1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hào Môn Thịnh Sủng: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 392: Quà sinh nhật (2)

      Đáy mắt Lăng Mạt Mạt loé sáng lên: "Bởi vì bọn họ giống hoàng tử với công chúa trong chuyện cổ tích, hơn nữa lúc em còn trẻ từng gặp tình xưa rất đẹp, cho nên em cảm thấy kết cục bọn họ nhất định tốt đẹp!"

      Lăng Mạt Mạt rất chân thành: "Mặc dù biết tại sao Bạc Sủng Nhi tát Tịch Giản Cận cái kia, nhưng bây giờ nghĩ lại, cảm thấy lúc đó Bạc Sủng Nhi hận lẫn lộn, có lẽ hận chỉ nhất thời, tràn đầy tình , có , có thể tha thứ tất cả."

      "Có có thể tha thứ tất cả?" Lý Tình Thâm lập lại lần lời Lăng Mạt Mạt , mắt chớp cái, nhất thời sáng rọi: "Có ?"

      do dự có ngày thân phận Enson của mình ra ánh sáng với , có tức giận hay , bây giờ , có có thể tha thứ tất cả, có phải chỉ cần , cũng tha thứ cho giấu diếm ?

      Lăng Mạt Mạt nhìn đáy mắt Lý Tình Thâm, có chút chần chờ: "Em chắc chắn lắm."

      Ánh mắt Lý Tình Thâm có chút ảm đạm.

      Lăng Mạt Mạt lại sau giây cười cười: "Em biết người khác nghĩ như thế nào."

      Đáy mắt Lý Tình Thâm xuất nghi hoặc.

      "Nhưng em dám khẳng định, em là như vậy! Nếu em người, em tuyệt đối tha thứ cho ấy." Giọng Lăng Mạt Mạt rất khẳng định: "Nếu chân thành người, là tha thứ cho ấy, có lẽ ấy vô tâm làm sai, ít nhất phải cho ấy cơ hội! Huống chi, cơ hội cũng cho cũng tha thứ, vậy sao gọi là tình chân thành! Mỗi người đều có
      [​IMG]

      Chương 394: Quà sinh nhật (4)

      "Vậy tốt lắm!" Bà chủ nhà hơi mang mấy phần xin lỗi cười .

      " sao, tôi vốn mang cho bác." Nếu như ở đại học bị Giản Thần Hi làm cho chật vật chịu nổi, ở thành phố X này chỉ có duy nhất người đối tốt với , có thể coi như là bà chủ nhà, cho nên lúc Lăng Mạt Mạt ở nước ngoài đặc biệt mua rất nhiều đặc sản về cho bà.

      "Mạt Mạt, khách khí!" Nhì qua bà chủ nhà rất vui mừng, theo Lăng Mạt Mạt vào phòng của .

      Hành lý của Lăng Mạt Mạt được nhân viên của ES mang tới, bỏ vào phòng khách trong nhà rồi, Lăng Mạt Mạt liếc mắt liền thấy được túi đặc sản, lên mở ra, mỗi thứ đều lựa ra hai gói đưa cho bà chủ nhà.

      Bà chủ nhà cười như mở cờ trong bụng, liền tìm đề tài với Lăng Mạt Mạt: "Mạt Mạt, bạn trai biết trở về nước chứ?"

      "Bạn trai?" Lăng Mạt Mạt nhíu mày, hiểu nhìn bà chủ nhà.

      "Đúng vậy, cái hôm trời tối nóng sốt bất tỉnh, bạn trai chạy tới cho kếu bác sĩ và mua thuốc cho , bộ dạng bạn trai cũng là đẹp trai !" Bà chủ nhà nhớ tới đêm kia gặp được Lý Tình Thâm, nhất thời bộc phát kích động.

      Lăng Mạt Mạt nahnh chóng nghĩ đến cái ngày đó, đêm đó Enson tới chăm sóc , đông dù bà chủ nhà rất tuấn tú, nhưng đều chưa từng thấy qua bộ dạng thế nào, nhất thời, Lăng Mạt Mạt nhịn được hỏi thăm: "Bộ dạng ấy rất đẹp trai sao?"

      "Dĩ nhiên! Là người đẹp trai nhất mà tôi gặp qua! Giống như minh tinh điện ảnh, lại còn rất săn sóc!" Bà chủ nhà dừng chút, sau đó lại mở miệng bổ sung thêm câu: "Hơn nữa hôm đó thể uống thuốc, cậu ta còn giống như trong TV chiếu, miệng đối miệng đút uống thuốc!"

      Đầu Lăng Mạt Mạt nổ tung ầm ầm, lập tức đỏ mặt hoàn toàn, Enson lại có thể miệng đối miệng cho ăn uống thuốc sao?

      Trái tim của càng ngày càng đập lợi hại.

      Bà chủ nhà nhìn bộ dạng Lăng Mạt Mạt xấu hổ như vậy, liền cười ha hả : "Mạt Mạt, là có phúc lớn, bạn trai săn sóc tinh tế như vậy cũng thấy nhiều!"

      Lăng Mạt Mạt nghe bà chủ nhà than thở dứt, đáy lòng
      [​IMG]

      Chương 396: Quà sinh nhật (6)

      Editor: Tiểu Ốc

      "Nghe , nàng kia mới hai mươi tuổi!" Tần Thánh tựa vào ghế ngồi, tay cầm bài chơi, tay tùy ý để xuống bên, bộ dáng công tử phong lưu mười phần, giọng điệu mà ta xen lẫn cả xem thường: "Bốn vạn!"

      "Ăn!" Tô Thần ăn bài, Tần Thánh xuất ra câu thô tục "No chết cậu!", Tô Thần mắt điếc tai ngơ, khuôn mặt tươi cười lịch tuấn mỹ vô cùng phong độ mở miệng : "Nghe , nàng kia họ Lăng! Tám bính!"

      "Giang!" Du Dật đắc ý hả hê nhíu mày, vừa xem bài trong tay, vừa suy tư, vừa ngẩng đầu lên nhìn lướt qua Lý Tình Thâm, liền tiếp tục bỏ đá xuống giếng mở miệng: "Nghe , nàng kia tên là Mạt Mạt! Bảy điều!"

      Vẻ mặt của Tần Thánh, Tô Thần, Du Dật đều ranh mãnh, Lý Tình Thâm bình tĩnh ung dung làm như có chuyện gì xảy ra ngồi yên chỗ, sau đó nở nụ cười chế giễu, khí bàn mạt chược có chút trở nên náo nhiệt hơn.

      Lý Tình Thâm vẫn luôn bị mọi người lấy ra làm trò đùa từ đầu đến cuối đều chuyện, chỉ dùng thái độ thanh thản để xem bài rồi đánh bài, gần như mắt điếc tai ngơ đối với mấy lời của những người khác.

      "Ai nha, tôi cho các cậu biết này, ban đầu lúc học MIT ở nước Mĩ đó, Lý Tình Thâm thế nhưng mỗi tối đều canh giữ ở trước màn hình máy vi tính để chờ Lăng Mạt Mạt đăng nhập vào QQ đấy" Vào lúc Du Dật mở miệng, lại lần nữa tiết lộ chuyện cũ của Lý Tình Thâm, người trước sau vẫn luôn duy trì trầm mặc là Lý Tình Thâm lúc này mới thong thả ung dung ngẩng đầu lên, nhàng ho khan cái, cắt đứt thanh của Du Dật.

      Ba người còn lại nhìn về phía Lý Tình Thâm, chỉ thấy người đàn ông thanh nhã tuấn dật khuôn mặt hề có chút biểu cảm nào, ánh mắt nhàn nhạt quét qua ba người bọn họ, nhưng mà lại khiến cho cả Tần Thánh, Tô Thần và Du Dật bỗng dưng thấy lạnh thấu xương, loáng thoáng có loại dự cảm xấu tràn ra trong lòng.

      Quả còn có đợi đến khi ý tưởng này của bọn họ hoàn toàn thành hình, ngón tay thon dài đẹp đẽ của Lý Tình Thâm chậm rãi đẩy lá bài tới trước mặt, nhếch môi cái, thanh lành lạnh nhàng : "Bảy đôi tự mạc, đưa tiền hết đây"

      Ba con người vốn còn lơ lửng mây trong nháy mắt ngã nhào xuống, trong miệng phát ra câu thô tục, sau đó liền rối rít móc tiền ra ném cho Lý Tình Thâm.

      Lý Tình Thâm hề từ chối ai mà nhận tiền.

      Tần Thánh ngậm lấy điếu thuốc bỏ bộ bài trước mặt xuống, giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, mở miệng nới: " gần chín giờ rồi, Lý Tình Thâm, sao tiểu nương nhà cậu còn chưa tới vậy? Có phải nên gọi điện thoại hỏi câu ?"

      Lý Tình Thâm gật đầu, sau đó liền thò tay vào trong túi móc ra điện thoại di động, tìm số điện thoại của Lăng Mạt Mạt rồi nhấn nút gọi, vậy mà điện thoại reo lên rất lâu, nhưng lại thủy chung có ai nghe, Lý Tình Thâm nhíu mày, lần nữa gọi tới, vẫn có người nghe như cũ, sắc mặt dần dần trở nên nghiêm túc.

      " ai nhận sao?" Tô Thần chen lời, "Có lẽ là đường ,
      [​IMG]

      Chương 398: sinh nhật vui vẻ (8-)

      Mọi người thấy Lý Tình Thâm uống rượu, lúc này mới rối rít nâng li rượu lên, Bạc Sủng Nhi tiên phong lấy ra quà tặng đầu tiên, hai tay đưa cho Lý Tình Thâm, làm cho bầu khí nơi đây trở nên thoải mái: " Tình Thâm, sinh nhật vui vẻ!"

      Lý Tình Thâm cúi đầu nhận lấy món quà Bạc Sủng Nhi đưa tới, mở ra, là kẹp cà vạt bằng vàng óng ánh, tạo hình đơn giản hào phóng, giống như con người của , kiêu ngạo lại thanh cao.

      Lý Tình Thâm nâng môi, : "Cám ơn!"

      Sau đó là đám người Tần Thánh, Tô Thần, Dịch Thiển cũng rối rít đem quà tặng cùng lời chúc mừng của mình lên, Lý Tình Thâm nhận lấy từng cái, mỗi món đều là đại lễ, du thuyền, xe sang trọng, biệt thự.

      Tuy nhiên mấy món quà này, Lý Tình Thâm muốn nhận, cũng có hứng thú quá lớn, nhưng lại là tấm lòng của tất cả mọi người, mọi người cho nhiều lời chúc phúc như vậy, Lý Tình Thâm liền rũ mất xuống, che giấu tất ca ảm đạm nơi đáy mắt, khi ngẩng đầu lên lần nữa, ánh mắt trong suốt, cười rất tự nhiên.

      Mọi người thấy Lý Tình Thâm nở nụ cười, cũng từ từ thả lỏng ra, hiển nhiên là rất vui mừng, nâng cốc cười, bởi vì Lý Tình Thâm bị dị ứng với rượu cồn, cho nên mọi người rất quan tâm đến , chỉ để cho uống lý rượu, sau đó dùng trà thay rượu.

      Cơm nước xong, là mười giờ rưỡi tối, chỉ còn nữa tiếng nữa là kết thúc sinh nhật của Lý Tình Thâm, Lăng Mạt Mạt còn chưa xuất , đáy lòng Lý Tình Thâm vốn còn chút xíu mong đợi cũng từ từ tan biết mất, đều bị mảnh hoan vắng độc thay thế.

      Bánh sinh nhật chuẩn bị từ sớm, ăn cơm xong, Bạc Sủng Nhi mượn cớ thích yên lặng liền nhàng lui ra khỏi phòng, Tần Thánh đứng ở công tắc nguồn điện tổng, sau đó lặng lẽ đếm đến năm, lập tức tắt nguồn điện trong nhà, sau đó, cửa bị Tô Thần nhàng mở ra, Bạc Sủng Nhi từ từ đem bánh sinh nhật cấm đầy nến đẩy vào.

      Mọi người như trẻ biết mệt, vui vẻ hát bài chúc mừng sinh nhật, tiếng hát vừa dứt, liền thổi tắc nến.

      Lúc này Tần Thánh mới mở nguồn điện lên, mọi người sớm ăn uống no say nên dĩ
      [​IMG]

      Chương 400: Sinh nhật vui vẻ (10)

      Du Dật nhìn Lý Tình Thâm yên lặng có chút đếm xỉa tới, cắn răng, giọng mang theo vài phần dứt khoát cùng sắc bén: "Cho nên, Tình Thâm, bây giờ cậu, chỉ có hai con đường có thể , là thổ lộ, hoặc là buông tay!"

      Sau khi xong, Du Dật rất nghiêm túc nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm.

      tai coi Lý Tình Thâm như bạn bè, mới khuyên nhủ như vậy.

      nhiều năm như vậy, ta nhìn Lý Tình Thâm vì nghiêng nước nghiêng thành mà lãng phí tiền tài lớn cùng thanh xuân!

      Lý Tình Thâm từ đầu đến cuối gì.

      Du Dật nhịn được mở miệng hỏi: "Cậu có nghe thấy tôi chuyện ?"

      "Nghe thấy." Lý Tình Thâm ngẩng đầu, chớp mắt: "Chỉ có hai con đường sao?"

      Du Dật gật đầu, dáng vẻ rất khẳng định.

      "Đối với tôi, đúng là chỉ có hai con đường có thể ." Lý Tình Thâm nhìn Du Dật thản nhiên .

      Lúc này Du Dật mới thở phào nhõm, cho rằng mình lay chuyển được Lý Tình Thâm: "Vậy cậu lựa chọn cách nào? Cá nhân tôi đề nghị cậu lựa chọn thổ lộ, coi như cho tình cảm mười năm này cái công đạo!"

      Lý Tình Thâm để ý đến Du Dật, nghiêng đầu, suy nghĩ, sau đó từ từ ngồi xuống, giương mắt, nhìn Du Dật, nhanh chậm uống hớp, ngón tay gõ ly thủy tinh, khẽ mở môi mỏng, giọng trong veo mà lạnh lùng: "Đó chính là, ấy, hoặc là ấy hơn."

      Du Dật nhìn Lý Tình Thâm, trong nháy mắt trợn mắt há hốc mồm, cảm thấy người đàn ông trước mặt này, quả thực kinh người!

      ta phân tích thế cục tình bây giờ cho cậu ta, vốn tưởng rằng cậu ta nghe lọt, đến cuối cùng, cậu ta chữ cũng nghe được!

      Ngược lại, cho ta đáp án như vậy!

      Du Dật chịu đựng kích động muốn phun máu: "Lý Tình Thâm, cậu quả thực bất trị!"

      "Bất trị sao? Chính xác là ấy đến bất trị rồi." Lý Tình Thâm mỉm cười, hai mắt nhìn Du Dật, rất trong veo, giọng như có việc gì: "Dật, cậu cũng , tôi phải cho tình cảm mười năm của tôi cái công đạo, nếu
      [​IMG]

    2. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 402: quà sinh nhật (12)

      nghe được có tiếng điện thoại reo, liền xoay người, từ giường mò tới nơi để điện thoại di động, mắt thấy là điện thoại nhà ông cố, Lăng Mạt Mạt lập tức nghe, khéo léo và ngọt ngào gọi tiếng: "Ông cố!

      Nhưng mà giọng nghiêm nghị và từ ái của ông có truyền ra từ trong điện thoại, mà ngược lại lại là giọng lo lắng của bà cố: "Mạt Mạt, cuối cùng con cũng nghe điện thoại, con mau qua đây , ông cố của con sắp được rồi."

      Lúc Lăng Mạt Mạt nghe được câu này, đại não có chút ngờ nghệch.

      Ông cố của được, đây là có ý gì?

      "Bà cố, bà cái gì vậy?”

      "Mạt Mạt, ông cố của con mới vừa rồi đột nhiên té xỉu, bây giờ ở bệnh viện cấp cứu, bác sĩ , ông cố con có thể qua khỏi, bây giờ cố gắng chống đỡ để được gặp con lần cuối."

      Vừa nghe đến những lời này, đầu óc của Lăng Mạt Mạt lập tức nổ tung.

      Từ cha mẹ mất sớm, vẫn luôn cùng ông cố nương tựa lẫn nhau mà sống, nghịch ngợm gây , mặc dù ông cố của nghiêm khắc, nhưng cũng cực kỳ cưng chiều .

      Bọn họ từng trải qua cuộc sống rất cực khổ, nhưng ông cố chưa bao giờ để cho chút ủy khuất nào.

      Lúc Lục Niệm Ca và Giản Thần Hi đồng thời phản bội , lúc ấy cảm thấy sinh mạng của mình như bị đục khoét, khó chịu đến muốn chết , nhưng như bây giờ, tại có cảm giác hít thở thông.

      Ông cố là người thân duy nhất của thế giới này, nếu như ông cố cũng mất, vậy thế giới này, thực chỉ còn dư lại mình .

      Trong nháy mắt, Lăng Mạt Mạt cảm thấy đầu mình kêu ong ong, ngón tay của run rẩy cách lợi hại, tùy tiện mặc quần áo, lấy tiền, lập tức xuống lâu.

      Đợi đến khi ngồi lên xe taxi, cả người vẫn hoàn toàn trong trạng thái hoảng hốt, vô thức ở giơ tay lên, thế nhưng phát cả mặt đều ướt nước mắt.

      Ông cố đối với , có ý nghĩa như thế nào?

      Ý nghĩa là ngôi nhà,
      [​IMG]

      Chương 402: quà sinh nhật (12)

      nghe được có tiếng điện thoại reo, liền xoay người, từ giường mò tới nơi để điện thoại di động, mắt thấy là điện thoại nhà ông cố, Lăng Mạt Mạt lập tức nghe, khéo léo và ngọt ngào gọi tiếng: "Ông cố!"

      Nhưng mà giọng nghiêm nghị và từ ái của ông có truyền ra từ trong điện thoại, mà ngược dieenddanleequyddoon lại lại là giọng lo lắng của bà cố: "Mạt Mạt, cuối cùng con cũng nghe điện thoại, con mau qua đây , ông cố của con sắp được rồi."

      Lúc Lăng Mạt Mạt nghe được câu này, đại não có chút ngờ nghệch.

      Ông cố của được, đây là có ý gì?

      "Bà cố, bà cái gì vậy?”

      "Mạt Mạt, ông cố của con mới vừa rồi đột nhiên té xỉu, bây giờ ở bệnh viện cấp cứu, bác sĩ , ông cố con có thể qua khỏi, bây giờ cố gắng chống đỡ để được gặp con lần cuối."

      Vừa nghe đến những lời này, đầu óc của Lăng Mạt Mạt lập tức nổ tung.

      Từ cha mẹ mất sớm, vẫn luôn cùng ông cố nương tựa lẫn nhau mà sống, nghịch ngợm gây , mặc dù ông cố của nghiêm khắc, nhưng cũng cực kỳ cưng chiều .

      Bọn họ từng trải qua cuộc sống rất cực khổ, nhưng ông cố chưa bao giờ để cho chút ủy khuất nào.

      Lúc Lục Niệm Ca và Giản Thần Hi đồng thời phản bội , lúc ấy cảm thấy sinh mạng của mình như bị đục khoét, khó chịu đến muốn chết , nhưng như bây giờ, tại có cảm giác hít thở thông.

      Ông cố là người thân duy nhất của thế giới này, nếu như ông cố cũng mất, vậy thế giới này, thực chỉ còn dư lại mình .

      Trong nháy mắt, Lăng Mạt Mạt cảm thấy đầu mình kêu ong ong, ngón tay của run rẩy cách lợi hại, tùy tiện mặc quần áo, lấy tiền, lập tức xuống lâu.

      Đợi đến khi ngồi lên xe taxi, cả người vẫn hoàn toàn trong trạng thái hoảng hốt, vô thức ở giơ tay lên, thế nhưng phát cả mặt đều
      [​IMG]

      Chương 404: Quà sinh nhật (14)

      Editor: Lam

      Bác sĩ gật đầu cái, liền đẩy ông cố vào phòng giải phẫu, Lăng Mạt Mạt theo chiếc giường di động liên tục , tha thiết nhìn chằm chằm ông cố.

      Ánh mắt của từ đầu đến cuối chớp cũng chớp cái, chỉ sợ lần cẩn thận, ông cố theo trong mạng sống hoàn toàn biến mất thấy gì nữa.

      Lăng Mạt Mạt cầm chặt tay của ông cố, đôi tay kia thô ráp mà lại già nua, lại có thể rót ấm áp vào đáy lòng .

      Giường bệnh di động vẫn bị người đẩy đến cửa phòng giải phẫu, y tá giọng lên tiếng nhắc nhở: “Tiểu thư, thể vào, xin mời chờ ở ngoài cửa phòng giải phẫu.”

      Lăng Mạt Mạt gật gật đầu, đáng thương giương đôi mắt to nước mắt lưng tròng lên nhìn bác sĩ chủ trì của ông cố, giọng điệu mang theo vẻ run rẩy cầu xin: “Bác sĩ, phẫu thuật của ông cố tôi nhất định thành công, có phải ?

      “Chúng tôi cố gắng hết sức.” Bác sĩ giơ tay lên vỗ vỗ bả vai của Lăng Mạt Mạt, truyền cho nụ cười trấn an.

      Cánh môi của Lăng Mạt Mạt trong nháy mắt nhợt nhạt có sức sống, biết, ông cố bước vào phòng giải phẫu này đại biểu cái gì, nếu giải phẫu thành công, ông cố vĩnh viễn rời khỏi .

      Nếu như may mắn, ông cố ra liếc mắt nhìn cái rồi nhắm hai mắt lại, nếu như may mắn, giây đồng hồ ông cố và ở đây, hoàn toàn sinh ly tử biệt.

      Đáy lòng Lăng Mạt Mạt bỗng dưng đau xót, nước mắt vốn ngừng lần nữa rơi xuống, bằng mọi cách cam lòng từng chút từng chút buông tay ông cố ra.d/đ;l'q@đ

      Sau đó Lăng Mạt Mạt liền trơ mắt nhìn ông cố bị người nhanh chóng đẩy mạnh vào phòng giải phẫu.

      theo bản năng liền lên tiếng kêu câu: “Ông cố.”

      Đuổi sát theo giường bệnh của ông cố, nhưng mà, người còn chưa hai bước, cửa chính nặng nề của phòng giải phẫu đóng mạnh ngay trước mắt , sau đó, Lăng Mạt Mạt liền nhìn thấy đèn cửa phòng giải phẫu sáng lên.

      Lăng Mạt Mạt cảm thấy trước mắt mình đều là màu đỏ như máu, quanh quẩn trong đầu đều là lúc cửa phòng giải phẫu đóng lại, phát ra thanh
      [​IMG]

    3. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 406: Quà sinh nhật (16)

      Trong điện thoại di dộng của Lăng Mạt Mạt, có hai hoạt động. Mới phát ra mình xóa hết những liên quan đến Enson, cũng tháo rỡ phần mềm cài đặt wechat, vì thế bèn tải lại cái .

      Wifi trải khắp thành phố X, vì thế tốc độ tải cực nhanh, chỉ có mấy chục giây, điện thoại di động xuất hộp hội thoại, nhắc nhở cài đặt wechat hoàn thành, Lăng Mạt Mạt nhấn tiến vào, hít sâu hơi, nhàng nhập tài khoản và mật khẩu của mình, đăng ký vào wechat.

      Có rất nhiều tin tức liên tục gửi đến, điện thoại tí tách vang lên ngừng. Lăng Mạt Mạt vẫn nhìn chằm chằm màn hình, đại đa số đều là wechat của bạn tốt trước đó. vừa nhìn vừa xóa, mãi cho đến cuối cùng, có hệ thống tin nhắn, Lăng Mạt Mạt mở ra, từ bên trong nhìn thấy tên của Enson. Đáy lòng Lăng Mạt Mạt trong lúc bất chợt có loại kích động lâu lắm gặp, nhanh chóng nhìn qua.

      Tin nhắn thứ nhất Enson gửi đến thời gian cách đây gần nhất, đại khái khoảng hai tháng trước đó, là ngày bắt đầu quay MTV, ngón tay Lăng Mạt Mạt khẽ run nên cái, trượt xuống phía dưới đều là Enson gửi tới, trược đến cái cuối cùng, từ dưới nhìn lên.

      Nội dung tin nhắn cuối cùng là: “Enson gửi câu thêm bạn vào nhóm bạn tốt, nhắn lại: Mạt Mạt, xin lỗi,
      [​IMG]

      Chương 408: quà sinh nhật (18-)

      Nhực bồn chồn, hô hấp cũng thể duy trì thông thuận, cũng biết trải qua bao lâu, ở trong điện thoại di động truyền ra giọng , Lăng Mạt Mạt cúi đầu, nhìn sang: 【Enson muốn xin kết bạn với bạn, tin nhắn: Mạt Mạt, em vẫn còn ở đó chứ? Thêm vào bạn bè, chúng ta chuyện chút. 】

      Lăng Mạt Mạt mở trừng hai mắt, lúc lâu mới có thể thấy chữ cái ở màn hình điện thoại di động, sau đó nhàng nhấn đồng ý.

      Chúc mừng bạn và Enson trở thành bạn tốt, bây giờ bạn có thể tán gẫu!

      Rất nhanh, hộp thoại nhảy ra tin nhắn của Enson: 【 cám ơn em. 】

      Lăng Mạt Mạt nhìn ba chữ này, hít sâu hơi, nhanh chóng ấn mand hình điện thoại di động: 【 em xin lỗi khiến phải gửi kết bạn lại. 】

      sao. 】 Lý Tình Thâm trả lời lại ba chữ đơn giản, vẻ mặt rất trịnh trọng, lúc lâu lại bổ sung thêm câu: 【 em rất muốn gặp sao? 】

      Lăng Mạt Mạt nắm điện thoại di động, ngón tay khẽ run, gặp thế nào? Cuối cùng có kết quả

      Lúc đầu, là quá ngây thơ rồi, , chỉ dựa vào quy tắc ngầm để lên chức ca sĩ, là là tổng giám đốc thần bí nổi danh lừng lẫy, khác biệt trời vực.

      Bây giờ nghĩ lại, khi đó đề nghị của , là biết tự lượng sức mình như thế nào!

      Lăng Mạt Mạt cắn cắn môi dưới, liền ăn ở hai lòng : 【 có, em chỉ là thuận miệng chút thôi! Em chỉ rất là hiếu kỳ người đàn ông có hợp đồng lên giường với em rốt cuộc có bộ dạng như thế nào! Cho dù em đổi lại là người khác cũng nghĩ như vậy! 】

      Lý Tình Thâm thấy hàng chữ này, hơi mất mát: 【 là như vậy sao? 】

      Lăng Mạt Mạt nghĩ, dĩ nhiên phải như vậy.

      Chỉ tiếc, có tư cách , phải để ý trí tỉnh táo đối mặt thực tế,
      [​IMG]

    4. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 410: quà sinh nhật (20)

      Người càng đến sau, lời càng ngày càng khó nghe.

      Giọng của người đó rất lớn, dần dần liền dẫn nhiều người đến xem náo nhiệt.

      Lăng Mạt Mạt mất ông cố, vốn rất thương tâm, gần đây lại được nghỉ ngơi tốt, trong lòng Lăng Mạt Mạt vừa tức vừa uất ức, bây giờ lại thanh hùng hổ ông ông vang lên bên tai , đầu của như muốn nổ ra.

      Thế nhưng mình là người đến cửa cầu cạnh người ta, cũng thể cùng người khác cãi vả, nên Lăng Mạt Mạt nhàng chuyện, nhưng người đó lại mặc kệ , càng mắng càng hăng say.

      Đến cuối cùng Lăng Mạt Mạt cảm thấy mệt mỏi, đầu mơ màng uể oải trở về nhà, thấy quan tài ông cố, đột nhiên Lăng Mạt Mạt mún khóc.

      Trước khi ông cố mất, muốn lá rụng về cội, dĩ nhiên Lăng Mạt Mạt cũng muốn làm theo, nhưng đời này, biết nên tìm ai giúp đỡ, cầm điện thoại di động, nhìn lượt số điện thoại, cuối cùng dừng cái tên Lục Niệm Ca.

      nhìn chằm chằm ba chữ Lục Niệm Ca lâu, nhưng cuối cùng ngón tay run rẩy hai lần, nhấn bỏ qua.

      và Lục Nệm Ca cũng kết thúc, cũng muốn gây cho mình thêm phiền toái, nhưng mà, nên tìm ai đây?

      Enson sao?

      Lăng Mạt Mạt rũ xuống mi mắt, mở wechat, nhìn đến tên Enson, nhưng nhìn
      [​IMG]

      Chương 412: Quà sinh nhật (22)

      Lăng Mạt Mạt ở bên kia điện thoại nhịn được khóc thành tiếng, tuyệt đối ngờ, nghẹn ngào tiếng "Tôi sao" làm cho đau lòng câu "Em ở đâu".

      Lăng Mạt Mạt run rẩy giơ tay lên, lau nước mắt, sau đó mở miệng, hơi : "Thầy, em ở quê bọn họ mắng em."

      Lý Tình Thâm vừa nghe khóc, càng nóng nảy, khóc rất thảm thiết, giọng đứt quãng, nghe cả buổi, cũng chưa nghe ra gì, chỉ nghe được hai chữ mắng em, nhất thời đáy lòng dâng lên cỗ tức giận, giọng vẫn duy trì ổn định, vừa dỗ vừa phải : "Mạt Mạt, em đừng khóc, em cho biết trước, em ở đâu?"

      Lăng Mạt Mạt hít sâu hơi, ngừng khóc, lời ra, vẫn có chút năng lộn xộn, nhưng bây giờ Lý Tình Thâm nghe thấy ràng: "Tôi ở quê, bọn họ cho vào cửa, tôi lại bọn họ, lại còn mắng chửi người."

      Lý Tình Thâm nghe mấy lời này, mặc dù biết đến cùng có chuyện gì xảy ra, nhưng biết Lăng Mạt Mạt ở quê, thấp giọng trấn an : "Em chờ tôi, tôi lập tức qua đó, em ngoan ngoãn ở nhà, cần đâu, biết ?"

      Lăng Mạt Mạt nghẹn ngào gật đầu: "Ừ" tiếng, sau đó Lý Tình Thâm xoay người về phía cửa, mới được nửa, nghĩ đến Lăng Mạt Mạt bị người ta mắng, lại xoay người, bịp kín ống nghe, đến bên cạnh Tần thánh, thấp giọng : "A Thánh, cậu gọi người theo tôi chuyến về nông thôn."

      Tần thánh gật đầu, Lý Tình Thâm ngay lập tức ra ngoài.

      Lăng Mạt Mạt cầm di động, sau lúc lâu nghe thấy Lý Tình Thâm chuyện, nhịn được lên tiếng gọi câu: "Thầy giáo?"

      "Ừ, tôi ở đây." Lý Tình Thâm lên tiếng, Lăng Mạt Mạt
      [​IMG]

      Chương 414: Quà sinh nhật (24)

      Lý Tình Thâm vẫn nhìn chằm chằm vào , đáy lòng nên lời, vất vả mới nghe xong lời bà ngoại , liền mở miệng trấn an: "Mạt Mạt, em với bà ngoại vào trong nhà nghỉ ngơi , và A Thánh qua đó xem."

      xong, lập tức tiếng với ngước mặc áo sơ mi màu xanh dương cách đó xa, hai người lần lượt về phía trước.

      Lúc này Lăng Mạt Mạt mới hoảng hoảng hốt nhớ lại người đàn ông mặc áo sơ mi màu xanh dương đó là người mặc áo sơ mi màu đỏ mình nhìn thấy trước đó ở cửa hàng.

      ra là thiếu gia Tần Thánh của tập đoàn Bạc Đế.

      Lý Tình Thâm cũng bao lâu, liền trở lại cùng Tần Thánh, phía sau còn có người theo, người phụ nữ mắng gay gắt Lăng Mạt Mạt vào buổi sáng cười ha hả lên trước, xin lỗi với Lăng Mạt Mạt.

      Mặc dù Lăng Mạt Mạt biết Lý Tình Thâm và Tần Thánh rốt cuộc là dùng biện pháp gì, nhưng lại biết mọi chuyện được xử lý rất tốt.

      Sau đó, đương nhiên là tiến hành tổ chức tang cho ông cố rồi.

      Lý Tình Thâm và Tần Thánh, cùng với toàn bộ người mặc tây trang màu đen mà bọn họ mang tới đều ở lại trợ giúp.

      Vốn là tang vắng tanh, lập tức trở nên ồn ào náo nhiệt.

      ra bản thân Lăng Mạt Mạt đối với tang này chút cũng biết gì, biết nên làm cái gì, có Lý Tình Thâm, ngược lại mọi chuyện được xử lý rất đơn giản.

      Người ở nông thôn nhìn thấy người đến là Lý Tình Thâm và Tô Thần đều mang giày da, nhìn qua có lai lịch lớn, nên cũng bắt đầu tới cửa, dường như là nịnh nọt nên chút những bước phải chú ý khi hạ táng.

      Có những người này giúp tay, tất cả tiến đều hành thuận lợi hơn nhiều.

      Bọn họ đặc biệt mời được người của toàn bộ xã đến ăn cơm, sau đó còn theo quy củ, khiến Lăng Mạt Mạt canh giữ ba ngày ba đêm.

      Hàng đêm đều có Lý Tình Thâm ở cùng.

      Thức đêm kéo dài như vậy, thân thể tự nhiên cũng chịu nổi, ban ngày Lý Tình Thâm liền bắt Lăng Mạt Mạt nghỉ ngơi.

      Đáy lòng Lăng Mạt Mạt khổ sở, làm sao có thể ngủ được, mỗi lần mới vừa tỉnh ngủ, cảm xúc lại trở nên đứt quãng.

      đến ngày cuối cùng trước khi hạ táng ông cố, Lăng Mạt Mạt cách nào ngủ được, ngồi ngây ngốc ở bên, nhìn Lý Tình Thâm đứng ở ngoài phòng, có nhóm người vây bên người , biết chuẩn bị cái gì.

      Mặc dù ở quê, mấy ngày nay đều bận trước bận sau loay hoay đến sứt đầu mẻ trán, râu ria đều dài ra rất nhiều, nhưng vẫn thể che hết cao quý và ngạo khí bẩm sinh của , từng cử chỉ, đều mang theo tao nhã, làm mọi người rung động.

      Lúc Lăng Mạt Mạt nhìn Lý Tình Thâm chăm chú, bên cạnh lại truyền đến giọng : "Ăn chút gì ."

      Lăng Mạt Mạt quay đầu, liền
      [​IMG]

      Chương 416: Quà sinh nhật

      Lý Tình Thâm tới, ngồi xuống bên cạnh im lặng tiếng động, Lăng Mạt Mạt cảm thấy có người, hơi nghiêng đầu, chạm ngay vào khuôn mặt tuyệt mỹ của Lý Tình Thâm cùng lúc quay sang.

      “Đói ?” Lý Tình Thâm nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt nhìn hồi mới đơn giản mở miệng hỏi thăm.

      Lăng Mạt Mạt lắc đầu cái, im lặng lên tiếng xoay mặt lại nhìn chằm chằm vào cái mộ cách đó xa.

      Lý Tình Thâm an tĩnh, ánh mắt rơi gò má hơi nghiêng của Lăng Mạt Mạt lúc, mới lại mở miệnng, điệu nhàn nhạt: “Bớt đau buồn .”

      Lăng Mạt Mạt khẽ gật đầu, vẫn như cũ lên tiếng.

      “Ngồi lâu rồi, có muốn đứng lên lại chút ?”
      Lý Tình Thâm liên tiếp mở miệng, Lăng Mạt Mạt vẫn lắc đầu. Lý Tình Thâm bèn nữa, hai người chỉ ngồi song song trầm mặc. Ánh trăng sáng lạnh lẽo từ trời đổ xuống, in lên hai người mặt đất mang theo hai cái bóng hoàn chỉnh .

      Trong ruộng đồng rất an tĩnh, lúc ngẫu nhiên có gió thổi đến, truyền ra thanh xào xạc của lá cây.

      Lý Tình Thâm nghiêng đầu, nhìn Lăng Mạt Mạt, trong đôi mắt đen sâu thẳm, thoảng qua tia nồng nàn thương .

      Lăng Mạt Mạt duy trì tư thế ngồi nên có chút khó chịu, hơi động đậy, nhìn lên bầu trời đêm. Trong lúc bất chợt mở miệng, có thể lúc từ trong nhà chạy đến nơi đây, mình trốn ở chỗ này, len lén khóc rất lâu. Giọng có chút khàn: “ ra, em cho đến bây, vẫn còn hoảng hoảng hốt hốt, vẫn cảm thấy ông cố còn bên cạnh em, chưa bao giờ rời .”

      “Lúc em còn từng sống ở quê thời gian, em rất nghịch ngợm, thường chơi đùa trong ruộng, trời tối rồi, tất cả các bạn đều về nhà. Chỉ duy nhất mình em là chơi biết mệt, sau đó ông cố cầm đèn pin, đến tìm em về nhà ăn cơm.”

      Ánh mắt của Lăng Mạt
      [​IMG]

      Chương 418: Quà sinh nhật (28-)

      muốn làm bạn với , có phải đại biểu cho đáy lòng có thay đổi lớn đối với hay ?

      Vốn dĩ lúc Lăng Mạt Mạt ra những lời này, đáy lòng hăng hái, nhưng mà tại nghe thấy Lý Tình Thâm gật đầu được, đáy lòng liền trở về chỗ cũ, vốn những đau đớn vì mất ông cố này, hình như bởi vì cái gật đầu của cũng tan rất nhiều, cong môi, lộ ra nụ cười biết điều, dưới ánh trăng, đặc biệt thuần khiết, giống như đứa bé vươn tay với Lý Tình Thâm, nghiêng đầu, giọng trong veo, thoáng lên tinh thần phấn chấn: “Vì chúng ta sắp bắt đầu tình bằng hữu vĩ đại mà bắt tay!”

      Lý Tình Thâm nhìn bàn tay trắng nõn xinh đẹp duỗi ra trước mặt mình, ánh mắt trở nên ngày càng mềm mại, khẽ rũ mi mắt, mới chậm rãi đưa tay của mình ra, nắm tay với .

      Lăng Mạt Mạt nắm tay Lý Tình Thâm, dưới dưới đong đưa hai lần, muốn buông ra, nhưng mà người đàn ông vẫn duy trì tư thế nắm tay như cũ, khiến cho có cách nào rút tay ra.

      Lăng Mạt Mạt ngẩng đầu lên, liền đối diện cùng chỗ với con ngươi tối đen như vực sâu của Lý Tình Thâm, trong làn sương mênh mông sâu thẳm của , Lăng Mạt Mạt thấy được nét mừng rỡ ràng, hơi há miệng, liền nghe được giọng thanh nhã trước sau như của Lý Tình Thâm, vô cùng nghiêm túc truyền đến: “Rất vui làm bằng hữu với em.”

      ràng là câu rất đơn giản, nhưng mà Lăng Mạt Mạt biết tại sao, nghe được từ trong miệng Lý Tình Thâm, lại cảm giác được loại rung động kỳ lạ.

      cảm thấy, đại thần hổ là đại thần, lời đơn giản, cũng có thể hệt như lời thương khiến cho rung động.

      lúc lâu sau Lăng Mạt Mạt mới hoàn hồn, phát tay mình vẫn ở trong lòng bàn tay của Lý Tình Thâm, biết là tay hay tay toát mồ hôi, có cảm giác hơi ẩm ướt, Lăng Mạt Mạt theo bản năng rụt tay mình lại phen, lúc này Lý Tình Thâm mới đột nhiên phản ứng kịp, lập tức buông tay ra.

      Sau đó hai người chuyện, trong lòng Lăng Mạt Mạt lấy lại bình tĩnh, đêm có chút khuya, gió lạnh rất nhiều, Lý Tình Thâm nhìn thấy
      [​IMG]
      thienbinh2388 thích bài này.

    5. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 420: Quà sinh nhật (30)

      Trước kia Enson cùng tán gẫu webchat giống như là thói quen, câu chữ đơn giản, lại có thể làm lòng người ấm áp, Lăng Mạt Mạt nghĩ, đúng là mình vẫn còn có chút bỏ được Enson, thể cắt đứt quan hệ, mất ông cố, đồng thời muốn mất người mình , dù thương , còn quan hệ, cũng hy vọng xa vời là có thể mình, chỉ muốn cùng tâm mà thôi, Lăng Mạt Mạt gửi tin nhắn cho Enson [Ừ, hôm nay em có thêm người bạn!]

      [Hả?] Enson rất nhanh nhắn trở lại, chỉ có chữ đơn giản, rồi sau đó, Lăng mạt Mạt lại nhận được tin [Bạn tốt?]

      [Ừ, thử đoán coi là ai?] bản thân Lăng Mạt Mạt rất mệt, nhưng lại phát ra, có thể cùng người mình chuyện dù chỉ là ít câu đơn giản, đều có cảm giác kích động trong lòng, cả khốn ý cũng hoàn toàn có.

      [Đoán ra]

      Lăng Mạt Mạt bĩu môi cầm điện thoại nhắn trở lại [là Lý tình Thâm! Thầy của em!]

      Lý Tình Thâm ở trong căn nhà cách vách, cầm điện thoại di động đọc những lời này, nhịn được vểnh môi, nhắn [ phải em rất ghét cậu ấy sao?]

      Lăng Mạt Mạt nhìn tin nhắn này, trầm tư chút, đúng vậy, trước kia cực kỳ ghét Lý Tình Thâm, thậm chí còn có chút hận , nhưng từ khi nào bắt đầu từng chút từng chút thay đổi rồi?

      Lăng Mạt Mạt nhìn chằm chằm điện thoại di động, cắn ngón tay suy nghĩ lâu, mới viết cho Enson [đó là trước kia.]

      Sau khi gửi , Lăng Mạt Mạt lại gửi thêm tin dài [ ra tiếp xúc qua thời gian dài, em phát Lý Tình Thâm cũng phải là người hoàn toàn biến thái]

      Enson [ ]

      Lăng Mạt Mạt thản nhiên tiếp tục gõ chữ [có lúc ấy cũng có tính người, có lẽ tính tình của ấy có hơi dương quái khí, nhưng có khi ấy đối xử với em tốt vô cùng.]

      Nhất thời Lý Tình Thâm vô cùng hứng thú, may mắn có thân phận khác, Enson, mà thân phận này vẫn cùng quen biết, có thể dò thăm suy nghĩ chân nhất trong lòng , vì vậy, liền tiếp tục hỏi [cậu ấy đối với em rất tốt? Tốt như thế nào?]

      Lăng Mạt Mạt nhìn đến vấn đề này, thế nhưng phát giác ra là mình trả lời chút do dự [ biết ? Ông cố của em qua đời, ấy vẫn luôn bận trước vội sau, hơn nữa, hồi lúc em quay MTV, ấy rất quan tâm em, khi đến mỗi thắng cảnh, ấy đều giảng giải nguồn gốc lịch sử cùng truyền thuyết cho em nghe, còn nữa, lúc chờ đợi để quay cảnh Nhật Nguyệt hội tụ, ở cao nguyên ấy bị phản ứng rất nghiêm trọng, lại vẫn khăng khăng kiên trì.]

      Lý Tình Thâm cầm điện thoại di động, nhìn viết nhiều như vậy, khóe môi nhịn được cong lên, ra, những việc làm đều cảm nhận được.

      Như vậy tốt, như vậy tốt, chỉ cần tiếp tục cố gắng, ngày nào đó, bị chân tình của cảm động.

      [Còn nữa, trong thời tiết giá băng, ấy giặt quần lót cho em] lúc Lăng Mạt Mạt gửi hàng chữ này, khuôn mặt nhắn của hơi đỏ, sau đó cắn cắn ngón tay, kìm chế được rất nghiêm túc hỏi Enson [ xem, có phải thầy đối với em rất tốt hay ? Nhưng mà, xem, tại sao ấy lại tốt với em như vậy?]

      [Cậu ấy thích em.] Lý Tình thâm dùng di động, lấy thân phận Enson, bày tỏ bí mật chôn giấu trong lòng từ lâu, thổ lộ ra.

      Thấy bốn chữ này, Lăng Mạt Mạt lại cho rằng Enson chỉ đùa, bỗng dưng trong lòng có chút tiếp nhận được, thích , tại sao có thể như có chuyện gì xảy ra mà với như vậy, quả , thích .


      Chương 421: Nhật kí đùa bỡn vô sỉ của đại thần (1)

      Lăng Mạt Mạt thu hồi mất mác trong lòng, cố làm ra vẻ tức giận nhắn [ lung tung! Em rất nghiêm túc, có thế nào em cũng nghĩ thông vấn đề này!]

      [Tôi , cậu ấy thích em!] Enson tiếp tục gõ chữ gửi cho .

      [ hưu vượn, thầy có người trong lòng rồi, em len lén cho biết, thầy rất kia, đó cũng biết điều, người đàn ông tốt như thầy, thế mà ấy cần!]

      Lý Tình Thâm thấy những lời này, bất chợt cười ra tiếng, sau đó trả lời câu [người đàn ông tốt như vậy, cho em, em cần ?]

      Lăng Mạt Mạt vô ý thức muốn câu ‘em muốn’, để xem Enson có phản ứng gì, nhưng lại sợ nếu mình vậy, Enson cho là mình thích Lý Tình Thâm rồi thích nữa, nhất thời lựa chọn trả lời thành [em , thầy tuyệt đối thích em đâu.]

      Lăng Mạt Mạt trả lời rất khẳng định.

      Ở trong đầu của chưa bao giờ nghĩ tới Lý Tình Thâm thích , tựa như cũng chưa hề nghĩ mình thích Lý Tình Thâm.

      cảm thấy thế giới của hai người bọn họ khác nhau rất xa, nếu như phải vận mạng xui khiến, cũng bao giờ xuất cùng lúc với nhau.

      loại người giống như Lý Tình Thâm, quá mức hoàn mỹ, khiến bất luận người nào ở trước mặt đều tự động xấu hổ, người như vậy, chỉ có thể kính ngưỡng chứ thể .

      Cho nên, mặc dù
      [​IMG]
      thienbinh2388 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :