1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

HÀO MÔN THỊNH SỦNG: KIỀU THÊ HUNG HÃN ( Chương 10)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 9: Trở nên xấu xí hơn

      Edit + Beta: Hắc Vân


      Tô Bảo Bảo vừa mới xuống xe nhìn thấy Trình Hân Đồng. ta đem từ đầu tới chân đánh giá qua lần.

      Người phụ nữ này là Trình Hân Đồng sao?

      Ở trong ấn tượng của , Trình Hân Đống chính là con người quái dị, nhưng hôm nay gặp lại, ta thay đổi nhiều.

      - "Chị họ, lâu gặp chị càng ngày càng xinh đẹp đó nha". Tô Bảo Bảo hướng ánh mắt quyến rũ về phía Trình Hân Đồng .

      Tô Bảo Bảo đối với cuộc sống của mình bây giờ là vô cùng bất mãn. là con nhà họ Tô, sau khi mẹ gả cho cha, lúc nào cha cũng ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm. Mẹ căn bản cũng có lấy được nửa xu từ chỗ của cha, tất cả tiền chi tiêu đều dựa vào đồ cưới của mẹ.

      Mẹ vốn chính là thiên kim nhà giàu, từ trước đến nay quen tiêu tiền như nước, chẳng bao giờ nghĩ đến việc dành dụm hay kiếm thêm tiền, nếu có thể đổi chiếc xe sang trọng hơn rồi.

      Chiếc xe như thế này căn bản là xứng với thân phận giàu có của Trình gia. Nhưng muốn đổi xe cũng phải mất vài chục vạn, có nhiều tiền đến vậy, với lại ở Trình gia cũng chẳng có địa vị gì.

      Trình Hân Đồng lại hoàn toàn trái ngược, tuổi còn trẻ ngồi lên chức phó tổng giám đốc tập đoàn Thiên Nhã. cái gì năng lực của ta rất giỏi, hừ, giỏi cái rắm ấy. Trình Hân Đồng như vậy còn có thể làm phó tổng, tin mình thể kiếm được chỗ tốt ở Trình gia.

      Cho nên dù người của Trình gia có ghét như thế nào, cũng có ý định rời khỏi đây.

      cố gắng lấy được bằng tốt nghiệp ở nước ngoài là muốn chứng minh cho ông ngoại thấy Tô Bảo Bảo này phải là kẻ vô dụng.

      vừa xuống máy bay mẹ gọi điện tới, bảo hôm nay ở Lăng gia có tổ chức yến hội, ông ngoại dẫn theo Trình Hân Đồng có mang mẹ theo. Đây là thói quen của ông ngoại rồi, lúc nào cũng để Trình Hân Đồng bên cạnh. Ông là quá thiên vị mà.

      Trước kia Trình Hân Đồng căn bản hề biết trang điểm, ít nhất biết cách làm đẹp như vậy. Khó trách lúc Lăng Tư Hàn nhìn thấy mình cũng còn nồng nhiệt như trước đây.

      Hừ, có gì đặc biệt hơn người chứ, còn phải là dựa vào hóa trang tam thời che vết sẹo mặt sao?

      Tô Bảo Bảo ngoài miệng lời khen tặng nhưng sau ánh mắt kia là mười phần khinh thường.

      Trình Hân Đồng đương nhiên biết Tô Bảo Bảo những lời này là lòng.

      Hôm nay gặp được Lăng Tư Hàn, cũng có tính toán nhanh như vậy liền gặp Tô Bảo Bảo. Kiếp trước phải đến thời điểm đính hôn ta mới về nước. Xem ra bởi vì trùng sinh nên có rất nhiều chuyện thay đổi so với kiếp trước.
      Tô Bảo Bảo, tôi còn chưa có tìm vậy mà tìm tới cửa rồi. Cũng tốt thôi! Tôi khiến cho hiểu được cái gì gọi là thống khổ.

      Hại tính mạng của , làm cho mất con của mình, thế mà bây giờ ta còn muốn sống sung sướng sao? Nằm mơ !

      Khóe miệng Trình Hân Đồng khẽ nhếch lên, đối với lời tán dương này của Tô Bảo Bảo cũng chút hứng thú. Nhưng biểu ra bên ngoài.

      Nếu muốn báo thù, ít nhất cũng phải làm cho ta nếm chút ngon ngọt, sau đó mới đẩy ta từ cành cao xuống. Như vậy mới có thể khiến ta đau khổ đến tột cùng.

      - "Em họ phải ở nước ngoài sao? Sao nhanh như vậy trở lại rồi?"

      - "Em tốt nghiệp rồi, như thế nào, chẳng lẽ chị họ hoan nghênh em sao?"

      Tô Bảo Bảo hai mắt nhìn chằm chằm vào Trình Hân Đồng, muốn qua đôi mắt thấy được tâm tư của , nhưng trong đấy chẳng có bất kì cảm xúc nào. Tô Bảo Bảo mơ hồ cảm thấy, Trình Hân Đồng hình như còn giống như trước đây.

      Trình Hân Đồng trước kia nghĩ cái gì đều thể hết ở mặt, cho nên chỉ cần quan sát là biết ngay ta nghĩ gì. Nhưng bây giờ có nhìn thế nào cũng thấu được ta.

      Người phụ nữ này từ khi nào học được cách thức này?

      - "Chị có hoan nghênh hay quan trọng, cho dù chị hoan nghênh em cũng ở đây, chẳng phải thế hay sao?"

      Trình Hân Đồng ngoài mặt cười nhưng Tô Bảo Bảo lại cảm giác được cỗ rét lạnh.

      Đứa ngốc đều nghe ra được ý tứ của Trình Hân Đồng chính là hoan nghênh . ta lại còn cười như vậy.

      Trình Hân Đồng- người phụ nữ này quả cùng trước kia giống nhau.

      - "Chị họ cứ hay đùa, dù gì chúng ta cũng là chị em họ, mẹ con em gặp chuyện may, cũng thể chỗ đặt chân cũng có được. Hơn nữa ông ngoại cũng đâu có cho em và mẹ ở lại".

      - "Đúng là như vậy, cho nên hai người cứ việc ở đây." Trình Hân Đồng cũng muốn tiếp tục cùng Tô Bảo Bảo nhảm. còn có chuyện rất quan trọng phải làm, có thời gian rảnh rỗi cùng ta đấu lí.

      Nếu Tô Bảo Bảo trở lại sớm như vậy, chắc chắn hai mẹ con ta cũng hành động nhanh hơn dự định. Nếu muốn phá hủy kế hoạch của bọn họ, nhất định phải tìm ra nội gián trong tập đoàn Thiên Nhã trước. Bởi kiếp trước tập đoàn Thiên Nhã sụp đổ là do có kẻ truyền thông tin mật ra bên ngoài.

      hao hết bao nhiêu tâm tư, cố gắng xây dựng tập đoàn ngày lớn mạnh, lại nghĩ tới trong nội bộ có vấn đề. Lần này tuyệt đối để chuyện như vậy phát sinh nữa.

      Lúc trước bởi vì nội gián phối hợp, mới đồng ý an bài cho Tô Bảo Bảo chức vị trong công ty dù biết ta hề có thực lực. Nhưng Tô Bảo Bảo là em họ của , muốn ông nội mình phải mang tiếng xấu. Hơn nữa lúc ông ngã bệnh, muốn thường xuyên ở bên cạnh chăm sóc ông nên thể đưa người của Trình gia vào tập đoàn.

      vẫn cho rằng ít nhất trong lòng Tô Bảo Bảo vẫn là người của Trình gia, lại hề nghĩ tới ta căn bản có nghĩ như vậy, thế cho nên về sau Tô Bảo Bảo bắt tay với Lăng Tư Hàn cũng biết .

      Nếu như ngay từ đầu cẩn thận đề phòng bọn họ thể nào đạt được mục đích.

      Tô Bảo Bảo vô duyên vô cớ làm quen, rất có thể là muốn lôi kéo sau đó tiến vào tập đoàn Thiên Nhã. Cho nên phải cẩn thận để ta đạt được ý định đó.

      Thái độ của ôn hòa như vậy, nhất định ta biết được trong lòng mình có dụng ý khác.

      - "Chị họ, chị như vậy em thích đâu. Em biết có chỗ nào đắc tội với chị nhưng dù gì chúng ta cũng là người nhà, nếu chị hoan nghênh em, em mặt dày mày dạn ở lại. Chị họ trước kia chị chuyện giống như thế này. Em biết rồi, tại chị được tiếp quản tập đoàn Thiên Nhã nên cảm thấy em cùng mẹ sống ở chỗ này là tiêu tiền của chị đúng ? Nếu chị nghĩ như thế, vậy sắp xếp cho em công việc , tại em tốt nghiệp ở nước ngoài nên theo làm việc bên cạnh chị cũng có vấn đề gì."

      - "Cho em công việc sao?" Trình Hân Đồng bội phục Tô Bảo Bảo, như vậy mà ta cũng ra được.

      Cái gì mà sinh viên tài cao chứ, chỉ là ra nước ngoài dạo chơi vòng rồi trở về thôi. ta cho rằng trình độ của mình cao lắm sao.

      - "Được rồi, em họ, người có năng lực làm được việc lớn. Chuyện này nếu như ông nội đồng ý lúc ấy em hãy đến với chị."

      Vừa vặn lúc đó người giúp việc ra mở cửa, Trình Hân Đồng hai lời liên bước vào nhà.

      Nhìn bóng lưng Trình Hân Đồng, Tô Bảo Bảo nhổ ra bãi nước bọt, thấp giọng : "Chảnh cái gì mà chảnh, phải chỉ là người phụ nữ xấu xí thôi sao? Cho rằng mình là mỹ nữ chắc. Hừ, càng ngày càng xấu có, thế còn vẽ hoa hồng mặt, như thế nào, có hoa hồng liền xấu nữa sao?"

      Người phụ nữ đáng chết, thề ngày nào đó khiến ta phải hối hận vì những gì hôm nay.


      Hết chương 9.

      P/s: Vì năm nay mình học 12 nên khá là bận, có nhiều thời gian edit. Các tềnh thông cảm nhé! http://***************.com/images/smilies/icon_smile2.gif









      Chương 9: Trở nên xấu xí hơn

      Edit + Beta: Hắc Vân


      Tô Bảo Bảo vừa mới xuống xe nhìn thấy Trình Hân Đồng. ta đem từ đầu tới chân đánh giá qua lần.

      Người phụ nữ này là Trình Hân Đồng sao?

      Ở trong ấn tượng của , Trình Hân Đống chính là con người quái dị, nhưng hôm nay gặp lại, ta thay đổi nhiều.

      - "Chị họ, lâu gặp chị càng ngày càng xinh đẹp đó nha". Tô Bảo Bảo hướng ánh mắt quyến rũ về phía Trình Hân Đồng .

      Tô Bảo Bảo đối với cuộc sống của mình bây giờ là vô cùng bất mãn. là con nhà họ Tô, sau khi mẹ gả cho cha, lúc nào cha cũng ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm. Mẹ căn bản cũng có lấy được nửa xu từ chỗ của cha, tất cả tiền chi tiêu đều dựa vào đồ cưới của mẹ.

      Mẹ vốn chính là thiên kim nhà giàu, từ trước đến nay quen tiêu tiền như nước, chẳng bao giờ nghĩ đến việc dành dụm hay kiếm thêm tiền, nếu có thể đổi chiếc xe sang trọng hơn rồi.

      Chiếc xe như thế này căn bản là xứng với thân phận giàu có của Trình gia. Nhưng muốn đổi xe cũng phải mất vài chục vạn, có nhiều tiền đến vậy, với lại ở Trình gia cũng chẳng có địa vị gì.

      Trình Hân Đồng lại hoàn toàn trái ngược, tuổi còn trẻ ngồi lên chức phó tổng giám đốc tập đoàn Thiên Nhã. cái gì năng lực của ta rất giỏi, hừ, giỏi cái rắm ấy. Trình Hân Đồng như vậy còn có thể làm phó tổng, tin mình thể kiếm được chỗ tốt ở Trình gia.

      Cho nên dù người của Trình gia có ghét như thế nào, cũng có ý định rời khỏi đây.

      cố gắng lấy được bằng tốt nghiệp ở nước ngoài là muốn chứng minh cho ông ngoại thấy Tô Bảo Bảo này phải là kẻ vô dụng.

      vừa xuống máy bay mẹ gọi điện tới, bảo hôm nay ở Lăng gia có tổ chức yến hội, ông ngoại dẫn theo Trình Hân Đồng có mang mẹ theo. Đây là thói quen của ông ngoại rồi, lúc nào cũng để Trình Hân Đồng bên cạnh. Ông là quá thiên vị mà.

      Trước kia Trình Hân Đồng căn bản hề biết trang điểm, ít nhất biết cách làm đẹp như vậy. Khó trách lúc Lăng Tư Hàn nhìn thấy mình cũng còn nồng nhiệt như trước đây.

      Hừ, có gì đặc biệt hơn người chứ, còn phải là dựa vào hóa trang tam thời che vết sẹo mặt sao?

      Tô Bảo Bảo ngoài miệng lời khen tặng nhưng sau ánh mắt kia là mười phần khinh thường.

      Trình Hân Đồng đương nhiên biết Tô Bảo Bảo những lời này là lòng.

      Hôm nay gặp được Lăng Tư Hàn, cũng có tính toán nhanh như vậy liền gặp Tô Bảo Bảo. Kiếp trước phải đến thời điểm đính hôn ta mới về nước. Xem ra bởi vì trùng sinh nên có rất nhiều chuyện thay đổi so với kiếp trước.
      Tô Bảo Bảo, tôi còn chưa có tìm vậy mà tìm tới cửa rồi. Cũng tốt thôi! Tôi khiến cho hiểu được cái gì gọi là thống khổ.

      Hại tính mạng của , làm cho mất con của mình, thế mà bây giờ ta còn muốn sống sung sướng sao? Nằm mơ !

      Khóe miệng Trình Hân Đồng khẽ nhếch lên, đối với lời tán dương này của Tô Bảo Bảo cũng chút hứng thú. Nhưng biểu ra bên ngoài.

      Nếu muốn báo thù, ít nhất cũng phải làm cho ta nếm chút ngon ngọt, sau đó mới đẩy ta từ cành cao xuống. Như vậy mới có thể khiến ta đau khổ đến tột cùng.

      - "Em họ phải ở nước ngoài sao? Sao nhanh như vậy trở lại rồi?"

      - "Em tốt nghiệp rồi, như thế nào, chẳng lẽ chị họ hoan nghênh em sao?"

      Tô Bảo Bảo hai mắt nhìn chằm chằm vào Trình Hân Đồng, muốn qua đôi mắt thấy được tâm tư của , nhưng trong đấy chẳng có bất kì cảm xúc nào. Tô Bảo Bảo mơ hồ cảm thấy, Trình Hân Đồng hình như còn giống như trước đây.

      Trình Hân Đồng trước kia nghĩ cái gì đều thể hết ở mặt, cho nên chỉ cần quan sát là biết ngay ta nghĩ gì. Nhưng bây giờ có nhìn thế nào cũng thấu được ta.

      Người phụ nữ này từ khi nào học được cách thức này?

      - "Chị có hoan nghênh hay quan trọng, cho dù chị hoan nghênh em cũng ở đây, chẳng phải thế hay sao?"

      Trình Hân Đồng ngoài mặt cười nhưng Tô Bảo Bảo lại cảm giác được cỗ rét lạnh.

      Đứa ngốc đều nghe ra được ý tứ của Trình Hân Đồng chính là hoan nghênh . ta lại còn cười như vậy.

      Trình Hân Đồng- người phụ nữ này quả cùng trước kia giống nhau.

      - "Chị họ cứ hay đùa, dù gì chúng ta cũng là chị em họ, mẹ con em gặp chuyện may, cũng thể chỗ đặt chân cũng có được. Hơn nữa ông ngoại cũng đâu có cho em và mẹ ở lại".

      - "Đúng là như vậy, cho nên hai người cứ việc ở đây." Trình Hân Đồng cũng muốn tiếp tục cùng Tô Bảo Bảo nhảm. còn có chuyện rất quan trọng phải làm, có thời gian rảnh rỗi cùng ta đấu lí.

      Nếu Tô Bảo Bảo trở lại sớm như vậy, chắc chắn hai mẹ con ta cũng hành động nhanh hơn dự định. Nếu muốn phá hủy kế hoạch của bọn họ, nhất định phải tìm ra nội gián trong tập đoàn Thiên Nhã trước. Bởi kiếp trước tập đoàn Thiên Nhã sụp đổ là do có kẻ truyền thông tin mật ra bên ngoài.

      hao hết bao nhiêu tâm tư, cố gắng xây dựng tập đoàn ngày lớn mạnh, lại nghĩ tới trong nội bộ có vấn đề. Lần này tuyệt đối để chuyện như vậy phát sinh nữa.

      Lúc trước bởi vì nội gián phối hợp, mới đồng ý an bài cho Tô Bảo Bảo chức vị trong công ty dù biết ta hề có thực lực. Nhưng Tô Bảo Bảo là em họ của , muốn ông nội mình phải mang tiếng xấu. Hơn nữa lúc ông ngã bệnh, muốn thường xuyên ở bên cạnh chăm sóc ông nên thể đưa người của Trình gia vào tập đoàn.

      vẫn cho rằng ít nhất trong lòng Tô Bảo Bảo vẫn là người của Trình gia, lại hề nghĩ tới ta căn bản có nghĩ như vậy, thế cho nên về sau Tô Bảo Bảo bắt tay với Lăng Tư Hàn cũng biết .

      Nếu như ngay từ đầu cẩn thận đề phòng bọn họ thể nào đạt được mục đích.

      Tô Bảo Bảo vô duyên vô cớ làm quen, rất có thể là muốn lôi kéo sau đó tiến vào tập đoàn Thiên Nhã. Cho nên phải cẩn thận để ta đạt được ý định đó.

      Thái độ của ôn hòa như vậy, nhất định ta biết được trong lòng mình có dụng ý khác.

      - "Chị họ, chị như vậy em thích đâu. Em biết có chỗ nào đắc tội với chị nhưng dù gì chúng ta cũng là người nhà, nếu chị hoan nghênh em, em mặt dày mày dạn ở lại. Chị họ trước kia chị chuyện giống như thế này. Em biết rồi, tại chị được tiếp quản tập đoàn Thiên Nhã nên cảm thấy em cùng mẹ sống ở chỗ này là tiêu tiền của chị đúng ? Nếu chị nghĩ như thế, vậy sắp xếp cho em công việc , tại em tốt nghiệp ở nước ngoài nên theo làm việc bên cạnh chị cũng có vấn đề gì."

      - "Cho em công việc sao?" Trình Hân Đồng bội phục Tô Bảo Bảo, như vậy mà ta cũng ra được.

      Cái gì mà sinh viên tài cao chứ, chỉ là ra nước ngoài dạo chơi vòng rồi trở về thôi. ta cho rằng trình độ của mình cao lắm sao.

      - "Được rồi, em họ, người có năng lực làm được việc lớn. Chuyện này nếu như ông nội đồng ý lúc ấy em hãy đến với chị."

      Vừa vặn lúc đó người giúp việc ra mở cửa, Trình Hân Đồng hai lời liên bước vào nhà.

      Nhìn bóng lưng Trình Hân Đồng, Tô Bảo Bảo nhổ ra bãi nước bọt, thấp giọng : "Chảnh cái gì mà chảnh, phải chỉ là người phụ nữ xấu xí thôi sao? Cho rằng mình là mỹ nữ chắc. Hừ, càng ngày càng xấu có, thế còn vẽ hoa hồng mặt, như thế nào, có hoa hồng liền xấu nữa sao?"

      Người phụ nữ đáng chết, thề ngày nào đó khiến ta phải hối hận vì những gì hôm nay.


      Hết chương 9.

      P/s: Vì năm nay mình học 12 nên khá là bận, có nhiều thời gian edit. Các tềnh thông cảm nhé! http://***************.com/images/smilies/icon_smile2.gif

      --- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------

      Chương 9: Trở nên xấu xí hơn

      Edit + Beta: Hắc Vân


      Tô Bảo Bảo vừa mới xuống xe nhìn thấy Trình Hân Đồng. ta đem từ đầu tới chân đánh giá qua lần.

      Người phụ nữ này là Trình Hân Đồng sao?

      Ở trong ấn tượng của , Trình Hân Đống chính là con người quái dị, nhưng hôm nay gặp lại, ta thay đổi nhiều.

      - "Chị họ, lâu gặp chị càng ngày càng xinh đẹp đó nha". Tô Bảo Bảo hướng ánh mắt quyến rũ về phía Trình Hân Đồng .

      Tô Bảo Bảo đối với cuộc sống của mình bây giờ là vô cùng bất mãn. là con nhà họ Tô, sau khi mẹ gả cho cha, lúc nào cha cũng ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm. Mẹ căn bản cũng có lấy được nửa xu từ chỗ của cha, tất cả tiền chi tiêu đều dựa vào đồ cưới của mẹ.

      Mẹ vốn chính là thiên kim nhà giàu, từ trước đến nay quen tiêu tiền như nước, chẳng bao giờ nghĩ đến việc dành dụm hay kiếm thêm tiền, nếu có thể đổi chiếc xe sang trọng hơn rồi.

      Chiếc xe như thế này căn bản là xứng với thân phận giàu có của Trình gia. Nhưng muốn đổi xe cũng phải mất vài chục vạn, có nhiều tiền đến vậy, với lại ở Trình gia cũng chẳng có địa vị gì.

      Trình Hân Đồng lại hoàn toàn trái ngược, tuổi còn trẻ ngồi lên chức phó tổng giám đốc tập đoàn Thiên Nhã. cái gì năng lực của ta rất giỏi, hừ, giỏi cái rắm ấy. Trình Hân Đồng như vậy còn có thể làm phó tổng, tin mình thể kiếm được chỗ tốt ở Trình gia.

      Cho nên dù người của Trình gia có ghét như thế nào, cũng có ý định rời khỏi đây.

      cố gắng lấy được bằng tốt nghiệp ở nước ngoài là muốn chứng minh cho ông ngoại thấy Tô Bảo Bảo này phải là kẻ vô dụng.

      vừa xuống máy bay mẹ gọi điện tới, bảo hôm nay ở Lăng gia có tổ chức yến hội, ông ngoại dẫn theo Trình Hân Đồng có mang mẹ theo. Đây là thói quen của ông ngoại rồi, lúc nào cũng để Trình Hân Đồng bên cạnh. Ông là quá thiên vị mà.

      Trước kia Trình Hân Đồng căn bản hề biết trang điểm, ít nhất biết cách làm đẹp như vậy. Khó trách lúc Lăng Tư Hàn nhìn thấy mình cũng còn nồng nhiệt như trước đây.

      Hừ, có gì đặc biệt hơn người chứ, còn phải là dựa vào hóa trang tam thời che vết sẹo mặt sao?

      Tô Bảo Bảo ngoài miệng lời khen tặng nhưng sau ánh mắt kia là mười phần khinh thường.

      Trình Hân Đồng đương nhiên biết Tô Bảo Bảo những lời này là lòng.

      Hôm nay gặp được Lăng Tư Hàn, cũng có tính toán nhanh như vậy liền gặp Tô Bảo Bảo. Kiếp trước phải đến thời điểm đính hôn ta mới về nước. Xem ra bởi vì trùng sinh nên có rất nhiều chuyện thay đổi so với kiếp trước.
      Tô Bảo Bảo, tôi còn chưa có tìm vậy mà tìm tới cửa rồi. Cũng tốt thôi! Tôi khiến cho hiểu được cái gì gọi là thống khổ.

      Hại tính mạng của , làm cho mất con của mình, thế mà bây giờ ta còn muốn sống sung sướng sao? Nằm mơ !

      Khóe miệng Trình Hân Đồng khẽ nhếch lên, đối với lời tán dương này của Tô Bảo Bảo cũng chút hứng thú. Nhưng biểu ra bên ngoài.

      Nếu muốn báo thù, ít nhất cũng phải làm cho ta nếm chút ngon ngọt, sau đó mới đẩy ta từ cành cao xuống. Như vậy mới có thể khiến ta đau khổ đến tột cùng.

      - "Em họ phải ở nước ngoài sao? Sao nhanh như vậy trở lại rồi?"

      - "Em tốt nghiệp rồi, như thế nào, chẳng lẽ chị họ hoan nghênh em sao?"

      Tô Bảo Bảo hai mắt nhìn chằm chằm vào Trình Hân Đồng, muốn qua đôi mắt thấy được tâm tư của , nhưng trong đấy chẳng có bất kì cảm xúc nào. Tô Bảo Bảo mơ hồ cảm thấy, Trình Hân Đồng hình như còn giống như trước đây.

      Trình Hân Đồng trước kia nghĩ cái gì đều thể hết ở mặt, cho nên chỉ cần quan sát là biết ngay ta nghĩ gì. Nhưng bây giờ có nhìn thế nào cũng thấu được ta.

      Người phụ nữ này từ khi nào học được cách thức này?

      - "Chị có hoan nghênh hay quan trọng, cho dù chị hoan nghênh em cũng ở đây, chẳng phải thế hay sao?"

      Trình Hân Đồng ngoài mặt cười nhưng Tô Bảo Bảo lại cảm giác được cỗ rét lạnh.

      Đứa ngốc đều nghe ra được ý tứ của Trình Hân Đồng chính là hoan nghênh . ta lại còn cười như vậy.

      Trình Hân Đồng- người phụ nữ này quả cùng trước kia giống nhau.

      - "Chị họ cứ hay đùa, dù gì chúng ta cũng là chị em họ, mẹ con em gặp chuyện may, cũng thể chỗ đặt chân cũng có được. Hơn nữa ông ngoại cũng đâu có cho em và mẹ ở lại".

      - "Đúng là như vậy, cho nên hai người cứ việc ở đây." Trình Hân Đồng cũng muốn tiếp tục cùng Tô Bảo Bảo nhảm. còn có chuyện rất quan trọng phải làm, có thời gian rảnh rỗi cùng ta đấu lí.

      Nếu Tô Bảo Bảo trở lại sớm như vậy, chắc chắn hai mẹ con ta cũng hành động nhanh hơn dự định. Nếu muốn phá hủy kế hoạch của bọn họ, nhất định phải tìm ra nội gián trong tập đoàn Thiên Nhã trước. Bởi kiếp trước tập đoàn Thiên Nhã sụp đổ là do có kẻ truyền thông tin mật ra bên ngoài.

      hao hết bao nhiêu tâm tư, cố gắng xây dựng tập đoàn ngày lớn mạnh, lại nghĩ tới trong nội bộ có vấn đề. Lần này tuyệt đối để chuyện như vậy phát sinh nữa.

      Lúc trước bởi vì nội gián phối hợp, mới đồng ý an bài cho Tô Bảo Bảo chức vị trong công ty dù biết ta hề có thực lực. Nhưng Tô Bảo Bảo là em họ của , muốn ông nội mình phải mang tiếng xấu. Hơn nữa lúc ông ngã bệnh, muốn thường xuyên ở bên cạnh chăm sóc ông nên thể đưa người của Trình gia vào tập đoàn.

      vẫn cho rằng ít nhất trong lòng Tô Bảo Bảo vẫn là người của Trình gia, lại hề nghĩ tới ta căn bản có nghĩ như vậy, thế cho nên về sau Tô Bảo Bảo bắt tay với Lăng Tư Hàn cũng biết .

      Nếu như ngay từ đầu cẩn thận đề phòng bọn họ thể nào đạt được mục đích.

      Tô Bảo Bảo vô duyên vô cớ làm quen, rất có thể là muốn lôi kéo sau đó tiến vào tập đoàn Thiên Nhã. Cho nên phải cẩn thận để ta đạt được ý định đó.

      Thái độ của ôn hòa như vậy, nhất định ta biết được trong lòng mình có dụng ý khác.

      - "Chị họ, chị như vậy em thích đâu. Em biết có chỗ nào đắc tội với chị nhưng dù gì chúng ta cũng là người nhà, nếu chị hoan nghênh em, em mặt dày mày dạn ở lại. Chị họ trước kia chị chuyện giống như thế này. Em biết rồi, tại chị được tiếp quản tập đoàn Thiên Nhã nên cảm thấy em cùng mẹ sống ở chỗ này là tiêu tiền của chị đúng ? Nếu chị nghĩ như thế, vậy sắp xếp cho em công việc , tại em tốt nghiệp ở nước ngoài nên theo làm việc bên cạnh chị cũng có vấn đề gì."

      - "Cho em công việc sao?" Trình Hân Đồng bội phục Tô Bảo Bảo, như vậy mà ta cũng ra được.

      Cái gì mà sinh viên tài cao chứ, chỉ là ra nước ngoài dạo chơi vòng rồi trở về thôi. ta cho rằng trình độ của mình cao lắm sao.

      - "Được rồi, em họ, người có năng lực làm được việc lớn. Chuyện này nếu như ông nội đồng ý lúc ấy em hãy đến với chị."

      Vừa vặn lúc đó người giúp việc ra mở cửa, Trình Hân Đồng hai lời liên bước vào nhà.

      Nhìn bóng lưng Trình Hân Đồng, Tô Bảo Bảo nhổ ra bãi nước bọt, thấp giọng : "Chảnh cái gì mà chảnh, phải chỉ là người phụ nữ xấu xí thôi sao? Cho rằng mình là mỹ nữ chắc. Hừ, càng ngày càng xấu có, thế còn vẽ hoa hồng mặt, như thế nào, có hoa hồng liền xấu nữa sao?"

      Người phụ nữ đáng chết, thề ngày nào đó khiến ta phải hối hận vì những gì hôm nay.


      Hết chương 9.

      P/s: Vì năm nay mình học 12 nên khá là bận, có nhiều thời gian edit. Các tềnh thông cảm nhé! http://***************.com/images/smilies/icon_smile2.gif

      Chương 9: Trở nên xấu xí hơn

      Edit + Beta: Hắc Vân


      Tô Bảo Bảo vừa mới xuống xe nhìn thấy Trình Hân Đồng. ta đem từ đầu tới chân đánh giá qua lần.

      Người phụ nữ này là Trình Hân Đồng sao?

      Ở trong ấn tượng của , Trình Hân Đống chính là con người quái dị, nhưng hôm nay gặp lại, ta thay đổi nhiều.

      - "Chị họ, lâu gặp chị càng ngày càng xinh đẹp đó nha". Tô Bảo Bảo hướng ánh mắt quyến rũ về phía Trình Hân Đồng .

      Tô Bảo Bảo đối với cuộc sống của mình bây giờ là vô cùng bất mãn. là con nhà họ Tô, sau khi mẹ gả cho cha, lúc nào cha cũng ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm. Mẹ căn bản cũng có lấy được nửa xu từ chỗ của cha, tất cả tiền chi tiêu đều dựa vào đồ cưới của mẹ.

      Mẹ vốn chính là thiên kim nhà giàu, từ trước đến nay quen tiêu tiền như nước, chẳng bao giờ nghĩ đến việc dành dụm hay kiếm thêm tiền, nếu có thể đổi chiếc xe sang trọng hơn rồi.

      Chiếc xe như thế này căn bản là xứng với thân phận giàu có của Trình gia. Nhưng muốn đổi xe cũng phải mất vài chục vạn, có nhiều tiền đến vậy, với lại ở Trình gia cũng chẳng có địa vị gì.

      Trình Hân Đồng lại hoàn toàn trái ngược, tuổi còn trẻ ngồi lên chức phó tổng giám đốc tập đoàn Thiên Nhã. cái gì năng lực của ta rất giỏi, hừ, giỏi cái rắm ấy. Trình Hân Đồng như vậy còn có thể làm phó tổng, tin mình thể kiếm được chỗ tốt ở Trình gia.

      Cho nên dù người của Trình gia có ghét như thế nào, cũng có ý định rời khỏi đây.

      cố gắng lấy được bằng tốt nghiệp ở nước ngoài là muốn chứng minh cho ông ngoại thấy Tô Bảo Bảo này phải là kẻ vô dụng.

      vừa xuống máy bay mẹ gọi điện tới, bảo hôm nay ở Lăng gia có tổ chức yến hội, ông ngoại dẫn theo Trình Hân Đồng có mang mẹ theo. Đây là thói quen của ông ngoại rồi, lúc nào cũng để Trình Hân Đồng bên cạnh. Ông là quá thiên vị mà.

      Trước kia Trình Hân Đồng căn bản hề biết trang điểm, ít nhất biết cách làm đẹp như vậy. Khó trách lúc Lăng Tư Hàn nhìn thấy mình cũng còn nồng nhiệt như trước đây.

      Hừ, có gì đặc biệt hơn người chứ, còn phải là dựa vào hóa trang tam thời che vết sẹo mặt sao?

      Tô Bảo Bảo ngoài miệng lời khen tặng nhưng sau ánh mắt kia là mười phần khinh thường.

      Trình Hân Đồng đương nhiên biết Tô Bảo Bảo những lời này là lòng.

      Hôm nay gặp được Lăng Tư Hàn, cũng có tính toán nhanh như vậy liền gặp Tô Bảo Bảo. Kiếp trước phải đến thời điểm đính hôn ta mới về nước. Xem ra bởi vì trùng sinh nên có rất nhiều chuyện thay đổi so với kiếp trước.
      Tô Bảo Bảo, tôi còn chưa có tìm vậy mà tìm tới cửa rồi. Cũng tốt thôi! Tôi khiến cho hiểu được cái gì gọi là thống khổ.

      Hại tính mạng của , làm cho mất con của mình, thế mà bây giờ ta còn muốn sống sung sướng sao? Nằm mơ !

      Khóe miệng Trình Hân Đồng khẽ nhếch lên, đối với lời tán dương này của Tô Bảo Bảo cũng chút hứng thú. Nhưng biểu ra bên ngoài.

      Nếu muốn báo thù, ít nhất cũng phải làm cho ta nếm chút ngon ngọt, sau đó mới đẩy ta từ cành cao xuống. Như vậy mới có thể khiến ta đau khổ đến tột cùng.

      - "Em họ phải ở nước ngoài sao? Sao nhanh như vậy trở lại rồi?"

      - "Em tốt nghiệp rồi, như thế nào, chẳng lẽ chị họ hoan nghênh em sao?"

      Tô Bảo Bảo hai mắt nhìn chằm chằm vào Trình Hân Đồng, muốn qua đôi mắt thấy được tâm tư của , nhưng trong đấy chẳng có bất kì cảm xúc nào. Tô Bảo Bảo mơ hồ cảm thấy, Trình Hân Đồng hình như còn giống như trước đây.

      Trình Hân Đồng trước kia nghĩ cái gì đều thể hết ở mặt, cho nên chỉ cần quan sát là biết ngay ta nghĩ gì. Nhưng bây giờ có nhìn thế nào cũng thấu được ta.

      Người phụ nữ này từ khi nào học được cách thức này?

      - "Chị có hoan nghênh hay quan trọng, cho dù chị hoan nghênh em cũng ở đây, chẳng phải thế hay sao?"

      Trình Hân Đồng ngoài mặt cười nhưng Tô Bảo Bảo lại cảm giác được cỗ rét lạnh.

      Đứa ngốc đều nghe ra được ý tứ của Trình Hân Đồng chính là hoan nghênh . ta lại còn cười như vậy.

      Trình Hân Đồng- người phụ nữ này quả cùng trước kia giống nhau.

      - "Chị họ cứ hay đùa, dù gì chúng ta cũng là chị em họ, mẹ con em gặp chuyện may, cũng thể chỗ đặt chân cũng có được. Hơn nữa ông ngoại cũng đâu có cho em và mẹ ở lại".

      - "Đúng là như vậy, cho nên hai người cứ việc ở đây." Trình Hân Đồng cũng muốn tiếp tục cùng Tô Bảo Bảo nhảm. còn có chuyện rất quan trọng phải làm, có thời gian rảnh rỗi cùng ta đấu lí.

      Nếu Tô Bảo Bảo trở lại sớm như vậy, chắc chắn hai mẹ con ta cũng hành động nhanh hơn dự định. Nếu muốn phá hủy kế hoạch của bọn họ, nhất định phải tìm ra nội gián trong tập đoàn Thiên Nhã trước. Bởi kiếp trước tập đoàn Thiên Nhã sụp đổ là do có kẻ truyền thông tin mật ra bên ngoài.

      hao hết bao nhiêu tâm tư, cố gắng xây dựng tập đoàn ngày lớn mạnh, lại nghĩ tới trong nội bộ có vấn đề. Lần này tuyệt đối để chuyện như vậy phát sinh nữa.

      Lúc trước bởi vì nội gián phối hợp, mới đồng ý an bài cho Tô Bảo Bảo chức vị trong công ty dù biết ta hề có thực lực. Nhưng Tô Bảo Bảo là em họ của , muốn ông nội mình phải mang tiếng xấu. Hơn nữa lúc ông ngã bệnh, muốn thường xuyên ở bên cạnh chăm sóc ông nên thể đưa người của Trình gia vào tập đoàn.

      vẫn cho rằng ít nhất trong lòng Tô Bảo Bảo vẫn là người của Trình gia, lại hề nghĩ tới ta căn bản có nghĩ như vậy, thế cho nên về sau Tô Bảo Bảo bắt tay với Lăng Tư Hàn cũng biết .

      Nếu như ngay từ đầu cẩn thận đề phòng bọn họ thể nào đạt được mục đích.

      Tô Bảo Bảo vô duyên vô cớ làm quen, rất có thể là muốn lôi kéo sau đó tiến vào tập đoàn Thiên Nhã. Cho nên phải cẩn thận để ta đạt được ý định đó.

      Thái độ của ôn hòa như vậy, nhất định ta biết được trong lòng mình có dụng ý khác.

      - "Chị họ, chị như vậy em thích đâu. Em biết có chỗ nào đắc tội với chị nhưng dù gì chúng ta cũng là người nhà, nếu chị hoan nghênh em, em mặt dày mày dạn ở lại. Chị họ trước kia chị chuyện giống như thế này. Em biết rồi, tại chị được tiếp quản tập đoàn Thiên Nhã nên cảm thấy em cùng mẹ sống ở chỗ này là tiêu tiền của chị đúng ? Nếu chị nghĩ như thế, vậy sắp xếp cho em công việc , tại em tốt nghiệp ở nước ngoài nên theo làm việc bên cạnh chị cũng có vấn đề gì."

      - "Cho em công việc sao?" Trình Hân Đồng bội phục Tô Bảo Bảo, như vậy mà ta cũng ra được.

      Cái gì mà sinh viên tài cao chứ, chỉ là ra nước ngoài dạo chơi vòng rồi trở về thôi. ta cho rằng trình độ của mình cao lắm sao.

      - "Được rồi, em họ, người có năng lực làm được việc lớn. Chuyện này nếu như ông nội đồng ý lúc ấy em hãy đến với chị."

      Vừa vặn lúc đó người giúp việc ra mở cửa, Trình Hân Đồng hai lời liên bước vào nhà.

      Nhìn bóng lưng Trình Hân Đồng, Tô Bảo Bảo nhổ ra bãi nước bọt, thấp giọng : "Chảnh cái gì mà chảnh, phải chỉ là người phụ nữ xấu xí thôi sao? Cho rằng mình là mỹ nữ chắc. Hừ, càng ngày càng xấu có, thế còn vẽ hoa hồng mặt, như thế nào, có hoa hồng liền xấu nữa sao?"

      Người phụ nữ đáng chết, thề ngày nào đó khiến ta phải hối hận vì những gì hôm nay.


      Hết chương 9.

      P/s: Vì năm nay mình học 12 nên khá là bận, có nhiều thời gian edit. Các tềnh thông cảm nhé! http://***************.com/images/smilies/icon_smile2.gif

      --- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------

      Chương 9: Trở nên xấu xí hơn

      Edit + Beta: Hắc Vân


      Tô Bảo Bảo vừa mới xuống xe nhìn thấy Trình Hân Đồng. ta đem từ đầu tới chân đánh giá qua lần.

      Người phụ nữ này là Trình Hân Đồng sao?

      Ở trong ấn tượng của , Trình Hân Đống chính là con người quái dị, nhưng hôm nay gặp lại, ta thay đổi nhiều.

      - "Chị họ, lâu gặp chị càng ngày càng xinh đẹp đó nha". Tô Bảo Bảo hướng ánh mắt quyến rũ về phía Trình Hân Đồng .

      Tô Bảo Bảo đối với cuộc sống của mình bây giờ là vô cùng bất mãn. là con nhà họ Tô, sau khi mẹ gả cho cha, lúc nào cha cũng ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm. Mẹ căn bản cũng có lấy được nửa xu từ chỗ của cha, tất cả tiền chi tiêu đều dựa vào đồ cưới của mẹ.

      Mẹ vốn chính là thiên kim nhà giàu, từ trước đến nay quen tiêu tiền như nước, chẳng bao giờ nghĩ đến việc dành dụm hay kiếm thêm tiền, nếu có thể đổi chiếc xe sang trọng hơn rồi.

      Chiếc xe như thế này căn bản là xứng với thân phận giàu có của Trình gia. Nhưng muốn đổi xe cũng phải mất vài chục vạn, có nhiều tiền đến vậy, với lại ở Trình gia cũng chẳng có địa vị gì.

      Trình Hân Đồng lại hoàn toàn trái ngược, tuổi còn trẻ ngồi lên chức phó tổng giám đốc tập đoàn Thiên Nhã. cái gì năng lực của ta rất giỏi, hừ, giỏi cái rắm ấy. Trình Hân Đồng như vậy còn có thể làm phó tổng, tin mình thể kiếm được chỗ tốt ở Trình gia.

      Cho nên dù người của Trình gia có ghét như thế nào, cũng có ý định rời khỏi đây.

      cố gắng lấy được bằng tốt nghiệp ở nước ngoài là muốn chứng minh cho ông ngoại thấy Tô Bảo Bảo này phải là kẻ vô dụng.

      vừa xuống máy bay mẹ gọi điện tới, bảo hôm nay ở Lăng gia có tổ chức yến hội, ông ngoại dẫn theo Trình Hân Đồng có mang mẹ theo. Đây là thói quen của ông ngoại rồi, lúc nào cũng để Trình Hân Đồng bên cạnh. Ông là quá thiên vị mà.

      Trước kia Trình Hân Đồng căn bản hề biết trang điểm, ít nhất biết cách làm đẹp như vậy. Khó trách lúc Lăng Tư Hàn nhìn thấy mình cũng còn nồng nhiệt như trước đây.

      Hừ, có gì đặc biệt hơn người chứ, còn phải là dựa vào hóa trang tam thời che vết sẹo mặt sao?

      Tô Bảo Bảo ngoài miệng lời khen tặng nhưng sau ánh mắt kia là mười phần khinh thường.

      Trình Hân Đồng đương nhiên biết Tô Bảo Bảo những lời này là lòng.

      Hôm nay gặp được Lăng Tư Hàn, cũng có tính toán nhanh như vậy liền gặp Tô Bảo Bảo. Kiếp trước phải đến thời điểm đính hôn ta mới về nước. Xem ra bởi vì trùng sinh nên có rất nhiều chuyện thay đổi so với kiếp trước.
      Tô Bảo Bảo, tôi còn chưa có tìm vậy mà tìm tới cửa rồi. Cũng tốt thôi! Tôi khiến cho hiểu được cái gì gọi là thống khổ.

      Hại tính mạng của , làm cho mất con của mình, thế mà bây giờ ta còn muốn sống sung sướng sao? Nằm mơ !

      Khóe miệng Trình Hân Đồng khẽ nhếch lên, đối với lời tán dương này của Tô Bảo Bảo cũng chút hứng thú. Nhưng biểu ra bên ngoài.

      Nếu muốn báo thù, ít nhất cũng phải làm cho ta nếm chút ngon ngọt, sau đó mới đẩy ta từ cành cao xuống. Như vậy mới có thể khiến ta đau khổ đến tột cùng.

      - "Em họ phải ở nước ngoài sao? Sao nhanh như vậy trở lại rồi?"

      - "Em tốt nghiệp rồi, như thế nào, chẳng lẽ chị họ hoan nghênh em sao?"

      Tô Bảo Bảo hai mắt nhìn chằm chằm vào Trình Hân Đồng, muốn qua đôi mắt thấy được tâm tư của , nhưng trong đấy chẳng có bất kì cảm xúc nào. Tô Bảo Bảo mơ hồ cảm thấy, Trình Hân Đồng hình như còn giống như trước đây.

      Trình Hân Đồng trước kia nghĩ cái gì đều thể hết ở mặt, cho nên chỉ cần quan sát là biết ngay ta nghĩ gì. Nhưng bây giờ có nhìn thế nào cũng thấu được ta.

      Người phụ nữ này từ khi nào học được cách thức này?

      - "Chị có hoan nghênh hay quan trọng, cho dù chị hoan nghênh em cũng ở đây, chẳng phải thế hay sao?"

      Trình Hân Đồng ngoài mặt cười nhưng Tô Bảo Bảo lại cảm giác được cỗ rét lạnh.

      Đứa ngốc đều nghe ra được ý tứ của Trình Hân Đồng chính là hoan nghênh . ta lại còn cười như vậy.

      Trình Hân Đồng- người phụ nữ này quả cùng trước kia giống nhau.

      - "Chị họ cứ hay đùa, dù gì chúng ta cũng là chị em họ, mẹ con em gặp chuyện may, cũng thể chỗ đặt chân cũng có được. Hơn nữa ông ngoại cũng đâu có cho em và mẹ ở lại".

      - "Đúng là như vậy, cho nên hai người cứ việc ở đây." Trình Hân Đồng cũng muốn tiếp tục cùng Tô Bảo Bảo nhảm. còn có chuyện rất quan trọng phải làm, có thời gian rảnh rỗi cùng ta đấu lí.

      Nếu Tô Bảo Bảo trở lại sớm như vậy, chắc chắn hai mẹ con ta cũng hành động nhanh hơn dự định. Nếu muốn phá hủy kế hoạch của bọn họ, nhất định phải tìm ra nội gián trong tập đoàn Thiên Nhã trước. Bởi kiếp trước tập đoàn Thiên Nhã sụp đổ là do có kẻ truyền thông tin mật ra bên ngoài.

      hao hết bao nhiêu tâm tư, cố gắng xây dựng tập đoàn ngày lớn mạnh, lại nghĩ tới trong nội bộ có vấn đề. Lần này tuyệt đối để chuyện như vậy phát sinh nữa.

      Lúc trước bởi vì nội gián phối hợp, mới đồng ý an bài cho Tô Bảo Bảo chức vị trong công ty dù biết ta hề có thực lực. Nhưng Tô Bảo Bảo là em họ của , muốn ông nội mình phải mang tiếng xấu. Hơn nữa lúc ông ngã bệnh, muốn thường xuyên ở bên cạnh chăm sóc ông nên thể đưa người của Trình gia vào tập đoàn.

      vẫn cho rằng ít nhất trong lòng Tô Bảo Bảo vẫn là người của Trình gia, lại hề nghĩ tới ta căn bản có nghĩ như vậy, thế cho nên về sau Tô Bảo Bảo bắt tay với Lăng Tư Hàn cũng biết .

      Nếu như ngay từ đầu cẩn thận đề phòng bọn họ thể nào đạt được mục đích.

      Tô Bảo Bảo vô duyên vô cớ làm quen, rất có thể là muốn lôi kéo sau đó tiến vào tập đoàn Thiên Nhã. Cho nên phải cẩn thận để ta đạt được ý định đó.

      Thái độ của ôn hòa như vậy, nhất định ta biết được trong lòng mình có dụng ý khác.

      - "Chị họ, chị như vậy em thích đâu. Em biết có chỗ nào đắc tội với chị nhưng dù gì chúng ta cũng là người nhà, nếu chị hoan nghênh em, em mặt dày mày dạn ở lại. Chị họ trước kia chị chuyện giống như thế này. Em biết rồi, tại chị được tiếp quản tập đoàn Thiên Nhã nên cảm thấy em cùng mẹ sống ở chỗ này là tiêu tiền của chị đúng ? Nếu chị nghĩ như thế, vậy sắp xếp cho em công việc , tại em tốt nghiệp ở nước ngoài nên theo làm việc bên cạnh chị cũng có vấn đề gì."

      - "Cho em công việc sao?" Trình Hân Đồng bội phục Tô Bảo Bảo, như vậy mà ta cũng ra được.

      Cái gì mà sinh viên tài cao chứ, chỉ là ra nước ngoài dạo chơi vòng rồi trở về thôi. ta cho rằng trình độ của mình cao lắm sao.

      - "Được rồi, em họ, người có năng lực làm được việc lớn. Chuyện này nếu như ông nội đồng ý lúc ấy em hãy đến với chị."

      Vừa vặn lúc đó người giúp việc ra mở cửa, Trình Hân Đồng hai lời liên bước vào nhà.

      Nhìn bóng lưng Trình Hân Đồng, Tô Bảo Bảo nhổ ra bãi nước bọt, thấp giọng : "Chảnh cái gì mà chảnh, phải chỉ là người phụ nữ xấu xí thôi sao? Cho rằng mình là mỹ nữ chắc. Hừ, càng ngày càng xấu có, thế còn vẽ hoa hồng mặt, như thế nào, có hoa hồng liền xấu nữa sao?"

      Người phụ nữ đáng chết, thề ngày nào đó khiến ta phải hối hận vì những gì hôm nay.


      Hết chương 9.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 10: Làm đám hỏi với Lăng gia (1)


      ràng chỉ là tham gia chút yến hội của nhà họ Lăng nhưng lại còn mệt mỏi hơn so với cả ngày làm việc ở tập đoàn Thiên Nhã.

      Yến hội của Lăng gia đủ nhàm chán. Đương nhiên, ngày đầu tiên trùng sinh có thể gặp được Lăng Tư Hàn cũng coi như là cơ hội khó có được, bất quá có ý định ra tay với vào lúc này cho nên mới có được chút thời gian nhàn rỗi. Cho nên yến hội của Lăng gia từ đầu đến cuối đều diễn ra êm đẹp.

      Sau khi trở lại phòng, việc đầu tiên làm là tắm. Nếu như có thể muốn tới nhà họ Lăng lần nào nữa. Hôm nay xuất chỉ là muốn cho Lăng Tư Hàn chút dạy dỗ mà thôi. muốn cho biết được rằng, cho dù mặt có vết sẹo vẫn có thể trở nên xinh đẹp. Trước kia là khinh thường việc che giấu hoặc khiến cho vết sẹo đó dễ nhìn hơn, chính vì vậy mới tạo nên vận mệnh thê thảm như vậy ở kiếp trước. Cho nên, cả đời này để cho chính mình lặp lại sai lầm ngu xuẩn đó nữa.

      Thế gian này có được mấy người đàn ông quan tâm đến vẻ bề ngoài của phụ nữ?

      Những lời ngọt ngào kia dễ nhưng liệu có bao nhiêu người làm được? Đến cuối cùng họ cũng vứt bỏ bạn như chiếc áo cũ mà thôi. Nếu như cái gọi là lời thề hữu dụng kiếp trước Lăng Tư Hàn dám phản bội .

      Kỳ , cho dù mặt có vết sẹo cũng vẫn xinh đẹp kém Tô Bảo Bảo. biết kiếp trước ta cùng Lăng Tư Hàn cấu kết với nhau từ bao giờ, nhưng kiếp này ta trở về sớm hơn dự định nên chắc chắn bọn họ ra tay trước.

      Nhìn bề ngoài Lăng thị vẫn hô phong hoán vũ ở thành phố S nhưng có ai biết rằng nó sớm còn được hùng mạnh như xưa.

      Nếu Lăng thị lợi hại cần cưỡng cầu Lăng Tư Hàn kết thân với nhà họ Trình.

      - "Tiểu thư, phải hôm nay người tới nhà họ Lăng sao? Như thế nào lại về sớm như vậy?" Tiểu Lan nhìn Trình Hân Đồng mệt mỏi rã rời, có chút đau lòng.

      ở bên cạnh tiểu thư cũng phải ngày ngày hai. Lúc còn rất tới Trình gia làm việc, vì vậy nên thường xuyên bị người ta ức hiếp chỉ biết trốn vào góc mà khóc, cho đến khi gặp được Trình Hân Đồng.

      ấy thực là chủ nhân tốt nhất mà từng gặp. Vì để bị ức hiếp nữa, ấy để cho trở thành người hầu thân cận của mình khiến cho những người khác hâm mộ thôi.

      Bất quá cũng có người ở sau lưng mát, cho rằng Trình Hân Đồng lớn lên khó coi, tính tình cũng dễ chịu hơn chút nào. Nhưng về sau chứng kiến cách tiểu thư đối xử với bọn họ lại càng thêm hâm mộ.

      Trình Hân Đồng quen có Tiểu Lan bên cạnh nên cũng muốn thay người khác, hơn nữa ấy cũng rất hiểu tâm tư của mình. Chỉ có điều tốt, đó là tiểu nha đầu này quá nhiều chuyện.

      - "Tiểu Lan, cái tật lắm chuyện của em vẫn chưa bỏ sao? Bất quá nếu em bỏ được tật xấu này cũng còn là Tiểu Lan nữa. Yến hội của Lăng gia ta chút cũng có hứng thú. trắng ra, mấy thiên kim, công tử nhà giàu đó ở cùng chỗ chẳng qua chỉ để kết thân thôi sao? Bọn đàn ông đều cùng dạng cả thôi. Cái bọn họ mê mẩn là gương mặt qua son phấn của ta. Nếu như bọn họ nhìn thấy bộ dáng ta trước khi trang điểm chừng còn chạy mất dép ấy chứ! Cho dù có kẻ quan tâm đến dung mạo bên ngoài cũng tám phần là coi trọng tài sản Trình gia mà thôi. Đàn ông như vậy, có cho ta cũng thèm!"

      Tiểu Lan cái hiểu cái nhìn Trình Hân Đồng. Cảm giác được tiểu thư sâu sắc. Sao ấy lại hiểu về đàn ông như vậy nhỉ?

      Nhưng ngược lại lại cảm thấy, thế giới này vẫn có đàn ông tốt. biết tiểu thư vì cái gì lại trở nên bi quan như vậy.

      Chương 10: Làm đám hỏi với Lăng gia (2)


      hiểu trong lòng Trình Hân Đồng đến cùng là nghĩ cái gì, Tiểu Lan cũng lười muốn hỏi. Dù sao tiểu thư vẫn luôn có chủ ý riêng nên để cho bản thân mình phải chịu thiệt.

      Tắm rửa thoải mái xong, từ người Trình Hân Đồng tỏa ra cỗ hương thơm nhàng, thoang thoảng. Đóa hoa hồng đen mặt cũng được tẩy rửa sạch .

      Mặc dù mặt còn vết sẹo xấu xí kia nữa nhưng tại muốn cho bất kì ai biết chuyện này. Bởi vì bộ dạng xấu xí có thể giúp ngăn cản được rất nhiều phiền toái cần thiết.

      Hơn nữa, rất ràng rằng, đàn ông nguyện ý kết hôn với hơn phân nửa là tham muốn tài sản của nhà họ Trình chứ chẳng có gì tốt đẹp cả. Chỉ có những ai vượt qua được khảo nghiệm chặt chẽ mới đủ tư cách ở bên cạnh Trình Hân Đồng này. Đương nhiên, tại bây giờ cũng chưa có ý định dựa dẫm vào ai cả.

      Chờ ông nội trở lại đem suy nghĩ của mình cho người biết.

      lát sau, Trình lão gia cũng từ yến hội trở về nhà.

      Vừa về đến chuyện thứ nhất chính là tìm Trình Hân Đồng.

      Nghe được tiếng gõ cửa, Trình Hân Đồng bò dậy khỏi giường mở cửa phòng. Vừa nhìn thấy vẻ mặt bất đắc dĩ của Trình lão gia, liền biết ông nội lại chuẩn bị bắt đầu bài ca phàn nàn rồi.

      - "Đồng Đồng, cái đứa này, bỏ về trước cũng với ông nội tiếng. Mặc dù người nhà họ Lăng để ý nhưng như vậy vẫn là tốt đâu."

      - "Ông nội, vừa nãy con có chút chuyện đột xuất nên kịp chào người tiếng, con xin lỗi."

      - "Con đó." Trình Quốc Hứng vẻ mặt bất đắc dĩ nhéo nhéo sống mũi Trình Hân Đồng. Đối với cháu này, ông vẫn là có biện pháp nào a!

      Cả đời này ông có hai người con, trai . Người con trai chỉ sinh được cho ông duy nhất cháu . Còn đứa con lại gả cho gã đàn ông vô dụng, tại bị ta vứt bỏ liền suốt ngày ngây ngô ở nhà. Mà đứa con trai ông tỉ mỉ nuôi dưỡng lớn lên, vất vả làm cho nó cưới vợ nhưng rồi cả hai vợ chồng lại gặp tai nạn ngoài ý muốn mà ra .

      Từ , Trình Hân Đồng cũng bởi vì mặt có vết sẹo nên luôn bị người ta xa lánh. Vì để cho đứa bé này tự ti, ông liên tục coi nó như con trai mà nuôi dưỡng. Cũng may, Trình Hân Đồng để cho ông phải thất vọng.

      Nhưng đến khi nó sắp được ba mươi tuổi, ông lại bắt đầu phiền não.

      Đứa này lớn như vậy rồi mà vẫn có bạn trai. Mặc dù năng lực của nó rất giỏi nhưng làm sao có thể kết hôn được. Phụ nữ cho dù có mạnh mẽ như thế nào chăng nữa cũng có lúc yếu ớt, cần được người khác che chở.

      Vì thế, để cháu này có thể gả cho người đàn ông tốt nhất, ông đồng ý lời mời của Lăng gia. Ở yến hội ông cũng đặc biệt chú ý đến Lăng Tư Hàn.

      Quả , dõi mắt khắp cái thành phố S này cũng chỉ có mới khiến cho ông đôi chút hài lòng.

      - "Đồng Đồng, con cũng còn nữa, có thể lập gia đình được rồi. Ở thành phố S này cũng chỉ có Lăng Tư Hàn mới xứng với con thôi. Vậy con có đồng ý lấy ?" Trình Quốc Hứng vẫn rất quan tâm tới suy nghĩ của .

      Nghe Trình lão gia như vậy, Trình Hân Đồng liền khách khí:
      - "Ông nội, nếu người hỏi vậy con cũng thẳng. Con chút cũng có hứng thú với Lăng Tư Hàn kia nên đồng ý hôn này đâu."

      đồng ý?

      Trình Quốc Hứng khó hiểu. Nếu người đàn ông như Lăng Tư Hàn mà Trình Hân Đồng cũng chịu, vậy ông biết còn người nào ở thành phố S có thể lọt vào mắt xanh của đây.

      - "Đồng Đồng, ông nội biết con xứng đáng với người đàn ông tốt hơn, nhưng mà ông đồng ý làm đám hỏi với Lăng gia rồi."

      - "Cái gì?"


      Hết chương 10.
      Last edited: 22/4/16

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :