1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hào môn thịnh sủng, bảo bối thật xin lỗi - Hạ San Hô(Q2-c60.1/69)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      <Chương 23>: Đến chơi

      Hạ Nam cúi người ôm chặt lấy hông từ phía sau, gác cằm vai , biết cố ý hay vô tình mà môi khẽ lướt qua mái tóc của , trong hơi thở còn mùi thơm thoang thoảng của dầu gội!

      Tô Úy cứng ngắc ngồi trước bàn trang điểm, đột nhiên cảm thấy eo chợt lạnh, áo choàng mày trắng bị vén lên cao, ngay sau đó bàn tay nóng rực nhàng ma sát bên hông khiến tự chủ mà run rẩy.

      Cảm thấy nhiệt độ nóng bỏng lan dần ra khắp người, Tô Úy vội nắm chặt bàn tay làm loạn người mình!

      Trong gian yên ắng, hai người cứ giữ nguyên tư thế như vậy hơn phút, Tô Úy cảm thấy ngực mình đập thình thịch như có ai đánh trống, thấy bàn tay

      di chuyển lên ngực mình, khuôn mặt đột nhiên đỏ bừng! Hạ Nam thấy xấu hổ qua hình ảnh phản chiếu trong gương. khỏi khẽ cười tiếng, rút bàn tay để trước ngực ra.

      Sau khác, Tô Uý vội vàng đứng lên nhưng lại bất cẩn vấp vào chân ghế nên loạng choạng suýt ngã xuống đất, theo bản năng nhắm chặt mắt lại ! có đau đớn như trong dự liệu , mở hai mắt, nhìn thấy đèn chùm trần nhà, cảm thấy hông có cảm giác bị ôm chặt, muốn chuyện nghe thấy tiếng rên đau đớn vội vàng bò dậy!

      Nhìn người đàn ông vừa bị mình biến thành đệm lưng kia, Tô Uý vô tội mở to đôi mắt trong suốt oan ức nhìn !

      Hạ Nam nhìn vẻ mặt uất ức của , bất đắc dĩ nhún vai cái!

      thôi, ngủ !” xong liền ôm lên giường.

      Cho đến khi sắp đến giường, Tô Uý mới phản ứng lại, cảnh giác kéo dãn khỏng cách với người đàn ông trước mặt.

      Trời đất quay cuồng, hai người nằm chiếc giường to màu trắng, Tô Uý cảm thấy ấm áp vội ôm chăn che kín hết người.

      “Ngủ!” Chỉ nghe thấy giọng nam trầm ấm vang lên bên tai, ngay sau đó hông bị ai đó ôm lấy.

      Tô Uý nhìn người đàn ông trước mặt nhắm chặt mắt, đột nhiên nhớ đến chuyện, ngay sau đó hung hăng cắn lên bả vai lộ ra bên ngoài áo choàng!

      Mấy ngày bị trúng đạn cũng chẳng thèm đến thăm lần, dù có bận rộn cũng phải có ít thời gian chứ! Hừ Hừ!

      Cảm thấy đau đớn vai, gương mặt tuấn tú lên vẻ nhẫn, nhìn chằm chằm Tô Uý hung hăng cắn chặt lấy bả vai mình!

      Nhìn xem, muốn bỏ qua cho , hình như lại muốn bỏ qua cho , nhất định muốn khiêu khích , nếu như vậy…

      cúi xuống hôn cổ , mới vừa chạm đến làn da mềm mại, xúc cảm tốt đẹp phá tan tia tự chủ cuối cùng của , hung hăng ôn mút thảo thích làn da trắng nõn mềm mại!

      “Ưm…” Cảm thấy cảm xúc ướt át cổ, Tô Uý cuối cùng cũng có chút sợ, thả lỏng hàm răng cắn chặt lấy vai , hai tay đặt trước ngực muốn đầy ra.

      tay Hạ Nam giữ chặt đôi tay của , tay còn lại khẽ nâng cằm của , môi mỏng có chút thô bạo hôn lên đôi môi đào, phát ra chống cự của nhưng trong thâm tâm lúc này chỉ muốn dạy dỗ người phụ nữ kia, khẽ muốn cắn môi của , khuấy đảo khong miệng của thưởng thức lấy ngọt ngào. Nhận thấy dần buông lỏng, hai mắt nhắm chặt, buông bàn tay chế tay , chậm rãi rời khỏi người !

      Tô Uý cảm thấy ngực hơi lạnh liền mở mắt ra, hai mắt mê ly nhìn người đàn ông mân mê ngực mình.

      Chỉ thấy tròng mắt đen nhìn sâu, đôi môi lướt vành tai của , giọng qua, “Nếu có lần sau, nhất định ăn em!” xong còn mị hoặc liếm liếm môi.

      Tô Uý có chút khẩn trương thở dốc, gương mặt chuyển sang màu hồng, ánh mắt chạm đến dấu răng vai , có chút giảo hoặt chớp chớp mắt.

      Hạ Nam nhìn dấu răng vai mình, kéo áo ngủ lùng thùng người, bất đắc dĩ lắc đầu, giây kế tiếp vén chăn đứng dậy vào phòng tắm.

      Tô Uý ngước mắt nhìn phòng tắm khép chặt cửa, tinh nghịch le lưỡi cái.

      Cho đến khi Hạ Nam ra là chuyện của tiếng sau, đứng bên giường nhìn người phụ nữ ngủ say, bất lực cười cười rồi vén chăn nắm cạnh

      Chỉ có mới có thể nhanh chóng đánh tan tự chủ mà vẫn luôn kiêu ngoạ từ trước đến nay, chỉ có trời mới biết lúc nãy muốn thế nào! Ai, có lẽ chính là khắc tinh mà ông trời phái xuống để trị đây mà !

      nhàng hôn lên mi tâm của , ngay sau đó ôm lấy thân thể mềm mại quen thuộc!

      Kho Tô Uý tỉnh dậy, nhìn sang bên cạnh thấy ai, thấy bên cạnh vẫn còn hơi ấm, trong phòng còn thoang thoảng mùi hương quen thuộc!

      Đợi sau khi rửa mặt, thay quần áo xong, xoay người nhìn thấy lẳng lặng đứng ở cửa chờ , kinh ngạc nhìn bóng dáng, hình như người đàn ông này vô luận lúc nào cũng toả ra hơi thở vương giả!

      thôi, xuống ăn sáng !” Trong chớp mắt, tới bên cạnh dắt tay xuống nhà, cảm thấy mười ngón tay đan chặt vào nhau truyền đến cảm giác ấm áp khiến tim đập nhanh nhịp, nhìn người đàn ông trong lòng đột nhiên cảm thấy rất ấm áp! Giống như ngày trước cũng đều dắt như vậy, loại cảm giác này khiến cảm thấy rất yên tâm!

      Trong đầu đột nhiên xuất câu : nắm tay mà chết, bên nhau đến già! Đúng, vô cùng khát vọng thời điểm ấm áp hạnh phúc này, đây chính là điều mà muốn, là điều mà vẫn luôn theo đuổi, có lẽ đây chính là hạnh phúc!

      Có lẽ lúc này cũng biết, trong tương lại bọn họ phải trải qua bao nhiêu chuyện mới có thể lần nữa nắm tay nhau như vậy!
      Last edited: 27/1/15
      Chris thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      <Chương 23-II>: Mời cưới.

      Sau khi ăn sáng xong, Hạ Nam đưa Tô Úy đến công ty rồi mới lái xe về công ty của mình.

      Tô Úy vừa đến cửa phòng làm việc thấy Giang Hạo đứng bên ngoài chờ mình!

      “Trợ lý Giang, có chuyện gì ?” Tô Úy đến trước mặt ta mới nhàn nhạt mở miệng.

      “Tổng giám đốc, bên trong có người tìm , là Diệp và Doãn!”, Khi Giang Hạo xong còn quên quan sát vẻ mặt Tổng giám đốc, chỉ là thấy chút nào khác thường mặt , ngược lại còn rất bình thản!

      Chẳng lẽ tin đồn ngoài kia chỉ là giả, phải ấy vì ngươi đàn ông kia nên mới chuyển công ty đến đây?

      Tô Úy dĩ nhiên nhìn thấy ánh mắt tò mò của Giang Hạo, cũng biết nguyên nhân là do những tin đồn ngoài kia! Đối với những chuyện này cũng muốn giải thích, có nhiều lúc càng giải thích càng khó giải quyết! Hơn nữa những điều này hoàn toàn sai, thực ở công ty quảng cáo ba năm là vì Diệp Phong, chỉ là nguyên nhân này đến chính cũng biết phải như thế nào!

      đẩy cửa vào, nhàn nhạt nhìn hai người ngồi ghế salon, thấy hai tách trà còn bốc hơi nóng trước mặt hai người, đoán chắc bọn họ cũng vừa mới đến!

      “Úy Úy, em đến rồi!” Doãn San San thấy Tô Úy đến, liền đứng dậy nghênh đón, gương mặt mang theo nụ cười rạng rỡ mà Diệp Phong chỉ lạnh lùng đứng bên cạnh nhìn Tô Úy.

      Diệp, Doãn, hai người đến tìm tôi có chuyện gì sao?” Bởi vì đóng giả làm người mất trí nhớ cho nên mới hỏi như vậy, lạnh nhạt mà xa cách nhìn hai người trước mặt giống như nhìn hai người xa lạ.

      xin lỗi, chị quên em bị mất trí nhớ! ra bọn chị đến đây là muốn gửi thiệp mời đến cho em!” Mềm mại xong, mặt còn có vẻ ngượng ngùng lấy tờ thiếp đỏ đưa cho !

      “Được, đến lúc đó nhất định tôi đến!” Nhận lấy thiệp mời, Tô Úy bình thản .

      “Vậy được, bọn chị trước đây, còn phải về công ty họp nữa!” Doãn San San nhìn bình thản, , trong mắt lóe lên tia khác thường!

      Dù có thế nào Doãn San San cũng thể ngờ Tô Úy lại là con của Tô thị lừng lẫy ở Bắc Kinh!

      Tô Úy gật đầu với hai người, rồi đến trước bàn làm việc xử lí tài liệu.

      Cả quá trình Diệp Phong chỉ lạnh lùng nhìn , cho đến trước khi ra khỏi phòng làm việc, ta nhịn được mà quay lại nhìn người phụ nữ chăm chú làm việc!

      Đối với người phụ nữ ngồi trước bàn làm việc kia, cảm giác của về chính là người thể chạm vào, vĩnh viễn là vẻ mặt lạnh nhạt, cặp mắt kia ngoại trừ lạnh nhạt chỉ còn lạnh nhạt, khiến cho ta bao giờ hiểu được suy nghĩ của !

      ấy ở bên cạnh ta ba năm, thế mà hề biết là con của tập đoàn Tô Thị, biết là quan tâm , hay là giấu quá kĩ!

      Bên ngoài đều Tô Úy bởi vì ta mới ở lại Khải Phong ba năm, nhưng có phải như vậy , ngay cả ta là người trong cuộc cũng còn chẳng biết, có lẽ , nhưng tình ấy hề cảm thấy, nếu cũng thử dò xét ngày Doãn San San về nước, ngày đó ta nhìn thấy đứng bên ngoài cửa hàng ăn liền quay ra với Doãn San San: em, bởi vì ta chỉ muốn biết phản ứng của ! Sau đó ấy chút do dự rời mới phát , về lãnh tình ai có thể bằng Tô Úy, ngay cả ta cũng cảm thấy bằng!

      “Phong, chúng ta thôi!” Doãn San San thấy Diệp Phong đột nhiên dừng bước cũng dừng lại theo, giọng ! NHìn thấy nhìn chăm chú Tô Úy, trong lòng đột nhiên cảm thấy lo lắng!

      Diệp Phong lấy lại tinh thần, cười dịu dàng với Doãn San San rồi ôm ta đến thang máy!

      Sau khi hai người khỏi, Tô Úy chậm rãi đứng dậy đến trước cửa sổ, liếc nhìn tấm thiệp đính hôn bàn, thủy mâu rong suốt thoáng qua chua xót và buồn bã!

      Ở cùng nhau ba năm, thích Diệp Phong chút nào dối! Nhưng ra muốn thích ta đến mức nào, dường như chính cũng thể ra! NHớ đến thời gian ban năm, tựa hồ có cảm giác rất mịt mờ, như những chuyện đó xảy ra, mà hình như xảy ra rồi! Chỉ là mỗi lần nhớ đến đều có cảm giác như màn sương mờ ảo, khiến mọi thứ đều trở nên rất nhạt như diễn ra trong mơ vậy!

      Tô Úy nhận được điện thoại của La Tân Hán vào buổi trưa, thông báo Thịnh Thế quyết định công khai chọn đối tác làm ăn rồi, lập tức công bố báo!

      Lúc xế chiều, Tô Úy mở cuộc họp khẩn cấp!

      “Chuyện của Thịnh Thế lần này đối với phát triển của công ty chúng ta ở thành phố A rất quan trọng! Tôi hi vọng mọi người có thể phối hợp với nhau tốt để có thể nắm bắt thời cơ này!” Ngồi ở chủ vị, Tô Úy nhàn nhạt nhìn những người ngồi bên trong, ngay sau đó thanh lạnh lùng thoát ra từ miệng !


      Chương 24: Tô Úy xảy ra chuyện.

      “Hạ Tổng, Tổng giám đốc họp rồi, nếu vào chờ lát !” Giang Hạo vừa từ phòng tổng giám đốc ra nhìn thấy Hạ Nam ngoài thang máy. Đối với người đàn ông lạnh lùng tuấn mỹ này, Giang Họa biết ta là chủ tịch tập đoàn Hạ thị, từng ở nước Mĩ thời gian, cũng rất có danh tiếng ở New York, ta thường xuất trong phòng làm việc của Tổng giám đốc cho nên vẫn cõ chút quen thuộc!

      Hạ Nam nghe Giạng Hạo , gật đầu cái rồi bước vào trong phòng làm việc cuả Tô Úy.

      Tô Úy cầm tài liệu vào trong phòng, cho đến khi ngồi vào bàn làm việc cũng phát trong phòng mình có thêm người!

      “A.....!” Tô Úy ngẩng đầu đột nhiên nhìn thấy người đàn ông ngồi đối diện mình từ lúc nào, giật mình kêu tiếng, “ tới từ lúc nào vây. Sao gõ cửa?” Đợi khi bình tĩnh lại, Tô Úy liếc nhìn cửa phòng khép chặt, có chút oán giận !

      Hạ Nam nhìn người phụ nữ cau có trước mặt, cũng trả lời câu hỏi của , cũng bởi vì lời của mà tức giận!

      Tô Úy nhìn người đối diện lời nào mà chỉ nhìn mình, có chút hiểu nhìn !

      ngồi ở đây nửa tiếng rồi!” Chỉ thấy môi mỏng khẽ mở từ từ chuyện!

      “À?”

      “Em nhìn thấy sao?”

      “Em.......”

      Trong chớp mắt, Hạ Nam đứng cạnh , ấn mi tâm giúp !

      “Đừng cau mày, đau lòng!” Tô Úy nghe thấy thanh dịu dàng vang lên bên tai, hơi thở ấm áp khẽ thổi qua tai khiến tự chủ mà co rút! Mà lời của cũng khiến lòng run lên, ngay sau đó cảm thấy tim đập rộn lên như con nai nhảy tưng bừng.

      “Hạ Nam, đừng làm bừa, đây là văn phòng đấy!” Tô Úy đẩy người đàn ông dính sát vào mình, giọng xong, gương mặt dần trở nên đỏ ửng! Sao người này lúc nào cũng như vậy chứ? Dạo gần đây, hai người ôm ôm hôn hôn ít, nhưng mỗi lần như vậy vẫn khiến rất ngượng ngùng, huống chi bây giờ còn ở văn phòng, nếu như có người đột nhiên tiến vào biết làm thế nào bây giờ, có muốn sống hay đây?

      Nhận thấy lời xin lỗi của , Hạ Nam rời khỏi vành tai của nhưng vẫn đứng đằng sau xoa hai thái dương cho !

      “Sắp tan làm chưa, chúng ta ăn cơm tối được chứ?”

      “Em còn muốn làm thêm chút, phải xử lí hết chỗ tài liệu này mới có thể xong việc!”, Sau khi Tô Úy tiếp nhận công ty quảng cáo mới phát phương diện quản lí mình cũng chưa hiểu lắm, cho nên dạo gần đây công việc của trở nên rất bận rộn, đống tài liệu khiến ngày nào cũng nhức đầu, cảm thấy việc này còn khó hơn thiết kế rất nhiều!

      “Những tài liệu này giúp em xử lí!” NHìn rối rắm, Hạ Nam êm ái .

      “A.... ....buông em ra!” Trong chớp mắt, Hạ Nam ngồi vào chỗ ngồi, hơn nữa còn kéo ngồi đùi ! NGồi trong lòng khiến mất tự nhiên, đặc biệt là dưới mông đột nhiên có cảm giác như bị vật cứng động vào khiến xấu hổ, giùng giằng muốn đứng dậy!

      “Ngoan, đừng động!” Hạ Nam tay ôm lấy eo của , tay xử lí tài liệu bàn, bắt đầu giải thích tài liệu cho .


      ... ...... ...... ....

      Thành phố được bao bọc bởi ánh đèn nê ông tràn ngập khắp nơi, chiếc xe thể thao Lamborghini chậm rãi từ bãi đỗ xe của tòa cao ốc Lam Lâm, hào vào dòng xe tấp nập ồn ào!

      Bên trong xe khí rất ấm, Tô Úy vừa lên xe lâu ngủ thiếp !

      Đến khi dừng đèn đỏ, Hạ Nam nhìn ngủ gà ngủ gật, cười tiếng!

      Khi xe đến Dạ Oanh, ném chìa khóa xe cho nhân viên phục bị, nhàng mở cửa bế người phụ nữ ngủ say vào bên trong!

      Tô Úy như quá quen thuộc với vòng tay của , trong lòng cựa quậy như muốn tìm tư thế thoải mái nhất rồi tiếp tục ngủ!

      Hạ Nam nhìn Tô Úy trong lòng mình, bất đắc dĩ cười cười, trong mắt mang theo tia sáng dịu dàng và cưng chiều.

      Ôm đến cửa, nhân viên phục vụ giúp kéo cửa, lịch gật đầu tỏ ý cám ơn!

      “Đến rồi!” Hạ Vĩ Sâm thấy Hạ Nam, gật đầu cái, khi ánh mắt chạm đến người ngủ trong vòng tay Hạ Nam đầu tiên là ngẩn ngơ, sau đó sáng tỏ, mập mờ cười với !

      Hóa ra tiểu tử này hôm nay đột nhiên gọi cho mình bảo làm đồ ăn là muốn cho người phụ nữ của nó!

      quay người lên phòng riêng tầng 2!

      bàn khách trong góc của đại sảnh, luôn có ánh mắt nhìn theo khi hai người bước vào.

      “Ba, là Nam mà, sao ba cho con đến chào ấy chứ?” Quý Thiên Nhu mê luyến nhìn Hạ Nam vừa mất.

      “Con nhìn thấy nó còn ôm theo người phụ nữ trong lòng sao? Bây giờ con ra định làm gì?” Quý Vòng Thành hỏi ngược
      lại con mình! Con mình cái gì cũng tốt, chỉ tội là quá ngây thơ rồi, lại thể suy nghĩ sâu xa.

      Nghe được lời của ba, khuôn mặt nhắn của Qúy Thiên Nhu dần trầm xuống! Đúng vậy, Nam thích ta, thích chút nào cho dù ta đến đó cũng chỉ thêm lúng túng thôi!
      Tại sao người phụ nữ trong ngực phải là chứ, tại sao ấy thích ta? Vốn chỉ cho Tô Úy chỉ là người bình thường, chú Hạ nhất định đồng ý chuyện của hai người đó, nhưng ngờ ta lại là con của tập đoàn Tô tị, vậy phần thắng của ta lại càng ! Nếu có Tô Úy, có phải Nam thích ta rồi ? Nghĩ đến đây, khuôn mặt ta trở nên vặn vẹo dữ tợn.

      "Chú Hạ của con vừa gọi điện cho ba bảo chúng ta đến đó ăn bữa cơm, có vẻ ông ấy rất hài lòng với con, có ý muốn làm thông gia!" Qúy Vòng Thanh chú ý đến vẻ khác thường của con mình, trầm ngâm suy nghĩ ! Bằng trực giác của ông, Hạ Vĩ Hào vẫn chưa nhận được đồng ý của Hạ Nam, hơn nữa Hạ Nam tuyệt đối phải là nhân vật tầm thường, so với Hạ Vĩ Hào chỉ có hơn chứ có kém, dễ dàng bị sắp xếp như vậy! Cho nên chuyện này bây giờ còn chờ quyết định! Ông cũng rất vui khi thấy hai nhà kết làm thông gia, nếu như vậy, đối với phát triển của hai công ty đều là chuyện tốt!

      " sao ba?" Nghe lời của ba, ánh mắt của Qúy Thiên Nhu dần sáng lên, khuôn mặt mềm mại xinh đẹp lên nụ cười ngọt ngào!

      Qúy Vòng Thành còn muốn gì đó, nhưng nhìn con như vào cõi thần tiên, có chút bất đắc dĩ đành lòng lắc đầu! Mấy ngày trước Hạ Vĩ Hào gọi điện đến, ông cũng chưa đồng ý bởi còn muốn xem xét tình thế, mặc dù ông cũng rất vui vẻ với chuyện này, nhưng ông vẫn còn lo cho hạnh phúc của con ! Xem ra bây giờ con hãm quá sâu với Hạ Nam rồi, vậy ông chỉ có thể tận lực thỏa mãn con mình! Mà Hạ Nam....

      Qúy Vòng Thành tiếng động thở dài thêm gì nữa, chỉ là trong lòng suy nghĩ biết nên làm thế nào!

      Cho đến lâu về sau, nhìn con vì Hạ Nam mà trở nên điên cuồng, ông mới phát mình phạm sai lầm đến mức nào!

      ...............

      Khi Hạ Nam tới phòng bao, nhàng đặt Tô Úy xuống ghế salon, lại cởi áo khoác xuống đắp cho , tăng nhiệt độ trong lòng rồi mới ra ngoài.

      Thấy Hạ Vĩ Sâm đứng tựa bên hành lang, chậm rãi đến!

      "Chú!"

      " nhìn ra tên tiểu tử này cũng có lúc dịu dàng như vậy đấy!" Hạ Vĩ Sâm nhạo báng , "Con bé là em của Tô Minh Hiên sao?" năm đó bọn họ điều tra ra việc Hạ Nam gặp tập kích có liên quan đến Tô Minh Hiên! Nếu đọc được báo cáo từ mấy ngày trước, ông cũng thể nào biết được, nhưng bây giờ biết, chỉ sợ nhà họ Hạ chấp nhận Tô Úy!

      Nhưng thể phủ nhận, bỏ qua thân phận Tô Úy là bé rất tốt, khiêm tốn nhã nhặn, kín đáo, lạnh nhạt nhưng vẫn vô cùng hào phóng!

      "Ừm!" Hạ Nam nhàng gật đầu.

      "Vậy cháu nghĩ sao?"

      " là quá khứ hãy để nó qua ! Huống chi Tô Minh Hiên cũng vì cháu mà vẫn hôn mê bất tỉnh trong phòng chăm sóc đặc biệt!" Khi ra nhũng lời này, vẻ mặt Hạ Nam trở nên bi thương, đôi mắt đen nhìn chăm chú cửa phòng bao! "Hơn nữa Tô Úy cũng cản giúp cháu viên đạn trong bữa tiệc ở Thịnh thế, nên coi đây là thanh toán xong !"

      "A, vậy sao?" Hạ Vĩ Sâm nghe lời , trầm ngâm suy nghĩ rồi gật đầu cái, "Vậy cháu thích con bé hay chỉ là do cảm giác áy náy?"

      "Trước khi biết ấy là em của Tô Minh Hiên cháu quen ấy!" Hạ Nam kiên định giây suy nghĩ! Bởi vì biết , thích người con bên trong. rất thích!

      "Vậy là tốt rồi! Có thời gian đưa con bé về Bắc Kinh gặp ông cháu !" Hạ Vĩ Sâm nghe vậy cũng yên lòng: "Con bé có biết chuyện giữa cháu và trai nó ?"

      "Cũng biết!"

      "Còn nữa, hãy chú ý bên ba cháu đấy! Nghe ông ấy điều tra về con bé, chú cũng tận lực che giấu rồi! Nhưng chỉ sợ đến lúc chuyện này lộ ra, Tô Úy chấp nhận nổi, quan hệ của hai đứa trở nên nguy hiểm!" Hạ Vĩ Sâm thấy Hạ Nam lắc đầu dặn dò!

      "Vâng! Cháu biết rồi!"

      "Nghe lúc trước cháu Cáp Nhĩ Tân, bởi vì giật đồ của người ta mà bị ném vào đồn cảnh sát, có chuyện gì vậy?"

      "Khụ khụ...." Nghe được lời của ông, Hạ Nam mất tự nhiên ho khan! Sau đó lảng tránh qua loa, "Tất cả đều là hiểu lầm!"

      "Ồ! sao?" Thấy cháu mình quẫn bách, ông cười cười, "Để chú xuống chuẩn bị đồ ăn cho hai đứa!" xong liền xuống lầu, còn Hạ Nam vào trong phòng!
      Last edited by a moderator: 27/1/15
      Chris thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 24-II:

      Vừa vào bên trong, Hạ Nam thấy tỉnh dậy ngó nghiêng bốn phía, lờ đờ bò dậy!

      “Sao em lại ở đây?”

      “Chúng ta đến đây ăn cơm tối!”

      “Ồ!”

      “Em có thích ?”

      “A!” Vừa mới đứng lên, thanh từ tính truyền vào bên tai! Thân thể của bị Hạ Nam xoay người ôm vào trong ngực, hai chân giạng ra người ! “Em.... ...” đối diện với đôi mắt đen, Tô Úy trừng mắt nhìn!

      “Thôi, em cần đáp an cho !” Hạ Nam ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt người , nhịn được hôn lên đôi môi đào trước mặt, nhàng mút cho thỏa thích! Đáp án này đối với cũng quá quan trọng, chỉ cần thích là được rồi, cho dù tại Tô Úy thích cũng sao, nhất định dần dần bước vào cuộc sống của , khiến dần dần thích , đối với chuyện này rất có tự tin!

      “Ư......” Tô Úy phát ra tiếng than , thân thể giùng giằng muốn xuống khỏi người , nhưng nghĩ đến vừa mới giãy giụa bị kéo về, lần này dám làm gì nữa bới vì cảm thấy giữa hai chân có vật gì đó dần cứng lên.

      Hạ Nam nhìn dám động đậy, thân thể cứng ngắc, mặt đỏ bừng khỏi khẽ cười! Môi mỏng chuyển qua vành tai khẽ mút, ngay sau đó thanh khàn đục truyền đến bên tai , “Bảo bối, đây là phản ứng rất bình thường của người đàn ông, mà em chính là người phụ nữ có thể khiến có phản ứng này!” Hai mươi mấy năm qua, là người phụ nữ có thể tiêu diệt tự chủ mà vẫn luôn kiêu ngạo, chính là khắc tinh, là độc dược của !

      “Ưm, đừng nữa!” bàn tay nhắn che miệng của , ngăn ra những lời khiến ngượng ngùng!

      Chỉ là Tô Úy rất nhanh cảm thấy có gì đúng, người đàn ông kia đúng là gì nữa, nhưng môi lưỡi ướt át của lại khẽ liếm tay , khiến tay của .... .......

      là buồn!” giọng xong, định rút tay mình về, nửa đường lại bị chặn lại.

      Đúng lúc này có tiếng gõ cửa, Hạ Nam rất nhanh bình tĩnh lại, giúp sửa sang quần áo, ôm đặt xuống ghế bên cạnh! Sau đó sửa lại nếp nhăn áo mình rồi mới mở miệng, “Vào !”

      Tô Úy bị Hạ Nam ôm ghế salon còn cúi đầu, khuôn mặt đỏ bừng, có chút ảo não gãi gãi tóc mình.

      Nghe được câu trả lời, Hạ Vĩ Sâm mới dẫn mấy nhân viên phục vụ vào, mấy nhân viên phục vụ đặt thức ăn xuống rồi lần lượt ra!

      xong rồi, hai người có thể dùng bữa!”

      Hạ Nam cúi đầu nhìn người phụ nữ ghế salon, nhàng ôm đến bên bàn ăn!

      “Giới thiệu với em, đây là chú của !” Hạ Nam đứng cạnh Hạ Vĩ Sâm cúi đầu giới thiệu với .

      “Xin chào, Tô tiểu thư!” Hạ Vĩ Sâm mỉm cười nhìn Tô Úy cúi đầu.

      Nghe được thanh, Tô Úy ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông trước mặt, “Xin chào, cháu là Tô Úy!”
      Hạ Vĩ Sâm cười gật đầu, rồi , “Vậy chú quấy rầy hai đứa nữa!” xong liền ra ngoài, còn nhân tiện đóng cửa!

      Sau khi Hạ Vĩ Sâm , Hạ Nam ôm ngồi vào bàn ăn, bắt đầu gắp thức ăn cho .

      Tô Úy nhìn bàn ăn tinh xảo trước mắt, ảo não trong nháy mắt liền tan biến, bắt đầu lao vào ăn.

      Hạ Nam nhìn khẽ cười, trong mắt tràn đầy dịu dàng và thương!

      ... ...... ....

      Sau khi ăn cơm tối, Hạ Nam dưới cương quyết của Tô Úy, đành phải đưa về nhà.

      TRước cửa nhà, Tô Úy vừa xuống xe định bước vào đột nhiên bị bàn tay ấm áp giữ lại, dưới ánh đèn yếu ớt nhìn bàn tay dắt mình , ngước lên nhìn tên đầu sỏ, nhận được ánh mắt vô tội đáp lại, “Nếu ôm em buổi tối ngủ được, cho nên để ở lại !” xong liền lôi vào trong nhà!

      “Ai....” Tô Úy im lặng liếc nhìn người đàn ông nắm kéo mình , ôm ngủ được, vậy trước kia chẳng phải là ngày ngày ngủ được sao? Có quỷ mới tin!

      Đến trong phòng, Hạ Nam tự nhiên dắt lên tầng, giống như mới là chủ nhân của nơi này, còn Tô Úy chỉ là khách!

      “Căn phòng bên trái!” Thấy định sang bên phải, mở miệng nhắc nhở!

      ... ...... ...... .........

      Trong phòng ngủ, Tô Úy ngồi im giường đọc tạp chí thời trang, thỉnh thoảng lại liếc mắt về phòng tắm, mặc dù đây phải lần đâu tiên và người đàn ông này nằm chung giường nhưng vẫn rất hồi hộp, hít sâu hơi, vén chăn nằm xuống, có thể là do mệt sắp chết nên vừa mới nằm xuống hai mắt nhíu lại.

      ... ...... ...... .......

      Đợi đến khi Hạ Nam tắm xong, tới trước giường thấy co ro đống, ngủ rất ngon rồi!

      Hạ Nam thở dài tiếng, điều chỉnh lại tư thế ngủ cho , rồi cũng vén góc chăn nghiêng người nằm xuống ôm lấy vào lòng!

      Hạ Nam nhìn khuôn mặt xinh đẹp của người trong ngực đột nhiên cảm thấy hề buồn ngủ, hơn nữa bụng dưới còn trào lên trận khô nóng! Hạ Nam cười khổ, đây phải là tự hành hạ mình sao? Có thể nhìn nhưng thể ăn! Vừa rồi nhẽ ra nên với : em ngủ được, ôm em rồi lại càng ngủ được!

      ... ...... .......

      Sáng hôm sau, Tô Úy mở hai mắt nhìn thấy gương mặt tuấn tú phóng đại trước mặt, nhàng nhấc cánh tay đặt eo mình ra, muốn đứng dậy bị lôi về, trời đất quay cuồng, bị giam dưới lồng ngực rắn chắc!

      muốn chuyện, đôi môi bị phủ lên, cảm thấy người đàn ông kia như muốn cắn xé mình, môi đau đớn khiến khỏi nhíu mày! Người đàn ông nay, sao lại thích cắn người như vậy, là cẩu sao? Ngay sau đó cảm nhận nụ hôn dần trở nên dịu dàng!

      “Chào buổi sáng!” Chờ đến khi còn thở nôi, mới nhàng buông ra, thâm thúy nhìn !

      Tô Úy thở hổn hển, hung hăng nhìn !

      “Em ngủ thêm , làm đồ ăn sáng!” Khi còn hung hăng trừng mắt nhìn , nghe thấy giọng trầm thấp dịu dàng vang lên! xong vẫn còn quên xoa đầu như chó cảnh, ngay sau đó đứng dậy mặc quần áo rồi ra ngoài

      “Rầm!” Cửa bị đẩy ra, Tô Úy nhìn ra của thấy Lăng Tuyết Nhi cười xấu xa đến gần !

      , có phải hai người làm chuyện xấu gì trong này ? Lăng Tuyết Nhi mập mờ nhìn đôi môi sưng đỏ của , còn quên nháy mắt với cái.

      “Cái gì cơ?” Tô Úy mở to mắt vô tội hỏi ngược lại.

      “Hai người.... đến bước nào rồi?”

      “Bước gì cơ? Chả hiểu cậu gì nữa!” Tô Úy nghe lời của bạn, im lặng liếc ấy cái rồi đứng dậy thay quần áo!

      “A, chẳng lẽ hai người làm rồi sao?”

      “Vậy, ta có mang Durex vậy? (khụ, Durex là mọt hãng bao cao su rất nổi tiếng nha mọi người. Các nàng có thể hỏi bác Gúc để biết thêm chi tiết)

      mang cũng sao, có thể mua thuốc tránh thai, dù sao cậu còn như vậy, mang thai cũng phải là tốt!”

      ... ...... ...

      Tô Úy nghe Tuyết Nhi tự biên tự diễn, khuôn mặt nháy mắt trở nên đỏ bừng, choáng nha, lời này mà cũng có thể ra sao?

      “A, mặt cậu đỏ rồi kìa! Ôi, là!” Lăng Tuyết Nhi thấy Tô Úy bình thường lạnh nhạt như vậy mà bây giờ lại xấu hổ!

      “Cậu cái gì vậy? Bọn tớ còn chưa có làm gì hết, tớ vẫn còn là xử nữ!” Sau khi gào xong, mặt Tô Úy lại càng đỏ hơn, bởi vì biết bóng dáng cao lớn đứng trước phòng ngủ từ lúc nào.
      Chris thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 24-III:

      Lăng Tuyết Nhi đầu tiên là sững sờ sau đó cười cười từ từ bước ra khỏi phòng, khi ngang qua Hạ Nam còn nhàng buông câu, “Ai, hai người đúng là quá cổ hủ. thời buổi này con thuần khiết ôm nhau ngủ!” xong trọng tâm liền thở dài, ra người ra câu này cũng chỉ là chưa trải đời mà thôi, chưa gì làm như mình thành thục vậy rồi!

      Tuy là nhưng vẫn đủ để người trong phòng nghe được, Tô Úy nghe xong càng thêm xấu hổ, chỉ muốn tìm lỗ nẻ nào mà chui xuống cho xong, bi thống cúi đầu, cuối cùng cũng biết cái gì gọi là bạn xấu! Mà Hạ Nam đứng ở cửa cũng chỉ khẽ cười tiếng!

      thôi! Xuống ăn điểm tâm !” Hạ Nam tới bên cạnh ôm Tô Úy cúi đầu lên, !

      “Cái đó, ..... bạn em bậy đấy, đừng để ý!” Tô Úy ngước mắt lên nhìn khuôn mặt tràn đầy ý cười của vội vàng giải thích, chỉ sợ lại hiểu lầm cái gì!

      sao, lời ấy cũng thấy rất đúng!”

      Nghe lời trong miệng thoát ra, lại bắt đầu ngẩn ngơ! Ngay sau đó xấu hổ dậm chân, thoát khỏi vòng tay của chạy nhanh xuống nhà!

      Nhìn người con vò tung tóc mình, có chút bất đắc dĩ nhún vai cái! Có trời mới biết muốn đến mức nào, nhưng từ trước đến giờ lòng tự trọng của rất cao, nếu cam tâm tình
      nguyện, cho dù chỉ là chút xíu giãy giụa từ chối cũng lập tức dừng lại, biết vẫn chưa hoàn toàn chấp nhận , nhất định chờ đến khi cho cam tâm tình nguyện, hơn nữa còn phải chờ đến khi cho cái danh phận nữa! Cho nên muốn nhanh chóng lừa về nhà, chỉ khi đó Tô Úy mới thực là của .

      ................

      Sau khi ăn sáng xong, Hạ Nam đưa đến công ty trước rồi mới vòng về tập đoàn Hạ thị.

      Mấy ngày tiếp theo, Hạ Nam tiếp tục xuất , ngay cả điện thoại cũng gọi đến.

      Tô Úy ngơ ngẩn ngồi trước bàn làm việc nhìn điện thoại, đưa tay muốn cầm lên rồi lại rụt về!

      Đúng lúc ấy điện thoại bàn đột nhiên đổ chuông, Tô Úy nhìn cũng nhìn lập tức nhận máy, muốn mở miệng, nghe thấy thanh của La Tân Hàn, "Chiều nay đến phòng họp của Thinh Thế, bước đầu chọn được 15 công ty, trong đó có Minh Nguyệt, cả 14 nhà phụ trách của 14 công ty còn lại cũng đến, chuẩn bị cẩn thận! Sau khi sàng lọc chỉ còn ba công ty, sau đó từ ba công ty đấy lựa chọn đối tác!"

      "Ừm!" Tô Úy còn hơi sức đáp lời, vốn còn tưởng là Hạ Nam gọi đến. May mà còn chưa gì, nếu liền mất mặt chết rồi!

      "Sao thế, thấy em có vẻ hơi lạ!"

      "Có gì lạ đâu, em rất tốt!" Noi xong đợi bên kia gì thêm vội dập máy!

      Mà trong phòng làm việc của Tổng giám đốc tập đoàn Thịnh thế, La Tần Hàn nghe tiếng điện thoại tút tút tút chỉ biết im lặng! Hình như là ta chưa làm gì chọc đến ấy hết!

      Đúng là lòng phụ nữ như mò kim đáy bẻ, đúng là khó hiểu mà!

      Tô Úy ảo não nằm bò lên bàn, gãi gãi mái tóc của mình, sau đó xoay ghế lại đối diện với cửa sổ, trong mắt thoáng qua phiền não!

      Cúi đầu nhìn đồng hồ tay, đứng dậy lấy áo khoác ngoài vắt ghế rồi ra ngoài!

      "Tổng giám đốc, đâu vậy?" Giạng Hạo vừa tới thấy Tô Úy ra thang máy mới hỏi, nhưng coi như nghe thấy tiếp tục bước vào thang máy vừa mở ra!

      Nhìn Tổng giám đốc biến mất trước mặt mình, Giang Hạo liếc nhìn tập tài liệu trong tay ra ta còn chưa kịp : Tổng giám đốc, có tài liệu cần kí tên!

      Sau khi Tô Úy ra khỏi công ty, thơ thẩn lối bộ, tới lui đột nhiên nghe thấy câu, "Cẩn thận!", suy nghĩ lập tức bị kéo lại.

      Nhìn chiếc xe sắp đâm vào mình vội phanh gấp, theo bản năng lùi về sau mấy bước, nhưng ngờ loạng choạng thế nào mà té ngã xuống đất!

      Bên tai chỉ nghe thấy tiếng chửi rủa, người phụ nữ xinh đẹp xuất trước mặt .

      " có sao ?" ấy nhàn nhạt xong, vươn tay muốn đỡ dậy!

      "Tôi tên là Giản Diệp!" Giản Diệp xong, vương tay nhàng bắt tay , biết vì sao khi nhìn thấy người phụ nữ trước mặt, Giản Diệp có cảm giác rất quen thuộc, "Lần sau đường nên cẩn thận nếu rất nguy hiểm!"

      Tô Úy gật đầu cái, ngay sau đó biến sắc quan sát người phụ nữ trước mặt, chiếc áo khoác thoải mái bao lấy vóc người cao gầy, khuôn mặt thanh lệ thoát tục, quanh người tỏa ra hơi thở lạnh lùng khiến người tiếp xúc cảm thấy thoải mái.

      Hai người im lặng quan sát đối phương.

      Bầu trời lâu rồi trong sáng

      Vẫn giữ mãi nụ cười của em

      khóc rồi

      Nhưng vẫn thể chôn vùi tội lỗi của em

      Cánh diều mắc kẹt bầu trời ảm đạm

      Nỗi khát khao vẫn chờ đợi để cứu giúp

      Tôi kéo dây diều, ôn lại dịu dàng mà em trao

      Nỗi đơn bị cách ly sang phía

      Cười vào những lời hứa mà dám thốt.

      Tiếng chuông điện thoại vang lên khiến Tô Úy hoàn hồn, liếc nhìn số điện thoại gọi đến lập tức dập máy! tưởng chỉ cần gọi đến là em phải nghe sau! Hừ hừ! thèm nhận!

      Vừa mới cất , điện thoại lại đổ chuông, lại dập máy, lại vang lên,....hành động đó cứ lặp lặp lại mấy lần mới phát ra trước mặt mình còn người nữa, lập tức tắt máy!

      Giản Diệp nghe tiếng chuông, đầu tiên là ngẩn ngơ rồi lập tức trở về dáng vẻ lạnh nhạt.

      "Tôi có việc phải trước, nếu như có thời gian có thể đến Công ty quảng cáo Minh Nguyệt tòa nhà Lam Lâm tìm tôi, đến lúc đó nhất định tôi mời ăn cơm!" Tô Úy xong liền khoát tay, rồi xoay người nhanh chóng chạy về công ty mình!

      Để lại Giản Diệp im lặng nhìn theo bóng dáng xa dần!

      Tô Úy?

      Qua hồi lâu, Giản Diệp khôi phục vẻ mặt lạnh tanh sau đó xoay người rời !

      Có lẽ ai phát vẻ mặt của hai người giống nhau đến mức nào!

      Hai người đều có vẻ mặt lạnh nhạt nhưng hoàn toàn giống nhau, Tô Úy lạnh nhạt tỏa ra từ đôi mắt trong suốt gợn sóng, mà Giản Diệp lại thể khuôn mặt! Hơn nữa, người Tô Úy tỏa ra khí chất ưu nhã mà vẫn rất cao quý, mà Giản Diệp - sát thủ lãnh tình nên chỉ có lạnh lùng chết chóc.
      Last edited by a moderator: 29/1/15
      Chris thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 24-IV:


      Tô Úy vừa tới cửa tòa nhà Lam Lâm nhìn thấy bóng dáng cao lớn cách đó xa, giận dỗi xoay người rời .

      “Bảo bối, em muốn đâu?” Hạ Nam thấy quay người, vội vàng chạy tới ngăn lại.

      “Ai là bảo bối của ? Đừng có gọi linh tinh!” Tô Úy nhìn người đàn ông trước mặt, bĩu môi .

      “Ha ha! Là em chứ còn ai chứ!” Hạ Nam thấy cái miệng chu lên của cười tủm tỉm, dịu dàng ôm người phụ nữ trước mặt vào ngực mình!

      “Buông em ra!” Tô Úy vùng vẫy đập tay lên ngực !

      “Đừng động nữa, nếu lập tức hôn em ngay tại đây!” Hạ Nam ôm chặt thêm, bên tai !

      Tô Úy im lặng mặc ôm, nhắm chặt hai mắt lại!

      Hạ Nam nghe thấy tiếng hít thở đều đặn của , bất đắc dĩ thở dài!

      Như vậy mà cũng ngủ được!

      nhàng ôm ngang lên đến chỗ để xe cách đó xa, chỉ thấy người phụ nữ trong lòng cựa mình mấy cái để tìm tư thế thoải mái rồi tiếp tục ngủ!

      Đặt lên ghế phía sau, đắp chiếc áo khoác ngoài của mình lên người rồi tăng nhiệt độ máy sưởi!

      Sau khi làm xong những việc này, Hạ Nam nghiêng người dựa vào sườn xe, châm điếu thuốc, chỉ lát sau tàn thuốc rơi đầy đất! Trong con mắt từng trải qua bao thâm trầm thương trường kia giờ đây trở nên bén nhọn, người tỏa ra hơi thở mịt mù khó hiểu.

      ... ...... ........

      Trong phòng họp Thịnh thế quốc tế, xung quanh có rất nhiều máy quay. Phòng họp rất rộng nhưng đồ trang trí cũng nhiều lắm, trừ chiếc bàn dài hơn 10m và ghế da được sắp xếp xung quanh, cũng chỉ có chiếc ti vi màn hình phẳng cực lớn được treo tường, cả phòng họp nhìn rất trống trải.

      Cửa phòng bị đẩy ra, nhóm người lần lượt vào chỗ ngồi!

      La Tân Hàn ngồi ở vị trí chủ vị, conm ngươi lười biếng đảo quanh vòng mười mấy người phụ trách bên trong, nhìn thấy người ngẩn ra, ngay sau đó liền trở về như cũ.

      Cũng đúng thôi, lần này Thịnh thế công khai tìm đối tác, lợi nhuận có dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ được! Cho dù là công ty có lớn đến mức nào cũng hi vọng có thể hợp tác với Thịnh thế, bởi vì chuyện này có thể mang đến lợi ích rất lớn cho công ty họ!

      Chỉ là.......hôm nay có vẻ ta được xem màn kịch vui!

      Đợi sau khi tất cả ngồi vào ghế của minh, La Tân Hàn liếc nhìn chỗ ngồi để trống, hàng lông mày khẽ cau lại!

      “La Tổng, có thể bắt đầu được chưa?” cán bộ cao cấp đứng bên cạnh hỏi La Tân Hàn.

      “Chờ chút, tôi gọi điện thoại xong liền đứng dậy ra khỏi phòng họp! Mặc dù vị cán bộ cấp cao kia hiểu, nhưng lãnh đạo như vậy bọn họ cũng dám có ý kiến gì!

      La Tân Hàn nghe tin tức vừa được truyền đến, mặt còn bất cần đời mà trầm cúp điện thoại, ngay sau đó gọi điện cho người khác!

      Sau khi cúp điện thoại, La Tân Hàn trầm tư vài giây sau đó vào phòng họp, ta trầm giọng , “ xin lỗi, buổi hội nghị hôm nay phải hủy bỏ, chúng tôi thông báo thời gian cho các vị sau!” xong nghe mọi người nghị luận, quay ra nhìn Hạ Nam ra dấu cho !

      Khi nhìn thấy ta bước vào, trong lòng Hạ Nam có dự cảm xấu, nhận được ánh mắt của ta, đứng dậy theo, để lạ đám người quay ra nhìn nhau.

      La Tân Hàn vừa ra đến thang máy trầm giọng , “Tô Úy bị bắt cóc rồi!”

      Hạ Nam nghe được lời ta, trong lòng lập tức hỗn loạn, chưa bao giờ hoảng hốt như thế này! Nhưng rất nhanh lấy lại tỉnh táo, bởi biết thể sợ hãi, bảo bối của vẫn chờ đến đón!

      lập tức gọi điện, bên kia vừa nhận máy, , “Tô Úy bị bắt cóc rồi, triệu tập mọi người tìm ấy ngay!”, xong liền cúp điện thoại.

      Sắc mặt hai người trong thang máy đều u, khí nặng nề khiến nhiệt độ trong thang mấy cũng giảm xuống mấy độ.

      “Cám ơn!” Khi La Tân Hàn định bước ra ngoài, nghe thấy lời cảm ơn lạnh lùng của người kia, mặc dù lạnh, nhưng ta vẫn cảm thấy rất .

      cần cảm ơn tôi........tôi biết ấy hi vọng tôi làm như vậy!”, Đúng, ấy nhất định rất hi vọng! Bởi khi ấy thay ta cản phát súng kia thể vị trí của người đàn ông này trong lòng ấy!

      Từ Thịnh thế ra ngoài, hai người liền chia nhau hành động!

      Mà sau khi Sở Khiếu Nhiên ở biệt thự Tây Giao nghe được tin tức, cũng lập tức lao xe ra đường lớn!

      Trong lúc đó, mấy tổ chức đồng loạt mở cuộc điều tra, cuối cùng đồn cảnh sát cũng phái ít người tìm!

      Trong kho hàng cũ ẩm ướt khó chịu, bóng dáng nhắn co ro góc, có lẽ vì hôn mê nên đó chỉ nằm yên nhúc nhích, mái tóc đen che kín khuôn mặt.

      Tô Úy dần dần lấy lại ý thức, cảm thấy tay chân mình bị trói, toàn thân vô lực, cố ngẩng đầu híp mắt quan sát bốn phía, phát nơi này là kho hàng cũ, xung quanh là hàng hóa lẫn lộn chất bừa bãi, cách chỗ ngồi xa có cái bàn gỗ sập xẹ, hình như bàn còn hộp gì đó, xem tình hình này có lẽ bị bắt cóc rồi!

      Trong đầu thoáng qua hình ảnh ba năm về trước, Tô Úy đột nhiên cảm thấy sợ hãi, khuôn mặt trở nên trắng bệch, kích động muốn tháo dây trói.

      Hạ Nam, tới cứu em, mau tới cứu em!

      Tô Úy trong lòng lặng lẽ cầu xin, mặc dù biết cơ hội là rất bé nhưng vẫn ôm hi vọng!

      Mà Hạ Nam bên kia có chút tin tức nào về Tô Úy cơ hồ như rơi vào trạng thái điện cuồng, đôi mắt đỏ rực. người tỏa ra hơi thở lạnh lẽo, ngay cả những người bạn tốt cũng dám tới gần !

      Đột nhiên, như cảm nhận được điều gì, trong lòng hoảng hốt, hai tay ôm chặt lấy ngực.

      Điện thoại trước mặt bỗng đổ chuông, chỉ trong giây nhận máy, nghe được tin tức bên kia báo về, nhanh chóng chạy ra ngoài, mấy người đằng sau cũng vội chạy theo!

      “Bùm!” Cửa chính của kho hàng rách nát bị đẩy ra, ngay sau đó có mấy người đến!

      Nghe thấy có tiếng động, Tô Úy ngẩng đầu lên, thấy đám người bước về phía khỏi rụt vào trong góc!

      “Chính là nàng này sao, đúng là mỹ nữ, da thịt vừa trắng nõn lại trơn mềm...” người đàn ông đầu trọc ngồi xổm xuống, tay của sờ lên gò má khiến Tô Úy cảm thấy buồn nôn.

      “Thả tôi ra...” Tô Úy ghét bỏ .

      “Sao chúng tôi có thể thả đây? Có người trả giá rất cao để chúng tôi đến chăm sóc em đấy!”

      Nghe được lời của tên đầu trọc, mấy tên đằng sau cũng nở nụ cười thô bỉ.

      “Là ai thuê các người?” Tô Úy ép mình trấn tĩnh lại, lạnh giọng hỏi.

      Chợt nghe thấy thanh lạnh lùng của , mấy người đàn ông kia khỏi kinh ngạc!

      “Chúng tôi là người có lương tâm, thể tiết lộ điều gì ra ngoài!”

      phải các cần tiền sao, được, chỉ cần các thả tôi ra, nhất định tôi trả các gấp mười lần số tiền các được nhận!” Tô Úy lạnh lùng với người đàn ông đầu trọc trước mặt mình!

      “Vốn là vì tiền, nhưng bây giờ chúng tôi lại có hứng thú với thân thể em hơn! Ha ha, mấy người xem có đúng ?”

      “Đúng vậy, mấy người đó đồng thanh xong, liền dán chặt mắt vào người !”

      Tô Úy nhìn trời tối ở bên ngoài, khẩn trương nắm chặt tay, khuôn mặt tái nhợt giờ đây là càng trở nên trắng bệch.

      “Chỉ cần em giúp chúng tôi chơi vui chút, nhất định chúng tôi thả em !” người đàn ông kia xong bị người cắt đứt, “Người kia muốn ta chết thấy xác!”

      “Dù sao cũng phải chết, vậy hãy để cho mấy thoải mái !”

      “Đừng có đến gần....!” Tô Úy nhặt mạnh thủy tinh ở phía sau lên cắt đứt sợi dây, sau đó ngồi dậy giơ miếng thủy tinh về phía bọn họ!

      “Ha ha, đủ cay mới có mùi vị!” Mấy người nhìn lên người phụ nữ trước mặt, sợ chút nào mảnh thủy tinh trong tay , ngược lại càng đến gần hơn.

      Tô Úy nhìn đám người tiến lại gần mình, sợ hãi bước lùi về phía sau, cho đến khi đập lưng vào bức tường lạnh lẽo, hoảng sợ mở lớn đôi mắt!

      “Đến đây , chơi với mấy lúc!” Khi chuyện, mấy người đàn ông đến bên người , tên giật mảnh thủy tinh từ tay Tô Úy, còn mấy tên khác bắt đầu xe rách quần áo người !

      , buông tôi ra...” Tô Úy nhìn áo khoác ngoài bị xé rách, toàn thân run lên vì kinh hoàng và sợ hãi.

      ... ...... .......

      Cửa kho hàng cũ nát bị đẩy ra, Hạ Nam xuất trong bóng tối, nghe thấy bất kì thanh gì trong kho hàng, chậm rãi vào, thân thể run lên, hi vọng bảo bối của xuất biết nhường nào, hy vọng đến muôn......

      Khi nhìn thấy quần áo công sở và đồng hồ đeo tay của bừa bãi mặt đất, tim như bị ai xé nát, đến chậm...... là đồ khốn kiếp, đến chậm!

      Hạ Nam quỳ mặt đất run rẩy nhặt đồng hồ của lên, tay ngừng tự tát lên mặt mình.

      Lúc ấy có lẽ ấy rất sợ, thế nhưng lại ở bên cạnh ! Là tốt! Nhớ đến nụ cười khuôn mặt nhắn, lòng đau đớn như bị ngàn vạn mũi tiêm đâm vào người.
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :