1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hào Môn Thịnh Sủng: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 465: Đại thần muốn thổ lộ (6)

      "Ừ." Lý Tình Thâm nghe thấy thanh của , liền nghiêng đầu nhìn , đôi mắt lóe ra ánh sáng lấm tấm rạng rỡ: "Đến lâu rồi."

      Dây thần kinh trong đầu Lăng Mạt Mạt lại căng lên lần nữa. Trời ạ! Đến lâu rồi?

      Khó trách lại cúi người, cởi dây nịt an toàn giúp .

      là xấu hổ chết mất!

      Điều duy nhất mà Lăng Mạt Mạt có thể nghĩ tới giờ chính là chạy trối chết, vì vậy, liền nhanh chóng mở miệng : "Thầy, vậy em về nhà!"

      Lý Tình Thâm giữ Lăng Mạt Mạt lại, chỉ nhìn , khẽ nhếch môi, nhàng nở nụ cười. nụ cười này dù chỉ là thoáng qua, giống như phù dung sớm nở tối tàn, nhưng lại mê hoặc trời đất:

      "Ừ. Em trở về rồi nghỉ ngơi chút ."

      Lăng Mạt Mạt mở lớn hai mắt, có cảm giác nụ cười yếu ớt thoáng qua vừa rồi của chỉ là loại ảo giác, cả người có chút thẫn thờ.

      Có người , nhìn mãi rồi cũng chán, nhưng Lăng Mạt Mạt ở cạnh Lý Tình Thâm lâu như vậy, tại sao vẫn hề cảm thấy chán người đàn ông này đây?

      Lý Tình Thâm thấy Lăng Mạt Mạt ngây ngốc nhìn mình chằm chằm, ý cười nơi đáy mắt càng đậm, nghiễm nhiên tâm tình của rất tốt, giống như cố ý, điệu khoan thai: "Ngủ ngon."

      Lăng Mạt Mạt bừng tỉnh, thấy Lý Tình Thâm vẫn yên lặng như mặt hồ gợn sóng, nhịp tim của càng tăng nhanh. Lăng Mạt Mạt vội vàng hấp tấp vươn tay, đẩy cửa xe ra, chuyện cũng được lưu loát: "Ngủ ngon, thầy, nhớ lái xe chậm chút."

      Sau đó, Lăng Mạt Mạt liền chạy trối chết, dám quay đầu lại, bước chân vội vã.

      Lý Tình Thâm lười biếng tựa ghế lái, nhìn chằm chằm bóng lưng của Lăng Mạt Mạt, tâm tình đột nhiên tốt lên rất nhiều.

      ràng biết, mới vừa rồi, Lăng Mạt Mạt mất hồn là vì . Hơn nữa, thừa nhận là cố ý làm động tác chuẩn bị muốn hôn , nhưng khi tiến gần Lăng Mạt Mạt, lại thể chút chán ghét nào khuôn mặt, cũng hề đẩy ra, thậm chí còn nhắm hai mắt lại, khuôn mặt của còn lộ ra chút mong đợi nhàn nhạt.

      Trong đáy lòng của Lăng Mạt Mạt, cũng phải là hề Lý Tình Thâm đây, phải sao?

      Lý Tình Thâm chậm rãi giơ tay lên, đặt ngón tay thon dài lên môi mình, trầm tư suy nghĩ lúc, từ lúc gặp lại máy bay, quả là có chút thành thục.

      Ừ… Xem ra quả là thành thục, hẳn là nên thổ lộ với rồi.

      Nghĩ tới đây, Lý Tình Thâm liền nghiêng đầu, nhìn chằm chằm cánh cửa phòng của Lăng Mạt Mạt, trong lòng nghĩ, rốt cuộc nên thổ lộ với như thế nào đây?

      Đây quả là vấn đề rất quan trọng.

      Vừa phải lãng mạn, mới mẻ độc đáo, lại còn phải khiến cho Lăng Mạt Mạt thể quên, khiến cho cảm động, khiến cho nhớ mãi cả đời.

      ***

      Lăng Mạt Mạt như bay về đến nhà, mở cửa, nhưng mở đèn, ngược lại chỉ đứng ở cửa, thậm chí vẫn còn cảm thấy khuôn mình mặt nóng lên .

      ngây ngốc đứng đó hồi lâu rồi mới mất hồn mất vía giơ tay lên, nhàng bật đèn.

      Sau đó, ánh đèn sáng lên lại đột nhiên biến mất.

      Ý nghĩ đầu tiên của Lăng Mạt Mạt là đèn ở phòng khách bị hỏng, liền thử vươn tay bật những bóng đèn khác trong nhà, lại phát vẫn có bóng nào sáng như cũ.

      Bị cúp điện rồi?

      Lăng Mạt Mạt nhăn mũi rồi cầm điện thoại di động, tìm đồng hồ điện trong nhà, dùng ánh đèn yếu ớt của điện thoại để quan sát, thấy bên trong còn rất nhiều lượng điện, Lăng Mạt Mạt lại chạy đến phía cửa sổ, nhìn những nhà khác, đều thấy họ vẫn trong có điện, lúc này mới biết phải bị cúp điện, mà là nhà mình có vấn đề.

      Chương 466: Đại thần muốn thổ lộ (7)


      Lăng Mạt Mạt nhăn mũi rồi cầm điện thoại di động, tìm đồng hồ điện trong nhà, dùng ánh đèn yếu ớt của điện thoại để quan sát, thấy bên trong còn rất nhiều lượng điện, Lăng Mạt Mạt lại chạy đến phía cửa sổ, nhìn những nhà khác, đều thấy họ vẫn trong có điện, lúc này mới biết phải bị cúp điện, mà là nhà mình có vấn đề.

      Lăng Mạt Mạt gãi gãi đầu, liền ra ngoài, chạy đến chỗ lắp đặt đồng hồ điện nước ở hành lang, mở ra, cả người đột nhiên sững sờ.

      Lăng Mạt Mạt ảo não nhìn mớ tạp nham bộ phận máy móc mà rầu rĩ.

      Đối với mấy thứ này, quả thực là chữ cũng biết. Bên trong hộp đồng hồ, chốt mở, dây điện lộn xộn lung tung thành đống lớn, căn bản có cách nào xuống tay.

      thử động tay lung tung vào mấy cái công tắc nguồn điện nhà mình, lại phát đèn bên trong nhà vẫn sáng, nhịn được giơ tay lên, vò vò tóc, bĩu môi quyệt miệng, giận dỗi lấy chân đạp đạp máy móc, trong miệng lẩm bẩm nghiên cứu.

      Lý Tình Thâm đứng ở dưới lầu, theo thói quen chờ đèn trong nhà Lăng Mạt Mạt sáng lên rời , ai ngờ chờ nửa ngày, lại chỉ thấy ánh đèn bên trong nhà lóe lên cái, rồi lại đột nhiên tối om, sau đó cũng sáng lên lần nào nữa. có chút yên lòng, liền khóa xe, lên lầu.

      ***

      tới tầng lầu mà Lăng Mạt Mạt ở, vừa mới bước ra khỏi thang máy, Lý Tình Thâm liền nhìn thấy Lăng Mạt Mạt khom người chổng mông, cúi người ngơ ngẩn trước hộp đồng hồ điện, đáy lòng nhịn được liền mềm nhũn, bước chân tiến về phía , dùng điệu nhàn nhạt hỏi: "Thế nào?"

      Lăng Mạt Mạt nghĩ đến đột nhiên xuất thêm người vào lúc này, sợ hết hồn, ngẩng đầu nhìn lên thấy đó là Lý Tình Thâm, lúc này mới vỗ vỗ bộ ngực , chu đôi môi hồng hồng căng mọng, oán trách : "Làm em sợ muốn chết."

      Mới được nửa câu, Lăng Mạt Mạt liền kinh ngạc nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm, : "Thầy, làm sao còn chưa ?"

      Lý Tình Thâm hề để ý đến câu hỏi của Lăng Mạt Mạt, trực tiếp ngồi xổm xuống, nhìn qua hộp đồng hồ điện, sau đó vô cùng bình tĩnh mở miệng : "Cầu chì bị đứt rồi."

      Nhất thời Lăng Mạt Mạt dường như cảm thấy có được hi vọng, sau đó nháy mắt, hỏi: "Thầy, biết sửa sao?"

      Lý Tình Thâm gật đầu cái, : "Nhà em có cái cầu chì mới nào ? Chỉ cần thay là được rồi."

      Lăng Mạt Mạt vò vò tóc, sau đó ngu ngốc lắc đầu cái: "Em có."

      Lý Tình Thâm nhịn được có chút xấu hổ, là thêm người biết chuẩn bị đồ dùng!

      Lăng Mạt Mạt thấy Lý Tình Thâm im lặng, le lưỡi cái, rất nhanh sau đó : "Thầy, chờ lát, em xuống dưới lầu, tìm chủ nhà hỏi mượn, ấy nhất định là có!"

      Sau đó, Lăng Mạt Mạt đợi Lý Tình Thâm trả lời, liền lạch bạch lạch bạch chạy xuống lầu dưới, bao lâu, tay trở lại, tay cầm số dụng cụ và cầu chì, đưa cho Lý Tình Thâm: "Thầy, xem có đủ ."

      Lý Tình Thâm "Ừ" tiếng, liền cúi người, đổi cầu chì.

      Mặc dù hành lang có đèn, nhưng nó lại sáng lắm, hơn nữa, có chút ánh sáng còn chiếu được đến chỗ , xem ra có chút khó khăn, Lý Tình Thâm nhíu mày, hỏi Lăng Mạt Mạt: "Em có đèn pin cầm tay hay ?"

      Lăng Mạt Mạt lại vò tóc, sau đó kinh ngạc lắc đầu cái, rồi lại nhanh chóng mở miệng : "Thầy, dùng đèn của điện thoại di động có được hay ?"

      Lăng Mạt Mạt vừa vừa mở điện thoại di động, vậy mà ánh sáng vẫn chưa đủ, Lý Tình Thâm liếc mắt nhìn Lăng Mạt Mạt, nhịn được mở miệng chỉ trích, có chút bất đắc dĩ : "Em sống ra sao vậy? Đến đèn pin cầm tay cũng có?"

      Lăng Mạt Mạt cong cong môi, làm nũng: "Làm sao em biết được bị cúp điện chứ."

    2. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 467: Đại thần muốn thổ lộ (7)

      xong, lại chạy thịch thịch xuống dưới, lúc trở về, cầm đèn pin trong điện thoại di động, có thể là do chạy tới chạy lui hai chuyến, chiếc mũi trắng nộn dí dỏm của lấm tấm những giọt mồ hôi, nụ cười rạng rỡ khác thường, tay cầm đèn pin soi sang bên Lý Tình Thâm lắc lắc, giọng khéo léo lấy lòng: “Thầy giáo, đèn pin đến rồi!”

      Lý Tình Thâm nhìn chằm chằm khuôn mặt của , nhìn hồi, mới lặng lẽ cúi đầu, nhìn về phía đồng hồ điện, Lăng Mạt Mạt mau chóng bật đèn pin soi theo.

      có chút gần, hơi thở nhạt nhạt người chui vào mũi , Lăng Mạt Mạt nhịn được nghiêng đầu, thấy Lý Tình Thâm chăm chú nhìn bên trong, ngón tay linh hoạt nhanh nhẹn, bao lâu, làm xong, nhạt nhạt đứng lên, Lăng Mạt Mạt ngây ngốc theo, sau đó đẩy cửa chính ra, phát đèn trong phòng tắm sáng, mà phòng khách vẫn tối, Lăng Mạt Mạt nhất thời sững sờ, lúc mới vừa rồi bật đèn, đứt cầu chì, ngay sau đó bóng đèn phòng khách cũng bị hỏng rồi.

      Lý Tình Thâm đứng sau lưng , trong lúc bất chợt mở miệng: “Đèn phòng khách hỏng.”

      “Em nhớ là có bóng, để em lấy ra đổi!” Lăng Mạt Mạt chỉ chỉ toilet : “Thầy giáo, toilet ở kia, rửa tay .”

      xong, Lăng Mạt Mạt kéo ghế băng ra, đặt lên cái bàn ở phòng khách, vừa muốn trèo lên đó, Lý Tình Thâm đứng bên cạnh mặt cũng biến sắc, nghiêng đầu nhìn chút, đứng dậy, cởi âu phục người, đặt ghế sô fa, sau đó với Lăng Mạt Mạt: “giữ chắc”

      “À?” Lăng Mạt Mạt kinh ngạc.

      Lý Tình Thâm nhìn Lăng Mạt Mạt : “những việc này để đàn ông làm.”

      Sau đó, dễ dàng nhấc chân, dẫm lên ghế băng, giơ tay lên vặn bóng đèn hỏng xuống, khẽ khom người, đưa cho Lăng Mạt Mạt.

      Lăng Mạt Mạt nhón chân lên, nhận lấy, đặt lên ghế sô fa, sau đó lấy bóng đèn mới đưa cho Lý Tình Thâm.

      Lý Tình Thâm nhận lấy, lắp vào, Lăng Mạt Mạt đứng ở dưới, nghểnh đầu, nhìn Lý Tình Thâm làm những việc này rất đơn giản, trong khoảnh khắc mắt thoáng qua mơ màng.

      khát khao cuộc sống sau này của , cũng trải qua những việc lặt vặt đơn giản thế.

      Tìm người đàn ông mến, kết hôn, nội trợ, kiếm tiền, buổi sáng thức dậy cùng nhau, sau đó hai người cùng nhau mua đồ ăn sáng, phần cho , phần cho , mỉm cười sâu nhìn làm, buổi tối chờ tan việc về nhà ăn cơm, ăn xong, rửa bát, nhìn mỉm cười.

      Thỉnh thoảng chạy đến con đường tan việc về nhà, cùng với hẹn mà gặp, sau đó giả vờ như thể tình cờ gặp được , vẫy vẫy ngăn xe lại, giảo hoạt nháy nháy mắt, câu: “A, thân ái, là đúng lúc!”

      mỉm cười xuống xe, mở cửa xe, tỉ mỉ thắt dây an toàn cho , dẫn ăn, hai người cùng xem phim, sau đó tay nắm tay dạo phố.

      Dĩ nhiên, những điều đơn giản trong cuộc sống, bao gồm cả những việc lặt văt như trèo lên cao thay bóng điện, ở bên dưới giữ ghế băng, cuộc sống đơn giản như thế, nhưng hạnh phúc biết bao.


      Chương 468: Đại thần muốn thổ lộ (8-)


      Cho tới nay, loại hạnh phúc đơn giản bé, trong năm tháng trôi qua, những tưởng rằng chỉ là mộng xa vời thể chạm tới.

      Nhất là người đơn trong cuộc sống, lúc bóng đèn bị hỏng, cũng là mình run rẩy trèo lên ghế băng thay.

      Khi đó nghĩ, nếu như có người đàn ông bên mình, thay mình làm những việc đơn giản này, tốt biết bao a!

      Nhưng mà nghĩ tới, giờ này ngày này ban đêm, ở nơi đây năm tháng tưởng chừng như tĩnh lặng, thế nhưng điều đó lại sảy ra.

      Lăng Mạt Mạt nhìn Lý Tình Thâm có chút mất hồn, trong lúc bất chợt có chuông điện thoại vang lên. Lăng Mạt Mạt còn chưa kịp phản ứng, Lý Tình Thâm cúi đầu, nhìn Lăng Mạt Mạt : “Giúp nghe điện thoại.”

      Lăng Mạt Mạt sững sờ gật đầu cái, tay đỡ ghế băng, tay nỗ lực bắt lấy âu phục của Lý Tình Thâm, móc điện thoại trong túi áo ra, cúi đầu nhìn xuống, là Selene gọi đến, ngẩng đầu nhìn lên, với Lý Tình Thâm: “Thầy giáo là Selene.”

      Vẻ mặt của Lý Tình Thâm rất bình tĩnh, vẫn vặn bóng đèn, chút để ý : “Em nghe giúp .”

      Lăng Mạt Mạt ừ tiếng nhấn nút nghe, điện thoại nhất thời truyền đến giọng nữ cực kỳ dễ nghe, dùng tiếng lưu loát: “Thân ái, ở đâu?”

      Lăng Mạt Mạt ngẩn người, nghĩ kia dáng vẻ những trong sáng đẹp mắt, giọng cũng rất dễ nghe, nhất thời có chút qua loa lấy lệ “Ồ” tiếng.

      “A! là ai?”trong điện thoại Selene nghe thấy Lăng Mạt Mạt tiếng trung nên cũng chuyển thành khẩu ngữ tiếng trung: “Tình Thâm đâu?”

      Lăng Mạt Mạt ngẩng đầu lên nhìn Lý Tình Thâm chút, lơ đãng thuận miệng trả lời: “ ấy tôi.”

      Lý Tình Thâm vặn bóng đèn tay hơi dừng lại chút, sau đó vẫn bình tĩnh tiếp tục xoáy bóng đèn như cũ.

      Lăng Mạt Mạt chút nào ý thức được lời của mình rốt cuộc có gì ổn, tiếp tục : “Chờ lát, ấy gọi lại cho .”

      Giọng của Selene có mấy phần kinh ngạc : “A, xin lỗi, hai người cứ tiếp tục.” Sau đó vội vã cúp điện thoại.

      Lăng Mạt Mạt cau mày liếc nhìn điện thoại di động, đáy lòng hồ nghi nghĩ ngợi tiếp tục cái gì?

      Vì vậy để điện thoại sang bên.

      Lý Tình Thâm lúc này lắp xong bóng đèn, dễ dàng nhảy từ xuống, đến chỗ công tắc ấn cái, cả phòng sáng ngời, Lý Tình Thâm cười như cười nhìn Lăng Mạt Mạt, đến ghế sô fa cầm điện thoại di động của mình lên, gọi cho Selene cuộc.

      Lăng Mạt Mạt biết Lý Tình Thâm gọi lại cho Selene, dựng lỗ tai lên nghe, thỉnh thoảng Lý Tình Thâm khẽ đảo mắt.

      “Thế nào?” điện thoại rất nhanh có người bắt, điệu của Lý Tình Thâm rất nhạt, biết trong điện thoại Selene gì, Lý Tình Thâm cười cười nhàng : “ có, phải như em nghĩ chỉ là, ấy.”

      Sau khi Lý Tình Thâm đến đây, bất chợt trong đầu Lăng Mạt Mạt ầm ầm nổ tung, lúc này mới nghĩ ra vừa rồi trong điện thoại mình với Selene rốt cuộc lời đó có bao nhiêu ám muội.


      Chương 469: Đại thần muốn thổ lộ (9)


      Trong nháy mắt mặt của Lăng Mạt Mạt đỏ bừng, lúng túng và bứt rứt đứng ở nơi đó, đáy lòng ảo nảo thôi.

      Lý Tình Thâm nhìn dáng vẻ của đáng như vậy, tự nhiên tâm tình rất tốt, giọng nhanh chậm qua loa lấy lệ hai câu cúp máy.

      Lăng Mạt Mạt, đứng ở đó quẫn bách, dám thở mạnh, chi là cử động.

      Lý Tình Thâm nhìn Lăng Mạt Mạt cười chúm chím. Lăng Mạt Mạt bị nhìn có chút được tự nhiên, hai mắt đảo qua đảo lại, theo bản năng bèn giải thích: “Thầy giáo vừa rồi phải là em cố ý, em..”

      Trong mắt Lý Tình Thâm mang theo thân mật, tự nhiên gật đầu cái, giống như là sợ làm khó , giọng bình tĩnh: “ hiểu, sao.”

      Lúc này Lăng Mạt Mạt mới gật đầu, Lý Tình Thâm vào toilet rửa tay, sau đó ra, cầm âu phục, động tác ung dung mặc vào người.

      Lăng Mạt Mạt nhìn Lý Tình Thâm, cảm thấy người đàn ông này là thiên vị, chỉ là mặc áo thôi, tư thế cũng mê người đến thế.

      Hơn cả thiên vị, ràng xuất thân tốt, năng lực mạnh, tuổi trẻ tài cao, hoàn mỹ thể chê vào đâu được, muốn gió có gió, muốn mưa được mưa, nhưng cố tình, còn tự làm những việc lặt vặt, tại có rất nhiều người đàn ông khinh thường làm những công việc này.

      Lăng Mạt Mạt nghĩ, mẫu đàn ông này, là tuyệt chủng!

      Lúc Lăng Mạt Mạt vẫn còn mất hồn, Lý Tình Thâm thu dọn xong tất cả, nhìn Lăng Mạt Mạt nhạt nhạt mở miệng: “ về nhé.”

      Lăng Mạt Mạt hồi hồn, gật đầu, sau đó suy nghĩ chút, cầm công cụ của bà chủ cho thuê nhà : “Em tiễn , thuận tiện mang đồ trả cho chủ nhà.”

      Lý Tình Thâm “Ừ” tiếng mở cửa phòng ra. Lăng Mạt Mạt khóa phòng, theo Lý Tình Thâm ra ngoài.

      Bởi vì chỉ có tầng, cho nên hai người dọc theo bậc thang, Lăng Mạt Mạt gõ cửa chủ cho thuê nhà cái, rất nhanh cửa được mở ra, là bà chủ nhà.

      Lăng Mạt Mạt cười đưa đồ cho bà chủ nhà, ngọt ngào câu: “Cảm ơn!”

      “Sửa xong?” Bà chủ nhà nhận lấy đồ, vừa ngẩng đầu, nhìn thấy Lý Tình Thâm ở sau lưng Lăng Mạt Mạt, nhất thời vui vẻ ra mặt : “Mạt Mạt, bạn trai cháu tối nay cũng đến phòng cháu à.”

      Lăng Mạt Mạt lập tức đỏ mặt, bức rứt liếc mắt nhìn Lý Tình Thâm, vừa muốn mở miệng giải thích đây phải là bạn trai của mình, bà chủ nhà liền mở miệng : “Mạt Mạt, bạn trai cháu đối cháu tốt, lần trước cháu bị bệnh, cũng là cậu ta đến chỗ bác lấy chìa khóa.”

      Lăng Mạt Mạt đột nhiên ngừng , nhớ tới bà chủ từng với mình, có người đàn ông rất đẹp trai, đến phòng , còn dùng miệng bón thuốc cho uống.

      vẫn cho đó là Enson, vậy mà, lại là Lý Tình Thâm?

      Lăng Mạt Mạt ngơ ngác kinh ngạc quay đầu liếc mắt nhìn Lý Tình Thâm, thấy lễ phép gật đầu với bà chủ nhà, giọng trong trẻo lạnh lùng câu: “Chào !”

      Bà chủ nhà mặc dù tuổi còn trẻ, nhưng khi nhìn thấy Lý Tình Thâm đẹp trai như vậy, vẫn nhịn được si mê, trong mắt lộ ra hâm mộ, nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm, từ xuống dưới, rất lâu, mắt cũng chớp đến cái, cũng may Lý Tình Thâm có thói quen bị nhìn như vậy, nên vẫn có thể duy trì nét mặt.

    3. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 470: Đại thần muốn thổ lộ (10)

      Editor: Lam

      Mặc dù tuổi tác bà chủ nhà , nhưng mà nhìn thấy Lý Tình Thâm đẹp trai như vậy, vẫn nhịn được nổi lên háo sắc, đôi mắt thoáng qua niềm cực kỳ hâm mộ, nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm, từ xuống dưới trong trong ngoài ngoài lúc lâu, mắt cũng chớp cái, cũng may Lý Tình Thâm quen bị nhìn chằm chằm như vậy, vẻ mặt vẫn có thể duy trì thay đổi chút nào.

      Từ nơi bà chủ nhà rời , Lý Tình Thâm giơ cổ tay lên nhìn thời gian, còn sớm, liền với Lăng Mạt Mạt: “ siêu thị chuyến .”

      Lăng Mạt Mạt cho rằng muốn mua đồ đạc, gật đầu, : “Được.”

      Vì thế hai người liền xuống lầu, tới siêu thị trong khu chung cư gần đây, sau khi Lý Tình Thâm vào, chọn chọn lựa lựa lâu, sau đó xách rất nhiều thứ gì đó, thanh toán, mang theo Lăng Mạt Mạt tiếp tục về chung cư.

      Ánh trăng, ánh sao, cộng thêm ánh đèn ở chung cư, chiếu lên toàn bộ thế giới đẹp như ảo giác.

      Hai người cực kỳ yên lặng, vai kề vai tiêu sái, bọn họ dựa hơi gần, đường khi Lăng Mạt Mạt cầm điện thoại xem thời gian, lần cẩn thận tay đụng phải tay Lý Tình Thâm.

      Thân thể hai người đều nhàng run rẩy, Lý Tình Thâm nghiêng đầu, ngay dưới màn ánh sáng rực rỡ, chăm chú nhìn sườn mặt , nhìn rất lâu, sau đó đưa thứ gì đó cầm trong tay cho Lăng Mạt Mạt, bỗng mở miệng : “Những thứ này cho em, để ở chỗ, đề phòng bất kỳ tình huống nào.”

      Lăng Mạt Mạt nhận lấy, sau khi mở ra, phát bên trong đều là chút đồ dùng sinh hoạt vặt vãnh, đáy lòng có chút ấm áp, ngẩng đầu lên, cười khúc khích với Lý Tình Thâm.

      Nụ cười của cực kỳ sinh động, đáy mắt ràng sáng lên, Lý Tình Thâm ở trong đêm khuya mọi loại thanh đều yên tĩnh, dừng ở gương mặt đẹp đẽ của , nhịn được nhếch môi lặng lẽ cười.

      gì.

      cũng chuyện.

      Hai người yên lặng đứng lúc, đột nhiên giơ tay lên, nhàng vuốt ve mái tóc dài của , hơi dừng chút, mới khẽ mở môi mỏng, trong giọng ràng nhàn nhạt, mang theo dịu dàng trầm thấp: “Lên .”

      lúc lâu sau Lăng Mạt Mạt mới gật đầu, mang theo đồ đạc nặng trịch, xoay người lên lầu.

      Lý Tình Thâm nhìn bóng dáng dần dần biến mất, đứng thẳng lúc lâu, mới xoay người lên xe, rời .


      Lăng Mạt Mạt về đến nhà ngâm nước tắm cái, tùy tiện dùng khăn tắm quấn lấy thân thể, sau đó cầm khăn lông quấn tóc lại, ra từ phòng tắm.

      Cầm điện thoại di động, trước tiên xem Weibo chút, thấy có người đăng cái Weibo, : Dùng lời đơn giản nhất để thổ lộ với người.

      Lăng Mạt Mạt mở ra xem trả lời của mọi người, phát đáp án, em chiếm đa số, còn có rất nhiều cả đời em, em đời, nắm tay cả đời bên nhau đến già, vân vân các thứ, số lượng từ cũng ít, mặc dù rất thường dùng những lời thương cực kỳ êm tai, lại cảm thấy đủ hay, vì thế Lăng Mạt Mạt tâm huyết dâng trào, lập tức gửi cho Enson câu “Dùng lời đơn giản nhất để thổ lộ với người” kia.

      lâu sau Enson mới trả lời , chỉ có chữ đơn giản nhất. [Người.]

      Lăng Mạt Mạt nhíu mày, người?

      Đây là ý gì?

      Nghĩ mãi thông ý nghĩa, liền cong môi, trả lời Enson: [Người? Trong đây là thổ lộ?]

      Lần này Enson trả lời cực kỳ nhanh, : [ phải muốn đơn giản nhất sao? Đây là thổ lộ đơn giản nhất đấy!]

      [Giải nghĩa thế nào?] Lăng Mạt Mạt nhân tiện thêm vẻ mặt nghi vấn.

      Chương 471: Tiện nhân, già mồm cãi láo! (1)

      Editor: Lam

      [Giải nghĩa thế nào?] Lăng Mạt Mạt nhân tiện thêm vẻ mặt nghi vấn.

      [Trong lòng có em.]

      Trong tin Enson gửi tới, chỉ có bốn chữ đơn giản.

      Lăng Mạt Mạt nhìn rất lâu, đột nhiên chớp chớp mắt, sáng tỏ.

      Cẩn thận suy nghĩ, hình như đúng là thông báo đơn giản nhất, nhưng mà, vẫn nhịn được hỏi: [Tại sao phải là em?]

      [ người là để ấy trong lòng, chứ phải đặt môi.]

      Lăng Mạt Mạt nhìn trả lời của Enson, đáy lòng bỗng dưng run lên, mặc dù những lời này phải Enson cho , lại vẫn nghe tim đập thình thịch như trước.

      người là để ấy trong lòng, chứ phải đặt môi.

      Cho nên, thông báo đơn giản trực tiếp nhất, đó là chữ “Người” --- Trong lòng có em!

      Lăng Mạt Mạt nghĩ, người đàn ông như vậy, có thể ra lời thương làm người ta ảo tưởng như vậy, lại có thể nào khiến rung động, khiến động lòng?

      Lăng Mạt Mạt nhịn được cười cười với di động, sau đó kìm lòng nổi gửi tin: [Người con sau này có thể gả cho , hạnh phúc!]

      [ ?]

      [Ừ.] Lăng Mạt Mạt trả lời trước chữ, sau đó suy nghĩ, lại bổ sung: [Suy nghĩ như biểu đạt, lời lãng mạn, có năng lực kiếm tiền, người đàn ông như vậy, thỏa mãn hình tượng bạch mã hoàng tử trong cảm nhận của rất nhiều , chỉ là biết đạo trưởng có dáng vẻ thế nào.]

      Gửi xong những lời này, Lăng Mạt Mạt cắn cắn ngón tay, vốn cho là Enson tuấn tú giống như lời bà chủ nhà , nhưng mà hôm nay biết được, đêm hôm đó người thức trắng đêm ngủ chăm sóc bên là Lý Tình Thâm, đáy lòng Lăng Mạt Mạt khó tránh khỏi chút mất mát, cắn cắn môi dưới, đáy lòng rầu rĩ lại bổ sung câu: [Dáng vẻ của trông như thế nào đây!]

      [Muốn gặp ?] Enson trả lời.

      [Muốn gặp chứ.] Lăng Mạt Mạt đánh xong ba chữ kia, nghĩ nghĩ, lại xóa sạch, sau đó ra vẻ thoải mái : [ phải, chỉ là tò mò dáng vẻ như thế nào thôi!]
      [Em cảm thấy dáng vẻ trông như thế nào?]

      Lăng Mạt Mạt nghiêng đầu suy nghĩ, nhưng làm sao cũng tưởng tượng được, cố ý trả lời: [Em nghĩ, bộ dạng cực kỳ xấu , nếu cũng dám gặp mặt người khác rồi.]

      […] Enson gì.

      Lăng Mạt Mạt nhịn được nở nụ cười ha ha lúc, tiếp tục : [Nhưng mà, yên tâm, em trông mặt mà bắt hình dong.]

      [ đây cám ơn em rồi!]

      [ cần cám ơn!]

      [Thời gian còn sớm, em nghỉ ngơi sao?]

      Lăng Mạt Mạt nhìn thời gian, mười giờ, mặc dù rất muốn tán gẫu với lát nữa, nhưng mà vẫn lại tình nguyện câu: [Được.]

      [Ngủ ngon.]

      [Ừ.]

      Lăng Mạt Mạt để điện thoại di động xuống, nằm trong bóng tối mờ mịt, lâu, mới nhắm hai mắt lại, bắt buộc mình vào giấc ngủ.

      biết có phải bởi vì lí do gửi Wechat với Enson hỏi dáng vẻ như thế nào hay , buổi tối trong giấc mơ Lăng Mạt Mạt lại mơ hành động từng làm.

      Đó là sau khi xóa sạch Enson Wechat lúc trước, nhìn người đứng đường phố, là Enson, vẫn theo đuổi, vẫn luôn theo đuổi rất dễ dàng, khi đến phía sau , Enson lại đột nhiên biến mất thấy nữa.

      Bây giờ, cảnh trong mơ vẫn giống như vậy, Lăng Mạt Mạt vẫn liên tục đuổi theo Enson như cũ, khi bước đến phía sau Enson, bây giờ người đàn ông cũng biến mất thấy, dừng lại rồi hít thở, lâu mới hao tổn sức lực toàn thân nhàng vỗ vỗ sau lưng Enson.

    4. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 472: tiện nhân, già mồm! (2)

      Lần này, vẫn là giấc mơ giống vậy, Lăng Mạt Mạt vẫn đuổi theo phía sau Enson, ngay lúc gần chạm tới lưng Enson, lần này người đàn ông cũng có biến mất thấy gì nữa, nín thở, lâu, mới cố gắng dùng hết hơi sức toàn thân, nhàng chụp lấy lưng của Enson.

      Sau đó, Enson chậm rãi quay đầu, ánh mắt của Lăng Mạt Mạt nhìn thẳng vào người trước mặt, trong nháy mắt cũng dám chớp mắt, chỉ sợ cẩn thận cái người đàn ông đưa lưng về phía mình lại biến mất.

      Thời gian giống như dừng lại, hồi lâu, gò má của mới xuất ở trước mắt của , chỉ là có chút mơ hồ, giống như cách tầng sương mù, căn bản nhìn , nỗ lực vươn tay, kích động, muốn xua sương mù .

      Nhưng sương mù vẫn rất nhiều như cũ, giống như mặc cho cố gắng thế nào, cũng có biện pháp, trong lòng Lăng Mạt Mạt cực kỳ gấp gáp, đáy lòng lại tràn đầy tuyệt vọng trước nay chưa từng có.

      Ngay lúc định buông tay, sương mù trước mặt, bất chợt biến mất còn mống, sau đó nhìn ràng gương mặt của người đàn ông trước mắt.

      Môi hồng răng trắng, dung mạo nghiêng thành.

      Đó là dung mạo cực kỳ quen thuộc.

      Lăng Mạt Mạt trợn to hai mắt, sau đó lại đột nhiên tỉnh lại từ trong giấc mơ, cả người ngồi từ giường dậy, thế này mới ý thức được đây là giấc mộng, sau đó thở dài nhõm hơi, vươn tay, vỗ vỗ hai má của mình, mới phát ra mình lại bị hù dọa ra khỏi thân mồ hôi.

      Đích xác là hù sợ!

      Dù là tại, tim của đập với tốc độ vô cùng nhanh.

      Làm sao lại coi dung mạo của Enson trở thành Lý Tình Thâm chứ?

      Rốt cuộc gần đây bị sao vậy?

      Nhìn thấy Lý Tình Thâm đỏ mặt, tim đập, hô hấp thuận, và thậm chí buổi tối còn nằm mơ thấy

      Lăng Mạt Mạt hốt hoảng đảo tròn mắt, trong phút chốc này, hình như trong nháy mắt hiểu được, rốt cuộc tại sao phải lại biến thành bộ dáng như vậy

      Triệu chứng của , giống như là

      Lăng Mạt Mạt nghĩ tới đây, tâm lại đột nhiên càng cuồng loạn lên, sau đó trong nháy mắt đại não liền dừng lại, cũng dám suy nghĩ nữa, thậm chí , bắt buộc mình dám nghĩ tới

      liều mạng lắc đầu, lẩm bẩm, ngừng tự với mình: " thể nào, , tuyệt đối phải như vậy? là thầy của , "

      Sắc mặt Lăng Mạt Mạt có chút trở nên tái nhợt, gắt gao cắn lấy môi dưới của bản thân, hồi lâu, hồi lâu sau mới yên tĩnh lại, làm thế nào cũng thể ngủ được, ở giường lăn qua lộn lại cho đến bầu trời nổi lên tia sáng, mới mơ mơ màng màng ngủ được.

      Album của Lăng Mạt Mạt vừa ra, đưa tới oanh động khắp nơi.

      Lúc Lăng Mạt Mạt tới công ty Du thị quay quảng cáo, cũng nổi lên nhất thời, sau đó Enson theo đuổi cũng đưa tới oanh động nhất thời, hôm nay album mới ra, ca khúc rất tốt, càng thêm đẩy lên cao chút nữa.

      Album mới lấy đề tài thầm mến làm chủ đề rất mới mẻ độc đáo, cộng thêm là ca khúc mới vốn rất xuất sắc của thần thoại, cho nên, ca khúc của Lăng Mạt Mạt càng tuyền khắp Đại Giang Nam Bắc rất nhanh, cho tới ngang qua phố lớn ngõ cũng có thể nghe được mấy câu lời ca sầu triền miên này ---- người giống như là loại tín ngưỡng, thành kính đến khắp cả người đều bị tổn thương.

      Album mới mới phát hành ngắn ngủn tuần, bán hết, mỗi ngày công ty giái trí nhạc ES nhận được vô số điện thoại, là đến hợp tác, cho đến mê ca nhạc.

      Chương 473: Tiện nhân, già mồm! (3)

      Album mới mới phát hành ngắn ngủn tuần, bán hết, mỗi ngày công ty giái trí nhạc ES nhận được vô số điện thoại, là đến hợp tác, cho đến mê ca nhạc

      Càng thêm ít truyền thông và radio muốn mời Lăng Mạt Mạt tham gia tiết mục.

      Trong nháy mắt đó, ES lại sáng lập ra truyền kỳ lần nữa, thần thoại lại sáng lập truyền kỳ lần nữa.

      Tất cả mọi người cảm thấy, ngày giờ còn dài, tất nhiên Lăng Mạt Mạt là siêu sao dao động trong giới nhạc tương lai.

      Địa vị của Lăng Mạt Mạt ở trong công ty ES cũng lên như mây gió, trực tiếp từ người ký hợp đồng tới hàng ngũ Đại Bài Minh Tinh của ES, chính thức đứng cùng trận chiến tuyến với Giản Thần Hi.

      Trong nửa năm, công ty giải trí nhạc ES cos công trạng rất tốt, đầu tiên là Trần Uyển Như sau ba năm ấp ủ ra ca khúc mới, dẫn tới màn oanh động, rồi sau đó chính là tiểu thiên hậu nổi tiếng hai năm qua phát hành album 2 tạo nên thành tích khá nổi trội, tại người mới ES đào tạo đặc biệt, từng nổi tiếng gặp may mạng truyền thông, nữ thần thần bí Lăng Mạt Mạt có album mang tới thành tích kinh người, kém hơn hai vị tiền bối, đương nhiên còn có vài ca sĩ nam khác ở ES cũng lấy được thành tích rất tốt, quả ES đổi mới được thành tích trong giới nhạc.

      Album mới của Lăng Mạt Mạt mới đưa ra thị trường tháng, thời gian giống như nước chảy, cũng từ mùa thu vào đầu mùa đông, tiếp cận với tháng mười rồi, cũng là mùa mà tất cả minh tinh trong Làng Giải Trí bận rộn nhất mong đợi nhất, bởi vì, tháng mười hai là là thời gian bình chọn lớn.

      Mà lễ nhạc định vào ngày 15 tháng 12, cử hành ở sân vận động thành phố X, giám khảo ở cũng để lộ từ thàng mười , toàn bộ đều là nhạc sĩ nhạc nổi tiếng toàn cầu, còn có vài nhà đầu tư và người đứng ra tổ chức.

      Rất nhiều minh tinh cũng liều sống liều chết cố gắng, nhưng mà cũng chỉ là vì lấy được cúp, đó là hiểu đối với thành tích của mình, cũng là hiểu địa vị của mình.

      Trần Uyển Như liên tục mười năm đạt được danh hiệu Nhất Tỷ, năm nay, trong các nữ ca sĩ, thành tích xuất chúng chính là ba ngườiTrần Uyển Như, Giản Thần Hi, Lăng Mạt Mạt, cho nên đối với ES mà , nhất định danh hiệu Nhất Tỷ rơi vào công ty mình, nhưng mặc dù như thế, vẫn rất nhiều người mong đợi các chị em đồng bạn đổ máu chém giết, cuối cùng Nhất Tỷ rơi vào nhà nào?

      ra mạng, tiếng hô lớn nhất là Trần Uyển Như, dù sao ra mắt mười năm, vô số hết lòng, mặc dù chỉ là ra ca khúc đơn, nhưng cũng đủ để dễ dàng vững chắc chỗ của mình.

      Tiếp theo chính là Giản Thần Hi và Lăng Mạt Mạt, tuy phân cao thấp, nhưng mà dù sao Lăng Mạt Mạt cũng là người mới, ra theo vòng quy củ mà , dưới tình huốngbình thường, tất cả mọi người cam chịu nhường chỗ ngồi Nhất Tỷ cho tiền bối, mặc dù là người mới, thành tích rất được, năm thứ hai cũng cho cái danh Nhất Tỷ.

      Cho nên, trực tiếp mà , nhìn như ba người Trần Uyển Như, Giản Thần Hi, Lăng Mạt Mạttranh đoạt chỗ ngồi Nhất Tỷ, ra căn bản cũng chỉ là Trần Uyển Như và Giản Thần Hi chém giết.

      Trong lòng Giản Thần Hi có chút cam lòng, ta ra mắt nhà, Trần Uyển Như cũng hơn hai năm có bước phát triển mới, vậy mà mặc dù như thế, ta vẫn lấy được chỗ ngồi Nhất Tỷ, tại album thứ 2 ra, thành tích cũng tốt, cộng thêm chuyện ta và Lục Niệm Ca kết hôn lăng xê hiệu quả, nhân khí đột nhiên tăng mạnh, khiến cho ta đủ để chống lại cùng Trần Uyển Như, cho nên, ta bắt buộc muốn có vị trí Nhất Tỷ!

      Đối với mười phần đấu khí của Giản Thần Hi, ra Lăng Mạt Mạt lại rất thản nhiên bình tĩnh, chưa bao giờ từng nghĩ bước lên trời.

    5. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 474: Tiện nhân, già mồm

      Ngược với hơn thua mười phần của Giản Thần Hi, Lăng Mạt Mạt lại rất thản nhiên bình tĩnh, chưa bao giờ nghĩ đến bước lên trời.

      Album mới có thể lấy được thành tích tốt như vậy, rất ngoài dự liệu của Lăng Mạt Mạt.

      Ở đáy lòng của , có thể biết khoảng cách giữa mình với Trần Uyển Như, kỳ hoa mười năm rèn luyện trong giới ca hát, tất nhiên người mới vào giới nhạc như sao có thể so sánh được!

      Cho nên, đáy lòng Lăng Mạt Mạt, chỉ lặng lẽ mong Trần Uyển Như có thể tiếp tục ngồi vị trí Nhất tỷ liên tục trong giới nhạc!

      Bởi vì đến gần cuối năm, các loại yến hội càng ngày càng nhiều, đương nhiên ES lấy được công trạng tốt như vậy, lễ chúc mừng thiếu được.

      Cho nên, quyết định ngày 22 tháng mười .

      Ngày đó các ngôi sao của ES tập trung lại.

      Trần Uyển Như vẫn khí phách mười phần, vẫn trang điểm xanh đỏ loè loẹt như cũ, mặc lễ phục màu đen, sợi tóc cao ngạo lượn quanh, bước vào yến hội, làm cho người ta lập tức cảm nhận được hơi thở trước mặt đánh tới.

      Giản Thần Hi vẫn dịu dàng uyển chuyển mát mẻ, mặc chiếc váy dài đỏ thẫm kéo đất, khoác cánh tay Lục Niệm Ca, cười yếu ớt xinh đẹp, chân bước chậm rãi vào yến hội, cũng làm cho vô số người rối rít ghé mắt, sắp xếp trước liền tinh tế, khuôn mặt lại trải qua trang điểm, là cảnh đẹp ý vui.

      Ngược lại Lăng Mạt Mạt để mặt mộc đện trường, đúng lúc hôm nay tới kinh nguyệt, kể từ sau khi núi Tuyết Sơn, thời gian kinh nguyệt vẫn đúng, mà nay đúng lúc đến kinh nguyệt, thân thể thoải mái, sắc mặt hơi tái nhợt, cả người vốn uể oải, lại thể mặc những lễ phục bó sát, nếu đệm bằng vệ sinh vào bên trong quần, lộ ra dấu vết, cho nên, Lăng Mạt Mạt liền chọn bộ tương đối đơn giản tóc xõa tung.

      Cho nên khi vào, bởi vì ăn mặc, cũng làm người khác chú ý, Lăng Mạt Mạt cũng vui vẻ được thanh nhàn.

      Tối nay Lý Tình Thâm có việc, đến.

      là Lễ Chúc Mừng công ty nhạc giải trí ES, ra là lễ trao giải nội bộ ES, Trần Uyển Như ngồi ở hàng thứ hai, từ xa thấy Lăng Mạt Mạt vào hội trường, liền vẫy vẫy tay về phía , Lăng Mạt Mạt thẳng về phía Trần Uyển Như, ngồi ở bên cạnh ấy.

      Hai người tự nhiên thiếu chút lời khách sáo.

      nửa, trước mặt có hai người đến, nam nữ, Lục Niệm Ca với Giản Thần Hi.

      Lục Niệm Ca mặc lễ phục toàn thân màu đen, áo sơ mi trắng, thắt cà vạt, nhã nhặn tuấn mặt mang ý cười nhạt, bên cạnh ta là Giản Thần Hi xinh đẹp, váy dài đỏ thẫm giống như ngọn lửa, ta khoác cánh tay Lục Niệm Ca chặt, thẳng đến trước mặt Trần Uyển Như với Lăng Mạt Mạt ngồi.

      Giản Thần Hi thoải mái ngồi xuống, ngược lại Lục Niệm Ca thấy Lăng Mạt Mạt, rất sửng sốt, vẻ mặt vốn mỉm cười thoáng chốc trở nên lạnh cứng, mím môi chặc, đôi mắt nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt, đáy mắt lóe ra ánh sáng biến ảo .

      Giản Thần Hi thấy Lục Niệm Ca chậm chạp chưa ngồi xuống, cười yếu ớt quay đầu, mở miệng, dịu dàng : "Niệm Ca, ngồi ."

      Sau đó liền thấy Lăng Mạt Mạt với Trần Uyển Như.

      Đồng thời cũng chú ý đến ánh mắt Lục Niệm Ca nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt.

      Sắc mặt Giản Thần Hi lập tức trở nên tái nhợt, đáy lòng ta có chút oán hận, nhưng vẫn miễn cưỡng nặn ra nụ cười, lên tiếng chào về phía Trần Uyển Như với Lăng Mạt Mạt: "Chị Trần, Lăng tiểu thư."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :