1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hào môn quyền thế : Ngôn thiếu cưng chiều vợ - Lương Thần Nhất Dạ (135/210)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 93 tt


      Tư Mộ bị Ngôn Mặc Bạch xoa đến chóng cả mặt, trong lòng lại phiền muộn.

      muốn sinh con sao?

      Vậy phải làm sao bây giờ?

      Nếu như theo lời hai năm sau mới sinh.... cha của tìm tính sổ mới lạ.

      Quan hệ gữa Ngôn Mặc Bạch và cha của vốn tệ như vậy, chẳng qua là ông ấy muốn lấy Ngôn Mặc Bạch cũng vì sinh con nối dõi cho nhà họ Ngôn. Nếu trong năm thực được điều hứa, Ngôn Diệu Thiên có làm theo những gì ông , thu hồi vốn đầu tư, đuổi ra khỏi cửa.

      tại biết Ngôn Mặc Bạch đối với như thế nào?

      Nếu như cha bắt họ ly hôn, có nghe lời giống như khi kết hôn ? Nếu như chuyện đó xảy ra Lăng Vũ phỉa làm sao đây?

      Trong bữa cơm mới đầu Tư Mộ còn hưng trí bừng bừng, càng về sau lại càng có hứng thú, ăn vài miếng rồi bỏ đũa xuống.

      Ngôn Mặc Bạch biết cảm xúc của bà xã thay đổi, nhưng có số chuyện biết phải giải thích với như thế nào.

      Hai người ở lại ăn tối xong mới về. Editor: Queen d.d.lqd

      đường Tư Mộ ngồi cạnh ghế tài xế, nghiêng đầu nhìn cảnh đèn đường, ánh sáng trong màn đêm giống như các ngôi sao.

      Đèn đường xuyên qua cửa xe chiếu vào mặt , Tư Mộ im lặng gì, trong xe yên tĩnh đến nỗi có thể nghe thấy tiếng hít thở.

      Ngôn Mặc Bạch lái xe, nhưng ánh mắt vẫn nhìn người bên cạnh, ánh sáng mờ mờ, nghiêng đầu nhìn phía ngoài cửa sổ, chỉ thấy gò má của .

      Mặc dù thấy vẻ mặt của , nhưng biết vui.

      Rẽ qua con đường khác, về nhà nữa mà đến Autumn.

      Tư Mộ nhìn chằm chằm cảnh ngoài cửa sổ, nhưng trong đầu vẫn nghĩ về chuyện lúc bàn cơm, nên biết Ngôn Mặc Bạch đường khác.

      Cho đến khi xe ngừng lại, Tư Mộ mới phục hồi tinh thần lại, chuẩn bị cởi dây toàn xuống xe, nhìn thấy mấy chữ "Khách sạn Autumn" to đùng ngoài cửa sổ nghi hoặc quay đầu nhìn người bên cạnh.

      Vì lúc trước có xem phòng 1818, căn phòng này giống như phòng làm việc, giờ này lại lái xe đến đây, chắc lấy tài liệu hay gì đó. Cho nên cởi dây an toàn xong vẫn ngồi im có định xuống xe với .

      Ngôn Mặc Bạch nhìn hành động của nhíu mày : "Xuống xe."

      "Ừ!"

      "Bây giờ vẫn còn sớm, phải xem mấy tập tài liệu, em qua phòng bên cạnh tìm Vưu Ưu trò chuyện, sau khi xong việc chúng ta cùng về."

      "A..." Tư Mộ mở to hai mắt, tin vào tai mình.

      Hôm nay Ngôn Mặc Bạch bị làm sao vậy?

      Sao lại tốt như vậy?

      Trước đây hận thể nhốt ở nhà, mỗi lần muốn chơi đều mặt dày mày dạn làm nũng van xin mãi mới có thể miễn cưỡng được , tại lại chủ động cho chơi.

      "Sao vậy muốn hả..., hay em muốn ở trong xe đợi ?" Ngôn Mặc Bạch nhìn người ngây ngô ngồi im kia, xuống xe trước rồi , " cũng biết lúc nào xong. Có lẽ hai tiếng hay năm sáu tiếng. Em nên ngoan ngoan ngồi đợi ở đây."

      Tư Mộ lập tức nhảy lên, chờ lâu như vậy, có ngu mới ngoan ngoãn ngồi trong xe đợi.

      Trước tiên Tư Mộ gọi điện thoại cho Vưu Ưu, xác định ấy ở trong phòng, sau đó mới đến gần làm lành với Ngôn Mặc Bạch: "Vậy em có thể gọi bọn Sở Kỳ đến ?"

      Đôi mắt to lúng liếng của nhìn , trong đó chứ mong đợi và cầu xin, Ngôn Mặc Bạch làm sao "" được.

      Lúc trước vẻ mặt ảm đạm giờ phút này là tươi cười, cùng đồng ý hết, chỉ cần cười việc gì cũng làm.

      Hai người lên đến lầu mười tám, còn chưa đến phòng 1818 cửa phòng bên cạnh mở ra. Lộ ra cái đầu , khi nhìn thấy Tư Mộ, bé lập tức kêu to rồi chạy nhào ra.

      "Dì Mộ Mộ, con rất nhớ dì đó!" Tư Mộ ôm lấy Vưu Ngư, bé cười ngọt ngào rồi "bẹp" cái chuẩn xác hôn lên mặt Tư Mộ. Tiếng "bẹp" này làm Tư Mộ mềm lòng.

      Ngôn Mặc Bạch đứng bên cạnh liếc nhìn Vưu Ngư, lại nhìn đến nước miếng dính mặt bà xã mình, nhướng mày vô cùng ghét bỏ nhìn Vưu Ngư, rồi định vào phòng 1818.

      Vưu Ngư ôm cổ Tư Mộ, nhìn người có vẻ mặt mất hứng lại còn hừ hừ, bé vươn cái đầu ra nhìn Ngôn Mặc Bạch dùng giọng non nớt : "Dượng Tiểu Bạch, dượng cũng muốn Vưu Ngư hôn cái sao?"

      Vưu Ngư là đứa bé ngây thơ thiện lương cỡ nào? Nghe thấy tiếng hừ hừ của Ngôn Mặc Bạch, lại thấy nghiêm mặt, bé liền cho rằng mình ôm hôn Tư Mộ, mà hôn cho nên mất hứng.

      Vì thế bé lắc lắc cơ thể vươn tay về phía Ngôn Mặc Bạch, ý là là muốn Ngôn Mặc Bạch ôm bé sau đó bé hôn cái.

      Vưu Ngư di truyền gene của mẹ, có sức chống cự với trai đẹp. Bé nghĩ dượng Tiểu Bạch là người đẹp nhất thế giới sau chú đẹp trai kia, cho nên bé cũng muốn hôn cái.

      Ngôn Mặc Bạch lập tức tránh ra rất xa, trợn mắt nhìn người cười trộm kia, "Lát nữa về gọi em." Sau đó mở cửa phòng vào, lại xoay người lại thêm: "Chỉ có thể chơi trong khách sạn, được ra ngoài." Chuyện lần trước đến giờ vẫn còn sợ, nếu lúc đó đến chậm bước biết hậu quả như thế nào.

      Vưu Ngư vẫn giữ nguyên tư thế vươn tay ra, nhìn thấy phản ứng của Ngôn Mặc Bạch hết sức tủi thân méo miệng: "Dượng Tiểu Bạch, người giận con sao?"

      Khóe miệng Ngôn Mặc Bạch giật giật, xoay người đóng sầm cửa lại.

      Tư Mộ rầu rĩ nhìn cánh cửa bị đóng lại, thở dài, xem ra Ngôn Mặc Bạch thích trẻ con. Editor: Queen dd.lqd

      Vưu Ngư dễ thương như vậy, người gặp người thích hoa gặp hoa nở, vậy mà Ngôn Mặc Bạch cũng thích, điều này lên rằng thích trẻ con.

      Nghĩ đến đều này Tư Mộ lại đau lòng.

      Ôm Vưu Ngư vào phòng liền thấy Vưu Ưu ôm máy tính ngẩn người. tò mò đến, vỗ vai : "Này cậu ngẩn ngơ gì vậy?" Ánh mắt lại liếc nhìn màn hình máy tính, cười to: "Mình còn tưởng rằng cậu xem gì đến ngẩn người hóa ra tương tư! Đây phải đại ca xã hội đen kia sao?"

      Từ lúc nhìn thấy Lâu Diệc Sâm ở hôn lễ, các bí mật gọi Lâu Diệc Sâm là đại ca xã hội đen, bởi vì khi xuất rất giống những cảnh đại ca xã hội đen trong phim.

      Vưu Ngư vươn cái đầu ra, kêu to: "Chú đẹp trai, con thích!"

      Vưu Ưu bị Tư Mộ chọc cũng giận, nhanh chậm tắt máy , rồi ngẩng đầu nhìn Tư Mộ nghiêm túc : "Mình cảm thấy đầu óc ta có vấn đề!"

      Phốc...

      "Này! Cậu giải quyết được ta đầu óc ta có vấn đề, nên mắng người như vậy chứ! Nhưng ta lại là hai của chồng mình, khi kết hôn mình chỉ gọi tiếng hai liền vung tay quẳng cho mình tờ chi phiếu giá trời cho mình. Cậu đoán xem là bao nhiêu? Chỉ cần đếm số phía sau thôi cậu cũng hoa mắt." Tư Mộ ngồi xuống cạnh , lên tiếng chế nhạo.

      Vưu Ưu liếc nhìn Tư Mộ, "Được rồi, có tiền cũng cần khoe khoang như vậy đâu."

      "Mình ta nhất định mất trí nhớ, nếu tại sao lại nhớ gì về mình."

      "Hứ.. ngộ nhỡ người ta muốn nhớ cậu sao?"

      "Nè, cậu có thể những câu dễ nghe tý được ?" Vưu Ưu bẹo má Tư Mộ: "Có người em nào ích kỷ như cậu ? Mình sung sướng cả ra mặt, lại hy vọng chị đây tìm được người đàn ông của mình? Chị đây cũng đơn nhiều năm rồi!"

      Tư Mộ cười hì hì gỡ tay ra: "Bây giờ cậu mới biết mình đơn sao? Chuyện đó xưa rồi. Đầu óc ta có vấn đề chứ đâu phải đầu cậu có vấn đề? Chỉ cần đè ta xuống, làm theo ý cậu là được rồi! dd.lqd

      Lần này Vưu Ưu dùng cả hai tay bẹo hai bên má Tư Mộ, mở to mắt nhìn rồi tấm tắc khen: "Xem ra người đàn ông của cậu chỉ khiến cậu đẹp hơn, mà ngay cả đầu óc cũng thông minh hơn." Sau đó lại gõ gõ trán Tư Mộ : "Nhưng mà, bé con à cậu đừng những lời lưu manh này trước mặt người ngoài... hợp với hình tượng thục nữ của cậu chút nào!"

      "Này, có ai cay độc như cậu ? Bà đây kết hôn, còn thục nữ gì nữa... nhiều quá." Tư Mộ bùng nổ lớn tiếng .

      Hết chương 93
      AnAn thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 94: Đại ca à, nhanh lên tình địch của xuất rồi.

      Vưu Ưu nhéo mặt Tư Mộ: “Được rồi, cậu phải là ngây thơ, cậu là con nhà gia giáo, như vậy càng phải chú ý. Nhà họ Ngôn là gia đình cao quý, phụ nữ muốn gả cho Ngôn Mặc Bạch đều rất nhiều, nếu như cậu ở ngoài làm chuyện gì tốt ảnh hưởng đến hình tượng đoán chừng bị tất cả các quý bà của thành phố A chê cười.”

      Lúc Tư Mộ gả cho Ngôn Mặc Bạch từng ký hợp đồng với Ngôn Mặc Bạch, phải chú ý lời cử chỉ khi ở bên ngoài, được làm mất mặt nhà họ Ngôn. Nhưng khi nghĩ đến những lúc phải ăn cơm ở nhà mình, nếu muốn sớm có con phải trải qua hai năm như vậy sao? Trong long Tư Mộ cảm thấy cực kỳ khó chịu.

      “Miệng là của bọn họ, họ thích như thế nào , mình vui vẻ là được!”

      Đây đương nhiên là những lời lúc tức giận, Vưu Ưu có thể thấy Tư Mộ vui. cười hỏi: Ồ.......Xem ra giọng điệu cũng ! Cậu sợ hai cha con nhà họ Ngôn sao?”

      “Bây giờ đừng nhắc tới bọn họ được ? Nhắc tới mình liền muốt phát hỏa!”

      “Sao vậy? Ngôn Mặc Bạch bắt nạt cậu?” Vưu Ưu nghĩ đây là điều có thể xảy ra, Tư Mộ ở chung với Ngôn Mặc Bạch, tính tình có lúc hấp tấp, lại có lúc lưu manh, khi ở cùng với Ngôn Mặc Bạch liền giống như cá mất đầu trở nên giống con thỏ trắng, trừng mắt nhìn liền đỏ mắt, quả nhìn rất yếu ớt.

      “Hừ! Buổi trưa về nhà ba mẹ mình ăn cơm, mẹ mình hỏi ấy định khi nào có con, ấy lại hai năm nữa rồi tính! Mình ký hợp đồng với ba ấy, trong vòng năm phải sinh con. Nếu như ấy muốn hai năm sau mới tính vậy mình phải làm sao?” Tư Mộ xong gần như muốn khóc.

      Vưu Ưu khinh bỉ liếc nhìn Tư Mộ, bộ dạng giống như chỉ tiếc rèn sắt thành thép, mở miệng dạy dỗ : “Mới vừa khen bạn thông minh lúc sau lại trở nên khù khờ. Lúc cậu đồng ý giao dịch với Ngôn Diệu Thiên Ngôn Mặc Bạch cũng biết kế hoạch của cậu phải ? Lúc ấy mình thấy cậu rất tự tin vào bản thân. Bây giờ ta muốn có con sao? Cậu mang thai, tại sao lại sợ ta cần? Nếu như ta ép cậu phá thai vậy cậu tìm Ngôn Diệu Thiên. là phải mang thai nhưng con trai ông ấy muốn. Nếu như Ngôn Diệu Thiên muốn đứa cháu này nhật định có biện pháp giữ được, nếu như muốn, vậy cũng liên quan đến cậu, Ngôn Diệu Thiên cũng có lý do đòi lại tiền.”

      Vẻ mặt Tư Mộ đau khổ, mặc dù Vưu Ưu như vậy nhưng trong lòng vẫn thoải mái. Dù sao chỉ cần nghĩ đến Ngôn Mặc Bạch muốn có con liền cảm thấy dễ chịu.

      phải mình với bạn có lần mình uống say, sau đó say rượu “quan hệ” “lung tung” sao? Cậu đoán người đàn ông kia là ai?” Tư Mộ mắc cỡ ngại ngùng cúi đầu.

      “Hả, Ngôn Mặc Bạch?” ấy hỏi như vậy nên Vưu Ưu có thể đoán được. Lúc trước xem camera, mặc dù người đàn ông quay lưng về phía ống kinh nên thấy được mặt. Sau đó gặp Ngôn Mặc Bạch vài lần Vưu Ưu liền cảm thấy bóng lưng Ngôn Mặc Bạch rất quen thuộc. Nhưng nghĩ về chuyện đó, bây giờ Tư Mộ lại hỏi như vậy liền có thể xác định tám chín phần là đúng.

      “Chính là ấy!”

      “Vậy tại sao cậu vẫn còn thoải mái?”

      “Chẳng lẽ mình nên sung sướng sao? Nhìn tới nhìn lui ra từ đầu tới cuối chỉ có ấy! Hơn nữa ấy còn biết người con đêm hôm đó chính là mình vậy mà ấy lại lại hại mình lo lắng nhiều như vậy. Đúng rồi, lúc trước mình còn xem ấy như ân nhân cứu mạng đấy? là khốn kiếp!” Tư Mộ tức giận thiếu chút nữa xé rách gra giường.

      Vưu Ưu nhìn chằm chằm lúc lâu, đột nhiên cười: “Mình thấy trong lòng cậu rất vui phải ? Dù sao nhìn tới nhìn lui đều là chồng cậu có ai khác. Nếu quả là người khác, nhất định tới tìm cậu, lúc đó cậu phải làm sao?”

      “Nhưng mà ấy như vậy cũng là quá đáng. Hoàn toàn xem mình như con rối mà đùa bỡn.” Tư Mộ vừa nghĩ tới Ngôn Mặc Bạch biết người con đêm hôm đó là sau đó cùng quan hệ lần đầu còn ngây ngốc hỏi: “Tôi còn trong trắng, có đế ý ?” Câu hỏi ngu ngốc như vậy hận thể băm Ngôn Mặc Bạch thành tám khúc. vẫn còn vì cái vấn đề đó mà bối rối cả nửa ngày.

      Lúc vừa mới nghe thẳng thắn, phát tác đoán chừng là bị chấn động quá lớn nên chưa kịp phản ứng.
      Lúc này tiếng gõ cửa vang lên, đoán chừng là Sở Kỳ tới.

      “Cơ ngốc, là cậu ngu ngốc chẳng lẽ còn muốn trách người khác sao?” Vưu Ưu gõ trán Tư Mộ sau đó cất laptop, dọn dẹp căn phòng chuẩn bị chơi.

      Tư Mộ tức giận nghĩ, dù sao trong lòng vẫn dễ chịu nhưng lại dám với Ngôn Mặc Bạch, tự mình kiềm chế cơn tức!

      Ba người bọn Sở Kỳ vào căn phòng liền trở nên náo nhiệt.

      Lần trước
      sau khi Ngôn Mặc Bạch đưa xe cho Sở Kỳ chơi, Sở Kỳ liền ngày ngày lái xe thể thao chạy khắp nơi. lái xe rất nhanh khiến cho hai hộ vệ của thiếu chút nữa khóc thét.

      Lần này vẫn lái chiếc xe thể thao màu đỏ kia tới, vừa vào cửa liền rì rầm muốn cùng hóng gió.

      “Mộ Mộ, chiếc xe kia của chồng cậu tuyệt vời, chạy đường cao tốc, đạp hết ga rốt cuộc có thể biết cảm giác thế nào, quá , cả người giống như muốn bay ra ngoài.”

      Vưu Ưu nhìn Tư Mộ còn hơi sức, liếc mắt nhìn Sở Kỳ huơ tay múa chân : “Mình thấy cậu nên yên lặng chút! Cậu còn dám rủ Tư Mộ đua xe, vậy cậu đừng nghĩ được lái chiếc xe kia nữa. Còn bay ra ngoài nữa chứ? Đến lúc đó cậu làm Tư Mộ bay ra ngoài, đoán chừng Ngôn Mặc Bạch có thể làm cậu biến mất.”

      Sở Kỳ le lưỡi tự chửi mình đắc ý quên mất hình tượng rồi.

      chưa quên lời cảnh cáo của Ngôn Mặc Bạch, ta đúng là có năng lực làm cho biến mất.

      Hai ngày trước, hai băng đảng xã hội đen ở thành phố A bị tiêu diệt, mặc dù dám chắc chắn là do Ngôn Mặc Bạch làm nhưng nhất định ta có liên quan.

      Sau khi về nhà, với ba chuyện xảy ra ở bãi đậu xe, sau đó ông Sở liền cho người thăm dò, kết quả điều tra mấy người kia đều là người của Đường Môn.

      Ngay buổi tối hôm đó, Đường Môn bị tiêu diệt.

      Nghe Đường Uyển may mắn thoát nạn, nhưng ngày cũng đột nhiên mất tích.

      Buổi tối hôm đó còn có Thanh Bang, Sở Kỳ chỉ nghĩ rằng hai bang phái trả thù nhau hoặc là người của chính phủ hành động nhưng sau mấy ngày thấy gió thổi cỏ lay đến nhà mình nữa, vì vậy liền suy nghĩ có phải Ngôn Mặc Bạch cũng liên quan trong chuyện này hay .

      Đường Môn bị diệt, chuyện xảy ra ở bãi đậu xe kia có lẽ chính là do xã hội đen mà Thanh Bang cũng bị tiêu diệt đoán chừng cũng có dính dấp.

      Bây giờ chỉ cần nghĩ đến thủ đoạn của Ngôn Mặc Bạch, Sở Kỳ liền rùng mình. Còn có người gọi là Cố Khuynh cũng là người đàn ông thần bí, năng lực thể khinh thường, bọn họ còn là em thân thiết, khẳng định phải là nhân vật .

      Suy nghĩ chút thấy nên đắc tội với Ngôn Mặc Bạch, vậy thể đề nghị ta cùng đua xe rồi. Nhìn lướt qua gian phòng, nơi này rất xa hoa nhưng có gì để chơi, vì vậy đề nghị: “Vậy chúng ta xuống quán bar dưới khách sạn chơi !”

      Những người khác có ý kiến, Diêu Dao nhìn Tư Mộ rồi tới hỏi: “Mộ Mộ, thủ hạ của chồng cậu đâu?”

      “Thủ hạ nào?”Tư Mộ bị hỏi liền sững sờ, .

      “Chính là cái người buổi tối hôm đó đưa mình về!” Diêu Dao mở to đôi mắt tròn vo nhìn Tư Mộ, thấy mờ mịt liền gấp gáp.

      “Ha ha, Tiểu Cửu sao!” Rốt cuộc Tư Mộ liền nhớ tới người đêm hôm đó đưa Diêu Dao về nhà là ai, vì vậy trêu chọc : “ phải cậu chỉ thích gay sao? Còn thích kiểu công kích, Tiểu Cửu nhìn thế nào cũng giống, ta là người thuần khiết, phải là món ăn của cậu phải sao?”

      Diêu Dao mặt thay đổi : “Mình đột nhiên phát ta rất đáng !”

      Phốc…

      Mấy người đứng ngay đó cùng cười.

      “Ồ… Diêu mỹ nhân cậu chuẩn bị quay về làm người bình thường sao?” Sở Kỳ trêu ghẹo .

      Diêu Dao cũng là mỹ nhân, ở trường có rất nhiều người theo đuổi ấy nhưng ấy đều xem ra gì.

      bạn nam cam tâm liền chặn lại hỏi tại sao đều từ chối tất cả, từ chối người , đằng này từ chối tất cả những người theo đuổi . bình thường, tin rằng trong đám người theo đuổi có ai ưu tú có thể khiến chú ý…

      Lúc ấy Diêu Dao nhìn bạn nam chặn mình hỏi câu hỏi đó, nghĩ rằng cậu ta có não, nhếch miệng mỉm cười hỏi lại: “ là gay sao? Tôi thích gay!”

      Những lời này truyền đến tai những theo đuổi , tất cả bọn họ đều tức hộc máu.

      Những người bạn thân của sau khi nghe cũng giễu cợt Diêu Dao phải bình thường.

      Vưu Ưu củng An Thanh Thần có ấn tượng với Tiểu Cửu nhưng khó có người đàn ông nào có thể khiến cho Diêu Dao rung động, mặc kệ người kia như thế nào, bọn họ vô cùng ủng hộ. Lúc này liền khích lệ: “Em , dũng cảm tiến lên, lúc nên ra tay ra tay!” Hô hào Tư Mộ cũng nên cố gắng làm bà mai se duyên.

      Ngược lại Tư Mộ có ý kiến, tiếp xúc rất nhiều lần với Tiểu Cửu, dáng người tuấn , tính cách cũng lạnh lùng như Ngôn Mặc Bạch. Nếu Diêu Dao thích, rất vui lòng tác hợp.

      “Được! Chị đây giúp tạo cơ hội!” Tư Mộ vung tay đồng ý.

      Mấy người ở trong phòng lên kế hoạch, thương lượng lúc lâu, rốt cuộc cũng quyết định được phương án.

      Tư Mộ cầm điện thoại bấm số điện thoại của Ngôn Mặc Bạch.

      Bên kia rất nhanh liền nghe máy, nhíu mày chờ chuyện.
      Last edited by a moderator: 27/2/15
      AnAn thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 94 (tt)

      “Mặc Bạch, em muốn xuống quầy bar dưới khách sạn chơi, có được ?” Lúc gọi điện thoại Tư Mộ rất phóng khoáng, sảng khoái nhưng trong lúc chờ đợi trả lời lại trở nên căng thẳng. Trong đầu vẫn suy nghĩ tí nữa phải như thế nào với Ngôn Mặc Bạch, mặc dù luyện tập mấy lần nhưng cơ vẫn lo lắng bản thân khẩn trương nhớ được.

      Quả nhiên nghe thấy bên kia khẽ hừ, thiếu chút nữa khẩn trương đến mức cắn vào lưỡi.

      Bên kia im lặng lúc, quả quyết : “ được!”

      Trong lòng Tư Mộ giống như dây cung bị kéo căng, câu được” của tựa như con dao sắc, giơ tay đâm xuống, khiến dây cung của bị đứt. còn đau lòng bên kia bắt đầu dạy dỗ : “ phải mới em được chạy lung tung sao? nghe lời, Hử?”

      kéo dài “hử”, nồng nặc mùi vị cảnh cáo. Tư Mộ rùng mình thiếu chút nữa chiu thua đầu hàng. Diêu Dao đứng bên cạnh chọc bả vai , tiếng động “Làm ơn làm ơn......” Tư Mộ nhắm mắt, mở miệng: “Quầy bar dưới lầu cũng ở trong khác sạn!”

      Giọng của ôn nhu tràn đầy cầu khẩn, thông qua sóng điện thoại truyền đến khiến Ngôn Mặc Bạch thiếu chút nữa mềm lòng đồng ý. Nhưng vừa nghĩ tới nơi muốn đến lại kiên quyết : “Vậy cũng được! Quầy rượu quá hỗn loạn”.

      Làm sao Ngôn Mặc Bạch có thể dễ dàng đồng ý cho xuống quầy bar chứ?

      Lần đầu tiên gặp , thất thân với cũng bởi vì ở trong quán bar uống nhiều rượu đến say mới có thể ngã vào lòng , khiến cho có cơ hội có được .

      Nhưng nếu như người gặp phải là vậy hậu quả như thế nào?

      Cho nên Ngôn Mặc Bạch kiên quyết đồng ý.

      “Tại sao” Tư Mộ phát điên lớn tiếng chất vấn. Mới vừa rồi còn tràn đầy tự tin cùng các chị em bàn kế hoạch giúp Diêu Dao làm sao bắt được Tiểu Cửu, bây giờ bước đầu tiên thua bởi nơi mình ở, như vậy sao được?

      vì cái gì! Em ngoan ngoãn nghe lời!” Ngôn Mặc Bạch bị lớn tiếng quát lại giọng nhưng vẫn kiên quyết đồng ý.

      “Tại sao đồng ý?” Ngược lại bây giờ bộ dáng Tư Mộ giống như đứa trẻ quật cường, cố chấp muốn thuyết phục : “ sợ em xuống quầy bar làm loạn, có thể cho người cùng theo dõi! Có thể cho Tiểu Cửu cùng, Tiểu Cửu lợi hại như vậy.......”

      Ngôn Mặc Bạch nghĩ lại kiên trì như vậy, chỉ nghe thấy giọng gấp gáp như muốn khóc, nếu như nhàng đoán chừng khóc.

      Lúc ở nhà mẹ khiến vui, đưa tới khách sạn để chơi với bạn, phải vì muốn vui vẻ sao?

      Hơn nữa đồng ý cho người cùng để theo dõi, vì vậy liền gật đầu đồng ý. Nhưng mà cũng có điều kiện.

      “Đồng ý cho em chơi được gì?” Tư Mộ nghẹn lời, lập tức nghĩ đến ám chỉ cái gì, hận muốn cúp
      điện thoại. Nhưng những người bên cạnh thiết tha nhìn , nghiến răng: “ muốn gì cũng được!”

      Quả nhiên, người bên kia hài lòng cười: “Tiểu Cửu vẫn ở dưới lầu, cho người khác theo em được chứ.”

      “Ai?”

      Ngôn Mặc Bạch nhìn lướt qua người đứng bên cạnh, giọng : “Lệ Hỏa!”

      Lệ Hỏa? Chính là người ở bãi đậu xe đánh người đàn ông dám vô lễ với mặt đất thiếu chút nữa tắt thở?

      Tư Mộ rùng mình, khẽ run : “ cần, muốn ta, phải là Tiểu Cửu!”

      “Vậy Tiểu Cửu ở dưới lầu chờ bọn em.” Ngôn Mặc Bạch nghe thấy giọng sợ hãi, đoán chừng là hành động của Lệ Hỏa ở bãi đậu xe khiến sợ. Dù sao Tiểu Cửu tiếp xúc với cũng tương đối nhiều, sợ, hơn nữa bộ dáng Tiểu Cửu giống như thiếu niên, so với Lệ Hỏa hung mãnh, bọn họ dễ dàng tiếp nhận hơn.

      Vì vậy suy nghĩ, cúp điện thoại rồi gọi cho Tiểu Cửu. Sắp xếp xong xuôi liền nghĩ xem buổi tối nên giày vò thế nào.

      Tiểu Cửu nhận được điện thoại của Ngôn Mặc Bạch suy nghĩ nhiều. biết đại ca rất coi trọng chị dâu, yên tâm để cho bọn họ đến quầy bar mình rồi muốn từ chối lời cầu của chị dâu, muốn vui vẻ, vì vậy đại ca phái có gì là lạ.

      Tư Mộ cúp điện thoại, cười làm dáng ok cùng các chị em, sau đó vui vẻ xuống quầy bar.

      Lần cuối khi tới quầy bar này là lúc Tư Mộ phát Diệp Nham bắt cá hai tay, sau đó uống say. Cũng bởi vì lần say rượu đó mà thất thân.

      Lúc đầu đau lòng, hối hận, sợ hãi, bây giờ biết người đàn ông kia là Ngôn Mặc Bạch, trong lòng là cảm giác gì, có cảm giác may mắn, nhưng cũng có cảm giác bức xúc.

      Bây giờ quay lại chốn cũ, khẽ thở dài. Nhìn cửa thang máy, Ngôn Mặc Bạch từng đứng đó, lại xem là Diệp Nham, nhào tới…

      Mấy người ra khỏi thang máy nhìn thấy Tiểu Cửu đứng ở đầu hành lang chờ bọn họ, quầy bar ở phía sau. Nhìn thấy Tư Mộ ra ngoài liền hướng về phía gật đầu, sức mạnh bình tĩnh gọi: “Chị dâu!”

      Tư Mộ còn chưa kịp lên tiếng, Diêu Dao đứng bên cạnh xông lên trước: “ đẹp trai, chúng ta lại gặp mặt, vào uống rượu ! Ha ha…”

      Tư Mộ vỗ trán, nàng này to gan!

      Vô Ưu cùng bọn Sở Kỳ cười đến chịu nổi.

      Tiểu Cửu nhìn bóng dáng nháo về phía , phản xạ có điều kiện liền né sang bên muốn nhường đường. Sau khi thấy bóng người, người đàn ông luôn luôn bình tĩnh này bỗng nhiên đổ mồ hôi lạnh, trong lòng khẽ run: “Đại ca, có thể đổi người xuống làm việc này được !”

      Diêu Dao mặc kệ trong lòng ta nghĩ gì, lên kéo cánh tay Tiểu Cửu: “ thôi!”

      Khuôn mặt Tiểu Cửu cứng đờ, đẩy ra, cũng dám dùng sức quá mạnh, sợ mình làm bị thương, dù sao cũng là bạn của đại ca… mặc dù quan hệ có hơi xa nhưng vẫn còn băn khoăn.

      Nhưng Tiểu Cửu đánh giá thấp sức chịu đựng của mấy mỹ nữ đứng bên cạnh, mặc bài xích mấy lần, bàn tay kia vẫn kiên nhẫn quấn lấy cánh tay thả, khiến mặt cũng nghẹn đỏ, Tư Mộ nhìn nổi Diêu Dao quá mức gấp gáp như vậy, vì vậy cười kéo Diêu Dao: “Vào thôi!”

      Tiểu Cửu cảm kích nhìn Tư Mộ, thiếu chút nữa lệ rơi đầy mặt, hô to chị dâu vạn tuế. Diêu Dao vui trừng , Tư Mộ kéo tai : “Cậu ngu thế, bây giờ dọa ta sợ xem sau này làm sao cậu có thể tóm ta?”

      Vì vậy Diêu Dao ngoan ngoãn theo ở phía sau vào quầy bar.

      Cũng đúng, chuyện này thể quá vội vàng hấp tấp được, phải từng bước tiến hành, từ từ dụ ta.

      Tiểu Cửu giúp bọn họ bao phòng VIP, để các ở bên trong chơi, ta sợ Diêu Dao dây dưa nên liền đóng cửa đứng canh ngoài cửa. Như vậy vừa bảo đảm an toàn của bọn họ cũng bảo đảm an toàn của chính mình.

      Diêu Dao đồng ý. Bọn họ xuống quầy bar chính là vì kế hoạch theo đuổi ta, dĩ nhiên mọi người ủng hộ Diêu Dao.

      Vì vậy Sở Kỳ nhảy ra ngoài đầu tiên, quen biết nhiều người, lướt vòng liền thấy vài người quen, vì vậy lôi kéo bọn họ vào phòng: “Ồ, cậu cũng ở đây à? Cùng nhau vào đây chơi! Cậu cũng bao bàn bên ngoài sao? tốt quá, cùng nhau chơi ! Tớ cũng có vài chị em ở đây, để tớ gọi!”

      Những người ở trong phòng nhanh chóng ra, nhìn hành động kháng nghị của Tiểu Cửu ra giữa quầy.

      Buổi tối ở quầy rượu có rất nhiều người, Tiểu Cửu ngăn cản được cũng dám buông lỏng, lập tức theo sau, nghĩ thầm tối nay biết lại gây ra chuyện gì.

      vừa nghĩ như vậy liền thấy Tư Mộ bị người đàn ông lôi kéo chuyện. Tiểu Cửu vừa nhìn liền híp mắt, tên này là tới dây dưa với chị dâu!

      vừa nhìn Tư Mộ vừa gọi điện thoại cho đại ca: “Đại ca, mau tới đây. Tình địch của xuất ! Vợ khó có thể bảo vệ…”
      Last edited: 28/2/15
      thienbinh2388AnAn thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 95: So với xe chấn càng kích thích hơn.


      Lúc này Diệp Nham cùng với đám người mở bàn uống rượi ở đại sảnh.

      Quán bar này giống như những quán bar khác ồn ào như vậy, nhưng hôm nay là chủ nhật, buổi tối đông người lạ thường.

      Cùng uống rượi chính là người đứng đầu hắc đạo ở thành phố A, cũng là sau khi tiếp xúc với Dư Hinh mới biết được.

      Buổi tối mấy ngày hôm trước, Thanh bang cùng Đường Môn bị diệt, liền đoạn tuyệt lui tới với Dư Hinh. Trước cùng làm quen với mấy người này, cho nên mặc dù có quan hệ với Thanh Bang, cũng có thể cùng những người bọn họ lôi kéo làm quen.

      Ngọn đèn tối trong quán bar, càng thầm mờ ảo vài phần. Mượn ánh sáng ngọn đèn chiếu tới, ta thấy lối vào đại sảnh có mấy bé , chen lấn ở phía sau là bóng dáng làm cho tay cầm ly rượi phải khựng lại.

      ấy?

      Vi sao ấy lại tới đây?

      Kêu hô tiếng với người bên cạnh, bước nhanh tới.

      "Mộ Mộ, vì sao em lại tới đây?" ta kéo cánh tay Tư Mộ, giọng mang chút run rẩy. tháng gặp, ánh sáng mờ ảo, diện mạo vẫn trong suốt như cũ, giữa trán lại còn quyến rũ mà chưa từng thấy qua, ngọn đèn mờ ảo chiếu tới, càng thêm xinh đẹp làm cho tâm xao động.

      Bảo bối của , rất nhớ em!

      Toàn thân máu dịch sôi trào hừng hực kéo Tư Mộ , mỗi tế bào lúc này đều kêu gào nhớ thương .

      tai có năng lực cứu 'Lăng Vũ', em có bằng lòng trở về bên cạnh ?

      Tân sâu trong đáy lòng của Diệp Nham ngừng suy nghĩ thương trước mặt, trong mắt vô số cảm xúc đan xen với nhau, tất cả lên thâm tình say đắm.

      Tư Mộ vốn cùng với bọn người Sở Kỳ, vui mừng hớn hở vào đại sảnh cùng những người khác họp lại xem náo nhiệt.

      Tối nay là chủ nhật, quán bar trước giờ có vẻ yên tĩnh nhưng đêm nay lại có rất nhiều người, Tư Mộ nhìn xung quanh xem có người quen biết hay , đột nhiên cánh tay bị nắm lấy cách mạnh mẽ, đau đớn làm hoảng sợ đến nhăn răng.

      Quán bar nhiều người cũng hỗ tạp, chuyện đùa giỡn này lúc trước cũng có xảy ra, huống hồ chi hôm trước Tư Mộ bị người khác phi lễ làm cho kinh sợ, đột nhiên bị người khác nắm lấy cánh tay, phản ứng muốn kêu la. Bất quá nghĩ đến đây là địa bàn của Ngôn Mặc Bạch, Tiểu Cửu vẫn ở phía sau, liền cảm thấy sợ hãi rồi. Vì thế tăng thêm can đảm quay đầu chuẩn bị mắng, và chạm ánh mắt chính là gương mặt tuấn tú của người mà mình từng sâu đậm.

      Quán bar tiếng nhạc đong đưa, giọng cũng bị chìm ngập mất. Giọng Diệp Nham lớn, Tư Mộ dựa lại gần mới miễn cưỡng nghe được những gì .

      Tư Mộ chỉ cảm thấy tay vô cùng đau đớn, lớn giọng : "Diệp Nham, làm gì vậy? Buông ra!"

      Diệp Nham bướng bĩnh nắm tay tay buông, hơn nữa lại còn kéo vào cạnh bên mình: "Mộ Mộ, nơi này quá loạn rồi, Vì sao em lại tới đây?" Hơi nhíu lại ở giữa trán, vẽ mặc biểu tình đồng ý.

      Sở Kỳ cùng các bạn phía trước, từ đầu chú ý chuyện tình phía sau. Tư Mộ vội vã theo sau, liền nghiêm mặt : "Tôi tới hay mắc mớ gì đến ? Tôi với là chuyện cũ, tại nữa xu quan hệ cũng có, có tư cách gì quản tôi? buông ra!"

      Tại đây là quán bar, nhìn thấy Diệp Nham, còn bị ta nài ép lôi kéo, chất vấn vì sao lại đến nơi đây, Tư Mộ cảm thấy vết sẹo trong lòng quên mất đột nhiên kéo tới đau đớn, nhìn Diệp Nham lạnh lùng muốn cười.

      Diệp Nham trầm mặt xuống, môi gắt gao nhếch lên, đáy mắt đau thương, nhưng mà tay vẫn cầm lấy tay Tư Mộ buông lỏng chút nào.

      Tư Mộ thấy bọn Sở Kỳ đến bên bàn ngồi xuống, nhớ lại chờ lúc tìm các , trước bỏ người đàn ông này ra quan trọng hơn.

      Tiểu Cửu theo ở phía sau, nếu ta thấy mình cùng Diệp Nham ở đây hiểu lầm, sau đó báo cáo cho Ngôn Mực Bạch, cần nghĩ cũng biết, khẳng định chính mình tạo nghiệt rồi.

      "Diệp Nham, buông tay ra! Tới cùng là muốn như thế nào?" Tiếng nhạc quán bar đột nhiên lớn lên, cơ hồ Tư Mộ cố la hét lớn tiếng, lại khiến cho giọng của mình bị tiếng nhạc áp mất.

      Nhưng mà Diệp NHam lại chịu buông tay, kéo Tư Mộ sang bên.

      Tư Mộ dù sao cũng là con , sức lực đều lại ta. Từ chối vài lần, nhưng mà cũng bị ta kéo .

      Tư Mộ quay đầu nhìn về phía bọn Sở Kì, mấy cái này, cứ thế đùa giỡn với các soái ca, đến cùng qua cũng biết. Nhìn lại Tiểu Cửu ở phía sau, thấy đứng ở chỗ xa gọi điện thoại.

      Khoảng cách xa như vậy, nếu Tư Mộ la hét đến rách yết hầu, ấy cũng nghe được.

      Vì thế ánh mắt liếc nhìn qua ! Trong lòng cầu nguyện: Ngôn Mặc Bạch tới nhanh , em thực phải là tự nguyện cùng bạn trai trước níu kéo, là do thủ hạ của hoàn thành trách nhiêm!

      Tiểu Cửu cúp điện thoại, chỉ nhìn thấy Tư Mộ cùng với ánh mắt đầy lửa giận ngoái đầu nhìn lại. giật thót mình, lập tức chạy theo.

      Nghĩ thầm, rằng phá hủy, nếu chị dâu lại bị phi lễ mà , bản thân mình bị đại ca phanh thây mới lại! Nhớ lại mới vừa rồi nhận được điện thoại của đại ca chị dâu bị bạn trai trước lôi kéo, bên kia đột nhiên truyền đến thanh lạnh lẽ thiếu chút nữa làm cho tay cầm điện thoại đông cứng lại rồi!

      nhất định phải chạy đến đem phiền toái này loại bỏ trước khi lão đại đến, nếu để cho lão đại đến làm hùng cứu mỹ nhân mà , đoán chừng chỉ đem cái tên bạn trai trước chán ghét đánh ngừng trận rồi.

      Tiểu Cửu cắn răng trừng mắt nhìn Diệp NHam, hừ lạnh, là đánh sợ, lần trước bị đánh còn chưa đủ, cư nhiên còn dám tới lôi kéo.

      Ôm ấp hy vọng lần nữa đánh Diệp Nham cho vào bệnh viện, hơn nữa còn nghĩ cách muốn đánh ta gẫy mấy cây xương sườn, Tiểu Cửu chạy nhanh theo
      thienbinh2388 thích bài này.

    5. Nguyễn Thị Luyện

      Nguyễn Thị Luyện Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      286
      SEO LẠI DỪNG NGAY ĐOẠN NÀY HẢ BẠN, THÊM CHƯƠNG NỮA BẠN ƠI

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :