1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hào môn thịnh sủng, bảo bối thật xin lỗi - Hạ San Hô(Q2-c60.1/69)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      ☆ Chương 44: Kết quả của việc chạm vào chổ hiểm ( I )

      Khi Quý Thiên Nhu dần dần tỉnh lại, ý thức được tình cảnh nguy hiểm bây giờ của mình, mặc dù mở mắt nhưng vẫn nghe được thanh gió thổi hơn nữa hình như là nằm sàn nhà lạnh lẽo, cảm giác này rất giống với lần trước bị bắt cóc, chẳng lẽ lại là….Nghĩ tới đây bỗng thấy toàn thân lạnh lẽo thấu xương, thân thể run rẩy ngừng!

      Quý Thiên Nhu từ từ mờ mắt, chống lại ánh sáng mãnh liệt nóc nhà chiếu xuống, theo bản năng đưa tay lên che kín mắt, trong lòng cũng dâng lên chút hy vọng, nếu là bắt cóc tại sao người ta trói lại,như thế phải có thể chạy trốn sao?

      chậm rãi đưa tay dời , lọt vào tầm mắt là bóng lưng mông lung, nhìn bóng lưng cao lớn này, theo bản năng co rút thân thể….Bởi vì bóng lưng này khắc sâu trong đầu ,có lúc nửa đêm lại xuất trong giấc mơ, tạo thành cơn ác mộng của , ta hủy hoại , lúc đó van xin ta bỏ qua cho nhưng vẫn được,…

      ngắm nhìn bốn phía, phát nơi này bốn bề đều là màu trắng, trừ ở trong góc có ghế sô pha màu đen ngoài ra còn thứ dụng cụ gia đình nào khác!

      muốn đứng dậy, nhưng lại phát toàn thân mình vô lực, chỉ có thể ngoan ngoãn nằm im mặt đất!

      “ Tỉnh!” Nghe được giọng lạnh lẽo thấu xương, khẽ rùng mình! Chỉ là giọng này rất quen thuộc, ta là______ Hiển nhiên đáp án quá rồi!

      chậm rãi xoay người, nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông trợn tròn mắt, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi, bởi vì thấy được trong mắt của ta chính là ánh sáng lạnh lẽo ,khát máu! ta quả nhiên là____

      “ Hình như ngại sống quá lâu đúng ?”Lúc này, Hạ Nam mang mặt nạ, cũng mang dụng cụ thay đổi giọng , mà lộ gương mặt tuấn mỹ, lạnh lùng ở trước mặt ta!

      “ Tại sao lại đối xử với tôi như vậy?”Quý Thiên Nhu có chút dám tin, run run hỏi, dường như muốn có được đáp án quan trọng nào đó!

      “ Tôi rồi, động đến người nên động của tôi phải trả giá đắt, hình như Quý tiểu thư quên rồi sao?”Giọng điệu nhanh, chậm, dường như mang theo chút vui đùa, đắc ý, nhưng mà người phụ nữ ngồi dưới đất nghe vào trong tai lại cảm thấy lạnh lẽo khác thường, khuôn mặt nhắn vốn trắng bệch càng trắng bệch hơn!

      “Vậy muốn thế nào?” Quý Thiên Nhu đè xuống sợ hãi sâu trong lòng, hung hăng nhìn chằm chằm ta !

      cho là thế nào?”

      “ Ha ha, dù sao tôi cũng thắng, ta thua! Hai người cuối cùng vẫn có kết hôn, phải sao?” Nghe được giọng lạnh lùng của ta, ta nhàng cười, trong mắt tràn đầy ý hận, nhìn kỹ còn mang theo chút đắc ý! xong chống tay xuống đất cố gắng ngồi dậy!

      “ Bốp___bốp____bốp___” tiếp sau đó là thanh mấy cái tát vang dội, gò má Quý Thiên Nhu lập tức sưng lên!

      Hạ Nam đeo bao tay màu đen, bàn tay bóp chặt cần cổ người phụ nữ kia, mở cặp mắt đỏ tươi nhìn ta, dường như muốn ăn tươi nuốt sống ta!

      muốn…. muốn giết… Tôi sao? Ha Ha, cho biết… ấy quay về…. được nữa! Tôi mà …. Đến đó…. Người khác cũng đừng nghĩ đoán ra được!”Quý Thiên Nhu nhìn người đàn ông trước mặt, khuôn mặt tuấn mỹ gần như nổi điên, có chút si mê, có chút căm hận, có chút cam lòng…. Rất nhiều, ràng là gặp ta trước, tại sao ta lại thích ta, quan tâm cũng là ta! Vì ta, ta có thể thèm để ý chút nào mà hủy hoại khác! Là vì cái gì đây?

      cái gì?” ta lạnh lùng , động tác tay ngừng siết chặt, dường như là muốn bóp chết người phụ nữ trước mặt này!

      “ Ha Ha, tôi ấy…. về được, vĩnh viễn cũng… về được!” Mặc dù biết như vậy làm cho ta nổi điên, có thể lập tức giết , nhưng mà nhịn được vẫn như vậy!Bây giờ có chết tay ta, cũng có thể xem như ta còn là của , dù cho hận nhưng cũng là ! dần dần mất ý thức, bắt đầu có chút mơ hồ, cảm thấy khó chịu khác thường, đôi mắt dần dần trợn trắng!

      Ở trong gian phòng khác, ba người đàn ông nhìn thấy hình ảnh màn hình giám sát đều mở to mắt, ra là Nam cũng đánh phụ nữ, là thêm chút hiểu biết!Người phụ nữ này là may mắn, có thể để cho người đàn ông việc gì cũng động thủ vậy mà chút do dự ra tay đánh phụ nữ! Nhưng mà họ biết, Nam kiềm chế được là bởi vì Tô Úy kia, dám suy nghĩ động đến người ấy, như vậy chết nhanh hơn chút!

      “ Hai người xem, Nam có thể giết chết ta hay ?” Tần Kiệt có chút lo lắng hỏi hai người kia, thấy thế nào cũng có chút vui sướng khi kẻ khác gặp họa!

      “ Tôi thấy đâu, ta dễ dàng để cho ta chết như vậy!” Lạc Phàm nhàng , thái độ cũng còn u ám như trước, ngược lại khóe miệng mang theo nụ cười tùy tiện gian tà!

      “ Giết chết chỉ sợ làm dơ bẩn tay của tôi, tôi để cho chết cách thoải mái như vậy, tôi muốn sống bằng chết!” giây trước khi ngừng thở, Hạ Nam buông lỏng tay ra, lời càng thêm lạnh thấu xương, ánh mắt nhìn Quý Thiên Nhu che giấu chán ghét và lạnh lẽo!

      Đột nhiên bị buông ra, Quý Thiên Nhu lảo lảo nằm mặt đất, cặp mắt vô hồn nhìn lên trần nhà, vẻ mặt tái nhợt đáng sợ! Câu vừa rồi của ta như tống vào địa ngục, ra giết chết , ta cũng cảm thấy dơ bẩn tay của mình!

      ra có lúc người phải là sai, sai là do suy nghĩ quá cố chấp, sai là người mình lại mình hơn nữa còn xem mình như cỏ rác!

      Ở trong gian phòng khác.

      “ Như thế nào? Tôi sai chứ?” Lạc Phàm mở miệng cười khẽ, nhíu mày nhìn bọn họ!

      “ Các người xem, chúng ta có nên trước hay , để tránh lát nữa bị vạ lây?

      “ Tôi thấy cứ như vậy !”

      “ Tôi thấy chúng ta nhất định gặp nạn rồi!” chuẩn bị đứng dậy, ba người đồng thời nhìn về phía điện thoại phát ra tiếng chuông!chính là trong túi áo khoác của Lạc Phàm! Lạc Phàm lấy điện thoại ra liếc nhìn dãy số , ngay sau đó nhận máy!

      “ Ừ, được, chúng tôi biết rồi!”

      Ngắt máy, Lạc Phạm nháy mắt ý bảo bọn họ cùng!

      . . . . . .
      Last edited: 3/12/15
      cô gái bạch dươngChris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆ Chương 44: Kết quả của việc chạm vào chổ hiểm ( II )

      Mấy chiếc xe vững vàng dừng ở trước cửa tòa nhà bệnh viện tâm thần nổi tiếng ở thành phố A, mấy người đàn ông mang mặt nạ, kéo người phụ nữ từ ghế xe sau xuống, đưa tới trước mặt chiếc xe thể thao sang trọng nhất ở phía trước, chỉ nghe người ở bên trong : “ Dẫn ta vào, Tưởng Thành chăm sóc ta tốt!” Trong lời nó cố ý nhấn mạnh hai chữ “chăm sóc”, mấy người kia cũng hiểu ý gật đầu, ngay sau đó mang theo người phụ nữ đó vào bên trong bệnh viện, trước lúc vào bệnh viện ta bị bắt buộc mang mặt nạ được chế tạo dành riêng cho ta!

      Cùng ngồi trong chiếc xe thể thao sang trọng này, ba người đều ngước nhìn lên phía trước mặt, chỗ này là tòa nhà bệnh viện tâm thần, ngổn ngang trong gió rồi, lão đại hổ là lão đại, chuyện như vậy cũng có thể nghĩ ra, là bội phục! người bình thường nếu được đưa đến nơi này “ chăm sóc” tốt, sợ là cũng biến thành bình thường!Cũng may mà bọn họ có thù oán với lão đại, suy nghĩ chút cảm thấy người có luồng khí lạnh thoáng qua!
      . . . . . .

      Suốt cả ngày, mấy bang hội gần như lật đổ cả thành phố A, vẫn có tin tức của Tô Úy!

      Buổi tối hôm đó, thành phố A xảy ra chuyện lớn, đó là thiên kim tiểu thư Quý Thị _ Quý Thiên Nhu bị lộ hình khiêu dâm cùng mấy người đàn ông, hình ảnh lộ ra ràng gần như sót điểm nào.Trong lúc nhất thời, cổ phiếu tập đoàn Quý Thị bất ổn, nhanh chóng rớt giá….

      Sáng ngày thứ hai, truyền thông điên cuồng đưa tin tập đoàn Quý Thị phá sản, chủ tịch tập đoàn Quý Thị _ Quý Hoàn Thành nhảy lầu tự tử, Quý phu nhân bệnh tim tái phát cũng qua đời, tất cả mọi người rối rít suy đoán nguyên nhân, dù sao ở thành phố A, Quý Thị cũng được coi là công ty lớn, tại sao trong đêm lại phá sản, vợ chồng chủ tịch Quý Thị tử vong, điều này khỏi có chút khác thường! Ngay cả thiên kim tiểu thư Quý Thiên Nhu trước bị lộ hình ảnh khiêu dâm, tại tung tích! Chẳng lẽ gần đây Quý Thị đắc tội với người nào sao?Nhưng nếu là như vậy là quá kinh khủng, trong đêm có thể khiến công ty lớn phá sản, đây là hạng người nào, thủ đoạn gì đây?

      Sống trong phòng bệnh của bệnh viện tâm thần, Quý Thiên Nhu xem tin tức trợn tròn mắt, thể tin được bản tin ! Nhưng mà trong đầu thoáng qua câu , dần dần tin , ta từng muốn cho Quý Thị chôn theo, ngờ trong đêm làm được, người đàn ông đáng sợ, nếu như có thể, tuyệt đối làm như vậy, hại chết cha mẹ của , cũng làm cho mình sống ở nơi địa ngục này, nhìn những vết thương bầm tím người, cuối cùng cũng hiểu ta sống bằng chết là như thế nào, là để cho trải qua cuộc sống phải chịu áp bức và lăng nhục, còn chút danh dự , đây chính là để cho sống bằng chết

      Cái nơi ma quỷ này! được, nhất định phải nghĩ biện pháp trốn !
      . . . . . .

      Dần dần, mấy bang hội mở rộng tìm kiếm từ thành phố A sang những thành phố khác, thậm chí là ở quốc gia khác, các trang web cũng đăng đầy thông báo tìm người! Nhưng suốt tuần lễ trôi qua dường như biến mất vô căn cứ, chút tin tức nào!

      Hạ Nam bắt đầu hơi sợ, ta nhớ đến lời của Quý Thiên Nhu, sắc mặt trở nên u ám!

      Hạ Nam đứng trước cửa phòng bệnh được làm bằng song sắt đóng chặt của Quý Thiên Nhu, lẳng lặng nhìn vào người phụ nữ bị vây đánh ở bên trong,lẳng lặng nghe tiếng gào thét, tiếng nghẹn ngào bên trong. mặt chút dao động ngược lại còn mang theo vẻ lạnh lẽo như băng !

      “ Lão đại, đến rồi!” Tưởng Thành mặc áo bác sĩ màu trắng tới, có chút cung kính !

      ta như thế nào?”

      “ Theo giao phó của , rất chiếu cố ta tin rằng ta có ấn tượng rất sâu!”Đối với người phụ nữ bên trong, có ân oán gì với lão đại ta biết , ta chỉ là tuân lệnh lão đại giao phó phải chăm sóc ta tốt! Chỉ là trong lòng ta vẫn thoáng qua chút nghi ngờ, mặc dù lão đại có vẻ hung dữ vô tình, nhưng rất ít khi đối xử với phụ nữ như thế, chẳng lẽ là người phụ nữ này chạm phải chổ hiểm của ta rồi!

      Đối với việc lão đại rất cưng chiều , ta cũng biết, là nghe Lạc Phàm , nghe trong hôn lễ xảy ra chút chuyện, tại kia tìm thấy, trong tổ chức phái tất cả người tìm vẫn có chút tin tức nào, chẳng lẽ chuyện này có liên quan đến người phụ nữ kia! Nếu như là vậy mọi việc !

      “ Tôi muốn vào hỏi ta mấy câu, giúp tôi sắp xếp chút!”

      Tưởng Thành chần chừ lúc rồi gật đầu,lập tức sắp xếp!

      Quý Thiên Nhu ngồi chồm hổm ở góc tường trong phòng bệnh có chút hoảng sợ nhìn người đàn ông lạnh lùng ngồi ghế sô pha, trong mắt tràn đầy lo lắng và sợ hãi! Đối với người đàn ông này, từ lúc ban đầu si mê cho đến bây giờ sợ hãi, chỉ cần ta xuất trong tầm mắt của mình, lập tức kiềm chế được toàn thân run rẩy!

      Hạ Nam ngồi ở nơi đó lạnh lùng nhìn ta, lúc lâu sau, ta đứng dậy đến trong góc…

      đứng ở nơi đó nhìn xuống ta, lạnh lùng hỏi: “ Tô Úy ở đâu?”

      Quý Thiên Nhu như chú mèo bị hoảng sợ, ôm đầu của mình, nhất định nhìn người đàn ông trước mặt!

      “ Tôi hỏi , Tô Úy ở đâu?” Giọng của ta trầm thấp lạnh lùng khiến cho càng thêm sợ hãi, chỉ có thể ngẩng đầu, ngay sau đó có chút điên cuồng mà cười : “ phải tôi rồi sao? ấy về được, vĩnh viễn về được! ta ở chỗ nào?Hình như bay trời, hình như ở dưới biển…”

      Nghe lời ta …., Sắc mặt Hạ Nam cực kì u,sau đó nhìn ta cái, lập tức ra ngoài, trước khi ra lạnh lùng : “ hãy sống cả đời ở chỗ này , tôi phái người chăm sóc tốt!”

      Trong góc, Quý Thiên Nhu nhìn bóng dáng cao lớn ra, thân thể căng thẳng mới buông lỏng! cần sống ở chỗ này, nhất định phải rời , nơi này đáng sợ!Nhìn những vết thương bầm tím người, đôi tay nắm lại chặt!
      Last edited by a moderator: 3/12/15
      cô gái bạch dươngChris thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      ☆ Chương 45: Năm năm sau

      Suốt thời gian tháng, mấy bang hội ở đây đều cố gắng hết sức tìm kiếm bóng dáng của Tô Úy, dường như tất cả mọi nơi đều tìm qua, internet, đăng tin báo, dán thông báo tìm người, có thể hầu như lật tung thành phố A cùng mấy thành phố lân cận nhưng mà vẫn có tin tức, giống như người này chưa bao giờ xuất ! Ai cũng biết Tô Úy đâu, xảy ra chuyện gì?

      Căn cứ tổ chức “ Tiếu”

      “ Thế nào, có tin tức của ấy rồi sao?” Ngồi dựa ghế sô pha, Sở Khiếu Nhiên hỏi bóng dáng xinh đẹp đứng trước mặt, tay nhè đỡ trán, lông mày nhíu lại, khuôn mặt đều là vẻ mệt mỏi!

      “Báo cáo lão đại, vẫn có!Bọn họ vẫn có tin tức của ấy!” Giản Điệp nhìn vẻ mặt mệt mỏi của người đàn ông trước mặt có chút đau lòng nhíu nhíu mày! Nhưng chỉ là trong nháy mắt, liền khôi phục lại vẻ lạnh lùng! Làm thế nào cũng nghĩ tới, ra trước đây lâu tên là Tô Úy mà luôn gọi trong lúc say chính là Tô Úy này.

      “Ừ, tiếp tục tìm ! Quý Thiên Nhu tại ở nơi nào?”

      “ Kể từ sau hôn lễ đến nay tháng cũng tìm được ta!”

      “Ừm, ra ngoài trước !” rồi nhìn ta khoát tay cái!

      Giản Điệp nhìn ta, sau đó cung kính gật đầu ra ngoài!
      . . . . . .

      Trong phòng làm việc của Tổng Giám Đốc tập đoàn Hạ Thị ở tầng 88, nhiệt độ xuống thấp, Hách Văn Viễn đứng ở trước cửa, do dự hình như dám gõ cửa, mà lúc này Tô Minh Hiên đứng phía sau ta nhìn thấy dáng vẻ do dự, nhàng vỗ vỗ vào vai ta ý bảo rời , chính là để vào tốt hơn! Hách Văn Hiển hiểu ý của ta gật đầu cái rồi đến phòng làm việc của mình! Trong lòng vẫn quên chúc ta may mắn, dù sao bây giờ tổng giám đốc dễ chọc, suy nghĩ chút cảm thấy lạnh người…

      Nhìn bóng dáng rời , Tô Minh Hiên nhíu mày, sắc mặt cũng có chút khó coi! Tìm suốt cả tháng vẫn có tin tức của Tô Úy, ta biết nên làm sao với ba mẹ, tại ba mẹ về Bắc Kinh, nhưng dường như ngày nào cũng gọi ba đến năm cuộc điện thoại đến hỏi thăm, ta biết nếu tìm được phải như thế nào!

      Tất cả đều phải trách người đàn ông bên trong này,nhưng mà nghe tại gần tháng nay ta cũng được tốt lắm, có thể là cực kỳ tốt!

      Cho nên đến nơi này, có lẽ là có chút đành lòng! Hơn nữa, tháng trước còn chính mắt nhìn thấy Hạ Nam hèn mọn như vậy, hiểu là Hạ Nam rất Tô Úy, như vậy là đủ rồi! Cho dù ta có làm sai chuyện, vẫn có thể tha thứ được, nhưng mà điều kiện để tha thứ là phải tìm Tô Úy về trước !

      Tô Minh Hiên mới vừa đẩy cửa ra, lập tức bị tình hình bên trong làm cho giật mình, trong phòng làm việc có thể dễ dàng thấy được chính là màu tối tăm, xông vào mũi là mùi khói thuốc lá và rượu nồng nặc khiến bị sặc, dường như nước mắt muốn chảy ra, chỗ như thế có thể ngồi ngơ ngẫn vậy sao, ta rất hoài nghi!

      “ Cút ra ngoài!”Còn chưa kịp thích ứng bóng tối bên trong phòng, Tô Minh Hiên lại nghe thấy giọng trầm thấp khàn khàn ngay phía trước mình truyền đến, giọng mang theo tính khí lạnh lẽo như băng!

      Theo hướng giọng phát ra, Tô Minh Hiên mơ hồ thấy bóng dáng phía sau bàn làm việc, híp mắt lại, cũng có mở miệng trả lời!

      Tô Minh Hiên nhìn rèm cửa sổ buông xuống ở phía cửa sổ sát đất suy nghĩ chút rồi sải bước tới bên đó _____

      đến cửa sổ sát đất, kéo màn cửa ra, ánh sáng bên ngoài thắng tắp chiếu vào. ngồi ghế, Hạ Nam theo bản năng nhắm hai mắt lại, đến lúc thấy ràng bóng dáng đứng ở cửa sổ sát đất lạnh lùng mở miệng : “ đến làm gì?”

      Tô Minh Hiên kéo hết rèm cửa sổ ra, nhanh chậm mở miệng : “ Tới xem chút chết hay chưa?”

      “ Vậy chỉ sợ phải thất vọng rồi, tôi còn chưa có chết!”Hạ Nam giật giật thân thể của mình, nguyên nhân có lẽ quá lâu vận động nên ta cảm thấy thân thể đau đớn ràng! tại, dường như chỉ có cảm giác đau nhức này mới có thể để cho ta cảm thấy được mình còn sống!

      “ Nhìn bộ dạng quỷ quái này của xem, coi như chết nhưng cũng khác lắm!”Tô Minh Hiên tùy ý quan sát người đàn ông ngồi dựa đầu ghế, sau đó dời tầm mắt sang nơi khác! Bây giờ có thể Hạ Nam còn chút hình tượng nào nữa, quần áo dơ bẩn, cằm mọc đầy râu ria, cặp mắt đỏ ngầu, vẻ mặt mệt mỏi, đầu tóc lộn xộn, rất dễ nhận thấy đây phải ngày, hai ngày tạo thành!Người đàn ông này giày vò mình thành ra như vậy là vì muốn trừng phạt chính mình sao?Có lẽ là vậy! “ Bây giờ Tô Úy có ở đây, coi như giày vò mình đến chết, cũng nhìn thấy ! Như thế này bằng tốn thêm chút thời gian tìm ấy !”

      Nghe lời Tô Minh Hiên , Trong đôi mắt đen của Hạ Nam thoáng qua chút dao động, mặt lộ ra chút xúc động, nhưng mà rất nhanh lại biến mất! Suốt cả tháng qua, ta thể tìm ấy trở về, biết ấy giờ ở nơi nào, có lẽ đúng như Quý Thiên Nhu ấy trở về nữa,nhưng mà lời của ta tin được ? Trong tháng này, tìm Quý Thiên Nhu mấy lần, cũng hỏi được tin tức gì của bảo bối, có lúc giận đến mức thiếu chút nữa bóp chết Quý Thiên Nhu, nhưng mà đều ở giây cuối cùng lại buông lỏng tay ra! Bởi vì ta thể dễ dàng chết như vậy, phải trãi qua cuộc sống phải cuộc sống con người!

      “ Nếu ấy về được nữa làm sao đây?” Giọng trầm thấp vang lên trong gian yên tĩnh, mang theo tiếng rên rĩ cùng đau đớn nhè , hình như với chính mình mà cũng giống như hỏi người đàn ông trước mặt!

      Nghe được giọng của ta, Tô Minh Hiên sững sờ nhìn vẻ mặt mất hồn của ta, ngay sau đó mở miệng: “ đâu, Tô Úy có việc gì, chỉ là nó rời nhà ra ngoài, chờ thêm thời gian nữa nó tự mình trở về thôi!” Giọng kiên định như an ủi mình mà cũng giống như an ủi người khác!

      Hạ Nam cũng lên tiếng, chỉ khẽ cúi đầu, giống như suy nghĩ điều gì!

      “ Bác trai, bác như thế nào?” Hạ Nam cúi đầu, trầm giọng hỏi, hình như là suy nghĩ lâu mới dám mở miệng hỏi!

      "Họ xem như ổn rồi, ít nhất so với bây giờ tốt hơn nhiều!" Nghe được giọng , Tô Minh Hiên dám tin những lời này lại có thể từ trong miệng ta hỏi ra, đúng là hiếm thấy! Nhưng mà nghĩ tới ngày đó tại cửa biệt thự, hình ảnh ta quỳ gối trước mặt ba mẹ mình lại cảm thấy ngạc nhiên lắm, người đàn ông từng kiêu ngạo như vậy vì muốn được tha thứ mà sẵn sàng vứt bỏ tự tôn của bản thân, điều này có thể ta sâu sắc hay ___ Như vậy, lựa chọn ban đầu của Tô Úy cũng là xứng đáng, chỉ là bây giờ nó ở nơi nào đây?

      "Ừm"
      . . . . . .

      Hai bóng dáng cao lớn dưới ánh hoàng hôn rọi xuống kéo dài ra mỏng manh, hai người đứng thẳng chỉ lẳng lặng nhìn đối phương!

      Hạ Nam thản nhiên ngước nhìn người đàn ông trước mắt, trong mắt khơi dậy nổi chút rung động, trầm giọng mở miệng hỏi: "Rốt cuộc là ai?"

      " nhớ sao? Ha ha!"

      "Hình như tôi nghĩ ra!" Đôi mắt Hạ Nam nặng trĩu, suy tư, mở miệng !

      " sao? Tôi nhắc cho chút, ba năm trước đây, ở bờ biển!" Sở Khiếu Thiên lạnh lùng nhìn ánh hoàng hôn chiếu xuống gương mặt mệt mỏi của người đàn ông, ánh mắt nhìn ta suốt đời này thay đổi được căm hận và cam lòng!

      " là Dã Lang!" Nghe được lời ta , Hạ Nam cúi đầu suy tư! Mười mấy giây sau, ta ngẩng đầu nhìn đôi mắt lạnh lùng xen đầy ý hận, lạnh giọng sang! Đôi mắt này quả nhiên là gặp, trách được ban đầu nhìn thấy cũng cảm thấy quen thuộc!

      " sai, chính tôi là Dã Lang của ba năm trước đây!"

      "Nhưng nên biết, từ đầu đến cuối tôi cũng có nợ nần gì ! Chúng ta ở hai phía đối lập nhau nên nhất định phải có người thắng người thua!"

      "Nhưng tôi cam tâm!"

      "Mặc kệ có tin hay , nhát súng năm đó cũng phải là chủ ý của tôi!" ra phát súng kia là bởi vì tay bị thương cẩn thận đụng phải ___ Nhưng ngờ phát súng đó lại bắn trúng ta đứng ở bờ biển, khiến ta bị rơi xuống biển!
      . . . . . .

      Tin tức về hôn lễ của chủ tịch tập đoàn Hạ Thị _ Hạ Nam cùng tổng giám đốc công ty quảng cáo Minh Nguyệt _ Tô Úy xảy ra chuyện, mặc dù tin tức bị phong tỏa cho đăng lên báo, nhưng vẫn tránh được nhanh chóng làn truyền trong giới thượng lưu! Huống chi trong tháng này liên tục phát động tìm người càng chứng minh tin tức này là đúng !

      Trong lúc bên này khí thế tìm người sôi sục, trong phòng VIP của bệnh viện tư nhân ở New York, bóng dáng nhắn chìm trong hôn mê, toàn thân quấn vải trắng dầy, cắm đầy kim tiêm và dụng cụ chữa bệnh!

      bóng dáng cao to ưu nhã ngồi trước giường bệnh, nhìn thắm thiết bóng dáng nằm giường, sâu trong cặp mắt màu đen là trĩu nặng đau đớn cùng bi thương, gương mặt tuấn tú đầy vẻ mệt mỏi thoáng qua lạnh nhạt, dường như có cách nào làm giảm bớt u buồn và tang thương!

      lâu như vậy, ấy vẫn nằm giường bệnh như cũ hề khởi sắc, ta vẫn nhiều bên tai hi vọng thức tỉnh ý chí sinh tồn của ! Bác sĩ với rằng, ý chí sinh tồn của bệnh nhân rất quan trọng, cho nên cơ thể bình phục rất chậm chuyển biến tốt! ta biết có thể làm những gì cho , chỉ có thể bỏ hết công việc của mình cả ngày ở cùng với !

      mất Tử Yên, muốn bỏ lỡ nhiều hơn nữa!
      . . . . . .

      Năm năm sau, cuối mùa xuân, tại thị trấn miền nam nước Pháp.

      "Lão đại, chắc chắn vé xe lửa Paris vào lúc giờ chiều, nếu có gì thay đổi bốn giờ chiều có thể đến khách sạn!" An Ny nhìn sắc mặt lạnh nhạt của người phụ nữ trước mắt , trong giọng mang theo chút cung kính và sùng bái thể nhận ra! Người phụ nữ trước mắt này bất quá hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, cả người tỏa ra khí chất ưu nhã, cao quý, đó chính là lão đại của , đồng thời tại cũng là ngôi sao mới trong lĩnh vực thiết kế thời trang _ SKY! Tài nghệ thiết kế của khiến vô số bậc thầy trong giới thời trang cảm phục, rất nhiều người còn từ ngàn dặm xa xôi tìm đến chỗ ở của , chỉ vì muốn thấy mặt của , nhưng tất cả đều bị từ chối gặp mặt!

      Mấy năm qua, ấy ở nước Pháp tiến hành nhiều buổi phát biểu về những thiết kế thời trang của mình, nhưng bởi vì ấy làm việc khiêm tốn, mỗi lần phát biểu đều là do phụ tá thay lên đọc bài diễn văn, cho đến nay ở nơi công cộng ấy chưa bao giờ dùng thân phận SKY để ra mặt!

      cũng chỉ biết chút tư liệu của ấy! biết ấy và đều là người đến từ Trung Quốc, tên tiếng Trung là Tô Úy, còn tên tiếng gọi là FIK! Về phần tên tiếng FIK này, là vô tình thấy được trong lúc lơ đãng ấy ký tên bản thiết kế, biết tại sao ấy ký xong cái tên này rồi lại lau sau đó ký lại tên SKY, nhưng mà làm phụ tá tiện hỏi đến những vấn đề này! Còn có điểm rất quan trọng, SKY chính là học trò của nhà thiết kế thời trang quốc tế Kiệt Lặc Thụy, ai cũng biết mấy năm qua, nhà thiết kế thời trang quốc tế nổi tiếng Kiệt Lặc Thụy chưa từng thu nhận học trò, tại thu nhận ấy cũng là làm cho bên ngoài chấn động!

      Nhưng mà bên ngoài cũng chưa từng có người hoài ngho SKY, ngôi sao mới tài hoa trong lĩnh vực thiết kế thời trang, bởi vì thiết kế của có thế có sức ảnh hưởng rất lớn, dẫn dắt xu hướng thời trang theo trào lưu mới.

      SKY nhàng gật đầu, bày tỏ mình biết.
      Last edited: 25/11/15
      cô gái bạch dươngChris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆ Chương 46: Bỏ lỡ

      Editor: gmk

      Chiếc xe thể thao màu đen vững vàng dừng ở trước cửa nhà trẻ quý tộc nổi tiếng trong trấn ở miền nam, SKY mặc bộ trang phục màu đen từ bên trong ghế tài xế bước xuống đến chỗ bảo vệ nhà trẻ, sau khi ghi tên mình ở chỗ bảo vệ vào bên trong!

      Vừa vào, xa xa thấy bóng người bé quen thuộc chạy về phía mình, ngồi chồm hổm xuống ,ôm đứa bé chạy đến trước mặt mình vào trong ngực, hôn cái lên đôi má của nó!

      “ Tô Tô, làm sao mẹ có thời gian mà sang đây thăm con, phải là xế chiều hôm nay mẹ phải khởi hành đến nơi nào sao?”Đứa bé ở trong ngực kích động liên tục cọ xát, dùng giọng điệu mềm dẽo mở miệng , lời ra giống chút nào là của đứa bé bốn tuổi, hoàn toàn giống tiểu đại nhân!

      “Niệm Niệm, mẹ con bao nhiêu lần, được gọi Tô Tô, gọi mẹ thôi!” SKY đỡ trán, có chút nhức đầu ! “ Thôi, chuyện này cùng với con nữa!” nhiều lần như vậy mà bé cũng chịu đổi cách xưng hô, biết làm sao mà có thể sinh ra tên tiểu quỷ như vậy!

      “Tô Tô, con có thể cần phải học ?” Chớp đôi mắt đen, tiểu Tô Niệm bĩu môi làm ra vẻ đáng thương mở miệng!

      “ Thế nào, có người khi dễ con sao?”Nghe được bé như vậy, cẩn thận kiểm tra toàn bộ thân thể của bé từ xuống dưới, chỉ sợ bé bị người khác ức hiếp làm bị thương!

      “ Tô Tô, mẹ cần phải lo lắng, con ức hiếp người khác là tốt rồi, sao có thể có người ức hiếp con!Con chỉ cảm thấy nhàm chán thôi!” ra tiểu Tô Niệm trong lòng thầm nghĩ tại sao những bạn khác đều có cha mẹ, còn bé chỉ có mẹ thôi! phải là mẹ tốt, mà là bé cũng muốn có người cha, như vậy nếu mẹ có thời gian, cha còn có thể dẫn bé chơi, mà những người bạn khác cũng cười bé… Nhưng mà,ở trước mặt mẹ, bé dám chuyện này, bởi vì cậu Kiệt cho bé biết, ngàn vạn lần được từ cha này, nếu mẹ đau lòng! Bé từng hỏi qua cậu Kiệt, tại sao các bạn khác có cha mà bé lại có cha, cậu Kiệt chỉ im lặng cười cười, cũng trả lời bé! Từ đó về sau, tiểu Tô Niệm cũng chưa từng hỏi lại!

      Nguyên nhân bởi vì công việc mà SKY có lúc phải bôn ba khắp nơi, có thời gian chăm sóc cho tiểu Tô Niệm, thể làm gì khác hơn là tìm bảo mẫu phụ trách chăm sóc cho bé! Cho nên số lần dẫn bé chơi rất ít, có thể đếm đầu ngón tay, đối với chuyện này, chính cũng rất áy náy, nhưng mà hết cách rồi, muốn kiếm tiền! Mà tiểu Tô Niệm so với những bạn cùng trang lứa khác cũng là hiểu chuyện hơn nhiều lắm, chưa bao giờ khóc lóc làm khó !

      Nghe lời non nớt của bé, khóe miệng SKY giật giật, đứa trẻ như vậy lại với mình rất nhàm chán, bé biết cái gì gọi là nhàm chán sao?

      “ Niệm Niệm, chúng ta tìm giáo của con, chờ chút dẫn con chơi, buổi chiều mẹ phải đến Paris,có thể mấy ngày mới quay về, con phải ngoan ngoãn ở nhà, nghe lời bà Quyền, biết ?”Bà Quyền là người mà SKY thuê về để làm bảo mẫu , thay chăm sóc cho tiểu Tô Niệm!Vuốt ve mái tóc ngắn ngủn của tiểu Tô Niệm, SKY cẩn thận quan sát khuôn mặt non nớt có đường nét xuất xắc này, dường như có thể từ người bé thấy được hình bóng người đàn ông khác!

      Tiểu Tô Niệm nhìn chằm chằm gương mặt của mẹ mình, ánh mắt động, đưa đôi tay bé trắng nõn ra trước mặt lắc lắc!

      “ Tô Tô, mẹ làm sao vậy? Có phải là bị bệnh hay ?”Tiểu Tô Niệm xong, đưa tay bé ra sờ lên trán của SKY, sau đó lại sờ trán của mình!

      có việc gì, chúng ta thôi!” Lấy lại tinh thần, Tô Úy lắc đầu cái, tại sao lại nhớ đến ta!Năm năm qua, vẫn mang theo tiểu Tô Niệm ở chỗ này , nơi này gọi là Provence, trấn ở miền nam nước Pháp, muốn biết bất kỳ tin tức gì trong nước, cũng tận lực để cho mình náo ở nơi cho ai biết đến.

      Nhưng có lúc, trong lúc lơ đãng vẫn nhớ đến ít chuyện trước kia!
      . . . . . .

      *

      Cùng lúc đó, tại phi trường quốc tế.

      Hai bóng dáng cao lớn từ cửa phi trường bước ra ngoài, khiến cho hành khách các nước vội vàng tới lui trong phi trường phen thổn thức!

      Mấy người đàn ông nước Pháp mang giày Tây đến lối vào của phi trường dễ dàng bắt gặp người họ cần tìm, nhanh chóng về phía hai bóng người kia!

      “ Xin chào, tôi là Kell, người phụ trách tập đoàn Khải Tư Đặc!”Người đàn ông nước Pháp đứng gần nhất sử dụng tiếng Trung quá lưu loát giới thiệu về mình, lịch đưa tay về phía ta, ánh mắt biến sắc quan sát người đàn ông trước mặt! Tóc ngắn gọn gàng, khuôn mặt góc cạnh ràng, cao lớn bản lĩnh, thể bỏ qua khí thế vương giả của ta, toàn thân tản ra khí chất lạnh lùng, làm cho người ta nhìn mà sợ!

      “ Xin chào, tôi là Hạ Nam!” Hạ Nam lịch đưa tay ra bắt tay cùng ta, ánh mắt thản nhiên quan sát vòng mấy người trước mặt Kell! Màu tóc vàng óng chói mắt, khuôn mặt thanh tú, phong cách nho nhã, lịch ! Đôi mắt hẹp dài thoáng qua ánh sáng thông minh!

      “ Hội nghị định vào chín giờ sáng mai, thấy như thế nào?”

      “Được, thành vấn đề!”

      “ Vậy tại tôi đưa đến khách sạn nghỉ ngơi!”

      “ Vậy được, làm phiền vậy!”
      . . . . . .

      Màn đêm buông xuống, các toà nhà sang trọng trong thành phố lớn được bao phủ bởi ánh đèn nê ông chói mắt, có vẻ rất rực rỡ, xa hoa!

      Trong phòng thương vụ VIP của khách sạn sang trọng thuộc tập đòan Khải Tư Đặc, Hạ Nam mặc áo choàng tắm màu đen ngồi dựa đầu ghế sô pha, nhàng lắc lắc ly rượu trong tay, cặp mắt đen như mực nhìn về phía ánh sáng đèn nê ông chói mắt ngoài cửa sổ soi sáng cả bầu trời, trong mắt có chút tối tăm và ưu thương, ngay sau đó cả khuôn mặt cũng mang đầy vẻ lo lắng.

      Năm năm rồi, biết làm thế nào mà sống được đến bây giờ? Mỗi ngày giống như cái xác hồn, sống trong tự trách nhiều! Có lúc thậm chí suy nghĩ, ban đầu là làm sai phải ?Nếu như ban đầu làm như vậy, có phải vẫn còn bên cạnh , họ có thể sống bên nhau rất hạnh phúc ,thậm chí có thêm hai đứa con nữa phải ?

      Năm năm qua, chưa bao giờ từ bỏ việc tìm kiếm tung tích của ấy, nhưng mà tin tức lần lượt truyền về càng làm cho thêm thất vọng, khiến cho từ từ mà trở nên chết lặng!

      Mà mỗi lần yên tĩnh nhớ tới ấy, ngực của mơ hồ đau đớn, giống như bị xé rách !
      . . . . . .

      Cùng lúc đó, trong gian phòng khác trong khách sạn lại là cảnh tượng khác.

      Trong phòng, hàng trang phục màu sắc khác biệt lắm được treo ngay ngắn giá!

      SKY đứng nhìn những bộ trang phục trước mặt, gì đó với phụ tá An Ny, mặt đều là vẻ nghiêm túc và nghiêm túc!
      . . . . . .

      “ Ngày mai nhất định nhớ kỹ những trang phục này phải được ra sàn diễn theo thứ tự, ngàn vạn lần thể phạm sai lầm, bởi vì sai lầm lần ảnh hưởng đến hiệu quả của cả buổi biểu diễn!” SKY dừng chút mới mở miệng: “ Buổi biểu diễn thời trang ngày mai là do tập đoàn Khải Tư Đặc tài trợ, người tham dự rất nhiều, cho nên tôi ra mặt, chỉ có thể vất vả cho rồi!” Lúc mang theo chút áy náy thể nhận ra! Năm năm qua, trong công việc, An Ny giúp đỡ ít, tất cả các buổi họp báo của đều do ta ra mặt thay điều khiển, chỉ ở phía sau hậu trường! Mà ta chưa bao giờ có nửa câu oán hận, làm hết phận của mình, giúp xử lý tốt tất cả mọi chuyện!

      “Tôi biết rồi, lão đại!”Nghe lời của SKY…, An Ny giọng đáp lại, nhịn được đưa mắt nhìn mặt của ấy, chỉ thấy vẻ lạnh nhạt gương mặt nhắn, tại nhìn ra được chút ý tưởng nào của ấy!

      “ Ừ, cứ như vậy ! cũng về nghỉ trước !”

      “ Ừm!” An Ny nhàng gật đầu, sau đó ra ngoài, lúc đến cửa, kiềm chế được quay đầu nhìn bóng dáng về phía cửa sổ sát đất, bắt gặp bóng lưng nhu mì đơn, hiu quạnh!Đối với lão đại của mình, có chút tò mò, rất ít thấy ấy cười, vĩnh viễn vẫn là khuôn mặt lạnh nhạt, nhưng mà có thể thấy được từ vầng trán của ấy chút ưu thương cùng ảm đạm, dù rất cạn, cũng rất ràng! Loại ưu thương, ảm đảm này giống như dung hợp người ấy trong thời gian dài, thấm vào đáy lòng, sâu tận xương tuỷ, khiến cho người ta nhìn mà cảm thấy thương xót!
      . . . . . .

      Bên ngoài, ánh sáng chói mắt của đèn nê ông lẳng lặng chiếu rọi lên bóng dáng nhắn co ro thân thể, trán đổ mồ hôi hột, chân mày nhíu chặt,hơi mở miệng,khuôn mặt nhắn vặn vẹo đồng thời thân thể khẽ run lên, chứng tỏ ta ngủ cũng được yên ổn!Chỉ thấy động tác của càng lúc càng nhanh, như giật mình trong mộng tỉnh lại, bật ngồi dậy thở hổn hển, đôi mắt trong suốt lành lạnh dưới vầng sáng lờ mờ, mang chút tối tăm cùng lạnh lẽo như băng!

      Dần dần, hơi thở của trở lại bình thường, chân bước xuống đất, co rúc ở sô pha, ôm chặt thân thể của mình!

      Năm năm qua, nhớ có bao nhiêu lần từ trong mộng tỉnh lại, sau đó cứ co ro như vậy, trợn tròn mắt cho đến lúc trời sáng! Năm đó trong hôn lễ ta câu “ Tôi đồng ý!”, câu đó trở thành ác mộng của , in sâu trong đầu, giống như là châm chọc cho hành động ngu ngốc ban đầu của mình, hoặc như là ở sâu trong tận đáy lòng đặt vào hồi chuông, thỉnh thoảng nhắc nhở mình nên tái phạm sai lầm lúc trước!
      . . . . . .

      Ngày thứ hai.

      Trong phòng họp VIP của khách sạn, tiến hành cuộc hội nghị hợp tác kinh doanh, vụ hợp tác này là giữa tập đoàn hạ Thị và tập đoàn Khải Tư Đặc.

      Trong phòng họp, có mười lăm người trừ hai người Hạ Nam và Hách Văn Viễn là người Trung Quốc, còn lại đều là người pháp, cho nên khi thảo luận công việc đương nhiên là phải dùng tiếng Pháp!

      . . . . . .

      Sau khi hội nghị kết thúc, Hạ Nam chuẩn bị ra ngoài, Kell gọi ta lại, sử dụng tiếng Trung Quốc được lưu loát với ta: “ Hạ tiên sinh, tại có thời gian rảnh ?Nếu như có, hôm nay trong công ty tổ chức buổi biểu diễn thời trang, có thể cùng với tôi !”

      Nghe lời ta , Hạ Nam suy tư gật đầu, sau đó mấy người cùng nhau ra ngoài!

      Mới vừa ra khỏi khách sạn, Hạ Nam giống như là cảm giác thấy được cái gì ở phía xa xa, chỉ thấy phía sau chiếc xe taxi!Theo bản năng, xoa nơi trái tim mình, cảm thấy nơi đó bình thường nhanh chóng đập mạnh, có chút suy nghĩ sâu xa vội nhìn theo chiếc taxi ngày càng xa dần!

      Tại sao lại như vậy chứ?Mới vừa rồi hình như chính mình cảm nhận được hơi thở của rồi, nhưng mà có thể sao? Hình như là thể nào!

      Có thể là mình quá nhớ ấy phải ?

      Nghĩ đến đây bất đắc dĩ lắc đầu!

      . . . . . .

      Mà ngồi ở trong xe taxi, SKY dùng tiếng Pháp lưu loát ra địa điểm mình muốn đến, sau đó híp mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, trong mắt nhanh chóng thoáng qua bóng dáng cao lớn, mạnh mẽ, theo bản năng vuốt vuốt đôi mắt mình,lúc mở mắt ra nhìn về nơi đó lần nữa còn thấy bóng dáng kia đâu!

      thu hồi tầm mắt, khóe miệng châm chọc ngoắc lên!Làm sao ta có thể ở chỗ này chứ?Có phải là nhớ ta muốn điên rồi hay ?

      giây kế tiếp, ý thức được suy nghĩ của mình, ở trong lòng hung hăng xem thường chính mình!

      . . . . . .

      Hai người họ ai cũng nghĩ tới, sau năm năm xa cách, lần đầu tiên khoảng cách của hai người lại gần nhau như thế, họ cứ như vậy mà bỏ lỡ !
      Last edited by a moderator: 3/12/15
      cô gái bạch dươngChris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆ Chương 47: Vết sẹo

      Editor: gmk

      SKY vào quán cà phê hẹn sẵn, đưa mắt nhìn xung quanh, thấy bóng dáng ngồi ở bàn bên cạnh cửa sổ sát đất chậm rãi đến.

      Xa xa, Trầm Kiệt Tư nhìn thấy bóng hình xinh đẹp đến bên này, từ từ đứng dậy, hai bước đến ghế đối điện kéo ghế ngồi ra, lúc SKY đến trước mặt dùng tay làm dấu mời ngồi!

      SKY nhìn ta, lễ phép gật đầu, rồi sau đó ngồi xuống!

      Đợi sau khi ngồi xuống, Trầm Kiệt Tư mới về chỗ ngồi của mình, dáng vẻ trang nghiêm mười phần thân sĩ!

      Trầm Kiệt Tư nhìn SKY ngồi đối diện, khẽ thở dài! Bây giờ so với lần gặp đầu tiên, càng thêm lạnh nhạt, ngay cả có thể là lạnh lùng, đôi mắt trong suốt lạnh lẽo và sâu xa, dường như còn dao động! Nhìn như vậy, làm cho người ta có cảm giác xa cách ngàn dặm!

      SKY nhìn người đàn ông vẫn dịu dàng, ưu nhã ngồi đối diện, ngay sau đó dời tầm mắt nhìn ra ngoài cửa sổ!

      “Sao hôm nay có thời gian đến đây?”Lời lạnh nhạt và có chút nhiệt độ nào!

      đến nơi này bàn công việc, được biết bên này em có buổi biểu diễn thời trang, nhân tiện ghé thăm em chút!”Giọng trước sau vẫn dịu dàng từ tính! Sâu trong đáy mặt là chút thâm thúy, làm cho ai có thể biết ta nghĩ gì!

      “Ồ!” SKY thấp giọng đáp tiếng, cũng thêm gì nữa, tầm mắt vẫn nhìn về phía ngoài cửa sổ!

      Trầm Kiệt Tư nhìn gò má hơi có vẻ lạnh nhạt của , suy tư mở miệng: “ Em dự định mang theo tiểu Tô Niệm vẫn tiếp tục ở chỗ này sao?” ra có thể nhìn ra được, đối với chuyện tình cảm của quá khứ vẫn bỏ xuống được, thậm chí có thể là bài xích!

      Nghe được lời ta , SKY quay đầu, đôi mắt lạnh lùng chống lại ánh mắt dịu dàng, thâm thúy của ta, đáy mắt dâng lên chút rung động, sau đó khôi phục lại vẻ lạnh nhạt ban đầu!

      và dượng Khiết cũng rất nhớ em, chẳng lẽ chút em cũng muốn về thăm họ sao?” Trầm Kiệt Tư đợi rất lâu cũng thấy câu trả lời của , nên tiếp tục mở miệng! “ Hơn nữa, năm năm qua, họ cũng chưa bao giờ từ bỏ việc tìm kiếm tin tức của em!” Dĩ nhiên hói bọn họ cũng bao gồm cả Hạ Nam!

      Trầm Kiệt Tư xong nhận thấy được SKY mất hồn nhìn bên ngoài cửa sổ, nhìn theo tầm mắt của , thấy cách đó xa, ti vi LCD được treo cao trực tiếp buổi biểu diễn thời trang của tập đoàn Khải Tư Đặc! biết buổi biểu diễn thời trang của là do tập đoàn Khải Tư Đặc tài trợ, cũng muốn nhiều, cho nên ta cũng biết, ra lúc nhìn quang cảnh buổi biểu diễn trược tiếp ti vi chợt thấy bóng dáng người đàn ông đó!

      “Để em suy nghĩ chút!” SKY rất nhanh lấy lại tinh thần, mở miệng , sâu trong đáy mắt dần dần lên chút ảm đạm và ưu thương dễ phát giác! Tuy là như vậy, nhưng mà có chút nào suy nghĩ đến việc này!
      . . . . . .

      Hai người chuyện lúc, Trầm Kiệt Tư nhận được điện thoại nên rời trước!

      Sau khi Trầm Kiệt Tư , cuối cùng SKY cũng kiềm chế được đưa mắt nhìn về phía ti vi LCD truyền hình trực tiếp buổi biểu diễn thời trang của tập đoàn Khải Tư Đặc, chăm chú nhìn đám đông màn hình, quang cảnh nguy nga, náo nhiệt. Cuối cùng cũng nhìn thấy bóng dáng quen thuộc kia, làm hại nghĩ mình mới vừa hoa mắt nhìn lầm người, trong lòng dâng lên chút thất vọng mà chính cũng biết!

      Nhìn lâu, cũng tìm kiếm bóng dáng kia nữa, chậm rãi thu hồi tầm mắt, cúi đầu, khẽ nhíu mày, đôi mắt trong suốt vô tình dâng lên tầng sương mù,dần dần mờ nhạt cả tầm mắt của !

      . . . . . .

      Vừa ra khỏi thang máy, SKY nhìn thấy An Ny tựa vào cửa phòng của chăm chú xem tài liệu trong tay, bỗng sợ run lên, sau đó nhanh chóng thu hồi lại suy nghĩ của chính mình, từ từ đến cửa gian phòng!

      Hình như An Ny nhìn thấy được có người tới nên ngẩng đầu lên thấy lão đại của mình, xếp tài liệu trong tay, đứng thẳng cung kính chờ ấy đến!

      “Buổi biểu diễn thời trang kết thúc rồi sao?”

      “Ừm! Thời trang của chúng ta được xếp diễn trước , cho nên tương đối mau! Cái đó….” An Ny nhàng đáp lời, có chút muốn rồi lại thôi.

      “ Có chuyện gì?” SKY nhận thấy được ta muốn gì lại thôi, nên mở miệng hỏi!

      “Người phụ trách tập đoàn Khải Tư Đặc _chính là Kell muốn gặp lần!” An Ny thận trọng xong, vẫn quên quan sát vẻ mặt của lão đại mình, thấy sắc mặt ấy từ đầu đến cuối vẫn bình tĩnh mới thở phào nhõm!

      nên biết, tôi gặp!” SKY vào bên trong, sắc mặt bình tĩnh, nhanh chậm ! “ Nếu buổi biểu diễn kết thúc, ngày mai chúng ta trở về, chút nữa đặt dùm tôi vé xe lửa!” Như vậy, có thể sớm trở về gặp tiểu Tô Niệm, nghĩ như vậy, khoé miệng lơ đãng nâng lên, cả khuôn mặt cũng còn vẻ lạnh nhạt thường ngày, ngược lại lờ mờ lên chút ánh sáng dịu dàng!

      “ Ừ, biết rồi, vậy tôi ra ngoài trước!”An Ny nhìn thấy vẻ mặt nhu hòa, giống vẻ lạnh nhạt thường ngày cũng nhàng cười! biết là lão đại của mình nhớ đến tiểu Tô Niệm ở nhà, cũng chỉ có lúc này, ấy mới có thể thay đổi như vậy, phải lạnh lẽo, xa cách ngàn dặm!

      . . . . . .

      Giữa trưa ngày thứ hai, SKY trở lại nhà, trực tiếp ngửa mặt tựa vào ghế sô pha, có chút mệt mỏi vuốt vuốt mi tâm của mình!

      Chợt nghĩ đến đều gì, lập tức cầm túi xách của mình ra ngoài!

      Sau khoảng chừng mười phút lái xe, đến phòng khám bệnh tư nhân!
      . . . . . .

      “Có phải lại uống thuốc ngủ hay ?” Trình Nặc mặc áo bác sĩ màu trắng liếc nhìn kết quả xét nghiệm trong tay, trầm giọng hỏi, khuôn mặt thanh tú nhắn lộ ra vẻ lo lắng, đôi mắt dưới cặp kính gọng vàng nhìn chằm chằm người phụ nữ cả người tản ra khí lạnh ngồi đối diện.

      “ Buổi tối tôi ngủ được nên mới uống!” SKY gật đầu , thản nhiên , ra vẻ việc liên quan đến mình! Chỉ là ở sâu trong đáy mắt thoáng qua chút áy náy!

      “ Tôi nhớ từng với , thân thể của vốn được uống nhiều những thứ thuốc này vì nó có dụng phụ, hơn nữa liều lượng uống vượt qua phạm vi có thể chịu đựng được của người bình thường! rốt cuộc có thể quý trọng chính mình chút hay ?” Bộ dáng của Trình Nặc chỉ tiếc rèn sắt thành thép, ánh mắt có chút tức giận nhìn SKY!

      Nghe được lời của ta… SKY cuối đầu, dường như là có lời nào để !

      Trình Nặc nửa ngày thấy mở miệng, có chút bất đắc dĩ lắc đầu, tiếp tục : “ biết ? Năm năm qua , mỗi lần kiểm tra cho , tôi đều sợ! Chưa kể tinh thần của ngày càng kém, mà thân thể cũng kém theo, còn cố tình uống lượng thuốc ngủ lớn như vậy, có phải muốn mình chết mới vừa lòng hay ?” Dường như,câu sau cùng là hét lên! Hai người họ biết nhau năm năm rồi, năm năm qua Trình Nặc luôn cho rằng trạng thái tinh thần của tốt lắm có thể là rất tệ, nhưng mà có biện pháp gì! Vì ấy ngủ được, cho nên mới cho ấy tạm thời dùng thuốc ngủ, nhưng ngờ ấy lại dựa vào thuốc này để duy trì giấc ngủ!

      “ Tôi thât nghĩ vậy, nhưng mà tại vì tôi ngủ được, tôi___” SKY có chút kích động kéo tóc của mình, đầu cúi thấp xuống, hai mắt cũng trở nên mơ hồ!

      “SKY, tâm bệnh cần phải có tâm dược, vì vậy nên trở về ! tìm tâm dược của mình!” Trình Nặc đứng dậy đến bên cạnh SKY , bắt lấy đôi tay kéo tóc của ấy, giọng ! “ Nếu như vẫn tiếp tục như vậy, tiểu Tô Niệm phải làm sao đây?” Đối với chuyện xảy ra năm năm trước của SKY, Trình Nặc hoàn toàn biết, nhưng có lúc SKY lơ đãng trong lời nên cũng hiểu phần nào , cho nên biết đây là tâm bệnh, cái gọi là tâm bệnh cần phải có tâm dược, đối với cũng là bất đắc dĩ!

      Nghe được tên tiểu Tô Niệm, SKY giống như là ở trong mộng mới tỉnh lại, từ từ trở nên bình tĩnh lại, dừng kéo tóc mình, ngay cả đôi mắt kia cũng trở nên trong sáng! Đúng, còn phải chăm sóc tiểu Tô Niệm, thể có chuyện được!

      Thấy SKY dần dần bình tĩnh lại, Trình Nặc mới thở phào nhõm, tại có lẽ chỉ có tiểu Tô Niệm mới có thể gọi lý trí của nhiều lần bị mất trở về, có thể thấy được bé đối với ấy quan trọng như thế nào!

      cách khác, tiểu Tô Niệm đối với ấy mà là vô cùng quan trọng! Nếu tại sao ban đầu bất chấp nguy hiểm tính mạng cũng muốn sinh ra đứa bé này?

      “SKY, hãy suy nghĩ chút đề nghị của tôi !” Trình Nặc xong, vỗ lên vai SKY, sau đó trở lại chỗ ngồi của mình!

      SKY chỉ khe khẽ gật đầu, bày tỏ mình xem xét lại!

      . . . . . .

      Sau khi rời khỏi phòng khám bệnh, SKY lái xe đến nhà trẻ của tiểu Tô Niệm, đứng cách khoảng nhìn tiểu Tô Niệm chơi đùa mình , trong lòng có chút đau nhói! Bắt đầu từ lúc nào, tiểu Tô Niệm độc như vậy, giống như xung quanh người bé dựng lên lớp màng, ngăn người khác ở bên ngoài! Có lẻ là quá sơ sót đối với bé rồi phải ?

      Tiểu Tô Niệm dường như nhìn thấy được tầm mắt của , ngẩng đầu nhìn thấy là nhanh chóng chạy đến bên cạnh !

      “ Tô Tô, mẹ về rồi!” Nháy mắt, bĩu môi, non nớt !

      SKY ngồi chồm hổm xuống ôm chặt tiểu Tô Niệm vào trong ngực, dịu dàng : “ Niệm Niệm, xin lỗi!” Là mẹ tốt, để cho con có cuộc sống của gia đình hoàn thiện!

      “ Tô Tô, đừng khóc, là ai khi dễ mẹ , con thay mẹ dạy dỗ người đó!” Tiểu Tô Niệm non nớt xong, bàn tay nhàng lau nước mắt thay , trong mắt kiềm được mà rơi lệ!

      “ Niệm Niệm, con có muốn cùng mẹ trở về nước, gặp cha, mẹ, , chị dâu của mẹ cũng chính là ông bà ngoại, cậu, mợ của con ?”

      “ Cậu? là cậu Kiệt sao?” Tiểu Tô Niệm mở to mắt, có chút mê hoặc, dáng vẻ bé này đáng khác thường!

      phải, đó là người cậu khác!”

      “ A, như vậy sao! Có phải cậu kia cũng giống như cậu Kiệt thích Niệm Niệm, thương Niệm Niệm ?

      “ Đúng vậy, chỉ có cậu, còn có ông bà ngoại, mợ của Niệm Niệm, họ cũng rất ưa thích, thương Niệm Niệm!”

      “ Vậy cha Niệm Niệm ? Cha cũng ở nơi đó sao? Cha cũng thích và thương Niệm Niệm sao?” Chớp đôi mắt to, có chút mong đợi nhìn mẹ mình!

      Nghe lời bé , trong nháy mắt, SKY như mất hồn, ngay sau đó thu lại vẻ mặt, dịu dàng mở miệng: “ Dĩ nhiên rồi, Niệm Niệm đáng như thế, cha con tất nhiên rất ưa thích !”

      “ Nhưng những người bạn khác đều , cha thích Niệm Niệm, cho nên mới lâu như vậy cũng tới gặp Niệm Niệm?” Nghe lời của , tiểu Tô Niệm có chút nửa tin nửa ngờ, đôi mắt đen như mực nhìn mẹ mình nháy mắt, trong mắt lóe lên thứ ánh sáng khác thường!

      phải đâu, cha Niệm Niệm rất bận cho nên mới tới thăm Niệm Niệm!” SKY bắt chước bé, giọng dịu dàng, đôi tay trắng nõn, mềm mại nhè vuốt ve khuôn mặt nhắn của bé!

      Tiểu Tô Niệm cũng đưa bàn tay bé của mình ra vuốt gò má của mẹ mình, sờ đến má phải ,chạm phải vết sẹo bị tóc che kín dịu dàng : “ Tô Tô, con thổi cho mẹ chút đau!” xong lập tức thổi nhàng lên má phải của !

      Nghe lời của bé, theo bản năng SKY đưa tay xoa vết sẹo rất má phải, trong mắt thoáng qua ý nghĩ lạnh lùng ! Có lẻ cần phải trở về!
      Last edited by a moderator: 5/12/15
      cô gái bạch dươngChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :