1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hào môn quyền thế : Ngôn thiếu cưng chiều vợ - Lương Thần Nhất Dạ (135/210)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 23: nên chỉnh người như thế

      Editor: Ngọc Kiều
      P/s: người mới nà, các nàng ủng hộ nha =D!


      Vậy hay là lấy thân báo đáp ...

      Đây vốn là lời nhất thời nhanh mồm nhanh miệng thốt ra, hoàn toàn có suy nghĩ.

      Sau khi xong, nửa giây sau đầu óc mới từ từ hoạt động, đợi đến khi Tư Mộ hiểu ra muốn hung hăng vả vào miệng của mình.

      Này nhanh mồm nhanh miệng!

      Này lời mà đầu óc để suy nghĩ!

      tự "kiểm điểm" chính mình, Tư Mộ nghe bên kia truyền đến tiếng cười trầm thấp và mát rượi: "Ừ, cái này có thể!"

      thanh này, hiểu sao lại có cảm giác quen thuộc?

      Tư Mộ cũng nghĩ nhiều, cảm giác đầu mình bị loạn rồi, lại trông gà hóa cuốc. Người nào và việc gì cũng có liên quan với người đàn ông kia.

      hơi sửng sốt,sau đó khoa trương cười to : "Ha ha, đùa với thôi. Thế nào, rất buồn cười có phải ? là đúng với câu... gần mực đen, gần đèn sáng, tôi mới với mấy câu thôi, liền bị ảnh hưởng rồi, đột nhiên phát chính mình cũng rất có khiếu hài hước ha ha ha..."

      "Buổi trưa cùng nhau ăn cơm ! Muốn ăn thức ăn Trung Quốc hay là cơm Tây?" Ngôn Mặc Bạch để đến Tư Mộ ở bên kia giả ngây giả dại cười ha ha, chỉ là nhàn nhạt mở miệng.

      Cái gì?

      Cái gì mà thức ăn Trung Quốc và cơm Tây?

      Tại sao lại nhắc đến ăn cơm?

      Người này, suy nghĩ thay đổi cũng quá nhanh !

      Chính mình cố sức đùa với ta, kết quả là người ta có để ý tới. Tư Mộ cảm thấy hơi buồn bực, nhưng mà vẫn nghĩ nghĩ chút, trả lời: "Thức ăn Trung Quốc!"

      Ăn cơm, trả tiền, vừa vặn trả "món nợ" ân tình này cho ta, cần lo lắng cầu vô lý lấy thân báo đáp kia.

      Địa điểm là nhà hàng Autumn, thức ăn Trung quốc ở đây rất nổi tiếng, nghe mùi vị tệ.

      Đợi lát nữa mang theo mẹ con Vưu Ưu cùng, cần lo lắng mình gặp ta xảy ra chuyện.

      "Vậy nhà hàng Autumn , muốn ăn gì cứ ra, tôi gọi điện thoại đặt chỗ" Tư Mộ lễ phép .

      Dù sao cũng là vì cảm ơn nên mới mời ta ăn, đương nhiên phải quan tâm khẩu vị của ta. Đây cũng là loại lễ độ.

      Thế nhưng Ngôn Mặc Bạch lại : "Tôi đặt chỗ xong rồi!"

      Tư Mộ kinh ngạc trợn mắt há miệng, cái gì cũng ra được.

      có thể cái gì đây?

      Dựa vào điều gì, tốc độ của ta lại nhanh như vậy, mới câu đặt chỗ xong?

      Cũng hỏi muốn ăn gì, có thể ăn cay được hay ?

      là bá đạo lại độc tài mà!

      Tư Mộ ngây thơ thầm quyết định: Đợi lát nữa gặp ta, nhất định phải thừa dịp ta chú ý liếc mắt khinh bỉ ta ba lần!

      Hừ!

      Nhưng mà đối với ân nhân cứu mạng,Tư Mộ ngoài mặt vẫn biểu rất đúng mực, cho dù trong lòng rất thoải mái, thế nhưng mặt vẫn tươi cười ôn hòa " Vậy chúng tôi đến Autumn chờ !"

      "Lầu ba, phòng Mẫu Đơn,." Ngôn Mặc Bạch tên phòng "Tôi đợi ở đấy!"

      Con mắt Ngôn Mặc Bạch hẹp dài như có như nhìn về phía phòng số 1817 ở bên cạnh, khóe miệng cong lên độ cong xinh đẹp.

      Điện thoại của có gắn hệ thống định vị đặc biệt, bất cứ điện thoại nào gọi đến cũng đều hiển thị chính xác địa điểm gọi đến, mà địa điểm của bản thân lại được bảo mật kĩ.

      Vừa nhìn cuộc gọi đến, biết người kia ở phòng 1817.

      Ngôn Mặc Bạch vừa mới cúp điện thoại, nghe thấy tiếng gõ cửa.

      "Vào !" Ngôn Mặc Bạch thu lại vẻ mặt nhàn nhạt ý cười lúc nãy, khôi phục lại vẻ mặt lạnh lùng.

      Cửa mở ra, người bước vào là Tiểu Trang.

      "Đại ca, cơm được chuẩn bị, khi nào có thể dọn ra?". Ngôn Mặc Bạch tiếng, toàn bộ phòng bếp đều tập trung làm việc, vì phục vụ Thái Tử cho nên cơm được chuẩn bị với tốc độ tương đối nhanh, gần như cần chờ đợi.

      Khi đứng trước mặt Ngôn Mặc Bạch Tiểu Trang luôn bày ra vẻ mặt cười hi hi ha ha, phải đại ca uy nghiệm, mà là bình thường bọn họ tập thành thói quen, đại ca cũng thích bộ dáng cúi đầu cúi người,dáng vẻ như con chó con vẫy đuôi mừng chủ. Mặc dù là thủ hạ, nhưng Ngôn Mặc Bạch lại đối xử với họ như .

      Chỉ cần làm việc qua loa, hết sức cẩn thận, tỉ mỉ, Ngôn Mặc Bạch cũng quá quan tâm xem bọn họ làm trò khỉ gì.

      Chẳng qua là ta luôn luôn thích nghiêm mặt, lãnh khốc, lạnh lùng, người bình thường dám ở trước mặt ta mà quá mức tùy ý.

      Tiểu Trang theo Ngôn Mặc Bạch nhiều năm, lại là trợ thủ đắc lực của Ngôn Mặc Bạch, quan hệ hai người cũng rất tốt. Mà tính tình Tiểu Trang lại thoải mái, chưa bao giờ khách sáo với Ngôn Mặc Bạch.

      Lúc này, Tiểu Trang cười như cười về phía Ngôn Mặc Bạch, gương mặt hiếu kỳ "Đại ca mời người nào ăn cơm vậy?"

      Mấy chục món ăn, đều chỉ thị riêng đầu bếp chính tự mình nấu, bàn đồ ăn làm ra, tiêu tốn biết bao nhiêu tiền. Mà Ngôn thiếu, thứ thiếu nhất chính là tiền,mặc khác, Autumn chính là sản nghiệp nhà ta, ăn bao nhiêu đều cần lo lắng.


      Nhiều đồ ăn như vậy, cái bàn căn bản là bày đủ, đai ca muốn mời những người đó ăn cơm tại sao lại biết gì cả?

      Ngôn Mặc Bạch cũng thèm liếc nhìn gương mặt tò mò của Tiểu Trang, lành lạnh " "Chuyện tối ngày hôm qua, viết bài báo cáo nhanh cho tôi. Tổng kết lại cảm giác của cậu."

      Tiểu Trang giật mình, chân mềm nhũn, thiếu chút nữa ngã mặt đất.

      Chuyện tối ngày hôm qua... ta còn biết xấu hổ mà nhắc đến!

      Tìm hai tới trêu chọc toàn thân máu nóng sôi trào, ta lại cố ý ngồi nghiêm chỉnh quan sát, bảo làm sao chịu được a?

      Đại ca, cần biến thái như vậy chứ!

      Nếu muốn tổng kết, Tiểu Trang chỉ có năm chữ: Hai tầng lửa và băng!

      Bị hai mê hoặc người tràn đầy lửa nóng, ánh mắt của đại ca ở bên kia lại như hàn băng lạnh thấu xương.

      Tình hình như vậy, thề, muốn trải qua lần thứ hai!

      Tiểu Trang vô cùng u oán nhìn qua đại ca nhà mình, khóe miệng giật giật, muốn ôm đùi ta kêu lớn tiếng cha ruột.

      Cha ruột, nên chỉnh người như thế!

      Trong phòng 1817 bên cạnh, Tư Mộ mang theo khuôn mặt đau khổ từ trong toilet bước ra, nhìn hai mẹ con Vưu Ưu ngồi xếp bằng giường, lớn hướng mắt vào laptop.

      Khuôn mặt bí xị của Tư Mộo(╥﹏╥)o(`・ω・´)இ_இ(• ε •) Edited by Ng☼ọc Kÿiều מּ_מּಸ_ಸಠ,ಥ໖_໖Diễn đàn L♀ê Q♫uý Đ♫ônמּ_מּಸ_ಸಠ,ಥ໖_໖Don’t copy,pls!׳ʂ᫈υ友;trong nháy mắt trở lại bình thường, tò mò hỏi: "Hai mẹ con xem gì thế? Là trai đẹp sao?"

      Vốn chỉ là tùy ý trêu chọc, nghĩ tới đáp lại là vẻ mặt háo hức của Vưu Ngư.

      "Dạ, dì, con với mẹ xem trai đẹp. Ông nội này rất đẹp trai!" giọng của Vưu Ngư rất mềm mại, tuy rằng nội dung lời rất trắng trợn, người khác nghe lại cảm thấy rất đáng .

      "Hừ! bạn Vưu Ngư, cầu của con phải quá dễ dãi rồi sao? Cái gì tuổi trẻ lớn lên chỉ cần dáng dấp đẹp trai ai đến con cũng cự tuyệt. Cũng gọi là ông nội rồi còn đẹp trai gì nữa? Các bộ phận mặt đều có nếp nhăn rồi, dáng người vừa mập cơ bắp cũng còn săn chắc, có cái gì đẹp mà nhìn?" Tư Mộ trêu chọc xong,Don’t copy,pls!ࡨූTấ⌠ᕅ̊☼liền thúc giục: "Mau tắt máy, chúng ta xuống lầu ăn cơm! Mang hai người ăn cơm ở nhà hàng nổi tiếng nhất thành phố A"

      Vưu Ưu quăng cho Tư Mộ cái liếc mắt: " Cậu biết cái gì gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng sao? Nhìn dáng vẻ ngờ nghệch của cậu, liền biết rằng ngay cả chủ tịch của YT Quốc Tế - Ngôn Diệu Thiện dáng dấp ra sao còn biết, còn muốn tìm người ông ấy giúp đỡ?

      Ách, hình như biết chủ tịch của YT Quốc tế dáng dấp ra sao.
      "Được rồi được rồi, ăn cơm xong về rồi từ từ nghiên cứu. Có thực mới vực được đạo đúng ?" Tư Mộ ôm Vưu Ngư rồi mang giày cho bé, chuẩn bị xuống lầu.
      Friendangel2727, KisaragiYueKem Đá thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 24: Tại sao là ta?


      Lúc Tư Mộ ôm lấy Vưu Ngư, tay béo mập của nhóc cứ kéo kéo vạt áo , chỉ chỉ vào màn hình máy tính, : "Dì, lát nữa lúc dì nghiên cứu YT Quốc tế kia, nhất định phải xem kĩ nha ~"

      Tư Mộ hiểu nhìn chằm chằm nhóc con kia, nghi hoặc hỏi: "Tại sao muốn nhấn mạnh dì nhất định phải xem kĩ?๖ۣۜ
      Như thế nào, con thấy được cái gì sao?"

      Bạn Vưu Ngư bắt chước người lớn làm ra bộ dáng ưu sầu, bé nhìn Tư Mộ, thở dài, miệng ngập ngừng, cuối cùng chỉ : "Quên , ăn cơm xong trở về hẳng !"

      Tránh cho dì biết, lát nữa khẩu vị tốt, ăn ngon. Bạn Vưu Ngư ở trong lòng bỏ thêm câu.

      Tư Mộ bật cười, tay xoa nắn khuôn mặt tròn tròn, mềm mại của Vưu Ngư, : " Con xác định con chỉ bốn tuổi? Vẫn còn là trẻ con, con nhíu mày để làm chi? Xấu chết ! Có chuyện gì cũng đến lượt con hao tâm."


      Vưu Ưu tắt máy tính, nhìn đến hai người chuẩn bị ra cửa : "Này, hai người xác định là ăn cơm phải xin ăn sao? Xem bộ dáng nhếch nhác của hai người, cẩn thận người ta chặn ở cửa cho các người vào đó!"

      Tư Mộ lúc này mới nhớ tới lúc nãy vừa ở giường lăn lộn trận, sau đó lại ở trong toilet vừa khóc vừa cười, tại người còn chỗ nào sạch chỉnh tề.

      Nếu mang bộ dạng này gặp người, quả có chút thất lễ.๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn


      Tư Mộ ôm Vưu Ngư lúng túng thè lưỡi, sau đó đem Vưu Ngư thả xuống cho Vưu Ưu xử lí, chính mình rửa mặt, chỉnh sửa lại quần áo.

      Vưu Ưu cầm túi đồ trang điểm đưa cho Tư Mộ: "Dùng đồ trang điểm của mình trang điểm lại , nhìn thấy cậu lúc có trang điểm bộ dáng trang nhã, tinh phần phấn chấn, tuổi xuân phơi phới, tại đem mặt rửa sạch, ôi trời ơi, nhìn cậu này, mắt thâm quầng, gương mặt tiều tụy, cậu bao nhiêu ngày ngủ rồi hả? Bộ dáng ‘oán phụ khuê phòng’. Nhanh sắp xếp chút, trang điểm lại!๖ۣۜ
      Sửa sang cho lên tinh thần chút! Tránh cho người khác tưởng rằng mình đây cùng nữ quỷ ăn !"

      Tư Mộ nhìn gương, dở khóc dở cười.

      Người trong gương gương mặt trắng trong mộc mạc có chút tái nhợt, mắt thâm quầng nặng, thoạt nhìn thực có tinh thần.

      Nhưng là chỉ buổi tối ngủ ngon, là "được" bộ dáng như thế này.

      Tư Mộ nhìn đến đồ trang điểm, khỏi xúc động: Phụ nữ quả nhiên chịu được giày vò!

      lúc sau, Tư Mộ trở về bộ dáng thanh xuân nhàng khoan khoái.

      Ba người lúc này mới ra cửa.

      Trực tiếp vào thang máy đến lầu ba.

      Cửa lớn nhà hàng Trung Quốc là hai tiếp tân, vừa gặp các ngay lập tức bước đến lịch mỉm cười, : "Xin hỏi ba người có đặt trước chỗ ?"

      " đặt rồi, phòng Mẫu Đơn, có thể dẫn chúng tôi qua đó ?" Tư Mộ mỉm cười đáp lại, sau đó nhớ đến gì đó, lại hỏi: " Xin hỏi, khách ở phòng Mẫu Đơn đến chưa?"

      tiếp tân lúc nghe TưMộ phòng Mẫu Đơn, ánh mắt rất nhanh thoáng qua tia vô cùng kinh ngạc. Thế nhưng dù sao cũng là có kinh nghiệm phục vụ khách hàng, rất nhanh thu hồi thần sắc, mỉm cười trả lời: “Còn chưa tới. Tôi dẫn các người qua đó trước. Mời bên này…”

      tiếp tân dẫn các tới phòng Mẫu Đơn, sắp xếp xong xuôi cúi chào chậm rãi rời khỏi phòng, còn tiện tay khép cửa lại.

      Thế nhưng sau khi cửa đóng lại, lập tức bước nhanh hơn, lấy tốc độ mười mét giây bước về phía trước.

      Thân mặc sườn xám, còn có thể nhanh như vậy, phải người bình thường nào cũng có thể làm được.

      Bước đến gần nhóm nhân viên phục vụ, tiếp tân che miệng lặng lẽ : “Có thấy , tôi vừa dẫn ba người kia vào, chính là khách quý của chúng ta, là Thái Tử Gia tự mình bố trí để mời khách quý.”

      Bên cạnh, người mặc đồng phục phục vụ : “Các nghĩ xem, ba người kia, cùng Thái Tử Gia là quan hệ như thế nào? Bên trong còn có ba bốn tuổi, bộ dáng đáng …”

      Lại người phục vụ to gan suy đoán: “Bé kia chẳng lẽ là con riêng của Thái Tử Gia. Nhưng trước giờ chưa từng nghe Thái Tử Gia có bạn !”

      tiếp tân có cùng suy nghĩ gật đầu: “Trọng điểm là lâu như vậy, lần đầu tiên Thái Tử Gia mở tiệc chiêu đãi khách nữ, ba người này khẳng định cùng Thái Tử Gia quan hệ bình thường.

      Nhóm người càng tám càng hưng phấn, mỗi người đều to gan đưa ra nghi vấn cùng phán đoán của mình.

      Đúng lúc này, quản lý đại sảnh tới, lớn tiếng mắng: “Giờ làm việc tựu lại tám chuyện, các người muốn tạo phản sao? Trừ lương!”

      Nhóm người vừa lúc này còn tụm lại tám chuyện, ngay lập tức im lặng, làm bộ dáng chăm chú, lặng lẽ tản .

      Tư Mộ cùng Vưu Ưu ba người trong phòng ăn điểm tâm, uống trà, chờ “ân nhân cứu mạng” đến.

      , mùi vị điểm tâm ở đây so với bữa sáng ở phòng ăn Cảng Thức Trà ngon hơn nhiều cho nên ba người tuy đói bụng, cũng rất hăng hái mà ăn.

      Ngay cả trà uống, cũng là loại cực phẩm Phổ Nhĩ trà. Vừa có công dụng làm đẹp lại tốt cho dạ dày, rất thích hợp cho phụ nữ uống.

      Tư Mộ là lần đầu đến nhà hàng Autumn ăn, nên cũng biết ở đây phục vụ tốt đến như vậy.

      Ngay lúc ba người tận tình thưởng thức trà cùng điểm tâm, cửa phòng từ bên ngoài bị đẩy ra.

      người đàn ông đến.

      Phải dùng từ ngữ như thế nào để mô tả hình dáng người đàn ông này đây?

      Khuynh quốc khuynh thành? Ngọc thụ lâm phong? Phong lưu phóng khoáng? tuấn bất phàm? Lãnh khốc đẹp trai…

      Vô luận dùng từ nào để hình dung ta đều cảm thấy đủ chính xác. chung hết thảy những từ dùng để ca ngợi dung mạo người đàn ông, đều có thể dùng để hình dung ta, nhưng lại cảm thấy ta chỉ có thể hình dung như vậy.

      Tư Mộ nghe cửa mở, ngẩng đầu nhìn thấy người đàn ông, thần sắc gương mặt biến hóa vô cùng phong phú.

      miệng há tròn hình chữ “O”, nửa ngày cũng phản ứng kịp.

      Tại sao lại là ta?

      Chính là người sáng sớm tại quán trà làm ngã Vưu Ngư.

      Ngôn Mặc Bạch mở cửa, lúc bước vào, liền gặp được Tư Mộ há hốc mồm, bộ dáng ràng khiếp sợ.

      Được rồi, này hiệu quả giả ngốc cũng tệ lắm. Ngôn Mặc Bạch ở trong lòng hài lòng khẳng định.

      Mặc dù trong lòng ta rất hài lòng, sung sướng, thế nhưng mặt cũng đổi nét mặt băng sơn. Khi vừa bước vào phòng, Tư Mộ liền có cỗ ớn lạnh đến rùng mình.

      Phó?” Ngôn Mặc Bạch biết còn hỏi.

      Tư Mộ thu lại ý tứ, sau đó lộp bộp : “ là…”

      “Ân nhân cứu mạng của !” Ngôn Mặc Bạch rất nghiêm túc trả lời.

      mặt Tư Mộ lên vẻ mất tự nhiên, cúi đầu giả vờ xoa xoa thái dương, gật gật đầu.

      Người này khí tràng ( hiểu từ này chị queen ơi) cũng quá lớn ? Tim Tư Mộ đập nhanh, khẩn trương, sợ hãi a, ngay cả đầu cũng dám ngẩng lên.

      Sau đó nháy mắt thay đổi, Tư Mộ bộ dáng thận trọng, thấp giọng : “Mau đến đây ngồi!”

      Lời kia của hoàn toàn phải là bộ dáng chủ mời khách, ngược lại là giọng cẩn thận phụng bồi thậm chí mang theo ba phần yếu thế.

      Vưu Ưu cùng Vưu Ngư mực im lặng uống trà, lên tiếng.

      Vưu Ưu lúc ở quán trà có gặp qua Ngôn Mặc Bạch, cho nên lúc này rất bình tĩnh. Ngược lại, người đàn ông này quá mức đẹp mắt khiến kinh ngạc.

      nhíu mày nhìn Tư Mộ, giỏi , cư nhiên tư tàng được người đàn ông cực phẩm.

      Nhưng mà lúc trước tiểu Vưu Ngư bị Ngôn Mặc Bạch đụng ngã xuống đất, lúc này bé còn nhớ đến món nợ này, ở trong lòng thầm hạ quyết tâm tìm cơ hội báo.



      thể nghĩ tới lần thứ hai gặp mặt đột nhiên lại nhanh đến như vậy. Trong lúc nhất thời cũng kinh ngạc nhìn Tư Mộ, trong lòng thầm nghĩ mới sáng sớm mời người xa lạ ăn cơm là có chuyện gì đây?
      Last edited: 26/10/14
      Friendangel2727, KisaragiYueKem Đá thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 25: Nhận được thuốc tránh thai


      Editor: Dạ Hàn Khuê

      Tư Mộ mỉm cười theo,hai mẹ con Vưu Ưu cũng nghiêm túc quan sát Ngôn Mặc Bạch, trong lòng thầm suy nghĩ : người này chính là Thái Tử của YT Quốc tế .

      Vưu Uu nghĩ thầm, ra Tư Mộ quen biết Thái Tử của YT Quốc Tế, xem ra Lăng Vũ có hi vọng được giúp đỡ rồi.

      cần gặp nhiều khó khăn, chỉ cần có thể lấy được giúp đỡ của Thái Tử, tất cả vấn đề đều xem như có vấn đề gì cả.

      Còn Vưu Ngư nghĩ rằng, ra người này là Thái Tử của YT Quốc Tế, nếu về sau mà trả thù, phải là quá khó sao?

      Ngôn Mặc Bạch ngồi vào chỗ của mình, Tiểu Trang theo phía sau, dặn quản lí bộ phận ăn uống: "Có thể dọn thức ăn lên!"

      Diện mạo Ngôn Mặc Bạch cực kỳ khuynh thành, cực kỳ nghiệt, nhưng mà lại cứ bày ra vẻ mặt lạnh lùng. Phần lớn thời gian đều nhíu mày, mím môi, giống như luôn luôn suy nghĩ điều gì đó.

      Dáng vẻ này của , khiến Tư Mộ dám thở mạnh.

      Nghĩ đến việc "Cú va chạm mãnh liệt" xảy ra vào hai giờ trước tại quán ăn, khi bỏ chạy còn để lại câu "Ngoan thoại*" kia, lại nghĩ đến người đàn ông mặt lạnh ở trước mặt, Tư Mộ cảm thấy cực kỳ vô dụng, trong lòng run rẩy kịch liệt.

      (*Ngoan thoại: Lời hung ác quyết tâm giết chết hoặc làm những điều kinh khủng đối với người được đề cập trong lời )

      Nhưng mà hình như Ngôn Mặc Bạch có tí ấn tượng gì về các , giống như lần đầu gặp mặt, lại còn tự giới thiệu mình.

      "Ngôn Mặc Bạch!" nhàn nhạt .

      Tư Mộ sửng sốt.

      Hả?

      ra đây là tự giới thiệu mình.

      Quả nhiên cách chuyện cũng giống như con người , lạnh nhạt, tiếc chữ như vàng


      "A…, Ngôn, khỏe chứ! Tôi là Phó Tư Mộ . Vừa vừa cúi thấp đầu xuống, vẫn dám ngẩng đầu lên hình .


      Ngôn Mặc Bạch quan sát biểu của Tư Mộ,khẽ nhíu mày,thanh lại thêm lạnh, nhàn nhạt hỏi : " Phó rất sợ tôi sao ?"

      Tư Mộ ngạc nhiên, vội vàng khoát tay, lắc đầu.

      sợ sao? n Lại cảm thấy thích hợp, người ta hỏi như vậy, nhất định hy vọng câu trả lời như thế; mà sợ sao? lại dám, rất sợ.

      Nhớ trước kia đám bạn hùa vào nhau thảo luận "Mẫu người đàn ông mà bạn thích?" còn hùng hồn tuyên bố: Đàn ông phải lãnh khốc,khí phách,uy mãnh mới có sức hút nha.

      Lúc đấy còn bị đám bạn trêu là mãnh nam,khẩu vị nặng. Nhưng bây giờ , ngay trước mặt có người đàn ông giống như người đàn ông trong mộng của , mà hề động lòng, phải xao động mà là hồi hộp và sợ hãi


      " Phó, tại sao vẫn cúi đầu dám ngẩng đầu lên nhìn tôi ?" Lúc Ngôn Mặc Bạch những lời này, giọng mặc dù lạnh lẽo, nhưng người quen với có thể nghe ra được, trong giọng của mang theo vài phần hài hước.

      Chẳng hạn như Tiểu Trang.

      Cho nên lúc này Tiểu Trang đứng ở phía sau Mặc Bạch cũng rất khinh ngạc, đại ca cũng có thể đem "hài hước" dùng thuần thục như vậy từ lúc nào?



      Tư Mộ bị Mặc Bạch hỏi thẳng vậy khỏi bị nghẹn lời, biết trả lời sao, ngẩng đầu lên liếc nhìn xong lại vội vã cúi xuống.

      ra chính Tư Mộ cũng biết tại sao lại sợ Ngôn Mặc Bạch đến vậy. Nếu như chỉ là chuyện buổi sáng cũng phải đến mức như vậy, thầm coi như mình xui xẻo, đương hình như cũng muốn nhắc đến, mình còn lo lắng đề phòng cẩn thận làm gì.

      Tư Mộ im lặng, cả phòng lại rơi vào im lặng.

      Thở dài tiếng,Tư Mộ tự với bản thân nên khẩn trương, liếc mắt nhìn Vưu Ưu, phát tín hiệu cầu cứu.


      Vưu Ưu nhìn thấy bạn tốt và Ngôn Mực Bạch như vậy, cũng tiện xen vào, hôm nay đến để ăn chực thôi,chỉ cần im lăng lấp đầy bụng là được rồi.

      Mà bạn Vưu Ngư cũng cực kỳ hiểu chuyện,im lặng mở to mắt quan sát.

      Tư Mộ thấy vậy bắt đầu hơi gấp,trong lòng sớm cầu mong Vưu Ưu kia ... mau mau .


      Vưu Ưu làm như thấy ánh mắt Tư Mộ, vừa ngồi xuống vuốt vuốt bàn tay con bế vào lòng. Bạn Vưu Ngư hiếm khi nghe lời,hôm nay cũng rất biết điều, dựa vào lòng mẹ mở to cặp mắt to tròn nhìn Tư Mộ.


      Tư Mộ cắn răng, được lắm hai mẹ con nhà này có lương tâm, nhìn thấy chết mà cứu!

      Khẽ rụt vai, khí lạnh!


      Đúng lúc này, các món ăn được bưng lên, đầy bàn ăn lớn, theo sau là bàn ăn bày các món ăn đặc biệt tinh xảo.

      Tư Mộ cùng Vưu Ưu tròn mắt,có cần gọi hiều vậy ?

      Xem ra Mặc Bạch dùng cơm chẳng khác gì ngự thiện của hoàng đế.


      Mộ Thiện nhìn bàn ăn lượt, xem ra hôm nay thức ăn toàn món thanh đạm, chút tiêu ớt dều có, điều này làm cho hơi buồn bực.

      Cả bàn ăn to như vậy lại toàn món ăn mình thích, còn gì đáng buồn hơn, thầm cảm thấy lãng phí lãng phí.

      Phục vụ từ từ múc cháo gà cho mỗi người, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.Tư Mộ nghi hoặc, món ăn được bày lên, vậy người bên ngoài gõ cửa là ai chứ?


      cần họ lên tiếng, cửa liền được mở ra, vào là người mặc đồng phục công ty chuyển phát nhanh. Người này lên tiếng: "Xin hỏi ở đây ai là Phó Tư Mộ? phần hàng kí gửi,phiền kí nhận"

      Tư Mộ đứng lên: "Tôi là Tư Mộ, nhưng tôi có đặt đơn hàng chuyển phát nhanh nào, có phải các nhầm người rồi hay ?"

      Tư Mộ nghi hoặc, hơn nữa làm sao công ty chuyển phát nhanh biết được ăn cơm ở đây.


      "Nếu như là Tư Mộ xin phiền kí nhận, địa chỉ được ghi là chuyển đến đây, tất nhiên có nhầm lẫn nào". Nhân viên chuyển phát nhanh có hơi nhanh, chắc còn bận giao hàng ở chỗ khác, nên có thời gian.

      Tư Mộ qua, hơi do dự rồi kí nhận, nghĩ thầm bất kể là cái gì, cớ ký rồi .

      nhận lấy túi hàng, vừa về chỗ vừa xé mở.

      Còn chưa về đến chỗ ngồi, mở xong túi giấy, lấy đồ bên trong ra nhìn, vừa nhìn thiếu chút nữa ngất .

      TMD, tại sao lại là hộp thuốc tránh thai khẩn cấp trong vòng 72 giờ.

      Sắc mặt Tư Mộ trắng xanh, nghiêm mặt đem cái hộp kia thả lại vào trong túi giấy.

      Tâm trạng bây giờ rất loạn, cũng cực kì sợ.

      Vật này chắc chắn là người đàn ông tối qua cùng mình trải qua tình đêm gửi đến.

      Mà sao ta lại biết ở chỗ này, chẳng lẽ bị theo dõi?

      nhớ tối qua trước khi ta còn uy hiếp "Ngoan ngoãn chờ tôi quay lại", nhưng lại nhân cơ hội chạy mất. Bây giờ ta lại tìm , định trả thù sao?

      Tư Mộ càng nghĩ càng sợ, nắm chặt tay thành quyền, người nhũn ra.

      Ác nam này, rốt cuộc ta muốn gì ?

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 26. Phó, gấp lắm sao?


      Editor: Dạ Hàn Khuê

      Tư Mộ thấp thỏm bất an trở về chỗ ngồi, Vưu Ưu thấy sắc mặt Tư Mộ như vậy cũng lo lắng nhìn sang.

      Vưu Ngưu trực tiếp nhào sang, đến bên Tư Mộ, chớp mắt to hỏi "Dì, họ chuyển tới cái gì vậy, có phải là đồ ăn ngon ạ?"

      xong bày ra vẻ mặt háo hức muốn mở ra. Tư Mộ quýnh lên, sắc mặt đỏ hồng, rất khó coi.

      cầm chặt túi giấy, cúi đầu với Vưu Ngư: "Đây phải là đồ ăn đâu".

      Vưu Ngư nghe vậy, mặt xụ xuống có chút thất vọng, nhưng vẫn từ bỏ hi vọng hỏi tiếp: "Vậy trong đó có cái gì ạ?".

      Tư Mộ thiếu chút nữa từ ghế té xuống, trong lòng thầm than: Tiểu tổ tông ơi, sao con cứ phải hiếu kì truy hỏi kĩ làm chi?

      Ngoài mặt lại cố tỏ ra trấn định, nghĩ nghĩ chút liền cúi xuống với Vưu Ngư: "Ách, trong đây là tài liệu, bạn học dì cần đưa cho dì gấp, nên mới cho người chuyển tới".

      Đứa bé này cũng phải là người dễ bị người khác lừa gạt, bạn thể xem bé là đứa trẻ bốn tuổi. Bé chính là “tiểu tinh”.

      Vưu Ngư tin, nhìn chằm chằm túi giấy trong tay Tư Mộ, giống như muốn lấy vật trong đó ra xem mới từ bằng lòng tin tưởng

      Vưu Ưu thấy vẻ mặt bạn tốt có chút khó xử liền quát khẽ: "Vưu Ngư, mau trở lại chỗ ngồi!".


      Tư Mộ thở phào, may mà lừa được bé thông minh này, nếu để mọi người biết trong này là thuốc tránh thai, cũng còn mặt mũi nào mất.

      Vưu Ngư mới nhắm mắt theo đuôi* trở lại chỗ ngồi của mình, Vưu Ưu nhéo mặt bé, tiếp tục : "Mới vừa nãy ai muốn giảm cân? Vừa rồi ăn nhiều đồ ăn vặt như vậy, bay giờ còn đuổi theo dì muốn ăn nữa! Nhìn, bàn toàn những món ăn ngon, xem con có thể ăn được bao nhiêu?

      (*Nhắm mắt theo đuôi: 亦步亦趋 "Trang Tử, Điền Tử Phương": 'phu tử bộ diệc bộ, phu tử xu diệc xu'. Có nghĩa là: thầy trò cũng , thầy chạy trò cũng chạy, ví với bản thân có chủ đích riêng, hoặc là muốn lấy lòng người khác mà mọi việc đều nghe theo người khác.)

      Vưu Ngư ủy khuất cúi đầu, bé đâu ham ăn đâu, chỉ là tò mò xem trong túi đồ kia có gì thôi, mẹ à người hiếu kì muốn biết chút nào ư?
      Nhưng bé dám phản kháng mẹ của mình, miệng chu ra hừ hừ hai tiếng bày tỏ kháng nghị, lập tức nhận được cái trợn mắt hung hữ của mẹ, tỏ vẻ cảnh cáo ! Trong con mắt kia truyền thông tin cho bé, bé lập tức hiểu ngay: Con chết tiệt, lòng hiếu kỳ lớn vậy sao! Sao con nghĩ đến chuyện ăn cơm xong về phòng lại hỏi dì của con cần gì phải đến đó nhìn! Ở đây có người ngoài đó! Còn gây chuyện nữa xem mẹ xử con như thế nào !

      Vưu Ngư vội rụt cổ lại, lại nhìn cái chú mặt lạnh đẹp trai kia, liền ngoan ngoãn ngồi thằng.

      Tư Mộ thở phào nhỏm, rất sợ đứa bé này qua giật lấy để xem, sau đó còn nghiên cứu, cẩn thận ăn thử làm sao đây?

      Nếu như vậy quả rất muốn chui xuống dưới bàn.

      Nhưng mà bên này mới vừa tắt lửa, bên kia an phận rồi.

      Từ lúc vào đến giờ Mặc Bạch vẫn im lặng, liếc nhìn túi giấy trong tay Tư Mộ, tròng mắt đen thâm thúy lạnh lùng, cất lời: " Phó trong tay cầm tài liệu mật sao, từ lúc nhận vẫn thấy rời tay, cứ như vậy sao dùng cơm được?".


      là giống như vô ý hỏi, nhưng lại đâm trúng chỗ hiểm của Tư Mộ.


      Tư Mộ thiếu chút nữa muốn hộc máu, muốn hung hăng đáp trả : Văn kiện này cơ mật hay liên quan gì đến , ăn cơm như thế nào cũng quản ư, định uy hiếp ư ".


      Nhưng Tư Mộ thầm nhịn, chưa có gan lớn như vậy.


      Nếu như trước mặt là người khác, còn có thể cố kị chút nào mà lên tiếng, nhưng người này, dễ chọc. Khí phách cao quý, giận mà uy, khiến có chút khiếp đảm. chỉ như vô ý nhàn nhạt câu, khiến run rẩy. Tư Mộ nắm chặt túi giấy, đổ mồ hôi suy tính xem biết nên để cái túi này ở đâu, tuyệt đối thể để người khác cầm .


      Trong lúc Tư Mộ quấn bách biết xử lý túi giấy thế nào, bên kia lại truyền đến thanh nhàn nhạt: "Nếu như là tài liệu mật, vậy Phó có cần xử lý ngay ?".


      Tư Mộ nhíu mày, có chút nóng nảy. Trong lòng thầm mắng, gấp cái em ấy! Muốn xen vào việc của người khác làm chi hả?.


      Mặc Bạch làm như nhìn thấy vẻ mặt nóng nảy của Tư Mộ, lại lên tiếng: "Nếu như phải gấp, hay là chúng ta cứ dùng cơm trước, có lẽ chút nữa xử lý chắc cũng vội".


      Tư Mộ nhịn được thầm chửi tục: Mẹ nó!


      Gấp, gấp, quả nhiên là rất gấp. Nhưng đây là thuốc tránh thai.


      ta muốn xử lý, nhẽ lại trước mặt mọi người làm trò cười đem thuốc uống xuống. Lại liếc nhìn vào túi giấy, là loại thuốc 72 giờ, thầm tính từ tối qua tới giờ hẳn là quá 10 tiếng , vẫn còn thời gian.


      Huống chi trước kia nghe mấy bạn cùng phòng với nhau rằng, muốn thuốc tránh thai có hiệu quả tốt nhất là trước và sau khi uống hai tiếng nên ăn gì, hơn nữa lại kị thức ăn cay, dầu mỡ, nếu ảnh hưởng tới hiệu quả của thuốc.


      Giương mắt nhìn bàn ăn toàn đồ ăn thanh nhạt, tiêu ớt, thầm than xem ra bữa ăn này là phù hợp với tình huống của bây giờ.


      nhíu mày, muốn uống loại thuốc có hại cho sức khỏe này.


      Nhưng xảy ra chuyện như vậy cũng phải chấp nhận thôi, huống chi người ta còn cho người mang thuốc đến, chả phải là muốn xảy ra chuyện gì sao.


      Tư Mộ đem túi giấy để giữa khe hẹp của ghế dựa, lúc này mới chút an tâm sợ người khác cầm nhầm.


      Bữa ăn bắt đầu, Tư Mộ vì hợp khẩu vị lại thêm lo lắng nên chỉ ăn chút các món trước mặt, thầm nghĩ có khi mồ hôi lạnh toát ở sau lung làm ướt túi giấy rồi.


      Liếc mắt nhìn Ngôn Mặc Bạch, thầm than vị thiếu gia này, ăn có bữa cơm mà thôi, cần gì bày ra bộ dáng ưu nhã chậm rãi như vậy, ăn nhanh nhanh chút nghẹn chết sao?.
      KisaragiYue, dungggKem Đá thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 27: nghênh tiếp ta, dụ dỗ mê hoặc ta.

      bửa cơm ăn gần nữa giờ đồng hồ.

      Tư Mộ dùng bộ dạng oán hận ánh mắt “sắc bén” nhìn người đàn ông kia tao nhã dùng cơm, trong lòng khinh bỉ trăm ngàn lần.

      Người này có phải là mèo biến thành ? Làm sao mà ăn cả nửa giờ đồng hồ, cũng còn thấy ăn thứ gì.

      Tư Mộ sợ ánh mắt của mình bị đối phương nhìn thấy, nên chỉ len lén nhìn, len lén oán thầm ta trong lòng.

      vất vả đợi đến khi Ngôn Mặc Bạch buông đủa xuống, phản ứng đầu tiên của Tư Mộ chính là đứng lên, lao ra ngoài ngay.

      Nhưng Tư Mộ mới chỉ nghĩ như vậy, bên kia Mặc Bạch tao nhã cầm lấy khăn lau miệng, còn bảo với người phục vụ đứng phía sau: ”Có thể mang đồ ngọt lên ¬¬¬¬¬-----“

      Những lời này giống như sấm sét giữa trời quang hung hăn hướng Tư Mộ mà đánh, đầu chợt thất rất đau.

      Tư Mộ tức giận mở to mắt, giận hết sức nghĩ muốn lật bàn.

      Nhưng lại sợ khí thế của Ngôn Thiếu, chỉ yếu ớt : ”A, cái này, tôi thấy món điểm tâm ngọt và những cái khác cũng cần lên. Tất cả mọi người ăn như vậy là no rồi, đoán là thể ăn thêm nữa rồi. Mang lên là lãng phí.” Vì mong tìm được quân đồng minh, Tư Mộ đồng thời lôi kéo Vưu Ngư vào,”Vưu Ngư, con có phải cũng ăn vô nữa rồi đúng ?”

      Vưu Ngư nhìn Tư Mộ chút, rồi lại nhìn mẹ của minh, sau có lặng yên : ”Ách, hẳn là --- là ăn vô ----nha?

      Tốt lắm, ra còn có thể nuốt trôi thêm ít, mấu chốt là muốn biết sau khi ăn xong thức
      [​IMG]
      KisaragiYue, Kem Đádunggg thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :