1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hào môn quyền thế : Ngôn thiếu cưng chiều vợ - Lương Thần Nhất Dạ (135/210)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 65 (4)

      Tiểu Cửu vội vàng nhìn xung quanh, quả nhiên đại ca ở gần đây.

      Nhưng đại ca xảy ra chuyện gì?

      Mặt tối sầm như bao công, mắt lóe sáng nhìn chằm chằm về phía chị dâu hận thể nhào tới chém giết.

      Tiểu Cửu thầm than trong lòng hỏng rồi bão tố sắp tới. Đại ca

      nổi giận rồi hơn nữa còn rất giận dữ. Người khởi xướng cơn giận vẫn biết nên chơi cực kỳ vui, thỉnh thoảng còn hát vu vơ.

      Tiều Cửu thầm mắng người đàn ông biết sống chết chơi cung chị dâu, nhắm mặt kêu: “ Ngôn!”

      nghĩ thầm trong lòng chị dâu em chỉ có thể giúp chị được như vậy, bản thân chị tự cầu phúc cho bản thân !

      Vì vậy sau khi nhận được ánh mắtt của đại ca ta liền rời .

      Tư Mộ chơi vui vẻ đột nhiên nghe thấy Tiểu Cửu gọi “ Ngôn”, nhìn xung quanh, lúc chưa nhìn thấy ánh mắt Ngôn Mặc Bạch vẫn nở nụ cười rực rỡ.

      Nhưng khi nhìn thấy ánh mắtlạnh lùng của Ngôn Mặc Bạch nụ cười dần vụt tắt.

      Cuối cùng cũng có ý thức của người vợ rồi. Ném pháo hoa cầm tay,phủi sạch tay sau đó cúi đầu bộ dáng như mới phạm lỗi tới cạnh .

      Tư Mộ nhìn im lặng, liền hối hận vì chạy ra ngoài chơi.

      Lúc trước từng thỏa thuận với Ngôn Mặc Bạch. được can thiệp vào chuyện của . Còn ở bên ngoài phải chú ýlời .

      Hôm nay là đámcưới của bọn họ, lại vui vẻ chơi đùa cùnghai đứa trẻ, chút lễ nghi của người phụ nữ trong giađình quyền thế cũng có, chừng bị những người phụnữ của các gia đình quyền thế khác nhìn thấy trở thành trò đùa.

      Tư Mộ ảo não xoa mũi, thầm than trong lòng biết chú ýlại phạm sai lầm.

      Vì vậy nghĩ nếu chủ động nhận sai có thể được khoan hồng.

      ngẩng đầu ngước đôi mắt đen láy thành khẩn nhìn chăm chúNgôn Mặc Bạch, giọng : “ xin lỗi! Em sai rồi!”.

      Vốn dĩ Ngôn Mặc Bạch rất tức giận nhưng chỉ cần chủđộng tới lại dùng giọng dịu dàng, ánh mắt thành khẩnmà nghiêm túc nhận lỗi cơn giận của lập tức tan biến. nhìn Tư Mộ, nhíu mày hỏi: “Lỗi ở đâu?”.

      Tư Mộ sắp xếp câu chữ trong đầu sau đó : “Em nênđi ra ngoài nghịch pháo hoa, càng, nên ở bên ngoài khôngchú ýcười đùa. Còn chú ý đến hình tượng của bản thânlàm mất thể diện nhà họ Ngôn.”

      Thái độ thành khẩn hơn nữa câu văn mạch lạc ràng nhưng khi Ngôn Mặc Bạch nghe lại cảm thấy cực kỳ khó chịu.

      ra này vẫn chưa ý thức được bản thân phạm phảilỗi gì.

      Nhất định phải dạy dỗ trận.

      Ngôn Mặc Bạch nghĩ thầm.

      Vì vậy nghiêm mặt trầm giọng với Tư Mộ: “Biết lỗi là tốt. Nếu đãphạm lỗi vậy phải phạt.”

      Tư Mộ nhíu mày, tuy rằng phạm lỗi thìphảiphạt nhưng lúc trước chưa từng qua, nếu nhưanh hình phạt quá hà khắc thìphải làm sao?

      Tư Mộ hỏi: “ muốn phạt thế nào?”

      “Tạm thời chưa nghĩ ra, lúc nào nghĩ ra với em.” Lúc này tâm tình Ngôn Mặc Bạchrất tốt.

      Tư Mộ hơi nóng: “Chỉ cần phảilà chuyện gìphạm pháp lại trong khả năng của em em đồng ývới .”

      Ngôn Mặc Bạch thỏa mãn gật đầu, mắt liếc nhìn về phía Vưu Ngư cùng Quân Dục chơi đùa, ý bảo đưa hai đứa trẻ quay về.

      Tư Mộ hiểu ý vội vàng xoay người gọi Vưu Ngư: “Vưu Ngư chúng ta về thôi, nhanh lên!”

      Vưu Ngư lưu luyến tạm biệt Quân Dục sau đó chạy về phía Tư Mộ.

      Từ đầu đến cuối Ngôn Mặc Bạch hề nhìn Quân Đình.

      Lúc Tư Mộ cũng gì với Quân Đình, chỉ hơi gật đầu xem như chào tạm biệt!

      Vưu Ngư ôm cổ Tư Mộ vui vẻ hỏi: “Dì ơi, khi nào thìpháo hoađó có thể bay lên trời?Vưu Ngư rất muốn xem...” Giọng nóinon nớt lộ ra vẻ tức giận càng thêm đáng .

      Tư Mộ nóikhông biết nhưng Ngôn Mặc Bạch lại : “Nếu cháu muốn xem, chú cho người bắn lên cho cháu xem.”

      Vì vậy Vưu Ngư liền vỗ tay hoan hô lớn.

      Năm đóa hoa nở rộ bầu trời trong đêm, còn có thể nghe thấy thanh pháo hoa lúc bắn lên trời.

      Pháo hoa tuy đẹp nhưng chỉ thoáng qua rồi biến mất. Lúc xem pháo hoa Vưu Ngưu vỗ tay la to nhưng sau khi xem chán liền im lặng ngắm nhìn pháo hoa nở rộ trong đêm.

      Sau khi bắn hết pháo hoa, bữa tiệc cũng tàn, ai nấy đều thu dọn đồ đạc về nhà.

      Sở Kỳ cùng mấy người do Cố Khuynh lái xe đưa về. Vưu Ngưcùng mẹ ở trong khách sạn này nên cần người đưa về.

      Trước khi Diêu Dao kéo sang bên, thần bí đem túi nhét vào tay , cười cười : “ nương cố lên! Cậu phải tin rằng tất cả con trai đều là con cọp giấy, phải dũng cảm ưỡn thẳng ngực chiến đâu. Cậu phải khiến ta thỏamãn, đến lúc đó mọi thứ đều do cậu quyếp định! Đây là áo cácchị em đưa cho cậu mặc vào dũng cảm chiến đấu! Khiến cho ta run rẩy dưới thân câu. Tư Mộ bị những lời này khiến dựng tóc gáy, hận thể chui đầu xuống đất nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu.

      Tư Mộ bất đắc dĩ thầm than trong lòng, áo này có tác dụng ? Cũng biết có cơ hội cùng giường chung gối với hay , làm sao đẩy ngã xuống để run rẩy dưới thân ?
      Last edited by a moderator: 11/12/14
      AnAn thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 66 (1): Chồng ơi, chút.

      Chờ đến khi khách khứa đều ra về hết, Tư Mộ nhìn Ngôn Mặc Bạch đứng bên cạnh sau đó xấu hổ cúi đầu.

      lén nhén gói đồ vào túi xách, chiếc túi phồng lên rất to, sau đó ôm vào ngực. Vốn dĩ Ngôn Mặc Bạch chú ý đến cử động của nhưng dáng vẻ lén lút của giống như có tật giật mình vậy.

      Lúc xế chiều Ngôn Mặc Bạch đưa xem qua căn hộ, rằng sau này có ở nhà mình cũng an toàn. Vậy tại quay về căn hộ đó mình sao?

      Nhưng lại nghĩ đến căn phòng được đặt trước ở khách sạn, sau đó lại hủy bỏ, quen ở khách sạn.

      Rốt cuộc bây giờ là sao?

      Tư Mộ hơi khó hiểu.

      Nhưng lại hỏi cũng biết phải mở miệng thế nào. Chẳng lẽ : “tối nay chúng ta ngủ ở đâu?”

      Cho nên Tư Mộ vẫn lên tiếng tất cả nghe theo mọi sắp xếp của !

      Tư Mộ ôm chặt túi xách trong tay, nghĩ cách tối nay nên tiến hành thế nào.

      Ngôn Mặc Bạch gọi tiểu Cửu bảo lái xe tới đây.

      Lúc bọn họ đứng ở cửa chờ xe, Ngôn Diệu Thiên từ trong ra, đoán chừng hai người vẫn còn thù hận, ai bỏ qua ai.

      Tư Mộ bối rối, biết mở miệng chào hỏi ông như thế nào.

      Ở đây chỉ còn lại ba người, ý nghĩa cuộc hôn nhân này cũng chỉ có ba người biết .

      Lúc này bắt kêu con cáo già bằng ba, biết làm sao mở miệng. Nhưng nếu như gặp mặt mà chuyện chẳng phải rất kỳ cục sao? Dù sao cúi đầu thấy ngẩng đầu lại gặp, nên cư xử quá khắc nghiệt.

      Cuối cùng vẫn là Tư Mộ lui bước, nghĩ thầm trong lòng lùi bước trời cao biển rộng.

      Vì vậy khép nép, giọng gọi Ngôn Diệu Thiên tiếng: “Ba”

      Ngược lại Ngôn Diệu Thiên nghĩ như . Ông mở miệng : “Thời gian nhanh chút, nếu như thiếu cái gì liền mua, con cứ , đừng để mình chịu uất úc.”

      Tư Mộ ngoan ngoãn gật đầu.

      Ngôn Diệu Thiên liếc mắt nhìn con trai mình, ông thầm than mình sinh phải đứa con lang sói. Sau đó ôn hòa với Tư Mộ: “Hai đứa ở bên ngoài phải tự chăm sóc mình cho tốt. Nếu rảnh phải thường xuyên về nhà. Nếu muốn nấu cơm cũng có thể về nhà ăn.”

      Tư Mộ nghĩ bản thân thiếu hiểu biết và nông cạn. Chỉ vì những lời thâm tình kia của Ngôn Diệu Thiên trong nháy mắt liền quên mất những hành động gian xảo kia.

      Cho nên tại cảm thấy ra Ngôn Diệu Thiên cũng phải rất xấu.

      Người nhà họ Ngôn cũng tính là rất xấu.

      Tiểu Cửu lái xe tới sau đó xuống xe cung kính mở cửa cho bọn họ, Tư Mộ cùng Ngôn Mặc Bạch ngồi phía sau.

      Ngôn Mặc Bạch có chút mệt mỏi ngồi dựa vào ghế, nhắm mắt, tay bóp trán. Giọng vang lên: “Giúp bóp đầu chút, cảm thấy hơi đau đầu.”

      Vô cùng tự nhiên với .

      thực tế ở trong hợp đồng của bọn họ phải là bảo mẫu

      do Ngôn Mặc Bạch bỏ tiền ra mua sao?

      Vì vậy Tư Mộ rất ngoan ngoãn nghe lời đưa tay giúp bóp đầu. Tư Mộ rất thức thời “Lấy đồ của người mềm tay, há miệng mắc quai” đạo lý này Tư Mộ luôn ghi nhớ trong lòng.

      Nhà họ Ngôn cho số tiền lớn, cho cuộc đời dư dả cho nên, nếu so sánh xoa bóp đầu phải là chuyện lớn.

      Mặc dù ngồi chiếc xe sang trọng nhưng gian rất , nghiêng người ngồi như vậy nên thuận tay cho lắm.

      thường thấy Ngôn Mặc Bạch xoa bóp đầu, đoán chừng lao động trí óc quá nhiều nên mệt.

      bóp hai cái thấy người như xương, tay cứng nhúc nhích được.

      Ngôn Mặc Bạch nhíu mày nhìn Tư Mộ, hài lòng mỉm cười, đưa tay kéo cái, cả người Tư Mộ ngồi đùi , mặt đối mặt.

      Cái tư thế này rất thuận lợi để xoa bóp nhưng lại rất mập mờ.

      Tư Mộ giãy giụa muốn xuống lại bị kéo trở lại.

      Vì vậy Tư Mộ ngồi sát vào , chóp mũi đều là hơi thở của , bên tai còn có tiếng hít thở của , nhất thời cảm thấy đỏ mặt.

      Tư Mộ dám ngẩng đầu nhìn , cúi đầu cứ như vậy cả người vùi trong lòng Ngôn Mặc Bạch.

      Đầu ngón tay mềm mại của xoa bóp hai bên thái dương của , xua tan tất cả mệt mỏi.

      Tư Mộ cúi đầu rất thấp, chỉ giơ đôi tay xoa bóp đầu Ngôn Mặc Bạch. Thế nhưng cứ làm động tác như vậy trong thời gian dài khiến bắp tay cứng ngắc, rất mỏi.

      Vì vậy khó chịu uốn éo cơ thể, hoàn toàn quên mất mình là người phụ nữ ngồi đùi người đàn ông với tư thế rất mập mờ.

      “Đừng động!” Tư Mộ bị giọng của Ngôn Mặc Bạch làm cho giật mình.

      Ngoài cửa sổ tối đen như mực, thỉnh thoảng có hai ánh đèn đơn chiếu đường phố yên tĩnh.

      Trong xe mở đèn, chỉ nhìn thấy ánh đèn pha yếu ớt của xe đối diện chiếu vào.

      gian trong xe lúc này lên đôi mắt u ám của Ngôn Mặc Bạch. Bên trong xe cũng thoảng qua hơi thở mập mờ.

      Tư Mộ bị quát liền dám cử động, đặc biệt ngoan ngoãn ngồi im, trong lòng luống cuống.

      Cái tư thế thân mật này, lại còn mặt đối mặt, đêm nay tiểu Cửu lái xe yên, thỉnh thoảng thắng gấp khiến cả cơ thể Tư Mộ ngã về phía Ngôn Mặc Bạch.

      biết rằng tiểu Cửu sắp nôn ra máu, khổ mà ra được! Phía trước bóng đèn chiếu sáng làm giảm khả năng quan sát của , phía sau hai người thân mật trắng trợn như vậy khiến cho khổ sở. Kêu gào trong lòng: “Đại ca, động dục cũng thể chờ về đến nhà của mình mới phát tiết sao? Kiềm chế chút!”

      Tiểu Cửu hận thể bẻ gãy tay lái, vì vậy đoạn đường này vô cùng dằn xóc.

      Cơ thể mềm mại của dán sát vào lồng ngực cứng rắn của , tất cả phản ứng đều rất tự nhiên.

      ý nghĩ chợt lên trong đầu Tư Mộ, vì vậy mặt biến sắc, bắt đầu di chuyển cơ thể. Quả nhiên, vật kia càng thêm cứng rắn, dán sát vào người, mà người đàn ông trước mắt như muốn phá hàng rào nhà tù, nóng nảy, cuồng dã, hung mãnh.

      Ngôn Mặc Bạch ôm chặt trong ngực, cố định tại chỗ, giọng cảnh cáo : “Đừng động, chút cũng được cử động! Nếu biết chuyện gì xảy ra.”

      Tư Mộ lập tức dám làm càn.

      Cuối cùng cũng có chút an ủi.

      Trải qua thử nghiệm vừa rồi của bản thân có thể chứng minh Ngôn Mặc Bạch có cảm giác với phụ nữ.

      Tư Mộ lại càng tràn đầy lòng tin đối với kế hoạch “lấy tinh” từ Ngôn Mặc Bạch.

      nắm chặt tay rất tán thành lời Dao Dao , ấy “lên giường tự nhiên thẳng” quả sai!

      Tư Mộ vùi trong lòng Ngôn Mặc Bạch, mặt dán vào lồng ngực , khẽ chu môi.

      Ngôn Mặc Bạch biết trong lòng nghĩ lung tung nhưng sắp bị nhóc này giày vò đến phát điên.

      Vết thương dưới bụng khẽ đau nhắc nhở thể hoạt động mạnh, phải có chừng mực nếu người chịu khổ chính là .

      Cho nên chỉ có thể ngồi ôm Tư Mộ như vậy, ngoài ra có động tác nào khác. Chỉ sợ bản thân cẩn thận cọ xát khiến súng cướp cò, vậy hư mất, nếu chống nổi về phương diện này của người đàn ông mà đó là điểm yếu.

      Rốt cuộc xe cũng về đến căn hộ.

      Tư Mộ lúng túng bò xuống khỏi người Ngôn Mặc Bạch, khuôn mặt đỏ bừng.

      Ngôn Mặc Bạch ngồi xe phục hồi tinh thần mới xuống xe.

      Bọn họ vừa mới xuống xe, tiểu Cửu lập tức đạp chân ga phóng .

      Ấn ngón tay mở cửa vào nhà.

      Tư Mộ thấp thỏm như học sinh với vào đại học.

      Ngôn Mặc Bạch chuẩn bị đồ giúp , tất cả treo trong tủ quần áo để nhanh tắm sau đó liền xoay người ra ngoài.

      chịu đựng vết thương khiến cơ thể nóng ran, phần tử an phận trong cơ thể như kêu gào, cảm giác các mạch máu dần trở nên căng phồng.

      Đột nhiên nắm áo tắm chạy vào phòng tắm.

      Vết thương thể dính nước, vì vậy chỉ có thể lau sơ người.
      Last edited by a moderator: 11/12/14
      Sana thích bài này.

    3. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Cho mh hong bo nay voi nha !!! :yoyo51::yoyo63:

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 66 (2)

      Hơn nữa vết thương ở bụng, nếu khom lưng đụng phải vết thương, vì vậy lau người cũng là chuyện vô cùng khó khăn.

      Ngôn Mặc Bạch ở trong nhà tắm lâu mới ra.

      Tóc ướt nhẹp còn đọng nước, lúc khoác áo choàng tắm màu trắng ra ngoài Tư Mộ tắm xong.

      Ngôn Mặc Bạch nhìn người nằm giường, giả bộ lau tóc, nghiêng người sang hướng khác, cố gắng nhìn tới.

      Tư Mộ tẩy trang, khuôn mặt mát mẻ, tắm rửa sạch cũng thay quần áo.

      Khuôn mặt tinh khiết, da trắng mịn màng, mái tóc đen nhánh xõa bên gối, mái tóc đen càng tôn lên khuôn mặt tinh xảo tỳ vết của . Đôi môi khẽ nhếch, đó là lời mời gọi mang theo mê hoặc chết người.

      Những thứ này dĩ nhiên đủ lực sát thương.

      Điều khiến Ngôn Mặc Bạch chịu được chính là quần áo mà Tư Mộ mặc.......

      Haiz, nếu như đó cũng được xem là quần áo.

      Hôm nay là đêm tân hôn, Ngôn Mặc Bạch lại ở đây. Vì vậy Tư Mộ liền muốn, bằng nhân dịp động phòng hoa chúc này phải mê hoặc được người đàn ông này, thuận lợi “lấy tinh”, tranh thủ lần “quan hệ” sau đó cầu xin thần thánh tứ phương phù hộ có thể mang thai liền sinh đứa bé mập mạp.

      Đúng như hợp đồng ký với Ngôn Diệu Thiêm, sớm hoàn thành nhiệm vụ là quan trọng nhất.

      Ngôn Diệu Thiên là con cáo già rất gian xảo.

      Mặc dù sau khi ký hợp đồng Ngôn Diệu Thiên rất thức thời chuyển tiền vào cho công ty “Lăng Vũ”. Chỉ cần khoản tiền là có thể quay vòng nhưng Phó Minh Vũ ở nhà dưỡng bệnh hỏi qua chuyện công ty, tại “Lăng Vũ” trogn trạng thái bị chia rẽ, trạng thái gần như tê liệt hơn nữa còn có các thành phần tốt ở bên trong làm loạn.

      Ban đầu Ngôn Diệu Thiên đồng ý làm cho “Lăng Vũ” lớn mạnh nên nhất định giúp quản lý công ty. Nhưng bây giờ ngoại trừ gửi tiền vào công ty ngoài ra ông có bất kỳ hành động nào.

      Tư Mộ ngu dĩ nhiên biết Ngôn Diệu Thiên muốn yên tâm cái gì.

      hành động, ông ấy liền hành động.

      Giống như Tư Mộ ký hợp đồng, đồng ý gả cho Ngôn Mặc Bạch, vì vậy tiền lập tức được chuyền vào công ty “Lăng Vũ”. Nhưng nếu Tư Mộ có hành động gì tiếp theo Ngôn Diệu Thiên cũng thờ ơ lạnh nhạt, yên lặng theo dõi mọi diễn biến.

      Tư Mộ nghiến răng quyết định phải nhanh mang thai.

      Nghĩ lại phản ứng của Ngôn Mặc Bạch lúc ngồi xe càng có lòng tin.

      Tất cả đàn ông đều chịu nổi cám dỗ của phụ nữ. Tối nay khiến chịu được!

      Vì vậy Tư Mộ lấy bọc đồ mà lúc tối Diêu Dao lén đưa cho , bộ quần áo “rất mát mẻ” “cực ít vải”... ...

      Được rồi, đây là nội y sexy. Hơn nữa còn là quần áo học sinh.

      Áo rất , cho dù dáng người nhắn cũng chỉ có thể che được rất ít, cổ chữ V khiến mảng lớn da thịt trắng như tuyết lộ ra, chiếc áo ôm lấy bộ ngực, đường cong sinh động, càng khiến người ta mê hoặc, Chiếc eo lộ ra ngoài, bên dưới là chiếc váy rất ngắn, chỉ che được bộ phận quan trọng, từ bắp đùi trở xuống lộ ra hoàn toàn. Chân Tư Mộ thon dài trắng nõn chút tỳ vết nào.

      Khuôn mặt như lụa lại thẹn thùng. Như tình đầy mê hoặc, thẹn thùng mà nhút nhát.

      Muốn cự tuyệt mà lại bị mời chào chết người mê hoặc.

      Ngôn Mặc Bạch lau tóc, từ từ ngửa mặt giống như nhìn trần nhà, dường như có thể cảm nhận được luồng khí nóng chảy trong cơ thể, tìn được lối thoát. Vì vậy xông lên đầu, từ trong mũi chảy ra.

      Ngôn Mặc Bạch

      hít mũi cái, đầu ngửa càng cao, giống như cố gắng đẩy lùi luồng khí nóng kia khiến nó chảy ngược vào trong cơ thể.

      Giờ phút này Ngôn Mặc Bạch mặt đầy nước mắt thầm nghĩ, mẹ kiếp, điên rồi mới cướp kim cương, cơ thể bị thương , thịt ngay trước mặt cũng thể ăn còn bị chảy máu!

      Mặc dù Tư Mộ muốn mê hoặc Ngôn Mặc Bạch bằng mọi cách, đem tất cả nhân phẩm ném hết, nhưng khi mặc bộ quần áo hở hang như vậy, lại nằm giường với tư thế mời gọi vậy mà Ngôn Mặc Bạch cũng thèm nhìn lần.

      Mặc dù lúc mới từ nhà tắm ra có liếc qua nhìn nhưng sau đó lại bình tĩnh ung dung lau tóc.

      Vì vậy Tư Mộ buồn bực, suy nghĩ, người đàn ông này thích “sex” sao? bền chắc thể đốn ngã được sao?

      khẩn trương đến mức tay đổ mồ hôi, thầm nắm chặt tự an ủi bản thân: “Phó Tư Mộ, cố gắng lên!”

      Mất mặt lúc liền có thể bắt được rồi!

      Quyết tâm thực ý đồ quyến rũ Ngôn Mặc Bạch làm sao có thể bỏ dỡ nửa chừng. Có lẽ sau đêm nay, Ngôn Mặc Bạch đến chỗ người đàn ông của , làm sao còn cơ hội “lấy tinh” chứ?

      Phó Tư Mộ, cuối cùng mày cũng rất mất mặt rồi!

      Vì vậy Tư Mộ dùng giọng mềm mại hướng về phía người đàn ông vẫn cố gắng lau tóc : “Chồng ơi, nhanh ngủ…”

      Giọng đầy mị lực, ôn hòa như nước chảy, khiến mũi Ngôn Mặc Bạch ẩm ướt, mất kiểm soát.

      Tư Mộ thấy Ngôn Mặc Bạch hướng lỗ mũi lên trần nhà để ý tới, liền nghiến răng, nhàng gọi: “Chồng à…”

      Giọng mềm mại đầy ôn hòa khiến Ngôn Mặc Bạch mềm lòng. Trong nháy mắt khu vực mũi có dòng nhiệt nóng mãnh liệt chảy ra.

      Ngôn Mặc Bạch lập tức dùng khăn lau tóc che mặt : “À… Em ngủ trước .”

      Tư Mộ tiếp tục làm nũng, hoàn toàn biết xấu hổ : “ muốn!”

      Ngôn Mặc Bạch nhắm mắt, thầm mắng trong lòng, sau đó cầm khăn lông che mũi chạy vào phòng tắm.

      Để lại mình Tư Mộ há mồm trợn mắt thể tin.

      nắm quần áo người, hận thể xé nát.

      Tư Mộ nghiến răng nghĩ, thể tin những lời Tiêu Dao .

      Cái gì mà “Tất cả đàn ông đều là con cọp giấy”, cái gì “lên giường tự nhiên thẳng”, cái gì “nằm dưới ra chính sách”, đều là gạt người!

      biến mình thành bộ dạng thế này nhưng Ngôn Mặc Bạch thèm nhìn lần, làm gì còn lòng tin có thể bắt chứ?

      Tư Mộ liếc nhìn cửa phòng tắm đóng chặt, phồng má nghĩ chẳng lẽ tính ở phòng tắm cả đêm sao?

      Cuối cùng Tư Mộ quyết định cho mình cơ hội cuối cùng, chỉ cần ra ngoài, chỉ cần lên giường ngủ, Phó Tư Mộ bất chấp tất cả, phấn đấu quên mình, dốc hết toàn bộ sức lực chiến đấu.

      Ở trong phòng tắm, Ngôn Mặc Bạch vất vả mới cầm được máu, sau đó cẩn thận rửa sạch mặt, tiêu diệt chứng cứ. Nhưng đầu óc thể khống chế luôn nghĩ tới thân thể đầy mê hoặc nằm giường, cơ thể mềm mại đáng như vậy, cảm giác… ngon miệng như vậy!

      tại lại nghĩ đến hôm đó tại phòng 1818.

      Vì vậy máu mũi lần nữa chảy ra.

      Ngôn Mặc Bạch ở trong phòng tắm nắm lỗ mũi quay vòng vòng, cố gắng khắc chế tâm tình hoảng loạn của mình. Miệng khẽ nhẩm kinh Ba La Mật để bản thân tĩnh tâm.

      biết qua bao lâu, trước khi trở nên chóng mặt, đoán chừng người phụ nữ đầy mê hoặc của mình ngủ với mới nhàng ra ngoài.

      nghĩ tối nay muốn ngủ ghế sofa!

      Bởi vì Ngôn Mặc Bạch thường ở khách sạn nên rất ít khi về nhà, có phòng khách nhưng có giường.

      Hôm nay Ngôn Mặc Bạch chỉ cho người tới trang trí phòng tân hôn cho nên chỉ có phòng ngủ chính mới được trang trí đầy đủ. Nào có ai nghĩ đêm tân hôn bọn họ lại muốn ngủ riêng?

      tại hoặc là ngủ giường hoặc là ngủ sofa, phải chọn trong hai.

      Ngôn Mặc Bạch sờ sờ lỗ mũi, im lặng chuẩn bị ra phòng khách.

      Vừa mới nhấc chân ra khỏi phòng khách, Ngôn Mặc Bạch lại phát Tư Mộ chưa ngủ, hơn nữa còn rất tỉnh táo ômlaptop lên mạng.

      người vẫn mặc bộ quần áo tình thú khiến chảy máu mũi. Hai chân vắt chéo ngồi giường, từ góc này có thể nhìn thấy chiếc váy ngắn cũn đó cũng thể che kín bộ phận quan trọng của .

      Như như càng hấp dẫn hơn, trêu chọc khiến trái tim tê tê, giọng cũng khàn khàn.

      Tư Mộ nhàm chán ôm laptop xem video, nghĩ thầm cuối cùng cũng ra rồi!

      ung dung tắt máy, đóng laptop… sau đó để lên tủ ở đầu giường. Tất cả động tác đều nhàng như nước chảy mây trôi, vô cùng bình tĩnh liếc nhìn Ngôn Mặc Bạch : “Mau ngủ, khuya lắm rồi.”

      Nhìn khuôn mặt bình tĩnh chút gợn sóng của , Ngôn Mặc Bạch nhất thời nghĩ: “Chẳng lẽ mình suy nghĩ nhiều quá sao? ấy chỉ đơn giản gọi mình ngủ. phải có ý dụ dỗ mình sao?”

      Nhưng bộ quần áo khiến chảy máu mũi người là thế nào?

      Áo ngủ kiểu mới sao?
      Last edited: 12/12/14

    5. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Chi lay sac du k thanh rui
      co gang len chj oi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :