1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hào Môn Thịnh Sủng: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 581: đại thần hay là Enson?? (11)

      Lúc Enson cảm thấy chuẩn bị xong, mới đưa mình vào thân thể của , bắt lấy bả vai , ngón tay khẽ run, chọc cho cũng run lên theo, chỉ cái động thân, hoàn toàn tiến vào.

      Khi hoàn toàn lấp đầy toàn thân , giống như cũng lấp đầy lòng của .

      Từ lúc mới bắt đầu, đáy lòng của đều có hữu của , lẩm bẩm tên của , chọc cho càng thêm điên cuồng dong ruổi chừng mực trong thân thể của .

      Toàn thân Lăng Mạt Mạt cũng đổ đầy mồ hôi, nhiệt độ của bởi vì bọn bọn họ vui sướng mà càng dần dần lên cao, thậm chí vừa rút ra, cũng cảm thấy khó chịu, chỉ có khi đâm sâu ở trong thân thể của , mới cảm thấy dễ chịu hơn, thỏa mãn hơn.

      Ân ái, loại việc này, chỉ có lúc , mới có được cảm giác.

      Nhưng nếu , làm như vậy chẳng qua chỉ là phát tiết mà thôi, giống như động vật giao phối, mặc dù sung sướng tràn trề, nhưng căn bản tới được đáy lòng.

      Cho tới bây giờ Lăng Mạt Mạt và Enson, làm rất nhiều lần, sớm ngựa quen đường cũ, từ lúc ban đầu có thoải mái và khó chịu, tại lại là hưởng thụ từ trước tới giờ, đến cuối cùng, giọng êm ái của Lăng Mạt Mạt lượn quanh phía dưới Enson, cái đầu nho cạ vào gối, thỉnh thoảng có sợi tóc phất qua da thịt , hồn nhiên dụ hoặc như vậy, giọng của mềm mại giống như thuốc kích dục, khiến mỗi động tác đâm vào thân thể, càng ngày càng mạnh.

      Hô hấp của rất nặng nề, thở da thịt của , đều là lửa nóng, giống như là tùy thời có thể làm cháy da thịt mềm mại của .

      Đến cuối cùng Lăng Mạt Mạt mệt lả, chỉ là trợn tròn mắt, đau khổ, rên rỉ rồi lọt vào trạng thái nửa hôn mê.

      Trong bóng tối, nhìn bộ dạng của , lại biết là người .

      Thân thể của bắt đầu co lại, sắp tới đỉnh cao trào, tốc độ càng tăng nhanh, cảnh tượng như vậy, chọc cho mất hồn, vừa theo dõi vừa tự chủ liền bắt đầu ảo tưởng tới bộ dạng của .

      Nghĩ tới, nghĩ lui, trong đầu Lăng Mạt Mạt liền xuất dung mạo tuyệt thế, mặt mày lạnh lùng, môi hồng mỏng manh, bộ dạng lớn lên, có vẻ quyến rũ như vậy, giống như là hình ảnh nhân gian hề tồn tại.

      Lăng Mạt Mạt nghĩ nhập thần, hồi lâu, mới ý thức tới chủ nhân bộ dạng đó, lại là ---- Lý Tình Thâm!

      Nhất thời ánh mắt của Lăng Mạt Mạt trợn to, trong nháy mắt khiến vốn chìm đắm bỗng tỉnh táo lại.

      Ngắn ngủi để quên mất khó xử, lần nữa hỗn loạn trong lòng.

      Enson kết thúc, ngừng ôm Lăng Mạt Mạt hôn, cảm giác lại tới, tiếp tục dắt Lăng Mạt Mạt làm lần thứ hai, Lăng Mạt Mạt có tâm , yên lòng, mặc cho Enson lấy thân thể làm ra trăm loại tư thế, làm tư thế đa dạng khó chơi, vẫn có nhập thần như, thậm chí cho tới cuối cùng, cũng đánh mất hết tất cả hăng
      [​IMG]

      Chương 584: Hoặc là đại thần, hay là Enson? (14)

      phải chọn ra người trong đó, nhưng rốt cuộc chọn ai đây?

      Hoặc là đại thần, hay là Enson

      Lăng Mạt Mạt ngây ngô rất lâu, cũng nghĩ ra mình rốt cuộc chọn ai, chỉ có thể uể oải, mặc quần áo, xống lầu.

      Cả người mết mỏi rã rời.

      dọc theo đường lớn, lung tung, thỉnh thoảng nhìn thấy những đôi tình nhân đường phố, dừng bước sững sờ nhìn lát, sau đó ánh sáng nơi đáy mắt càng mịt mờ.

      Cũng biết rốt cuộc là bao xa, cảm thấy có chút mệt, định ngồi xuống ghế đá bên cạnh đường người bộ, gần đến mùa xuân, rất nhiều người có những hoạt động tặng quà, làm quảng cáo đường, phát cho Lăng Mạt Mạt tờ rơi quảng cáo, còn tặng thêm bông hồng tuyệt đẹp.

      Lăng Mạt Mạt nhìn hoa hồng rơi vào trầm tư, giơ tay lên, bắt đầu bứt cánh hoa.

      “Hoặc là đại thần, hay là Enson, hoặc là đại thần, hay là Enson, đại thần hay Enson”

      Lăng Mạt Mạt bứt rất lâu, phát cánh hoa cuối cùng là “Đại thần”

      Ý trờ sắp đặt đại thần cho sao?

      Nhưng Enson phải làm sao đây?

      buông xuống được sao?

      Lăng Mạt Mạt lắc đầu cái, than thở, sau đó sờ tiền xu, nghĩ lần này là , ông trời để cho chọn người nào, liền chọn người đấy, mặt phải là Lý Tình Thâm, mặt trái là Enson.

      nhắm chặt mắt lại, tung tiền xu, rất lâu, mới nín thở mở ra, cúi đầu nhìn xem, là mặt trái.

      Là Enson, Enson sao?

      Lăng Mạt Mạt phát đáy lòng mình bắt đầu đau đớn, Lý Tình
      [​IMG]

      Chương 586: Hoặc là đại thần, hay là Enson? (16)

      Sau đó cả người vô lực lại lần nữa ngã trở về chỗ cũ, thể nhúc nhích.

      Lăng Mạt Mạt thấy Lý Tình Thâm cử động, vốn còn khóc nhất thời ngừng lại vẻ mặt ngạc nhiên mừng rỡ: “Thầy giáo”

      Lý Tình Thâm nhìn thấy gì, chịu đựng toàn thân đau nhức, lục lọi rất lâu, cuối cùng bắt được tay Lăng Mạt Mạt, sau đó giữ chặt trong tay của mình.

      chỉ hơi dùng sức như thế, cảm thấy thân thể giống như bị xé rách, đau đớn lan tràn khắp toàn thân lục phủ ngũ tạng, khiến thở hổn hển, lâu mới cắn chặt hàm răng, gượng chống đỡ, chờ đau đớn qua , mở miệng, câu đầu tiên chính là: “Mạt Mạt em có sao ?”

      câu này làm cho Lăng Mạt Mạt trong khoảnh khắc nước mắt ngừng rơi, gật gật đầu: “Em sao, có chuyện gì”

      Lăng Mạt Mạt vừa , vừa rơi nước mắt, rơi xuống tay Lý Tình Thâm, khiến đáy lòng trận đau thương trận êm dịu, mất nhiều sức lực, mới miễn cưỡng cong cong khóe môi, cười vô cùng suy yếu, chậm rãi : “Em sao tốt rồi”

      Lăng Mạt Mạt nghe thấy năn chữ này, đáy lòng đột nhiên cảm thấy vô cùng khổ sở, chưa từng gặp qua Lý Tình Thâm, thần thoại đời cao ngạo hoàn mỹ cười như thế bao giờ, vẫn luôn cao cao tại thượng như vậy, cường ngạnh như thế, lạnh lẽo như vậy, cay nghiệt và bén nhọn, cho dù thế giới sụp đổ, cũng sợ hãi, nhưng giờ
      [​IMG]


      Chương 588: Muốn Đại thần, hay là Enson? (18-)

      Edit: Lam

      Lăng Mạt Mạt cúp điện thoại, mù mịt nắm lấy tay Lý Tình Thâm, nhìn người đàn ông vẫn nhúc nhích, mặt mày quen thuộc, vẫn tinh mỹ như cũ, nhưng mà giờ khắc này sao lại khiến cho lòng chua xót như vậy, chua xót muốn rơi lệ.

      Thẳng tuốt tới bệnh viện của Tần Thích, tay Lăng Mạt Mạt từ đầu đến cuối đều buông tay Lý Tình Thâm ra, nhìn khuôn mặt trắng bệch của , đáy mắt xuất đều là tràn đầy áy náy.

      Xe cứu thương dừng lại, lập tức có rất nhiều người xông tới, lăng Mạt Mạt lập tức bị gạt khỏi bên người Lý Tình Thâm.

      Lý Tình Thâm được người mang tới phòng phẫu thuật, rất nhiều người đứng ở cửa phòng phẫu thuật, líu ríu thảo luận tới tấp.

      Lăng Mạt Mạt câu cũng nghe được, chỉ yên lặng ngồi ở nơi đó, đáy lòng yên lặng cầu nguyện.

      Mãi cho đến buổi tối, Lý Tình Thâm mới được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật.

      Đoàn người xôn xao đứng lên, lập tức tới vây quanh.

      “Chú Tần, Tình Thâm như thế nào?”

      “Ba, cậu ấy có việc gì chứ?”

      “Chú Tần Thích.”

      Tần Thích tháo bỏ găng tay, cởi quần áo, sắc mặt có chút mệt mỏi, nhưng giọng lại bình tĩnh: “ có gì đáng ngại, bị thương nghiêm trọng, chỉ là mất máu quá nhiều, lực va đập quá lớn, kích thích đến phổi, miệng vết thương băng bó xong, nghỉ ngơi tĩnh dưỡng vài ngày là ổn rồi.”

      Đoàn người nghe thấy như vậy, đều thở ra hơi dài, từng người lại hồi mồm năm miệng mười.d.đ/l.q,đ

      “Ôi, như vậy tôi có thể yên tâm rồi!”

      “Bây giờ tôi có thể gọi điện thoại cho chú Lý, chuyện của Lý Tình Thâm cho họ, phải biết rằng tôi giấu họ tin tức này rất là mệt!”

      “Khi cẩn thận chút, đừng làm cho bà ngoại của Tình Thâm biết chuyện, cho dù là người cháu ngoại, đau lòng vô cùng, gần đây huyết áp hơi cao, chịu nổi kích thích, khỏi phải ngược lại làm tốt, lại người nằm viện!”

      biết! biết!”

      Cửa phòng phẫu thuật đột nhiên mở ra.

      Lý Tình Thâm được người đẩy ra ngoài.

      Sắc mặt vẫn trắng xanh như cũ.

      được đẩy vào trong phòng bệnh xa hoa, sau khi đoàn người vào,
      [​IMG]

      Chương 590: đại thần hay là Enson? (20)

      Lăng Mạt Mạt tiến lên, cầm táo ở đầu giường , sau đó quan tâm tăng thêm cái gối sau lưng cho Lý Tình Thâm, để dựa vào thoải mái chút.

      Lăng Mạt Mạt giọng hỏi câu: "Cảm giác như thế nào? Khá hơn chút ?"

      Lý Tình Thâm nghe được giọng dịu dàng của Lăng Mạt Mạt ở bên tai sâu truyền đến, nhất thời hồi hồn, theo tiếng quay đầu, hơi mở trừng mắt, gật đầu cái, gì.

      Lăng Mạt Mạt quen Lý Tình Thâm ít , lại tiếp tục hỏi: "Muốn ăn trái cây sao?"

      Lý Tình Thâm"Ừ" tiếng.

      Lăng Mạt Mạt liền lượm quả táo lớn chút, rửa xong, cầm dao gọt, cắt thành phần phần , đặt ở trong hộp giữ tươi, sau đó cầm cây tăm, đưa cho Lý Tình Thâm.

      Lý Tình Thâm tay cầm hộp giữ tươi, tay cầm cây tăm, hồi lâu mới hạ xuống hộp, có lúc, cắm phải táo.

      Tô Thần và Tần Thánh thấy màn như vậy, liền ha ha tiếp tục giễu cợt Lý Tình Thâm.

      "Ai u, chỉ là hành động chậm lại, đến cắm quả táo cũng đúng!"

      "Đúng vậy, còn phải để cắt ra thành miếng , đàn bà!"

      "Này này này, Lăng Mạt Mạt, chăm sóc cho bệnh nhân, vậy dút cho Tình Thâm ăn !"

      "Đúng vậy, mau mau mau" Tô Thần phụ họa Tần Thánh, cũng kêu theo.

      Lăng Mạt Mạt bị kêu mặt có chút hồng, xấu hổ đứng ở đó, biết những gì.

      Hình như Lý Tình Thâm cảm thấy cái gì, ngẩng đầu lên, chút khách khí quay về phía Tô Thần và Tần Thánh mở miệng xua đuổi: "Hai người cút cho tôi!"

      Tần Thánh vuốt vuốt cái cằm, cười xấu xa : " Mình thích đấy!"

      Tô Thần ấu trĩ gật đầu, phụ họa : "Tần Thánh , mình cũng !"

      Lý Tình Thâm cũng để ý tới hai người, trực tiếp đưa hộ giữ tươi cho Lăng Mạt Mạt, nhưng phương hướng cũng có chênh lệch chút ít.

      Lăng Mạt Mạt để ý lắm nhận lấy, lại nhìn thấy Lý Tình Thâm vươn tay, bắt đầu sờ loạn khắp nơi.

      nhìn hành động này của Lý Tình Thâm, mơ hồ trong lòng có chút lo lắng, giọng ra tiếng, hỏi: "Thầy, tìm cái gì vậy?"

      "Điện thoại!" Lý Tình Thâm thản nhiên : "Tìm người đuổi hai kẻ điên này !"

      "Điện thoại ở chỗ này, làm sao lại sờ ở đó?" Lăng Mạt Mạt nghi ngờ hỏi câu, sau đó liền cầm điện thoại tới đưa cho Lý Tình Thâm.

      Lý Tình Thâm nhận lấy, cúi đầu, lại phát mình căn bản thấy bất kỳ thứ gì, nhíu nhíu mày, ngón tay thon dài di chuyển điện thoại di động, nhưng biết gọi điện thoại như thế nào.

      Tần Thánh và Tô Thần nhìn Lý Tình Thâm chỉ cầm điện thoại di động, gọi điện thoại, lá gan càng lớn, ra từng câu từng chữ khoa trương hơn.

      Lăng Mạt Mạt đứng ở bên giường, nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm, đáy mắt thoáng vẻ lo âu.

      Tô Thần và Tần Thánh làm loạn, nhưng vẫn nắm chắc đường, phải là khí điều kiện phòng bệnh, mà nhìn thời gian còn sớm, hai người đứng lên, liền tính toán tạm biệt.

      Lý Tình Thâm ngay trước lúc hai người , bất chợt mở miệng, : "Đợi , đỡ mình toilet chuyến."

      Tô Thần nửa nhạo báng, đến gần giường

    2. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      [​IMG]

      Chương 593: Em là đôi mắt của (3)

      Mặc dù rất đau lòng Lý Tình Thâm, mặc dù phải là oán giận Lăng Mạt Mạt, tuy nhiên lại biết trách cứ Lăng Mạt Mạt thế nào.

      Cuối cùng Ôn Giai Nhân chỉ thở dài cái, dừng khóc, bước theo Lý Niệm vào phòng bệnh.

      Tần Thánh chậm rãi bóp tắt điếu thuốc, tới trước mặt của Lăng Mạt Mạt trước, vươn tay, kéo lên, nhìn thẳng cái, đáy mắt giống như là có ngàn vạn lời muốn , nhưng cuối cùng cái gì cũng , xoay người rời .

      Tô Thần mím mím môi, liếc mắt nhìn phòng bệnh, theo Tần Thánh rời .

      Trong hành lang chỉ còn lại mình Lăng Mạt Mạt.

      **•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

      Lý Tình Thâm mù, người của tập đoàn Bạc Đế đều biết.

      Mấy ngày nay lục tục có người tới đây thăm, ngồi ở chỗ đó, cũng đều kể ít đề tài để buông lỏng, cũng có ai nhắc về đôi mắt của Lý Tình Thâm.

      Du Dật Nhiên cũng thường xuyên đến, có lẽ là người cuối cùng của tập đoàn Bạc Đế, Lăng Mạt Mạt có chỗ đứng ở nơi đây, đều là đứng ở trong hành lang, Du Dật vào phòng bệnh chuyện cùng Lý Tình Thâm, cho dù cũng có vẻ yên lòng.

      Du Dật là người hiểu Lý Tình Thâm nhất, mình phải đặc biệt chăm sóc Lý Tình Thâm, tiễn toàn bộ đám người của tập đoàn Bạc Đế , sau đó mới ra ngoài, nhìn về phía Lăng Mạt Mạt : "Vào thôi, hãy chăm sóc cậu ấy tốt."

      Lăng Mạt Mạt gật đầu, nhìn Du Dật xa, mới bước vào trong phòng bệnh.

      Lý Tình Thâm an tĩnh ngồi ở giường bệnh, mắt nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, cùng trước kia xem ra có gì khác biệt, tư thái ưu nhã, ý cảnh cao ngạo.

      Nhưng Lăng Mạt Mạt biết, trong đôi mắt kia, cũng nhìn thấy bất kỳ vật gì cùng sắc thái nữa rồi.

      Lăng Mạt Mạt lặng yên tiếng động tới bên giường, Lý Tình Thâm nghe tiếng vang, hơi xoay đầu lại chút.

      Lăng Mạt Mạt lặng lẽ vươn tay cầm chăn, đắp lên cho Lý Tình Thâm, cúi đầu, còn chưa kịp mở miệng, nước mắt liền rơi xuống.

      Chất lỏng ấm áp rơi vào ngón tay của Lý Tình Thâm.

      Ngón tay run lên, ấn đường hơi nhíu, liền giơ tay lên nhàng sờ về phía mặt của Lăng Mạt Mạt, lát sau, mới xác định là Lăng Mạt Mạt, liền câu môi, lộ ra nụ cười thản nhiên: "Mạt Mạt?"

      Thanh của cũng lạnh nhạt, có oán hận, do dự, bình thản thong dong.

      Nhưng là, càng cố tình như vậy, đáy lòng của Lăng Mạt Mạt càng khó chịu.

      nghĩ, người bị thương tổn lớn đến như vậy, tại sao có thể làm được như thế gió êm sóng lặng, oán não?

      Lý Tình Thâm nhìn thấy , biết Lăng Mạt Mạt vào giờ phút này vẻ mặt là như thế nào, chớ chi là suy đoán đáy lòng của rốt cuộc nghĩ cái gì, chỉ có thể bằng vào cảm giác của mình, tiếp tục ấm áp cười cười, gió nhạt mây xanh : "Chớ suy nghĩ quá nhiều, tôi rất khỏe."

      Lăng Mạt Mạt nghĩ đến lúc ở trường tai nạn xe cộ, phun ra ngụm máu, còn nhìn về phía mỉm cười ‘tôi sao’, mà bây giờ, mất cặp mắt, còn có khí độ thong dong như thế, bình tĩnh tỉnh táo với câu ‘tôi rất khỏe’.

      Lăng Mạt Mạt nhìn ánh mắt của Lý Tình Thâm nhìn mình chằm chằm, biết nhìn thấy, nhưng lại vẫn là xoay đầu qua bên, giơ tay lên lau sạch nước mắt mặt, giật giật môi, nhưng ra câu nào.

      Lý Tình Thâm cũng là trầm mặc như vậy.

      Bắt đầu từ ngày đó, người của tập đoàn Bạc Đế mặc dù lục tục đến thăm Lý Tình Thâm, lúc này Lăng Mạt Mạt cố ý nhường ra gian.


      Chương 594: Em là đôi mắt của (4)


      Thời điểm ăn cơm và uống thuốc đều là Lăng Mạt Mạt trở lại chăm sóc Lý Tình Thâm.

      Lý Tình Thâm thích uống thuốc, mọi người đều biết, vậy mà mỗi lần chỉ cần Lăng Mạt Mạt đưa thuốc tới, chưa bao giờ có bất kỳ biểu tình gì liền uống ngay.

      Liên tiếp đoạn thời gian dưới quan sát của mọi người, lại phát Lý Tình Thâm rất bình tĩnh, có bất kỳ tượng nổi nóng hay phản kháng, mọi người cũng dần dần yên tâm.

      Mãi cho đến đêm kia, Lăng Mạt Mạt từ cái giường khác vô ý tỉnh lại, nghiêng đầu, lại phát Lý Tình Thâm vốn là sớm ngủ say ở giường bên cạnh lại ngồi ở chỗ đó, sững sờ trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm chỗ ngẩn người.

      Lăng Mạt Mạt vẫn nhúc nhích, sợ Lý Tình Thâm nhận thấy được mình tỉnh lại, chỉ là lặng lẽ nhìn , mãi cho đến khi trời gần sáng mới giật giật thân thể nằm xuống.

      Qua canh giờ, Lăng Mạt Mạt giả bộ như mới vừa thức giấc, giống như như cũ chăm sóc Lý Tình Thâm ăn cơm, uống thuốc.

      Ánh mặt trời cực kỳ rực rỡ,buổi chiều Lăng Mạt Mạt liền cùng với Lý Tình Thâm xuống lầu tản bộ, đến buổi tối, Lăng Mạt Mạt giống như bình thường, tiếp tục chăm sóc Lý Tình Thâm nằm lên giường, liền lên giường ngủ.

      Thế nhưng lại có ngủ, vẫn trợn tròn mắt, chờ.

      Cũng biết cụ thể qua bao lâu, Lý Tình Thâm lật người, ngồi dậy, vẫn như cũ cũng giống như ngày hôm qua, ngây ngô nhìn chằm chằm về phương hướng.

      Dưới ánh đèn ngủ lờ mờ trong phòng, Lăng Mạt Mạt có thể thấy vẻ mặt u sầu của Lý Tình Thâm.

      Đáy lòng của có cơn đau đớn như dời song lấp biển, cũng phải phóng khoáng, mà là chỉ muốn khiến mọi người nặng lòng mà thôi, cố ý làm bộ như phóng khoáng, nhiều đêm như vậy đều có nghỉ ngơi, mình yên tĩnh và đơn trong đêm khuya, từ từ mình trải qua khó khăn!

      Lăng Mạt Mạt nhìn Lý Tình Thâm đáy lòng như nhũn ra, người đàn ông này, là vì vô duyên vô cố biến thành như vậy a!

      Lăng Mạt Mạt đột nhiên cảm thấy lòng chua xót, mở trừng hai mắt, nhàng vén chăn lên, chậm rãi tới trước mặt Lý Tình Thâm.

      Lý Tình Thâm vẫn ngồi đó cho đến khi Lăng Mạt Mạt đến gần, lúc này mới mở trừng hai mắt, giật giật thân thể, còn chưa kịp chuyện, Lăng Mạt Mạt đột nhiên ở giữa vươn tay, liền nhào vào trong ngực của , đầu của đặt ở ngực của , cách lớp áo ngủ nghe tiếng tim đập có tiết tấu của , lỗ mũi càng chua xót, trái tim đau thắt, lâu, mới buồn buồn mở miệng, giọng câu: " xin lỗi."

      Bên trong phòng hoàn toàn yên tĩnh.

      Hồi lâu Lý Tình Thâm mới khe khẽ giơ tay lên, vỗ vỗ phía sau lưng của , : "Chớ dại dột, ai cũng hy vọng là kết quả như thế!"

      Lăng Mạt Mạt gì, chỉ là với tay, hung hăng ôm chặt hông của Lý Tình Thâm, cực kỳ dùng sức.

      Thân thể của Lý Tình Thâm khẽ cứng ngắc, tay vỗ phía sau lưng , chậm rãi sờ khuôn mặt
      [​IMG]
      Chương 597: Em là đôi mắt của (7)

      Lý Tình Thâm nhìn thấy gì, chỉ có thể cảm giác, về sau, phát ấy có thêm bất kì động tác nào nữa, chỉ là khăn lông dính vào má trái của mình, nhúc nhích, nhịn được lên tiếng hỏi thăm: "Xong chưa?"

      Lăng Mạt Mạt giật mình, nháy mắt mấy cái, nhìn gương mặt cao quí gần trong gang tấc, lông mi của khẽ run, ở đáy mắt lên màu đen xinh đẹp, đôi đồng tử của nhìn về phía .

      Trong ánh mắt của khoảng gian đen kịt, giống như có thể nhìn thấu tâm , tình cảm của , làm Lăng Mạt Mạt đỏ mặt, hốt hoảng lau nước mặt Lý Tình Thâm, sau đó cầm khăn lông đặt bên, đột nhiên nhớ ra, bây giờ Lý Tình Thâm bị mù, thể nhìn thấy đôi má ửng hồng của , cần phải khẩn trương như vậy.

      Trong nhất thời, trái tim đập loạn xạ của Lăng Mạt Mạt bình tĩnh lại, cầm mắt kính đeo lên cho Lý Tình Thâm, sau đó đẩy cửa phòng vệ sinh, cầm tay bước ra ngoài.

      Bên ngoài ánh nắng tươi sáng, nhàng, cho dù là mùa đông, cũng cảm thấy lạnh.

      Hai người quyết định ra ngoài, nhưng lại biết đâu, bên cạnh bện viện có công viên , bất tri bất giác liền vào trong đó.

      Bên trong có rất nhiều người phơi nắng, chuyện phiếm.

      Lăng Mạt Mạt cùng Lý Tình Thâm dọc theo côn đường lát đá lúc, nhìn thấy trong công viên vòng đu quay cao lắm, rất nhiều đứa bé đứng xếp hàng, móc tiền, sau đó chui vào trong vòng hình tròn trong suốt.

      Lăng Mạt Mạt lóe mắt, quay đầu, nhìn về phía Lý Tình Thâm : "Chúng ta ngồi đu quay chứ?"

      Lý Tình Thâm khẽ gật đầu, Lăng Mạt Mạt nắm lấy tay của Lý Tình Thâm, vội vã ra ngoài, có mang theo tiền, liền nhón chân lên, đưa tay sờ soạn ví tiền trong túi quần Lý Tình Thâm, rút ra mấy tờ tiền lẽ, giao tiền xong, liền cẩn thận đỡ Lý Tình Thâm bước vào vòng đu quay.

      Cái hộp hình tròn trong suốt này từng chút từng chút rời khỏi mặt đất.

      Lăng Mạt Mạt nghiêng đầu, là có thể nhìn thấy khung cảnh xung quanh thành phố X.

      Tuy là đô thị sầm uất

    3. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      [​IMG]

      Chương 599: em là mắt của (9)


      Tốc độ nhịp tim của Lăng Mạt Mạt vẫn luôn có ổn định, mặc dù biết Lý Tình Thâm cũng biết, nhưng mới vừa rồi khoảng cách giữa lại gần như vậy, làm cho xúc động, đến cùng thể tập trung, cho tới tiếp đó cùng với Lý Tình Thâm tản bộ, trong lòng có chút yên.

      Lý Tình Thâm cảm thấy thời gian qua lâu, liền lên tiếng : "Mạt Mạt, chúng ta trở về thôi?"

      Lăng Mạt Mạt có trả lời.

      Lý Tình Thâm lặp lại lần nữa lời mình vừa , ai ngờ vẫn có cất giọng đáp, liền nhịn được giơ tay lên, lắc lắc cánh tay bé đỡ mình.

      Lăng Mạt Mạt ngạc nhiên quay đầu, kinh ngạc hỏi: "Sao vậy? Thầy?"

      Lý Tình Thâm trả lời vấn đề của , mà hỏi: "Em làm sao vậy? Mới vừa rồi gọi em chừng mấy tiếng, em đều gì."

      Lăng Mạt Mạt "A" tiếng, lại đỏ mặt, khẳng định mình dám là bởi vì mình ảo tưởng hôn môi , đắm chìm trong đó, mới vừa có chút thất thần, định tiếp tục sở trường dối, trợn tròn mắt mò: " có gì, thầy, mới vừa rồi em nhìn thấy người bạn rất đẹp mắt, vì vậy thất thần"

      Giọng điệu Lăng Mạt Mạt cứng rắn, đến nửa, liền thét chói tai "A" tiếng, tiếng kêu vang vọng, ngay sau đó thân thể bé của liền ngã ra đất.

      Cũng may nắm cánh tay Lý Tình Thâm, còn chưa kịp té ngã đất, Lý Tình Thâm cũng phản ứng kịp, giữ lại hông của , mặc dù như thế, nhưng vẫn bị trặc chân, Lăng Mạt Mạt đau tới hít vào hơi, nước mắt suýt nữa rơi xuống, chỉ có thể cắn chặt môi dưới.

      Lý Tình Thâm nhìn thấy, trong lòng lo lắng, theo bản năng muốn sờ lấy điện thoại di động, nhưng phát từ lúc ra khỏi bệnh viện, có mang điện thoại di động, vì vậy có chút nóng nảy hỏi thăm: "Thế nào? Bị thương ở chỗ nào? Tại sao cẩn thận như vậy?"

      Lăng Mạt Mạt nhịn đau, sợ hãi trả lời:
      [​IMG]

      Chương 601: ở đây chờ em (1)


      Giọng Lý Tình Thầm mềm mỏng an ủi: “ sao.”

      xong liền cõng hết mấy bậc cầu thang.

      Y tá kiểm tra phòng tới lui trước cửa phòng bệnh, vừa nhìn thấy Lý Tình Thâm cõng Lăng Mạt Mạt xuất lập tức thở phào nhõm, lên phía trước , “Làm tôi sợ muốn chết, ra ngoài sao với chúng tôi tiếng.”

      Trong lời mang theo vài phần oán trách.

      Lăng Mạt Mạt mở miệng xin lỗi, “Xin lỗi, là tôi muốn dẫn thầy ra ngoài chút, quên với các !”

      Lý Tình Thâm nhíu mày cái vẻ mặt có chút vui, giọng càng lạnh nhạt hơn: “ gọi bác sĩ tới đây.”

      xong liền cõng Lăng Mạt Mạt vào phòng bệnh.

      Lý Tình Thâm vào bên trong hai bước Lăng Mạt Mạt liền bảo dừng lại, sau đó từ người Lý Tình Thâm nhảy xuống, đặt mông ngồi lên ghế sofa.

      Lúc này Lý Tình Thâm mới vuốt chân , châm rãi ngồi xổm trước mặt sờ soạng chân hỏi: “Là chân này sao?”

      Lăng Mạt Mạt chợt bừng tỉnh con mắt trong veo nhìn , hồi lâu sau mới lên tiếng: “ phải, chân khác.”

      Lý Tình Thâm gì thả chân kia của ra, sờ soạng nửa ngày mới mò tới chân còn lại của , cảm giác cổ chân sưng lợi hại nhíu mày môt cái, lúc này mới cẩn thận ngắt hai cái, Lăng Mạt Mạt đau trán đổ mồ hôi lạnh. Lý Tình Thâm thả lỏng sức lực, giọng điệu mang theo vài phần buông lỏng: “Cũng may trật xương, chỉ sưng to thôi.”

      Lăng Mạt Mạt gì chỉ nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm, nhìn đến cuối cùng tinh thần có chút vui vẻ thoải mái.

      Lý Tình Thâm ngồi chồm hổm trong chốc lát, vừa muốn đứng lên cửa phòng bệnh bị đẩy ra, y tá vừa rồi dẫn theo bác sĩ khoa chỉnh hình tới. Lý Tình Thâm dịch ra nhường chỗ, bác sĩ khoa chỉnh hình ngồi xổm xuống kiểm tra sơ qua cổ chân Lăng Mạt Mạt, dặn y tá lấy dầu hoa hồng bôi tiêu sưng là được rồi có gì đáng ngại. truyện bên lequyydon, trang khác là ăn cắp.

      Dầu hoa hồng đưa tới, Lăng Mạt Mạt vốn tự mình xoa, giữ được lực đạo thỉnh thoảng làm đau mình. Lý Tình Thâm nghe thấy tiếng hít khí ngừng của , cuối cùng nhịn được mở miệng : “Để .”

      vừa vừa tới giường đơn mà Lăng Mạt Mạt vẫn ngủ, ngồi bên mép giường cầm hai cổ chân đặt lên hai chân mình, sau đó đưa tay ra ý bảo Lăng Mạt Mạt đổ chút dầu hoa hồng cho mình, sau đó hai tay chà xát vào nhau nóng lên mới nắm cổ chân nhàng xoa nắn.

      Lúc mới bắt đầu cổ chân Lăng Mạt Mạt đau phát run nhưng càng về sau càng trở nên dễ chịu hơn.

      Lăng Mạt Mạt ngồi chỗ đó vẫn mãi nhìn Lý Tình Thâm, đáy lòng mềm mại, tình cảm rung động.

      Lòng bàn tay vì xoa cổ chân nên càng lúc càng nóng bỏng, truyền khắp người dung nhập vào tất cả trong huyết mạch của .

      Mặt tự chủ được giống như gặp lửa, trở nên nóng bừng, cảm giác lòng bàn tay như có luồng điện, đến cuối cùng cảm giác tê dại lan tràn ra khiến nhịn được cơ thể run khe khẽ.

      Lý Tình Thâm xoa bóp rất lâu, rất thoải mái, nhưng lại khiến Lăng Mạt Mạt bất tri bất giác nằm giường ngủ quên.

      Chương 602: ở đây chờ em (2)

      Edit: Ngọc Hân

      Lý Tình Thâm nghe hô hấp của dần trở nên kéo dài hơn mới dừng động tác trong tay lại,

    4. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      [​IMG]
      Chương 603: ở đây chờ em (3)

      Edit: Ngọc Hân
      Còn bây giờ thấy cục diện của Giản Thần Hi, Enson lòng vì Lăng Mạt Mạt, ta ở lại ES cũng chỉ là tự hủy tương lai.

      Cho nên cuối cùng Giản Thần Hi quyết định rút tiền bồi thường hợp đồng, đổi nơi công tác đến E&R.

      Gần đây công ty giải trí nhạc ES hao tổn nghiêm trọng, Giản Thần Hi vốn là bị giấu kỹ, xem như là củ khoai lang bỏng tay, bây giờ ta tự nguyện móc tiền bồi thường để rời khỏi ES, tất nhiên phó tổng giám đốc ES giữ lại, vì thế hợp đồng được giải quyết vui vẻ nhanh chóng cách khó hiểu.

      Giản Thần Hi hủy bỏ hợp đồng xong liền nhận được điện thoại của E&R hẹn thời gian tiến hành nghi thức ký hợp đồng.

      Tất cả đều tiến hành thuận lợi như vậy.

      Giản Thần Hi nghĩ, mình cũng coi như tốt số, mặc dù đấu thắng Lăng Mạt Mạt cũng may thực trở thành kẻ cùng đường trong giới giải trí.

      Tối thiểu so với Trần Uyển Như, số ta coi như quá may mắn!

      Đây xem như chuyện vui duy nhất trong cuộc sống giai đoạn này của ta.

      Cũng chỉ vui chút thay vào đó chính là buồn rầu.

      Lục Niệm Ca vẫn làm thủ tục ly hôn với ta, ta sống chết chịu ký tên lên tờ đơn ly hôn, Lục Niệm Ca liền bắt đầu hàng ngày về nhà, ăn chơi đàng điếm sống phóng túng, cố tình buông thả.

      ta biết cuộc hôn này này mục nát, Lục Niệm Ca và ta có chút thời gian hòa thuận, hai người chuyện đều làm tổn thương lẫn nhau. ràng là vợ chồng, là hai người thân mật nhất thế giới này, hết lần này tới lần khác ra lời đều vô cùng tàn nhẫn, giống như muốn đẩy đối phương vào chỗ chết, tàn nhẫn độc ác bỏ qua cho nhau.

      Mặc dù phát ở trong tình thế như vậy nhưng ta vẫn muốn ly hôn cùng ta.

      ta theo Lục Niệm Ca nhiều năm như vậy, từng vui mừng, từng đau khổ, từng nản lòng thoái chí, từng mắc chứng cuồng loạn, thậm chí ngay cả ý nghĩ đồng quy vu tận (ý chỉ : trạng thái phẫn nộ muốn đối phương cùng chết với mình) với ta ta cũng từng nghĩ tới. Lúc ban đầu gả cho ta, ta liền nghĩ đến có ngày như vậy, cho nên từ khi kết hôn cùng ta tới nay, ta để cho mình và ta có đường ly hôn.

      ta chính là muốn dây dưa cả đời với Lục Niệm Ca, ngày nào đó Lục Niệm Ca ồn ào nữa.

      Hoặc là ta vẫn ồn ào, ồn ào vài chục năm ta và ta già rồi, ta nghĩ khi đó cuối
      [​IMG]

      Chương 605: ở đây chờ em (5)

      Edit: Ngọc Hân

      Vẻ mặt Giản Thần Hi càng kinh ngạc nhìn Lục Niệm Ca.

      ta ngồi đó nhúc nhích, ánh mắt chớp chỉ sợ tất cả đây chỉ là ảo giác, hồi lâu sau ta mới nháy mắt giật mình, qua khoảng mười mấy giây ta há miệng gọi tiếng: “Niệm Ca.”

      Lục Niệm Ca nhàn nhạt “Ừ” tiếng.

      Giản Thần Hi cũng biết chuyện gì xảy ra, nước mắt cứ thế xông lên hốc mắt, mang theo nóng rát chua xót, ta cảm thấy trong cổ họng cũng bị nghẹn lợi hại.

      ta cảm giác mình đối xử với Lục Niệm Ca như vậy, đến bước đường như hôm nay vốn hy vọng xa vời gì cả, chứ đừng là tình cảm đương của ta.

      Nhưng bây giờ ta lại cho ta biết, ta phải có tình cảm với ta.

      Nước mắt ta lộp bộp rơi xuống, giơ tay lên che mặt được chữ nào.

      Lục Niệm Ca nhìn bộ dạng Giản Thần Hi lệ rơi đầy mặt, hồi lâu mới hạ mí mắt mở miệng : “Tiểu Hi, dám giấu diếm, tôi rất Mạt Mạt, nhưng tôi đối với em, phải hoàn toàn có tình cảm. Ít nhất thời gian đầu lúc mất trí nhớ em chăm sóc tôi ngày đêm rời, lúc ấy tôi cảm thấy em rất đáng . Trong lòng cảm động, nếu cũng đối xử với em như bạn Lục Niệm Ca tôi. Khi đó quả chúng ta tệ, vậy nên tôi cho rằng tôi thích em nhất. Nhưng về sau nếu có Lăng Mạt Mạt, nếu tôi hồi phục trí nhớ tôi cũng biết, ra tôi còn có thể mãnh liệt hơn.”

      Giản Thần Hi ngồi ngay ngắn ở đó, vẻ mặt có chút hoảng hốt.

      Lục Niệm Ca nhìn ta: “Tôi tìm Mạt Mạt, ấy cho tôi biết ấy có người . Người ấy phải là tôi. ra rất bất đắc dĩ, đúng ? Lỡ chân bước thành hận nghìn đời, lần nữa quay đầu là trăm năm. từng thích nhất hôm nay biến thành nghìn trùng. rất bất đắc dĩ.”
      “Nhưng đầu sỏ gây nên những chuyện còn cách nào khác này, chính là .”

      Ánh mắt Giản Thần Hi nhìn Lục Niệm Ca có chút kinh ngạc.

      Lục Niệm Ca vẫn rất bình tĩnh, ta cong môi cười cười, đáy mắt vẫn chớp nhìn chằm chằm Giản Thần Hi như cũ, : “Nếu như giở trò dùng những thủ đoạn và quỷ kế kia mà , tôi sống tiếp với .”

      Giản Thần Hi hơi mấp máy môi.

      Lục [​IMG]

      Chương 607: ở đây chờ em (7)


      Lục Niệm Ca thở dài cái, có sai, chuyện này cho tới bây giờ, ta cũng có lỗi.

      Giản Thần Hi tới chỗ này, ta liền đứng lên, nhẫn tâm đâm Lục Niệm Ca bị thương: " nên hỏi tôi rốt cuộc tại sao tổn thương Lăng Mạt Mạt như thế, ra tôi tổn thương Lăng Mạt Mạt, làm sao so được với ?"

      "Ban đầu là toàn bộ của Lăng Mạt Mạt, sinh mệnh của Lăng Mạt Mạt, khi phản bội ta, với ta đó thể nghi ngờ chính là long trời lở đất, cho nên, tới tổn thương, mới là người làm tổn thương ta sâu nhất!"

      "Tôi làm nhiều chuyện xấu hơn nữa, cũng bằng được !"

      Giọng Giản Thần Hi còn khẳng định như vậy, ta : " cần dùng tình cảm để cảm động tôi, bất kể như thế nào, Lục Niệm Ca, tôi ly hôn với !"

      Lục Niệm Ca nghe những lời này, sắc mặt trở nên có chút tái nhợt, có chút chật vật.

      Trong lòng Giản Thần Hi lại cảm thấy dễ chịu hơn chút, ta cũng đợi Lục Niệm Ca trả lời, liền xoay người, lấy túi của mình, giày cao gót, rời .

      Lục Niệm Ca dựa vào ghế, ngồi đấy mệt mỏi rã rời, mà dòng suy nghĩ của ta lại rất hỗn loạn.

      Lời Giản Thần Hi, giống như dao găm sắc bén, đâm từng phát từng phát vào huyết mạch của ta, đau đớn khiến ta cách nào trả lời.

      Khi ta biết mọi chuyện, hận Giản Thần Hi thấu xương, ta nghĩ, thể phá hủy , chính là phá hủy mình.

      Bây giờ đột nhiên ta lại cảm thấy còn sức.

      Đúng vậy, nếu như ban đầu ta có khinh suất lên giường với Giản Thần Hi, ta sớm cưới Lăng Mạt Mạt làm vợ rồi.

      Có lẽ bây giờ bọn họ có đứa bé, nhà ba người trải qua những ngày ung dung!

      Khi ta luôn luôn trách tội oán giận Giản Thần Hi tổn thương Lăng Mạt Mạt, ta nên suy nghĩ chút, ta mới là người khốn khiếp nhất!

      Ban đầu Lăng Mạt Mạt thực ta, là ta tự tay chém đứt tình của !

      Rốt cuộc nhịn

    5. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      [​IMG]

      Chương 609: ở đây chờ em (9)

      Lục Niệm Ca đến, thấy Lý Tình Thâm và Tô Thần vào, lập tức khẽ cười đứng lên, dáng vẻ vô cùng thân thiết: "Lý thiếu gia, Tô thiếu gia, tới."

      Tô Thần cười rút điếu thuốc đưa cho Lục Niệm Ca, giọng điệu nhàn tản: Chắc đợi lâu."

      Lục Niệm Ca nhận lấy điếu thuốc, cầm bật lửa lên, đưa tay châm lửa cho Tô Thần rồi : " có, tôi cũng vừa mới đến."

      Tô Thần từ từ hút hơi thuốc, liếc mắt nhìn Lý Tình Thâm trầm mặc đứng đó, khẽ kéo ngồi xuống, mới tiếp tục mở miệng với Lục Niệm Ca: "Ngồi xuống ."

      Lục Niệm Ca ngồi ở đối diện Tô Thần và Lý Tình Thâm, cầm bình trà lên, rót 3 ly trà, hai chén trong đó đẩy tới trước mặt của Tô Thần và Lý Tình Thâm, khách khí : "Biết Lý thiếu gia thích uống trà, cho nên cố ý gọi Hồng Trà tốt nhất ở trong hội sở."

      Tô Thần gật đầu cái, coi như là đáp tạ.

      Lục Niệm Ca lấy máy ghi từ trong túi ra, bỏ lên bàn, sau đó chậm rãi đẩy tới trước mặt của Lý Tình Thâm, "Thứ muốn."

      Tô Thần cầm máy ghi lên, nhấn chốt mở, đối thoại bên trong truyền ra sót chữ, sau khi nghe xong, Tô Thần mới cất máy ghi .

      Lý Tình Thâm từ đầu đến cuối có mở miệng chuyện, nghe xong ghi , tùy ý nhếch môi, lộ ra vẻ giễu cợt.

      Tô Thần đặt ly trà vào trong lòng tay tay Lý Tình Thâm, Lý Tình Thâm từ từ uống hớp, sau đó dựa người vào thành ghế, thẳng vào vấn đề: "Lục tiên sinh, tới tìm tôi, rốt cuộc là bởi vì cái gì?"

      Lục Niệm Ca nhìn Lý Tình Thâm lúc lâu, cũng lời nào, cuối cùng mới cười hỏi: " ấy có tốt hay ?"

      ta lâu chưa từng gặp Lăng Mạt Mạt rồi, cố ý muốn dò tin tức của , lại tìm được dẫu vết.

      ta biết ngày Lý Tình Thâm xảy ra tai nạn xe cộ, Lăng Mạt Mạt ở trường, chỉ là tin tức phong tỏa cực kỳ cẩn thận, ngày đó có bị thương hay , ta lại cách nào biết được.

      Lý Tình Thâm biết "" trong miệng Lục Niệm Ca là chỉ người nào, vẻ mặt có chút khó chịu.

      vô cùng thích người đàn ông lại dò thăm tin tức của Lăng Mạt Mạt chỗ mình.

      Nhất là [​IMG]


      Chương 611: tôi ở đây chờ em (11)

      Tô Thần đưa Lý Tình Thâm về bệnh viện, đường có chút kẹt, Tô Thần phiền lòng nôn nóng, còn Lý Tình Thâm hoàn toàn yên tĩnh, sắc mặt lạnh đạm có nhìn ra bất kỳ cảm xúc.

      vất vả bị kẹt xe, lúc Tô Thần có thể lái xe thuận lợi, Lý Tình Thâm đột nhiên mở miệng, câu: "Tô Thần, tôi định làm phẫu thuật."

      Tô Thần tý giẫm trượt thắng xe, suýt nữa tăng tốc, sau khi kinh hồn, xe ổn định, sau đó mới nghiêng đầu nhìn gương mặt Lý Tình Thâm hoàn toàn yên tĩnh, nửa ngày mới sững sờ hỏi lại câu: " phải cậu đùa chứ?"

      Lý Tình Thâm lắc đầu cái, giống như sớm tính toán, "Hai ngày nữa, Lăng Mạt Mạt phải về quê chuyến, là sinh nhật ông cố ấy, ấy dâng hương, trong hai ngày này, thi xếp cho mình làm phẫu thuật , đừng để cho ấy biết."

      " là muốn vậy!" Lúc này Tô Thần mới khẳng định phải là Lý Tình Thâm đùa, nhất thời vẻ mặt ta trở nên có chút nghiêm túc, "Phẫu thuật này, chú Tần Thích rồi, có nguy hiểm sinh mạng, thể làm, vả lại..., Bên phía chú Lý lại đồng ý để cậu làm hay sao?"

      Năm đó Ôn Giai Nhân rất khó mang thai, Lý Tình Thâm đến, tạo nên trận cuồng phong bão vũ, làm hại Lý Niệm và Ôn Giai Nhân chia cách năm năm, khi Lý Tình Thâm bốn tuổi mới biết bộ dạng cha mình thế nào.

      Cho nên, Lý Tình Thâm đối với Lý Niệm và Ôn Giai Nhân mà , chính là chân bảo.

      Nhưng nếu có thể làm phẫu thuật, sớm làm, cũng bởi vì nguy hiểm quá lớn, chần chừ dám chắc.

      Bây giờ con trai mù, đau lòng vẫn đau lòng, nhưng còn tốt hơn việc phẫu thuật lại thất bại, con trai có mù cũng ra !

      Lý Tình Thâm lắc đầu cái, : "Có đồng ý hay , mình vẫn phải làm phẫu thuật."

      Tô Thần gì.

      Mấy người của tập đoàn Bạc Đế, ai mà quả quyết?

      Cậu phải quyết định là được khăng khăng tới cùng.

      Nhiều lời cũng vô ích.

      Lý Tình Thâm lặng yên hồi, mới chậm rãi mở miệng, giọng giống như khí ở ngoài cửa
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :