1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hào Môn Thịnh Sủng: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      CHƯƠNG 333: TỎ TÌNH CŨNG CÓ THỂ LÀ VĨNH BIỆT (3)

      Editor: White Silk-Hayze

      "Giản Thần Hi, được lắm, điên rồi, tốt, là tốt! Tôi cho , tại tôi qua, nếu như mà ta qua đó, nhìn thấy Lăng Mạt Mạt có chút chút vết thương nào, cả đời này, cũng đừng mơ có thể gặp tôi nữa!"

      Lục Niệm Ca dứt lời, hung hăng cúp điện thoại, thậm chí quên luôn việc xin lỗi với Trần Uyển Như, xoay người muốn .

      Trần Uyển Như nhìn bóng lưng của Lục Niệm Ca, hơi nhíu mày, Giản Thần Hi, Lăng Mạt Mạt, người phụ nữ kia làm gì với bé đó rồi?

      Nghĩ tới, đúng là đủ phiền toái giống như ngừng giày vò vậy .

      Trần Uyển Như giơ tay lên, cắn ngón tay cái, đôi môi đỏ mọng khẽ giật giật, cuối cùng trong mắt thoáng lên tia sáng ác liệt, người phụ nữ tên là Giản Thần Hi kia, là đáng ghét còn chướng mắt nữa.

      Chướng mắt?

      Chướng mắt phải dọn dẹp ta thôi, dọn dẹp xong ta thể xuất ở trước mắt của mình được!

      Trần Uyển Như cũng phải là người thiện lương gì, luận về mánh khoé và tâm kế, Giản Thần Hi ta đúng là kém xa

      là người phụ nữ đáng thương, chọc ai chọc, cố tình trêu chọc mà Lý Tình Thâm thích, muốn xóa sổ " " đó, chính là chọc tới Lý Tình Thâm, cả đời Trần Uyển Như luôn mình Lý Tình Thâm, cho nên phải che chở cho bảo bối đó tốt, mặc dù Lý Tình Thâm cần, nhưng là Trần Uyển Như vẫn phải làm việc này.

      Nghĩ tới đây, Trần Uyển Như kiềm chế được lắc đầu cái, cũng đừng trách lòng dạ độc ác, tâm độc đứng vững được, cái bé vừa mới ra đời đúng là làm được việc này, cho nên chuyện xấu này, cứ để cho Trần Uyển Như làm !

      **•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

      Giản Thần Hi cúp điện thoại, Lăng Mạt Mạt liền giương mắt, lướt qua cái, giọng nhàn nhạt hỏi: "Giản Thần Hi, là đủ buồn cười, muốn gặp Lục Niệm Ca, có liên quan gì tới tôi chứ?"

      "Sao lại liên quan? Nếu như phải là , Lục Niệm Ca chia tay với tôi sao? Lục Niệm Ca có thể thèm gặp mặt tôi sao?" Giản Thần Hi cắn răng từng chữ trả lời Lăng Mạt Mạt.

      Lăng Mạt Mạt cười lạnh tiếng, chuyển mắt, bộ dáng kia muốn bao nhiêu giễu cợt có bấy nhiêu giễu cợt.

      Giản Thần Hi nhìn thấy dáng vẻ của Lăng Mạt Mạt như vậy, nghĩ đến những lời lúc nãy Lục Niệm Ca trong điện thoại, lập tức nổi trận lôi đình, giày cao gót, cất bước tới trước mặt của Lăng Mạt Mạt, muốn bao nhiêu cao ngạo có bấy nhiêu cao ngạo, mở miệng : "Lăng Mạt Mạt, thu lại dáng vẻ đó của , bây giờ ở trong tay của tôi."

      "Tôi là ở trong tay , muốn đánh tôi hành hạ tôi tôi cũng thể phản kháng
      [​IMG]

    2. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Editor: Lam

      Chương 335: Tỏ tình cũng có thể là vĩnh biệt (5)

      Lăng Mạt Mạt nhìn chằm chằm vào mắt của Giản Thần Hi, từng chữ từng chữ : “Đêm hôm đó, ở vườn hoa của Hoàng Cung, tôi đủ ràng rồi!”

      nghe , bây giờ tôi với lần, là bản thân tôi ra ngoài giải khuây, Lục Niệm Ca theo ra ngoài, tôi rồi tôi chút hứng thú nào với ta, chính là chút hứng thú, Giản Thần Hi, Lục Niệm Ca, cảm thấy ta tốt, chưa chắc bây giờ tôi giống như cảm thấy ta tốt!”

      “Về phần trẹo chân, đó là do tôi thích nhìn thấy ta, giả bộ phóng khoáng, kết quả chữa tốt thành xấu, chính Lục Niệm Ca phải quỳ xuống trước mặt tôi lấy lòng, liên quan gì đến tôi!”

      ta chạy đến cửa biệt thự của Lý Tình Thâm đợi tôi ba ngày ba đêm, cũng liên quan gì tới tôi, làm sao tôi biết ta lại nảy ra cái bệnh điên kia, năm lần bảy lượt xuất trước mặt tôi!”

      Lăng Mạt Mạt thừa nhận, là cố ý muốn cho Giản Thần Hi nghe, nhờ đó đả kích ta!

      “Tôi sớm , cướp được gọi là có bản lĩnh, giữ được mới là có bản lĩnh!”

      “Nếu có bản lĩnh này, cũng đừng oán hận người khác!”

      cách khác, Giản Thần Hi, thù hận của tôi đối với , chẳng có chút liên quan gì với Lục Niệm Ca, đối với tôi như thế nào, lòng dạ biết !”

      ra , Giản Thần Hi, lòng dạ của người nào cũng biết, là Lục Niệm Ca quấy rầy tôi rời, chứ phải tôi bám víu Lục Niệm Ca tha!”

      Lăng Mạt Mạt xong, cả người càng lúc càng bình thản lại, đáy mắt đen láy, lóe lên tầng ánh sáng bén nhọn, nhìn Giản Thần Hi, mím môi, tiếp tục giọng : “Cho nên, Giản Thần Hi, Lục Niệm Ca chia tay với , chẳng liên quan gì tới tôi, chỉ có thể , đáng thương, lâu như vậy, hao phí tâm cơ lâu như vậy, vẫn là có bản lĩnh cướp được trái tim của ta.”

      Lời như vậy, ra từ trong miệng người khác, cũng khiến Giản Thần Hi cảm thấy có nhiều châm chọc.

      Nhưng mà vẫn cứ là từ miệng Lăng Mạt Mạt ra ngoài.

      Khiến cho cả người ta hoàn toàn bị đánh bại.

      Mà còn là thảm bại đến nơi đến chốn.

      Đáy lòng của ta phải là chưa từng nghĩ tới, ra liên quan tới Lăng Mạt Mạt, đơn giản là bởi vì Lục Niệm Ca căn bản ta.

      Nhưng mà, chân tướng như vậy, ta bị đả kích, xa xa là Lăng Mạt Mạt điềm đạm đáng tới quyến rũ Lục Niệm Ca!d'đ/l@q;đ

      Cho nên, ta thà rằng lựa chọn Lăng Mạt Mạt quyến rũ Lục Niệm Ca, dẫn đến chân tướng việc là Lục Niệm Ca tự mình chia tay với ta!

      “Giản Thần Hi, ra tôi rất cảm kích , có câu rất hay, có thể cướp người gọi là người , lúc bị người cướp , dù sao cũng tốt hơn sau khi kết hôn bị người cướp mất.”

      “Cẩn thận nghĩ lại, là đáng thương cho Giản Thần Hi, tôi thậm chí hoài nghi, cái người này cố chấp như vậy, là Lục Niệm Ca sao? Là xuất phát từ tình , hay còn xuất phát
      [​IMG]

    3. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 337: Tỏ tình cũng có thể là vĩnh biệt (7)

      Lý Tình Thâm bước ưu nhã ung dung, lúc đến cửa biệt thự, vừa muốn đưa chân lên đá văng cửa, cửa lại bị người từ bên ngoài kéo ra, rồi sau đó, Lục Niệm Ca mệt mỏi phong trần lập tức xông vào.

      Lục Niệm Ca nhìn thấy Lý Tình Thâm và Lăng Mạt Mạt ở trong ngực , trong nháy mắt kinh ngạc cái, ngay sau đó, lập tức mở miệng, chào hỏi: "Lý tiên sinh làm sao lại ở chỗ này?"

      Khi Lý Tình Thâm nhìn thấy Lục Niệm Ca, trong nháy mắt ánh mắt của trở nên có chút bén dieenddanleequyddoon nhọn, chỉ nhàn nhạt nhìn chằm chằm Lục Niệm Ca, Lục Niệm Ca nhịn được rùng mình cái, tự chủ nhích phần thân thể chặn cửa tránh sang bên.

      Lý Tình Thâm ôm Lăng Mạt Mạt ra ngoài cửa, lúc ngang qua bên cạnh Lục Niệm Ca, Lục Niệm Ca vẫn nhìn chằm chằm vào Lăng Mạt Mạt, khi nhìn thấy cổ tay Lăng Mạt Mạt bị sợi dây siết đến mức lên vết đỏ, trong nháy mắt xông lên trước, phen vươn tay ra bắt được cổ tay Lăng Mạt Mạt, hơi nhíu mày, cực kỳ lo lắng mở miệng: "Mạt Mạt, em ở trong có xảy ra chuyện gì vậy hả? Bây giờ dẫn em bệnh viện."

      Lục Niệm Ca còn chưa hết, trong nháy mắt ánh mắt Lý Tình Thâm lập tức lại bắn về phía Lục Niệm Ca, ánh mắt như vậy, khí thế cực kỳ khiếp người, làm trái tim của Lục Niệm Ca run lên, cả người lập tức sửng sốt, Lăng Mạt Mạt nhân cơ hội đó, ngay lập tức hất tay Lục Niệm Ca ra "Lục tiên sinh, xin tự trọng!"

      Lục Niệm Ca ngượng ngùng đứng ở bên, dám hành động thiếu suy nghĩ, nhưng đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt, tỉ mỉ nhìn .

      Lý Tình Thâm cảm thấy ánh mắt của Lục Niệm Ca cực kỳ chướng mắt, môi của khẽ mấp máy, liền phun ra hai chữ: "Cút ngay!"

      mắng Lục Niệm Ca, mắng cách bén nhọn cay nghiệt, chút lưu tình.

      Mặt Lục Niệm Ca lúc đỏ lúc trắng, nhưng biết gì, cũng có nhường đường, vẫn như cũ ngưng mắt nhìn gương mặt của Lăng Mạt Mạt.

      Lý Tình Thâm ôm Lăng Mạt Mạt, đột nhiên về phía trước, hung hăng đụng vào Lục Niệm Ca, chút ngừng lại rời khỏi biệt thự!

      **•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

      Lục Niệm Ca nhìn bóng lưng Lý Tình Thâm và Lăng Mạt Mạt rời lúc lâu, mới quay người lên lầu.

      Lúc Lục Niệm Ca đẩy cửa ra, Giản Thần Hi khôi phục dáng vẻ bình tĩnh tao nhã, ngồi ghế sa lon, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, biết nghĩ cái gì.

      nghe được tiếng đẩy cửa, lập tức quay đầu, thấy Lục Niệm Ca tới, mỉm cười, thanh mềm mại như nước vừa mềm vừa trơn: "Niệm Ca, đến rồi."

      Sắc mặt của Lục Niệm Ca cực kỳ khó coi, thậm chí ngay cả phòng cũng lười vào, trực tiếp đứng ở cửa, : "Giản Thần Hi, con mẹ nó bộ
      [​IMG]

    4. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Editor: Hạ Tiểu Phong

      Chương 339: tỏ tình cũng có thể là vĩnh biệt(9)

      ", kết cục của em chỉ là màu đen, nếu như kết cục ,àu đen đó đáng sợ như vậy, bằng giữ ở lại bên cạnh, dù sao cũng có chuyện gì đáng sợ hơn việc mất !"

      Khi Giản Thần Hi những lời này, ánh mắt mang theo đau đớn, cảm thấy cổ họng mình nghẹn ngào, nhưng vẫn từng chữ ràng.

      Lục Niệm Ca cũng nhìn , tầm mắt thâm trầm, thủy chung lời nào.

      ra Lục Niệm Ca đối với Giản Thần Hi phải có tình cảm, xảy ra tai nạn xe cộ, tấc rời ở bên chăm sóc , sau đó ở bên nữa năm, thế nào cũng có chút tình cảm.

      Nhưng mà tình cảm này chưa chắc là tình .

      Giản Thần Hi hít sâu hơi, nhìn Lục Niệm Ca hồi lâu mới lên tiếng: "Niệm Ca, Lăng Mạt Mạt sao?"

      Vào lúc này lại hỏi vấn đề này, Lục Niệm Ca ngày càng trầm mặt, ánh mắt trở nên mơ hồ.

      " ra nhưng dám ra, trong lòng cũng hơn ai hết, Lăng Mạt Mạt với thể nào." Giản Thần Hi đem tình hình tại phân tích từng cái : "Bởi vì , cho nên, vì ta ở lại bên em đúng ?"

      "Em muốn thế nào?" Lục Niệm Ca hỏi có chút cứng ngắc.

      Giản Thần Hi rất đúng.

      Lăng Mạt Mạt, nhưng dám ra lời ấy, vì Lăng Mạt Mạt nguyện làm tất cả mọi chuyện, chút nào để tâm.

      "Cùng em kết hôn ." Giản Thần Hi hề lưu lại cho Lục Niệm Ca cái gì, hít sâu hơi, lặp lại lần nữa: "Lục Niệm Ca, em cầu khác, kết hôn với em "

      Chuyện cho tới bây giờ, phương pháp duy nhất nghĩ tới để có thể trói buộc Lục Niệm Ca, chính là cùng kết hôn.

      Hợp pháp hóa quan hệ của bọn họ.

      Như vậy, tên của
      [​IMG]

    5. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 341: Độc thân cả đời, chờ đợi người (1)

      Lục Niệm Ca tất cả thói quen của Lăng Mạt Mạt mà mình nhớ cho Lý Tình Thâm nghe.

      "Cho nên, kỳ sinh lý của ấy có quy luật, cần thuốc bắc điều trị, có lẽ bây giờ ấy uống nữa, tôi có phương thuốc, trở về tôi cho Lý tiên sinh, ngài có thể tìm người pha chế thuốc cho ấy ăn."

      " ấy thích uống thuốc bắc, phải dụ dỗ mới bằng lòng uống, nhất định phải chuẩn bị tốt đường, viên đủ, phải hai viên."

      " ấy thích ăn mọi thứ có vị xoài, thích nhất vị ô mai, ấy ghét bị muỗi cắn bởi vì làn da mềm mại, mỗi lần cắn, đều sưng lên, ghét vì đẹp."

      Lý Tình Thâm nghe Lục Niệm Ca thao thao bất tuyệt , tay đột nhiên nắm lại.

      Đưa lưng về phía Lục Niệm Ca, vẻ mặt trầm thấp dọa người.

      Lục Niệm Ca từng câu từng chữ, có thể để lộ ra Lăng Mạt Mạt với ta từng qua từng chút .

      Lý Tình Thâm thừa nhận, bây giờ rất ghen tị với Lục Niệm Ca.

      Ghen tị đến muốn nổi điên rồi.

      Lục Niệm Ca biết Lăng Mạt Mạt hơn nhiều.

      Lục Niệm Ca xong, nữa, càng càng chua xót khó nhịn.

      Sau mỗi câu hiểu biết về Lăng Mạt Mạt, đều cất giấu vui vẻ giận hờn giữa ta với Lăng Mạt Mạt ở cùng chỗ, từng chút từng chút.

      "Còn có "

      Lý Tình Thâm đột nhiên mở miệng, ngắt lời Lục Niệm Ca, giọng của rất trầm thấp, như đè nén cái gì: "Cậu có thể rồi."

      Lý Tình Thâm nghĩ, cậu ta còn , sợ mình khống chế nổi ra tay giết cậu ta!

      Lục Niệm Ca từ trong giọng của Lý Tình Thâm, nghe được tầng tức giận.

      ta có chút khó hiểu tức giận từ đâu mà đến, đứng ở chỗ đó, vẫn nhúc nhích, mục đích hôm nay ta đến, đơn thuần là vì những lời này, còn có chuyện quan trọng hơn: "Tôi biết tôi hơi nhiều, chậm trễ nhiều thời gian của , xin lỗi, Lý tiên sinh, Lăng Mạt Mạt ấy từng bị tôi tổn thương lần rồi."

      Lục Niệm Ca biết, chuyện ta có cách nào ngăn cản, cũng có cách nào thay đổi, nhưng thể ngồi yên quan tâm đến.

      Nhất là lúc cho
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :