1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hào Môn Thịnh Sủng: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      [​IMG]
      thienbinh2388 thích bài này.

    2. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 663: Người đàn ông nỡ quên (3)

      Edit: Ngọc Hân

      Người nọ mở bài ra, miệng giấu diếm tùy ý : “ trai tôi nhận được mối hàng lớn, sau khi thành công cho trăm ngàn vì thế nên , vốn là lái xe đụng chết người ai ngờ đường lòi ra chiếc Bugatti đụng chết tôi.”

      “Chuyện này nghe rất quen thuộc, hình như là cố giao thông xảy ra thời gian trước ở đầu đường văn hóa!” Có người chen vào .

      “Chính là chuyện lần đó.” Người nọ đáp tiếng rồi gì nữa.

      Ngược lại Lục Niệm Ca vẫn im lặng nghe từ này giờ bất chợt lười biếng mở miệng, nhìn như lơ đãng hỏi thăm câu: “Giết ai đấy?”

      “Cái này thể .” Người kia cười hì hì tiếng liền thần bí phun ra câu: “Người đó có dính dáng tới tập đoàn Bạc Đế chọc nổi, cho nên mọi người xem như biết tốt hơn.”

      Lục Niệm Ca gật đầu cái tiếp tục đánh bài, nhưng sắc mặt ta nhìn tốt, trong đầu óc nhanh chóng suy nghĩ, nghĩ tới tiền gửi ngân hàng của mình hình như cũng chuyển trăm ngàn, vì vậy lại tùy ý hỏi: “Lúc nào nhận được tiền!”

      Người nọ cũng nghi ngờ gì, ngày rồi.

      Lần này Lục Niệm Ca hoàn toàn im lặng, ánh mắt lạnh lẽo đáng sợ.

      cần hỏi cũng biết, chuyện kia tất nhiên là Giản Thần Hi làm, người muốn giết chắc là Lăng Mạt Mạt, vừa lúc Lý Tình Thâm theo gót Lăng Mạt Mạt nên quỷ thần khiến xui xảy ra chuyện như vậy.

      Lục Niệm Ca nghĩ đến thất thần quên mất đánh bài có người khua ta, ta mới lấy lại tinh thần nhìn chằm chằm vào con bài hồi lâu, chỉ đánh lung tung sau đó vừa lúc ấy di động vang lên.

      Lục Niệm Ca lấy di động ra liếc mắt nhìn thấy tên người gọi tới liền nhếch môi cười nhạo nghĩ, nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền xuất .

      Sau đó ta chậm rãi nhận điện thoại, bên trong truyền tới lại phải là giọng của Giản Thần Hi mà là giọng của người phụ nữ khác: “Xin hỏi đây là chồng Giản sao?”

      Lục Niệm Ca “Ừ” tiếng.

      “Tiên sinh chúc mừng , Giản mang thai, ba tháng rồi.” Trong điện thoại giọng nữ kia chứa đựng vui vẻ chúc mừng Lục Niệm Ca.

      Lục Niệm Ca sửng sốt, ngay sau đó khẽ nhếch khóe môi nhàn nhạt đáp tiếng: “Ồ.”

      Giọng nữ trong điện thoại lập tức có chút lúng túng, bất cứ người nào làm ba cũng đều rất vui sướng, tại sao từ giọng bên kia điện thoại ta nghe ra có chút nào vui vẻ, ngược lại có chút dọa người hiểu được, “Tiên sinh, thai của giản hơi ổn định bây giờ nằm trong bệnh viện nghỉ ngơi, bệnh viện chúng tôi là bệnh viện nhân dân thành phố X.”

      Lục Niệm Ca “Ừ” tiếng rồi tựa vào ghế, cũng biết nghĩ gì hồi lâu sau mới mở miệng : “Tôi biết rồi.”

      Cúp điện thoại Lục Niệm Ca vẫn đánh bài với mọi người như cũ.

      Sau đó có vận may, tiền thắng được lúc trước bị thua lại gấp đôi.

      Ánh
      [​IMG]
      Chương 666: Người đàn ông thể quên (6)

      Edit: Ngọc Hân

      Có phải cậu người nào đó hay ?

      câu đơn giản và thản nhiên như vậy khiến những bụi trần dấu dưới đáy lòng tràn hết ra ngoài.

      Vào lúc này năm ngoái, bắt đầu vòng quanh thế giới để quay lại những phong cảnh đẹp.

      Vào lúc này năm ngoái trước phần mộ của ông cố, với người, thế này chỉ còn sót lại mình , , còn có .

      Vào lúc này năm ngoái, bắt đầu dần người.

      Chỉ chớp mắt năm trôi qua.

      “Mạt Mạt, sao vậy?” Giọng Lâm Hiểu Nhu truyền tới Lăng Mạt Mạt mới đảo tròng mắt lấy lại tinh thần, cong môi theo Lâm Hiểu Nhu tiếp tục về phía trước, Lăng Mạt Mạt lại đột nhiên lên tiếng hỏi thăm: “Hiểu Nhu, hôm nay là ngày mấy?”

      Lâm Hiểu Nhu xem lịch, lúc này Lăng Mạt Mạt mới hạ mí mắt xuống, ngày này năm ngoái là sinh nhật của .

      Lăng Mạt Mạt lập tức câu với Lâm Hiểu Nhu: “Tớ học, tớ có chút việc phải làm.”

      xong liền quay đầu trở về ký túc xá, Lâm Hiểu Nhu chu mỏ cái rồi quay bước theo Lăng Mạt Mạt trở về.

      Lăng Mạt Mạt trở lại ký túc xá ngồi trước điện thoại riêng của ký túc xá, tay nhiều lần nâng lên rồi lại hạ xuống, lặp lặp lại rất nhiều lần cuối cùng mới cầm ống nghe, ấn lên bàn phím dãy số.

      Lăng Mạt Mạt cầm chặt ống nghe, vì quá dừng sức nên ngón tay hơi trắng bệch.

      Tút tút tút tút tút tút.
      thanh vang liên tục ba lần như vậy, chỉ mười mấy giây nhưng Lăng Mạt Mạt lại thấy có cảm giác ‘sống ngày bằng năm.’

      Rốt cuộc điện thoại cũng có người nhận, tim Lăng Mạt Mạt liền nhảy tới cổ họng, khẽ nhắm hai mắt lại, vừa muốn mở miệng chuyện lại nghe thấy bên trong truyền tới giọng nữ, rất êm tai mềm mại đáng nhàng: “A lô, xin chào.”

      Lâm Hiểu Nhu vẫn luôn cẩn thận quan sát Lăng Mạt Mạt, ấy nhìn thấy sau khi gọi điện xong ràng có hai giọt nước mắt rơi xuống đất. Lâm Hiểu Nhu ở cùng Lăng Mạt Mạt gần chín tháng, ấy vẫn luôn cảm thấy Lăng Mạt Mạt giống như người có cảm xúc. Bây giờ trong lúc bất chợt thấy khóc, nhất thời hơi luống cuống, nhịn được mở miệng : “Mạt Mạt, cậu làm sao vậy?”

      Lăng Mạt Mạt quay đầu đáy mắt chứa đầy nước, nhưng khóe môi lại nở ra nụ cười xinh đẹp nhạt nhẽo, lắc đầu cái : “ sao.”

      Mới vừa xong nước mắt liền rơi xuống ngừng.

      Lâm Hiểu Nhu vội rút khăn giấy lặng lẽ đưa cho Lăng Mạt Mạt, yên lặng ngồi bên cạnh nhìn khóc.

      Lăng Mạt Mạt khóc trong chốc lát mới cười rồi lau sạch nước mắt, nụ cười mang theo vài phần xấu hổ, đột nhiên mở miệng hỏi: “ phải cậu hỏi tớ có phải tớ ai đó sao?”

      Lâm Hiểu Nhu khẽ gật đầu, sau đó giọng : “Mạt Mạt, tớ chỉ thuận miệng hỏi câu, phải chạm đến chuyện đau lòng cùa cậu đấy chứ? Xin lỗi.”

      Lăng Mạt Mạt lắc đầu : “ cần phải xin lỗi, chính xác là tớ vẫn nhớ người.”

      Lâm Hiểu Nhu kinh ngạc nhìn Lăng Mạt Mạt, hỏi ngược lại: “Người nào?”

      người đàn ông tớ nỡ quên.” Lúc Lăng Mạt Mạt nhắc tới người này, nụ cười mặt rất ấm áp rất đẹp cũng rất khổ sở.

      Chương 667: Người đàn ông nỡ quên (7)

      Edit: Ngọc Hân

      Lâm Hiểu Nhu gì, rất yên lặng nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt.

      ấy vẫn luôn cảm thấy Lăng Mạt Mạt là có câu chuyện cũ nào đó.

      Lăng Mạt Mạt hơi dừng lại, lười biếng tựa vào ghế giơ tay vẽ loạn lên bàn, Lâm Hiểu Nhu chú ý rốt cuộc ngón tay vẽ những gì.

      Chỉ có đáy lòng Lăng Mạt Mạt biết, vẽ hai người có ảnh hưởng tới cuộc đời này của .

      Enson.

      Tình Thâm.

      vẽ vẽ lại tên hai người kia, vẽ tới cuối cùng những thứ muốn chạm vào nhớ lại liền từng chút từng chút tràn ra.

      Giọng mang theo chút hoảng hốt, nhàng : “Tớ đồng thời hai người đàn ông này.”

      Chuyện xưa của rất dài, cũng rất đẹp.

      Lúc kể cho Lâm Hiểu Nhu nghe, che giấu rất nhiều thứ.

      Enson gọi là người đàn ông đầu tiên, Lý Tình Thâm là người đàn ông thứ hai.

      Lâm Hiểu Nhu nghe rất nghiêm túc, mãi cho đến lúc Lăng Mạt Mạt kể xong hồi lâu Lâm Hiểu Nhu mới mở miệng, : “Từ trong câu chuyện cũ của cậu có thể nghe ra cậu rất thích người đàn ông thứ hai, tại sao cậu chung chỗ với ấy? ấy tốt với cậu như vậy?”

      Lăng Mạt Mạt cười, đáy mắt mang theo ánh sáng bi thương, “Vì tớ xứng với ấy.”

      số việc tiện mở miệng với Lâm Hiểu Nhu, ví dụ như quy tắc ngầm giữa và Enson, ví dụ như còn lên giường với Lý Tình Thâm, cho nên Lâm Hiểu Nhu có nghi ngờ như vậy cũng thể tránh được.

      Lăng Mạt Mạt dừng lát tiếp: “ ấy xứng đáng có tốt
      [​IMG]
      Chương 669: Người đàn ông nỡ quên (9)

      Edit: Lam

      rời hay rời của , đều để ý.

      Đáy lòng ra .

      Lúc ấy nếm mùi tuyệt vọng triệt để.

      giờ gửi cho tin nhắn như vậy, * mới phát , mặc dù cách muôn sông nghìn núi như vậy, vẫn thể quên được .

      (*) Thực ra nguyên gốc của nó là “tha” – chỉ phái nữ, nhưng ta thấy chỗ này là nam mới đúng, nên để là “”.

      Chỗ con người yếu đuối nhất, là luyến tiếc.

      Từ đầu đến cuối, đều là luyến tiếc .

      Lý Tình Thâm nhìn chằm chằm biển hoa Lavender tầng tầng lớp lớp nơi xa, đáy lòng có cảm xúc vô tận ngừng quay cuồng.

      Sau lúc lâu, mới giơ tay lên, nhàng cầm lấy bút bàn, tô tô vẽ vẽ hồi sổ ghi chép.

      biết qua bao lâu, Lý Tình Thâm mới ngừng lại được, đặt sổ và bút bàn, nhàn nhạt đứng lên, lúc ấy mới trả lời Bạc Sủng Nhi, : “Ừ, đến lúc đó, và em cùng trở về.”

      Sau đó, đứng dậy, trở vào trong nhà.

      Bạc Sủng Nhi nghiêng đầu, nhìn cuốn sổ kia, lại phát phía lại có thêm hàng chữ rồng bay phượng múa ngay ngắn.
      nhìn xuống từng chữ từng chữ, mới phát , hóa ra là lời bài hát.

      Mưa đều ngừng, mảnh trời này bụi cái gì đây

      còn nhớ , em chúng ta phải hạnh phúc

      Tiếng bước chân trong đêm khuya, luôn luôn chói tai

      Sợ đơn, để cho thành phố hoan lạc giúp tắt đèn

      Chỉ là cho dù xung quanh nhiều người hơn nữa, cảm giác vẫn là người

      Mỗi khi nở nụ cười, trái tim lại hung hăng rơi lệ

      Cho lý do quên, tình dành cho em như thế

      Cho lý do buông bỏ, khi đó làm quyết định

      Dù sao vẫn nghe được, nụ cười kia của em tự do nhất

      Khi trở lại, nơi người sinh sống

      Sợ nhìn thấy nhất, mùa đông em thích mặc chiếc áo khoác đó nhất

      Chỉ là cho dù xung quanh nhiều người hơn nữa, cảm giác vẫn là người

      Mỗi khi nở nụ cười, trái tim lại hung hăng rơi lệ

      Có chút , càng muốn lấy ra, lại càng thêm ràng

      tìm được lý do quên, biệt ly trong mưa lớn

      tìm được lý do buông bỏ, chờ quyết tâm của em

      Có chút , càng muốn lấy ra, lại càng thêm ràng

      Khoảng cách đau thương nhất kia, là em ở bên cạnh, mà lại ở trong trái tim .

      **•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

      Lăng Mạt Mạt trong năm nay, còn xuất
      [​IMG]

    3. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 671: Làm người phụ nữ của em (1)
      Edit: rubymoon2710_


      Tô Thần nhìn chung quanh, ràng chú ý tới Lý Tình Thâm, chàng trai kinh diễm như vậy, mặc dù chuyện, trầm mặc ngây ngốc, cũng có thể trong nháy mắt hấp dẫn ánh nhìn chăm chú của mọi người, cố tình, thế nhưng ta lại về hướng đó để giới thiệu cho Lăng Mạt Mạt, ngược lại mở miệng, hỏi câu: "Ah? Kỳ quái, A Thánh đâu? tới sao?"

      Trong tập đoàn Bạc đế, những người này mặc dù phải huynh đệ tỷ muội ruột thịt, tuy nhiên tình cảm chỉ có hơn chứ kém, hôm nay Lý Tình Thâm được Tô Thần mang đến đây, lại giới thiệu trịnh trọng như vậy, tất nhiên đáy lòng vài người còn có chút băn khoăn.

      giờ, Tô Thần còn cố ý bỏ qua Lý Tình Thâm, khiến cho ý nghĩ đầu tiên của Sủng Nhi là, A Thần cũng giới thiệu Lăng Mạt Mạt với Lý Tình Thâm bằng cách nào mà thôi.

      Trong khoảng thời gian ngắn, Sủng nhi cũng biết nên đáp lời Tô Thần như thế nào, tròng mắt xoay chuyển, nghĩ cách thay đổi đề tài, ai ngờ Dịch Thiển ngây thơ hồn nhiên, vô tâm vô phế, mặt mày cong trả lời câu hỏi củaTô Thần, nhàng trả lời: "A Thánh sao? Còn chưa tới ! Chỉ là, A Thần, Tình Thâm trở lại !"

      Dịch Thiển xong, liền giơ ngón tay mảnh khảnh trắng noãn, chỉ chỉ chàng trai ưu nhã ngồi bên.

      Tô Thần chính là muốn lợi dụng dịch tính tình chậm hiểu này của Dịch Thiển, sau khi ta nghe được câu này, lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, nhắm ngay Lý Tình Thâm, giọng điệu kích động thôi mở miệng: "Tình Thâm, trở về khi nào vậy?"

      Lý Tình Thâm ngẩng đầu lên, bình tĩnh nhìn về phía bọn họ.

      Ánh mắt lạnh nhạt chỉ dừng lại người Tô Thần trong nháy mắt, liền chậm rãi rơi vào người của Lăng Mạt Mạt.

      Ánh mắt của Tô Thần vẫn luôn chú ý đến Lý Tình Thâm.

      Khi ánh mắt của Lý Tình Thâm dừng lại người Lăng Mạt Mạt, ánh mắt ràng trở nên thâm thúy, bàn tay Tô Thần liền cố ý giữ chặt bả vai Lăng Mạt Mạt, mặt cố ý lên vẻ khẩn trương, mặc dù chỉ là chợt lóe lên, nhưng vẫn cố ý khiến người khác nhận ra.

      Ánh mắt của Lý Tình Thâm nhanh chóng dời , bên môi gợi lên nụ cười rất nhạt, đơn giản hướng về phía Tô Thần gật đầu cái, coi như là trả lời.

      Tô Thần đạt được mục đích, nghiêng đầu, nhìn vào ánh mắt của Lăng Mạt Mạt, nhu tình bắn ra bốn phía, giọng điệu nhàng: “Mạt Mạt, muốn đặc biệt giới thiệu cho em chút, đây là cả của , Lý Tình Thâm, là con trai của Lý Niệm làm nghiên cứu khoa học, ra nước ngoài học 13 năm, cho nên ở thành phố X có rất nhiều người nhận ra ấy, nhưng mà nghĩ, hai người hẳn là rất quen thuộc.”

      Lăng Mạt Mạt cười yếu ớt gật đầu cái.

      Lông mày Lý Tình Thâm khẽ nhíu, khuôn mặt thanh nhã nở nụ cười nhạt nhẽo, giọng điệu lạnh nhạt giống như chỉ là lần đầu gặp gỡ: “Xin chào, Lăng tiểu thư.”


      Chương 672: Làm người phụ nữ của em (2)

      Lông mày Lý Tình Thâm khẽ nhíu, khuôn mặt thanh nhã nở nụ cười nhạt nhẽo, giọng điệu lạnh nhạt giống như chỉ là lần đầu gặp gỡ: “Xin chào, Lăng tiểu thư.”

      thanh của vẫn dễ nghe như vậy.

      Trong veo, lạnh nhạt, làm cho người ta có loại cảm giác xa cách đến hoảng hốt.

      cũng giống như những người này.

      Gọi là Lăng tiểu thư.

      Ba chữ này, giống như đem trái tim hung ác bóp đến đau đớn.

      Lăng Mạt Mạt giương mắt, nhìn về phía Lý Tình Thâm, biểu cảm chàng trai vô cùng lạnh nhạt, bộc lộ quá nhiều cảm xúc, dường như bọn họ chỉ là những người xa lạ.

      Phong thái của vẫn như cũ, hề có chút thay đổi, người vẫn tràn đây vẻ ưu nhã sâu xa đầy ý tứ.

      Ánh đèn của bữa tiệc chiếu đến, thân tây trang, càng làm nổi bật lên dáng người hoàn mỹ của .

      Chỉ là nhìn qua ánh mắt của , suýt nữa mất khống chế, cũng may, còn là ngây thơ chịu suy nghĩ nữa rồi.

      Trải qua hàng [​IMG]

      Chương 674: Trầm luân phụ nữ của người em (4)

      ngồi bên cạnh Tô Thần, cúi đầu cười .

      Dáng vẻ tươi cười giống như xưa, khiến mê muội.

      Nét mặt như tưởng tượng của .

      Mắt sáng ngời và đen nhánh, khóe môi dí dỏm và đáng .

      Điểm khác biệt chính là tóc của dài và xoăn, chỉ là nọn lớn và đẹp hơn trước kia rất nhiều.

      Sau khi Lý Tình Thâm , cả người Lăng Mạt Mạt như được thư giãn, thỉnh thoảng có người tới chào hỏi Tô Thần, Lăng Mạt Mạt muốn ứng phó với những thứ này, tìm cớ toilet.

      Lăng Mạt Mạt chân trước mới vừa , chân sau Dịch Thiển tiến đến, bưng ly rượu cùng Tô Thần chậm rãi chạm cái giọng điệu tùy ý: “Tại sao muốn làm như thế?”

      Tô Thần biết Dịch Thiển ám chỉ cái gì, câu môi, cười cười, hồi mới : “chỉ là có chút đau lòng cho Tình Thâm thôi.”

      “Như vậy cậu sợ quá khéo thành vụng?” Dịch Thiển nhún vai cái, tiếp: “ngộ nhỡ Tình Thâm bỏ qua làm thế nào?”

      “Nếu tôi làm như thế, e rằng cậu ta còn cơ hội rồi.” Tô Thần cười cười, trầm ngâm hồi : “mặc dù Tình Thâm buông tay, trở về nước lần này là vì Lăng Mạt Mạt, nhưng nếu như Lăng Mạt Mạt cự tuyệt cậu ta, cậu nghĩ xem, theo như tính tình của cậu ta, cậu ta làm như thế nào?”

      Tô Thần đợi Dịch thiển mở miệng, tiếp tục : “ Tình Thâm phải người phân vân lưỡng lự, nhưng với Lăng Mạt Mạt,

    4. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      [​IMG]

      Chương 676: Trở thành người phụ nữ của em (6)

      cái thế giới này, quả là có nhân quả báo ứng.

      Ví dụ , nếu báo thù, khư khư cố chấp dùng quy tắc ngầm, hủy diệt cuộc đời của mình, tại rơi vào kết quả muốn cũng thể .

      Mà Giản Thần Hi?

      Bỏ lỡ nhiều hơn.

      Vào thời còn trẻ, mê luyến mọi thứ, hôm nay trôi qua thế nào?

      Tình , rốt cuộc là thứ gì?

      Lăng Mạt Mạt cảm thấy đây là thứ rất thần kỳ, rất có lực lượng, làm người ta trở nên mềm yếu, khiến tự ti, khiến trầm mặc, khiến điên cuồng

      trong tình , quanh quẩn lại, cho tới bây giờ, rốt cuộc hủy diệt bao nhiêu người?

      ra , rất muốn bất chợt với Giản Thần Hi, buông tha , Lục Niệm Ca , bằng lựa chọn người mình, là bảo bối trong lòng bàn tay người đó, đối với mình khá hơn chút.

      Dù sao cũng là phụ nữ, đối xử tử tế với mình dù sao cũng tốt hơn người khác đau khổ.

      Nhưng Lăng Mạt Mạt nghĩ lại, mình có cái tư cách khuyên Giản Thần Hi, cũng đâu đối xử tử tế với mình.

      Nhưng nếu có thể ích kỷ, sớm ở cùng chỗ với Lý Tình Thâm.

      Người thiện lương, luôn lặp lặp lại nhiều lần lựa chọn thương tổn tới mình

      Tô Thần đứng ở hành lang toilet chờ Lăng Mạt Mạt.

      Trần Uyển Như thấy Lăng Mạt Mạt giày cao gót, chậm rãi từ trong ra, bất chợt lóe mắt, đáy lòng lên ý nghĩ.

      Trần Uyển Như khẽ đúng thẳng người, đảo tròn mắt, bước nhanh về phía Tô Thần.

      Tô Thần lặng lẽ dựa vào vách tường, trong tay kẹp điếu thuốc, kiên nhẫn chờ Lăng Mạt Mạt, giơ tay lên, vừa định hít hơi thuốc lá, lại có mùi thơm nhào tới trước mặt, nhíu mày, ngẩng đầu lên, còn chưa kịp chuyện, liền thấy thân thể thơm ngọc nhào vào trong ngực.

      Tô Thần sững sờ, vươn tay muốn đẩy người trong ngực ra, ai ngờ người nọ lại vươn tay, ôm chặt cổ của , sau đó có cánh môi mềm mại ướt át chạm đến môi mình.

      như thế nào cũng ôm ấp thương ít đàn bà, người lại Tô Thần là lần đầu tiên xuất chuyện như vậy.

      Thậm chí người phụ nữ trong ngực là ai, đều có thấy ràng.

      Đầu lưỡi mềm mại xương cạy môi của , chần chờ chút, khẽ mở ra, cái lưỡi xinh xắn liền chui vào trong miệng của , nhàng liếm qua hàm răng của .

      Tô Thần cứng ngắc, thậm chí cũng quên hôn thế nào.

      Trần Uyển Như hơi chuyển động mắt cái, thấy Lăng Mạt Mạt đến gần hoàn toàn nhìn được màn như vậy, đáy lòng của hơi cười lạnh xuống, Tô đại thiếu gia, lần này xem cùng Lăng Mạt Mạt tiếp tục thế nào?

      Tô Thần mới vừa có cảm giác, Trần Uyển Như lại đột nhiên buông lỏng cánh tay ra, lui ra khỏi ngực .

      Trần Uyển Như cũng muốn Lăng Mạt Mạt thấy mình, cho nên dùng thân thể Tô Thần che giấu.

      đẩy Tô Thần ra cái, định xoay người mất.

      Ngược lại Tô Thần phản ứng nhanh chóng, lập tức bắt lấy cổ tay .

      Trần Uyển Như nóng lòng, khẽ giãy hai cái, nhưng có bỏ được Tô Thần, nhíu mày, đột nhiên nâng giày cao gót, nhẫn tâm
      [​IMG]
      Chương 679: Trở thành người phụ nữ của em (9)

      Edit: meoluoihamngu

      Tô Thần nhún vai cái, nghiêng đầu nhìn Lăng Mạt Mạt : “Em đây là hiểu rồi, đây gọi là thân sĩ, mặc dù chúng ta chỉ là giả, nhưng tối thiểu có vài thứ cần diễn xuất cho người nhìn!”

      Lăng Mạt Mạt cười gật đầu, vẫy vẫy tay, xuống xe, lúc này Tô Thần mới quay đầu xe, ở lại mà rời như làn khói.

      Lăng Mạt Mạt nhìn xe Tô Thần đến khi biến mất thấy, mới nhanh chóng đến cửa trường học.

      Trong lòng , cũng hơi bất an.

      nghĩ đến Tô Thần là chủ của tập đoàn Bạc Đế gì đó, vẫn cho rằng có thể trùng tên.

      Hơn nữa, tối nay gặp ta.

      ta vẫn mê người như vậy.

      Mới vừa rồi ở yến hội đó, cảnh tượng như vậy, cho đến bây giờ, vẫn còn cảm thấy giống như giấc mộng.

      Đèn đường mờ nhạt giống như nước chảy rơi xuống người , hình ảnh ngày hôm qua lại ra trong đầu .

      Khuôn mặt Lăng Mạt Mạt trở nên hoảng hốt.

      Trong lòng hơi buồn bực.

      Nháy mắt cảm thấy trong mắt chua xót.

      Rất muốn khóc.

      đoạn, bỗng nhiên điện thoại di động vang lên, nhanh chóng mở túi xách ra, là dãy số xa lạ, : “Lăng Mạt Mạt?”

      Giọng hơi lạnh nhạt, Lăng Mạt Mạt cảm thấy rất quen thuộc, nhưng để tâm, cau mày, hỏi ngược lại: “ là?”

      về phía trước năm mươi mét!” Trong điện thoại truyền đến giọng vui.

      Thân thể Lăng Mạt Mạt nhịn được co rúm lại, theo bản năng ngẩng đầu lên, thấy ở phía xa có chiếc xe mà biết.

      Chỉ là, giọng trong điện thoại, cảm thấy hơi quen thuộc.

      Ánh mắt chợt lóe, là sao?

      Chắc phải đâu.

      Có thể là quá nhớ , sinh ra ảo giác.

      Lăng Mạt Mạt nghĩ đến đây, mở miệng : “Tôi biết ! Thế nên, nếu như là bạn bè, phiền tên, nếu như tôi quen, tôi vào trường học! Tôi có thời gian chơi đùa với !”

      “Là sao?” Trong điện thoại truyền đến giọng khẽ hỏi ngược lại, Lăng Mạt Mạt nghe được co rúm người lại, giây kế tiếp, bên trong lại truyền đến câu , “Nhưng mà, việc này cũng thể tùy theo ý em!”

      Ngay sau đó, điện thoại “răng rắc” bị cắt đứt, cả người Lăng Mạt Mạt phản ứng kịp, liền thấy chiếc xe cách năm mươi mét nhanh chóng chạy đến trước mặt .

      Dọa sợ tránh sang bên, lại phát xe vòng vòng, ổn định dừng bên cạnh .

      nhìn chằm chằm xe trước mặt, chiếc xe này là Bugatti Veyron, giá trị mấy ngàn vạn.

      rất chung tình với hãng xe này, năm đó chiếc xe Bugatti bị đụng hư, thể lái được nữa, đây là xe mới sao?

      Lăng Mạt Mạt suy nghĩ lung tung, cửa sổ xe mở ra, bên trong lộ ra khuôn mặt rất quen thuộc.

      Trời lạnh như vậy, chỉ mặc chiếc áo sơ mi mỏng, áo sơ mi chưa có cài hoàn chỉnh, lộ ra xương quai xanh khêu gợi.

      Đây là người đàn ông ưu tú.

      Thanh nhã và lạnh lùng kết hợp với nhau rất hoàn hảo, hoàn mỹ tỳ vết!

      Lăng Mạt Mạt nhìn, tim đập nhanh.

      nghĩ đến .

      nghĩ đến nhìn thấy người , nhịn được hơi khẩn trương.

      Lý Tình Thâm nhàn hạ ngồi xe, ngón tay chậm rãi gõ vào tay lái, vô cùng có tiết tấu.

      tiếng lại tiếng, ở bên ngoài sân trường yên tĩnh vang dội vô cùng.

      Giống như là thanh trong lòng Lăng Mạt Mạt, theo bản năng toàn thân hơi run

      Chương 680: Trở thành người phụ nữ của an hem (10)

      Đến tận bây giờ, cũng có cách nào tin tưởng cố ý đứng ở chỗ này đợi .

      cố gắng hết sức, mới làm cho mình bình tĩnh hơn, nhưng mà vẫn đứng yên tại chỗ nhúc nhích, cách xe khoảng.

      Lý Tình Thâm chỉ ngồi xe, nhìn chằm chằm lâu.

      đứng ở ngoài xe, nhúc nhích nhìn lại .

      Bây giờ là mùa đông, ban đêm tuyết rơi, xung quanh yên tĩnh, từng trận gió bắc thổi đến, lạnh thấu xương.

      biết hai người cứ giằng co như vậy bao lâu, bỗng nhiên Lăng Mạt Mạt hắt hơi cái, thức tỉnh người đàn ông bên trong xe.

      Lý Tình Thâm thu lại tầm mắt, nhìn chằm chằm phía trước xe lát, liền đẩy cửa xe xuống, bước nhanh, đến trước mặt .

      Lăng Mạt Mạt ngửi thấy được mùi thơm thanh nhã nhàn nhạt quen thuộc, quen thuộc đến khắc cốt ghi tâm, Lăng Mạt Mạt thất thần.

      Lý Tình Thâm đứng trước mặt , lời chỉ nhìn .

      Vóc người của cao lớn, vừa vặn che gió giúp , làm cảm thấy gió lạnh giảm rất nhiều, cả người thoải mái hẳn lên.

      Lăng Mạt Mạt ngước mắt lên nhìn, nhìn chăm chú Lý Tình Thâm, mìm cười, thông minh gọi câu: “Thầy.”

      bao lâu, có người ở bên tai kêu “Thầy” ngừng rồi chứ?

      Mỗi lần nửa đêm tỉnh mộng, vẫn cảm thấy có người kêu như vậy, biết là mơ quá nhiều, hay là mơ quá thường xuyên, sau này, đều quên lúc thốt ra chữ “Thầy”, giọng điệu như thế nào.

      Hôm nay lần nữa đứng trước mặt , nhanh nhẹn kêu tiếng “Thầy”, cho nên thất thần, ra là, điệu lại như vậy.

      lát sau, trong mắt Lý Tình Thâm mới từ từ có ánh sáng, nhìn mặt .

      Đèn đường màu vàng nhạt Lăng Mạt Mạt nhìn thấy ánh mắt người đàn ông sâu thẳm, sáng đến mức làm người ta kinh ngạc, giống như trước đây.

      Vào giờ phút này, Lăng Mạt Mạt rốt cuộc mới hiểu được trong lòng nhớ đến cỡ nào.

      vẫn cho là thời gian có thể hòa tan hết tất cả, nhưng

    5. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      [​IMG]

      Chương 683: Trở thành người phụ nữ của em (13)

      Edit: Lam

      Lý Tình Thâm nhìn mắt , : “Người thể quên kia chính là Lăng Mạt Mạt, bởi vì tin nhắn của ấy mà quay về nước.”

      Lăng Mạt Mạt ngờ Lý Tình Thâm lại trực tiếp ra lời đáy lòng mong đợi như thế.

      Cả người hoàn toàn bối rối, ngây ngốc đứng ở nơi đó.

      Đáy lòng lại có cách nào bình tĩnh lại.

      vui vẻ, đáy lòng vậy mà lại có .

      Nhưng mà vui vẻ qua , cũng là tràn đầy chua xót.

      Ngày đó khi gọi điện thoại cho , là nhận, là bạn của sao? Hơn nữa đối với tiểu công chúa của tập đoàn Bạc Đế kia tốt như vậy, thích ấy sao? chưa bao giờ thấy đối tốt với người như vậy, có phải tiểu công chúa của tập đoàn Bạc Đế kia chính là người con thầm hay ?

      Lăng Mạt Mạt nghĩ, đến khả năng kia, chỉ chắc chắn là, thể cùng với .

      Cho dù rất muốn.

      muốn thẳng thắn với , từng say đắm người đàn ông, mà bán mình cho người đàn ông kia, nhưng lại sợ sau khi mình xong, xem thường , càng muốn ôm may mắn trong lòng, ở cùng với , nhưng mà Enson và là bạn tốt, nếu biết chân tướng việc, phải làm sao bây giờ?

      Quan trọng hơn là, , rất tốt, xứng với , đành lòng lừa gạt !

      Nghĩ tới đây, Lăng Mạt Mạt dường như có việc gì ngẩng đầu, cười cười, quay sang, nhìn bóng đêm bên cạnh phồn hoa như gấm, nhàn nhạt : “Chuyện qua lâu như vậy, đều quên rồi, coi như là chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.”

      Sắc mặt Lý Tình Thâm trong nháy mắt trở nên trắng bệch.

      cần trả lời, từ chối trong lời của .

      Từ đầu đến cuối Lăng Mạt Mạt nhìn Lý Tình Thâm, ánh mắt đau chua xót, trong nháy mắt dám, sợ chút cẩn thận nước mắt liền rơi xuống.

      cố gắng để mình tỏ ra cực kỳ bình tĩnh, nhàn nhạt : “Thời gian còn sớm, em muốn trở về kí túc xá rồi!”

      xong, liền xoay người.

      Như là muốn vội vã rời .

      Lý Tình Thâm nhìn bóng lưng của , có chút hoảng hốt.

      Lâu như vậy, vẫn được ư?

      Bất luận làm như thế nào, cuối cùng thích vẫn là thích sao?

      Trong nháy mắt đó Lý Tình Thâm cảm thấy mình như đứng ở mảnh lạnh giá và trong bóng tối.

      phải ngờ kết cục là như vậy, nhưng mà, vẫn muốn tự mình thẳng thắn tâm của với .

      Giống như
      [​IMG]

      Chương 685: Trở thành người phụ nữ của em (15)

      Edit: Lam

      Lý Tình Thâm chậm rãi buông cổ tay Lăng Mạt Mạt ra, gật đầu, cả người bình tĩnh dọa người, : “ biết rồi.”

      Sau đó lập tức xoay người, lên xe, giẫm chân ga, rời .

      loạt động tác kia của , xem ra có gì khác người bình thường.

      Vẻ mặt cao quý, tư thế tao nhã.

      Chỉ có bản thân biết, bây giờ , sớm tan thành mảnh .

      Chấp niệm, sở dĩ trở thành chấp niệm, là vì dù cho chết cũng thay đổi.

      Mặc dù có cách nào có được, lại biết, chấp niệm kia, cũng có cách nào dừng lại.

      Chỉ tiếc, chỉ có cách nào dừng lại, chỉ có thể cưỡng ép buộc mình hung bạo lui lại phía sau , nhìn bóng lưng phía xa của .

      trong lúc đó, cho tới bây giờ cũng là tình hai người, vẫn đều là mình phấn đấu hăng hái.

      Chuyện đến ngày hôm nay, biết mình còn có thể làm gì nữa, cũng biết mình phải làm chút gì.

      ra trách .

      Trong phương diện tình , vốn thể công bằng.

      Lúc trước là bản thân bất chấp cố gắng, khư khư cố chấp.

      Cho nên, đối với , chỉ có thể cho mở đầu, có kết thúc.

      Gió trong xe rất mát, mà Lý Tình Thâm lại cảm thấy đáy lòng mảnh băng giá.

      lâu sau, Lăng Mạt Mạt mới từ từ xoay người, nhìn xe biến mất thấy, lập tức có sức lực, ngồi xổm mặt đất, khóc như đứa bé.

      **•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

      Ngày thứ ba qua Tết lịch hàng năm, cũng chính là mùng Ba tháng Giêng lịch, là ngày tụ hội của người trẻ tuổi tập đoàn Bạc Đế.

      Ngày này vừa vặn là Chủ Nhật, Tô Thần từng với Lăng Mạt Mạt ngày này đón chơi, cho nên sáng sớm đặc biệt gọi điện thoại, bảo Lăng Mạt Mạt chuẩn bị chút, hẹn mười hai giờ trưa tới đón .

      Tết lịch là Lăng Mạt Mạt mình trải qua, vốn là ở nhà làm ổ, ban ngày từng ra ngoài vài lần, đường cái vắng tanh,
      [​IMG]
      Chương 687: trở thành người phụ nữ của em (17)

      Tô Thần liếc mắt Lý Tình Thâm cái, ánh mắt người đàn ông sớm rời khỏi máy tính bảng, rơi vào người Lăng Mạt Mạt, đáy mắt mang theo tầng quan tâm.

      Tô Thần thầm nghĩ chút, liền vươn tay nhàng vỗ lưng Lăng Mạt Mạt, giọng điệu êm ái mà quan tâm: "Cảm thấy khá hơn chút nào ? Để xem chút"

      Lăng Mạt Mạt nhìn Tô Thần bất chợt quan tâm với mình như vậy, hơi mất tự nhiên, lắc đầu cái, câu: " sao."

      Tô Thần vươn tay rút cây tăm, cắm miếng táo, đút cho Lăng Mạt Mạt: "Ăn miếng táo này."

      Lăng Mạt Mạt vươn tay muốn nhận cây tăm, Tô Thần lại khẽ : " đút em ăn."

      Lăng Mạt Mạt chỉ có thể mở miệng, cắn miếng táo, Tô Thần tự nhiên đem miếng táo cắn còn dư bỏ vào trong miệng.

      loạt lời và hành động, giống như là người tình thân mật quen thuộc.

      Lý Tình Thâm ngồi ở bên, thấy màn như thế, ánh mắt hơi lóe, sắc mặt bình tĩnh cúi đầu, như có chuyện gì xảy ra, tiếp tục xem máy tính.

      Tô Thần nửa ôm Lăng Mạt Mạt vừa nó chuyện với mấy người Tần Thánh, trong lòng cũng có ngàn vạn suy nghĩ.

      Đêm giao thừa đó, Lý Tình Thâm tìm Lăng Mạt Mạt, nghe người phụ việc ở Lý trạch , sau khi trở về, sắc mặt có gì khác thường, thẳng trở về phòng ngủ, lúc mười giờ, được Ôn Giai Nhân phân phó đưa đồ ăn khuya cho Lý Tình Thâm, Lý Tình Thâm cũng mở cửa, chỉ là muốn ngủ, liền đuổi người , nhưng người giúp việc ở Lý trạch lại , đêm hôm đó giọng thiếu gia có chút trầm muộn, giống như khóc

      Chắc hẳn, Lăng Mạt Mạt cự tuyệt Lý Tình Thâm

      Tô Thần lại nhíu mày, bé này mới vừa ràng nhìn Lý Tình Thâm thất thần, cảm thấy cũng giống như là thích Lý Tình Thâm, tại sao lại cự tuyệt Lý Tình Thâm chứ?

      Chỉ có chút thế nhưng đoán đúng, Lý Tình Thâm quả sau khi bị Lăng Mạt Mạt cự tuyệt, liền quấy rầy Lăng Mạt Mạt, hơn nữa nghe hai ngày trước Cẩm Thu ở nhà còn càu nhàu , Tình Thâm trở lại mới được hai ngày, thế nhưng định vé máy bay, muốn về Mỹ, năm này đều còn chưa qua hết , vừa năm, lúc dì Ôn với tôi,

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :