tha thứ!

      người cao ngạo bị mất mặt, khó trách bộ dáng tức giận như vậy!

      Thời gian từng giờ từng phút trôi qua như dòng nước, Lăng Mạt Mạt vẫn đứng ở cửa, ngồi xổm từ giữa trưa cho đến tối. Trong lúc bất chợt cửa truyền đến từng tiếng vang, Lăng Mạt Mạt lập tức đứng lên.

      Lý Tình Thâm nghĩ tới Lăng Mạt Mạt canh giữ trước cửa mình, đầu tiên là sững sờ, ngay sau đó thần thái mực lạnh lùng xuống lầu.

      Lăng Mạt Mạt vội vàng theo Lý Tình Thâm xuống lầu.

      nhìn Lý Tình Thâm mở tủ lạnh tìm nước, liền lập tức lấy thức ăn từ hộp giữ nhiệt bưng ra ngoài từng cái .

      Sau đó thân thể ngoan ngoãn đứng ngay ngắn, đầu hơi rũ xuống, y hệt học sinh tiểu học. Giọng thành khẩn, mang theo mềm mại mảnh mai của phụ nữ: "Thầy, xin lỗi."

      Lý Tình Thâm chậm rãi mở nắp bình nước khoáng, chậm rãi uống hai ngụm nước.

      "Thầy, em sai rồi."

      "Em biết em để mất mặt. phải tin tưởng em, em nhất định nghĩ biện pháp chứng minh thực lực của em cho bọn họ xem!" ( ra có chết ai đâu, tội nghiệp LTT thích bà này ngốc quá mà :)) )

      " cần!"

      Lý Tình Thâm ngoài ý muốn mở miệng, giọng bình tĩnh, bình tĩnh khiến Lăng Mạt Mạt nhịn được toàn thân run rẩy.

      Lăng Mạt Mạt ngẩng đầu lên, thấy sắc mặt lạnh nhạt của Lý Tình Thâm, trong lòng càng luống cuống. mở miệng theo bản năng, giọng vô cùng mềm mại: "Thầy, đừng như vậy, em bảo đảm về sau theo học tập tốt. Em bảo đảm khiến thất vọng nữa!"

      Lý Tình Thâm uống hơi cạn bình nước, gì, nhét bình nước vào trong thùng rác, lên lầu.

      Lăng Mạt Mạt theo sát sau lưng Lý Tình Thâm, nhìn lên lầu ba, thu dọn giấy bút của tý, sau đó lại vào phòng ngủ của ở lầu hai, nhét đồ lung tung của vào trong túi của . tay giơ túi của lên, tay kéo Lăng Mạt Mạt, xuống lầu.

      Trong lòng Lăng Mạt Mạt bất chợt dâng lên loại dự cảm xấu, muốn tránh người theo bản năng. Nhưng sức lực Lý Tình Thâm quá lớn, tránh thoát, cứ như vậy bị Lý Tình Thâm kéo đường ra cửa biệt thự, sau đó cả người bị ném mạnh ra ngoài.

      Lăng Mạt Mạt ngã mặt đất, gắng gượng bò dậy. Vừa muốn vào trong biệt thự, túi của lại bị Lý Tình Thâm ném tới.

      Ngay sau đó, cửa biệt thự, "Rầm" cái liền đóng chặt.

      Lăng Mạt Mạt nhào tới gõ cửa hồi lâu, từ đầu đến cuối có người ra mở.

      Tuy là đầu mùa hè rồi, thế nhưng nơi này là lưng chừng núi, khí vẫn rất lạnh. Từng đợt gió thổi tới, Lăng Mạt Mạt nhịn được rùng mình cái, tới lui trước cửa biệt thự rất lâu. Mãi cho đến khi đèn bên trong biệt thự đều tắt, bả vai mới uể oải rủ xuống, dọc theo đường xuống núi, từ từ xuống.

      Nơi này là vùng ngoại ô, ban ngày có rất ít xe taxi, huống chi bây giờ là ban đêm, Lăng Mạt Mạt nghĩ, mình xuống núi, đoán chừng trời cũng sắp sáng.

      suy nghĩ lung tung, đột nhiên từ xa có chiếc xe tới, người ở bên trong nghe điện thoại: "Ừ, thấy mặc váy xanh nhạt, ừ, biết, được là Lý tiên sinh gọi điện thoại kêu xe." (nhân vật phụ lại nắm giữ chi tiết quan trọng :)) )

      Chương 89: chủ động lấy lòng (9)

      suy nghĩ lung tung, đột nhiên từ xa có chiếc xe tới, người ở bên trong nghe điện thoại: "Ừ, thấy mặc váy xanh nhạt, ừ, biết, được là Lý tiên sinh gọi điện thoại kêu xe."

      Lăng Mạt Mạt thấy được xe trống, cực kỳ kích động, vươn tay, vội vàng đón xe.

      Xe taxi vòng qua , từ xa quay đầu dừng lại ở bên người Lăng Mạt Mạt.

      Lăng Mạt Mạt vội vàng mở cửa xe ra, ngồi xuống.

      "Bác tài, thực biết làm ăn, lại còn chờ ở chỗ này!" Lăng Mạt mở miệng cảm tạ với tài xế xe taxi.

      Tài xế taxi ngồi ở phía trước co rút khóe miệng, đáy lòng thầm nghĩ, ai lại hơn nửa đêm tới khu cao cấp này, còn phải là có người gọi điện, ra giá gấp 10 lần tiền, để cho ta đón , ta mới tới sao!

      Chỉ là, những lời này, tài xế xe taxi cũng cho Lăng Mạt Mạt, chỉ cười ha hả đáp tiếng, : "Mới vừa trở người, cũng ở khu gần đây!"

      Lăng Mạt Mạt gật đầu cái, tin là , thầm cảm thán, mặc dù có dụ dỗ được Lý Tình Thâm vui vẻ, còn bị đuổi ra khỏi cửa, nhưng vận số vẫn tính là kém, có xe taxi có thể đưa mình về nhà.

      Nếu phải ở ngoài cửa ngây ngốc đêm, nhất định bị đông lạnh thành bệnh!

      Ngay sau đó, Lăng Mạt Mạt lại buồn.

      Lần trước Lý Tình Thâm tức, cũng tức giận giống trước kia!

      Mặc dù trước kia tức giận, chỉ cần ngoan ngoãn nhận sai, cẩn thận ra vẻ, giả vờ lấy lòng chút, liền sao!

      Thế nhưng lúc này đây, hình như dễ ứng phó tốt như vậy!

      Lăng Mạt Mạt nhịn được cau mày nghĩ, rốt cuộc tiếp theo phải làm như thế nào, mới có thể khiến Lý Tình Thâm hết giận.

      Xe taxi, đường xuống núi. DĐLQĐ_MeoHoang_Edit

      Lăng Mạt Mạt chỉ lo ngồi ở trong xe, khổ cực suy nghĩ, nhưng căn bản có nhận thấy được, chiếc Bugatti vượt qua taxi ngồi.

      Bên trong chiếc Bugatti, vẻ mặt Lý Tình Thâm cực kỳ lạnh lẽo.

      Môi mím chặc, chẳng qua là cảm thấy giống như có thanh đao cắm trong lòng , liều mạng đâm, đau chết, sắp đau chết, làm sao lại cảm thấy đau như thế, giống như là có người dùng tay vặn chặt cái nơi mềm mại là trái tim , liều mạng giày xéo, khiến máu tươi đầm đìa trở thành mảng, vẫn còn chịu buông tha!

      ra biết, quan tâm , vẫn luôn quan tâm , nếu như phải là thầy giáo của , có chỗ trợ giúp cho , ước gì được cách xa .

      chỉ quan tâm cái người đàn ông tên Lục Niệm Ca đó, cái người đàn ông nên chết 1000 lần vạn lần.

      Trong lòng của , chưa từng có , thậm chí tại có thể có cơ hội làm bạn ở bên người , cũng là bởi vì người đàn ông kia!

      Nhưng mà, vẫn khống chế được đố kỵ.

      Là đố kỵ.

      Bắt đầu lan tràn ở trong ngực .

      đố kỵ người đàn ông kia làm tổn thương như vậy, còn chịu chùn bước cố người đàn ông kia!

      cảm giác mình sắp nổi điên, ép buộc bản thân đè nén, bình tĩnh, duy trì thái độ xa cách, đuổi !

      Nếu như đuổi , con thú hoang trong tiềm thức ngủ thức tỉnh, làm mình thể khống chế mà làm tổn thương !

      Lăng Mạt Mạt tiến vào nội thành, điện thoại di động bất chợt vang lên, là "Mã số " như cũ.

      Lăng Mạt Mạt theo bản năng nhận ra cú điện thoại này là của ai gọi tới.

      vươn tay, nghe máy. Truyện được edit miễn phí tại ***************.com

      Quả , trong điện thoại truyền tới lời , giống nhau như đúc với mấy lần trước, đơn giản trực tiếp.

      "Enson, chỗ cũ, tại tới đây!"

      Chương 90: chủ động lấy lòng (10)

      Lăng Mạt Mạt tiến vào nội thành, điện thoại di động bất chợt vang lên, là "Mã số " như cũ.

      Lăng Mạt Mạt theo bản năng nhận ra cú điện thoại này là của ai gọi tới.

      vươn tay, nghe máy.

      Quả , trong điện thoại truyền tới lời , giống nhau như đúc cùng mấy lần trước, đơn giản trực tiếp.

      "Enson, chỗ cũ, tại tới đây!"

      "Bây giờ sao?" Lăng Mạt Mạt cau mày lại nhìn đồng hồ, liền theo bản năng hỏi ngược câu.

      Bây giờ giờ sáng, mặc dù đều là buổi tối Enson gọi cho , tuy nhiên cũng có trễ như vậy, huống chi, hôm nay tới biệt thự, vẫn giằng co ngày với Lý Tình Thâm, có chút mệt mỏi toàn thân vô lực.

      "Ừ, nhanh lên chút." Điện thoại lại chuyền ra hai chữ, có chờ Lăng Mạt Mạt trả lời, liền cúp điện thoại.

      Lăng Mạt Mạt nghe tiếng rè trong điện thoại, đáy lòng có chút vui.

      Mặc dù thành thói quen đối với thái độ Enson gọi cho mình, nhưng vẫn nhịn được oán thầm mấy câu, cũng tôn trọng , ràng cho thấy coi như em !

      Em ?

      Lăng Mạt Mạt nghĩ tới đây, sắc mặt dần dần lúng túng.

      ra bây giờ, có cái gì khác em chứ?

      Lăng Mạt Mạt thở dài cái, mở miệng với tài xế taxi, điệu hơi có chút bi thương: "Tài xế, đổi tới hoàng cung."

      Cho dù là đêm khuya, "Hoàng cung" vẫn phồn hoa huyên náo như cũ.

      Xa xa đều có thể nhìn thấy hàng ánh đèn huy hoàng.

      Lăng Mạt Mạt trả tiền xuống xe từ đầu phố xa, sau đó dạo bước, dọc theo đường cái rộng rãi, nhanh chậm tới "Hoàng cung".

      Bốn phía đậu đầy xe sang trọng.

      Bất kỳ chiếc kéo ra ngoài, đều kém hơn mấy trăm vạn.

      Cũng chỉ thế, có thể ra vào nơi này, giàu cũng quý, toàn bộ đều là người tài phú kim vàng.

      Ví dụ như Enson.

      Lăng Mạt Mạt nhịn được ngẩng đầu lên, nhìn trung, biết có phải những ngọn đèn ở "Hoàng cung" vô cùng huy hoàng, nên cảm thấy bầu trời phải đen tối, mà là màu xám tro.

      nhìn chút, nhưng có thấy ngôi sao, tầm mắt dần dần dời , liền thấy cái phòng cao nhất "Hoàng cung" đó.

      Bởi vì tầng lầu "Hoàng cung"quá cao, cố gắng ngẩng đầu, nhưng cũng thấy được cụ thể gian phòng kia có hình dạng gì, nhưng biết, ở trong căn phòng đến gần đám mây đó, là chỗ dùng thân thể giao dịch đổi lấy tất cả hy vọng.

      nhịn được trong lòng buồn bã.

      Ngay sau đó, Lăng Mạt Mạt lại nở nụ cười tự giễu.

      Bây giờ buồn bã sao, nào còn tư cách buồn chứ?

      Lúc này thời gian gấp rút, bằng nhanh lên thôi, phục vụ Enson tốt, rồi hãy suy nghĩ kỹ lại, nên làm thế nào khiến vị thần Lý Tình Thâm tha thứ cho mình!

      Lăng Mạt Mạt nghĩ tới đây, liền đạp bước, vào bên trong "Hoàng cung".

      đường thang máy, lên tầng chót, trong hành lang rất yên tĩnh, Lăng Mạt Mạt quen việc dễ dàng tìm được gian phòng kia, cửa vẫn có khóa, Lăng Mạt Mạt đẩy cửa vào, mới vừa bước vào, vốn là còn muốn dựa vào ánh đèn bên ngoài hành lang nhìn xem có ai bên trong, nhưng giây kế tiếp, cửa bị người dùng điều khiển đóng lại.

      Thời điểm lúc trước, Enson xuất ở cửa, chỉ trong nháy mắt đẩy cánh cửa, lại lôi vào trong lòng, ôm lên giường.

      Mà đêm nay, sau khi cửa đóng lại, Lăng Mạt Mạt đợi rất lâu, nhưng có đợi được bàn tay tiến tới ôm mình.
      Chris thích bài này.

    2. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Editor: Hạ Tiểu Phong

      Chương 91: đại thần hôn sâu (1)

      Mà đêm nay, sau khi cửa đóng lại, Lăng Mạt Mạt đợi rất lâu, nhưng có vòng tay đến ôm mình.

      Bên trong nhà rất tối.

      Lăng Mạt Mạt đối với bài trí bên trong quen thuộc, đứng ở nơi đó, giọng kêu hai tiếng "Enson" , nhưng ai trả lời, Lăng Mạt Mạt chỉ có thể thận trọng về phía trước.

      Bên trong nhà rất an tĩnh.

      Bên tai Lăng Mạt Mạt chỉ có tiếng hô hấp cùng tim đập của mình, nhịn được có chút khẩn trương, cắn cắn môi dưới, lần nữa lên tiếng, thanh mang theo run rẩy: "Enson."

      Lăng Mạt Mạt vừa kêu, vừa về phía trước bước, cẩn thận liền đụng vào lòng ngực rắn chắc.

      Lăng Mạt Mạt nhịn được giọng kêu câu, giây kế tiếp, cái ót liền bị người kéo, có hô hấp ấm áp phà tới trước mặt, rồi sau đó môi liền bị người đó khóa chặt.

      Cánh môi người đàn ông, rất mềm mại, mang theo chút lạnh bạc, Lăng Mạt Mạt cứng ngắc mặc cho hôn.

      Càng hôn, càng sâu.

      Tay của người đàn ông, vòng ở eo .

      Đem ôm chật vào lòng ngực .

      Ngực của ấm áp.

      Làm cho người ta cảm giác chút khó hiểu cùng an lòng, Lăng Mạt Mạt tứ chi vô lực tựa vào trong ngực của người đàn ông, tay bé nắm chặt bả vai người đàn ông, nghễnh đầu nho , mặc cho người đàn ông kia hôn.

      Tư thái Lăng Mạt Mạt như vậy, cực kỳ giống tính ỷ lại cực mạnh của đứa bé, làm cho người đàn ông càng bộc phát xúc động, nhịn được hôn càng kịch liệt, lưỡi nóng bỏng, vào chỗ sâu nhất trong miệng , chút chừng mực thăm dò.

      Lăng Mạt Mạt chưa từng bị người đàn ông nào hôn qua như vậy.

      Trong nháy mắt đó, đầu óc của , toàn bộ đều trở nên trống rỗng.

      Cho dù mỗi lần khi và Enson làm, cũng có hôn môi, nhưng cũng có bị hôn sâu như vậy.

      Đầu lưỡi của , giống như con rắn, liều mạng chui vào trong miệng , đem miệng của mở đến lớn nhất, làm môi bị thương, thế nhưng ngừng lại chút nào, vẫn như cũ hướng vào bên trong thâm dò.

      ngừng mút thỏa thích , đem hút đến miệng đắng lưỡi khô, ngay cả hơi sức hô hấp cũng có, thậm chí, hút cả trái tim nho của , ngay cả giọng của mình, giống như đầu lưỡi nóng bỏng của có thể đến gần trái tim miềm mại của mình.

      Trong nháy mắt kia Lăng Mạt Mạt cảm thấy cả máu trong người mình cũng muốn chảy ngược rồi.

      Thậm chí, nghe thấy thanh tim mình gia tóc.

      Cái cảm giác tim đập rộn lên đó, để cho mặt của ở trong căn phòng tối đen, tự chủ được hồng lên.

      Cái cảm giác tim đập rộn lên đó, trong đời chưa từng có, so với thời điểm lần đầu tiên gặp Lục Niệm Ca, còn điên cuồng hơn.

      Thần chí Lăng Mạt Mạt từ từ trở nên mơ hồ, theo bản năng vươn tay, vòng qua cổ của Enson, đem toàn bộ thể trọng cơ thể giao cho .

      Enson thấy chủ động, càng phát điên cuồng, đem chặt chẽ đặt ngay tại vách tường, hung hăng đè ép môi của , liều mạng hôn, cảm giác vào giờ phút này mình giống như là Vampire, muốn đem lòng của , hút .

      Nụ hôn này, vẫn kéo dài canh giờ, hôn đến cả hai miệng đắng lưỡi khô.

      Nụ hôn này, so với lúc trước bọn họ ân ái mang đến rung động còn điên cuồng hơn.

      Nụ hôn này, Lăng Mạt Mạt cảm thấy, lòng của và Enson, hình như cũng chạm vào nhau.

      Nụ hôn này, khiến Lăng Mạt Mạt nghĩ tới từ, gọi là ——— ———— hôn sâu.

      Chương 92: đại thần hôn sâu(2)

      Nụ hôn này, khiến Lăng Mạt Mạt nghĩ tới từ, gọi là ———— hôn sâu.

      Enson, Lý Tình Thâm, tiêu hao hết toàn bộ sức lực, hôn có tển là Lăng Mạt Mạt.

      Khi đẩy cửa vào, trong nháy mắt cả khí tràn ngập mùi hương của .

      Trong đầu , có chút trống rỗng.

      biết là tức giận, hay là ghen tức.

      đứng lẳng lặng ở nơi đó, cảm thụ thận trọng đến gần.

      cảm thấy mình điên rồi, hành hạ mình, trong cái chớp mắt , nghĩ muốn quay người .

      Thời điểm nhìn vì Lục Niệm Ca hao tổn tinh thần, phảo chỉ có biện pháp như vậy, phát tiết đố kỵ của mình, cũng đồng thời tự với mình là người phụ nữ của !

      Lần đầu tiên của là cho !

      Mấy ngày nay cùng triền miên!

      Khắc vào trong xương máu là hơi thở của !

      Nhưng là, đáy lòng của , cũng người khác.

      Rốt cuộc muốn như thế nào, mới có thể lấy được lòng của !

      nghe được goi tên trong run rẩy cùng khẩn trương, nhịn được muốn đến gần .

      muốn mạnh mẽ đoạt lấy , càng sợ mất , cũng sợ để cho làm khó!

      Cho nên, có thể làm, chỉ là tự làm đau khổ mình.

      Khi nghe được goi tên trong run rẩy cùng khẩn trương, nhịn được muốn đến gần .

      Trong nháy mắt khi xông vào ngực , tất cả nhẩn đè nén pha với tình cảm phức tạp của Lý Tình Thâm, thể ức chế.

      cúi đầu, liền hung hăng chận lại môi của .

      biết, đối với dụ hoặc lớn đến bao nhiêu.

      biết, khi vừa xuất trong biệt thực , trong đầu óc , đều là cảnh tượng da thịt gần kề, thể nào ức chế dục vọng cùng kích động của mình.

      Nếu như có khả năng kiềm chế mạnh mẽ, buộc mình dùng mặt lạnh che giấu, , đặt thân thể dưới mình, công thành lướt trì.

      Càng đè nén, thời điểm bạo phát càng điên cuồng.

      Lý Tình Thâm cũng biết, cư nhiên mình giống như là tới này tận thế, như vậy hôn sâu.

      Thậm chí hôn đến cuối cùng, cánh môi mềm mại của , cũng bị rách da, có mùi tanh khuếch tán ở trong miệng của nhau, mới lưu luyến rời chậm rãi buông ra.

      Nụ hôn này, tiêu hao hết hơi sức toàn thân .

      Cũng đem hành hạ sức cùng lực kiệt.

      chậm rãi vươn tay, sờ bờ môi miềm mại của , từ từ di chuyển, vuốt ve.

      Môi của sưng lên.

      đụng vào, hình như để cho cảm thấy đau, nhịn được khẽ than câu, thân thể cũng nhàng run rẩy.

      mang theo đau lòng cúi đầu, lại lần nữa dùng đầu lưỡi chậm rãi hôn qua, cẩn thận, trân ái vô cùng.

      Hô hấp của bắt đầu nhốn nháo, khéo léo vùi ở trong ngực của thuận theo.

      muốn thương tổn , tuy nhiên nó khắc chế vốn là hôn an ủi, lại biến thành hôn môi.

      Thân thể của bởi vì hôn mà run rẩy, tim của đập cực nhanh, biết, toàn bộ đều là vì mà nở rộ, chuyện trong nháy mắt này, cách nào khống chế quét sạch lí trí của , bên hôn , vừa vươn tay, bế lên, xoay người, hướng giường lớn tới.

      【 hôm nay xong, ngày mai tiếp tục, cái hôn sâu này chính là để cho Lăng Mạt Mạt rung động đó rung động đó 】

      Chương 93: Đại thần hôn sâu (3)

      Thân thể của bởi vì hôn mà run rẩy, trái timcô đập đặc biệt nhanh, biết, tất cả này đều là vì nở rộ đẹp đẽ, tình dục ở trong tích tắc này, đầu óc có cách nào khống chế hoàn toàn cuốn sạch theo , anhvừa hôn , vừa vươn tay, bế lên, xoay người, đến về phía giường lớn.

      Khi đặt giường thượng, Lăng Mạt Mạt vẫn ở trong trạng thái mê ly, cả người nghiễm nhiên còn chưa từ nụ hôn sâu trằn trọc của Enson cho kia mà thanh tỉnh lại.

      Trái tim trong cuộc đời chưa từng đập như vậy.

      Để cho cả người khô nóng khó nhịn.

      Nụ hôn Enson từ bờ môi của đường tìm xuống, dùng răng nanh cắn khóa kéo váy dài của , chậm rãi cởi quần áo của ra.

      Hô hấp của , càng ngày càng nặng nề, thân thể của , càng ngày càng run rẩy.

      Động tác cỡi quần áo của rất thong thả, nóng vội, cũng rất chọc người, lần đầu tiên Lăng Mạt Mạt, cảm thấyngười đàn ông có vuốt ve mình, khi trêu chọc bát mình, cư nhiên có cảm giác.

      ràng cảm thấy được mình có cảm giác ướt át.

      nhịn được đỏ mặt.

      Rốt cục khi cởi hết quần áo hai người xuống còn mảnh, lần nữa đặt ở thân thể .

      Da thịt tiếp xúc, nóng bỏng, hơi lạnh, hai người đều run rẩy, Lăng Mạt Mạt cảm thấy cỗ khẩn trương.

      nhịn được nuốt nước miếng, giật môi, giây sau, có bàn tay ấm áp, rơi vào trán , từng chút từng chút vuốt ve gương mặt của , cuối cùng ngón tay dừng lại ở bờ môi của , chậm rãi ấn vài cái, có đôi môi ấm áp lại lần nữa rơi ở môi .

      Lần này nụ hôn, rất nhàng.

      Lại làm cho Lăng Mạt Mạt theo bản năng trầm thấp hừ tiếng, tim đập nhanh.

      cư nhiên, cùng người xa lạ, ở trong căn phòng tối đen, bởi vì nụ hôn nụ hôn chiều sâu, mà tim đập nhanh.

      Tim đập nhanh làm cảm thấy mình sắp xụi lơ thành nước, hòa tan ở dưới thân thể của .

      có chướng ngại tâm lý.

      với làm nhiều như vậy, mỗi lần làm xong, cảm thấy mình trở nên dơ bẩn.

      Thậm chí vẫn ôm, cùng làm đủ trăm lần, trái tim cũng hoàn toàn kết thúc.

      Nhưng mà, lại ngờ, bây giờ, cư nhiên đối người đàn ông chưa thấy mặt, bởi vì nụ hôn sâu, trái tim đập cuồng loạn thôi.

      Lăng Mạt Mạt nhắm mắt lại, cảm nhận nụ hôn của người đàn ông, trong lúc lờ mờ, ngửi thấy người đàn ông, tản mát ra mùi hương nhàn nhạt, thanh nhã sâu sắc, khiến lòng người ta yên lặng, Lăng Mạt Mạt cảm thấy mùi hương này rất quen thuộc, nhưng, bị Enson hôn đến đầu óc hỗn loạn, trong chốc lát, lại nghĩ ra ngửi thấy mùi hương này ở đâu.

      dây dưa hôn, hai người thân thể giao ở chỗ.

      người dần dần đầy mồ hôi, làm thân thể của cũng dính ướt đẫm.

      Khi xâm nhập vào trong thân thể , vươn tay, gắt gao ôm bờ vai của , cào dùng sức như vậy, nhưng có cảm giác đau đớn như dự đoán, thay vào đó, là cảm giác đặc biệt khác thường hơn.

      Lăng Mạt Mạt hơi hé môi, người đàn ông lại lần nữa hôn sâu , động tác điên cuồng, như là muốn cắn nuốt cả người .

      Lăng Mạt Mạt cảm thấy mình như bị xé nát, đến cuối cùng, nhịn được lên tiếng cầu xin tha thứ, nhưng mà, lại làm cho động tác người đàn ông lần so với lần càng kịch liệt hơn.


      Chương94: Đại thần hôn sâu (4)

      Lăng Mạt Mạt cảm thấy mình như bị xé nát, đến cuối cùng, nhịn được lên tiếng cầu xin tha thứ, nhưng mà, lại làm cho động tác người đàn ông lần so với lần càng kịch liệt hơn.

      Enson, Lý Tình Thâm, cảm thấy người phụ nữ dưới thân có chút chịu nổi mãnh liệt của như vậy, muốn làm cho mình dịu chút, nhưng lại làm được.

      Cho dù là khóc thành tiếng, cầu xin , cũng làm được.

      chỉ muốn máu thịt giao nhau với sâu như vậy.

      Vòng eocủa bị gắt gao ôm lấy, động tác kế tiếp, suýt nữa làm cho ngất , khó thừa nhận giãy giụa, giống như là đứa bé, hề có tác dụng với .

      chỉ có thể nhàng run rẩy, nước mắt nhịn được rơi xuống.

      Nước mắt , phải bởi vì đau đớn, phải vì khổ sở, mà vì tối nay, mang cho liên tiếp cảm giác rung động xa lạ kia, để cho có chút sợ hãi.

      Mãi đến cuối cùng, bọn họ lên đến đỉnh, thân thể của co rút trận, lâu có cách nào bình tĩnh.

      vùi mình ở trong thân thể , vẫn chưa ra ngoài, mà nhàng ôm lấy , vuốt ve phía sau lưng của như dỗ dành đứa bé vậy, môi từ từ hôn sợi tóc của .

      Lăng Mạt Mạt từ từ bình tĩnh trở lại, nhu thuận vùiở trong ngực Enson.

      Đây là lần đầu tiên sau khi với làm xong, có hôn mê, cũng có xoay người rời .

      Yên tĩnh trong bóng tối, nghe thấy tiếng tim đập mạnh mẽ mà hữu lực của , vừa rồi kích tình mang cho cảm giác như thế, ở trong đầu , tự chủ được chậm rãi lên, khuôn mặt nhắn của rốt cuộc nhịn được hơi đỏ lên, đầu nhàng ở trong lòng của người đàn ông cọ xát.

      Thân thể Enson cứng đờ, dục vọng vốnđã ngừng lại lại lần nữa dâng lên, thân thể lại lần nữa nóng lên, nghiêng đầu, lại lần nữa môi hôn hai gò má, chóp mũi của .

      Lăng Mạt Mạt mệt còn sức để phản kháng, nếu thêm lần nữa, cảm giác ngày mai mình có thể xuống giường được, theo bản năng muốn lên tiếng " cần", nhưng mà, vừa mới mở miệng, đột nhiên nghĩ đến Enson có quen biết với Lý Tình Thâm, hơn nữa lúc trước, là Enson bố trí thầy giáo cho , cách khác, rất có khả năng Enson và Lý Tình Thâm là bạn bè tốt.

      Nghĩ tới đây, Lăng Mạt Mạt hơi mở miệng, nhàng hỏi: "Enson, quan hệ với Lý Tình Thâm rất tốt sao?"

      Enson chuyên chú gặm cắn xương quai xanhcủa Lăng Mạt Mạt, dừng lại chút nào, Ừ" tiếng, xem như trả lời.

      "Vậy quan hệ của các tốt đến chỗ trình độ nào?" Lăng Mạt Mạt bị Enson hôn làm cho thần chí có chút tan rả, lại vẫn đè nén rung động trong thân thể, giọng run rẩy hỏi.

      Enson cảm thấy da thịt dưới thân mềm mại, sắp nuốt sống ý chí của , tạm thời, phản ứng kịp những câu hỏi của Lăng Mạt Mạt đến cùng là vì cái gì.

      Chỉ cảm thấy Lăng Mạt Mạt hỏi vấn đề của côcó chút buồn cười.

      là Lý Tình Thâm, Lý Tình Thâm chính là , cái gì gọi là quan hệ tốt đến trình độ nào?

      Nhưng nghĩ lại, căn bản biết Lý Tình Thâm và Enson là người, cũng khó trách hỏi như vậy.

      Enson tiếp tục hôn môi Lăng Mạt Mạt, đến khi làm cho kiều thở gấp liên tục, giọng mới khàn : " phân biệt với tôi."

      cũng tính lừa gạt , đúng là phân biệt với tôi, bọn họ vốn là người, tại sao phân chia với tôi.

      Chương 95: Đại thần hôn sâu (5)

      cũng tính lừa gạt , đúng là phân biệt với tôi, bọn họ vốn là người, tại sao phân chia với tôi.

      Lăng Mạt Mạt nghe câu trả lời thế, đáy mắt tự chủ được sáng cái.

      Chẳng phân biệt với tôi.

      Quả thực quan hệ giữa Enson và Lý Tình Thâm rất tốt!

      Cũng khó trách Lý Tình Thâm người thanh cao kiêu ngạo như thế, tất cả thế giới đều để vào mắt, mà Enson có thể làmcho ấy làm thầy của mình, mình sớm nên nghĩ đến quan hệ hai người rất tốt chứ!

      Nếu quan hệ bọn họ tốt như vậy mà Lý Tình Thâm nhất định cho Enson mặt mũi, bây giờ minhg chỉ cần du dỗ Enson vui vẻ, để cho Enson giúp bản thân cầu tình với Lý Tình Thâm, vậy phải tất cả đều xong sao?

      Lăng Mạt Mạt nhất thời có chút kích động, làm sao lại ngốc như vậy, làm saolại quên Enson chứ?

      Enson thấy Lăng Mạt Mạt lúc lâu gì, mà mình hôn , có có chút yên lòng, nhịn được nhíu mày lại, giọng khàn khàn mở miệng: "Em hỏi chuyện này để làm gì?"

      Lăng Mạt Mạt nhất thời hoàn hồn, mềm mạiđến gần trong lòng Enson, nhàng cười, giọng rất mị hoặc: " có gì."

      tận lực cắn chữ cuối, kéo dài câu hồn người, giống như làm cho thân thể người ta trong nháy mắt xốp giòn xuống.

      Khi thân thể đến gần trong lòng Enson, có chút cứng ngắc.

      Dù sao cũng là gáiđơn thuần, mặc dù quy tắc ngầm, nhưng đến tột cùng những minh tinh kia phải thường thường lẩn vào vòng giải trí, biết thế nào để lấy lòng người đàn ông.

      Thậm chí, Lăng Mạt Mạt làm xong cái động tác này, lại đáy lòng cảm thấy có chút khó chịu.

      Nhưng nghĩ, bây giờ mình cùng những bán mình kiếm sống có gì khác nhau, những thứ kiểu cách này, khi cởi quần áo đưa tới cửa, còn thuộc về nữa!

      Enson cảm thấy thân thể mềm mại hơi lại gần tiến về phíatrong ngực mình, nhất thời toàn thân càng lúc càng khô nóng, nhịn được càng lúc càng làm nụ hôn thêm sâu sắc với , vươn tay, ôm chặt cổ của , cố gắng để thân thể gần sát về phía .

      Lăng Mạt Mạt như vậy, là lần đầu tiên thấy.

      Bình thường khi lấy thân phận Lý Tình Thâm tiếp xúc với , chạm vào cái, có thể làm cho dục hỏa thiêu đốt người , huống chi tình huống bây giờ như vậy?

      Lý Tình Thâm có cách nào đè nén liền xoay người, lại lần nữa đặt ở thân thể .

      Lăng Mạt Mạt mệt chết .

      Ở trong biệt thự Lý Tình Thâm lăn qua lăn lại ngày, cuối cùng bị ném ra ngoài, vừa nãy lại bị Enson lăn qua lăn lại lâu như vậy, cảm thấy mình sắp duy trì được, nhưng vì lấy lòng Enson, vẫn miễn cưỡng đánh tinh thần, đáp lại Lý Tình Thâm.

      Chủ động của , làm cho Lý Tình Thâm nháy mắt liền say mê.

      Tay Lăng Mạt Mạt vòng lên cổ Lý Tình Thâm, đặc biệt nhu thuận, khi cảm giác được người đàn ông dần dần say mê, dường như tâm tình vô cùng tốt, mới đến gần sát bên tai Lý Tình Thâm, chậm rãi hé môi ra, cắn vành tai người đàn ông.

      Thân thể Lý Tình Thâm cứng đờ, dưới đáy lòng có vui sướng hiểu lan tràn, nhưng mà, giây sau, lại nghe thấy Lăng Mạt Mạt giọng mở miệng: "Enson, có thể giúp đỡ em được , em làm cho Lý Tình Thâm mất mặt, ấy muốn gặp em, với ấy chút, tha thứ cho em có được ?"

      Giọng Lăng Mạt Mạt kiều em ái, mang theo làm nũng vô tội.

      Trong lòng Lý Tình Thâm vui sướng nhưng khi nghe thấy mấy câu này, đột nhiên như bị dội chậu nước lạnh, nháy mắt tan còn mảnh.
      Chris thích bài này.

    3. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Editor: Hạ Tiểu Phong

      Chương 96: Đại thần hôn sâu (6)

      Trong lòng Lý Tình Thâm vui sướng nhưng khi nghe những lời này, đột nhiên như bị dội chậu nước lạnh, trong nháy mắt tiêu tán còn mảnh.

      trước sau vẫn im lặng duy trì động tác khi nãy, trong đại não lại chậm rãi hồi tưởng những chuyện vừa xảy ra từng li từng tí.

      Nhất thời sáng tỏ tất cả!

      Khó trách hỏi những lời đó!

      ra là có tính toán khác!

      Lăng Mạt Mạt cảm thấy nam tử bất động, có chút mơ hồ, rồi sau đó suy nghĩ chút, tựa hồ cũng có xuất sai lầm gì, liền lần nữa mở miệng, mang theo vài phần làm nũng: "Enson."

      Vừa , vừa vươn tay, mò về lồng ngực Enson, mang theo vài phần dụ hoặc.

      Trong nháy mắt nét mặt Enson lạnh xuống.

      Mặc dù biết, làm như vậy, là vì để Lý Tình Thâm tức giận nữa!

      Nhưng mà, đáy lòng còn có có tức giận lan tràn !

      xem mình là cái gì?

      Đem thân thể của mình làm đều kiện trao đổi?

      làm như vậy, là vì cái gì? Vì có thể bước vào Làng Giải Trí? Vì có thể đến gần Lục Niệm Ca?

      Lý Tình Thâm cách nào tha thứ cho bé trong sáng lại làm như vậy, vì đạt được mục đích mà chừa bất cứ thủ đoạn nào, như thế hạ thấp mình!

      Dù đối tượng trao đổi là , dù đối tượng lấy lòng chính là !

      Nhưng vẫn cảm thấy tức giận!

      Lăng Mạt Mạt nhìn Enson có cho mình câu trả lời, liền giơ tay lên, vòng qua cổ nam tử, môi kề gần môi của Enson, đầu lưỡi xinh xắn hướng vào phía trong thâm dò.

      Động tác của rất vụng về, tuy nhiên nó có thể làm cho điên cuồng, điên cuồng sau lưng còn lớn hơn tức giận.

      Trong lúc bất chợt Enson liền vươn tay, hung hăng đẩy Lăng Mạt Mạt ra.

      Lăng Mạt Mạt bị Enson đẩy cái, trong nháy mắt hoàn hồn, mới vừa rồi còn êm đẹp, thế nào trở mặt liền trở mặt đây?

      Có phải là đàn ông có tiền, đều biến thái như vậy?

      Quả thực vị này và Lý Tình Thâm tính khí y nhau!

      Hoặc là , Lăng Mạt Mạt cứ xui xẻo như vậy, gặp phải hai người, đều là loại trở mặt liền trở mặt chứ?

      Tại sao các nữ minh tinh khác, có vận khí tốt như vậy, người đàn ông xuống quy tắc ngầm, bị dung mạo xinh đẹp của họ làm thần hồn điên đảo, tiền quảng cáo răn rắc rớt xuống người mình!

      Lăng Mạt Mạt vội vàng ngồi dậy, lên tiếng, mở miệng kêu tiếng: "Enson."

      Vậy mà, nam tử cũng có trả lời , cũng quản thân thể mình dục hỏa đốt người, xuống giường, nhặt lên quần áo, bắt đầu sột sột soạt soạt mặc vào.

      Lăng Mạt Mạt nghe tiếng mặc quần áo này, biết Enson muốn rời khỏi, vội vã muốn đưa tay lôi kéo Enson.

      Enson lại vươn tay, lần nữa bỏ rơi , tiếng nào xoay người, ra ngoài cửa.

      Enson rất nhanh, Lăng Mạt Mạt còn chưa xuống giường, người biến mất thấy, theo bản năng Lăng Mạt Mạt liền muốn đuổi theo, vội vã tìm quần áo của mình, nhanh chóng mặc người, càng gấp gáp, váy càng mặc được, vất vả mặc quần áo xong, lại tìm được giầy, Lăng Mạt Mạt gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, nơi đây tối, sờ soạng nửa ngày, sờ tới điện thoại di động của mình, lấy ánh đèn yếu ớt, tìm được giày cao gót, lung tung đạp lên, cũng cùng ra cửa.

      Hành lang " Hoàng cung" rất dài, thang máy lại chỗ khác, hơn nữa tại vừa đêm khuya, trong hành lang cũng có ai.

      【 hắc hắc, hắc hắc, đuổi tới hắc hắc 】

      Chương 97: đại thần hôn sâu(7)

      Hành lang " Hoàng cung" rất dài, thang máy lại chỗ khác, hơn nữa tại vừa đêm khuya, trong hành lang cũng có ai.
      Lý Tình Thâm rất nhanh, trong nháy mắt nghe tiếng cửa từ xa được mở ra, bước chân của càng nhanh, vẻ mặt cũng có chút nghiêm túc, tới cửa thang máy, nghĩ , liền nhanh chóng nhấn tầng , cửa thang máy mở ra, nhanh chóng vào.

      Lúc Lăng Mạt Mạt chạy ra, bởi vì mang giày cẩn thận, cẩn thận liền chậc chân, nhịn được khẽ hô tiếng, sau đó liền ổn định thân thể, ngẩng đầu lên, vừa vặn nhìn thấy nam tử mặc áo sơ mi trắng xanh chen vào thang máy.

      Lăng Mạt Mạt có thể xác định đó chính là Enson, cái tầng lầu này vốn cũng có mấy gian phòng, đêm hôm khuya khoắc ai ra ngoài?

      Huống chi, mình theo sát tới, Enson có nhanh hơn nữa, cũng chỉ vừa mới tới thang máy.

      Lăng Mạt Mạt cắn răng, tiếp tục về phía trước hai bước, lại cảm thấy giày cao gót cản trở, cởi bỏ giầy, tay cầm lên, dọc theo tầng lầu "Hoàng cung" dài đuổi theo.

      Khi Lăng Mạt Mạt chạy đến cửa thang máy, thang máy vừa chuyển về.

      Lăng Mạt Mạt nhìn con số thang máy, thiển thị là tầng ba.

      Ngay lập tức Lăng Mạt Mạt đứng tại của thang máy nơi khác, nhấn số “3” sau đó bước vào thang máy, đường đuổi theo.

      Thang máy còn chưa hoàn toàn dừng hẳn, Lăng Mạt Mạt liền vươn tay, hung hăng nhấn"Mở" khóa, cửa thang máy hơi mở ra cái khe hở, Lăng Mạt Mạt liền ra ngoài.

      Tầng ba giống như tầng , là đại sảnh.

      Vừa ra khỏi thang máy, nhất thời Lăng Mạt Mạt ngây ngẩn cả người.

      Nơi này tựa hồ tiến hành dạ hội.

      trường bố trí màu sắc cực kì lóe mắt, ánh đèn tinh xảo hoàn mỹ, người tới ăn mặc cực kỳ xa hoa.

      Cũng may Lăng Mạt Mạt xuất bất ngờ, có ai chú ý tới , liền cúi đầu, nhanh chóng mang giầy.

      Sau đó quay đầu, nhìn thang máy chút.

      Hoàng cung có 16 cái thang máy lên xuống, mà cái xuống tầng chót chỉ có hai, vừa vặn đều số “3” , cách khác, Enson khẳng định ở chỗ này.

      Lăng Mạt Mạt nhớ Enson bận áo sơ mi xanh trắng, ngay trong đám người, nhanh chóng tìm kiếm.

      Vậy mà, trong đại sảnh, tất cả người đàn ông đều mang giày Tây, nơi đó có người chẳng qua là mặt cái áo sơ mi xanh trắng kẻ ca rô đơn giản?

      Lăng Mạt Mạt chưa từ bỏ ý định đứng đó tìm tầm vài vòng, đều có tìm được người mình cần tìm.

      Cuối cùng nhịn được thầm ảo não, còn kém chút, là có thể đuổi kịp Enson.

      tức giận, về sau tìm , cũng quan tâm, chỉ sợ đem hợp đồng kí với công ty ES hủy bỏ!

      Đáy lòng Lăng Mạt Mạt thấp thỏm, vậy mà tìm được Enson, Lăng Mạt Mạt nản lòng, nản chí thở dài cái, lúc muốn về thang máy, đột nhiên nhìn thấy Lý Tình Thâm lôi kéo người con từ phòng vệ sinh trong hành lang ra.

      Lăng Mạt Mạt bị sợ đến toàn thân khẽ run rẩy, lập tức trốn vào sau bình sứ lớn góc đại sảnh.

      Thầy Lý Tình Thâm, tại sao lại ở chỗ này?

      Toàn thân Lăng Mạt Mạt cũng kinh sợ ra tầng mồ hôi!

      Ban đầu Enson an bài Lý Tình Thâm làm thầy cho , ngày hôm sau, khi Enson gọi điện cho đến công ty SE kí hợp đồng, cố ý với Enson câu, ngàn vạn lần đừng cho Lý Tình Thâm giữa và Enson có giao dịch, lúc ấy Enson trầm mặc giây, liền ừ tiếng, cúp điện thoại.

      Chương 98: đại thần hôn sâu (8-)

      Ban đầu Enson an bài Lý Tình Thâm làm thầy cho , ngày hôm sau, khi Enson gọi điện cho đến công ty SE kí hợp đồng, cố ý với Enson câu, ngàn vạn lần đừng cho Lý Tình Thâm giữa và Enson có giao dịch, lúc ấy Enson trầm mặc giây, liền ừ tiếng, cúp điện thoại.

      Sau tìm Lý Tình Thâm, vốn là đáy lòng có chút lo lắng Lý Tình Thâm hỏi tại sao biết Enson, nhưng nghĩ tới, Lý Tình Thâm cũng hỏi cái gì.

      lúc này mới yên tâm.

      muốn để cho Lý Tình Thâm biết những chuyện giữa và Enson.

      Lý Tình Thâm thanh cao như vậy, biết làm những chuyện người thấy được, ánh mắt nhìn , tất nhiên càng thêm khinh bỉ!

      Cũng phải sợ khi dễ ! Mặc dù bị Lý Tình Thâm ném ra biệt thự, cùng đoạn tuyệt quan hệ thầy trò, nhưng cũng phải đoạn tuyệt quan hệ thân thích.

      là sợ ông cố biết chuyện của !

      tại, nếu bị Lý Tình Thâm bắt gặp, đêm hôm khuya khoắc, hơn nữa, đôi môi cũng bị Enson hôn sưng thành mảnh!

      Lý Tình Thâm nhất định nhìn ra .

      Lăng Mạt Mạt cảm thấy tiếng bước chân càng ngày càng gần, thân thể khẩn trương núp ở phía sau dám cử động, thậm chí cũng dám hô hấp.

      "Buông tôi ra!"

      Bị Lý Tình Thâm lôi kéo thanh có hơi tức giận!

      Lăng Mạt Mạt nhịn được quay đầu, đáy lòng nghi ngờ ai có gan lớn như vậy, lại dám tung ra tính khí với Lý Tình Thâm.

      Liếc nhìn lại, lúc này Lăng Mạt Mạt sửng sốt.

      Lại là Trần Uyển Như.

      Giới ca sĩ.

      Ở giới nhạc, cùng thần thoại, từng lần được liệt vào hạng nữ ca sĩ Truyền Kỳ.

      Ở giới nhạc, mọi người đều biết, có thần thoại, cũng chưa có Trần Uyển Như hôm nay, mà có giọng hát của Trần Uyển Như , cũng có thần thoại Kim Khúc, có thần thoại cùng Trần Uyển như, cũng có công ty giải trí nhạc ES

      Nét mặt Trần Uyển Như, cực kỳ tức giận, mà sắc mặt của Lý Tình Thâm cũng khá hơn chút nào, chỉ nắm chật cánh tay của Trần Uyển Như, đường thẳng ra hội trường.

      Nét mặt Trần Uyển Như càng khó coi, muốngiãy giụa, nhưng lại thể, chỉ có thể giận dữ nhìn Lý Tình Thâm.

      "Chuyện Lý thiếu gia giao cho tôi, tôi làm xong, chuyện của tôi, cũng nhọc đến ngài quản!"

      Lý Tình Thâm dừng lại, quay đầu, nhìn ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo của Trần Uyển Như, giọng điệu nhàn nhạt, lại mang theo kiên quyết cho chối từ: " xin lỗi Lý Sư Trường!”

      Trần Uyển Như liếc đầu qua, đối với lời Lý Tình Thâm ngoảnh mặt làm ngơ.

      Lý Tình Thâm lại nhìn chằm Trần Uyển Như.

      Từng giờ từng phút qua, Lăng Mạt Mạt nín thở, nhìn hai người đối chọi gay gắt.

      Lý Tình Thâm lẳng lặng đợi hồi, trong lúc bất chợt liền mở miệng, "Tùy thôi! quan hệ với tôi!"

      Sắc mặt hờ hững bỏ tay Trần Uyển Như, nam tử xoay người, rời .

      Trần Uyển Như lúc này mới hơi hoảng hồn, ngăn ở trước mặt của Lý Tình Thâm, giống như là chống cự nổi áp lực, giật giật môi, điệu mang theo vài phần kích động: "Tôi ! biết tôi có hậu quả gì mà!"

      "Vậy chờ bị □□ !" Lý Tình Thâm nhàn nhạt liếc mắt nhìn Trần Uyển Như cái, chuyện liên quan đến bản thân mình giống như bỏ mất mấy chữ này .

      "Lý Tình Thâm!" Trần Uyển Như dậm chân, kêu cả tên cả họ Lý Tình Thâm, "Tôi với từ lúc hợp tác đến giờ, cũng mười năm rồi, suốt mười năm rồi, câu của , là có thể giải quyết xong chuyện Lý Sư Trường, tại sao giúp tôi? biết tôi xin lỗi với ta, kết quả là như thế nào mà!"

      CHƯƠNG 99 ĐẠI THẦN HÔN SÂU (9)

      Editor: White Silk-Hazye

      "Lý Tình Thâm!" Trần Uyển Như dậm chân, gọi cả tên cả họ của Lý Tình Thâm: "Từ lúc đầu tôi với hợp tác cho đến bây giờ, cũng mười năm rồi, suốt mười năm rồi, chỉ câu, là có thể giải quyết giúp Lý sư trưởng, tại sao lại giúp ta? biết ta xin lỗi với ta, có hậu quả thế nào mà!"

      "Tôi phải giúp ?" Đối với chuyện Trần Uyển Như kích động, vẻ mặt của Lý Tình Thâm cũng là cực kỳ bình tĩnh, hơi nhíu mày chút, giật giật khóe môi: " với tôi chỉ là quan hệ hợp tác, tôi có thiếu ân tình gì, nếu như phải là mới vừa giúp cho tôi chuyện, tôi ngay cả nhắc tới cũng lười phải nhắc đấy!"

      Vì để tránh cho Lăng Mạt Mạt đuổi theo mình, cố ý tới tầng ba này, vừa vặn liền nhìn thấy Trần Uyển Như hất ly rượu vào người Lý sư trưởng, dáng vẻ kiêu ngạo chạy về hướng toilet.

      cũng theo vào toilet, để cho Trần Uyển Như cầm bộ quần áo đến cho mình, sau khi mặc tử tế, liền lôi , ra ngoài cho xin lỗi với Lý sư trưởng!

      Trong cái vòng này, đắc tội những người giàu, nhiều nhất chỉ là thiếu hạng mục đầu tư, nhưng đắc tội Lý sư trưởng, chắc chắn rơi vào kết cục □ □!

      "Nhưng mà, ít ra phải có lòng đồng cảm chứ!" Trần Uyển Như nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm, càng trở nên kích động: " là thiếu gia của tập đoàn Bạc Đế Lý gia, chỉ cần câu, tôi là bạn của , cũng dám làm gì!"

      "Đừng có thử thách ranh giới cuối cùng của tôi!" Giọng điệu của Lý Tình Thâm bình thường, dáng vẻ vẫn là trong trẻo nhưng lạnh lùng trước sau như , đẩy Trần Uyển Như ra, tới thang máy.

      Nét mặt của Trần Uyển Như thay đổi khôn lường, đến cuối cùng, lại trở thành vẻ buồn bã, ràng là muốn giận, nhưng lại biến thành cười: "Ranh giới cuối cùng? Chỉ là nhờ mở miệng câu tôi là bạn của , khiêu chiến ranh giới cuối cùng của ? cho rằng tôi biết, trong lòng của rốt cuộc suy nghĩ cái gì sao?"

      "Còn phải là vì người phụ nữ trong lòng của sao, giữ lại tất cả thần thánh đó sao!"

      "Suốt mười năm rồi, mỗi việc làm cử chỉ của , phải là vì người phụ nữ kia sao?"

      "Nhưng maà, người phụ nữ đó có cảm kích sao?"

      " ta ngay cả việc thích ta cũng biết!"

      " lại ở đây giống như là kẻ ngốc, vì người phụ nữ đó, mà giữ mình trong sạch!"

      "Chẳng lẽ, trong sinh mệnh của , trừ ta ra, cũng có theo đuổi ai khác sao?"

      Lời của Trần Uyển Như, nặng, có ảnh hưởng chút nào đến bữa tiệc tối diễn ra ở phía xa kia.

      Nhưng mà, có thể để cho hai người Lý Tình Thâm và Lăng Mạt Mạt đều nghe thấy.

      Trong lòng của Lăng Mạt Mạt có chút chấn động ———— ra, thầy lạnh lùng như vậy, chỉ là đơn thuần là muốn bất kỳ người phụ nữ nào cám dỗ trái tim mà giữ lại cho kia thuần khiết mà sâm đậm đó, thậm chí câu, ấy là bạn của tôi, chỉ là câu lấy lệ, cũng muốn ra.

      Trong chớp mắt kia, Lăng Mạt Mạt cảm thấy, bé được thầy sâu đậm đó rất hạnh phúc.

      Lại đến tính tình của Lý Tình Thâm xấu bao nhiêu, tính tình kỳ quái bao nhiêu, thế nhưng phần thâm tình này, ở cái thế giới này, có rất ít người đàn ông có thể làm được.

      Lý Tình Thâm dậm chân, thản nhiên xoay người.

      Khuôn mặt tuấn mỹ đến mức làm cho người ta hít thở thông, dưới ánh đèn, phát ra ánh sáng rực rỡ đến kinh người.

      đôi mắt chậm rãi dời , nhắm ngay đồ sứ che trước Lăng Mạt Mạt.

      Trong lòng của Lăng Mạt Mạt thất kinh, nhanh chóng lùi về phía sau, dám nhúc nhích.

      Lúc đó, cảm giác Lý Tình Thâm hình như có thể thấy .

      Trong mắt đen nhánh của Lý Tình Thâm, lên chút nhu tình, nhàn nhạt mở miệng, từng chữ .
      Chris thích bài này.

    4. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      CHƯƠNG 100 ĐẠI THẦN HÔN SÂU (10)

      Editor: White Silk-Hazye

      Trong mắt đen nhánh của Lý Tình Thâm, lên chút nhu tình, nhàn nhạt mở miệng, từng chữ .

      Thâm tình, dịu dàng, rồi lại chuyên tâm.

      "Nếu như phải nhiều năm trước, tình cảm của tôi đối với ấy vô cùng sâu đậm, qua nhiều năm như vậy, lòng của tôi làm sao có thể có người khác?"

      Lời của , chỉ có mấy chữ đơn giản.

      Lại chứa tình cảm rất nhiều năm.

      Đúng vậy, Trần Uyển Như hỏi , có còn theo đuổi ai khác , là ES, là thần thoại, tạo dựng lên vương quốc nhạc, toàn bộ đều là chuẩn bị để cho bắt đầu học nhạc.

      có theo đuổi gì nhiều.

      Chỉ theo đuổi thứ, đó là mình lòng mình, mặc dù .

      biết, trong lời của Trần Uyển Như, ngầm mỉa mai hèn nhát.

      mà cũng dám ra.

      biết bọn họ, cuối cùng nhau sâu bao nhiêu, mới có thể cà dũng khí để cũng có.

      Với Lăng Mạt Mạt mà , có rất nhiều loại lựa chọn, , , để ý đến , để ý tới , làm bạn với , hay là làm người xa lạ với .

      Mà nh, cũng chỉ có hai lựa chọn, , hoặc là, càng .

      Đúng, nếu phải nhiều năm trước, sớm sâu đậm, nhiều năm như vậy, trong lòng của làm sao có thể có người khác?

      Đúng, nếu phải nhiều năm trước, sớm say mê lâu như vậy, nhiều năm như vậy, sao lại có thể cứ thầm như vậy được chứ?

      Trần Uyển Như đứng ở đó, ngẩn người cũng nên lời.

      Lý Tình Thâm lại chậm rãi xoay người, tới thang máy.

      Lăng Mạt Mạt theo bản năng nhìn về phía bóng lưng cùa Lý Tình Thâm, bước chân của người đàn ông đó, vẫn như cũ rất bình thản, rất đơn, chút phản ứng cũng có.

      Bình tĩnh ấn thang máy, bình tĩnh bước vào.

      biết vì sao , Lăng Mạt Mạt lại cảm thấy bóng lưng của Lý Tình Thâm, có chút ưu thương nhàn nhạt và chút đơn.

      Mang lòng của rời , cảm thấy trong lòng ê ẩm khó chịu.

      cảm thấy, người như Lý Tình Thâm, rất kỳ lạ

      ràng là dáng vẻ lạnh lùng, là người vô tình, nhưng cố tình lại có thể có đoạn thầm mến, giải thích như thế vô cùng tinh tế, làm cho trái tim của người ta đập thình thịch.

      Hé ra khuôn mặt mê đảo phụ nữ khắp thiên hạ, có gia thế vô cùng giàu có, lý lịch hoàn mỹ đến mức thể nào bắt bẻ được.

      Đứng ở nơi đó, thanh cao, ngạo khí, cực kỳ giống với vị thần tuyệt thế.

      Người đàn ông như vậy, mà người phụ nữ, vậy cuối cùng người phụ nữ đó như thế nào?

      **•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

      Lý Tình Thâm sau, Trần Uyển như đứng ở nơi đó ngây người lâu, mới chậm rãi xoay người .

      Lúc xoay người trong nháy mắt kia, vẻ mặt ràng vô cùng buồn bã, lập tức biến thành lạnh lùng diễm lệ như trước.

      cất bước, đạp mạnh giày cao gót, lắc lư vòng eo mảnh khảnh, về phía đám đàn ông trong hội trường.

      Nơi đó có rất nhiều đàn ông mang giày Tây, tuổi tác lớn đều có, trong đó có người sắc mặt cực kỳ tốt.

      Bọn họ thấy Trần Uyển Như tới, lập tức có người đưa cho Trần Uyển Như ly rượu, Trần Uyển Như nhận lấy, sau đó chủ động đưa cho phía người đàn ông có sắc mặt vui, mặt của nở ra nụ cười quyến rũ, môi đỏ mọng khẽ đóng mở, cũng biết rốt cuộc những gì, sau đó liền bưng ly rượu lên uống cạn hơi.

      Lúc này sắc mặt của người đàn ông kia mới hơi giãn ra chút, Trần Uyển Như lại lấy ly rượu, tiếp tục uống hơi cạn sạch, lúc này người đàn ông kia mới mặt mày hớn hở, cũng bưng ly rượu trong tay lên, cũng đưa lên uống hơi cạn sạch.









      Chương 101: Nắm chặt cơ hội, rung động toàn trường (1)

      Lúc này sắc mặt người đàn ông kia hơi giãn ra chút, Trần Uyển Như lại lấy ly rượu, tiếp tục uống hơi cạn sạch, Lúc này người đàn ông kia mới mặt mày hớn hở, cũng nhấc ly rượu trong tay lên, uống theo hơi cạn sạch.

      Người ở bên thấy người đàn ông kia cười, khí lập tức sống động ít, liền có nhân viên phục vụ liên tục bưng rượu lên, mọi người mỗi người ly, cùng vui, liên tiếp nâng chén.

      Cho dù người đàn ông đáng giận kia đưa tay nhốt chặt eo , Trần Uyển như cũng có bất kỳ né tránh, mặt thủy chung treo lên nụ cười lạnh nhạt, vòng eo mảnh khảnh hơi vặn vẹo uốn éo, tiến tới gần ngực người đàn ông kia vài phần, sau đó giơ chén lên, tiếp tục câu môi đỏ mọng gì đó với người đàn ông kia, người đàn ông kia liền nắm tay của , lấy ly rượu của uống hơi cạn sạch.

      Lăng Mạt Mạt núp ở phía sau chậu gốm sứ cao, thấy màn như thế, trong lúc bất chợt đáy lòng dâng lên loại cảm giác thê lương.

      Nữ ca sĩ, ngày sau, nhìn qua quang vinh chói lọi như vậy, ra ở trong mắt người quyền thế phú quý, dien»da,nleq+uydon_edit_mèo hoang cũng chỉ là con hát, món đồ chơi.

      Cho dù hôm nay Trần Uyển Như nổi khắp toàn cầu, hồng biến Đại Giang Nam Bắc, trở thành nữ ca sĩ Nhất Tỷ lay chuyển được, nhưng cũng chạy khỏi việc bồi người uống rượu, kết quả mặc cho người ta ăn hết đậu hũ!

      Lăng Mạt Mạt nhìn thấy có chút đành lòng.

      Chắc hẳn mới vừa rồi, Trần Uyển Như cũng bị người ta lôi kéo cùng uống rượu như vậy, trong lòng vui, liền xoay người ra ngoài, chọc người đàn ông có quyền thế mất hứng, Lý Tình Thâm mới giận dữ mắng mỏ ấy trở về xin lỗi!

      Mới vừa rồi Trần Uyển Như kiêu ngạo với Lý Tình Thâm, đến cuối cùng, lại cũng chỉ là tùy hứng đùa nghịch, bây giờ còn phải khuất phục, tiếp tục giống như phong trần vui vẻ ra mặt lời ngon tiếng ngọt quyến rũ người.

      Người đàn ông tức giận đó tuổi tác , xem ra ước chừng hơn 40 tuổi, Trần Uyển Như ra nghề mười năm, chẳng qua bộ dạng bây giờ mới 26 tuổi, đứng ở bên cạnh người đàn ông đó, vẫn luôn diễn trò đùa giỡn, cười theo, tay người đàn ông kia cực kỳ thành , từ hông của , tới mông, sờ tới sờ lui, thậm chí có lúc, còn thỉnh thoảng sờ soạng lên ngực Trần Uyển như cái.

      Cuối cùng Trần Uyển Như trà trộn mười năm, công phu ngăn cản cũng cực kỳ mạnh, lúc người đàn ông sờ mông , liền hơi nghiêng người lại nhéo eo ông ta, giả bộ muốn cự tuyệt lại ra vẻ mời chào, lúc người đàn ông sờ ngực , liền bưng ly rượu mời rượu, mỗi động tác cũng làm rất nhuần nhuyễn, giọt nước lọt, làm cho người ta phát được, cũng chọc người ta tức giận.

      Nhưng dù là như thế, Trần Uyển Như vẫn bị ăn rất nhiều đậu hũ.

      Lăng Mạt Mạt vốn định lặng yên rời tiếng động, nhưng lại nghĩ đến Trần Uyển Như và Lý Tình Thâm biết nhau mười năm, mặc dù Lý Tình Thâm lạnh lùng với Trần Uyển Như như vậy, nhưng Trần Uyển Như cũng biết ít chuyện riêng tư của Lý Tình Thâm, chắc hẳn quan hệ giữa bọn họ, cũng tốt, Lăng Mạt Mạt nghĩ, có lẽ mình nên đến gần Trần Uyển Như, chừng, ấy có thể giúp được mình.

      Vì vậy, Lăng Mạt Mạt liền đợi ở nơi đó chút, ước chừng qua hơn giờ, những nhân tài này uống hết hứng, Trần Uyển Như cũng là thủ đoạn, có thể chút cho người đàn ông đó say khướt, bị người của mình tới díu .

      Đợi đến khi những người đó tan hết, lúc này Trần Uyển Như mới đặt ly rượu trong tay lên bàn, rồi vọt vào toilet.

      Chương 102: Nắm chặt cơ hội, rung động toàn trường (2)

      Đợi đến khi những người đó tan hết, lúc này Trần Uyển Như mới đặt ly rượu trong tay lên bàn, rồi vọt vào toilet.

      Lăng Mạt Mạt vội vàng theo phía sau ấy, lúc đến nơi, liền thấy Trần Uyển Như dựa vào cảnh bồn rửa mặt, ói đến đảo lộn.

      Lăng Mạt Mạt nhìn thấy có chút đành lòng, nhịn được quay đầu .

      Sau khi Trần Uyển Như ói xong, thần chí cả người cũng có chút , ấy say tới nỗi lảo đảo ra khỏi phòng rửa tay.

      Lúc Lý Tình Thâm mặc chiếc áo sơ mi kẻ xông vào, ấy lên đuổi trợ lý của mình , vốn tưởng rằng tối nay có thể ở đơn độc mình với Lý Tình Thâm, nhưng có nghĩ đến, khi chính mình phát uống say còn biết gì, lấy điện thoại di động ra, muốn gọi điện thoại tìm người tới đón, mới phát , thời gian trôi qua qua lâu, điện thoại di động cũng ai nghe.

      Lăng Mạt Mạt đứng ở bên cạnh Trần Uyển Như, thấy động tác của ấy, nhịn được tiến lên, hỏi thăm: ''Chị Trần, xin hỏi chị cần giúp ?"

      Trần Uyển Như say tới chóng mặt lắc đầu, liếc mắt nhìn Lăng Mạt Mạt, ánh mắt có chút mê loạn, nhưng mà lại có ảnh hưởng chút nào đến vẻ đẹp của ấy, ấy giống như là người chỉ huy, liền trực tiếp : ", đưa tôi về nhà!"

      Sau khi Trần Uyển như xong, cả người liền nghiêng ngã suýt nữa ngã.

      Lăng Mạt Mạt vội vàng đỡ lấy ấy: "Chị Trần, nhà chị ở đâu?"

      Trần Uyển Như tựa vào trong ngực Lăng Mạt Mạt, lẩm bẩm báo địa chỉ, Lăng Mạt Mạt ghi xuống, liền đỡ Trần Uyển Như, xiêu vẹo bước khỏi hoàng cung.

      Cũng may Trần Uyển Như say phải như hôn mê, xe mình ở B1, Truyện được edit nhanh nhất tại ***************.com Lăng Mạt Mạt đỡ đến B1, theo chỉ thị mơ hồ của Trần Uyển Như, vất vả tìm được xe ấy.

      Lăng Mạt Mạt từ trong túi Trần Uyển Như, tìm thấy chìa khóa xe của Trần Uyển Như, mở cửa xe, Lăng Mạt Mạt nhét Trần Uyển Như vào, cột chắc dây nịt an toàn cho ấy, lúc này mới vội vàng ngồi lên ghế lái, chậm rãi lái xe ra khỏi bãi đậu xe.

      Trần Uyển Như uống nhiều quá, hình như có chút khó chịu, sắc mặt tái nhợt, ngồi ở chỗ, vẫn cau mày, ngược lại rất an tĩnh.

      Lăng Mạt Mạt lái xe đến địa chỉ nơi Trần Uyển Như , lúc quay đầu, có lẽ Trần Uyển Như ngủ thiếp , Lăng Mạt Mạt cẩn thận lắc lắc Trần Uyển Như: "Chị Trần, tỉnh chút, tỉnh chút"

      Trần Uyển Như mê man cố mở mắt, "Đến rồi sao?" Sau đó vừa , vừa đẩy cửa xe ra, liền xuống xe, Lăng Mạt Mạt lo lắng Trần Uyển Như tự xuống xe, cẩn thận ngã xuống, liền vội khóa kỹ xe, cũng theo.

      Trần Uyển Như tựa vào cái cây khô, lại ói lúc xong, liền bắt đầu cười, huơ tay múa chân lợi hại.

      Lăng Mạt Mạt tốn sức tiến lên, đỡ , sau đó dụ dỗ , vất vả dụ dỗ ấy vào nhà, ai biết Trần Uyển Như liền bắt đầu ca hát, hát bài tiếp bài, đều là hát các ca khúc kinh điển của ấy, Lăng Mạt Mạt liền ngồi ở bên, yên tĩnh nghe, sau khi nghe xong, mới chợt phát , những bài hát ấy lặp lại, đều do thần thoại làm.

      Trần Uyển Như bận rộn loay hoay đến năm giờ sáng, mới sức cùng lực kiệt ngã xuống giường, Lăng Mạt Mạt cởi giày thay , cầm chăn đắp kín cho ấy xong Lăng Mạt Mạt cũng mệt mỏi thở hồng hộc.
      Chris thích bài này.

    5. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 103: Nắm chắc cơ hội, rung động toàn trường (3)

      Trần Uyển Như liên tục lăn qua lăn lại đến 5 giờ sáng, mới ngã xuống giường, Lăng Mạt Mạt giúp cởi giầy, cầm chăn đắp kín cho xong, Lăng Mạt Mạt cũng mệt đến mức thở hồng hộc.

      Lăng Mạt Mạt nhìn Trần Uyển Như ở giường, dáng dấp Trần Uyển Như tính đặc biệt xinh đẹp, nhưng làm cho người ta nhìn thoáng qua, khó có thể quên, hơn nữa ấy rèn luyện mười năm, mặc dù bây giờ ngủ thiếp , toàn thân dưới, lan tràn khí chất đặc thù.

      Cảm giác giống như nữ vương cao cao tại thượng.

      Lăng Mạt Mạt lăn qua lăn lại lâu như vậy, cũng mệt chết, vốn định về nhà, nhưng nhìn thấy Trần Uyển Như say mê thành như vậy, đáy lòng có chút lo lắng, nên ngủ ở ghế sofa trong phòng khách.

      Khi Lăng Mạt Mạt tỉnh lại, là giữa trưa, rón ra rón rén đến phòng ngủ, thấy Trần Uyển Như ngủ say, nghĩ Trần Uyển Như uống rượu nhiều như vậy, đến khi tỉnh lại trong bụng nhất định khó chịu, đau đầu, Lăng Mạt Mạt liền vào phòng bếp nấu chút cháo.

      Lăng Mạt Mạt từ cha mẹ mất, ông cố tuổi tác cao, cho nên có hiểu biết cũng rất sớm, loại chuyện nấu cơm này, thường xuyên làm, cho nên lúc còn ít tuổi, có thể làm bàn thức ăn ngon, nhất là tay nấu cháo ngon.

      Để lửa ninh nhừ, có mùi thơm gạo nếp táo đỏ từ từ nhàng bay lên, tràn ngập phòng.

      Lăng Mạt Mạt tắt lửa , chọn giữ ấm, buồn bực.

      Trần Uyển Như bị mùi thơm của cháo làm đánh thức, mở to mắt, đầu tiên là hoảng hốt, sau đó chân chạy đến phòng bếp.

      Lăng Mạt Mạt nghe thấy tiếng bước chân, từ từ quay đầu, thấy Trần Uyển Như, mỉm cười: "Chị Trần, chị tỉnh? Ăn chút cháo ."

      Lăng Mạt Mạt vừa , vừa cầm thìa, múc cháo.

      Trần Uyển Như nhìn lăng Mạt Mạt, hơi nhíu mày, sau đó nghĩ đến tất cả chuyện phát sinh đêm qua, mở miệng, giọng hơi khàn khàn: "Ngày hôm qua, đưa tôi trở về?"

      Lăng Mạt Mạt gật gật đầu.

      Trần Uyển Như chuyện, chỉ nhận cháo từ trong tay Lăng Mạt Mạt cháo, ngồi ở trước bàn ăn, cầm thìa, từ từ uống, uống hai ngụm, thấy Lăng Mạt Mạt vẫn đứng ở nơi đó, thù dùng cằm chỉ vị trí trước mặt mình, ra hiệu mở miệng: " ăn?"

      Lăng Mạt Mạt nghe câu hỏi lại ám chỉ trong lời của Trần Uyển Như, lập tức múc cháo cho mình, ngồi ở trước mặt Trần Uyển Như.

      Dáng vẻ Trần Uyển Như ăn cơm tính là tao nhã, hoặc là , có chút ăn như hổ đói, rất khó làm cho người ta đánh đồng với ca sỹ ở màn hình ti vi đoan trang cao ngạo ngày sau.

      Ăn xong bát, dường như Trần Uyển Như còn chưa đủ, đứng lên, lại múc thêm bát, sau đó ngồi ở trước mặt Lăng Mạt Mạt, bây giờ ấy ăn hề vội, thỉnh thoảng ngẩng đầu, đánh giá Lăng Mạt Mạt vài lần.

      Lăng Mạt Mạt thấy Trần Uyển Như luôn nhìn mình, mỉm cười với Trần Uyển Như.

      Trần Uyển Như cũng mỉm cười, sau đó dùng thìa quấy bát, gật đầu, : "Cháo này uống rất ngon."

      "Cảm ơn."

      Trần Uyển Như lại gật đầu: "Tối hôm qua, cám ơn ."

      Lăng Mạt Mạt vốn tưởng rằng Trần Uyển Như rất khó tiếp xúc, lại ngờ, chị ấy ra cũng bình dị gần gũi, bây giờ nghe chị ấy khen ngợi mình nấu cháo ngon, lại lời cảm ơn với mình, nhịn được có chút thụ sủng nhược kinh, nhất thời lễ phép trả lời: " cần cảm ơn."

      Trần Uyển Như giương môi, cười cười, cũng chuyện, Lăng Mạt Mạt thấy Trần Uyển Như gì, cũng có hé răng, hai người vẫn trầm mặc uống cháo.


      Chương 104: Nắm chắc cơ hội, rung động toàn trường (4)

      Trần Uyển Như giương môi, cười cười, cũng chuyện, Lăng Mạt Mạt thấy Trần Uyển Như gì, cũng có hé răng, hai người vẫn trầm mặc uống cháo.

      Sau khi ăn xong, Lăng Mạt Mạt đứng dậy muốn dọn dẹp, Trần Uyển Như chỉ chỉ bồn rửa bát ở bên: "Đặt ở chỗ này , cần rửa, lát nữa trợ lý tới dọn dẹp."

      xong, Trần Uyển Như liền đứng dậy, ra ngoài.

      Khi Lăng Mạt Mạt ra ngoài, đèn trong phòng tắm sáng lên, bên trong có tiếng nước truyền ra.

      Trần Uyển Như ở nhà trọ, diện tích tính quá lớn, hơn nữa dựa theo trình độ nổi tiếng của Trần Uyển Như mà , lượng tiêu thụ cuốn album của chị ấy cũng đủ để chị ấy cả đời chơi đùa, nhưng tại sao chị ấy lại ở đây?

      Hơn nữa Trần Uyển Như phải kết hôn sao?

      Sao nhìn thấy chồng của chị ấy?

      Ngay lúc Lăng Mạt Mạt miên man suy nghĩ, cửa phòng tắm lập tức bị mở ra, thân thể Trần Uyển Như trần truồng ra.

      Lăng Mạt Mạt nhìn thoáng qua, nhịn được có chút mặt đỏ, mặc dù là phụ nữ, nhưng thân thể che đậy như vậy, thế nào chút cũng kiêng dè.

      Trần Uyển Như nhìn lướt qua Lăng Mạt Mạt, cũng , chỉ từ bên cầm kem dưỡng da, ở người xoa loạn.

      Phía sau lưng với tới, kêu Lăng Mạt Mạt giúp tay.

      Lăng Mạt Mạt nhận kem dưỡng da, ở lưng Trần Uyển Như xoa lần.

      Lúc này Trần Uyển Như trần trụi mới lại vào phòng ngủ, khi ra ngoài, mặc nội y, bên ngoài tùy tiện quấn chiếc áo tơ tằm, chân vẫn trần như cũ, lại lười biếng đến ghế sofa, ngồi xuống, sau đó nhìn thoáng qua Lăng Mạt Mạt, trực tiếp mở miệng: " , cần tôi giúp việc gì."

      Lăng Mạt Mạt hơi sững sờ, lúc ban đầu, là có ý khác mới tiếp cận Trần Uyển như, nhưng chân chính suy nghĩ, cảm thấy Trần Uyển Như có thêm vài phần sức quyến rũ khác, làm cho nảy sinh ấn tượng tốt, suy nghĩ xuất ra từ đấy lòng, ý tưởng lúc ban đầu cũng hoàn toàn bỏ .

      Bây giờ Trần Uyển Như lại gọn gàng dứt khoát mở miệng hỏi như vậy, ngược lại làm cho Lăng Mạt Mạt có chút xấu hổ, nhất thời, biết mở miệng như thế nào.

      Trần Uyển Như lại nở nụ cười, vẫn dáng vẻ lười biếng như cũ: " sao, có cái gì cái đó."

      "Huống chi, tôi thích nợ nhân tình của người khác, cho nên, muốn tôi giúp như thế nào, trực tiếp mở miệng ."

      Dừng chút, Trần Uyển Như tiếp tục bổ sung câu.

      "Tôi thích người mắc cỡ ngại ngùng, dài dòng."

      Lăng Mạt Mạt thấy Trần Uyển Như ràng như vậy, đơn giản cũng trực tiếp mở miệng: "Chị Trần, chị với thầy giáo quen biết mười năm, xem như bạn cũ, cuộc thi lần trước, em làm mất mặt mũi của , biết chị Trần có thể giúp em khuyên nhủ thầy giáo được , đừng làm cho ấy tức giận."

      Khóe miệng Trần Uyển Như nhếch lên, từ sofa đến gần, nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt, lên nụ cười lạnh, tự giễu mở miệng: "Lý Tình Thâm? quá đề cao tôi, tôi đâu có bản lĩnh khuyên nhủ ta?"

      Lăng Mạt Mạt ngờ vẻ mặt Trần Uyển Như như vậy, nhịn được nhíu mày.

      Trần Uyển Như vẫn nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt như cũ, khóe môi cười lạnh dần dần thu trở về, ánh mắt trở nên có chút hoảng hốt: "Nếu ấy muốn mất mặt, tự nhiên cho người ta có cơ hội bỏ người của ấy!"

      Trong lòng Lăng Mạt Mạt run lên, nâng mắt nhìn về phía Trần Uyển Như, biết mình suy nghĩ nhiều, hay là ảo giác, cảm thấy trong lời Trần Uyển Như cất giấu ý tứ khác.









      Chương 105: Nắm chắc cơ hội, rung động toàn trường (5)

      Trong lòng Lăng Mạt Mạt run lên, giương mắt nhìn về phía Trần Uyển Như, biết mình suy nghĩ nhiều, hay là ảo giác, cảm thấy trong lời Trần Uyển Như cất giấu ý tứ khác.

      Cái gì gọi là, nếu ấy muốn mất mặt, tự nhiên làm cho người ta có cơ hội ném người của ấy?

      Lăng Mạt Mạt tự chủ được nhớ đến đêm hôm đó ở biệt thự, mình nghe mấy lời ít ỏi của Lý Tình Thâm sau khi ấy ra về chuyện tình cũ, lúc ở tầng, đột nhiên nghiêng đầu, hướng về phía trong lời dấu câu "Đừng làm cho tôi quá mất mặt!"

      Chẳng lẽ Lý Tình Thâm ngay từ đầu, biết làm cho mất mặt sao?

      Đáy lòng Lăng Mạt Mạt nhất thời rối loạn, nhíu mày: "Chị Trần, em hiểu ý của chị."

      Nếu ngay từ đầu Lý Tình Thâm biết, vậy tại sao vẫn còn kiên quyết giúp đỡ công khai thân phận thần thoại của mình?

      Trần Uyển Như từ từ quay đầu lại, Lý Tình Thâm này, có thể có trình độ lẩn đến như bây giờ, tuyệt đối phải là người đơn giản gì, ta tất nhiên có thể đoán được chuyện Lăng Mạt Mạt bị thua.

      Mặc dù biết Lăng Mạt Mạt đến cùng xảy ra chuyện gì, nhưng chính xác đây là cơ hội lớn, trơ mắt nhìn cơ hội tới tay mà vụt mất, có gì tàn nhẫn nhất bằng đả kích như thế.

      Cũng chỉ riêng đả kích như vậy, mới có thể làm cho người ta trở nên thông minh, chín chắn.

      Chẳng qua, Lý Tình Thâm cũng là hạ vốn gốc, cầm danh hiệu thần thoại của mình, đến tay lớn lên đường thượng khóa.

      Mặc dù dẫn đến bị người ta chê cười, cũng tiếc!

      Nhưng chỉ có tên Lăng Mạt Mạt này, mới có thể làm cho Lý Tình Thâm người lạnh lùng vô tình, nhọc lòng!

      Tự nhiên, những thứ khổ tâm này, tên là Lăng Mạt Mạt này, lại làm sao có thể biết chứ?

      Trần Uyển Như nhịn được khẽ cười ra tiếng, hơi lắc đầu, suy nghĩ chút, đột nhiên lại mở miệng: "Lý Tình Thâm này, tôi cũng dám trêu chọc, cho nên, việc này, tôi khẳng định giúp được rồi."

      Lăng Mạt Mạt nghe Trần Uyển Như bình thản trực tiếp cự tuyệt, nhịn được có chút giật mình.

      Đáy lòng có chút xấu hổ.

      khí trong phòng có chút cứng ngắc.

      Lăng Mạt Mạt đứng ở đó, suy nghĩ mình có nên mở miệng từ biệt .

      Trần Uyển Như lại nghiêng đầu suy nghĩ chút, đột nhiên lại mở miệng : "Nhưng tôi vẫn câu kia, tôi thích nợ nhân tình của người khác, muốn tôi cho được, nhưng cũng có nghĩa là tôi trả cái nhân tình này cho ."

      Trần Uyển Như vừa mới ra, cầm lấy điện thoại di động của mình ở bên, ngón tay ở phía ấn vài cái, gọi cú điện thoại ra ngoài.

      "Trương tổng, tôi là Uyển Như "

      Giọng Trần Uyển Như đặc biệt kiều mỵ, làm cho người ta nghe xong có cảm giác tê dại, chỉ là vẻ mặt với giọng của ấy, hoàn toàn khác nhau, mặt của ấy, treo nụ cười lạnh khinh miệt.

      "Uyển Như còn nhớ tôi sao" Trong điện thoại truyền đến giọng nam, tiếng đặc biệt ám muội, Lăng Mạt Mạt đứng lại có chút xa, vẫn có thể dễ dàng nghe thấy.

      "Thân thể thoải mái? Có cần gặp bác sĩ ? Uyển Như, cũng thể làm khó tôi, tất cả chuẩn bị xong, cũng đều ra bên ngoài, đêm nay có kinh hỉ, đều là diễn viên nổi tiếng, nếu thiếu , tôi mất mặt rất lớn!"

      "Tôi biết Trương tổng chuẩn bị xong tất cả, nếu như thiếu tôi, rất khó coi, nhưng Trương tổng xem tôi bị bệnh, nếu quá gắng gượng, sợ là làm mọi người mất hứng, cho nên tôi đặc biệt sắp xếp toàn bộ xong rồi."

      Editor: Hạ Tiểu Phong

      Chương 106: nắm chặt cơ hội, rung động toàn trường (6)

      "Tôi biết Trương tổng chuẩn bị tất cả, nếu thiếu tôi, rất khó coi, nhưng Trương tổng xem tôi bị bệnh, nếu quá gắng gượng, sợ làm mọi người mất hứng, cho nên tôi đặc biệt sắp xếp xong toàn bộ

      "Tôi có em , mặc dù nổi danh, nhưng giọng hát cũng là hạng nhất, ngày đó, tiết mục của tôi hãy để ấy thay, tôi đảm bảo ấy để cho thất vọng."

      "Nếu là Uyển Như đề cử, tôi chắc chắn tin."

      Trần Uyển Như cười khẽ, liếc mắt nhìn Lăng Mạt Mạt, tiếp tục : "Trương tổng, đây là em của tôi cũng thể bạc đãi, ngày đó nên chiếu cố ấy tốt."

      "Uyển Như, cứ thoải mái , em của , chính là em của tôi, tôi khẳng định an bài kỹ."

      "Vậy tốt, Trương tổng, tôi cảm ơn trước, chờ thân thể tôi tốt lên rồi, tôi liền tới cửa lời cảm ơn với ." Trần Uyển Như cắn chữ ái muội, ý vị sâu xa, chọc cho Trương tổng đối diện bộc phát vui mừng, sảng khoái đồng ý, hai người tiếp xúc, vừa chuyện sai lệch hồi, Trần Uyển Như mới cau mày, mang theo vẻ mặt ghét bỏ cúp điện thoại, ném điện thoại di động qua bên, liếc mắt nhìn Lăng Mạt Mạt, cười cười, đơn giản : "Tối mai lên, Trương tổng Tập Đoàn Phong Hoa tổ chức bữa tiệc tư nhân, người được mời đều là phú hào phú thương, mời vài minh tinh có mặt mũi lên biểu diễn, đêm đó tôi đó sắp xếp, tại tôi để cơ hội cho ."

      Trần Uyển Như vừa , vừa đứng lên, rót chén nước, chậm rãi uống, giống như là chuyện liên quan đến mình: "Loại chuyện khuyên giải thần thoại cần kỹ thuật cao, tôi thể làm được, đều tôi có thể giúp chỉ là những thứ này, phải có năng lực, nếu đêm hôm đó thể làm rung động toàn trường, có phú thương nhìn trúng , nếu được có người tìm làm hình tượng phát ngôn viên, đêm hôm đó người giàu cũng quý, quảng cáo đều là đà truyền hình hoàng kim phát ra, nếu có thể thành công, tất nhiên lực ảnh hưởng cũng ít."

      "Cho dù buổi tối hôm đó lấy được hình tượng phát ngôn viên, nhưng số người của công ty ES cũng tham dự , chỉ cần biểu tốt chút, hát tốt, cách tự nhiên cũng đem về mặt mũi của Lý Tình Thâm."

      Lời Trần Uyển Như, chút cũng để ý.

      Thậm chí giọng điệu lãnh nhạt lạnh đạm .

      Vậy mà, Lăng Mạt Mạt trong những chữ đó , đánh hơi được chút ám hiệu.

      Lăng Mạt Mạt càng thụ sủng nhược kinh, phải biết lấy thân phận tại của , làm sao có tư cách biểu diễn tại bữa tiệc tư nhân đó?

      Chẳng qua là chỉ chăm sóc Trần Uyển Như khi say rượu, ấy lại cho chỗ tốt như vậy, hay có phần…

      Trần Uyển Như tựa hồ như nhìn ra đáy lòng Lăng Mạt Mạt nghĩ cái gì, ngược lại nhanh chậm cười : " cần cảm thấy ngại khi nhận giúp đỡ của tôi, đây là cái nên có, hơn nữa đối với Trần Uyển Như tôi mà , cái đó cũng tính là cái gì."

      Sau khi Trần Uyển Như qua, liền duỗi lưng cái, từ từ xoa trán, "Còn có chút tỉnh rượu, tôi nghỉ trước đây."

      bỗng nhiên dừng lại, giống như là nhớ tới thứ gì vậy, còn : "A, đúng rồi, viết cách làm món cháo này lại, đặt ở bàn trong phòng khách. Lúc , nhớ giúp tôi khóa cửa." ——

      Chương 107: nắm chặt cơ hội, rung động toàn trường (7)

      bỗng nhiên dừng lại, giống như là nhớ tới thứ gì vậy, còn : "A, đúng rồi, viết cách làm món cháo này lại, đặt ở bàn trong phòng khách. Lúc , nhớ giúp tôi khóa cửa." ——

      Vừa , Trần Uyển như vừa vào trong phòng ngủ.

      giây trước khi Trần Uyển Như bước vào phòng ngủ, trong lúc bất chợt Lăng Mạt Mạt hồi hồn, mở miệng: "Chị Trần."

      Trần Uyển Như dừng chân, cũng quay đầu lại.

      Lăng Mạt Mạt lại mười phần thành ý : "Cám ơn chị!"

      Trần Uyển Như gì, bước , bước chân vào phòng ngủ, trở tay đóng cửa, trong nháy mắt khi cửa sắp khép lại, đột nhiên Trần Uyển Như dừng lại, hơi mở cửa ra chút, nhìn Lăng Mạt Mạt, thình lình lên tiếng, : " nên dễ dàng trao tim mình cho người khác, bởi vì thế giới này người lòng rất ít. Nếu như gặp người lòng, cũng đừng dễ dàng phụ lòng, bởi vì thế giới này, có thể gặp được người lòng, rất may mắn."

      Lời của Trần Uyển Như vừa dứt, cửa liền đóng lại.

      Lăng Mạt Mạt đứng trong phòng khách, nhìn về phía cửa phòng ngủ, ngây ngô chút, lúc này mới vội vàng tìm giấy bút, đem cách nấu cháo viết xuống, sau đó cầm đồ đạc của mình, rón rén rời .

      **•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

      Trần Uyển Như để Lăng Mạt Mạt thay thế tại bữa tiệc tư nhân, là buổi tiệc cử hành trong biệt thự, thời điểm Lăng Mạt Mạt đến, sắc trời tối.

      Trước cửa biệt thự, lục tục có xe danh tiếng lái vào, Lăng Mạt Mạt lấy ra thư mời Trần Uyển Như đưa cho , lập tức có nhân viên làm việc dẫn vào phòng hóa trang.

      Nhân viên làm việc dẫn đến trước mặt thợ trang điểm, liền rời .

      Ngược lại thợ trang điểm rất là nghiêm túc, ý bảo Lăng Mạt Mạt ngồi xuống, liền giơ tay lên, nắm cằm Lăng Mạt Mạt tỉ mỉ nhìn qua lần, ngay sau đó, liền dùng kẹp vén mái tóc của lên, nhanh chóng lấy ra dụng cụ hóa trang, ở mặt Lăng Mạt Mạt bôi bôi trét trét.

      Lăng Mạt Mạt ngồi ở chỗ đó, giống như là cái tượng gỗ, mặc cho người loay hoay, ước chừng qua nửa giờ, thợ trang điểm mới ngừng lại, Lăng Mạt Mạt chậm rãi mở mắt, nhìn về phía kính.

      Vốn là Lăng Mạt Mạt ngũ quan cũng rất tinh xảo, lúc này ở dưới tay thợ trang điểm trang điểm, càng kinh ngạc chói mắt.

      Ngay cả thợ trang điểm cũng nhịn được nhìn nhiều mấy lần, sau đó gọi người phụ tá, mang Lăng Mạt Mạt đổi quần áo.

      Lăng Mạt Mạt mặc bộ áo quần dài thấp ngực, hợp với đôi giày cao gót đơn giản tinh sảo, nổi bật lên vóc người cao gầy xuất chúng.

      Lăng Mạt Mạt thay quần áo xong, lúc ra, bên ngoài có mấy ca sĩ, Lăng Mạt Mạt nhìn vòng, phát quả giống như Trần Uyển Như , đều là người nổi tiếng.

      Thậm chí ảnh hậu năm ngoái cũng xuất .

      Bọn họ đều ở nơi đó trang điểm, Lăng Mạt Mạt khó tránh khỏi có chút khẩn trương, liền muốn phòng vệ sinh hóng mát chút.

      Lăng Mạt Mạt đứng ở trước gương phòng vệ sinh, cẩn thận nhìn ở bên trong gương suy nghĩ.

      Mắt ngọc mày ngài, nét mặt tươi cười như hoa, khuynh quốc khuynh thành.

      nhìn mình trong gương, thầm tự với mình, tối nay, nhất định phải đem trạng thái cao nhất phát huy ra ngoài.

      Lăng Mạt Mạt hơi nâng môi lên, muốn cho mình cái mỉm cười, vậy mà, cánh môi mới vừa nâng đến nửa, cách gian phòng vệ sinh liền có cửa mở ra, có thanh giày cao gót thanh thúy truyền đến, Lăng Mạt Mạt vừa quay đầu, liền thấy được người quen.

      Chương 108: Nắm chắc cơ hội, rung động toàn trường (8-)

      Lăng Mạt Mạt hơi nhếch môi lên, muốn cho mình nụ cười, nhưng mà, cánh môi mới nâng lên nửa, cửa phòng toilet bên cạnh bị đẩy ra, tiếng giày cao gót thanh thúy hữu lực truyền đến, Lăng Mạt Mạt quay đầu, nhìn thấy người quen.

      Nhất thời nụ cười mặt Lăng Mạt Mạt thu về, trong lòng lên câu thành ngữ - - - - oan gia ngõ hẹp.

      Người ra ngoài hơi khom người, sửa sang quần áo, bóng dáng kia, Lăng Mạt Mạt chỉ cần nhìn thoáng qua liền nhận ra là Giản Tình Hi.

      Dáng người xinh đẹp của ta, mặc chiếc váy màu vàng siêu ngắn lộ lưng chữ V, tóc búi lên nửa, trang điểm đậm nhạt vừa vặn, nổi bật lên ngũ quan vô cùng tinh xảo.

      Giản Tình Hi hiển nhiên ngờ trong toilet còn có người, vốn tạm dừng chút, sau đó nhìn thấy Lăng Mạt Mạt, đột nhiên cũng ngẩn người, tiếp đó đứng thẳng eo: "Lăng Mạt Mạt, làm thế nào ở trong này?"

      Lăng Mạt Mạt từ từ xoay người, nhìn Giản Tình Hi, cười mà .

      Giản Tình Hi nhìn từ xuống dưới Lăng Mạt Mạt lần, đáy mắt mang theo khinh miệt: "Cùng người khác đến đây xem biểu diễn?"

      Trong lời của Giản Tình Hi, mang theo xem thường gọn gàng dứt khoát.

      Lăng Mạt Mạt tự nhiên biết ý tứ của Giản Tình Hi, đêm nay, người được mời đến đây, đều là đại bài, giống như vai phụ biết tên vậy, đánh chết Giản Tình Hi cũng đoán được diễn tiết mục.

      Lăng Mạt Mạt cũng định cho Giản Tình Hi biết mình đêm nay có biểu diễn, trực tiếp vuốt trán mình, gật gật đầu, xem như trả lời.

      Giản Tình Hi dẫm giày cao gót đến vòi rửa tay bằng gốm sứ, mở vòi nước ra, từ từ rửa tay: "Tôi nhớ , khi ở trong trận đấu của công ty ES, công khai làm cho Lý thiếu gia xấu mặt, hơn nữa Lý thiếu gia tham gia loại gặp gỡ cá nhân này!"

      Giản Tình Hi rửa tay xong, rút tờ giấy, từ từ lau, ý tứ hàm xúc mặt châm chọc càng thêm dày hơn: "Lăng Mạt Mạt, ngờ, chưa bước vào Làng Giải Trí được nửa bước, ngược lại kỹ thuật bán mình càng ngày càng mạnh, tôi đúng là tò mò, lần này thượng với kim chủ nhà ai?"

      Giản Tình Hi xong, ném giấy vào thùng rác, nhìn cũng nhìn Lăng Mạt Mạt cái, khoa trương vặn vẹo eo, ra khỏi toilet, chỉ lưu lại tiếng giày cao gót, từng phát từng phát, đặc biệt thanh thúy hữu lực.

      Ngược lại Lăng Mạt Mạt bĩu môi, nhịn được cười cái.

      Giản Tình Hi vốn là như vậy, cao ngạo tự phụ, rất dám chắc suy đoán của mình, nhưng cứ như vậy tốt nhất, ta càng cho rằng mình là như thế, mình lại làm cho ta càng thất vọng!
      **•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

      Trần Uyển Như xếp lại biểu diễn, tự nhiên là người cuối cùng.

      Biểu diễn vừa ngay từ đầu, Lăng Mạt Mạt ngồi ở dưới đài, cẩn thận quan sát.

      Giản Tình Hi là người thứ ba lên sân khấu, ta hát ca khúc trong album mới, động tác trang bị múa khoa trương nóng bỏng, động tác chọc người, làm người nhìn phải máu nóng sục sôi.

      Lăng Mạt Mạt an tĩnh ngồi ở chỗ kia, ánh mắt lẳng lặng nhìn Giản Tình Hi ở đài, bây giờ , ta biểu diễn lâu như vậy, cảm giác sân khấu, luyện ra ngoài, tự nhiên hào phóng.

      Cho đến Giản Tình Hi hát xong, toàn trường nhiệt liệt vỗ tay trận, Giản Tình Hi tự tin tung bay nở cười ở mặt mặt khom người, xoay người xuống đài.

      Tiếp theo có người kế tiếp lên sân khấu biểu diễn, khi hát đến nửa, Giản Tình Hi xuống, ngồi vào vị trí cách Lăng Mạt Mạt xa, cùng cán bộ cao cấp ES bên cạnh thỉnh thoảng liếc mắt đưa tình hai cái.


      Chương 109: Nắm chắc cơ hội, rung động toàn trường (9)

      Tiếp theo có người kế tiếp lên sân khấu biểu diễn, khi hát đến nửa, Giản Tình Hi xuống, ngồi vào vị trí cách Lăng Mạt Mạt xa, cùng cán bộ cao cấp ES bên cạnh thỉnh thoảng liếc mắt đưa tình hai cái.

      Lăng Mạt Mạt chỉ ngồi an tĩnh ở bên, biết cách lên sân khấu, vẫn còn chút thời gian, Giản Tình Hi, thỉnh thoảng quay đầu lại liếc nhìn cái, phát bên cạnh có ai, ánh mắt nhịn được càng lúc càng khinh miệt.

      Lăng Mạt Mạt thu ánh mắt của Giản Tình Hi ở trong đáy mắt, mặt lại bất động thanh sắc, chỉ chăm chú nghe hát.

      Thẳng tuốt lúc sắp đến thời gian lên sân khấu cách người thứ 3 đếm ngược, Giản Tình Hi cũng biết chút gì với cán bộ cao cấp của ES, cười đứng lên, im hơi lặng tiếng di chuyển đến chỗ bên cạnh Lăng Mạt Mạt, ngồi xuống: "Sao chỉ có người? Kim chủ của ném rồi hả?"

      Sắc mặt Lăng Mạt Mạt bình tĩnh, từ từ nghiêng đầu, nhìn Giản Tình Hi cái, "Xin lỗi, tôi còn có chút việc, cho nên trước."

      Lăng Mạt Mạt nghĩ, mình nên về phía sau đài làm chuẩn bị, vừa , vừa đứng lên.

      Động tác như vậy, rơi vào đáy mắt của Giản Tình Hi, lại biến thành chạy mất dép.

      Giản Tình Hi nhếch môi, càng lúc càng gây , lời ra, rất trào phúng: "Biểu diễn còn chưa kết thúc, cứ vội vàng như vậy làm gì? Nhưng nếu đổi lại là tôi, tôi cũng , nhìn người khác ở sân khấu vinh quang chói lọi, mà mình chỉ có thể ngồi ở dưới sân khấu, ràng đều muốn làm ngôi sao ca nhạc, nhưng chênh lệch lại lớn như vậy" Giản Tình Hi soi móng tay mình, "Chắc chắn đáy lòng rất kích động, nếu tôi là , có lẽ tối hôm nay, tôi trở lại."

      Lăng Mạt Mạt đưa lưng về phía Giản Tình Hi, nghe ta những lời châm chọc khiêu khích này, chỉ là nhếch môi, nhàn nhạt cười cười, tùy ta bây giờ muốn như thế nào , sau đó, để cho ta biết, ta bây giờ, đến cùng có bao nhiêu buồn cười!
      **•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

      Mặc kệ bao nhiêu lần tự với mình, cần căng thẳng, nhưng lúc chân chính muốn lên sân khấu, vẫn hồi hộp.

      Lòng bàn tay Lăng Mạt Mạt, chảy đầy mồ hôi, vẫn duy trì hít sâu, từ từ đứng ở cửa cánh gà, nghe người chủ trì đứng ở sân khấu chuyện.

      Lăng Mạt Mạt đứng ở đó, có thể nhìn thấy Giản Tình Hi thay đổi vị trí khác, ngồi ở bên cạnh người đàn ông, cúi đầu, cùng chuyện với nhau.

      Tiếng người chủ trì, dừng chút, lại lần nữa chậm rãi vang lên: "Sau đây, chúng tôi có mời ca sĩ cuối cùng mang đến《 khuynh thành 》của Hứa Mỹ Tĩnh cho mọi người."

      Tiếng người chủ trì vừa rơi xuống, ngọn đèn sân khấu tối sầm xuống.

      Trước mặt Lăng Mạt Mạt có ngọn đèn mỏng manh sáng lên, tiếng nhạc《 khuynh thành 》, cũng chậm rãi vang lên.

      Lăng Mạt Mạt dùng sức đứng thẳng lưng, hơi nâng cằm lên, ánh mắt thả phía dưới dài, từ từ cất bước, từng bước từng bước ra ngoài.

      Cùng với ra, ngọn đèn mỏng manh, chậm rãi sáng lên.

      có diễn viên biểu diễn trước, những ngọn đèn đủ màu sắc, chỉ đơn giản chùm lên Lăng Mạt Mạt, chiếu vào người , làm cho người ta cảm giác an nhàn của cảnh trong mơ.

      Lăng Mạt Mạt mỉm cười đến ngay chính giữa sân khấu, ngọn đèn càng sáng hơn, chiếu vào mắt Lăng Mạt Mạt có chút mở ra được, đúng lúc có thể làm cho nhìn thấy những người ngồi dưới đài đó, có thể ảo tưởng sân khấu này, chỉ có mình .
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :