1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hào Môn Thịnh Sủng: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      [​IMG]

      [​IMG]

      Chương 30: muốn học, cút ngay (10)

      Lăng Mạt Mạt nghiêng đầu, nhìn trời u ngoài cửa sổ, giống như tâm tình của lúc này, pha trộn hỗn loạn.

      lâu sau, con ngươi (con mắt) đen nhánh của Lăng Mạt Mạt mới hơi vòng vo chuyển, sau đó cứng ngắc nhìn đồng hồ, mười giờ ba mươi lăm phút.

      Lăng Mạt Mạt có chút hoảng hốt xuống giường, mặc quần áo tử tế và mang giầy, xuống lầu, đứa bé giữ cửa "Hoàng cung" thay đón xe taxi.

      Thời điểm Lăng Mạt Mạt ngồi xe, còn có chút mất hồn, đầu tiên là tài xế đến Công ty SE, sau đó lại đổi đến X Đại.

      Ba giờ mới bắt đầu so tài.

      Mười hai giờ gặp mặt.

      Khoảng cách từ X Đại đến công ty SE xa xa, gần cũng gần, Lăng Mạt Mạt nghĩ, mình chạy tới gặp mặt Lục Niệm Ca, chắc hẵn kịp quay về nơi thi đấu

      **•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

      Sắc trời u, hôm nay có mưa.

      Trời mưa to.

      Đêm qua Lý Tình Thâm từ"Hoàng cung" ra ngoài, cũng trở về biệt thự cảnh khu, mà ở trong xe suốt đêm.

      Vẫn chưa chợp mắt.

      Mãi cho đến hơn mười giờ trưa, rốt cuộc cũng thấy Lăng Mạt Mạt từ trong "Hoàng cung" ra ngoài.

      Lên xe taxi.

      Lúc này Lý Tình Thâm mới khởi động xe, theo sau xe taxi.

      Theo lộ tuyến, phải công ty SE, nét mặt Lý Tình Thâm hơi giản ra.

      Vậy mà, vào lúc đèn đỏ, xe taxi trước mặt bất chợt quay đầu, tầm mắt Lý Tình Thâm trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo, khí áp bên trong xe thấp đến mức tận cùng.

      Đến phòng cà phê "Điêu khắc thời gian" X Đại, mười hai giờ 20', so với thời gian Lăng Mạt Mạt cùng Lục Niệm Ca hẹn gặp, còn sớm 10 phút.

      Lý Tình Thâm dừng xe ở ven đường, nhìn Lăng Mạt Mạt trả tiền, xuống xe, vào phòng cà phê “Điêu Khắc Thời Gian”.

      Lăng Mạt Mạt chọn chỗ ngồi gần cửa sổ, xuyên qua cửa sổ xe, Lý Tình Thâm vừa vặn có thể tỉ mỉ quan sát được thái độ của .

      Có nhân viên phục vụ tiến lên, đưa cho Lăng Mạt Mạt hóa đơn, Lăng Mạt Mạt nhìn hồi, mỉm cười hướng về phía nhân viên phục vụ hai câu, bao lâu, liền thấy nhân viên phục vụ bưng tới ly dâu tây sữa.

      Lúc này, thời gian là mười hai giờ rưỡi.

      Lăng Mạt Mạt nóng nảy, rất có kiên nhẫn ngồi ở chỗ đó, cầm ống hút, ngừng khuấy đều dâu tây sữa.

      Từ góc độ Lý Tình Thâm nhìn sang, hình ảnh như vậy, lại có loại an tĩnh tiếng động đặc biệt ấm áp.

      Thời gian từng giờ từng phút như dòng nước chảy qua.

      Dâu tây sữa hóa thành nước.

      Lục Niệm Ca vẫn có xuất

      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 32: Cơ hội, cho em lần (2)

      , lại lần nữa thắng Lăng Mạt Mạt.

      chính xác mà , Lăng Mạt Mạt ở trước mặt , luôn chiến luôn bại!

      Hai giờ 59 phút.

      Lăng Mạt Mạt vẫn như cũ có xuất , trường mọi người đến đông đủ, ngay cả người chủ trì cũng làm xong công tác chuẩn bị rồi.

      Giản Thần Hi mỉm cười, từng bước lướt qua mọi người ở đây, như nữ vương cao ngạo, giống như thấy được thành công rực rỡ.

      Hai giờ 59 phút 50 giây.

      Gần đến ba giờ.

      Tuyển chọn ít người, nhưng mà, thời gian trận tài đến.

      Giản Thần Hi ngồi ở chỗ kia, hơi nhắm hai mắt lại, khi dưới đáy lòng yên lặng đếm ngược.

      Mười, chín, tám, bảy, sáu, năm, bốn, ba, hai, .

      "Xin chào mọi người, bây giờ tôi tuyên bố cuộc thi tranh tài ca khúc mới của thần thoại chính thức bắt đầu - - - - "

      Giọng người chủ trì vang lên, Giản Thần Hi hơi mở mắt, nghiêng đầu, thấy cửa trường, chậm rãi khép lại.

      Đáy lòng Giản Thần Hi, yên lặng phun ra hai chữ - - - - hoàn mỹ!

      nghĩ, bây giờ , đủ để cho Lăng Mạt Mạt nhìn thấy chênh lệch giữa với ta!

      nghĩ, bây giờ , đủ để cho Lăng Mạt Mạt hoàn toàn biết khó mà lui rồi!

      Lăng Mạt Mạt, thua!

      **•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

      Hai giờ 59 phút.

      Bên ngoài trời mưa to.

      chiếc xe Bugatti nhanh chóng dừng lại.

      Lăng Mạt Mạt nhanh chóng đẩy mở cửa xe, chạy vội vào trong công ty SE.

      Còn phút đồng hồ.

      muốn trong phút đồng hồ vượt qua.

      Lăng Mạt Mạt liều mạng chạy đến thang máy.

      Nhưng mà, thang máy lại ngừng ở tầng chót, Lăng Mạt Mạt lòng nóng như lửa đốt, nhìn con số thang máy, từ 59 vẫn nhảy đến 1.

      Cửa thang máy mở ra, Lăng Mạt Mạt còn chưa kịp bước vào, nghe được tiếng hát truyền đến.

      Tranh tài bắt đầu.

      còn kịp rồi!

      Cả người Lăng Mạt Mạt ướt đẫm đứng ở đó, nghe tiếng hát, quên bước vào thang máy.

      Cả người run rẩy ngừng, mất công liên tục chạy giờ, cộng thêm bỏ lỡ cơ hội, làm cho hoàn toàn mất hết sức lực.

      Rất

      [​IMG]

      Chương 34: Cơ hội, cho em lần (4)

      "Biết vì sao, cho phép em ra Lý Tình Thâm chính là thần thoại, mà em là học trò của thần thoại ?"

      Lăng Mạt Mạt bình tĩnh nhìn Lý Tình Thâm, ánh sáng trong con ngươi đen lên nghi vấn: " biết."

      "Bởi vì dọa người." Lý Tình Thâm , lưu tình chút nào: "Bởi vì em dễ dàng bị người khác dẫn dắt, mà , bên cạnh Lý Tình Thâm, lưu lại người vô dụng!"

      Lăng Mạt Mạt từ từ nhăn mày lại: "Em vô dụng chỗ nào?"

      Nếu phải Giản Thần Hi hãm hại , giẫm đạp , có lẽ bây giờ trở thành minh tinh trong giới nghệ sỹ.

      Khuôn mặt thuần khiết của Lăng Mạt Mạt, lên chút tức giận, trừng mắt nhìn Lý Tình Thâm: "Em vô dụng chỗ nào?"

      Lý Tình Thâm nheo ánh mắt hẹp dài thâm thúy lại, nhàn nhạt nhìn thoáng qua Lăng Mạt Mạt.

      Chính là thế này, như vậy, rất vô dụng.

      quá đơn thuần, vui mừng ra mặt, ngụy trang tốt.

      Nếu như đủ mạnh mẽ, nhất định là đối tượng để người khác khi dễ.

      Chỉ tiếc, dụng tâm lương khổ đào tạo, nhưng căn bản hiểu.

      Lý Tình Thâm lên tiếng, chỉ là nghiêng người dấu vết, ra bên ngoài công ty SE.

      Lăng Mạt Mạt hít hơi, theo phía trước, ngăn cản Lý Tình Thâm, giống như dùng hết toàn bộ khí lực, lại lần nữa mở miệng hỏi: "Em vô dụng chỗ nào hả? Nếu phải Giản Thần Hi dùng những thủ đoạn hèn hạ hãm hại em, em làm sao có thể vô dụng?"

      Lý Tình Thâm dừng bước, chỉ nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt, giọng điệu mang theo giễu cợt chút nào che giấu: " người ngay cả bình tĩnh gần như có cũng học xong, có chỗ nào hữu dụng hả?"

      Lăng Mạt Mạt tất nhiên là nghe được ám chỉ trong lời của Lý Tình Thâm.

      Ám chỉ bị Giản Thần Hi với Lục Niệm Ca nắm mũi dắt !

      Cũng có cảm giác, trong lời của Lý Tình Thâm đặc biệt châm chọc!

      Châm chọc như vậy, đặc biệt chói tai.

      Lăng Mạt Mạt ngước mắt, nhìn đáy mắt Lý Tình Thâm, cũng lên tức giận, sâu trong tức giận, dấu chút đáng buồn.

      Giờ phút này Lý Tình Thâm, giống như là pho tượng thần.

      Vị thần cao cao tại thượng.

      Đối với người này thế gian bi thương cùng oán hận đan xen chỉ cười nhạt.

      Lăng Mạt Mạt rất chán ghét dáng vẻ thanh cao khó gần của Lý Tình Thâm này, giống như toàn bộ thế giới, đều lọt vào trong mắt xanh của .

      Trong mắt , chỉ có chính !

      Ánh mắt sắc bén của , giống như khinh thường .

      Lăng Mạt Mạt đột nhiên trở nên có chút táo bạo, theo bản năng giương cao phản bác sắc bén: "Bình tĩnh? Gần như có?"

      " phải là em, làm sao mà biết tôi trải qua cái gì?"

      " bảo tôi làm thế nào để bình tĩnh? Làm sao coi như có? người nào nguyện ý như vậy! Em cũng là bị người ta bức bách! Bức còn đường để !"

      " căn bản cái gì cũng biết, đứng chuyện, đau thắt lưng!"

      Lý Tình Thâm nhíu mày, nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt, nghe tất cả những lời người con kêu la xong, vẫn có mở miệng.

      Chỉ là nhàn nhạt đẩy Lăng Mạt Mạt ra, giẫm chận tại chỗ rời .

      Tư thế cao ngạo.

      Giống như tức giận, với , ngây thơ thấp kém, có cũng được mà có cũng chẳng sao.

      Lăng Mạt Mạt nhìn Lý Tình Thâm lái xe biến mất ở trong tầm mắt của , mới vô lực ngồi chồm hổm ở mặt đất.

      **•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

      Tốn rất nhiều công sức mới dễ dàng có được cơ hội, cứ như vậy mất .

      Tâm tình Lăng Mạt Mạt quả thực bị đè nén.

      Nhưng mà, đằng sau khổ sở, Lăng Mạt Mạt lại biết, còn phải làm lại từ đầu.

      ngồi ở

      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 37 : Cơ hội, cho cơ hội (7)

      Lúc học Trung học, lặng lẽ cho đối phương biết tâm tư.

      Ví dụ như, lúc thầm mến Lục Niệm Ca, với Giản Thần Hi, tư thế Lục Niệm Ca chơi bóng rổ bãi tập là đẹp trai, dáng vẻ Lục Niệm Ca đánh đàn ghi-ta thực mê người, Lục Niệm Ca như thế này, Lục Niệm Ca như thế kia.

      Lúc thi tốt nghiệp trung học, với Giản Thần Hi, muốn thi khoa nhạc trường đại học X, học cùng chuyên môn với Lục Niệm Ca, Giản Thần Hi cũng rất khí thế học cùng chỗ với !

      Vì vậy, đại học, hai người học chung trường, cùng chuyên ngành, cùng phòng học, cùng cả ký túc xá.

      Lúc đó, Lục Niệm Ca học Đại học năm ba, tiến vào SE, lễ Giáng Sinh năm đó, rốt cuộc lấy hết dũng cảm thổ lộ với Lục Niệm Ca.

      Bắt đầu từ lúc đó, tâm với Giản Thần Hi, liền phát triển thành, cái ôm của Lục Niệm Ca rất ấm áp, hôm nay Lục Niệm Ca hôn tớ rồi, Lục Niệm Ca như thế này, Lục Niệm Ca như thế kia.

      Sau đó, Lục Niệm Ca tốt nghiệp, tiến vào SE, tương đối nổi tiếng, trở thành người quản lý có tiếng.

      Lăng Mạt Mạt bắt đầu bộc lộ tài năng nhạc.

      Mà Giản Thần Hi, dần dần thua kém hơn Lăng Mạt Mạt.

      Khi đó, Lăng Mạt Mạt rất nở mày nở mặt, bạn trai xuất thân tốt, công việc tốt, khi đó, Lăng Mạt Mạt là người rất có tiếng tăm ở đại học.

      Lúc đó, là tốt.

      Thế nhưng, biết chuyện gì xảy ra, ngày Lăng Mạt Mạt tìm Lục Niệm Ca, cầm chìa khóa mở cửa nhà , lại trông thấy khỏa thân, Giản Thần Hi ra từ phòng tắm.

      Thế nhưng, cũng biết chuyện gì xảy ra, Lục Niệm Ca còn để ý nữa.

      Cũng biết chuyện gì xảy ra, truyền ra chồng ảnh chụp uống rượu cùng người khác ở quán bar vào ban đêm, bị người khác đưa tới khách sạn.

      Sau đó, lời đồn đại nổi lên bốn phía.

      Lăng Mạt Mạt tài giỏi, làm công việc "giao tiếp" đấy, cuộc sống riêng cực kỳ hỗn loạn.

      Sau đó, tự mình viết bài hát “Tự thủy lưu niên”, viết cho Lục Niệm Ca, đột nhiên bị Giản Thần Hi trình diễn tại thành phố X, sau đó Giản Thần Hi gặp vận may lớn.

      Lúc đó mới ngây ngốc phản ứng kịp, bị hai người thân thiết nhất tự tay đẩy vào Địa Ngục.

      Nhưng mà, này còn chưa đủ, đến hỏi Giản Thần Hi tại sao lại làm vậy, Giản Thần Hi nước mắt lưng tròng mà , Mạt Mạt, cậu thiếu tiền, tại sao cậu phải chà đạp bản thân như vậy?

      Ngay cả bạn tốt của còn làm .

      Vì vậy, tất cả mọi người tin.

      có người tìm hiểu .

      Hình như, về sau còn xảy ra rất nhiều chuyện, nhưng Lăng Mạt Mạt nhớ

      [​IMG]

      Chương 39 : Cơ hội, cho cơ hội (9)

      Tô Thần tự nhiên nhíu mày, dễ nhận thấy tâm tình cũng tốt.

      Phó tổng giám đốc SE vốn vui, nghiêm mặt nghe trợ lý , trong lúc đó mặt mày kích động, thốt ra: " cái gì? Thần Thoại đến rồi? khẳng định là Thần Thoại tới sao?"

      Trước mặt phó tổng giám đốc SE là micro.

      Ông buột miệng ra, tất cả mọi người đều nghe mồn .

      Thần Thoại, Thần Thoại, đến rồi.

      trường lập tức vô cùng lộn xộn.

      "Thần Thoại? Truyền kỳ giới nhạc?"

      "Trời ạ, ta đến đây? Tới tham gia tiệc phát hành album mới của Giản Thần Hi sao?"

      "Rốt cục Giản Thần Hi có bối cảnh như thế nào? Có thể làm cho Thần Thoại thần bí xuất !"

      "Thần Thoại? Thần Thoại bí lại tới đây?"

      "Đây chính là tin tức tiêu đề! Chỉ cần có thể chụp được chân dung của Thần Thoại, đồng nghĩa với việc nhất định tạp chí bán được nhiều!"

      kể là khách quý hay là phóng viên, đều bắt đầu kích động.

      Ngay cả Giản Thần Hi đứng đó, toàn thân bắt đầu run .

      nhìn phó tổng giám đốc SE, thấp giọng hỏi: "Phó tổng? Làm sao vậy?"

      "Vừa rồi Enson gọi điện thoại tới, chút nữa Thần Thoại xuất !" Phó tổng giám đốc SE lặp lại lần lời tổng giám đốc SE vừa : "Thần Hi, lần này có phát lớn rồi, đơn giản là phát, phải biết rằng Thần Thoại debut mười năm, ai có thể xác định rốt cục Thần Thoại là ai. Có người gặp được ta, càng ngừng tán thưởng, thế nhưng từng người đều giữ bí mật, chịu lộ ra chút tin tức, cho nên mọi người gọi là Thần Thoại. Bây giờ ta lại đến tham gia bữa tiệc của , ngày mai Thần Hi cũng trở thành truyền kỳ trong giới nhạc!"DĐLQĐ-Mèo Hoang

      Mà Tô Thần đứng bên cạnh, lúc nghe thấy Thần Thoại xuất , chỉ nhíu mày, vẻ mặt chút ý kiến.

      Thần Thoại là người tính cách ra sao, ai ở đây biết bằng ta, người kia ghét nhất bữa tiệc kiểu này, cũng cực kỳ thích bị lộ thân phận, làm sao ta có thể tới được?

      Huống chi, Thần Thoại thanh cao kiêu ngạo, sao Giản Thần Hi có thể lọt vào mắt ?

      Tô Thần nhìn lướt qua Giản Thần Hi ngừng kích động, Giản Thần Hi ý thức được ánh mắt của Tô Thần, lập tức ý thức được mình chỉ lo kích động, lại sơ sót Tô Thần, lập tức hắng giọng cái, chậm rãi cười : "Mọi người im lặng, nghe Tô thiếu gia tiếp tục phát biểu."

      Tô Thần từng trải qua sóng to gió lớn, sắc mặt tức giân, mặc dù đối với màn này trong lòng có chút khó chịu, nhưng vẫn giữ nguyên thái độ tốt đẹp, khẽ gật đầu, lại mở miệng lần nữa, " vui mừng có thể cùng hợp tác sản xuất album với công ty SE, tôi tin rằng, đây là album tốt nhất trong mùa hè, chúc Giản tiểu thư bán được nhiều album."

      Lời của Tô Thần..., làm toàn trường xôn xao, giơ ly rượu lên, ra hiệu mọi người cạn ly.



      [​IMG]

      Chương 41: có tư cách để cho ta để ý đến (1)

      Giản Thần Hi nhanh chóng chuyển ánh mắt từ chỗ Lăng Mạt Mạt đến trước mặt Lý Tình Thâm, môi nở nụ cười trang nhã tự nhiên, bỏ qua Lăng Mạt Mạt, chân thành đứng trước mặt của Lý Tình Thâm, vừa muốn lên tiếng chào hỏi.

      Vốn là Lăng Mạt Mạt vào cửa chiếm ưu thế hơn, chạy đến bên người của Lý Tình Thâm, bởi vì chạy, khuôn mặt nhắn ửng đỏ, chu mỏ, đùa bỡn đáng , ảo não biểu tình bực tức: "Thầy, bên ngoài đỗ đầy xe, em phải tìm nửa ngày, mới tìm được chỗ đậu xe."

      Thầy?

      Giọng của , trong nháy mắt làm thức tỉnh mọi người.

      Các ký giả mới phản ứng được.

      Đứng trước mặt mình chính là tin tức bùng nổ cỡ nào, nhanh chóng cầm máy chụp hình hướng về phía Lý Tình Thâm ngừng chụp.

      Hình như Lý Tình Thâm rất ghét trường hợp như vậy, nhíu nhíu mày, có chút vui nhận lấy chìa khóa xe từ tay Lý Mạc Mạc.

      Giản Thần Hi đứng ở bên, kinh ngạc nhìn Lăng Mạt Mạt chút, lại nhìn Lý Tình Thâm chút.

      Bởi vì Tô Thần thấy Lý Tình Thâm bước vào"Hoàng cung" vất vả lắng tâm xuống, lần nữa lại bị đả kích rồi.

      này tiến vào, ấy gọi Lý Tình Thâm là thầy giáo?

      đưa cho chìa khóa xe?

      ngồi xe của tới?

      Phải biết rằng, từ trước đến giờ Lý Tình Thâm thích xã giao, khinh thường giao tiếp, nếu phải xuất thân gia cảnh hùng hậu, sau lưng có tạp đoàn Bạc Đế làm chỗ dựa, sợ là biết đắc tội bao nhiêu người!

      Vì vậy, Lý Tình Thâm cũng là trong ba người ở tập đoàn Bạc Đế , duy nhất soi ra

      Cho tới bây giờ, mọi người ở tạp chí, thời điểm tìm kiếm hình của Lý Tình Thâm trong máy vi tính, cũng chỉ có thể tìm ra le que mấy tờ, cũng là của rất nhiều năm trước.

      Nếu như phải mới vừa rồi lên tên của mình, sợ là rất nhiều người cũng nhận ra đây là thiếu gia Lý gia của tập đoàn Bạc Đế!

      Nếu là hiểu , Tô Thần hiểu tính tình của Lý Tình Thâm nhất, nhìn như kiêu ngạo thanh cao, sắp đến trình độ ai bì nổi, thực tế chỉ có Tô Mạc biết, Lý Tình Thâm là khinh thường và chán ghét, giống như toàn bộ người trong thiên hạ, ở trong mắt của đều giống như đồ bỏ !!

      Chính vì vậy, bây giờ hai mươi sáu tuổi rồi, còn là người độc thân, trừ mấy thiếu gia công chúa của tập đoàn Bạc Đế, thậm chí người bạn cũng có.

      Nhưng bây giờ, thế nhưng lại có học sinh?

      Hơn nữa, người học sinh này, còn là trẻ tuổi có dung mạo xinh đẹp!

      Thậm chí, còn dẫn học sinh này ra ngoài, còn tiếc mà thẳng thắng bày ra thân phận “Thần Thoại” mà luôn che giấu.

      Tô Thần dò xét tinh tế Lăng Mạt Mạt, phát này dáng dấp cực kỳ xinh đẹp, mắt tròn trịa, màu sắc đen nhánh, trong sáng hồn nhiên, cánh môi trắng trẻo mũm mĩm, nước đô đô, làm cho người ta nhịn được liên tưởng đến từ: đáng .

      Tô Thần rất là ngoài ý muốn mà nhíu mày, hít mũi cái, hình như ngửi thấy tư vị gian tình

      [​IMG]

      Chương 43 : ta có tư cách để tôi để ý tới (3)

      Editor : Huyền Tô (Tô Huyền Ann)

      Beta: Mèo Hoang


      Lăng Mạt Mạt nghĩ, đãi ngộ của thần thoại giống nhau, ca sĩ như , làm gì có người để ý chiều theo thời gian?

      Cho dù là Giản Thần Hi, cũng thể đùa bỡn thay đổi thời gian so tài!

      Nhất thời, Lăng Mạt Mạt nhìn thoáng qua Giản Thần Hi ở bên, sắc mặt ta cực kỳ khó coi. Trong lòng Lăng Mạt Mạt mừng thầm, nhưng mặt vẫn mang bộ dạng hiểu chuyện nghe theo: "Đạo diễn Vương Nhất, ông là khách sáo, lúc nào tôi cũng có thời gian, lúc nào đạo diễn Vương Nhất rảnh rỗi, lúc đấy tôi có thời gian."

      Lý Tình Thâm đứng ở bên, nhìn nở nụ cười dịu dàng khôn khéo với đạo diễn Vương Nhất, ánh mắt dần trở nên rét lạnh.

      Người đứng bên cạnh cứ thế nghiêng đầu, nhìn lên vách tường "Hoàng cung" treo đủ loạt đèn lưu ly lung linh màu sắc, cảm thấy có chút khó chịu.

      ra, ấy cũng có thể tươi cười dịu dàng khéo léo với người khác.

      Lăng Mạt Mạt đối diện với đạo diễn Vương Nhất, đột nhiên Lý Tình Thâm lại khẽ ngắt lời: "Lát nữa lại quyết định."

      Đôi mắt Lăng Mạt Mạt, ràng sáng lên, còn chưa hết vui mừng, bỗng nhiên nghe thấy giọng Lý Tình Thâm, mới quay đầu nhìn phía Lý Tình Thâm. Phát khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông, kết thành tầng băng giá, toàn thân phát ra dày đặc khí lạnh.

      tức giận.

      Lăng Mạt Mạt biết vì sao lại vui, sợ quay người rời . Vì vậy liền mỉm cười đầy nịnh nọt với Lý Tình Thâm. Giọng càng mềm mại, bộ dáng ngoan ngoãn nghe lời như con mèo : "Thầy lát nữa lát nữa."

      Đạo diễn Vương Nhất quay đầu, cũng nhìn thấy vẻ mặt giận dữ của Lý Tình Thâm. hiểu ra sao, nhưng nghe Lăng Mạt Mạt vậy, chỉ có thể cười hùa theo.

      Sau khi xong, nhất thời nghẹn lời, lại thể cứ giằng co chỗ này. Đúng lúc thấy Giản Thần Hi đứng ở bên cạnh, lập tức mở miệng, tìm kiếm chủ đề: "Lý thiếu gia, hôm nay cậu cũng tới đây tham gia bữa tiệc của Giản Thần Hi sao?"

      Giản Thần Hi đợi cả buổi, đợi được thời cơ tốt để tiến lên chào hỏi Lý Tình Thâm, bây giờ đạo diễn Vương Nhất nhắc đến mình, lập tức bắt lấy cơ hội, vẻ mặt tươi cười, vươn tay chào hỏi Lý Tình Thâm: "Thần thoại, tôi tên Giản Thần Hi, là bạn học của Lăng Mạt

      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 45: ta có tư cách để cho quan tâm đến ta (5)

      Đáy lòng , có tâm tư gì, phải hiểu, ra còn có chút tức giận, nhưng, nhìn con ngươi đen tuyền của , bởi vì tâm tư kia, đặc biệt xinh đẹp, nhịn được, hơi say mê.

      Trong nháy mắt Lăng Mạt Mạt như vậy, cho rằng Lý Tình Thâm tức giận.

      Dù sao cố ý mượn lời của Lý Tình Thâm để nhân cơ hội đả kích Giản Tình Hi, mà chưa được đồng ý của Lý Tình Thâm.

      có ai nguyện ý bị lợi dụng.

      Lăng Mạt Mạt nghĩ, mình là quá đắc ý, mới có thể biết vừa hai phải.

      Nếu trước mặt nhiều người như vậy, mà Lý Tình Thâm nổi giận lên, chỉ sợ, mình biến khéo thành vụng.

      Ánh mắt Lăng Mạt Mạt bất an xoay chuyển, như nai con hoảng sợ, đáy mắt sáng ngời dần dần vỡ vụn.

      Lý Tình Thâm nhịn được giơ tay lên, duỗi về phía ánh mắt của Lăng Mạt Mạt.

      đôi con ngươi xinh đẹp.

      Câu tới hồn phách của .

      Lăng Mạt Mạt ngu ngơ.

      Thầy giáo, đến cùng làm sao vậy?

      Làm sao đột nhiên vươn tay ra về phía ?

      Lăng Mạt Mạt ngừng lại hô hấp, đôi mắt nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm.

      Nhưng mà, Lý Tình Thâm chỉ đưa tay nhàng đặt ở đầu , hơi xoa .

      Làm như sủng nịch.

      Động tác có chút cứng ngắc.

      Rồi sau đó, thu tay về, Lý Tình Thâmcố gắngkhông nhìn vào ánh mắt của Lăng Mạt Mạt, vẻ mặt khinh thường: " ta còn có tư cách để cho quan tâm đến ta!"

      là hiếm lạ!

      Thầy giáo cư nhiên có tức giận!

      Nhưng lại giúp !

      Đây là đêm nay lần thứ hai cho rằng tức giận, nhưng kết quả đều có!

      Lần đầu tiên là với đạo diễn Vương hẹn thời gian thử hát lần nữa, lần thứ hai là mọn lợi dụng châm chọc khiêu khích Giản Tình Hân.

      Thần thoại đêm nay, nhưng đặc biệt tức giận, phải biết rằng thần thoại trước kia, bởi vì vô tâm đụng vào, có thể bày ra vẻ mặt ăn thịt người!

      Lăng Mạt Mạt mơ hồ cảm giác được có gì bình thường, nhưng, lại nhìn ra chỗ nào khác nhau, cuối cùng ánh mắt run rẩy, khẩn trương bắt kịp cước bộ của Lý Tình Thâm.

      dường như biết được đêm nay bất luận mình như thế nào, Lý Tình Thâm đều dung túng, vì thế chu môi, nhìn

      [​IMG]

      Chương 48: ta có tư cách để tôi để ý tới (8-)

      Editor : Huyền Tô (Tô Huyền Ann)

      Beta: Mèo Hoang


      "Thầy, rất cảm ơn ... Đại ân đại đức của , em nhớ kỹ. Nếu như phải là , em làm sai sót cơ hội lần này. Thầy, em nhất định để thất vọng!"

      Đôi môi màu hồng nhạt tự nhiên.

      Khẽ đóng khẽ mở.

      Thỉnh thoảng mang theo động tác quen thuộc, hàm răng đều đặn, trắng noãn, nhàng cắn môi.

      Làm người nhìn vào có chút xúc động.

      Đó là loại hấp dẫn hồn nhiên.

      Lý Tình Thâm cảm thấy khí xung quanh ngày càng mỏng manh, trong lòng ngày càng bị kích động mãnh liệt.

      Vậy mà, căn bản là Lăng Mạt Mạt biết trong lòng Lý Tình Thâm nghĩ gì. Trái lại càng nháy mắt đùa nghịch đáng với Lý Tình Thâm, "Thầy, em mời ăn được ? Thầy!"

      xong, còn bĩu bĩu môi.

      Lý Tình Thâm cau mày, khẽ nhắm mắt, đột nhiên vươn tay, ấn nút thang máy.

      Rồi sau đó, cửa thang máy mở ra.

      Lúc Lăng Mạt Mạt còn chưa kịp phản ứng, tay Lý Tình Thâm kéo Lăng Mạt Mạt vào thang máy.

      Lăng Mạt Mạt im lặng, mở to hai mắt hiểu gì, nhìn Lý Tình Thâm, đáy mắt nổi lên nghi vấn.

      Vẻ mặt Lý Tình Thâm lạnh lùng, thản nhiên : "Tự xe về nhà!"

      Rồi sau đó, đợi Lăng Mạt Mạt phản ứng, liền vươn tay, ấn nút thang máy, cửa thang máy chậm rãi khép lại.

      Trong thang máy còn vương hơi thở của vừa rồi, bên tai còn phảng qua tiếng lảm nhảm làm nũng.

      Lý Tình Thâm chậm rãi tựa vào tường thang máy, dáng vẻ tĩnh lặng, cả người sớm lọt vào trong vũng bùn vô tận, đôi mắt kinh động, giấu buồn bã nhàn nhạt.

      biết, là độc dược chết người đối với .

      có thuốc nào chữa được.

      cho là có thể khống chế được tâm tình của mình, giấu kỹ tâm của mình. Nhưng khi ở trước mặt , lại chẳng thể làm gì, bó tay hết cách.

      Rất nhiều chuyện, đều hiểu, nhưng lại thể nào làm được.

      Nếu như trở lại năm mười bốn tuổi, cho , thích . lúc

      [​IMG]

      Chương 50: ta có tư cách để tôi để ý đến ta (10)

      Lăng Mạt Mạt ngẩn người chút, đáy lòng hồ nghi, sao hôm nay Lý Tình Thâm lại vào thành phố?

      nhanh chóng thu thập đồ xong, vội vội vàng vàng xuống lầu.

      Quả thấy cửa ES, có rất nhiều người vây kín nước chảy lọt, người đứng ở giữa, nổi bật, chỉ là biểu cảm đẹp mắt, cau mày, bộ dạng thể nhịn được, giống như tùy lúc có thể nổi giận.

      Có lẽ là nét mặt Lý Tình Thâm thân mật, nên rất nhiều người dám tiến lên bắt chuyện.

      Mà ngược lại chung quanh có rất nhiều người xì xào bàn tán những gì đó.

      "Đó chính là thần thoại, lúc thấy hình cũng cảm thấy rất đẹp trai, nghĩ tới bản thân còn đẹp trai hơn!"

      "Đúng vậy, quả thực là đẹp trai!"

      "Phải biết chúng ta ngây ngô ở ES, trai đẹp mỹ nữ thấy được ít, sớm cho là thẩm mỹ xuống dốc, nhưng nghĩ tới ta còn có thể làm cho người ta rung động như thế!"

      "Mình thấy, soái ca đứng nhất công ty chúng ta Lục Niệm Ca cũng thể so bằng Lý Tình Thâm!"

      Lăng Mạt Mạt nghe thấy tên tuổi Lục Niệm Ca, cơ thể hơi run lên, vội vàng xuyên qua đám người, chạy đến trước mặt của Lý Tình Thâm, ngoan ngoãn cười: "Thầy."

      Tất nhiên Lý Tình Thâm cũng nghe được ba chữ "Lục Niệm Ca" này, vẻ mặt càng phát đen, thấy Lăng Mạt Mạt đến gần, quăng hai chữ: " chậm!", liền xoay người thẳng ra khỏi cửa ES.

      Nhìn ra được tâm tình Lý Tình Thâm tốt, Lăng Mạt Mạt vội vàng đuổi theo.

      Lý Tình Thâm tới trước chiếc xe con, mở cửa xe ngồi lên. DĐLQĐ_MèoHoang

      Lý Tình Thâm nổ máy, còn thấy Lăng Mạt Mạt sững sờ đứng ở ngoài xe, hạ cửa sổ xe xuống, giọng tốt: "Lên xe!"

      Lúc này Lăng Mạt Mạt mới hồi hồn, vội vàng ôm túi của mình, vòng qua xe, ngồi xuống.

      mới vừa đống chặt cửa xe, vẫn chưa có thắt xong dây

      [​IMG]

      Chương 52: tôi bảo đảm tôi có bệnh (2)

      Lý Tình Thâm vươn tay, cởi dây an toàn của , cũng thèm nhìn Lăng Mạt Mạt cái, giọng lạnh lùng: "Cút ————"

      Lý Tình Thâm lạnh lùng, để lại cho người khác nửa đường sống, giống như đem tất cả mọi người cách li ra ngàn dặm.

      Nhất là, đáy mắt lúc này nóng lạnh lại mang theo phần giễu cợt, thêm với vừa rồi trực tiếp “Cút” như vậy, làm người khác rất đau đớn.

      Lăng Mạt Mạt nhíu mày, vẻ mặt có chút bi thương, nghĩ đến mình là học sinh của , khắp nơi đều cần đến , vẫn là cắn môi, nhếch miệng cười, lộ ra vẻ lấy lòng: "Thầy, ra , mới vừa rồi em chỉ là bậy, người tuyệt đối đừng hẹp hòi"

      Lý Tình Thâm cau mày, liếc mắt nhìn Lăng Mạt Mạt.

      Lăng Mạt Mạt dừng lại chút, vừa muốn mở miệng, liền thấy Lý Tình Thâm đẩy cửa xe ra xuống xe.

      Lý Tình Thâm vòng qua xe, tới bên Lăng Mạt Mạ, dứt khoát mở cửa xe ra.

      Lăng Mạt Mạt hình như ý thức được Lý Tình Thâm muốn làm cái gì, đáy mắt nhìn Lý Tình Thâm thoáng chút hốt hoảng.

      Lý Tình Thâm nhìn thấy ràng đáy mắt hoảng hốt đó của , tay đưa ra khẽ dừng lại chốc lát, nhưng mặt vẫn đen lại, dùng lực gấp mấy lần bình thường ném ra xe.

      Rồi sau đó, bóng dáng thon dài của người đàn ông lần nữa chui vào bên trong xe, kèm theo tiếng cửa xe đóng lại, chiếc Bugatti uy phàm chút chậm trễ chạy như bay ra ngoài.

      **•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

      Lăng Mạt Mạt bị Lý Tình Thâm vứt bỏ ở khu biệt thự xa lộ cao tốc.

      Ngay cả chiếc taxi cũng có.

      Nơi Lý Tình Thâm ở là cảnh khu, hữu sơn hữu thủy, nhiệt độ so nội thành hơi thấp, Lăng Mạt Mạt mặc chiếc váy đơn giản, gió thổi qua, vẫn là có mấy phần lạnh lẽo.

      Lăng Mạt Mạt đứng yên lâu, vẫn chưa thấy chiếc xe taxi, người đứng ở nơi đó, cũng có mấy phần đáng thương.

      Lăng Mạt Mạt nhìn Cảnh Sơn phía xa, còn có Bích Hồ trải

      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 54: Em đảm bảo em bị bệnh (4)

      Gương mặt lập tức đỏ lên, vươn tay đánh người đàn ông cái: " còn , tối qua dùng bao! Chúng ta cũng có dùng thuốc phòng tránh thai, cũng biết em có thể mang thai !"

      Người đàn ông ôm , vuốt mái tóc dài của , cúi đầu, hôn cái lên trán , cầm mấy hộp, thấp giọng : "Đêm qua mang thai, là kỳ an toàn."

      "Kỳ an toàn cũng khó đảm bảo, nếu mang thai làm sao bây giờ! Hay chút nữa mua cho em thuốc tránh thai có được ?"

      "Thuốc tránh thai có hại cho cơ thể, về sau dùng bao, em đừng uống thuốc thuốc tránh thai, nửa năm có đứa bé, lại , nếu mang thai, chúng ta kết hôn, sinh đứa bé ra!" Người đàn ông ôm ở bên tai thấp giọng dụ dỗ.

      nghe như thế, nụ cười ngọt ngào mặt tất nhiên làm thế nào cũng kìm nén được, chôn mặt ở trong ngực người đàn ông, sau đó về phía quầy thanh toán.

      Lăng Mạt Mạt đứng ở phía sau bọn họ, những lời bọn họ đều nghe ràng.

      Đầu tiên bừng tỉnh cái, sau đó mới đột nhiên giật mình.

      Hai người phía trước kia về chuyện mang thai.

      làm thế nào lại quên mấu chốt câu chuyện rồi hả?

      với Enson làm nhiều lần, biết, cũng có thể mang thai ?

      Sắc mặt Lăng Mạt Mạt nháy mắt trở nên có chút tái nhợt, thỉnh thoảng nghiêng đầu, nhìn áo mưa bên, đáy lòng có chút thấp thỏm bất an.

      Enson là tổng giám đốc công ty giải trí nhạc ES.

      Đây là chuyện mọi người đều biết.

      Nhưng mà, mọi người biết về chuyện Enson, cũng chỉ có điểm này.

      lại biết nhiều hơn chút, Enson là đàn ông, rất trẻ tuổi, bóng lưng rất tuấn tú!

      Về phần cái khác, cũng như mọi người, tất cả đều biết!

      Tự đưa dâng đến cửa phòng Enson, bồi ngủ trăm lần, đổi cơ hội ký hợp đồng với ES.

      Hai bên thoả thuận ngầm xong, ai thiếu nợ ai.

      Thậm chí, có thể cảm giác được, Enson định để cho biết có dáng dấp như thế nào, bằng mỗi lần làm với ở trong phòng cũng
      [​IMG]

      Chương 56: Tôi bảo đảm tôi có bệnh (6)

      Edit : Huyền Tô (Tô Huyền Ann)

      Beta: Mèo Hoang


      Enson đè bả vai của xuống, đè ở người nhúc nhích.

      Mặc dù nhìn thấy, Lăng Mạt Mạt vẫn có thể cảm thấy người đàn ông ở trong bóng tối nhìn chằm chằm vào mình.

      biết vì sao, người đàn ông này, cảm thấy loại áp bức quen thuộc.

      Loại áp bức này, hình như có người cũng có thể mang đến.

      Nhưng có chút nhớ ra được rốt cuộc là ai.

      Lăng Mạt Mạt nuốt nước miếng cái, sờ tới đồ bảo hộ bị người đàn ông ném sang bên, nhét vào trong tay người đàn ông lần nữa.

      Người đàn ông lại nhận.

      Lăng Mạt Mạt nhíu mày, nghĩ thầm, phải là ta muốn mình mang cho ta chứ?

      Khuôn mặt nhắn của Lăng Mạt Mạt đỏ bừng, cắn cắn môi, "Vẫn là tự mang , vật này tôi chưa giúp người ta mang bao giờ. Hơn nữa còn tối như vậy, tôi sợ mang tốt"

      Người đàn ông vẫn lên tiếng.

      khí bên trong nhà càng ngày càng áp lực.

      Lăng Mạt Mạt suy nghĩ chút, gắng gượng mở miệng lần nữa: "Vậy được rồi, tôi thử mang cho lần."

      Vừa , đôi tay bé của Lăng Mạt Mạt, vừa xé gói đồ bảo hộ.

      Lăng Mạt Mạt còn chưa xé được đồ bảo hộ, đúng lúc người đàn ông đột nhiên vươn tay, cướp đồ bảo hộ trong tay , ném ra ngoài.

      "Tôi có bệnh! cần dùng!"

      Sau khi ký kết hiệp nghị, trong lúc bọn họ ân ái, đây là lần đầu tiên mở miệng chuyện.

      Giọng rét lạnh.

      Mang theo kiên quyết nồng đậm.

      Ngay sau đó, lật người, tiếp tục động tác vừa rồi chưa tiến hành xong.

      Lăng Mạt Mạt bị hôn choáng váng hoa mắt, nghe thấy lời của , sửng sốt.

      cần, có bệnh.

      "Ai có bệnh!" Lăng Mạt Mạt vừa mới trả lời câu, liền nhịn được run rẩy hừ tiếng. Cảm giác được người đàn ông mãnh liệt xâm nhập thân thể của . Thân thể Lăng Mạt Mạt co rụt lại, giọng càng lộn xộn : "Tôi phải sợ có bệnh, tôi
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :