1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hào Môn Thịnh Sủng: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 490: Sóng gió nổi lên ở làng giải trí (10)

      "Vì khi mở đầu buổi biểu diễn, xuất sai lầm, cho nên, bắt đầu ngày mai, em phải gia tăng rèn luyện." Lý Tình Thâm giống như căn bản có nghe được lời Lăng Mạt Mạt , tự nhiên dặn dò.

      Lăng Mạt Mạt nhìn ra Lý Tình Thâm bỏ rơi lời của mình, nhíu mày, cứng rắn cắt đứt lời Lý Tình Thâm , cam lòng lên giọng, "Lý Tình Thâm!"

      Đây là lần đầu tiên Lăng Mạt Mạt gọi thẳng tên Lý Tình Thâm, cả tên cả họ.

      Gọi đến nỗi cả người Lý Tình Thâm khẽ giật mình, lại bình tĩnh đưa mắt nhìn sang , trong con ngươi đen nhánh của thoáng lên chút kiên trì, ánh mắt Lý Tình Thâm lóe lên, bộ dạng vẫn lạnh lùng bình thản như cũ: "Sau buổi biểu diễn ở thành phố X, kế tiếp chính là tour biểu diễn cả nước. Em muốn tới nơi nào trước?"

      Lăng Mạt Mạt tức giận gần như muốn nổ tung, " cần bỏ qua vấn đề của em, rốt cuộc định trợ giúp Trần Uyển Như sao?"

      Lý Tình Thâm dừng chút, chút để ý trả lời: "Tôi cho là biểu của tôi để cho em biết đáp án."

      Lăng Mạt Mạt thấy Lý Tình Thâm vẫn có thể tỏ ra việc liên quan đến mình như thế, trong lòng khẽ lạnh, nắm chặc bàn tay, : " cũng biết ấy thích "

      Lý Tình Thâm nhàng mở trừng hai mắt, biểu tình lạnh nhạt như cũ: "Vậy thế nào?"

      Lăng Mạt Mạt nhìn thấy Lý Tình Thâm đứng ở trước mặt của mình ra những lời như thế, nét mặt của có chút trở nên kinh ngạc, đáy mắt tràn đầy kinh ngạc, cái gì gọi là vậy thế nào? Trần Uyển Như rút lui khỏi Làng Giải Trí, thậm chí rơi vào kết quả tiếng xấu, thể nào biết. Trần Uyển Như hình thành định và thay đổi thích nhiều năm như vậy, mặc dù thích ấy, nhưng dầu gì bọn họ từng là đồng bạn hợp tác, tại sao có thể giống như người có chuyện gì, tỏ ra bình tĩnh như vậy?

      Lý Tình Thâm hơi suy tư chút, mở miệng: "Mạt Mạt, cái chỗ ngồi Nhất Tỷ trong giới nhạc đó, Trần Uyển Như và Giản Thần Hi là hai đối thủ lớn của em, bây giờ bọn họ gặp những chuyện này, vừa lúc em có thể bắt được cái ghế Nhất Tỷ, đây là cơ hội rất khó có được, cho nên, Mạt Mạt, trong lúc quan trọng này, việc em cần làm lúc này là cách ngàn dặm, bảo vệ tốt mình."

      Đáy lòng Lăng Mạt Mạt hoàn toàn nguội lạnh, vốn là đối với cái ví trí Nhất Tỷ đó mà chạy theo như vịt, nhưng ràng bây giờ xuôi tay có thể đụng rồi, lại đột nhiên cảm thấy hết hào hứng.

      "Cái giải thưởng này có thay đổi cũng đến được phiên em, huống chi Trần Uyển Như bị hãm hại, ấy rất với em, làm sao em có thể ngồi mát ăn bát vàng như thế?"

      Lý Tình Thâm trầm mặc lâu, phun ra bốn chữ: "Mỗi người có số mệnh, chỉ có thể trời cao chiếu cố em."

      "Chiếu cố sao?" Lăng Mạt Mạt cảm thấy hai chữ này, cực kỳ châm chọc.

      "Mạt Mạt, Bình thẩm đoàn hủy bỏ tư cách của Trần Uyển Như, đây còn cách nào thay đổi, mặc dù Trần Uyển Như là bị hãm hại, nhưng bây giờ chúng ta có giải thích, cũng có bao nhiêu người biết tin tưởng em. Em mới vào cái vòng này lâu, hiểu được, rốt cuộc áp lực dư luận lớn bao nhiêu, kinh khủng bao nhiêu. Có lúc, thực tế chính là như vậy, cũng phải em có thực lực mà có thể bắt được giải thưởng, nhiều khi cũng là dựa vào vận số."

      Lần đầu tiên Lý Tình Thâm chịu kìm nén, giải thích cho người ta, ngưng mắt nhìn mặt , giọng điệu nhu hòa: "Mạt Mạt, nếu Trần Uyển Như tồn tại ở Làng Giải Trí, dù ở mười năm, em cũng lấy được chỗ ngồi danh ca Nhất Tỷ."

      Chương 491: Bất ngờ ở buổi lễ trao giải (1)

      Lần đầu tiên Lý Tình Thâm chịu kìm nén, giải thích cho người ta, ngưng mắt nhìn mặt , giọng điệu nhu hòa: "Mạt Mạt, nếu Trần Uyển Như tồn tại ở Làng Giải Trí, dù ở mười năm, em cũng lấy được chỗ ngồi danh ca Nhất Tỷ."

      "Dĩ nhiên, mặc dù Trần Uyển Như có xảy ra chuyện này, như vậy còn có Giản Thần Hi, em cũng tương tự lấy được chỗ ngồi danh ca Nhất Tỷ, cho nên, vận số lần ngày đối với em mà là vô cùng quan trọng, em phải nắm chặt được, sau đó đổi lấy thời gian năm vững chắc, tin tưởng tôi, đến lúc đó, em tuyệt đối là minh tinh danh ca chói mắt ai bằng, mà giấc mộng của em cũng được thực ."

      Lý Tình Thâm những thứ này, Lăng Mạt Mạt hiểu toàn bộ, nhưng có cách nào trơ mắt chứng kiến kết quả của Trần Uyển Như như vậy, mà còn có thể yên tâm thoải mái thắng dùng võ cầm chiếc cúp.

      Người đời luôn thấy Trần Uyển Như rêu rao kiêu ngạo, nay thanh danh ấy rơi vào kết quả tiếng xấu như thế, ai còn can thiệp tới áp lực và thê thảm đó?

      biết cảm giác phong quang rơi vào trong bóng tối, cho nên, lòng khát vọng có thể che đậy giấu kín gièm pha cho Trần Uyển, sau đó chờ mọi chuyện thối lui, Trần Uyển Như vẫn là Trần Uyển Như.

      Mặc dù Trần Uyển Như đè thêm mười năm, hai mươi năm, cục diện của cũng đều tốt hơn tại.

      Lăng Mạt Mạt lắc đầu cái: "Em làm được."

      Nét mặt Lý Tình Thâm có chút trở nên vui, Lăng Mạt Mạt cắn cắn môi dưới, vươn tay, nhàng lắc lắc ống tay áo Lý Tình Thâm, điệu mềm nhũn mở miệng: "Thầy, những thứ này em đều biết, cũng hiểu, em cũng biết vì tốt cho em, nhưng mà, em vẫn làm được"

      khuôn mặt nhắn của Lăng Mạt Mạt chất đầy nụ cười lấy lòng: "Thầy, em muốn dựa vào cố gắng của mình đạt tới chỗ ngồi Nhất Tỷ, cho nên, hãy giúp Trần Uyển Như chút thôi"

      Giọng Lăng Mạt Mạt đến cuối cùng, dẫn theo chút ý làm nũng và ngây thơ.

      rất lâu rồi Lăng Mạt Mạt có khả ái làm nững với Lý Tình Thâm như vậy nữa, Lý Tình Thâm nhìn khả ái như vậy, đáy lòng hơi run rẩy, ánh mắt mềm nhũn rất nhiều, giọng cũng mềm xuống: "Đừng ngây thơ như vậy."

      Lăng Mạt Mạt cong cong môi, "Thầy, cái này người ta gọi ngây thơ, gọi là thiện lương, thầy đồng ý , đồng ý đồng ý "

      " được làm nũng!" Lý Tình Thâm rút tay áo của mình từ tay của Lăng Mạt Mạt ra, lui về phía sau môt bước, con ngươi vẫn bình tĩnh như cũ: "Mạt Mạt, có số việc căn bản phải em nghĩ đơn giản như vậy, nhất là trong cái vòng người này, càng thể nào có người đơn giản."

      Lý Tình Thâm dừng chút, nhìn Lăng Mạt Mạt trầm mặc chốc lát, lại mở miệng: "Trần Uyển Như càng phải như vậy."

      Chân tướng tình, có lẽ tất cả mọi người ES tin rằng là Giản Thần Hi hãm hại Trần Uyển Như, nhưng mà, chỉ có lúc biết những chuyện này, lòng dạ biết .

      Trần Uyển Như là người như thế nào, chỉ cần ta muốn, sao Giản Thần Hi lại có thể động được được phần của ?

      Chỉ là cũng có nghĩ đến Trần Uyển Như biết cái nàycó thể hủy mình mà nhường chỗ ngồi cho Lăng Mạt Mạt.

      phải là có rung động, phải là có tin tưởng.

      Cũng phải là thờ ơ, chỉ có qua người, làm người bỏ ra giữ lại chút nào, mới có thể cực kỳ quý trọng người khác bỏ ra giữ lại chút gì đối với mình

      Cho nên, tương kế tựu kế, là phương thức duy nhất Lý Tình Thâm có thể hồi báo lại cho Trần Uyển Như.

      Chỉ có như vậy, tên Trần Uyển Như, tự mình hy sinh mới đáng!

      Chương 492: Buổi lễ trao giải ngoài dự liệu (2)



      Chỉ có như vậy, tên Trần Uyển Như kia, làm vật hy sinh mới đáng giá!


      Ánh mắt Lý Tình Thâm nhất thời trở nên có chút sắc bén mà nghiêm túc: "Đương nhiên, mặc kệ chân tướng rốt cuộc là như thế nào, Lăng Mạt Mạt, tất cả tiền đặt cược công ty ES đều thân em, cho nên riêng gì vì em mà còn là công ty, bây giờ phải lúc em hành động theo cảm tính! nên cẩn thận, hủy diệt mình!"

      Lăng Mạt Mạt nghe như vậy, cảm thấy đáy lòng truyền đến ray rứt, làm nũng cầu xin như vậy, thờ ơ thôi, vậy mà còn nghi ngờ Trần Uyển Như?


      Làm sao có thể lãnh huyết vô tình như vậy?

      Có phải hay gần đây Lý Tình Thâm rất tốt với , cho nên căn bản quên người bạc tình nhạt nhẽo như thế nào?

      Lăng Mạt Mạt nhìn khuông mặt khuynh thành gần trong gang tấc, đột nhiên trở nên có chút thất vọng.

      Lý Tình Thâm hơi nheo mắt lại nhìn lăng Mạt Mạt, như muốn từ trong nét mặt của nhìn ra suy nghĩ trong lòng .

      biết này này có bao nhiêu cố chấp, chuyện nhận định cách nào sửa đổi, bất luận tốn bao nhiêu võ mồm, cũng tin tưởng tất cả là tuồng kịch Trần Uyển Như tự biên tự diễn.

      cũng biết bây giờ trong lòng này có bao nhiêu bất mãn với , nhưng cuối cùng có lúc, hiểu dụng tâm lương khổ của .

      Nghĩ đến đây, Lý Tình Thâm mới lại mở miệng, nhàn nhạt dặn: "Nhớ kỹ lời của thầy, đừng phá tất cả."



      Lăng Mạt Mạt biết Lý Tình Thâm quyết tâm muốn giúp Trần Uyển Như.

      Về đến nhà, ngay cả hứng thú chuyện phiếm với Enson cũng có.

      lên mạng xem những tin tức về Trần Uyển Như, càng xem đáy lòng càng khó chịu.

      nghĩ đến cảnh tượng lần đầu tiên mình gặp Trần Uyển Như, khắp người chị ấy có mùi vị phong trần, nhưng lại nhìn ra cao ngạo như vậy, giống như hoa sen nở trong vũng bùn thoạt nhìn vô tâm, lại hết lần này đến lần khác giúp đỡ , thậm chí còn vì , ra tay đánh Giản Thần Hi mấy bạt tay chị ấy còn với mình, trong vòng tròn này ranh giới cuối cùng người có đạo đức, cần đấu với người ta, nếu chỉ biết thua mà thôi? Trần Uyển Như bởi vì câu châm chọc của Giản Thần Hi quan trọng, mà ở lễ trao giải giúp đòi trở về!


      Trần Uyển Như vì làm nhiều như vậy, bây giờ chị ấy xảy ra chuyện, muốn ngồi yên quan tâm sao?

      làm được là làm được.

      Có lẽ giống như lời Lý Tình Thâm, rất ngây thơ, rất đơn thuần, hoặc là , rất ngốc.

      Cơ hội đến dễ như vậy, đổi lại là ai, sớm vô cùng vui mừng, đâu có còn tâm tình bận tâm cái gọi là bạn bè kia?

      Nhưng phải là bọn họ, là Lăng Mạt Mạt, nhạc là ước mơ của , nhất tỷ là mục tiêu của , nhưng muốn bị những thứ ích lợi cùng vinh quang này mà mai lương tâm mình.

      Tất cả người thế giới giúp Trần Uyển Như, mà muốn dùng năng lực của mình giúp Trần Uyển Như!

      Nghĩ tới đây, Lăng Mạt Mạt mím chặt môi, thầm quyết định!

      Giản Thần Hi, tôi nghĩ đến lúc đó, tôi mặt đối mặt quyết đấu với trận!

      Bây giờ khiến cho Trần Uyển Như chịu đựng như vậy, giống như thế, tôi cũng để cho dễ chịu dù chỉ chút!

      Lăng Mạt Mạt nghĩ đến đây, vẻ mặt trở nên đặc biệt nghiêm túc, đáy mắt sáng rực lên.



      Chương 493: Buổi lễ trao giải ngoài dự liệu (3)


      Lăng Mạt Mạt nghĩ đến đây, vẻ mặt trở nên đặc biệt nghiêm túc, đáy mắt sáng rực lên.

      Giản Thần Hi thích Lục Niệm Ca bao nhiêu, trong lòng Lăng Mạt Mạt ràng nhất.

      Nếu đối với giản tia nắng ban mai như vậy tâm ngoan thủ lạt, người phụ nữ vì đạt được mục đích từ thủ đoạn mà , cái gì cũng có thể buông tha, lại sau nhiều năm như vậy, ta vẫn chỉ túm chặt lấy Lục Niệm Ca.

      cái thế giới này người có thể chân chính ngược được Giản Thần Hi, sợ chỉ có Lục Niệm Ca mà thôi.

      **•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

      Tiếp theo tất nhiên là đồng ý bữa tiệc chưa xong, ra Lăng Mạt Mạt có thể nhất định phải tham gia, chỉ là tìm thời cơ.

      Đợi khoảng nửa tháng, cuối cùng gặp được.

      Cũng là bữa tiệc, sau khi chấm dứt, có người đề nghị đến "Bóng đêm" uống rượu, Lăng Mạt Mạt nhớ là ai, mở miệng mời .

      Từ sau khi Giản Thần Hi được rửa nhục, những bữa tiệc này còn tư cách để tham gia nữa, ngược lại Lục Niệm Ca, cách quãng tham gia hai buổi.

      Lăng Mạt Mạt thích quán bar, nhìn thấy người giống Lục Niệm Ca bị người ta ôm vai, ánh mắt sáng lên, cười tươi, gật đầu đồng ý.

      Lục Niệm Ca thấy đồng ý, lại thấy nhiều người như vậy, cũng gật đầu đồng ý theo.

      nhóm người lái xe đến "Bóng đêm".

      Dĩ nhiên thuê phòng tốt nhất.

      Lúc này, bên ngoài "Bóng đêm" là đêm khuya yên tĩnh, nhưng bên trong "Bóng đêm" là tiếng động ồn ào lớn vừa mới bắt đầu.

      Quán bar "Bóng đêm", Lăng Mạt Mạt rất quen thuộc, khi với Giản Thần Hi còn là sinh viên, Giản Thần Hi thường đến đây hát.

      Lăng Mạt Mạt theo bản năng quay đầu nhìn sân khấu giữa trung kia, còn tồn tại như cũ, qua thời gian lâu như vậy, từng sửa chữa, càng lúc càng tráng lệ.

      Ánh mắt Lăng Mạt Mạt hơi dao động, đột nhiên dừng bước lại, sững sờ nhìn sân khấu kia.

      Đoàn người qua bên cạnh , có người tinh mắt thấy Kăng Mạt Mạt đứng im tại chỗ, lên tiếng gọi: "Mạt Mạt, ngần người gì thế? Nhanh lên !"

      tiếng gọi này Lục Niệm Ca vốn chuyện với người khác tự chủ nghiêng đầu, nhìn thoáng qua Lăng Mạt Mạt, phát ánh mắt nhìn thẳng về phía, ta theo ánh mắt của nhìn qua, sau đó sắc mặt lập tức trở nên trắng xanh!

      Sân khấu kia!

      Nhưng ta nhớ , ta từng vì , mình ở trong này đánh nhau với nhiều người, lại còn vì bảo vệ , trở thành đệm thịt ôm từ ngã xuống!

      Ký ức trước kia trong nháy mắt tất cả đều ở trong đầu của .

      Đáy mắt Lục Niệm Ca lóe lên ngừng, cho đến khi ta bị người ta đẩy cái, lúc hoàn hồn, Lăng Mạt Mạt vốn nhìn chằm chằm vào sân khấu, xa rồi.

      "Niệm Ca, cậu phát ngốc gì thế?"

      " có việc gì." Lục Niệm Ca lắc đầu, nhìn bóng lưng Lăng Mạt Mạt, nghĩ vừa rồi kia, có phải cũng nhớ lại những chuyện này ?

      Khi Lục Niệm Ca vào trong phòng, rượu lên đầy bàn, người lẩn vào vòng tròn này, đều có thể chơi đùa, chỉ chốc lát khí trong phòng liền đến chỗ cực hạn, Lục Niệm Ca có thể là nhớ lại, tâm tình có chút xuống, người ly rượu đến trút chén.

    2. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 494: buổi lễ trao giải ngoài dự đoán (4)

      Lăng Mạt Mạt ngồi ở trong góc, yên tĩnh nghich điện thoai, trong lòng thầm tính toán, đợi qua nữa giờ nữa, tiếng động mà đứng lên, ra khỏi Bar Bóng Đêm.

      Trước cửa Bar Bóng Đêm có rất nhiều xe taxi, nhưng Lăng Mạt Mạt lên xe, mà đứng dưới ánh đèn ven đường đợi chút.

      So với thời gian dự đoán sớm hơn chút, liền nhìn thấy chiếc BMW quen thuộc xuất trong tầm mắt của , sau đó xe dừng lại ở trước mặt , cửa sổ xe trượt xuống, chính là khuôn mặt tái nhợt của Lục Niệm Ca.

      Lục Niệm Ca nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt lúc, liền cởi dây an toàn, xuống xe, mở cửa xe bên cạnh tài xế, quay đầu, với Lăng Mạt Mạt, giọng điệu ràng: "Lên xe , chở em."

      Lăng Mạt Mạt vẫn gì, Lục Niệm Ca lại bổ sung câu: " có ý gì khác, chỉ muốn tiễn em đoạn."

      Lăng Mạt Mạt đứng ở bên đường, chính là chờ Lục Niệm Ca, bây giờ nghe ta như thế, cũng muốn giả mù sa mưa mà cự tuyệt, hơi rũ mắt, : "Làm phiền ."

      Sau đó Lăng Mạt Mạt khom lưng bước lên xe, Lục Niệm Ca nhàng đóng cửa lại, lần nữa lên xe, hỏi: "Đến đâu?"

      Lăng Mạt Mạt đọc địa chỉ, Lục Niệm Ca lập tức nhấn chân ga rời .

      Dọc theo đường hai người đều rất trầm mặc, khí có chút xấu hổ, Lục Niệm Ca năm lần bảy lượt thông qua kính chiếu hậu nhìn Lăng Mạt Mạt, lần cuối cùng, Lăng Mạt Mạt bất ngờ năng tầm mắt, vừa vặn bắt được tầm mắt của ta, Lục Niệm Ca có chút xấu hổ gấp rút quay đầu, sau đó liền tìm đại đề tài mà : "Sao em mua xe?"

      Lăng Mạt Mạt liếc mắt nhìn Lục Niệm Ca, đáp: " có mua."

      Lục Niệm Ca nhớ là Lăng Mạt Mạt thích Porsche, chẳng qua khi đó có tiền mua, mà vừa mới vào ES, lại mua biệt thự, tiền vay cần phải trả, mà tiền lương cũng bằng tại, cho nên, vẫn mua cho , bây giờ Lăng Mạt Mạt, đừng chiếc Porsche, ngay cả chiếc Maserati cũng có thể mua được.

      Lục Niệm Ca nhịn được lên tiếng hỏi: "Tại sao mua xe?"

      " muốn mua." Lăng Mạt Mạt xong câu đó, liền quay đầu, nhìn ra ngoài cửa sổ.

      Lục Niệm Ca thuận miệng : " nhớ em có bằng lái."

      Hơn nữa, chính là người dạy lái xe.

      Lúc mới vào ES, xã giao rất nhiều, có lúc uống say mèm, say rượu lái xe rất nguy hiểm, liền đòi dạy lái xe, sau này, chỉ cần ra ngoài xả giao, dù có trễ cỡ nào, chỉ cần gọi cuộc điện thoại, chạy đến chỗ , chở về nhà.

      Thậm chí có lần, say đến biết gì, ói cả vào người , nhưng lại ngại bẩn, tỉ mỉ lau sạch thân thể cho , đem đặt lên giường, sau đó dọn dẹp lại nhà cửa.

      Ngày hôm sau tỉnh lại, nếu phải còn chút ấn tượng, với căn nhà sạch như vậy, biết đêm qua mình ói.

      Mà lúc đó, ở trong phòng bếp nấu cháo cho , để ăn lót dạ.

      nhớ khi đó, ôm chặt vào lòng, lời thề son sắt, Mạt Mạt, về sau uống say như vậy nữa, cả đời đối xử tốt với em.

      Chương 495: buổi lễ trao giải ngoài dự đoán (5)

      Nghĩ tới đây, tim của Lục Niệm Ca như bị người ta hung hăng bóp chặt, đau đớn vô cùng.

      Khi đó, yên tâm thoải mái hưởng thụ chăm sóc của Lăng Mạt Mạt, còn sao? luôn đối tốt với cả đời, nhưng bây giờ sao?

      Nếu đối tốt với , là cùng Giản Thần Hi triền miên hay sao?

      Đáy lòng Lục Niệm Ca tư vị, ta trầm mặt lúc, mới chua chát lên tiếng, hỏi: " lâu như vậy, em vẫn lái xe sao?"

      Lăng Mạt Mạt gật đầu cái, hàm hồ đáp tiếng"Ừ" .

      Lục Niệm Ca lập tức hoàn toàn trầm mặc lại.

      Có chút áy náy, có chút khổ sở.

      khí bên trong xe bắt đầu đè nén lại , mắt thấy đến dưới lầu nhà Lăng Mạt Mạt, trong lúc bất chợt Lục Niệm Ca mở miệng, tùy ý hỏi câu: "Ông cố còn khỏe ?"

      có gặp qua ông cố của Lăng Mạt Mạt .

      Khi đó, còn là bạn trai của Lăng Mạt Mạt.

      Lăng Mạt Mạt nghe được câu này, vẻ mặt lập tức trở nên hoảng hốt, mãi cho đến khi Lục Niệm Ca dừng xe lại, mới hồi hồn, hiếm lắm mới nhìn về phía Lục Niệm Ca nở nụ cười, sau đó mở miệng : "Ông cố tôi qua đời rồi."

      Lục Niệm Ca sửng sốt.

      Lăng Mạt Mạt cắn môi dưới, liền tiếng động đặt bình thảo huân y ( loại cỏ) từ trong lòng bàn tay xuống điệm ghế, sau đó đẩy cửa xe ra, cũng quay đầu lại, liền xuống xe rời .

      sai, những việc mà làm tối nay, chính là muốn tìm cơ hội lên xe Lục Niệm Ca, đêm cái bình thảo huân y đó đặt lên xe của ta.

      Lần sau Giản Thần Hi lên xe, nhất định có thể cảm giác được có đồ dưới ghế, chỉ cần ta vươn tay lấy ra, chắc chắn ta biết Lăng Mạt Mạt lên xe của Lục Niệm Ca.

      Cho tới nay, Giản Thần Hi là cái gai trong lòng của , từng làm cho vào vực đen sâu thẩm

      ra cách khác, Lăng Mạt Mạt cũng chính là cái gai trong lòng Giản Thần Hi hay sao?

      tại, chính là muốn hung hăng đâm gai vào lòng Giản Thần Hi, để cho ta bị dày vò!

      **•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

      Cùng với việc sắp xếp buổi diễn của Lăng Mạt Mạt, chương trình nhạc mỗi năm lần cũng đến bước cuối cùng.

      Chuyện của Trần Uyển Như qua tháng, mặc dù chưa hết ảnh hưởng, nhưng cũng còn là tiêu đề đầu trang.

      Chỉ là Trần Uyển Như vẫn liên lạc với Lăng Mạt Mạt, kể từ khi ấy tuyên bố rút lui khỏi làng giải trí, liền giống như hơi nước, biến mất khỏi thế gian.

      Trong chương trình nhạc, đương nhiên trang phục của Lăng Mạt Mạt là vô cùng lộng lẫy, mặc bộ váy thủy lam dài, tóc vấn kiểu bầu trời đầu quý phái, đeo bộ trang sức màu xanh dương.

      đường đến nơi, Lý Tình Thâm vừa lái xe, vừa hạng mục công việc với Lăng Mạc Mạc, ở khi đến nơi, Lý Tình Thâm còn quên hỏi thăm: "Có nhớ ?"

      Lăng Mạt Mạt liếc mắt nhìn Lý Tình Thâm, khe khẽ gật đầu, : "Đều nhớ."

      Lúc này Lý Tình Thâm mới gật đầu cái, sau đó liền dừng xe, lễ tân tiến lên, thay hai người mở cửa xe, Lăng Mạt Mạt cùng Lý Tình Thâm vừa xuống xe, có ánh đèn flash ngừng vang lên.

      Chương 496: Buổi lễ trao giải ngoài dự đoán(6)

      Lúc này, Lý Tình Thâm mới hài lòng gật đầu cái, sau đó liền dừng xe, nhân viên lễ tân tiến lên, giúp hai người mở cửa xe ra, Lăng Mạt Mạt và Lý Tình Thâm vừa xuống xe, : “Tách… tách… tách…”, đèn flash ngừng sáng lên.

      Làng Giải Trí có hai buổi dạ hội là xa hoa nhất:

      là lễ trao giải lớn nhất trong Giới Điện Ảnh và Truyền hình —— buổi lễ Liên hoan phim đầy long trọng, đó cũng là nơi Ảnh Đế – Ảnh Hậu, Thị Đế – Thị Hậu* ra đời.

      *Ảnh Đế - Ảnh Hậu: nam – nữ diễn viên chính xuất sắc nhất trong phim Điện Ảnh
      Thị Đế - Thị Hậu: nam – nữ diễn viên chính xuất sắc nhất trong phim Truyền Hình.

      Buổi dạ hội còn lại cũng là lễ trao giải lớn nhất trong Giới Nhạc —— Music Festival, nơi mà Thiên Vương – Thiên Hậu ra đời .

      người muốn được nổi tiếng trong Giới Nhạc, có số lượng fan hâm mộ lớn, lượng tiêu thụ album cao vút cũng thể là gì cả, điều quan trọng nhất cần phải đạt được, chính là giải thưởng trong buổi lễ long trọng Music Festival này.

      Lăng Mạt Mạt xuống xe, nhìn vô số ánh đèn flash liên tiếp lóe sáng ở trước mắt, vô cùng chói mắt khiến cho ánh mắt của có chút hơi đau, nhưng mặt vẫn luôn duy trì nụ cười hoàn mỹ nhất, nhìn Lý Tình Thâm thanh đạm như trà vòng qua xe, bước chân bình tĩnh, tới bên cạnh mình, rồi sau đó, Lăng Mạt Mạt nhàng vươn tay khoác lấy cánh tay của Lý Tình Thâm, đứng sóng vai cùng .

      Buổi lễ Music Festival được cử hành tại sân vận động thành phố X, cũng chính là nơi luôn được các Đài Truyền Hình lớn của thành phố X chọn làm trường truyền hình trực tiếp, cho nên những người đến tham gia hôm nay chỉ có những người trong giới truyền thông mà còn có rất nhiều fan hâm mộ ca nhạc.

      Sân vận động của thành phố X có ba cửa vào, cửa phía Đông môn là nơi dành cho các minh tinh, cửa phía Tây là nơi dành cho người xem.

      Mà cửa phía Nam, chính là nơi trải thảm đỏ.

      Bất luận là buổi lễ Liên hoan phim hay là Music Festival, từ trước đến giờ những người được bước thảm đỏ luôn là những người có địa vị hiển hách, là những người nổi tiếng có sức ảnh hưởng vô cùng lớn.

      Mà Lăng Mạt Mạt lại là người hoàn thành tốt nhất ca khúc vàng, cũng chính là ứng cử viên xuất sắc nhất trong buổi lễ ngày hôm nay, tất nhiên là đủ tư cách bước lên thảm đỏ.

      Lăng Mạt Mạt cùng Lý Tình Thâm bước tới cửa phía Nam, nhân viên lễ tân khom người, cung kính mỉm cười: "Lý tiên sinh, Lăng tiểu thư, mời."

      Lăng Mạt Mạt nở nụ cười, gật đầu cái, sau đó nâng mắt nhìn xung quanh, liền thấy bên trong sân vận động là biển người chật ních, thảm đỏ đầy sao rộng chừng hai mét, trải dài từ cửa phía Nam của sân vận động kéo dài đến tận khán đài.

      Trước khi Lăng Mạt Mạt đến, có rất nhiều ca sĩ bước lên thảm đỏ.

      Sân vận động của thành phố X là sân ngoài trời, tại là mùa đông, thời tiết cực kỳ lạnh, vậy mà nhìn các nữ minh tinh bước thảm đỏ kia, họ đều là những người hề biết sợ lạnh, người nào người nấy ăn mặc hở hang, lộ cánh tay, lộ chân, lộ ngực dưới ánh đèn sáng chói, cố gắng bày ra tư thái tốt nhất, bước chân ưu nhã, khuôn mặt nở nụ cười bước .

      Ca sĩ có thể bước lên thảm đỏ, đều là những ca sĩ nổi tiếng, đều có số lượng lớn fan trung thành của riêng mình. Cho nên, mỗi lúc từng vị ca sĩ ngang, nhàng giơ tay chào hỏi người xem, từng đợt tiếng hét chói tai và tiếng huýt sáo vang lên mãnh liệt.

      Cảnh tượng như vậy, Lăng Mạt Mạt từng thấy ở trong TV vô số lần, cũng từng ảo tưởng rằng ngày mình được bước thảm đỏ ngàn vạn vinh quang như vậy.

      Ngày hôm nay, mộng đẹp trở thành , đáy lòng của Lăng Mạt Mạt vô cùng kích động, đôi tay khoác tay Lý Tình Thâm cũng hơi run rẩy.

      Dường như Lý Tình Thâm cảm thấy bên cạnh mình khẩn trương, khẽ nghiêng đầu, ánh mắt trầm tĩnh như nước nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt tỉ mỉ đánh giá, càng lộ ra khuôn mặt xinh đẹp, hơi cong khóe môi, mặn nhạt, có chút dịu dàng xen giữa lạnh lùng: "Thế nào?"

      Bỗng nhiên Lăng Mạt Mạt ngẩng đầu lên, bởi vì khẩn trương, cánh môi khẽ run, cố gặng nặn ra nụ cười tươi tắn, lắc đầu cái, : " có gì."

      Nụ cười bên khóe môi của Lý Tình Thâm cũng mất , giống như nhìn món đồ trang sức hoa lệ treo lơ lửng ở đó, ánh mắt chậm rãi lướt qua khắp người Lăng Mạt Mạt.

      Chương 497: Buổi lễ trao giải ngoài dự đoán (7)

      Nụ cười bên khóe môi của Lý Tình Thâm cũng mất , giống như nhìn món đồ trang sức hoa lệ treo lơ lửng ở đó, ánh mắt chậm rãi lướt qua khắp người Lăng Mạt Mạt.

      chuẩn xác bắt được ngón tay trắng mịn tinh tế run rẩy của , khuôn mặt hơi cúi xuống chút, rồi sau đó giơ tay lên, sờ sờ mái tóc dài của .

      Đầu ngón tay của ấm áp, xẹt qua gò má của , khiến cho trái tim của Lăng Mạt Mạt dường như phát run, theo bản năng muốn lùi về phía sau tránh né, lại bị Lý Tình Thâm dùng tay giữ lại, sức lực của lớn, nhưng cũng thể nhàng, đủ để cho Lăng Mạt Mạt cách nào nhúc nhích: "Thả lỏng nào, em quá khẩn trương, bước thảm đỏ phải chuyện gì lớn, chỉ cần ngẩng đầu ưỡn ngực bước lên phía trước, là được rồi."

      dứt lời, nhưng cũng buông tay, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Lăng Mạt Mạt như cũ.

      Ánh mắt của Lý Tình Thâm đen nhánh giống như kim cương đen, phát ra ánh sáng chói mắt mê người, là ánh mắt quyến rũ nhất mà từng thấy ở thế giới này.

      Lạnh lùng xa cách lại xen lẫn chút nóng bỏng tuyệt mỹ, liền tạo thành loại khí thế tự nhiên phóng khoáng.

      Cái loại khí thế đó, rất có sức cuốn hút.

      Khiến cho Lăng Mạt Mạt vốn còn vô cùng khẩn trương từ từ bình tĩnh lại, trái tim lồng ngực dồn dập lên xuống cũng dần dần trở lại vững vàng như bình thường, gật gật đầu với cái, hề lên tiếng.

      Lúc này Lý Tình Thâm mới buông lỏng tay ra, đứng ngay ngắn, hỏi khẽ: "Chuẩn bị xong chưa?"

      Lăng Mạt Mạt mím mím môi, nhìn lên thảm đỏ dài ở trước mặt, hít sâu hơi, giọng điệu kiên quyết : " xong!"

      Rồi sau đó, Lý Tình Thâm mới nhàng cất bước, cùng với Lăng Mạt Mạt bước lên thảm đỏ đầy sao sáng chói.

      Lăng Mạt Mạt mặc chiếc váy màu xanh lam đính kim cương đầy sang trọng, còn Lý Tình Thâm lại thân Tây trang màu đen lịch lãm. Lúc này, Lăng Mạt Mạt hoàn toàn bình tĩnh trở lại, mỉm cười, trông vô cùng quyến rũ thanh lịch, lại rất xứng đôi với người đàn ông có khuôn mặt khuynh thành vừa hoa lệ vừa ưu nhã đứng bên cạnh, nam đẹp trai nữ quyến rũ, vô cùng chói mắt, khi bọn họ bước vào tầm mắt của người xem, cả biển người suýt nữa mất khống chế.

      Lăng Mạt Mạt kéo Lý Tình Thâm chậm rãi thảm đỏ, ánh đèn flash của đám ký giả ngừng sáng lên, tiếng thét chói tai ngừng vang lên bên tai, rất có cảm giác giống như “sao quanh trăng sáng”.

      Khi đứng thảm đỏ, các minh tinh đồng loạt đứng sân khấu được bố trí xa hoa chói mắt, bầu khí xung quanh lập tức liền sôi nổi hẳn lên.

      hết thảm đỏ, buổi dạ hội Music Festival cũng đến đoạn cao trào, lễ trao giải chính thức được bắt đầu, phía trước khu vực tiếp khách màu tím, mỗi chiếc ghế đều được treo dải băng đỏ viết tên của các minh tinh.

      Mọi người từ sân khấu xuống, người nào người nấy đều về chỗ ngồi riêng của người đó.

      Đột nhiên ánh đèn của toàn sân vận động vụt tắt, sau đó, ánh sáng đèn màu trắng đột nhiên chiếu sáng vị trí sân khấu hơi lõm dưới mắt đất chậm rãi được nâng lên, người đứng phía đó là vị nữ ca sĩ mới nổi Lâm Y Y, mặc cái váy công chúa màu trắng, thoải mái đứng ở đó, cầm microphone chậm rãi mở miệng hát ca khúc mới nhất của mình năm nay.

      Sau khi Lâm Y Y hát xong, liền nhàng cúi người chào khán giả rồi rời khỏi sân khấu, đồng thời MC cũng lên từ phía sau cánh gà, hai nữ nam. Đầu tiên, họ nhắc lại và cảm khái chút về những kiện đặc biệt xảy ra trong năm này, sau đó liền tuyên bố, buổi lễ trao giải Music Festival được tổ chức mỗi năm lần chính thức bắt đầu.

      Trước hết, họ lần lượt công bố 10 ca khúc vàng của năm nay, mà bài hát đứng vị trí thứ 10 chính là bài hát vừa rồi của Lâm Y Y, sau đó có cả những ca khúc của những ca sĩ mới và cũ. Ca khúc chủ đề trong album mới ra của Giản Thần Hi cũng được xếp ở vị trí thứ ba, nhưng bởi vì ta bị ES □□*, cho nên người lên sân khấu lĩnh thưởng chính là trợ lý do ES phái tới.

      *cái này là nguyên văn tác phẩm… vậy nên ta cũng chịu… hu… hu…

    3. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 498: Buổi lễ trao giải ngoài dự đoán (8-)

      Editor: Tiểu Ốc

      Đầu tiên là trao giải cho mười bài hát hay nhất năm này, bài hát xếp thứ mười chính là bài hát mà Lâm Y Y vừa hát xong, sau đó chính là những bài hát của các ca sĩ mới cũ đều cũ, bài hát chủ đề trong album mới nhất của Giản Thần Hi được xếp thứ ba, bởi vì bị ES thất sủng, cho nên khi trao giải, ES chỉ phái tới trợ lý.

      Bài hát được xếp thứ hai chính là bài chủ đề 《 Tha thứ 》trong album《 Thầm mến 》 mới nhất của Lăng Mạt Mạt

      Khi người chủ trì công bố tên của Lăng Mạt Mạt, lập tức có camera chiếu vào gương mặt , toàn bộ trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm.

      màn hình lớn đặt sân khấu, chính là hình ảnh phóng đại của Lăng Mạt Mạt, chậm rãi đứng lên, xoay người khẽ mỉm cười với những người xem ở phía sau lưng, nhàng gật đầu.

      Sau đó nhấc làn váy lên, bước chân ưu nhã lên sân khấu, giống như thường lệ, đầu tiên là chụp ảnh với người chủ trì rồi mới nhận giải, sau đó chính là người chủ trì khách sáo tán thưởng: "Hôm nay Lăng tiểu thư đúng là vô cùng xinh đẹp, quả hổ là nữ thần thành danh sau đêm internet."

      "Cảm ơn." Lăng Mạt Mạt dịu dàng cười .

      "Mới là ca khúc chủ đề trong album đầu tiên mà cầm được giải nhì của chúng tôi, biết trong lòng Lăng tiểu thư vào giờ phút này có cảm nghĩ gì?"

      Lăng Mạt Mạt tay cầm cúp, tay cầm micro , đối mặt với hàng trăm ánh đèn flash lập lòe, đầu tiên là nhếch môi cười yếu ớt, sau đó mới thản nhiên bình tĩnh mở miệng : " rất vui mừng, cũng rất kích động, hơn nữa có loại cảm giác giống như là nằm mơ."

      "Lăng tiểu thư này, bây giờ có còn cảm giác chính mình nằm mơ ?" Người chủ trì nửa đùa khẽ bấm vào tay của Lăng Mạt Mạt, hỏi.

      Lăng Mạt Mạt cười ra tiếng, lúc này người chủ trì mới hỏi lại: "Cuốn album này rất sáng tạo, nhất là bài hát《Tha thứ 》vừa dành được giải, phong cảnh của toàn thế giới, rất đẹp!"

      Lăng Mạt Mạt vì vấn đề này mà chợt nghĩ tới câu mà Enson để lại cho mình kia, đưa em xem phong cảnh của toàn thế giới, hi vọng em có thể tha thứ cho , khuôn mặt nhất thời trở nên hơi mềm mại, khóe môi khẽ cong lên, "Cảm ơn!"

      Sau đó người chủ trì lại thao thao bất tuyệt thêm chút chuyện khác nữa, khi đó Lăng Mạt Mạt mới được cầm cúp của mình bước xuống sân khấu.

      Đợi đến sau khi ngồi vào chỗ ngồi của mình, lúc này người chủ trì mới tuyên bố bài hát xếp thứ nhất ———— nam ca sĩ thuộc hàng thiên vương* của E&R: Hàn Lãng.

      (*)thiên vương: giống như là diva bên nước mình đó.

      Sau đó, chính là giải thưởng nhạc người mới, trước tiên là trao giải cho nam ca sĩ, sau đó là nữ ca sĩ, ca sĩ giành được giải thưởng đều là những người ký kết hợp đồng với công ty E&R dưới cờ của tập đoàn Bạc Đế.

      Ngay sau đó chính là nam ca sĩ đứng đầu và nữ ca sĩ đứng đầu, E&R và ES mỗi bên chiếm giải.

      Sau chính là bình chọn thiên vương, thiên hậu mới, dân cư mạng bình chọn ca khúc được thích nhất, bản phối nhạc được thích nhất, nhạc phim điện ảnh và truyền hình được thích nhất, tất cả những gì trong giới nhạc để trao giải.

      Những giải thưởng này đều được tính là giải thưởng lớn, cho nên khi trao giải cũng nhanh hơn, mặc dù làm nhanh, nhưng đám ca sĩ vẫn có thể phát biểu chút, cho nên khi đến phần trao giải quan trọng cuối cùng, thời gian cũng trôi qua ba tiếng đồng hồ.

      "Được rồi, thời khắc kích động lòng người nhất đến, tôi muốn tuyên bố người quản lý xuất sắc nhất trong giới nhạc năm nay của công ty nhạc giải trí ES chính là…" người chủ trì dừng chút, sau đó hô lên: "Ngài Lục Niệm Ca."

      Chuyện Lục Niệm Ca và Giản Thần Hi từ nhau đến kết hôn sớm bị truyền thông bàn qua bàn lại vô số lần, cho nên cũng có rất nhiều người biết tới ta, khi tên của được xướng lên, toàn bộ trường phát ra tiếng vỗ tay như sấm.

      ******************

      Chương 499: Buổi lễ trao giải ngoài dự đoán (9)

      Chuyện Lục Niệm Ca và Giản Thần Hi từ nhau đến kết hôn sớm bị truyền thông bàn qua bàn lại vô số lần, cho nên cũng có rất nhiều người biết tới ta, khi tên của được xướng lên, toàn bộ trường phát ra tiếng vỗ tay như sấm.

      Lục Niệm Ca mặc bộ vest trắng, ngồi đứng lên từ chỗ ngồi, khẽ khom người, rồi sau đó giậm chân bước lên sân khấu.

      Đây là lần thứ hai Lục Niệm Ca dành được giải người quản lý xuất sắc nhất trong giới nhạc, ta hiên ngang kiêu ngạo đứng ở đó, người chủ trì hỏi cuộc sống sau khi cưới như thế nào, Lục Niệm Ca chỉ cười chứ gì, người chủ trì lại hỏi khi nào sinh con? Lục Niệm Ca cũng chỉ khẽ cười và trả lời, sau đó ta đùa với người chủ trì vài câu liên quan, rồi ôm tượng trưng với người chủ trì, sau đó giơ chiếc cúp của mình lên cao cho truyền thông chụp .

      Sau khi Lục Niệm Ca xuống sân khấu, theo như thường lệ tiết mục, nhưng lần này đương nhiên phải là bài hát mà Lục Niệm Ca lựa chọn do ca sĩ của ES thể .

      Sau khi hát xong, người chủ trì bước lên sân khấu, vẻ mặt cũng trở nên hơi phấn khởi, vô cùng thần bí mở miệng , "Mọi người đều biết rằng kế tiếp chúng ta bình chọn ra nhạc sĩ xuất sắc nhất năm nay, nhưng mà năm nay và năm trước đều giống nhau, có chuyện kinh hỉ xuất !"

      Khi người chủ trì tuôn ra những lời này, mọi người cần phải đoán cũng biết rằng đây chính là thần thoại, nhưng mà thần thoại của giới nhạc ôm đồm giải thưởng nhạc sĩ xuất sắc nhất mười năm qua, tuy nhiên lại chưa bao giờ lên sân khấu để lĩnh giải, tất cả mọi người đều biết đây là điều đương nhiên, cho nên cứ khi nào tới lúc trao giải này bầu khí ở trường trở nên nặng nề.

      Mà hôm nay, khi người chủ trì ra những lời này, trường cực kỳ náo động.

      Khi Lăng Mạt Mạt bước thảm đỏ, Lý Tình Thâm cũng xuất , có vô số camera hướng về phía mặt .

      Tất cả mọi người đều biết rằng hôm nay vị thần thoại của giới nhạc xuất ở trong buổi lễ này.

      Chuyện Lý Tình Thâm là thần thoại còn là bí mật.

      Tin tức thái tử nhà họ Lý của tập đoàn Bạc Đế là thần thoại từng náo động cả thành phố X.

      Việc nổi bật hơn người từng khiến cho vô số người tán dương và thèm thuồng.

      Người chủ trì tiếp tục : "Chắc hẳn cần tôi phải , mọi người cũng biết vị nhạc sĩ xuất sắc nhất là ai rồi đúng ?"

      Người ủng hộ vừa mới hỏi xong, màn hình lớn sau lưng liền xuất rất nhiều gương mặt của các nhạc sĩ khác nhau, ngừng lập lòe biến đổi.

      Những người xem ở bên dưới sớm giơ những gậy phát sáng lên, miệng đồng thanh hô to hai chữ "Thần thoại" "Thần thoại" này.

      Tình huống như vậy rất khoa trương.

      Lăng Mạt Mạt nghe đến đinh tai nhức óc, tiếng kêu ầm ĩ liên tục dứt, quay đầu lại nhìn thoáng qua Lý Tình Thâm ngồi ở bên cạnh mình giống như hề có chuyện gì xảy ra, đáy lòng nhịn được mà thầm thở dài , người đàn ông này chỉ là người sáng tác nhạc trong giới nhạc, mặc dù đạt được giải thưởng lớn, nhưng người chân chính có thể khiến cho mọi người náo động đáng lẽ ra phải là những ca sĩ thần tượng hạng A kia, nhưng mà bây giờ, danh tiếng của sớm vượt qua các siêu sao màn ảnh đó rồi.

      Tiếng kêu ầm ĩ như vậy kéo dài rất lâu vẫn hề giảm xuống, ngay cả thanh người chủ trì cầm micro cũng bị bọn họ lấn át nhiều lần.

      Người chủ trì thấy thế bất đắc dĩ ngậm miệng, phải vươn tay làm dấu tay yên lặng rất nhiều lần mới được, rồi thuận lợi xong câu: "Bây giờ, tôi tuyên bố, nhạc sĩ xuất sắc nhất năm nay chính là ————"

      Người chủ trì dừng lại chút, đảo mắt chính xác về phía Lý Tình Thâm ở bên cạnh Lăng Mạt Mạt, rồi sau đó mấp máy môi, gằn từng chữ : "Thần thoại!"

      Sau đó, gần như tất cả các camera đều chiếu vào gương mặt của Lý Tình Thâm, khuôn mặt hoàn mỹ tuấn tú đến mức khiến cho người ta sợ hãi lập tức xuất màn hình lớn.
      Chương 500: Buổi lễ trao giải ngoài dự đoán (10)

      Sau đó, máy quay liền quay thẳng vào gương mặt của Lý Tình Thâm, khuôn mặt tuấn mỹ đến mức mọi người phải sợ hãi than lập tức xuất màn hình lớn.

      Lý Tình Thâm tùy ý đứng lên, động tác đơn giản, nhưng cũng khiến mọi người phải kinh diễm (kinh hãi + hâm mộ). Từng đường may thủ công của bộ tây trang màu đen được làm hết sức khéo léo càng tôn lên cơ thể hoàn mỹ của . Lý Tình Thâm hề giống như các minh tinh khác là trước khi bước lên sân khấu, chào hỏi với người xem, khuôn mặt chút biểu cảm, giống như giấc mộng gần ngay trước mặt nhưng lại cũng xa thể với tới. Trước mắt mọi người, bình tĩnh bước lên sân khấu.

      Trong nháy mắt khí toàn trường sôi nổi đến cao điểm, tiếng thét chói tai vang lên liên tiếp.

      Cùng lúc lên, sau màn ảnh lớn, MC đột nhiên im lặng bật từ từ các MV lên, từ bài hát mà Lý Tình Thâm làm cho Trần Uyển Như đến ca khúc 《Tha Thứ 》của Lăng Mạt Mạt.

      Mỗi MV đều lấy ra những ca từ kinh điển nhất khắc ghi trong tâm trí mọi người, ghi lại những sóng gió của Thần Thoại trong 10 năm qua đến nay.

      Khi Lý Tình Thâm tao nhã, ung dung đứng sân khấu, hình ảnh màn hình lớn cũng đúng lúc đứng lại, đó chính là tấm hình đẹp nhất của Lăng Mạt Mạt trong MV《Tha Thứ 》. Phía núi cao, băng tuyết đầy trời, Lăng Mạt Mạt đứng mỉm cười, sau lưng là hình ảnh mặt trăng mặt trời cùng lộ diện nơi chân trời.

      Giống như kỳ tích xảy ra, cũng ở thời điểm ấy, trong sân vận động chứa hàng ngàn người, trong nháy mắt liền lặng ngắt như tờ.

      Mọi người dường như cùng nín thở, đồng loạt dừng ánh mắt người Lý Tình Thâm. Lăng Mạt Mạt ngồi ở phía dưới cũng nhúc nhích nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm.

      Trong nháy mắt ấy, Lăng Mạt Mạt dường như có cảm giác nhất thời khoảng cách giữa và Lý Tình Thâm, người làm thầy dạy trong nửa năm qua, ngày đêm chung sống, bỗng chốc bị kéo ra rất xa

      MC nhìn Lý Tình Thâm, cảm thấy có chút hoa mắt choáng váng, lúc mở miệng cũng được ràng: "Thần Thoại đến đây quả là niềm vui ngoài dự liệu của chúng tôi, nghĩ được rằng sau mười năm, hôm nay Thần Thoại lại bước lên sân khấu này, đến nhận giải thưởng này."

      Lý Tình Thâm khẽ vuốt cằm, vẫn gì.

      Đây là lần đầu tiên MC tiếp xúc với Lý Tình Thâm trong khoảng cách gần, hiển nhiên là có chút kích động, vẻ lạnh nhạt của Lý Tình Thâm cũng dập tắt được nhiệt tình của , trực tiếp mở miệng : "Thần Thoại, đối với việc suốt mười năm nay được bình chọn là nhạc sĩ xuất sắc nhất, cảm thấy thế nào?"

      "Có rất nhiều nhạc sĩ ưu tú." Lý Tình Thâm trả lời có chút thờ ơ, ràng là có hứng thú quá lớn với những vấn đề chính thức gì đó.

      "Thần Thoại là quá khiêm tốn rồi." MC lòng khen ngợi: "Thần Thoại là kỳ tài nhạc trăm năm khó gặp lần, hễ là bài hát do viết luôn có sức sống vững bền."

      Ánh đèn sân khấu lóe lên, gương mặt Lý Tình Thâm tuấn tú như vị thần, chỉ là cùng với những lời nịnh nọt ngừng của MC, ánh mắt trở nên hơi tối tăm, vầng trán cũng lên chút kiên nhẫn.

      Lăng Mạt Mạt thấy Lý Tình Thâm như vậy, trong lúc bất chợt đáy lòng liền dâng lên cảm giác quen thuộc, loại cảm giác xa lạ ban nãy biến mất trong nháy mắt, ngay cả bản thân cũng phát ra khóe môi mình hơi cong lên. Đại thần vẫn là đại thần, hề thích kiểu xã gia xuất đầu lộ diện này.

      MC rất nhiều, Lý Tình Thâm cũng chỉ để ý cho có lệ, về sau MC suýt chút nữa còn vấn đề gì để hỏi. Nhưng vì đây là buổi truyền hình trực tiếp, cho nên vẫn muốn cắn răng hỏi xong vấn đề mấu chốt cuối cùng: "Chúng ta đều biết album mới của tiểu thư Lăng Mạt Mạt là do mình Thần Thoại viết nhạc, lấy “Thầm mến” làm chủ đề, được rất nhiều người hưởng ứng, chỉ là biết, tại sao Thần Thoại đột nhiên lại viết ra ca khúc ‘Thầm mến’?"

    4. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 501: Buổi lễ trao giải ngoài dự đoán (11)

      MC rất nhiều, Lý Tình Thâm cũng chỉ để ý cho có lệ, về sau MC suýt chút nữa còn vấn đề gì để hỏi. Nhưng vì đây là buổi truyền hình trực tiếp, cho nên vẫn muốn cắn răng hỏi xong vấn đề mấu chốt cuối cùng: "Chúng ta đều biết album mới của tiểu thư Lăng Mạt Mạt là do mình Thần Thoại viết nhạc, lấy “Thầm mến” làm chủ đề, được rất nhiều người hưởng ứng, chỉ là biết, tại sao Thần Thoại đột nhiên lại viết ra ca khúc ‘Thầm mến’?"

      Ngay lúc MC nhắc đến tên "Lăng Mạt Mạt", nhiếp ảnh gia liền quay thẳng ống kính vào khuôn mặt của Lăng Mạt Mạt, hàng vạn người trong sân thể dục đều nhìn thấy gương mặt Lăng Mạt Mạt xuất màn hình ti vi cỡ lớn treo xung quanh sân thể dục.

      Lý Tình Thâm nhìn thẳng vào Lăng Mạt Mạt màn hình, ánh mắt lạnh lẽo xa cách của đột nhiên xuất chút hoảng hốt. Lý Tình Thâm trầm mặc gì.

      khí ở trường có chút ngưng trệ.

      Mặc dù MC cũng xấu hổ, nhưng vẫn có thể nhanh chóng hóa giải bầu khí lúng túng này: "Hơn nữa, Thần Thoại viết ca khúc ‘Thầm mến’ đặc biệt thích hợp, chạm đến tận đáy lòng của hàng tỉ người. Xin hỏi Thần Thoại, nguồn cảm hứng để soạn ra ca khúc này xuất phát từ đâu vậy?"

      Lý Tình Thâm vẫn lời nào như cũ, vào giờ phút này, màn hình ti vi sớm đổi lại thành hình ảnh của chính , vậy mà vẫn bình tĩnh nhìn chằm chằm vào đó như cũ, giống như hoàn toàn nghe thấy lời của MC.

      khí của trường càng lúc càng trở nên lúng túng.

      Dưới sân khấu, người xem bắt đầu xì xào bàn tán.

      Nụ cười mặt MC trở nên có chút cứng ngắc, sớm nghe Lý Tình Thâm vô cùng khó tiếp xúc, hôm nay gặp mặt quả nhiên thấy điều này là . khí dưới sân khấu có chút hỗn loạn, MC đảo mắt, vừa định lên tiếng hoà giải lần nữa Lý Tình Thâm vẫn trầm mặc đột nhiên chớp chớp hai mắt, nhàng giơ tay lên, đưa microphone đến trước miệng, dùng giọng trong trẻo lạnh lùng ra mấy chữ đơn giản: " bé."

      MC trợn to hai mắt, có chút thể tin được nhìn Lý Tình Thâm, sững sờ trong mấy giây, mới ý thức được Thần Thoại cho câu trả lời chắc chắn.

      " bé?" MC cầm microphone, dùng phản ứng cực nhanh tiếp lời , : "Cảm giác của Thần Thoại là vì bé? Vậy tôi có thể lý giải điều này có nghĩa là, ra trong lòng Thần Thoại thầm mến ?"

      Mà lúc này khí dưới sân khấu cũng đột nhiên theo đó mà yên tĩnh lại trong nháy mắt, ngay cả những ký giả truyền thông cũng nhanh chóng ghi chép lại tin tức này, chỉ sợ bỏ lỡ chi tiết đặc sắc.

      Lý Tình Thâm yên lặng mười giây đồng hồ, gì, rồi sau đó lại khe khẽ gật đầu.

      Trong nháy mắt, hàng vạn người bên trong sân thể dục lập tức nổ tung.

      Vị Thần Thoại kinh hãi nhân thế kia vậy mà lại thầm mến bé.

      "Trời ạ! Thần Thoại lại có thể thừa nhận mình có thầm mến . biết có bao nhiêu người biết được đáp án này len lén khóc thút thít đây! Chắc hẳn mà Thần Thoại thầm mến nhất định là người rất xuất sắc !"

      Tất cả lúng túng đều tan thành mây khói, MC cực kỳ vui vẻ, nhiều chuyện cách khác thường hỏi thăm: "Có lẽ mọi người cảm thấy vấn đề tiếp theo mà tôi hỏi có chút trực tiếp, nhưng tôi biết tất cả mọi người ở đây cũng đều cực kỳ tò mò giống như tôi bây giờ. Xin hỏi Thần Thoại, nay mình thầm mến có ở chung chỗ hay ?"

      Lý Tình Thâm dừng chút, : " có."

      MC nghe được đáp án này vô cùng giật mình: "Chưa? Tôi cho là người xuất sắc như Thần Thoại, lại nào cự tuyệt . Vậy nên, Thần Thoại, rốt cuộc là vì nguyên nhân gì mà khiến cho kia thể ở chung chỗ?"

      "Thầm mến." Lý Tình Thâm cười cười, .

      Lần này MC chỉ đơn giản là giật mình, mà còn rất là kinh ngạc. kinh ngạc lúc lâu, mới lắp bắp, thể tưởng tượng nổi : "Thần Thoại, ý của là bây giờ vẫn còn thầm mến kia? vẫn chưa thổ lộ tình cảm của mình với ấy?"


      Chương 502: Buổi lễ trao giải ngoài dự đoán (12)

      Lần này MC chỉ đơn giản là giật mình, mà còn rất là kinh ngạc. kinh ngạc lúc lâu, mới lắp bắp, thể tưởng tượng nổi : “Thần Thoại, ý của là bây giờ vẫn còn thầm mến kia? vẫn chưa thổ lộ ư?”

      "Ừ." Lý Tình Thâm giọng trả lời câu hỏi, sau đó bỗng nhiên nghiêng đầu, ánh mắt xuyên qua muôn vàn ánh đèn lộng lẫy nhìn thẳng vào Lăng Mạt Mạt, ánh đèn vốn chói lọi, nhưng lúc này sáng bằng tầng sáng rực rỡ nơi đáy mắt Lý Tình Thâm, chói mắt đến thế. Khi tất cả mọi người đều cho rằng Lý Tình Thâm im lặng, lại nghe thấy lên tiếng, rành mạch từng chữ: "Nhưng, tôi sắp thổ lộ với ấy rồi."

      Lăng Mạt Mạt biết cho thầm mến kia, nhưng biết vì sao, trái tim lại run rẩy theo.

      Sau đó, Lăng Mạt Mạt cảm thấy dường như tim mình bị thứ gì chặn lại, đặc biệt phiền muộn.

      Lạ , tỏ tình với thầm mến lâu, nên mừng thay cho mới đúng, thế nhưng tại sao cũng chút vui vẻ?

      Càng nghĩ vậy, Lăng Mạt Mạt càng cảm thấy sâu trong đáy lòng bị cảm giác vui này bao trùm.

      Cảm giác này rất quen thuộc, hệt như đêm hôm ấy, nằm mơ thấy Enson, nhưng cuối cùng nhìn thấy lại giống hệt Lý Tình Thâm.

      Trong phút chốc, thân thể Lăng Mạt Mạt cứng đờ, dám suy nghĩ bậy bạ nữa, bắt buộc mình được nhìn Lý Tình Thâm, thế mà tầm mắt của cứ nghe lời chủ nhân, vẫn khóa chặt người Lý Tình Thâm.

      Lăng Mạt Mạt thầm nhéo tay mình cái, ngừng cảnh cáo bản thân, người thích là Enson, nhất định là do Lý Tình Thâm quá giống Enson cho nên trong lòng mới xuất ảo giác cam lòng này.

      "Thần Thoại chuẩn bị thổ lộ?" MC xác định, hỏi lại lần nữa.

      Lý Tình Thâm gật đầu cái, "Ừ" tiếng, khiến khí hội trường sôi nổi ngay tức .

      "Vậy có thể xin Thần Thoại tiết lộ chút , ngài định tỏ tình với xuất xắc kia như thế nào? " MC hỏi đúng vấn đề mà trong lòng mọi người hiếu kì, dẫn tới tràng pháo tay đáp lại.

      Lý Tình Thâm lại nhàng lắc đầu cái, từ chối.

      MC cố hỏi, thấy thế bèn cười : " là rất đáng tiếc, vậy bây giờ chúng ta tiến hành trao thưởng nhé."

      Dù toàn trường tò mò, nhưng vẫn ra sức vỗ tay, Lý Tình Thâm nhận lấy giải thưởng trong tiếng vỗ tay rồi bình tĩnh như cũ bước xuống đài.

      Kế tiếp là tiết mục biểu diễn, sau chính là trao giải cho người viết lời bài hát hay nhất.

      Kết quả của giải thưởng này có chút ngoài dự đoán của Lăng Mạt Mạt.

      vốn cho rằng mình đoạt giải nữ ca sĩ được hoan nghênh nhất cao lắm rồi, ngờ giải người viết lời bài hát hay nhất cũng thuộc về .

      Khi MC đọc tên lên, kinh ngạc ước chừng nửa phút, sau đó mới đứng dậy.

      Lúc này màn hình lớn sau lưng MC lại phát lần video bài hát << Tha thứ >>.

      Lăng Mạt Mạt nhấc váy bước lên sân khấu, có cảm giác như ở trong mơ vậy.

      "Hình như Lăng có chút bất ngờ nhỉ?" MC nhìn Lăng Mạt Mạt mang vẻ mặt kinh ngạc lên nhận giải lần thứ hai trong đêm nay, nhịn được lên tiếng trêu ghẹo.

      Lăng Mạt Mạt tỉnh táo lại, gật đầu cái, thẳng thắn thừa nhận: " vô cùng khó tin, ngờ giải người viết lời hát hay nhất này lại thuộc về tôi."

    5. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 503: Buổi lễ ban thưởng ngoài dự đoán.

      Lăng Mạt Mạt hoàn hồn, gật đầu cái, thẳng thắn thừa nhận: "Rất bất ngờ, ngờ tôi chính là người đạt giải."

      "Lăng tiểu thư rất xứng đáng có được giải thưởng này, câu giống như loại tín ngưỡng, thành kính và bi thương đến vậy nháy mắt giết hàng triệu người nghe, đồng thời cũng làm rung động Ban bình chọn chúng tôi, cho nên toàn bộ phiếu nhất trí thông qua, lựa chọn Lăng tiểu thư là người đạt giải trong năm nay."

      Lăng Mạt Mạt nghe đến câu này, đáy lòng có chút thấp thỏm, câu lời ca này là do Enson viết cho , ban đầu cảm thấy cực kỳ kinh điển, nhưng chưa từng nghĩ câu đơn giản với vài chữ như vậy, lại giúp lấy được giải thưởng lớn như vậy trong buổi lễ nhạc long trọng này.

      "Lăng tiểu thư là tài mạo song toàn, chỉ hát hay, mà còn viết lời rất giỏi!"

      Người chủ trì tán dương từ tận đáy lòng khiến Lăng Mạt Mạt có chút xấu hổ, gò má ửng đỏ nhận lấy giải thưởng, cúi người sâu, sau đó xuống đài.
      Buổi lễ nhạc long trọng tiến hành đến đây, tiếp theo chỉ còn hai giải thưởng muốn tuyên bố.
      là giải thưởng nam ca sĩ được thích nhất, là giải thưởng nữ ca sĩ được thích nhất.
      cách khác, chính là Thiên vương thiên hậu trong giới nhạc sau này, và Nhât Ca Nhất Tỷ trong giới ca hát.
      Giải thưởng tất cả các ca sĩ mơ ước từ lâu!
      Toàn bộ hoạt động ban thưởng đều được diễn ra ở đây, trải qua 4 giờ, vào lúc cuối người chủ trì cầu mọi người nghỉ ngơi nửa giờ.

      Tất cả các minh tinh được bảo an che chở rời sân vận động, bảo vệ nghiêm ngặt phía sau, trang điểm lại, thay quần áo.
      Lăng Mạt Mạt vào phòng vệ sinh, nhịn được lấy di động ra, gửi cho Enson tin nhắn: 【 xem buổi lễ trao giải tối nay chưa?】

      Rất nhanh, điện thoại nhận được tin nhắn trả lời, Enson【Xem rồi, chúc mừng em, người viết lời hay nhất.】


      Trong lòng Lăng Mạt Mạt nhịn được có chút ấm áp, ra Enson lại chú ý đến buổi lễ trao giải, nâng môi cười cười, rất nhanh trả lời lại:【 Được rồi, đừng có cười nhạo em, về giải thưởng này, nó phải là thuộc về !】


      Lăng Mạt Mạt gửi xong, lại thêm câu: 【 Hừ, nhưng mà, ca khúc《 tha thứ 》 nhận Kim khúc thứ hai. 】


      thấy.】 Enson gửi vẻ mặt chúc mừng.


      Lăng Mạt Mạt cắn môi dưới, sau đó :【 Đè ép Giản Thần Hi!】


      Sau khi gửi , bất chợt Lăng Mạt Mạt nghĩ đến Trần Uyển Như, lúc này vẻ mặt tung tăng của bỗng chốc trở nên đơn, nhìn Esson gửi tới: 【 lợi hại! 】


      Lăng Mạt Mạt thở dài cái, cuối cùng cũng chuyện phiếm với Enson nữa, ra , Kim Khúc thứ nhất, phải là chị Uyển Như, phải là thứ ba.


      Điều kiện đầu tiên, là nếu như xuất những lời gièm pha kia.


      Lăng Mạt Mạt ra khỏi toilet, nhìn những khuôn mặt trang điểm xinh đẹp phía trước, tuấn nam mỹ nữ chuyện trò vui vẻ, hả hê khi đạt giải thưởng nhưng vẫn cố giả bộ khiêm tốn, có phần thưởng cố hết sức nịnh nọt người đạt giải, màn như vậy, khiến đáy lòng Lăng Mạt Mạt cảm thấy có chút giễu cợt.


      Cái vòng này, là bạc bẽo, Trần Uyển Như là mười năm đạt giải Nhất Tỷ trong giới ca hát, bây giờ lại bị mọi người quên sạch còn mảnh!


      Đúng vậy, đơn thuần chỉ là cái vòng tròn này, mà cả thế giới này vốn như vậy, phải sao?


      Ai biết ngươi từng vinh quang và huy hoàng, cho dù người từng nở rộ mà kiêu ngạo, khi héo tàn, ai còn để ý đến người dù chỉ chút!



      Chương 504: Buổi lễ trao giải ngoài dự đoán (14)


      Ai biết ngươi từng vinh quang và huy hoàng, cho dù người từng nở rộ mà kiêu ngạo, khi héo tàn, ai còn để ý đến người dù chỉ chút!


      Ai để ý bây giờ ngươi đơn?


      Trong nháy mắt đó, Lăng Mạt Mạt cảm thấy đáy lòng mình giống như bị thứ gì đó che lấp, cực kỳ khó chịu.



      m nhạc vâng lên, mỗi người đều có vị trí và chức vị riêng.


      Đầu tiên ở khán đài vẫn biểu diễn các tiết mục như cũ.


      Sau đó, người chủ trì mới khoan thai ra sân khấu, vẻ mặt kích động khác thường, mở miệng : "Sau đây, chính là phần tuyên bố giải thưởng của buổi lễ nhạc long trọng của chúng ta ngày hôm nay, đầu tiên, tôi muốn tuyên bố nam ca sĩ được hoan nghênh nhất, cũng chính là người đoạt giải thưởng Thiên vương năm nay ____"


      Kèm theo tiếng người chủ trì phát ra, trong miệng những người ở dưới gọi ra tên các nam ca sĩ khác nhau.


      Tranh cãi lớn nhất là La Nguyên của ES, và Hàn Lãng của E&R.


      Người chủ trì cũng thừa nước đục thả câu, cầm mic qua chút về những người khác, chậm chạm chịu thông báo là người nào, mãi đến cuối cùng, fan của La Nguyên và fan của Hàn Lãng cùng nhau đứng dậy, lúc này người chủ trì mới lên tiếng, hô: "Người đạt giải thưởng năm nay là Hàn Lãng của E&R tập đoàn Bạc Đế!"


      Toàn hội trường bộc phát trận những tiếng hét chói tai.


      Hàn Lãng đứng lên, giơ tay, bên cạnh chỗ ngồi của ta chính là La Nguyên, trước khi lên sân khấu, Hàn Lãnh quay sang ta cười, La Nguyên cực kỳ độ lượng đứng lên, cho Hàn Lãng cái ôm sâu.


      Fan của La Nguyên thấy La Nguyên được giải, nhất thời cũng khóc.


      Đây là lần thứ hai Hàn Lãng được nhận danh hiệu nam ca sĩ được thích nhất rồi, lần trước ta đạt giải là vào năm năm trước, ta và La Nguyên là cùng nhóm ra ngoài, từ trước tới nay hai người luôn tranh đấu đến ngươi chết ta sống, phân cao thấp.


      Ai cũng biết, hai người chém giết đoạt giải như vậy có bao nhiêu khó khăn, cho nên khi Hàn Lãng đứng lên sân khấu, nhận được cup của nam ca sĩ được thích nhất, trong nháy mắt đó ta đỏ ửng lên, ta cầm mic , dùng hết toàn lực để điệu của mình trở nên bình thường: "Cảm ơn E&R bồi dưỡng tôi, cảm ơn các fan ủng hộ dời, cảm ơn khẳng định của các vị giám khảo."


      Sau khi đến đây, thanh của Hàn Lãng có chút run rấy: "Năm năm mưa gió, có thể lần nữa lấy được công nhận của mọi người, tôi rất cảm động, cũng rất kích động, tôi tin tưởng, đây phải là điểm dừng, mà chỉ là điểm bắt đâu! Trong năm sắp tới, tôi cố gắng hơn, kiên trì hơn nữa, sáng tạo ra các ca khúc kiệt tác hơn cho mọi người!"


      Lời của Hàn Lãng, khiến toàn trường nhiệt liệt vỗ tay.


      Sau đó, Hàn Lãng lại cầm míc , đoạn văn rất dài, màn hình lớn sau lưng đều là các MTP của ta, trong đó có bài, ta hợp tác cùng Trần Uyển Như, cũng chỉ có mười mấy giây, tuy nhiên khi dung nhan của Trần Uyển Như xẹt qua, trong nháy mắt đó, ràng khí ở toàn hội trường hơi quỷ dị.


      Năm nay Trần Uyển Như bị đá khỏi tư cách người tham gia buổi lễ nhạc long trọng này, tự nhiên đến danh hiệu cũng có, nhớ năm đó, vào thời điểm Trần Uyển Như vinh quang nhất, liên tiếp nhận được tám giải thưởng, mặc dù sau này có huy hoàng đến vậy, nhưng trong những buổi lễ nhạc long trọng luôn có các ca khúc của Trần Uyển Như và MTP thường xuyên xuất .


      Lăng Mạt Mạt ngồi ở chỗ đó, tâm như bị cái gì đó hung hăng nhéo lấy, có chút gian nan.




      Chương 505: Buổi lễ trao giải ngoài dự đoán (15)

      Lăng Mạt Mạt ngồi ở chỗ đó, tâm như bị cái gì đó hung hăng nhéo lấy, có chút gian nan.
      Hàn Lãng xong lời cuối cùng, gạt nước mắt ở khóe mắt, tại ta phong quang vô hạn, ai biết ta trải qua những thời gian khó khăn và chua cay như thế nào?
      Fans của La Nguyên vốn tức giận vì ta đạt giải cũng bất ngờ yên tĩnh lại.
      Khi Hàn Lãng xong tất cả, cúi người chào cái sâu.
      Tiết mục tiếp theo, tự nhiên cũng là do ta biểu diễn.
      ta hát vài bài hát, chính là bài hát được giải Kim Khúc đứng nhất, khi ta hát đến chỗ cao trào, những người xem dưới sân khấu cũng bắt đầu lớn tiếng hưởng ứng.
      Rốt cuộc khi bài hát kết thúc, người chủ trì lại lần nữa lên sân khấu.
      "Tiếp theo chính là nữ ca sĩ được thích nhất của chúng ta năm nay ____"
      Theo lời của người chủ trì, màn hình lớn phía sau có tên mười ca sĩ thoáng qua, có Giản Thần Hi, cũng có Lâm Y Y, có Lăng Mạt Mạt, có rất nhiều người nhưng lại thiếu Trần Uyển Như mười năm đều luôn xuất ở màn ảnh này.
      Khi hình ảnh gần hết, tốc độ càng ngày càng chậm, lúc này người chủ trì mới mỉm cười cầm mic lên : "Nữ ca sĩ được hoan nghênh nhất năm nay, cũng chính là Nhất Tỷ (chính là thiên hậu đó) của giới ca sĩ, đó là ____"
      Toàn hội trường an tĩnh.
      Khoảng mười giây đồng hồ.
      Sau đó người chủ trì hô lên ba chữ : " Lăng Mạt Mạt!"
      Tiếng vỗ tay như sấm vang lên.
      Lăng Mạt Mạt ngưng lại hồi tại chỗ, sau đó mới đứng lên, nhìn khung cảnh sôi trào, và ánh mắt hâm mộ của các nữ minh tinh, chậm rãi cười tiếng.
      Có lẽ vì đại giải Nhất Tỷ, những ca sĩ bình thường thể nào chuyện cùng , giờ phút này đều rối rít đứng lên, ôm cái, thoạt nhìn còn là cực kỳ chân thành chúc phúc.
      Người cuối cùng ôm là Lý Tình Thâm.
      nhìn ánh mắt của , cực kỳ sáng ngời, lúc buông ra, vào tai câu: "Cố gắng lên!"
      Thân thể Lăng Mạt Mạt khẽ run rẩy, tặng cho Lý Tình Thâm nụ cười, gật đầu cái, nhấc làn váy của mình lên, lần thứ ba bước lên sân khấu đèn đuốc sáng trưng vạn người chú ý.

      "Lăng tiểu thư, đây là lần thứ ba bước lên sâu khấu này trong ngày hôm nay rồi, đáy lòng có phải rất kích động ?"
      Người chủ trì đợi Lăng Mạt Mạt lên sân khấu bắt đầu hỏi thăm.
      Lăng Mạt Mạt vừa , vừa nhận mic trả lời: "Vô cùng kích động!"
      Tiếng của Lăng Mạt Mạt vừa dứt, cũng đứng cạnh người chủ trì, bình tĩnh mà , lần này đứng ở đây, so với hai lần đứng ở chỗ này trước đó có khác biệt rất lớn, nhìn đầy người bên dưới sân khấu, có chút khẩn trương.


      "Lăng tiểu thư, có thể đạt được giải thưởng này, muốn điều gì?"


      Đầu tiên Lăng Mạt Mạt cười cười, sau đó liên miên bất tận mở đầu: "Trước hết rất cảm ơn ES, cảm ơn thầy giáo thần thoại của tôi, Lý Tình Thâm tiên sinh, cảm ơn ủng hộ của mọi người đối với tôi, cũng rất cảm tạ công nhận của ban giám khảo giành cho tôi!"


      Lăng Mạt Mạt dừng chút, có người cầm cúp đưa lên, Lăng Mạt Mạt nhìn chằm chằm cái cúp, hai tay bóm chặt cái mic trong tay, sau đó ngẩng đầu lên, nhìn biển ngươi như núi trước mặt, hít sâu hơi, giống như quyết định xong chuyện rất lớn, mỗi chữ, đều kiên quyết đến khác thường, mở miệng: "Nhưng mà"




      Chương 506: Buổi lễ trao giải ngoài dự đoán (16)




      Lăng Mạt Mạt dừng chút, có người cầm cúp đưa lên, Lăng Mạt Mạt nhìn chằm chằm cái cúp, hai tay bóm chặt cái mic trong tay, sau đó ngẩng đầu lên, nhìn biển ngươi như núi trước mặt, hít sâu hơi, giống như quyết định xong chuyện rất lớn, mỗi chữ, đều kiên quyết đến khác thường, mở miệng: "Nhưng mà, giải thưởng nữ ca sĩ được hoan nghênh nhất này, tôi thể nhận."


      Người cầm cúp đến kinh ngạc ngây người ngay tại chỗ, đáy mắt nhìn Lăng Mạt Mạt, giống như lóe ra vô cùng ngạc nhiên.


      Dĩ nhiên người chủ trì buổi lễ nhạc long trọng đứng đầu thế giới, gặp bao nhiêu chuyện lúng túng, bọn họ cũng có thể thuận lợi hóa giải được.

      Mà lời của Lăng Mạt Mạt, lại làm cho sắc mặt người chủ trì trắng bệch, cánh môi lắp bắp nửa ngày, mới hỏi được câu: "Cái gì?"


      Lúc này hội trường cực kỳ yên tĩnh, tất cả mọi người đều cho là mình nghe nhầm, lúc người chủ trì thêm điều đó, khí của hội trường chuyển sang trạng thái im lặng như tờ.


      Yên lặng đến quỷ dị, yên lặng đè nén.


      Hàng vạn con mắt đặt người của Lăng Mạt Mạt.


      Lăng Mạt Mạt mở to hai mắt, sắc mặt bình tĩnh, cầm mic đến nỗi khớp xương cũng ra, hiển nhiên là dùng rất nhiều sức lực, nhìn bất kỳ ai, mà nhìn chằm chằm về phía trước, đáy mắt lóe lên vẻ kiên định, nhấn mạnh từng chữ ràng: "Tôi , tôi thể nhận giải thưởng này."


      giây yên tĩnh.


      Sau đó chính là mảnh ồn ào.


      Tiếng đèn flash nhấp nháy liên hồi.


      Ngồi ở chỗ ngồi cho khác quý, sắc mặt các vị giám khảo chợt tái nhợt như tro tàn.


      Nét mặt những nhà đầu tư trong buổi lễ nhạc lại càng khó coi tới cực điểm, hung hăng trừng mắt về phía đạo diễn phụ trách buổi lễ nhạc long trọng này, dọa đến nỗi các vị đạo diễn cũng thân mồ hôi, hai mặt nhìn nhau, rồi lại dám thở mạnh tiếng.


      Cho dù ai cũng thể nghĩ tới, trường trực tiếp buổi lễ nhạc long trọng năm nay lại xuất tình trạng như vậy!


      Sau đó, những người ở trường cũng hoàn toàn hoàn hồn, tiếng nghị luận vang lên dứt.


      Ngay cả những minh tinh từ trước đến giờ chém giết nhau lúc này cũng biến chiến tranh thành tơ lụa, mặc kệ những hiềm khích lúc trước, nghiêng đầu giọng chuyện cùng nhau.


      Người chủ trì dẫn chương trình buổi lễ nhạc hơn mấy năm, mỗi năm cũng xuất hiên những kiện lớn làm nhạc đệm, tuy nhiên chưa có năm nào giống năm nay, việc này là ngoài ý muốn, trong khoảng thời gian ngắn biết phải gì về phía toàn trường hỗn loạn.


      Cho nên, hội trường càng hỗn loạn chịu nổi.


      Duy chỉ có Lý Tình Thâm thư thái tự nhiên ngồi tại chỗ, đôi mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt, ánh mắt từ đầu đến cuối cũng có hạ xuống, chỉ là trong ánh mắt, trở nên lạnh giá chút, khẽ mân mê cánh môi.

      Đáy lòng Lăng Mạt Mạt vốn tồn tại chút khẩn trương, vào giờ phút này tan thành mây khói.
      Vì vậy, xem ra Lăng Mạt Mạt cũng cực kỳ bình tĩnh, giống như là biển lớn có chút gợn sóng.
      cầm mic , ánh mắt có chút trở nên hoảng hốt, giọng êm ái và chậm rãi mở miệng: "Mười năm trước, mười sáu tuổi, mang theo ước mơ, mang theo tình tham gia vào Làng Giải Trí."

      Lăng Mạt Mạt vừa lên tiếng, khí trường vốn hỗn lọa, từng chút yên tĩnh lại.

      Cũng rất nhiều người chú ý tới lời của Lăng Mạt Mạt trước đó.

      "Mười sáu tuổi, là thời điểm đẹp nhất của , trẻ tuổi xinh đẹp, sức sống tỏa khắp mọi nơi trong công việc học tập tại trường cấp ba, nhưng kia bởi vì gia cảnh nghèo khó, thể thôi học."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :