1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hào Môn Thịnh Sủng: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 321: Đầu bạc răng long, cá quay về nước (1)

      Lục Niệm Ca cúi thấp đầu, giọng điệu cực kỳ bình tĩnh: "Tiểu Hi, chúng ta kết thúc thôi."

      Trong nháy mắt Giản Thần Hi trợn to hai mắt, ánh mắt nhìn Lục Niệm Ca có chút chấn động thể tin nổi: "Niệm Ca, cái gì?"

      Lục Niệm Ca gì, ánh đèn đặc biệt trong phòng ca phê gọi xuống khuôn mặt của ta, lên vẻ ôn như như Ngọc, nhu tình tựa thủy, vậy mà làm cho lòng của Giản Thần Hi run sợ, ta vươn tay nắm lấy cánh tay của Lục Niệm Ca, cánh môi run rẩy, lại hỏi thêm lần nữa: "Niệm Ca, giỡn có phải hay ?"

      Lục Niệm Ca đẩy ta của Giản Thần Hi, sắc mặt lên vẻ mệt mõi kiên nhẫn: " giỡn, Tiểu Hi, chúng ta kết thúc thôi."

      Giống như dòng chảy thời gian xoay chuyển, Giản Thần Hi nhớ lại nhiều năm trước đây, Lăng Mạt Mạt gặp ta và Lục Niệm Ca thông gian, thân mình thầm chạy trốn tới Lệ Giang Vân Nam, Lục Niệm Ca cũng đối với ta như vậy.

      Vốn là đáy lòng Giản Thần Hi mang nhiều lo lắng, bây giờ lần nữa trở thành , có hoang mạng lo sợ, vội vàng hấp tấp nắm tay Lục Niệm Ca chật, như chỉ có thể nắm chật tay người đàn ông này, thanh hỗn loạn, run run: "Niệm Ca, rốt cuộc em làm gì sai mà muốn chia tay?"

      Ánh mắt Lục Niệm Ca tránh né, trong lúc bất chợt vươn tay, đem chiếc nhẫn tay mình đeo cùng với Giản Thần Hi gỡ xuống, "Tiểu Hi, xin lỗi, thể tiếp tục với em."

      Dừng chút, Lục Niệm Ca vươn tay, đem chiếc nhẫn đưa cho Giản Thần Hi.

      Giản Thần Hi lắc đầu cái, chịu nhận lấy: "Niệm Ca, em muốn chia tay!"

      "Chúng ta vẫn luôn rất tốt, tại sao tự nhiên lại muốn chia tay?" Ánh mắt Giản Thần Hi chân thành nhìn Lục Niệm Ca: " cho em biết, rốt cuộc em làm gì để hài lòng, để mất hứng, em sữa, có được hay ?"

      Lục Niệm Ca nở nụ cười, thanh của ta nghe
      [​IMG]

    2. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 323: Đầu bạc răng long, cá quay về nước (3)

      Lúc đầu vốn say đắm, đến cuối cùng biến thành oán hận.

      Lục Niệm Ca nhìn Giản Thần Hi, môi mím chặt, có chút lạnh nhạt: "Giản Thần Hi, thử dám động đến ấy lần xem!"

      Sắc mặt Giản Thần Hi chợt đột nhiên trắng bệch: "Tôi càng muốn động đến ấy, có thể làm gì?"

      Lục Niệm Ca cười lạnh tiếng: "Có thể làm gì? Có tin tôi giết chết !"

      Giết chết .

      Giản Thần Hi nở nụ cười khách khách: "Lục Niệm Ca, Giản Thần Hi em là hạng người gì, phải biết!"

      Lục Niệm Ca gì, vươn tay, bóp cổ Giản Thần Hi, từng câu từng chữ tràn đầy cảnh cáo cùng uy hiếp: " dám!"

      mặt Giản Thần Hi lộ ra ôn tồn, nhìn Lục Niệm Ca, giống như bi thương, giống như trào phúng: "Lục Niệm Ca, từ lúc nào nhớ ra ấy?"

      "Lục Niệm Ca em đối xử tốt với lâu như vậy, chẳng lẽ thể thay đổi tình trong lòng chút sao?"

      " vân Lăng Mạt Mạt như vậy sao?"

      Khi xong lời cuối cùng, giọng Giản Thần Hi tăng thêm rất nhiều rất nhiều.

      Lục Niệm Ca nhìn Giản Thần Hi, cánh môi mím lại, có chút lạnh nhạt: "Tôi Lăng Mạt Mạt hay , hiểu nhất, phải sao?"

      Sắc mặt Giản Thần Hi lập tức trắng bệch, những lời này ta đánh trả quả là sắc bén. Đúng vậy, Lăng Mạt Mạt hay , hiểu nhất!

      Lục Niệm Ca nhìn sắc mặt Giản Thần Hi trắng bệch, đáy lòng nháy mắt hết giận, giọng của ta càng lúc càng lạnh nhạt: "Cho nên, cần gì phải hỏi vấn đề này, phải là là tự rước lấy nhục lừa mình dối người sao?"

      Cả người Giản Thần Hi nháy mắt cứng ngắc.

      Lục Niệm Ca lại cười khẽ đứng lên, nhìn gương mặt xinh đẹp mà chật vật của Giản Thần Hi, :
      [​IMG]

    3. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 325: Đầu bạc răng long, cá quay về nước (5)

      Lăng Mạt Mạt hít sâu hơi, ngón tay vô cùng run rẩy, cuối cùng, liền nhất quyết, có điểm xác định.

      Enson ở trong wechat của , hoàn toàn biến mất thấy.

      Sau đó, liền ném điện thoại di động sang bên, đột nhiên ngẩn người nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng biết đứng bao lâu, mới giống như linh hồn tới bên giường, lúc được nửa, thấy có trang giấy bay xuống, từ từ khom người nhặt lên.

      Phía hàng chữ xinh đẹp.

      Tổng cộng 13 câu.

      Là lời tỏ tình vốn viết cho Enson.

      Lăng Mạt Mạt đọc chút, đáy lòng càng thêm đau đớn .

      vẫn cho là mình chỉ thích Enson, cho tới bây giờ, mới phát , ra là lại sâu đắm người đàn ông chưa từng thấy lần như vậy!

      sớm tiến vào lòng của , bám vào trong linh hồn của , tại, lại cứ từ bỏ như vậy!

      Mới vừa rồi kiên quyết từ bỏ, nhưng mà bây giờ phát , vẫn nhẫn tâm như vậy.

      Biết đau dài bằng đau ngắn, nhưng mà, Lăng Mạt Mạt lại nghĩ, thể rời bỏ như vậy, có thể cần thổ lộ với , chỉ là vẫn muốn được như trước kia, chuyện phiếm với , làm bạn bè với

      Nhưng mà, kết quả cho thấy lại là, xin lỗi, có số máy này!

      Lăng Mạt Mạt lại gọi lần nữa, vẫn xuất câu này.

      Ngón tay Lăng Mạt Mạt ngừng run rẩy bấm số, điện thoại di động lên, xin lỗi, có số máy này!

      Cuối cùng Lăng Mạt Mạt cũng biết ấn bao nhiêu lần, cuối cùng tuyệt vọng.

      Cuối cùng mong đợi duy nhất, cũng bị dập mất

      Enson, hoàn toàn biến mất thấy ở trong thế giới của .

      ***
      rất tốt, trong tất cả những người em gặp, là tốt nhất, rất may mắn khi biết , mặc dù, bất hạnh khi thể có .

      Mấy ngày nay, mỗi ngày em đều nhớ tới ( mặc dù chưa từng chuyện với em).

      Em cảm thấy được em thích , thức thời có kết quả, biết thể, nhưng vẫn khống chế được.

      Em quan tâm danh phận, quan tâm tiền bạc, quan tâm lợi ích, quan tâm tất cả, cũng chỉ đơn thuần muốn ở cùng với , nhưng mà lại thể nào

      Em cũng có ấm áp nhiều, em muốn để lại toàn bộ cho , vì đuổi tất cả lo lắng cái thế giới này, nhưng lại cần

      nguyện ý để cho em vì mà phí thời gian năm tháng, oán hối hận sao?

      Em ra được tại sao , nhưng em biết, chính là lý do khiến em thể người khác.

      Cám ơn tới thế giới của em, mặc dù em phải là thế giới của , nhưng mà, cũng là tất cả toàn bộ thế giới của em.

      Em mình đợi , có thể câu chuyện đơn của em họa lên dấu chấm hết, nhưng mà, nghĩ tới, cũng là người bắt đầu cuộc đời đơn của em.

      Em phải bởi vì đến cái thế giới này, nhưng bởi vì mà càng thêm quyến luyến cái thế giới này, nhưng sao, em để cho khó sử

      Em muốn vì làm bữa ăn sáng, giặt áo sơ mi trắng, cũng muốn vì sinh đứa bé, cùng cùng nhau nuôi nấng nó thành người, sau đó cùng già , đừng sợ, ra đây chỉ là mơ ước của em

      Em muốn trở thành tất cả của , chỉ cần trở thành phần mà thích nhất là được, à , em muốn trở thành phần, chỉ cần chút xíu là tốt rồi

      Enson, cuối cùng rất cảm ơn , cho em trải qua những điều tốt đẹp như thế, cũng chỉ có thể là từng trải

      Chương 326: Đầu bạc răng long, cá quay về nước (6)

      Enson, cuối cùng rất cảm ơn , cho em trải qua những điều tốt đẹp như thế, cũng chỉ có thể là từng trải

      Wechat lúc ban đầu, có lẽ chỉ là sản phẩm của Đằng Tấn, Lăng Mạt Mạt cảm thấy mới mẻ, theo trào lưu nên chơi.

      Vậy mà, cuối cùng, wechat lại trở thành phần trong cuộc sống của có cách nào dứt bỏ.

      tại, có thứ có cách nào dứt bỏ, còn tồn tại ở wechat của rồi, Lăng Mạt Mạt nghĩ, cũng còn cần thiết giữ cái wechat này nữa.

      Lăng Mạt Mạt suy nghĩ chút, liền đổi chữ ký cá nhân wechat thành: tôi hi vọng có người, có thể cho tôi tình sợ hãi, cùng tôi nhìn phong cảnh thế giới, cho tôi đời nở nụ cười.

      Sau khi viết xong, Lăng Mạt Mạt hoàn toàn tháo dỡ wechat điện thoại di động của mình!

      **•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

      Lúc đầu, mấy ngày nay Lăng Mạt Mạt đúng là có chút đau khổ, thỉnh thoảng lấy điện thoại di động ra nhìn chăm chú, sau đó thấy góc biểu tượng wechat ở điện thoại di động bị biến thành trống , giống như là lòng của , thiếu thứ, trống rỗng đau đớn.

      từng mỗi đêm, cũng có thể nhận được wechat của Enson gởi tới, cho câu ngủ ngon, cầm điện thoại di động, ngủ được giấc mơ ngọt ngào.

      Mà bây giờ, thiếu hai chữ như vậy, mỗi đêm Lăng Mạt Mạt đều khó có thể ngủ yên, lăn qua lộn lại lâu, mới miễn cưỡng ngủ được, sau đó trong mơ, vô số lần mơ thấy những lần gặp Enson.

      Cố gắng chống gượng qua mấy ngày, Lăng Mạt Mạt khá lên nhiều, phải là trong lòng đau, nhưng vẫn còn cần sinh sống.

      cứ theo lẽ thường vòng tới công ty giải trí nhạc ES, cứ theo lẽ thường tới biệt thự của Lý Tình Thâm học tập, trừ cái này ra, Lý Tình Thâm trầm mặc khó có thể đến gần hơn tước đây, trừ mình lại thỉnh thoảng mất hồn nhớ tới Enson, ra cuộc sống hàng ngày cũng có thay đổi gì quá lớn so với trước kia, bình thản và đơn giản.

      ngày này, sắc trời cực kỳ tốt, trời xanh mây trắng, ánh nắng tươi sáng, chỉ là nhiệt độ có chút nóng, Lăng Mạt Mạt cần tới công ty ES cũng tới biệt thự của Lý Tình Thâm, mà mình ra ngoài dạo phố.

      Tòa cao ốc tập đoàn Bạc Đế có con phố dài, từ khách sạn phía Nam "Khải Duyệt" đến "Hoàng cung" sản nghiệp tập đoàn Bạc Đế, có vô số cửa hàng tổng hợp, Lăng Mạt Mạt tới từng nơi.

      Cuối cùng Lăng Mạt Mạt nhìn trúng cái váy, kiểu dáng mới mẻ độc đáo, cảm thấy vô cùng đẹp.

      Lăng Mạt Mạt cách tủ kính liếc nhìn cái váy, người phụ nữ đối với quần áo xinh đẹp là nhịn được dụ hoặc, cho nên, Lăng Mạt Mạt liền nhịn được tới.

      hổ là nhãn hiệu nổi danh quốc tế, diện tích lớn, bố trí xa hoa, nhất là có chiếc ghế sa lon trắng bằng da cảm thấy vô cùng đẳng cấp.

      người đàn ông ngồi ghế sa lon đưa lưng về phía Lăng Mạt Mạt, mặc cái áo sơ mi màu đỏ, bên cạnh ta có người nữ nhân viên bán hàng, ta ngoắc ngoắc tay với người nhân viên, biết những gì, chọc cho người nhân viên kia mặt mày hớn hở.

      Cửa phòng thử quần áo bị đẩy ra, ra là hoạt bát, trong nháy mắt hấp dẫn lực chú ý của Lăng Mạt Mạt.

      Tóc kia dài dũ sau gáy như gợn sóng, mặc
      [​IMG]

    4. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 329:Đầu bạc răng long, cá quay về nước (9)
      Editor: Huyền Lệ

      Tần Thánh nhìn kết quả của mình rất vừa lòng, huýt sáo tiếng, liền xoay người cầm quần áo mà Bạc Sủng Nhi mua lên, bàn tay ôm chặt lấy eo của Bạc Sủng Nhi ra ngoài.

      Tấm lưng kia, là lung linh sinh động.

      Tần Thánh ra khỏi cửa hàng, liền gọi cuộc điện thoại cho Lý Tình Thâm: "Hôm nay tôi giúp kiếm được ba mươi bảy vạn, tính thế nào?"

      Vốn là Lý Tình Thâm đọc sách uống trà, di động bỗng nhiên vang lên, liền nhìn thấy ba mươi bảy vạn, vốn dĩ lúc hoài hoài nghi đáy lòng hiểu , căn bản Tần Thánh là người hay giở trò quỷ, nhất thời liền mở miệng : "Tôi biết cậu bắt đầu có sở thích mặc đồ con từ khi nào đấy."

      " Cắt." Tần Thánh nhíu mày : " cho biết, quần áo này là để đưa cho Lăng Mạt Mạt." Lập tức Tần Thánh đắc ý đem chính mình làm việc giảng thuật lần, giảng giữa chừng bắt gặp Lăng Mạt Mạt vừa bước ra khỏi cửa hàng, liền nhanh chóng chuyển giọng : " ấy rồi."

      Giọng còn chưa dứt, điện thoại bị dập, bất quá ba phút sau, liền nhìn thấy Lý Tình Thâm từ lầu xuống.

      Bất quá cũng khiến cho Tần Thánh có chút buồn bực, ràng với Lý Tình Thâm rằng Lăng Mạt Mạt , nhưng là còn chưa kịp dạo vòng.

      " Tình Thâm." Bạc sủng nhi nhìn thấy Lý Tình Thâm hiển nhiên trở nên cao hứng, lần nữa quay lại trong tiệm, kéo lấy tay của Lý Tình Thâm khen: " Tình Thâm, bạn nhìn rất được nha."

      Lý Tình Thâm tựa hồ rất vừa lòng với hai chữ bạn kia, hai tay nhét vào túi quần, miệng khẽ nhếch lên độ cong nhìn vòng xung quanh để tìm Lăng Mạt Mạt mua quần áo trước cửa hàng, biết rành rành này sớm còn thấy bóng dáng đâu, nhưng là vẫn chưa từ bỏ ý định muốn tìm lại lần nữa.

      " Đừng nhìn nữa, người rồi." Tần Thánh nhắc nhở .

      Lý Tình Thâm gật gật đầu, sau đó vào trong tầng , lấy ra tấm thẻ, sau đó quẹt cái.

      Quẹt thẻ xong, lúc ký tên Lý Tình Thâm bỗng nhiên nghĩ đến trong điện thoại Tần Thánh lại dám những lời này với mình, liền giương mắt nhìn nhân viên phục vụ, xoay xoay bút trong tay trầm tư chút, sau đó rút tờ giấy ở bên, viết hàng địa chỉ rồng bay phượng múa ở mặt giấy, đến quầy thu ngân, dùng ngón tay thon dài đưa cho nhân viên thu ngân, giả vờ như vô tình lỡ miệng, giọng phân phó : "Đây là địa chỉ của vị tiểu thư vừa rồi, chỉ nhớ được tài khoản mới, trước tiên đưa danh sách và ảnh chụp đưa đến nhà ấy, để ấy chọn quần áo mình thích."

      Dừng chút, Lý Tình Thâm lại tiếp tục bổ sung thêm: "À đúng rồi, giấy tờ cứ đưa cho tôi là được."

      Nhân viên phục vụ vội
      [​IMG]

    5. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 331: Tỏ tình cũng có thể là vĩnh biệt (1)

      Editor: Tiêu Vũ Chi

      Giản Thần Hi sai người đưa Lăng Mạt Mạt vào trong biệt thự của mình, ra lệnh cho bọn họ trói chân tay Lăng Mạt Mạt đến mức thể nhúc nhích, xong xuôi mới trả tiền, để hai người kia rời .

      Lăng Mạt Mạt vốn là bị người ta cưỡng chế bắt lên xe, đường , đáy lòng có chút lo lắng, muốn lấy điện thoại di động của mình, nhưng di động cũng sớm bị bọn họ cướp .

      Hơn nữa, cho dù người phụ nữ gần hai mươi tuổi, có thông minh chăng nữa, cũng khó giữ cho mình bình tĩnh.

      Lăng Mạt Mạt lên xe, mắt liền bị người ta che kín, có thể cảm nhận được tốc độ xe cực kỳ nhanh, trong lòng càng phát hoảng.

      Khi xe ngừng lại, bị bọn họ thô bạo đẩy xuống, lại bị khiêng , cả người chao đảo, đợi đến lúc mình được cởi trói, tấm vải che mắt cũng được tháo ra, Lăng Mạt Mạt thấy được gương mặt tái nhợt và trầm của Giản Thần Hi, còn sợ nữa.

      Thay vào đó là tức giận đến tột cùng.

      Dù Lăng Mạt Mạt tức giận, vẫn duy trì vẻ mặt bình tĩnh, đứng trước Giản Thần Hi, cho phép mình có chút nhếch nhác nào, mặc dù bây giờ bị Giản Thần Hi bắt cóc, cũng phải giữ vững bộ dạng bình tĩnh.
      Giản Thần Hi nhìn chằm chằm gương mặt đẹp đẽ đầy bình tĩnh của Lăng Mạt Mạt, tỉ mỉ quan sát lâu, rồi mới cất lời: "Lục Niệm Ca chia tay với tôi rồi."

      Khi Lăng Mạt Mạt nghe được ba chữ "Lục Niệm Ca", nhíu mày, ngọn lửa trong lòng càng bùng lên.

      Lại là Lục Niệm Ca!

      xem thử, đắc tội với người nào?

      và Lục Niệm Ca chia tay, cắt đứt quan hệ, ân đoạn nghĩa tuyệt, cả đời qua lại với nhau rồi, vì chuyện gì lại cố tình khơi lên nhiều lần như thế?

      Lục Niệm Ca đúng là sát tinh của Lăng Mạt Mạt !

      Lăng Mạt Mạt nhịn được nhếch môi, nở nụ cười lạnh lùng, cũng mở miệng lời nào, thậm chí cũng thèm liếc Giản Thần Hi cái.

      Giản Thần Hi quan
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :