1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hào môn quyền thế : Ngôn thiếu cưng chiều vợ - Lương Thần Nhất Dạ (135/210)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 160: Chuẩn bị trước khi chiến đấu.

      160.1.

      Editor: Helen Thuong[​IMG]

      Vẻ mặt nhẫn nhịn của Ngôn Mặc Bạch dọa người, nhưng mặt đầy giọt nước, Tư Mộ chỉ cần nghĩ đến mới vừa bị nước tắm bắn vào miệng và mặt, liền nhịn được buồn cười.

      “Bé cũng là con trai của phải sao?” tay Tư Mộ đều là bọt xà phòng, cười chảy cả nước mắt, cũng dám dùng tay lau.

      quan tâm! Ai cho em hôn con mà hôn hả? Nhìn cười nước ngập tràn mắt, Ngôn Mặc Bạch thể ngồi xuống, tay giữ Bảo Bảo, dùng tay sạch lau nước mắt cho . Mặc dù động tác cực kỳ dịu dàng, nhưng lời ra vẫn vô lại như vậy.

      “Sao lại hôn nhiều hơn?” Tư Mộ nhìn vẻ mặt ghen, liền cả gan muốn trêu chọc . “ phải đường về mới hôn sao?”

      Hơn nữa hôn rất nhiều nơi…..

      Nghe như vậy, Ngôn Mặc Bạch liền nghĩ đến hoàn cảnh lúc xe, thân thể lại nóng ran. liếm đôi môi khô, thanh khàn khàn : “Chưa đủ! Tốt, tối nhớ còn phải quay lại nhé!”dđlqd

      đứa bé lớn ngây thơ và tham lam!

      Tư Mộ cúi đầu để ý đến , rất nhanh tắm xong cho bảo bảo, cầm khăn lông lên bọc bé lại, lau khô, từ từ mặc quần áo.

      Ngôn Mặc Bạch nhìn xem, Tư Mộ để giúp tay cầm quần áo, liền giúp tay, để cho lấy bỉm, cũng tiếng nào lấy.

      Sau khi chờ Tư Mộ giúp bảo bảo mặc quần áo tử tế, Ngôn Mặc Bạch liền dựa vào tường bên nhìn .
      Tư Mộ ngẩng đầu, mặt tràn đầy nghi ngờ hỏi: “Sao tắm để ngủ?”

      Mới vừa bị bảo bảo làm ướt khắp người, nãy phải nhảy dựng lên còn gì?

      Bản thân Ngôn Mặc Bạch từ có tính thích sạch , vừa xảy ra chuyện gì vậy?

      Tư Mộ nháy mắt nhìn về phía , thấy Ngôn Mặc Bạch nhún nhún vai cái: “Em dỗ tên nhóc này ngủ, chúng ta cùng nhau tắm rửa.”

      vừa chuẩn bị nước tắm rồi, chính là chờ cùng tắm!

      Tư Mộ hất cái, thầm mắng đầu nh toàn chứa những thứ này.

      Nhưng bảo bảo rất cho mặt mũi, vốn là ban ngày náo ngày, giờ cũng mệt mỏi, uống sữa tươi ấm,, tắm rửa, vừa mặc quần áo tử tế , bảo bảo liền lăn ra ngủ mất.

      Lần đầu tiên Ngôn Mặc Bạch tới con trai ngủ say bên cạnh, bàn tay véo khuôn mặt bé, cười híp mắt khen “Con trai nghe lời.”

      …………….

      Mấy ngày gần đây, hình như Ngôn Mặc Bạch rất bận rộn, phải là bận rộn hơn.

      Mỗi tối tan việc về nhà cũng muộn hơn ba tiếng so với bình thường, thường lúc Ngôn Mặc Bạch về đến nhà thấy Tư Mộ và bảo bảo đều ngủ.

      Ngày đó lúc bảo bảo khóc rống suốt ngày, ông cụ sử dụng hết vốn liếng cũng có cách nào dụ dỗ bé tốt hơn, kết quả lúc Tư Mộ trở về, bảo bảo liền khóc, điều này làm ông cụ khỏi đau lòng. Nhưng cũng chỉ mất có buổi tối, sáng ngày thứ hai, ông cụ cũng coi như có chuyện gì xảy ra, lại theo dụ dỗ bảo bảo.

      Đứa bé như vậy, chuyện gì cũng hiểu, chẳng lẻ ông cũng năm mươi tuổi rồi lại cùng với đứa bé mấy tháng tuổi so đo sao?
      Ông cụ tự suy nghĩ chút lại cảm thấy buồn cười. Nếu chỉ có vậy mà tức đứa bé, chỉ ợ làm mình tức chết, cũng là mình đáng đời.

      Trong phòng làm việc của chủ tịch YT quốc tế tầng cao nhất, Ngôn Mặc Bạch vừa vùi đầu vào công việc, vừa nghe Tiểu Cửu gọi điện tới.

      “Chuyện đưa cậu điều tra như thế nào rồi?” Ngôn Mặc Bạch ký tài liệu, trầm giọng hỏi.

      “Gia tộc kia nghiên cứu lại thuốc tại trung tâm, sản xuất lượng lớn thuốc, tất cả đều xuất khẩu phi pháp sang các nước thế giới.” Tiểu Cửu dừng lại chút, : “Gần đây bọn họ nghiên cứu chế tạo loại nghe là thuốc cải tử hoàn đồng, bắt ít và trẻ em làm thí nghiệm.”

      Vào lúc Tiểu Cửu điều tra, tức giận hận thể qua bên trung tâm nghiên cứu thuốc đó cho ngọn đuốc.

      Vốn nghiên cứu chế thuốc là để chữa bệnh, thế nhưng những người này vì giành lợi ich mà chế thuốc, nhưng lại giết hại phụ nữ, hơn nữa nghe trước đây phần lớn trong số thuốc được sản xuất đều là thuốc cấm.

      Những thuốc này đều được xuất khẩu sang các nước thế giới, biết tạo thành những tệ nạn nào đối với xã hội đây?

      Ngay cả những thứ này mà trà trộn vào xã hội đen, những sát thủ lãnh huyết như bọn cũng cảm thấy những chuyện như vậy đến súc sinh cũng bằng.

      Mâu quang Ngôn Mặc Bạch run lên, giọng càng thê lạnh lẽo mấy phần, hỏi: “Có phải đến gần Thanh Thần chính là muốn nghiên cứu chế tạo loại thuốc này ?”dđlqd


      Ngôn Mặc Bạch biết gia đình Thanh Thần là những thầy thuốc có danh tiếng, đối với việc nghiên cứu chế tạo thuốc có nhiều kinh nghiệm phong phú, chừng có nhiều đột phá tuyệt vời.

      ra là vì vậy, cho nên mới đến tìm Thanh Thần sao?

      “Nghe là muốn lấy bộ phận người An….” Khi lời này, Tiểu Cửu cơ hồ cắn ra nặn từng chữ.

      “Hả?” Ngôn Mặc Bạch có chút kinh
      dunggg thích bài này.

    2. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      160.2

      Editor: Helen Thuong

      Mặt Lâu Diệc Sâm lạnh lùng đến, cúi người ôm lấy Vưu Ngư, đối với Vưu Ưu chơi xúc xắc đặt lớn , giọng : “Đừng chơi nữa, chúng ta trở về thôi!”

      Vưu Ưu hưng phấn vì thắng cược, mới nghe thấy giọng lạnh lùng quen thuộc phía sau, liền lập tức quay đầu lại, đợi thấy sắc mặt cũng nhíu mày kinh ngạc.[​IMG]

      “Sao lại tới đây? phải bảo có việc cần xử lý sao? Xử lý nhanh như vậy sao?” Vưu Ưu vừa nhìn tình hình bàn bạc, vừa hỏi Lâu Diệc Sâm sau lưng.

      “Còn chưa xong. Trước tiên về !” Lâu Diệc Sâm cũng nhiều lời, mím môi, tay ôm con , tay cầm tay , nắm trong lòng bàn tay mình.

      “Hoan hô! Lại thắng nữa rồi! Vưu Ngư thấy mẹ lại thắng, khỏi kích động hoan hô lên, nếu phải được cha ôm, chừng nhảy lên xoay vòng mấy cái mới được.

      Vưu Ưu muốn tiếp tục chơi, nhưng nhìn sắc mặc Lâu Diệc Sâm tốt lắm, liền lập tức thu tay lại.

      tay Lâu Diệc Sâm ôm Vưu Ưu, tay dắt tay ra khỏi sòng bạc, phía sau có tám vệ sĩ theo, bây giờ chỉ để hai người bảo vệ, còn lại đều ở phía sau ngăn cản.

      nhà ba người lên xe, Lâu Diệc Sâm hỏi Vưu Ưu: “Em muốn ở lại chỗ này chơi mấy ngày?”

      Vưu Ưu kinh ngạc nghiêng đầu nhìn , trong mắt tràn đầy vẻ hiểu: “ phải rất bận sao? Nhưng có thời gian ở lại chơi mấy ngày vậy?”

      Vì lần này có việc cần xử lý, hai mẹ con theo đến đây đều tự mình chơi, căn bản có thời gian cùng. Bây giờ hỏi vậy, giống như là chuẩn bị thời gian dành cho hai mẹ con .

      Lâu Diệc Sâm vẫn luôn dắt tay , lúc này nhàng nắm lấy bàn tay mềm mại của trong lòng bàn tay mình, cười: “Thời gian là do mình đưa ra, công việc vĩnh viễn là bân mãi xong. Lão Tam mấy ngày nữa qua đây.”

      vẫn luôn rất bận, hiếm khi có thời gian dành cho , trong lòng phải áy náy. Nhưng bây giờ chỉ cần vui vẻ, coi như có bận rộn hơn cũng sao cả.

      Quả nhiên, Vưu Ưu và Vưu Ngư nghe tin, cũng muốn nhảy lên hai cái vì vui mừng.

      Cũng lâu Vưu Ưu gặp Tư Mộ rồi, Vưu Ưu đặc biệt nhở đến Ngôn Bảo Bảo, vì vậy hai mẹ con liền nhìn nhau cười tiếng, miệng đồng thanh : “Chúng ta phải ở đây chơi thêm vài ngày nữa.”

      Đối mặt với lớn, , hai khuôn mặt xinh đẹp ngọt ngào giống nhau, hai bảo bối quan trọng nhất trong sinh mệnh của , giờ phút này họ cười híp mắt, sâu trong lòng Lâu Diệc Sâm cũng thấy ấm áp.

      …………….

      Bên này Ngôn Mặc Bạch giải quyết được vấn đề, nhưng trong lòng cũng thấy nhõm hơn chút nào, bởi vì còn vấn đề khó khăn hơn đợi .

      Sau khi cúp điện thoại, liền bắt đầu gọi cho Cố Khuynh, thương lượng hướng giải quyết, tranh thủ giải quyết luôn lần vấn đề khó khăn này, càng kéo dài càng bất lợi lớn.

      “Cậu bây giờ gia tộc Tư Khắc Tư chuẩn bị tham gia vào sao?” Cố Khuynh nghe Ngôn Mặc Bạch , nghe được do Tiểu Cửu điều tra, hỏi lại.

      Gia tộc Alan chính là gia tốc Tư Khắc Tư, là gia tộc khổng lồ, hơn nữa thành viên gia đình rất phức tạp. Nếu gia tộc Tư Khắc Tư tham gia vào, chuyện kia tưởng tượng khó thực như thế nào, càng nghĩ đến việc giải quyết được Alan.

      phải chuẩn bị tham dự, mà đó vốn chính là chuyện của gia tộc. Trước đây Alan thất bại mấy lần, khẳng định những người đó ngồi yên, nên ra tay. Người nhập cảnh, nhưng được che dấu vô cùng tốt, thực tế chúng ta cũng tra được tình huống cặn kẽ của bọn họ.” Ngôn Mặc Bạch có chút nhức đầu, vuốt mi mắt.

      Cố Khuynh cũng tức giận tái mặt: “Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì?”


      Mọi người nhập cảnh rồi, tình báo cũng tra được, điều này lên họ khó đối phó đến như thế nào? Chẳng lẽ chỉ có thể ở trong nhà chờ những người đó đến đánh mình, mới có thể đánh lại sao?dđlqđ

      “Cố gắng điều tra tin tức về những người đó! Tiếp theo phải tăng cường đề phòng, để tránh bị đánh lén.” Ngôn Mặc Bạch như vậy là muốn Cố Khuynh đưa thêm người tới, người của đủ.

      Lần trước Cố Khuynh chỉ mang năm sáu người tùy thân bên người mà thôi, có thể thấy được Cố Khuynh luôn dựa vào số người Ngôn Mặc Bạch bên này, hoàn toàn cố hết sức.

      Bởi vì người của Cố Khuynh được ưu tiên sắp xếp vào việc khác, nếu Ngôn MẶc Bạch có thế đối phó được cũng cần ra tay rồi.

      Ngôn Mặc Bạch cũng biết Cố Khuynh có ý định này, để ý chuyện lần này khó giải quyết, nếu có đủ người, đến lúc đó cũng biết có giải quyết được hết đám người do trưởng bối gia tộc Tư Khắc Tư phái tới .

      Lo lắng Cố Khuynh chịu đưa người tới đây, Ngôn Mặc Bạch lại hút thêm điếu thuốc hết : “Gia tộc Tư Khắc Tư có trung tâm nghiên cứu thuốc tại Las Vegas, sản xuất rất nhiều thuốc cấm, còn xuất khẩu bất hợp pháp sang các nước thế giới. Mà bọn họ bắt Thanh Thần, chính là lấy máu trinh, nhiên cứu chế tạo cái gọi là thuốc cải tử….”

      Mọi chuyện Ngôn Mặc Bạch quyết rồi, Cố Khuynh sao lại hiểu dạo lý chứ? Lúc này ngồi ghế salon uống trà liền nhận được điện thoại của Ngôn Mặc Bạch gọi tới, nhưng lúc nghe đến đây, ly trà gốm trong tay bị bóp nát.

      Ngôn Mặc Bạch thấy đám lửa này cháy lên, liền cúp điện thoại ngay lập tức.Tin tưởng với tình cảm của Cố Khuynh dành cho Sở Kỳ, khẳng định hận cắt những người trong gia tộc Tư Khắc Tư ra thành tám khúc.

      Buổi tối Ngôn Mặc Bạch xuống hẹn An Đông và An Lợi, chờ mấy sát thủ đứng đầu thế giới tới phòng bao tại Thu Ý ăn cơm.

      Quả nhiên hai người mới gia nhập vào tốp 10 sát thủ đến, ước chừng bị Alan thu mua. Như vậy bọn họ chắc chắn tìm cơ hội ra tay với Thanh Thần.

      “Các em.” Chờ người bàn ăn uống sắp no, Ngôn Mặcc Bạch bảo: “Lần này nhiệm vụ của mọi người bị hủy bỏ, nhưng tiền thiếu của mọi người. Nếu như mọi người đồng ý, vậy tôi cũng dùng số tiền như vậy muốn mọi người giúp tôi lần.”

      Mấy người bàn trầm mặc, bọn họ biết nếu đồng ý, vậy đồng nghĩa với việc em tương tàn. Lão Ngũ và Lão Lục nếu bỏ nhiệm vụ, tất yếu cùng Alan đối phó với Ngôn Mặc Bạch.

      Mặc dù mọi người cùng hai người kia phải con đường, nhưng cùng đến, nếu việc truyền , e rằng bị mọi người cười chết.

      Ngôn Mặc Bạch lạnh lùng nhìn khắp người bàn, sau đó dừng lại người An Đông và An Lợi. Lúc này Ngôn Mặc Bạch cũng
      dungggthienbinh2388 thích bài này.

    3. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 161. Mối nguy hiểm đến gần.

      161.1

      Editor: Helen Thuong

      Vào ngày, thành phố bóng mây, bầu trời rất đẹp, ở đây vào mùa xuân thường nhiều mưa, khó có thể có thời tiết đẹp rồi.

      Thanh Thần biết tình trạng của mình mấy lạc quan, liền cũng ít ra ngoài.

      ở nhà là đứa bé vô cùng hiểu chuyện, nhưng có số chuyện lại vô cùng quật cường, kiên trì, đó chính là muốn dọn ra ngoài ở.

      với mọi người trong nhà là bồi dưỡng năng lực độc lập, thực ra là muốn liên lụy đến mọi người trong nhà, như vậy bọn Tiểu Cửu cũng dễ dàng bảo vệ .

      Ba mẹ Thanh Thần vui chút nào, nhưng con rất ít khi nghe lời của bọn họ, nhưng lần này lại kiên trì như vậy, bọn họ chỉ có duy nhất con liền miễn cưỡng đồng ý.

      Thanh Thần nghĩ muốn thuê phòng mà thôi, nhưng cha mẹ An gia thương con , liền đặt cọc tiền mua căn hộ chung cư sang trọng hai phóng đưa cho . An gia là gia đình nhà thuốc lớn, bệnh viện tư nhân lớn nhất chính là An gia, bọn họ rất vui mừng tốn chút tiền lẻ này vì con .

      Hôm nay ông cụ An gia gọi điện cho Thanh Thần, bảo buổi trưa về nhà cùng ăn bữa cơm.

      Thanh Thần căn bản biết trong lòng ông cụ tính toán, cho rằng mấy hôm nay ông cụ thấy nên nhớ , lúc này gọi cho ra ngoài, đơn thuần chỉ là ông cháu gặp nhau mà thôi.

      cũng biết trong khoảng thời gian này quan tâm đến người nhà, trong lòng cũng có chút áy náy, sau khi nhận được điện thoại, cùng với Tiểu Trang hôm nay bảo vệ bàn bạc, hỏi có thể được hay .

      Tiểu Trang trố mắt chút, có chút mơ màng : “Nếu ông cụ muốn cùng ra ngoài ăn cơm, vậy !” xong trong đầu như hiểu ra điều gì, mới lấy điện thaoij ra : “Ách, trước tiên để tôi hỏi đại ca xem.”

      Hai ngày này, đại ca cũng với , phải tăng cường canh gác, hơn nữa phát hình như có người nấp bên cạnh, có thể hiểu bây giờ là trước cơn bảo, những người đó có thể chớp thời cơ, cũng dám qua loa, nên gọi điện xin phép chút tốt hơn.

      Lúc Ngôn Mặc Bạch nhận được điện thoại, trầm ngâm suy nghĩ chút, rồi bảo Tiểu Trang đưa người .

      Nếu địch trong tối, ta ngoài sáng, bây giờ Thanh Thần ra ngoài, nghi ngờ gì nữa chính là lấy bản thân làm mồi nhữ, dẫn những người đó ra ngoài.

      Hai ngày nay tin tức tình báo rất ít, vẫn tra ra được tin tức kỹ lưỡng hơn. Cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng, mà bây giờ bọn họ ngay cả đối phương còn thấy, vậy chỉ còn cách tăng cường thực lực của bản thân.

      Cố Khuynh phái mấy tinh tới đây, cộng thêm Ngôn Mặc Bạch có thể sử dụng cao nhất tất cả chừng có trăm người. Nhìn như rất nhiều người, nhưng khi phân nhiệm vụ cũng chỉ miễn cưỡng được coi là đủ.

      Nếu như lần này Thanh Thần có thể dẫn những người đó ra ngoài, bọn họ cũng cần phải phân tán người ra ngoài, tập trung sức lực đối phó với người của lão là được.

      Lúc Ngôn Mặc Bạch đồng ý bảo Tiểu Trang đưa người , cũng sớm bảo Tiểu Cửu xem xét chỗ ông cụ họ An đặt cơm, xem tình huống nơi đó.

      Vậy mà chưa được lát Tiểu Cửu cho Ngôn Mặc Bạch câu trả lời, Tiểu Cửu : “Đại ca, ông cụ nhà họ An hình như đơn thuần cùng Thanh Thần ăn cơm, mà là sắp xếp xem mắt.”

      Ngôn Mặc Bạch ngẩn người kinh ngạc, nghĩ cũng đúng ông cụ nhà họ An lo lắng hôn nhân đại cho Thanh Thần, lúc này sắp xếp xem mắt , chắc do Thanh Thần muốn, cũng chỉ có thể dùng phương pháp để lừa ra ngoài.

      Thanh Thần và vợ mình là chị em tốt, nếu biết Thanh Thần có chuyện xem mắt, nhất định Tư Mộ vô cùng quan tâm.

      Ngôn Mặc Bạch liền hỏi thêm câu: “Biết đối phương là ai ?”

      “Hình như là con trai thứ hai nhà thị trưởng.” Tiểu Cửu trả lời.

      tới đó mới biết, ông cụ nhà họ An đến trước chồng trung niên, nhìn có chút quen mặt, nghĩ lâu mới nhớ đây là thị trưởng Quân cùng vợ của ông.

      Tiểu Cửu đến gần nghe lén được nội dung chuyện của bọn họ, mới biết đây là bữa tiệc cầu thân, vừa đến đó chưa được phút thấy Quân Đình đến.

      Ngôn Mặc Bạch nghe thấy lông mày liền dựng lên, trong lòng vô cùng ngạc nhiên.

      Con trai thứ hai nhà thị trưởng, phải là Quân Đình sao?

      Vào ngày kết hôn gặp qua lần, ngày đó Quân Đình theo Tư Mộ chơi đùa ở Yên Hoa, dù lúc đó có hai đứa trẻ nữa nhưng mà nhìn cảnh tượng như vậy trong mắt Ngôn Mặc Bạch tràn đầy lửa giận.

      Lần sau chính là gặp tại phòng cà phê, mặc dù lúc đó Quân Đình bị đánh cho sưng mặt mũi, máu me khắp người nằm mặt đất dậy nổi, nhưng Ngôn Mặc Bạch biết ta là vì Tư Mộ mới can thiệp vào dẫn đến gặp phen như vậy.

      Quân Đình đối với Tư Mộ tâm tư ràng như vậy, Ngôn Mặc Bạch sao nhìn ra. cách nào vui vẻ được khi Tư Mộ và Quân Đình có chút liên quan, về phần ta vì bảo vệ Tư mộ mà bị đánh thảm hại lần, coi như Ngôn Mặc Bạch thiếu ta chút nhân tình, cũng bồi thường ở các phương diện khác cho Quân thị trưởng.

      Nhưng ta lại muốn cùng Thanh Thần xem mắt, nếu thành công, vậy sau này Quân Đình và Tư Mộ có nhiều cơ hội gặp mặt. Chồng của chị em tốt, chị em các
      [​IMG] ngồi cùng bàn còn có cặp vợ gôn
      dungggthienbinh2388 thích bài này.

    4. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      161.2

      Editor: Helen Thuong

      Cùng sao?

      phải là vẫn quấn lấy thả, muốn ép chết sao?

      Tiểu Trang trầm mặt lời nào khởi động xe, đạp cần ga trực tiếp đụng xe Alan lui ra ngoài xa mấy mét, sau đó nhân cơ hội đánh tay lái, lái xe .

      Dĩ nhiên Tiểu Trang biết bọn họ trong miệng Alan là ai, trước đó bọn họ cũng chuẩn bị xong, kiêng kị những người đó, thậm chí muốn lần hành động tiêu diệt chừa mống.

      Nhưng mà nghĩ đến lời của Alan, Tiểu Trang lại cảm thấy vô cùng buồn cười.

      là người làm tổn thương Thanh Thần, hại thảm nhất, nhưng bây giờ lại đến đây bày ra bộ mặt “ theo tôi, tôi cứu ” cho ai nhìn đây?

      Nếu như phải vì che chở bảo vệ cho Thanh Thần, chỉ sợ đánh cho tên chó khốn kiếp kia đến chết.

      Lúc Alan hướng Thanh Thần kêu lên, mặc dù khoảng cách hơi xa, lại qua cửa kính xe, nhìn mặt của Thanh Thần thế nhưng cảm nhận được từ trong xe phẫn hận bi thương.

      Bị đụng chút, tinh thần ổn định lại Alan lập tức lái ô tô đuổi theo, lại bị người của ngôn Mặc Bạch phía sau phái tới ngăn lại. Vì vậy Tiểu Trang và Thanh thần mới an toàn đến đúng gờ cơm.
      Trong tiệm cơm, mấy người hoàn toàn biết bên ngoài sống chết dây dưa.

      Thị trưởng Quân chuyện cùng ông cụ An, hai người trò chuyện vô cùng ăn ý, cho nên nhân vật chính là Quân Đình mặt lạnh nhạt phối hợp cũng phát ra.

      Hai người cười híp mắt sắp đặt cho cặp nam nữ trẻ tuổi xem mặt chuẩn bị cho tương lai, thậm chí kết hôn bao lâu sinh con, lấy tên là gì, cũng nghĩ xong rồi.

      Quân Đình ở bên nghe được thi thoảng cau mày, nhưng hôm nay ăn mặc cùng cử chỉ hoàn toàn khác với phong cách trước đây. muốn gặp cháu viện trưởng An, trong lòng có người, nhưng người kia có gia đình hạnh phúc….

      Vì vậy Quân Đình hôm nay đến đây chính là phá hư hình tượng của mình.

      giả bộ tùy ý nhàn nhã, ở bàn cơm lúc ngồi còn châm điếu thuốc, ti thoảng lại gọi điện thoại, nội dung trò chuyện đơn giản chỉ là giống như tên hoa tâm chuyên lừa gạt con ngu ngốc.

      Ông cụ An nhìn hành động cũng như cử chỉ của Quân Đình, chút phản ứng cũng có. Ngược lại vợ của thị trưởng ở bên thi thoảng quan sát con trai, sau đó liền cười nhạo.

      Con trai của mình ngây thơ, liền ra chiêu như vậy, cho rằng hai vị ngồi đây kém thông minh sao để mặc cho lừa gạt?

      Thị trưởng Quân cùng ông cụ An hàn huyên tới về sau đứa trẻ đến nước nào du học, điện thoại của ông vang lên.

      “Thị trưởng Quân, ngài khỏe chứ? Tôi nhận được tin tình báo lần đó cục trưởng Mạc sợ mấy người ngoại quốc tìm tới báo thù. Ngày đó chuyện liên lụy đến quý công tử, tôi cũng nghĩ đến, nhưng chuyện xảy ra. Bây giờ những người đó hướng đến chỗ khách sạn các ông, có thể để món nợ này đầu ngài. Ông xem, hay ông có thể về nhà được ?

      Thị trưởng Quân cau mày nhận điện thoại, đây là điện thoại cá nhân, số điện thoại lạ gọi tới, ông do dự muốn nghe hay , nên nhanh tay quyết định nghe. Nhưng giọng đầu kia điện thoại khá quen thuộc, đánh giá nửa ngày, chờ nghe nội dung trong điện thoại thị trưởng Quân có thể đoán được người gọi điện đến là Ngôn Mặc Bạch.

      Vốn cho là cuộc gọi điện này là do người nhà cùng với bạn bè biết,nhưng người điện đén sao lại là Ngôn Mặc Bạch? Chỉ là nếu là Ngôn Mặc Bạch, lấy số điện thoại đối với , quả dễ như trở bàn tay.

      Tay thị trưởng Quân để đùi dần thu hẹp, nắm tay thành quyền, nhưng giọng vô cùng lạnh nhạt nhưng tỉnh táo, hỏi: “Những người đó bao lâu đến?”

      “20 phút.” Bên kia điện thoại Ngôn Mặc Bạch nâng khóe môi.

      Sau khi nghe xong thị trưởng Quân lập tức cúp điện thoại, đứng dậy gọi cho cục trưởng Mạc, để cho ông ta phái người đến đây.

      Ông đương nhiên biết chuyện này có liên quan rất lớn đến Ngôn Mặc Bạch, nhưng bây giờ phải là thời điểm tra hỏi, trước qua khó khăn này rồi . Ông cũng biết Ngôn Mặc Bạch dã chủ động cho người nấp xung quanh, bằng cũng đặc biệt gọi điện thoại cho ông.

      Biết Ngôn Mặc Bạch lợi dụng ông, nhưng thị trưởng Quân cũng dám nhiều.

      phải ai cũng có thể đắc tội với thái tử nhà họ Ngôn.

      Quan hệ giữa cục trưởng Mạc và thị trưởng Quân vốn thân thiết, hơn nữa còn liên quan đến kiện bạo lực nghiêm trọng lần trước nên ông vừa nhận được điện thoại lập tức phải cảnh sát đến.

      Thị trưởng Quân chuyện điện thoại xong trở về chỗ ngồi, mặt ràng còn cười vui như lúc trước nữa.

      Ông cụ An quan tâm hỏi câu, ông chỉ chuyện làm ăn, có gì. Ông cụ cũng chỉ chuyện cũng hỏi nhiều. Dù sao cũng là chuyện quốc gia đại , sao có thể lấy ra để bàn luận đây?

      Ngược lại Quân Đình thấy sắc mặt tốt lắm của cha mình, trong lòng có chút buồn bực.

      Bọn họ ngồi chờ ở chỗ này chuyện, Thanh Thần cùng Tiểu Trang liền vào. Sau lưng cách đó xa cũng có vài người vào cùng, mặc dù diện mạo của mọi người đều bình thường, nhưng sau khi những người này đến, mặt thị trưởng Quân trông khá nặng nề.

      Những người này nhìn xuất chúng, cũng tầm thường nhưng lại cảm thấy phải những người đơn giản.
      Nghĩ tới cuộc điện thoại của Ngôn Mặc Bạch, khuôn mặt thị trưởng Quân tối mấy phần.

      Thời điểm ông cụ An thấy Thanh Thần, chỉ thấy người theo phía sau cháu quý của mình, vẻ mặt ông cụ vô cùng đặc sắc, biết hình dung thế nào cho tốt.

      “Thần Thần, bên này!” Ông cụ An lo lắng cháu mình thấy bọn họ liền giơ tay kêu tiếng.

      Thanh Thần nghe được giọng của ông cụ, mừng rỡ chuẩn bị chạy qua, ôm ông cụ cái, liền phát ngồi cùng ông cụ còn có người khác.

      Lúc quan sát những người đó, [​IMG]
      thienbinh2388 thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương162. Ngôn Mặc Bạch lãng mạn

      162.1.


      Editor: Helen Thuong

      Ông cụ An và cháu quý của mình dựng râu, trợn mắt, chủ đề thảo luận là chuyện kết hôn của Thanh Thần, muốn người đàn ông đó đến ở rể.

      Tiểu Trang đứng cách Thanh Thần năm mét, chuyện điện thoại với Ngôn Mặc Bạch.

      Tiểu Trang bị dọa sợ toát mồ hôi liên tục khi nghe điệu cười lạnh bên kia của Ngôn Mặc Bạch, vất vả mới cúp được điện thoại xoay người lại thấy phục vụ bưng đĩa thức ăn lên bàn.

      Lúc mới chọn thức ăn, Tiểu Trang có nghe qua tên các món, cho nên đây phải món họ gọi.

      Trong lòng Tiểu Trang chợt lạnh, mắt híp lại nghiêm túc nhìn, dĩa thức ăn phục vụ giấu khẩu súng. trách nhìn người phục vụ bưng chén đĩa cảm thấy kỳ quái.

      Người đó đến càng gần Thanh Thần, Tiểu Trang buộc mình phải tỉnh táo, bật máy truyền tin tai, lập tức kết nối với Ngôn Mặc Bạch, giọng : “Đại ca, phòng ăn có mai phục.” Sau đó thân hình như ma quỷ, tiếng động nhanh chóng đến phía sau người kia.

      Lần này gia tộc Tư Khắc Tư phái người đến, tất cả đều là những tinh , cho nên khi Tiểu Trang đến gần cũng phát , lúc Tiểu Trang móc súng chĩa vào , cũng nhanh tay lấy súng đĩa nhắm vào Thanh Thần.

      Tiểu Trang biết người này giết Thanh Thần, bởi vì bọn họ nhất định phải bắt sống, nếu giết chết người khi đến Las Vegas cũng có tác dụng. Nhưng nếu lấy an nguy của ông cụ An ra uy hiếp, đến lúc đó chuyện rất khó giải quyết.

      Khong biết ung quang nấp bao nhiêu người, Tiểu Trang vốn muốn khống chế được , nghĩ người này phản ứng nhanh như vậy, bản lĩnh cũng rất tốt.

      Tiểu Trang rút súng chĩa sau lưng, đúng nơi trái tim. Súng này có lực sát thương cực lớn, nếu bị bắn, đạn nhất định xuyên thấu tim, bay ra ngoài.dien dan le quy don


      Mà súng của người kia cũng được cải tạo, chỉ cần liếc mắt nhìn Tiểu Trang cũng biết lực sát thương so với súng của cũng chỉ có cao hơn chứ thấp hơn.

      Ông cụ An bị dọa sợ ngã ghế, nếu là trước kia bị bệnh, nhất định bị dọa sợ tái phát bệnh.

      Mà sắc mặt Thanh Thần trắng bệch, trong mắt tràn đầy sợ hãi và hoảng loạn muốn che giấu tầng hơi nước, nhưng vẫn giấu được.

      Sắc mặt Tiểu Trang hung dữ, giọng lạnh lùng:”Cất súng !” Những lời này được nặn ra từng chữ qua kẻ răng.

      Người nọ hoàn toàn bất động, súng vẫn như cũ hướng về phía Thanh Thần, giọng của lạnh lùng tia nhiệt độ: “Tôi cất súng trừ khi ấy theo tôi.”

      Dừng chút, giọng lạnh lùng mang theo vài phần châm biếm: “Cậu cảm thấy chỉ cần dựa vào mình cậu, có thể cứu được hai người bọn họ sao? Hừ chớ có dại dột, bản thân mình còn khó bảo toàn!”

      Người này tiếng khá cứng ngắc, lại có gương mặt của Phương Đông. Chính vì diện mạo như vậy mới tránh khỏi nhiều cặp mắt như vậy, khi đến giờ cơm mặc đồng phục người phục vụ cũng có người sinh nghi.

      Tiểu Trang biết thành thạo tám loại ngoại ngữ, hàng năm đều khắp nơi thế giới, chỉ là ở Mỹ dạo chơi thời gian tương đối dài, tiếng thông thạo. Tiểu Trang dùng đôi môi mỏng tiếng thuần túy: “Tôi ghét nhất là bị người khác uy hiếp còn khiêu khích! Hôm nay cậu thực được cả hai, vậy tôi thể giận được!”

      Trường hợp này dọa cho Thanh Thần và ông cụ An sợ hãi biết gì, đến khi bình tĩnh, lại nghe được lời của Tiểu Trang, khuôn mặt méo mó vì cố nén cười.

      Dù sao cháu ông cũng học xong cao đẳng, tiếng nhất định nghe hiểu. Cho nên lời của Tiểu Trang có vẻ ác ý, nhưng khi hai người nghe lại có vẻ hài hước.

      Nhưng nguy hiểm trước mắt giữa sống với chết, tại sao tên nhóc này lại cuồng vọng như vậy?

      Thanh Thần cười đến nghẹn, ánh mắt ràng lo lắng nhìn về phía Tiểu Trang sau lưng người đàn ông trước mặt.

      biết Tiểu Trang rất lợi hại, nhưng ngộ nhỡ xung quanh có rất nhiều người mai phục, chỉ dựa vào mình làm sao có thể đối phó được?

      Thanh Thần vừa lo lắng, vừa tự trách, nên ra ngoài để cho bọn họ lâm vào thời khắc nguy hiểm như vậy. Còn có ông nội, nếu ông có chuyện gì ngoài ý muốn, có chết ngàn lần cũng thể bù lại được.

      Lúc Thanh Thần nhìn về phía Tiểu Trang, ánh mắt Tiểu Trang cũng nhìn .

      Trong đôi mắt đẹp cất giấu lo lắng và sợ hãi, làm trái tim Tiểu Trang khỏi co rút.

      mặt cười an ủi muốn làm cho Thanh Thần an tâm, phải sợ hãi.

      ra Tiểu Cửu tới nơi này trước rồi, vẫn trốn bên trong, mà khi Tiểu Trang và Thanh Thần vào cũng như khi gia đình họ Quân rời , Tiểu Cửu đều nhìn thấy, cuộc chuyện bàn đều được Tiểu Cửu nghe được thông qua máy nghe trộm gắn bàn.

      cười đau cả bụng, chờ phát xung quanh có khác thường, thông báo cho Ngôn Mặc Bạch.

      ra Tiểu Trang phát ra có người ngụy trang thành phục vụ của khách sạn báo cáo cho Ngôn Mặc Bạch biết, hơn nữa cũng sắp xếp người ổn thỏa, những người xung quanh đều bị tiêu diệt trong im lặng.

      ra người của cả hai bên đều ở trong khách sạn, mà ở bên ngoài cách khách sạn mấy km.

      Người của gia tộc Tư Khắc Tư phái đến cũng dám quá mức càn rỡ, dù sao nơi này cũng phải là Las Vegas, nếu ở khách sạn mà nổ súng, dẫn đến chú ý của lực lượng an ninh quốc gia, lúc đó cảnh sát và quân đội can thiệp vào, gây nên dộng tĩnh quá lớn.

      Cho nên chỉ có thể lựa chọn nơi vắng vẻ cách xa khách sạn, chặn xe giữa đường là phương án 1 nhưng bị Alan phá hỏng, còn ở khách sạn là phương án hai, muốn bắt sống người đưa nhưng được gây động tĩnh quá lớn, phương án này phần thắng lớn nên cũng được coi là trọng điểm, mà chờ khi Thanh Thần quay về tập trung lực lượng cướp người.

      Nhưng khi những người đó mai phục, bị tình báo của Ngôn Mặc Bạch tra ra được, vì vậy Ngôn Mặc Bạch và Cố Khuynh đến đây và chuẩn bị lực lượng sẵn sàng chờ Ngôn Mặc Bạch chỉ huy.

      Lúc Tiểu Trang cùng người kia đánh đòn tâm lý, Tiểu Cửu ở xa xa nhìn xem, bởi vì người xung quanh mai phục bị xử lý xong, mà Ngôn Mặc Bạch và Cố Khuynh chỉ huy Liệt Hỏa liều mạng.

      Hai bên đều là tinh trong tinh , đều mạo hiểm đánh đối kháng, còn bên Ngôn Mặc Bạch nhiều người hơn nên thắng được chủ yếu do nhiều người.

      Gia tộc Tư Khắc Tư phái cũng ít người đến, nhưng do có 3 phương án nên bị phân tán lực lượng, huống chi đây là địa bàn của Ngôn Mặc Bạch, có Cố Khuynh trợ giúp, lo thiếu người.

      Thực ra nếu có thể sử dụng cảnh sát của cục trưởng Mạc phái tới tiếp viện, còn ít tổn thất hơn, đánh trận đấu đẹp nhất, Ngôn Mặc Bạch cho tới bây giờ cũng qua tâm đến cái gì là “lấy đông hiếp yếu, là hùng hảo hán” đạo lý chó má, chỉ chú trọng đến kết quả. Nhưng chuyện lại bị Tiểu Trang làm hỏng, mặc dù vẫn thắng trận, nhưng nhìn số em bị thương cũng ít, mặc dù chết, nhưng thương quá nhiều, đó cũng cần tiền
      [​IMG]
      thienbinh2388dunggg thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :