1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hào môn quyền thế : Ngôn thiếu cưng chiều vợ - Lương Thần Nhất Dạ (135/210)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 69: Xem đêm nay thu thập em như thế nào.

      Tư Mộ lái xe trong thành thị, lúc ra ngoài Ngôn Mặc Bạch dường như có bảo phải về sớm, nhưng mà tại muốn về sớm.

      “Alo, Thanh Thanh, có thời gian ? Ra ngoài tụ tập!” Tư Mộ đeo tai nghe bluetooth, bên chú ý tình hình giao thông, bên gọi cho bạn thân, “Cậu gọi mấy người kia đến đo, tại “Dạ Yến” , tại mình lái xe qua, các cậu mau qua nhanh!”

      Cúp điện thoại, lại lục tìm số điện thoại của “Dạ Yến”, dự định đặt gian phòng.

      Ở thành phố A “Dạ Yến” được coi là Câu Lạc Bộ lớn nhất, kinh doanh 24 giờ, mà còn là nới để cho người giàu có thể tiêu phí tiền bạc.

      Tư Mộ ngồi trong phòng ăn đống đồ ăn vặt, ngồi ghế sofa, bên gặm cổ vịt, bên chờ đám bạn đến.

      Mẹ con Vưu Ưu đến sớm nhất, Vưu Ngư vừa vào phòng, thấy bàn bày đống đồ ăn vặt, liền kêu to xông đến, ở phía sau Vưu Ưu dặn dò nó cẩn thận chút kẻo đụng phải. Nhìn đến bộ dáng tốt của Tư Mộ, trêu chọc: “A, vì sao mới tân hôn liền có biểu tình như thế này?”

      Tư Mộ gặm cổ vịt, hừ hừ chuyện.


      Vưu Ưu đến gần, tay nắm cằm Tư Mộ, “Tới! để cho chị nhìn xem! Chậc, khuôn mặt này, nhìn như thế nào cũng giống như là thoải mái quá vậy? Sao thế, người kia cho cậu ăn no sao? Vì thế ăn nhiều đồ ăn vặt như vậy để lót dạ?”

      Vưu Ưu luôn luôn là mở miệng chừng mực như vậy, bản tính lưu manh, làm chị em tốt với mấy , tuy đều sinh ra từ gia đình giàu có, nhưng mà cũng có cái gì gọi là thục nữ cả.

      Các đều có thể dùng câu để tổng kết, đó chính là: Tư tưởng thượng nữ lưu manh, là tốt trong sinh hoạt, ngoại hình như nhu tinh, tâm lý Transformers!

      Các đều là khuê phòng, đầu tiên đều là bộ dáng xuất chúng, tùy tiện cầm cái gì ra ngoài, đều là mỹ nữ. Nhưng mà các phải là thục nữ.

      Ngay lúc Vưu Ưu làm bộ dáng lưu manh nắm Tư Mộ đùa giỡn, vừa vặn Diêu Dao, Sở Kỳ cùng Thanh Thanh, cả ba đều đến cùng lúc.

      Lúc vào cửa, vừa vặn nghe Vưu Ưu chuyện.

      Diêu Dao la to chạy nhào vào ôm Tư Mộ: “Mộ Mộ, ta là gay sao? Rất lo nha! Cậu có tấn công ta hay ? Nhưng mà ta được sao? Nhìn mặt cậu xem, ố vàng trắng xanh, lại ít khô ráp, vành mắt đen, , cậu đây là muốn tìm chỗ bất mãn đúng ?”

      Tư Mộ tiện tay cầm cái chân vịt bên liền nhét vào miệng Diêu Dao, “Ngăn được cái miệng của cậu>”

      Thanh Thanh đến bên cạnh lấy cây tăm xé miếng thịt bò, bên ăn bên cười đến cực kỳ xúc động. “Đoán chừng đây là hậu quả của việc túng dục !”

      Tư Mộ nghĩ đến mấy ngày trước đem cái bình giao cho Thanh Thanh, mặt nhất thời đỏ lên.

      “Các cậu—“ Tư Mộ thẹn quá thành giận chỉ vào các chị em của mình, “Chị em mà như vậy đó à? Chỉ biết cười nhạo mình, mình thương tâm đến chết, huhuhuhu, tôi muốn cùng các người tuyệt giao>”

      Mấy người khác đều cực kỳ bình tĩnh ăn mấy thứ đồ ăn vặt, trợn mắt nhìn .

      Tư Mộ thở dài, có chút thất bại chuyện, “Các cậu cho mình lời khuyên , được , các vị tổ tông?”

      Vưu Ưu bên xoa xoa cái miệng đầy dầu của Vưu Ngư, bên : “Cậu chính là tự tìm việc cho mình! Theo mình mà , tới cứ an tâm. Cậu cũng cùng Ngôn Mặc Bạch kết hôn, cần phải suy nghĩ đến tên đàn ông kia thôi, nghi muốn cũng muốn được, nghĩ đến cậu cũng có thể muốn, này phải là tự mình tìm tội sao?”

      Những người khác đều gật đầu nhất trí phụ họa, khinh bỉ Tư Mộ.

      Về chuyện Tư Mộ cùng bạn trai trước là Diệp Nham, các đều biết .

      Thời điểm Sở Kỳ nghe Diệp Nham sau lưng cùng khác uống rượi qua đêm, phẩn nộ kêu hô mấy vệ sĩ của , chuẩn bị đem tên Diệp Nha kia đánh trận, cuối cùng bị Tư Mộ cản lại.

      Lúc trước Tư Mộ với Sở Kỳ là Vân Đạm Phong Khinh, giống như cái gì đều có mắt nhìn, cầm được buông xuống được. Nhưng mà tại lại xoắn bởi chuyện này, là vì cái gì?

      “Mình vừa mới làm thủ tực tạm ngưng học. Trong trường học gặp được Quân Đình, chính là người lần trước nhàn nhã nhìn thấy soái ca mặc áo màu da cam, tiểu công tử nhà thị trưởng. ta với mình, Diệp Nham học khoảng thời gian……” Tư Mộ có chút buồn bực, tróng lòng có chút loạn.

      Bất quá tại đến cái này, lại nghĩ đến là Ngôn Mặc Bạch kêu nghĩ học, mà phải tạm ngừng học.

      Được rồi, lại tự làm chủ rồi.
      dunggg, AnAnhitory thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 69: (TT)

      ta học liên quan gì đến cậu? Phó Tư Mộ, cậu đừng là cậu vẫn còn thích kẽ bạc tình kia nha? Đừng để mình khinh thường cậu!” Sở Kỳ hôm này có chút an tĩnh, đây là câu đầu tiên của từ lúc vào đây, cảm xúc có chút kích động.

      “Đúng, ta từ đầu có liên quan gì với cậu chuyên gì rồi. Cậu gã làm vợ, bà Ngôn! Đến như bạn trai trước đó gì đó, vẫn là sau lứng bắt cá hai tay, loại tình cặn bã này từ đâu chết từ đó !” Diêu Dao phụ họa, “Mà còn chồng cậu tốt, đẹp trai bỏ bu, giàu đến chảy mở, đừng là đôt đèn, cho dù là cầm đèn pin cao cấp cũng là khó tìm rồi!”

      “Nhưng mà, Ngôn Mặc Bạch ta là gay, mình cùng người đàn ông thích phụ nữ kết hôn, cuối cùng mình là quả phụ, có cái gì khác nhau?” Tư Mộ giọng tranh luận.

      Thanh Thanh nhíu mày: “Cho là gay , cũng phải bị cậu làm thẳng lát sau?”

      Vì những lời quá suất xắc này, những người khác đều rất hứng phấn chạy qua, mắt sáng phóng qua, mặt viết mấy chữ to “Tôi muốn nghe bát quái.”

      nhanh lên, cậu cùng Ngôn Mặc Bạch đêm thân hôn như thế nào.” Diêu Dao cảm thấy chuyện bát quái này mới đúng là chuyện của thích.

      Thanh Thanh cười nhạo: “Đêm tân hôn đoán là quá đồi trụy và bạo lực rồi, Ngôn Mặc Bạch trực tiếp bị cậu ấy đem tới bệnh viện cấp cứu.”

      Chuyện này Tư Mộ trừ Thanh Thanh, những người khác đều cho nghe.

      Vì thế này số mạnh me đoán mò được tuôn ra, lập tức làm cho mấy người khác trỗi lên lòng hiếu kỳ, đều gào khóc kêu muốn chia chi tiết.

      Tư Mộ đỏ mặt, tính đánh chết cũng , nhưng mà thay vào đó đám bạn xấu ra chiêu ngoan độc với , liền là cù nàng ngứa. Tư Mộ sợ nhất là ngứa, khẽ đụng cười đến quặt quẹo, vì thế giơ tay đầu hàng, kễ hết mọi thứ rồi.

      như vậy, Ngôn Mặc Bạch xem giống là gay, ít nhất ta đối với cậu cũng là có nghĩ cách.” Vưu Ưu bình tĩnh phân tích.

      Diêu Dao lại vẫy tay đồng tình: “Ngôn Mặc Bạch đáng thương,… đêm tân hôn, xuân tiêu khắc, ngày tốt như vậy, làm chuyện hợp tình hợp lý, lại bị thô bạo! Mộ Mộ, cậu như thế nào mà hạ được chân rồi? “

      Tư Mộ lau mớ mồ hôi, tâm la đúng là chị em tốt của cậu, cái người này cánh tay rẽ ra ngoài là tên tiểu bạch nhãn lang.

      “Mình xem, câu vẫn nên thanh thãn ổn định cùng Ngôn Mặc Bạch sống , tại tấn công ta, cũng tin thu thập được ta! Sau khi tấn công, sinh ra đứa bé gì đó, phải là nước chảy thành sông sao? Cũng cần lo lắng chuyện của “Lăng Vũ”, như vậy cậu tốt họ tốt mọi người cùng tốt” Vưu Ưu vừa ăn sợi cá mực, vừa cho đều nghị.

      “Ngôn Mặc Bạch cùng bạn của ta, tình cảm rất tốt…” Tư Mộ đương nhiên biết Vưu Ưu như vậy có thể đạt tới thắng lợi hoàn toàn, nhưng mà chuyện tình cũng thể đơn giản như vậy.

      Sau câu đầu tiên cho đên bây giờ Sở Kỳ chỉ hắng giọng cái, mở miệng câu thứ hai. có chút rầu rĩ : “Cái đó, Cố Khuynh ta nam nữ đều xơi.”

      Vài người đều dùng vẻ mặt kinh ngạc nhìn Sở Kỳ, kinh ngặc làm sao có thể biết được chuyện này.

      Phản ứng kịch liệt nhất là Tư Mộ.

      bắt lấy tay Sở Kỳ, có chút căm giận : “Cậu cái gì? Cố Khuynh ta dám cư nhiên chơi đùa với con ? ta sao có thể như vậy? ta phải cực kỳ thích Ngôn Mặc Bạch sao?”

      Nghĩ như vậy, Tư Mộ có chút đau lòng thay cho Ngôn Mặc BẠch.

      Tên kia người có vết thường, nếu là biết ở sau lưng ta vợ của mình muốn làm thịt con , kia phải thể xác lẫn tinh thần đều đau khổ sao?

      Quá thương cảm!

      Khi đó Tư Mộ căm giận hận thể lập tức tìm Cố Khuynh tính sổ vì Ngôn Mặc Bạch, Sở Kỳ nhắm chặt mắt, bát cứ giá nào : “ đó là, là mình!”

      Cái gì?

      chỉ có Tư Mộ kêu to lên, đến Thanh Thanh cùng những người khác đều bình tĩnh trợn mắt nhìn Sở Kỳ.

      chút sao lại thế này!” Tư Mộ rờ trán Sở Kỳ, thái độ cường ngạnh bức cung.

      “Ách, ky ….mình cũng lắm. Bản thân mình đều hiều chuyện gì xảy ra, lúc ban đêm ngày cậu kết hôn ta đưa mình về nhà, kết quả mình ở xe ngủ thiếp , lúc tỉnh lạo liền phát nằm giường ta rồi. Mình phản kháng, nhưng mà thân thủ tên kia rất lợi hại, hai bá cú liền trới mình ở giường, hu hu hu—“ Sở Kỳ nhăn mặt, ruột gan đều hối hận, tối đó sao lại có thể đồng ý cho ta đưa về? Lại còn đem bảo về của mình đuồi hết .

      Tức nhất chính là, trói lại, nữa đường lại có cuộc điện thoại gọi đến. Bỏ lại mình, mãi đến sáng ngày thứ hai mới về cởi trói cho .

      ra là Ngôn Mặc Bạch bị Tư Mộ đạp phải vào bệnh viện!

      Ách?

      Tối hôm đó ta cũng làm chuyện có lỗi với Ngôn Mặc Bạch rồi sao?

      Vậy vì sao lại nhìn thấy lại làm bộ dáng muốn ăn thịt người chứ?

      Xem ra người đàn ông này nam nữ đều xơi, đồ cặn bã!

      Tâm tình Tư Mộ đối với Ngôn Mặc Bạch lại nhiều hơn phần.

      Vài người tụ chổ ăn uống chuyện phiếm, cười nháo, mãi cho đến khuya mới tan cuộc trở về.
      Chương 69: (TT)

      Editor:bangthan87ddlequydon

      Điện thoại của Tư Mộ biết vì sao lại tắt máy. Lúc trò chuyện hăng say, từ đầu chú ý đến thời gian trôi qua nhanh rồi.

      Khi bạn Vưu Ngư la hét đòi xem phim hoạt hình, Tư Mộ mới ý thức được lúc đó thời gian trễ như thế rồi.

      Lúc lấy điện thoại ra xem giờ, mới hay điện thoại hết pin, tắt từ lúc nào rồi.

      Nhất thời, trong lòng có chút luống cuống.

      Trước đó Ngôn Mặc Bạch cảnh cáo , điện thoại là vật bất ly thân, muốn mở máy 24 giờ, ta muốn tùy lúc gọi cũng có thể tìm được, nếu tự gánh lại hậu quả!

      Hôm nay lúc ra khỏi nhà, Ngôn Mặc Bạch vẫn dặn sớm về sớm…

      nghĩ, đoán chừng Ngôn Mặc Bạch gọi điện thoại vô số lần tìm , tạm biệt liên ngây ngốc ở bên ngoài trở về nhà

      Lần này thảm rồi!

      Nếu gọi điện tìm thấy, tự gánh lấy hậu quả….
      Nghĩ vậy, Tư Mộ run cằm cập, lập tức liền phất tay với các chị em: “Thời gian khuya, chúng ta tản . Hôm này có thời gian lại tụ lại tụ tập.”

      “Gả cho người ta liền giống nhau, vội trở về hầu hạ chồng mình sao?” Diêu Dao đánh đánh lên vai Tư Mộ, cười trêu chọc .

      Tư Mộ bất mãn trừng mắt liếc nhìn bạn thân cái.

      Hầu hạ?

      Đúng rồi, Ngôn Mặc BẠch mình ở nhà, cả ngày đều ở nhà, biết tên kia có ăn cơm chưa.

      Dựa vào ta có khả năng, hy vọng ta có thể biết kêu đầu ăn ở ngoài, nếu đói chết ta.

      dám chậm trể nhiều, Tư Mộ cầm túi liền ra ngoài. đường trở về, Tư Mộ lái xe rất nhanh, lần này mới biết được thể nào là giành giật từng giây.

      Tại ngã tư, bên trái chiếc xe lao ra, Tư Mộ vì tránh , đánh nhanh tay lái, xe bị đánh ngã về lan can bên cạnh. May mắn phanh lại đúng lúc, đầu xe bị đụng mạnh bop méo, trái lại người lại bị sao.

      Nhưng mà lúc này là giờ cao điểm, cho dù là tai nạn nho cũng trở kẹt cứng, xe Tư Mộ thể rời được, bên cạnh có người báo cảnh sát, rất nhanh xe cảnh sát đến xử lý rồi.

      Tuy là chiếc xe kia lao qua từ bên trái là đúng luật giao thông, Tư Mộ né tránh mới xảy ra tai nạn, nhưng là lúc đó Tư Mộ chạy quá nhanh, cũng là tuân theo luật giao thông rồi.

      Cảnh sát giao thông làm theo luật muốn dẫn về cục cảnh sát lập biên bản.

      Tư Mộ bị dọa sợ tại chỗ.

      Bình thường tuy phải là ngoan ngoãn cái gì, nhưng mà cho tới giờ chưa làm cái gì trái luật bao giờ, phải vào cục cảnh sát, làm có chút sợ hãi.

      “Chú cảnh sát, có thể đến cục cảnh sát được ạ?” Tư Mộ cười làm lạnh với chú cảnh sát .

      “Đây là làm theo luật, mời phối hợp.” Chú cực kỳ chuyên nghiệp trả lời. “Liên lạc với người nhà đến cục cảnh sát bảo lãnh về !”

      Người nhà?

      dám cho ba mẹ, nếu đẽ cho bọn họ biết chạy xe nhanh như vậy, còn xảy ra tay nạn, phải làm họ lo lắng đến chết hay sao.

      Số điện thoại người quen Tư Mộ đều nhớ , tất cả đều lưu trong điện thoại. tại điện thoại lại hết pin, cũng biết liên lạc với người khác như thế nào.

      “Chú cảnh sát, điện thoại con còn pin, liên lạc với người nhà được. Xin chú thương xót, tha cho con về —“ Tư Mộ xong lại vẫn sợ chú cảnh sát tin, liền móc ra cho ông ta xem.

      Đâu có biết rằng cảnh sát đưa mắt nhìn Tư Mộ cái, bình tĩnh : “ có việc gì. Tôi có đồ sạc, trở về cục cảnh sát đưa cho sạc điện thoại, sau đó liền liên lạc với người nhà.”

      Tư Mộ muốn đập đầu vào hành lang bảo vệ.

      bên đèn xe bị hư hỏng, nghe xe này cực kỳ quý, số lượng có hạn, đối với việc sửa xe mà xưởng sửa xe có linh kiện để sửa, liền muốn phản hồi đến cửa hàng mà , nhất định có.

      Trong tim Tư Mộ máu, nến mà có linh kiện mà , tu sửa xong tốn hết bao nhiêu tiền? Nhưng mà nếu có linh kiên, chiếc xe này cơ bản thành phế phẩm rồi. nơi nào để kiếm tiền bồi thường được cho Ngôn Mặc Bạch đây?

      Tư Mộ theo đến bệnh viên, mới vừa đem điện thoại sạc, khởi động máy, liền đổ chuông rồi.

      Là Tiểu Trang gọi đến.

      “Chị dâu, chị ở phân cục nào?” Bên kia trực tiếp hỏi ,=.

      “Ách…. Tại phân cục Thành Tây.” Tư Mộ giật mình chuyện thành cà lăm rồi.


      ta làm sao biết được mình xảy ra chuyện ở cục cảnh sát chứ?

      ta biết , đoán chừng Ngôn Mặc Bạch khẳng định cũng biết rồi.

      Ngôn Mặc Bạch thích xe như thế, nếu biết làm hỏng như thế này, chắc chắc điên mất rồi.

      Tư Mộ xiết chặt điện thoại, dám lên tiếng.

      “Được, chờ tôi lát lái xe đến đón chị, ở đó chờ.”Tiểu Trang dặn dò hai câu liền cúp điẹn thoại rồi.
      AnAnhitory thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 69



      Lại lúc Ngôn Mặc Bạch vừa mới nhận được điện thoại cấp dưới gọi cho ta, vợ cùng người con trai vào quán café, tâm tình của ta liền bắt đầu khẩn trương, có dũng khí sầu lo được lo mất trong lòng.

      ta có chút phẫn nộ.

      Nhưng mà hỏi ràng tình huống bên kia, biết được người con trai kia phải là Diệp Nham, mới thở dài nhõm hơi.

      Dặn dò cấp dưới tiếp tục theo sát Tư Mộ, sau đó ta cứ tiếp tục nằm ngủ giường.

      Kỳ thực sau khi nhận được cú điện thoại kia lại ngủ được. Chỉ có thể trong lòng bên chỉnh lý tình cảm của bản thân mình, rốt cuộc phát , chuyện tình giống như có chút thoát khỏi bàn tay của mình.

      Nguyên bản chỉ là lo lắng Tư Mộ tâm tính chơi đùa, nhưng mà tại trong đầu ngừng nghĩ đến .

      tự chủ được đặt trong đáy lòng rồi.

      Ngôn Mặc Bạch có chút buồn bực đối với nhận thức nên lời của bản thân mình.

      ta buồn bực đến khi ngoài trời tối lại, nhưng mà Tư Mộ còn chưa trở về.

      Ngôn Mặc Bạch cắn răng oán hận nghĩ, em dám coi lời như gió thoảng bên tai, xem về nhà thu thập em như thế nào!

      có về sớm tính, cư nhiên còn công khai cùng người con trai khác uống café, cái này thể nhịn! Tuyệt đối thể nhịn!

      ta gọi điện thoại, tắt máy. Vì thế ta lại thính thêm nợ nần với Tư Mộ, cho cái tên danh sách nợ nần.

      Điện thoại Tư Mộ vừa mới ngưng lâu, cục trưởng cục cảnh sát đều tự mình qua, mang theo vài thuộc hạ.

      “Ngôn phu nhân, có lỗi, lại làm cho bị sợ hãi. Văn bản xong, có thể về nhà được rồi.” Cục trưởng vẻ mặt cẩn thận mang theo ý cười.

      Tư Mộ có chút giật mình nhìn người đàn ông cục trưởng kia. cục trưởng cục cảnh sát chuyện với tại sao lại có bộ dáng thế này

      Tư Mộ gật đầu, vừa mới chuẩn bị, lại nhớ đến Tiểu Trang đến đón , nên ở lại chỗ này chờ.

      Vì thế Tư Mộ ai trước, trong lòng có chút yên, ngồi tại chỗ chờ Tiểu Trang qua đón.

      Chuyện Ngôn Mặc Bạch gọi điện thoại thấy làm cho cực kỳ ảo não rồi, lại đụng xe làm hủy chiếc xe có hạn của ta, lần này có mười cái mạng cũng đủ dùng rồi.

      Ngồi tại cục cảnh sát lát, Tiểu Trang liền vào. Cũng hỏi biên bản có , trực tiếp dẫn Tư Mộ đến tầng , đưa chứng minh đóng dấu rồi .

      Hiệu suất là cao, tốc độ làm việc cũng rất nhanh.

      đường trở về, người lái xe cực kỳ an tĩnh, cơ hồ ít thấy chuyện. Xe chạy nhanh lại vững.

      Càng về gần nhà, tim đập lại càng nhanh.

      Tư Mộ muốn cầu nguyện thời gian dừng lại, sợ lúc phải đối mặt với Ngôn Mặc Bạch, nên với ta như thế nào về việc đụng xe đây.

      Nhưng mà chiếc xe cứ phóng như bay, cuối cùng dừng lại ở trước cửa nhà.

      Lúc Tư Mộ lên lầu, lòng lại càng yên.

      Đẩy cửa phòng ra, Ngôn Mặc Bạch nằm giường, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn , băng dày ba thước.

      “Vì sao lại về trễ như thế?” Tư Mộ dám giấu diếm, liền lời hết. Bất quá chuyện cùng Quân Đình gặp mặt là kể.

      Nghe Tư Mộ xong, sắc mặt Ngôn Mặc Bạch trầm xuống, trong mắt phun ra đại hỏa hừng hực.

      “Em còn có cái gì chưa nữa ?”

      “… hết rồi.”

      “Được được!” Ngôn Mặc Bạch hừ hừ, nghĩ thầm, cư nhiên còn muốn giấu diếm? Xem đêm nay thu thập em như thế nào?
      Last edited by a moderator: 3/1/15

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 70:

      Tư Mộ nhìn chằm chằm vào biểu tình của Ngôn Mặc Bạch, rét lạnh đến thấu xương, khí lạnh bức người. Khí lạnh dày đặt này khiến cho hô hấp của bắt đầu thuận lợi, tâm cùng gan đều run rẩy phen.

      Đây là tức giận sao?

      Ngôn Mặc Bạch nghiêm mặt từ giường xoay người xuống, Tư Mộ tự giác có chút sợ hãi lùi lại bước.

      Biểu tình Ngôn Mặc Bạch lạnh dọa người như vậy, ai biết ta có hay cẩn thận qua đem bóp cổ hay ?

      Nhưng mà uổng công Ngộn Mặc Bạch đến bên người , liền lườm cái, trực tiếp vượt qua , đến gian phòng khách bên ngoài, mở tủ lạnh tìm thức ăn.

      Tư Mộ đoán là đói bụng, vì thế trong lòng sinh ra vài phần áy náy.

      cùng phía sau, giải thích: "Cái xe đó, em thực cố ý. Lúc ấy bên trái leo lên cái xe, chạy đúng luật, em tránh nên mới lao lên lan can. Cái xe của , sữa chữa bao nhiều tiền? em đền..."

      Lúc ra những lời này, Tư Mộ xong hợp tình hợp lý, nhưng mà câu sau, giọng liên bé thể nghe, khí thế ràng thấp xuống.

      Phí sửa chửa.... Ngẩm lại chiếc xe số lượng bản có hạn kia, chỉ đến chết tâm rồi.

      Cái đó cực kỳ đắt tiền, đoán chừng vượt qua khả năng trả tiền của rồi.

      Nhưng mà đem xe vỡ thành như vậy, là sai lầm của , bồi thường cũng là theo lý thường phải làm.

      Vì thế Tư Mộ khẽ cắn môi, bất cứ giá nào cũng muốn bồi thường.diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn

      Người nghèo chí bất tận!

      Nên bồi thường tuyệt đối nên trốn tránh trách nhiệm.

      Ngôn Mặc Bạch tìm khách khắp tủ lạnh, tìm thấy cái gì ăn được, xoay người lại, nắm mặt Tư Mộ, khuôn mặt tuấn lãng khiêu khích, bên miệng gợi lên nụ cười tà ý. "Đền bù? Tiền của cái đền xe đó chính là lợi nhuận cao nhất năm của 'Lăng Vũ'. tại tình hình của 'Lăng Vũ' như thế nào em biết hơn , em em lấy cái gì bồi thường chứ?"

      Tư Mộ phục trừng mắt, "Lúc em gả qua, cha để cho 'LĂng Vũ' phát triển lên, dù sao ông ta giữ lời chứ? Phí sửa chửa liền dùng năm lợi nhuận của 'Lăng Vũ' là được!"

      bị Ngôn Mặt BẠch nắm chặt má, hai má vốn có chút biến dạng, tại hai mắt mở to trừng mắt nhìn ta, cả khuôn mặt liền có vẽ đặc biệt hung dữ.

      Ngôn Mặc Bạch nhìn bộ dạng vô ích của , có chút buồn cười, cảm thấy nương này khờ dại nhưng mà đáng ! Tiền bạc tôi còn nhiều mà, tôi muốn năm lợi nhuận của em để làm chi?

      Vì thế bàn tay to lớn của Ngôn Mặc Bạch nâng cầm lên, đôi má ôn nhu của dán sát trong lòng bàn tay của , độ cong hoàn mỹ và mềm mại, thích nỡ buông tay.

      Ngón tay cái kìm tại đôi môi ướt át của , miệng thổi hơi cạnh tai : " ngại em dùng phương pháp nào để hoàn lại. tại đói bụng!"

      Trong lời của đương nhiên Tư Mộ hiểu ý. Ý tứ kia chính là có tiền dùng thịt bồi thường!

      Hạnh phúc của mình đều bồi đáp.

      Vốn cuộc hôn nhân này của liền coi mình như tác phẩm định giá bán cho ta, tại là vợ chồng hợp pháp, bồi thường thịt cái gì đó cũng tồn tại rồi, Mặc dù trăm lần muốn, ta chỉ cần câu muốn, dám chữ .

      tại ta như vậy là có ý gì?

      Hy vọng chút, chủ động chút sao?

      " muốn, muốn em như thế nào?" Tư Mộ bị ta thở ra khí nóng bên tai đều hồng lại, thậm chí còn ảnh hưởng đầu óc, ngay cả chuyện cũng có chút ấp úng rồi.

      Tuy đoán ra bảy phần,nhưng mà vẫn dám xác định, dù sao người nọ cũng là gay, làm sao có thể dể dàng chuyện dùng thịt bồi thường với chứ?

      " ám chỉ chưa đủ ràng sao?" Tay dài của Ngôn Mặc Bạch chụp tới, đem cả người chạm mạnh vào trong lòng , tay vẫn tà ác nhéo mông cái, bày tỏ trừng phạt.

      Tư Mộ bị đau la tiếng, thanh còn lại bị nuốt hết.

      hôn môi , khinh trọng, dần dần tiến vào, đem Tư Mộ hôn đến thần hồn điên đảo thời gian, Ngôn Mặc Bạch mới buông ra, con mắt đen tuyền dẫn ý cười tà nịnh, liếc Tư Mộ mê muội, cười giống như sói xám vừa uống được nước canh dê.

      Đột nhiên lui lại phía sau, khóe môi Tư Mộ còn liếm liếm, mà đại não vẫn còn ở trạng thái chết, nhất thời phản ứng kịp.

      Ngôn Mặc Bạch vỗ mặt Tư Mộ, "Thấy biểu em rồi!"

      Thái độ của ta như cấp ban thưởng cho cấp dưới, muốn ủy thác trọng trách, trịnh trọng, nghiêm trang.

      Ngôn Mặc Bạch buông ra, xoay người vào trong phòng, " đói bụng. Em cái người bảo mẫu này công việc cũng làm được, để chủ ở lại nhà, tự sinh tự diệt. Phạt em lập tức làm thức ăn cho ngay lập tức."

      Trong nhà đều có thức ăn đông lạnh, đều là đồ ăn cùng thịt có chút tươi ngon, Ngôn Mặc Bạch thích nấu cơm, vì thế đem đồ ăn đều lật tới lật lui, mới thúc giục Tư Mộ nhanh chóng trở về.
      Vốn Tư Mộ đối với chuyện này có chút áy náy, tại nghe từ miệng ra, lại càng cảm thấy bản thân mình phải người, công việc bảo mẫu làm tròn bổn phận, quả thực là ngược đãi ông chủ mà!

      Vì thế Tư Mộ bày đồ trong tủ lạnh ra, chuẩn bị nấu canh cho . Ngôn Mặc Bạch tuy xuất viện, nhưng về thức ăn cũng cần phải cẩn thận, thực vật có chút bất lợi với việc miệng vết thương lành lại, phải cực kỳ chú ý, cần ăn cũng biết.

      Dù sao nấu canh cũng lâu, lo lắng có thể đói đến choáng quáng hay , Tư Mộ muốn ra ngoài mua mì vằn thắn, cùng miếng thịt tươi, chuẩn bị nấu cho bát mì vằn thắn ăn trước.
      AnAn thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 70: (tt)

      "Uy, tại có đói bụng ? Nấu canh cần thời gian hơi lâu, em mua cho mì vằn thắn trước! muốn ăn nhân gì?" Tư Mộ gương giọng hỏi.

      Ngôn Mặc Bạch có tính kiêng ăn. Cho nên liền câu tùy ý!

      Vì vậy Tư Mộ về liền đem thịt chặt, nấu chén mì vằn thắn.

      Ngôn Mặc Bạch ăn no bụng, Tư Mộ vẫn còn ở trong phòng bếp xoay vòng vòng.

      tại hơn mười giờ tối, cũng cực kỳ khổ, muốn ngủ sớm chút, nhưng mà nghĩ đến câu của Ngôn Mặc Bạch "Đêm nay xem biều của em!" Trong lòng Tư Mộ cũng cảm thấy khiếp đảm rồi.

      Ngôn Mặc Bạch nằm giường tự xoa bóp bản thân mình, hồi lâu thấy Tư Mộ vào, vì thế cầm điện thoại kiểm tra video clip.

      Nhất thời điện thoại giống như cái điều khiển, chút liền ở khu vực của Tư Mộ.

      Ngôn Mặc Bạch nhìn xoay vòng vòng trong bếp, nhếch môi cười.

      Về sau, có thể là sợ Ngôn Mặc Bạch lại tức giận, mới ra từ phòng bếp.

      Lúc Tư Mộ tắm rửa, phát tay bị thương chút, có thể do tai nạn buổi chiều đụng vào.

      Tư Mộ tắm rửa tránh miệng vết thương, từ từ, nhớ lại sáng mai còn phải đến bệnh viện!

      ở trong phòng tắm kéo dài hồi lâu, nhưng mà vẫn chạy khỏi, vì thế lúc toàn thân mát mẽ bước ra, thậm chí còn chuẩn bị tốt chịu chết.

      Tư Mộ nhìn thấy người nằm giường, nhất thời nghĩ đến đêm tân hôn.

      Khi đó mặc nội y sexy kia, quyến rũ nhìn như mới tắm ra nhìn Ngôn Mặc Bạch, cực kỳ liều lĩnh phóng điện với ta.

      Nhưng mà tại điều đảo lộn, đổi thành Ngôn Mặc Bạch nằm giường chờ . Tư Mộ thẹn thùng lúc, vừa mới tắm rửa xong, lưng lại bắt đầu thấm mồ hôi rồi.

      Nếu Ngôn Mặc Bạch trước, muốn xem biểu của , như thế Tư Mộ liền cần làm kiêu.

      Lắc lắc thân qua, dáng người lay động, chân thành đến, tuy áo ngủ vẫn giữ cái loại này, nhưng mà Tư Mộ bất đồng, là Đại Minh Tinh, hình tượng của thanh xuân mỹ lệ đều ở đây, bộ quần áo, mặc người , loại khí chất cùng sức quyến rũ kia hoàn toàn ra rồi.

      Mặt Ngôn Mặc Bạch chút thay đổi chờ Tư Mộ bắtđầu động tắc, bị vùng về bắt đầu mò mẫn, Mặt lạnh lùng của Ngôn Mặc Bạch bắt đầu xuất khe hở, càng về sau, Tư Mộ ngồi ở người nhìn xuống, toàn bộ biểu tình của , đều bị Tư Mộ nhìn thấy.

      "Uhm...a.... ...... ......" Tư Mộ nghĩ lần thứ hai vẫn lại ra sức đến thế.

      Ngoon Mặc Bạch cũng đầy mồ hôi, thân người ở kẹp đến chặt, cái loại cảm giác nhẫn nhụi trơn mềm làm cho thiếu chút nữa chết đói.

      Tay vịn eo Tư Mộ, giúp tìm tư thế thích hợp nhất.

      Kỳ loại chuyện này, cũng là coi trọng hai người lẫn nhau, muốn hai người đều động tình, mới có thể có cảm giác mơ màng khuya khỏa. Chính là gọi cái gì tốt đẹp, tôi tốt, mọi người tốt! khắc đó hai người nghĩ thông suốt, lẫn nhau, ôm nhau, thậm chí muốn cắn nuốt, nghĩ muốn hòa hợp
      Đỡ Tư Mộ chậm rãi vận động, giờ phút này ánh mắt Ngôn Mặc Bạch đều đỏ lên, như động vật khốn khổ trốn tránh nhà giam. Sau cùng biến Tư Mộ đều thành vô lực, yếu đuối như nước, chỉ có thể theo khống chế lực đạo của .

      Hung hăng làm mấy chục cái, Tư Mộ ra sức chống đẩy, khóc cầu chút.

      Ngôn Mặc Bạch kiên nhẫn vì tiếng khóc của con , vì thế bờ mông bóng loáng của Tư Mộ bị vỗ mạnh cái. Kêu đừng khóc. Nhưng mà chụp tồi, cái vỗ mạnh xuống, bắp thịt Tư Mộ buột chặt, bị cái vỗ này vỗ xuống, liền theo sát, quả làm Ngôn Mặc Bạch hít vào khí lạnh.

      Sau cùng toàn bộ bình tĩnh lại, đầu Tư Mộ để ngực Ngôn Mặc Bạch, giọng có chút khàn, : "Em, phải xử nữ, để ý sao?"

      Ngôn Mặc Bạch bị hỏi như vậy nhất thời chết đứng. Tư Mộ nhìn Ngôn Mặc Bạch gì, liền tự nhiên : "Thôi, em vừa rồi là cùng đùa..."

      Tư Mộ có chút đau thương, tuy nhiên phải vì mất lần đầu tiên, mà là lần thứ hai, nhưng vì sao người đàn ông này đúng lúc hỏi, lại im lặng, cái đó gì là thương tổn rồi.

      Kỳ người đàn ông kia ngại vợ mình là xử nữ sao? Đàn ông đều ích kỷ, mặt muốn sớm, thỏa mản kích thích nhiệt huyết thanh xuân, mặt lại hy vọng vợ mình ngây thơ tỳ vết đợi mình đến.
      Đâu có nhiều như vậy cùng bọn họ chơi đùa mà còn tươi mới chứ?

      Thế giới chính là những người như thế này, bỏ sinh lão bệnh tử, ai được niềm vui mới phải là người cũ của người khác chứ.

      Ngôn Mặt BẠch đem mất mát cùng đau khổ của Tư Mộ đặt vào trong mắt, biết lại bắt đầu suy nghĩ loạn lên, qua thương vuốt đầu , "Đứa ngốc! Có phải em lại suy nghĩ bậy rồi ? cuối cùng đầu em cấu tạo là gì vậy, ngày suy nghĩ cái gì?"

      "Đương nhiên là muốn nên nghĩ muốn gì đó!" Tư Mộ nâng đầu lên có chút ủy khuất.

      "Vậy tại sao lại mất hứng cái gì? Ngôn Mặc Bạch hỏi.

      " có mất hứng, em vui vẽ tại ..." Tư Mộ có chút tự giễu cười cười.

      đâu biết rằng người đàn ông trước mắt này mừng thầm. từ đầu đến cuối đều chỉ là người của mình mà thôi.
      xuxubungbuAnAn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :