Chương 78: Kẻ gây tai họa
Về phần tướng mạo Liên Tĩnh Bạch xuất sắc tính tình dịu dàng, tuyệt đối là ảo ảnh!
biết nhất, Tiểu Bạch quả chính là đại ác ma khốn nạn sừng dài phúc hắc! Cửu Cửu còn dám hơn hai mươi tuổi liền bị bắt nhốt, ràng là bắt đầu từ bốn tuổi liền bị mưu thiết kế, mặt dày mày dạn vô lại chiếm hữu ! Năm đó khi dễ còn hiểu chuyện, khiến đồng ý sau khi lớn lên gả cho , là đời cũng thoát khỏi ác ma này. . . . . .
Nhưng cho dù lòng Mịch Nhi ngừng phản bác, châm chọc, vẫn là thay quần áo xong ra khỏi phòng thí nghiệm, chạy về phía cửa học viện y học. Nghĩ cũng biết, chỗ Liên Tĩnh Bạch xuất nhất định chính là tiêu điểm, muốn dẫn cái người nguy hiểm này về nhà, để cho đầu độc các học muội thanh thuần của .
tới trước cửa học viện, xa xa liền nhìn thấy chiếc BMW màu bạc dừng ở ven đường, dựa vào trước cửa xe là bóng dáng cao lớn, mặc dù thấy khuôn mặt , nhưng nhìn thấy đoàn oanh oanh yến yến vây ở bên cạnh , cũng biết người đàn ông này tuyệt đối là người xuất sắc.
"A a a! Là Liên Thiếu! Liên Đại Thiếu người thừa kế Triển thị và FL đó!"
"Liên Thiếu em ! Chỉ cần nguyện ý, để cho em làm cái gì cũng được!"
"Liên Thiếu nhìn em! Nhìn em cái !"
Đám hoa si nữ sinh mười mấy tuổi của học viện kia vây quanh ở trước xe tiếng thét chói bên tai dứt, còn có càng nhiều thiếu nữ như lao đầu vào lửa xuất trước cửa học viện y học, Mịch Nhi nhịn được đen mặt, cũng biết, Liên Tĩnh Bạch tuyệt đối là kẻ ** trêu hoa ghẹo nguyệt!
Giận dữ hừ lạnh tiếng, vòng qua đám người xoay người muốn hướng khác. D.D.L.Q.D
"Mịch Nhi!" ** thanh từ tính chợt kêu lên ràng, " đến đón em về nhà, còn mau tới đây!"
Trong lúc chuyện, cái người đàn ông có vóc người cao thẳng cực kỳ tuấn đó xuyên qua đoàn người, bước nhanh tới.
Người đàn ông này chỉ chừng hai mươi tuổi, ngũ quan tuấn tú giống như kiệt tác của thượng đế, đủ để cho ngàn vạn thiếu nữ thét lên ngất xỉu, hoàn toàn khiến người ta mê muội. Toàn thân tự nhiên tản mát ra loại phong cách kín đáo lại bướng bỉnh, thể thành công và liều lĩnh của , và tự tin đối với tất cả tình thế bắt buộc.
"Mịch Nhi?" Đôi chân dài Liên Tĩnh Bạch bước mấy bước liền đuổi kịp Mịch Nhi, tiến lên nhàng kéo cổ tay của , " nghe thấy lời của ư, tại sao còn chạy?"
"A, là Tiểu Bạch!" Mịch Nhi thể dừng chân lại, xoay người làm bộ như mới vừa nhận ra bóng dáng , " tới trường em làm cái gì?"
"Em lại quên rồi. . . . . ." Liên Tĩnh Bạch thân mật gõ cái trán Mịch Nhi cái, "Hôm nay là ngày tụ hội định kỳ của hai nhà chúng ta tháng lần, Liên Tranh, Dĩ Mặc và A Cẩn đều trở về, biết ngay em còn ở lại trong phòng thí nghiệm của trường học, tan làm liền thuận đường tới đón em."
Chương 79: cưng chiều
"Ôi, em quên mất!" Mịch Nhi kêu lên tiếng, lúc này mới nhớ tới, chắp tay trước ngực cầu xin tha thứ, " xin lỗi, mấy ngày nay em bận rộn hạng mục ở phòng thí nghiệm, cho nên quên mất. . . . . ."
Kéo tay áo Liên Tĩnh Bạch, Mịch Nhi vội thúc giục: "Nếu tất cả mọi người đều đến, Tiểu Bạch, vậy chúng ta còn mau !"
Liên Tĩnh Bạch nhoẻn miệng cười, thuận thế cầm tay Mịch Nhi ở lòng bàn tay, ra hiệu tài xế trong xe thể thao, tiếng còi xe kêu lên trước cửa học viện y học, kéo Mịch Nhi vào xe thể thao, rời nhanh chóng.
Nhưng cử chỉ của hai người thân mật chặt chẽ như người , khiến trái tim các thiếu nữ vây quanh tan vỡ thành từng mảnh thủy tinh rơi đầy đất, nhìn xe thể thao chở bọn họ Bạch Mã hoàng tử và người con khác mất, vô số người cũng kêu rên ra tiếng.
Nhìn thần thái mọi người ngoài cửa xe, mặt của Mịch Nhi lại xụ xuống, hung hăng nhéo bắp đùi Liên Tĩnh Bạch, hừ : "Bất cứ lúc nào cũng có thể phát ra hormone của ngựa đực lớn, tuyệt đối là kẻ thù chung của phụ nữ!"
"A!" Liên Tĩnh Bạch làm bộ như đau đớn, phen ôm chầm lấy Mịch Nhi ngồi kế bên ở hàng ghế sau xe thể thao, lắc đầu , " đồng ý, hề làm gì cả, hoàn toàn có chấp nhận ân cần của bất kì người nào, cho phép em xử oan . . . . . ."
Mịch Nhi giận dữ nghiêng đầu sang chỗ khác, chính là tức ở điểm này, Tiểu Bạch ràng cũng có làm gì, có vô số phụ nữ dính vào, nếu có ngày làm cái gì, vậy còn được! Toàn bộ phụ nữ thế giới này phải cũng muốn nhào lên rồi!
"Em ghen?" Liên Tĩnh Bạch đưa tay tháo cái mắt kính che kín hơn nửa mặt Mịch Nhi xuống, lộ ra đôi mắt tím tinh xảo, thanh lệ rất mị hoặc mặt . D.D.L.Q.D
Mỗi lần lấy mắt kính của Mịch Nhi xuống trong lòng đều cảm thấy may mắn, may là Mịch Nhi vì tránh khỏi các đào hoa loại phiền toái ở trường học, che đậy phần vẻ đẹp của , vừa vì theo học tập thầy hướng dẫn bây giờ mới vào học viện, hàng năm liền sống trong phòng thí nghiệm của trường học, lại giấu hai phần xinh đẹp. Nếu , để cho vợ xinh đẹp như vậy linh động như vậy sống ở đại học có nhiều nam sinh như lang như hổ, người nổi máu ghen nhất định chính là !
"Ghét à! Lấy mắt kính của em làm gì!" Mịch Nhi cau mày, mắt kính bị lấy, có loại cởi ra màng bảo vệ lo lắng, "Trả em ——"
" Tại sao lại che khuất đôi mắt xinh đẹp như vậy?" Liên Tĩnh Bạch cưng chiều nhìn đôi mắt màu tím rực rỡ của , "Hơn nữa cho dù mang mắt kính bình thường mắt cũng rất mệt mỏi, làm sao nhẫn tâm!"
"Hừ, miệng lưỡi trơn tru!" Mịch Nhi nghiêng đầu, để ý đến nữa.
Khóe miệng Liên Tĩnh Bạch cười khẽ, nâng mái tóc dài của Mịch Nhi, siết chặt vành tai trái của , ngón tay dài dừng lại khuyên tai ở bên tai . Đây là thói quen lớn nhất mấy năm gần đây dưỡng thành, để cho có loại hoàn toàn nắm được Mịch Nhi trong tay, cảm giác cũng có chỗ trốn nữa.
Chương 80: Hôn sâu
Thấy Mịch Nhi vẫn còn phồng miệng lời nào, Liên Tĩnh Bạch cúi đầu hôn mái tóc của cái, xin thề như nỉ non: "Em yên tâm, cũng có trái tim đào hoa, vợ nuôi từ bé của , cũng chỉ có em ——"
"Buông tay á!" Mịch Nhi đưa tay đánh tay , vành tai nhạy cảm đỏ đến tưởng chừng như muốn rỉ máu, lại cậy mạnh thầm, "Hừ, ai tin lời ngon tiếng ngọt của , ai biết ở đây từng qua với bao nhiêu người rồi! vợ nuôi từ bé cái gì, khi còn bé đùa ai lại tưởng ——"
"Em lại ngoan a!" Đôi mắt đen của Liên Tĩnh Bạch chợt nổi lên khí nguy hiểm, "Muốn để cho nhắc nhở em, quan hệ của chúng ta đến cùng có phải vậy ——"
xong, Liên Tĩnh Bạch cúi người, đôi môi mỏng hoàn mỹ nhanh như chớp đặt lên cái miệng hồng hồng của Mịch Nhi, đầu lưỡi linh động ngựa quen đường cũ cạy mở hai bên môi đào, sau đó tiếp tục thăm dò vào hàm răng của Mịch Nhi. Đầu lưỡi ở bên trong miệng tất cả vị trí nhạy cảm sau phen do dự, cứng nhắc móc lấy cái lưỡi thơm tho của , dẫn dụ lưỡi của cùng múa.
"Ưmh ưmh ——" Mịch Nhi bị giật mình, giãy giụa lắc đầu thoát khỏi, lại bị đôi bàn tay sắt của Liên Tĩnh Bạch giam cầm, giữ chặt gáy , cho lui về phía sau bước.
Cả người Mịch Nhi cũng say khi nhìn đôi mắt đen của , khi thuần thục nhiệt tình hôn xuống, hóa thành cái đầm nước ái tình, trầm mê cùng chỗ với .
Lúc môi lưỡi ** , tơ bạc nhập nhằng trao đổi với nhau, hơi thở từ chóp mũi thân mật chặt chẽ quấn quanh ở chung chỗ, giống như đôi tình nhân ôm nhau. D.D.L.Q.D
Sau lúc lâu, trước khi Mịch Nhi suýt nữa ngừng thở, Liên Tĩnh Bạch mới thả lỏng miệng ra, lại thương hôn cái lên đôi môi sưng đỏ của Mịch Nhi, cười nhạt thầm: "Mịch Nhi ngốc, dạy em hôn môi phải nhớ hít thở, sau này vẫn còn phải luyện tập nhiều a ——"
Cả người Mịch Nhi xụi lơ ngã vào trong lòng Liên Tĩnh Bạch, mặt của đỏ lên giống như quả táo, hô hấp dồn dập còn giống như là chạy hết 3000m. Nghe lời của Liên Tĩnh Bạch trêu ghẹo, nhàng đập vào ngực của , thanh cũng run rẩy: ". . . . . . đáng ghét! Còn có tài xế ở đây ——"
"Em thấy ư, nâng tấm ngăn lên rồi, có ai nhìn thấy." Liên Tĩnh Bạch cười, " làm sao cam lòng để cho người thứ ba thấy em như vậy?"
thở dài lắc đầu cái: "Chỉ là rất đáng tiếc, chúng ta có thời gian làm lại lần nữa. . . . . ."
"Uh?" Đầu Mịch Nhi vẫn có chút choáng, khó hiểu ngước mắt hỏi .
Liên Tĩnh Bạch cũng gì, chỉ là chỉ bảng chỉ đường ngoài cửa xe, tiếc nuối buông tay.
"A!" Mịch Nhi vừa nhìn bảng chỉ đường cũng biết, trong lúc để ý, bọn họ thế nhưng lại nhanh đến nhà!
vội lấy gương trong túi ra, sửa sang lại dung mạo, dáng vẻ của mình. Cách nhà xa, nếu như vẫn là hình dáng này, vậy hỏng bét!
.
Last edited by a moderator: 11/11/15
sanone2112 thích bài này.