1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hào môn thịnh sủng, bảo bối thật xin lỗi - Hạ San Hô(Q2-c60.1/69)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆ Chương 48:

      Editor: gmk

      Mấy ngày sau.

      Phi trường quốc tế thành phố A.

      SKY, tiểu Tô Niệm cùng An Ny lại ở trong đại sảnh của phi trường, ba người vừa xuất khiến vô số người đường dừng chân ngắm nhìn!

      SKY mặc bộ áo khoác màu đen, chân mang giày cao gót mười mấy centimet màu đen, dáng người có vẻ nhu mì, cao gầy, nhắn hết sức nổi bật! bộ kính râm màu đen cực lớn dường như che khuất cả khuôn mặt,đồng thời che khuất đáy mắt sâu thẳm và ảm đạm! Tóc dài đến eo ,đen nhánh, bóng mượt tùy tiện xõa vai, theo bước chân nhàng lay động, tạo thành đường cong hoàn mỹ chập chờn, dáng vẻ đặc biệt quyến rủ!

      Tay dắt theo tiểu Tô Niệm mặc bộ áo vest được cắt may tinh mỹ, nhìn qua đặc biệt có kiểu cách của ngôi sao tuổi! Dáng vẻ xuất sắc, khuôn mặt nhắn ở trong đám đông có vẻ nổi trội khác thường, chỉ thấy bé mở to đôi mắt tròn đen như mực quan sát chung quanh, ánh mắt mang theo chút tò mò cùng hưng phấn!

      Mà phía sau hai người là Any Ny lại mặc bộ áo khoác vải ka-ki, chân mang giày cổ cao cùng màu, khuôn mặt trắng nõn nhắn , thoạt nhìn rất xinh đẹp đáng !

      “ An Ny, tại truyền ra tin tức :nhà thiết kế FIR trở về nước,hai ngày sau, lần đầu tiên tiến hành buổi phát biểu thời trang ở cao ốc trung tâm thương mại!” Đôi môi đỏ mộng của SKY nhàng nâng lên, giọng thản nhiên có chút nhiệt độ nào vang lên gây chú ý trong đại sảnh của phi trường.

      Nghe được giọng , An Ny liếc nhìn SKY, trong mắt thoáng qua chút khó tin, dù sau cái tên tiếng FIR này lão đại chưa từng mở miệng qua, mà cũng chỉ là ngoài ý muốn phát trong lúc ấy lơ đãng ký tên! tại, lão đại mở miệng chính là ___ điều này thực khiến cho có chút kinh ngạc, nhưng mà làm phụ tá, những thứ này đều quản được, chỉ làm tốt giao phó của lão đại cho là được rồi!

      Cho nên chỉ là liếc mắt cái ,sau đó thu hồi ánh mắt, giọng đáp: “ Được, lão đại! Tôi làm ngay!” xong lập tức lấy điện thoại di động ra bấm mã số điện thoại!

      Mà tiểu Tô Niệm bị SKY dắt trong tay lại nghi ngờ, tròn mắt nhìn , hình như là nghe hiểu lời của hai người nói___

      . . . . . .

      “ Me, đó là minh tinh sao? Con xem ti vi, tất cả minh tinh đều mặc như vậy!” giọng ngây thơ của trẻ con truyền ra trong khí.

      Nghe được thanh non nớt, người mẹ trẻ nhìn theo hướng tay của bé, chỉ nhìn thấy nhóm người xông ra từ đại sảnh của phi trường!

      Mà cách người bạn xa, bóng dáng cao lớn giống như là cảm thấy cái gì đó, dừng bước, cặp mắt nhìn về phía lối ra, chỉ thấy nhóm người xông ra từ đại sảnh, trong nháy mắt, đôi mắt đen như mực sâu xa thoáng qua vẻ thất vọng!

      “ Tổng giám đốc, làm sao vậy?” Hách Văn Viễn thấy tổng giám đốc của mình dừng bước, cũng nhìn theo tầm mắt của ta, lại phát có gì khác thường, chỉ là đám người xông ra từ đại sảnh mà thôi. Nhìn ánh mắt của tổng giám đốc mình có chút mất hồn, khỏi mở miệng hỏi.

      có việc gì, thôi!”Hạ Nam lấy lại tinh thần,môi mỏng khẽ mở, dẫn đầu về phía cửa lên máy bay. Bàn tay lại theo bản năng mơn trớn vị trí trái tim, tại sao mới vừa rồi ta cảm thấy nhịp tim mình tăng tốc, cảm thấy hơi thở của ấy, giống như là ấy trở lại! Cảm giác này giống như mấy ngày trước ở nước Pháp, trước cửa khách sạn ở Paris, cảm giác quá chân , rồi lại như vậy để cho thể làm gì! Làm sao có thể chứ? Năm năm rồi, vẫn từ bỏ việc tìm kiếm ấy, nhưng vẫn có chút tin tức, tại làm sao ấy có thể xuất ở nơi này đây? Nghĩ tới lắc đầu cười khổ!

      Chẳng lẽ là bởi vì chính mình quá nhớ nhung ấy rồi sao? Nhất định là vậy!

      Năm năm qua, có lúc cũng suy nghĩ, nếu như ban đầu biết làm như vậy có kết quả này, có làm như vậy hay ?

      Nhưng mà đáp án ta cũng biết, còn tại sao làm như vậy là bời vì họ là cha mẹ của , nên cách nào bỏ được___ nhưng mà nhất định phái người đuổi theo, bảo vệ tốt!

      . . . . . .

      Ở nơi khác, chiếc xe thể thao sang trọng màu đen dừng ở cửa căn nhà hai tầng có vẻ cũ nát, SKY dựa vào bên phải sườn xe, khẽ ngẩng đầu nhìn căn nhà trước mặt, đôi mắt dưới cặp mắt kính mang theo chút ưu thương và ảm đạm!

      nhàng nhắm mắt lại, mở ra lần nữa, đáy mắt trong suốt! Giống như là nghĩ đến điều gì, khóe miệng của nâng lên như cười giễu cợt, giống như cười nhạo người khác, mà cũng chính là cười nhạo mình!

      nhìn lại căn nhà lần nữa, xoay người trở về ghế tài xế, khởi động xe rời , trong khí còn vương chút lạnh nhạt và bi thương !

      . . . . . .

      Vừa tới phi trường quốc tế nước Mỹ, Hạ Nam nhận được điện thoại trong nước, là hôm nay Tô Úy trở về nước, hai ngày sau tiến hành buổi phát biểu thời trang ở cao ốc trung tâm thương mại!

      Ngay sau đó, Hạ Nam vứt bỏ hội nghị quan trọng lần này, chỉ đơn giản giao phó cho Hách Văn Viễn đại diện tham gia, còn mình lập tức suốt đêm trở về thành phố A!

      máy bay, Hạ Nam suy nghĩ hàng vạn lần! ấy trở lại,cuối cùng bảo bối của ta cũng trở lại! Rất kích động nhưng đồng thời cũng quên ban đầu mình làm tổn thương ấy!

      Chỉ là sao, tất cả đều có thể giải thích!

      . . . . . .

      Phòng riêng sang trọng ở tầng 118 của hội sở giải trí Nam Tước Hoàng Triều.

      “ Đây là những tài liệu mới thu thập được cho !” Lạc Phàm cầm mấy quyển tạp chí trong tay ném cho Hạ Nam ngồi trầm tư! “ ra ta chính là SKY hoặc FIR, là học trò thần bí của ngôi sao thời trang thế giới Kiệt Lặc Thụy, dấu cũng quá kỹ rồi!”

      Nghe được lời ta , Hạ Nam mở tạp chí trong tay ra, quả nhiên có rất nhiều bài báo về ấy, chỉ là có hình của ấy, hơn nữa còn dùng tên tiếng là SKY, trách được bọn họ tìm lâu như vậy cũng có tin tức của ấy! Hóa ra là như vậy!

      “ Vậy bây giờ dự định làm thế nào? Nghe tìm cố ấy, nhưng ấy muốn gặp !”

      Nghe lời ta , Hạ Nam ngẩng đầu, cả khuôn mặt lạnh lùng, tối tăm, đôi mắt đen như mực thoáng qua tia ảo nảo cùng bất đắc dĩ!

      Vốn tưởng rằng trở lại, dù sao cũng cho ta cơ hội giải thích, nhưng ngờ khi vội vã chạy đến khách sạn bị chặn lại ở cửa, ăn bế môn canh to ( có thể hiểu là : từ chối cho khách vào nhà )! Khi đó liền hiểu , dễ dàng tha thứ cho như vậy, thậm chí ngay cả cơ hội để cho giải thích cũng dễ dàng, hoặc là chưa bao giờ nghĩ tới tha thứ cho !

      . . . . . .

      Mà ở nơi khác, SKY mang theo tiểu Tô Niệm trở về Bắc Kinh!

      Tối nay, biệt thự Phong Nhã Uyển Đình sáng rực rở ánh đèn Curie, cực kỳ náo nhiệt, mấy người ngồi ăn tối ở trong phòng, thỉnh thoảng tiếng cười đùa vang vọng ra bên ngoài!

      Sau khi ăn tối xong, trong phòng khách, SKY ngồi ghế sô pha ,đối mặt với Tô Chí và Thẩm Khiết mang theo nụ cười áy náy, thỉnh thoảng nhìn về phía cửa cầu thang, dường như tìm kiếm gì đó!

      “ Tô Úy, năm năm qua con đâu?” Thẩm Khiết nhìn sắc mặt đứa con còn lạnh nhạt hơn năm năm trước, khẽ thở dài, chuyện ban đầu ai cũng nghĩ tới, nhưng nghĩ lần đó chính là năm năm, bây giờ trở về còn mang theo đứa con trai khoảng bốn tuổi!

      “ Con…..Con vẫn sống ở nước Pháp!” SKY cúi đầu , đầy phiền muộn , trong giọng lộ ra chút áy náy! “ Cha, mẹ, con có lỗi, để cho hai người phải lo lắng!” Dường như mấy năm gần đây, vẫn luôn để cho họ vì mà lo lắng, đối với chuyện lần này, cảm thấy rất có lỗi!

      “ Vậy, đứa bé con mang về là…?” Đối với đứa bé mang về, mặc dù trong lòng Thẩm Khiết có đáp án, nhưng vẫn nhịn được mở miệng hỏi, hi vọng từ trong miệng nghe được đáp án chính xác!

      “ Đó là con của con!”Nghe được lời của Thẩm Kiết hỏi,SKY khẽ ngẩng đầu, khóe miệng mang theo ý cười nhàn nhạt, ánh mắt dịu dàng nhìn phía cửa cầu thang!

      “ Đứa bé là con của con và…..” Thẩm khiết nhìn ánh mắt dịu dàng của con , theo tầm mắt của thấy nhìn về phía cửa cầu thang trống !

      Đối với chuyện xảy ra trong hôn lễ năm năm trước, có chút nào tức giận Hạ Nam khẳng định là gạt người, dù sao tất cả cũng bởi vì ta mà ra, hơn nữa cũng vì chuyện này mà con của họ mai danh tích suốt năm năm! Thế nhưng , năm đó màn kia vẫn làm cho họ rung động nhiều, ai có thể nghĩ ta như vậy hèn mọn quỳ gối trước mặt họ cầu xin được tha thứ, hơn nữa từ cách chuyện, vẻ mặt để cho họ thấy được tình chân và hối hận của ta! Chẳng qua khi ở trong tình huống như vậy, họ cũng rất tức giận, nên tất nhiên dễ dàng tha thứ cho ta!

      phải, đó là con của mình con!” Thẩm Khiết chưa kịp xong, SKY lập tức mở miệng cắt đứt lời của bà,…. Lúc ra những lời này, giọng có chút cứng ngắc, ngay cả gương mặt nhắn, lạnh nhạt cũng vụt qua chút kích động và tức giận! Thấy vội vàng phản bác, họ càng khẳng định hơn suy nghĩ của mình!

      Hai người nhìn nhau, ngay sau đó gật đầu hiểu !

      Thẩm Khiết biết muốn nhắc tới cái tên này, nhanh chóng tùy ý đổi chủ đề khác!
      . . . . . .

      “ Có thời gian rảnh, gặp trai và chị dâu của con , hai đứa nó cũng rất lo lắng cho con, năm năm qua vẫn luôn phái người ra ngoài tìm con!”

      “ Dạ! Cha, mẹ, con có thể nhờ hai người giúp con ?”

      “Ừ, con !”

      “ Con muốn gửi Niệm Niệm ở chỗ hai người mấy ngày!” ra SKY cũng biết cha, mẹ đoán được đứa bé này là của và ai, cho dù có phủ nhận cũng gạt được họ! Bởi vì Niệm Niệm có hình dáng xuất xắc, khuôn mặt quả thực là phiên bản thu của ta! Nếu cha mẹ đoán được ta cũng ngoại lệ! Nhưng mà muốn giữa họ có quan hệ gì nữa, cho nên thể mang theo Niêm Niệm bên người!

      Nghe lời …., Tô Chí cùng Thẩm Khiết chỉ nhìn nhau, ngay sau đó Thẩm Khiết mở miệng: “ thành vấn đề!”

      “ Cảm ơn cha, mẹ!”

      “ Nhưng nếu trở lại, cũng thể đem đứa bé giấu được!”

      “ Con biết , qua thời gian ngắn nữa con hỏi ý kiến của Niệm Niệm!” chuyện, SKY chỉ thấy Niệm Niệm chạy tới, thẳng tấp nhào vào trong ngực cọ xát, non nớt : “ Tô Tô mẹ gạt người, phải mẹ là cha Niệm Niệm ở đây sao? Thế sao Niệm Niệm thấy đâu?” xong ngước mặt lên, chớp chớp đôi mắt to, có chút điềm đạm đáng !

      “ Mẹ làm sao mà lừa gạt Niệm Niệm đây? Chỉ là cha quá bận rộn, đợi cha con thong thả tới gặp Niệm Niệm thôi, cho nên Niệm Niệm phải ngoan ngoãn sống ở đây, nghịch ngợm có được hay ?” Bắt gặp đôi mắt đen như mực kia, trong nháy mắt sững sờ, nhưng rất nhanh chóng bình tĩnh trở lại!

      “ Mẹ, có phải mẹ muốn để cho Niệm Niệm ở chỗ này hay ?”

      “ Niệm Niệm thích ở nơi này sao?”

      “ Niệm Niệm dĩ nhiên là thích à…, Nhưng mà Niệm Niệm muốn ở cùng với mẹ!”

      “ Nhưng mà mấy ngày tới mẹ rất bận, có thời gian chăm sóc con… trước tiên con hãy ngoan ngoãn sống ở đây nghe lời ông bà ngoại, chờ mẹ hết bận lập tức đón con có được hay ?”

      . . . . . .
      Last edited by a moderator: 5/12/15
      cô gái bạch dươngChris thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,163
      Được thích:
      12,953
      Chương 49: Vô tình gặp ở phi trường

      Editor: gmk

      Cuối cùng, tốn rất nhiều thời gian, SKY mới thuyết phục được tiểu Tô Niệm để cho bé đồng ý ở lại chỗ này, chờ mình hết bận đến đón bé! Đối việc mang theo bé ở bên người, là suy tính kỹ mới quyết định! Nếu mang theo tiểu Tô Niệm trở lại, chuyện đối mặt tiếp theo cũng nghĩ tới, tính toán ít nhất cũng phải cùng ta gặp mặt, bị ta phát tiểu Tô Niệm là con ta! Nhưng mà qua thời gian năm năm, có lẽ ta cũng có gia đình của mình, có lẽ còn có đứa con khác thuộc về ta! Cho nên ta chẳng lẽ lại để ý những chuyện này, cũng có lẽ là ta còn nhớ chính là người quan trọng nhất từng xuất trong sinh mệnh của ta!

      Lúc nghĩ tới, đôi mắt màu đen ảm đạm rủ xuống, ngay cả khuôn mặt nhắn tinh xảo cũng khôi phục lại vẻ lạnh nhạt bình thường,mà bao phủ bởi vẻ u buồn,bất đắc dĩ!

      thực tế, thể thừa nhận, sâu trong nội tâm của hi vọng ta có đứa con khác, thậm chí là có gia đình! Về phần nguyên nhân vì sao, cũng dám nghĩ, cũng cho phép mình suy nghĩ đến !

      Cho nên, năm năm qua sống ở nước Pháp, chưa bao giờ lưu ý tin tức trong nước, thậm chí là muốn biết tất cả tin tức trong nước, đặc biệt là tin tức về người đàn ông đó, bởi vì có dũng khí thừa nhận vẫn còn có tình ý___ vẫn còn có tình ý với người đàn ông đó, người đàn ông lạnh lùng đó chưa bao giờ biến mất trong giấc mộng lúc nửa đêm tỉnh lại của !

      sợ biết được tin tức kết hôn của người đàn ông đó, sợ mình kiềm chế được mà chạy về phá hư hôn lễ của ta, sợ mình trở thành người phụ nữ ghen tị, sợ lần nữa thấy bản thân mình bất lực, ngu xuẩn và ngốc nghếch…..Rất nhiều chuyện đều là chính thể tiếp nhận, cũng nếm thử, cho nên lựa chọn để cho mình biết chuyện gì! cho là làm như vậy có gì để nhớ, có gì tưởng niệm, nhưng nghĩ người đàn ông kia cứ xuất ràng trong giấc mộng, mà cảnh tượng trong hôn lễ năm đó làm cho biết làm sao thậm chí rất khó chịu, nó như cơn ác mộng vẫn theo làm phiền !

      . . . . . .

      Bởi vì ngày mai là buổi phát biểu thời trang đầu tiên sau khi về nước, nên sắp xếp cho tiểu Tô Niệm xong lập tức phải trở về chuẩn bị cho buổi phát biểu!

      Phi trường thành phố A

      Vừa ra cửa phi trường, Diệp Phong lạnh lùng nhìn xung quanh đại sảnh phi trường, muốn thu hồi tầm mắt, chợt nhìn thấy bóng dáng màu đen làm cho cố định tầm mắt của mình lại!

      nhìn phụ tá ở sau lưng, ta chạy nhanh về phía bóng dáng kia_____

      “Được, tôi đến bên này, chờ chút chạy đến đó….” SKY xong cúp điện thoại, đột nhiên rủ xuống, trong tầm mắt xuất đôi giày đen sáng bóng, nhanh chóng nhìn ra đó là đôi giày da phẩm chất rất sang trọng____ dừng bước, chậm rãi ngẩng đầu lên, trong mắt là gương mặt thanh tú phi thường từng rất quen thuộc, dường như so với năm năm trước càng thêm thành thục, tuấn nhã! ta mặc bộ đồng phục công sở màu xám tro được cắt may tinh xảo, càng lộ ra thêm vẻ cao lớn! Cặp mắt lạnh lùng thản nhiên nhìn , trong đáy mắt dâng lên chút rung động, hình như là nghĩ tới gặp ở đây, có lẻ chính xác mà nghĩ đến có thể gặp lại ! Cứ như vậy, bình tĩnh đứng trước mặt nhìn , ánh mắt càng thêm sâu xa, nhìn kỹ có thể phát chút ánh sáng dịu dàng!

      mặc áo khoác màu đen ôm lấy thân thể mềm mại, nhắn! Tóc dài, đen bóng, hơi xoăn lại tùy ý xõa vai, cho thấy mặt nhu mì của người phụ nữ! Cùng với mái tóc cắt ngang trán lộ ra khuôn mặt trái xoan, phải là người phụ nữ đặc biệt xinh đẹp, nhưng là người mỗi lần gặp có thể làm cho người ta kinh ngạc, bởi vì gương mặt ấy là loại đặc biệt dễ nhìn, càng nhìn càng thấy đẹp mắt !

      Hình như người con trước mặt này so với năm năm trước có thay đổi bao nhiêu, vẫn thanh xuân và mỹ lệ, chỉ là thành thục hơn chút nên có vẻ kiều và xinh đẹp hơn! Trong đôi mắt lạnh lẽo kia trừ chút kinh ngạc ban đầu khi nhìn thấy ta, có chút dao động nào nữa, so với năm năm trước càng thêm lành lạnh, thậm chí là lạnh lẽo!

      lâu gặp !” Diệp Phong nhìn người con trước mặt !

      lâu gặp!” SKY thản nhiên , trong đôi mắt cũng chỉ là gió thoảng mây bay!

      “ Em có thể cùng uống ly cà phê ?” Diệp Phong giọng hỏi, trong giọng khỏi mang theo chút thận trọng, ánh mắt nhìn về phía SKY quan sát xen lẫn chút mong đợi! ra ta cũng còn chắc chắc ấy đồng ý uống cà phê cùng ta, nhưng mà lại kiềm được nên mở miệng!

      Nghe lời của ta, SKY trầm tư, cuối cùng khi nhìn thấy ánh mắt mong đợi của ta gật đầu cái, sau đó hai người trước sau ra khỏi phi trường! Mà ở nơi xa, phụ tá của Diệp Phong nhìn thấy hai người ra, đầu tiên là sững sờ, ngay sau đó hiểu , cũng xoay người ra khỏi phi trường, chỉ là ta rất thức thời lên xe taxi có quấy rầy hai người! Bởi vì, ta biết vừa rồi, ràng lúc trước ấy chính là giám đốc sáng tạo Tô Úy ! ta ở bên cạnh Diệp Phong từ khi công ty mới thành lập, nên đối với chuyện tình của tổng giám đốc và vị giám đốc sáng tạo này cũng biết ít nhiều, thậm chí cả số chuyện mà bên ngoài biết ___ Nhưng mà làm phụ tá, những chuyện này dĩ nhiên nằm trong phạm vi quản lý, cho nên ta nên tránh là tốt hơn nhiều, ta cũng muốn trở thành kỳ đà cản mũi, như vậy đáng xem thường!

      . . . . . .

      Hai người đến trước mặt chiếc xe thể thao sang trọng màu đen chờ sẵn ở ngoài phi trường, Diệp Phong sau khi mở cửa xe ra, kiên nhẫn đứng ở bên phải sườn xe chờ SKY lên xe, trang nghiêm có phong cách thân sĩ!

      SKY nhìn động tác của ta, cũng hơi sửng sốt chút! Dường như trong ấn tượng, ta chưa bao giờ giúp mở cửa xe ra, mà bây giờ ta thay đổi tính tình rồi sao?

      Nhưng mà, dĩ nhiên cũng phải là loại người bụng đói có người mời ăn kêu no rồi mà từ chối, chỉ là sững sốt chút rồi nhanh chóng lên xe! Đợi ấy ngồi vào ghế phía sau, Diệp Phong cũng ngồi vào ghế phía sau ___ bên cạnh ấy !

      SKY liếc mắt nhìn ta, trong mắt lóe lên kinh ngạc, ngay sau đó chuyển ánh mắt sang ghế phụ bên cạnh tài xế trước mặt, trống rỗng! Như thế nào cũng nghĩ ra, phải ta nên ngồi vào ghế kế bên cạnh tài xế sao?

      ở bên cạnh ta ba năm, cũng thường xuyên ngồi xe cùng ta, nhưng mà ta luôn ngồi ở ghế phụ bên cạnh tài xế, còn ngồi ở ghế phía sau, dường như là ta muốn giữ khoảng cách giữa hai người! Nhưng bây giờ tình trạng này, đoán ra tâm tư của ta!

      Chẳng lẻ tại ta kết hôn, cho nên còn sợ quấn lấy sao?

      Nghĩ tới đây cũng muốn suy nghĩ nhiều!

      Năm năm qua sống ở nước Pháp, đối với chuyện tình trong nước cũng là thờ ơ, để ý chút nào, cho nên biết là người đàn ông bên cạnh này căn bản vẫn chưa kết hôn. Hơn nữa, năm năm trước khi sắp chuẩn bị đính hôn, ta cùng Doãn San San giải trừ hôn ước! Đối với chút chuyện này biết, cũng có bất kỳ hứng thú nào muốn biết!

      . . . . . .

      Quán cà phê được trang trí xa hoa nhưng mất vẻ thanh lịch, trang nhã, chỉ có thưa thớt vài người, thoảng trong khí là mùi cà phê nhàn nhạt!

      bàn bên cạnh cửa sổ sát sàn, hai người ưu nhã ngồi ở chỗ ngồi của mình, thỉnh thoảng cầm ly cà phê trước mặt mình từ từ thưởng thức! SKY đưa mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ, xuyên qua cửa sổ, thỉnh thoảng có chiếc xe vụt qua, trong cửa hàng đối diện, nhiều người ở đó bày biện , trang trí cái gì, khóe miệng nhàng nâng lên, trong đôi mắt càng thêm trong suốt, thanh thản! cảm thấy cứ như vậy mà lẳng lẳng nhìn những thứ cảnh vật này, đó cũng là hưởng thụ niềm vui cuộc sống, nhưng mà bao lâu được nhìn ngắm như vậy rồi, cũng nhớ rõ___

      Cuộc sống việc khó khăn, vĩnh viễn cũng biết được cuộc sống trong giây kế tiếp xảy ra chuyện gì? Cho đến giây phút này, mới hiểu ra tất cả mọi thứ đều tốt đẹp như trong tưởng tượng!

      Mà lúc này, Diệp Phong lại nhìn chằm chằm người con đối diện, nhìn thấy khóe miệng nâng lên cũng nhịn được nhàng cười!

      “ Mấy năm nay em có khỏe hay ?”năm năm trước, đối với hôn lễ thịnh thế của và Hạ Nam, lúc đó ta cũng có mặt, cho nên biết ràng chuyện xảy ra , ta cũng ngờ cuối cùng hôn lễ biến thành như vậy! Chẳng qua khi tất cả mọi người kịp phản ứng, và Hạ Nam biết mất khỏi đại sảnh của buổi tiệc!

      Sau đó, chính là việc tìm kiếm quy mô lớn trước nay chưa từng có, nhưng mà lại có chút tin tức nào của , mai danh tích ở nơi nào đó thế giới! ai nghĩ tới, cứ như vậy mà biến mất, vừa biến mất chính là năm năm!

      “ Rất tốt!” SKY nghe lời ta , tự thu hồi tầm mắt nhìn bên ngoài, đơn giản , trong giọng là tràn đầy xa cách và lạnh lùng!

      “ Vài năm nay, em vẫn sống ở nước ngoài sao?” Diệp Phong thử dò xét hỏi! Bởi vì Diệp Phong vừa công tác ở nước ngoài trở về, cho nên ta tất nhiên biết tại thành phố A tranh cãi về đề tài gì, nếu ta cũng hỏi vấn đề này! tại, mọi người bàn luận đề tài nóng bỏng nhất chính là học trò của siêu sao thời trang quốc tế Kiệt Lặc Thụy_ Nhà Thiết kế FIR về nước ,lần đầu tiên tổ chức buổi phát về thời trang của riêng mình! Mà tất cả phương tiện truyền thông đều đưa tin nhà thiết kế này có tên tiếng Trung là Tô Úy và tên tiếng khác là SKY…..

      “Ừm!” Đối với câu hỏi của ta, SKY im lặng chút, sau đó nhún vai cái, đề tài của ta có chút tính kiến thiết nào!

      “ Vậy lần này em trở về là chuẩn bị ở lại đây luôn sao?”

      “ Có lẻ vậy!” Lúc , mang theo chút phiền muộn! , việc này vẫn còn suy tính! Dường như năm năm qua, cuộc sống tranh quyền thế làm cho cảm thấy ra cứ tiếp tục như vậy mà sống cũng tốt, an nhàn, thoải mái, bình yên, hình như đây là đều mà cho đến nay vẫn luôn theo đuổi!

      . . . . . .

      Qua thời gian rất lâu, SKY vẫn ngồi ở bàn bên cạnh cửa sổ trong quán cà phê, dù Diệp Phong rời từ sớm!

      Cho đến khi nhìn bóng lưng Diệp Phong vừa rời , SKY mới phát sớm chân chính buông xuống việc để cho người đàn ông mà xem là quan trọng nhất tồn tại ba năm trong tuổi thanh xuân của mình! Cũng là vào giờ phút này mới phát , sâu trong lòng mình nên cảm tạ ta, bởi vì ta để cho biết , ra là người kiêu ngạo ai bì nổi, nhưng cái muốn có được cũng thể lấy được! Cũng là ta dạy cho làm thế nào để người, cho dù có kiêu ngạo như vậy nhưng cũng bởi vì ta mà học được cách , dù cuối cùng người phải là ta!

      Ý thức được mình người đàn ông kia, cả người nàng sững sờ ở đó, trong lòng có chút run rẩy, ngay sau đó bình tĩnh trở lại!
      Last edited by a moderator: 7/12/15
      cô gái bạch dươngChris thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,163
      Được thích:
      12,953
      Chương 50: trường buổi phát biểu

      FIR nhìn người đàn ông chậm rãi về phía mình, tay nắm chặt thành quyền,ngoài mặt vẫn lạnh nhạt như vậy, khóe miệng treo lên nụ cười lạnh lùng , châm chọc.

      Chỉ liếc mắt cái, dường như cách mấy đời!

      Chỉ là trong nháy mắt, Hạ Nam đến khán đài, đối diện với chỗ ngồi của FIR, đôi mắt đen như mực sâu xa nhìn chằm chằm gương mặt nhắn, tinh xảo của ấy, gương mặt góc cạnh ràng mang theo vẻ lạnh lùng cũng từ từ trở nên nhu hòa, ngay cả hơi thở quanh thân cũng thay đổi còn lạnh lẽo như vậy, ngược lại nhuộm dần tầng ánh sáng ấm áp, dịu dàng!

      FIR khẽ cúi đầu, sau đó dưới ánh mắt nhìn của mọi người, chậm rãi đứng lên, đôi mắt trong suốt hề dao động chống lại ánh mắt đen như mực, lạnh lùng sâu xa của ta,trong mắt cũng là gió thoảng mây trôi, xa cách lạnh lùng, quan tâm lắm, nhìn ta như nhìn người xa lạ! Dần dần, khóe miệng nâng lên nụ cười trào phúng lạnh lẽo, giống như giễu cợt mình, lại giống như giễu cợt người đàn ông đứng trước mặt!

      Hạ Nam thấy nụ cười trào phúng, lạnh nhạt môi , theo bản năng híp híp mắt! Vốn dĩ gặp được trong lòng rất kích động và vui sướng nhưng dần dần tiêu tan, thay vào đó là chút tức giận giấu sâu trong tận đáy lòng!

      Hơn nữa, ta nghe được mới vừa câu kia, đáy lòng ta càng tức giận hơn, hai tay buông xuống bên người cũng nắm chặt, gân xanh mu bàn tay nổi lên, đầu ngón tay trắng bệch, cho thấy ta kiềm chế tức giận của mình! : giữa họ chỉ là quen biết mà thôi, có giao tình quá sâu! sao? Bọn họ có nhiều giao tình sao? Nếu là nhớ lầm năm năm trước, bọn họ rất thân mật, quan hệ nên có đều có, chuyện gì xảy ra cũng xảy ra!

      Nếu như ban đầu xảy ra kiện đó, bỏ ta nhiều năm như vậy sớm bị dán nhãn dành riêng của ta, thế nào để mặc cho lạnh lùng xa cách như vậy mà nhìn ! Nhưng mà ta biết chuyện năm đó làm tổn thương , cho nên tại muốn đoạt về nhất định phải bình tĩnh, gấp được!

      Nhưng mà bây giờ nhìn cứ gấp gáp phủi sạch quan hệ của hai người, làm cho ta rất khó chịu, thậm chí là có chút tức giận, ta tức giận muốn ở trước mặt mọi người ôm chặt vào trong ngực, thương vô hạn, tuyên bố với mọi người là vật sở hữu của ta…

      Trước mặt mọi người, ở mọi phương diện, hình tượng của Hạ Nam đều ra là người đàn ông tham muốn giữ lấy vô cùng mạnh mẽ, đối với trước mặt, ta cũng ngoại lệ!

      Hai người cứ bình tĩnh như vậy đứng nhìn đối phương, hai ánh mắt va chạm kịch liệt trong khí, ngay cả bầu khí chung quanh cũng trở nên kỳ dị !

      Ngồi ở bên cạnh FIR, An Ny nhìn người đàn ông lạnh lùng, tuấn mỹ trước mặt, trong nháy mắt cũng kinh ngạc sững sờ! Xảy ra chuyện gì đây? Người đàn ông này nhìn thế nào lại thấy quen như vậy___ cố gắng suy nghĩ, xác định là chưa từng gặp qua ta, tiếp theo sau đó chớp mắt cái, hai mắt trợn to! Tiểu Tô Niệm? Tại sao ta cùng với Tiểu Tô Niệm dáng dấp giống nhau như vậy? Chẳng lẽ ta là ____

      khẽ quay đầu nhìn lão đại đứng bên cạnh, chỉ thấy dáng vẻ thản nhiên của ấy, hình như có gì khác thường, ngay cả vẻ mặt cũng có bất kỳ thay đổi nào! Nhưng mà tại sao lại cảm thấy, lúc này người lão đại lại tản ra chính là khí tức nguy hiểm vậy?

      Mà đông đảo ký giả ở dưới khán đài cũng phát khí quái dị ở bên , đưa mắt nhìn người đàn ông tuấn tú cùng người phụ nữ xinh đẹp, đồng thời quên bấm máy chụp hình trong tay mình!

      Phải biết nhà thiết kế FIR chính là đệ tử của siêu sao thời trang quốc tế Kiệt Lặc Thụy, sau khi về nước lần đầu tiên tổ chức buổi phát biểu thời trang riêng của mình, vị này rất nổi danh trong và ngoài nước, năm năm qua chưa từng xuất trước mặt công chúng, cho nên dễ hiểu, tấm hình của tuyệt đối có thể làm tin tức trang đầu các tờ báo ngày mai, huống chi tại ở đây còn xuất thêm người đàn ông lạnh lùng tuấn mỹ, khí chất bất phàm lai lịch, tấm hình này hai người đứng trái ngược nhau,trong nhất thời, tuyệt đối có thể gây nên sóng to gió lớn!

      Có lẽ bọn họ biết, chính là nếu người đàn ông khán đài cho phép, dù bọn họ có chụp nhiều hình hơn nữa cũng có cách nào mang ra khỏi hội trường này, coi như may mắn lộ ra ngoài, chỉ cần đồng ý của ta, những tấm hình này vẫn có cách nào xuất các phương tiện truyền thông, càng cần là ở trang đầu của tờ báo!

      . . . . . .

      Dù FIR mang giày cao gót, chiều cao cũng đến mét bảy, nhưng mà ở trước mặt Hạ Nam cao lớn, bản lĩnh, chiều cao mét chín cũng có vẻ mảnh mai!

      khẽ ngẩng đầu, nhìn người đàn ông trước mặt, đôi mắt vốn lành lạnh trong lúc lơ đãng lại thoáng qua chút quyến luyến! Mặc dù chút quyến luyến nhanh chóng xóa sạch, nhưng mà lúc này Hạ Nam chú ý quan sát vẻ mặt của nên nhìn thấy rất ràng!

      Chỉ thấy khóe miệng ta hơi nâng lên, phát này làm cho nội tâm vô cùng kích động! Như vậy, suy nghĩ của cũng phải như những gì , đối với ta tuyệt đối phải giống như ngoài mặt xa cách, lạnh lùng như vậy!

      Chỉ cách cái bàn hẹp được trải khảm màu đỏ, Hạ Nam dễ dàng ôm vào trong ngực, nhàng hôn lên trán !

      Đối với hành động này của ta, FIR có vẻ luống cuống tay chân chút, hiểu tại sao ta lại xuất ở nơi này, cũng hiểu tại sao ta phải làm như vậy, làm cho thể lý giải được hành động của ta, chẳng lẻ, ta cảm thấy chuyện trong hôn lễ năm năm trước đối với còn chưa đủ nhục nhã sao___

      FIR tránh ra khỏi ngực ta, cũng lời nào!Bởi vì vào giờ phút này biết giảy dụa đối với ta mà là vô nghĩa, phải sức lực của nam, nữ luôn cách xa sao? Hơn nữa, cảm giác được khác thường quen thuộc người ta mà từng hiểu , nghe nhịp tim ta đập mạnh, phát dần dần bị trầm luân, theo bản năng muốn đẩy ta ra! tự với mình, để cho mình lần nữa trầm luân trong giây lát____

      Đúng lúc này, đột nhiên bị ôm lấy nhấc bổng lên, đối mặt với tình huống bất thình lình này, theo bản năng nhắm hai mắt lại, đôi tay gắt gao nắm chặt mái tóc mềm mại của mình, chính xác hơn phải là che gò má của mình!

      Đối với hành động của , Hạ Nam chỉ xem là xấu hổ, cũng suy nghĩ nhiều! Có lẽ Hạ Nam cũng nghĩ tới, do lần thiếu suy nghĩ này mà con đường theo đuổi bà xã gặp nhiều trở ngại! Bởi vì trong tình , con người đều tự ti, luôn suy nghĩ đơn phương là người kia quá hoàn mỹ, mình xứng với người ta! con đường tình , ra tất cả mọi người đều mắc phải bệnh chung, chính là lấy suy nghĩ của mình làm suy nghĩ của đối phương, sau đó giúp đối phương quyết định!

      ta thận trọng ôm từ khán đài xuống, hướng bên ngoài hội trường tới, coi như trân bảo!

      Trong hội trường, toàn bộ ký giả nhìn màn trước mắt đều mở to mắt, có chút thể tin được, thậm chí quên mất cả việc chụp hình!

      Chờ họ kịp phản ứng trước mặt xuất nhóm đàn ông cao lớn, tây trang thẳng thớm, nhanh chóng đoạt lấy máy ảnh trong tay họ, lấy cuộn phim ra, lại đem máy ảnh trả cho họ, sau đó nhanh chóng biến mất, động tác của nhóm người này rất liền mạch, giống như trãi qua huấn luyện chuyên nghiệp!

      Đám đông ký giả liếc nhìn máy ảnh có cuộn phim trong tay mình, lại đưa mắt nhìn phía cửa hội trường! Bọn họ gặp phải cướp sao, hay là chỉ muốn đoạt lấy cuộn phim trong máy ảnh của bọn họ? Xem ra hôm nay trở về tránh khỏi bị cấp mắng trận, tin tức trang đầu quan trọng như vậy cũng để bị mất!

      . . . . . .

      Lúc Tô Úy mở mắt, đối diện chính là cặp mắt đen như mực, sâu xa kia! Đôi mắt này, năm năm trước nhìn vô số lần, nhưng cũng bị chôn sâu trong đó vô số lần, hôm nay cho dù đối với vẫn có mê hoặc, cũng thể để mặc cho mình chôn sâu trong đó!

      Theo bản năng, nuốt ngụm nước bọt, gom tất cả suy nghĩ vào sâu trong đáy mắt, ánh mắt lạnh nhạt khiến cho người đàn ông trước mặt có chút phát điên!

      Trong hành lang dài yên tĩnh, ta đặt dựa tường, cánh tay lo lớn lực lưỡng siết chặt vòng eo nhắn của , ngón tay thô kệch xuyên qua lớp quần áo mỏng, có chút tức giận ma sát lên da thịt bóng loáng lưng , làm thân thể nhàng run rẩy!

      cũng để ý che gò má của mình, đôi tay bắt đầu dùng hết sức giùng giằng,chỉ là đầu cũng cúi thấp xuống!

      tay Hạ Nam bắt được hai tay của áp chế lên phía đầu, khiến cho muốn giãy giụa cũng vô lực, dần dần yên tĩnh lại, cũng dám động đậy thân thể chút nào, thân thể cứng ngắc mặc cho ta ôm vào trong ngực! Bởi vì nhận thấy ràng vật cứng dán chặt nơi bụng mình rục rịch ngóc đầu dậy, phải biết là chuyện gì, phải là mới lớn, là mẹ của đứa bé, nên dĩ nhiên biết vật cứng kia là cái gì! Nghĩ tới cảm thấy nóng rang cả gương mặt, vẻ mắc cở ra ửng đỏ!

      Đối với việc này, Hạ Nam cũng có chút lúng túng, nhưng cũng biểu lộ ra mặt!

      ta nhàng liếm vành tai bên trái của , đem hơi thở nóng rực phun ở bên tai , làm tự chủ được mà run rẩy đứng lên!

      “ Em vẫn mê người như lúc ban đầu vậy!” Giọng trầm thấp, khàn khàn vang lên ở trong khí, nhắm cặp mắt mê luyến lại, kéo dài nụ xuống xuống phía cần cổ!

      Cho đến khi nụ hôn của ta đến cằm phải của cô___

      FIR đột nhiên kêu lên sợ hãi, dùng hết sức đẩy thân thể ta ra!

      có bất kỳ phòng bị nào, bất thình lình bị lực lớn đẩy ra, Hạ Nam ngã nhào xuống đất, khi còn chưa kịp phản ứng là chuyện gì xảy ra, lúc này người con vừa rồi còn ở trong ngực cũng biến mất trước mặt ta!

      ta từ dưới đất đứng lên, vỗ nhàng người bởi vì ngã xuống đất bị bụi bậm dính vào, dù là lúc này người ta vẫn lộ ra đầy vẻ ưu nhã và khí chất cao quý!

      ta nhìn cuối hành lang yên tĩnh, lại phát bóng hình xinh đẹp, bất đắc dĩ lắc đầu, có lẽ là ta ép quá chặt, nên mới có thể làm hoảng sợ!

      Vừa rồi lại có thể quên mất chuyện quan trọng, thôi, chờ chút tìm giải thích ràng mọi chuyện năm đó là được !

      . . . . . .

      Ở khúc quanh cuối hành lang, FIR đứng đó len lén nhìn bóng lưng ta dần dần biến mất, trong mắt dâng lên tầng sương mù ẩm ướt, dần dần mơ hồ cả tầm mắt!Tay phải nâng lên, nhàng đặt lên vết sẹo rất đến mức thể nhìn thấy ở má phải!

      Mặc dù nghĩ thừa nhận này, nhưng cũng có cách nào phủ nhận nó, còn để ý đến ta! Năm năm qua, vẫn có cách nào đuổi ta ra khỏi nội tâm sâu thẳm của , dù là quên, cũng chỉ là gỉa bộ quên thôi! Trong giờ phút ta chân chính đứng ở trước mặt , đoạn tình cảm bị che giấu ở sâu trong nội tâm bỗng ra ràng, dần dần làm mê hoặc lý trí của , khiến chỉ muốn trầm luân trong dịu dàng của ta___

      Nhưng mà bây giờ họ___ có thể ở cùng chỗ sao?

      Năm năm trước, chính có bất kỳ lời giải thích nào mà bỏ lại ở lại trường buổi hôn lễ, để cho mình đau khổ, để cho mình chịu đựng màn hôn lễ bối rối kia, để cho cảm giác mình chính mà thằng hề,… khi đó gần như toàn bộ thế giới của cũng sụp đổ!

      Cho nên quyết định để cho mình thảm hại lần nữa,làm như vậy, biết mình có chịu đựng được hay !

      Còn nữa, ta hoàn toàn tốt đẹp chê được, mà lại là người phụ nữ có chỗ thiếu sót___

      Cho nên họ tuyệt đối thể ở cùng chỗ !

      . . . . . .
      Last edited by a moderator: 9/12/15
      cô gái bạch dươngChris thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,163
      Được thích:
      12,953
      Chương 51: Đưa mắt nhìn rời

      Editor: gmk

      Cuối khúc quanh của hành lang, ánh sáng xuyên thấu qua cửa sổ thủy tinh sát đất chiếu lên bóng dáng FIR đứng ngược sáng tạo thành cái bóng đen hắt lên sàn nhà , đầu cúi xuống, rủ mái tóc đen, lông mày nhíu lại, con ngươi trong suốt, vẻ mặt lạnh nhạt, nhắn bản lĩnh, cả người hơi thở lạnh lẽo, có vẻ vô cùng đơn, hiu quạnh và đau khổ!

      biết bao lâu, chút nào do dự xoay người sang bên kia, xoay người trong nháy mắt, khuôn mặt nhắn, tinh xảo mang theo chút kiên định và dứt khoát!

      . . . . . .

      Màn đêm buông xuống, ánh đèn nê ông chói mắt bao phủ cả thành phố xa hoa, làm cho cả thành phố trở nên sáng rực, lộng lẫy!

      tầng cao nhất của khách sạn Thịnh Thế Hào Đình, trong phòng tổng thống sang trọng, vùng tối tăm tĩnh mịch.

      Trong bóng tối yên tĩnh, ghế sô pha, bóng dáng mơ hồ hai chân bắt chéo, nghiêng người áp vào cửa sổ sát sàn, có vẻ mảnh khảnh càng tỏ ra xinh đẹp, dịu dàng!

      Giữa ngón tay mảnh khảnh kẹp điếu thuốc lá cháy, thỉnh thoảng đưa lên môi hút , ngay sau đó hít vào thở ra ít khói trắng, vì trong bóng tối càng tăng thêm chút màu sắc khác thường!

      Dần dần, toàn bộ thân thể của cũng bị khói trắng vây quanh, có vẻ mông lung và uyển chuyển!

      Cặp mắt trong suốt lẳng lặng dừng lại nhìn ánh sáng chói mắt ở bên ngoài, trong bóng đêm mang theo vài phần thâm trầm, ánh mắt càng phát ra vẻ sâu xa, làm cho người ta đoán ra cảm xúc chân của !

      Luẩn quẩn Mây xám vây cả khung trời

      Nhưng vẫn mờ bao nụ cười ..

      Nhớ em…làm tâm hồn thao thức trắng đêm

      Nước mắt tìm ra khóe môi

      Áy náy còn che dấu được lâu

      Khi người xa, nhớ đến những chuyện ngày qua

      Những cơn mưa chê trách rằng

      Lời hứa giữ với em.

      Nhưng cớ sao lại lần , lần nữa em tha thứ…

      Trong gian tĩnh mịch, dễ dàng nghe tiếng chuông điện thoại reo lên! Trong bóng tối đèn hiển thị của điện thoại cũng ngừng lóe sáng!

      ghế sô pha, bóng dáng bé liếc nhìn theo hướng điện thoại di động phát ra, có chút miễn cưỡng đưa tay!

      Nhìn dãy số , nhanh chóng nhận máy!

      . . . . . .

      Hai mươi phút sau,, FIR đến quán bar Đế Đô!

      nhìn ánh đèn nhiều màu sắc khác nhau lóe lên, theo bản năng híp híp mắt, quán bar này vẫn giống như ban đầu cực kỳ náo nhiệt và xa hoa cực hạn, nhưng người và vật cũng còn!

      để ý ánh mắt của mọi người chung quanh đặt người mình, nhanh chóng xuyên qua đám đông đến phòng bao hẹn trước!

      Đứng ở cửa phòng bao, nhàng đẩy cửa ra, định cất bước vào, chợt thấy hai người khác bên trong dừng lại…. giật mình nhìn bóng dáng cao lớn ngồi trong góc, trong mắt lóe lên tia kinh ngạc!

      Tầm mắt nhìn về phía Lăng Tuyết Nhi, chỉ thấy Tuyết Nhi làm ra vẻ mặt vô tội nhìn , sau đó khẽ cúi đầu!

      Đôi lúc nên trách …. Đôi lúc cũng là bị ép buộc biết làm sao!

      “ Nhiệm vụ của chúng ta hoàn thành, cũng nên thôi!” Lạc Phàm nhìn Hạ Nam ngồi trong góc nhíu mày, sau đó cúi đầu ôm Tuyết Nhi ra khỏi phòng bao, lúc đến cửa thuận thế đẩy FIR sững sờ ở cửa vào trong, rồi đóng cửa lại!

      Nghe tiếng đóng cửa, đứng trong phòng, dường như FIR ý thức được điều gì, nhìn lại bóng dáng ngồi trong góc, lập tức xoay người muốn rời !

      Nhưng mà chưa kịp đến cửa, bên hông bị ôm lấy bởi đôi tay to lớn, mạnh mẽ!

      Mặc dù có quay đầu lại, cũng biết là ta! Theo bản năng, nhắm mắt lại!

      Trong hơi thở đều là mùi quen thuộc dễ ngửi, mùi vị riêng này từng quen thuộc đến tận xương tủy, nhưng mà hôm nay, cảm thấy chút xa lạ!

      Người đàn ông phía sau cũng lời nào, lại cảm thấy người ta luồng khí lạnh và tức giận!

      Bởi vì bên hông bị đôi tay lực lưỡng buộc chặt , làm cho thân thể càng kề sát thân thể ta, điều này làm vô cùng ảo não và nhục nhã, kéo cánh tay của ta, hi vọng ta có thể buông ra, nhưng mà lại cảm thấy bị siết chặt hơn!

      Năm năm trước làm như vậy với , bây giờ tại sao ta lại ôm ? Chẳng lẽ là sợ năm năm trước nhục nhã còn chưa đủ, tại lại muốn tiếp tục sao? Nhưng mà bây giờ phải là của năm năm trước, tin tưởng ta nữa, cho nên mặc kệ ta có làm gì cũng đều vô dụng!

      “ Buông tôi ra!”

      Giọng lạnh nhạt của FIR lướt trong khí, lại càng thêm kích thích ta, vốn định buông ra, hai tay của ta càng khỏi siết chặt hơn!

      “ Buông tôi ra, là đau…..” Đôi tay của FIR ngững vỗ vào người ông giữ chặt eo mình, thân thể cũng ở trong ngực ta ngừng giùng giằng!

      Nghe được lời của , người đàn ông phía sau bất đắc dĩ thở dài, buông hai tay giữ chặt eo ra, đổi sang giữ lấy cánh tay , thuận thế xoay người lại đối diện mặt mình, rồi ôm vào trong lòng, nhàng hôn lên tóc của !

      Bị buộc phải đối mặt với ta, FIR cau mày chặt, đôi tay chống đỡ lên lồng ngực của ta,vô tình sờ lên ngực trần của ta có chút luống cuống thu tay về, lúc này mới phát , dường như nút áo của ta mở ra nữa, lộ lồng ngực to lớn!

      Nghe nhịp tim ta đập mạnh, nghe mùi hương nam tính vô cùng quen thuộc người ta, cảm thấy lòng mình có chút giống như chú nai chạy loạn, gương mặt tự giác mà nhuộm dần màu đỏ ửng!

      Dường như là nghĩ đến chuyện gì, sắc mặt của dần dần trầm xuống lạnh lẽo, ngay cả cặp mắt trong suốt kia cũng từ từ trở nên lạnh lẽo như băng, đôi tay cũng bắt đầu mạnh mẽ từ chối ta!

      Hình như là nhận thấy được từ chối mình, người đàn ông nhàng buông ra…..

      “ Bốp!” cái tát hung hăng cứng rắn vỗ lên mặt ta!

      Người đàn ông có chút dám tin nhìn người con cúi đầu trước mặt, khẽ vuốt ve gò má bị đánh, dần dần, gương mặt góc cạnh, tuấn tú ràng lên chút lo lắng, ngay cả hơi thở quanh thân cũng trở nên lạnh lùng!

      Vươn tay nắm lấy cằm nàng, khiến cho nhìn ta! Từ đến lớn còn chưa bao giờ có người đánh thẳng mặt của ta, mà người con này lại dám, hơn nữa còn chút nào sợ hãi thực rồi, sức lực cũng lớn, ngay cả ta cũng cảm thấy có chút ù tai, đầu hơi choáng váng !

      Chỉ thấy mở đôi mắt hoảng sợ nhìn ta, hai tay gắt gao kéo tóc che mặt, bộ dáng đáng thương !

      Nhìn thấy gò má ta in dấu năm ngón tay ràng, đôi mắt trong suốt thoáng qua chút khác thường, theo bản năng đưa tay ra hướng về phía gò má của ta, lúc sắp chạm đến gương mặt ta, dừng lại, nhanh chóng thu hồi tay mình, sắc mặt cũng khôi phục lại vẻ lành lạnh!

      Người đàn ông nhìn thấy động tác cùng với biểu tình biến hóa của , có chút tức giận tăng thêm lực tay, cho đến khi thấy lộ ra vẻ mặt khổ sở mới buông lỏng bàn tay nắm cằm ra!

      “ Tại sao?” Mặc kệ giãy giụa, đôi tay siết chặt vòng eo nhắn của !

      “…..” Vừa nghe ta hỏi đầu đuôi, mở to hai mắt, sử dụng ánh mắt dò xét! cần suy nghĩ nhiều, cũng biết ta muốn hỏi chuyện gì, nhưng mà quyết định giả ngu!

      “ Bảo bối, xin lỗi!” Đối diện với ánh mắt trong suốt của , khẽ than thở, bộ vẻ bất đắc dĩ, nhưng mà khuôn mặt rất dễ nhận thấy nhuộm dần vẻ dịu dàng và cưng chiều! Vốn muốn mở miệng lời cũng thay đổi khí chất, ngay cả giọng cũng tự chủ mà trở nên êm ái! Bọn người Lạc Phàm sai, người con này chính là khắc tinh của ta! Chỉ cần ánh mắt của , có tức giận hơn nữa cũng phải trực tiếp nuốt xuống! Khiến cho ta vui, đơn giản là tìm cái chết! Bên này khuôn mặt ta tức giận, mà vẫn thanh thản, lạnh nhạt!

      “ Ai là bảo bối của ? Xin đừng gọi loạn! Còn nữa, có lỗi gì với tôi? Chúng ta có quan hệ gì sao?” Đối với lời của ta ra, có chút kinh ngạc! ta mới vừa muốn hỏi tại sao là vì chuyện gì, là vì muốn gặp ta sao? Nhưng mà thế nào vừa thoáng qua lại thay đổi đề tài?”

      “ Em chịu tha thứ cho sao?” ta làm bộ đáng thương hỏi, mặt cũng là bộ tính cách trẻ con.

      “ Phải tha thứ cho chuyện gì? Nếu như nhớ lầm, năm năm trước chúng ta còn quan hệ gì!” FIR nhíu mày, lạnh lùng hỏi!

      “ Ai ? Em là vợ của ! Năm năm trước, chúng ta đúng là có nhận giấy chứng nhận kết hôn đấy!”

      “ Chúng ta nhận giấy kết hôn lúc nào chứ?” giận dữ.

      “ Nhất định nhận rồi, tin chúng ta trở về, lấy cho em xem!”

      “ Cút” Nghe lời ta , nhịn được thét lên! Nếu nhớ lầm, năm năm trước , từ khi ta rời khỏi đại sảnh buổi hôn lễ hôn lễ của họ cũng xóa sạch! Dần dần, hình như nhớ lại chuyện trong hôn lễ thịnh thế, nhớ ràng ta từ từ mất hẳn trong tầm mắt của mình, loại đau thương này, bao giờ nghĩ chịu đựng lần nữa! gọi khàn cả giọng nhưng ta chút do dự rời , dần dần hình ảnh trong đầu dừng lại, giống như là ông trời trêu trọc ! Nghĩ đến khóe miệng của giễu cợt câu lên!

      . . . . . .

      Cuối cùng, dĩ nhiên FIR có cùng ta trở về, mà thừa dịp ta vệ sinh len lén chạy trốn!

      Cho đến khi chạy trốn được ra bên ngoài quán bar, mới thở phào nhõm! Chờ xe mình được đưa đến, lập tức lái xe rời !

      phát là cách mười mét sau lưng , người đàn ông vốn ở trong phòng bao, dương như phát ra ngoài, sau khắc liền đứng ở nơi đó, đưa mắt nhìn rời !

      Gương mắt tuấn tú góc cạnh ràng trong bóng tối ,có vẻ có chút hứng thú !

      Cặp mắt đen như mực sâu xa nhìn theo hướng rời , lộ ra vẻ u ám nặng nề!

      Hai tay xuôi bên người nắm chặt, mu bàn tày gân xanh nổi lên, khớp xương xanh nhạt ràng, kiềm chế cơn giận của mình! biết phải cố gắng bao nhiêu, mới có thể kiềm chế bản thân của mình đứng lại tại chỗ, nhìn dần dần mất hẳn ở trong tầm mắt của mình!

      Khi nhìn thấy rời khỏi gian phòng này, nhìn ánh mắt mập mờ của , cũng biết có chủ ý gì, nhưng mà vẫn để mặc cho ấy làm gì làm…..

      Mặc kệ như thế nào, ta cũng có cách nào nhìn chịu thêm bấy kỳ ủy khuất nào nữa, dù là bởi vì ta mà uất ức cũng được!

      Chuyện tình năm năm trước là đúng, là có lỗi với ! Cho nên tại bài xích như vậy, cũng có trách , chỉ có thể làm hết sức theo !

      . . . . . .

      Đứng tại chỗ, suy nghĩ bay xa, cho đến cực kỳ lâu , ta mới xoay người đến chiếc xe thể thao màu đen dừng ở ven đường rất lâu!

      . . . . . .

      Chỗ ngồi phía sau trong xe thể thao màu đen, Hạ Nam yên lặng, dựa lưng vào ghế, hai chân ưu nhã bắt chéo,hai tay nắm lại gác ở đùi, hơi híp cặp mắt nhìn cảnh đêm nhanh chóng vụt qua bên ngoài cửa sổ!

      Thỉnh thoảng, ánh đèn lúc sáng, lúc tối rọi vào gương mặt vốn tuấn mỹ của ta, càng lộ ra vẻ nghiệt bộc phát! Môi mím chặt, vặn mi tâm, híp cặp mắt lại, khỏi cho thấy người đàn ông này cố gắng chịu đựng cơn tức giận của mình!
      Last edited by a moderator: 14/12/15
      cô gái bạch dươngChris thích bài này.

    5. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      truyện hay lắm

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :