Giao dịch triền miền: Tổng tài đồng dưỡng thê (update c21+22) (đang beta) TUYỂN EDITOR

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. trạch nữ

      trạch nữ Well-Known Member

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      525
      Ta dat mot chan!!!
      Thank nang!

    2. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Chương 2: Đôi môi bị cắn...

      Cánh môi mềm mại nhạy cảm bỗng nhiên bị hàm răng cắn chặt, gây ra cảm giác đau, cơn đau càng liên tiếp, Mịch Nhi lúc này mới kịp phản ứng, tại đôi mắt tím mất vẻ tức giận, nhất thời ngây dại.

      Mịch Nhi lúc này mới phát , toàn thân bị áp dưới thân thể Tiểu Bạch , đôi mắt tím lên bộ dáng tiểu soái của Tiểu Bạch, mặt cậu đến gần trong gang tấc, hô hấp phun cái mũi ửng hồng của bé, môi dán chặt, làm cho khuôn mặt cậu trở nên xinh đẹp

      Nhưng bất khả tư nghị nhất chính là, hai cánh hôi dính chặt nhau, cánh môi cứ như vậy bị hàm răng cậu ngậm lấy, dùng lực cắn xuống!

      bé, bé đây là - đây là bị cắn?!

      Hơn nữa là đôi môi bị cắn !

      Năm giây sau , trong đầu Mịch Nhi thoáng chốc lên tiếng kêu rên, ô ô, mẹ ơi, đau quá!

      Tiểu Bạch như con thú hung dữ cắn bé, cảm giác phần môi bị cắn tới làm bé thêm tức giận. Tiểu Bạch cảm thấy cánh môi mình vẫn bị hàm răng cắn xuống , giống như cắn khối thịt vây, quyết chí cắn xuống chút lưu tình!

      Trời sinh sợ đau hơn người thường nên tiểu Mịch Nhi lập tức mếu máo, ô ô, miệng bé bị cắn có dấu răng rất sâu, biết có chảy máu hay nữa...

      "A! Đau - ô ân... Ca ca, ô..." Mịch Nhi đau đến kịch liệt giằng co, bé oa oa khóc nức nở, đôi con ngươi màu tím đáng thương nhìn Tiểu Bạch xin tha thứ.

      "Hừ!" Tiểu Bạch dùng lỗ mũi hừ tiếng, sợ mình bị đôi mắt tím kia làm cho mềm lòng, tiếp tục nhắm mắt hề lay động.

      Hừ, bé mà cũng biết đau, mới vừa rồi cắn cậu đau, tại còn biết cầu tha thứ!

      Nhắc đến khuôn mặt đầy dấu răng của mình, Tiểu Bạch càng thêm dùng sức cắn Mịch Nhi, thề phải đem thù mới hận cũ trả lại hết.

      cậu nhắm mắt biết cắn bộ phận gì người Mịch Nhi, chú ý cắn vào cái gì, nhưng nếu có thể làm cho Mịch Nhi tước vũ khí đầu hàng nhanh như vậy, nhìn cách cậu tùy ý chọn địa điểm, uy lực cường đại nha!

      Nhưng càng cắn xuống , Tiểu Bạch càng cảm giác được xúc cảm hết sức tốt đẹp, cảm giác mình như cắn được món ăn ngon, mềm trơn hương vị ngọt ngào ăn tuyệt, thậm chí sở hữu mùi vị mê người, để cho cậu có chút muốn buông tay.

      Mịch Nhi suýt nữa khóc lên, hàm răng cắn môi mình cứ giữ nguyên, giống như tiểu Bạch mới chính là chủ nhân của nó, định dấu ấn buông lỏng! cậu chỉ nhả ra, ngược lại càng ngày càng dùng sức!

      Cảm giác đau đớn liên tục ngừng đánh tới, Mịch Nhi đưa tay ôm lấy đầu Tiểu Bạch, muốn đem hàm răng của cậu từ mặt mình giật xuống.

      Nhưng khí lực của bé Mịch Nhi bốn tuổi thế nào địch nổi Tiểu Bạch tám tuổi, bé cách nào ngăn lại việc làm tà ác của cậu, trong lòng vừa đau vừa vội.

      Ô, bé vừa mới bắt đầu chẳng phải muốn cùng Tiểu Bạch thương lượng chút chuyện sao, muốn cầu đáp ứng chuyện thôi mà, tại sao, vì cái gì lại phát triển trở thành cái bộ dáng này!
      Last edited: 22/12/14

    3. trạch nữ

      trạch nữ Well-Known Member

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      525
      Hai be nay that la kute nha!
      Thank nang
      linhdiep17le hanh thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      ta cung dat 1 dau rang a.....yeu qua di....tieu chinh thai pk tieu la ly nha....tung bong chao mung nang.....thanks @le hanh
      trạch nữle hanh thích bài này.

    5. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Chương 3: bé này hung dữ!

      Mịch Nhi cố gắng hồi tưởng lại chuyện gì vừa xảy ra, lúc này mới chắt ghép từng đoạn , nguyên nhân bọn họ như thế này là, bé nhớ lại nữa giờ trước...

      " Tiểu Bạch, em cũng gọi là rồi, làm sao có thể đồng ý? nên hẹp hòi như vậy nha,em chỉ là muốn tham dự vai trong vở kịch Bách Bảo, muốn vĩnh viễn cùng Bách Tiểu Muội ở chung chỗ, người đáp ứng Mịch Nhi có được hay ..."

      Mịch Nhi kéo cánh tay Tiểu Bạch, ngừng loạng choạng thỉnh cầu, đó là nguyên nhân bé ngừng ăn ngọt ngào khép nép, là vì bé cực kỳ thích bộ truyện Anime - Bách Bảo BabyBai.

      Bách Bảo BabyBai, là công ty thiết kế FL(tiệm uốn tóc ) là công ty đứng đầu thế giới về lĩnh vực này , tập đoàn Anime kinh doanh tất cả các ngành , hình thành từ tám năm trước, nó được vô số người trong nghề khen ngợi. Mà bốn năm trước, là câu chuyện về gia đình búp bê Bách Bảo, gia đình của Bách Bảo ngừng lớn lên, nó tìm về cha, cũng rất nhanh có em trai cùng em là muội muội Bách Tiểu Muội, bộ truyện này rất thu hút người nha!

      Mịch Nhi liền là từ đến lớn rất thích truyện Bách Bảo, hơn nữa bé mê luyến Bách Tiểu Muội đến chết sống lại, đối với nhân vật khả ái này là thích tột độ!

      Nhìn gia đình Bách Bảo ngày càng phát triển và diễn thành vở kịch hoàn chỉnh, Mịch Nhi giống như tất cả mọi người người đều ảo tưởng, nếu như bé có thể xuất trong câu chuyện xưa của Bách Bảo, có thể cùng Bách Tiểu Muội vĩnh viễn ở chung chỗ, như vậy là tốt!

      Vì ước mơ từ đến lớn của mình, Mịch Nhi lần này là bắt cứ giá nào cũng van xin bằng được Tiểu Bạch!

      cậu bé tám tuổi trước mắt, chính con trai cưng của tổng tài của Anime, người chủ vở kịch Bách Bảo này, là người có quyền khống chế vở kịch Bách Bảo có quyền sanh sát!

      Tay Mịch Nhi lặng lẽ nắm thành đấm , bé ở Triển gia hơn ba tháng, cũng cùng Tiểu Bạch rất quen thuộc rồi, hôm nay, bé nhất định phải làm cho đáp ứng, đem bé trở thành nhân vật trong chuyện xưa Bách Bảo! bé lo lắng hồi lâu, nhưng vì được vĩnh viễn ở cùng Bách Tiểu Muội , vì trở thành người nhà Bách Tiểu Muội, bé nhất định van xin Tiểu Bạch sắp xếp cho mình đúng chỗ - vì bé an bài gả cho chủ nhà nhân vật Bách Bảo!

      "Tại sao được, chẳng qua là tìm người gả cho Bách Bảo làm nhân vật chính thôi, tại sao lại được!" Mịch Nhi mân mê đôi môi đỏ mọng, bé cầu khẩn hồi lâu rồi, nhưng chính Tiểu Bạch, ràng chỉ câu là thỏa mãn tâm nguyện của bé, nhưng tại sao chịu đáp ứng chứ!

      Tiểu Bạch mang bộ dáng hảo suất ca, kiên trì lắc đầu: " phải vừa mới sao, cho em ở trong Bách Bảo anime làm nhân vật thiết kế, này dĩ nhiên có vấn đề, nhưng em muốn gả cho Bách Bảo, là tuyệt đối được!"

      "Rốt cuộc nơi nào được? Hừ, chính là muốn làm cho em cùng Bách Tiểu Muội vĩnh viễn ở chung chỗ!" Mịch Nhi bị cậu nghiêm nghị phản bác, nhất thời có chút tức giận, tay cứng rắn đấm vào mặt tiểu Bạch, đôi con ngươi màu tím ánh lên vẻ giận dữ muôn chịu thua.

      "Uy, Mịch Nhi, em muốn làm gì!"

      chương 4 : Đôi môi đau quá!

      Đối mặt với quả đấm Mịch Nhi, Tiểu Bạch theo bản năng khống chế thân thể phản kháng ra tay, cậu từ được huấn luyện Taekwondo Thủ đạo cũng phải là để bài biện, quả đấm của Mịch Nhi căn bản là đủ lực. Nhưng nếu như cậu phản kích, nhất định làm cho Mịch Nhi mới bốn tuổi bị thương, mặc dù chẳng qua là bé tạm thời ở trong nhà cậu, nhưng Mịch Nhi là con của dì Tố , dì Tố năm đó cứu mạng cha cậu,cậu thể vong ân phụ nghĩa thương tổn con của bà...

      Tiểu Bạch chỉ có thể ở trong miệng cảnh cáo Mịch Nhi : "Này này,em buông tay, đáp ứng! em cũng phải biết, Bách Bảo gia đình là của gia đình , từng cái nhân vật quan trọng đều có đối tượng được đề cử từ trước! em nghĩ ở trong chuyện xưa gả cho Bách Bảo, chỉ có , chẳng lẽ em muốn gả cho sao!"

      "Chán, mới phải đâu, ai muốn gả cho chứ!" Mịch Nhi nơi nào bị bé trai chuyện phải lập gia đình, bé tức quá thành giận, nhào lên cán người tiểu Bạch.

      Tiểu Bạch kinh ngạc kêu la: "Uy,em làm gì!"

      "Ô -" Mịch Nhi bỗng nhiên ngụm cắn gương mặt mềm mại, trắng nõn của Tiểu Bạch ,bé cố gắng van xin cậu như vậy, cậu tại sao lại thể đáp ứng đâu, còn bé muốn gã cho cậu, tức chết bé!

      "Mịch Nhi, làm sao em có thể cắn người! Rất đau có biết hay !" Tiểu Bạch vừa gấp vừa tức, đối với tiểu hài tử nho yếu ớt mày cậu khó mà xuống tay đánh trả được, cậu sợ làm bị thương đến bé, nhưng để tiếp tục cắn nữa cậu cũng đau !

      cậu khống chế khí lực muốn đem Mịch Nhi đẩy ra, cau mày uy hiếp: "Mịch Nhi,em nhả ra, nếu nhả ra liền khách khí!"

      "Ô ô -" Mịch Nhi thế nhưng cắn mãi gương mặt của cậu nhả ra, chán, mềm có, rắn có, Tiểu Bạch làm sao chút ý tứ gì cũng có! Tâm nguyện của bé chẳng lẽ có biện pháp thực sao!

      cậu ràng đối với những người khác đều dễ chuyện như vậy, tại sao hết lần này tới lần khác đối với bé lại cự tuyệt như vậy, bọn họ phải là bạn tốt sao!

      Đáy lòng tức giận giống như núi lửa, đôi ngươi tím tức giận, bé đè ép Tiểu Bạch, khăn khăn cố chấp gặm cắn cậu.

      Chuyện phát sinh kế tiếp, ấn tượng trong đầu Mịch Nhi tựa hồ rất ít, chỉ nhớ chính mình ngừng cắn lên khuôn mặt trắng trẻo ấy, tựa như muốn đem tất cả tức giận của mình phát tiết ra ngoài, trong lòng bé bao nhiêu tức giận, bé lưu lại mặt ạnh Tiểu Bạch bấy nhiêu dấu răng!

      Cho đến khi đôi môi của mình bị phản kích gây cảm giác đau, bé mới lần nữa tìm về lý trí, nhưng là, tại mất lý trí tựa hồ đổi thành Tiểu Bạch rồi...

      Tại sao bé cầu khẩn cậu tha cho bé chứ, ô, đôi môi bị cắn đắc đau quá



      (làm liên tù tì hai chương, chúc ngủ ngon nè, mong mọi người ủng hộ ngày càng nhiêu nhé, nếu ai có cầu ta hé lộ chương sau cho.:yoyo56:
      Last edited: 22/12/14
      quỳnhpinky, gaubonganvung, 10122 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :