1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Giao dịch triền miên: Cô vợ nuôi từ bé của tổng giám đốc - Tả Nhi Tiên (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 27 : Giao dịch thành công

      Mịch Nhi vòng qua bảo vệ của Tố Tâm , nổi giận đùng đùng vung quả đấm đánh vào Tiểu Bạch : “ Đáng ghét , Tiểu Bạch đáng ghét ! đều đối tốt với Tiểu Muội và Tiểu Hắc như vậy , nhưng ba tháng qua đều luôn bắt nạt em ! trêu cợt em , cười nhạo em , vừa rồi lại còn muốn thực nguyện vọng của em , còn cắn miệng của em đau , bây giờ lại còn nhào lên cưỡng hôn em ! A , em biết rồi , muốn để em tiếp tục ở nhà , chính là muốn bắt nạt em tiếp có đúng hay !”

      Nghĩ tới đây , Mịch Nhi vung vẩy mái tóc dài , phồng mang trợn má quay đầu muốn : “ Hừ , em cùng mẹ rời khỏi nhà , cũng bị bắt nạt nữa , cũng gặp lại nữa !”

      “ Chờ chút !” Giọng của Tiểu Bạch gấp gáp , cậu cũng nghĩ rằng hành động của mình lại khiến mọi chuyện tồi tệ như vậy , lại còn làm cho Mịch Nhi có suy nghĩ này , mà lại quyết định rời khỏi đây !

      Đại não nhanh chóng suy nghĩ , trong lòng Tiểu Bạch chỉ có ý niệm , đó là thể để cho Mịch Nhi rời , tuyệt đối thể để cho bé rời khỏi địa bàn của mình , nếu kéo bé lại mọi chuyện trễ mất !

      “ Mịch Nhi , em nghe câu nữa thôi .” Tiểu Bạch chợt nảy ra ý tưởng , lặng lẽ tiến lên , “ Chúng ta làm giao dịch nhé ? Chỉ cần em ở lại nhà , có thể đồng ý với em , bao giờ bắt nạt em nữa , cũng để em cùng chơi với em và hoàn thành tâm nguyện của em , liền thiết kế nhân vật mới trong Bách Bảo , để em có thể ở chung chỗ với Bách Tiểu Muội được .”

      sao ?” Mịch Nhi nhất thời dưng bước , xoay người lại , nghi ngờ chút nào mà bị ba món mồi này dao động .

      Có thể độc chiếm em cùng Bạch Tiểu Muội ở chung chỗ chính là mơ ước của bé bấy lâu , nếu như Tiểu Bạch bắt nạt bé nữa , như vậy cuộc giao dịch này bé được nhiều lợi ích nhất , ở lại cũng có sao , nhà họ Triển quả chính là thiên đường mà bé mơ ước !

      Nhưng Mịch Nhi nhìn qua Tiểu Bạch , bé vừa muốn nhanh chóng đồng ý , nhưng lại dám tin người hay xảo quyệt này , chần chờ mấy giây , bé cắn môi hỏi : “ Làm sao em biết được …”

      “ Giao dịch công bằng , già trẻ gạt , nếu như làm giao dịch tuyệt đối chỉ lời !” Tiểu Bạch giảo hoạt cười , “ Nếu em tin cũng sao bây giờ hãy cùng vào phòng vẽ tranh , em có thể nhìn thấy tận mắt giúp em thiết kế hình ảnh, ngày mai để bộ phận thiết kế làm thành bộ phim , như vậy thể dối ! cho nên có thể làm giao dịch hay ?”

      “ Được , vậy giao dịch thành công !” Mịch Nhi lập tức bị thuyết phục , trong lòng cảm thấy vui sướng , thậm chí bé còn chủ động kéo tay Tiểu Bạch mà thúc giục , “ Vậy chúng ta nhanh làm !”

      “ Ừ .” Tiểu Bạch nắm chặt cánh tay bé của Mịch Nhi, dắt tay vào phòng vẽ tranh , cuối cùng giao dịch dẫn dụ thành công !

      ngang qua Mục Thần và Tố Tâm đứng bên cạnh thậm chí cậu còn hả hê làm ra mặt quỷ , hì hì , mấy năm này vì lôi kéo quan hệ tốt với em , cậu cũng hiểu tâm tình của bé khác , cho nên ai cũng đừng mơ tưởng có thể phá hư tình cảm của cậu với Mịch Nhi !

      Chương 28 : Có thể so với Tiểu Bạch được ?

      Mục Thần giương mắt nhìn mọi chuyện phát sinh , cảm xúc của Mịch Nhi có thể thay đổi ngang bằng sắc mặt , vừa rồi vẫn còn muốn cùng Tiểu Bạch tức giận tuyệt giao , nhưng chỉ vài ba câu , bị Tiểu Bạch thuyết phục thay đổi 180 độ trở nên tốt hơn với nó !

      Mịch Nhi và Tiểu Bạch tay trong tay qua người Mục Thần , cũng thể nhịn được nữa , liền tiến lên muốn giữ con lại : “ Mịch Nhi …”

      “ Mục Thần , đừng lo lắng , là Mịch Nhi chủ động lôi kéo Tiểu Bạch rời mà .” Triển Thiếu Khuynh kéo Mục Thần lại , khẽ lắc đầu cười , “ Triển Thiếu Khuynh kéo Mục Thần lại , khẽ lắc đầu cười , “ thấy đấy , Tiểu Bạch bắt nạt Mịch Nhi , mà đối với con bé rất tốt , Mịch Nhi lại còn cười rất vui vẻ nữa chứ …

      “ Nhưng” - nhưng tất cả đều đều do thằng nhóc Tiểu Bạch này lừa đảo , ràng Mịch Nhi còn bé nên mới bị lừa !

      So sánh với Mục Thần , Tố Tâm cũng rất quan tâm , nhưng cũng có ngăn cản bóng dáng Mịch Nhi vui mừng chạy nhảy đằng xa , ngược lại xoay người sang hỏi Liên Hoa : “ Liên Hoa có nghe được , vừa nãy Tiểu Bạch gì với Mịch Nhi vậy ? Rốt cuộc thằng nhóc có mưu gì , lại khiến Mịch Nhi thay đổi cảm xúc như vậy , làm cho con bé nghe lời ?” Chuyện này vẫn khiến Tố Tâm nghi hoặc , cho dù là mẹ , nhưng đối mặt với hoạt bát của con , cũng thấy yên tâm hơn !

      “ À … Cụ thể Tiểu Bạch gì , tôi cũng nghe thấy , nhưng xác định là nó dùng đầu óc …” Liên Hoa nhàng suy tư , con trai lôi kéo Mịch Nhi chạy xa , nên mới phải ở đây giải quyết hậu quả mọi chuyện , để con đường của nó có thể bằng phẳng .

      Liên Hoa đắn đo từ từ : “ Tố Tâm , cho dù Tiểu Bạch dùng chút tâm cơ, nhưng Mịch Nhi lại rất vui mừng , con bé vui vẻ phải là điều chúng ta hy vọng nhất sao ?”

      “ Liên Hoa , tại sao cũng như vậy …” Mục Thần cười khổ , tại sao tình thường của cha như lại có bất kỳ ai hiểu nhỉ ? Thở dài , và Tố Tâm đứng chung với nhau , “ Vô luận lời của Tiểu Bạch thế nào nhưng em cũng nên như vậy , tôi và Tố Tâm tuyệt đối có cách nào đồng ý cho nó ở cùng với Mịch Nhi !”

      Tố Tâm cũng lẳng lặng gật đầu cái , kiên quyết đồng ý lời của Mục Thần .

      Liên Hoa mỉm cười : “ ra , đối với những lời mà Tiểu Bạch phụ trách với Mịch Nhi , thằng bé còn , tại gì cũng quá sớm . ai có thể bảo đảm hai đứa có thể trở thành đôi , nhưng cũng có cách nào bảo đảm xảy ra . Mọi người cũng từng nhìn thấy Tiểu Bạch lớn lên , tính cách của nó hai người đều biết , nếu như về sau Mịch Nhi thích người khác , mà người kia có nhiều điều tốt , hai người yên tâm sao , người đó có thể so với Tiểu Bạch được ?”

      Nghe thấy lời này , thân thể Tố Tâm và Mục Thần đều cứng đờ , khi con lớn lên , chừng lúc nào cũng bị đứa khác lừa gạt , chỉ có ngày đề phòng trộm , làm sao có thể ngày ngày đề phòng trộm !

      Bọn họ có thể vì Mịch Nhi mà bồi dưỡng người dự bị cũng sao , như vậy mới có thể bảo vệ tốt cho Mịch Nhi …

      Chương 29: Sắp xếp xong.


      Triển Thiếu Khuynh nhìn Tố Tâm và Mục Thần rơi vào trầm tư, nhanh chóng suy đoán tâm bọn họ nóng lòng vì con , ta tiến lên ôm lấy Liên Hoa giúp đỡ vợ và con trai phụ hoạ: “Duyên phận trời định, ai cũng thể ngăn cản chuyện tình cảm, người làm cha mẹ như chúng ta có thể sắp đặt mọi việc, nhưng đề kháng lại được tâm ý của chúng, cũng có cách nào thay chúg làm hết mọi chuyện. Hai người đều là người thông minh, cũng nên quan tâm kìm ép con bé như vậy, nó khiến Mịch Nhi mất niềm vui thú trong cuộc sống!”


      Buổi chuyện này khiến Mục Thần và Tố Tâm bừng tỉnh hiểu ra, suýt nữa bọn họ phạm phải sai lầm, mang theo thương sai lầm, muốn để Mịch Nhi có thể ở trong vòng bảo hộ của họ mãi mãi!


      “Nếu như hai người đồng ý, tôi đề nghị, chúng ta hãy để bọn trẻ tự do phát triển, còn người lớn chúng ta nên can thiệp quá nhiều đến cuộc sống của chúng?” Triển Thiếu Khuynh mở lời .


      Liên Hoa tiến lên khoác lấy cánh tay Tố Tâm và Mục Thần, chân thành khuyên giải: “Tiểu Bạch là đứa trẻ thông minh biết mình muốn gì, Mịch Nhi hoạt bát cũng khong thể bị lừa đến nỗi phân biệt được tốt xấu, cho nên cứ để bọn chúng sống cùng với nhau, bất luận chúng phát triển thế nào, có gì phải lo lắng? Hai người cũng biết nhà chúng tôi có rất nhiều đứa trẻ, để Mịch Nhi đến đây càng náo nhiệt hơn, bọn chúng có thể hồn nhiên chơi đùa với nhau, tuổi thơ càng vui vẻ hơn. tại Mịch Nhi lại thích Tiểu Muội như vậy, có thể chừng sau này Mịch Nhi cũng thích người Tiểu Bạch, hoặc là thích người em trai Tiểu Hắc! Vì vậy Tố Tâm, cứ cùng Mịch Nhi yên tâm ở lại đây, chúng ta mỏi mắt chông chờ tương lai, có được ?”


      Đôi mắt màu tím của Tố Tâm lên đủ mọi cảm xúc, cuối cùng chậm rãi mở miệng: “Liên Hoa, tôi phát trừ vẻ ngoài xinh đẹp, tôi cũng phải bội phục tài ăn của , tôi bị thuyết phục rồi... Đúng vậy, Mịch Nhi thích mới là quan trọng nhất, tôi thể nắm trong tay cuộc đời con bé, phá hư những gì nó yếu thíhc, cho nên, tôi và Mịch Nhi tạm thời ở lại.”


      “Tạm thời?” Mục Thần lại nhăn mày, “Thạm thời là sao, chẳng lẽ vẫn muốn dẫn con trở về cái trụ sở bí mật nơi có ánh mắt trời kia sao?” Vậy ta phải nơi nào tìm thấy Mịch Nhi!


      “Tôi mua mảnh đất cạnh nhà họ Triển để xây nhà, chờ căn nhà làm xong, tôi và Mịch Nhi dời đến đó ở, tiếp tục cùng Liên Hoa làm hàng xóm.” Tố Tâm ra quyết định vừa mới cẩn thận nghĩ đến, “Tôi cũng biết rằng Mịch Nhi rất thích ở cùng Tiểu Muội, nên khó mà tách nó ra, nhưng ở lại nhà họ Triển cũng phải biện pháp tốt, tôi cũng cần phòng đặt biệt nghiên cứu thí nghiệm, cho nên, tôi quyết định xây căn nhà ở thành phố K. Như vậy vừa có thể cho bọn trẻ chơi cũng có thể tới thành phố K thăm Mịch Nhi, đây là sắp xếp tốt nhất rồi.”


      “Như vậy tốt quá!” Mục Thần trầm mặt chốc lát, cuối cùng cũng gật đầu, “Xây nhà cứ để tôi lo, vì cũng có quan hệ với người nào ở đây? biết Mịch Nhi thích phong cảnh thế nào, phải xây dựng ra sao đây....”


      Tố Tâm cúi đầu cùng bàn bạc: “Vùng lân cận đây giống như tấc đất tấc vàng, hơn nữa có tiền mà mua được, nếu như có quan hệ, tôi trả hết tiền chi phí. Cụ thể thiết kế phải do Mịch Nhi chọn lựa, con bé thích....”
      Last edited by a moderator: 8/5/15
      Chrisdunggg thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 30: Nhân vật mới

      Liên Hoa nhìn hai người bàn bạc về việc xây dựng nhà ở, nhịn được hỏi thăm: “Này, hai người… Hai người chỉ có thể tán gẫu về đề tài liên quan tới Mịch Nhi thôi sao? Con cũng sinh ra, tình cảm của hai người vẫn lạnh nhạt như thế, chẳng lẽ là chưa từng nghĩ tới quan hệ của hai người trong tương lai sao?”

      “Ngoài Mịch Nhi, tôi và ta ( ta) có bất kỳ quan hệ gì!”

      Tố Tâm và Mục Thần sững sờ, gần như cùng nhau mở miệng kêu lên câu, khó có khi cả hai lại có ý kiến giống nhau nhưng sắc mặt hai người bọn họ còn khó coi hơn.

      Lại cùng nhau hừ lạnh tiếng, rồi Mục Thần và Tố Tâm xoay người rời , giận dữ về phía ngược lại.

      có quan hệ sao?” Triển Thiếu Khuynh vuốt cằm, “ lại cảm thấy hai người này rất xứng đôi, xem họ có lúc ăn ý như vậy, khiến muốn gắn hai người họ với nhau!”

      “Mọi chuyện rất phức tạp rồi, cũng đừng làm loạn gì nữa!” Liên Hoa nện cho chồng mình cái, “Tố Tâm và Mịch Nhi muốn ở lại nhà mình khá lâu, vì họ muốn mua đất xây nhà cũng cần thời gian, cho nên bọn trẻ cần phải cẩn trọng, bảo mẫu và quản gia cũng phải tăng cường bảo vệ… chúng ta cũng phải chuẩn bị nhiều thứ, cho nên nhanh làm việc thôi!”

      Vợ chồng hai người bận rộn cũng tới buổi tối, cuối cùng Tiểu Bạch cũng ra khỏi phòng vẽ tranh, cậu vì Mịch Nhi mà thiết kế xong hình tượng hoạt hình, sau khi Mịch Nhi cảm thấy hài lòng cũng trở về với Tố Tâm, còn cậu liền chạy tới chỗ cha mẹ chia sẻ tác phẩm hết sức hài lòng của mình.

      Nhìn vẻ đắc ý khoe khoang của Tiểu Bạch, Liên Hoa và Triển Thiếu Khuynh mặc kệ con trai lớn ngây thơ, mà chỉ có Tiểu Muội cầm lấy bức tranh nhìn ngắm, lòng khen ngợi, “Oa, cả vẽ giống Mịch Nhi, đáng !”

      “Gì vậy? Mọi người nhìn gì vậy?” Bỗng nhiên sau lưng Tiểu Muội xuất bóng dáng, tò mò lên tiếng hỏi.

      Tiểu Chính Thái vừa mới chạy vào cửa phòng chính là đứa thứ hai nhà họ Triển, là em trai Tiểu Bạch, và là trai sinh đôi với Tiểu Muội, tên là Triển Dĩ Mặc, nick name là Tiểu Hắc. Cậu nhóc vừa mới về đến nhà sau buổi học võ, liền tò mò mà lấy mất bản vẽ trong tay em , nghiêng đầu xem xét.

      tờ giấy trắng tinh, xuất những nét vẽ mềm mại tạo hình nhân vật, nhìn qua chính là tạo hình mẫu vẽ của nhân vật trong Bách Bảo, nhưng đó là nhân vật mới, Tiểu Hắc xác định là mình chưa từng thấy qua nhân vật này!

      Đôi mắt màu tím, lỗ tai của thỏ, mang theo đáng và khí chất đơn thuần, chẳng lẽ hình tượng này là hình tượng mới của cả, cho nên Bách Bảo sắp có nhân vật mới sao?

      “Tiểu Hắc, mau trả lại cho !” Tiểu Bạch khom người đoạt lấy bản vẽ của mình, đây chính là tâm huyết của cậu, nếu bị đứa em trai tay chân vụng về này làm hư sao!

      “Ngoài Tiểu Muội ra, em chưa từng thấy khẩn trương tranh giành với em bao giờ…” Tiểu Hắc làm mặt quỷ, bỗng nhiên vỗ tay kêu lên sợ hãi, “Bản vẽ này chính là Mịch Nhi đúng ! , chẳng lẽ chuyện em nghe thấy là , đồng ý cầu gả Mịch Nhi cho Bách Bảo, muốn cưới Mịch Nhi đúng !”

      “A, vậy bây giờ thể gọi là chị Mịch Nhi được rồi, phải gọi là chị dâu sao?” Tiểu Muội nâng cằm lên, tò mò chen miệng vào.

      “Tiểu Muội, em đừng nghe Tiểu Hắc linh tinh! Tiểu Hắc, em nghe ai , muốn giết người đó!”

      “Này , đừng nhào tới mà!”|

      Ba đứa trẻ, nô đùa thành đống…
      Last edited by a moderator: 9/5/15
      Chrisdunggg thích bài này.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 31: Đường tình nhấp nhô

      “Em mau, là ai trong nhà mật báo cho em, em còn biết cái gì! Nếu xuất ra tuyệt chiêu!”

      “A, đừng làm vậy nhột lắm, ha ha ha -- Tiểu Muội cứu mạng, mau cứu ha ha ha…”

      “Hì Hì, hai vẫn còn sợ nhột, em cũng đến giúp cả, hình như chơi rất vui!”

      “Tiểu Muội – em… em dám trợ giúp kẻ địch! Ha ha, tha mạng, em từ bỏ…”

      Tiểu Bạch ỷ vào chiều cao cùng sức lực nên chiếm ưu thế, đè ép Tiểu Hắc là ai ra mọi chuyện, cho dù Tiểu Hắc có xuất ra tất cả bản lĩnh, lấy ra chiêu thức võ thuật mà đánh trả, nhưng em ngẫu nhiên nhúng tay quấy rối, khiến tình cảnh càng thêm náo loạn…

      “Các con nên ồn ào nữa!” Liên Hoa đỡ trán, cũng biết, đứa hoạt bát nhất náo loạn nhất trong nhà là Tiểu Hắc vừa xuất , càng hỗn loạn!

      “Bây giờ là giờ ăn tối, Tiểu Bạch Tiểu Hắc Tiểu Muội, tất cả đều tới dùng cơm cho mẹ, ai cũng được náo loạn nữa! Còn chuyện gì để cơm nước xong rồi xử lý!” Cuối cùng, chỉ còn Triển Thiếu Khuynh nghiêm mặt ra lệnh tiếng, mới thuần phục được ba đứa bé này.

      Liên Hoa và Triển Thiếu Khuynh phải rất vất vả mới trấn an được bọn rồi bắt chúng ăn cơm, sau khi ăn xong, hai người làm trọng tài xử lý đầu nguồn tranh cãi, bức ép Tiểu Hắc ra người ra tin tức trong nhà, tìm được món đồ chơi có gắn camera , lúc này Tiểu Bạch mới khiếu nại nữa. Sau đó kêu người bảo mẫu mang bọn chúng tắm, chờ ba tiểu quỷ này ngủ hai vợ chồng mới được yên tĩnh.

      Liên Hoa và Triển Thiếu Khuynh lại bàn về chuyện xảy ra hôm nay, mà còn liên tục nên lời, mỗi việc đều là chuyện kinh hãi, cho dù vợ chồng bọn họ đứng thương trường, cũng cảm thấy chân thực!

      Liên Hoa tựa vào Triển Thiếu Khuynh, rồi nhận xét về quan hệ kì lạ của Tố Tâm và Mục Thần, rồi qua chuyện của Tiểu Bạch và Mịch Nhi, bỗng nhiên nhàng thở dài : “Đáng thương cho tấm lòng cha mẹ trong thiên hạ, em biết ngay, nếu Tố Tâm là mẹ thể còn vô tình vô nghĩa nữa rồi.”

      Triển Thiếu Khuynh cũng hiểu hỏi: “Lời này là sao? lại cảm thấy Tố Tâm vẫn thể lý như trước, em xem ta rất hung dữ với Tiểu Bạch đó!”

      Liên Hoa lắc đầu cái, nhàng : “Em hiểu ý nghĩa cái tên Mịch Nhi, phải ấy lấy tên làm hi vọng sao, muốn để ấy tìm được thứ quý giá trong cuộc sống này? Mịch Nhi, tìm kiếm, đây ràng là hai hòa giống nhau, Tố Tâm thương Mịch Nhi, hi vọng Mịch Nhi có thể tìm được chân tình cả đời, mà phải hiến thân vì khoa học như ấy, nên muốn kéo dài loại gen ưu tú mà cùng người đàn ông xa lạ sinh con…”

      tới chỗ này, Liên Hoa chợt lo lắng: “Ai nha, xem ra đường tình của Tiểu Bạch rất nhất nhô nha! Kẻ địch lớn nhất của thằng bé phải là Tố Tâm và Mục Thần mà là Mịch Nhi lơ mơ! Nếu như Tiểu Bạch có biện pháp khiến Mịch Nhi thích nó nhanh, ai cũng cứu được nó…”

      “Em à, con cháu đều có phúc của con cháu, cho nên con cũng thể kém đến mức phải cầu cứu…” Triển Thiếu Khuynh lật người đè lên Liên Hoa, “Ngược lại, bây giờ cần em cứu em, cứu dập tan dục vọng…”

      Bóng đêm bao phủ, trong phòng cảnh xuân thắm thiết, cũng kéo ra màn che tương lai.
      Last edited by a moderator: 9/5/15
      Chris thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 32: giải thích được mọi chuyện.

      Bắt đầu từ hôm nay, nhà họ Triển lại có thêm hai vị khách đặc biệt, là Tố Tâm và Mịch Nhi. Vì gần đây Mục Thần muốn cùng con bồi dưỡng tình cảm, nên cũng ít khi trở lại nước Mĩ, nửa quyết định ở lại thành phố K, và trở thành vị khách thứ ba gần như tới thăm nhà họ Triển mỗi ngày.

      Ở nhờ nhà họ Triển, Tố Tâm chủ động đảm nhận việc dạy học cho bốn đứa trẻ học tập, nhóm tiểu quỷ này đều thông minh như tiểu thiên tài, khiến cảm thấy rất hứng thú, dùng tất cả khóa trình do bọn mình học được mà rèn luyện tư chất cho bọn chúng. Nhưng trừ giờ dỵ học ở ngoài, cũng gần như sống ở trong phòng thí nghiệm của mình, đóng kín cửa ra, trước sau vẫn duy trì vẻ lạnh lẽo và thần bí.

      Mịch Nhi sống như ba tháng trước, cùng bọn trẻ nhà họ Triển hòa hợp chơi đùa, buồn lo với cuộc sống vui vẻ.

      Lần này, tâm tình của bé càng thấy hào hứng thỏa mãn, mẹ ở chung với bé, tâm nguyện lớn nhất cũng được thực ! Tiểu Bạch thiết kế hình tượng hoạt hình cho bé – tên là Tiểu Mật Thỏ, bắt đầu xuất trong Bách Bảo, vừa được chiếm đoạt Bách Tiểu Muội người , còn có gì tốt hơn!

      Nhưng nếu đến chuyện khiến Mịch Nhi bất mãn, có lẽ là…

      Chính là Tiểu Bạch thường xuyên kì lạ chạy tới, làm chút chuyện giải thích được khiến bé mất hứng!

      Thời tiết nắng ráo, khi lôi kéo bàn tay của Tiểu Muội và Tiểu Hắc ở trong hoa viên bắt bướm bướm và chuồn chuồn, Tiểu Bạch chợt tới.

      “Tiểu Muội, Mịch Nhi, các em đừng chạy dưới ánh nắng, mà lại dưới bóng cây chơi .” Hai tay Tiểu Bạch cầm hai cốc nước trái cây, kêu bọn chúng lại đây, “Các em tới uống chút nước , cẩn thận mùa hè rất nóng!”

      Tiểu Muội lập tức hoan hô chạy tới, Tiểu Hắc cũng cùng em chạy qua, còn Mịch Nhi lại cắn răng giậm chân. ràng vừa rồi bọn chúng chơi rất vui vẻ, nhưng trong nháy mắt lại bị Tiểu Bạch phá hỏng!

      Cái gì mà sợ bọn chúng nóng, nhất định là Tiểu Bạch ghen tức, nhìn nổi việc nó chơi vui vẻ với Tiểu Muội!

      phải để Tiểu Muội chơi với nó sao, nhưng tại sao bây giờ lại dùng cách này tranh giành với nó, chẳng lẽ lại muốn bắt nạt nó sao!

      Mịch Nhi dẩu môi, để ý tiếng gọi của Tiểu Bạch, quay đầu chạy .

      Ban đêm trời mưa nổi sấm chớp, khi ngủ trong phòng mình, đột nhiên có tiếng gõ cửa.

      Mịch Nhi mặc người bộ áo ngủ hình con thỏ xoa mắt mở cửa phòng, Tiểu Bạch ôm con gấu bông đứng ở cửa phòng.

      nhét con gấu to vào trong ngực bé, nghiêng đầu giọng : “À, cái này đưa cho em, nếu như sợ tiếng sấm, hãy ôm nó ngủ!”

      Mịch Nhi ngủ mơ bị đánh thức, nhất thời giận dữ: “ mới sợ tiếng sấm đáy, cả nhà đều sợ tiếng sấm! sấm đánh mấy tần mây, có gì mà phải sợ chứ! Đáng ghét, được quấy rầy em ngủ!”


      Chương 33: Chữa lợn lành thành lợn què

      Con gấu to bị ném vào người Tiểu Bach, sau đó bùm tiếng, cửa phòng bị đóng lại nặng nề.

      Tiểu Bạch nhìn cửa phòng đóng chặt, cúi đầu xoa xoa mũi, hình như cậu lại chữa lợn lành thành lợn què…

      Cậu vốn tưởng rằng Mịch Nhi giống như em cậu rất sợ sấm, vì vậy mới mang món đồ chơi này đến an ủi em ấy, muốn kéo gần quan hệ hơn, nhưng cuối cùng chỉ lấy được lòng Mịch Nhi, mà còn làm cho bé hiểu lầm cậu, làm cho bé chán ghét…

      Tố Tâm tùy theo trình độ mà dạy bốn đứa học, cho dù Mịch Nhi và Tiểu bạch học cùng khóa trình, nhưng hai đứa cũng vởi vì đủ loại nguyên nhân mà tranh chấp.

      “Chỗ này em tính sai rồi, tính nhân sai mất số, em phải tính toán cẩn thận hơn!”

      cần lo, em còn chưa có kiểm tra, nếu kiểm tra xong em cũng có thể phát !” Mịch Nhi đoạt lấy vở bài tập của mình, “Hừ, cần khoe khoang số học với em, hơn em những hai tuổi, nhưng có bản lĩnh về y hoc hơn em , có dám cùng em đọc thuộc lfong các triệu chứng của bệnh !”

      “Em chỉ học được mỗi môn, cũng chỉ có y học là xuất sắc nhất.” Tiểu Bạch cố gắng khuyên bảo Mịch Nhi, “Dì Tố dạy bảy môn ngoại ngữ, dạy hơn mười môn học, ràng là em phải sớm thích ứng với những việc này, cũng là lần đầu tiên học tập cùng tiến độ với Tiểu Hắc và Tiểu Muội đó? Mịch Nhi, mỗi kiến thức đều rất quý báu, em phải nghiêm túc hơn mới được!”

      “đó là – đó là em dùng hết sức! nếu như em nghiêm túc, nhất định còn thông minh hơn !” Khuôn mặt nhắn hếch lên, “ chờ xem, xem em vượt qua thế nào, để cho khỏi khoe khoang việc thông minh!”

      Mọi chuyện như thế ngừng xảy ra, Mịch Nhi và Tiểu BẠch thể chung sống hào hợp, mà là toàn ồn ào và tranh cãi, ai chịu nhường ai.

      Mục Thần và Tố Tâm rát vui khi việc thành như vậy, con của mình bị Tiểu Bạch bắt là tốt! Liên Hoa và Triển Thiếu Khuynh vẫn để cùng bọn trẻ tự do phát triển, nhìn con trai lớn ràng muố lấy lòng Mịch Nhi, lại luôn kiêu ngạo ăn ở hai lòng mà bậy, cũng coi như loại niềm vui hiếm có…

      Thời gian cứ thế thấm thoắt trôi qua, nửa năm qua rất nhanh, khi Mục Thần và Tố Tâm hợp lại giúp nhau, cũng xây xog biệt thự Châu Âu thanh nhã bên cạnh nhà họ Triển.

      Bảo vệ của khu nhà rất nghiêm ngặt, từ chối tất cả mọi người lạ tiến vào, trong thành phố K cũng có rất nhiều người tò mò, là ai có thể xây nhà ở bên cạnh nhà họ Triển, rốt cuộc chủ nhân đó có bối cảnh đó ra sao?!

      Cũng có người nào biết, biệt thự so sánh với nhà họ Triển coi như rất , nhưng lại có thể thông sang với nhà họ Triển, hai nhà có cùng mặt tường, mở rộng ra cổng vòm tinh xảo, để cho hai nhà lối tự do.

      Tố Tâm và Mịch Nhi chuyển đến nhà mới rất nhanh, nhưng quan hệ của bọn có thay đổi chút nào, ba đứa trẻ nhà họ Triển đều sang tìm Tố Tâm học tập mỗi ngày, Mịch Nhi cũng chạy đến nhà họ Triển chơi đùa mỗi ngày, mỗi ngày vẫn vui vẻ náo nhiệt như vậy.

      Cứ như vậy, thời gian lại quan gần nửa năm, ngay trong ngày mùa xuân, xảy ra chuyện rất nghiêm trọng.
      Last edited by a moderator: 12/5/15
      Chris thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 34: bình thường

      Chuyện sảy ra lâu sau sinh nhật năm tuổi của Mịch Nhi, trong bữa tiệc sinh nhật đó, Mịch Nhi nhận được rất nhiều quà tặng khác nhau, mà món quà thích nhất chính là Tố Tâm tit mỉ chuẩn bị phòng thí nghiệm ý học cho Mịch Nhi. Từ lúc bắt đầu, bé vẫ có thể tự mình thực vài thí nghiệm y học, dùng thực hành để nghiệm chứng những ý tưởng của mình.

      Có gian phòng thí nghiệm này, thời gian chơi đùa của Mịch Nhi bị rút ngắn khoảng phần ba, bé ở trong đó tạo ra đủ thứ thú vị, đồng thời còn được Tố Tâm cho phép làm những thí nghiệm an toàn, chơiđùa đến nỗi quên hết mọi thứ.

      Có lẽ là di truyền thiên phú từ Tố Tâm, MỊch Nhị cũng trầm mê ý học vượt ra khỏi mong đợi của mọi người, có lúc bé còn quên cả ăn cơm, là giống Tố Tâm như đúc.

      ngày nọ, Mịch Nhi lại xuất bàn ăn , Liên Hoa nhìn đồng hồ, lại thở dài.

      Gần đây Tố Tâm đều dậy sớm làm khuya để nghiên cứu phát minh mới, gần như bé quan hoàn toàn, Mục Thần cũng bởi vì có việc gấp cho nên bay sang Mĩ, nên cũng thể chăm sóc Mịch Nhị. Hai người này đều đem việc ăn mặc của Mịch Nhi giao chô chăm sóc, nhưng Mịch Nhị cứ ở lại trong phòng thí nghiệm đến quên cả ăn cơm, như vậy làm sao được.

      ‘’mẹ, con gọi Mịch Nhị!’’ Tiểu Bạch vừa nhìn thấy ánh mắt của mẹ , liền nhanh chóng đứng dậy ,’’ Nhất định con mang Mịch Nhi về!’’

      ‘’ , chỉ là con cần phải chú ý cách chuyện, nên chọc cho Mịch Nhi tức giận với con!’’ Triển Thiếu Khuynh gật đầu đồng ý, vẫn quên thầm chỉ bảo cho con trai vài cách. Tiểu bạch 9 tuổi, nhưng con đường theo đuổi vợ vẫn có chút tiến triển nào, cũng thay con trai sôt ruột.

      ‘’OK’’ Tiểu Bạch nghịch ngợm tiếng, cậu nhận được tín hiệu của cha, nên dùng ánh mắt biểu thị hiểu.

      Cậu nhanh ra khỏi phòng ăn, vừa chạy về phía phòng thí nghiệm, vừa suy nghĩ xem khi nhìn thấy Mịch Nhi phải mở miệng thế nào, vì Mịch Nhị say mê học ý nên khó có thể xen vào!

      Nhưng lúc này, cậu thể chữa lợn lành thành lợn què nữa, khiến Mịch Nhi hiểu lầm cậu!

      ở chung với Mịch Nhị hơn năm, cậu cũng phát ra Mịch Nhi thích mềm thích cứng, vì vậy, Tiểu Bạch từ từ thay đổi tác phong, hề im lặng che giấu ý nghĩ của mình, mà lo lắng nhắc nhở cho bé đều phải thẳng ra miệng. Nhưng cũng tại trước đó cậu để lại cho Mịch Nhi quá nhiều ấn tượng xấu, cho nên cậuphải làm rất nhiều việc.

      Rất nhanh, Tiểu Bạch tới trước cửa phòng thí nghiệm của Mịch Nhi, nhàng gõ vài cái lên cửa, nhưng vẫn lấy được đáp lại của Mịch Nhị, bên trong nhà cũng yên tĩnh lạ thường, vì bình thường có tiếng chuyển động của máy móc, tiếng độngvật thường cũng tháy đàn.

      Tiểu Bạch thầm nhíu mày, trong lòng thoáng qua ý nghic lo lắng, cậu vội vàng vặn cửa mở khoá, thò người chạy vào.

      Cảnh bên trong nhà, khiến Tiểu Bạch suýt chút nữa đứng im.


      Chương 35: Thời khắc nguy hiểm

      Trong phòng thí nghiệm lại rất yên tĩnh, bình thường đều phải loé ra các loại đèn thiết bị, nhưng bây giờ đều tắt hết, mấy con chuột, con thỏ đều nằm queo trong lồng…..

      Mà nhìn thấy kinh hoảng nhất, chính là thân ảnh nho ngã dưới bồn rửa tay!

      Mịch Nhi mềm nhũn co quắp mặt đất, khuôn mặt nhắn hồng hào bây giờ lại đỏ rực, đôi môi bé run rẩy, hô hấp dồn dập, cho dù chỉ đứng ở trước cửa, cũng có thể nghe thấy được tiếng thở dốc khàn đục khi bị hôn mê!

      ‘’Mịch Nhi, em làm sao vậy!’’ Tiểu Bạch sợ hãi tiến lên, cánh tay run rẩy dò xét mặt bé. Ngón tay đụng phải nhiệt độ nóng rực khiến cho cậu xuýt nữa kêu ra tiếng, mà bây giờ thân thể Mịch Nhi ít nhất là khoảng 39' trở lên!

      Gần đây Mịch Nhi học tập y học khiến Tiểu Bạch hoảng sợ, Mịch Nhị đều ở trong phòng thí nghiệm cả buổi chiều, biết bị sốt cao hôn mê bao nhiêu lần! Nếu nhiệt độ cao như vậy mà kéo dài nữa, ai cũng biết được xảy ra hậu quả gì! Đại não nhanh chóng hoạt động, Tiểu Bạch mạnh mẽ nắm chặt nắm đấm, ngừng nhắc nhở mình, bây giờ thể hoảng loạn, nếu cứ hoảng loạn, có thểhại đến Mịch Nhi!

      Cậu thầm nhớ lại các biện pháp cấp cứu mà dì Tố dạy: Khi có cách nào xác định được vì saobệnh nhân bị hôn mê,chắc chắn bước đầu tiên là phải kịp thời kêu cứu, trong khi chờ đợi bác sĩ tới, pahỉ chăm sóc bệnh nhân tốt, sau đó giữ nguyên trường…..

      Tiểu Bạch nhanh chóng làm theo các bước, lập tức bỏ chạy tới bên trái phòng thí nghiệm, vì chỗ đó có điện thoại cố định có thể gọi . ‘’Là cha sao? Con là Tiểu Bạch đây! Mịch Nhị bị sốt trong phòng thí nghiệm rồi, người phát sốt rất cao lại còn bị hôn mê bất tỉnh! Cha mau gọi bác sĩ tới đây , mau tới đây cứu Mịch Nhị!’’

      Mặc dù Triển Thiếu Khuynh bị con trai gọi tới cầu cứu làm sợ hết hồn, nhưng vẫn nhanh chóng quyết định ra lệnh cho quản gia:’’ Thông báo cho bác sĩ khoa nhi của gia đình, lập tức tới đây mau!Mịch Nhi bị hôn mê trong phòng thí nghiệm rồi!''

      ''Hả'' Liên Hoa kinh ngạc làm rơi cả đũa, khẩn trương đứng lên hỏi ''Sao vậy, Mịch Nhị xảy ra chuyện gì à? Vừa rồi là điện thoại Tiểu Bạch gọi tới sao? Nó còn những gì, tình trạng của Mịch Nhi có nghiêm trọng ?''

      ‘’ Cụ thể thế nào cũng biết, nhưng nghe thấy tiếng Tiểu Bạch run râye…’’ Sắc mặt Triển Thiếu Khuynh nghiêm túc.’’Bác sĩ mau tới thôi, chúng ta cũng mau qua đó xem sao, tuyệt đối thể để cho Mịch Nhị gặp phải chuyện gì’’

      ‘chị Mịch Nhi sao vậy? lại bị sinh bệnh sao?’Tiểu muội bàn ăn thấy cha mẹ chuyện, cũng nhảy xuống ghế ‘’Con cung muốn xem chị ấy’

      ‘Tiểu muội , nghe lời, con và Tiểu hắc ngoan ngoãn ở đây ăn cơm, Mịch Nhi có việc gì đâu, mẹ bảo đảm’ Liên Hoa cau mày giao con cho bảo mẫu, bây giờ là lúc cấp bách, bọn trẻ cần tham dự!

      Sắp xếp cho bọn trẻ xong, Liên Hoa liền vội vàng kéo chồng qua đó, tới nửa đường, trong lòng chợt nhớ tới chuyện, hình như quên thông báo chuyện của Mịch Nhi cho người quan trọng nhất rồi.
      Last edited by a moderator: 13/5/15
      Chris, dungggElise Tuyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :