1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hào Môn Thịnh Sủng: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 561: thế nhưng lại đại thần (11)

      Phó tổng ES nhíu nhíu mày, giọng điệu có chút vui: “Chuyện gì sảy ra?”

      “Tôi cũng biết việc ra sao, là công nhân làm vệ sinh của ES, tự tiện xông vào phòng làm việc của Giản Thần Hi, bị trợ lý của ta khiển trách vài câu, sau đó gọi an ninh đuôi người , nhưng ai biết người công nhân làm vệ sinh đó chạy tới phòng làm việc của Lăng tiểu thư, sau đó bắt Lăng tiểu thư, đòi chị Giản đến gặp ta, hơn nữa bên hông ta có đeo quả bom hẹn giờ!”

      Lời của người đó còn chưa xong, Lý Tình Thâm lập tức đứng lên, tông cửa xông ra.

      “Giản Thần Hi đâu rồi, sao còn chưa tới?”

      “Tôi cần Giản Thần Hi! Tôi cần tiền!”

      Lý Tình Thâm vừa mới tới hành lang, nghe thấy giọng nam thô từ trong phòng làm việc của Lăng Mạt Mạt truyền ra.

      Trong hành lang rất nhiều người đứng, nhìn thấy Lý Tình Thâm tới, nhanh chóng nhường đường.

      Vẫn chưa đến phòng làm việc của Lăng Mạt Mạt, có ngươì đứng ở trước cửa phòng kêu câu: “ xong, bom hẹn giờ chỉ có ba mươi giây thôi!”

      Sau đó là tiếng hét liên tiếp, nhiều người rối rít chạy chốn ra ngoài.

      Lý Tình Thâm lại ngược đám người, nhanh chóng chạy đến.

      Tích tích tích tích

      Bom hẹn giờ mỗi lần vang lên thanh như vậy, trái tim của Lăng Mạt Mạt lại muốn rụng xuống.

      chưa bao giờ nghĩ đến loại tình tiết cận kề cái chết chỉ xuất trong phim ảnh này, lại xảy ra người .

      Thậm chí đến ngay cả hô hấp cũng thể, chẳng qua là cảm thấy quả bom hẹn giờ kia, giống như mời gọi tới địa ngục.

      Lăng Mạt Mạt nhìn người vốn chất đầy cửa, bây giờ trở lên vắng vẻ, đáy lòng càng khủng hoảng.

      nghĩ, thôi mình xong rồi.

      Thời gian chỉ còn lại hai mươi giây thôi, mà cũng phải đóng phim, khẳng định cứu, suy nghĩ, tuyệt vọng nhắm mắt lại.

      Sau, đó nghe “rầm” tiếng.

      Lăng Mạt Mạt chưa hoàn toàn khép mắt lại, lập tức mở ra, nhìn thấy người đó lành lạnh như nam thần, đạp cửa ra, đứng giữa cửa.

      Lăng Mạt Mạt mắt sáng lên, theo bản năng quay đầu, liếc mắt nhìn máy tính giờ, chỉ còn mười năm giây thôi!

      Sau đó, suy nghĩ trong đầu Lăng Mạt Mạt đều thành tro, chỉ còn mười năm giây, mười năm giây, kịp nữa rồi, thanh của run rẩy, thúc giục: “ mau, nhanh lên chút!”

      Nhưng người đàn ông kia giống như nghe thấy lời của , do dự tiến bước, giống như người hùng, vọt vào gian phòng tùy thời có thể chết ở giây kế tiếp.

      Lăng Mạt Mạt trợn tròn hai mắt, đáy mắt tràn đầy dáng vẻ kh ông thể tưởng tượng nổi.

      Ngay sau đó, tất cả giống như cuộc so tài trong phim hành động lớn hàng năm, động tác của Lý Tình Thâm mau lẹ, lập tức quật ngã công nhân làm vệ sinh vốn nhốt .

      Quả bom hẹn giờ lập tức rơi xuống chân của Lăng Mạt Mạt.

      Lăng Mạt Mạt cúi đầu, thấy con số màu đỏ, nhảy đến “8”

      Sau đó, 7, 6, 5

      Lăng Mạt Mạt cảm thấy toàn thế giới cũng trở nên yên lặng, nhất thời đáy lòng trở thành mảnh hoang vu, lặng lẽ đếm trong đáy lòng, 4, 3, 2, 1.

      Chương 562: thế nhưng lại đại thần (12)

      Đầu tiên truyền đến thanh thủy tinh vỡ, sau đó vừa là tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc và mùi thuốc súng tản mát ra ngoài.

      Lăng Mạt Mạt lo sợ yên mở mắt ra, quay đầu lại, thấy Lý Tình Thâm thở hổn hển, mà phòng làm việc mảnh thủy tinh hỗn loạn thành mảng, giữa trung thoáng qua mảng hồng quang.

      Sau khi tiếng nổ chấm dứt, những người vốn chạy ra ngoài, có số trở lại, thấy bên trong tòa nhà hoàn hảo chút tổn hại, lập tức xông lên, bắt người công nhân làm vệ sinh mang .

      Lý Tình Thâm chậm rãi nhắm hai mắt lại, trán của có từng hạt từng hạt mồ hôi, lúc lâu, mới nghiêng đầu, sắc mặt hơi tái nhìn Lăng Mạt Mạt.

      Lăng Mạt Mạt vẫn còn ngơ ngác đứng ở đó, từ đầu đến cuối nhúc nhích, khoảng nửa phút, mới hồi hồn mở trừng hai mắt, con ngươi khẽ động, cả người mềm nhũn chân thể đứng vững ngã xuống đất.

      Lý Tình Thâm vội vàng vươn tay ôm Lăng Mạt Mạt vào trong ngực.

      Toàn thân run rẩy.

      Thân thể của cũng run rẩy.

      thấy run rẩy, từng chút từng chút ôm chặt, lúc nay mới cảm thấy mang theo dạo vòng từ Quỷ Môn Quan, kiếp sau sống lại, thanh của rung động, trầm thấp khẽ gọi tiếng: “Mạt Mạt”

      trả lời, sắc mặt tái nhợt dọa người.

      Lý Tình Thâm vươn tay, nhàng sờ gò má của , phát lạnh như đá, lúc này mới vỗ vỗ lưng , lại thấp giọng gọi tên : “Mạt Mạt sao”

      Lăng Mạt Mạt gì, tuy nhiên giơ tay lên, nắm chặt cánh tay Lý Tình Thâm.

      Lý Tình Thâm tinh hoàn toàn khôi phục, ôm chặt vào trong ngực: “Được rồi sợ, qua”

      Lăng Mạt Mạt nhàng “Ừ” tiếng.

      sao rồi quên nó

      Lăng Mạt Mạt gật đầu cái, lại nhàng “Ừ” tiếng, vậy mà tiếng còn chưa rơi xuống, lập tức lại mở to miệng “Oa”, từng giọt từng giọt nước mắt lăn má.

      “Đừng khóc! Đừng khóc!” Lý Tình Thâm nhíu nhíu mày, ôn nhu dỗ dành , giơ tay lên, lau nước mắt cho động tác dịu dàng, vậy mà biết vì sao a, càng dịu dàng như vậy, nước mắt của rơi càng nhiều hơn.

      Chân mày Lý Tình Thâm nhíu càng sâu, cuối cùng ấn cái đầu nho của gắn chặt vào trong lồng ngực của mình, mặc cho nước mắt của thấm ướt áo của .

      Bàn tay bé của Lăng Mạt Mạt nắm chặt áo Lý Tình Thâm, mang tất cả sợ hãi vừa nãy khóc lên, khóc lúc lâu, mới dần dần ngừng khóc.

      Lý Tình Thâm thấy ngừng khóc, lúc này mới giơ tay lên, lại lần nữa dịu dàng lau nước mắt cho .

      Lăng Mạt Mạt vẫn nhắm mắt, theo động tác dịu dàng của , nhịn được cắn môi dưới, trong đầu chậm rãi thoáng qua màn tình cảnh vừa nãy.

      khắc nguy hiểm như thế, thế nhưng chút do dự xông vào.

      Lăng Mạt Mạt lúc này mới chậm rãi mở mắt, nhìn dung nhan tuấn mỹ gần trong gang tấc, có loại cảm giác khó hiểu, lâu mới hiểu đó là cảm giác gì------ thế nhưng lại .

    2. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 563: thế nhưng lại đại thần (13)

      Trong lúc mọi người đều trốn chạy, duy chỉ có lúc đó ngược đám người xông vào, trong lòng vốn muôn vàn câu lại giống như xuất đóa hoa.

      mới vừa đứng trước cái chết, cho là mình phải chết thể nghi ngờ, đúng nếu như có Lý Tình Thâm, hẳn là chết rồi, nhưng kết quả, dẫn trở lại nhân gian.

      Ở khoảnh khắc đó, đáy lòng Lăng Mạt Mạt giống như tồn tại ý tưởng, thể tiếp tục khắc chế cứ bộc phát ra-------đối với Lý Tình Thâm phải là người chú lạnh lẽo khiến người ta chán ghét, cũng phải là thầy giáo cay nghiệt lại nghiêm nghị, mà là người đàn ông thâm tình!

      Lúc đầu là bởi người đàn ông này đáng ghét, tính khí quái dị, tính cách khó đoán, động chút là phát hỏa, đối với thô lỗ.

      Cho nên khi mọi người hoàn mỹ và tuấn, luôn bĩu môi, mắng là biến thái!

      luôn kiên định như thế, kiên định như thế!

      Nhưng, vào lúc nào, tất cả, đều dần dần thay đổi?

      vất vả mới có thể tham gia thi đấu ca khúc mới của thần thoại, nhưng bởi vì tin nhắn của Lục Niệm Ca, bỏ lỡ cơ hội tốt, sau đó lại cấp cho cơ hội, vì lộ ra thân phận thần thoại?

      Hình như lúc đó những bị lòng thù hận che mắt, chính là bi thương cộng sinh cùng tồn tại, đâu có thể chú ý đến điểm tốt của ?

      Là lúc tỉnh giấc trong biệt thự của , nghe thấy dùng tiếng lưu loát gọi điện thoại cho người khác, mang theo tình cảm sâu sắc của , vì thầm , từ bỏ tương lai tốt đẹp ở nước ngoài sao?

      Hình như lúc đó cũng mang lòng dạ xấu xa muốn xem tham gia thi đấu ca khúc mới của thần thoại lần thứ hai, chỉ là tò mò muốn biết câu chuyện tình mà thôi.

      ràng thể uống rượu, trong buổi lễ chúc mừng của công ty Du Thị, vì ngăn cản vô số ly, sau đó sốt cao rời bỏ còn cố ý dự buổi họp báo tin tức của , với , khóc trước mặt đủ rồi, ra ngoài phải cười lên đó sao?

      Hình như lúc đó cũng phải hoàn toàn tuyệt vọng, mất người đàn ông mình nhất và người bạn thân nhất, sau đó mang trong lòng cảm tạ với Enson, đâu có chú ý đến ?

      Vậy rốt cuộc là lúc nào, đối với thay đổi đây?

      Là lúc bắt đầu quay MTV ( Tha Thứ) chân trời góc biển ấy, Haagen-Dazs kia, trấn nước pháp hoa tươi trải khắp cửa đó, Bridge of Sighs nữa, còn có trời băng đất tuyết nhật nguyệt cùng chiếu sáng.

      Ngày đó nguyệt của đến, đau chết sống lại, lúc đó đôi tay ngừng xoa lên vùng bụng của .

      Ngày đó buổi sáng hôm sau thức dậy, cả người suy yếu khó chịu, mà lúc ấy lại đưa cho túi sữa bò, chứa đầy hơi ấm nhiệt độ thân thể .

      Ngày đó thời tiết hai ba mươi độ ưu nhã ngồi xổm ở nơi đó, lúc ấy cầm quần lót của , chuyên chú nghiêm túc chà giặt.

      Còn có, ngày đó mất ông cố, bất đắc dĩ gọi cho cuộc điện thoại, tiếng “Thầy giáo” giọng điệu buồn buồn, gọi to tiếng: “Em ở đâu?” rồi sau đó giống như thần hộ mệnh của , lúc đó lái xe, đạp ánh mặt trời, đến trước mặt của .

      Chương 564: thế nhưng lại đại thần (14)
      Hoặc hơn nữa là, lúc đứng trước mộ phần của ông cố, chịu rời , lại lần nữa giẫm đạp ánh sáng, đến bên , ngồi xuống, sau đó nghiêng đầu, đôi mắt ôn nhu nhìn lâu,: “Lúc này em còn có

      , ,

      Đó là lúc giữ cái ghế, đứng ghế, giúp thay bóng điện.

      Lăng Mạt Mạt nghĩ đến đây, muốn nghĩ tiếp nữa.

      Cho đến tại, mới bất chợt hiểu ra, trong lòng của , thực ra sớm trong tình thế mảy may hay biết, dần dần mất thứ gì đó người nào đó tên gọi Lý Tình Thâm.

      Cho nên, về sau mới có thể từng giờ từng phút nhìn mất hồn, cũng có thể là sau khi xinh đẹp nước mỹ kia xuất , đáy lòng đè nén rời khỏi bữa tiệc.

      Cho nên trong giấc mơ, mới có thể ảo tưởng dung mạo của Enson biến thành dung mạo của Lý Tình Thâm!

      Lúc đó, trong lòng kinh hoàng khiếp sợ, lắc đầu tự với mình, , phải vậy, là suy nghĩ nhiều rồi.

      những tưởng như thế, có thể khống chế được trái tim của mình, bắt mình thể suy nghĩ theo chiều hướng kia, nhưng trái tim , lại cự tuyệt khống chế của , làm như thế, chỉ là bịt tai trộm chuông, lừa mình dối người.

      Mà bây giờ, tiếp tục lừa mình dối người nữa, để ý đến sống chết, cùng nhau sống lại, cũng tìm được cái cớ nào hay để trốn tránh, lừa bịt nữa rồi, chỉ có thể miễn cưỡng mạnh mẽ tiếp thu cái chân tướng này!

      !

      người đàn ông tên Lý Tình Thâm này.

      Hơn nữa còn là rất , rất .

      đến mức, phần trong trái tim .

      Lăng Mạt Mạt nghĩ tới đây, lập tức nhìn chằm chằm vào dung nhan tuyệt mỹ trước mặt này, ánh mắt lại mảnh hốt hoảng.

      Làm thế nào?

      thế nhưng lại người chú của , thầy giáo của .

      Lý Tình Thâm đưa mắt nhìn Lăng Mạt Mạt lâu, phát mắt vẫn còn mờ mịt, nhịn được cau cau mày, lại mở miệng lần nữa, giọng hỏi thăm: “Khá hơn chút nào ?”

      Ánh mắt Lăng Mạt Mạt hơi lóe, nhìn vào đáy mắt Lý Tình Thâm, có chút che dấu rạng rỡ, đầu tiên là lắc lắc đầu, lại gật gật đầu, cắn cắn môi dưới : “Khá hơn rất nhiều.”

      Lý Tình Thâm nghe thấy Lăng Mạt Mạt mở miệng chuyện, đến lúc này mới yên tâm.

      Sau đó cảm thấy áo của mình ướt đẫm.

      Bị mồ hôi lạnh làm cho ướt đẫm.

      Mới vừa rồi, quả bom hẹn giờ ở dưới chân của , tíc tíc tíc từng chút từng chút vang lên, ràng thanh bén nhọn như vậy, nhưng lại dọa người như thế.

      ràng chỉ có bốn giây, chính cũng biết mình rốt cuộc lấy tốc độ và dũng khí từ đâu, xông lên trước, chộp lấy quả bom hẹn giờ, ném ra ngoài cửa sổ.

      Lúc bom hẹn giờ phá hủy thủy tinh, bay giữa trung, vừa kịp thời gian, ầm ầm nổ tung, dẫn theo đoàn ánh đỏ và sương mù, chỉ là chấn động khó chịu lỗ tai, thủy tinh toán loạn, nhưng tạo thành sinh mạng thương vong!

      kinh hoàng nhưng nguy hiểm!

      Đừng là Lăng Mạt Mạt bị dọa sợ hồi lâu phản ứng, ngay cả Lý Tình Thâm, cho đến bây giờ cảm thấy mới vừa rồi chỉ chút nữa thôi, giống như cảnh trong giấc mơ.

      Chương 565: lại đại thần (15)

      Edit: Lam

      Tại lúc bom hẹn giờ phá vỡ kính, bay đến giữa trung, vừa lúc đến thời gian, ầm ầm nổ tung, mở ra màn ánh sáng đỏ và sương mù, chỉ là chấn động lỗ tai, thủy tinh bắn tung tóe, nhưng chưa gây thương tổn tính mạng.

      là hữu kinh vô hiểm*!

      (*) Hữu kinh vô hiểm: gặp chuyện kinh sợ nhưng có hiểm nguy.

      Đừng là Lăng Mạt Mạt sợ tới mức sau lúc lâu có phản ứng, ngay cả Lý Tình Thâm, bây giờ cũng cảm thấy mọi thứ ban nãy, giống như giấc mơ!

      Cho dù người từ trước đến nay bình tĩnh ung dung như , nhớ lại màn kia, vẫn là, lòng còn sợ hãi, tràn đầy sợ hãi.

      Lúc này, những cấp cao vốn họp ở trong phòng hội nghị sớm tới rồi, bọn họ đều là người trải qua sóng to gió lớn, nhưng mà vẫn bị chuyện nguy hiểm vừa rồi hù dọa tới mức lúc lâu sau mới hoàn hồn.

      Phó tổng ES đạp vào trong phòng đầu tiên, lau mồ hôi giọt trán, đáy lòng tràn ngập vui mừng nhìn Lý Tình Thâm, hoàn hảo có việc gì, nếu như có việc, Lý thiếu gia của tập đoàn Bạc Đế chết trong cao ốc ES, sợ là mấy trăm cơ quan ES cũng bị san bằng thôi!

      “Lý thiếu gia, Lăng tiểu thư, các người vẫn ổn chứ?”

      Lăng Mạt Mạt vẫn còn hơi run rẩy, sắc mặt trắng xanh gắng gượng nặn ra nụ cười tươi tắn với Phó tổng ES, cứ thế chữ nào.

      Lý Tình Thâm gật đầu với Phó tổng ES, : “Vẫn ổn.”

      Có người báo cảnh sát trước, Lý Tình Thâm vừa dứt lời, lập tức có rất nhiều cảnh sát chạy tới.

      Đầu tiên là kiểm tra trường lần, sau đó có hai cảnh sát còng tay bọn bắt cóc kia lại, mang .d.đ/l.q.đ

      Cảnh sát đứng đầu lên phía trước, biết Lý Tình Thâm, giọng điệu cung kính: “Lý thiếu gia, tại có thể phiền ngài và Lăng tiểu thư tới Cục Cảnh sát cùng chúng tôi chuyến, lấy lời khai ?”

      Lý Tình Thâm trước tiên quay đầu, nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt, hỏi: “Có thể chứ?”

      Lăng Mạt Mạt nhàng câu: “Có thể.”, lúc này Lý Tình Thâm mới có biểu cảm gật đầu với cảnh sát.

      Cảnh sát đứng đầu quay lưng đưa tay ra hiệu xin mời, Lý Tình Thâm và Lăng Mạt Mạt trước sau cất bước theo, chân Lăng Mạt Mạt mềm nhũn, suýt nữa ngã mặt đất, Lý Tình Thâm nhanh tay đỡ eo của , thân
      [​IMG]

    3. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 567: lại đại thần (17)

      Đường có hơi dài, Lăng Mạt Mạt và Lý Tình Thâm vào phía bên trong ước chừng 20' mới đến được cửa biệt thự, có người giúp việc bận rộn thấy được bọn họ, lập tức dừng công việc trong tay lại, khom người lễ phép gọi: "Thiếu gia."

      Hoàn toàn giống y như cảnh tượng trong phim thần tượng khi vai nam chính về tới nhà.

      Những người giúp việc biết Lăng Mạt Mạt là ai, chẵng qua lấy lòng gọi tiếng: "Tiểu thư."

      Lăng Mạt Mạt có chút lo lắng, hướng về phía người giúp việc lễ phép cười cười, rồi ngoan ngoãn nhanh chóng theo sau lưng Lý Tình Thâm vào biệt thự.

      Đẩy cửa ra, bên trong trang hoàng càng thêm tráng lệ, Lăng Mạt Mạt từng tới nhà họ Lý lần, nhưng là nhiều năm về trước, nhà họ Lý từng được sửa chữa, bên trong tinh mỹ đắt tiền khiến cho trợn mắt há mồm.

      Vách tường là màu vàng, kiến trúc hoàn toàn theo phong cách Châu Âu, từ cửa phòng khách nhìn phía đối diện ở ngay chính giữa có lò sưởi tường, nơi đó đốt lửa, phía treo bức chân dung khổng lồ.

      khẽ nhếch môi, dựa vào gốc cây Tử Vi, mặc cái váy màu tím, ánh mắt dịu dàng, đầu ngón tay của khẽ nâng lên, có cách hoa màu tím rơi xuống.

      Thần thái của kia đoan trang mà quyến rũ, khuôn mặt lộ ra vẻ yếu đuối khiến cho người ta thương .

      Đó là mẹ của Lý Tình Thâm, Ôn Giai Nhân, bức vẽ ấy giống y như đúc, hệt như người .

      "Bà chủ, thiếu gia trở lại." Người giúp việc thấy Lý Tình Thâm, hướng về phía bên trong phòng khách kêu câu.

      Sau đó, Lăng Mạt Mạt liền thấy màu cửa kiếng màu tím bị đẩy ra, Ôn Giai Nhân đứng ở nơi đó, dịu dàng cười, thanh nhàng như làn nước êm ái: "Tình Thâm và Mạt Mạt đến nha, nhanh lên qua đây, chờ hai người các con mới dọn cơm."

      Lý Tình Thâm gật đầu cái, gọi: "Mẹ." Liền cởi áo khoác của mình ra, Ôn Giai Nhân thuận tay lấy qua, chỉnh sửa chút mới đưa cho người cho người giúp việc đứng bên.

      Lăng Mạt Mạt ngoan ngoãn cúi người, điệu mềm mại: " Dì Ôn."

      Ôn Giai Nhân cười gật đầu cái, liền kéo tay Lăng Mạt Mạt lại, gương mặt xinh đẹp nở nụ cười ấm áp: "Mạt Mạt, mau vào thôi, bà cố con mới vừa nghe con đến vô cùng cao hứng, tại miệng vẫn còn lẩm bẩm!"

      Ôn Giai Nhân vừa vừa lôi kéo Lăng Mạt Mạt vào trong phòng khách, Lý Tình Thâm theo ở phía sau, lúc tới trước cửa kính, Lý Tình Thâm lịch kéo cửa ra, Ôn Giai Nhân kéo Lăng Mạt Mạt vào, sau đó Lý Tình Thâm mới theo vào.

      "Mẹ, Mạt Mạt tới." Ôn giai nhân hướng về phía bên trong kêu câu, sau đó Lăng Mạt Mạt ngẩng đầu lên, liền thấy bên trong ngồi vài người.

      Bà cố biết, Lý Niệm cũng biết, còn lại ba người, đôi nam nữ trung niên, còn có lớn hơn Lý Tình Thâm bao nhiêu.

      Lý Tình Thâm đứng ở sau lưng Lăng Mạt Mạt, thấy bên trong nhà nhiều người như vậy, hơi nhíu nhíu mày, cũng lời nào, chính là thẳng đến ghế sofa, ngồi xuống.

      "Mạt Mạt tới đây." Bà cố hướng về phía Lăng Mạt Mạt vẫy vẫy tay, Lăng Mạt Mạt vội vàng tới trước mặt của bà cố, mềm nhũn kêu câu: "Bà cố." điệu mang theo vài phần làm nũng.

      Ôn Giai Nhân ngồi ở giữa Lý Tình Thâm cùng Lý Niệm, thanh vẫn như cũ mà chậm, ôn mà nhu: "Tình thâm, đây là Chu Trường Lâm, bà Chu, đây là con của họ Chu Noãn."

      Lý Tình Thâm nghe Ôn Giai Nhân giới thiệu, cũng có mở miệng lời nào, chỉ là sắc mặt lạnh tanh gật đầu cái, coi như là chào hỏi.



      Chương 568: lại đại thần (18-)


      Ôn Giai Nhân thấy bộ dáng Lý Tình Thâm lạnh tanh, vươn tay nắm cánh tay cánh tay của con trai mình, cười cười với nhà ba người trước mặt, : "Tình Thâm nhà tôi chính là như vậy, thích chuyện, thời điểm nhìn thấy người lạ càng trầm mặc."

      Bà Chu cũng theo cười, lòng khen ngợi : "Lý thiếu gia là tuấn tú, trầm ổn kín kẽ, tôi vẫn muốn có đứa con trai như vậy, chỉ tiếc là sinh Chu Noãn nhà chúng tôi, bà Lý tốt số!"

      Ôn Giai Nhân quen nghe người khác khen con trai của mình, tuyệt kinh ngạc, nhưng tính tình bà từ trước đến giờ rất dịu ngoan, có tri thức hiểu lễ nghĩa, tự nhiên cũng mím môi mà cười, ưu nhã mở miệng: "Số mạng của bà Chu cũng đâu có tệ, Chu tiểu thư dáng dấp xinh đẹp như vậy, chắc hẳn có ít chàng trai theo đuổi!"

      Chu Noãn nghe như thế, cúi đầu cười tiếng, làm như e lệ, hướng về phía Ôn Giai Nhân cám ơn: "Cám ơn dì Ôn." Sau đó nhàng nâng mắt lên, nhanh chóng quan sát Lý Tình Thâm chút, sắc mặt ửng đỏ.

      "Chu tiểu thư hiểu chuyện, so với Tình Thâm nhà chúng tôi tốt hơn nhiều, nửa ngày ra chữ, tại sắp tốt nghiệp đại học sao?" Ôn Giai Nhân nở nụ cười, hỏi.

      "Dạ, sang năm nghỉ hè liền tốt nghiệp." điệu của Chu Noãn nhu nhu trả lời.

      "Học đại học nào?" Ôn Giai Nhân lại hỏi.

      "MIT." Chu Noãn đáp.

      Ôn Giai Nhân kinh ngạc chút, sau đó quay đầu nhìn về phía Lý Tình Thâm: "Tình thâm, Chu tiểu thư học chung trường đại học với con đấy."

      Lý Tình Thâm chỉ là chút để ý "Dạ" tiếng.

      Lăng Mạt Mạt ngồi ở bên người bà cố, hai người chuyện rất tiếng, liền bị câu chuyện bên này hấp dẫn.

      "Ở MIT con từng nghe qua Lý thiếu gia diễn giảng, cũng có học lớp của Lý thiếu gia dạy." Chu Noãn nở nụ cười, .

      Thanh của thong thả giống như tơ lụa, Lăng Mạt Mạt nhìn về phía Chu Noãn, xinh đẹp dịu dàng, tư thế ngồi quy củ, có thể nhìn ra được tiếp nhận qua giáo dục tử tế.

      Chu Noãn thấy Lăng Mạt Mạt nhìn mình, liền khẽ mỉm cười với , có nhe răng: " là Lăng Mạt Mạt, tôi biết , ca khúc của rất êm tai."

      Lăng Mạt Mạt nghĩ tới Chu Noãn đột nhiên lại chuyện với mình, đầu tiên là sững sờ, sau đó mới cười trả lời câu: "Cám ơn."

      " cần khách khí." Chu Noãn thoải mái trả lời.

      Bà Chu nghe được Chu Noãn chuyện với Lăng Mạt Mạt, lập tức nắm chặt thời cơ, mang nghi vấn trong lòng, hỏi tới: "Vị Lăng Mạt Mạt tiểu thư này là bạn của Lý thiếu gia?"

      Lăng Mạt Mạt nghe được lời này, theo bản năng liếc mắt nhìn Lý Tình Thâm, phát Lý Tình Thâm cúi đầu, mặt mày mơ hồ thoáng dịu dàng, mặt đỏ lên, cũng cúi đầu theo.

      Ôn Giai Nhân lập tức xác định được nghi ngờ của bà Chu, liền cười : "Bà Chu, bà hiểu lầm rồi, Mạt Mạt
      [​IMG]

    4. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 571: đại thần, hay là Enson? (1)

      Lăng Mạt Mạt càng lúc càng choáng váng, có chút theo được suy nghĩ của Lý Tình Thâm, ngây ngốc nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm, "À?" tiếng.

      Lý Tình Thâm thu lại ánh mắt, nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt, trời trả lời, mặc dùn Lăng Mạt Mạt biết hỏi vậy là vì mục đích gì nhưng vẫn ngoan ngoãn trả lời: " lớn"

      Lý Tình Thâm phối hợp gật đầu cái, nghiêm trang : " cũng cảm thấy hai mươi bảy tuổi vẫn chưa có già, kết hô cũng có gì kì quái, có phải ?"

      Rốt cuộc Lăng Mạt Mạt cũng hiểu được ý nghĩa câu hỏi khi nãy của Lý Tình Thâm, nhất thời cười lên, nghịch ngợm trừng hai mắt, : "Hai mươi bảy tuổi cũng , rất nhiều người kết hôn rồi."

      " sao?" Lý Tình Thâm hỏi ngược lại câu.

      Lăng Mạt Mạt đặc biệt nghiêm túc nhìn Lý Tình Thâm gật đầu.

      Lý Tình Thâm nhíu mày, trầm tư chút, sau đó lại nhíu mày, : "Cho dù đó là , nhưng cũng là người danh giá, cần phải nhờ vào người mai mối ."

      Lăng Mạt Mạt nhìn bộ dáng khổ sở của Lý Tình Thâm, nhịn được che miệng cười, mặt mày cong cong, xinh đẹp lạ thường, tâm tình Lý Tình Thâm tốt, cong khóe môi, phun ra câu: "Huống chi, cái Chu tiểu thư đó, cũng phải là người muốn."

      Bởi vì đêm nay trở thành buổi coi mắt, tâm tình đè nén lâu rồi, bây giờ nghe Lý Tình Thâm như vậy, đáy lòng tự chủ được mà thoải mái hơn nhiều, cả tinh thần cũng phấn chấn theo, quơ quơ ngón tay, mặt tò mò, hỏi: "Thầy, vậy muốn người như thế nào?"

      Lý Tình Thâm nhìn bộ dáng Lăng Mạt Mạt đáng như vậy, mặt mày giản ra, mỉm cười: " cho em biết!"

      Lăng Mạt Mạt chu mỏ cái, hơi mất hứng phun ra hai chữ: "Hẹp hòi!"

      Lý Tình Thâm bị khinh thường, cũng tức giận, chỉ là nhìn chằm chằm phía trước, chuyên chú
      [​IMG]

      Chương 573: đại thần hay là Enson (3)[​IMG]

      Tại sao có chút phản ứng với lời khen vừa rồi của , hẳn là nên vui vẻ chút chứ, có phải là thích hay cho nên mới chẳng thèm có phản ứng gì.

      Lăng Mạt Mạt nghĩ nghĩ lại, muốn tiếp tục dò xét Lý Tình Thâm, nhưng sợ khi mình dò xét lại bị biết được thích .

      Haizzz, là quá mâu thuẫn!

      Lăng Mạt Mạt nhịn được nhíu mày, vẻ mặt buồn thiu.

      ra cảm giác người lại thần kỳ như vậy!

      Khiến nhịn được dừng tầm mắt người , khiến nhịn được trong lòng lo được lo mất!

      Lăng Mạt Mạt hạ mí mắt mím môi nhìn cảnh vật ngoài cửa sổ.

      Rất nhanh liền đến dưới lầu nhà , Lăng Mạt Mạt vẫy tay với Lý Tình Thâm, lời tạm biệt: “Thầy, hẹn gặp lại!”

      “Ùm.” Lý Tình Thâm nhàn nhạt gật đầu, khẽ : “Hẹn gặp lại!”

      Mặc dù Lăng Mạt Mạt quen thái độ hờ hững của Lý Tình Thâm nhưng vào giờ phút này phát đáy lòng mình có chút thất vọng.

      trăm ngàn lần tình nguyện đẩy cửa xe, nhùng nhằng xuống xe.

      Mặc dù Lăng Mạt Mạt muốn xuống xe nhưng vẫn phải xuống, đứng bên lề đường nhàng đóng cửa xe lại, cười với Lý Tình Thâm sau đó liền xoay người mang theo vài phần lưu luyến rời lên lầu.

      đúng là hết thuốc chữa còn chưa rời khỏi bắt đầu nhớ , nhớ đến hận thể cứ như vậy xoay người chạy trở lại vào trong xe của !

      Cho dù chỉ nhìn

    5. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 575: đại thần hay là Enson? (5)
      Edit: rubymoon2710

      Đón xe, địa chỉ, liền hướng về phía tòa cao ốc ES, dọc theo đường , đáy lòng Lăng Mạt Mạt có chút thấp thỏp.

      Rất nhanh đến nơi.

      Khu vực bên trái ở tầng của ES là phòng cà phê lớn, dưới trường hợp bình thường mở cửa cho người ngoài, căn bản đều là nơi tụ tập chuyện của nhân viên trong ES và các ca sĩ chuyện hợp tác.

      Lăng Mạt Mạt vừa vào cửa ES, có nhân viên phục vụ đến kéo cửa ra, khom người về phía , tươi cười làm động tác "Xin mời",: "Lăng tiểu thư, mời bên này."

      Lăng Mạt Mạt theo nhân viên phục vụ vào gian phòng vô cùng lịch tao nhã, đẩy cửa ra, Lăng Mạt Mạt mới phát bên trong có vài người ngồi.

      Tất cả mọi người đều quay đầu nhìn Lăng Mạt Mạt, Lăng Mạt Mạt bị nhìn có chút biết làm sao, chỉ có thể nâng môi, khẽ cười.

      Lý Tình Thâm giương mắt trông thấy Lăng Mạt Mạt, mặt lộ ra nụ cười, chỉ chỉ chỗ ngồi trống bên cạnh mình, : "Ngồi ở đây ."

      Lăng Mạt Mạt ngoan ngoãn đến bên cạnh Lý Tình Thâm, ngồi xuống.

      Lý Tình Thâm bưng lên bình trà tinh xảo trang nhã bàn, rót cho Lăng Mạt Mạt ly trà hoa lài,đưa tới trước mặt , Lăng Mạt Mạt lúc này mới buông lỏng ít, khi đôi tay nhận lấy ly trà, cẩn thận đụng vào bàn tay ấm áp khô ráo của Lý Tình Thâm, trong nháy mắt đó như có dòng điện lan truyền khắp toàn thân, khuôn mặt của Lăng Mạt Mạt đỏ lên, mất tự nhiên giọng câu: "Cảm ơn."

      Lý Tình Thâm lại ngồi bình tĩnh giống như có xảy ra chuyện gì, tư thái ưu nhã thong dong, cái tay nhàng đặt lên bàn, ngón tay ngừng cọ vào phần da thịt vừa mới bị chạm qua, phía dường như còn lưu lại cảm giác nóng rực.

      " giờ Lăng tiểu thư đến, Lý thiếu gia, chúng ta có thể bắt đầu chuyện hợp tác rồi chứ?" người đàn ông trung niên ngồi ở trước mặt Lăng Mạt Mạt dẫn đầu mở miệng,: "Thẩm Lam Triết rất coi trọng album mới 《 tâm đơn 》đứng đầu kia của Lăng tiểu thư, điều kiện để ta đồng ý tham gia bộ phim điện ảnh lần này của chúng tôi chính là muốn Lăng tiểu thư hát bài hát này làm ca khúc chủ đề, cho nên, hôm nay hẹn Lý thiếu gia cùng những vị lãnh đạo của ES, còn có Lăng tiểu thư ở đây, chính là muốn về vấn đề này."

      ra là việc công, kho trách Lý Tình Thâm bảo trang điểm và ăn mặc trang nhã.

      Đáy lòng Lăng Mạt Mạt suy nghĩ chút, liền ngẩng đầu lên, lúc này mới phát ra người cùng mình quay MTV 《 Tâm đơn 》Thẩm Lam Triết cũng ở đây.

      Thẩm Lam Triết thấy Lăng Mạt Mạt nhìn mình, liền hé mắt, lộ ra nụ cười thân thiện, mở miệng : "Đúng vậy, bởi vì sau khi xem qua kịch bản bộ phim lần, tôi liền cảm thấy Lăng tiểu thư phù hợp với bài hát này nhất."

      Quan trọng nhất là, khi ta hợp tác cùng với Lăng Mạt Mạt, có ấn tượng cực kỳ tốt với
      [​IMG]

      Chương 577: đại thần hay là Enson? (7)
      Edit: rubymoon2710

      "Lý thiếu gia, vui khi có thể hợp tác cùng ngài và Lăng tiểu thư, biết có thể có số điện thoại của Lý Thiếu gia hay ? Có chuyện gì có thể trực tiếp liên lạc."

      Lý Tình Thâm tiếng nào, chỉ là vươn tay, cầm lấy cây bút, viết số điện thoại của mình vào.

      "Nhân tiện Lăng tiểu thư cũng viết ra số điện thoại của mình , dù sao mọi người cũng hợp tác cùng nhau."

      Lúc Lý Tình Thâm viết xong, Thẩm Lam Triết lại bổ sung.

      Lý Tình Thâm mặc dù biết Thẩm Lam Triết có ý đồ với Lăng Mạt Mạt, nhưng ngại vì hợp tác, ngộ nhỡ thực có chuyện gì quan trọng, đúng là vẫn cần phải liên lạc.

      Cho nên. sau khi Lý Tình Thâm viết xong số điện thoại của mình, đầu ngòi bút khẽ dừng chút, đem số điện thoại của Lăng Mạt Mạt viết ra.

      Lăng Mạt Mạt ngồi bên, thây cảnh tượng như vậy, nhịn được giật giật khóe miệng, đáy lòng thầm có chút oán hận!

      Lý Tình Thâm biết Thẩm Lam Triết có ý tứ với , tại sao còn viết ra số điện thoại của . Chẳng lẽ thể câu, có chuyện gì liên lạc với là được rồi sao?

      ràng vừa rồi thấy được Thẩm Lam Triết nắm tay của rất lâu, nếu phải cứng rắn rút cánh tay ra, Thẩm Lam Triết nhất định buông! Mà Lý Tình Thâm lại còn thoải mái mang bán ?

      Đáy lòng Lăng Mạt Mạt có chút oán giận, thầm đem Lý Tình Thâm mắng trận trong lòng, ngồi ở chỗ, cũng thèm nhìn Lý Tình Thâm.

      lúc thầm ảo não, trong lúc bất chợt điện thoại của vang lên, cầm lên, lại phát là số lạ gửi tin nhắn đến, câu đơn giản: 【 Đoán xem tôi là ai? 】

      Lăng Mạt Mạt đối với những tin nhắn nhàm chán kiểu này cũng có hứng thú, thèm để ý đến, nhưng hơn phút sau, điện thoại di động lại lần nữa vang lên, quấy rầy Lý Tình Thâm bên cạnh, nghiêng đầu sang.

      Lăng Mạt Mạt mở tin nhắn: 【 Tôi là Thẩm Lam Triết, rất vui vì lại được hợp tác với . 】

      Vừa mới có số điện thoại, người này tới quấy rầy .

      Lăng Mạt Mạt vốn muốn trả lời tin nhắn, nhưng vừa nâng mắt, thấy Lý Tình Thâm nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, con ngươi khẽ quay lòng vòng, đáy lòng dâng lên ý tưởng muốn thử dò xét Lý Tình Thâm chút, vì vậy liền nhắn lại cho Thẩm Lam Triết: 【 Tôi cũng rất vui khi có thể lại hợp tác cùng với ! 】

      Gửi xong tin nhắn, Lăng Mạt Mạt liền cất điện thoại di động, mà Lý Tình Thâm nhanh chóng lạnh nhạt quay đầu.

      Chỉ trong chốc lát, điện thoại của Lăng Mạt Mạt lại lần nữa vang lên, đáy lòng Lăng Mạt Mạt mặc dù cực kỳ muốn để ý đến Thạch Lam Triết, nhưng nhìn bộ dạng điềm nhiên như có việc gì của Lý Tình Thâm, liền giận dỗi tiếp tục gửi tin nhắn.

      Thời gian từng chút trôi , vất vả mới đến năm giờ, mọi người lúc này mới xong việc hợp tác, rối rít lời tạm biệt.

      Lăng Mạt Mạt nghiêng đầu, đầu tiên là liếc mắt nhìn Lý Tình Thâm, phát đều bình thản trước sau như , đảo tròn mắt,
      [​IMG]

      Chương 579: đại thần hay là Enson? (9)

      Editor: Tiểu Ốc - DĐLQĐ

      Là Enson.

      Cuộc điện thoại kết thúc nhưng Lăng Mạt Mạt vẫn duy trì tư thế nghe điện thoại.

      Cuộc điện thoại của Enson giống như chậu nước lạnh ở nơi cực kỳ lạnh trong mùa đông dội xuống khiến tỉnh táo lại trong nháy mắt!

      cứng ngắc đứng yên tại chỗ, lúc lâu sau vẫn nhúc nhích được!

      thế nhưng lại quên mất Enson!

      Trong những ngày cố gắng khắc chế tình cảm của mình đối với Lý Tình Thâm này, ném Enson ra đằng sau!

      Lăng Mạt Mạt muốn hít thở, nhưng lại cảm thấy có chút vô lực, từ từ cầm điện thoại đến trước mặt của mình, thấy màn hình có rất nhiều thông báo nhắc nhở, ấn vào và phát Enson gửi cho nhiều tin nanh như vậy.

      mở ra.

      【 Ngủ ngon, mơ đẹp. 】 Bổ sung thêm hình mặt cười.

      【 Ngủ ngon, nhớ đắp kín chăn, tối nay hạ nhiệt độ đấy. 】

      【 Ngủ ngon. 】

      【 Ngủ ngon, tối nay có gió, nhớ đóng chặt cửa sổ, đắp kín chăn, cẩn thận bị cảm lạnh đó. 】

      Mỗi ngày đều có tin nanh, chưa bao giờ dừng lại.

      Bàn tay mảnh khảnh cầm điện thoại di động của Lăng Mạt Mạt bắt đầu khẽ run rẩy.

      Đáy lòng có loại cảm xúc thành lời quay cuồng, giống như là tự trách, giống như là ảo não

      Thẩm Lam Triết thấy Lăng Mạt Mạt thoáng cái biến thành bộ dáng này, tò mò biết ai gọi điện thoại tới và những gì, lập tức quan tâm hỏi thăm: "Sao vậy? Xảy ra chuyện gì à?"

      Lăng Mạt Mạt hồi hồn khẽ chớp chớp mắt, hề để ý tới Thẩm Lam Triết liền vội vội vàng vàng câu: " xin lỗi, tôi phải rồi!"

      Sau đó cũng đợi Thẩm Lam Triết đáp lại, lập tức chạy mất quay đầu lại.

      Lăng Mạt Mạt chặn chiếc taxi, nhanh chóng chui vào, "Hoàng cung" , sau đó liền trầm mặc nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ.

      Tay vẫn luôn nắm chặt chiếc điện thoại di động.

      Trong đầu mảnh hỗn loạn.

      Người đó còn vĩ đại hơn cả màn đêm rộng lớn, khi bị Lý Tình Thâm giáng cho cái tát, vào lúc bất lực nhất, đơn nhất, chính Enson phái người đón đến hoàng cung, sau đó ôm , che chở , nghe kể khổ.

      Khi quay phim MTV, chỉ với câu là sợ độ cao, liền điều diễn viên đóng thế tới.

      Từ khi bước vào Làng Giải Trí đến bây giờ, trải qua bao nhiêu lần khổ sở bi thương rơi nước mắt, vẫn luôn ở bên cạnh , kiên nhẫn nghe kể khổ, sau đó khích lệ , giúp đỡ .

      Quan trọng hơn là, khi tặng cho nụ hôn sâu, khi da thịt gần kề, ghét, mà thậm chí, còn rất thích.

      Mặc dù biết hình dáng của như thế nào, mặc dù biết tương lai của ra sao.

      Nhưng mà, Enson sớm ăn sâu bén rễ ở đáy lòng .

      sớm hòa chung dòng máu trở thành thể, biết rất , mình căn bản thể nào dứt khỏi được, cũng thể nào thương được!

      Hơn nữa, thương từ trước, nên càng thương hơn.

      bỏ được Enson, vậy Lý Tình
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :