1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hào môn quyền thế : Ngôn thiếu cưng chiều vợ - Lương Thần Nhất Dạ (135/210)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 170: Sao kháng cự được? ( nhộn nhạo )

      Nhóc con kia hai mắt sáng lên, hai tay càng vỗ hăng say, miệng y y nha nha còn chậc chậc giọt nước miếng.

      Ngôn Mặc Bạch vô cùng ghét bỏ cau mày, nghĩ thầm chẳng lẽ tính cách con trai hoàn toàn giống mình? Dù là chỉ chút!

      Trước kia Ngôn Mặc Bạch bài trừ phụ nữ, mãi cho đến gặp được Tư Mộ, mới bắt đầu cùng tiếp xúc, cả thể xác lẫn tinh thần.

      Nhóc con này khi ở cùng người nhà vui vui mừng mừng, nhưng khi ra ngoài, khuôn mặt hoàn toàn lộ vẻ gì, phụng phịu giống như ông cụ non.

      Đây phải là kế thừa từ Ngôn Mặc Bạch sao? Cho nên nhóc phải nên ghét bỏ bé chứ, đến khi sinh mệnh bé kia xuất mới đúng?

      Trừ phi nhóc con này nhận định bé kia là con bảo bối nhà đại ca .

      Thế nhưng chỉ mới là đứa bé ngay cả ý trí còn chưa chính chắn làm sao có thể nhận định người con chứ?

      Ngôn Mặc Bạch càng muốn dỗ con ngủ, nhóc con kia càng cười vui vẻ, Ngôn Mặc Bạch tức giận đến mức nghiến răng trừng nhóc.

      Tư Mộ vào trong phòng tắm hơn mười phút rồi, có nghe được tiếng nước chảy, đại khái là nằm trong bồn tắm.

      Chỉ cần nghĩ đến vợ của nằm trong bồn tắm, da thịt trắng nõn trơn mềm đều thấm trong nước, máu nóng trong thân thể của liền làn ra toàn thân, máu nóng sục sôi, hận thể lập tức xông vào trong phòng tắm, rồi nhảy vào trong bồn tắm ôm cùng tắm.

      Nhưng mà trước mắt là đôi mắt đen lúng liếng của con trai nhìn chằm chằm, đôi mắt to trong suốt sáng ngời, tinh khiết, vui vẻ... Ngôn Mặc Bạch nỗ lực nhắm mắt lại, cố gắng quên hình ảnh trong đầu, trước hết phải dỗ nhóc con này ngủ rồi mới có thể làm việc.

      ngồi chồm hổm ở bên giường nên chân hơi tê, nhưng mà nhóc con này lại vẫn vui vẻ như, thậm chí đôi mắt còn sáng ngời chói mắt hơn so với vừa rồi.

      "Tiểu Tổ Tông, con nhanh ngủ được ? Con muốn ép ba quỳ xuống xin con sao?" Ngôn Mặc Bạch vừa vừa mới chuẩn bị đứng lên, kết quả đùi tê rần, suýt chút nữa cả người quỳ xuống đất. Nhóc con kia cho rằng ba đùa với mình, rất phối hợp bật cười to, vì vậy chỉ có thể giận giữ nhìn con chằm chằm, kìm nén cảm xúc, cắn răng từng chữ.

      phải là muốn quỳ chứ?

      Đẫ qua nửa tiếng, Ngôn Mặc Bạch làm tất cả mọi thứ mà có thể làm được, nhưng nhóc con này nể mặt chút nào, vẫn ngủ?

      Bây giờ hết cách!

      Lúc Tư Mộ ra khỏi phòng tắm, kéo kéo váy ngủ của mình, vẻ mặt được tự nhiên.

      Lúc lấy áo ngủ, hề phát cái mình cầm là váy ngủ, ngắn như vậy... Mỏng như lụa.

      ràng có mang váy ngủ như vậy đến.

      Chắc do Diêu Dao mới mua trong của hàng bán nội y sexy.

      Tư Mộ nhớ bản thân có bộ áo ngủ, hoa văn và màu sắc giống cái này như đúc, nhưng cái đó thiết kế được rất bảo thủ, sao có thể trở thành sexy như thế này chứ?

      Lúc lấy đồ tắm hoàn toàn để ý, chỉ tùy tiện cầm bộ. Đợi đến lúc mặc đồ, mới phát điều này.

      Khăn tắm cũng có, chỉ có cái khăn lông, nhưng mà nó rất có thể che được gì chứ?

      Đáng lẽ muốn gọi Ngôn Mặc Bạch tìm đồ đồ ngủ khác trong rương hành lý để thay, nhưng nghĩ con trai ngủ, nếu gọi to con trai giật mình thức giấc. Ngẫm lại mặc cái này , dù sao ở đây cũng chỉ có Ngôn Mặc Bạch, thân thể của mình nhìn thấy ngàn vạn lần rồi, cũng phải chuyện gì mới.

      Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng lúc chân chính bước ra, vẫn cảm thấy rất ngượng ngùng đem hai tay che trước ngực, tận lực co người, mở nhje của phòng tắm bước ra ngoài, muốn tận dụng khi Ngôn Mặc Bạch chú ý, thay quần áo.

      Ai ngờ vừa ra, cục cưng chẳng những ngủ, ngược lại hết sức có tinh thần, tinh mắt phát mẹ, vỗ tay hướng về phía mẹ y y nha nha hưng phấn kêu.

      Chắc chắn Ngôn Mặc Bạch sớm chú ý tới ! Tư Mộ nghĩ thầm, mặt đỏ bừng, cũng cảm thấy hết sức được tự nhiên, hình như có ánh mắt luôn nhìn chằm chằm vào mình, biết đó là ánh mắt của Ngôn Mặc Bạch.

      "Tại sao cục cưng còn chưa ngủ a?" Tư Mộ miễn cưỡng giả bộ như có chuyện gì xảy ra hỏi. Đôi mắt vừa nhìn lên, đối mặt với tầm mắt nóng bỏng của Ngôn Mặc Bạch, lập tức khép hờ mắt tránh tầm mắt của .

      Ngôn Mặc Bạch cũng cảm thấy khó chịu, đơn giản chỉ liếc cái, liền giống như con ngựa hoang nóng nảy, thoát khỏi dây cương, nổi điên chạy lung tung.

      Cuống họng khô khốc, yết hầu liên xuống ngừng, đôi mắt sáng quắc dính người , rời.

      "Chờ em..." Ngôn Mặc Bạch ra, xong mới biết được bà xã nhà mình hỏi bảo bảo, đột nhiên cười ngốc nghếch.

      Ngôn Mặc Bạch ngây ngốc nhìn Tư Mộ, mà bạn Ngôn Dự nằm ở giường cũng nhìn mẹ, nỗ lực vươn tay muốn Tư Mộ ôm, thấy mẹ chậm chạp đều để ý đến mình, liền mím môi hừ hừ chuẩn bị khóc lớn.

      Lúc này lý trí của Ngôn Mặc Bạch mới bị con trai của mình kéo lại, cúi đầu nhìn về phía nhóc con giường, nhìn thấy khuôn mặt làm bộ đáng thương, ra vẻ chuẩn bị mở miệng khóc, lập tức Ngôn Mặc Bạch liền giận tái mặt.

      Nhóc con này, ràng sớm nên ngủ, nhưng đến bây giờ vẫn còn vô cùng hưng phấn. Nếu nhóc sớm ngủ, vậy mình có thể vào phòng tắm cùng bà xã tắm uyên ương. Nghĩ đến hình ảnh Tư Mộ tắm, hận thể hóa thành nước ấm, vây quanh toàn thân .

      Tư Mộ thấy con trai chuẩn bị
      [​IMG]
      thienbinh2388 thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chuong 170 tiep

      Lâu Diệc Sâm, Cố Khuynh, Ngôn Mặc Bạch, Lôi Ngạo, Nhậm Phẩm, năm người, đều tự dẫn theo mấy tên thủ hạ, đáp máy bay trực thăng đến địa bàn Tư Khắc Tư.

      Máy bay trực thăng bay ở phía tòa thành của gia tộc Tư Khắc Tư, dùng vệ tinh quét mấy lần, xác định mục tiêu, liền trực tiếp bắn thuốc.

      Những thứ thuốc này có phạm vi sát thương lớn, nhưng phạm vi lực sát thương lại mạnh phi thường. Mọi người dùng vệ tinh tập trung, bắn thuốc ra còn có thể theo dõi mục tiêu.

      Cho nên về cơ bản gia tộc Tư Khắc Tư người đều bị giết chết. Nhưng trong tòa lâu đài này, lại nhìn thấy Alan, điều này làm cho Ngôn Mặc Bạch có chút bực bội.

      Người này giống như con gián, ra ngoại trừ đánh chết mạng ta cũng hơi lớn, về cơ bản có gì có thể làm cho bọn họ để vào mắt, chỉ là ta luôn thỉnh thoảng xuất làm hại bọn họ, cái kia khiến cho Ngôn Mặc Bạch buồn bực muốn bắt được ta. Vốn lần này chính là muốn đem bọn họ nhổ tận gốc, lần vất vả cả đời nhàn nhã, nhưng mà diệt toàn bộ toàn thành của Tư Khắc Tư, đều thấy bóng dáng Alan.

      "Lệ Hỏa, tra được mục tiêu chưa?" Mấy người Lệ Hỏa bị Ngôn Mặc Bạch phái ra, tra tung tích Alan.

      "Nhận được tin tức ta ở trong thành." Lệ Hỏa ở bên kia đáp.

      Ngôn Mặc Bạch nhíu mày, chẳng lẽ Alan biết bọn họ dùng vệ tinh? Cho nên dùng trang bị làm nhiễu vệ tinh, để đến nơi nấp bí mật của mình?

      Lâu Diệc Sâm nghe Ngôn Mặc Bạch báo cáo xong, quả quyết ra lệnh: "Đáp! Chúng ta xuống dưới tòa thành tìm."

      "Ừm, cũng chỉ có biện pháp này!" Cố Khuynh tán thành gật đầu, "Đại ca ngươi ở máy bay chờ chúng ta, chúng ta bốn người xuống chuyến."

      "Cùng xuống dưới. là tới chơi." Lâu Diệc Sâm cũng có ý định nghe theo sắp xếp của Cố Khuynh. Bình thường có rất nhiều vệ sĩ theo
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 171: Tôi kết hôn

      Nghe thấy Lôi Ngạo hỏi như vậy, Tiểu Trang chỉ rũ mắt xuống, hờ hững : " có."

      Lúc ấy Lôi Ngạo đứng hơichút xa, chỉ thấy Tiểu Trang giơ tay cắt cái kia của Alan xuống rồi vung dao cắt vài nhát khi cái đó rơi xuống đất, máu thịt be bét, loáng thoáng nghĩ là chữ, Lôi Ngạo cũng chỉ đoán mà thôi.

      chẳng qua thấy máy bay nhàm chán nên lấy việc đó ra đùa giỡn thôi.

      Tiểu Trang thủ hạ của Ngôn Mặc Bạch, tương đối thành , nếu cậu có, chắc lúc nãy chỉ tiện tay cắt thêm vài nhát nữa thôi, cũng phải là khắc chữ.

      "Hì! Tôi cũng nghĩ cậu biến thái như vậy, tại sao lại khắc chũ lên thứ đó?" Lôi Ngạo huýt sáo, nhìn vẻ mặt hơi cứng của Tiểu, tự nhiên cúi đầu nghịch khẩu súng kiểu mới tay mình.

      Khóe miệng Ngôn Mặc Bạch giật giật, có thâm ý nhìn Tiểu Trang.

      Người khác nhìn thấy, có khả năng bị Tiểu Trang qua mặt, nhưng mà Ngôn Mặc Bạch lại là thấy . lên kéo Tiểu Trang đứng dậy, liền thấy, phía xác thực là có bốn chữ: Ngắn vô năng.

      Khhi đó Ngôn Mặc Bạch nhìn qua, cũng sững sờ.

      Cho dù Alan chết rồi, đến địa ngục đều mang theo câu đó, giống như là nguyền rủa, đời này làm chuyện thất đức như vậy, có lẽ kiếp có báo ứng.

      Ngắn vô năng!

      Ngôn Mặc Bạch nghĩ lại bốn chữ này, đứng dắn mà cảm thấy vui. đúng là trả thù độc nhất. người đàn ông mà phương diện này bị thiếu hụt, chỉ sợ bản thân là người đàn ông, cũng có ý nghĩa?

      Tuyệt kỹ dùng dao của Tiểu là học của Ngôn Mặc Bạch học, khi đó là dạy cậu dùng như thế nào để giết người, sau khi là cắt hoa quả, điêu khắc..., ngờ Tiểu Trang lại áp dụng lên cái đó?

      Tiểu Trang học rồi dùng, Ngôn Mặc Bạch là đại ca cũng biết nên kiêu ngạo, hay nên xấu hỗ.

      Khi trở lại biệt thự của Lâu Diệc Sâm năm người phụ nữ kia cùng người làm nướng thịt trong sân. Hôm nay có gió , mùi đồ nướng theo gió bay xa, mấy người Ngôn Mặc Bạch xuống trực thăng đứng thảm cỏ, trong gió lớn của cánh quạt trực thăng còn có thêm mùi đồ nướng.

      "Ha ha, xem ra chúng ta trở về đúng lúc a!" Nhậm Phẩm bàn đò nướng nhìn cách đó xa, liền bước nhanh hơn.

      Buổi sáng hôm nay ăn chút điểm tâm rồi ra cửa, ở bên ngoài chơi vậy cũng là việc rất mất thể lực, đến bây giờ là giữa trưa, bụng bắt đầu kêu.

      Lôi Ngạo cũng sải bước đuổi theo Nhậm Phẩm, hướng về phía phát ra mùi thơm kêu: "Chị dâu, mọi người nướng bao lâu rồi? Ăn được chưa?"

      "Muốn ăn tự mình động thủ." Ngôn Mặc Bạch ở phía sau hét to tiếng, Lôi Ngạo cùng Nhậm Phẩm sợ tới mức lập tức im lặng, vội vàng quay đầu nhìn ba người mình, sắc mặt người này so với người kia chỉ có kém hơn.

      Lôi Ngạo cùng Nhậm Phẩm vội vàng rụt cổ lại, bước cũng chậm lại.

      Đều tự trách mình đắc ý hí hửng, trong lúc nhất thời đều quên mất ba người đều là thương bà xã, tự nhiên đồng ý cho chị dâu nướng đồ cho hai người ăn.

      Hai người len lén liếc nhau cái, yên lặng thở dài.

      Ai bảo bọn họ có bà xã chứ? Bọn họ cũng muons có bà xã, vừa về đến nhà là có cơm ngon canh nóng mà dùng !

      Lúc trước cảm thấy phụ nữ rất tốt, tiêu diêu tự tại, ba người kia chính là ngu đột xuất mới tìm phụ nữ để chăm sóc.

      Bây giờ mới biết, có người phụ nữ hỏi han ân cần cũng tồi. là có chút ước ao và ghen tị. Mà ngay cả Tiểu Trang cùng Tiểu Cửu đều có phụ nữ làm bạn, bọn họ tự nhận cũng kém Tiểu Trang và Tiểu Cửu? Thậm chí dù là tướng mạo hay thân phận mà , đều hơn Tiểu Trang và Tiểu Cửu; Diêu Dao và Thanh Thần cùng gặp họ ở đám cưới của Ngôn Mặc Bạch, tại sao lúc ấy lại coi trọng hai người bọn họ, ngược lại lại theo Tiểu Trang và Tiểu Cửu chứ?

      Thực nghĩ ra!

      Người mới vừa rồi hai bọn họ trực tiếp chào hỏi là Vưu Ưu, nhưng mà tính tình Lâu Diệc Sâm chỉ lạnh lùng, cho dù trong lòng vui, mặt cũng viết vui, nhưng giống Ngôn Mặc Bạch quát hai người bọn họ, thân là lão đại, sao lại hẹp hòi như vậy a, hơi quá đáng a?

      Nhưng mà Ngôn Mặc Bạch giống, ở trước mặt người ngoài mặc dù lạnh lùng hờ hững, nhưng ở trước mặt em nhà mình, tương đối nóng tính. Cho nên Ngôn Mặc Bạch có hét to như vậy, cũng kì lạ.

      Nhưng mà ở Tư Mộ nghe thấy, lại cảm thấy hơi kinh ngạc.

      Tư Mộ chưa
      [​IMG]
      thienbinh2388 thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :